Tự Cẩm

Chương 632 : Mùi hương lạ

    trước sau   
Editor: Khuynh Vũareq

Con đehiyưnpevkafong trởayrt vềpffo thàspiqnh cótphu vẻimfs nhưnpev giótphu êwiabm sótphung lặqlfang, A Man bồfjxmi Khưnpevơouflng Tựimfs ngồfjxmi trong xe ngựimfsa, hơoufli cótphu chúghxit tiếffrcc nuốyfgzi vìxunx anh hùvqbnng khôsjujng cótphu đehiygzrkt dụryhhng võdotl.

Chủgzog tửcmhudotlspiqng đehiyãpyzktphui Tềpffonpevơouflng phi sẽfltm giởayrt tròthok xấgzrku, nhưnpevng bâabisy giờkafo đehiypffou trởayrt vềpffo rồfjxmi, tạpbayi sao vẫqlfan chưnpeva cótphuspiqnh đehiyjqoang gìxunx cảmgoy?

Tềpffonpevơouflng phi khôsjujng hàspiqnh đehiyjqoang, vậfjxmy khôsjujng phảmgoyi nàspiqng đehiyi theo chủgzog tửcmhu mộjqoat chuyếffrcn vôsjuj ílbbech rồfjxmi àspiq, chỉlbbeayrt chùvqbna Bạpbaych Vâabisn ănpevn mộjqoat bữfslba cơouflm chay thìxunxtphufiohi gìxunx hay màspiq khoe khoang vớjjisi A Xảmgoyo?

A Man hílbbep mắczbbt suy nghĩpbay, yêwiabn lặqlfang thởayrtspiqi.

Đrnofúghxing lúghxic nàspiqy, xe ngựimfsa đehiyjqoat nhiêwiabn dừzmbung lạpbayi, bởayrti vìxunx dừzmbung gấgzrkp, màspiq nửcmhua ngưnpevkafoi trêwiabn củgzoga tiểzmbuu nha hoàspiqn chúghxii vềpffo phílbbea trưnpevjjisc.


spiqng nhanh chótphung phảmgoyn ứsnngng, mộjqoat tay chốyfgzng váfiohch xe, mộjqoat tay kháfiohc đehiyirgd Khưnpevơouflng Tựimfs: “Chủgzog tửcmhu ——”

Khưnpevơouflng Tựimfsdotlspiqng thấgzrky đehiyưnpevucbbc hưnpevng phấgzrkn trong mắczbbt tiểzmbuu nha hoàspiqn.

“Từzmbu từzmbu xem.” Khưnpevơouflng Tựimfs nhẹcmhu giọdkcrng nótphui.

Khôsjujng bao lâabisu, bêwiabn ngoàspiqi truyềpffon đehiyếffrcn giọdkcrng nótphui củgzoga xa phu: “Vưnpevơouflng phi, xe ngựimfsa hỏareqng rồfjxmi.”

Khưnpevơouflng Tựimfs đehiyưnpevucbbc A Man đehiyirgd xuốyfgzng xe ngựimfsa, liềpffon thấgzrky mộjqoat cáfiohi báfiohnh xe đehiyãpyzk bịsgly lệcwodch sang mộjqoat bêwiabn, cho thấgzrky làspiq khôsjujng thểzmbuvqbnng đehiyưnpevucbbc nữfslba.

“Chỗspiqspiqy bịsglypyzky rồfjxmi, phảmgoyi sửcmhua lạpbayi mộjqoat chúghxit.” Xa phu chỉlbbespiqo mộjqoat chỗspiqtphui.

“Ta xem xem ——” A Man muốyfgzn đehiyryhhng vàspiqo, bịsgly Khưnpevơouflng Tựimfs ngănpevn lạpbayi.

“Vậfjxmy sửcmhua lạpbayi đehiyi, đehiypbayi kháfiohi khi nàspiqo cótphu thểzmbu sửcmhua xong?” Khưnpevơouflng Tựimfs mềpffom giọdkcrng hỏareqi.

Xa phu mang vẻimfs mặqlfat khótphu xửcmhu: “ Chỗspiq bịsglypyzky khôsjujng đehiyúghxing, chỉlbbe sợucbb phảmgoyi đehiyucbbi hồfjxmi lâabisu……”

ghxic nàspiqy mộjqoat giọdkcrng nótphui dịsglyu dàspiqng truyềpffon đehiyếffrcn: “Thấgzrkt đehiycwod muộjqoai, làspiqm sao vậfjxmy?”

Khưnpevơouflng Tựimfs nghe tiếffrcng quay đehiynpevu, nghêwiabnh đehiyótphun áfiohnh mắczbbt mang theo quan tâabism củgzoga Tềpffonpevơouflng phi, âabism thầnpevm cưnpevkafoi lạpbaynh: Hạpbayi ngưnpevkafoi màspiq chẳseying cótphu chiêwiabu thứsnngc gìxunx mớjjisi mẻimfs, đehiyucbbi tớjjisi đehiyucbbi lui, vẫqlfan chỉlbbespiq đehiyjqoang tay đehiyjqoang châabisn ởayrt trêwiabn xe ngựimfsa.

tphu đehiyiềpffou nàspiqng đehiyãpyzk sớjjism cótphu chuẩkxxhn bịsgly rồfjxmi, dùvqbnxunx kiếffrcp trưnpevjjisc nàspiqng xảmgoyy ra chuyệcwodn chílbbenh làspiqayrt trêwiabn xe ngựimfsa.

Sợucbbpyzki sao?


Liếffrcc mắczbbt nhìxunxn chiếffrcc xe ngựimfsa dừzmbung ởayrtfiohch đehiyótphu khôsjujng xa, Khưnpevơouflng Tựimfs cong cong môsjuji.

spiqng chílbbenh làspiq ngưnpevkafoi cótphulbbenh tìxunxnh quậfjxmt cưnpevkafong khôsjujng chịsglyu thua, càspiqng sợucbbpyzki lạpbayi càspiqng phảmgoyi chếffrc phụryhhc nótphu, cho dùvqbn sợucbb gầnpevn chếffrct, cũareqng sẽfltm khôsjujng lùvqbni bưnpevjjisc.

“Xe ngựimfsa hỏareqng rồfjxmi.” Khưnpevơouflng Tựimfs sắczbbc mặqlfat bìxunxnh tĩpbaynh trảmgoy lờkafoi Tềpffonpevơouflng phi.

Tềpffonpevơouflng phi nghe xong lờkafoi nàspiqy, khôsjujng khỏareqi cong cong khótphue môsjuji.

Lờkafoi nàspiqy đehiyyfgzi vớjjisi nàspiqng ta màspiqtphui, khôsjujng thểzmbu nghi ngờkafospiqnpevjjisc khởayrti đehiynpevu dụryhh dỗspiq Yếffrcn Vưnpevơouflng phi rơoufli vàspiqo cạpbaym bẫqlfay.

Khưnpevơouflng Tựimfs đehiyem biểzmbuu tìxunxnh củgzoga Tềpffonpevơouflng phi thu hếffrct vàspiqo đehiyáfiohy mắczbbt, khótphue môsjuji cũareqng cong cong.

Ai làspiq thợucbbnpevn, ai làspiq con mồfjxmi, đehiyáfiohng tiếffrcc Tềpffonpevơouflng phi quáfioh ngu, vẫqlfan còthokn chưnpeva phâabisn rõdotl.

Khôsjujng sao cảmgoy, kếffrct quảmgoy cuốyfgzi cùvqbnng sẽfltmspiqm nàspiqng ta hiểzmbuu ra.

Tềpffonpevơouflng phi đehiyáfiohnh giáfioh xe ngựimfsa vàspiqi lầnpevn, cưnpevkafoi nótphui: “Thấgzrkt đehiycwod muộjqoai, xe ngựimfsa còthokn khôsjujng biếffrct khi nàspiqo mớjjisi sửcmhua xong, cũareqng khôsjujng thểzmbu cứsnng chờkafopyzki nhưnpev vậfjxmy. Nếffrcu nhưnpev ngưnpevơoufli khôsjujng chêwiab, vậfjxmy cùvqbnng ta ngồfjxmi mộjqoat chiếffrcc xe ngựimfsa đehiyi.”

Khưnpevơouflng Tựimfstphuoufli chầnpevn chờkafo.

Tềpffonpevơouflng phi lạpbayi khuyêwiabn nhủgzog: “Thấgzrkt đehiycwod muộjqoai, trờkafoi lạpbaynh nhưnpev vậfjxmy, chúghxing ta đehiyzmbung nêwiabn trìxunx hoãpyzkn trêwiabn đehiyưnpevkafong lâabisu. Xe ngựimfsa củgzoga ta cũareqng kháfioh rộjqoang rãpyzki, hai chúghxing ta cùvqbnng ngồfjxmi đehiypffou khôsjujng thàspiqnh vấgzrkn đehiypffo. Vớjjisi lạpbayi, ngưnpevơoufli trởayrt vềpffo sớjjism cótphu thểzmbu sớjjism chơoufli vớjjisi con……”

Khưnpevơouflng Tựimfs giốyfgzng nhưnpev bịsgly lờkafoi nàspiqy đehiymgoy đehiyjqoang, khẽfltm gậfjxmt đehiynpevu.

A Man cótphu chúghxit khẩkxxhn trưnpevơouflng, nhỏareq giọdkcrng gọdkcri: “Chủgzog tửcmhu ——”


Khưnpevơouflng Tựimfs liếffrcc A Man mộjqoat cáfiohi, ýfltm bảmgoyo nàspiqng khôsjujng cầnpevn nhiềpffou chuyệcwodn.

Tềpffonpevơouflng phi thấgzrky thếffrcnpevkafoi cưnpevkafoi: “Chỉlbbespiq tỳlixg nữfslb củgzoga Thấgzrkt đehiycwod muộjqoai phảmgoyi chịsglyu uấgzrkt ứsnngc mộjqoat chúghxit, cùvqbnng đehiyi bộjqoa vớjjisi tỳlixg nữfslb củgzoga ta.”

Trong tìxunxnh huốyfgzng bìxunxnh thưnpevkafong mộjqoat ngưnpevkafoi mang theo mộjqoat tỳlixg nữfslb ngồfjxmi cùvqbnng mộjqoat xe ngựimfsa kháfiohspiq rộjqoang rãpyzki, nhưnpevng nếffrcu nhưnpev Khưnpevơouflng Tựimfsspiq Tềpffonpevơouflng phi ngồfjxmi chung mộjqoat chiếffrcc xe ngựimfsa, lạpbayi thêwiabm hai tiểzmbuu nha hoàspiqn, vậfjxmy thìxunxtphuoufli chậfjxmt chộjqoai.

Khưnpevơouflng Tựimfs nhàspiqn nhạpbayt liếffrcc A Man mộjqoat cáfiohi, khôsjujng chúghxit đehiyzmbu ýfltmtphui: “Tiểzmbuu nha hoàspiqn cótphuxunxspiq uấgzrkt ứsnngc.”

Tềpffonpevơouflng phi nghe xong áfiohnh mắczbbt lótphue lêwiabn, trong lòthokng nhẹcmhu nhàspiqng thởayrt phàspiqo.

areqng may, Yếffrcn Vưnpevơouflng phi đehiyáfiohp ứsnngng rồfjxmi, tráfiohi tim nàspiqng ta vốyfgzn đehiyang treo lơoufl lửcmhung, sợucbb đehiyfjxm cứsnngng đehiynpevu Khưnpevơouflng thịsgly thàspiq rằsjujng dùvqbnng hai châabisn đehiyi bộjqoaareqng khôsjujng muốyfgzn ngồfjxmi chung mộjqoat xe vớjjisi nàspiqng ta.

Mắczbbt thấgzrky Khưnpevơouflng Tựimfs muốyfgzn theo Tềpffonpevơouflng phi lêwiabn xe ngựimfsa, A Man lănpevng lănpevng gọdkcri mộjqoat tiếffrcng: “Chủgzog tửcmhu ——”

xunxnh huốyfgzng gìxunx thếffrcspiqy, chủgzog tửcmhu muốyfgzn cùvqbnng nữfslb nhâabisn xấgzrku xa Tềpffonpevơouflng phi kia ngồfjxmi chung mộjqoat chiếffrcc xe ngựimfsa, màspiqspiqng lạpbayi chỉlbbetphu thểzmbu đehiyi theo xe ngựimfsa, vậfjxmy mộjqoat khi chủgzog tửcmhu gặqlfap phảmgoyi nguy hiểzmbum, nàspiqng khôsjujng kịsglyp hỗspiq trợucbb thìxunxspiqm sao bâabisy giờkafo?

Khưnpevơouflng Tựimfs liếffrcc A Man mộjqoat cáfiohi, xụryhh mặqlfat nótphui: “ Quêwiabn ta dặqlfan gìxunx ngưnpevơoufli rồfjxmi àspiq? Đrnofi ra ngoàspiqi, quy quy củgzog củgzogspiq quan trọdkcrng nhấgzrkt.”

A Man lậfjxmp tứsnngc nhớjjis lạpbayi nhữfslbng lờkafoi Khưnpevơouflng Tựimfs đehiyãpyzk dặqlfan trêwiabn đehiyưnpevkafong đehiyi, cắczbbn cắczbbn môsjuji, nhỏareq giọdkcrng nótphui: “Chủgzog tửcmhu daỵljez bảmgoyo rấgzrkt đehiyúghxing, nôsjuj tỳlixg đehiyãpyzk biếffrct.”

Khưnpevơouflng Tựimfsghxic nàspiqy mớjjisi an tâabism lêwiabn xe ngựimfsa, đehiyáfiohnh giáfiohwiabn trong thùvqbnng xe mộjqoat vòthokng.

Xe ngựimfsa cũareqng giốyfgzng vớjjisi chiếffrcc xe ngựimfsa trong trílbbe nhớjjis củgzoga nàspiqng, bêwiabn trong bốyfgz trílbbeoufl bảmgoyn đehiypffou nhưnpev nhau.

fiohi nàspiqy cũareqng khôsjujng khótphufltm giảmgoyi, chung quy Tềpffonpevơouflng phi rấgzrkt nghèxunxo, mấgzrky nănpevm nhưnpev mộjqoat ngàspiqy dùvqbnng cùvqbnng chiếffrcc xe ngựimfsa tiếffrct kiệcwodm đehiyưnpevucbbc khôsjujng ílbbet tiềpffon đehiyâabisu.


Khưnpevơouflng Tựimfs nghĩpbay nhưnpev vậfjxmy, cũareqng cảmgoym thấgzrky mìxunxnh cótphu chúghxit khắczbbc nghiệcwodt, nhưnpevng chúghxit tâabism tưnpev khắczbbc nghiệcwodt nàspiqy làspiqm tâabism tìxunxnh nàspiqng vôsjujvqbnng vui sưnpevjjisng, lẫqlfan yêwiabn tâabism thoảmgoyi máfiohi.

Xe ngựimfsa lắczbbc lưnpev mộjqoat cáfiohi, bắczbbt đehiynpevu chạpbayy đehiyi.

“Thấgzrkt đehiycwod muộjqoai muốyfgzn ănpevn cáfiohi gìxunx?” Tềpffonpevơouflng phi mởayrt miệcwodng hỏareqi.

Khưnpevơouflng Tựimfs quélgcpt mắczbbt nhìxunxn hộjqoap mứsnngt hoa quảmgoy chồfjxmng ởayrt trêwiabn bàspiqn, thảmgoyn nhiêwiabn nótphui: “Đrnofa tạpbay Tứsnng tẩkxxhu lo lắczbbng, ta khôsjujng cótphu thótphui quen ănpevn uốyfgzng trong xe.”

Kiếffrcp trưnpevjjisc, nàspiqng cùvqbnng Tềpffonpevơouflng phi ngồfjxmi chung mộjqoat chiếffrcc xe ngựimfsa cũareqng khôsjujng ănpevn gìxunx cảmgoy, màspiqspiqm cho nàspiqng toàspiqn thâabisn vôsjuj lựimfsc từzmbu đehiyótphu khôsjujng thểzmbu chạpbayy trốyfgzn cũareqng khôsjujng phảmgoyi mấgzrky đehiyfjxm ănpevn nàspiqy, màspiqspiq ——

Khưnpevơouflng Tựimfs nhẹcmhu nhàspiqng giậfjxmt giậfjxmt mũareqi, quélgcpt qua hưnpevơouflng cầnpevu chạpbaym rỗspiqng mộjqoat gótphuc rũareqayrtfiohch xe.

Đrnofang cótphunpevơouflng khílbbe thoang thoảmgoyng tràspiqo ra khi hưnpevơouflng cầnpevu nhẹcmhu nhàspiqng đehiyong đehiyưnpeva.

vqbni hưnpevơouflng nàspiqy nótphui khôsjujng rõdotlspiqvqbni gìxunx, nhưnpevng cũareqng coi nhưnpev dễsjqu ngửcmhui, đehiyqlfac biệcwodt đehiyyfgzi vớjjisi ngưnpevkafoi cótphu khứsnngu giáfiohc đehiyqlfac biệcwodt mẫqlfan cảmgoym nhưnpev Khưnpevơouflng Tựimfsspiqtphui, cótphu thểzmbutphu đehiyưnpevucbbc cảmgoym giáfiohc nhưnpevspiqy đehiyãpyzk coi nhưnpev hiếffrcm thấgzrky.

Đrnofkafoi trưnpevjjisc, nàspiqng cótphu hỏareqi đehiyâabisy làspiqnpevơouflng gìxunx, Tềpffonpevơouflng phi giảmgoyi thílbbech nótphui làspiq mộjqoat loạpbayi hưnpevơouflng liệcwodu đehiyếffrcn từzmbu hảmgoyi ngoạpbayi, cựimfsc kỳlixg quýfltm hiếffrcm, còthokn nótphui nếffrcu nhưnpevspiqng thílbbech, khi nàspiqo vềpffo sẽfltm cho nàspiqng mộjqoat ílbbet.

“Đrnofâabisy làspiqnpevơouflng gìxunx vậfjxmy? Vôsjujvqbnng dễsjqu ngửcmhui.” Khưnpevơouflng Tựimfs nghĩpbay lạpbayi nhữfslbng chuyệcwodn nàspiqy, mởayrt miệcwodng hỏareqi.

Tềpffonpevơouflng phi ngẩkxxhn ra, rấgzrkt nhanh liềpffon cưnpevkafoi nótphui: “Làspiq mộjqoat loạpbayi hưnpevơouflng liệcwodu đehiyếffrcn từzmbu hảmgoyi ngoạpbayi, vôsjujvqbnng quýfltm hiếffrcm. Nếffrcu nhưnpev Thấgzrkt đehiycwod muộjqoai thílbbech, khi nàspiqo vềpffo ta sẽfltm cho ngưnpevkafoi đehiyưnpeva cho ngưnpevơoufli mộjqoat ílbbet nhélgcp.”

Khưnpevơouflng Tựimfs khẽfltmnpevkafoi nótphui: “Hưnpevơouflng liệcwodu trâabisn quýfltm nhưnpev vậfjxmy, Tứsnng tẩkxxhu vẫqlfan làspiq giữfslb lạpbayi cho mìxunxnh dùvqbnng đehiyi. Ta bìxunxnh thưnpevkafong rấgzrkt ílbbet dùvqbnng hưnpevơouflng, chỉlbbespiqthokthok hỏareqi mộjqoat chúghxit thôsjuji. “

Tềpffonpevơouflng phi âabism thầnpevm thởayrt phàspiqo, bàspiqn tay nắczbbm chặqlfat thoáfiohng buôsjujng lỏareqng.

Khưnpevơouflng thịsglyspiq ngưnpevkafoi thôsjujng minh, nàspiqng ta còthokn tưnpevayrtng rằsjujng bịsgly đehiyyfgzi phưnpevơouflng pháfioht hiệcwodn ra vấgzrkn đehiypffo.

npevơouflng trong hưnpevơouflng cầnpevu xáfiohc thậfjxmt làspiq đehiyếffrcn từzmbu hảmgoyi ngoạpbayi, làspiq mộjqoat thứsnngtphu thểzmbuspiqm cho toàspiqn thâabisn ngưnpevkafoi ta mềpffom nhũareqn vôsjuj lựimfsc, mộjqoat khi hílbbet vàspiqo trong ngưnpevkafoi mộjqoat lúghxic lâabisu sẽfltm biếffrcn thàspiqnh thịsglyt cáfioh mặqlfac ngưnpevkafoi chélgcpm giếffrct, tuy nhiêwiabn nếffrcu nhưnpev sớjjism uốyfgzng thuốyfgzc  khắczbbc chếffrcnpevơouflng nàspiqy, thìxunx sẽfltm khôsjujng cótphu việcwodc gìxunx.

Tềpffonpevơouflng phi âabism thầnpevm tílbbenh giờkafo, chờkafo tớjjisi giâabisy phúghxit Khưnpevơouflng Tựimfs pháfioht táfiohc.

spiq Khưnpevơouflng Tựimfsareqng đehiyang tílbbenh toáfiohn thờkafoi gian.

Nếffrcu đehiyãpyzk muốyfgzn giảmgoy vờkafo, đehiyưnpevơouflng nhiêwiabn phảmgoyi giảmgoy cho giốyfgzng chúghxit, cũareqng tiệcwodn phốyfgzi hợucbbp diễsjqun kịsglych vớjjisi Tềpffonpevơouflng phi.

Đrnoffiohn chừzmbung thờkafoi gian đehiyãpyzk khôsjujng sai lắczbbm, Khưnpevơouflng Tựimfs dựimfsa cảmgoy ngưnpevkafoi vàspiqo trêwiabn váfiohch xe, nhílbbeu màspiqy nótphui: “Tứsnng tẩkxxhu, phiềpffon tẩkxxhu vélgcpn màspiqn cửcmhua sổaqkh xe lêwiabn mộjqoat chúghxit, ta giốyfgzng nhưnpevtphu chúghxit khótphu thởayrt.”

Álxetnh mắczbbt Tềpffonpevơouflng phi chợucbbt lótphue, ýfltmnpevkafoi rơoufli vàspiqo trong mắczbbt Khưnpevơouflng Tựimfs, trởayrtwiabn khắczbbc sâabisu.

“Thấgzrkt đehiycwod muộjqoai cảmgoym thấgzrky khótphu thởayrt?”

“Ừimfs.”

“Đrnofưnpevucbbc, vậfjxmy ta đehiyâabisy liềpffon vélgcpn màspiqn lêwiabn hílbbet thởayrt khôsjujng khílbbe.” Tềpffonpevơouflng phi giọdkcrng đehiyiệcwodu khótphu hiểzmbuu, duỗspiqi hai ngótphun tay mảmgoynh khảmgoynh kẹcmhup lấgzrky mộjqoat gótphuc màspiqn xe cửcmhua sổaqkh, ho khan mộjqoat tiếffrcng.

Khưnpevơouflng Tựimfs dựimfsa vàspiqo váfiohch xe, giốyfgzng nhưnpevspiqng thêwiabm vôsjuj lựimfsc, cảmgoy ngưnpevkafoi nhưnpevabisy tửcmhu đehiysjujng bấgzrkt lựimfsc leo lêwiabn đehiypbayi thụryhh.

Đrnofúghxing lúghxic nàspiqy, xe ngựimfsa đehiyjqoat nhiêwiabn lao nhanh. 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.