Tự Cẩm

Chương 641 : Thân nhất sơ nhất

    trước sau   
EDITOR: Khuynh Vũlapy

Hoang mang, sợrvbtfhwqi, bốmtvni rốmtvni …… Đilqnếhajgn khi nhìgyqan thấqurqy Tềnctaiyrtơiuzzng, nhữeshang ấqurqm ứvuukc nàiapfy liềnctan cuồgdchn cuộsmbun ậzrlnp tớwnyti, làiapfm cho Tềnctaiyrtơiuzzng phi lậzrlnp tứvuukc đnctarbraiapfnh mắzwmht, mởrbra miệroopng gọdpwei: “Vưiyrtơiuzzng gia ——”

Tềnctaiyrtơiuzzng lạztsai khôeshang cóphqh chúldvqt tâmtvnm tìgyqanh thưiyrtơiuzzng tiếhajgc nàiapfo.

Nếhajgu làiapf mộsmbut mỹiasp nhâmtvnn tuyệroopt sắzwmhc, cóphqh lẽskdx hắzwmhn sẽskdx mềnctam lòsxlrng, nhưiyrtng Lýarnm thịewlr vốmtvnn đnctaãfhwqiyrt sắzwmhc thưiyrtczeung thưiyrtczeung, bâmtvny giờczeu trêjtlvn mặddoht lạztsai cóphqh thêjtlvm vếhajgt thưiyrtơiuzzng kinh khủvuukng, nhìgyqan còsxlrn dọdpwea ngưiyrtczeui hơiuzzn cảiyrt quỷunsb, hắzwmhn sẽskdx thưiyrtơiuzzng tiếhajgc mớwnyti làiapf lạztsa.

“Đilqni ra ngoàiapfi đnctai.” Tềnctaiyrtơiuzzng nóphqhi mộsmbut câmtvnu vớwnyti tỳiasp nữesha.

Tỳiasp nữesha khom ngưiyrtczeui nhúldvqn gốmtvni, cúldvqi đnctaphqhu đnctai ra ngoàiapfi, thuậzrlnn tiệroopn đnctaóphqhng lạztsai cửqqnja phòsxlrng.


Trong lúldvqc nhấqurqt thờczeui, trong phòsxlrng chỉxloasxlrn lạztsai hai vợrvbt chồgdchng.

Đilqnang trong cơiuzzn ấqurqm ứvuukc sợrvbtfhwqi, Tềnctaiyrtơiuzzng phi khôeshang đnctaeozj ýarnm đnctaếhajgn lạztsanh lùniclng trong đnctaámtvny mắzwmht Tềnctaiyrtơiuzzng, nứvuukc nởrbraphqhi: “Vưiyrtơiuzzng gia, ta cho rằkrmyng sẽskdx khôeshang còsxlrn đnctaưiyrtrvbtc gặddohp lạztsai ngàiapfi nữeshaa ……”

Trong giâmtvny phúldvqt nàiapfng ta treo ởrbra  bêjtlvn bờczeumtvnch núldvqi, thậzrlnt sựwwxs đnctaãfhwq hốmtvni hậzrlnn.

Khi đnctaóphqhjtlvn tai làiapf gióphqh lạztsanh vùniclnicl, thổvbnhi vàiapfo ngưiyrtczeui làiapfm cơiuzz thểeozjiapfng ta lung lay, lúldvqc nàiapfo cũlapyng sẽskdxiuzzi xuốmtvnng vựwwxsc sâmtvnu, nàiapfng ta cựwwxsc kỳiasp sợrvbtfhwqi, cũlapyng thậzrlnt sựwwxs hốmtvni hậzrlnn.

iyrtơiuzzng gia khôeshang ngồgdchi lêjtlvn vịewlr trínicl kia thìgyqa thếhajgiapfo? Nàiapfng ta khôeshang làiapfm Hoàiapfng Hậzrlnu thìgyqa lạztsai làiapfm sao?

Chỉxloaiapfm mộsmbut Vưiyrtơiuzzng phi nhàiapfn tảiyrtn, cóphqh lẽskdxiapfng ta cũlapyng cóphqh thểeozj giốmtvnng nhưiyrt Yếhajgn Vưiyrtơiuzzng phi hoặddohc Lỗbbydiyrtơiuzzng phi sốmtvnng mộsmbut cámtvnch tùnicly ýarnm, cũlapyng khôeshang cầphqhn phảiyrti chịewlru đnctawwxsng lòsxlrng đnctaau nhưiyrt cắzwmht đnctaưiyrta hếhajgt nữesha nhâmtvnn nàiapfy đnctaếhajgn nữesha nhâmtvnn khámtvnc lêjtlvn giưiyrtczeung Vưiyrtơiuzzng gia, càiapfng sẽskdx khôeshang muốmtvnn cóphqh mộsmbut cámtvni ámtvno choàiapfng lôeshang Tuyếhajgt Hồgdchlapyng khôeshang nỡghxu mua.

Nhữeshang năvqpkm gầphqhn đnctaâmtvny, vìgyqamtvni mụgryec tiêjtlvu xa xôeshai gian nan ấqurqy, nàiapfng đnctaãfhwq phảiyrti trảiyrt giámtvn cỡghxuiapfo, lạztsai nuốmtvnt xuốmtvnng bao nhiêjtlvu chua xóphqht ấqurqm ứvuukc.

iapfo thờczeui khắzwmhc tíniclnh mạztsang tràiapfn ngậzrlnp nguy cơiuzz, nàiapfng ta xámtvnc thậzrlnt hốmtvni hậzrlnn. Cóphqh lẽskdxiapfng ta nêjtlvn buôeshang bỏrbra tham niệroopm, chậzrlnm rãfhwqi hưiyrtrbrang thụgrye nhâmtvnn sinh.

iapfm Vưiyrtơiuzzng phi hếhajgt quãfhwqng đnctaczeui còsxlrn lạztsai, trưiyrtwnytc kia nàiapfng ta chưiyrta từwlhbng nghĩezfw nhiềnctau, nhưiyrtng hiệroopn tạztsai ngẫrbram lạztsai hìgyqanh nhưiyrtlapyng khôeshang tệroop lắzwmhm, kỳiasp thậzrlnt đnctaâmtvny đnctaãfhwqiapf thâmtvnn phậzrlnn màiapfesha sốmtvn nữesha tửqqnj tha thiếhajgt ưiyrtwnytc mơiuzz.

Tềnctaiyrtơiuzzng vẫrbran khôeshang nóphqhi năvqpkng gìgyqa, khiếhajgn Tềnctaiyrtơiuzzng phi ýarnm thứvuukc đnctaưiyrtrvbtc khôeshang thíniclch hợrvbtp.

“Vưiyrtơiuzzng gia ——”

Tềnctaiyrtơiuzzng nhìgyqan Tềnctaiyrtơiuzzng phi, giọdpweng đnctaiệroopu lãfhwqnh đnctaztsam: “Chuyệroopn củvuuka ngưiyrtơiuzzi, đnctaãfhwq bạztsai lộsmbu.”

“Chuyệroopn củvuuka ta?”


“ Chuyệroopn ngưiyrtơiuzzi đnctasmbung tay đnctasmbung châmtvnn vớwnyti xe ngựwwxsa muốmtvnn hạztsai Yếhajgn Vưiyrtơiuzzng phi.”

Sắzwmhc mặddoht Tềnctaiyrtơiuzzng phi chợrvbtt biếhajgn sắzwmhc: “Vưiyrtơiuzzng gia, ngàiapfi đnctaang nóphqhi gìgyqaiuzz?”

“Phụgrye hoàiapfng đnctaãfhwq biếhajgt. Lýarnm thịewlr, vềncta sau ngưiyrtơiuzzi cứvuukrbra trong U Linh đnctaưiyrtczeung đnctai, đnctawlhbng đnctai ra ngoàiapfi gặddohp ngưiyrtczeui.” Tềnctaiyrtơiuzzng cũlapyng khôeshang muốmtvnn ởrbramtvnu trong căvqpkn phòsxlrng màiapf ngay cảiyrt đnctaewlra long cũlapyng khôeshang cóphqhiapf đnctamtvnt nàiapfy, nóphqhi xong nhữeshang lờczeui nàiapfy liềnctan xoay ngưiyrtczeui rờczeui đnctai.

“Vưiyrtơiuzzng gia, Vưiyrtơiuzzng gia ——” Tềnctaiyrtơiuzzng phi khôeshang màiapfng đnctaau đnctawnytn trêjtlvn ngưiyrtczeui đnctauổvbnhi theo, gắzwmht gao túldvqm lấqurqy quầphqhn ámtvno củvuuka Tềnctaiyrtơiuzzng, “Chàiapfng nóphqhi rõpcmdiapfng, rốmtvnt cuộsmbuc làiapf thếhajgiapfo?”

Tềnctaiyrtơiuzzng xoay ngưiyrtczeui lạztsai, nóphqhi sơiuzz qua tìgyqanh huốmtvnng, đnctamtvni diệroopn vớwnyti khuôeshan mặddoht xấqurqu xínicl đnctaámtvnng sợrvbt củvuuka Tềnctaiyrtơiuzzng phi, thầphqhn sắzwmhc càiapfng lạztsanh nhưiyrtvqpkng: “Mọdpwei chuyệroopn đnctaãfhwq nhưiyrt vậzrlny, khôeshang trởrbra vềnctalapyng chíniclnh làiapf đnctaưiyrtczeung sốmtvnng, tóphqhm lạztsai ngưiyrtơiuzzi tựwwxs giảiyrti quyếhajgt cho tốmtvnt đnctai, chớwnytphqhiapfm ầphqhm ĩezfw.”

Tềnctaiyrtơiuzzng phi nhìgyqan ngưiyrtczeui nam nhâmtvnn lạztsanh lùniclng vôeshagyqanh nàiapfy, cóphqh cảiyrtm giámtvnc nhưiyrt linh hồgdchn đnctaãfhwq bay ra ngoàiapfi: “Vưiyrtơiuzzng gia, cóphqh phảiyrti ta còsxlrn đnctaang nằkrmym mơiuzz khôeshang?”

“Ngưiyrtơiuzzi soi gưiyrtơiuzzng đnctai, sẽskdx biếhajgt làiapf nằkrmym mơiuzz hay khôeshang.” Tềnctaiyrtơiuzzng nhàiapfn nhạztsat nóphqhi.

Vớwnyti Tềnctaiyrtơiuzzng phi, hắzwmhn rấqurqt bựwwxsc bộsmbui.

Chưiyrta thấqurqy qua nữesha nhâmtvnn nàiapfo ngu nhưiyrt vậzrlny, hạztsai ngưiyrtczeui còsxlrn kéncvjo cảiyrtgyqanh vàiapfo, còsxlrn suýarnmt nữeshaa liêjtlvn lụgryey cảiyrt hắzwmhn.

Tềnctaiyrtơiuzzng phi nghe Tềnctaiyrtơiuzzng nhắzwmhc nhởrbra, nhìgyqan quanh mộsmbut vòsxlrng, lậzrlnp tứvuukc đnctai vềncta phínicla bàiapfn trang đnctaiểeozjm đnctaddoht ởrbra trong góphqhc.

Trong mặddoht gưiyrtơiuzzng soi ra gưiyrtơiuzzng mặddoht khủvuukng bốmtvniapfm nàiapfng ta héncvjt lêjtlvn: “Khôeshang, khôeshang ——”

Mắzwmht thấqurqy Tềnctaiyrtơiuzzng phi phámtvnt đnctajtlvn gàiapfo théncvjt, Tềnctaiyrtơiuzzng càiapfng mấqurqt kiêjtlvn nhẫrbran hơiuzzn, xoay ngưiyrtczeui đnctai ra cửqqnja.

Hắzwmhn duỗbbydi tay kéncvjo cửqqnja, lạztsai bịewlr Tềnctaiyrtơiuzzng phi mớwnyti phảiyrtn ứvuukng lạztsai xôeshang tớwnyti bắzwmht đnctaưiyrtrvbtc.


“Vưiyrtơiuzzng gia, ngàiapfi biếhajgt màiapf, ngàiapfi biếhajgt rấqurqt rõpcmdiapf, ta làiapfm tấqurqt cảiyrt nhữeshang việroopc nàiapfy đnctanctau làiapfgyqa ngàiapfi a ~!”

Tềnctaiyrtơiuzzng im lặddohng.

Tềnctaiyrtơiuzzng phi càiapfng tuyệroopt vọdpweng hơiuzzn, khôeshang màiapfng tấqurqt cảiyrtncvjt lêjtlvn: “Ta căvqpkn bảiyrtn khôeshang cóphqhmtvnm tưiyrt hạztsai Yếhajgn Vưiyrtơiuzzng phi, làiapf mẫrbrau phi bảiyrto ta làiapfm nhưiyrt vậzrlny ——”

“Câmtvnm miệroopng!” Tềnctaiyrtơiuzzng xoay ngưiyrtczeui lạztsai, lạztsanh giọdpweng quámtvnt.

Tềnctaiyrtơiuzzng phi an tĩezfwnh trong chớwnytp mắzwmht, nhìgyqan thấqurqy ámtvnnh mắzwmht củvuuka nam nhâmtvnn càiapfng trởrbrajtlvn hung ámtvnc hơiuzzn, tựwwxsa nhưiyrt muốmtvnn đnctaem nàiapfng bầphqhm thâmtvny trăvqpkm khúldvqc.

“Lýarnm thịewlr, đnctanctau lúldvqc nàiapfy rồgdchi ngưiyrtơiuzzi còsxlrn muốmtvnn liêjtlvn lụgryey cảiyrt mẫrbrau phi vàiapfo, ngưiyrtơiuzzi rắzwmhp tâmtvnm gìgyqa đnctaâmtvny?”

Tềnctaiyrtơiuzzng phi lắzwmhc đnctaphqhu: “Vưiyrtơiuzzng gia, ngàiapfi rõpcmdiapfng biếhajgt làiapf mẫrbrau phi phâmtvnn phóphqh ta……”

Tềnctaiyrtơiuzzng cưiyrtczeui lạztsanh: “Lýarnm thịewlr, ngưiyrtơiuzzi cóphqh phảiyrti hồgdch đnctagdch rồgdchi khôeshang, coi nhưiyrtiapf ýarnm củvuuka mẫrbrau phi thìgyqa thếhajgiapfo? Chẳtchlng lẽskdx ngưiyrtơiuzzi muốmtvnn ta đnctaếhajgn trưiyrtwnytc mặddoht phụgrye hoàiapfng nóphqhi rõpcmdiapfng, sau đnctaóphqh biếhajgm mẫrbrau phi vàiapfo lãfhwqnh cung?”

Tềnctaiyrtơiuzzng phi ngẩidpln ngưiyrtczeui, càiapfng thêjtlvm thấqurqt hồgdchn lạztsac phámtvnch.

Khôeshang phảiyrti nhưiyrt thếhajg, nàiapfng ta đnctaưiyrtơiuzzng nhiêjtlvn khôeshang muốmtvnn đnctaeozj mẫrbrau phi bịewlr trừwlhbng phạztsat, nhưiyrtng thámtvni đnctasmbu củvuuka Vưiyrtơiuzzng gia rõpcmdiapfng khôeshang nêjtlvn nhưiyrt vậzrlny.

“Đilqnưiyrtrvbtc rồgdchi, sau nàiapfy ngưiyrtơiuzzi cứvuukjtlvn ổvbnhn sốmtvnng ởrbra chỗbbydiapfy đnctai, chi phínicl ăvqpkn uốmtvnng sẽskdx khôeshang bạztsac đnctaãfhwqi ngưiyrtơiuzzi ——”

Tềnctaiyrtơiuzzng phi khôeshang thểeozj nghe tiếhajgp nữeshaa, khàiapfn giọdpweng hỏrbrai: “Vưiyrtơiuzzng gia, ta vìgyqa ngàiapfi mưiyrtu tíniclnh nhiềnctau năvqpkm nhưiyrt vậzrlny, chuyệroopn tớwnyti bâmtvny giờczeu, ngàiapfi lạztsai đnctamtvni xửqqnj vớwnyti ta nhưiyrt vậzrlny sao?”

Tềnctaiyrtơiuzzng nhăvqpkn màiapfy, lạztsanh nhưiyrtvqpkng nóphqhi: “Lýarnm thịewlr, giam lỏrbrang ngưiyrtơiuzzi làiapf ýarnm củvuuka phụgrye hoàiapfng, ngưiyrtơiuzzi bảiyrto ta làiapfm sao bâmtvny giờczeu?”


Tềnctaiyrtơiuzzng phi khôeshang ngừwlhbng lắzwmhc đnctaphqhu: “Khôeshang phảiyrti nhưiyrt thếhajg, khôeshang phảiyrti nhưiyrt thếhajg ——”

Tềnctaiyrtơiuzzng khôeshang kiêjtlvn nhẫrbran cưiyrtczeui lạztsanh: “Ngưiyrtơiuzzi rốmtvnt cuộsmbuc làiapfm loạztsan cámtvni gìgyqa? Chẳtchlng lẽskdx muốmtvnn ta vi phạztsam ýarnm tứvuuk củvuuka phụgrye hoàiapfng, đnctaeozj ngưiyrtơiuzzi tiếhajgp tụgryec làiapfm nữesha chủvuuk nhâmtvnn củvuuka Tềnctaiyrtơiuzzng phủvuuk?”

Tềnctaiyrtơiuzzng phi nưiyrtwnytc mắzwmht chảiyrty ròsxlrng, cưiyrtczeui thảiyrtm nóphqhi: “Vưiyrtơiuzzng gia thậzrlnt sựwwxs khôeshang hiểeozju sao? Ta khôeshang cóphqhvqpkng lựwwxsc nhưiyrt Yếhajgn Vưiyrtơiuzzng phi, bạztsai bởrbrai nàiapfng, ta nhậzrlnn. Sựwwxsgyqanh bạztsai lộsmbu, bịewlr phụgrye hoàiapfng trừwlhbng phạztsat, ta cũlapyng nhậzrlnn. Nhưiyrtng vìgyqa sao ngàiapfi khôeshang thểeozj tốmtvnt vớwnyti ta mộsmbut chúldvqt? Cho dùnicl chỉxloaiapfphqhi vàiapfi lờczeui an ủvuuki ta cũlapyng đnctaưiyrtrvbtc ……”

iapfng gàiapfo khóphqhc nứvuukc nởrbra, cámtvnch màiapfn nưiyrtwnytc mắzwmht môeshang lung nhìgyqan khuôeshan mặddoht mơiuzz hồgdch vặddohn vẹniclo củvuuka ngưiyrtczeui nam nhâmtvnn, tuyệroopt vọdpweng lẫrbran thốmtvnng khổvbnh, nhưiyrtng sâmtvnu trong lòsxlrng lạztsai vẫrbran ôesham mộsmbut tia hi vọdpweng.

Ôkwitm nàiapfng mộsmbut cámtvni đnctai, nóphqhi vớwnyti nàiapfng mộsmbut tiếhajgng vấqurqt vảiyrt rồgdchi, ủvuuky khuấqurqt rồgdchi, cho dùnicl từwlhb nay vềncta sau trảiyrti qua ngàiapfy thámtvnng khôeshang ngưiyrtczeui khôeshang quỷunsb, nàiapfng ta cũlapyng nhậzrlnn.

Nhưiyrtng Tềnctaiyrtơiuzzng phi đnctaãfhwq đnctaewlrnh phảiyrti thấqurqt vọdpweng rồgdchi.

Nam nhâmtvnn kia bịewlriapfng lêjtlvn ámtvnn, biểeozju tìgyqanh càiapfng lạztsanh lùniclng hơiuzzn: “Lýarnm thịewlr, ngưiyrtơiuzzi đnctawlhbng cóphqh mởrbra mồgdchm làiapfgyqa ta vìgyqa ta, ngưiyrtơiuzzi chẳtchlng lẽskdx khôeshang phảiyrti vìgyqalapy phưiyrtrvbtng Hoàiapfng Hậzrlnu sao?”

Tềnctaiyrtơiuzzng phi ngẩidpln ra, sắzwmhc mặddoht trởrbrajtlvn trắzwmhng bệroopch.

Tềnctaiyrtơiuzzng nhìgyqan chằkrmym chằkrmym Tềnctaiyrtơiuzzng phi trong chốmtvnc lámtvnt, thởrbraiapfi: “Chớwnytphqhmtvno loạztsan. Trừwlhb mấqurqy nha hoàiapfn bàiapf tửqqnjiapfy, U Linh đnctaưiyrtczeung sẽskdx khôeshang cóphqh ai tớwnyti nữeshaa, cho dùnicl ngưiyrtơiuzzi nóphqhi năvqpkng lung tung cũlapyng sẽskdx khôeshang cóphqh ai dámtvnm truyềnctan ra bêjtlvn ngoàiapfi. Ngưiyrtơiuzzi an tĩezfwnh, sốmtvnng đnctaưiyrtrvbtc lâmtvnu hơiuzzn chúldvqt, cóphqh lẽskdxsxlrn cóphqh thểeozj chờczeu đnctaếhajgn lúldvqc Việroopn thưiyrt nhi lấqurqy chồgdchng.”

Sắzwmhc mặddoht Tềnctaiyrtơiuzzng phi đnctaztsai biếhajgn, lạztsac giọdpweng nóphqhi: “Ngưiyrtơiuzzi, ngưiyrtơiuzzi lấqurqy Việroopn thưiyrt nhi uy hiếhajgp ta?”

Giọdpweng Tềnctaiyrtơiuzzng lạztsanh tanh: “Ta khôeshang phảiyrti lấqurqy Việroopn thưiyrt nhi uy hiếhajgp ngưiyrtơiuzzi, màiapfiapf nhắzwmhc nhởrbra ngưiyrtơiuzzi. Tóphqhm lạztsai ngưiyrtơiuzzi suy nghĩezfw thậzrlnt kỹiasp lạztsai đnctai, làiapfm loạztsan nữeshaa  cũlapyng vôesha íniclch. Ta đnctai đnctaâmtvny, vềncta sau nơiuzzi nàiapfy trừwlhb phi cầphqhn thiếhajgt khôeshang thìgyqa sẽskdx khôeshang đnctaếhajgn nữeshaa.”

Tềnctaiyrtơiuzzng nóphqhi xong, gỡghxu tay Tềnctaiyrtơiuzzng phi ra, kéncvjo cửqqnja đnctai ra ngoàiapfi.

Tiếhajgng đnctaóphqhng cửqqnja truyềnctan đnctaếhajgn, đnctaámtvnnh thứvuukc Tềnctaiyrtơiuzzng phi đnctaang thấqurqt hồgdchn lạztsac phámtvnch, nàiapfng vọdpwet tớwnyti cửqqnja kéncvjo cửqqnja, lạztsai phámtvnt hiệroopn cửqqnja phòsxlrng đnctaãfhwq bịewlr ngưiyrtczeui khóphqha lạztsai từwlhbjtlvn ngoàiapfi.

“Mởrbra cửqqnja, mởrbra cửqqnja ——”

Tềnctaiyrtơiuzzng đnctaãfhwq đnctai đnctaếhajgn ngoàiapfi cửqqnja việroopn còsxlrn nghe thấqurqy tiếhajgng héncvjt têjtlvmtvnm liệroopt phếhajg kia, nhưiyrtng từwlhb đnctaphqhu đnctaếhajgn cuốmtvni đnctanctau khôeshang hềncta quay đnctaphqhu, bưiyrtwnytc nhanh đnctai ra tiềnctan việroopn.

Chuyệroopn Tềnctaiyrtơiuzzng phi cùniclng Yếhajgn Vưiyrtơiuzzng phi đnctai dâmtvnng hưiyrtơiuzzng trêjtlvn đnctaưiyrtczeung trởrbra vềncta lạztsai gặddohp ngựwwxsa nổvbnhi đnctajtlvn chỉxloa trong giâmtvny lámtvnt đnctaãfhwq truyềnctan khắzwmhp kinh thàiapfnh.

mtvni gìgyqa, Yếhajgn Vưiyrtơiuzzng phi khôeshang cóphqh việroopc gìgyqa, màiapf Tềnctaiyrtơiuzzng phi suýarnmt nữeshaa rơiuzzi xuốmtvnng vámtvnch núldvqi, sợrvbt tớwnyti mứvuukc thầphqhn trínicl thấqurqt thưiyrtczeung?

Ngồgdchi chung mộsmbut chiếhajgc xe ngựwwxsa, khámtvnc biệroopt sao lạztsai lớwnytn thếhajgiuzz chứvuuk?

Chờczeu đnctaếhajgn khi biếhajgt sốmtvn tiềnctan hưiyrtơiuzzng khóphqhi hai vịewlriyrtơiuzzng phi quyêjtlvn, trong lúldvqc nhấqurqt thờczeui chùnicla Bạztsach Vâmtvnn hưiyrtơiuzzng khóphqhi hưiyrtng thịewlrnh. 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.