Trùng Sinh Cao Môn Đích Nữ

Chương 398 :

    trước sau   
Tiếexdru Trọrzgqng Hoa im lặfhbbng nửciysa ngàrgxjy, đealdrzgqt nhiêexdrn nóhavoi: “Noãxtskn Nhi, nàrgxjng đealdjhjri chúumxtt!”

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn thấgrzey hắfhbbn lấgrzey ra mộrzgqt hộrzgqp gỗdttq nhỏqptc.

“Nàrgxjng xem!”

djnfâmfnfy làrgxjexdri gìutwe?”

"Giao nhâmfnfn lệkgtb!”

Mởjejf nắfhbbp ra, bêexdrn trong làrgxj nhữurlrng viêexdrn giao châmfnfu, làrgxjm cho ngưjaerdjnfi ta hoa mắfhbbt thầuuudn mêexdr. Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn ngâmfnfy ngẩpoybn cảykbq ngưjaerdjnfi.


Giao châmfnfu vốqptcn rấgrzet quýxdee trọrzgqng, màrgxj giao châmfnfu nàrgxjy vẫhhdgn làrgxj cựoexlc phẩpoybm trong cựoexlc phẩpoybm, từtuugng hạorzlt mộrzgqt tinh tếexdr, sáexdrng bóhavong phi phàrgxjm. 

umxtc trưjaerutwec ởjejf Trấgrzen quốqptcc Hầuuudu phủukfmrgxjng từtuugng nhìutwen qua mộrzgqt viêexdrn giao nhâmfnfn lệkgtb, cóhavo thểatwmhavoi làrgxjjaeru tinh nhiềpoybu màrgxju, đealdrzgqc nhấgrzet vôxale nhịreoh. Nàrgxjng cũpoybng bịreoh đealdykbq đealdrzgqng vìutweexdri nàrgxjy, Lâmfnfm Nguyêexdrn Nhu lạorzli vìutwextskm hạorzli bấgrzet thàrgxjnh màrgxj ngưjaerjhjrc lạorzli chịreohu tộrzgqi. Hiệkgtbn tạorzli xuấgrzet hiệkgtbn trưjaerutwec mặfhbbt nàrgxjng làrgxj rấgrzet nhiềpoybu viêexdrn, nàrgxjng thậesrft sựoexl rấgrzet kinh ngạorzlc.

“Đdjnfâmfnfy làrgxj ta sai ngưjaerdjnfi đealdi tìutwem, trong sáexdrch cổciyshavoi làrgxjhavo thểatwm trừtuugrgxj!”

"Trừtuugrgxj? Chàrgxjng từtuug khi nàrgxjo thìutwe tin tưjaerjejfng nhữurlrng thứgayb đealdóhavo?”

rgxjng kinh ngạorzlc, nghĩumxt khôxaleng ra Tiếexdru Trọrzgqng Hoa đealdqptci vớutwei nhữurlrng chuyệkgtbn quỷuuud thầuuudn đealdpoybu cưjaerdjnfi nhạorzlt thìutwe từtuug khi nàrgxjo lạorzli tin tưjaerjejfng mấgrzey thứgaybrgxjy cóhavo thểatwm trừtuugrgxj?

Tiếexdru Trọrzgqng Hoa cưjaerdjnfi nóhavoi: “Khôxaleng tin khôxaleng cóhavo nghĩumxta làrgxj khôxaleng cóhavo. Ta tin nàrgxjng mang trêexdrn ngưjaerdjnfi nhấgrzet đealdreohnh cóhavo thểatwm xu cáexdrt tịreoh hung, báexdrch đealdrzgqc bấgrzet xâmfnfm!”

“Cho dùqfkurgxj thậesrft! Nhưjaerng….nhiềpoybu giao châmfnfu nhưjaer vậesrfy đealdpoybu làrgxj cho ta?”

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn cóhavo chúumxtt khóhavohavo thểatwm tin. Vậesrft vôxale giáexdr nhưjaer vậesrfy, còqptcn muốqptcn nàrgxjng đealdeo trêexdrn ngưjaerdjnfi, làrgxj đealdatwm cho ngưjaerdjnfi kháexdrc đealdếexdrn thưjaerjejfng thứgaybc sao? Mộrzgqt viêexdrn giao nhâmfnfn lệkgtbhavo thểatwm đealdciysi đealdưjaerjhjrc ba mùqfkua bộrzgqi thu củukfma mộrzgqt thàrgxjnh trìutwe, cáexdri nàrgxjy quảykbq thựoexlc làrgxj tốqptcn mộrzgqt lưjaerjhjrng rấgrzet lớutwen kim khốqptc a!

“Ta đealdãxtsk bảykbqo chưjaerjejfng quầuuudy Trâmfnfn bảykbqo trai lạorzli đealdâmfnfy, nàrgxjng thívgmqch làrgxjm trang sứgaybc kiểatwmu dáexdrng nàrgxjo cứgaybhavoi!” Tiếexdru Trọrzgqng Hoa khẽkpsc mỉnnbbm cưjaerdjnfi, cóhavo chúumxtt hàrgxjo hứgaybng.

“Chàrgxjng tìutwem thứgaybrgxjy từtuug khi nàrgxjo?”

Loạorzli giao nhâmfnfn lệkgtbrgxjy chẳhuuhng nhữurlrng vôxale giáexdr, quan trọrzgqng nhấgrzet chívgmqnh làrgxjhavo cầuuudu màrgxj khôxaleng cóhavo cung. Khôxaleng cầuuudn nóhavoi mộrzgqt hộrzgqp nàrgxjy phảykbqi cóhavo đealdếexdrn bốqptcn, năidrvm mưjaerơrgpsi viêexdrn, cho dùqfku chỉnnbbrgxj mộrzgqt hai viêexdrn cũpoybng phảykbqi hao phívgmq rấgrzet nhiềpoybu tâmfnfm tưjaer mớutwei tìutwem đealdưjaerjhjrc.

“Từtuug khi nàrgxjng gảykbq cho ta, ta chỉnnbb biếexdrt sinh thầuuudn củukfma nàrgxjng. Khi đealdóhavo ta nghĩumxt, chờdjnf đealdếexdrn sinh thầuuudn đealduuudu tiêexdrn sau khi nàrgxjng nhậesrfp phủukfm ta sẽkpsc tặfhbbng cho nàrgxjng nhưjaerng nửciysa tháexdrng trưjaerutwec vẫhhdgn làrgxj khôxaleng kịreohp!” Ngữurlr khívgmq củukfma Tiếexdru Trọrzgqng Hoa thựoexlc bìutwenh thảykbqn.

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn nhìutwen chằkgtbm chằkgtbm nhữurlrng viêexdrn giao nhâmfnfn lệkgtb đealdang lậesrfp lòqptce tỏqptca sáexdrng kia. Thầuuudm nghĩumxtrgxjm mộrzgqt viêexdrn gắfhbbn trêexdrn trâmfnfm càrgxji liềpoybn đealdãxtsk đealdukfm khiếexdrn mọrzgqi ngưjaerdjnfi chúumxt ýxdee rồtdwri, nếexdru làrgxjm thàrgxjnh vòqptcng cổciys hoặfhbbc vòqptcng tay thìutwe ngàrgxjy mai Yếexdrn vưjaerơrgpsng phủukfm sẽkpscrgxjrgpsi bọrzgqn đealdorzlo tặfhbbc đealdqptc mắfhbbt trôxaleng ngóhavong. 


Cho nêexdrn nàrgxjng đealdpoyby nhẹsbzt chiếexdrc hộrzgqp: “Hồtdwrng Ngọrzgqc, đealdem cấgrzet đealdi!”

Tiếexdru Trọrzgqng Hoa nhìutwen nàrgxjng cẩpoybn thậesrfn nhưjaer thếexdr, khôxaleng khỏqptci lắfhbbc đealduuudu cưjaerdjnfi.

Sau khi ngủukfm trưjaera, Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn thứgaybc dậesrfy. Hồtdwrng Ngọrzgqc nhanh chóhavong thay nàrgxjng nhấgrzec màrgxjnh lêexdrn, Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn lưjaerdjnfi nháexdrc ngồtdwri dậesrfy, tóhavoc dàrgxji nhưjaerrgps buôxaleng xõgrzea trưjaerjhjrt dọrzgqc thâmfnfn thểatwmrgxjng. Hai mắfhbbt vẫhhdgn còqptcn hơrgpsi ngáexdri ngủukfm, mơrgpsrgxjng hỏqptci: “Thếexdr tửciys đealdâmfnfu?”

"Thếexdr tửciys thấgrzey ngàrgxji ngủukfm liềpoybn ngồtdwri bêexdrn cạorzlnh phêexdr duyệkgtbt côxaleng văidrvn. Sau lạorzli bịreohjaerơrgpsng gia mờdjnfi đealdi!”

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn gậesrft gậesrft đealduuudu, Xưjaerơrgpsng Bồtdwr sớutwem đealdãxtsk chuẩpoybn bịreoh khăidrvn ấgrzem đealdatwmrgxjng rửciysa mặfhbbt, tẩpoyby đealdi chúumxtt buồtdwrn ngủukfmqptcn sóhavot lạorzli.

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn ngồtdwri trưjaerutwec gưjaerơrgpsng đealdtdwrng, nhìutwen nữurlr tửciys khívgmq sắfhbbc kháexdr tốqptct trong gưjaerơrgpsng, nửciysa đealdiểatwmm cũpoybng khôxaleng giốqptcng ngưjaerdjnfi đealdang mang thai thìutwe khôxaleng khỏqptci cưjaerdjnfi cưjaerdjnfi. 

Hồtdwrng Ngọrzgqc thay nàrgxjng vấgrzen tóhavoc, lạorzli thay mộrzgqt đealdôxalei giàrgxjy thêexdru kháexdrc, chuẩpoybn bịreoh xiêexdrm y, trang đealdiểatwmm nhẹsbzt nhàrgxjng.

"Tiểatwmu thưjaer! Cáexdrc quảykbqn sựoexl sớutwem đealdãxtsk tớutwei rồtdwri, đealdang ởjejfexdrn ngoàrgxji chờdjnf ngàrgxji phâmfnfn phóhavo!” Xưjaerơrgpsng Bồtdwr nhỏqptc giọrzgqng nhắfhbbc nhởjejf.

Từtuug sau khi mang thai, Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn liềpoybn đealdem phầuuudn lớutwen mọrzgqi chuyệkgtbn phâmfnfn côxaleng xuốqptcng cho hai quảykbqn sựoexlrgxjng đealdívgmqch thâmfnfn lựoexla chọrzgqn. Nhưjaerng bọrzgqn họrzgq sau khi xửciysxdee vẫhhdgn sẽkpscjaerutweng nàrgxjng thôxaleng báexdro, ýxdee chỉnnbb sựoexlxalen trọrzgqng.

Thấgrzey Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn đealdi ra, hai ngưjaerdjnfi đealdpoybu vộrzgqi vàrgxjng đealdgaybng dậesrfy: “Thếexdr tửciys phi!”

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn cong môxalei cưjaerdjnfi, ôxalen hòqptca nóhavoi: “Đdjnfatwm nhịreoh vịreoh đealdjhjri lâmfnfu rồtdwri!”

"Khôxaleng lâmfnfu! Khôxaleng lâmfnfu! Cóhavo thểatwmjejf chỗdttqrgxjy chờdjnf ngàrgxji cũpoybng làrgxj vinh hạorzlnh củukfma chúumxtng ta. Ngưjaerdjnfi kháexdrc còqptcn cầuuudu mộrzgqt phầuuudn phúumxtc khívgmqrgxjy còqptcn cầuuudu khôxaleng đealdưjaerjhjrc a!” 

Ngưjaerdjnfi nóhavoi chuyệkgtbn làrgxj Trưjaerơrgpsng quảykbqn sựoexlhavo mộrzgqt gưjaerơrgpsng mặfhbbt trung hậesrfu.


"Trưjaerơrgpsng quảykbqn sựoexl, thêexdr tửciys ngưjaerơrgpsi bịreoh bệkgtbnh sao?”

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn ngồtdwri xuốqptcng hỏqptci Trưjaerơrgpsng quảykbqn sựoexl, tâmfnfm tưjaer tinh tếexdr khiếexdrn ngưjaerdjnfi ta kinh ngạorzlc.

“Mấgrzey ngàrgxjy trưjaerutwec lúumxtc ta mởjejf kho thấgrzey còqptcn cóhavo hai gốqptcc nhâmfnfn sâmfnfm tốqptct, hôxalem nay ngưjaerơrgpsi mang vềpoyb đealdi!”

"Thếexdr tửciys phi, cáexdri nàrgxjy….Nôxalergxji nhậesrfn khôxaleng nổciysi a!”

Trưjaerơrgpsng quảykbqn sựoexl kinh sợjhjr, đealduuudu cúumxti càrgxjng thấgrzep. Đdjnfqptci vớutwei Thếexdr tửciys phi tuổciysi còqptcn trẻegtk lạorzli ôxalen nhu hiềpoybn làrgxjnh nàrgxjy hắfhbbn sớutwem đealdãxtsk vui lòqptcng phụvgvvc tùqfkung.

“Ngưjaerơrgpsi đealdtuugng nóhavoi nhưjaer vậesrfy! Ta thâmfnfn thểatwm yếexdru ớutwet, trêexdrn trêexdrn dưjaerutwei dưjaerutwei còqptcn phảykbqi dựoexla vàrgxjo hai vịreoh. Bêexdrn cạorzlnh ta nếexdru thiếexdru cáexdrc ngưjaerơrgpsi, ta thậesrft sựoexl khôxaleng biếexdrt phảykbqi làrgxjm sao!” Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn cưjaerdjnfi cưjaerdjnfi.

“Dạorzl!”

“Gầuuudn đealdâmfnfy lễvnvo vậesrft tặfhbbng đealdếexdrn khôxaleng ívgmqt, thiếexdrp mờdjnfi mờdjnfi ngàrgxji cùqfkung Thếexdr tửciyspoybng rấgrzet nhiềpoybu. Bởjejfi vìutwe nhiềpoybu ngưjaerdjnfi cóhavo thâmfnfn phậesrfn đealdfhbbc thùqfkuexdrn chúumxtng nôxalergxji khôxaleng biếexdrt nêexdrn xửciysxdee thếexdrrgxjo mớutwei thỏqptca đealdáexdrng. Mờdjnfi Thếexdr tửciys phi đealdreohnh đealdoạorzlt!”

rgxjm việkgtbc gìutwepoybng tốqptct nhưjaerng riêexdrng chuyệkgtbn đealdưjaera lễvnvo vậesrft làrgxj khóhavo nhấgrzet. Ngưjaerdjnfi nàrgxjo đealdưjaera cáexdri gìutwe, quy cáexdrch lễvnvo vậesrft nhưjaer thếexdrrgxjo? Nếexdru chọrzgqn sai cóhavo thểatwm chủukfm tửciys sẽkpsc bịreoh chêexdrjaerdjnfi, đealdâmfnfy chívgmqnh làrgxj chuyệkgtbn màrgxjexdrc đealdưjaerơrgpsng gia chủukfm mẫhhdgu đealdau đealduuudu nhấgrzet. Bọrzgqn họrzgqpoybng khôxaleng biếexdrt phảykbqi xửciysxdee nhưjaer thếexdrrgxjo mớutwei thỏqptca đealdáexdrng. Sợjhjr đealdưjaera sai vậesrft đealdáexdrp lễvnvo thìutwe sẽkpsc đealdfhbbc tộrzgqi.

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn lắfhbbc đealduuudu cưjaerdjnfi. Nhữurlrng báexdri thiếexdrp đealdưjaera qua đealdpoybu đealdãxtsk phâmfnfn loạorzli. Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn xem qua liềpoybn phâmfnfn phóhavo xuốqptcng. Chỉnnbb nửciysa canh giờdjnf sau liềpoybn đealdãxtsk xửciysxdee đealdâmfnfu vàrgxjo đealdgrzey, nêexdrn đealdưjaera cáexdri gìutwe, thívgmqch hợjhjrp đealdưjaera cho ai nàrgxjng đealdpoybu nhớutwergxjnh mạorzlch. 

Hai quảykbqn gia sớutwem biếexdrt vịreoh Thếexdr tửciys phi nàrgxjy lợjhjri hạorzli nhưjaerng khôxaleng nghĩumxtrgxjng xửciysxdee lạorzli lưjaeru loáexdrt nhưjaer vậesrfy, nhấgrzet thờdjnfi đealdpoybu cóhavo chúumxtt kinh ngạorzlc.

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn vừtuuga mớutwei xửciysxdee xong thìutwe lạorzli cóhavo kháexdrch.

Từtuug sau khi Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn ởjejf trêexdrn yếexdrn hộrzgqi cựoexl tuyệkgtbt nạorzlp trắfhbbc phi cho Tiếexdru Trọrzgqng Hoa, tuy rằkgtbng mang tớutwei khôxaleng ívgmqt sựoexl ghen tịreoh nhưjaerng cũpoybng lạorzli chiếexdrm đealdưjaerjhjrc sựoexlmfnfm mộrzgq củukfma nhiềpoybu nữurlr tửciys quýxdee tộrzgqc. Trong đealdóhavohavo Chu Ngưjaerng Bívgmqch Duẫhhdgn quậesrfn vưjaerơrgpsng phi, Từtuug Minh Hy Sởjejfjaerơrgpsng Thếexdr tửciys phi làrgxj nhiệkgtbt tìutwenh nhấgrzet.


Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn đealdexdrn rằkgtbng Duẫhhdgn quậesrfn vưjaerơrgpsng tívgmqnh cáexdrch hoạorzlt báexdrt hiếexdru đealdrzgqng, thívgmqch nhấgrzet chívgmqnh làrgxj ngắfhbbm mỹpmpb nhâmfnfn. Mộrzgqt năidrvm sau khi lấgrzey thêexdr liềpoybn nạorzlp thêexdrm hai vịreoh trắfhbbc phi, mộrzgqt vịreoh mỹpmpb nhâmfnfn khiếexdrn Chu Ngưjaerng Bívgmqch giậesrfn tívgmqm mặfhbbt, phu thêexdr hai ngưjaerdjnfi lạorzli huyêexdrn náexdro. 

Mộrzgqt vịreoh nữurlra chívgmqnh làrgxj Sởjejfjaerơrgpsng Thếexdr tửciys Tiếexdru Ngạorzli Sơrgpsn, tuy rằkgtbng trầuuudm mặfhbbc ívgmqt nóhavoi nhưjaerng vìutwergxj mỹpmpb nhâmfnfn Tháexdri tửciys tặfhbbng nêexdrn phảykbqi bấgrzet đealdfhbbc dĩumxt nhậesrfn lấgrzey. 

Ai ngờdjnf nữurlr nhâmfnfn nàrgxjy thủukfm đealdoạorzln rấgrzet cao, mạorzlnh mẽkpsc khiếexdrn cho Từtuug Minh Hy tàrgxji mạorzlo song toàrgxjn, tâmfnfm cao khívgmq ngạorzlo khôxaleng cóhavo chỗdttq đealdgaybng. Hai ngưjaerdjnfi bọrzgqn họrzgq lạorzli đealdtdwrng thờdjnfi sinh con nhưjaerng Từtuug Minh Hy sinh ra mộrzgqt nữurlr nhi, còqptcn nữurlr nhâmfnfn kia lạorzli sinh đealdưjaerjhjrc con trai. Trong nhàrgxj tựoexl nhiêexdrn cóhavo mộrzgqt thứgayb trưjaerjejfng tửciys, Từtuug Minh Hy tựoexl nhiêexdrn sẽkpsc tứgaybc giậesrfn, đealdqptci vớutwei Tháexdri tửciyspoybng liềpoybn hậesrfn thêexdrm ba phầuuudn. 

rgpsn nữurlra hiệkgtbn tạorzli Từtuug Minh Hy làrgxj đealdorzli tẩpoybu củukfma Tiếexdru Nhiêexdrn, Tiếexdru Nhiêexdrn lạorzli gảykbq cho đealdkgtb đealdkgtb Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn. Lúumxtc đealduuudu nàrgxjng còqptcn vìutwe chuyệkgtbn lúumxtc trẻegtk thầuuudm mếexdrn qua Minh quậesrfn vưjaerơrgpsng màrgxj cảykbqm thấgrzey mấgrzet mặfhbbt mũpoybi, khôxaleng mấgrzey thâmfnfn cậesrfn vớutwei Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn. 

Vềpoyb sau nàrgxjng cùqfkung Tiếexdru Nhiêexdrn đealdếexdrn Yếexdrn vưjaerơrgpsng phủukfm hai lầuuudn, pháexdrt hiệkgtbn Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn căidrvn bảykbqn khôxaleng đealdpoyb cậesrfp qua việkgtbc nàrgxjy. Hơrgpsn nữurlra đealdqptci xửciysqptcn đealdfhbbc biệkgtbt ôxalen hòqptca thâmfnfn thiếexdrt nêexdrn tựoexl nhiêexdrn cũpoybng liềpoybn thâmfnfn cậesrfn hơrgpsn.

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn bảykbqo ngưjaerdjnfi dẫhhdgn bọrzgqn họrzgqrgxjo, còqptcn mìutwenh ngồtdwri trêexdrn ghếexdr gỗdttq lim tưjaerơrgpsng ngọrzgqc hoa hồtdwrng, uốqptcng tràrgxj hoa. Từtuug sau khi mang thai nàrgxjng liềpoybn khôxaleng đealdvgvvng tớutwei láexdr tràrgxj nữurlra.

Chu Ngưjaerng Bívgmqch cùqfkung Từtuug Minh Hy đealdpoybu mặfhbbc phụvgvvc trang đealdsbztp đealdkpsc, Tiếexdru Nhiêexdrn lạorzli làrgxj mộrzgqt thâmfnfn màrgxju đealdqptc, tưjaerơrgpsi đealdsbztp chóhavoi mắfhbbt. Ba ngưjaerdjnfi vôxaleqfkung cao hứgaybng đealdi vàrgxjo, Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn cưjaerdjnfi nóhavoi: “Cáexdrc ngưjaerơrgpsi hôxalem nay sao lạorzli rảykbqnh rỗdttqi đealdếexdrn chỗdttq ta thếexdrrgxjy?”

“Từtuug sau khi ngưjaerơrgpsi mang thai, cáexdrc yếexdrn hộrzgqi lớutwen nhỏqptcpoybng liềpoybn khôxaleng chịreohu tham gia nữurlra. Chúumxtng ta lo lắfhbbng cho ngưjaerơrgpsi nêexdrn liềpoybn đealdếexdrn thăidrvm a!” Từtuug Minh Hy cưjaerdjnfi hìutweutwe, son phấgrzen trêexdrn mặfhbbt che đealdi đealdáexdry mắfhbbt tiềpoybu tụvgvvy.

Tiếexdru Nhiêexdrn bêexdrn cạorzlnh cưjaerdjnfi nóhavoi: “Phu quâmfnfn từtuug trong cung trởjejf vềpoyb, đealdưjaerjhjrc bệkgtb hạorzl ban cho đealdàrgxjo mậesrft nêexdrn bảykbqo ta mang mộrzgqt ívgmqt đealdàrgxjo mậesrft tưjaerơrgpsi ngon đealdếexdrn đealdâmfnfy!”

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn hơrgpsi hơrgpsi mỉnnbbm cưjaerdjnfi, biếexdrt rõgrzeexdrc nàrgxjng tấgrzet nhiêexdrn cóhavo nguyêexdrn do kháexdrc nhưjaerng nàrgxjng khôxaleng nóhavoi gìutwe, chỉnnbb bảykbqo mọrzgqi ngưjaerdjnfi ngồtdwri xuốqptcng.

Ba ngưjaerdjnfi tráexdri mộrzgqt lờdjnfi, phảykbqi mộrzgqt câmfnfu, trờdjnfi nam đealdgrzet bắfhbbc, nhàrgxjn thoạorzli nghe đealdtdwrn, tấgrzet cảykbq đealdpoybu chỉnnbbrgxjexdrn gẫhhdgu. 

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn chỉnnbb mỉnnbbm cưjaerdjnfi lắfhbbng nghe, thỉnnbbnh thoảykbqng thêexdrm vàrgxjo mộrzgqt hai câmfnfu đealdatwm tiếexdrp tụvgvvc đealdpoybrgxji. Chờdjnf Từtuug Minh Hy nóhavoi xong nữurlr nhi củukfma mìutwenh cóhavo bao nhiêexdru thôxaleng minh, bảykbqo Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn nhanh chóhavong sinh mộrzgqt tiểatwmu tửciys đealdếexdrn cùqfkung chơrgpsi, đealdpoybrgxji liềpoybn tạorzlm giáexdrn đealdoạorzln.

Từtuug Minh Hy nhìutwen Tiếexdru Nhiêexdrn nhưjaerng nàrgxjng lạorzli lắfhbbc đealduuudu, mộrzgqt bộrzgq dạorzlng khôxaleng dáexdrm nóhavoi.


Từtuug Minh Hy liềpoybn cùqfkung Chu Ngưjaerng Bívgmqch trao đealdciysi áexdrnh mắfhbbt. Chu Ngưjaerng Bívgmqch nuốqptct nuốqptct nưjaerutwec bọrzgqt, chívgmqnh thứgaybc vàrgxjo chủukfm đealdpoyb chívgmqnh: “Noãxtskn Nhi! Chúumxtng ta cóhavo chuyệkgtbn muốqptcn hỏqptci ngưjaerơrgpsi!”

Chu Ngưjaerng Bívgmqch tuy rằkgtbng tìutwenh tìutwenh hưjaer, miệkgtbng lớutwen nhưjaerng tâmfnfm đealdreoha kỳkmqp thựoexlc cũpoybng khôxaleng xấgrzeu. Trưjaerutwec kia khi cùqfkung Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn đealdqptci nghịreohch liềpoybn cảykbq ngàrgxjy đealdpoybu tìutwem cáexdrch nhắfhbbm vàrgxjo nàrgxjng. 

Hiệkgtbn tạorzli qua lạorzli gầuuudn gũpoybi vớutwei Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn liềpoybn khắfhbbp nơrgpsi giúumxtp đealdrzgqrgxjng, ởjejfexdrn ngoàrgxji nghe tin đealdtdwrn gìutwe đealdiềpoybu đealduuudu tiêexdrn làrgxjm chívgmqnh làrgxj chạorzly đealdếexdrn nóhavoi vớutwei nàrgxjng. Bằkgtbng hữurlru nhưjaer vậesrfy cũpoybng rấgrzet thúumxt vịreoh. Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn mỉnnbbm cưjaerdjnfi, cổciyspoyb đealdqptci phưjaerơrgpsng nóhavoi tiếexdrp.

Chu Ngưjaerng Bívgmqch khuynh thâmfnfn vềpoyb phívgmqa trưjaerutwec, biểatwmu cảykbqm vừtuuga hồtdwr nghi vừtuuga tòqptcqptc: “Chúumxtng ta đealdpoybu nghe nóhavoi, sáexdrng nay ngưjaerơrgpsi đealdãxtsk tớutwei dịreohch quáexdrn mộrzgqt chuyếexdrn đealdem Hưjaerơrgpsng Tuyếexdrt côxaleng chúumxta kia vềpoyb Yếexdrn vưjaerơrgpsng phủukfm?”

“Đdjnfúumxtng vậesrfy!”

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn sớutwem đealdãxtsk dựoexl đealdexdrn đealdưjaerjhjrc cáexdrc nàrgxjng sẽkpschavoi chuyệkgtbn nàrgxjy nêexdrn liềpoybn thàrgxjnh thậesrft thừtuuga nhậesrfn.

Chu Ngưjaerng Bívgmqch hung hăidrvng trừtuugng mắfhbbt nhìutwen nàrgxjng: “Ngưjaerơrgpsi sao lạorzli hồtdwr đealdtdwr nhưjaer vậesrfy?”

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn nhưjaerutweng màrgxjy lêexdrn: “Oh, lờdjnfi nàrgxjy cóhavo ýxdeeutwe?”

Từtuug Minh Hy nhìutwen nàrgxjng nhưjaer nhìutwen mộrzgqt kẻegtk ngốqptcc: “Ta còqptcn tưjaerjejfng rằkgtbng ngưjaerơrgpsi làrgxj ngưjaerdjnfi thôxaleng minh. Lúumxtc nghe tin tứgaybc nàrgxjy ta còqptcn chưjaera tin đealdâmfnfu. Hóhavoa ra vẫhhdgn làrgxj sựoexl thậesrft!”

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn gậesrft đealduuudu: "Đdjnfúumxtng vậesrfy!”

Chu Ngưjaerng Bívgmqch kinh ngạorzlc: "Ai nha, ngưjaerơrgpsi đealdexdrn rồtdwri sao? Đdjnfâmfnfy làrgxj đealdang dẫhhdgn sóhavoi vàrgxjo nhàrgxj a! Têexdrn to gan lớutwen mậesrft nhàrgxj ta kia, năidrvm nay đealdãxtsk nạorzlp đealdếexdrn ngưjaerdjnfi thứgaybjaer a! Còqptcn coi trọrzgqng nha đealduuudu bêexdrn cạorzlnh ta, ta sốqptcng chếexdrt cũpoybng khôxaleng chịreohu cho hắfhbbn nạorzlp vàrgxjo phòqptcng. Còqptcn lấgrzey Yếexdrn vưjaerơrgpsng Thếexdr tửciys trung trinh nhưjaer mộrzgqt làrgxjm vívgmq dụvgvv đealdatwm hắfhbbn thu liễvnvom lạorzli mộrzgqt chúumxtt. Ngưjaerơrgpsi nhưjaer vậesrfy khôxaleng phảykbqi làrgxj bảykbqo tưjaer tựoexl vảykbqrgxjo miệkgtbng mìutwenh sao?”

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn: "..."

rgxjng chẳhuuhng qua chỉnnbbrgxj đealdatwm Mộrzgqjaerơrgpsng Tuyếexdrt đealdếexdrn Yếexdrn vưjaerơrgpsng phủukfmjejf thôxalei màrgxj! Mụvgvvc đealdívgmqch cuốqptci cùqfkung chẳhuuhng qua chỉnnbbrgxj hợjhjrp táexdrc vớutwei nhau diễvnvon mộrzgqt vởjejf kịreohch. Nghe bọrzgqn họrzgqhavoi dưjaerdjnfng nhưjaerrgxjrgxjng đealdang tìutwem cho phu quâmfnfn mìutwenh mộrzgqt vịreoh trắfhbbc phi vậesrfy.

Từtuug Minh Hy tuy rằkgtbng hàrgxjm súumxtc hơrgpsn nhưjaerng vẫhhdgn nóhavoi: “Noãxtskn Nhi, lúumxtc trưjaerutwec khi ngưjaerơrgpsi từtuug chốqptci tiểatwmu thưjaer Nghiêexdrm gia, ngôxalen chi rấgrzet chuẩpoybn xáexdrc. Chúumxtng ta đealdpoybu nghĩumxt ngưjaerơrgpsi đealdãxtsk hạorzl quyếexdrt tâmfnfm khôxaleng cho nữurlr nhâmfnfn kháexdrc vàrgxjo cửciysa. Nhưjaerng hiệkgtbn tạorzli ngưjaerơrgpsi lạorzli mang vịreohxaleng chúumxta kia vàrgxjo phủukfm, đealdâmfnfy làrgxj ýxdeeutwe nha?”

Áesrfnh mắfhbbt Tiếexdru Nhiêexdrn sáexdrng long lanh, tuy rằkgtbng khôxaleng dáexdrm nóhavoi thêexdrm cáexdri gìutwe nhưjaerng rõgrzergxjng cũpoybng chívgmqnh làrgxj ýxdeergxjy.

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn bậesrft cưjaerdjnfi, chậesrfm rãxtski nóhavoi: "Trọrzgqng Hoa sẽkpsc khôxaleng nhưjaer vậesrfy!”

Từtuug Minh Hy khôxaleng cho làrgxj đealdúumxtng: “Ta lúumxtc trưjaerutwec cũpoybng từtuugng nghĩumxt nhưjaer vậesrfy. Lúumxtc Tháexdri tửciys ban mỹpmpb nhâmfnfn cho Tiếexdru Ngạorzli Sơrgpsn, hắfhbbn còqptcn từtuugng cam đealdoan vớutwei ta tuyệkgtbt đealdqptci sẽkpsc khôxaleng đealdvgvvng vàrgxjo, vềpoyb sau sẽkpscutwem cơrgps hộrzgqi đealdatwmrgxjng xuấgrzet phủukfm!" 

"Lúumxtc đealdóhavo ta còqptcn thựoexlc sựoexl tin tưjaerjejfng, nhưjaerng kếexdrt quảykbq thìutwe sao? Ta chẳhuuhng qua chỉnnbbrgxj trởjejf vềpoyb Từtuug phủukfm nửciysa ngàrgxjy, lúumxtc trởjejf vềpoyb liềpoybn pháexdrt hiệkgtbn hắfhbbn say khưjaerutwet nằkgtbm trêexdrn giưjaerdjnfng vàrgxjexdrn cạorzlnh chívgmqnh làrgxj vịreoh mỹpmpb nhâmfnfn đealdóhavo!" 

"Hắfhbbn còqptcn nóhavoi vớutwei ta nàrgxjng kia giữurlr hắfhbbn lạorzli uốqptcng rưjaerjhjru, còqptcn đealdáexdrng thưjaerơrgpsng nóhavoi khôxaleng cầuuudu đealdiềpoybu gìutwe kháexdrc, chỉnnbb cầuuudu đealdưjaerjhjrc hầuuudu hạorzl hắfhbbn dùqfkung mộrzgqt bữurlra cơrgpsm. Kếexdrt quảykbq thìutwe ta khôxaleng cầuuudn nóhavoi cũpoybng hiểatwmu!" 

"Ta vốqptcn muốqptcn tìutwem mộrzgqt cơrgps hộrzgqi xửciysxdee nữurlr nhâmfnfn kia, ai ngờdjnfrgxjng lạorzli mang thai. Ta thấgrzey, nếexdru hắfhbbn khôxaleng phảykbqi sớutwem sinh ra tâmfnfm tưjaer thưjaerơrgpsng hoa tiếexdrc ngọrzgqc thìutwergxjm sao lạorzli chạorzly đealdếexdrn chỗdttq đealdóhavo ăidrvn cơrgpsm? Quảykbq thựoexlc làrgxj buồtdwrn cưjaerdjnfi!" 

"Xưjaera giờdjnf chỉnnbb thấgrzey ngưjaerdjnfi mớutwei cưjaerdjnfi, nàrgxjo ai nhìutwen thấgrzey ngưjaerdjnfi cũpoyb khóhavoc bao giờdjnf! Nam nhâmfnfn a! luôxalen cóhavo mớutwei nớutwei cũpoyb. Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn ngưjaerơrgpsi dùqfkuhavo xinh đealdsbztp cũpoybng nàrgxjo so đealdưjaerjhjrc vớutwei Hưjaerơrgpsng Tuyếexdrt côxaleng chúumxta khuynh quốqptcc khuynh thàrgxjnh kia. Ngưjaerơrgpsi cũpoybng thậesrft làrgxj khờdjnf! Cóhavorgxjng hắfhbbn sớutwem hay muộrzgqn cũpoybng đealdatwm ngưjaerơrgpsi ra sau đealduuudu!”

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn chỉnnbb cong môxalei cưjaerdjnfi, khôxaleng lêexdrn tiếexdrng.

“Đdjnfếexdrn lúumxtc nàrgxjy màrgxj ngưjaerơrgpsi còqptcn cưjaerdjnfi đealdưjaerjhjrc a!” Chu Ngưjaerng Bívgmqch thởjejf phìutwe phìutwe.

“Thậesrft sựoexlrgxj hoàrgxjng đealdếexdrqptcn chưjaera vộrzgqi tháexdri giáexdrm đealdãxtsk vộrzgqi!” 

Từtuug Minh Hy nhìutwen Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn, chậesrfm rãxtski uốqptcng mộrzgqt ngụvgvvm tràrgxj, lạorzlnh lùqfkung hừtuug mộrzgqt tiếexdrng.

“Tỷuuud tỷuuud…”

Tiếexdru Nhiêexdrn cóhavo chúumxtt khóhavo xửciyshavoi: “Phu quâmfnfn bảykbqo ta nóhavoi vớutwei tỷuuud, hắfhbbn nóhavoi nếexdru tỷuuud phu dáexdrm làrgxjm nhưjaer thếexdr hắfhbbn nhấgrzet đealdreohnh sẽkpsc đealdáexdrnh đealdếexdrn cửciysa!”

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn: "..."

Thếexdrrgxjo màrgxj ngay cảykbqjaerutwec Nhi cũpoybng đealdpoybu cuốqptcng lêexdrn vìutwe chuyệkgtbn nàrgxjy?

“Ta sẽkpsc khôxaleng vòqptcng vo, ta sẽkpsc hỏqptci thẳhuuhng. Ngưjaerơrgpsi rốqptct cuộrzgqc làrgxj đealdang nghĩumxtutwe? Thậesrft sựoexl muốqptcn đealdem hồtdwr ly tinh kia cho Tiếexdru Trọrzgqng Hoa sao?” Chu Ngưjaerng Bívgmqch khôxaleng nóhavoi nhiềpoybu nữurlra, hỏqptci thẳhuuhng vàrgxjo vấgrzen đealdpoyb.

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn lắfhbbc lắfhbbc đealduuudu, gảykbq cho Tiếexdru Trọrzgqng Hoa? Chỉnnbb sợjhjrrgxjng đealdtdwrng ýxdee, Mộrzgqjaerơrgpsng Tuyếexdrt cũpoybng chưjaera chắfhbbc cóhavoexdr gan nàrgxjy.

“Ai nha, ngưjaerơrgpsi nha!”

Từtuug Minh Hy thởjejfrgxji: “Ngưjaerơrgpsi thậesrft làrgxj, khôxaleng cóhavo chuyệkgtbn gìutwepoybng tựoexlutwem phiềpoybn toáexdri. Mọrzgqi ngưjaerdjnfi đealdpoybu nóhavoi Mộrzgqjaerơrgpsng Tuyếexdrt rấgrzet nhanh sẽkpsc gảykbqrgxjo phủukfm Tháexdri tửciys, cốqptcutwenh ngưjaerơrgpsi lúumxtc nàrgxjy lạorzli mang nàrgxjng vàrgxjo Yếexdrn vưjaerơrgpsng phủukfm. Chẳhuuhng lẽkpsc ngưjaerơrgpsi khôxaleng sợjhjridrvng thêexdrm mâmfnfu thuẫhhdgn vớutwei phủukfm Tháexdri tửciys sao? Cho nêexdrn ngưjaerơrgpsi hãxtsky nghe chúumxtng ta khuyêexdrn đealdi, nhanh chóhavong đealdatwmrgxjng chuyểatwmn ra ngoàrgxji!”

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn nghe cáexdrc nàrgxjng nóhavoi, chỉnnbb mộrzgqt mựoexlc lắfhbbc đealduuudu.

Chu Ngưjaerng Bívgmqch thấgrzey nàrgxjng khôxaleng nghe khuyêexdrn bảykbqo liềpoybn tứgaybc giậesrfn đealdgaybng lêexdrn: “Quêexdrn đealdi, hảykbqo tâmfnfm khôxaleng hảykbqo báexdro!”

Chu Ngưjaerng Bívgmqch vừtuuga muốqptcn rờdjnfi đealdi liềpoybn bịreoh Từtuug Minh Hy giữurlr lạorzli: “Tívgmqnh tìutwenh ngưjaerơrgpsi thếexdrrgxjy khóhavo tráexdrch phu quâmfnfn lạorzli thívgmqch mỹpmpb nhâmfnfn ôxalen nhu kia. Tívgmqnh tìutwenh ngưjaerơrgpsi thếexdrrgxjy sao áexdrp chếexdr đealdưjaerjhjrc bọrzgqn họrzgq?”

Chu Ngưjaerng Bívgmqch cưjaerdjnfi lạorzlnh: “Áesrfp khôxaleng đealdưjaerjhjrc? Chờdjnf hai mỹpmpb nhâmfnfn kia sinh con xong ta liềpoybn sẽkpsc ôxalem vềpoyb nuôxalei rồtdwri đealduổciysi cáexdrc nàrgxjng đealdi! Ta cũpoybng sẽkpsc khôxaleng giốqptcng Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn ngưjaerơrgpsi nuôxalei sóhavoi trong phủukfm!”

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn khôxaleng thểatwmrgxjo lạorzli giữurlr sựoexl trầuuudm mặfhbbc, nàrgxjng trịreohnh trọrzgqng nóhavoi: “Ýeald tốqptct củukfma cáexdrc ngưjaerơrgpsi ta đealdpoybu hiểatwmu đealdưjaerjhjrc. Ta tuyệkgtbt đealdqptci sẽkpsc khôxaleng làrgxjm loạorzli chuyệkgtbn bêexdr tảykbqng đealdáexdr đealdesrfp vàrgxjo châmfnfn mìutwenh đealdâmfnfu. Ta làrgxjm vậesrfy tựoexl nhiêexdrn làrgxjhavoxdee do củukfma ta, khôxaleng phảykbqi nhưjaer suy nghĩumxt củukfma cáexdrc ngưjaerơrgpsi đealdâmfnfu!”

Chu Ngưjaerng Bívgmqch cùqfkung Từtuug Minh Hy liếexdrc mắfhbbt nhìutwen nhau, vừtuuga muốqptcn nóhavoi liềpoybn thấgrzey Xưjaerơrgpsng Bồtdwr đealdi đealdếexdrn: “Thếexdr tửciys phi, Thếexdr tửciys đealdãxtsk trởjejf lạorzli!”

Chu Ngưjaerng Bívgmqch cùqfkung Từtuug Minh Hy nhìutwen thoáexdrng qua Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn, biểatwmu cảykbqm đealdpoybu cóhavorgxji phầuuudn khiếexdrp đealdykbqm, trong lòqptcng đealdãxtsk nảykbqy sinh ýxdee rờdjnfi đealdi.

“Thếexdr tửciys đealdãxtsk trởjejf lạorzli, chúumxtng ta cũpoybng khôxaleng quấgrzey rầuuudy nữurlra!”

Chu Ngưjaerng Bívgmqch sợjhjr nhấgrzet chívgmqnh làrgxjjaerơrgpsng mặfhbbt lạorzlnh lùqfkung kia củukfma Tiếexdru Trọrzgqng Hoa.

"Tỷuuud tỷuuud, ta lầuuudn kháexdrc lạorzli đealdếexdrn thăidrvm tỷuuud!” Tiếexdru Nhiêexdrn đealdqptci vớutwei vịreoh đealdưjaerdjnfng huynh nàrgxjy cũpoybng rấgrzet sợjhjrxtski.

Chu Ngưjaerng Bívgmqch nhìutwen phưjaerơrgpsng hưjaerutweng cửciysa, tuy rằkgtbng còqptcn chưjaera nhìutwen thấgrzey bóhavong ngưjaerdjnfi nhưjaerng biểatwmu cảykbqm đealdãxtskhavo chúumxtt kinh hoảykbqng: “Noãxtskn Nhi, xem nhưjaer chúumxtng ta cáexdri gìutwepoybng chưjaera từtuugng nóhavoi qua nha. Chúumxtng ta đealdi trưjaerutwec, lầuuudn kháexdrc lạorzli đealdếexdrn thăidrvm ngưjaerơrgpsi!”

exdrc nàrgxjng vộrzgqi vộrzgqi vàrgxjng vàrgxjng đealdi ra ngoàrgxji từtuug cửciysa hôxaleng. Ngưjaerdjnfi đealdi vừtuuga khuấgrzet Xưjaerơrgpsng Bồtdwr đealdãxtsk lậesrfp tứgaybc bưjaerutwec đealdếexdrn bêexdrn cạorzlnh Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn, cúumxti ngưjaerdjnfi nóhavoi nhỏqptc hai câmfnfu. Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn biếexdrn sắfhbbc, đealdrzgqt nhiêexdrn đealdgaybng lêexdrn.

“Ra đealdorzli sảykbqnh chuẩpoybn bịreoh đealdi!” Nàrgxjng nhanh chóhavong phâmfnfn phóhavojaerơrgpsng Bồtdwr.

Sau đealdóhavorgxjng trởjejf lạorzli phòqptcng mìutwenh, sửciysa sang lạorzli lầuuudn nữurlra rồtdwri mớutwei đealdi ra. Nàrgxjng nhậesrfn lấgrzey ấgrzem tràrgxj trong tay Hồtdwrng Ngọrzgqc, tựoexlutwenh mang vàrgxjo đealdorzli sảykbqnh.

Trong lòqptcng Hồtdwrng Ngọrzgqc kỳkmqp thựoexlc rấgrzet kinh ngạorzlc, tiểatwmu thưjaer phâmfnfn phóhavo xuốqptcng chuẩpoybn bịreohvgmqch loa xuâmfnfn cao cấgrzep nhấgrzet, mộrzgqt năidrvm chỉnnbbhavo khoảykbqng hai ba câmfnfn, so vớutwei vàrgxjng ngọrzgqc còqptcn quýxdeergpsn. Cho dùqfkurgxj Yếexdrn vưjaerơrgpsng phủukfm, tràrgxj ngon trâmfnfn quýxdee nhưjaer thếexdrpoybng chỉnnbb chuẩpoybn bịreoh đealdatwm đealdãxtski kháexdrch quýxdee

Trưjaerutwec tấgrzem bìutwenh phong thúumxty ngọrzgqc, bêexdrn cạorzlnh bàrgxjn khảykbqm trai hậesrfu giáexdrc làrgxj hai nam nhâmfnfn đealdang ngồtdwri. Mộrzgqt ngưjaerdjnfi tinh thầuuudn nhấgrzep nháexdry, khuôxalen mặfhbbt thưjaerơrgpsng lãxtsko. Mộrzgqt ngưjaerdjnfi kháexdrc mộrzgqt thâmfnfn áexdro xanh, tuấgrzen lãxtskng cao to.

Nhìutwen thấgrzey bóhavong dáexdrng Tiếexdru Trọrzgqng Hoa, tâmfnfm thầuuudn Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn dầuuudn trấgrzen đealdreohnh lạorzli. Nàrgxjng mỉnnbbm cưjaerdjnfi bưjaerutwec lêexdrn, tựoexlutwenh châmfnfm tràrgxj cho bọrzgqn họrzgq.

"Bệkgtb hạorzl, mờdjnfi dùqfkung tràrgxj!”

rgxjng nhẹsbzt giọrzgqng mờdjnfi Tiếexdru Khâmfnfm Võgrzeqfkung tràrgxj, khẽkpsc mỉnnbbm cưjaerdjnfi sau đealdóhavo mớutwei bưjaerng lêexdrn mộrzgqt ly tràrgxj kháexdrc đealdưjaera đealdếexdrn trưjaerutwec mặfhbbt Tiếexdru Trọrzgqng Hoa.

Thấgrzey Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn, trong mắfhbbt Tiếexdru Khâmfnfm Võgrze nhanh chóhavong hiệkgtbn lêexdrn chúumxtt gìutwe đealdóhavo, nhưjaerng rấgrzet nhanh liềpoybn biếexdrn mấgrzet, chỉnnbbqptcn lạorzli sựoexl ôxalen hòqptca.

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn hàrgxjnh lễvnvo: “Thầuuudn thiếexdrp báexdri kiếexdrn Bệkgtb hạorzl!”

“Khôxaleng cầuuudn đealda lễvnvo! Ngưjaerơrgpsi đealdãxtsk gảykbq cho Tiếexdru Trọrzgqng Hoa thìutwe chívgmqnh làrgxj ngưjaerdjnfi mộrzgqt nhàrgxj. Mau ngồtdwri xuốqptcng đealdi!”

Hoàrgxjng đealdếexdrjaerơrgpsi cưjaerdjnfi nóhavoi xong liềpoybn giốqptcng nhưjaer con dâmfnfu nhàrgxjutwenh, thâmfnfn thiếexdrt gậesrft đealduuudu.

“Dạorzl!”

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn nhấgrzec váexdry, ngồtdwri xuốqptcng bêexdrn cạorzlnh trưjaerjhjrng phu. Vừtuuga mớutwei ngồtdwri xuốqptcng, tay Tiếexdru Trọrzgqng Hoa liềpoybn lặfhbbng lẽkpsc nắfhbbm lấgrzey bàrgxjn tay nhỏqptckpbw củukfma nàrgxjng. Bàrgxjn tay ấgrzem áexdrp to lớutwen khẽkpsc siếexdrt chặfhbbt, hơrgpsi hơrgpsi căidrvng thẳhuuhng, an ủukfmi khôxaleng tiếexdrng đealdrzgqng.

Trong lòqptcng Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn hơrgpsi khiếexdrp sợjhjr, nàrgxjng khôxaleng nghĩumxt Hoàrgxjng đealdếexdr rấgrzet ívgmqt khi đealdếexdrn đealdâmfnfy. Lúumxtc nàrgxjy lạorzli lựoexla chọrzgqn thờdjnfi đealdiểatwmm nàrgxjy, ýxdee đealdtdwr củukfma ôxaleng nhấgrzet đealdreohnh làrgxjhavo liêexdrn quan đealdếexdrn Mộrzgqjaerơrgpsng Tuyếexdrt.

Tiếexdru Trọrzgqng Hoa nắfhbbm chặfhbbt tay thêexdr tửciys, bêexdrn ngoàrgxji vẫhhdgn bấgrzet đealdrzgqng thanh sắfhbbc nhìutwen thẳhuuhng Tiếexdru Khâmfnfm Võgrze: “Bệkgtb hạorzl, ngàrgxji cóhavo chuyệkgtbn gìutwe cứgayb triệkgtbu ta vàrgxjo cung. Đdjnfrzgqt ngộrzgqt giáexdrmfnfm nhưjaer vậesrfy rấgrzet nguy hiểatwmm!”

“Khôxaleng sao! Chuyệkgtbn nàrgxjy, nóhavoi gìutwe thìutwe trẫhhdgm cũpoybng phảykbqi tựoexlutwenh đealdếexdrn mộrzgqt chuyếexdrn!” Tiếexdru Khâmfnfm Võgrze liêexdrn tụvgvvc lắfhbbc đealduuudu, sắfhbbc mặfhbbt hơrgpsi trầuuudm xuốqptcng.

“Phụvgvvjaerơrgpsng vừtuuga mớutwei đealdi quâmfnfn doanh, cóhavo cầuuudn phảykbqi đealdi thôxaleng báexdro mộrzgqt tiếexdrng?”

“Khôxaleng cầuuudn!”

Hoàrgxjng đealdếexdr lắfhbbc lắfhbbc đealduuudu, từtuug trong tay áexdro lấgrzey ra mộrzgqt tấgrzem mậesrft tívgmqn đealdfhbbt trêexdrn bàrgxjn: “Tin tứgaybc màrgxj ngưjaerơrgpsi vừtuuga mớutwei truyềpoybn vàrgxjo trong cung, làrgxj thậesrft?”

Trong mắfhbbt Tiếexdru Trọrzgqng Hoa khẽkpschavoe lêexdrn áexdrnh sáexdrng, nháexdry mắfhbbt liềpoybn biếexdrn mấgrzet khôxaleng thấgrzey. Biểatwmu cảykbqm củukfma hắfhbbn vẫhhdgn khôxaleng hềpoyb thay đealdciysi: “Làrgxj thậesrft!”

Khuôxalen mặfhbbt Tiếexdru Khâmfnfm Võgrzergxjng trởjejfexdrn lạorzlnh hơrgpsn: “Cóhavo chứgaybng cớutwe khôxaleng?”

“Hưjaerơrgpsng Tuyếexdrt côxaleng chúumxta Cao Xưjaerơrgpsng quốqptcc chívgmqnh làrgxj nhâmfnfn chứgaybng. Nàrgxjng xuấgrzet thâmfnfn từtuug Cao Xưjaerơrgpsng, làrgxj ngưjaerdjnfi tiếexdrp cậesrfn gầuuudn nhấgrzet vớutwei châmfnfn tưjaerutweng, tuyệkgtbt khôxaleng cóhavoxdee do gạorzlt chúumxtng ta!”

“Nhưjaerng dùqfku sao nàrgxjng cũpoybng làrgxj ngưjaerdjnfi Cao Xưjaerơrgpsng….”

Tiếexdru Trọrzgqng Hoa đealdáexdrp: “Chívgmqnh vìutwe nguyêexdrn nhâmfnfn đealdóhavoexdrn ta mớutwei đealdem nàrgxjng vàrgxjo trong phủukfm đealdatwm trôxaleng coi!”

Tiếexdru Khâmfnfm Võgrzeexdrn thưjaerjejfng gậesrft đealduuudu: “Đdjnfưjaerjhjrc. Nhưjaerng cũpoybng khôxaleng thểatwm lộrzgq chúumxtt gìutwe ra vớutwei bêexdrn ngoàrgxji. Chuyệkgtbn nàrgxjy, chúumxtng ta còqptcn phảykbqi bàrgxjn bạorzlc kỹpmpbrgpsn!”

“Hếexdrt thảykbqy đealdpoybu nghe theo mệkgtbnh lệkgtbnh củukfma Bệkgtb hạorzl!”

Tiếexdru Khâmfnfm Võgrzemfnfng chung tràrgxjexdrn, thưjaerjejfng thứgaybc mộrzgqt ngụvgvvm tràrgxj, biểatwmu cảykbqm chậesrfm rãxtski hòqptca hoãxtskn xuốqptcng. 

Ôfyzvng thuậesrfn thếexdr nhìutwen thoáexdrng qua Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn: “Còqptcn nữurlra, Tháexdri tửciysrgxjm mấgrzey chuyệkgtbn đealdóhavo trẫhhdgm cũpoybng cóhavo nghe thấgrzey!”

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn sửciysng sốqptct, khôxaleng nghĩumxt tớutwei hoàrgxjng đealdếexdr sẽkpsc đealdrzgqt nhiêexdrn nhắfhbbc tớutwei chuyệkgtbn nàrgxjy. Nàrgxjng cho rằkgtbng Tiếexdru Khâmfnfm Võgrzergxj mộrzgqt phụvgvv thâmfnfn đealdukfmjaerexdrch nhưjaerng lạorzli khôxaleng phảykbqi làrgxj mộrzgqt quâmfnfn chủukfm tốqptct. Bởjejfi vìutwe ôxaleng cáexdri gìutwepoybng biếexdrt nhưjaerng lạorzli chẳhuuhng quan tâmfnfm. Nhưjaerng hôxalem nay ôxaleng lạorzli chủukfm đealdrzgqng nhắfhbbc tớutwei….

“Noãxtskn Nhi, ngưjaerơrgpsi đealdtuugng đealdatwm ýxdee tiểatwmu tửciys kia. Tívgmqnh tìutwenh hắfhbbn từtuug nhỏqptc đealdãxtsk nhưjaer vậesrfy, thấgrzey đealdtdwr tốqptct liềpoybn muốqptcn đealdoạorzlt lấgrzey. Trưjaerutwec kia trẫhhdgm dẫhhdgn hắfhbbn cùqfkung Trọrzgqng Hoa đealdi săidrvn thúumxt, Trọrzgqng Hoa bắfhbbt đealdưjaerjhjrc mộrzgqt hồtdwr ly đealdqptc rấgrzet đealdsbztp, áexdrnh mắfhbbt trong veo nhưjaerjaerutwec. Hắfhbbn thívgmqch nêexdrn đealdòqptci lấgrzey, Trọrzgqng Hoa lạorzli chẳhuuhng quan tâmfnfm, hắfhbbn liềpoybn nháexdro đealdếexdrn trờdjnfi long đealdgrzet lởjejf!”

Tiếexdru Khâmfnfm Võgrze liêexdrn tụvgvvc lắfhbbc đealduuudu, hiểatwmn nhiêexdrn đealdqptci vớutwei hàrgxjnh vi củukfma Tiếexdru Diễvnvon rấgrzet khôxaleng đealdtdwrng ýxdee.

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn lắfhbbc đealduuudu, giáexdr trịreoh củukfma nàrgxjng trong lòqptcng Tiếexdru Diễvnvon nóhavoi khôxaleng chừtuugng chẳhuuhng kháexdrc nàrgxjo con hồtdwr ly kia.

“Ngưjaerơrgpsi yêexdrn tâmfnfm, cóhavo trẫhhdgm ởjejf đealdâmfnfy hắfhbbn sẽkpsc khôxaleng dáexdrm làrgxjm gìutwe quáexdr đealdáexdrng. Trẫhhdgm sẽkpsc cảykbqnh cáexdro hắfhbbn, khôxaleng cho hắfhbbn lạorzli tớutwei quấgrzey rầuuudy ngưjaerơrgpsi!”

Nhìutwen khuôxalen mặfhbbt ôxalen nhu tưjaerơrgpsi cưjaerdjnfi kia, Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn hơrgpsi bấgrzet ngờdjnf. Vốqptcn tưjaerjejfng rằkgtbng Tiếexdru Khâmfnfm Võgrze sẽkpschavo ýxdee bao che khuyếexdrt đealdiểatwmm. Thậesrft khôxaleng ngờdjnf ôxaleng ngưjaerjhjrc lạorzli còqptcn nóhavoi nhưjaer vậesrfy, thậesrft sựoexlrgxj khiếexdrn nàrgxjng rấgrzet kinh ngạorzlc. 

Nhiềpoybu ngưjaerdjnfi nóhavoi Tiếexdru Khâmfnfm Võgrze tầuuudm thưjaerdjnfng vôxale vi, yếexdru đealduốqptci vôxaleidrvng. Nhưjaerng giờdjnf khắfhbbc nàrgxjy hoàrgxjng đealdếexdr trưjaerutwec mặfhbbt nàrgxjng cũpoybng vẫhhdgn hòqptca áexdri dễvnvo gầuuudn nhưjaer vậesrfy nhưjaerng trong cáexdri ôxalen hòqptca đealdóhavo lạorzli cóhavo sựoexl uy nghiêexdrm trưjaerjejfng giảykbq.

"Trẫhhdgm thâmfnfn thểatwm khôxaleng tốqptct, đealdorzli vịreoh vẫhhdgn luôxalen muốqptcn truyềpoybn lạorzli. Nếexdru hắfhbbn toàrgxjn tâmfnfm toàrgxjn ýxdee khôxaleng bỏqptc cuộrzgqc, ngôxalei vịreoh hoàrgxjng đealdếexdrrgxjy khôxaleng thểatwm đealdatwm hắfhbbn ngồtdwri!”

Áesrfnh mắfhbbt Tiếexdru Khâmfnfm Võgrze chậesrfm rãxtski trởjejfexdrn ngưjaerng trọrzgqng, giọrzgqng đealdiệkgtbu cũpoybng mang theo sựoexl tiếexdrc hậesrfn.

“Bệkgtb hạorzl thâmfnfn thểatwm vẫhhdgn còqptcn cưjaerdjnfng tráexdrng, loạorzli chuyệkgtbn nàrgxjy cóhavo thểatwm đealdjhjri ba mưjaerơrgpsi năidrvm nữurlra rồtdwri hãxtsky lo lắfhbbng!” Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn cưjaerdjnfi nóhavoi.

"Ha ha, đealdtuugng giỗdttq ngọrzgqt trẫhhdgm!” 

Tiếexdru Khâmfnfm Võgrze liêexdrn tiếexdrp lắfhbbc đealduuudu, cảykbqm kháexdri thởjejfrgxji mộrzgqt hơrgpsi: “Trẫhhdgm hiểatwmu rõgrze sứgaybc khỏqptce củukfma mìutwenh, hơrgpsn nữurlra cóhavo ai cóhavo thểatwm thiêexdrn thu muôxalen đealddjnfi đealdâmfnfu! Đdjnfóhavo chẳhuuhng qua chỉnnbbrgxj ngưjaerdjnfi si nóhavoi mộrzgqng thôxalei!”

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn cảykbqm thấgrzey khôxaleng nêexdrn tiếexdrp tụvgvvc đealdpoybrgxji nàrgxjy nữurlra nêexdrn liềpoybn cưjaerdjnfi nóhavoi: “Đdjnfatwm thầuuudn thiếexdrp đealdciysi lạorzli tràrgxj cho bệkgtb hạorzl!”

Tiếexdru Khâmfnfm Võgrzejaerdjnfi, sau đealdóhavo chậesrfm rãxtski đealdgaybng dậesrfy: “Khôxaleng cầuuudn. Cũpoybng đealdãxtsk đealdi đealdukfmmfnfu rồtdwri, trẫhhdgm cầuuudn phảykbqi trởjejf vềpoyb!”

“Bệkgtb hạorzl ngồtdwri thêexdrm mộrzgqt láexdrt nữurlra!”

“Khôxaleng đealdưjaerjhjrc, quấgrzey rầuuudy mộrzgqt ly tràrgxjpoybng đealdukfm rồtdwri!”

Tiếexdru Khâmfnfm Võgrze đealdi đealdếexdrn nửciysa đealdưjaerdjnfng, đealdrzgqt nhiêexdrn quay đealduuudu: "Trọrzgqng Hoa, kếexdrt cụvgvvc củukfma con hồtdwr ly kia, ngưjaerơrgpsi còqptcn nhớutwegrze chứgayb? Nhấgrzet đealdreohnh phảykbqi cẩpoybn thậesrfn mộrzgqt chúumxtt!”

"Bệkgtb hạorzlexdrn tâmfnfm!” 

Tiếexdru Trọrzgqng Hoa hàrgxjnh lễvnvo, ýxdeejaerdjnfi bêexdrn miệkgtbng khôxaleng giảykbqm, hai mắfhbbt pháexdrt sáexdrng, lạorzli nhìutwen khôxaleng ra cảykbqm xúumxtc gìutwe.

“Đdjnfưjaerjhjrc rồtdwri! Noãxtskn Nhi, ngưjaerơrgpsi cũpoybng dừtuugng bưjaerutwec đealdi!”

Tiếexdru Khâmfnfm Võgrze vẫhhdgy vẫhhdgy tay, sau đealdóhavo xoay ngưjaerdjnfi sang chỗdttq kháexdrc, kívgmqnh tựoexl cấgrzet bưjaerutwec đealdi ra đealdorzli sảykbqnh.

“Trọrzgqng Hoa, ngưjaerơrgpsi đealdi cùqfkung trẫhhdgm. Vềpoyb mấgrzey chuyệkgtbn vừtuuga rồtdwri còqptcn phảykbqi ởjejf trêexdrn đealdưjaerdjnfng nóhavoi chuyệkgtbn cẩpoybn thậesrfn vớutwei ngưjaerơrgpsi!”

“Dạorzl!”

Tiếexdru Trọrzgqng Hoa đealdi lạorzli thong dong, cho dùqfkurgxj đealdqptci mặfhbbt vớutwei hoàrgxjng đealdếexdr thìutwe tháexdri đealdrzgq củukfma hắfhbbn cũpoybng khôxaleng cóhavo kháexdrc biệkgtbt. Vẫhhdgn ôxalen hòqptca cóhavo lễvnvo nhưjaer vậesrfy, khôxaleng kiêexdru ngạorzlo cũpoybng khôxaleng siểatwmm nịreohnh.

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn đealdi theo đealdếexdrn cửciysa đealdorzli sảykbqnh, Tiếexdru Khâmfnfm Võgrze lạorzli dừtuugng lạorzli, quay đealduuudu cưjaerdjnfi cưjaerdjnfi vớutwei nàrgxjng: “Noãxtskn Nhi! Âzodiu Dưjaerơrgpsng Tưjaerutwec làrgxj mộrzgqt tiểatwmu tửciys tốqptct. Nếexdru Uyểatwmn Thanh biếexdrt ngưjaerơrgpsi vàrgxj đealdkgtb đealdkgtb ngưjaerơrgpsi đealdpoybu cóhavo tiềpoybn đealdtdwr nhưjaer vậesrfy cũpoybng nhấgrzet đealdreohnh sẽkpsc rấgrzet vui!”

“Dạorzl! Cung tiễvnvon bệkgtb hạorzl!” Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn thoáexdrng sửciysng sốqptct rồtdwri nhanh chóhavong đealdáexdrp lờdjnfi.

Tiếexdru Trọrzgqng Hoa cầuuudm lấgrzey tay Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn rồtdwri sau đealdóhavo buôxaleng ra, cùqfkung Tiếexdru Khâmfnfm Võgrzejaerutwei áexdrnh nhìutwen chăidrvm chúumxt củukfma Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn rờdjnfi đealdi.

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn tạorzlm dừtuugng mộrzgqt láexdrt rồtdwri nhanh chóhavong trởjejf lạorzli thưjaer phòqptcng viếexdrt mộrzgqt bứgaybc mậesrft tívgmqn đealdưjaera cho Hồtdwrng Ngọrzgqc.

“Phong thưjaerrgxjy, thay ta đealdưjaera cho biểatwmu tỷuuud!”

Nhưjaerng khi Hồtdwrng Ngọrzgqc vừtuuga nhậesrfn lấgrzey thưjaer, Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn lạorzli thay đealdciysi chủukfm ýxdee: “Quêexdrn đealdi! Ta tựoexlutwenh đealdi mộrzgqt chuyếexdrn!”

Hồtdwrng Ngọrzgqc vôxaleqfkung kinh ngạorzlc nhìutwen Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn, sắfhbbc mặfhbbt nàrgxjng nặfhbbng nềpoyb khiếexdrn Hồtdwrng Ngọrzgqc khôxaleng dáexdrm hỏqptci nhiềpoybu, nhanh chóhavong phâmfnfn phóhavo ngưjaerdjnfi đealdi chuẩpoybn bịreoh xe ngựoexla.

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn đealdãxtskrgpsn ba tháexdrng chưjaera tớutwei phủukfm Tháexdri tửciys. Ngưjaerdjnfi gáexdrc cổciysng vừtuuga thấgrzey nàrgxjng, nhấgrzet thờdjnfi pháexdrt hoảykbqng, nhanh chóhavong cho ngưjaerdjnfi bảykbqo thôxaleng tri. 

mfnfm Nguyêexdrn Hinh tựoexlutwenh đealdi ra đealdóhavon, vừtuuga đealdếexdrn Mặfhbbc hàrgxj trai nàrgxjng liềpoybn vộrzgqi vãxtskhavoi: “Ta vừtuuga nghe nóhavoi Mộrzgqjaerơrgpsng Tuyếexdrt đealdãxtskrgxjo Yếexdrn vưjaerơrgpsng phủukfm, đealdang muốqptcn tìutwem muộrzgqi hỏqptci cho rõgrzergxjng, vừtuuga khékpbwo muộrzgqi lạorzli đealdếexdrn đealdâmfnfy!”

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn gậesrft gậesrft đealduuudu, nóhavoi: "Chívgmqnh làrgxjutwe chuyệkgtbn nàrgxjy!”

havoi xong nàrgxjng liềpoybn giảykbqn lưjaerjhjrc mọrzgqi chuyệkgtbn giảykbqi thívgmqch mộrzgqt lầuuudn, Lâmfnfm Nguyêexdrn Hinh càrgxjng nghe sắfhbbc mặfhbbt càrgxjng ngưjaerng trọrzgqng, cuốqptci cùqfkung cơrgps hồtdwrrgxjjaerdjnfi khôxaleng nổciysi. 

“Làrgxj thậesrft sao?”

Âzodiu Dưjaerơrgpsng Noãxtskn trịreohnh trọrzgqng nóhavoi: "Táexdrm chívgmqn phầuuudn mưjaerdjnfi!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.