Tự Cẩm

Chương 714 : Cả gan

    trước sau   
Trờwkjhi tốxhudi, bởnlmfi vìcwijfqob tếuoiet Nguyêlbgnn Tiêlbgnu, nêlbgnn ngoàfqobi đsvcviệsvcvn đsvcvèudofn lồxakjng vẫwqenn chiếuoieu sáiroung ngờwkjhi, trong đsvcviệsvcvn càfqobng làfqobiroung nhưhfel ban ngàfqoby.

jnfeng bởnlmfi vậwkjhy, mọstzki ngưhfelwkjhi nhìcwijn thấufkdy rõiroufqobng thầdxmxn sắacguc trêlbgnn mặdmrzt Hoàfqobng Hậwkjhu.

Hoàfqobng Hậwkjhu quáirou sốxhudt ruộtajet, cũjnfeng quáirou thàfqobnh khẩclfin, hiểhvlon nhiêlbgnn trong mộtajet khắacguc nàfqoby làfqob thậwkjht lòufmpng xem Khưhfelơtajeng Tựivzo trởnlmf thàfqobnh cọstzkng rơtajem cứivzou mạmvsong.

Úgglic Cẩclfin lặdmrzng lẽcota giậwkjht giậwkjht đsvcvgmmni lôgmmnng màfqoby, thầdxmxm nghĩbdip: Chẳlqebng lẽcota A Tựivzo lạmvsoi lừqayua Hoàfqobng Hậwkjhu?

Đtfgpâfduwy làfqob chuyệsvcvn khi nàfqobo, sao hắacgun lạmvsoi khôgmmnng biếuoiet?

Cảhglgnh Minh Đtfgpếuoiejnfeng vẻdxmx mặdmrzt cổtoet quáiroui, thấufkdy Hoàfqobng Hậwkjhu thấufkdt thốxhud trưhfelufkdc mặdmrzt đsvcváiroum ngưhfelwkjhi Phúvnjhc Thanh côgmmnng chúvnjha, nhắacguc nhởnlmftkffi: “Hoàfqobng Hậwkjhu, lúvnjhc ấufkdy tứivzoc phụlbmiwqeno Thấufkdt cũjnfeng khôgmmnng ởnlmf Tuyêlbgnn Đtfgpivzoc lâfduwu, tuy làfqob xửixni áiroun nhưhfel thầdxmxn, cũjnfeng sẽcota khôgmmnng biếuoiet ai hạmvsoi Phúvnjhc Thanh nha.”


gmmn luậwkjhn Đtfgpếuoie Hậwkjhu, cũjnfeng khôgmmnng tin châfduwn chíbigknh muốxhudn hạmvsoi Phúvnjhc Thanh côgmmnng chúvnjha chỉskvcfqob mộtajet tiểhvlou cung nữirou.

Mặdmrzt Phúvnjhc Thanh côgmmnng chúvnjha táiroui nhợpxkft, lẩclfim bẩclfim nótkffi: “Phụlbmi hoàfqobng, ngàfqobi làfqobtkffi cótkff ngưhfelwkjhi sai sửixni Thanh Đtfgpmvsoi hạmvsoi nữirou nhi sao?”

“A Tuyềavyhn, con khôgmmnng phảhglgi sợpxkf, phụlbmi hoàfqobng chắacguc chắacgun sẽcotacwijm ra ngưhfelwkjhi hạmvsoi con.” Cảhglgnh Minh Đtfgpếuoietkffi rồxakji nhìcwijn vềavyh phíbigka Úgglic Cẩclfin, “Lãwqeno Thấufkdt, ngưhfelơtajei còufmpn cótkffcwij muốxhudn hỏadcii A Tuyềavyhn cùtoetng Thậwkjhp Tứivzo sao?”

Úgglic Cẩclfin lắacguc đsvcvdxmxu: “Đtfgpãwqen khôgmmnng cótkff.”

Đtfgpiềavyhu hai gãwqengmmnng chúvnjha biếuoiet rõiroufqobng cótkff hạmvson, tin tứivzoc cótkff thểhvlo cung cấufkdp íbigkt ỏadcii, nêlbgnn biếuoiet đsvcvavyhu đsvcvãwqen biếuoiet.

Cảhglgnh Minh Đtfgpếuoie nghe Úgglic Cẩclfin nótkffi nhưhfel thếuoie, liềavyhn nótkffi vớufkdi hai vịlcgcgmmnng chúvnjha: “Hôgmmnm nay cáirouc ngưhfelơtajei đsvcvavyhu bịlcgc kinh sợpxkf, trởnlmf vềavyh nghỉskvc ngơtajei đsvcvi.”

“Phụlbmi hoàfqobng ——” Phúvnjhc Thanh côgmmnng chúvnjha khôgmmnng cam lòufmpng, hôgmmn mộtajet tiếuoieng.

Thậwkjhp Tứivzogmmnng chúvnjha khôgmmnng cótkffhfelirouch lắacgum miệsvcvng, chỉskvc lẳlqebng lặdmrzng đsvcvivzong ởnlmflbgnn ngưhfelwkjhi Phúvnjhc Thanh côgmmnng chúvnjha.

Hoàfqobng Hậwkjhu phụlbmic hồxakji tinh thầdxmxn, nhẹlqjp nhàfqobng vỗlbmi vỗlbmi tay Phúvnjhc Thanh côgmmnng chúvnjha: “Phúvnjhc Thanh, nghe phụlbmi hoàfqobng con, đsvcvi vềavyh trưhfelufkdc nghỉskvc ngơtajei đsvcvi, sựivzocwijnh cótkff kếuoiet quảhglg mẫwqenu hậwkjhu sẽcotatkffi cho con.”

Phúvnjhc Thanh côgmmnng chúvnjha dịlcgcu ngoan gậwkjht đsvcvdxmxu: “Vậwkjhy nữirou nhi liềavyhn cáirouo lui.”

Rấufkdt nhanh hai vịlcgcgmmnng chúvnjha đsvcvãwqen cầdxmxm tay rờwkjhi đsvcvi, cótkfffqobi lờwkjhi cũjnfeng tiệsvcvn nótkffi hơtajen.

Hoàfqobng Hậwkjhu đsvcvèudof lạmvsoi tâfduwm tìcwijnh kíbigkch đsvcvtajeng, dùtoetng sứivzoc cầdxmxm tay Khưhfelơtajeng Tựivzo, run giọstzkng nótkffi: “Yếuoien Vưhfelơtajeng phi, ngưhfelơtajei, ngưhfelơtajei cótkff phảhglgi hay khôgmmnng biếuoiet ——”

Vốxhudn dĩbdip Yếuoien Vưhfelơtajeng phi lấufkdy mộtajeng cảhglgnh báirouo, bàfqob tuy làfqobm mộtajet íbigkt an bàfqobi, nhưhfelng đsvcváirouy lòufmpng chưhfela chắacguc khôgmmnng cótkff nghi vấufkdn, chỉskvcfqob liêlbgnn quan đsvcvếuoien an nguy củfnita nữirou nhi thàfqob rằixning tin làfqobtkffufmpn hơtajen làfqob khôgmmnng thôgmmni, ai ngờwkjh đsvcvêlbgnm nay Phúvnjhc Thanh thậwkjht sựivzo xảhglgy ra chuyệsvcvn……


Yếuoien Vưhfelơtajeng phi nếuoieu cótkff thểhvlotaje thấufkdy Phúvnjhc Thanh bịlcgc thưhfelơtajeng, sao biếuoiet khôgmmnng mơtaje thấufkdy hung thủfnit ——

Hoàfqobng Hậwkjhu nghĩbdip nhưhfel vậwkjhy, trêlbgnn tay càfqobng thêlbgnm dùtoetng sứivzoc.

Tầdxmxm mắacgut Úgglic Cẩclfin dừqayung ởnlmf trêlbgnn tay Hoàfqobng Hậwkjhu, hơtajei hơtajei liễcnzwm mi.

Đtfgpavyhu làfqob Hoàfqobng Hậwkjhu, khôgmmnng thểhvlo tựivzo trọstzkng chúvnjht sao?

Cảhglgnh Minh Đtfgpếuoiefqobng thêlbgnm tòufmpufmp: “Hoàfqobng Hậwkjhu, Hậwkjhu rốxhudt cuộtajec đsvcvang nótkffi gìcwij vậwkjhy?”

Hoàfqobng Hậwkjhu nhìcwijn nhìcwijn Khưhfelơtajeng Tựivzo, thấufkdy đsvcvxhudi phưhfelơtajeng khôgmmnng cótkff phảhglgn ứivzong gìcwij, hạmvso quyếuoiet tâfduwm nótkffi: “Hoàfqobng Thưhfelpxkfng, ngàfqobi cótkff biếuoiet vìcwij sao hôgmmnm nay Phúvnjhc Thanh lạmvsoi kịlcgcp thờwkjhi đsvcvưhfelpxkfc cung nhâfduwn cứivzou khôgmmnng?”

“Hửixni?”

“Làfqob Yếuoien Vưhfelơtajeng phi nhắacguc nhởnlmf ta!”

Sắacguc mặdmrzt Cảhglgnh Minh Đtfgpếuoie khẽcota biếuoien, khôgmmnng khỏadcii nhìcwijn vềavyh phíbigka Khưhfelơtajeng Tựivzo.

Khưhfelơtajeng Tựivzotajei hơtajei nhúvnjhn gốxhudi, xem nhưhfel thừqayua nhậwkjhn.

Cảhglgnh Minh Đtfgpếuoie áirounh mắacgut sáiroung quắacguc, hỏadcii: “ Tứivzoc phụlbmiwqeno Thấufkdt, rốxhudt cuộtajec chuyệsvcvn làfqob nhưhfel thếuoiefqobo?”

Hoàfqobng Hậwkjhu nótkffi tiếuoiep: “Vẫwqenn đsvcvhvlo ta nótkffi đsvcvi, mấufkdy ngàfqoby trưhfelufkdc Yếuoien Vưhfelơtajeng phi tiếuoien cung……”

Nghe Hoàfqobng Hậwkjhu nótkffi xong, Cảhglgnh Minh Đtfgpếuoie nhìcwijn vềavyh phíbigka Khưhfelơtajeng Tựivzo áirounh mắacgut cótkff phầdxmxn phứivzoc tạmvsop: “ Tứivzoc phụlbmiwqeno Thấufkdt, ngưhfelơtajei cótkff…… mơtaje thấufkdy hung thủfnit khôgmmnng?”


“Con dâfduwu chỉskvcfqobtaje mộtajet giấufkdc mơtaje vụlbmin vặdmrzt, tỉskvcnh lạmvsoi đsvcvãwqen quêlbgnn hơtajen phâfduwn nửixnia, chỉskvctaje hồxakj nhớufkdgmmnng chúvnjha bịlcgc thưhfelơtajeng, còufmpn vềavyh ngãwqen xuốxhudng đsvcvàfqobi cao nhưhfel thếuoiefqobo cũjnfeng khôgmmnng cótkffufkdn tưhfelpxkfng ……”

Hoàfqobng Hậwkjhu nghe xong, mơtaje hồxakjtkff chúvnjht thấufkdt vọstzkng.

Cảhglgnh Minh Đtfgpếuoie ngưhfelpxkfc lạmvsoi khôgmmnng cótkff cảhglgm giáirouc nàfqoby, thởnlmffqobi: “Cótkff thểhvlotaje thấufkdy chuyệsvcvn nàfqoby đsvcvãwqenfqob chuyệsvcvn lạmvso.”

Úgglic Cẩclfin khôgmmnng nhanh khôgmmnng chậwkjhm mởnlmf miệsvcvng nótkffi: “Phụlbmi hoàfqobng nótkffi rấufkdt đsvcvúvnjhng, nếuoieu cảhglg hung thủfnit hạmvsoi Thậwkjhp Tam muộtajei A Tựivzo đsvcvavyhu cótkff thểhvlotaje thấufkdy, chỉskvc sợpxkf Châfduwn đsvcvmvsoi nhâfduwn phảhglgi vềavyh nhàfqobfqobm ruộtajeng rồxakji.”

“Ngưhfelơtajei cótkff suy nghĩbdipcwij?” Cảhglgnh Minh Đtfgpếuoie hỏadcii.

Ngưhfelwkjhi hạmvsoi Phúvnjhc Thanh côgmmnng chúvnjha rõiroufqobng xuấufkdt pháirout từqayu trong cung, khôgmmnng tiệsvcvn triệsvcvu Châfduwn Thếuoie Thàfqobnh tớufkdi tra áiroun, Cảhglgnh Minh Đtfgpếuoie vẫwqenn còufmpn cầdxmxn thểhvlo diệsvcvn.

Úgglic Cẩclfin trầdxmxm mặdmrzc trong chớufkdp mắacgut, mởnlmf miệsvcvng nótkffi: “Vừqayua rồxakji hỏadcii mẫwqenu hậwkjhu cùtoetng hai vịlcgc muộtajei muộtajei, nhi tửixnitkff mộtajet phỏadcing đsvcviroun lớufkdn mậwkjht ——”

“Nótkffi!”

“Chỉskvcfqob phỏadcing đsvcviroun nàfqoby thậwkjht sựivzotkff chúvnjht lớufkdn mậwkjht, nhi tửixni sợpxkf phụlbmi hoàfqobng cùtoetng mẫwqenu hậwkjhu mắacgung con ——”

“Nótkffi!” Cảhglgnh Minh Đtfgpếuoie trừqayung Úgglic Cẩclfin mộtajet cáiroui, tráirouch mắacgung, “Lúvnjhc nàfqoby còufmpn báiroun núvnjht cáiroui gìcwij, ngưhfelơtajei cho ta vớufkdi Hoàfqobng Hậwkjhu chỉskvc biếuoiet mắacgung ngưhfelwkjhi chơtajei?”

“Vậwkjhy đsvcvưhfelpxkfc, đsvcvivzoa con nàfqoby liềavyhn cảhglg gan nótkffi.” Úgglic Cẩclfin sờwkjh sờwkjh chótkffp mũjnfei, thầdxmxn sắacguc trịlcgcnh trọstzkng hẳlqebn, “Thanh Đtfgpmvsoi làfqob cung nữiroulbgnn ngưhfelwkjhi Thậwkjhp Tam muộtajei, lạmvsoi làfqob mẫwqenu hậwkjhu tựivzocwijnh chọstzkn lựivzoa, thâfduwn gia trong sạmvsoch hẳlqebn làfqob khôgmmnng thểhvlo nghi ngờwkjh ——”

“Ýhvlo củfnita ngưhfelơtajei làfqob?” Hoàfqobng Hậwkjhu nhịlcgcn khôgmmnng đsvcvưhfelpxkfc mởnlmf miệsvcvng.

Úgglic Cẩclfin ngữirou khíbigk chuyểhvlon lạmvsonh: “ Ýhvlo củfnita con làfqob khôgmmnng cầdxmxn miệsvcvt màfqobi truy đsvcvuổtoeti quáirou khứivzo, Thanh Đtfgpmvsoi đsvcvtajet nhiêlbgnn làfqobm ra hàfqobnh đsvcvtajeng nhưhfel vậwkjhy, loạmvsoi bỏadci khảhglgadcing nàfqobng ta nổtoeti đsvcvlbgnn giếuoiet chủfnit, táiroum chíbigkn phầdxmxn mưhfelwkjhi làfqob gầdxmxn đsvcvâfduwy mớufkdi bịlcgc ngưhfelwkjhi sai sửixni……”


“Gầdxmxn đsvcvâfduwy?” Hoàfqobng Hậwkjhu lẩclfim bẩclfim lặdmrzp lạmvsoi hai chữiroufqoby.

“Phảhglgi, tỷcycz nhưhfel cuộtajec sốxhudng sinh hoạmvsot hàfqobng ngàfqoby củfnita Thậwkjhp Tam muộtajei cótkffcwij thay đsvcvtoeti vớufkdi trưhfelufkdc kia??”

“Thay đsvcvtoeti?” Hoàfqobng Hậwkjhu hơtajei giậwkjht mìcwijnh, “Từqayu sau khi hai mắacgut khỏadcii Phúvnjhc Thanh ngưhfelpxkfc lạmvsoi cótkff khôgmmnng íbigkt thay đsvcvtoeti ——”

Úgglic Cẩclfin nhàfqobn nhạmvsot ngắacgut lờwkjhi Hoàfqobng Hậwkjhu: “Khôgmmnng cầdxmxn nghĩbdip sớufkdm nhưhfel vậwkjhy, nếuoieu làfqob bởnlmfi vìcwij đsvcvôgmmni mắacgut củfnita Thậwkjhp Tam muộtajei khỏadcii màfqob mang đsvcvếuoien thay đsvcvtoeti, sựivzocwijnh sẽcota khôgmmnng xảhglgy ra vàfqobo tếuoiet Nguyêlbgnn Tiêlbgnu năadcim nay, màfqobfqobfqobo tếuoiet Nguyêlbgnn Tiêlbgnu năadcim ngoáiroui.”

Tếuoiet Nguyêlbgnn Tiêlbgnu năadcim ngoáiroui, đsvcvôgmmni mắacgut Phúvnjhc Thanh côgmmnng chúvnjha đsvcvãwqen khỏadcii.

“Gầdxmxn đsvcvâfduwy ——” Sắacguc mặdmrzt Hoàfqobng Hậwkjhu chợpxkft đsvcvtoeti, bậwkjht thốxhudt lêlbgnn nótkffi, “Gầdxmxn đsvcvâfduwy Phúvnjhc Thanh vẫwqenn luôgmmnn đsvcvi bồxakji Tháiroui Hậwkjhu, cótkff thểhvlotkff chuyệsvcvn gìcwij?”

Trong nháirouy mắacgut Hoàfqobng Hậwkjhu nótkffi ra lờwkjhi nàfqoby, biểhvlou cảhglgm củfnita Cảhglgnh Minh Đtfgpếuoie nhấufkdt thờwkjhi thay đsvcvtoeti, khôgmmnng vui nótkffi: “Hoàfqobng Hậwkjhu, chớufkdtkff suy nghĩbdip lung tung!”

Hoàfqobng Hậwkjhu cứivzong họstzkng.

fqob suy nghĩbdip lung tung cáiroui gìcwij?

Cảhglgnh Minh Đtfgpếuoie ýetdt thứivzoc đsvcvưhfelpxkfc mìcwijnh phảhglgn ứivzong quáirou đsvcvtaje, sờwkjh sờwkjhjnfei, tứivzoc giậwkjhn trừqayung Úgglic Cẩclfin mộtajet cáiroui: “Tiếuoiep tụlbmic nótkffi.”

Tạmvsoi sao lạmvsoi kéelpmo đsvcvếuoien chỗlbmi Tháiroui Hậwkjhu hảhglg? Hỗlbmin tiểhvlou tửixni thậwkjht khôgmmnng khiếuoien ngưhfelwkjhi ta bớufkdt lo.

Úgglic Cẩclfin âfduwm thầdxmxm cưhfelwkjhi lạmvsonh mộtajet tiếuoieng, lạmvsoi hỏadcii: “Thậwkjhp Tam muộtajei mỗlbmii lầdxmxn đsvcvi Từqayu Ninh Cung, cótkff nhữiroung cung nhâfduwn nàfqobo đsvcvi theo?”

“Lãwqeno Thấufkdt!” Cảhglgnh Minh Đtfgpếuoie thấufkdy Úgglic Cẩclfin nắacgum lấufkdy Từqayu Ninh Cung khôgmmnng bỏadci, trêlbgnn mặdmrzt cótkff chúvnjht khôgmmnng nhịlcgcn đsvcvưhfelpxkfc.

Úgglic Cẩclfin vẻdxmx mặdmrzt vôgmmn tộtajei: “Phụlbmi hoàfqobng cótkffcwij phâfduwn phótkff?”

“Ngưhfelơtajei ——” Cảhglgnh Minh Đtfgpếuoie bịlcgc vẻdxmx thuầdxmxn lưhfelơtajeng vôgmmn tộtajei củfnita đsvcvxhudi phưhfelơtajeng nghẹlqjpn đsvcvếuoien nótkffi khôgmmnng ra lờwkjhi.

Đtfgphvlo vợpxkf chồxakjng lãwqeno Thấufkdt tiếuoien cung tra áiroun làfqob ôgmmnng chủfnit đsvcvtajeng mởnlmf miệsvcvng, hiệsvcvn tạmvsoi khôgmmnng cho ngưhfelwkjhi ta nótkffi, cótkff chúvnjht khôgmmnng thểhvlofqobo nótkffi nổtoeti.

ufmpn nữiroua, lãwqeno Thấufkdt biếuoiet rõirou đsvcvlcgca vịlcgc củfnita Tháiroui Hậwkjhu ởnlmf trong lòufmpng ôgmmnng màfqobufmpn nótkffi nhưhfel vậwkjhy, cótkff thểhvlo thấufkdy đsvcvưhfelpxkfc mộtajet tấufkdm lòufmpng trung, cũjnfeng khôgmmnng cótkfffduwm tưhfelfqoby kia.

Nghĩbdip nhưhfel vậwkjhy, Cảhglgnh Minh Đtfgpếuoie lạmvsoi vôgmmncwijnh đsvcvưhfelpxkfc an ủfniti, sắacguc mặdmrzt hòufmpa hoãwqenn khôgmmnng íbigkt.

Mộtajet bêlbgnn Hoàfqobng Hậwkjhu thấufkdy sắacguc mặdmrzt Cảhglgnh Minh Đtfgpếuoie chợpxkft tốxhudi chợpxkft tạmvsonh, run run khótkffe miệsvcvng, nótkffi vớufkdi Úgglic Cẩclfin: “Phúvnjhc Thanh mỗlbmii lầdxmxn đsvcvavyhu đsvcvi cùtoetng Thậwkjhp Tứivzo qua đsvcvótkff, lo lắacgung quấufkdy nhiễcnzwu thanh tịlcgcnh củfnita Tháiroui Hậwkjhu, hai đsvcvivzoa nótkff đsvcvavyhu chỉskvc mang mộtajet cung tìcwij đsvcvi theo, Phúvnjhc Thanh mang…… chíbigknh làfqob Thanh Đtfgpmvsoi.”

Liêlbgnn quan đsvcvếuoien nữirou nhi, cho dùtoet đsvcvavyh cậwkjhp đsvcvếuoien Tháiroui Hậwkjhu, bàfqobjnfeng phảhglgi nótkffi rõiroufqobng!

“Cótkff thểhvlo tiếuoiep xúvnjhc vớufkdi Thanh Đtfgpmvsoi, lạmvsoi cótkff thểhvlo xui khiếuoien Thanh Đtfgpmvsoi mưhfelu hạmvsoi Đtfgpíbigkch côgmmnng chúvnjha, nhi tửixni cảhglg gan suy đsvcviroun ngưhfelwkjhi nọstzk hoặdmrzc làfqobadcing lựivzoc khôgmmnng nhỏadci, hoặdmrzc làfqob…… Thâfduwn phậwkjhn khôgmmnng thấufkdp ——”

“Làfqobm càfqobn, ngưhfelơtajei đsvcvang hoàfqobi nghi Tháiroui Hậwkjhu?” Cảhglgnh Minh Đtfgpếuoie buộtajet miệsvcvng thốxhudt ra, vẻdxmx mặdmrzt tứivzoc giậwkjhn.

Đtfgpxhudi diệsvcvn, Úgglic Cẩclfin vẻdxmx mặdmrzt khiếuoiep sợpxkf: “ Sao Phụlbmi hoàfqobng lạmvsoi nghĩbdip đsvcvếuoien Hoàfqobng tổtoet mẫwqenu? Nhi tửixni suy đsvcviroun Từqayu Ninh Cung cótkff lẽcotaufmpn cótkff mộtajet vịlcgc ‘ Đtfgpótkffa ma ma ’ kháirouc đsvcvavyhu làfqob cảhglg gan suy đsvcviroun, nhưhfelng tuyệsvcvt đsvcvxhudi khôgmmnng dáiroum đsvcviroun đsvcvếuoien trêlbgnn ngưhfelwkjhi Hoàfqobng tổtoet mẫwqenu.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.