Tự Cẩm

Chương 714 : Cả gan

    trước sau   
Trờtiwui tốccgai, bởpsfli vìxnxnnnyx tếbsqnt Nguyêzkvmn Tiêzkvmu, nêzkvmn ngoànnyxi đqvuyiệoesbn đqvuyèzcmqn lồzkknng vẫnnyxn chiếbsqnu sánefmng ngờtiwui, trong đqvuyiệoesbn cànnyxng lànnyxnefmng nhưijrl ban ngànnyxy.

zkvmng bởpsfli vậqxrzy, mọtlgki ngưijrltiwui nhìxnxnn thấtgrfy rõjfhennyxng thầjobjn sắijrlc trêzkvmn mặnnyxt Hoànnyxng Hậqxrzu.

Hoànnyxng Hậqxrzu quánefm sốccgat ruộikqit, cũzkvmng quánefm thànnyxnh khẩtiwun, hiểarxzn nhiêzkvmn trong mộikqit khắijrlc nànnyxy lànnyx thậqxrzt lòjxgrng xem Khưijrlơzggxng Tựlcoi trởpsfl thànnyxnh cọtlgkng rơzggxm cứtlgku mạjvmnng.

Ússadc Cẩtiwun lặnnyxng lẽmdrh giậqxrzt giậqxrzt đqvuyqrvyi lôqrvyng mànnyxy, thầjobjm nghĩxiro: Chẳhrnxng lẽmdrh A Tựlcoi lạjvmni lừyqcga Hoànnyxng Hậqxrzu?

Đhrnxâtlgky lànnyx chuyệoesbn khi nànnyxo, sao hắijrln lạjvmni khôqrvyng biếbsqnt?

Cảmdrhnh Minh Đhrnxếbsqnzkvmng vẻjfhe mặnnyxt cổoesb quánefmi, thấtgrfy Hoànnyxng Hậqxrzu thấtgrft thốccga trưijrlpsflc mặnnyxt đqvuyánefmm ngưijrltiwui Phútrunc Thanh côqrvyng chútruna, nhắijrlc nhởpsfltlgki: “Hoànnyxng Hậqxrzu, lútrunc ấtgrfy tứtlgkc phụkiucosldo Thấtgrft cũzkvmng khôqrvyng ởpsfl Tuyêzkvmn Đhrnxtlgkc lâtlgku, tuy lànnyx xửsfmr ánefmn nhưijrl thầjobjn, cũzkvmng sẽmdrh khôqrvyng biếbsqnt ai hạjvmni Phútrunc Thanh nha.”


qrvy luậqxrzn Đhrnxếbsqn Hậqxrzu, cũzkvmng khôqrvyng tin châtlgkn chívslanh muốccgan hạjvmni Phútrunc Thanh côqrvyng chútruna chỉmdrhnnyx mộikqit tiểarxzu cung nữnqxr.

Mặnnyxt Phútrunc Thanh côqrvyng chútruna tánefmi nhợnefmt, lẩtiwum bẩtiwum nótlgki: “Phụkiuc hoànnyxng, ngànnyxi lànnyxtlgki cótlgk ngưijrltiwui sai sửsfmr Thanh Đhrnxjvmni hạjvmni nữnqxr nhi sao?”

“A Tuyềyqcgn, con khôqrvyng phảmdrhi sợnefm, phụkiuc hoànnyxng chắijrlc chắijrln sẽmdrhxnxnm ra ngưijrltiwui hạjvmni con.” Cảmdrhnh Minh Đhrnxếbsqntlgki rồzkkni nhìxnxnn vềyqcg phívslaa Ússadc Cẩtiwun, “Lãosldo Thấtgrft, ngưijrlơzggxi còjxgrn cótlgkxnxn muốccgan hỏccgai A Tuyềyqcgn cùssadng Thậqxrzp Tứtlgk sao?”

Ússadc Cẩtiwun lắijrlc đqvuyjobju: “Đhrnxãosld khôqrvyng cótlgk.”

Đhrnxiềyqcgu hai gãosldqrvyng chútruna biếbsqnt rõjfhennyxng cótlgk hạjvmnn, tin tứtlgkc cótlgk thểarxz cung cấtgrfp ívslat ỏccgai, nêzkvmn biếbsqnt đqvuyyqcgu đqvuyãosld biếbsqnt.

Cảmdrhnh Minh Đhrnxếbsqn nghe Ússadc Cẩtiwun nótlgki nhưijrl thếbsqn, liềyqcgn nótlgki vớpsfli hai vịjobjqrvyng chútruna: “Hôqrvym nay cánefmc ngưijrlơzggxi đqvuyyqcgu bịjobj kinh sợnefm, trởpsfl vềyqcg nghỉmdrh ngơzggxi đqvuyi.”

“Phụkiuc hoànnyxng ——” Phútrunc Thanh côqrvyng chútruna khôqrvyng cam lòjxgrng, hôqrvy mộikqit tiếbsqnng.

Thậqxrzp Tứtlgkqrvyng chútruna khôqrvyng cótlgkijrlnefmch lắijrlm miệoesbng, chỉmdrh lẳhrnxng lặnnyxng đqvuytlgkng ởpsflzkvmn ngưijrltiwui Phútrunc Thanh côqrvyng chútruna.

Hoànnyxng Hậqxrzu phụkiucc hồzkkni tinh thầjobjn, nhẹjvmn nhànnyxng vỗesfk vỗesfk tay Phútrunc Thanh côqrvyng chútruna: “Phútrunc Thanh, nghe phụkiuc hoànnyxng con, đqvuyi vềyqcg trưijrlpsflc nghỉmdrh ngơzggxi đqvuyi, sựlcoixnxnnh cótlgk kếbsqnt quảmdrh mẫnnyxu hậqxrzu sẽmdrhtlgki cho con.”

Phútrunc Thanh côqrvyng chútruna dịjobju ngoan gậqxrzt đqvuyjobju: “Vậqxrzy nữnqxr nhi liềyqcgn cánefmo lui.”

Rấtgrft nhanh hai vịjobjqrvyng chútruna đqvuyãosld cầjobjm tay rờtiwui đqvuyi, cótlgknnyxi lờtiwui cũzkvmng tiệoesbn nótlgki hơzggxn.

Hoànnyxng Hậqxrzu đqvuyèzcmq lạjvmni tâtlgkm tìxnxnnh kívslach đqvuyikqing, dùssadng sứtlgkc cầjobjm tay Khưijrlơzggxng Tựlcoi, run giọtlgkng nótlgki: “Yếbsqnn Vưijrlơzggxng phi, ngưijrlơzggxi, ngưijrlơzggxi cótlgk phảmdrhi hay khôqrvyng biếbsqnt ——”

Vốccgan dĩxiro Yếbsqnn Vưijrlơzggxng phi lấtgrfy mộikqing cảmdrhnh bánefmo, bànnyx tuy lànnyxm mộikqit ívslat an bànnyxi, nhưijrlng đqvuyánefmy lòjxgrng chưijrla chắijrlc khôqrvyng cótlgk nghi vấtgrfn, chỉmdrhnnyx liêzkvmn quan đqvuyếbsqnn an nguy củmpaka nữnqxr nhi thànnyx rằxqleng tin lànnyxtlgkjxgrn hơzggxn lànnyx khôqrvyng thôqrvyi, ai ngờtiwu đqvuyêzkvmm nay Phútrunc Thanh thậqxrzt sựlcoi xảmdrhy ra chuyệoesbn……


Yếbsqnn Vưijrlơzggxng phi nếbsqnu cótlgk thểarxzzggx thấtgrfy Phútrunc Thanh bịjobj thưijrlơzggxng, sao biếbsqnt khôqrvyng mơzggx thấtgrfy hung thủmpak ——

Hoànnyxng Hậqxrzu nghĩxiro nhưijrl vậqxrzy, trêzkvmn tay cànnyxng thêzkvmm dùssadng sứtlgkc.

Tầjobjm mắijrlt Ússadc Cẩtiwun dừyqcgng ởpsfl trêzkvmn tay Hoànnyxng Hậqxrzu, hơzggxi hơzggxi liễnqxrm mi.

Đhrnxyqcgu lànnyx Hoànnyxng Hậqxrzu, khôqrvyng thểarxz tựlcoi trọtlgkng chútrunt sao?

Cảmdrhnh Minh Đhrnxếbsqnnnyxng thêzkvmm tòjxgrjxgr: “Hoànnyxng Hậqxrzu, Hậqxrzu rốccgat cuộikqic đqvuyang nótlgki gìxnxn vậqxrzy?”

Hoànnyxng Hậqxrzu nhìxnxnn nhìxnxnn Khưijrlơzggxng Tựlcoi, thấtgrfy đqvuyccgai phưijrlơzggxng khôqrvyng cótlgk phảmdrhn ứtlgkng gìxnxn, hạjvmn quyếbsqnt tâtlgkm nótlgki: “Hoànnyxng Thưijrlnefmng, ngànnyxi cótlgk biếbsqnt vìxnxn sao hôqrvym nay Phútrunc Thanh lạjvmni kịjobjp thờtiwui đqvuyưijrlnefmc cung nhâtlgkn cứtlgku khôqrvyng?”

“Hửsfmr?”

“Lànnyx Yếbsqnn Vưijrlơzggxng phi nhắijrlc nhởpsfl ta!”

Sắijrlc mặnnyxt Cảmdrhnh Minh Đhrnxếbsqn khẽmdrh biếbsqnn, khôqrvyng khỏccgai nhìxnxnn vềyqcg phívslaa Khưijrlơzggxng Tựlcoi.

Khưijrlơzggxng Tựlcoizggxi hơzggxi nhútrunn gốccgai, xem nhưijrl thừyqcga nhậqxrzn.

Cảmdrhnh Minh Đhrnxếbsqn ánefmnh mắijrlt sánefmng quắijrlc, hỏccgai: “ Tứtlgkc phụkiucosldo Thấtgrft, rốccgat cuộikqic chuyệoesbn lànnyx nhưijrl thếbsqnnnyxo?”

Hoànnyxng Hậqxrzu nótlgki tiếbsqnp: “Vẫnnyxn đqvuyarxz ta nótlgki đqvuyi, mấtgrfy ngànnyxy trưijrlpsflc Yếbsqnn Vưijrlơzggxng phi tiếbsqnn cung……”

Nghe Hoànnyxng Hậqxrzu nótlgki xong, Cảmdrhnh Minh Đhrnxếbsqn nhìxnxnn vềyqcg phívslaa Khưijrlơzggxng Tựlcoi ánefmnh mắijrlt cótlgk phầjobjn phứtlgkc tạjvmnp: “ Tứtlgkc phụkiucosldo Thấtgrft, ngưijrlơzggxi cótlgk…… mơzggx thấtgrfy hung thủmpak khôqrvyng?”


“Con dâtlgku chỉmdrhnnyxzggx mộikqit giấtgrfc mơzggx vụkiucn vặnnyxt, tỉmdrhnh lạjvmni đqvuyãosld quêzkvmn hơzggxn phâtlgkn nửsfmra, chỉmdrhzggx hồzkkn nhớpsflqrvyng chútruna bịjobj thưijrlơzggxng, còjxgrn vềyqcg ngãosld xuốccgang đqvuyànnyxi cao nhưijrl thếbsqnnnyxo cũzkvmng khôqrvyng cótlgktgrfn tưijrlnefmng ……”

Hoànnyxng Hậqxrzu nghe xong, mơzggx hồzkkntlgk chútrunt thấtgrft vọtlgkng.

Cảmdrhnh Minh Đhrnxếbsqn ngưijrlnefmc lạjvmni khôqrvyng cótlgk cảmdrhm giánefmc nànnyxy, thởpsflnnyxi: “Cótlgk thểarxzzggx thấtgrfy chuyệoesbn nànnyxy đqvuyãosldnnyx chuyệoesbn lạjvmn.”

Ússadc Cẩtiwun khôqrvyng nhanh khôqrvyng chậqxrzm mởpsfl miệoesbng nótlgki: “Phụkiuc hoànnyxng nótlgki rấtgrft đqvuyútrunng, nếbsqnu cảmdrh hung thủmpak hạjvmni Thậqxrzp Tam muộikqii A Tựlcoi đqvuyyqcgu cótlgk thểarxzzggx thấtgrfy, chỉmdrh sợnefm Châtlgkn đqvuyjvmni nhâtlgkn phảmdrhi vềyqcg nhànnyxnnyxm ruộikqing rồzkkni.”

“Ngưijrlơzggxi cótlgk suy nghĩxiroxnxn?” Cảmdrhnh Minh Đhrnxếbsqn hỏccgai.

Ngưijrltiwui hạjvmni Phútrunc Thanh côqrvyng chútruna rõjfhennyxng xuấtgrft phánefmt từyqcg trong cung, khôqrvyng tiệoesbn triệoesbu Châtlgkn Thếbsqn Thànnyxnh tớpsfli tra ánefmn, Cảmdrhnh Minh Đhrnxếbsqn vẫnnyxn còjxgrn cầjobjn thểarxz diệoesbn.

Ússadc Cẩtiwun trầjobjm mặnnyxc trong chớpsflp mắijrlt, mởpsfl miệoesbng nótlgki: “Vừyqcga rồzkkni hỏccgai mẫnnyxu hậqxrzu cùssadng hai vịjobj muộikqii muộikqii, nhi tửsfmrtlgk mộikqit phỏccgang đqvuynefmn lớpsfln mậqxrzt ——”

“Nótlgki!”

“Chỉmdrhnnyx phỏccgang đqvuynefmn nànnyxy thậqxrzt sựlcoitlgk chútrunt lớpsfln mậqxrzt, nhi tửsfmr sợnefm phụkiuc hoànnyxng cùssadng mẫnnyxu hậqxrzu mắijrlng con ——”

“Nótlgki!” Cảmdrhnh Minh Đhrnxếbsqn trừyqcgng Ússadc Cẩtiwun mộikqit cánefmi, tránefmch mắijrlng, “Lútrunc nànnyxy còjxgrn bánefmn nútrunt cánefmi gìxnxn, ngưijrlơzggxi cho ta vớpsfli Hoànnyxng Hậqxrzu chỉmdrh biếbsqnt mắijrlng ngưijrltiwui chơzggxi?”

“Vậqxrzy đqvuyưijrlnefmc, đqvuytlgka con nànnyxy liềyqcgn cảmdrh gan nótlgki.” Ússadc Cẩtiwun sờtiwu sờtiwu chótlgkp mũzkvmi, thầjobjn sắijrlc trịjobjnh trọtlgkng hẳhrnxn, “Thanh Đhrnxjvmni lànnyx cung nữnqxrzkvmn ngưijrltiwui Thậqxrzp Tam muộikqii, lạjvmni lànnyx mẫnnyxu hậqxrzu tựlcoixnxnnh chọtlgkn lựlcoia, thâtlgkn gia trong sạjvmnch hẳhrnxn lànnyx khôqrvyng thểarxz nghi ngờtiwu ——”

“Ýrrfv củmpaka ngưijrlơzggxi lànnyx?” Hoànnyxng Hậqxrzu nhịjobjn khôqrvyng đqvuyưijrlnefmc mởpsfl miệoesbng.

Ússadc Cẩtiwun ngữnqxr khívsla chuyểarxzn lạjvmnnh: “ Ýrrfv củmpaka con lànnyx khôqrvyng cầjobjn miệoesbt mànnyxi truy đqvuyuổoesbi quánefm khứtlgk, Thanh Đhrnxjvmni đqvuyikqit nhiêzkvmn lànnyxm ra hànnyxnh đqvuyikqing nhưijrl vậqxrzy, loạjvmni bỏccga khảmdrhxcfnng nànnyxng ta nổoesbi đqvuyzkvmn giếbsqnt chủmpak, tánefmm chívslan phầjobjn mưijrltiwui lànnyx gầjobjn đqvuyâtlgky mớpsfli bịjobj ngưijrltiwui sai sửsfmr……”


“Gầjobjn đqvuyâtlgky?” Hoànnyxng Hậqxrzu lẩtiwum bẩtiwum lặnnyxp lạjvmni hai chữnqxrnnyxy.

“Phảmdrhi, tỷoesb nhưijrl cuộikqic sốccgang sinh hoạjvmnt hànnyxng ngànnyxy củmpaka Thậqxrzp Tam muộikqii cótlgkxnxn thay đqvuyoesbi vớpsfli trưijrlpsflc kia??”

“Thay đqvuyoesbi?” Hoànnyxng Hậqxrzu hơzggxi giậqxrzt mìxnxnnh, “Từyqcg sau khi hai mắijrlt khỏccgai Phútrunc Thanh ngưijrlnefmc lạjvmni cótlgk khôqrvyng ívslat thay đqvuyoesbi ——”

Ússadc Cẩtiwun nhànnyxn nhạjvmnt ngắijrlt lờtiwui Hoànnyxng Hậqxrzu: “Khôqrvyng cầjobjn nghĩxiro sớpsflm nhưijrl vậqxrzy, nếbsqnu lànnyx bởpsfli vìxnxn đqvuyôqrvyi mắijrlt củmpaka Thậqxrzp Tam muộikqii khỏccgai mànnyx mang đqvuyếbsqnn thay đqvuyoesbi, sựlcoixnxnnh sẽmdrh khôqrvyng xảmdrhy ra vànnyxo tếbsqnt Nguyêzkvmn Tiêzkvmu năxcfnm nay, mànnyxnnyxnnyxo tếbsqnt Nguyêzkvmn Tiêzkvmu năxcfnm ngoánefmi.”

Tếbsqnt Nguyêzkvmn Tiêzkvmu năxcfnm ngoánefmi, đqvuyôqrvyi mắijrlt Phútrunc Thanh côqrvyng chútruna đqvuyãosld khỏccgai.

“Gầjobjn đqvuyâtlgky ——” Sắijrlc mặnnyxt Hoànnyxng Hậqxrzu chợnefmt đqvuyoesbi, bậqxrzt thốccgat lêzkvmn nótlgki, “Gầjobjn đqvuyâtlgky Phútrunc Thanh vẫnnyxn luôqrvyn đqvuyi bồzkkni Thánefmi Hậqxrzu, cótlgk thểarxztlgk chuyệoesbn gìxnxn?”

Trong nhánefmy mắijrlt Hoànnyxng Hậqxrzu nótlgki ra lờtiwui nànnyxy, biểarxzu cảmdrhm củmpaka Cảmdrhnh Minh Đhrnxếbsqn nhấtgrft thờtiwui thay đqvuyoesbi, khôqrvyng vui nótlgki: “Hoànnyxng Hậqxrzu, chớpsfltlgk suy nghĩxiro lung tung!”

Hoànnyxng Hậqxrzu cứtlgkng họtlgkng.

nnyx suy nghĩxiro lung tung cánefmi gìxnxn?

Cảmdrhnh Minh Đhrnxếbsqn ýfefi thứtlgkc đqvuyưijrlnefmc mìxnxnnh phảmdrhn ứtlgkng quánefm đqvuyikqi, sờtiwu sờtiwuzkvmi, tứtlgkc giậqxrzn trừyqcgng Ússadc Cẩtiwun mộikqit cánefmi: “Tiếbsqnp tụkiucc nótlgki.”

Tạjvmni sao lạjvmni kékpllo đqvuyếbsqnn chỗesfk Thánefmi Hậqxrzu hảmdrh? Hỗesfkn tiểarxzu tửsfmr thậqxrzt khôqrvyng khiếbsqnn ngưijrltiwui ta bớpsflt lo.

Ússadc Cẩtiwun âtlgkm thầjobjm cưijrltiwui lạjvmnnh mộikqit tiếbsqnng, lạjvmni hỏccgai: “Thậqxrzp Tam muộikqii mỗesfki lầjobjn đqvuyi Từyqcg Ninh Cung, cótlgk nhữnqxrng cung nhâtlgkn nànnyxo đqvuyi theo?”

“Lãosldo Thấtgrft!” Cảmdrhnh Minh Đhrnxếbsqn thấtgrfy Ússadc Cẩtiwun nắijrlm lấtgrfy Từyqcg Ninh Cung khôqrvyng bỏccga, trêzkvmn mặnnyxt cótlgk chútrunt khôqrvyng nhịjobjn đqvuyưijrlnefmc.

Ússadc Cẩtiwun vẻjfhe mặnnyxt vôqrvy tộikqii: “Phụkiuc hoànnyxng cótlgkxnxn phâtlgkn phótlgk?”

“Ngưijrlơzggxi ——” Cảmdrhnh Minh Đhrnxếbsqn bịjobj vẻjfhe thuầjobjn lưijrlơzggxng vôqrvy tộikqii củmpaka đqvuyccgai phưijrlơzggxng nghẹjvmnn đqvuyếbsqnn nótlgki khôqrvyng ra lờtiwui.

Đhrnxarxz vợnefm chồzkknng lãosldo Thấtgrft tiếbsqnn cung tra ánefmn lànnyx ôqrvyng chủmpak đqvuyikqing mởpsfl miệoesbng, hiệoesbn tạjvmni khôqrvyng cho ngưijrltiwui ta nótlgki, cótlgk chútrunt khôqrvyng thểarxznnyxo nótlgki nổoesbi.

jxgrn nữnqxra, lãosldo Thấtgrft biếbsqnt rõjfhe đqvuyjobja vịjobj củmpaka Thánefmi Hậqxrzu ởpsfl trong lòjxgrng ôqrvyng mànnyxjxgrn nótlgki nhưijrl vậqxrzy, cótlgk thểarxz thấtgrfy đqvuyưijrlnefmc mộikqit tấtgrfm lòjxgrng trung, cũzkvmng khôqrvyng cótlgktlgkm tưijrlnnyxy kia.

Nghĩxiro nhưijrl vậqxrzy, Cảmdrhnh Minh Đhrnxếbsqn lạjvmni vôqrvyxnxnnh đqvuyưijrlnefmc an ủmpaki, sắijrlc mặnnyxt hòjxgra hoãosldn khôqrvyng ívslat.

Mộikqit bêzkvmn Hoànnyxng Hậqxrzu thấtgrfy sắijrlc mặnnyxt Cảmdrhnh Minh Đhrnxếbsqn chợnefmt tốccgai chợnefmt tạjvmnnh, run run khótlgke miệoesbng, nótlgki vớpsfli Ússadc Cẩtiwun: “Phútrunc Thanh mỗesfki lầjobjn đqvuyyqcgu đqvuyi cùssadng Thậqxrzp Tứtlgk qua đqvuyótlgk, lo lắijrlng quấtgrfy nhiễnqxru thanh tịjobjnh củmpaka Thánefmi Hậqxrzu, hai đqvuytlgka nótlgk đqvuyyqcgu chỉmdrh mang mộikqit cung tìxnxn đqvuyi theo, Phútrunc Thanh mang…… chívslanh lànnyx Thanh Đhrnxjvmni.”

Liêzkvmn quan đqvuyếbsqnn nữnqxr nhi, cho dùssad đqvuyyqcg cậqxrzp đqvuyếbsqnn Thánefmi Hậqxrzu, bànnyxzkvmng phảmdrhi nótlgki rõjfhennyxng!

“Cótlgk thểarxz tiếbsqnp xútrunc vớpsfli Thanh Đhrnxjvmni, lạjvmni cótlgk thểarxz xui khiếbsqnn Thanh Đhrnxjvmni mưijrlu hạjvmni Đhrnxívslach côqrvyng chútruna, nhi tửsfmr cảmdrh gan suy đqvuynefmn ngưijrltiwui nọtlgk hoặnnyxc lànnyxxcfnng lựlcoic khôqrvyng nhỏccga, hoặnnyxc lànnyx…… Thâtlgkn phậqxrzn khôqrvyng thấtgrfp ——”

“Lànnyxm cànnyxn, ngưijrlơzggxi đqvuyang hoànnyxi nghi Thánefmi Hậqxrzu?” Cảmdrhnh Minh Đhrnxếbsqn buộikqit miệoesbng thốccgat ra, vẻjfhe mặnnyxt tứtlgkc giậqxrzn.

Đhrnxccgai diệoesbn, Ússadc Cẩtiwun vẻjfhe mặnnyxt khiếbsqnp sợnefm: “ Sao Phụkiuc hoànnyxng lạjvmni nghĩxiro đqvuyếbsqnn Hoànnyxng tổoesb mẫnnyxu? Nhi tửsfmr suy đqvuynefmn Từyqcg Ninh Cung cótlgk lẽmdrhjxgrn cótlgk mộikqit vịjobj ‘ Đhrnxótlgka ma ma ’ khánefmc đqvuyyqcgu lànnyx cảmdrh gan suy đqvuynefmn, nhưijrlng tuyệoesbt đqvuyccgai khôqrvyng dánefmm đqvuynefmn đqvuyếbsqnn trêzkvmn ngưijrltiwui Hoànnyxng tổoesb mẫnnyxu.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.