Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ
Chương 12 : Làm việc thiện (2)
Liêukwh n Kiềdivv u thựrtzt c hưiamc ởmzfd ng thụxxwh biệvmms n pháqhhz p xảvjfp giậfjsx n mớkkux i pháqhhz t hiệvmms n nàfbrt y. Coi từigvg ng phíiamc m đlsvn àfbrt n làfbrt têukwh n Hoàfbrt ng Phủivol heo lợfmwv n vàfbrt đlsvn u đlsvn ủivol cáqhhz i dùpfao ng sứjwow c màfbrt đlsvn áqhhz nh xuốqmnp ng cứjwow nhưiamc vậfjsx y tríiamc nhớkkux giai đlsvn iệvmms u vàfbrt tốqmnp c đlsvn ộcnpo dầvhgb n dầvhgb n tăagof ng lêukwh n.
Đjwow ang lúfmwv c chơxyuq i đlsvn àfbrt n đlsvn ếwnfw n mứjwow c đlsvn ộcnpo kinh khủivol ng, đlsvn ộcnpo t nhiêukwh n côakye nghe đlsvn ưiamc ợfmwv c tiếwnfw ng cưiamc ờawcd i trầvhgb m thấkgvh p phíiamc a sau lưiamc ng. Tiếwnfw ng cưiamc ờawcd i nàfbrt y nhưiamc đlsvn ưiamc ợfmwv c pháqhhz t ra từigvg chỗoxzl sâkcvv u nhấkgvh t trong yếwnfw t hầvhgb u trầvhgb m thấkgvh p màfbrt hung hậfjsx u, tiếwnfw ng cưiamc ờawcd i nhưiamc gợfmwv n sóuxpu ng phảvjfp ng phấkgvh t hưiamc ơxyuq ng thơxyuq m củivol a rưiamc ợfmwv u ngon, tao nhãiamc hơxyuq n cảvjfp tiếwnfw ng nhạirnw c dịivol u dàfbrt ng.
“Ai?”
Liêukwh n Kiềdivv u giậfjsx t mìmiww nh khi nghe thấkgvh y tiếwnfw ng cưiamc ờawcd i đlsvn óuxpu , côakye dừigvg ng tay đlsvn ồtmcv ng thờawcd i quay ngưiamc ờawcd i lạirnw i.
Trong lúfmwv c nhấkgvh t thờawcd i áqhhz nh mắpnev t côakye chìmiww m đlsvn ắpnev m vàfbrt o đlsvn ôakye i con ngưiamc ỡigvg i đlsvn en láqhhz y sâkcvv u nhưiamc biểezde n cảvjfp kia, áqhhz nh mắpnev t nhưiamc sao nhanh chóuxpu ng bay qua mộcnpo t tia kháqhhz c thưiamc ờawcd ng.
Đjwow ôakye ng! Mộcnpo t đlsvn ôakye i tay nhỏwtte bélime đlsvn ộcnpo t nhiêukwh n đlsvn ặvmvd t mạirnw nh lêukwh n phíiamc m đlsvn àfbrt n pháqhhz t ra âkcvv m thanh!
“Thìmiww ra làfbrt anh, anh làfbrt m hạirnw i tôakye i còiamc n chưiamc a đlsvn ủivol hay sao màfbrt còiamc n muốqmnp n đlsvn ếwnfw n đlsvn âkcvv y đlsvn ểezde giáqhhz m sáqhhz t tiếwnfw n đlsvn ộcnpo ?”
Chíiamc nh cáqhhz i gọwnfw i làfbrt kẻzglb thùpfao gặvmvd p mặvmvd t hếwnfw t sứjwow c đlsvn ỏwtte mắpnev t. Lúfmwv c nàfbrt y Liêukwh n Kiềdivv u đlsvn ang nhìmiww n ngưiamc ờawcd i đlsvn àfbrt n ôakye ng vẻzglb mặvmvd t ta thầvhgb n tựrtzt a cửxddr a vẻzglb mặvmvd t tao nhãiamc ngưiamc ợfmwv c lạirnw i làfbrt m cho lòiamc ng côakye khôakye ng thoảvjfp i máqhhz i.
Hoàfbrt ng Phủivol Ngạirnw n Tưiamc ớkkux c biếwnfw ng nháqhhz c màfbrt cưiamc ờawcd i, anh nhúfmwv n vai liêukwh n tụxxwh c duy trìmiww đlsvn ộcnpo ng táqhhz c tựrtzt a cửxddr a nhìmiww n vàfbrt o đlsvn ôakye i mắpnev t tứjwow c giậfjsx n kia nụxxwh cưiamc ờawcd i càfbrt ng thêukwh m sáqhhz ng lạirnw n.
“Đjwow àfbrt n—— khôakye ng phảvjfp i đlsvn àfbrt n nhưiamc vậfjsx y” Anh thuậfjsx n miệvmms ng nélime m ra mộcnpo t câkcvv u vâkcvv n đlsvn ạirnw m phong khinh (ýavoe chỉfbrt : nhẹsjbm nhưiamc gióuxpu mâkcvv y)
“Gìmiww ?”
Liêukwh n Kiềdivv u nhấkgvh t thờawcd i khôakye ng kịivol p phảvjfp n ứjwow ng. ngưiamc ờawcd i đlsvn àfbrt n ôakye ng nàfbrt y đlsvn ầvhgb u bịivol đlsvn ậfjsx p vàfbrt o cửxddr a sao? Nhìmiww n thấkgvh y bộcnpo dáqhhz ng đlsvn ầvhgb y căagof m ghélime t củivol a mìmiww nh màfbrt mộcnpo t chúfmwv t phảvjfp n ứjwow ng đlsvn ềdivv u khôakye ng cóuxpu ?
“Khụxxwh —— cáqhhz i kia, phòiamc ng Piano nàfbrt y làfbrt tôakye i, tôakye i muốqmnp n đlsvn àfbrt n thếwnfw nàfbrt o thìmiww đlsvn àfbrt n nhưiamc thếwnfw ai cầvhgb n anh lo? Còiamc n ỷhhnn vàfbrt o việvmms c mìmiww nh cóuxpu vóuxpu c dáqhhz ng đlsvn ẹsjbm p màfbrt bắpnev t nạirnw t ngưiamc ờawcd i kháqhhz c —— hừigvg , tôakye i nhấkgvh t đlsvn ịivol nh đlsvn ểezde anh sáqhhz ng mắpnev t ra!”
Côakye quyếwnfw t đlsvn ịivol nh nhắpnev c anh mộcnpo t chúfmwv t, dùpfao sao ngưiamc ờawcd i đlsvn àfbrt n ôakye ng nàfbrt y nóuxpu i thếwnfw nàfbrt o thìmiww bộcnpo dáqhhz ng vẫukwh n làfbrt siêukwh u cấkgvh p đlsvn ẹsjbm p trai màfbrt côakye lạirnw i làfbrt đlsvn iểezde n hìmiww nh gặvmvd p ngưiamc ờawcd i nóuxpu i tiếwnfw ng ngưiamc ờawcd i gặvmvd p quỷhhnn nóuxpu i chuyệvmms n ma quỷhhnn .
“Quan trọwnfw ng nhấkgvh t làfbrt ” —— ngưiamc ờawcd i đlsvn àfbrt n ôakye ng nàfbrt y nhìmiww n qua hẳlzbz n làfbrt khôakye ng tốqmnp t đlsvn ẹsjbm p gìmiww . Nếwnfw u mộcnpo t khi côakye phảvjfp n kíiamc ch thấkgvh t bạirnw i thìmiww làfbrt m sao bâkcvv y giờawcd ? Cáqhhz i gọwnfw i làfbrt biếwnfw t ngưiamc ờawcd i biếwnfw t ta trăagof m trậfjsx n trăagof m thắpnev ngchíiamc nh làfbrt khi Liêukwh n Kiềdivv u muốqmnp n chỉfbrt nh ngưiamc ờawcd i phảvjfp i thăagof ng dòiamc đlsvn ốqmnp i phưiamc ơxyuq ng nắpnev m chắpnev c mọwnfw i thứjwow mớkkux i cóuxpu đlsvn ưiamc ờawcd ng lui.
Hoàfbrt ng Phủivol Ngạirnw n Tưiamc ớkkux c khôakye ng nóuxpu i gìmiww ngưiamc ợfmwv c lạirnw i nhìmiww n côakye màfbrt đlsvn i tớkkux i khoảvjfp ng cáqhhz ch giữqufy a hai ngưiamc ờawcd i càfbrt ng ngàfbrt y càfbrt ng gầvhgb n. Liêukwh n Kiềdivv u cảvjfp m thấkgvh y mộcnpo t trậfjsx n khóuxpu thởmzfd , phòiamc ng tậfjsx p Piano khôakye ng nhỏwtte nhưiamc ng bởmzfd i vìmiww bóuxpu ng dáqhhz ng cao lớkkux n nàfbrt y màfbrt trởmzfd nêukwh n trậfjsx t trộcnpo i
Liêukwh n Kiềdivv u khóuxpu khăagof n nuốqmnp t nuốqmnp t nưiamc ớkkux c miếwnfw ng, đlsvn em thâkcvv n mìmiww nh díiamc nh sáqhhz t trêukwh n đlsvn àfbrt n Piano. Nhìmiww n vàfbrt o hưiamc ớkkux ng ngưiamc ờawcd i đlsvn àfbrt n ôakye ng đlsvn ang đlsvn i tớkkux i màfbrt cảvjfp nh giáqhhz c giốqmnp ng con nhíiamc m.
“Nàfbrt y! Anh muốqmnp n làfbrt m gìmiww ? Anh sẽfaii khôakye ng nhỏwtte nhen nhưiamc thếwnfw chứjwow ? Tôakye i chỉfbrt mắpnev ng cho nỗoxzl i bấkgvh t bìmiww nh củivol a tôakye i màfbrt thôakye i. Tôakye i nóuxpu i anh biếwnfw t đlsvn áqhhz nh phụxxwh nữqufy làfbrt đlsvn àfbrt n ôakye ng khôakye ng cóuxpu phẩvzza m chấkgvh t~~~ làfbrt ..làfbrt vôakye sỉfbrt ~~~
Đ
“Ai?”
Liê
Trong lú
Đ
“Thì
Chí
Hoà
“Đ
“Gì
Liê
“Khụ
Cô
“Quan trọ
Hoà
Liê
“Nà
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.