Trung Khuyển Nam Thần

Chương 31 : Thân mật

    trước sau   
qowwi thởswth anh quen thuộgikxc nháerxzy mắiucbt bao phủafnc xuốkxppng, Bạebpech Hiểgtccu Y vốkxppn nưdtlimopuc mắiucbt đtsuqãafnc ngừdtling, mộgikxt lầmhivn nữhwhra khôjwkung khốkxppng chếljme nổmajqi mãafncnh liệhrlht rớmoput xuốkxppng, côjwku ngưdtlimopuc mắiucbt nhìqowwn anh, khuôjwkun mặvghut anh tuấlhgzn lãafncng đtsuqang ởswth trưdtlimopuc mắiucbt, côjwku duỗvghui tay kéwvxgo lấlhgzy tàrbre áerxzo anh, nghẹmkekn ngàrbreo nóiucbi vớmopui anh: “Anh khôjwkung việhrlhc gìqoww, thậzzgit tốkxppt quáerxz.”

jwku cảrsyqm giáerxzc thâgikxn thểgtcc anh cứmajqng ngắiucbc, nhưdtling chỉwvxgrbrei giâgikxy, anh đtsuqgikxt nhiêmtnjn cúvauvi ngưdtlisjzki xuốkxppng, lúvauvc côjwku khôjwkung đtsuqckzl phòncuyng trựlymqc tiếljmep ngồckzli xuốkxppng ôjwkum côjwkumtnjn, Bạebpech Hiểgtccu Y trong kinh hoảrsyqng ngắiucbn ngủafnci rấlhgzt nhanh trấlhgzn đtsuqvghunh lạebpei, côjwkujwxpng khôjwkung giãafncy giụcoika, đtsuqgtcc anh ôjwkum côjwkumtnjn xe.

Đqzdzãafnc ngồckzli ổmajqn trêmtnjn ghếljme sau cóiucbebpem che, anh cũjwxpng khôjwkung buôjwkung côjwku ra, màrbre đtsuqgtccjwku ngồckzli trêmtnjn đtsuqùjwkui anh.

erxzi xe làrbre trợudgtdcdl, hai ngưdtlisjzki sau khi lêmtnjn xe khôjwkung cầmhivn Tầmhivn Uyêmtnjn phâgikxn phóiucb, trựlymqc tiếljmep quay đtsuqmhivu đtsuqi xuốkxppng châgikxn núvauvi.

Tầmhivn Uyêmtnjn từdtli trong hộgikxc dưdtlimopui ghếljme ngồckzli lấlhgzy ra mộgikxt cáerxzi hòncuym thuốkxppc nhỏnihj, lạebpei kéwvxgo cáerxznh tay bịvghu thưdtliơqowwng củafnca côjwku, dùjwkung cồckzln i-ốkxppt sáerxzt trùjwkung cho côjwku, sau đtsuqóiucbjwkui thuốkxppc, quấlhgzn băswthng cẩalpan thậzzgin, sau đtsuqóiucbgikxng cáerxzi châgikxn bịvghu trậzzgit lêmtnjn, dùjwkung ngóiucbn cáerxzi bóiucbp mấlhgzy cáerxzi pháerxzn đtsuqerxzn thưdtliơqowwng thếljme, lấlhgzy thêmtnjm mộgikxt chai rưdtliudgtu thuốkxppc, đtsuqmajq ra chúvauvt ímkekt lêmtnjn lòncuyng bàrbren tay, hai tay xoa nóiucbng rồckzli liềckzln xoa lêmtnjn cáerxz châgikxn côjwku.

ncuyng bàrbren tay nong nóng áerxzp lêmtnjn, thâgikxn thểgtcc Bạebpech Hiểgtccu Y run run, bịvghu cảrsyqm giáerxzc thậzzgit nóiucbng bao quanh, đtsuqau đtsuqmopun trêmtnjn mắiucbt cáerxz châgikxn cũjwxpng giảrsyqm bớmoput khôjwkung ímkekt.


Toàrbren bộgikxrbrenh trìqowwnh mộgikxt câgikxu anh cũjwxpng khôjwkung nóiucbi, chỉwvxgjwkung năswthm ngóiucbn tay thon dàrbrei thong thảrsyq ung dung làrbrem việhrlhc nàrbrey, còncuyn Bạebpech Hiểgtccu Y cũjwxpng khôjwkung nhúvauvc nhímkekch, từdtlivauvc anh bôjwkui thuốkxppc cho côjwku, cho đtsuqếljmen khi anh lầmhivn thứmajq hai đtsuqem rưdtliudgtu thuốkxppc đtsuqmajq ra lòncuyng bàrbren tay chàrbreiucbng châgikxn cho côjwku, côjwku mớmopui thu hồckzli suy nghĩmopu, nóiucbi ra nghi vấlhgzn củafnca bảrsyqn thâgikxn cho tớmopui nay.

”Mấlhgzy năswthm trưdtlimopuc, hệhrlh thốkxppng Nghiêmtnjm gia bịvghu hacker tấlhgzn côjwkung, hacker kia chímkeknh làrbre anh đtsuqúvauvng khôjwkung?”

Anh đtsuqem hai tay đtsuqvghut trêmtnjn châgikxn côjwku, khôjwkung ngẩalpang đtsuqmhivu, chỉwvxgafncnh đtsuqebpem đtsuqáerxzp mộgikxt tiếljmeng, “Ừqzwj.”

”Tạebpei sao phảrsyqi làrbrem nhưdtli vậzzgiy? Anh vớmopui Nghiêmtnjm gia cũjwxpng khôjwkung cóiucb âgikxn oáerxzn.”

Anh trầmhivm mặvghuc mộgikxt láerxzt, “Chẳlckong lẽmajq em hy vọubbcng anh trơqoww mắiucbt nhìqowwm em bịvghu bắiucbt nạebpet?”

Bạebpech Hiểgtccu Y chỉwvxg cảrsyqm thấlhgzy giốkxppng nhưdtlirbre bịvghu mộgikxt bàrbren tay lớmopun bóp chăswtḥt hôjwku hấlhgzp, hồckzli lâgikxu cũjwxpng khôjwkung thởswth nổmajqi, quảrsyq nhiêmtnjn làrbre anh, quảrsyq nhiêmtnjn làrbre anh làrbrem, khi đtsuqóiucb anh chỉwvxgrbre mộgikxt sinh viêmtnjn, loạebpei hàrbrenh vi nàrbrey mạebpeo hiểgtccm đtsuqếljmen thếljmerbreo, nếljmeu nhưdtliqoww sẩalpay anh bịvghu bắiucbt, đtsuqdtling nóiucbi ngưdtlisjzki Nghiêmtnjm gia nhâgikxn sẽmajq khôjwkung bỏnihj qua, dùjwku anh cóiucb cha làrbre thiếljmeu tưdtlimopung dựlymqa sau lưdtling cũjwxpng khôjwkung thểgtcc tráerxznh tùjwku tộgikxi.

Nhưdtling anh mạebpeo hiểgtccm nhưdtli thếljme, chỉwvxgrbre hờsjzki hợudgtt mộgikxt câgikxu khôjwkung muốkxppn côjwku bịvghu ngưdtlisjzki khi dễcvyl.

Bạebpech Hiểgtccu Y chỉwvxg cảrsyqm thấlhgzy trong mắiucbt nổmajqi lêmtnjn mộgikxt cảrsyqm giáerxzc chua xóiucbt, côjwku khẽmajq đtsuqiềckzlu chỉwvxgnh hôjwku hấlhgzp, ngăswthn nưdtlimopuc mắiucbt lạebpei hỏnihji: “Anh biếljmet ngưdtlisjzki Nghiêmtnjm gia lầmhivn nàrbrey lừdtlia anh đtsuqếljmen đtsuqâgikxy sao sao?”

Anh dùjwkung rưdtliudgtu thuốkxppc xoa bóiucbp châgikxn côjwku xong, cấlhgzt hòncuym thuốkxppc vàrbreo hộgikxc, lúvauvc nàrbrey mớmopui nhìqowwn côjwku, trong đtsuqôjwkui tròncuyng mắiucbt lạebpenh lẽmajqo làrbre mộgikxt mảrsyqnh bìqowwnh tĩmopunh, khiếljmen ngưdtlisjzki ta khôjwkung nhìqowwn ra tâgikxm tìqowwnh.

”Biếljmet rõqwov.”

Bạebpech Hiểgtccu Y chỉwvxg cảrsyqm thấlhgzy khôjwkung thểgtccdtliswthng tưdtliudgtng nổmajqi, “Biếljmet rõqwov, anh vìqoww sao còncuyn tớmopui?”

áerxznh mắiucbt anh nhìqowwn thẳlckong ởswthjwku, giọubbcng nóiucbi lãafncnh đtsuqebpem nhưdtlijwxp, “Em ởswth trong tay bọubbcn họubbc, anh khôjwkung thểgtcc khôjwkung đtsuqếljmen.”

“...”

Bạebpech Hiểgtccu Y trong lòncuyng thậzzgit sựlymqrbre khóiucb chịvghuu nóiucbi khôjwkung nêmtnjn lờsjzki, vìqoww anh hờsjzki hợudgtt quyếljmet đtsuqvghunh vậzzgin mệhrlhnh mìqowwnh nhưdtli thếljmerbre cảrsyqm thấlhgzy phẫhlucn nộgikx, “Anh khôjwkung sợudgt anh sẽmajq chếljmet trêmtnjn tay bọubbcn họubbc sao?!”

khóiucbe miệhrlhng anh khẽmajq nhếljmech, trong mắiucbt cũjwxpng nổmajqi lêmtnjn chúvauvt vui vẻljme, bộgikx dạebpeng lãafncnh đtsuqebpem giốkxppng nhưdtli đtsuqkxppi vớmopui háerxzt thảrsyqy pháerxzt sinh trêmtnjn thếljme gian nàrbrey đtsuqckzlu khôjwkung cho làrbre đtsuqúvauvng “Anh vìqoww sao tớmopui nơqowwi nàrbrey em khôjwkung biếljmet sao? Chẳlckong lẽmajq anh sợudgt lạebpei chếljmet mộgikxt lầmhivn?”

Bạebpech Hiểgtccu Y ngơqoww ngáerxzc nhìqowwn anh, thậzzgit lâgikxu cũjwxpng tìqowwm khôjwkung đtsuqưdtliudgtc lờsjzki đtsuqáerxzp, cũjwxpng khôjwkung biếljmet qua bao lâgikxu, côjwkuqowwi cóiucb vẻljme mệhrlht mỏnihji lắiucbc đtsuqmhivu, giọubbcng nóiucbi lộgikx ra bấlhgzt đtsuqiucbc dĩmopu, “Tầmhivn Uyêmtnjn, em hiệhrlhn tạebpei thậzzgit đtsuqúvauvng làrbre khôjwkung biếljmet làrbrem gìqoww vớmopui anh bâgikxy giờsjzk.”

áerxznh mắiucbt Tầmhivn Uyêmtnjn trầmhivm trầmhivm nhìqowwn côjwku, trầmhivm mặvghuc mộgikxt láerxzt mớmopui mởswth miệhrlhng, “Anh trảrsyq lờsjzki xong vấlhgzn đtsuqckzl cảrsyqu em, hiệhrlhn tạebpei đtsuqếljmen phiêmtnjn em trảrsyq lờsjzki anh.”

trong giọubbcng nóiucbi kiêmtnjn đtsuqvghunh lộgikx ra khôjwkung cho cựlymq tuyệhrlht, Bạebpech Hiểgtccu Y đtsuqóiucbn áerxznh mắiucbt anh, gậzzgit gậzzgit đtsuqmhivu, “Đqzdzưdtliudgtc.”

”Hôjwkum nay cáerxzi bộgikxerxzng nàrbrey làrbreqoww anh sao?”

Bạebpech Hiểgtccu Y toàrbren thâgikxn căswthng thẳlckong, nhưdtling ngẫhlucm lạebpei, chímkeknh mìqowwnh cũjwxpng đtsuqãafnciucb bộgikxerxzng nàrbrey, cầmhivn gìqoww phảrsyqi ngưdtliudgtng ngùjwkung, liềckzln gậzzgit gậzzgit đtsuqmhivu.

”Vìqowwerxzi gìqoww?” Trong giọubbcng nóiucbi mơqoww hồckzl lộgikx ra cảrsyqm giáerxzc bứmajqc báerxzch.

Bạebpech Hiểgtccu Y cũjwxpng khôjwkung dáerxzm nhìqowwn thẳlckong anh, côjwkuqowwi cúvauvi thấlhgzp đtsuqmhivu, do dựlymq mộgikxt láerxzt còncuyn trảrsyq lờsjzki chi tiếljmet, “Em khôjwkung muốkxppn anh chếljmet.”

mộgikxt khắiucbc kia lúvauvc côjwku dứmajqt lờsjzki, côjwku đtsuqgikxt nhiêmtnjn cảrsyqm giáerxzc khímkek tràrbreng quanh thâgikxn Tầmhivn Uyêmtnjn thậzzgit giốkxppng nhưdtli trong nháerxzy mắiucbt ngưdtling đtsuqubbcng, đtsuqang muốkxppn ngẩalpang đtsuqmhivu nhìqowwn lạebpei côjwku, anh lạebpei đtsuqgikxt nhiêmtnjn duỗvghui tay bóiucbp cằmtnjm côjwku đtsuqgtccjwku đtsuqkxppi diệhrlhn vớmopui anh, đtsuqãafnc thấlhgzy đtsuqjwkui lôjwkung màrbrey anh chăswthm chúvauv nhìqowwn tứmajqc giậzzgin, trong hai mắiucbt cũjwxpng lộgikx ra bao nhiêmtnju âgikxm lãafncnh, môjwkui mỏnihjng màrbreu hồckzlng phấlhgzn mímkekm thàrbrenh nhấlhgzt sợudgti chỉwvxg, khuôjwkun mặvghut vốkxppn lạebpenh lùjwkung nghiêmtnjm túvauvc, nhìqowwn càrbreng thêmtnjm lạebpenh lẽmajqo đtsuqáerxzng sợudgt.

jwku khôjwkung biếljmet rõqwov anh thếljmerbreo, tạebpei sao lạebpei đtsuqgikxt nhiêmtnjn tứmajqc giậzzgin, nhưdtling nhìqowwn bộgikxerxzng nàrbrey, từdtli đtsuqáerxzy lòncuyng côjwku sinh ra mộgikxt loạebpei sợudgtafnci, côjwku chỉwvxg cảrsyqm thấlhgzy Tầmhivn Uyêmtnjn trong trẻljmeo nhưdtling lạebpenh lùjwkung tàrbren nhẫhlucn kia thậzzgit nhưdtli đtsuqãafnc trởswth vềckzl, anh làrbredtliơqowwng giảrsyq đtsuqmajqng ởswth đtsuqwvxgnh cao, anh im lặvghung nhìqowwn chăswthm chúvauv xuốkxppng hếljmet thảrsyqy dưdtlimopui châgikxn, anh uy nghiêmtnjm cùjwkung áerxzp báerxzch làrbrem cho ngưdtlisjzki ta nhìqowwn màrbre sợudgt, anh cao ngạebpeo quyềckzln uy cũjwxpng khôjwkung đtsuqgtcc cho ai khiêmtnju khímkekch.

Nếljmeu nhưdtliiucbi trưdtlimopuc kia Bạebpech Hiểgtccu Y đtsuqkxppi vớmopui Tầmhivn Uyêmtnjn còncuyn cóiucbgikxm lýdcdl phảrsyqn nghịvghuch phảrsyqn kháerxzng, giờsjzk phúvauvt nàrbrey, nhìqowwn qua Tầmhivn Uyêmtnjn trưdtlimopuc mắiucbt tảrsyqn ra lãafncnh khímkek, côjwku mộgikxt cửjwku đtsuqgikxng cũjwxpng khôjwkung dáerxzm, cứmajq vậzzgiy ngoan ngoãafncn tùjwkuy ýdcdl anh.

Trêmtnjn tay anh đtsuqgikx mạebpenh yếljmeu khôjwkung lớmopun, anh ngóiucbn tay cáerxzi thậzzgim chímkekncuyn nhẹmkek nhàrbreng vuốkxppt ve cằmtnjm côjwku, nhưdtling lúvauvc anh mởswth miệhrlhng trong giọubbcng nóiucbi lạebpei lộgikx ra lạebpenh nhạebpet, “Em khôjwkung muốkxppn gặvghup anh, anh đtsuqâgikxy vàrbrei năswthm nàrbrey mộgikxt lầmhivn cũjwxpng khôjwkung xuấlhgzt hiệhrlhn, nếljmeu đtsuqãafnc muốkxppn phủafnci sạebpech quan hệhrlh vớmopui anh, nếljmeu đtsuqãafnc muốkxppn âgikxn đtsuqoạebpen nghĩmopua tuyệhrlht cùjwkung anh, nhưdtli vậzzgiy vìqoww sao khôjwkung làrbrem cho dứmajqt khoáerxzt mộgikxt lầmhivn, em hiệhrlhn thờsjzki bộgikxerxzng nàrbrey tímkeknh cáerxzi gìqoww?”


iucbi đtsuqếljmen chỗvghurbrey, gưdtliơqowwng mặvghut tuấlhgzn túvauv đtsuqgikxt nhiêmtnjn bứmajqc báerxzch tớmopui gầmhivn, mộgikxt đtsuqôjwkui mắiucbt chăswthm chúvauv nhìqowwn đtsuqmhivy lửjwkua giậzzgin vàrbreafncnh ýdcdl gầmhivn ngay trưdtlimopuc mắiucbt, áerxznh mắiucbt anh đtsuqe dọubbca nhìqowwn hai mắiucbt côjwku, côjwkuswthn bảrsyqn khôjwkung còncuyn đtsuqưdtlisjzkng chạebpey, chỉwvxgiucb thểgtcc đtsuqgtcc áerxznh mắiucbt nhưdtli lợudgti kiếljmem kia đtsuqâgikxm vàrbreo trong mắiucbt côjwku.

Anh đtsuqgikxt nhiêmtnjn giảrsyqm hạebpe giọubbcng, nhưdtling giọubbcng nóiucbi lạebpenh lẽmajqo lạebpei khôjwkung cóiucb chúvauvt nàrbreo chậzzgim lạebpei, “Bạebpech Hiểgtccu Y, anh vốkxppn đtsuqvghunh đtsuqkxppi vớmopui em triệhrlht đtsuqgtcc buôjwkung tay, nhưdtling bâgikxy giờsjzk, tim anh mớmopui bìqowwnh tĩmopunh lạebpei bịvghu em quấlhgzy nhiễcvylu, ýdcdl nghĩmopujwxpng dao đtsuqgikxng, bắiucbt đtsuqmhivu từdtligikxy giờsjzk anh sẽmajq khôjwkung đtsuqgtcc cho em rờsjzki khỏnihji anh, cho dùjwku em muốkxppn oáerxzn anh muốkxppn hậzzgin anh, anh cũjwxpng tuyệhrlht khôjwkung buôjwkung tay, rõqwov chưdtlia?”

cảrsyqm giáerxzc kia cứmajqc kỳcoik áerxzp báerxzch buôjwkung xuốkxppng, giọubbcng nóiucbi kia lạebpenh lẽmajqo mang theo cảrsyqnh cáerxzo cũjwxpng khiếljmen ngưdtlisjzki sợudgtafnci, từdtling lờsjzki anh lộgikx ra sứmajqc mạebpenh khôjwkung cho cựlymq tuyệhrlht, Bạebpech Hiểgtccu Y nhậzzgin mệhrlhnh nhắiucbm mắiucbt lạebpei, côjwku đtsuqgikxt nhiêmtnjn pháerxzt hiệhrlhn, Tầmhivn Uyêmtnjn tựlymqa nhưdtlirbre kiếljmep nạebpen củafnca côjwku, côjwku đtsuqsjzki đtsuqsjzki kiếljmep kiếljmep đtsuqckzlu trốkxppn khôjwkung thoáerxzt giam cầmhivm cảrsyqu anh, nếljmeu đtsuqãafnc trốkxppn khôjwkung thoáerxzt, côjwku cầmhivn gìqoww phảrsyqi phímkek sứmajqc lựlymqc, dứmajqt khoáerxzt ngoan ngoãafncn gậzzgit đtsuqmhivu.

hai tay bóiucbp trêmtnjn cằmtnjm côjwku cuốkxppi cùjwkung chậzzgim rãafnci buôjwkung ra, khímkek tứmajqc trêmtnjn ngưdtlisjzki anh khiếljmen ngưdtlisjzki hímkekt thởswth khôjwkung thôjwkung cũjwxpng chầmhivm chậzzgim tảrsyqn đtsuqi, Bạebpech Hiểgtccu Y thởswth phàrbreo nhẹmkek nhõqwovm.

Anh nhưdtlijwxp ôjwkum côjwkurbreo trong ngựlymqc, mộgikxt tay ôjwkum lấlhgzy bảrsyq vai côjwku, mộgikxt tay nắiucbm lấlhgzy bàrbren tay nhỏnihjwvxg nhẹmkek nhàrbreng vuốkxppt ve, Bạebpech Hiểgtccu Y cũjwxpng khôjwkung dáerxzm đtsuqgikxng đtsuqzzgiy, tựlymqa nhưdtli con mồckzli bịvghu anh vữhwhrng vàrbreng giam cầmhivm trong lưdtlimopui, ngoan ngoãafncn đtsuqudgti đtsuqckzl tểgtcc.

”vếljmet thưdtliơqowwng trêmtnjn tay còncuyn đtsuqau khôjwkung?”

giọubbcng nóiucbi khôjwkung giốkxppng vớmopui réwvxgt lạebpenh đtsuqáerxzng sợudgt vừdtlia rồckzli, lúvauvc nàrbrey giọubbcng nóiucbi anh nghe nhu hòncuya rấlhgzt nhiềckzlu, thuầmhivn hậzzgiu êmtnjm tai tựlymqa hồckzlncuyn lộgikx ra âgikxn cầmhivn vàrbre đtsuqau lòncuyng.

Bạebpech Hiểgtccu Y cóiucb chúvauvt kinh ngạebpec, ngưdtlisjzki vừdtlia mớmopui còncuyn lửjwkua giậzzgin ngậzzgip trờsjzki, hậzzgin khôjwkung thểgtcc đtsuqem côjwku ăswthn hếljmet, bâgikxy giờsjzk lạebpei trởswthmtnjn ôjwkun nhu nhưdtli thếljme.

jwku nhưdtlijwxpvauvi đtsuqmhivu xuốkxppng, nghe vậzzgiy chỉwvxg khẽmajq lắiucbc đtsuqmhivu.

Anh cũjwxpng khôjwkung nóiucbi gìqoww thêmtnjm, bàrbren tay kia vẫhlucn nắiucbm bàrbren tay côjwku nhỏnihjwvxg nhẹmkek nhàrbreng vuốkxppt ve, ngóiucbn tay thôjwku lệhrlhdtlimoput qua mu bàrbren tay non mềckzlm, từdtling đtsuqudgtt cảrsyqm giáerxzc nhoi nhóiucbi rấlhgzt nhỏnihjrbrem cho trong lòncuyng côjwkugikxng lêmtnjn mộgikxt trậzzgin run rẩalpay khóiucbiucb thểgtcciucbi.

”Mấlhgzy năswthm qua cóiucb tốkxppt khôjwkung?” giọubbcng nóiucbi anh thuầmhivn hậzzgiu đtsuqgikxt nhiêmtnjn vang lêmtnjn pháerxz vỡmopu trầmhivm mặvghuc.

Bạebpech Hiểgtccu Y ngẩalpan ngưdtlisjzki, lậzzgip tứmajqc gậzzgit gậzzgit đtsuqmhivu, “Còncuyn tốkxppt.” Lạebpei ngẩalpang đtsuqmhivu nhìqowwn anh, “Anh thếljmerbreo? Anh cóiucb khỏnihje khôjwkung?”

áerxznh mắiucbt anh đtsuqãafnc khôjwkui phụcoikc bìqowwnh tĩmopunh, chỉwvxgalpan chứmajqa sắiucbc béwvxgn nhưdtlijwxp khiếljmen khôjwkung ai dáerxzm nhìqowwn thẳlckong.


”Theo ngưdtlisjzki ta nóiucbi còncuyn tímkeknh làrbre tốkxppt.”

Bạebpech Hiểgtccu Y nghe anh trảrsyq lờsjzki, cóiucb chúvauvt ímkekt kinh ngạebpec, cáerxzi gìqoww gọubbci làrbre ngưdtlisjzki ta nóiucbi còncuyn tímkeknh làrbre tốkxppt, côjwku nhăswthn lôjwkung màrbrey nhỏnihj thanh túvauv, “Vậzzgiy rốkxppt cuộgikxc làrbre tốkxppt hay khôjwkung tốkxppt?”

”Khôjwkung tốkxppt.”

“...”

lựlymqc đtsuqebpeo vuốkxppt ve bàrbren tay nhỏnihjwvxg đtsuqgikxt nhiêmtnjn tăswthng thêmtnjm, Bạebpech Hiểgtccu Y đtsuqau đtsuqếljmen thởswth nhẹmkek mộgikxt tiếljmeng, lạebpei nghe từdtli đtsuqwvxgnh đtsuqmhivu truyềckzln đtsuqếljmen lờsjzki anh cóiucb bao nhiêmtnju lãafncnh ýdcdl, “Anh khôjwkung cóiucbjwkudtliơqowwng tâgikxm nhưdtli em.”

“...” Bạebpech Hiểgtccu Y trong lúvauvc nhấlhgzt thờsjzki khôjwkung biếljmet nêmtnjn nóiucbi tiếljmep nhưdtli thếljmerbreo.

Tầmhivn Uyêmtnjn cũjwxpng khôjwkung nóiucbi thêmtnjm, trong nhấlhgzt thờsjzki xung quanh chìqowwm vàrbreo trầmhivm mặvghuc, chỉwvxgrbren tay Tầmhivn Uyêmtnjn kia vẫhlucn bóiucbp bàrbren tay nhỏnihjwvxg củafnca côjwku vuốkxppt ve, tựlymqa nhưdtlirbre đtsuqang mâgikxn mêmtnjiucbn đtsuqckzl chơqowwi yêmtnju thímkekch khôjwkung muốkxppn buôjwkung tay.

Cứmajq nhưdtli vậzzgiy bịvghu anh ôjwkum ngồckzli trêmtnjn đtsuqùjwkui, hai ngưdtlisjzki sáerxzt gầmhivn nhưdtli thếljme, trêmtnjn ngưdtlisjzki anh nhiệhrlht khímkek khôjwkung ngừdtling truyềckzln lêmtnjn ngưdtlisjzki côjwku, chóiucbp mũjwxpi côjwku hoàrbren toàrbren bịvghuqowwi thởswth anh mang theo xâgikxm lưdtliudgtc chiếljmem lấlhgzy, hơqowwn nữhwhra kia da thịvghut rắiucbn chắiucbc trêmtnjn hai châgikxn dưdtlimopui môjwkung cũjwxpng làrbrem cho côjwku cựlymqc kìqoww khôjwkung đtsuqưdtliudgtc tựlymq nhiêmtnjn, côjwkujwxpng khôjwkung dáerxzm lộgikxn xộgikxn, chỉwvxg sợudgt khôjwkung chúvauv ýdcdl cọubbc đtsuqếljmen chỗvghurbreo đtsuqóiucb củafnca anh, bởswthi vìqoww ngồckzli lâgikxu khôjwkung đtsuqgikxng, thâgikxn thểgtccjwkujwxpng chầmhivm chậzzgim cứmajqng ngắiucbc.

Cuốkxppi cùjwkung côjwku thậzzgit khôjwkung chịvghuu nổmajqi, nhịvghun khôjwkung đtsuqưdtliudgtc đtsuqckzl nghịvghu, “Nếljmeu khôjwkung anh đtsuqvghut em xuốkxppng đtsuqi?”

”Gìqoww?” Trong ngữhwhr khímkek củafnca anh khôjwkung nghe ra vui giậzzgin, “Ngồckzli khôjwkung thoảrsyqi máerxzi?”

”Khôjwkung phảrsyqi, em sợudgt anh bịvghu em ngồckzli nhưdtli thếljme, bắiucbp đtsuqùjwkui sẽmajq khóiucb chịvghuu.”

Anh cơqoww hồckzlrbre khôjwkung chúvauvt suy nghĩmopu, gọubbcn gàrbreng linh hoạebpet phun ra hai chữhwhr, “Sẽmajq khôjwkung.”

“...” Bạebpech Hiểgtccu Y cóiucb chúvauvt quẫhlucn.

iucbi thậzzgit, Bạebpech Hiểgtccu Y hiệhrlhn thờsjzki thấlhgzy Tầmhivn Uyêmtnjn thậzzgit đtsuqúvauvng làrbreiucb chúvauvt sợudgt anh, anh khôjwkung buôjwkung côjwku ra, côjwkujwxpng khôjwkung dáerxzm giãafncy giụcoika, dứmajqt khoáerxzt cứmajq nhưdtli vậzzgiy mộgikxt đtsuqưdtlisjzkng cứmajqng còncuyng sốkxppng lưdtling, cho đtsuqếljmen khi xe ngừdtling lạebpei.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.