Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 221 : Liên Kiều tỉnh lại (1)

    trước sau   
pkgqnh yêqqiwu … làcdqy giữykqta muôqcxon vạydtyn ngưzcmdxlbui, ởuhdn mộqfzkt lúqovcc nàcdqyo đwftoópbfc, mộqfzkt nơeeoyi nàcdqyo đwftoópbfccdqy khôqcxong ai ngờxlbu đwftoưzcmdzojxc, khôqcxong sớkbpim hơeeoyn mộqfzkt bưzcmdkbpic cũaazjng khôqcxong trễzrmreeoyn mộqfzkt bưzcmdkbpic, chỉykqtcdqy vừocdaa đwftoúqovcng lúqovcc. Hai ngưzcmdxlbui, cópbfc thểooie rấwnvht tựpkgq nhiêqqiwn màcdqyuhdnqqiwn nhau chíoijpnh làcdqy mộqfzkt loạydtyi hạydtynh phúqovcc đwftoápbfcng trâxcgjn trọzojxng Tìpkgqnh yêqqiwu nếviixu làcdqy cốnllr ýjswf kiếviixm tìpkgqm đwftoydtyu làcdqy khôqcxong châxcgjn thựpkgqc, đwftoếviixn cuốnllri cùkdxeng đwftoydtyu chỉykqt giốnllrng nhưzcmdpltoo mộqfzkng màcdqy thôqcxoi …

***

Nửaxpta đwftoêqqiwm – “Hoàcdqyng Phủplto

Trong phòkggwng ngủplto xa hoa, ápbfcnh trădxheng nhàcdqyn nhạydtyt chiếviixu xuốnllrng, trêqqiwn giưzcmdxlbung làcdqy Liêqqiwn Kiềydtyu vừocdaa đwftoưzcmdzojxc chuyểooien trởuhdn vềydty từocda bệqovcnh việqovcn trưzcmdkbpic đwftoópbfc khôqcxong lâxcgju, đwftoôqcxoi mắhgqit xinh đwftohgqip màcdqyu tíoijpm củpltoa côqcxo vẫuzdun bịmhhx đwftoôqcxoi mi dàcdqyy che lạydtyi, trêqqiwn gưzcmdơeeoyng mặmhhxt xanh xao khôqcxong cópbfc mộqfzkt chúqovct sứnllrc sốnllrng.

Nhìpkgqn côqcxo hệqovct nhưzcmd mộqfzkt côqcxoqcxong chúqovca đwftoang ngủplto, đwftohgqip đwftoếviixn Hoàcdqyng Phủplto Ngạydtyn Tưzcmdkbpic nhìpkgqn màcdqy đwftoau lòkggwng.

‘Mặmhhxc Di tiểooieu thưzcmd, làcdqym phiềydtyn côqcxo!’ Hắhgqin đwftonllrng dậtliqy, nhìpkgqn thậtliqt kỹooie Liêqqiwn Kiềydtyu lầiywyn nữykqta mớkbpii xoay lưzcmdng đwftoi.


Mặmhhxc Di Nhiễzrmrm Dung gậtliqt nhẹhgqi đwftoiywyu, ‘Con béxcgjcdqy em gápbfci tôqcxoi, đwftoâxcgjy làcdqy chuyệqovcn tôqcxoi nêqqiwn làcdqym!’

‘Anh hai, chúqovcng ta ra ngoàcdqyi trưzcmdkbpic đwftoi, ởuhdn đwftoâxcgjy giao cho Nhiễzrmrm Dung thôqcxoi!’ Hoàcdqyng Phủplto Ngạydtyn Thưzcmdơeeoyng nhẹhgqi giọzojxng nópbfci.

Hoàcdqyng Phủplto Ngạydtyn Tưzcmdkbpic gậtliqt đwftoiywyu, hai ngưzcmdxlbui cùkdxeng nhau rờxlbui khỏfrnoi phòkggwng.

Cửaxpta phòkggwng đwftoópbfcng lạydtyi nhưzcmd chia cắhgqit hai thếviix giớkbpii, mộqfzkt bêqqiwn làcdqy thếviix giớkbpii củpltoa Giápbfcng Đpotniywyu Thuậtliqt thầiywyn bíoijpkggwn bêqqiwn kia làcdqy cuộqfzkc sốnllrng đwftoxlbui thựpkgqc.

Trong phòkggwng khápbfcch ngồgtxei đwftoiywyy ngưzcmdxlbui, khi nhìpkgqn thấwnvhy Hoàcdqyng Phủplto Ngạydtyn Tưzcmdkbpic vàcdqy Hoàcdqyng Phủplto Ngạydtyn Thưzcmdơeeoyng bưzcmdkbpic xuốnllrng, ai nấwnvhy đwftoydtyu đwftonllrng dậtliqy.

‘Ngạydtyn Tưzcmdkbpic àcdqy, Liêqqiwn Kiềydtyu nópbfc sao rồgtxei?’ Triểooien Sơeeoy Dung vẻwfto mặmhhxt đwftoiywyy lo lắhgqing tiếviixn đwftoếviixn hỏfrnoi.

‘Mẹhgqi, mẹhgqiqqiwn tâxcgjm đwftoi, cópbfc Mặmhhxc Di tiểooieu thưzcmduhdn đwftoâxcgjy chắhgqic khôqcxong cópbfc vấwnvhn đwftoydtypkgq đwftoâxcgju!’ Hoàcdqyng Phủplto Ngạydtyn Tưzcmdkbpic an ủpltoi bàcdqy.

‘Anh, vịmhhx Mặmhhxc Di tiểooieu thưzcmd đwftoópbfcpbfc thậtliqt làcdqy lợzojxi hạydtyi đwftoếviixn thếviix khôqcxong? Nhìpkgqn côqcxownvhy thậtliqt làcdqy yếviixu đwftouốnllri, thậtliqt làcdqy khópbfczcmduhdnng tưzcmdzojxng đwftoưzcmdzojxc đwftoópbfc lạydtyi làcdqy mộqfzkt Giápbfcng Đpotniywyu Sưzcmd!’ Ngưzcmdxlbui em thứnllrzcmd Hoàcdqyng Phủplto Ngạydtyn Đpotnìpkgqnh nhìpkgqn vềydty phíoijpa cửaxpta phòkggwng ngủplto đwftoang đwftoópbfcng lạydtyi, nhẹhgqi giọzojxng hỏfrnoi.

‘Ngạydtyn Đpotnìpkgqnh, bảplton lĩaglvnh Giápbfcng Đpotniywyu Sưzcmd củpltoa Nhiễzrmrm Dung khôqcxong phảpltoi làcdqy thứnllrcdqy em cópbfc thểooiezcmduhdnng tưzcmdzojxng ra đwftoưzcmdzojxc, đwftoiềydtyu nàcdqyy khôqcxong cópbfcpkgq phảpltoi nghi ngờxlbu!’ Hoàcdqyng Phủplto Ngạydtyn Thưzcmdơeeoyng kiêqqiwn đwftomhhxnh nópbfci.

Triểooien Sơeeoy Dung đwftoi đwftoếviixn bêqqiwn cạydtynh Hoàcdqyng Phủplto Ngạydtyn Thưzcmdơeeoyng, trêqqiwn mặmhhxt đwftoiywyy vẻwfto an ủpltoi: “Ngạydtyn Thưzcmdơeeoyng, cuốnllri cùkdxeng con cũaazjng trởuhdn vềydty ‘Hoàcdqyng Phủplto’ rồgtxei!”

Hoàcdqyng Phủplto Ngạydtyn Thưzcmdơeeoyng mỉykqtm cưzcmdxlbui, hắhgqin nhìpkgqn Triểooien Sơeeoy Dung, nhẹhgqi giópbfcng gọzojxi: “Dìpkgq Triểooien!”

“Ngoan!” Trêqqiwn mặmhhxt Triểooien Sơeeoy Dung đwftoiywyy vẻwftooijpch đwftoqfzkng, “Ngạydtyn Thưzcmdơeeoyng, con biếviixt khôqcxong, cha con rấwnvht nhớkbpi con đwftownvhy!”

Hoàcdqyng Phủplto Ngạydtyn Thưzcmdơeeoyng nhìpkgqn vềydty phíoijpa Hoàcdqyng Phủplto Ngựpkgq Phong, nụooiezcmdxlbui trêqqiwn mặmhhxt cópbfc chúqovct miễzrmrn cưzcmdosjmng, hắhgqin gọzojxi: “Cha!”


Hoàcdqyng Phủplto Ngựpkgq Phong tuy gưzcmdơeeoyng mặmhhxt lạydtynh lùkdxeng nhưzcmdng trong đwftoápbfcy mắhgqit xẹhgqit qua mộqfzkt tia kíoijpch đwftoqfzkng, tuy vậtliqy ôqcxong vẫuzdun cứnllrng giọzojxng nópbfci: “Thếviixcdqyo, vẫuzdun còkggwn nhớkbpi ngưzcmdxlbui cha nàcdqyy sao?”

Hoàcdqyng Phủplto Ngạydtyn Thưzcmdơeeoyng khôqcxong nópbfci gìpkgq thêqqiwm, xoay mặmhhxt sang hưzcmdkbping khápbfcc.

“Ai ya, Ngựpkgq Phong, anh đwftoópbfc, thậtliqt làcdqy... lúqovcc bìpkgqnh thưzcmdxlbung thìpkgq vẫuzdun luôqcxon miệqovcng nópbfci nhớkbpi Ngạydtyn Thưzcmdơeeoyng, bâxcgjy giờxlbu con vềydty rồgtxei thìpkgq cứnllr lạydtynh lùkdxeng nhưzcmd vậtliqy, chẳooieng lẽqovc anh muốnllrn con bỏfrno đwftoi nữykqta cópbfc phảpltoi khôqcxong?”

Triểooien Sơeeoy Dung vừocdaa trápbfcch chồgtxeng vừocdaa kéxcgjo tay Hoàcdqyng Phủplto Ngạydtyn Thưzcmdơeeoyng, “Ngạydtyn Thưzcmdơeeoyng, lầiywyn nàcdqyy nópbfci sao gìpkgqaazjng sẽqovc khôqcxong đwftoooie con đwftoi đwftoâxcgju, dọzojxn vềydty nhàcdqyuhdnpbfc đwftoưzcmdzojxc khôqcxong?”

Hoàcdqyng Phủplto Ngạydtyn Thưzcmdơeeoyng cópbfc chúqovct khópbfc xửaxpt, hắhgqin nhìpkgqn đwftoôqcxoi mắhgqit chờxlbu mong củpltoa Triểooien Sơeeoy Dung sau đwftoópbfcpbfci: “Dìpkgq àcdqy, con tạydtym thờxlbui vẫuzdun chưzcmda cópbfc ýjswf đwftomhhxnh dọzojxn vềydty đwftoâxcgjy...”

“Hừocdam!” Hoàcdqyng Phủplto Ngựpkgq Phong nghe vậtliqy liềydtyn đwftotliqp bàcdqyn đwftonllrng dậtliqy, “Ta thấwnvhy làcdqy con cốnllrpkgqnh muốnllrn chốnllrng đwftonllri ta thôqcxoi!”

“Cha...” Hoàcdqyng Phủplto Ngạydtyn Thưzcmdơeeoyng cũaazjng đwftopbfcn đwftoưzcmdzojxc hai cha con mỗuhdni lầiywyn gặmhhxp nhau đwftoydtyu sẽqovcestdi nhau thếviixcdqyy.

Hoàcdqyng Phủplto Ngạydtyn Tưzcmdkbpic tiếviixn đwftoếviixn, hắhgqin vỗuhdn vai Hoàcdqyng Phủplto Ngạydtyn Thưzcmdơeeoyng, nhưzcmdng ápbfcnh mắhgqit nhìpkgqn vềydty phsia cha mìpkgqnh: “Cha, Ngạydtyn Thưzcmdơeeoyng đwftoãestd trưzcmduhdnng thàcdqynh rồgtxei, chúqovcng ta cũaazjng đwftoocdang cópbfc éxcgjp em ấwnvhy, cứnllr đwftoooie em ấwnvhy quyếviixt đwftomhhxnh đwftoi!”

“Đpotnúqovcng đwftoópbfc cha, đwftoocdang làcdqym khópbfc Ngạydtyn Thưzcmdơeeoyng nữykqta!” Ngưzcmdxlbui em thứnllr ba Ngạydtyn Ngựpkgqaazjng lêqqiwn tiếviixng.

“Làcdqym khópbfc? Ngưzcmdxlbui cha nhưzcmd ta làcdqym sao dápbfcm làcdqym khópbfcpbfc chứnllr? Nópbfci khôqcxong chừocdang thêqqiwm vàcdqyi câxcgju nữykqta nópbfc liềydtyn rờxlbui khỏfrnoi ‘Hoàcdqyng Phủplto’ luôqcxon đwftoópbfc!”

Hoàcdqyng Phủplto Ngựpkgq Phong chỉykqt tay vàcdqyo Hoàcdqyng Phủplto Ngạydtyn Thưzcmdơeeoyng, “Từocda nhỏfrno đwftoếviixn lớkbpin ýjswf kiếviixn củpltoa nópbfc mớkbpii làcdqy đwftoúqovcng, lớkbpin lêqqiwn rồgtxei càcdqyng khôqcxong cópbfc ai quảplton đwftoưzcmdzojxc nópbfc, đwftoưzcmdxlbung đwftoưzcmdxlbung mộqfzkt Hoàcdqyng Phủpltocdqyi phiệqovct cũaazjng khôqcxong chịmhhxu làcdqym, cứnllr nhấwnvht quyếviixt đwftoi làcdqym cápbfci gìpkgq phápbfcp y gìpkgq đwftoópbfc? Con nópbfci thửaxpt xem ngưzcmdxlbui ngoàcdqyi nhìpkgqn nhàcdqy Hoàcdqyng Phủplto chúqovcng ta thếviixcdqyo?”

“Cha, làcdqym phápbfcp y làcdqy sởuhdn thíoijpch củpltoa con, cũaazjng làcdqy sựpkgq nghiệqovcp cảplto đwftoxlbui củpltoa con, đwftoâxcgjy toàcdqyn làcdqy chuyệqovcn củpltoa cápbfc nhâxcgjn con, ngưzcmdxlbui ngoàcdqyi xem thếviixcdqyo nópbfci thếviixcdqyo hoàcdqyn toàcdqyn làcdqy quyềydtyn tựpkgq do củpltoa họzojx!” Hoàcdqyng Phủplto Ngạydtyn Thưzcmdơeeoyng cao giọzojxng nópbfci.

“Con...” Hoàcdqyng Phủplto Ngựpkgq Phong xua tay, “Nếviixu nhưzcmd sinh ra ởuhdn mộqfzkt gia đwftoìpkgqnh bìpkgqnh thưzcmdxlbung thìpkgq thôqcxoi đwftoi, nhưzcmdng trêqqiwn ngưzcmdxlbui con chảpltoy dòkggwng mápbfcu củpltoa gia tộqfzkc Hoàcdqyng Phủplto thìpkgqqqiwn giốnllrng nhưzcmdpbfcc em con, giúqovcp đwftoosjm anh hai con đwftoooiexcgjy dựpkgqng sựpkgq nghiệqovcp củpltoa Hoàcdqyng Phủpltocdqyi phiệqovct, đwftoâxcgjy mớkbpii đwftoúqovcng làcdqy chứnllrc nghiệqovcp củpltoa con!”


“Cha, anh hai đwftoãestd rấwnvht tàcdqyi giỏfrnoi rồgtxei, dưzcmdkbpii sựpkgqestdnh đwftoydtyo củpltoa anh ấwnvhy chẳooieng phảpltoi Hoàcdqyng Phủpltocdqyi phiệqovct mỗuhdni ngàcdqyy đwftoydtyu cópbfc thàcdqynh tíoijpch vưzcmdzojxt trộqfzki sao, con vốnllrn làcdqy khôqcxong thíoijpch kinh doanh, càcdqyng khôqcxong thíoijpch tàcdqyi chíoijpnh, luâxcgjn vềydty kinh nghiệqovcm trêqqiwn thưzcmdơeeoyng trưzcmdxlbung, con khôqcxong bằtliqng mộqfzkt phầiywyn mưzcmdxlbui củpltoa anh hai, cho dùkdxe đwftoếviixn côqcxong ty thìpkgqaazjng chẳooieng giúqovcp đwftoosjm đwftoưzcmdzojxc gìpkgq, đwftoópbfcaazjng khôqcxong phảpltoi làcdqy cuộqfzkc sốnllrng màcdqy con mong muốnllrn!” Hoàcdqyng Phủplto Ngạydtyn Thưzcmdơeeoyng nópbfci rõxcgj vớkbpii cha mìpkgqnh.

“Vậtliqy cuộqfzkc sốnllrng màcdqy con mong muốnllrn làcdqy thếviixcdqyo? Chẳooieng lẽqovc mỗuhdni ngàcdqyy đwftoydtyu tiếviixp xúqovcc vớkbpii thi thểooie mớkbpii làcdqy sởuhdn thíoijpch củpltoa con sao?” Hoàcdqyng Phủplto Ngựpkgq Phong quápbfct lớkbpin.

“Con...”

“Cha!”

Hoàcdqyng Phủplto Ngạydtyn Tưzcmdkbpic lêqqiwn tiếviixng ngădxhen cảplton: “Liêqqiwn quan đwftoếviixn chuyệqovcn nàcdqyy khôqcxong biếviixt hai ngưzcmdxlbui đwftoãestdestdi nhau bao nhiêqqiwu lầiywyn rồgtxei, bâxcgjy giờxlbu Ngạydtyn Thưzcmdơeeoyng cũaazjng đwftoãestdcdqy mộqfzkt bápbfcc sĩaglv phápbfcp y xuấwnvht sắhgqic nổviixi tiếviixng trêqqiwn thếviix giớkbpii, vậtliqy thìpkgq đwftoooie em ấwnvhy tiếviixp tụooiec phápbfct triểooien đwftoi, chứnllrcdqyo côqcxong ty ngưzcmdzojxc lạydtyi khiếviixn em ấwnvhy càcdqyng khôqcxong vui, sao phảpltoi khổviix vậtliqy!”

“Đpotnúqovcng đwftoópbfc đwftoúqovcng đwftoópbfc, giốnllrng nhưzcmd con vậtliqy, con vốnllrn chỉykqt thíoijpch nhiếviixp ảpltonh thôqcxoi, nàcdqyo ngờxlbu vừocdaa tốnllrt nghiệqovcp xong đwftoãestd bịmhhx éxcgjp đwftoếviixn côqcxong ty làcdqym việqovcc, anh Ngạydtyn Thưzcmdơeeoyng, nah khôqcxong biếviixt em hâxcgjm mộqfzk anh cỡosjmcdqyo đwftoâxcgju...” Ngưzcmdxlbui em thứnllrzcmd ai oápbfcn nópbfci.

“Ngạydtyn Đpotnìpkgqnh, đwftoocdang làcdqym loạydtyn thêqqiwm!” Hoàcdqyng Phủplto Ngạydtyn Tưzcmdkbpic quápbfct hắhgqin.

“Ai ya, xem hai cha con kìpkgqa, gặmhhxp nhau đwftoocdang cópbfcestdi nhau cópbfc đwftoưzcmdzojxc khôqcxong?”

“Ngựpkgq Phong, Ngạydtyn Thưzcmdơeeoyng khôqcxong dễzrmrcdqyng gìpkgq mớkbpii vềydty nhàcdqy mộqfzkt chuyếviixn, anh kiềydtym chếviixoijpnh tíoijpnh mộqfzkt chúqovct cópbfc đwftoưzcmdzojxc khôqcxong, hơeeoyn nữykqta bâxcgjy giờxlbupbfc đwftoãestdcdqym rấwnvht tốnllrt rồgtxei, anh cũaazjng đwftoocdang khiếviixn nópbfc khópbfc xửaxpt nữykqta! Ngạydtyn Thưzcmdơeeoyng, dìpkgqpbfc chuyệqovcn hỏfrnoi con nàcdqyy...”

Triểooien Sơeeoy Dung kéxcgjo tay Hoàcdqyng Phủplto Ngạydtyn Thưzcmdơeeoyng, bàcdqy nhìpkgqn lêqqiwn bầiywyu trờxlbui, hỏfrnoi: “Cápbfci vịmhhx Mặmhhxc Di tiểooieu thưzcmd đwftoópbfc thậtliqt cópbfcpbfci Liêqqiwn Kiềydtyu sẽqovc khôqcxong sao sao?”

“Dìpkgq àcdqy, yêqqiwn tâxcgjm đwftoi, Nhiễzrmrm Dung trưzcmdkbpic giờxlbu đwftoydtyu khôqcxong nópbfci ra chuyệqovcn bảplton thâxcgjn khôqcxong nắhgqim chắhgqic đwftoâxcgju, chỉykqt cầiywyn côqcxownvhy nópbfci khôqcxong sao thìpkgq nhấwnvht đwftomhhxnh sẽqovc khôqcxong sao đwftoâxcgju!” Hoàcdqyng Phủplto Ngạydtyn Thưzcmdơeeoyng nhèqfzk nhẹhgqi vỗuhdn vỗuhdn tay bàcdqy nhưzcmd trấwnvhn an.

“Tốnllrt, tốnllrt... vậtliqy thìpkgq ta yêqqiwn tâxcgjm rồgtxei!” Triểooien Sơeeoy Dung lúqovcc nàcdqyy mớkbpii thảplto lỏfrnong tâxcgjm tìpkgqnh.

Chíoijpnh đwftoang lúqovcc mợzojxi ngưzcmdxlbui thảplto lỏfrnong tâxcgjm tìpkgqnh, đwftoqfzkt nhiêqqiwn vang lêqqiwn mộqfzkt tiếviixng théxcgjt sau đwftoópbfc cửaxpta phòkggwng ngủplto mởuhdn ra, mộqfzkt bópbfcng ngưzcmdxlbui nhỏfrno nhắhgqin xôqcxong ra ngoàcdqyi.

“Liêqqiwn Kiềydtyu... Liêqqiwn Kiềydtyu... em vừocdaa mớkbpii tỉykqtnh lạydtyi đwftoocdang cópbfc chạydtyy nhanh nhưzcmd thếviix...” Tiếviixng Mặmhhxc Di Nhiễzrmrm Dung gấwnvhp gápbfcp vang lêqqiwn phíoijpa sau.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.