Trung Khuyển Nam Thần

Chương 46 : Sau khi kết hôn

    trước sau   
Sau khi kếvhcjt hôkqysn, Bạpplech Hiểfmcxu Y vàbzgs Tầudqln Uyêhmdvn đuyhkãudcx dựymjg đuyhkuxzsnh đuyhki nưfvpetlkac ngoàbzgsi nghỉsvbg mộxdott tuầudqln lễdgmrfvpehpmwng trăbzgsng mậolrpt, nhưfvpeng ngàbzgsy hôkqysm sau Tầudqln Uyêhmdvn vìsquskqysng ty cógfdt việbhchc gấfvpep đuyhkàbzgsnh phảudqli trởhpmw vềmqfb.

Bạpplech Hiểfmcxu Y ởhpmw nhàbzgsfvpeng rảudqlnh rỗidwni nhàbzgsm chátmlpn, dứhbpxt khoátmlpt đuyhki chỗidwn mộxdott ngưfvpebdxti bạpplen củcndma Dưfvpeơfvpeng Tĩanxtnh làbzgsm mógfdtng. Hai tay làbzgsm xong thìsqus bắbdxtt đuyhkudqlu làbzgsm châonlvn, Bạpplech Hiểfmcxu Y ngồudqli trêhmdvn ghếvhcj dựymjga, đuyhkudqlu ngógfdtn châonlvn bịuxzs đuyhkưfvpevxlnc thợvxlnbzgsi hếvhcjt sứhbpxc thoảudqli mátmlpi, thíletpch ýkqys muốcndmn ngủcndm.

kqysm nay côkqys tớtlkai sớtlkam, vốcndmn trong tiệbhchm chỉsvbggfdt mộxdott mìsqusnh côkqys, nhưfvpeng mộxdott látmlpt lạpplei cógfdt thêhmdvm hai ngưfvpebdxti khátmlpch quen, vịuxzs tríletphpmw ngay bêhmdvn cạpplenh côkqys.

”Gầudqln đuyhkâonlvy cógfdt phảudqli ngàbzgsy tốcndmt hơfvpei nhiềmqfbu khôkqysng, rấfvpet nhiềmqfbu ngưfvpebdxti nổudcxi tiếvhcjng kếvhcjt hôkqysn.” Cógfdt mộxdott ngưfvpebdxti ngồudqli xuốcndmng chỗidwnbzgsm mógfdtng rồudqli nógfdti mộxdott câonlvu.

Mộxdott ngưfvpebdxti khátmlpc nógfdti theo, “Còfejtn khôkqysng đuyhkúbyuvng sao, ôkqysng xãudcxkqysi hôkqysm trưfvpetlkac cũfvpeng đuyhkãudcx kếvhcjt hôkqysn.”

”Ôdgkung xãudcx? Côkqysgfdti Tầudqln Uyêhmdvn àbzgs?”


Ngưfvpebdxti kia sa súbyuvt tinh thầudqln thởhpmwbzgsi, “Khôkqysng phảudqli anh ấfvpey thìsqusfejtn cógfdt thểfmcxbzgs ai?”

”Nógfdti đuyhkếvhcjn Tầudqln Uyêhmdvn tôkqysi lạpplei nhớtlka tớtlkai mộxdott chuyệbhchn.”

”Chuyệbhchn gìsqus?” Giọudqlng nógfdti mang theo hưfvpeng tríletp bừmaasng bừmaasng.

”Tầudqln Uyêhmdvn hôkqysm trưfvpetlkac kếvhcjt hôkqysn khôkqysng phảudqli làbzgs rấfvpet thầudqln bíletp sao? Nhưfvpeng tôkqysi cógfdt mộxdott cátmlpi ngưfvpebdxti anh họudqlbzgsm ởhpmwkqysng ty đuyhkógfdt, lúbyuvc Tầudqln Uyêhmdvn kếvhcjt hôkqysn anh ấfvpey cũfvpeng cógfdt mặfvpet, còfejtn quay video.”

”Trờbdxti ơfvpei, mau cho tôkqysi xem mộxdott chúbyuvt.” Quảudql thựymjgc kíletpch đuyhkxdotng nógfdti khôkqysng nêhmdvn lờbdxti.

Vừmaasa mớtlkai nógfdti xong ngưfvpebdxti kia vộxdoti vàbzgsng lấfvpey đuyhkiệbhchn thoạpplei di đuyhkxdotng ra, lạpplei tìsqusm video cho côkqysfvpey xem, ngưfvpebdxti nàbzgsy vừmaasa nhìsqusn thoátmlpng qua đuyhkãudcxanxtu môkqysi, “Trờbdxti ạpple, átmlpnh mắbdxtt Tầudqln Uyêhmdvn kiểfmcxu gìsqus vậolrpy? Bàbzgsudcx anh ấfvpey lạpplei làbzgs mặfvpet hàbzgsng thếvhcjbzgsy, gưfvpeơfvpeng mặfvpet cógfdtbzgsi phầudqln tưfvpe sắbdxtc, nhưfvpeng ngựymjgc cũfvpeng quátmlp nhỏxdot đuyhki? Khôkqys quắbdxtt nhưfvpe đuyhkàbzgsn ôkqysng.”

Bạpplech Hiểfmcxu Y ngồudqli bêhmdvn cạpplenh vốcndmn đuyhkang dùcynxng tạpplep chíletp che kíletpn mặfvpet, vừmaasa nghe thấfvpey lờbdxti nàbzgsy, côkqys cẩpnnun thậolrpn lấfvpey tạpplep chíletp ra, hơfvpei che mặfvpet quay đuyhkudqlu nhìsqusn lạpplei hai ngưfvpebdxti kia. Côkqys quéfejtt mộxdott vòfejtng trêhmdvn mặfvpet ngưfvpebdxti phụthtl nữmaas vừmaasa mớtlkai nógfdti chuyệbhchn. Ừbqhj, khôkqysng phảudqli rấfvpet xinh đuyhkbhkzp, átmlpnh mắbdxtt nhìsqusn xuốcndmng chúbyuvt nữmaasa, thấfvpey hai khốcndmi ngựymjgc côkqysfvpey mãudcxnh liệbhcht phậolrpp phồudqlng. Lúbyuvc nàbzgsy Bạpplech Hiểfmcxu Y vôkqys ýkqys thứhbpxc nuốcndmt nưfvpetlkac miếvhcjng, sau đuyhkógfdthmdvn lặfvpeng quay đuyhki, tiếvhcjp tụthtlc dùcynxng tạpplep chíletp đuyhkbdxtp lêhmdvn mặfvpet, nhắbdxtm mắbdxtt dưfvpeolrpng thầudqln.

Hai ngưfvpebdxti lạpplei líletpu ríletpu nógfdti chốcndmc látmlpt, đuyhkơfvpen giảudqln chíletpnh làbzgs cảudqlm thátmlpn vợvxln Tầudqln Uyêhmdvn vớtlkai anh khôkqysng xứhbpxng đuyhkôkqysi thếvhcjbzgso. Bạpplech Hiểfmcxu Y làbzgsm xong rồudqli, hai ngưfvpebdxti kia còfejtn ngồudqli đuyhkógfdtbzgsn tátmlpn, côkqysbzgsm nhưfvpe khôkqysng nghe thấfvpey, xong xuôkqysi lậolrpp tứhbpxc rờbdxti đuyhki.

Mặfvpec dùcynx Bạpplech Hiểfmcxu Y luôkqysn biểfmcxu hiệbhchn rấfvpet bìsqusnh tĩanxtnh, nhưfvpeng khôkqysng cógfdt nghĩanxta làbzgskqys thựymjgc sựymjg khôkqysng thèzusom đuyhkfmcx ýkqys, đuyhkfvpec biệbhcht làbzgs đuyhkmqfbbzgsi còfejtn díletpnh đuyhkếvhcjn loạpplei nhạppley cảudqlm nhưfvpe ngựymjgc phụthtl nữmaasbzgsy, côkqys ngồudqli xuốcndmng xe rồudqli mớtlkai cúbyuvi đuyhkudqlu nhìsqusn ngựymjgc mìsqusnh mộxdott vòfejtng, oátmlpn hậolrpn nógfdti thầudqlm mộxdott câonlvu: “Cup C còfejtn chêhmdv nhỏxdot? Nhấfvpet đuyhkuxzsnh phảudqli to nhưfvpe hai quảudql dừmaasa treo trêhmdvn ngựymjgc mớtlkai tíletpnh làbzgs lớtlkan sao?”

byuvc côkqys tứhbpxc giậolrpn bấfvpet bìsqusnh, đuyhkiệbhchn thoạpplei đuyhkxdott nhiêhmdvn vang lêhmdvn, cầudqlm lấfvpey nhìsqusn làbzgs Tầudqln Uyêhmdvn gọudqli tớtlkai, Bạpplech Hiểfmcxu Y vộxdoti nhậolrpn, đuyhkudqlu bêhmdvn kia đuyhkiệbhchn thoạpplei rấfvpet nhanh truyềmqfbn đuyhkếvhcjn giọudqlng anh ôkqysn nhu thuầudqln hậolrpu, “Làbzgsm xong hếvhcjt chưfvpea? Anh tớtlkai đuyhkógfdtn em.”

”Xong rồudqli, em đuyhkang trêhmdvn đuyhkưfvpebdxtng vềmqfb.”

”Đbnbfưfvpevxlnc, vậolrpy anh ởhpmw nhàbzgs chờbdxt em.”

kqysng ty Bạpplech Hiểfmcxu Y vàbzgskqysng ty Tầudqln cátmlpch nhau rấfvpet xa, hai ngưfvpebdxti kếvhcjt hôkqysn nhấfvpet đuyhkuxzsnh phảudqli mua nhàbzgs, nếvhcju muốcndmn gầudqln cảudql 2 bêhmdvn rấfvpet khógfdt mua. Bạpplech Hiểfmcxu Y dứhbpxt khoátmlpt lui mộxdott bưfvpetlkac, trựymjgc tiếvhcjp dờbdxti côkqysng ty đuyhkếvhcjn gầudqln côkqysng ty anh. Cũfvpeng may côkqysng ty côkqys nhỏxdot, khôkqysng cógfdt phiềmqfbn toátmlpi gìsqus, hơfvpen nữmaasa cógfdttmlpo săbzgsn mồudqli làbzgsm chỗidwn dựymjga sau lưfvpeng, côkqysng ty so vớtlkai ngàbzgsy xưfvpea tốcndmt hơfvpen nhiềmqfbu.


Vốcndmn Tầudqln Uyêhmdvn dựymjg đuyhkuxzsnh mua biệbhcht thựymjgbzgsm phòfejtng cưfvpetlkai, nhưfvpeng biệbhcht thựymjg đuyhkátmlpng đuyhkfmcx mắbdxtt đuyhkmqfbu ởhpmwcynxng ngoạpplei thàbzgsnh Hoàbzgsi thịuxzs, đuyhki đuyhkâonlvu cũfvpeng khôkqysng thuậolrpn tiệbhchn. Bạpplech Hiểfmcxu Y đuyhkmqfb nghịuxzs dứhbpxt khoátmlpt giốcndmng đuyhkbdxti trưfvpetlkac, mua nhàbzgs trung cưfvpe.

Tầudqln Uyêhmdvn đuyhkưfvpeơfvpeng nhiêhmdvn nghe côkqys, phòfejtng ởhpmw mua ởhpmw mộxdott khu trung cưfvpe mớtlkai xâonlvy ởhpmw Hoàbzgsi thịuxzs, quang cảudqlnh cũfvpeng khôkqysng tệbhch, tầudqlng lầudqlu cũfvpeng khôkqysng cao, mỗidwni tòfejta nhàbzgs nhiềmqfbu nhấfvpet khôkqysng quátmlptmlpu tầudqlng, ởhpmw đuyhkâonlvy phầudqln lớtlkan làbzgs giớtlkai tinh anh củcndma Hoàbzgsi thịuxzs.

Bạpplech Hiểfmcxu Y vềmqfb đuyhkếvhcjn nhàbzgs, quảudql nhiêhmdvn thấfvpey Tầudqln Uyêhmdvn đuyhkang ngồudqli trêhmdvn sôkqys pha, bêhmdvn châonlvn anh còfejtn mộxdott thùcynxng dừmaasa lớtlkan, lúbyuvc nàbzgsy anh đuyhkang ôkqysm mộxdott quảudql dừmaasa to đuyhkfvpet lêhmdvn bàbzgsn tràbzgs, đuyhkang chặfvpet dừmaasa.

Bạpplech Hiểfmcxu Y thấfvpey thếvhcj khôkqysng khỏxdoti ngẩpnnun ngưfvpebdxti, “Sao anh mua thùcynxng dừmaasa lớtlkan nhưfvpe thếvhcj?”

”Mộxdott nhâonlvn viêhmdvn mang tớtlkai, nghĩanxt em thíletpch ăbzgsn liềmqfbn nhậolrpn.”

Bạpplech Hiểfmcxu Y ngồudqli xuốcndmng đuyhkcndmi diệbhchn vớtlkai anh trêhmdvn ghếvhcj sa lon, lúbyuvc nàbzgsy anh đuyhkãudcx đuyhkthtlc đuyhkưfvpevxlnc quảudql dừmaasa, lạpplei chọudqlc ốcndmng húbyuvt vàbzgso bêhmdvn trong, rồudqli đuyhkưfvpea cho côkqys, Bạpplech Hiểfmcxu Y cũfvpeng khôkqysng khátmlpch khíletp, trựymjgc tiếvhcjp duỗidwni tay nhậolrpn.

fvpetlkac dừmaasa thậolrpt mátmlpt mẻllcm, hưfvpeơfvpeng vịuxzs khôkqysng tệbhch.

Tầudqln Uyêhmdvn lạpplei nhìsqusn châonlvn côkqys, “Đbnbfâonlvy chíletpnh làbzgskqysm nay làbzgsm mógfdtng?”

Bạpplech Hiểfmcxu Y vộxdoti vàbzgsng giơfvpe hai châonlvn lêhmdvn, đuyhkxdotng đuyhkxdotng đuyhkudqlu ngógfdtn châonlvn, “Đbnbfbhkzp khôkqysng?”

”Khôkqysng đuyhkbhkzp.” Anh trảudql lờbdxti mộxdott chúbyuvt cũfvpeng khôkqysng khátmlpch khíletp.

nụthtlfvpebdxti trêhmdvn mặfvpet Bạpplech Hiểfmcxu Y cứhbpxng đuyhkbdxt, khẽsvbg dựymjga lêhmdvn ghếvhcj sofa, giọudqlng nógfdti lộxdot ra khôkqysng vui, “Thậolrpt sựymjgbzgs khôkqysng biếvhcjt thưfvpehpmwng thứhbpxc.”

Kỳduzp thậolrpt Tầudqln Uyêhmdvn cũfvpeng khôkqysng hiểfmcxu ýkqys nghĩanxtbzgsy củcndma cátmlpc côkqystmlpi, rõcjrhbzgsng sạpplech sẽsvbg rấfvpet đuyhkbhkzp mắbdxtt, sao nhấfvpet đuyhkuxzsnh phảudqli bôkqysi màbzgsu sắbdxtc rựymjgc rỡolrp, vừmaasa nhìsqusn thấfvpey đuyhkãudcx khiếvhcjn da đuyhkudqlu têhmdv dạpplei.

cynx sao anh cũfvpeng khôkqysng nógfdti thêhmdvm gìsqus, chỉsvbg cầudqln côkqys thíletpch, côkqys muốcndmn làbzgsm thếvhcjbzgso đuyhkmqfbu đuyhkưfvpevxlnc, anh đuyhkhbpxng dậolrpy đuyhki rửipqna tay, ngồudqli xuốcndmng đuyhkcndmi diệbhchn côkqys, bắbdxtt đuyhkudqlu xem văbzgsn kiệbhchn.


Bạpplech Hiểfmcxu Y thấfvpey thếvhcj khôkqysng khỏxdoti nhíletpu màbzgsy, “côkqysng ty anh rấfvpet bậolrpn?”

Tầudqln Uyêhmdvn cũfvpeng khôkqysng ngẩpnnung đuyhkudqlu, “Cógfdt chúbyuvt việbhchc gấfvpep.”

Bạpplech Hiểfmcxu Y thậolrpt khôkqysng còfejtn gìsqus đuyhkfmcxgfdti vớtlkai anh. Trưfvpetlkac kia lúbyuvc chưfvpea kếvhcjt hôkqysn, anh rấfvpet nhàbzgsn rỗidwni, quảudql thựymjgc díletpnh ngưfvpebdxti làbzgsm cho côkqys khôkqysng chịuxzsu nổudcxi. Hiệbhchn thờbdxti đuyhkãudcx kếvhcjt hôkqysn lạpplei bậolrpn rộxdotn, quảudql nhiêhmdvn ngưfvpebdxti đuyhkàbzgsn ôkqysng trưfvpetlkac vàbzgs sau hôkqysn nhâonlvn thátmlpi đuyhkxdot khôkqysng giốcndmng nhau.

Bạpplech Hiểfmcxu Y vừmaasa uốcndmng nưfvpetlkac dừmaasa vừmaasa thầudqlm phỉsvbgtmlpng, vừmaasa nhìsqusn thấfvpey quảudql dừmaasa côkqys lạpplei nghĩanxt tớtlkai đuyhkoạpplen đuyhkcndmi thoạpplei vừmaasa mớtlkai nghe. átmlpnh mắbdxtt côkqys quéfejtt mộxdott vòfejtng lêhmdvn ngưfvpebdxti đuyhkàbzgsn ôkqysng ngồudqli ngay ngắbdxtn đuyhkcndmi diệbhchn, ho khụthtl mộxdott tiếvhcjng mớtlkai nógfdti:“Vậolrpy... em hỏxdoti anh mộxdott việbhchc.”

Tầudqln Uyêhmdvn lôkqysng màbzgsy chau lêhmdvn, átmlpnh mắbdxtt tĩanxtnh mịuxzsch nhìsqusn côkqys, “Cátmlpi gìsqus?”

Bạpplech Hiểfmcxu Y nhăbzgsn nhógfdt chốcndmc látmlpt mớtlkai nógfdti: “Chíletpnh làbzgs... Anh cógfdt cảudqlm thấfvpey ngựymjgc em hơfvpei nhỏxdot khôkqysng?”

“...” Tầudqln Uyêhmdvn nhìsqusn vềmqfb phíletpa côkqys, átmlpnh mắbdxtt khẩpnnun trưfvpeơfvpeng hơfvpen, “Sao đuyhkxdott nhiêhmdvn hỏxdoti loạpplei chuyệbhchn nàbzgsy?”

Bạpplech Hiểfmcxu Y hơfvpei nhắbdxtm mắbdxtt, khôkqysng dátmlpm nhìsqusn anh, “Chỉsvbg muốcndmn biếvhcjt anh cógfdt cảudqlm thấfvpey ngưfvpẹc em nhỏ khôkqysng?”

Tầudqln Uyêhmdvn hơfvpei nắbdxtm tay đuyhkfvpet lêhmdvn môkqysi ho khụthtl mộxdott tiếvhcjng nógfdti: “Còfejtn tốcndmt.”

”Tốcndmt làbzgs ýkqyssqus?” Bạpplech Hiểfmcxu Y khôkqysng hàbzgsi lòfejtng lắbdxtm vớtlkai trảudql lờbdxti củcndma anh, “Làbzgs cảudqlm thấfvpey nhỏxdot hay khôkqysng nhỏxdot?”

Tầudqln Uyêhmdvn mộxdott lầudqln nữmaasa đuyhkưfvpea mắbdxtt nhìsqusn văbzgsn kiệbhchn, khôkqysng mặfvpen khôkqysng nhạpplet trảudql lờbdxti, “Khôkqysng lớtlkan khôkqysng nhỏxdot vừmaasa vặfvpen.”

”Álilkch...” tròfejtng mắbdxtt Bạpplech Hiểfmcxu Y chuyểfmcxn chuyểfmcxn, lạpplei hỏxdoti dòfejt: “Đbnbfàbzgsn ôkqysng khôkqysng phảudqli đuyhkmqfbu thíletpch phụthtl nữmaas ngựymjgc lớtlkan mộxdott chúbyuvt sao?”

Tầudqln Uyêhmdvn thâonlvn thểfmcx cứhbpxng đuyhkbdxt, dùcynx sao mộxdott látmlpt đuyhkãudcx khôkqysi phụthtlc nhưfvpe thưfvpebdxtng, “Cógfdt lẽsvbggfdt ngưfvpebdxti đuyhkàbzgsn ôkqysng thíletpch lớtlkan. Dùcynx sao đuyhkcndmi vớtlkai anh màbzgsgfdti, lớtlkan nhỏxdotfvpeng khôkqysng quan trọudqlng, quan trọudqlng làbzgs xem nógfdthpmw trêhmdvn ngưfvpebdxti ai.” Álilknh mắbdxtt nhìsqusn sang ngưfvpebdxti côkqys, lạpplei bổudcx sung tiếvhcjp, “ởhpmw trêhmdvn ngưfvpebdxti em, lớtlkan nhỏxdot bao nhiêhmdvu anh cũfvpeng thíletpch.”


Lờbdxti nàbzgsy làbzgsm cho côkqys rấfvpet vui mừmaasng, cátmlpi ngưfvpebdxti đuyhkàbzgsn ôkqysng khôkqysng thíletpch nógfdti hoa ngôkqysn xảudqlo ngữmaasbzgsy côkqys biếvhcjt rõcjrh, cho nêhmdvn từmaas miệbhchng anh đuyhkmqfbu làbzgsgfdti thậolrpt.

onlvm tìsqusnh bịuxzs đuyhkudqlletpch đuyhkếvhcjn sa súbyuvt củcndma Bạpplech Hiểfmcxu Y trong nhátmlpy mắbdxtt đuyhkãudcx tan thàbzgsnh mâonlvy khógfdti, côkqys đuyhkfvpet quảudql dừmaasa uốcndmng mộxdott nửipqna lêhmdvn bàbzgsn tràbzgs, thoảudqli mátmlpi ngảudqlhmdvn ghếvhcj sa lon, hai tay đuyhkfvpet dưfvpetlkai đuyhkudqlu, yêhmdvn tĩanxtnh quan sátmlpt ngưfvpebdxti đuyhkàbzgsn ôkqysng đuyhkcndmi diệbhchn.

Anh mộxdott đuyhkudqlu tógfdtc ngắbdxtn màbzgsu đuyhken, khôkqysng cógfdt kiểfmcxu cátmlpch cũfvpeng khôkqysng cắbdxtt cầudqlu kìsqus, mộxdott cátmlpch tựymjg nhiêhmdvn che đuyhksvbgnh đuyhkudqlu, rấfvpet gọudqln gàbzgsng.

mặfvpet màbzgsy anh cógfdt chúbyuvt giốcndmng ngưfvpebdxti châonlvu Âqigfu, đuyhkưfvpebdxtng cong cứhbpxng rắbdxtn lạpplei thâonlvm thúbyuvy mêhmdv ngưfvpebdxti, mũfvpei cao thẳwzrvng uốcndmn lưfvpevxlnn ra mộxdott đuyhkưfvpebdxtng cong đuyhkbhkzp mắbdxtt, làbzgsm ngũfvpe quan càbzgsng thêhmdvm sắbdxtc néfejtt, môkqysi mỏxdotng hơfvpei míletpm, lúbyuvc khôkqysng cưfvpebdxti làbzgsm cho ngưfvpebdxti ta cógfdt cảudqlm giátmlpc béfejtn nhọudqln átmlpp bátmlpch.

Ngũfvpe quan anh lớtlkan lêhmdvn rấfvpet đuyhkbhkzp mắbdxtt, đuyhkưfvpebdxtng cong gưfvpeơfvpeng mặfvpet cũfvpeng rấfvpet tiêhmdvu sátmlpi, sởhpmwanxt anh bịuxzs mọudqli ngưfvpebdxti chúbyuv ýkqys nhưfvpe vậolrpy cũfvpeng vìsqus khuôkqysn mặfvpet nàbzgsy. Nếvhcju khôkqysng, trong nưfvpetlkac ngưfvpebdxti đuyhkxdotc thâonlvn cógfdt tiềmqfbn nhiềmqfbu nhưfvpe vậolrpy, sao hếvhcjt lầudqln nàbzgsy tớtlkai lầudqln khátmlpc chỉsvbg mộxdott mìsqusnh anh đuyhkưfvpevxlnc coi làbzgs ôkqysng xãudcx Quốcndmc dâonlvn đuyhkâonlvy?

tmlpm mưfvpeơfvpei phầudqln trăbzgsm phụthtl nữmaas chưfvpea lậolrpp gia đuyhkìsqusnh đuyhkmqfbu muốcndmn gảudql cho anh, nhưfvpeng chỉsvbggfdtkqys trởhpmw thàbzgsnh ngưfvpebdxti may mắbdxtn nhấfvpet, trởhpmw thàbzgsnh vợvxln anh, trởhpmw thàbzgsnh tìsqusnh đuyhkuxzsch củcndma tátmlpm mưfvpeơfvpei phầudqln trăbzgsm phụthtl nữmaas chưfvpea lậolrpp gia đuyhkìsqusnh. Chỉsvbggfdtkqysgfdt quyềmqfbn đuyhkhbpxng bêhmdvn cạpplenh anh, cógfdt quyềmqfbn hưfvpehpmwng thụthtl anh yêhmdvu thưfvpeơfvpeng, cógfdt quyềmqfbn cùcynxng anh chung giưfvpebdxtng chung gốcndmi.

Tầudqln Uyêhmdvn trong lúbyuvc vôkqyssqusnh ngẩpnnung đuyhkudqlu liềmqfbn nhìsqusn thấfvpey átmlpnh mắbdxtt côkqysgfdtng rựymjgc, anh cảudqlm thấfvpey tim đuyhkolrpp lỡolrp nửipqna nhịuxzsp, nhưfvpeng trêhmdvn mặfvpet lạpplei lạpplenh nhạpplet tựymjg nhiêhmdvn, “Sao nhìsqusn anh nhưfvpe thếvhcj?”

Bạpplech Hiểfmcxu Y ngoắbdxtc ngoắbdxtc ngógfdtn tay vớtlkai anh, cưfvpebdxti híletpp mắbdxtt nógfdti: “Lạpplei đuyhkâonlvy.”

Tầudqln Uyêhmdvn ngẩpnnun ngưfvpebdxti, lậolrpp tứhbpxc cúbyuvi đuyhkudqlu xuốcndmng tiếvhcjp tụthtlc xem văbzgsn kiệbhchn.

“...” Cho nêhmdvn gặfvpep phảudqli loạpplei ngưfvpebdxti cógfdtletpnh khíletpsqus quátmlpi, đuyhkôkqysi khi cũfvpeng rấfvpet mệbhcht mỏxdoti.

Bạpplech Hiểfmcxu Y bịuxzs anh làbzgsm bẽsvbg mặfvpet, quảudql thựymjgc cógfdt bao nhiêhmdvu thấfvpet lạpplec, đuyhkang muốcndmn đuyhkhbpxng dậolrpy đuyhki lêhmdvn giưfvpebdxtng nghỉsvbg mộxdott látmlpt, nhưfvpeng thấfvpey ngưfvpebdxti cao lãudcxnh ngồudqli đuyhkcndmi diệbhchn kia lạpplei đuyhkfvpet văbzgsn kiệbhchn xuốcndmng, bưfvpetlkac châonlvn ưfvpeu nhãudcx đuyhki đuyhkếvhcjn bêhmdvn ngưfvpebdxti côkqys ngồudqli xuốcndmng. Lôkqysng màbzgsy anh nhíletpu lạpplei, trong giọudqlng nógfdti cốcndm ýkqys lộxdot ra chúbyuvt khôkqysng kiêhmdvn nhẫiyhin, “Bảudqlo anh lạpplei đuyhkâonlvy làbzgsm gìsqus?”

Đbnbfxdotng tátmlpc Bạpplech Hiểfmcxu Y chuẩpnnun bịuxzs đuyhkhbpxng dậolrpy ngừmaasng lạpplei, dứhbpxt khoátmlpt nằvhcjm xuốcndmng ghếvhcj sofa lầudqln nữmaasa, nắbdxtm cátmlpnh tay anh, kéfejto xuốcndmng. Tầudqln Uyêhmdvn ngoan ngoãudcxn cúbyuvi ngưfvpebdxti, đuyhkưfvpea khuỷlilku tay chốcndmng hai bêhmdvn vai côkqys. Mặfvpet anh bỗidwnng chốcndmc ghéfejttmlpt vàbzgso, Bạpplech Hiểfmcxu Y cógfdt thểfmcx cảudqlm giátmlpc rõcjrh rệbhcht hôkqys hấfvpep anh phun trêhmdvn mặfvpet côkqys.

kqysfvpebdxti dịuxzsu dàbzgsng đuyhkưfvpea tay sờbdxt sờbdxt mặfvpet anh, kéfejto cổudcx anh xuốcndmng, kềmqfb miệbhchng vàbzgso, dùcynxng đuyhkudqlu lưfvpeolrpi liếvhcjm môkqysi anh, ngậolrpm ngậolrpm cắbdxtn cắbdxtn.


Bịuxzs khinh bạpplec, thâonlvn thểfmcx ngưfvpebdxti đuyhkàbzgsn ôkqysng khẽsvbg cứhbpxng lạpplei, con mắbdxtt mang theo nghi hoặfvpec thâonlvm thúbyuvy chăbzgsm chúbyuvfvpei trêhmdvn mặfvpet côkqys. Bạpplech Hiểfmcxu Y khôkqysng nógfdti lờbdxti nàbzgso, chỉsvbgfvpebdxti mộxdott tiếvhcjng, lạpplei tớtlkai gầudqln hôkqysn môkqysi anh, đuyhkưfvpea lưfvpeolrpi ra mởhpmwbzgsm răbzgsng anh, thăbzgsm dòfejtbzgso trong miệbhchng, ngậolrpm lưfvpeolrpi anh húbyuvt vàbzgsi hơfvpei.

anh rấfvpet nhanh bịuxzskqysbzgsm cho hàbzgso hứhbpxng, đuyhkudcxi khátmlpch thàbzgsnh chủcndm, bắbdxtt đuyhkudqlu lưfvpeolrpi côkqys vừmaasa húbyuvt vừmaasa cắbdxtn.

Hai ngưfvpebdxti hôkqysn sâonlvu màbzgs triềmqfbn miêhmdvn, Tầudqln Uyêhmdvn vốcndmn chốcndmng đuyhkolrp hai bêhmdvn, tay cũfvpeng chầudqlm chậolrpm átmlpp vàbzgso sau lưfvpeng côkqys, cátmlpnh tay siếvhcjt chặfvpet, ôkqysm cảudql ngưfvpebdxti côkqystmlpt vàbzgso anh.

triềmqfbn miêhmdvn trong chốcndmc látmlpt, Tầudqln Uyêhmdvn chậolrpm rãudcxi ngồudqli dậolrpy, đuyhkudqlng thờbdxti ôkqysm côkqyshmdvn, đuyhkfmcxkqys giạppleng châonlvn ngồudqli trêhmdvn đuyhkùcynxi anh, anh thởhpmw hổudcxn hểfmcxn mấfvpey hơfvpei, giọudqlng nógfdti khàbzgsn khàbzgsn, đuyhkơfvpen giảudqln hỏxdoti côkqys, “Muốcndmn?”

tmlpnh tay Bạpplech Hiểfmcxu Y ôkqysm eo anh, thâonlvn thểfmcx nhỏxdot nhắbdxtn xinh xắbdxtn nằvhcjm trong ngựymjgc anh khôkqysng nógfdti gìsqus. Tầudqln Uyêhmdvn đuyhkolrp bảudql vai côkqys, hai tay mòfejtbzgso dưfvpetlkai vạpplet átmlpo, cốcndm gắbdxtng cởhpmwi vátmlpy côkqys xuốcndmng, nhưfvpeng vátmlpy củcndma côkqys ôkqysm chặfvpet, anh khôkqysng cởhpmwi đuyhkưfvpevxlnc, giọudqlng nógfdti mang theo chúbyuvt vộxdoti vàbzgsng, “Cởhpmwi nhưfvpe thếvhcjbzgso?”

Bạpplech Hiểfmcxu Y chọudqlc anh mộxdott cátmlpi, “Khógfdta kéfejto ởhpmw phíletpa sau, khôkqysng thấfvpey sao, đuyhkudql ngốcndmc.”

Tầudqln Uyêhmdvn vộxdoti vàbzgsng đuyhkưfvpea bàbzgsn tay ra phíletpa sau, nhưfvpeng vẫiyhin tìsqusm thậolrpt lâonlvu mớtlkai thấfvpey khógfdta kéfejto, cởhpmwi vátmlpy côkqys xuốcndmng rồudqli, átmlpnh mắbdxtt anh tĩanxtnh mịuxzsch quéfejtt mộxdott vòfejtng trêhmdvn ngưfvpebdxti côkqys.

Nhìsqusn nộxdoti y đuyhkăbzgsng-ten màbzgsu đuyhken kia, Tầudqln Uyêhmdvn chỉsvbg cảudqlm thấfvpey cổudcx họudqlng căbzgsng lêhmdvn, anh trựymjgc tiếvhcjp kéfejto hai bêhmdvn dâonlvy ra, hai tay vữmaasng vàbzgsng ôkqysm vai côkqys, ghéfejt đuyhkudqlu tớtlkai gầudqln, vừmaasa làbzgsm loạpplen vừmaasa lậolrpp lờbdxt bảudqlo: “Cởhpmwi quầudqln átmlpo anh ra.”

fvpetlkai tìsqusnh huốcndmng nàbzgsy, Bạpplech Hiểfmcxu Y đuyhkưfvpeơfvpeng nhiêhmdvn ngoan ngoãudcxn nghe lờbdxti, lúbyuvc nàbzgsy liềmqfbn sờbdxt từmaasng núbyuvt átmlpo sơfvpe mi, chậolrpm rãudcxi cởhpmwi ra, da thịuxzst trêhmdvn ngưfvpebdxti anh rấfvpet nhanh hiệbhchn ra trưfvpetlkac mắbdxtt, cátmlpnh tay rắbdxtn chắbdxtc, ngựymjgc rắbdxtn chắbdxtc, bụthtlng rắbdxtn chắbdxtc, từmaasng đuyhkưfvpebdxtng cong đuyhkmqfbu đuyhkbhkzp làbzgsm cho ngưfvpebdxti ta híletpt thởhpmw khôkqysng thôkqysng.

gfdt lẽsvbgbzgs ýkqys thứhbpxc đuyhkưfvpevxlnc átmlpnh mắbdxtt côkqys đuyhkang sang rựymjgc chăbzgsm chúbyuv nhìsqusn trêhmdvn ngưfvpebdxti mìsqusnh, anh chỉsvbg cảudqlm thấfvpey kíletpch đuyhkxdotng khógfdt nhịuxzsn, lựymjgc đuyhkppleo trêhmdvn miệbhchng khôkqysng khỏxdoti tăbzgsng thêhmdvm mộxdott chúbyuvt, Bạpplech Hiểfmcxu Y lúbyuvc nàbzgsy chịuxzsu đuyhkau thởhpmw nhẹbhkz mộxdott tiếvhcjng,“Anh nhẹbhkz mộxdott chúbyuvt.”

lựymjgc đuyhkppleo trêhmdvn miệbhchng mớtlkai trầudqlm tĩanxtnh lạpplei, lăbzgsn qua lăbzgsn lạpplei trong chốcndmc látmlpt, quầudqln átmlpo hai ngưfvpebdxti toàbzgsn bộxdot bịuxzs cởhpmwi ra, Tầudqln Uyêhmdvn buôkqysng lỏxdotng côkqys mộxdott chúbyuvt, dựymjga vàbzgso trêhmdvn ghếvhcj sofa, cátmlpnh tay dàbzgsi nhàbzgsn nhãudcx đuyhkfvpet trêhmdvn ghếvhcj, giọudqlng khàbzgsn khàbzgsn phâonlvn phógfdt, “Ngồudqli lêhmdvn.”

Bạpplech Hiểfmcxu Y míletpm môkqysi cưfvpebdxti cưfvpebdxti, vừmaasa ngoan ngoãudcxn ngồudqli lêhmdvn, vừmaasa thêhmdvm mộxdott câonlvu, “Tựymjgsqusnh đuyhkxdotng.”

“...”

cynx sao Tầudqln Uyêhmdvn cũfvpeng chưfvpea đuyhkfmcxkqys tựymjgsqusnh đuyhkxdotng, anh dứhbpxt khoátmlpt nâonlvng cátmlpi môkqysng côkqys ôkqysm lêhmdvn, vừmaasa đuyhki vừmaasa làbzgsm đuyhkxdotng tátmlpc, Bạpplech Hiểfmcxu Y khôkqysng biếvhcjt anh muốcndmn làbzgsm gìsqus, hai tay síletpt sao ôkqysm cổudcx anh, đuyhkfmcx phòfejtng mìsqusnh bịuxzsfvpei xuốcndmng.

Tầudqln Uyêhmdvn ôkqysm côkqys đuyhkếvhcjn buồudqlng vệbhch sinh, đuyhkhbpxng ởhpmwfvpeơfvpeng lớtlkan trưfvpetlkac bệbhch rửipqna tay, anh khàbzgsn giọudqlng ởhpmwhmdvn tai côkqysgfdti: “Xem xem anh yêhmdvu em thếvhcjbzgso.”

Bạpplech Hiểfmcxu Y quay đuyhkudqlu nhìsqusn vàbzgso trong gưfvpeơfvpeng, đuyhkãudcx thấfvpey thâonlvn thểfmcx hai ngưfvpebdxti síletpt sao kềmqfbbzgso nhau. Tógfdtc côkqysbzgsi ưfvpetlkat mồudqlkqysi, từmaasng sợvxlni dátmlpn trêhmdvn mặfvpet, còfejtn anh mộxdott bàbzgsn tay nâonlvng côkqys, mộxdott bàbzgsn tay giúbyuvp côkqys hấfvpet tógfdtc ra sau đuyhkudqlu. Álilknh mắbdxtt Bạpplech Hiểfmcxu Y nhìsqusn xuốcndmng, thấfvpey Tầudqln Uyêhmdvn đuyhkang thong thảudql lạpplei ôkqysn nhu làbzgsm đuyhkxdotng tátmlpc, côkqys nhìsqusn thấfvpey sắbdxtc mặfvpet ửipqnng hồudqlng, vộxdoti vàbzgsng vùcynxi đuyhkudqlu lêhmdvn vai anh.

kqys nhẹbhkz nhàbzgsng cắbdxtn vai anh mộxdott cátmlpi, giọudqlng nógfdti lộxdot ra bấfvpet mãudcxn, “Lúbyuvc nàbzgso thìsqus khẩpnnuu vịuxzs nặfvpeng nhưfvpe thếvhcj?” Còfejtn phảudqli nhìsqusn gưfvpeơfvpeng làbzgsm, sao sắbdxtc thàbzgsnh dạppleng nàbzgsy?

Tầudqln Uyêhmdvn lạpplei khôkqysng trảudql lờbdxti, hôkqysn lêhmdvn đuyhksvbgnh đuyhkudqlu côkqys mộxdott cátmlpi, tăbzgsng thêhmdvm khíletp lựymjgc ôkqysm côkqys, đuyhkxdotng tátmlpc cũfvpeng nhanh hơfvpen mộxdott chúbyuvt. Bạpplech Hiểfmcxu Y cảudqlm giátmlpc mìsqusnh tựymjga nhưfvpe mộxdott mảudqlnh látmlponlvy sắbdxtp bịuxzs nghiềmqfbn nátmlpt. Đbnbfxdotng tátmlpc củcndma anh mỗidwni mộxdott lầudqln càbzgsng hung mãudcxnh làbzgsm cho côkqys theo bảudqln năbzgsng ngưfvpetlkac đuyhkudqlu, giốcndmng nhưfvpe đuyhkang trốcndmn trátmlpnh, hoặfvpec nhưfvpebzgs đuyhkưfvpea mìsqusnh lêhmdvn.

trong lúbyuvc vôkqyssqusnh côkqys quay đuyhkudqlu nhìsqusn thoátmlpng qua trong gưfvpeơfvpeng, nhátmlpy mắbdxtt bịuxzstmlpng vẻllcm Tầudqln Uyêhmdvn dọudqla hỏxdotng. Hógfdta ra đuyhkâonlvy chíletpnh làbzgs anh yêhmdvu côkqys, nồudqlng đuyhkolrpm thâonlvm tìsqusnh, con mắbdxtt kia chuyêhmdvn tâonlvm màbzgs hừmaasng hựymjgc chăbzgsm chúbyuvfvpei trêhmdvn ngưfvpebdxti côkqys, mang theo cưfvpebdxtng thếvhcjbzgsn nhẫiyhin, nhưfvpeng lạpplei tuyệbhcht đuyhkcndmi kiêhmdvn đuyhkuxzsnh.

mqfb mộxdott khắbdxtc cuốcndmi cùcynxng, anh thàbzgsnh kíletpnh vùcynxi mặfvpet lêhmdvn vai côkqys, vừmaasa hôkqysn mãudcxnh liệbhcht, vừmaasa dùcynxng giọudqlng nógfdti sớtlkam đuyhkãudcx khàbzgsn khàbzgsn khôkqysng rõcjrhgfdti vớtlkai côkqys: “Thậolrpt muốcndmn đuyhkưfvpea cảudql mạppleng cho em.”

Bạpplech Hiểfmcxu Y kíletpch đuyhkxdotng nógfdti khôkqysng ra lờbdxti, chỉsvbghmdvu to mộxdott lầudqln lạpplei mộxdott lầudqln, vềmqfb sau thậolrpt mệbhcht mỏxdoti khôkqysng chịuxzsu đuyhkưfvpevxlnc, côkqys buôkqysng mìsqusnh mềmqfbm nhũfvpen trêhmdvn ngưfvpebdxti anh khôkqysng nhúbyuvc nhíletpch, dứhbpxt khoátmlpt toàbzgsn bộxdotletpnh vàbzgso anh, dùcynx sao Tầudqln Uyêhmdvn khôkqysng quátmlp phậolrpn, làbzgsm mộxdott lầudqln liềmqfbn thu tay.

Anh rửipqna sạpplech sẽsvbg cho hai ngưfvpebdxti rồudqli trựymjgc tiếvhcjp ôkqysm côkqyshmdvn giưfvpebdxtng nằvhcjm. Bạpplech Hiểfmcxu Y vừmaasa rơfvpei vàbzgso ổudcx chăbzgsn thoảudqli mátmlpi liềmqfbn mệbhcht mỏxdoti muốcndmn ngủcndm. Lúbyuvc mơfvpefvpebzgsng màbzgsng lạpplei nghe thấfvpey chuôkqysng đuyhkiệbhchn thoạpplei di đuyhkxdotng vang lêhmdvn.

Tầudqln Uyêhmdvn nghe chuôkqysng đuyhkiệbhchn thoạpplei di đuyhkxdotng củcndma côkqys liềmqfbn lắbdxtc lắbdxtc, “Di đuyhkxdotng đuyhkang kêhmdvu.”

Bạpplech Hiểfmcxu Y khôkqysng cógfdttmlpch nàbzgso, từmaas trong chăbzgsn đuyhkhbpxng lêhmdvn, lạpplei che khăbzgsn tắbdxtm trưfvpetlkac ngựymjgc ra ngoàbzgsi nghe đuyhkiệbhchn thoạpplei.

Đbnbfiệbhchn thoạpplei làbzgs mộxdott dãudcxy sốcndm xa lạpple gọudqli tớtlkai, Bạpplech Hiểfmcxu Y cógfdt chúbyuvt nghi hoặfvpec, dùcynx sao vẫiyhin tiếvhcjp.

”Vâonlvng? Ai đuyhkfvpey?”

Đbnbfcndmi phưfvpeơfvpeng trầudqlm mặfvpec khôkqysng nógfdti, Bạpplech Hiểfmcxu Y càbzgsng nghi hoặfvpec, “Xin hỏxdoti làbzgs ai?”

”Làbzgskqysi.”

Bạpplech Hiểfmcxu Y cảudqlm thấfvpey nàbzgsy thanh âonlvm cógfdt chúbyuvt quen tai, trong nhấfvpet thờbdxti khôkqysng nhớtlka ra đuyhkưfvpevxlnc, “Thậolrpt ngạpplei quátmlp, cógfdt thểfmcxbzgskqysi quêhmdvn lưfvpeu sốcndmtmlpy, nêhmdvn bâonlvy giờbdxt nghĩanxt khôkqysng ra, xin hỏxdoti, ngàbzgsi làbzgs ai?”

Bạpplech Hiểfmcxu Y đuyhki ra nghe đuyhkiệbhchn thoạpplei, Tầudqln Uyêhmdvn cũfvpeng đuyhki theo. Lúbyuvc nàbzgsy Bạpplech Hiểfmcxu Y đuyhkang đuyhkhbpxng ởhpmw phòfejtng khátmlpch, còfejtn Tầudqln Uyêhmdvn sau khi đuyhki ra liềmqfbn trựymjgc tiếvhcjp ôkqysm lấfvpey côkqys từmaas phíletpa sau, hôkqysn mộxdott cátmlpi lạpplei trêhmdvn cổudcxkqys. Bạpplech Hiểfmcxu Y đuyhkang tậolrpp trung suy nghĩanxt chờbdxt đuyhkcndmi phưfvpeơfvpeng trảudql lờbdxti, Tầudqln Uyêhmdvn đuyhkxdott nhiêhmdvn quấfvpen lêhmdvn, côkqys trừmaasng mắbdxtt liếvhcjc, cảudqlnh cátmlpo anh đuyhkmaasng làbzgsm rộxdotn.

Tầudqln Uyêhmdvn đuyhkưfvpeơfvpeng nhiêhmdvn khôkqysng nghe lờbdxti, cátmlpnh tay ôkqysm lêhmdvn ngưfvpebdxti côkqys khôkqysng thấfvpey chúbyuvt buôkqysng lỏxdotng, dàbzgsy đuyhkfvpec chặfvpet chẽsvbgkqysn lêhmdvn vai côkqys.

”Làbzgskqysi, Nghiêhmdvm Tiêhmdvu Cảudqlnh.”

Bạpplech Hiểfmcxu Y vàbzgs Tầudqln Uyêhmdvn đuyhkudqlng thờbdxti ngẩpnnun ra.

Từmaas lầudqln trưfvpetlkac trốcndmn khỏxdoti biệbhcht thựymjg Nghiêhmdvm gia, côkqysfvpeng khôkqysng gặfvpep lạpplei Nghiêhmdvm Tiêhmdvu Cảudqlnh. Nêhmdvn côkqys khôkqysng biếvhcjt Nghiêhmdvm Tiêhmdvu Cảudqlnh tạpplei sao đuyhkxdott nhiêhmdvn gọudqli đuyhkiệbhchn thoạpplei cho côkqys.

”Cógfdt việbhchc sao?” giọudqlng nógfdti Bạpplech Hiểfmcxu Y rõcjrhbzgsng nhạpplet nhẽsvbgo rấfvpet nhiềmqfbu.

Ngưfvpebdxti đuyhkudqlu kia khẽsvbgfvpebdxti mộxdott tiếvhcjng, “Tôkqysi chỉsvbg muốcndmn hỏxdoti mộxdott chúbyuvt lầudqln trưfvpetlkac vìsqus sao đuyhkxdott nhiêhmdvn em khôkqysng chàbzgso màbzgs đuyhki.”

Lầudqln trưfvpetlkac? Đbnbfpplei khátmlpi chíletpnh làbzgs lầudqln từmaas biệbhcht thựymjg chạppley đuyhki bátmlpo tin cho Tầudqln Uyêhmdvn?

cynx sao giọudqlng nógfdti anh vẫiyhin bìsqusnh tĩanxtnh, khôkqysng giốcndmng nhưfvpebzgs đuyhkang thửipqnfejtfejtt, màbzgs giốcndmng nhưfvpe chỉsvbg hiếvhcju kỳduzpsqus sao côkqys khôkqysng cátmlpo màbzgs biệbhcht. Bạpplech Hiểfmcxu Y cảudqlm thấfvpey cógfdt chúbyuvt buồudqln cưfvpebdxti, trêhmdvn mặfvpet cũfvpeng khôkqysng nhịuxzsn đuyhkưfvpevxlnc tràbzgso phúbyuvng, “Tôkqysi cũfvpeng khôkqysng muốcndmn bịuxzs ngưfvpebdxti ta lấfvpey làbzgsm mồudqli dụthtl.”

”Làbzgs thếvhcj a...” Trong âonlvm thanh củcndma anh khôkqysng cógfdt trátmlpch cứhbpxfvpeng khôkqysng cógfdt phẫiyhin nộxdot, giốcndmng nhưfvpe vớtlkai chuyệbhchn côkqys phátmlp hỏxdotng kếvhcj hoạpplech củcndma bọudqln họudqlfvpeng khôkqysng cho làbzgs đuyhkúbyuvng, trầudqlm ngâonlvm trong chốcndmc látmlpt, anh đuyhkxdott nhiêhmdvn chuyểfmcxn đuyhkmqfbbzgsi,“Tôkqysi nghe nógfdti em kếvhcjt hôkqysn?”

Bạpplech Hiểfmcxu Y nghiêhmdvng đuyhkudqlu nhìsqusn thoátmlpng qua ngưfvpebdxti đuyhkàbzgsn ôkqysng đuyhkang tựymjga cằvhcjm trêhmdvn vai côkqys, tậolrpp trung suy nghĩanxt nghe thanh âonlvm đuyhkudqlu bêhmdvn kia đuyhkiệbhchn thoạpplei, khôkqysng nhúbyuvc nhíletpch.

”Đbnbfúbyuvng, tôkqysi đuyhkãudcx kếvhcjt hôkqysn.”

Đbnbfudqlu kia lạpplei lâonlvm vàbzgso trong trầudqlm mặfvpec, qua mộxdott hồudqli lâonlvu mớtlkai nógfdti: “Tầudqln Uyêhmdvn?”

”Ừbqhj.”

”Tạpplei sao làbzgs anh ta? khôkqysng phảudqli anh ta khôkqysng thíletpch em sao? Khôkqysng phảudqli làbzgsm cho em tâonlvm nhưfvpe tro tàbzgsn sao? Tạpplei sao lạpplei lựymjga chọudqln anh ta?”

Bạpplech Hiểfmcxu Y lạpplei nghiêhmdvng đuyhkudqlu nhìsqusn thoátmlpng qua ngưfvpebdxti kia, nhưfvpeng thấfvpey lôkqysng màbzgsy anh nhíletpu chặfvpet, hiểfmcxn nhiêhmdvn phi thưfvpebdxtng khógfdt chịuxzsu đuyhkcndmi vớtlkai vấfvpen đuyhkmqfb Nghiêhmdvm Tiêhmdvu Cảudqlnh.

”Đbnbfâonlvy... Hìsqusnh nhưfvpekqysi khôkqysng cầudqln phảudqli trảudql lờbdxti anh?”

Đbnbfcndmi phưfvpeơfvpeng trầudqlm mặfvpec rấfvpet lâonlvu mớtlkai cúbyuvi đuyhkudqlu cưfvpebdxti mộxdott tiếvhcjng, mãudcxi khôkqysng đuyhkátmlpp rồudqli nógfdti mộxdott câonlvu: “Bạpplech Hiểfmcxu Y, mặfvpec kệbhch em tin hay khôkqysng, em làbzgs mốcndmi tìsqusnh đuyhkudqlu củcndma anh.”

Bạpplech Hiểfmcxu Y cảudqlm giátmlpc bảudql vai đuyhkau nhógfdti, làbzgs Tầudqln Uyêhmdvn cắbdxtn mộxdott cátmlpi, Nghiêhmdvm Tiêhmdvu Cảudqlnh nghe thấfvpey tiếvhcjng côkqysbyuvt khôkqysng khíletp, anh hỏxdoti, “Khôkqysng tin?”

Bạpplech Hiểfmcxu Y cảudqlm giátmlpc Tầudqln Uyêhmdvn sắbdxtp mấfvpet nhẫiyhin nạpplei, côkqysfvpeng khôkqysng muốcndmn nhiềmqfbu lờbdxti cùcynxng vớtlkai Nghiêhmdvm Tiêhmdvu Cảudqlnh, chỉsvbggfdti: “Bâonlvy giờbdxtgfdti chuyệbhchn nàbzgsy đuyhkãudcx khôkqysng cógfdt ýkqys nghĩanxta, nhìsqusn vàbzgso quãudcxng thờbdxti gian quen biếvhcjt trưfvpetlkac đuyhkâonlvy, tôkqysi hy vọudqlng anh sớtlkam tìsqusm đuyhkưfvpevxlnc hạpplenh phúbyuvc củcndma anh, tạpplem biệbhcht.”

gfdti xong cũfvpeng khôkqysng đuyhkvxlni anh ấfvpey trảudql lờbdxti, côkqys trựymjgc tiếvhcjp cúbyuvp đuyhkiệbhchn thoạpplei.

Đbnbfưfvpea đuyhkiệbhchn thoạpplei di đuyhkxdotng néfejtm lêhmdvn ghếvhcj sofa, côkqys mớtlkai quay đuyhkudqlu nhìsqusn anh, anh cũfvpeng đuyhkang nhíletpu màbzgsy nhìsqusn côkqys, trong mắbdxtt ýkqys tứhbpx khôkqysng thíletpch quảudql thựymjgc quátmlpcjrhbzgsng.

”Anh cũfvpeng thấfvpey làbzgs anh ấfvpey gọudqli đuyhkiệbhchn thoạpplei cho em.”

Álilknh mắbdxtt củcndma anh hơfvpei trầudqlm xuốcndmng, lãudcxnh đuyhkpplem mởhpmw miệbhchng, “Phảudqli, anh thấfvpey đuyhkưfvpevxlnc.”

Bạpplech Hiểfmcxu Y duỗidwni tay ởhpmwcjrhcjrhhmdvn trátmlpn anh, “Vậolrpy anh còfejtn tứhbpxc giậolrpn cátmlpi gìsqus?”

tay ôkqysm trêhmdvn eo côkqys đuyhkxdott ngộxdott siếvhcjt chặfvpet, khiếvhcjn Bạpplech Hiểfmcxu Y híletpt mộxdott ngụthtlm khíletp lạpplenh, côkqys trừmaasng mắbdxtt nhìsqusn anh, “Anh làbzgsm sao?”

Thátmlpi dưfvpeơfvpeng anh giậolrpt giậolrpt, cắbdxtn răbzgsng nógfdti: “Thậolrpt sựymjgbzgs khôkqysng côkqysng bằvhcjng.”

Bạpplech Hiểfmcxu Y bịuxzs lờbdxti nàbzgsy làbzgsm cho bốcndmi rốcndmi, “Cátmlpi gìsqus khôkqysng côkqysng bằvhcjng?”

Anh mởhpmw miệbhchng cắbdxtn mộxdott cátmlpi lêhmdvn môkqysi côkqys rồudqli mớtlkai nógfdti: “Bêhmdvn trátmlpi mộxdott Ngôkqysn họudqlc trưfvpehpmwng, bêhmdvn phảudqli mộxdott Nghiêhmdvm Tiêhmdvu Cảudqlnh, còfejtn anh từmaas đuyhkudqlu đuyhkếvhcjn cuốcndmi cũfvpeng chỉsvbggfdtsqusnh em, em nógfdti côkqysng bằvhcjng sao?”

“...” Bạpplech Hiểfmcxu Y lạpplenh lùcynxng cưfvpebdxti mộxdott tiếvhcjng, “Nghe khẩpnnuu khíletpbzgsy, anh cógfdt mộxdott ngưfvpebdxti phụthtl nữmaasbzgs em còfejtn chưfvpea đuyhkcndm? Muốcndmn côkqysng bằvhcjng anh cũfvpeng đuyhki trátmlpi ôkqysm phảudqli ấfvpep?”

Tầudqln Uyêhmdvn nắbdxtm chặfvpet eo côkqys, Bạpplech Hiểfmcxu Y lúbyuvc nàbzgsy bịuxzs đuyhkau kêhmdvu ra tiếvhcjng, đuyhkang muốcndmn trừmaasng mắbdxtt nhìsqusn anh, vừmaasa quay đuyhkudqlu đuyhkãudcx thấfvpey trong mắbdxtt anh rõcjrhbzgsng cógfdt bao nhiêhmdvu lửipqna giậolrpn.

Álilkch... Xem bộxdottmlpng làbzgs thựymjgc tứhbpxc giậolrpn.

Bạpplech Hiểfmcxu Y cũfvpeng khôkqysng trêhmdvu chọudqlc anh, dứhbpxt khoátmlpt nghiêhmdvng đuyhkếvhcjn hôkqysn. Hai tay nâonlvng mặfvpet anh ôkqysn nhu an ủcndmi: “Đbnbfudqlu tiêhmdvn, em vàbzgs Nghiêhmdvm Tiêhmdvu Cảudqlnh cùcynxng Ngôkqysn họudqlc trưfvpehpmwng đuyhkmqfbu khôkqysng phảudqli nhưfvpe anh nghĩanxt. Em vàbzgs Nghiêhmdvm Tiêhmdvu Cảudqlnh cũfvpeng chỉsvbgbzgs bằvhcjng hữmaasu bìsqusnh thưfvpebdxtng đuyhkếvhcjn khôkqysng thểfmcxsqusnh thưfvpebdxtng hơfvpen. Hơfvpen nữmaasa anh cũfvpeng vừmaasa mớtlkai thấfvpey, bâonlvy giờbdxtfvpeng khôkqysng tíletpnh làbzgs bằvhcjng hữmaasu. Còfejtn Ngôkqysn họudqlc trưfvpehpmwng, em cũfvpeng chưfvpea từmaasng cùcynxng anh ấfvpey mộxdott chỗidwn.” Ởmqfb trêhmdvn mặfvpet anh xoa nhẹbhkzbzgsi cátmlpi lạpplei đuyhkem hai tay ôkqysm cổudcx anh, “Hiệbhchn tạpplei em cùcynxng vớtlkai anh, đuyhkbdxti nàbzgsy kiếvhcjp nàbzgsy em chỉsvbggfdt ngưfvpeơfvpei mộxdott ngưfvpebdxti đuyhkàbzgsn ôkqysng.”

fvpeng khôkqysng biếvhcjt cógfdt phảudqli lờbdxti nàbzgsy cógfdttmlpc dụthtlng hay khôkqysng, sắbdxtc mặfvpet Tầudqln Uyêhmdvn vốcndmn ngưfvpeng trọudqlng rấfvpet nhanh liềmqfbn hòfejta hoãudcxn. Trong hai mắbdxtt tốcndmi tăbzgsm âonlvm trầudqlm cũfvpeng dầudqln dầudqln tràbzgsn ra nhu hòfejta, bàbzgsn tay nâonlvng eo côkqys nhẹbhkz nhàbzgsng vuốcndmt vuốcndmt, lạpplei đuyhkưfvpea đuyhkudqlu đuyhkếvhcjn gầudqln cắbdxtn cắbdxtn vàbzgsnh tai côkqys, giảudqlm thấfvpep thanh âonlvm ởhpmwhmdvn tai côkqysgfdti: “Đbnbfmqfbn bùcynx tổudcxn thấfvpet cho anh.”

Anh thởhpmw ra nhiệbhcht khíletp thổudcxi bêhmdvn tai củcndma côkqys, làbzgsm côkqys ngứhbpxa ngátmlpy, côkqys nghiêhmdvng đuyhkudqlu néfejt trátmlpnh, “Đbnbfmqfbn bùcynx tổudcxn thấfvpet cho anh nhưfvpe thếvhcjbzgso?”

Tầudqln Uyêhmdvn khôkqysng đuyhkátmlpp, trựymjgc tiếvhcjp bếvhcjkqyshmdvn giưfvpebdxtng. Đbnbffvpet côkqyshmdvn giưfvpebdxtng, anh đuyhkãudcx nằvhcjm xuốcndmng bêhmdvn ngưfvpebdxti côkqys. Nằvhcjm xuốcndmng rồudqli môkqysi bắbdxtt đuyhkudqlu chạppley trêhmdvn thâonlvn thểfmcxkqys. Bạpplech Hiểfmcxu Y trừmaasng mắbdxtt liếvhcjc anh mộxdott cátmlpi: “Tạpplei sao anh lạpplei thếvhcjbzgsy? Vừmaasa mớtlkai qua bao lâonlvu lạpplei bắbdxtt đuyhkudqlu, anh trưfvpetlkac kia cũfvpeng khôkqysng thếvhcjbzgsy a Tầudqln Uyêhmdvn!”

kqysi rơfvpei ởhpmw trêhmdvn ngưfvpebdxti côkqys, giọudqlng anh tỏxdot ra mơfvpe hồudql khôkqysng rõcjrh, “Anh đuyhkãudcxgfdti rồudqli, trưfvpetlkac kia làbzgs bởhpmwi vìsqus anh quátmlp ngu xuẩpnnun.”

Anh đuyhkfmcxkqys nằvhcjm nghiêhmdvng, lạpplei nâonlvng mộxdott châonlvn côkqyshmdvn gậolrpp bêhmdvn hôkqysng, trựymjgc tiếvhcjp từmaas phíletpa sau đuyhkâonlvm lêhmdvn mộxdott cátmlpi, Bạpplech Hiểfmcxu Y híletpt mộxdott ngụthtlm khíletp, vừmaasa chịuxzsu đuyhkymjgng anh kíletpch thíletpch côkqys vừmaasa nógfdti: “Anh tiếvhcjt kiệbhchm mộxdott chúbyuvt a, đuyhkmaasng đuyhkfmcx vềmqfb sau lớtlkan tuổudcxi khôkqysng còfejtn sứhbpxc làbzgsm gìsqus.”

đuyhkxdotng tátmlpc anh mộxdott khắbdxtc cũfvpeng khôkqysng ngừmaasng, giọudqlng nógfdti lộxdot ra đuyhkưfvpeơfvpeng nhiêhmdvn,“Đbnbfếvhcjn lúbyuvc đuyhkógfdt sẽsvbg biếvhcjt cógfdt phảudqli anh khôkqysng còfejtn sứhbpxc làbzgsm gìsqus hay khôkqysng.”

“...” Bạpplech Hiểfmcxu Y bịuxzs anh chặfvpen lạpplei, đuyhkang chuẩpnnun bịuxzs giảudqlng đuyhkppleo lýkqys vớtlkai anh. Nhưfvpeng khôkqysng đuyhkvxlni côkqys mởhpmw miệbhchng, giọudqlng anh lạpplenh lùcynxng dẫiyhin theo cảudqlm giátmlpc átmlpp bátmlpch truyềmqfbn đuyhkếvhcjn, “Chuyêhmdvn tâonlvm mộxdott chúbyuvt!” Thậolrpt giốcndmng nhưfvpesqus trừmaasng phạpplet, đuyhkxdotng tátmlpc dưfvpetlkai ngưfvpebdxti anh đuyhkxdott nhiêhmdvn tăbzgsng thêhmdvm vàbzgsi phầudqln, làbzgsm Bạpplech Hiểfmcxu Y liêhmdvn tiếvhcjp húbyuvt khíletp, vừmaasa đuyhkếvhcjn nhưfvpe thếvhcj, côkqys ngưfvpevxlnc lạpplei cũfvpeng khôkqysng dátmlpm nógfdti thêhmdvm nữmaasa.

Việbhchc trong côkqysng ty Tầudqln Uyêhmdvn khôkqysng quátmlp ba ngàbzgsy làbzgs hếvhcjt bậolrpn, tuầudqln trăbzgsng mậolrpt cũfvpeng chíletpnh thứhbpxc bắbdxtt đuyhkudqlu. Dùcynx sao thấfvpey bảudqly ngàbzgsy đuyhkãudcx qua mộxdott nửipqna, muốcndmn đuyhki ra nưfvpetlkac ngoàbzgsi nghỉsvbg tuầudqln trăbzgsng mậolrpt làbzgs khôkqysng thểfmcx, hai ngưfvpebdxti bàbzgsn xong quyếvhcjt đuyhkuxzsnh dứhbpxt khoátmlpt nơfvpei nàbzgso cũfvpeng khôkqysng đuyhki, chỉsvbghpmw nhàbzgs. Ừbqhjm, còfejtn ởhpmw nhàbzgsbzgsm cátmlpi gìsqus, nhưfvpe Tầudqln Uyêhmdvn nógfdti chíletpnh làbzgs “Làbzgsm chíletpnh sựymjg.” Màbzgs nhưfvpe Bạpplech Hiểfmcxu Y nógfdti chíletpnh làbzgs “Cátmlpc loạpplei bắbdxtn cátmlpc loạpplei pằvhcjng.”

Bịuxzs Tầudqln Uyêhmdvn đuyhkfvpet trêhmdvn mátmlpy giặfvpet làbzgsm mộxdott lầudqln rồudqli, anh đuyhkxdott nhiêhmdvn ôkqysm côkqysgfdti bêhmdvn tai: “Thậolrpt muốcndmn cộxdott em lêhmdvn ngưfvpebdxti anh, bấfvpet cứhbpxbyuvc nàbzgso ởhpmw chỗidwnbzgso, muốcndmn gìsqusbzgsm nấfvpey.”

Bạpplech Hiểfmcxu Y thửipqn suy nghĩanxt mộxdott chúbyuvt cảudqlnh tưfvpevxlnng đuyhkógfdt, lậolrpp tứhbpxc lạpplenh toátmlpt, côkqys cắbdxtn lêhmdvn vai anh mộxdott cátmlpi, sẵvyymng giọudqlng: “Em làbzgsgfdtn đuyhkudql chơfvpei củcndma anh sao? Còfejtn trógfdti ởhpmw trêhmdvn ngưfvpebdxti, phátmlpt tiếvhcjt bấfvpet cứhbpxbyuvc nàbzgso?”

Tầudqln Uyêhmdvn cơfvpe hồudqlbzgs khôkqysng chúbyuvt nghĩanxt ngợvxlni, “Đbnbfưfvpeơfvpeng nhiêhmdvn khôkqysng phảudqli, anh chỉsvbg muốcndmn liêhmdvn tụthtlc cùcynxng vớtlkai em, khôkqysng muốcndmn chia ra.”

Bạpplech Hiểfmcxu Y bậolrpt cưfvpebdxti, chọudqlc chọudqlc mặfvpet anh, “Tầudqln Uyêhmdvn, thậolrpt làbzgs nhìsqusn khôkqysng ra, ngoàbzgsi mặfvpet anh nhìsqusn nghiêhmdvm trang, trong xưfvpeơfvpeng lạpplei cógfdt thểfmcx sắbdxtc nhưfvpe thếvhcj.”

”Anh chỉsvbg sắbdxtc vớtlkai em.”

“...”

”Anh còfejtn muốcndmn sắbdxtc mộxdott lầudqln.”

”Anh trátmlpnh ra! Khôkqysng muốcndmn!”

”Muốcndmn!”

“...”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.