Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ
Chương 221 : Liên Kiều tỉnh lại (1)
Tìpkgq nh yêqqiw u … làcdqy giữykqt a muôqcxo n vạydty n ngưzcmd ờxlbu i, ởuhdn mộqfzk t lúqovc c nàcdqy o đwfto ópbfc , mộqfzk t nơeeoy i nàcdqy o đwfto ópbfc màcdqy
khôqcxo ng ai ngờxlbu đwfto ưzcmd ợzojx c, khôqcxo ng sớkbpi m hơeeoy n mộqfzk t bưzcmd ớkbpi c cũaazj ng khôqcxo ng trễzrmr hơeeoy n mộqfzk t bưzcmd ớkbpi c,
chỉykqt làcdqy vừocda a đwfto úqovc ng lúqovc c. Hai ngưzcmd ờxlbu i, cópbfc thểooie rấwnvh t tựpkgq nhiêqqiw n màcdqy ởuhdn bêqqiw n nhau chíoijp nh
làcdqy mộqfzk t loạydty i hạydty nh phúqovc c đwfto ápbfc ng trâxcgj n trọzojx ng Tìpkgq nh yêqqiw u nếviix u làcdqy cốnllr ýjswf kiếviix m tìpkgq m đwfto ềydty u
làcdqy khôqcxo ng châxcgj n thựpkgq c, đwfto ếviix n cuốnllr i cùkdxe ng đwfto ềydty u chỉykqt giốnllr ng nhưzcmd ảplto o mộqfzk ng màcdqy thôqcxo i …
***
Nửaxpt a đwfto êqqiw m – “Hoàcdqy ng Phủplto ”
Trong phòkggw ng ngủplto xa hoa, ápbfc nh trădxhe ng nhàcdqy n nhạydty t chiếviix u xuốnllr ng, trêqqiw n giưzcmd ờxlbu ng làcdqy
Liêqqiw n Kiềydty u vừocda a đwfto ưzcmd ợzojx c chuyểooie n trởuhdn vềydty từocda bệqovc nh việqovc n trưzcmd ớkbpi c đwfto ópbfc khôqcxo ng lâxcgj u, đwfto ôqcxo i
mắhgqi t xinh đwfto ẹhgqi p màcdqy u tíoijp m củplto a côqcxo vẫuzdu n bịmhhx đwfto ôqcxo i mi dàcdqy y che lạydty i, trêqqiw n gưzcmd ơeeoy ng mặmhhx t
xanh xao khôqcxo ng cópbfc mộqfzk t chúqovc t sứnllr c sốnllr ng.
Nhìpkgq n côqcxo hệqovc t nhưzcmd mộqfzk t côqcxo côqcxo ng chúqovc a đwfto ang ngủplto , đwfto ẹhgqi p đwfto ếviix n Hoàcdqy ng Phủplto Ngạydty n Tưzcmd ớkbpi c nhìpkgq n màcdqy đwfto au lòkggw ng.
‘Mặmhhx c Di tiểooie u thưzcmd , làcdqy m phiềydty n côqcxo !’ Hắhgqi n đwfto ứnllr ng dậtliq y, nhìpkgq n thậtliq t kỹooie Liêqqiw n Kiềydty u lầiywy n nữykqt a mớkbpi i xoay lưzcmd ng đwfto i.
Mặmhhx c Di Nhiễzrmr m Dung gậtliq t nhẹhgqi đwfto ầiywy u, ‘Con béxcgj làcdqy em gápbfc i tôqcxo i, đwfto âxcgj y làcdqy chuyệqovc n tôqcxo i nêqqiw n làcdqy m!’
‘Anh hai, chúqovc ng ta ra ngoàcdqy i trưzcmd ớkbpi c đwfto i, ởuhdn đwfto âxcgj y giao cho Nhiễzrmr m Dung thôqcxo i!’ Hoàcdqy ng Phủplto Ngạydty n Thưzcmd ơeeoy ng nhẹhgqi giọzojx ng nópbfc i.
Hoàcdqy ng Phủplto Ngạydty n Tưzcmd ớkbpi c gậtliq t đwfto ầiywy u, hai ngưzcmd ờxlbu i cùkdxe ng nhau rờxlbu i khỏfrno i phòkggw ng.
Cửaxpt a phòkggw ng đwfto ópbfc ng lạydty i nhưzcmd chia cắhgqi t hai thếviix giớkbpi i, mộqfzk t bêqqiw n làcdqy thếviix giớkbpi i củplto a Giápbfc ng Đpotn ầiywy u Thuậtliq t thầiywy n bíoijp còkggw n bêqqiw n kia làcdqy cuộqfzk c sốnllr ng đwfto ờxlbu i thựpkgq c.
Trong phòkggw ng khápbfc ch ngồgtxe i đwfto ầiywy y ngưzcmd ờxlbu i, khi nhìpkgq n thấwnvh y Hoàcdqy ng Phủplto Ngạydty n Tưzcmd ớkbpi c vàcdqy Hoàcdqy ng Phủplto Ngạydty n Thưzcmd ơeeoy ng bưzcmd ớkbpi c xuốnllr ng, ai nấwnvh y đwfto ềydty u đwfto ứnllr ng dậtliq y.
‘Ngạydty n Tưzcmd ớkbpi c àcdqy , Liêqqiw n Kiềydty u nópbfc sao rồgtxe i?’ Triểooie n Sơeeoy Dung vẻwfto mặmhhx t đwfto ầiywy y lo lắhgqi ng tiếviix n đwfto ếviix n hỏfrno i.
‘Mẹhgqi , mẹhgqi yêqqiw n tâxcgj m đwfto i, cópbfc Mặmhhx c Di tiểooie u thưzcmd ởuhdn đwfto âxcgj y chắhgqi c khôqcxo ng cópbfc vấwnvh n đwfto ềydty gìpkgq đwfto âxcgj u!’ Hoàcdqy ng Phủplto Ngạydty n Tưzcmd ớkbpi c an ủplto i bàcdqy .
‘Anh, vịmhhx Mặmhhx c Di tiểooie u thưzcmd đwfto ópbfc cópbfc thậtliq t làcdqy lợzojx i hạydty i đwfto ếviix n thếviix khôqcxo ng? Nhìpkgq n côqcxo ấwnvh y thậtliq t làcdqy yếviix u đwfto uốnllr i, thậtliq t làcdqy khópbfc tưzcmd ởuhdn ng tưzcmd ợzojx ng đwfto ưzcmd ợzojx c đwfto ópbfc lạydty i làcdqy mộqfzk t Giápbfc ng Đpotn ầiywy u
Sưzcmd !’ Ngưzcmd ờxlbu i em thứnllr tưzcmd Hoàcdqy ng Phủplto Ngạydty n Đpotn ìpkgq nh nhìpkgq n vềydty phíoijp a cửaxpt a phòkggw ng ngủplto đwfto ang đwfto ópbfc ng lạydty i, nhẹhgqi giọzojx ng hỏfrno i.
‘Ngạydty n Đpotn ìpkgq nh, bảplto n lĩaglv nh Giápbfc ng Đpotn ầiywy u Sưzcmd củplto a Nhiễzrmr m Dung khôqcxo ng phảplto i làcdqy thứnllr màcdqy em cópbfc thểooie tưzcmd ởuhdn ng tưzcmd ợzojx ng ra đwfto ưzcmd ợzojx c, đwfto iềydty u nàcdqy y khôqcxo ng cópbfc gìpkgq phảplto i nghi ngờxlbu !’ Hoàcdqy ng
Phủplto Ngạydty n Thưzcmd ơeeoy ng kiêqqiw n đwfto ịmhhx nh nópbfc i.
Triểooie n Sơeeoy Dung đwfto i đwfto ếviix n bêqqiw n cạydty nh Hoàcdqy ng Phủplto Ngạydty n Thưzcmd ơeeoy ng, trêqqiw n mặmhhx t đwfto ầiywy y vẻwfto an
ủplto i: “Ngạydty n Thưzcmd ơeeoy ng, cuốnllr i cùkdxe ng con cũaazj ng trởuhdn vềydty ‘Hoàcdqy ng Phủplto ’ rồgtxe i!”
Hoàcdqy ng Phủplto Ngạydty n Thưzcmd ơeeoy ng mỉykqt m cưzcmd ờxlbu i, hắhgqi n nhìpkgq n Triểooie n Sơeeoy Dung, nhẹhgqi giópbfc ng gọzojx i: “Dìpkgq Triểooie n!”
“Ngoan!” Trêqqiw n mặmhhx t Triểooie n Sơeeoy Dung đwfto ầiywy y vẻwfto kíoijp ch đwfto ộqfzk ng, “Ngạydty n Thưzcmd ơeeoy ng, con biếviix t khôqcxo ng, cha con rấwnvh t nhớkbpi con đwfto ấwnvh y!”
Hoàcdqy ng Phủplto Ngạydty n Thưzcmd ơeeoy ng nhìpkgq n vềydty phíoijp a Hoàcdqy ng Phủplto Ngựpkgq Phong, nụooie cưzcmd ờxlbu i trêqqiw n mặmhhx t cópbfc chúqovc t miễzrmr n cưzcmd ỡosjm ng, hắhgqi n gọzojx i: “Cha!”
Hoàcdqy ng Phủplto Ngựpkgq Phong tuy gưzcmd ơeeoy ng mặmhhx t lạydty nh lùkdxe ng nhưzcmd ng trong đwfto ápbfc y mắhgqi t xẹhgqi t qua
mộqfzk t tia kíoijp ch đwfto ộqfzk ng, tuy vậtliq y ôqcxo ng vẫuzdu n cứnllr ng giọzojx ng nópbfc i: “Thếviix nàcdqy o, vẫuzdu n còkggw n nhớkbpi ngưzcmd ờxlbu i cha nàcdqy y sao?”
Hoàcdqy ng Phủplto Ngạydty n Thưzcmd ơeeoy ng khôqcxo ng nópbfc i gìpkgq thêqqiw m, xoay mặmhhx t sang hưzcmd ớkbpi ng khápbfc c.
“Ai ya, Ngựpkgq Phong, anh đwfto ópbfc , thậtliq t làcdqy ... lúqovc c bìpkgq nh thưzcmd ờxlbu ng thìpkgq vẫuzdu n luôqcxo n miệqovc ng nópbfc i nhớkbpi Ngạydty n Thưzcmd ơeeoy ng, bâxcgj y giờxlbu con vềydty rồgtxe i thìpkgq cứnllr lạydty nh lùkdxe ng nhưzcmd vậtliq y, chẳooie ng lẽqovc anh muốnllr n con bỏfrno đwfto i nữykqt a cópbfc phảplto i khôqcxo ng?”
Triểooie n Sơeeoy Dung vừocda a trápbfc ch chồgtxe ng vừocda a kéxcgj o tay Hoàcdqy ng Phủplto Ngạydty n Thưzcmd ơeeoy ng, “Ngạydty n
Thưzcmd ơeeoy ng, lầiywy n nàcdqy y nópbfc i sao gìpkgq cũaazj ng sẽqovc khôqcxo ng đwfto ểooie con đwfto i đwfto âxcgj u, dọzojx n vềydty nhàcdqy ởuhdn cópbfc
đwfto ưzcmd ợzojx c khôqcxo ng?”
Hoàcdqy ng Phủplto Ngạydty n Thưzcmd ơeeoy ng cópbfc chúqovc t khópbfc xửaxpt , hắhgqi n nhìpkgq n đwfto ôqcxo i mắhgqi t chờxlbu mong củplto a
Triểooie n Sơeeoy Dung sau đwfto ópbfc nópbfc i: “Dìpkgq àcdqy , con tạydty m thờxlbu i vẫuzdu n chưzcmd a cópbfc ýjswf đwfto ịmhhx nh dọzojx n vềydty
đwfto âxcgj y...”
“Hừocda m!” Hoàcdqy ng Phủplto Ngựpkgq Phong nghe vậtliq y liềydty n đwfto ậtliq p bàcdqy n đwfto ứnllr ng dậtliq y, “Ta thấwnvh y làcdqy con cốnllr tìpkgq nh muốnllr n chốnllr ng đwfto ốnllr i ta thôqcxo i!”
“Cha...” Hoàcdqy ng Phủplto Ngạydty n Thưzcmd ơeeoy ng cũaazj ng đwfto oápbfc n đwfto ưzcmd ợzojx c hai cha con mỗuhdn i lầiywy n gặmhhx p nhau đwfto ềydty u sẽqovc cãestd i nhau thếviix nàcdqy y.
Hoàcdqy ng Phủplto Ngạydty n Tưzcmd ớkbpi c tiếviix n đwfto ếviix n, hắhgqi n vỗuhdn vai Hoàcdqy ng Phủplto Ngạydty n Thưzcmd ơeeoy ng, nhưzcmd ng
ápbfc nh mắhgqi t nhìpkgq n vềydty phsia cha mìpkgq nh: “Cha, Ngạydty n Thưzcmd ơeeoy ng đwfto ãestd trưzcmd ởuhdn ng thàcdqy nh rồgtxe i,
chúqovc ng ta cũaazj ng đwfto ừocda ng cópbfc éxcgj p em ấwnvh y, cứnllr đwfto ểooie em ấwnvh y quyếviix t đwfto ịmhhx nh đwfto i!”
“Đpotn úqovc ng đwfto ópbfc cha, đwfto ừocda ng làcdqy m khópbfc Ngạydty n Thưzcmd ơeeoy ng nữykqt a!” Ngưzcmd ờxlbu i em thứnllr ba Ngạydty n Ngựpkgq cũaazj ng lêqqiw n tiếviix ng.
“Làcdqy m khópbfc ? Ngưzcmd ờxlbu i cha nhưzcmd ta làcdqy m sao dápbfc m làcdqy m khópbfc nópbfc chứnllr ? Nópbfc i khôqcxo ng chừocda ng thêqqiw m vàcdqy i câxcgj u nữykqt a nópbfc liềydty n rờxlbu i khỏfrno i ‘Hoàcdqy ng Phủplto ’ luôqcxo n đwfto ópbfc !”
Hoàcdqy ng Phủplto Ngựpkgq Phong chỉykqt tay vàcdqy o Hoàcdqy ng Phủplto Ngạydty n Thưzcmd ơeeoy ng, “Từocda nhỏfrno đwfto ếviix n lớkbpi n ýjswf kiếviix n củplto a nópbfc mớkbpi i làcdqy đwfto úqovc ng, lớkbpi n lêqqiw n rồgtxe i càcdqy ng khôqcxo ng cópbfc ai quảplto n đwfto ưzcmd ợzojx c nópbfc ,
đwfto ưzcmd ờxlbu ng đwfto ưzcmd ờxlbu ng mộqfzk t Hoàcdqy ng Phủplto tàcdqy i phiệqovc t cũaazj ng khôqcxo ng chịmhhx u làcdqy m, cứnllr nhấwnvh t quyếviix t
đwfto i làcdqy m cápbfc i gìpkgq phápbfc p y gìpkgq đwfto ópbfc ? Con nópbfc i thửaxpt xem ngưzcmd ờxlbu i ngoàcdqy i nhìpkgq n nhàcdqy Hoàcdqy ng
Phủplto chúqovc ng ta thếviix nàcdqy o?”
“Cha, làcdqy m phápbfc p y làcdqy sởuhdn thíoijp ch củplto a con, cũaazj ng làcdqy sựpkgq nghiệqovc p cảplto đwfto ờxlbu i củplto a con,
đwfto âxcgj y toàcdqy n làcdqy chuyệqovc n củplto a cápbfc nhâxcgj n con, ngưzcmd ờxlbu i ngoàcdqy i xem thếviix nàcdqy o nópbfc i thếviix nàcdqy o
hoàcdqy n toàcdqy n làcdqy quyềydty n tựpkgq do củplto a họzojx !” Hoàcdqy ng Phủplto Ngạydty n Thưzcmd ơeeoy ng cao giọzojx ng nópbfc i.
“Con...” Hoàcdqy ng Phủplto Ngựpkgq Phong xua tay, “Nếviix u nhưzcmd sinh ra ởuhdn mộqfzk t gia đwfto ìpkgq nh
bìpkgq nh thưzcmd ờxlbu ng thìpkgq thôqcxo i đwfto i, nhưzcmd ng trêqqiw n ngưzcmd ờxlbu i con chảplto y dòkggw ng mápbfc u củplto a gia tộqfzk c
Hoàcdqy ng Phủplto thìpkgq nêqqiw n giốnllr ng nhưzcmd cápbfc c em con, giúqovc p đwfto ỡosjm anh hai con đwfto ểooie gâxcgj y dựpkgq ng
sựpkgq nghiệqovc p củplto a Hoàcdqy ng Phủplto tàcdqy i phiệqovc t, đwfto âxcgj y mớkbpi i đwfto úqovc ng làcdqy chứnllr c nghiệqovc p củplto a con!”
“Cha, anh hai đwfto ãestd rấwnvh t tàcdqy i giỏfrno i rồgtxe i, dưzcmd ớkbpi i sựpkgq lãestd nh đwfto ạydty o củplto a anh ấwnvh y chẳooie ng
phảplto i Hoàcdqy ng Phủplto tàcdqy i phiệqovc t mỗuhdn i ngàcdqy y đwfto ềydty u cópbfc thàcdqy nh tíoijp ch vưzcmd ợzojx t trộqfzk i sao, con
vốnllr n làcdqy khôqcxo ng thíoijp ch kinh doanh, càcdqy ng khôqcxo ng thíoijp ch tàcdqy i chíoijp nh, luâxcgj n vềydty kinh
nghiệqovc m trêqqiw n thưzcmd ơeeoy ng trưzcmd ờxlbu ng, con khôqcxo ng bằtliq ng mộqfzk t phầiywy n mưzcmd ờxlbu i củplto a anh hai, cho dùkdxe đwfto ếviix n côqcxo ng ty thìpkgq cũaazj ng chẳooie ng giúqovc p đwfto ỡosjm đwfto ưzcmd ợzojx c gìpkgq , đwfto ópbfc cũaazj ng khôqcxo ng phảplto i làcdqy
cuộqfzk c sốnllr ng màcdqy con mong muốnllr n!” Hoàcdqy ng Phủplto Ngạydty n Thưzcmd ơeeoy ng nópbfc i rõxcgj vớkbpi i cha mìpkgq nh.
“Vậtliq y cuộqfzk c sốnllr ng màcdqy con mong muốnllr n làcdqy thếviix nàcdqy o? Chẳooie ng lẽqovc mỗuhdn i ngàcdqy y đwfto ềydty u tiếviix p
xúqovc c vớkbpi i thi thểooie mớkbpi i làcdqy sởuhdn thíoijp ch củplto a con sao?” Hoàcdqy ng Phủplto Ngựpkgq Phong quápbfc t
lớkbpi n.
“Con...”
“Cha!”
Hoàcdqy ng Phủplto Ngạydty n Tưzcmd ớkbpi c lêqqiw n tiếviix ng ngădxhe n cảplto n: “Liêqqiw n quan đwfto ếviix n chuyệqovc n nàcdqy y khôqcxo ng
biếviix t hai ngưzcmd ờxlbu i đwfto ãestd cãestd i nhau bao nhiêqqiw u lầiywy n rồgtxe i, bâxcgj y giờxlbu Ngạydty n Thưzcmd ơeeoy ng cũaazj ng
đwfto ãestd làcdqy mộqfzk t bápbfc c sĩaglv phápbfc p y xuấwnvh t sắhgqi c nổviix i tiếviix ng trêqqiw n thếviix giớkbpi i, vậtliq y thìpkgq đwfto ểooie em
ấwnvh y tiếviix p tụooie c phápbfc t triểooie n đwfto i, chứnllr vàcdqy o côqcxo ng ty ngưzcmd ợzojx c lạydty i khiếviix n em ấwnvh y càcdqy ng
khôqcxo ng vui, sao phảplto i khổviix vậtliq y!”
“Đpotn úqovc ng đwfto ópbfc đwfto úqovc ng đwfto ópbfc , giốnllr ng nhưzcmd con vậtliq y, con vốnllr n chỉykqt thíoijp ch nhiếviix p ảplto nh thôqcxo i,
nàcdqy o ngờxlbu vừocda a tốnllr t nghiệqovc p xong đwfto ãestd bịmhhx éxcgj p đwfto ếviix n côqcxo ng ty làcdqy m việqovc c, anh Ngạydty n
Thưzcmd ơeeoy ng, nah khôqcxo ng biếviix t em hâxcgj m mộqfzk anh cỡosjm nàcdqy o đwfto âxcgj u...” Ngưzcmd ờxlbu i em thứnllr tưzcmd ai
oápbfc n nópbfc i.
“Ngạydty n Đpotn ìpkgq nh, đwfto ừocda ng làcdqy m loạydty n thêqqiw m!” Hoàcdqy ng Phủplto Ngạydty n Tưzcmd ớkbpi c quápbfc t hắhgqi n.
“Ai ya, xem hai cha con kìpkgq a, gặmhhx p nhau đwfto ừocda ng cópbfc cãestd i nhau cópbfc đwfto ưzcmd ợzojx c khôqcxo ng?”
“Ngựpkgq Phong, Ngạydty n Thưzcmd ơeeoy ng khôqcxo ng dễzrmr dàcdqy ng gìpkgq mớkbpi i vềydty nhàcdqy mộqfzk t chuyếviix n, anh kiềydty m chếviix tíoijp nh tíoijp nh mộqfzk t chúqovc t cópbfc đwfto ưzcmd ợzojx c khôqcxo ng, hơeeoy n nữykqt a bâxcgj y giờxlbu nópbfc đwfto ãestd làcdqy m rấwnvh t tốnllr t rồgtxe i, anh cũaazj ng đwfto ừocda ng khiếviix n nópbfc khópbfc xửaxpt nữykqt a! Ngạydty n Thưzcmd ơeeoy ng, dìpkgq cópbfc chuyệqovc n hỏfrno i
con nàcdqy y...”
Triểooie n Sơeeoy Dung kéxcgj o tay Hoàcdqy ng Phủplto Ngạydty n Thưzcmd ơeeoy ng, bàcdqy nhìpkgq n lêqqiw n bầiywy u trờxlbu i, hỏfrno i:
“Cápbfc i vịmhhx Mặmhhx c Di tiểooie u thưzcmd đwfto ópbfc thậtliq t cópbfc nópbfc i Liêqqiw n Kiềydty u sẽqovc khôqcxo ng sao sao?”
“Dìpkgq àcdqy , yêqqiw n tâxcgj m đwfto i, Nhiễzrmr m Dung trưzcmd ớkbpi c giờxlbu đwfto ềydty u khôqcxo ng nópbfc i ra chuyệqovc n bảplto n thâxcgj n khôqcxo ng nắhgqi m chắhgqi c đwfto âxcgj u, chỉykqt cầiywy n côqcxo ấwnvh y nópbfc i khôqcxo ng sao thìpkgq nhấwnvh t đwfto ịmhhx nh sẽqovc khôqcxo ng
sao đwfto âxcgj u!” Hoàcdqy ng Phủplto Ngạydty n Thưzcmd ơeeoy ng nhèqfzk nhẹhgqi vỗuhdn vỗuhdn tay bàcdqy nhưzcmd trấwnvh n an.
“Tốnllr t, tốnllr t... vậtliq y thìpkgq ta yêqqiw n tâxcgj m rồgtxe i!” Triểooie n Sơeeoy Dung lúqovc c nàcdqy y mớkbpi i thảplto lỏfrno ng tâxcgj m tìpkgq nh.
Chíoijp nh đwfto ang lúqovc c mợzojx i ngưzcmd ờxlbu i thảplto lỏfrno ng tâxcgj m tìpkgq nh, đwfto ộqfzk t nhiêqqiw n vang lêqqiw n mộqfzk t tiếviix ng théxcgj t sau đwfto ópbfc cửaxpt a phòkggw ng ngủplto mởuhdn ra, mộqfzk t bópbfc ng ngưzcmd ờxlbu i nhỏfrno nhắhgqi n xôqcxo ng ra ngoàcdqy i.
“Liêqqiw n Kiềydty u... Liêqqiw n Kiềydty u... em vừocda a mớkbpi i tỉykqt nh lạydty i đwfto ừocda ng cópbfc chạydty y nhanh nhưzcmd thếviix ...” Tiếviix ng Mặmhhx c Di Nhiễzrmr m Dung gấwnvh p gápbfc p vang lêqqiw n phíoijp a sau.
***
Nử
Trong phò
Nhì
‘Mặ
Mặ
‘Anh hai, chú
Hoà
Cử
Trong phò
‘Ngạ
‘Mẹ
‘Anh, vị
‘Ngạ
Triể
Hoà
“Ngoan!” Trê
Hoà
Hoà
Hoà
“Ai ya, Ngự
Triể
Hoà
“Hừ
“Cha...” Hoà
Hoà
“Đ
“Là
Hoà
“Cha, là
“Con...” Hoà
“Cha, anh hai đ
“Vậ
“Con...”
“Cha!”
Hoà
“Đ
“Ngạ
“Ai ya, xem hai cha con kì
“Ngự
Triể
“Dì
“Tố
Chí
“Liê
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.