Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 127 : Yêu tinh giá lâm

    trước sau   
"Ai..."

Liêswqzn Kiềuxoqu thởndorgmwqi mộreeet hơhycmi, cáfpbgi nàgmwqy thậgkpwt làgmwqm khónnmc cho côvmef, nếscxtu làgmwq trêswqzu cợxfhkt chúmfyjt ísbfct thìkoor thôvmefi, trong lòkweeng côvmef khẳrcqjng đetcogonxnh khôvmefng thoảgonxi máfpbgi, nhưeudang nếscxtu làgmwqm quáfpbgswqzn, Hoàgmwqng Phủvtcc Ngưeudang nhấafzlt đetcogonxnh sẽmfwbnnmci vớnnmci Hoàgmwqng Phủvtcc Ngạcdhhn Tưeudannmcc vàgmwq cảgonxfpbgc trai báfpbgc gáfpbgi, nónnmci khôvmefng chừlekyng lạcdhhi còkween thêswqzm mắbxqmm dặrjkom muốuxqsi nữrdwna, dùfrog sao bọirdgn họirdgeojgng làgmwq ngưeudalqbii mộreeet nhàgmwq, sao cónnmc thểqjsi đetcohycmng ra bêswqznh vựorflc mộreeet ngưeudalqbii ngoàgmwqi nhưeudavmef

vmef vừlekya nghĩmfwb vừlekya nhìkoorn xung quanh.

Ngưeudalqbii phụqikj nữrdwngmwqy đetcoúmfyjng làgmwq rấafzlt biếscxtt hưeudandorng thụqikj, bấafzlt kểqjsigmwq ghếscxt dựorfla hay sôvmef pha, ngay tớnnmci cảgonxgmwqn tràgmwq thảgonxm trảgonxi đetcouxoqu làgmwq nhữrdwnng thưeudaơhycmng hiệytzau cựorflc kìkoor xa xỉzbxb, ởndorswqzn cửevxsa sổndorfpbgt đetcoafzlt cónnmc thêswqzm mộreeet gốuxqsc câkdesy tôvmef đetcoiểqjsim thêswqzm cho xung quanh màgmwqu xanh tưeudaơhycmi máfpbgt, loạcdhhi phong cảgonxnh tao nhãtpcr nhưeuda vậgkpwy màgmwq kếscxtt hợxfhkp vớnnmci ngưeudalqbii phụqikj nữrdwn nhưeudavmef ta đetcoúmfyjng làgmwq pháfpbg hoạcdhhi phong cảgonxnh. (Min: chịgonxgmwqy ngôvmefn ngữrdwn áfpbgc đetcoreeec nhỉzbxb!)

Trong lòkweeng Liêswqzn Kiềuxoqu khôvmefng khỏsbfci dâkdesng tràgmwqo mộreeet trậgkpwn tiếscxtc hậgkpwn, ngay lúmfyjc côvmef chuyểqjsin áfpbgnh mắbxqmt tớnnmci ngăhycmn kébrszo bêswqzn dưeudannmci, mộreeet áfpbgnh sáfpbgng trong đetcoqikju chợxfhkt lónnmce lêswqzn áfpbgnh sáfpbgng, mộreeet chủvtcc ýfpbg tinh quáfpbgi hiệytzan lêswqzn.

"Ha ha——" Côvmef bậgkpwt cưeudalqbii ra tiếscxtng, Hoàgmwqng Phủvtcc Ngưeudang, lầqikjn nàgmwqy côvmef xong đetcolqbii rồpdxoi.


Cuộreeec họirdgp diễvtccn ra tớnnmci tậgkpwn trưeudaa, ngưeudalqbii đetcoqikju tiêswqzn đetcoi ra khỏsbfci phòkweeng họirdgp làgmwq Hoàgmwqng Phủvtcc Ngạcdhhn Tưeudannmcc, ngay sau đetcoónnmc, mộreeet đetcoáfpbgm nhâkdesn viêswqzn cấafzlp cao cũeojgng nốuxqsi đetcovmefi nhau đetcoi ra.

"Hoàgmwqng Phủvtcc tiêswqzn sinh..."

Trong lúmfyjc Hoàgmwqng Phủvtcc Ngạcdhhn Tưeudannmcc giao việytzac cho mộreeet cấafzlp dưeudannmci, thưeudasbfc tổndorng giáfpbgm đetcouxqsc vẻrbzv mặrjkot hốuxqst hoảgonxng chạcdhhy lêswqzn trưeudannmcc lêswqzn tiếscxtng.

Hắbxqmn quay đetcoqikju, chưeudaa kịgonxp mởndor miệytzang hỏsbfci cáfpbgi gìkoor, cáfpbgnh tay hắbxqmn liềuxoqn bịgonx mộreeet mảgonxnh mềuxoqm mạcdhhi vâkdesy lấafzly.

"Hoàgmwqng Phủvtcc Ngạcdhhn Tưeudannmcc!” Giọirdgng nónnmci ngọirdgt lịgonxm nhưeuda đetcoưeudalqbing củvtcca Liêswqzn Kiềuxoqu lọirdgt vàgmwqo lỗahob tai hắbxqmn, ngay chiếscxtc máfpbgmfyjm đetcopdxong tiềuxoqn trêswqzn mặrjkot cũeojgng cựorflc kìkoor đetcoreeeng lòkweeng ngưeudalqbii.

“Liêswqzn Kiềuxoqu?” Hoàgmwqng Phủvtcc Ngạcdhhn Tưeudannmcc nao nao: “Tạcdhhi sao em lạcdhhi tớnnmci đetcoâkdesy?”

Liêswqzn Kiềuxoqu ngẩkweeng đetcoqikju nhìkoorn hắbxqmn, đetcoreeet nhiêswqzn bổndor nhàgmwqo vàgmwqo trong ngựorflc hắbxqmn, khuôvmefn mặrjkot nhỏsbfc nhắbxqmn còkween cọirdg cọirdg trêswqzn ngưeudalqbii hắbxqmn, giọirdgng nónnmci ủvtccy khuấafzlt: “Thiếscxtu chúmfyjt nữrdwna tôvmefi khôvmefng tìkoorm đetcoưeudaxfhkc anh, rấafzlt sợxfhktpcri…”

Bộreeefpbgng ủvtccy khuấafzlt vàgmwq bấafzlt lựorflc củvtcca côvmef khiếscxtn cho Hoàgmwqng Phủvtcc Ngạcdhhn Tưeudannmcc đetcoau lòkweeng, bàgmwqn tay nhẹahob nhàgmwqng vỗahobswqzn tấafzlm lưeudang nhỏsbfc củvtcca côvmef, ngữrdwn khísbfceojgng trởndorswqzn dịgonxu dàgmwqng: “Điqluưeudaxfhkc rồpdxoi, khôvmefng phảgonxi đetcoãtpcrkoorm thấafzly tôvmefi sao, khôvmefng cónnmc việytzac gìkoor!”

Liêswqzn Kiềuxoqu tham lam màgmwqsbfct hàgmwqeudaơhycmng thơhycmm nam tísbfcnh củvtcca hắbxqmn, ỷrbzv lạcdhhi gậgkpwt đetcoqikju.

mộreeet màgmwqn trưeudannmcc mắbxqmt nàgmwqy khôvmefng chỉzbxb khiếscxtn thưeudasbfc tổndorng tàgmwqi khiếscxtp sợxfhk, ngay cảgonx đetcoáfpbgm nhâkdesn viêswqzn vừlekya từleky phòkweeng họirdgp cũeojgng vôvmeffrogng khiếscxtp sợxfhk, cảgonx đetcoáfpbgm đetcoôvmefng háfpbg hốuxqsc mồpdxom trừlekyng mắbxqmt thậgkpwt to hếscxtt nhìkoorn vịgonx tổndorng tàgmwqi lạcdhhi quay lạcdhhi nhìkoorn nhau, giốuxqsng nhưeuda đetcoang hoàgmwqi nghi nhữrdwnng gìkoorkoornh đetcoang nhìkoorn thấafzly.

Điqlureeet nhiêswqzn nhảgonxy ra mộreeet côvmeffpbgi nhỏsbfcgmwqgmwqnh đetcoreeeng vôvmeffrogng dịgonxu dàgmwqng củvtcca tổndorng tàgmwqi bọirdgn họirdg

Điqluiềuxoqu nàgmwqy khiếscxtn bọirdgn họirdg khôvmefng khỏsbfci miêswqzn man suy nghĩmfwb?

mfyjc nàgmwqy, thưeudasbfc tổndorng tàgmwqi đetcoi lêswqzn trưeudannmcc: “Hoàgmwqng Phủvtcc tiêswqzn sinh, vịgonx tiểqjsiu thưeudagmwqy côvmefafzly luôvmefn tìkoorm ngàgmwqi…”


Thựorflc ra côvmef ta vốuxqsn muốuxqsn nónnmci “Vịgonx tiểqjsiu thưeudagmwqy xôvmefng lêswqzn đetcoâkdesy”, nhưeudang sau khi nhìkoorn thấafzly hàgmwqnh đetcoreeeng kháfpbgc thưeudalqbing củvtcca ôvmefng chủvtcc, côvmef ta thôvmefng minh vộreeei vàgmwqng sửevxsa miệytzang.

Hoàgmwqng Phủvtcc Ngạcdhhn Tưeudannmcc nhìkoorn ngưeudalqbii con gáfpbgi trong ngựorflc, hắbxqmn khôvmefng khónnmc đetcoqjsi thấafzly đetcoưeudaxfhkc áfpbgnh mắbxqmt tòkweekwee từleky xung quanh, vìkoor thếscxt liềuxoqn trầqikjm giọirdgng: “đetcoi, mau đetcoi làgmwqm việytzac!”

âkdesm thanh tuy vữrdwnng vàgmwqng, nhưeudang trong đetcoónnmcnnmckween chứhycma mộreeet tia cảgonxnh cáfpbgo, tấafzlt cảgonx mọirdgi ngưeudalqbii khôvmefng ngốuxqsc, lậgkpwp tứhycmc àgmwqo àgmwqo tráfpbgnh ra.

Cảgonx đetcooạcdhhn đetcoưeudalqbing đetcoi vàgmwqo văhycmn phòkweeng tổndorng tàgmwqi gầqikjn nhưeudagmwq bịgonx Liêswqzn Kiềuxoqu dísbfcnh vàgmwqo, sau khi đetcoónnmcng cửevxsa lạcdhhi, Hoàgmwqng Phủvtcc Ngạcdhhn Tưeudannmcc mớnnmci tỉzbxb mỉzbxb đetcoáfpbgnh giáfpbg Liêswqzn Kiềuxoqu, sau khi nhìkoorn xong thìkoor âkdesm thầqikjm hísbfct mộreeet hơhycmi.

Điqluâkdesy làgmwqfpbgi dạcdhhng gìkoor?

Liêswqzn Kiềuxoqu cũeojgng khôvmefng khónnmc pháfpbgt hiệytzan ra sựorfl kinh hãtpcri trong mắbxqmt hắbxqmn, vìkoor thếscxt nhanh chónnmcng xoay mộreeet vòkweeng trưeudannmcc mặrjkot hắbxqmn, vẻrbzv mặrjkot kiêswqzu ngạcdhho hỏsbfci: “Thếscxtgmwqo? Nhìkoorn đetcoưeudaxfhkc khôvmefng?”

mộreeet toan tísbfcnh nhanh chónnmcng hiệytzan lêswqzn giữrdwna hai hàgmwqng lôvmefng màgmwqy hắbxqmn, khôvmefng kháfpbgch khísbfcnnmci: “khôvmefng đetcoưeudaxfhkc tốuxqst lắbxqmm, làgmwqm sao lạcdhhi cónnmc cửevxsa hàgmwqng báfpbgn quầqikjn áfpbgo kìkoor quáfpbgi nhưeuda vậgkpwy?”

hắbxqmn vừlekya nónnmci vừlekya ngồpdxoi lêswqzn ghếscxt tổndorng tàgmwqi.

Liêswqzn Kiềuxoqu nhanh chónnmcng theo sáfpbgt hắbxqmn, chạcdhhy đetcoếscxtn trưeudannmcc mặrjkot hắbxqmn, vẻrbzv mặrjkot vui sưeudannmcng: “A? Ngay cảgonx anh cũeojgng cho rằpdxong đetcoónnmcgmwq đetcopdxondor cửevxsa hàgmwqng sao?”

Ha ha, khôvmefng nghĩmfwb Liêswqzn Kiềuxoqu côvmefeojgng cónnmc khảgonxhycmng thiếscxtt kếscxt thờlqbii trang nha.

Hoàgmwqng Phủvtcc Ngạcdhhn Tưeudannmcc lạcdhhi liếscxtc nhìkoorn côvmef mộreeet cáfpbgi, bêswqzn môvmefi ẩkween chứhycma ýfpbgeudalqbii: “Em đetcoếscxtn tìkoorm tôvmefi đetcoqjsi cho tôvmefi chiêswqzm ngưeudabkxvng bộreee quầqikjn áfpbgo nàgmwqy? Còkween vẻrbzv mặrjkot ủvtccy khuấafzlt giốuxqsng nhưeuda mộreeet đetcohycma nhỏsbfc lạcdhhc đetcoưeudalqbing, làgmwqm cho tôvmefi sợxfhktpcri khôvmefng thôvmefi!”

Liêswqzn Kiềuxoqu quyệytzat quyệytzat miệytzang, bàgmwqn tay nhỏsbfcbrsz bắbxqmt lấafzly tay hắbxqmn nónnmci: “Vốuxqsn dĩmfwbgmwq nhưeuda thếscxtgmwq, anh khôvmefng biếscxtt muốuxqsn tìkoorm anh quảgonx thựorflc làgmwq khónnmc khăhycmn, tấafzlt cảgonx mọirdgi ngưeudalqbii khôvmefng cho tôvmefi lêswqzn đetcoâkdesy, hừleky!”

“Vềuxoq sau sẽmfwb khôvmefng, bộreeefpbgng lầqikjn nàgmwqy củvtcca em muốuxqsn ngưeudalqbii kháfpbgc khôvmefng nhớnnmceojgeojgng khónnmc!” Hoàgmwqng Phủvtcc Ngạcdhhn Tưeudannmcc rấafzlt hưeudandorng thụqikj cảgonxm giáfpbgc mềuxoqm mạcdhhi từlekyfpbgnh tay truyềuxoqn đetcoếscxtn, thậgkpwm chísbfcnnmc chúmfyjt xúmfyjc đetcoreeeng muốuxqsn ôvmefm ngưeudalqbii con gáfpbgi trưeudannmcc mặrjkot vàgmwqo lòkweeng.

Bộreeefpbgng khi nãtpcry bấafzlt lựorflc củvtcca côvmef khiếscxtn hắbxqmn đetcoau lòkweeng, giốuxqsng nhưeudavmefgmwq mộreeet đetcohycma nhỏsbfc chịgonxu quáfpbg nhiềuxoqu ủvtccy khuấafzlt, coi hắbxqmn làgmwq bếscxtn cảgonxng an toàgmwqn nhấafzlt màgmwq bấafzlu vísbfcu.

“Hìkoorkoor --”

Liêswqzn Kiềuxoqu sau khi nghe hắbxqmn nónnmci vậgkpwy, cưeudalqbii đetcoếscxtn khoáfpbgi tráfpbg, máfpbgmfyjm đetcopdxong tiềuxoqn xinh đetcoahobp rạcdhhng rỡbkxv hoàgmwqn toàgmwqn khôvmefng nhìkoorn ra dấafzlu vếscxtt ủvtccy khuấafzlt khi nãtpcry, côvmef vui vẻrbzvnnmci: “Anh cũeojgng cảgonxm thấafzly sáfpbgng tạcdhho đetcoúmfyjng khôvmefng? Anh cảgonxm thấafzly thiếscxtt kếscxtgmwqy nhưeuda thếscxtgmwqo?”

“Ừbrszm --”

Lầqikjn thứhycm hai Hoàgmwqng Phủvtcc Ngạcdhhn Tưeudannmcc gậgkpwt đetcoqikju đetcoáfpbgnh giáfpbg mộreeet chúmfyjt, đetcoreeet nhiêswqzn cảgonxm thấafzly nhìkoorn cónnmc chúmfyjt quen mắbxqmt, nhưeudang vẫljxdn nónnmci: “Quầqikjn áfpbgo làgmwq chấafzlt liệytzau cao cấafzlp, đetcoáfpbgng tiếscxtc thiếscxtt kếscxt -- thậgkpwt khôvmefng đetcoưeudaxfhkc!”

“Hừleky --”

Liêswqzn Kiềuxoqu vừlekya nhìkoorn hắbxqmn vừlekya trừlekyng mắbxqmt, “Cáfpbgi gìkoor chứhycm, mộreeet chúmfyjt thẩkweem mỹbkxv đetcouxoqu khôvmefng cónnmc, chấafzlt vảgonxi tốuxqst cũeojgng cầqikjn anh nónnmci sao, chỉzbxbnnmc anh mớnnmci mặrjkoc loạcdhhi vảgonxi kébrszm chấafzlt lưeudaxfhkng thôvmefi, tôvmefi cảgonxm thấafzly thiếscxtt kếscxtgmwqy rấafzlt đetcoưeudaxfhkc…”

vmefgmwqng nónnmci âkdesm thanh càgmwqng nhỏsbfc, bởndori vìkoorvmef nhìkoorn thấafzly áfpbgnh mắbxqmt Hoàgmwqng Phủvtcc Ngạcdhhn Tưeudannmcc càgmwqng ngàgmwqy càgmwqng âkdesm trầqikjm, cuốuxqsi cùfrogng cũeojgng khôvmefng pháfpbgt ra tiếscxtng nữrdwna.

“Nha đetcoqikju -- em lặrjkop lạcdhhi lầqikjn nữrdwna cho tôvmefi!” Hoàgmwqng Phủvtcc Ngạcdhhn Tưeudannmcc lậgkpwp tứhycmc nghe ra thôvmefng tin kísbfcn đetcoáfpbgo do Liêswqzn Kiềuxoqu lỡbkxv miệytzang, lầqikjn nữrdwna hắbxqmn lạcdhhi dùfrogng áfpbgnh mắbxqmt nhưeuda tia laser nhìkoorn chằpdxom chằpdxom côvmef, đetcoúmfyjng vậgkpwy, sao hắbxqmn lạcdhhi nhìkoorn thấafzly quen mắbxqmt nhưeuda vậgkpwy, thìkoor ra chísbfcnh làgmwq quầqikjn áfpbgo củvtcca hắbxqmn.

Nha đetcoqikju chếscxtt tiệytzat nàgmwqy, lạcdhhi dáfpbgm đetcoem quầqikjn áfpbgo củvtcca hắbxqmn hủvtccy hoạcdhhi tớnnmci mứhycmc nàgmwqy? Còkween mặrjkoc ởndor trêswqzn ngưeudalqbii mìkoornh chạcdhhy đetcoếscxtn côvmefng ty đetcoqjsi trìkoornh diễvtccn?

“Ừbrszm, cáfpbgi kia --”

Liêswqzn Kiềuxoqu thấafzly khuôvmefn mặrjkot tuấafzln túmfyj lộreee vẻrbzv nguy hiểqjsim, ngay lúmfyjc nàgmwqy khôvmefng biếscxtt trong lòkweeng hắbxqmn nghĩmfwbkoor, vìkoor thếscxt liềuxoqn cẩkween thậgkpwn nónnmci: “Quầqikjn áfpbgo củvtcca ngưeudalqbii ta đetcouxoqu đetcoãtpcr mặrjkoc cháfpbgn rồpdxoi, dùfrog sao anh nhiềuxoqu quầqikjn áfpbgo nhưeuda vậgkpwy, thiếscxtu mộreeet hai chiếscxtc cũeojgng khôvmefng phảgonxi chuyệytzan lớnnmcn gìkoor…”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.