Tự Cẩm

Chương 702 : không nghe , không nghe

    trước sau   
“Cáhvaat Tưfmzvmajang?” Nékrttt mặjbnlt Únmzxc Cẩizdjn cówzxx chúutrwt cổrpuo quáhvaai.

Nếbrjsu nhưfmzv hắxwgqn nhớxuvh khôpzqvng lầmwnbm, Cáhvaat Tưfmzvmajang làeohb con mèmajao trắxwgqng thưfmzvmajang xuyêfmzvn nhìcacvn thấskuay ởttzo Ngựtqvh Thưfmzv phòfhrcng hoặjbnlc Dưfmzvyphhng Tâhojmm Đaukviệttrrn, vàeohb luôpzqvn phớxuvht lờmajayieho cha Hoàeohbng đrpuoếbrjs - nhỉcxwy?

cacvnh thểsfug dầmwnbn dầmwnbn trùhcwqng khớxuvhp vớxuvhi Nhịmwnb Ngưfmzvu.

Bởttzoi vìcacv pháhvaat hiệttrrn con mèmajao trắxwgqng gọkrtti làeohbhvaat Tưfmzvmajang nàeohby khôpzqvng quan tâhojmm tranh sủtxzrng cho lắxwgqm, tiểsfugu nộddlji thịmwnb hiểsfugu chuyệttrrn lạaggpi tìcacvm vềrgdu hai con mèmajao, làeohb chủtxzrng loạaggpi rấskuat biếbrjst pha tròfhrc, nhưfmzvng cốmmvxcacvnh Cảtixrnh Minh Đaukvếbrjs thíiusdch vẫhdfen làeohb con mèmajao trắxwgqng nàeohby, thưfmzvmajang xuyêfmzvn thíiusdch đrpuoúutrwt cho íiusdt đrpuomjhs ngon nhưfmzv miếbrjsng thịmwnbt, cáhvaa khôpzqveohby nọkrtt.

hvaat Tưfmzvmajang tuy hờmaja hữxuvhng vớxuvhi chủtxzr nhâhojmn, nhưfmzvng khôpzqvng hềrgdutixrnh hưfmzvttzong đrpuoếbrjsn việttrrc nểsfug mặjbnlt ămytun cáhvaa khôpzqv, dầmwnbn dàeohbkrtto lêfmzvn mộddljt vòfhrcng.

Cảtixrnh Minh Đaukvếbrjs thấskuay vẻskua mặjbnlt Únmzxc Cẩizdjn kháhvaac thưfmzvmajang, khôpzqvng khỏnxjyi nghiêfmzvm mặjbnlt, nhàeohbn nhạaggpt nówzxxi: “Trẫhdfem chỉcxwyeohb ngẫhdfeu nhiêfmzvn nhớxuvh tớxuvhi, đrpuoi thôpzqvi.”


Đaukvùhcwqa àeohb, mộddljt con mèmajao màeohb thôpzqvi, ôpzqvng sẽmwnb sốmmvxt ruộddljt pháhvaat hoảtixrcacvm vềrgdu? Đaukvưfmzvơhqwvng nhiêfmzvn làeohb sẽmwnb rồmjhsi, cówzxx đrpuoiềrgduu cầmwnbn phảtixri chờmaja đrpuouổrpuoi nhi tửubwt đrpuoi đrpuoãyieh, bằxwgqng khôpzqvng cáhvaai mặjbnlt rồmjhsng củtxzra ôpzqvng biếbrjst đrpuosfugttzo chỗfctmeohbo?

Lo lắxwgqng Cáhvaat Tưfmzvmajang chạaggpy loạaggpn khắxwgqp nơhqwvi, bịmwnb ngưfmzvmajai khôpzqvng hiểsfugu chuyệttrrn khi dễinfe, Cảtixrnh Minh Đaukvếbrjs vộddlji vàeohbng cho Phan Hảtixri mộddljt áhvaanh mắxwgqt.

Phan Hảtixri tuy tiếbrjsp thu đrpuoưfmzvhkoqc áhvaanh mắxwgqt củtxzra Cảtixrnh Minh Đaukvếbrjs, cũxypfng lĩmytunh hộddlji đrpuoưfmzvhkoqc ýwzxx tứgicy củtxzra ôpzqvng, lạaggpi hiệttrrn ra vẻskua mặjbnlt hoàeohbn toàeohbn khôpzqvng biếbrjst gìcacv cảtixr.

Hắxwgqn mớxuvhi khôpzqvng đrpuoi tìcacvm!

Vớxuvhi sựtqvh ranh mãyiehnh củtxzra con mèmajao trắxwgqng kia, nówzxxi khôpzqvng chừnwimng ởttzo lạaggpi Ngọkrttc Tuyềrgdun cung làeohb đrpuosfug xem Hiềrgdun phi pháhvaat hỏnxjya đrpuocxwyp bểsfug chékrttn tràeohbskuay, lúutrwc nàeohby qua đrpuoówzxx khôpzqvng phảtixri làeohbcacvm bấskuat mãyiehn sao? Huốmmvxng chi Cáhvaat Tưfmzvmajang nówzxxi chạaggpy liềrgdun chạaggpy, mộddljt chúutrwt đrpuoaggpo lýwzxx đrpuorgduu khôpzqvng nówzxxi, bịmwnbwzxxeohbo Hoàeohbng Thưfmzvhkoqng cămytun bảtixrn sẽmwnb khôpzqvng làeohbm chủtxzr cho hắxwgqn, chỉcxwywzxx thểsfug tựtqvh nhậcxwyn xui xẻskuao thôpzqvi.

hqwv hồmjhs pháhvaat hiệttrrn đrpuomwnba vịmwnbttzo trong lòfhrcng Hoàeohbng Thưfmzvhkoqng bịmwnbmajao  trắxwgqng vưfmzvhkoqt qua, lãyieho tháhvaai giáhvaam vẫhdfen mắxwgqt nhìcacvn thẳmajang đrpuoi vềrgdu phíiusda trưfmzvxuvhc.

Cảtixrnh Minh Đaukvếbrjs thấskuay lãyieho tháhvaai giáhvaam vốmmvxn luôpzqvn tâhojmm ýwzxxfmzvơhqwvng thôpzqvng vớxuvhi mìcacvnh lạaggpi khôpzqvng cówzxx phảtixrn ứgicyng gìcacv, khôpzqvng khỏnxjyi buồmjhsn bựtqvhc.

Phan Hảtixri bìcacvnh thưfmzvmajang khôpzqvng phảtixri rấskuat cówzxx áhvaanh mắxwgqt sao, hôpzqvm nay làeohbm sao thếbrjs nhỉcxwy? Khôpzqvng phảtixrn ứgicyng lạaggpi thìcacv thôpzqvi, tia cămytum giậcxwyn thoáhvaang qua kia làeohb thếbrjseohbo?

Việttrrc nàeohby cũxypfng làeohb khi ôpzqvng đrpuoếbrjsn cung củtxzra phi tầmwnbn nàeohbo đrpuoówzxx ngẫhdfeu nhiêfmzvn nhìcacvn thấskuay từnwim mộddljt íiusdt biểsfugu cảtixrm trêfmzvn mặjbnlt phi tửubwt.

Ýfhst nghĩmytueohby hiệttrrn lêfmzvn, lậcxwyp tứgicyc dọkrtta sợhkoq Cảtixrnh Minh Đaukvếbrjs.

Ôqqugng nhấskuat đrpuomwnbnh làeohb suy nghĩmytu nhiềrgduu!

Mắxwgqt thấskuay sắxwgqp đrpuoi đrpuoếbrjsn Dưfmzvyphhng Tâhojmm Đaukviệttrrn, Cảtixrnh Minh Đaukvếbrjs vộddlji vãyieh muốmmvxn đrpuoi tìcacvm Cáhvaat Tưfmzvmajang hơhqwvi dừnwimng bưfmzvxuvhc, ho nhẹmgje mộddljt tiếbrjsng: “Khụwqrz khụwqrz, lãyieho Thấskuat, ngưfmzvơhqwvi trởttzo vềrgdu đrpuoi.”

Đaukvrgduu theo tớxuvhi Dưfmzvyphhng Tâhojmm Đaukviệttrrn còfhrcn khôpzqvng đrpuoi, tiểsfugu tửubwteohby sao khôpzqvng cówzxx chúutrwt áhvaanh mắxwgqt nàeohbo vậcxwyy?


“Nhi tửubwthvaao lui.” Únmzxc Cẩizdjn quy quy củtxzr củtxzreohbnh lễinfe, lạaggpi khẽmwnb gậcxwyt đrpuomwnbu vớxuvhi Phan Hảtixri, đrpuoưfmzvhkoqc mộddljt tiểsfugu nộddlji thịmwnb dẫhdfen ra ngoàeohbi cung.

Cảtixrnh Minh Đaukvếbrjs thấskuay Únmzxc Cẩizdjn đrpuoi xa, vộddlji vàeohbng xoay ngưfmzvmajai quay lạaggpi.

Phan Hảtixri vộddlji nhắxwgqc nhởttzo: “Hoàeohbng Thưfmzvhkoqng, Hàeohbn Chỉcxwy Huy Sứgicyfhrcn đrpuoang đrpuohkoqi ngàeohbi.”

Cảtixrnh Minh Đaukvếbrjs liếbrjsc Phan Hảtixri mộddljt cáhvaai, tứgicyc giậcxwyn nówzxxi: “Làeohbm sao, Hàeohbn Nhiêfmzvn còfhrcn khôpzqvng thểsfug chờmaja trẫhdfem?”

Hừnwim, biếbrjst trêfmzvn đrpuomwnbu ôpzqvng xanh lèmaja, ôpzqvng khôpzqvng giếbrjst chếbrjst lãyieho Hàeohbn đrpuoãyieh khôpzqvng tệttrr rồmjhsi, còfhrcn cówzxxhvaai gìcacv khôpzqvng biếbrjst đrpuotxzr.

Phan Hảtixri giảtixr vờmajahvaat mìcacvnh mộddljt cáhvaai: “Nôpzqv tỳttrr lắxwgqm miệttrrng, vậcxwyy ngàeohbi làeohb đrpuoi ——”

“Đaukvưfmzvơhqwvng nhiêfmzvn làeohb quay lạaggpi tìcacvm Cáhvaat Tưfmzvmajang!” Cảtixrnh Minh Đaukvếbrjs khôpzqvng kiêfmzvn nhẫhdfen bỏnxjy lạaggpi mộddljt câhojmu, dẫhdfen đrpuomwnbu xoay ngưfmzvmajai.

Ôqqugng xáhvaac đrpuomwnbnh, Phan Hảtixri hôpzqvm nay nhấskuat đrpuomwnbnh khôpzqvng mang theo nãyieho, phảtixrn ứgicyng kékrttm xa lanh lợhkoqi ngàeohby thưfmzvmajang. Ôqqugng quay lạaggpi khôpzqvng phảtixri tìcacvm Cáhvaat Tưfmzvmajang, chẳmajang lẽmwnb lạaggpi Hiềrgdun phi?

Khụwqrz khụwqrz, ôpzqvng khôpzqvng phảtixri tuyệttrrt tìcacvnh vớxuvhi Hiềrgdun phi, nhưfmzvng hôpzqvm nay đrpuoãyieh xem hai lầmwnbn, vấskuan an Tháhvaai Hậcxwyu cũxypfng chưfmzva thưfmzvmajang xuyêfmzvn nhưfmzv vậcxwyy đrpuoâhojmu.

Nộddlji thịmwnb đrpuoi mờmajai Tềrgdufmzvơhqwvng mớxuvhi đrpuoi đrpuoếbrjsn ngoàeohbi cửubwta cung đrpuoãyieh gặjbnlp Tềrgdufmzvơhqwvng tiếbrjsn cung thỉcxwynh an Hiềrgdun phi.

Vừnwima thấskuay làeohb nộddlji thịmwnb củtxzra Ngọkrttc Tuyềrgdun cung, Tềrgdufmzvơhqwvng theo bảtixrn nămytung nhíiusdu màeohby: “Đaukvâhojmy làeohb đrpuoi đrpuoâhojmu?”

Nộddlji thịmwnb vộddlji nówzxxi: “Vưfmzvơhqwvng gia tớxuvhi vừnwima khékrtto, nưfmzvơhqwvng nưfmzvơhqwvng đrpuoang muốmmvxn mờmajai ngàeohbi tiếbrjsn cung đrpuoówzxx.”

“Nưfmzvơhqwvng nưfmzvơhqwvng làeohbm sao vậcxwyy?”


“Nưfmzvơhqwvng nưfmzvơhqwvng mớxuvhi vừnwima tứgicyc giậcxwyn vớxuvhi Yếbrjsn Vưfmzvơhqwvng mộddljt trậcxwyn, ngay cảtixr Hoàeohbng Thưfmzvhkoqng cũxypfng tớxuvhi ……”

Mặjbnlt Tềrgdufmzvơhqwvng hơhqwvi biếbrjsn sắxwgqc: “Còfhrcn cówzxx cảtixr việttrrc nàeohby?

Đaukvmmvxi vớxuvhi mộddljt tiểsfugu nộddlji thịmwnb tựtqvh nhiêfmzvn khôpzqvng cầmwnbn thiếbrjst nhiềrgduu lờmajai, Tềrgdufmzvơhqwvng tămytung nhanh bưfmzvxuvhc châhojmn chạaggpy tớxuvhi Ngọkrttc Tuyềrgdun cung.

Trong Ngọkrttc Tuyềrgdun cung, bừnwima bộddljn trêfmzvn mặjbnlt đrpuoskuat đrpuoãyieh đrpuoưfmzvhkoqc dọkrttn dẹmgjep sạaggpch sẽmwnb, nhưfmzvng tâhojmm tìcacvnh Hiềrgdun phi vẫhdfen hỏnxjyng békrttt đrpuoếbrjsn cựtqvhc đrpuoiểsfugm.

eohb ta khôpzqvng cówzxx bao nhiêfmzvu tìcacvnh cảtixrm vớxuvhi lãyieho Thấskuat, cũxypfng biếbrjst rõbrjsyieho Thấskuat khôpzqvng thâhojmn cậcxwyn vớxuvhi bàeohb ta, nhưfmzvng tuyệttrrt đrpuommvxi khôpzqvng nghĩmytu tớxuvhi lãyieho Thấskuat đrpuoâhojmu chỉcxwyeohb khôpzqvng thâhojmn cậcxwyn vớxuvhi bàeohb ta, màeohb ngay cảtixr chúutrwt tựtqvh giáhvaac làeohbm con cũxypfng khôpzqvng cówzxx.

hojmy giờmajaeohb ta khôpzqvng chúutrwt nghi ngờmaja cho dùhcwqeohb ta cówzxx chếbrjst, nghiệttrrt tửubwt kia cũxypfng sẽmwnb khôpzqvng rớxuvht mộddljt giọkrttt nưfmzvxuvhc mắxwgqt, thậcxwym chíiusdfhrcn sẽmwnb vỗfctm tay ămytun mừnwimng.

eohbng nghĩmytu, lạaggpi càeohbng tứgicyc giậcxwyn.

xypfng may rấskuat nhanh liềrgdun cówzxx nộddlji thịmwnb bẩizdjm báhvaao nówzxxi Tềrgdufmzvơhqwvng tớxuvhi, pháhvaa vỡyphh bầmwnbu khôpzqvng khíiusd kếbrjst bămytung lúutrwc nàeohby ởttzo Ngọkrttc Tuyềrgdun cung.

Hiềrgdun phi ngồmjhsi ởttzo trêfmzvn giưfmzvmajang mỹrorg nhâhojmn, giưfmzvơhqwvng mắxwgqt nhìcacvn Tềrgdufmzvơhqwvng đrpuoi vàeohbo, trong lòfhrcng dầmwnbn dầmwnbn sinh ra vàeohbi phầmwnbn ấskuam áhvaap: “Sao tớxuvhi nhanh vậcxwyy?”

Tềrgdufmzvơhqwvng rấskuat vui tranh thủtxzr lấskuay lòfhrcng Hiềrgdun phi, nówzxxi: “Nhi tửubwt nghĩmytupzqvm qua Thấskuat đrpuottrr trởttzo vềrgdu, hôpzqvm nay nówzxxi khôpzqvng chừnwimng sẽmwnb đrpuoếbrjsn thămytum mẫhdfeu phi, liềrgdun vàeohbo cung, nhâhojmn tiệttrrn tụwqrz họkrttp vớxuvhi mẫhdfeu phi vàeohb Thấskuat đrpuottrr, dùhcwq sao ngàeohby thưfmzvmajang muốmmvxn tụwqrzxypfng khôpzqvng dễinfeeohbng.”

Hắxwgqn vừnwima nówzxxi vừnwima bưfmzvxuvhc nhanh vềrgdu phíiusda trưfmzvxuvhc, mặjbnlt lộddlj vẻskua lo lắxwgqng: “ Khíiusd sắxwgqc củtxzra mẫhdfeu phi thoạaggpt nhìcacvn khôpzqvng đrpuoưfmzvhkoqc tốmmvxt?”

Hiềrgdun phi ra hiệttrru cung nhâhojmn lui ra, cưfmzvmajai lạaggpnh nówzxxi: “Khôpzqvng bịmwnbhvaai thứgicy nghiệttrrt súutrwc lãyieho Thấskuat tứgicyc chếbrjst đrpuoãyieh khôpzqvng tệttrr rồmjhsi, cówzxx thểsfug tốmmvxt hơhqwvn ởttzo chỗfctmeohbo?”

“Mẫhdfeu phi, rốmmvxt cuộddljc xảtixry ra chuyệttrrn gìcacv?”


Hiềrgdun phi đrpuoem mọkrtti chuyệttrrn vừnwima trảtixri qua nówzxxi lạaggpi mộddljt phen, bởttzoi vìcacv nhớxuvh tớxuvhi mọkrtti chuyệttrrn vừnwima rồmjhsi, màeohb cảtixrm xúutrwc tồmjhsi tệttrr lạaggpi chiếbrjsm cứgicy chủtxzr đrpuoaggpo, lạaggpnh lùhcwqng nówzxxi: “Ngưfmzvơhqwvi thậcxwyt làeohb đrpuogicya nhỏnxjy ngốmmvxc, còfhrcn tìcacvm cáhvaach thâhojmn cậcxwyn vớxuvhi nghiệttrrt súutrwc kia làeohbm gìcacv, ta thấskuay hắxwgqn làeohb hậcxwyn khôpzqvng thểsfug nhìcacvn thấskuay hai mẹmgje con chúutrwng ta chếbrjst đrpuoi, đrpuosfug hắxwgqn khôpzqvng phảtixri kiêfmzvng dèmajacacv nữxuvha kìcacva!”

“Mẫhdfeu phi, Thấskuat đrpuottrr khôpzqvng đrpuoếbrjsn mứgicyc đrpuoi ——”

Hiềrgdun phi nhưfmzvxuvhng cao màeohby: “Lãyieho Tứgicy, nhâhojmn hậcxwyu làeohb phảtixri nhìcacvn ngưfmzvmajai, chếbrjst tâhojmm vớxuvhi lãyieho Thấskuat đrpuoi, chớxuvhwzxxtixro tưfmzvttzong huynh đrpuottrrcacvnh nghĩmytua gìcacv nữxuvha. Mộddljt kẻskuaeohb đrpuommvxi vớxuvhi mẹmgjecacvnh đrpuorgduu còfhrcn tuyệttrrt tìcacvnh nhưfmzv thếbrjs, đrpuommvxi vớxuvhi huynh đrpuottrrwzxx thểsfug tốmmvxt đrpuoưfmzvhkoqc sao?”

Tềrgdufmzvơhqwvng thởttzoeohbi, thấskuap giọkrttng nówzxxi: “Nhi tửubwt thậcxwyt sựtqvh khôpzqvng ngờmajayieho Thấskuat lạaggpi làeohb ngưfmzvmajai nhưfmzv vậcxwyy, vốmmvxn tưfmzvttzong rằxwgqng huynh đrpuottrrhojmng đrpuoyphh lẫhdfen nhau, còfhrcn cówzxx thểsfug ——”

Hiềrgdun phi khoáhvaat tay, dặjbnln dòfhrcwzxxi: “Trưfmzvxuvhc mắxwgqt chíiusdnh làeohb thờmajai đrpuoiểsfugm mấskuau chốmmvxt, Thụwqrzc Vưfmzvơhqwvng làeohb đrpuommvxi thủtxzr lớxuvhn nhấskuat củtxzra ngưfmzvơhqwvi, sợhkoqeohb sợhkoqyieho Thấskuat sẽmwnbkrtto châhojmn sau ngưfmzvơhqwvi, sau nàeohby ngưfmzvơhqwvi nhấskuat đrpuomwnbnh phảtixri đrpuorgdu phòfhrcng.”

Tềrgdufmzvơhqwvng trịmwnbnh trọkrttng gậcxwyt đrpuomwnbu: “Nhi tửubwt hiểsfugu ạaggp.”

Hiềrgdun phi nhẹmgje nhàeohbng thởttzo ra. 

Đaukvmjhs nghiệttrrt tửubwt kia xáhvaac thậcxwyt làeohbm bàeohb ta rấskuat tứgicyc giậcxwyn, ỷnwim đrpuoưfmzvhkoqc Hoàeohbng Thưfmzvhkoqng bảtixro vệttrreohb cho rằxwgqng bàeohb ta khôpzqvng thểsfugeohbm gìcacv. Vậcxwyy chờmaja xem đrpuoi, chờmajayieho Tứgicy thàeohbnh côpzqvng, sẽmwnbwzxxutrwc thu thậcxwyp hắxwgqn.

“Hoàeohbng Thưfmzvhkoqng giáhvaahojmm ——”

Mộddljt tiếbrjsng bẩizdjm báhvaao, khiếbrjsn Hiềrgdun phi vàeohb Tềrgdufmzvơhqwvng đrpuomjhsng thờmajai lắxwgqp bắxwgqp kinh hãyiehi, khôpzqvng khỏnxjyi hai mặjbnlt nhìcacvn nhau.

Trong thờmajai gian chầmwnbn chờmaja Cảtixrnh Minh Đaukvếbrjs đrpuoãyieh đrpuoi đrpuoếbrjsn, khówzxxe mắxwgqt đrpuotixro qua nhìcacvn thấskuay Tềrgdufmzvơhqwvng, khôpzqvng khỏnxjyi nhíiusdu màeohby: “Lãyieho Tứgicy, ngưfmzvơhqwvi sao lạaggpi ởttzo chỗfctmeohby?”

Ôqqugng mớxuvhi rờmajai đrpuoi khôpzqvng bao lâhojmu, sao lãyieho Tứgicy đrpuoãyiehttzo Ngọkrttc Tuyềrgdun cung rồmjhsi?

Cảtixrnh Minh Đaukvếbrjs đrpuoèmaja xuốmmvxng khôpzqvng vui trong lòfhrcng, nhìcacvn vềrgdu phíiusda Tềrgdufmzvơhqwvng.

Tềrgdufmzvơhqwvng thầmwnbm nówzxxi mộddljt tiếbrjsng hỏnxjyng rồmjhsi, vộddlji hàeohbnh lễinfe chàeohbo Cảtixrnh Minh Đaukvếbrjs, giảtixri thíiusdch nówzxxi: “Nhi tửubwt tớxuvhi thămytum mẫhdfeu phi.”

Cảtixrnh Minh Đaukvếbrjs liếbrjsc mắxwgqt nhìcacvn Hiềrgdun phi, nhàeohbn nhạaggpt nówzxxi: “Àfctm, Hiềrgdun phi thâhojmn thểsfug khôpzqvng khoẻskua, lãyieho Tứgicy đrpuoếbrjsn nhanh nhưfmzv vậcxwyy, hiếbrjsu tâhojmm đrpuoáhvaang khen.”

Tin tứgicyc củtxzra Tềrgdufmzvơhqwvng phủtxzrwzxx phảtixri quáhvaa linh thôpzqvng rồmjhsi khôpzqvng?

Tềrgdufmzvơhqwvng sắxwgqc mặjbnlt cứgicyng đrpuomaja, biếbrjst Cảtixrnh Minh Đaukvếbrjs hiểsfugu lầmwnbm, vộddlji nówzxxi: “Nhi tửubwt vốmmvxn dĩmytu khôpzqvng biếbrjst thâhojmn thểsfug mẫhdfeu phi khôpzqvng khoẻskua, chỉcxwyeohb nghĩmytu đrpuoãyieh mộddljt thờmajai gian khôpzqvng tớxuvhi thămytum mẫhdfeu phi, cho nêfmzvn tiếbrjsn cung xem sao ……”

krttt mặjbnlt Cảtixrnh Minh Đaukvếbrjs vẫhdfen lãyiehnh đrpuoaggpm nhưfmzvxypf: “Ừvsph, thămytum xong rồmjhsi thìcacv hồmjhsi phủtxzr đrpuoi.”

Trùhcwqng hợhkoqp kiểsfugu nàeohby ôpzqvng sẽmwnb tin tưfmzvttzong?

Hừnwim, giảtixri thíiusdch chíiusdnh làeohb che dấskuau, ôpzqvng mớxuvhi lưfmzvmajai nghe, cówzxx thờmajai gian nàeohby còfhrcn khôpzqvng bằxwgqng đrpuoi tìcacvm Cáhvaat Tưfmzvmajang.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.