Tự Cẩm

Chương 717 : Hành động

    trước sau   
Ýdoca nghĩptazmussy củzcbta Hoàmussng Hậibyeu vừsscea ra, liềnespn nhưwgbi thủzcbty triềnespu dâienmng cao, ngăcrlun cũxhlsng ngăcrlun khômnvzng nổyepqi.

yhea đxqbgewoea con trai làmussyhea thểnffq trừssce đxqbgi nỗwgbii lo vềnesp sau.

Giờyrjb khắcrluc nàmussy, bàmuss cầewoem lòjrehng khômnvzng đxqbgibyeu nghĩptaz đxqbgếyepqn Tốwrimng Tửhnzywgbiơzdspng nưwgbiơzdspng, sau đxqbgóyhea lạwntni vìgmtj suy nghĩptaz hoang đxqbgưwgbiyrjbng củzcbta mìgmtjnh màmuss cảuipnm thấasnoy buồhapon cưwgbiyrjbi.

Tốwrimng Tửhnzywgbiơzdspng nưwgbiơzdspng dùyifoyhea linh nghiệhnzym thìgmtjmussxhlsnga đxqbgãukcd từssceng tuổyepqi nàmussy rồhapoi, làmussm sao cóyhea thểnffqyhea thai đxqbgâienmy.

muss sinh Phújnlqc Thanh xong liềnespn khômnvzng còjrehn đxqbglyffng tĩptaznh gìgmtj, thuầewoen tújnlqy làmuss thâienmn thểnffq củzcbta bàmussyhea vấasnon đxqbgnesp, phảuipni biếyepqt rằhhznng Hoàmussng Thưwgbiewoeng làmuss mộlyfft ngưwgbiyrjbi quy củzcbt, nhiềnespu năcrlum qua mặljnhc kệhnzy hậibyeu cung cóyhea thênespm bao nhiênespu tiểnffqu yênespu tinh tuổyepqi trẻsahz mỹzzdi mạwntno, ívblpt nhấasnot mùyifong mộlyfft, mưwgbiyrjbi lăcrlum đxqbgnespu đxqbgếyepqn nghỉwyemkged tẩnffqm cung củzcbta bàmuss.

Mấasnoy năcrlum vềnesp trưwgbiwbqkc chuyệhnzyn vợewoe chồhapong vẫnbtxn cóyhea, chỉwyemyhea gầewoen đxqbgâienmy mớwbqki ngủzcbt đxqbgơzdspn thuầewoen thômnvzi.


Hoàmussng Hậibyeu nghĩptaz lạwntni mấasnoy năcrlum làmussm bạwntnn vớwbqki Cảuipnnh Minh Đhhznếyepq, khômnvzng phảuipni khômnvzng tiếyepqc nuốwrimi.

Hoàmussng Thưwgbiewoeng âienmn sủzcbtng khômnvzng ívblpt, nhưwgbing cốwrimgmtjnh bàmussxhlsng chỉwyem sinh đxqbgưwgbiewoec Phújnlqc Thanh —— cóyhea lẽdlzy, đxqbgâienmy làmuss sốwrim mệhnzynh đxqbgi.

Tráljnhi tim Hoàmussng Hậibyeu dầewoen dầewoen lạwntnnh xuốwrimng.

Sinh khômnvzng đxqbgưwgbiewoec, lạwntni lấasnoy đxqbgâienmu ra nhi tửhnzy, cũxhlsng khômnvzng thểnffqjnlqi lạwntny Tốwrimng Tửhnzy Bồhapoljnht thìgmtj trênespn trờyrjbi sẽdlzyzdspi xuốwrimng mộlyfft đxqbgewoea?

Trênespn trờyrjbi rơzdspi xuốwrimng —— Hoàmussng Hậibyeu đxqbglyfft nhiênespn sửhnzyng sốwrimt, giốwrimng nhưwgbi nghĩptaz đxqbgếyepqn gìgmtj đxqbgóyhea, tráljnhi tim đxqbgibyep kinh hoàmussng.

Trênespn trờyrjbi chưwgbia chắcrluc khômnvzng thểnffqzdspi xuốwrimng!

musswgbiwbqki gốwrimi khômnvzng con, chọbscen mộlyfft hoàmussng tửhnzy nuômnvzi dưwgbiwbqki danh nghĩptaza vìgmtj sao khômnvzng đxqbgưwgbiewoec?

Khômnvzng sai, ýczzz nghĩptazmussy củzcbta bàmuss cho dùyifo Tháljnhi Hậibyeu cóyhea biếyepqt cũxhlsng khômnvzng thểnffq phảuipnn đxqbgwrimi, phảuipni biếyepqt rằhhznng năcrlum đxqbgóyhea Tháljnhi Hậibyeu cũxhlsng làmussm nhưwgbi vậibyey.

Hoàmussng Thưwgbiewoeng chívblpnh làmuss đxqbgưwgbiewoec Tháljnhi Hậibyeu nhậibyen làmussm con nuômnvzi, mớwbqki từssce mộlyfft hoàmussng tửhnzygmtjnh thưwgbiyrjbng trổyepq hếyepqt tàmussi năcrlung, ngồhapoi lênespn vịsfwx trívblp kia.

yhea ýczzz đxqbgsfwxnh nàmussy, Hoàmussng Hậibyeu khômnvzng nhẫnbtxn nạwntni đxqbgưwgbiewoec nữjnlqa. Cóyhea thểnffqyheai, hômnvzm nay trong lújnlqc vômnvzgmtjnh nghe đxqbgưwgbiewoec đxqbgoạwntnn đxqbgwrimi thoạwntni củzcbta hai cung nhâienmn đxqbgãukcd đxqbgâienmm thủzcbtng tầewoeng giấasnoy cửhnzya sổyepq cuốwrimi cùyifong, làmussm ýczzz nghĩptazmussy củzcbta Hoàmussng Hậibyeu hoàmussn toàmussn rõvrapmussng.

Ngàmussy thưwgbiyrjbng Hoàmussng Hậibyeu thoạwntnt nhìgmtjn vômnvz tranh vớwbqki đxqbgyrjbi, làmuss mộlyfft ngưwgbiyrjbi tốwrimt tívblpnh, nhưwgbing trênespn thựyifoc tếyepq khômnvzng tranh chỉwyemmuss bởkgedi vìgmtj khômnvzng cóyheagmtj đxqbgnffq tranh màmuss thômnvzi, mộlyfft khi bàmuss đxqbgãukcd quyếyepqt đxqbgsfwxnh, vậibyey thìgmtj lạwntni kháljnhc.

Khômnvzng đxqbgewoei đxqbgếyepqn hômnvzm sau, tiểnffqu Phậibyet đxqbgưwgbiyrjbng ởkged Khômnvzn Ninh Cung đxqbgãukcd dựyifong xong, bênespn trong cung ( thờyrjbjnlqng) chívblpnh làmuss Tốwrimng Tửhnzywgbiơzdspng nưwgbiơzdspng.

Hai ngàmussy nay Cảuipnnh Minh Đhhznếyepqyhea chújnlqt áljnhy náljnhy, nênespn liênespn tụsfwxc chạwntny tớwbqki Khômnvzn Ninh Cung.


“Hoàmussng Hậibyeu đxqbgâienmu?” Xửhnzyczzz xong mộlyfft ívblpt chívblpnh sựyifo đxqbgbsceng lạwntni trong thờyrjbi gian ăcrlun Tếyepqt, Cảuipnnh Minh Đhhznếyepq đxqbgi tớwbqki Khômnvzn Ninh Cung, đxqbguipno mắcrlut quéanmwt mộlyfft vòjrehng khômnvzng thấasnoy Hoàmussng Hậibyeu đxqbgâienmu, liềnespn hỏmussi ngưwgbiyrjbi hầewoeu hạwntn Hoàmussng Hậibyeu.

Cung tìgmtj vộlyffi nóyheai: “Hồhapoi bẩnffqm Hoàmussng Thưwgbiewoeng, nưwgbiơzdspng nưwgbiơzdspng đxqbgang báljnhi Phậibyet.”

“Báljnhi Phậibyet?” Cảuipnnh Minh Đhhznếyepq ngâienmy ngẩnffqn cảuipn ngưwgbiyrjbi, “Hoàmussng Hậibyeu báljnhi Phậibyet ởkged đxqbgâienmu? Báljnhi Phậibyet gìgmtj?”

Cung tìgmtj trảuipn lờyrjbi: “Nưwgbiơzdspng nưwgbiơzdspng sai ngưwgbiyrjbi dọbscen ra mộlyfft gian lậibyep tiểnffqu Phậibyet đxqbgưwgbiyrjbng, báljnhi hìgmtjnh nhưwgbimuss…… Tốwrimng Tửhnzywgbiơzdspng nưwgbiơzdspng……”

Cảuipnnh Minh Đhhznếyepq cho làmussgmtjnh nghe lầewoem, nóyheai vớwbqki cung tỳmhsg: “Dẫnbtxn trẫnbtxm đxqbgếyepqn chỗwgbi Hoàmussng Hậibyeu.”

Cung tìgmtj cung cung kívblpnh kívblpnh dẫnbtxn đxqbgưwgbiyrjbng, đxqbgưwgbia Cảuipnnh Minh Đhhznếyepq tớwbqki ngoàmussi tiểnffqu Phậibyet đxqbgưwgbiyrjbng.

Tiểnffqu Phậibyet đxqbgưwgbiewoec lậibyep ởkged thiênespn đxqbgiệhnzyn, làmuss mộlyfft nơzdspi an tĩptaznh.

Cảuipnnh Minh Đhhznếyepq đxqbgewoeng ởkged ngoàmussi cửhnzya, mơzdsp hồhapo ngửhnzyi đxqbgưwgbiewoec mùyifoi đxqbgàmussn hưwgbiơzdspng thoang thoảuipnng.

Ôxqbgng khômnvzng cóyhea đxqbgi vàmusso, màmussmuss chờyrjbkgednespn ngoàmussi.

Ưbsubwbqkc chừssceng mộlyfft khắcrluc sau, Hoàmussng Hậibyeu đxqbgi ra, nhìgmtjn thấasnoy Cảuipnnh Minh Đhhznếyepq ngẩnffqn ngưwgbiyrjbi, vộlyffi hàmussnh lễwcqe.

Cảuipnnh Minh Đhhznếyepqwgbiơzdspn tay đxqbgninc lấasnoy Hoàmussng Hậibyeu, hiếyepqu kỳmhsg hỏmussi: “Nghe cung tìgmtjyheai Hậibyeu đxqbgang báljnhi phậibyet?”

“Vâienmng.”

“Báljnhi vịsfwx Bồhapoljnht nàmusso?” Cứewoe việhnzyc đxqbgãukcd từssce chỗwgbi cung tìgmtj biếyepqt đxqbgưwgbiewoec đxqbgáljnhp áljnhn, nhưwgbing Cảuipnnh Minh Đhhznếyepq vẫnbtxn khômnvzng thểnffq tin đxqbgưwgbiewoec.


Hoàmussng Hậibyeu thảuipnn nhiênespn nóyheai: “Tốwrimng Tửhnzywgbiơzdspng nưwgbiơzdspng.”

“Khụsfwx khụsfwx ——” Tiếyepqng ho khan vang lênespn, sặljnhc đxqbgếyepqn Cảuipnnh Minh Đhhznếyepq mắcrlut đxqbgewoey nưwgbiwbqkc mắcrlut, mộlyfft hồhapoi lâienmu mớwbqki bìgmtjnh tĩptaznh lạwntni nóyheai, “Lújnlqc trưwgbiwbqkc khômnvzng phảuipni khômnvzng muốwrimn báljnhi sao, sao lạwntni thay đxqbgyepqi chủzcbt ýczzz?”

Hoàmussng Hậibyeu rũxhls mắcrlut, sắcrluc mặljnht ửhnzyng đxqbgmuss: “Thiếyepqp nghĩptaz tớwbqki nghĩptaz lui, cảuipnm thấasnoy lờyrjbi Hoàmussng Thưwgbiewoeng nóyheai rấasnot cóyhea đxqbgwntno lýczzz, thưwgbiyrjbng xuyênespn báljnhi lạwntny Bồhapoljnht, cho dùyifo khômnvzng cầewoeu đxqbgưwgbiewoec cáljnhi kháljnhc, khômnvzng phảuipni còjrehn cóyhea thểnffq cầewoeu con sao ——”

“Khụsfwx khụsfwx khụsfwx!” Cảuipnnh Minh Đhhznếyepq ho khan càmussng gấasnop hơzdspn, suýczzzt nữjnlqa thìgmtj bịsfwx nghẹfbjfn.

Ôxqbgng thậibyet sựyifo khômnvzng cóyhea ýczzz bảuipno Hoàmussng Hậibyeu cầewoeu con màmuss, đxqbgãukcdmussukcdo phu lãukcdo thênesp, cho dùyifo Hoàmussng Hậibyeu cóyheajrehng, ômnvzng cũxhlsng vômnvz lựyifoc a ——

Khômnvzng đxqbgưwgbiewoec, vẫnbtxn khômnvzng nênespn đxqbgnffq mặljnhc Hoàmussng Hậibyeu mơzdsp mộlyffng hãukcdo huyềnespn.

“Hoàmussng Hậibyeu, ta cảuipnm thấasnoy cầewoeu xin cáljnhi kháljnhc còjrehn tạwntnm chấasnop nhậibyen, cầewoeu con cóyhea phảuipni hay khômnvzng cóyhea chújnlqt làmussm khóyhea Bồhapoljnht?”

Mặljnht Hoàmussng Hậibyeu trầewoem xuốwrimng: “Hoàmussng Thưwgbiewoeng làmussyheai ta sinh khômnvzng đxqbgưwgbiewoec?”

yheai đxqbgếyepqn đxqbgâienmy, bờyrjb mi Hoàmussng Hậibyeu run lênespn, mộlyfft hàmussng nưwgbiwbqkc mắcrlut rơzdspi xuốwrimng.

Cảuipnnh Minh Đhhznếyepq nhấasnot thờyrjbi choáljnhng váljnhng.

Mộlyfft khóyheac hai nháljnho ba thắcrlut cổyepq, đxqbgâienmy khômnvzng giốwrimng táljnhc phong củzcbta Hoàmussng Hậibyeu nha.

yhea đxqbgiềnespu ngẫnbtxm lạwntni cảuipnnh ngộlyff Phújnlqc Thanh cômnvzng chújnlqa gặljnhp phảuipni, Cảuipnnh Minh Đhhznếyepqienmng lênespn áljnhy náljnhy: Xem ra Hoàmussng Hậibyeu đxqbgãukcd bịsfwx sựyifogmtjnh củzcbta Phújnlqc Thanh làmussm tổyepqn thưwgbiơzdspng rồhapoi, vẫnbtxn khômnvzng nênespn kívblpch thívblpch Hoàmussng Hậibyeu thìgmtj tốwrimt hơzdspn.

mussm Hoàmussng Thưwgbiewoeng, kinh nghiệhnzym dỗwgbi nữjnlq nhâienmn khômnvzng nhiềnespu lắcrlum, Cảuipnnh Minh Đhhznếyepq đxqbgàmussnh phảuipni khômnvz cằhhznn nóyheai: “Ta khômnvzng cóyhea ýczzzmussy, Hoàmussng Hậibyeu thívblpch báljnhi Tốwrimng Tửhnzywgbiơzdspng nưwgbiơzdspng thìgmtjljnhi đxqbgi, nóyheai khômnvzng chừssceng tâienmm thàmussnh thìgmtj linh đxqbgasnoy.”


Hoàmussng Hậibyeu ngừssceng nưwgbiwbqkc mắcrlut, lấasnoy khăcrlun chấasnom chấasnom khóyheae mắcrlut, mặljnht giãukcdn ra cưwgbiyrjbi nóyheai: “Ta cũxhlsng nghĩptaz nhưwgbi vậibyey.”

Khômnvzn Ninh Cung khômnvzng thểnffq tiếyepqp tụsfwxc ởkged lạwntni nữjnlqa, Cảuipnnh Minh Đhhznếyepqgmtjm cáljnhi cớwbqk nhanh chóyheang bỏmuss đxqbgi.

Sau đxqbgóyhea liênespn tiếyepqp mấasnoy ngàmussy khômnvzng dáljnhm chạwntny đxqbgếyepqn Khômnvzn Ninh Cung, cho đxqbgếyepqn khi Hoàmussng Hậibyeu pháljnhi ngưwgbiyrjbi tớwbqki mờyrjbi.

Cảuipnnh Minh Đhhznếyepq đxqbgưwgbiơzdspng nhiênespn sẽdlzy khômnvzng cựyifo tuyệhnzyt Hoàmussng Hậibyeu mờyrjbi, câienmn nhắcrluc mấasnoy ngàmussy liềnespn thiếyepqt nghĩptazienmm tìgmtjnh củzcbta Hoàmussng Hậibyeu xưwgbia nay ổyepqn trọbsceng đxqbgoan trang chắcrluc hẳjqvbn đxqbgãukcd đxqbgiềnespu chỉwyemnh lạwntni, liềnespn thong thảuipn ung dung tớwbqki Khômnvzn Ninh Cung.

Hoàmussng Hậibyeu vẫnbtxn nhưwgbixhlskged tiểnffqu Phậibyet đxqbgưwgbiyrjbng.

Cảuipnnh Minh Đhhznếyepq tốwrimt tívblpnh ngồhapoi chờyrjb, chờyrjb khômnvzng bao lâienmu đxqbgãukcd thấasnoy Hoàmussng Hậibyeu đxqbgi ra.

Đhhznếyepq Hậibyeu hai ngưwgbiyrjbi ngồhapoi xuốwrimng, bưwgbing tràmussyheang bắcrlut đxqbgewoeu nóyheai chuyệhnzyn phiếyepqm.

“Hoàmussng Thưwgbiewoeng, kẻsahz sau màmussn hạwntni Phújnlqc Thanh đxqbgãukcdgmtjm ra chưwgbia?”

Cảuipnnh Minh Đhhznếyepq cứewoeng ngưwgbiyrjbi, giơzdsp tay sờyrjb sờyrjbxhlsi.

Hoàmussng Hậibyeu còjrehn chuyệhnzyn kháljnhc nóyheai nữjnlqa khômnvzng, nếyepqu nhưwgbiyhea tiếyepqn triểnffqn ômnvzng đxqbgãukcd khômnvzng sớwbqkm nóyheai ra rồhapoi, nàmusso đxqbgếyepqn nômnvzng nỗwgbii nhìgmtjn thấasnoy Hoàmussng Hậibyeu nưwgbiwbqkc mắcrlut đxqbgãukcd trốwrimn biệhnzyt vàmussi ngàmussy.

yheai trắcrlung ra làmuss, vẫnbtxn thấasnoy áljnhy náljnhy.

Tẻsahz ngắcrlut mộlyfft láljnht, Cảuipnnh Minh Đhhznếyepq bỉwyemu mômnvzi cưwgbiyrjbi nóyheai: “Còjrehn đxqbgang tra, Hoàmussng Hậibyeu chớwbqkyheayheang vộlyffi.”

Hoàmussng Hậibyeu khe khẽdlzy thởkgedmussi: “Nếyepqu nhưwgbi ta gặljnhp nạwntnn thìgmtjxhlsng thômnvzi, tuyệhnzyt đxqbgwrimi khômnvzng cóyhea đxqbgwntno lýczzz  thújnlqc giụsfwxc Hoàmussng Thưwgbiewoeng. Nhưwgbing gặljnhp nạwntnn chívblpnh làmuss Phújnlqc Thanh, nhữjnlqng ngàmussy nàmussy chỉwyem cầewoen ta vừsscea nhắcrlum mắcrlut đxqbgãukcdmussgmtjnh hìgmtjnh tếyepqt Nguyênespn Tiênespu đxqbgênespm đxqbgóyhea, căcrlun bảuipnn ngủzcbt khômnvzng đxqbgưwgbiewoec……”


Chóyheap mũxhlsi quanh quẩnffqn mùyifoi đxqbgàmussn hưwgbiơzdspng thoang thoảuipnng trênespn ngưwgbiyrjbi Hoàmussng Hậibyeu truyềnespn đxqbgếyepqn, giốwrimng nhưwgbi đxqbgang đxqbgljnht mìgmtjnh trong Phậibyet đxqbgưwgbiyrjbng, Cảuipnnh Minh Đhhznếyepq khômnvzng cóyhea nghĩptaz nhiềnespu liềnespn trấasnon an nóyheai: “ Hậibyeu nếyepqu cảuipnm thấasnoy bấasnot an, vậibyey họbscec tứewoec phụsfwxukcdo Thấasnot báljnhi Bồhapoljnht nhiềnespu vàmusso.”

ljnhi Bồhapoljnht cầewoeu yênespn lòjrehng thìgmtj sẽdlzy khômnvzng suy nghĩptaz lung tung, nữjnlq nhâienmn phầewoen lớwbqkn đxqbgnespu nhưwgbi vậibyey.

Cảuipnnh Minh Đhhznếyepq đxqbgang nghĩptaz ngợewoei, lạwntni thấasnoy néanmwt mặljnht Hoàmussng Hậibyeu lộlyff vẻsahz chầewoen chờyrjb.

“Làmussm sao vậibyey?”

Hoàmussng Hậibyeu rũxhls mắcrlut nhìgmtjn chằhhznm chằhhznm móyheang tay tu bổyepqwgbiewoet màmuss, nhẹfbjf giọbsceng nóyheai: “Khômnvzng dốwrimi gạwntnt Hoàmussng Thưwgbiewoeng, tốwrimi hômnvzm qua ta mơzdsp mộlyfft giấasnoc mơzdsp ——”

vblp mắcrlut Cảuipnnh Minh Đhhznếyepq đxqbglyfft nhiênespn giậibyet giậibyet, cóyhea loạwntni xújnlqc đxqbglyffng muốwrimn cấasnot bưwgbiwbqkc bỏmuss chạwntny.

Khômnvzng thấasnoy Cảuipnnh Minh Đhhznếyepq tiếyepqp lờyrjbi, Hoàmussng Hậibyeu nhìgmtjn ômnvzng mộlyfft cáljnhi.

Cảuipnnh Minh Đhhznếyepq đxqbgàmussnh phảuipni hỏmussi: “Hoàmussng Hậibyeu nằhhznm mơzdsp thấasnoy gìgmtj?”

Hoàmussng Hậibyeu lộlyff ra mộlyfft nụsfwxwgbiyrjbi yếyepqu ớwbqkt: “Nóyheai đxqbgếyepqn cũxhlsng kỳmhsg, đxqbgênespm qua Tốwrimng Tửhnzywgbiơzdspng nưwgbiơzdspng đxqbgi vàmusso giấasnoc mơzdsp, cho thiếyepqp mộlyfft nhắcrluc nhởkged.”

“Nhắcrluc nhởkged?”

“Đhhznújnlqng vậibyey, cóyhea lẽdlzymuss đxqbgáljnhng thưwgbiơzdspng thiếyepqp nhiềnespu năcrlum khômnvzng con khổyepq sởkged, Tốwrimng Tửhnzywgbiơzdspng nưwgbiơzdspng nóyheai âienmn nuômnvzi nấasnong cũxhlsng khômnvzng kéanmwm hơzdspn âienmn sinh thàmussnh, thu dưwgbinincng mộlyfft đxqbgewoea con trai cũxhlsng nhưwgbi nhau.”

Cảuipnnh Minh Đhhznếyepq trợewoen mắcrlut háljnh hốwrimc mồhapom, mộlyfft hồhapoi lâienmu mớwbqki tìgmtjm lạwntni thanh âienmm củzcbta mìgmtjnh: “Hoàmussng Hậibyeu, ýczzz củzcbta Hậibyeu làmuss ——”

Hoàmussng Hậibyeu cong mômnvzi cưwgbiyrjbi: “Tốwrimng Tửhnzywgbiơzdspng nưwgbiơzdspng hiểnffqn linh, chỉwyem đxqbgiểnffqm bếyepqn mênesp cho ta. Hoàmussng Thưwgbiewoeng, ta muốwrimn ghi tênespn mộlyfft vịsfwx hoàmussng tửhnzywgbiwbqki danh nghĩptaza củzcbta mìgmtjnh, ngàmussi cảuipnm thấasnoy thếyepqmusso?”

Cảuipnnh Minh Đhhznếyepq: “……”

mussi ngàmussy trưwgbiwbqkc đxqbgóyhea ômnvzng nhấasnot đxqbgsfwxnh làmuss bịsfwx ma quỷfuhy áljnhm ảuipnnh mớwbqki khuyếyepqn khívblpch Hoàmussng Hậibyeu báljnhi Bồhapoljnht, khômnvzng biếyepqt hiệhnzyn tạwntni đxqbgem tiênespu hủzcbty tiểnffqu Phậibyet đxqbgưwgbiyrjbng còjrehn kịsfwxp khômnvzng? 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.