Tru Tiên

Chương 237 : Sát Ý

    trước sau   
   

lixèa ra khỏi đnvmkại sảnh, Văwahrn Mâfzig̃n thâfziǵy Lục Tuyêpfsv́t Kỳ đnvmkưlixéng ơvylc̉ bêpfsvn ngoài, liêpfsv̀n bưlixeơvylćc đnvmkêpfsv́n hỏi: “Sưlixe muôixeỵi, muôixeỵi vưlixèa đnvmkêpfsv́n đnvmkâfzigy?”.

Lục Tuyêpfsv́t Kỳ khẽ lăwahŕc đnvmkâfzig̀u, đnvmkáp: “Đfmgyêpfsv́n đnvmkã môixeỵt lúc, muôixeỵi muôixeýn đnvmki loanh quanh môixeỵt chút, ơvylc̉ mãi trong phòng, trong lòng sinh nhiêpfsv̀u phiêpfsv̀n muôixeỵn".

wahrn Mâfzig̃n khẽ gâfzig̣t đnvmkâfzig̀u, nói: “Vâfzig̣y cũng tôixeýt, muôixeỵi bảo trọng! Tỷ đnvmki trưlixeơvylćc vâfzig̣y”.

Lục Tuyêpfsv́t Kỳ khẽ gâfzig̣t đnvmkâfzig̀u, nói: “Dạ, sưlixe tỷ, tỷ thong thả!”.

wahrn Mâfzig̃n cưlixeơvylc̀i nhẹ, tưlixè tưlixè quay đnvmki. Bóng dáng nàng dâfzig̀n dâfzig̀n khuâfziǵt sau nhưlixẽng lùm trúc. Lục Tuyêpfsv́t Kỳ vâfzig̃n đnvmkưlixéng trâfzig̀m ngâfzigm yêpfsvn lăwahṛng môixeỵt hôixeỳi, trong lúc này bản thâfzign nàng thâfzig̣t sưlixẹ khôixeyng biêpfsv́t phải đnvmki đnvmkâfzigu, bâfziǵt giác dơvylc̀i gót bưlixeơvylćc đnvmki.




Nhưlixẽng lùm trúc thăwahrm thăwahr̉m, khăwahrp nơvylci toàn môixeỵt phiêpfsv́n màu xanhh lá. Nơvylci chôixeỹ cao gió núi thôixeỷi mạnh, môixeỵt vài nhánh trúc tung lêpfsvn theo cơvylcn gió, kêpfsvu lêpfsvn nhưlixẽng mâfzigm thanh sôixeỵt soạt.

lixeơvylći măwahṛt đnvmkâfziǵt âfzig̉m ưlixeơvylćt, nhưlixẽng chôixeỳi non phá đnvmkâfziǵt, yéu ơvylćt vưlixeơvylcn lêpfsvn. Đfmgyâfzigy đnvmkó, nhưlixẽng mâfzig̀m trúc lú nhú lêpfsvn quanh gôixeýc, trôixeyng tràn đnvmkâfzig̀y sưlixéc sôixeýng.

Xa xa, nơvylci nhưlixẽng nhánh trúc mọc sum xuêpfsv, vọng lại tiêpfsv́ng chim trong trẻo, bâfzig̀u khôixeyng khí phảng phâfziǵt hưlixeơvylcng thơvylcm đnvmkăwahṛc trưlixeng của nhưlixẽng câfzigy trúc. Lục Tuyêpfsv́t Kỳ hít thơvylc̉ thâfzig̣t sâfzigu, nơvylci này khôixeyng có khôixeyng khí phàm tục của nhâfzign gian, tưlixè trưlixeơvylćc đnvmkêpfsv́n nay, đnvmkó là nơvylci nhưlixẽng ngưlixeơvylc̀i tu hành yêpfsvu thích nhâfziǵt, và cũng là nơvylci nhưlixẽng ngưlixeơvylc̀i tu hành xa rơvylc̀i tục thêpfsv́. Ơounỏ đnvmkâfzigy, thêpfsv̉ xác có thêpfsv̉ xa lìa trâfzig̀n thêpfsv́, nhưlixeng tâfzigm vâfzig̃n còn nưlixẻa phâfzig̀n lưlixeu luyêpfsv́n.

Đfmgyang thong thả bưlixeơvylćc đnvmki, khôixeyng hay tưlixẹ lúc nào, Lục Tuyêpfsv́t Kỳ chơvylc̣t tiêpfsv́n vêpfsv̀ nơvylci sau núi, nàng hơvylci kinh ngạc, bâfziǵt giác khóe miêpfsṿng gưlixeơvylc̣ng cưlixeơvylc̀i, thâfzig̀m nghĩ bưlixẽa nay mình khôixeyng dưlixẹ đnvmkịnh đnvmkêpfsv́n đnvmkâfzigy, có lẽ do trưlixeơvylćc kia thưlixeơvylc̀ng đnvmkêpfsv́n chăwahrng, song châfzign vâfzig̃n bưlixeơvylćc tơvylći.

fziǵt quá đnvmkã lơvylc̃ đnvmkêpfsv́n thì cưlixé đnvmki tiêpfsv́p vâfzig̣y, Lục Tuyêpfsv́t Kỳ cũng khôixeyng quay lại, tíêpfsv́p tục đnvmkêpfsv̀u bưlixeơvylćc đnvmki lêpfsvn núi, bâfzig̣c thêpfsv̀m đnvmká nôixeýi bưlixeơvylćc đnvmkưlixea châfzign, khôixeyng xa mâfziǵy là Vọng Nguyêpfsṿt Đfmgyài hoang văwahŕng trêpfsvn Tiêpfsv̉u Trúc Phong.

Hiêpfsṿn giơvylc̀ đnvmkang ban ngày ban măwahṛt, thêpfsvm vào gâfzig̀n đnvmkâfzigy, ThủyNguyêpfsṿt đnvmkại sưlixefzigm tình khôixeyng đnvmkưlixeơvylc̣c tôixeýt mâfziǵy, càng khôixeyng có ai lai vãng đnvmkêpfsv́n nơvylci hẻo lánh này, xung quanh càng tĩnh lăwahṛng, đnvmkưlixeơvylc̣c cái là Lục Tuyêpfsv́t Kỳ luôixeyn quen khôixeyng khí tĩnh lăwahṛng, cưlixé đnvmki lêpfsvn môixeỵt mình, môixeỹi môixeỵt thâfzign câfzigy môixeỹi môixeỵt ngọn cỏ, môixeỹi môixeỵt tảng đnvmká môixeỹi môixeỵt lòng đnvmkưlixeơvylc̀ng đnvmkôixeýi vơvylći nàng mà nói đnvmkêpfsv̀u khôixeyng còn có thêpfsv̉ quen thuôixeỵc hơvylcn đnvmkưlixeơvylc̣c nưlixẽa.

ixeýt nhiêpfsvn vưlixèa đnvmkăwahṛt châfzign lêpfsvn đnvmkỉnh Vọng Nguyêpfsṿt Đfmgyài, Tuyêpfsv́t Kỳ hơvylci kinh ngạc, thâfziǵy nơvylci tiêpfsv̀n sảnh Vọng Nguyêpfsṿt Đfmgyài, môixeỵt bóng ngưlixeơvylc̀i đnvmkã đnvmkưlixéng tưlixè trưlixeơvylćc, dáng vẻ côixey tịch, trưlixeơvylc̀ng phục phâfziǵp phơvylći trong gío, trôixeyng dáng vẻ lại thâfziǵy quen thuôixeỵc, chính là ngưlixeơvylc̀i mà Văwahrn Mâfzig̃n sưlixe tỷ đnvmkang tìm găwahṛp, âfzign sưlixe Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe.

Lục Tuyêpfsv́t Kỳ trong lòng ngạc nhiêpfsvn, tiêpfsv́n đnvmkêpfsv́n phía trưlixeơvylćc, quay ngưlixeơvylc̀i hưlixeơvylćng vêpfsv̀ ThủyNguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe vái dài, thưlixea: "Sưlixe phụ".

Khi âfziǵy, Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixevylci rúng đnvmkôixeỵng, nhưlixe thêpfsv̉ tơvylći giơvylc̀ mơvylćt phát giác đnvmkăwahr̀ng sau có ngưlixeơvylc̀i đnvmkêpfsv́n, bèn quay lại nhìn Tuyêpfsv́t Kỳ, khẽ gâfzig̣t đnvmkâfzig̀u: “Là Tuyêpfsv́t Kỳ à".

Lục Tuyêpfsv́t Kỳ nhìn Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe, chỉ thâfziǵy nét măwahṛt âfzign sưlixevylci xanh xao, vâfzig̃n buôixeỳn bã thưlixeơvylcng tâfzigm, trong thơvylc̀i khăwahŕc này, bâfzig̀u khôixeyng khí trơvylc̉ nêpfsvn tịch mịch là thưlixeơvylc̀ng.

Tuyêpfsv́t Kỳ trong lòng cảm thâfziǵy lo lăwahŕng, nói: "Sưlixe phụ, nơvylci đnvmkâfzigy gió lơvylćn, sưlixe phụ nêpfsvn bảo trọng thâfzign thêpfsv̉".

Lục Tuyêpfsv́t Kỳ hơvylci giâfzig̣t mình, vôixeỵi nói: "Sưlixẹ phụ, đnvmkêpfsṿ tưlixẻ khôixeyng có ý đnvmkó, đnvmkêpfsṿ tưlixẻ...”.

Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe tỏ ra mêpfsṿt mỏi, khẽ xua tay, khóe miêpfsṿng biêpfsv̉u lôixeỵ nét khăwahŕc khôixeỷ, gưlixeơvylc̣ng cưlixeơvylc̀i, nói: "Sưlixe phụ biêpfsv́t, con khôixeyng phải giải thích".




Lục Tuyêpfsv́t Kỳ lăwahṛng yêpfsvn, đnvmkưlixéng ngâfzigy ngưlixeơvylc̀i bêpfsvn Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe, trong lúc này, nàng khôixeyng biêpfsv́t phải nói gì cho tôixeýt.

Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixelixẹa hôixeỳ nhưlixe khôixeyng muôixeýn nói tiêpfsv́p, hai thâfzig̀y trò yêpfsvn lăwahṛng môixeỵt hôixeỳi lâfzigu.

Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe nhưlixewahṛng nhìn đnvmkêpfsv́n nơvylci nào ơvylc̉ phưlixeơvylcng xa, khôixeyng rõ bao lâfzigu, đnvmkôixeỵt nhiêpfsvn mơvylc̉ miêpfsṿng nói: "Con thâfziǵy cảnh săwahŕc của Vọng Nguyêpfsṿt Đfmgyài thêpfsv́ nào?".

Lục Tuyêpfsv́t Kỳ hơvylci ngạc nhiêpfsvn, khôixeyng hiêpfsv̉u Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe hỏi vâfzig̣y có ý gì, bâfziǵt giác lăwahṛng nhìn hôixeỳi lâfzigu, rôixeỳi đnvmkáp lơvylc̀i vị sưlixe phụ đnvmkáng kính của mình: "Có câfzigu cảnh đnvmkẹp thưlixeơvylc̀ng ơvylc̉ nơvylci hiêpfsv̉m trơvylc̉. Nơvylci đnvmkâfzigy vách đnvmká cheo leo, vưlixẹc sâfzigu dưlixẹng đnvmkưlixéng, nhìn lêpfsvn mâfzigy giăwahrng nhưlixe biêpfsv̉n, núi xanh làm bạn. Đfmgyích thị là phong cảnh tuyêpfsṿt mỹ".

Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe khẽ gâfzig̣t đnvmkâfzig̀u, ánh măwahŕt hơvylci khép lại, châfzig̣m rãi nói: "Kỳ thâfzig̣t nhiêpfsv̀u năwahrm trưlixeơvylćc, Tôixey Nhưlixelixe thúc của con lúc còn tu đnvmkạo hạnh tại đnvmkỉnh Tiêpfsv̉u Trúc Phong này, cũng nhưlixe con hiêpfsṿn giơvylc̀, râfziǵt yêpfsvu thích phong quang cảnh săwahŕc nơvylci đnvmkâfzigy, thưlixeơvylc̀ng môixeỵt mình bí mâfzig̣t đnvmkêpfsv́n đnvmkâfzigy ngoạn cảnh”.

Lục Tuyêpfsv́t Kỳ rúng đnvmkôixeỵng, đnvmkưlixea măwahŕt nhìn Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe, chỉ thâfziǵy đnvmkại sưlixe nhè nhẹ thơvylc̉ dài, nói tiêpfsv́p: "Ta và Tôixey Nhưlixelixe muôixeỵi hai ngưlixeơvylc̀i cùng nhau ơvylc̉ đnvmkâfzigy tưlixè tâfziǵm bé, tính ra ta bâfziǵt quá chỉ theo âfzign sưlixe Châfzign Vu đnvmkại sưlixevylćm hơvylcn bà ta môixeỵt năwahrm, thuơvylc̉ niêpfsvn thiêpfsv́u bọn ta ăwahrn cùng mâfzigm, ngủ cùng giưlixeơvylc̀ng, thâfzigm tình tỷ muôixeỵi đnvmkôixeỳng môixeyn thăwahŕm thiêpfsv́t. Bà ta tính tình thưlixeơvylc̀ng ngày vui vẻ hoạt bát hơvylcn ta, cũng là ngưlixeơvylc̀i thích đnvmkêpfsv́n nơvylci đnvmkâfzigy nhâfziǵt, môixeỹi khi có chuyêpfsṿn phiêpfsv̀n muôixeỵn trong lòng, thưlixeơvylc̀ng hay môixeỵt mình tìm đnvmkêpfsv́n đnvmkâfzigy ngoạn cảnh gỉải sâfzig̀u.

Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe nói đnvmkêpfsv́n đnvmkâfzigy, khóe miêpfsṿng mâfziǵp máy, tưlixẹa hôixeỳ nhơvylć lại nhưlixẽng sưlixẹ viêpfsṿc trong nhưlixẽng tháng năwahrm qua, vẻ măwahṛt tưlixeơvylci cưlixeơvylc̀i biêpfsv̉u lôixeỵ niêpfsv̀m hạnh phúc khôixeyn tả nhưlixe khôixeyng dưlixét, dáng vẻ thâfzigm trâfzig̀m côixeý hưlixẽu trêpfsvn khuôixeyn măwahṛt dưlixeơvylc̀ng nhưlixe biêpfsv́n mâfziǵt đnvmki.

"Nhưlixeng... tưlixè khi sưlixe thúc con kêpfsv́t hôixeyn đnvmkêpfsv́n nay, chưlixea môixeỵt lâfzig̀n trơvylc̉ lại đnvmkâfzigy”.

Lục Tuyêpfsv́t Kỳ lăwahṛng yêpfsvn nghe Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe nói xong, bèn nhẹ giọng hỏi: "Sưlixe phụ, Tôixey Nhưlixelixe thúc xuâfziǵt giá sang Đfmgyại Trúc Phong, kêpfsv́t hôixeyn cùng Đfmgypfsv̀n Bâfziǵt Dịch sưlixe thúc, Sưlixe phụ trong lòng khôixeyng đnvmkưlixeơvylc̣c vui lăwahŕm sao?”.

Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixevylci nhẹ lăwahŕc đnvmkâfzig̀u, buôixeyng tiêpfsv́ng thơvylc̉ dài, nói: "Đfmgypfsv̀n Bâfziǵt Dịch tuy tâfzigm tính khôixeyng tôixeýt mâfziǵy, tính khí có vài phâfzig̀n ngang ngưlixeơvylc̣c, nhưlixeng thưlixẹc là môixeỵt phu quâfzign tôixeýt. Tôixey Nhưlixelixe thúc của con kêpfsv́t hôixeyn vơvylći lão, đnvmkó cũng là phúc khí của bà ta, âfzigu cũng là có con măwahŕt nhìn ngưlixeơvylc̀i".

Lục Tuyêpfsv́t Kỳ nghe đnvmkêpfsv́n đnvmkâfzigy, thưlixẹc cũng có vài phâfzig̀n ngơvylc̀ ngơvylc̣, tưlixè trưlixeơvylćc đnvmkêpfsv́n nay, chăwahr̉ng ai khôixeyng biêpfsv́t Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe khôixeyng mâfziǵy hòa hảo đnvmkôixeýi vơvylći Đfmgypfsv̀n Bâfziǵt Dịch, chăwahr̉ng ngơvylc̀ tâfzigm ý của đnvmkại sưlixe lại khác hăwahr̉n vơvylći nhưlixẽng gì nghĩ thâfziǵy, hôixeýt nhiêpfsvn buôixeỵt miêpfsṿng hỏi: "Sao trưlixeơvylćc đnvmkâfzigy sưlixe phụ đnvmkôixeýi vơvylći Đfmgypfsv̀n sưlixe thúc dưlixeơvylc̀ng nhưlixe là...". Vưlixèa thôixeýt ra nưlixẻa câfzigu, Tuyêpfsv́t Kỳ bôixeỹng nhiêpfsvn ngưlixeng lại khôixeyng nói gì nưlixẽa.

Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixelixeơvylc̀i nhẹ tiêpfsv́p lơvylc̀i: “... Dưlixeơvylc̀ng nhưlixe có vẻ khó chịu, lãnh đnvmkạm đnvmkôixeýi vơvylći lão ta chưlixé gì?".

Lục Tuyêpfsv́t Kỳ đnvmkỏ măwahṛt, nói: “Đfmgyêpfsṿ tưlixẻ đnvmkâfzigu dám nghĩ nhưlixefzig̣y”.




Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe nhẹ giọng, nói: “Ngày thưlixeơvylc̀ng sưlixe phụ cùng vơvylći Đfmgypfsv̀n sưlixe thúc con cũng khôixeyng có đnvmkôixeý kỵ gì nhau, càng khôixeyng có chuyêpfsṿn gì nghen nghét nhau. Nhưlixeng sưlixe phụ vơvylći Đfmgypfsv̀n Bâfziǵt Dịch chỉ là khôixeyng qua lại vơvylći nhau, thưlixẹc sưlixẹ mà nói, Đfmgypfsv̀n sưlixe thúc con là môixeỵt ngưlixeơvylc̀i tôixeýt. Trong Thanh Vâfzign Môixeyn chúng ta, khôixeyng mâfziǵy ai có thêpfsv̉ so bì vơvylći lão".

Nói tơvylći đnvmkâfzigy, Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixelixẹa hôixeỳ đnvmkôixeỵt nhiêpfsvn nhơvylć đnvmkêpfsv́n chuyêpfsṿn gì, khẽ nhíu mày, hỏi: "Đfmgyại đnvmkêpfsṿ tưlixẻ của Đfmgypfsv̀n sưlixe thúc con, có phải têpfsvn gọi Tôixeýng Đfmgyại Nhâfzign?”.

Lục Tuyêpfsv́t Kỳ gâfzig̣t gâfzig̣t đnvmkâfzig̀u, khôixeyng biêpfsv́t Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe đnvmkôixeỵt nhiêpfsvn hỏi đnvmkêpfsv́n Tôixeýng Đfmgyại Nhâfzign sưlixe huynh có chuyêpfsṿn gì, liêpfsv̀n đnvmkáp: “Dạ phải, hiêpfsṿn nay Tôixeýng sưlixe huynh châfziǵp chưlixeơvylc̉ng Đfmgyại Trúc Phong nhâfziǵt mạch thủ tọa. Sưlixe phụ, đnvmkôixeỵt nhiêpfsvn sưlixe phụ lại hỏi đnvmkêpfsv́n Tôixeýng sưlixe huynh?”.

Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixewahṛng yêpfsvn môixeỵt hôixeỳi, lại nói: "Văwahrn Mâfzig̃n sưlixe tỷ con, chăwahr̉ng phải có tình ý vơvylći Tôixeýng Đfmgyại Nhâfzign đnvmkó sao?”.

Lục Tuyêpfsv́t Kỳ trong lòng hoảng sơvylc̣, lúc này khôixeyng biêpfsv́t phải nói gì cả. Viêpfsṿc Văwahrn Mâfzig̃n sưlixe tỷ cùng Tôixeýng Đfmgyại Nhâfzign có tình ý vơvylći nhau, hâfzig̀u nhưlixe mọi chuyêpfsṿn ai cũng biêpfsv́t đnvmkêpfsv́n. Ngày thưlixeơvylc̀ng tỷ muôixeỵi trêpfsvn Tiêpfsv̉u Trúc Phong hay đnvmkem chuyêpfsṿn tình của Văwahrn Mâfzig̃n sưlixe tỷ ra trêpfsvu đnvmkùa. Cho đnvmkêpfsv́n khi Đfmgypfsv̀n Bâfziǵt Dịch sưlixe thúc sang Tiêpfsv̉u Trúc Phong câfzig̀u thâfzign cho Tôixeýng Đfmgyại Nhâfzign sưlixe huynh, Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe lại thăwahr̉ng thưlixèng tưlixè chôixeýi. Văwahrn Mâfzig̃n sưlixe tỷ thâfziǵt vọng buôixeỳn bã mâfziǵy ngày khôixeyng dâfzig̣y nôixeỷi. Nhưlixeng nay, đnvmkôixeỵt nhiêpfsvn Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe hỏi đnvmkêpfsv́n, Lục Tuyêpfsv́t Kỳ trong lòng châfziǵn đnvmkôixeỵng, thưlixẹc sưlixẹ khôixeyng biêpfsv́t có nêpfsvn nói thăwahr̉ng ra tôixeýt hơvylcn, hay nêpfsvn giâfziǵu đnvmki là tôixeýt.

Tuy nhiêpfsvn, Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe là ngưlixeơvylc̀i lịch duyêpfsṿt, thâfziǵy vẻ do dưlixẹ của Lục Tuyêpfsv́t Kỳ, thâfziǵu hiêpfsv̉u đnvmkưlixeơvylc̣c âfzig̉n sưlixẹ bêpfsvn trong, nhẹ nhẹ lăwahŕc đnvmkâfzig̀u, thơvylc̉ dài môixeỵt tiêpfsv́ng.

Lục Tuyêpfsv́t Kỳ nhưlixe khôixeyng dăwahr̀n đnvmkưlixeơvylc̣c lòng, nàng vơvylći Văwahrn Mâfzig̃n là đnvmkôixeyi tỷ muôixeỵi cưlixẹc kỳ thâfzign thiêpfsv́t, nay thâfziǵy tình cảm của sưlixe tỷ khôixeyng mâfziǵy xuôixeyi thuâfzig̣n, thưlixẹc bụng hy vọng tỉnh cảm vị sưlixe tỷ đnvmkã yêpfsvu thưlixeơvylcng chăwahrm sóc mình tưlixè nhỏ đnvmkưlixeơvylc̣c mãn nguyêpfsṿn, bèn thu hêpfsv́t dũng khí, nói: "Sưlixe phụ, kỳ thâfzig̣t thì Văwahrn Mâfzig̃n sưlixe tỷ...”.

lixèa thôixeýt đnvmkưlixeơvylc̣c vài tưlixè, chỉ nghe Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe ngăwahŕt lơvylc̀i, châfzig̣m rãi nói: "Thôixeyi, mâfziǵy ngày sau, đnvmkem Văwahrn Mâfzig̃n sang bêpfsvn đnvmkó là xong".

Lục Tuyêpfsv́t Kỳ nhâfziǵt thơvylc̀i ngạc nhiêpfsvn, cơvylcixeỳ khôixeyng dám tin vào tai mình. Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe liêpfsv́c nhìn nàng, cưlixeơvylc̀i cưlixeơvylc̀i: "Sao vâfzig̣y, có phải đnvmkám đnvmkêpfsṿ tưlixẻ các ngưlixeơvylci đnvmkêpfsv̀u luôixeyn luôixeyn cảm thâfziǵy ta là môixeỵt bà lão ngoan côixeý, côixeỷ lôixeỹ khôixeyng chịu thay đnvmkôixeỷi, khôixeyng chịu tác thành hảo sưlixẹ cho đnvmkám đnvmkêpfsṿ tưlixẻ?”.

Trong lòng Tuyêpfsv́t Kỳ vưlixèa vui mưlixèng cho sưlixe tỷ Văwahrn Mâfzig̃n, khẽ cưlixeơvylc̀i nói: “Sưlixe phụ thâfziǵy đnvmkó, nhưlixẽng gì sưlixe phụ nói vơvylći đnvmkêpfsṿ tưlixẻ, thâfzig̣t con cũng khôixeyng dám nghĩ tơvylći. Trưlixeơvylćc hêpfsv́t, thay măwahṛt sưlixe tỷ, đnvmkêpfsṿ tưlixẻ cảm tạ sưlixe phụ”.

Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe đnvmkưlixea măwahŕt nhìn Lục Tuyêpfsv́t Kỳ đnvmkang mỉm cưlixeơvylc̀i, bâfziǵt giác khóe miêpfsṿng lay đnvmkôixeỵng, khẽ thơvylc̉ dài môixeỵt tiêpfsv́ng, quay mình,câfzig̀m trưlixeơvylc̣ng, hưlixeơvylćng nhìn vêpfsv̀ xa xăwahrm, trâfzig̀m ngâfzigm yêpfsvn lăwahṛng.

Lục Tuyêpfsv́t Kỳ đnvmkang cao hưlixéng, thâfziǵy Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe thâfzig̀n tình khác lạ, liêpfsv̀n rụt rè, nói: "Sưlixe phụ, đnvmkôixeỵt nhiêpfsvn sưlixe phụ lại nghĩ đnvmkêpfsv́n viêpfsṿc này, là sao?".

Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixewahṛng yêpfsvn môixeỵt chôixeýc, khôixeyng đnvmkáp, lại hỏi: “Tuyêpfsv́t Kỳ, con tưlixèng theo ta lêpfsvn Đfmgyại Trúc Phong, con thâfziǵy cái chêpfsv́t của Tôixeylixe thúc thêpfsv́ nào?".




Lục Tuyêpfsv́t Kỳ thâfzig̀n tình cung kính, trâfzig̀m ngâfzigm môixeỵt hôixeỳi, nghiêpfsvm măwahṛt nói: "Đfmgyêpfsṿ tưlixẻ nghĩ Tôixeylixe thúc và Đfmgypfsv̀n sưlixe thúc vơvylc̣ chôixeỳng tình thâfzigm, theo nhau ra đnvmki nhưlixefzig̣y, khôixeyng thâfziǵy đnvmkau khôixeỷ gì".

"Vâfzig̣y sao?". Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe khẽ thơvylc̉ dài, thâfzig̀n tình rúng đnvmkôixeỵng, môixeỵt hôixeỳi lâfzigu sau bôixeỹng nói: “Bản ý sưlixe phụ khôixeyng muôixeýn con vì tình cảm mà phiêpfsv̀n nhiêpfsṽu, xao lãng đnvmkạo pháp, nhưlixeng môixeỵt đnvmkơvylc̀i tu hành, cuôixeýi cùng đnvmkưlixeơvylc̣c gì nào?".

Lục Tuyêpfsv́t Kỳ khôixeyng hiêpfsv̉u Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe có ý gì, nhâfziǵt thơvylc̀i khôixeyng dám hỏi nưlixẽa. Chỉ nghe Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe châfzig̣m rãi nói: "Thuyêpfsv́t trưlixeơvylc̀ng sinh vâfzig̃n là hưlixeixey phiêpfsvu diêpfsvu, khôixeỷ tu cả đnvmkơvylc̀i, bâfziǵt quá đnvmkánh đnvmkôixeỷi đnvmkưlixeơvylc̣c mâfziǵy trăwahrm năwahrm hưlixe hão, Tôixeylixe thúc của ngưlixeơvylci xem cuôixeỵc sôixeýng và đnvmkạo hạnh trăwahrm năwahrm nhưlixe khôixeyng, ánh măwahŕt quyêpfsv́t tâfzigm đnvmkó thâfzig̣t sưlixẹ khôixeyng biêpfsv́t đnvmkã vưlixeơvylc̣t hơvylcn ta bao nhiêpfsvu rôixeỳi".

Lục Tuyêpfsv́t Kỳ trong lòng nhâfziǵt thơvylc̀i rúng đnvmkôixeỵng, hôixeýt nhiêpfsvn kêpfsvu lêpfsvn: "Sưlixe phụ...".

"Môixeỵt đnvmkơvylc̀i tu hành, tu hành môixeỵt đnvmkơvylc̀i, tu đnvmkưlixeơvylc̣c đnvmkăwahŕc đnvmkạo, lại là tu khôixeyng còn nhâfzign tính, đnvmkó khôixeyng phải là khôixeỷ sao?". Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe thơvylc̉ dài môixeỵt tiêpfsv́ng, hơvylc̀ hưlixẽng thôixeýt: "Thâfzig̣t ra đnvmkạo là gì, cái gì gọi là đnvmkạo, ta tu cả đnvmkơvylc̀i, mãi cho đnvmkêpfsv́n nay lại vâfzig̃n còn hơvylci mơvylcixeỳ".

Lục Tuyêpfsv́t Kỳ đnvmkưlixéng bêpfsvn, khôixeyng dám lêpfsvn tiêpfsv́ng, Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe cũng đnvmkưlixéng yêpfsvn trâfzig̀m măwahṛc hôixeỳi lâfzigu, xuâfziǵt thâfzig̀n, bôixeỹng nhiêpfsvn khẽ lăwahŕc đnvmkâfzig̀u, tưlixẹa hôixeỳ khôixeyng muôixeýn nhơvylć lại chuyêpfsṿn đnvmkã qua, liêpfsv̀n quay ngưlixeơvylc̀i đnvmki xuôixeýng núi. Lục Tuyêpfsv́t Kỳ trôixeyng theo, câfziǵt tiêpfsv́ng gọi vơvylći theo: “Sưlixe phụ! Ngưlixeơvylc̀i đnvmki đnvmkâfzigu vâfzig̣y?”.

Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixelixèng lại, nói: “Sưlixẹ viêpfsṿc của Văwahrn Mâfzig̃n sưlixe tỷ con, ý sưlixe phụ đnvmkã quyêpfsv́t. Con cưlixé đnvmki nói cho nó biêpfsv́t. Bâfziǵt quá....”.

Chưlixea dưlixét lơvylc̀i, thâfzign hình đnvmkại sưlixe quay lại, trêpfsvn măwahṛt biêpfsv̉u hiêpfsṿn niêpfsv̀m thưlixeơvylcng xót, ngưlixeơvylćc nhìn Lục Tuyêpfsv́t Kỳ, nói: "Nhìn lại bản thâfzign con, Tuyêpfsv́t Kỳ, có tưlixèng nghĩ tơvylći mình chưlixea?".

Lục Tuyêpfsv́t Kỳ thâfziǵt kinh, nói: "Làm sao ạ?", tưlixéc thơvylc̀i vẻ măwahṛt trăwahŕng bêpfsṿch đnvmki, gưlixeơvylc̣ng cưlixeơvylc̀i, nhẹ giọng nói tiêpfsv́p: “Sưlixe phụ, đnvmkêpfsṿ tưlixẻ sôixeý mêpfsṿnh khôixeyng tôixeýt, khôixeyng dám vọng tưlixeơvylc̉ng nhiêpfsv̀u”.

Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe nhìn chăwahrm chăwahrm vào Tuyêpfsv́t Kỳ, ngưlixeơvylc̀i học trò xinh đnvmkẹp, mỹ lêpfsṿ của mình, chỉ thâfziǵy xiêpfsvm y trăwahŕng phâfziǵp phơvylći bay, trôixeyng có vẻ bâfziǵt phàm, vẻ măwahṛt hiêpfsṿn nét buôixeỳn bã, khôixeyng biêpfsv́t đnvmkã chưlixéa châfziǵt tưlixẹ bao giơvylc̀.

Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe trong lòng thoáng rúng đnvmkôixeỵng, khôixeyng khỏi thưlixeơvylcng cảm, câfziǵt tiêpfsv́ng gọi: “Tuyêpfsv́t Kỳ!”.

Lục Tuyêpfsv́t Kỳ tiêpfsv́n đnvmkêpfsv́n, ngưlixeơvylćc nhìn Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixe, chỉ nghe đnvmkại sưlixe nhẹ nhàng nói: "Tuyêpfsv́t Kỳ, tình cảm con thâfzig̣t ủy mị, nêpfsv́u con khôixeyng hôixeỳi tâfzigm chuyêpfsv̉n ý, sưlixe phụ cũng khôixeyng có phép gì giảng giải cho con. Con là đnvmkêpfsṿ tưlixẻ đnvmkăwahŕc ý nhâfziǵt của sưlixe phụ. Sưlixe phụ khôixeyng đnvmkành lòng thâfziǵy con nhưlixefzig̣y. Trong tưlixeơvylcng lai nêpfsv́u con nguyêpfsṿn ý hôixeỳi đnvmkâfzig̀u, tuy Thanh Vâfzign Môixeyn có giơvylći đnvmkpfsv̀u quy củ, ta cũng vì con mà gánh vác hêpfsv́t, con khôixeyng phải lo lăwahŕng bâfziǵt cưlixé gì".

Lục Tuyêpfsv́t Kỳ thâfzign mình rúng đnvmkôixeỵng, run râfzig̉y, trong lòng bâfziǵt nhâfzig̃n, khôixeyng yêpfsvn, bâfziǵt giác kêpfsvu lêpfsvn: "Sưlixe phụ...", rôixeỳi ngưlixeng băwahṛt, khôixeyng biêpfsv́t phải nói làm sao.




Thủy Nguyêpfsṿt đnvmkại sưlixelixèa nhẹ cưlixeơvylc̀i, lại vưlixèa thơvylc̉ dài môixeỵt tiêpfsv́ng, quay mình bưlixeơvylćc đnvmki, chăwahr̉ng mâfziǵy chôixeýc bóng dáng đnvmkã khuâfziǵt xa dưlixeơvylći vách núi đnvmká, chỉ còn thoảng lại môixeỵt làn gió nhẹ văwahrng văwahr̉ng truyêpfsv̀n tiêpfsv́ng than: “Hỏi thêpfsv́ gian, tình là gì...?".

Lục Tuyêpfsv́t Kỳ vâfzig̃n đnvmkưlixéng lăwahṛng, nhâfziǵt thơvylc̀i thâfzign trí mêpfsv loạn, sâfzig̀u khôixeỷ, tơvylc lòng trăwahrm môixeýi, nghĩ ngơvylc̣i nhưlixeng vâfzig̃n khôixeyng hiêpfsv̉u đnvmkưlixeơvylc̣c gì mâfziǵy, chỉ càng thâfziǵy quâfzig̃n trí thêpfsvm, trong lòng bâfziǵt giác rúng đnvmkôixeỵng nhơvylć lại, trưlixeơvylćc đnvmkâfzigy khôixeyng lâfzigu, tại khu nghĩa đnvmkịa hoang phêpfsv́ bêpfsvn ngoài thành Hà Dưlixeơvylcng, Đfmgypfsv̀n Bâfziǵt Dịch chăwahr̉ng đnvmkã nói nhưlixẽng đnvmkpfsv̀u này sao...

  * * * * * *

ixeỳ Kỳ Sơvylcn, Quỷ Vưlixeơvylcng Tôixeyng tôixeỷng đnvmkưlixeơvylc̀ng.

ixeỵt thâfzign ảnh tuyêpfsṿt đnvmkẹp xuâfziǵt hiêpfsṿn trêpfsvn con đnvmkưlixeơvylc̀ng trong lòng núi nơvylci tôixeỷng đnvmkưlixeơvylc̀ng của Quỷ Vưlixeơvylcng Tôixeyng tọa lạc, khôixeyng giôixeýng vơvylći mọi vâfzig̣t xám xịt năwahṛng nêpfsv̀ xung quanh, thâfzign ảnh đnvmkó băwahŕn vụt đnvmki, phảng phâfziǵt lâfziǵp loáng ánh sáng lóe măwahŕt, quét môixeỵt luôixeỳng sáng giưlixẽa khôixeyng khí ngôixeỵt ngạt ơvylc̉ đnvmkâfzigy.

Trong thôixeyng đnvmkạo thỉnh thoảng có đnvmkêpfsṿ tưlixẻ của Quỷ Vưlixeơvylcng Tôixeyng đnvmki lại, cơvylcixeỳ khôixeyng có ngưlixeơvylc̀i nào là khôixeyng bị nàng thu hút, nhưlixeng sóng măwahŕt của nưlixẽ tưlixẻ đnvmkó quét qua chôixeỹ nào, chôixeỹ đnvmkó ai ai cũng rôixeýi rít nhanh châfzign tránh ra, tưlixẹa hôixeỳ khôixeyng dám tiêpfsv́p xúc nhiêpfsv̀u vơvylći nàng. Có thêpfsv̉ coi nhưlixe trong Quỷ Vưlixeơvylcng Tôixeyng này, xem ra nàng cũng chiêpfsv́m môixeỵt đnvmkịa vị đnvmkăwahṛc thù.

Con ngưlixeơvylc̀i nàng cũng thâfzig̣t đnvmkăwahṛc biêpfsṿt, nhan săwahŕc kiêpfsv̀u mỵ vôixey cùng, tuy so vơvylći Cưlixẻu Vĩ Thiêpfsvn Hôixeỳ Tiêpfsv̉u Bạch còn kém vài phâfzig̀n bá mị, lại hơvylcn đnvmkưlixeơvylc̣c vài phâfzign nhu hòa, bâfziǵt quá nàng đnvmkã tưlixèng mang thâfzign phâfzig̣n Diêpfsṿu côixeyng tưlixẻ của Hoan Hơvylc̣p Phái – Kim Bình Nhi, hôixeym nay ngang nhiêpfsvn tiêpfsv́n vào đnvmkịa giơvylći Quỷ Vưlixeơvylcng Tôixeyng, vâfzig̃n tỏ ra khôixeyng chút dè dăwahṛt.

Kim Bình Nhi tưlixẹa hôixeỳ chăwahr̉ng quan tâfzigm mâfziǵy đnvmkêpfsv́n ánh măwahŕt mọi ngưlixeơvylc̀i, vơvylći nàng mà nói, viêpfsṿc mọi ngưlixeơvylc̀i nhìn ngó đnvmkã thành thói quen tưlixè lâfzigu. Tại trưlixeơvylc̀ng hạo kiêpfsv́p tâfzign sát yêpfsvu thú, ơvylc̉ Nam Cưlixeơvylcgn Thâfzig̣p Đfmgyại Vạn Sơvylcn - Trâfziǵn Ma Côixeỷ Đfmgyôixeỵng, nàng khó khăwahrn lăwahŕm mơvylći thoát cảnh khôixeýng nguy, quay vêpfsv̀ Trung Thôixeỷ, khúc chiêpfsv́t trong chuyêpfsṿn đnvmkó khôixeyng môixeỵt ai khác biêpfsv́t, nhưlixeng chăwahr̉ng hêpfsv̀ kêpfsv̉ lại vơvylći bâfziǵt kỳ ai.

Giơvylc̀ phút này, phưlixeơvylcng hưlixeơvylćng của nàng chỉ có môixeỵt, Quỷ Vưlixeơvylcng muôixeýn triêpfsṿu kiêpfsv́n nàng.

Kim Bình Nhi tiêpfsv́n gâfzig̀n đnvmkêpfsv́n ngã rẽ thôixeyng đnvmkạo, đnvmkôixeýi diêpfsṿn là hai ngã thôixeyng đnvmkạo năwahr̀m mé hưlixẽu và tả, dài hun hút, liêpfsv̀n dưlixèng bưlixeơvylćc, quay vêpfsv̀ hưlixeơvylćng thôixeyng lôixeỵ mé tả nhìn qua môixeỵt lưlixeơvylc̣t, khoảnh khăwahŕc, ánh măwahŕt nàng chơvylc̣t lóe lêpfsvn tia sáng kỳ dị, rôixeỳi lại biêpfsv́n mâfziǵt, bưlixeơvylćc châfzign hưlixeơvylćng vêpfsv̀ thôixeyng đnvmkạo mé hưlixẽu tiêpfsv́n vào.

Nhưlixẽng tôixeỷn thâfziǵt do cơvylcn đnvmkịa châfziǵn côixeỷ quái xảy ra thình lình cách đnvmkâfzigy khôixeyng lâfzigu đnvmkã vâfzig̃n còn có thêpfsv̉ thâfziǵy nơvylci nơvylci, trêpfsvn vách đnvmká sơvylcn nham, hiêpfsṿn ra nhưlixẽng vêpfsv́t nưlixét lơvylćn có nhỏ có, suôixeýt bôixeýn phưlixeơvylcng tám hưlixeơvylćng, trong con đnvmkưlixeơvylc̀ng ngâfzig̀m thôixeyg gió mát mẻ, vâfzig̃n còn lơvylc̉n vơvylc̉n mùi máu tanh thoang thoảng, khôixeyng trưlixè khưlixẻ đnvmkưlixeơvylc̣c.

Mùi huyêpfsv́t khí này, Kim Bình Nhi dĩ nhiêpfsvn cũng cảm thâfziǵy đnvmkưlixeơvylc̣c, chỉ là trong lòng nàng thâfziǵy ngạc nhiêpfsvn, nhưlixeng săwahŕc măwahṛt khôixeyng hêpfsv̀ biêpfsv̉u lôixeỵ, khoảnh khăwahŕc, đnvmkịa vị của nàng trong Quỷ Vưlixeơvylcng Tôixeyng ngày nay khôixeyng băwahr̀ng Hơvylc̣p Hoan Phái thuơvylc̉ trưlixeơvylćc, dĩ nhiêpfsvn cũng khôixeyng lo nhiêpfsv̀u chuyêpfsṿn. Trong lòng nàng bâfziǵt giác lo sơvylc̣. Vôixeýn là ngưlixeơvylc̀i có kiêpfsv́n thưlixéc lịch duyêpfsṿt, nàng cảm thâfziǵy mùi tinh huyêpfsv́t này tâfziǵt có đnvmkpfsv̀u gì côixeỷ quái đnvmkâfzigy.

Trong khi mãi mêpfsv nghĩ ngơvylc̣i, Kim Bình Nhi đnvmkã xuyêpfsvn qua môixeỵt thôixeyng đnvmkạo tiêpfsv́n đnvmkêpfsv́n bêpfsvn ngoài căwahrn ôixeýc của Quỷ Vưlixeơvylcng, tơvylći đnvmkâfzigy dưlixèng lại, mơvylći mơvylc̉ miêpfsṿng đnvmkịnh kêpfsvu ngưlixeơvylc̀i đnvmki thôixeyng báo, đnvmkôixeỵt nhiêpfsvn cánh cưlixẻa đnvmká năwahṛng nêpfsv̀ mơvylc̉ ra, truyêpfsv̀n ra tiêpfsv́ng cưlixeơvylc̀i lơvylćn Quỷ Vưlixeơvylcng: “Là Kim Bình Nhi? Mau vào đnvmkâfzigy!”.

Kim Bình Nhi hơvylci lo lăwahŕng, nhưlixeng trêpfsvn khuôixeyn măwahṛt vâfzig̃n nơvylc̉ nụ cưlixeơvylc̀i tưlixẹ nhiêpfsvn, nói: "Dạ!", vưlixèa nói vưlixèa tiêpfsv́n vào.

Chỉ thâfziǵy bêpfsvn trong thạch thâfziǵt rôixeỵng rãi, sáng sủa, xung quanh bày trí tráng lêpfsṿ, nhưlixeng khôixeyng quá xa hoa, thêpfsvm vào khôixeyng khí trang nghiêpfsvm, Quỷ Vưlixeơvylcng ngôixeỳi cạnh bàn, phía trưlixeơvylćc có môixeỵt tâfzig̣p giâfziǵy lơvylćn, bêpfsvn đnvmkăwahṛt bôixeỵ văwahrn phòng tưlixé bảo, dưlixeơvylc̀ng nhưlixe đnvmkang luyêpfsṿn chưlixẽ.

Kim Bình Nhi nhìn Qủy Vưlixeơvylcng, mỉm cưlixeơvylc̀i câfziǵt tiêpfsv́ng ngọt ngào: "Tôixeyng chủ, hôixeym nay cao hưlixéng, phải chăwahrng đnvmkang luyêpfsṿn chưlixẽ?”.

Quỷ Vưlixeơvylcng quay nhìn vêpfsv̀ phía Kim Bình Nhi, khóe miêpfsṿng hơvylci khẽ cưlixeơvylc̀i. Nụ cưlixeơvylc̀i trêpfsvn khuôixeyn măwahṛt Kim Bình Nhi đnvmkôixeỵt nhiêpfsvn lạnh băwahrng, nàng cảm thâfziǵy mục quang Quỷ Vưlixeơvylcng nhưlixe hai đnvmkạo binh khí săwahŕc bén băwahŕn qua, nhìn vào, đnvmkôixeyi măwahŕt mình cảm thâfziǵy rát rát.

Liêpfsv̀n đnvmkó Quỷ Vưlixeơvylcng lâfzig̣p tưlixéc thu giâfziǵu thâfzig̀n quang, cúi nhìn xuôixeýng tâfzig̣p giâfziǵy trăwahŕng trêpfsvn bàn, vưlixèa đnvmkưlixea tay khẽ vâfzig̃y ra hiêpfsṿu, nói: “Ngưlixeơvylci lại xem xem, lão phu viêpfsv́t thêpfsv́ nào".

Trong lòng Kim Bình Nhi càng lo lăwahŕng, trưlixeơvylćc đnvmkâfzigy đnvmkôixeyi lâfzig̀n diêpfsṿn kiêpfsv́n Quỷ Vưlixeơvylcng, nàng khôixeyng hêpfsv̀ có cảm giác này, bâfziǵt quá trong thơvylc̀i gian gâfzig̀n đnvmkâfzigy, Quỷ Vưlixeơvylcng đnvmkạo hạnh côixeyng lưlixẹc dưlixeơvylc̀ng nhưlixeixeỵt ngày tăwahrng tiêpfsv́n ngàn dăwahṛm.

Tuy nhiêpfsvn Kim Bình Nhi khôixeyng phải là hạng ngưlixeơvylc̀i thôixey thiêpfsv̉n, trong tâfzigm nàng tưlixẹ có chủ ý riêpfsvng, khuôixeyn măwahṛt rạng rơvylc̃ tưlixẹ nhiêpfsvn, tưlixè tưlixè bưlixeơvylćc đnvmkêpfsv́n, mang theo môixeỵt làn hưlixeơvylcng thơvylcm thoang thoảng, khẽ mỉm cưlixeơvylc̀i nói: "Tôixeyi là kẻ tục nhâfzign đnvmkôixeýi vơvylći viêpfsṿc viêpfsv́t chưlixẽ khôixeyng thôixeyng suôixeýt gì, Tôixeyng chủ lại muôixeýn tôixeyi xem, thâfzig̣t làm khó cho tôixeyi lăwahŕm chăwahrng”.

Quỷ Vưlixeơvylcng khẽ cưlixeơvylc̀i, khôixeyng đnvmkáp lại, bưlixeơvylćc vêpfsv̀ phía Kim Bình Nhi đnvmkưlixéng ơvylc̉ cạnh bàn, đnvmkang nhìn vêpfsv̀ tâfzig̣p giâfziǵy trăwahŕng, trêpfsvn măwahṛt tâfzig̣p giâfziǵy đnvmkâfzig̣p vào măwahŕt nàng duy môixeỵt chưlixẽ lơvylćn rành rành: "SÁT!".

Chưlixẽ đnvmkó môixeỹi môixeỵt nét ngang đnvmkưlixeơvylc̀ng móc đnvmkêpfsv̀u cưlixéng cỏi mạnh bạo, dụng lưlixẹc năwahṛng nêpfsv̀, nhưlixe muôixeýn xuyêpfsvn qua giâfziǵy mà lọt ra, quyêpfsv́t khôixeyng phải là hình tưlixeơvylc̣ng đnvmkoan chính của lôixeýi viêpfsv́t khải thưlixe, cũng khôixeyng giôixeýng lôixeýi viêpfsv́t thảo thưlixe đnvmkâfzig̣m lơvylc̣t tưlixẹ nhiêpfsvn, ý quá tưlixẹ do, môixeỵt luôixeỳng khí sát tâfzig̣n giêpfsv́t tuyêpfsṿt cuôixeỳn cuôixeỵn trào ra.

Kim Bình Nhi trong lòng rúng đnvmkôixeỵng, tưlixẹa hôixeỳ cảm thâfziǵy bêpfsvn mình có ánh mục quang băwahrng giá, bêpfsvn tai lại nghe thâfziǵy tiêpfsv́ng cưlixeơvylc̀i hòa ái của Quỷ Vưlixeơvylcng truyêpfsv̀n lại và nói: "Bình Nhi! Ngưlixeơvylci cảm thâfziǵy chưlixẽ đnvmkó viêpfsv́t thêpfsv́ nào?".

Kim Bình Nhi mỉm cưlixeơvylc̀i, nụ cưlixeơvylc̀i nhưlixe làn gió xuâfzign thoảng qua, khiêpfsv́n cả thạch thâfziǵt nhưlixe tràn ngâfzig̣p ý xuâfzign, nhẹ giọng đnvmkáp: “Tôixeyng chủ, chưlixẽ viêpfsv́t của Tôixeyng chủ quả thâfzig̣t đnvmkẹp quá, tôixeyi có luyêpfsṿn mưlixeơvylc̀i năwahrm cũng khôixeyng viêpfsv́t đnvmkưlixeơvylc̣c môixeỵt chưlixẽ nhưlixefzig̣y”.

Quỷ Vưlixeơvylcng hơvylc̀ hưlixẽng nhìn Kim Bình Nhi, Kim Bình Nhi dưlixeơvylći mục quang của ôixeyng ta, trong lòng cảm thâfziǵy dưlixeơvylc̀ng nhưlixe có luôixeỳng khí lạnh buôixeýt xuyêpfsvn qua, nhưlixeng săwahŕc măwahṛt tưlixeơvylc̀i cưlixeơvylc̀i vâfzig̃n nhưlixe khôixeyng, cho đnvmkêpfsv́n khi băwahŕp thịt trêpfsvn măwahṛt nàng vì cưlixeơvylc̀i hoài mà gâfzig̀n nhưlixe đnvmkơvylclixéng, đnvmkau buôixeýt, bâfziǵt chơvylc̣t Qủy Vưlixeơvylcng chơvylc̣t di chuyêpfsv̉n mục quang.

Kim Bình Nhi tơvylći giơvylc̀ mơvylći len lén thơvylc̉ phào, nhưlixeng trong lòng nàng ngâfzig̀m ngâfzig̀m kinh hãi, lâfzig̀n này vêpfsv̀ đnvmkâfzigy, quả thâfzig̣t Quỷ Vưlixeơvylcng hiêpfsṿn tại đnvmkã thay đnvmkôixeỷi khác xa khí đnvmkôixeỵ ngày trưlixeơvylćc, luôixeyn châfzign khí sát phạt môixeỵt mưlixẹc trào dâfzigng nhưlixe sóng dưlixẽ, nhưlixe ngang ngạnh bưlixéc bách tơvylći. Hơvylcn nưlixẽa xem bôixeỵ dạng Quỷ Vưlixeơvylcng, ôixeyng ta tưlixẹa hôixeỳ cũng khôixeyng có ý che giâfziǵu.

Bình nhâfzig̣t, phong thái ôixeyng ta khác bưlixẽa nay, lẽ nào nhưlixẽng ngày qua đnvmkã xảy ra chuyêpfsṿn gì?

Trong lòng Kim Bình Nhi nhưlixe đnvmkang hôixeỳi tưlixeơvylc̉ng lại, bêpfsvn cạnh nàg Qủy Vưlixeơvylcng đnvmkôixeỵt nhiêpfsvn mơvylc̉ miêpfsṿng nói: "Đfmgyạo trưlixeơvylc̉ng, hay ôixeyng cũng đnvmkêpfsv́n nhìn thưlixẻ xem chưlixẽ này lão phu viêpfsv́t ra sao?".

Kim Bình Nhi trong lòng lại rúng đnvmkôixeỵng, ngạc nhiêpfsvn xoay ngưlixeơvylc̀i lại, thì ra trong góc tôixeýi của thạch thâfziǵt, khôixeyng ngơvylc̀ còn môixeỵt ngưlixeơvylc̀i đnvmkưlixéng đnvmkó, vâfzig̣n y phục đnvmkạo gia, măwahṛt mày nghiêpfsvm nghị. Kim Bình Nhi tâfzigm niêpfsṿm máy đnvmkôixeỵng, có hơvylci kinh nghị, mình lúc tiêpfsv́n vào thạch thâfziǵt này, tuy nhâfziǵt thơvylc̀i bị sát khí của Quỷ Vưlixeơvylcng đnvmkoạt lâfziǵy thâfzig̀n khí, làm giâfzig̣t mình kinh hãi, nhưlixeng con ngưlixeơvylc̀i kia thu âfzig̉n hơvylci thơvylc̉ đnvmkưlixéng đnvmkó mà mình lại khôixeyng phát hiêpfsṿn, xem ra cũng khôixeyng phải là tâfzig̀m thưlixeơvylc̀ng.

Đfmgyạo nhâfzign kia nghe tiêpfsv́ng thong thả bưlixeơvylćc tơvylći, hưlixeơvylćng nhìn vêpfsv̀ tâfzig̣p giâfziǵy trăwahŕng trêpfsvn bàn, môixeỵt khăwahŕc sau lêpfsvn tiêpfsv́ng nói: "Chưlixẽ đnvmkẹp".

Mục quang của Quỷ Vưlixeơvylcng vâfzig̃n lạnh nhưlixewahrng, nhưlixeng măwahṛt vâfzig̃n tưlixeơvylci cưlixeơvylc̀i hỏi: “Đfmgyẹp chôixeỹ nào?".

Đfmgyạo nhâfzign nói: "Chưlixẽ đnvmkó đnvmkẹp ơvylc̉ chôixeỹ nét bút tưlixe thêpfsv́ san sát bù bôixeỷ cho nhau, tưlixẹa nhưlixe có sát ý muôixeýn lọt thâfziǵu ra ngoài, hiêpfsv́m thâfziǵy, hiêpfsv́m có!".

Quỷ Vưlixeơvylcng quét măwahŕt nhìn chòng chọc đnvmkạo nhâfzign, chỉ thâfziǵy đnvmkạo nhâfzign thâfzig̀n săwahŕc vâfzig̃n thản nhiêpfsvn, chỉ châfzig̀m châfzig̣m lui lại, đnvmkưlixéng cạnh Kim Bình Nhi khoảng ba thưlixeơvylćc. Quỷ Vưlixeơvylcng thôixeýt nhiêpfsvn câfziǵt tiêpfsv́ng cưlixeơvylc̀i lơvylćn, nói: "Nói hay lăwahŕm, nói hay lăwahŕm! Lơvylc̀i nói của đnvmkạo trưlixeơvylc̉ng thâfziǵu tâfzig̣n lòng ta". Đfmgyạo nhâfzign hơvylci cúi đnvmkâfzig̀u, coi nhưlixe cảm tạ.

Kim Bình Nhi khôixeyng nén đnvmkưlixeơvylc̣c, liêpfsv́c nhìn Đfmgyạo nhâfzig̣n môixeỵtcái, lại nghe QủyVưlixeơvylcng Tôixeyng nói: “Bình Nhi, đnvmkêpfsv̉ ta giơvylći thiêpfsṿu vơvylći ngưlixeơvylci, vị này là ngưlixeơvylc̀i trơvylc̣ lưlixẹc cho Tôixeyng ta, Thưlixeơvylcng Tùng đnvmkạo trưlixeơvylc̉ng”.

Kim Bình Nhi nhưlixeơvylćng mày, ánh măwahŕt săwahŕt bén thoáng qua, lâfzig̣p tưlixéc mỉm cưlixeơvylc̀i hưlixeơvylćng vêpfsv̀ phía Thưlixeơvylcng Tùng đnvmkạo nhâfzign: “Cưlixẻu ngưlixeơvylc̃ng! Cưlixẻu ngưlixeơvylc̃ng!”.

Thưlixeơvylcng Tùng đnvmkạo nhâfzign nhìn Kim Bình Nhi gâfzig̣t gâfzig̣t đnvmkâfzig̀u. Quỷ Vưlixeơvylcng lại nói: “Bình Nhi, lâfzig̀n này triêpfsṿu ngưlixeơvylci vêpfsv̀, nguyêpfsvn do Thánh Giáo bọn ta có môixeỵt đnvmkại sưlixẹ ngàn năwahrm khó găwahṛp, câfzig̀n ngưlixeơvylci tưlixeơvylcng trơvylc̣ môixeỵt tay”.

Kim Bình Nhi mỉm cưlixeơvylc̀i khẽ nói: "Tôixeyng chủ cưlixé chỉ đnvmkpfsv̉m phâfzign phó. Bình Nhi quyêpfsv́t tâfzig̣n lưlixẹc thi hành".

Quỷ Vưlixeơvylcng cưlixeơvylc̀i nó: "Sưlixẹ viêpfsṿc này, đnvmkại đnvmkêpfsv̉ ta đnvmkã có nói qua vơvylći Thưlixeơvylcng Tùng đnvmkạo trưlixeơvylc̉ng, lát nưlixẽa cưlixé hỏi ôixeyng ta là biêpfsv́t, chuyêpfsṿn này tuy khôixeyng gâfziǵp liêpfsv̀n, nhưlixeng vâfzig̃n câfzig̀n phải năwahŕm băwahŕt, các ngưlixeơvylc̀i trưlixeơvylćc tiêpfsvn đnvmki thưlixeơvylcng lưlixeơvylc̣ng cho rõ đnvmki.”.

Kim Bình Nhi gâfzig̣t gâfzig̣t đnvmkâfzig̀u, cùng Thưlixeơvylcng Tùng đnvmkạo nhâfzign hưlixeơvylćng vêpfsv̀ phía Qủy Vưlixeơvylcng hành lêpfsṽ, thoái ra.

fziǵm thạch môixeyn tưlixè tưlixè khép lại, hai ngưlixeơvylc̀i sóng vai đnvmki trong thôixeyng đnvmkạo, nhâfziǵt thơvylc̀i khôixeyng nói gì, chỉ tơvylći khi đnvmkêpfsv́n ngã ba hôixeỳi nãy, Kim Bình Nhi khôixeyng câfzig̀m đnvmkưlixeơvylc̣c lòng đnvmkưlixea măwahŕt liêpfsv́c vêpfsv̀ bêpfsvn trái môixeỵt lưlixeơvylc̣t.

Cũng ngay lúc đnvmkó, bêpfsvn tai chơvylc̣t truyêpfsv̀n lại âfzigm thanh của Thưlixeơvylcng Tùng đnvmkạo nhâfzign: “Qủy Lêpfsṿ phó Tôixeyng chủ đnvmkã rơvylc̀i khỏi Hôixeỳ Kỳ Sơvylcn nhiêpfsv̀u ngày rôixeỳi, còn chưlixea quay vêpfsv̀".

Kim Bình Nhi cau mày, ánh măwahŕt lạnh hăwahr̉n đnvmki, quay sang nhìn Thưlixeơvylcng Tùng đnvmkạo nhâfzign, nhưlixeng đnvmkạo nhâfzign làm nhưlixe khôixeyng thâfziǵy, chỉ nói xong rôixeỳi bỏ đnvmki lêpfsvn trưlixeơvylćc.

Giâfzigy lát sau, Kim Bình Nhi lại tưlixè tưlixè đnvmkêpfsv̉ hiêpfsṿn nụ cưlixeơvylc̀i hơvylci thâfzig̀n bí, nơvylc̉ nụ cưlixeơvylc̀i lạnh theo lão đnvmki qua.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.