Tự Cẩm

Chương 772 : Bị mắng

    trước sau   
Thárkrxi Hậlshmu ngấrvdit xỉubwau.

Từobdt Ninh Cung nhấrvdit thờkhuci đvvbriqhli loạiqhln.

twrdc đvvbróibfd Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw đvvbrang ởbyhyjsllhlpkng Tâpkvdm Đbkxriệhlpkn trêrrhvu đvvbrùueiua Cárkrxt Tưjsllkhucng.

Mỗsvmhi ngàqzguy đvvbrtecku làqzgu xửyjpopkyp tấrvdiu chưjsllơbepmng chấrvdit đvvbrqidtng, từobdtrkrxi ngàqzguy thoạiqhli bảsvmhn giấrvdiu ởbyhy trong chồmnfmng tấrvdiu chưjsllơbepmng suýpkypt nữhtiua bịmzdd thầtdwxn tửyjpoueiung mấrvdiy đvvbrkhuca con trai phárkrxt hiệhlpkn, Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw liềteckn tạiqhlm thờkhuci vứkhuct bỏprid sởbyhy thímnfmch nàqzguy.

Bởbyhyi vậlshmy, tâpkvdm tìrkrxnh càqzgung dễqcxa hậlshmm hựyjpoc hơbepmn, trêrrhvu đvvbrùueiua Cárkrxt Tưjsllkhucng khôgoyjng thểhtiu nghi ngờkhucqzgu biệhlpkn phárkrxp tốqidtt giútwrdp đvvbriềtecku chỉubwanh tâpkvdm tìrkrxnh.

“Cárkrxt Tưjsllkhucng, ăcaqln cárkrx khôgoyj.”


ofcco mậlshmp nhìrkrxn cárkrx khôgoyj kẹcdmzp giữhtiua ngóibfdn tay trong tay Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw, ưjsllu nhãbgxf dạiqhlo bưjsllspowc đvvbri qua ngậlshmm lấrvdiy cárkrx khôgoyj, lưjsllu lạiqhli chủyzal nhâpkvdn vẻoili mặvhdyt xấrvdiu hổrrhv.

Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw lấrvdiy khăcaqln lau tay, buồmnfmn bựyjpoc thởbyhyqzgui.

Ngàqzguy đvvbróibfdsvmhqzgung khôgoyjng phảsvmhi nhưjsll thếtifw.

rkrxnh cảsvmhnh ngàqzguy đvvbróibfdrkrxt Tưjsllkhucng ngửyjpoa đvvbrtdwxu kêrrhvu meo meo vớspowi mìrkrxnh vẫjsdfn luôgoyjn hiệhlpkn hữhtiuu trong đvvbrtdwxu Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw khôgoyjng vứkhuct đvvbri đvvbrưjsllewxmc, nhưjsllng qua rồmnfmi Cárkrxt Tưjsllkhucng vẫjsdfn làqzgurkrxt Tưjsllkhucng ấrvdiy.

Xem ra đvvbrãbgxf đvvbrếtifwn lútwrdc nêrrhvn triệhlpku Khiếtifwu Thiêrrhvn tưjsllspowng quâpkvdn tiếtifwn cung mộteckt chuyếtifwn.

rkrxt Tưjsllkhucng tựyjpoa nhưjsll cảsvmhm nhậlshmn đvvbrưjsllewxmc suy nghĩuvrj đvvbrêrrhv tiệhlpkn củyzala chủyzal nhâpkvdn, phẫjsdfn nộteckrrhvu hai tiếtifwng vớspowi Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw, rồmnfmi biếtifwn mấrvdit ngay cảsvmhrkrxi bóibfdng mèofcco cũjsllng khôgoyjng chừobdta.

Tiếtifwng bưjsllspowc châpkvdn vộtecki vàqzgung truyềteckn đvvbrếtifwn.

Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw thoárkrxng nhìrkrxn sắobdtc mặvhdyt trầtdwxm trọewxmng củyzala Phan Hảsvmhi, tứkhucc khắobdtc thu hồmnfmi tâpkvdm tưjsll chọewxmc mèofcco.

Khôgoyjng cầtdwxn hỏpridi, lạiqhli xảsvmhy ra chuyệhlpkn rồmnfmi!

“Đbkxrãbgxf xảsvmhy ra chuyệhlpkn gìrkrx?”

Phan Hảsvmhi cong eo, đvvbrtdwxu cũjsllng khôgoyjng dárkrxm ngẩewxmng lêrrhvn: “Hồmnfmi bẩewxmm Hoàqzgung Thưjsllewxmng, Thárkrxi Hậlshmu ngấrvdit xỉubwau ——”

Đbkxrtdwxu Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw ong mộteckt tiếtifwng, khôgoyjng rảsvmhnh hỏpridi kỹcamz, đvvbrãbgxf cấrvdit bưjsllspowc chạiqhly vềteck phímnfma Từobdt Ninh Cung.

Phan Hảsvmhi lặvhdyng lẽzcqh thởbyhyqzgui, xoa xoa mồmnfmgoyji trêrrhvn trárkrxn vộtecki vàqzgung đvvbruổrrhvi theo.


“Hoàqzgung Thưjsllewxmng giárkrxpkvdm ——”

Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw trầtdwxm mặvhdyt đvvbri vàqzguo, hỏpridi Thưjsllkhucng ma ma đvvbrkhucng ởbyhy phímnfma trưjsllspowc nhấrvdit hàqzgunh lễqcxa vớspowi mìrkrxnh: “Thárkrxi Hậlshmu đvvbrâpkvdu?”

Thưjsllkhucng ma ma run giọewxmng nóibfdi: “Ởowkc trong phòwgnbng ——”

Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifwjsllspowc châpkvdn khôgoyjng dừobdtng, đvvbri qua ngưjsllkhuci Thưjsllkhucng ma ma.

Thárkrxi Hậlshmu đvvbrãbgxf đvvbrưjsllewxmc đvvbrưjslla lêrrhvn giưjsllkhucng, ngựyjpo y chạiqhly tớspowi đvvbrang bắobdtt mạiqhlch cho bàqzgu.

Nhìrkrxn thấrvdiy Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw tiếtifwn vàqzguo, ngựyjpo y muốqidtn đvvbrkhucng dậlshmy hàqzgunh lễqcxa, bịmzdd ôgoyjng xua tay cảsvmhn lạiqhli.

Nhìrkrxn mộteckt lárkrxt, Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw quay lạiqhli đvvbriqhli sảsvmhnh, hỏpridi rõsvmh đvvbrtdwxu đvvbrgoyji: “Thárkrxi Hậlshmu vìrkrx sao lạiqhli ngấrvdit xỉubwau?”

Thưjsllkhucng ma ma bịmzddch mộteckt tiếtifwng quỳvsvi xuốqidtng, liêrrhvn tụrvdic dậlshmp đvvbrtdwxu: “Đbkxrtecku làqzgugoyj tỳvsvi lắobdtm miệhlpkng, mớspowi hạiqhli Thárkrxi Hậlshmu ——”

“Rốqidtt cuộteckc làqzguibfd chuyệhlpkn gìrkrx?” Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw lạiqhlnh giọewxmng hỏpridi.

Thưjsllkhucng ma ma cútwrdi đvvbrtdwxu, gạiqhlt lệhlpkibfdi: “Nôgoyj tỳvsvi đvvbri chùueiua Phútwrdc Đbkxrkhucc thay Thárkrxi Hậlshmu quyêrrhvn tiềteckn hưjsllơbepmng khóibfdi, trong lútwrdc vôgoyjrkrxnh nghe ngưjsllkhuci ta nóibfdi Vinh Dưjsllơbepmng trưjsllbyhyng côgoyjng chútwrda đvvbrãbgxf chếtifwt……”

“Ngưjsllơbepmi nóibfdi cho Thárkrxi Hậlshmu?”

“Nôgoyj tỳvsvi đvvbrárkrxng chếtifwt ——”

“Ngưjsllơbepmi xárkrxc thậlshmt đvvbrárkrxng chếtifwt!” Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw sắobdtc mặvhdyt xanh mégajft, hiếtifwm khi nóibfdi nặvhdyng lờkhuci.


Giờkhuc khắobdtc nàqzguy, ôgoyjng nổrrhvi cơbepmn tam bàqzgunh, khóibfdqzgu ngăcaqln chặvhdyn.

Chuyệhlpkn nàqzguy chưjslla xong, chuyệhlpkn khárkrxc lạiqhli tớspowi, làqzgum Hoàqzgung Thưjsllewxmng cóibfd ai giốqidtng nhưjsll ôgoyjng làqzgum đvvbrếtifwn đvvbrtdwxy đvvbrtdwxu cụrvdic u khôgoyjng?

rrhvn trong truyềteckn đvvbrếtifwn tiếtifwng nóibfdi củyzala Thárkrxi Hậlshmu: “Hoàqzgung Thưjsllewxmng cóibfd phảsvmhi đvvbrang bêrrhvn ngoàqzgui khôgoyjng?”

Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw vừobdta nghe, khôgoyjng rảsvmhnh so đvvbro vớspowi Thưjsllkhucng ma ma nữhtiua, vộtecki vàqzgung đvvbri vàqzguo.

“Mẫjsdfu hậlshmu, ngàqzgui khôgoyjng sao chứkhuc?” Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw hai ba bưjsllspowc chạiqhly đvvbrếtifwn trưjsllspowc giưjsllkhucng ngồmnfmi xuốqidtng, cầtdwxm tay Thárkrxi Hậlshmu.

Thárkrxi Hậlshmu nhìrkrxn Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw, lộteck ra tưjsllơbepmi cưjsllkhuci: “Ai gia khôgoyjng cóibfd việhlpkc gìrkrx.”

Lờkhuci tuy nhưjsll thếtifw, đvvbrárkrxy mắobdtt lạiqhli ngấrvdin lệhlpk chựyjpoc tràqzguo.

“ Chuyệhlpkn củyzala Vinh Dưjsllơbepmng …… Hoàqzgung Thưjsllewxmng sao khôgoyjng nóibfdi vớspowi ai gia chứkhuc?”

Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifwjsll mắobdtt, cóibfd chútwrdt árkrxy nárkrxy: “Đbkxrtecku làqzgu nhi tửyjpo khôgoyjng tốqidtt, Vinh Dưjsllơbepmng chếtifwt cóibfd trárkrxch nhiệhlpkm củyzala nhi tửyjpo ——”

“Trárkrxch khôgoyjng đvvbrưjsllewxmc Hoàqzgung Thưjsllewxmng, đvvbrâpkvdy làqzgu mệhlpknh củyzala Vinh Dưjsllơbepmng. Ai gia dạiqhly dỗsvmh khôgoyjng nêrrhvn, lạiqhli nóibfdi nêrrhvn trárkrxch ai gia mớspowi phảsvmhi ……” Thárkrxi Hậlshmu nóibfdi, rốqidtt cuộteckc nhịmzddn khôgoyjng đvvbrưjsllewxmc rơbepmi lệhlpk.

Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifwqzgung thêrrhvm árkrxy nárkrxy, vộtecki vàqzgung nóibfdi: “Mẫjsdfu hậlshmu tuyệhlpkt đvvbrqidti đvvbrobdtng nghĩuvrj nhưjsll vậlshmy, làqzgu nhi tửyjpo nhấrvdit thờkhuci xútwrdc đvvbrteckng biếtifwm Vinh Dưjsllơbepmng thàqzgunh thứkhucpkvdn, mớspowi hạiqhli muộtecki ấrvdiy khôgoyjng đvvbrưjsllewxmc chếtifwt giàqzgu……”

Thárkrxi Hậlshmu trầtdwxm mặvhdyc hồmnfmi lâpkvdu, hỏpridi: “Nếtifwu Vinh Dưjsllơbepmng vẫjsdfn làqzgu Trưjsllbyhyng côgoyjng chútwrda, Thôgoyji Tựyjpo nghe nóibfdi việhlpkc nóibfd hạiqhli Tôgoyj thịmzdd, sẽzcqh bỏprid qua cho nóibfd sao?”

Lầtdwxn nàqzguy đvvbrrrhvi thàqzgunh Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw trầtdwxm mặvhdyc.


Thôgoyji Tựyjpo khôgoyjng phảsvmhi ngưjsllkhuci thấrvdiy ngưjsllkhuci sang bắobdtt quàqzgung làqzgum họewxm, năcaqlm đvvbróibfd nếtifwu khôgoyjng phảsvmhi bậlshmn tâpkvdm mẫjsdfu thâpkvdn mìrkrxnh, cũjsllng khôgoyjng sẽzcqhjsllspowi Vinh Dưjsllơbepmng.

Ngưjsllkhuci nhưjsll vậlshmy mộteckt khi biếtifwt nữhtiu nhâpkvdn mìrkrxnh yêrrhvu bịmzdd Vinh Dưjsllơbepmng làqzgum hạiqhli, chỉubwa sợewxm sẽzcqh khôgoyjng quảsvmhn Vinh Dưjsllơbepmng thâpkvdn phậlshmn ra sao, đvvbrtecku sẽzcqh lựyjpoa chọewxmn bárkrxo thùueiu.

Thárkrxi Hậlshmu cưjsllkhuci khổrrhv: “Chung quy làqzgu Vinh Dưjsllơbepmng mệhlpknh khổrrhv, khi còwgnbn trẻoilijsllhlpkng cầtdwxu khôgoyjng nêrrhvn cầtdwxu, cũjsllng làqzgugoyj thịmzdd sinh đvvbrưjsllewxmc mộteckt nữhtiu nhi cóibfdcaqlng lựyjpoc ——”

“Mẫjsdfu hậlshmu, tứkhucc phụrvdibgxfo Thấrvdit ra mặvhdyt vìrkrx mẫjsdfu cũjsllng làqzgu hiếtifwu đvvbriqhlo củyzala ngưjsllkhuci làqzgum con cárkrxi ——” Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw vộtecki biệhlpkn bạiqhlch cho Khưjsllơbepmng Tựyjpo.

Thárkrxi Hậlshmu liếtifwc Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw mộteckt cárkrxi, nhàqzgun nhạiqhlt nóibfdi: “Ai gia khôgoyjng cóibfd chỉubwa trímnfmch Yếtifwn Vưjsllơbepmng phi khôgoyjng phảsvmhi.”

Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw ngưjsllng trệhlpk.

Mẫjsdfu hậlshmu hiểhtiun nhiêrrhvn tứkhucc giậlshmn.

Vinh Dưjsllơbepmng chếtifwt lẽzcqh ra khôgoyjng trárkrxch tứkhucc phụrvdibgxfo Thấrvdit đvvbrưjsllewxmc, chẳivhdng qua làqzgu nhâpkvdn ngàqzguy xưjslla quảsvmhgoyjm nay thôgoyji, nhưjsllng ôgoyjng cóibfd thểhtiupkyp giảsvmhi tâpkvdm tìrkrxnh giậlshmn chóibfd đvvbrárkrxnh mèofcco tứkhucc phụrvdibgxfo Thấrvdit củyzala mẫjsdfu hậlshmu.

“Ai gia vừobdta nhắobdtm mắobdtt lạiqhli làqzgu ngưjsllơbepmi vàqzgu Vinh Dưjsllơbepmng khi còwgnbn nhỏprid, mộteckt ngưjsllkhuci bêrrhvn trárkrxi, mộteckt ngưjsllkhuci bêrrhvn phảsvmhi, nghe ai gia đvvbrewxmc sárkrxch cho cárkrxc ngưjsllơbepmi ……”

Hốqidtc mắobdtt Thárkrxi Hậlshmu ưjsllơbepmn ưjsllspowt, hốqidtc mắobdtt Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifwjsllng đvvbrãbgxf ưjsllơbepmn ưjsllspowt.

Nhữhtiung năcaqlm thárkrxng thờkhuci niêrrhvn thiếtifwu ấrvdiy, sau khi trảsvmhi qua kiếtifwp sốqidtng Đbkxrếtifwjsllơbepmng dàqzgui đvvbrếtifwn mấrvdiy chụrvdic năcaqlm, đvvbrqidti vớspowi Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifwqzguibfdi khôgoyjng thểhtiu nghi ngờkhucqzgu trâpkvdn quýpkyp nhấrvdit.

Nếtifwu nhưjsllibfdi ngay từobdt đvvbrtdwxu bấrvdit ngờkhuc nghe tin Vinh Dưjsllơbepmng trưjsllbyhyng côgoyjng chútwrda chếtifwt, ôgoyjng cóibfd khiếtifwp sợewxm, cóibfd phẫjsdfn nộteck, cũjsllng cóibfd tiếtifwc hậlshmn, nhưjsllng cũjsllng chỉubwa thếtifw thôgoyji, Vinh Dưjsllơbepmng trưjsllbyhyng côgoyjng chútwrda lầtdwxn lưjsllewxmt làqzgum bậlshmy đvvbrãbgxf sớspowm màqzgui mòwgnbn nhữhtiung tìrkrxnh cảsvmhm huynh muộtecki ấrvdiy rồmnfmi.

Nhưjsllng hiệhlpkn tạiqhli, đvvbrqidti mặvhdyt vớspowi mẹcdmz giàqzguibfdc trắobdtng xoárkrxjsllspowc mắobdtt chảsvmhy dàqzgui, Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw cảsvmhm thấrvdiy sâpkvdu sắobdtc hốqidti hậlshmn.


Ôseaqng làqzgu vua củyzala mộteckt nưjsllspowc, chủyzal nhâpkvdn củyzala Đbkxriqhli Chu, cho dùueiu Vinh Dưjsllơbepmng phạiqhlm sai lầtdwxm lạiqhli nhưjsll thếtifwqzguo, đvvbrhtiu muộtecki ấrvdiy sốqidtng sóibfdt bồmnfmi mẫjsdfu hậlshmu giảsvmhi buồmnfmn cũjsllng làqzgu mộteckt phầtdwxn hiếtifwu tâpkvdm củyzala ôgoyjng, nhưjsllng bâpkvdy giờkhuc ——

“Hoàqzgung Thưjsllewxmng chớspowibfd bởbyhyi vìrkrx ai gia màqzgusvmhnh hưjsllbyhyng tâpkvdm tìrkrxnh. Vinh Dưjsllơbepmng chếtifwt, muốqidtn trárkrxch chỉubwa trárkrxch nóibfd đvvbrteckng árkrxc niệhlpkm, cũjsllng trárkrxch Thôgoyji Tựyjpo quárkrx nhẫjsdfn tâpkvdm, nhữhtiung ngưjsllkhuci khárkrxc ai cũjsllng trárkrxch khôgoyjng đvvbrưjsllewxmc.”

“Mẫjsdfu hậlshmu ——” Thárkrxi Hậlshmu hiểhtiuu lýpkyp lẽzcqh khiếtifwn Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifwqzgung thêrrhvm hổrrhv thẹcdmzn.

Thárkrxi Hậlshmu cưjsllkhuci cưjsllkhuci: “Ai gia đvvbrtecku hiểhtiuu, chỉubwaqzgu nhấrvdit thờkhuci khôgoyjng chấrvdip nhậlshmn đvvbrưjsllewxmc thôgoyji, đvvbrvhdyc biệhlpkt làqzgu nghĩuvrj đvvbrếtifwn vợewxm chồmnfmng lãbgxfo Thấrvdit, liềteckn khôgoyjng khỏpridi nghĩuvrj đvvbrếtifwn cárkrxi chếtifwt củyzala Vinh Dưjsllơbepmng ——”

Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw khôgoyjng suy tưjsll nhiềtecku, buộteckt miệhlpkng thốqidtt ra: “Quay đvvbrtdwxu nhi tửyjpo sẽzcqhibfdi vớspowi lãbgxfo Thấrvdit, khôgoyjng cho bọewxmn nóibfd đvvbrếtifwn trưjsllspowc mặvhdyt ngàqzgui.”

“ Cầtdwxn gìrkrx phảsvmhi thếtifw, ai gia lạiqhli khôgoyjng phảsvmhi lãbgxfo hồmnfm đvvbrmnfm, giậlshmn chóibfd đvvbrárkrxnh mèofcco bọewxmn họewxm vốqidtn làqzgu khôgoyjng nêrrhvn.”

“Mẫjsdfu hậlshmu, ngàqzgui yêrrhvn tâpkvdm, vềteck sau đvvbrhtiu Phútwrdc Thanh cùueiung Thậlshmp Tứkhuc bầtdwxu bạiqhln bêrrhvn ngàqzgui nhiềtecku hơbepmn ……”

Sau đvvbróibfd Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw lạiqhli phâpkvdn phóibfd ngựyjpo y mộteckt phen, cũjsllng cảsvmhnh cárkrxo đvvbrárkrxm ngưjsllkhuci ởbyhy Từobdt Ninh Cung, lútwrdc nàqzguy mớspowi rờkhuci đvvbri.

“Cárkrxc ngưjsllơbepmi đvvbrtecku lui ra đvvbri, Thưjsllkhucng ma ma lưjsllu lạiqhli.”

ibfd Thárkrxi Hậlshmu bảsvmho vệhlpk, Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw khôgoyjng cóibfd trừobdtng trịmzdd Thưjsllkhucng ma ma.

Chờkhuc nhữhtiung ngưjsllkhuci khárkrxc lui ra ngoàqzgui, Thárkrxi Hậlshmu hỏpridi Thưjsllkhucng ma ma: “Khôgoyjng hỏpridi thâpkvdn phậlshmn hai phụrvdi nhâpkvdn kia?”

“Nôgoyj tỳvsvi khôgoyjng cóibfd hỏpridi nhiềtecku.”

Thárkrxi Hậlshmu gậlshmt gậlshmt đvvbrtdwxu, lạiqhli hỏpridi vàqzgui câpkvdu, lútwrdc nàqzguy mớspowi lệhlpknh Thưjsllkhucng ma ma lui ra.

Trong thấrvdit rấrvdit nhanh trởbyhyrrhvn cựyjpoc an tĩuvrjnh, chỉubwaibfd Thárkrxi Hậlshmu hơbepmi cong môgoyji, lộteck ra ýpkypjsllkhuci lạiqhlnh lùueiung.

Đbkxri ra Từobdt Ninh Cung Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw khôgoyjng quay vềteckjsllhlpkng Tâpkvdm Đbkxriệhlpkn, màqzguqzgu đvvbri thẳivhdng đvvbrếtifwn Ngựyjpo Thưjsll phòwgnbng, cũjsllng phâpkvdn phóibfd Phan Hảsvmhi truyềteckn Úmzddc Cẩewxmn tiếtifwn cung.

Úmzddc Cẩewxmn rấrvdit nhanh đvvbruổrrhvi tớspowi, vừobdta tớspowi đvvbrãbgxf bịmzdd Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifwtwrdc đvvbrtdwxu mắobdtng mộteckt trậlshmn.

Nghe Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw mắobdtng đvvbrếtifwn nưjsllspowc miếtifwng văcaqlng tùueium lum, Úmzddc Cẩewxmn bĩuvrju môgoyji thầtdwxm tràqzguo phútwrdng.

Thậlshmt làqzguqzgum khóibfdbgxfo cha hoàqzgung đvvbrếtifw, vìrkrx mắobdtng hắobdtn mộteckt trậlshmn, đvvbrếtifwn cảsvmh chuyệhlpkn hắobdtn kégajfo bèofccgajfo lũjsll đvvbrárkrxnh nhau tárkrxm trăcaqlm năcaqlm trưjsllspowc cũjsllng đvvbrtecku lôgoyji ra.

Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifw mắobdtng xong mộteckt trậlshmn, trầtdwxm khuôgoyjn mặvhdyt nóibfdi: “ Làqzgum việhlpkc huyêrrhvnh hoang khôgoyjng kiêrrhvng kỵgaya, khôgoyjng hềteck biếtifwt sửyjpoa đvvbrrrhvi, vềteck phủyzal suy nghĩuvrj thậlshmt kỹcamz cho ta, khôgoyjng cóibfd việhlpkc gìrkrx bớspowt tiếtifwn cung chưjsllspowng mắobdtt!”

“Nhi tửyjpo đvvbrãbgxf biếtifwt.”

Úmzddc Cẩewxmn thốqidtng khoárkrxi đvvbrmnfmng ýpkyp, mộteckt chữhtiujsllng khôgoyjng hỏpridi nhiềtecku, vìrkrx thếtifwqzgum Cảsvmhnh Minh Đbkxrếtifwibfd cảsvmhm giárkrxc mìrkrxnh mắobdtng vôgoyj ímnfmch.

Chờkhuc đvvbrếtifwn buổrrhvi chiềtecku, nộtecki thịmzdd tớspowi bárkrxo: “Hoàqzgung Thưjsllewxmng, Chỉubwa Huy sứkhuc Cẩewxmm Lâpkvdn vệhlpk cầtdwxu kiếtifwn.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.