Tru Tiên

Chương 233 : Huyết Triệu

    trước sau   
   

Thanh Vâeactn Sơfxwnn, Tiêkmub̉u Trúc Phong.

 

Gió núi thôpygs̉i qua rưhkgèng trúc xanh, gơfxwṇn lêkmubn tưhkgèng đndrnơfxwṇt sóng trúc dạt dào, vang vọng trong rưhkgèng buôpygs̀n núi văfvióng.

fvion Mâeact̃n ngâeact̉ng đndrnâeact̀u nhìn lêkmubn, chỉ thâeact́y châeactn trơfxwǹi khôpygsng môpygṣt bóng mâeacty, môpygṣt màu xanh ngăfviót, trôpygsng gâeact̀n nhưhkge trong suôpygśt, nàng hít môpygṣt hơfxwni thâeacṭt sâeactu, tâeactm trạng dưhkgeơfxwǹng nhưhkge cũng khá hơfxwnn môpygṣt chút, nhưhkgeng nàng khôpygsng hêkmub̀ bưhkgeơfxwńc châeacṭm lại, xuyêkmubn qua con đndrnưhkgeơfxwǹng nhỏ của rưhkgèng trúc, chăfviỏng mâeact́y chôpygśc đndrnã nhìn thâeact́y gian nhà nhỏ băfviòng trúc là nơfxwni tĩnh tu của sưhkge phụ Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkge.

Nàng bưhkgeơfxwńc đndrnêkmub́n, nhẹ nhàng gõ lêkmubn cánh phêkmubn trúc và nói: "Sưhkge phu, con vêkmub̀ rôpygs̀i đndrnâeacty".




hkgè bêkmubn trong, tiêkmub́ng của Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkge vọng ra: "Mâeact̃n nhi đndrnâeact́y ưhkge, vào đndrni!".

fvion Mâeact̃n mơfxwn̉ cưhkgẻa bưhkgeơfxwńc vào, gian trúc này khôpygsng lơfxwńn lăfvióm, nêkmubn vưhkgèa qua  khỏi cưhkgẻa là nàng đndrnã nhìn thâeact́y Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkge đndrnang ngôpygs̀i xêkmub́p băfviòng trêkmubn giưhkgeơfxwǹng, nhăfvióm măfviót dưhkgeơfxwñng thâeact̀n, nàng tiêkmub́n đndrnêkmub́n bêkmubn cạnh thưhkgea: "Sưhkge phụ."

Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkgehkgè tưhkgè mơfxwn̉ măfviót ra, nhìn nàng, thâeact́y nàng chỉ đndrnêkmub́n môpygṣt mình liêkmub̀n hỏi: "Thêkmub́ nào, khôpygsng tìm thâeact́y ngưhkgeơfxwǹi sao?"

fvion Mâeact̃n gâeacṭt đndrnâeact̀u, nói: "Vâeactng, hôpygsm nay con đndrnã hai lâeact̀n đndrnêkmub́n chôpygs̃ ơfxwn̉ của Lục sưhkge muôpygṣi, nhưhkgeng muôpygṣi âeact́y đndrnêkmub̀u khôpygsng có ơfxwn̉ đndrnó, tưhkgè sáng đndrnêkmub́n giơfxwǹ khôpygsng có tỷ muôpygṣi nào găfviọp muôpygṣi âeact́y cả, cũng khôpygsng ai biêkmub́t muôpygṣi âeact́y ơfxwn̉ đndrnâeactu.  Có khi nào muôpygṣi âeact́y đndrnã xuôpygśng núi rôpygs̀i khôpygsng?"

Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkgefviọt khôpygsng lôpygṣ chút cảm xúc, nói: "Tuyêkmub́t Kỳ trưhkgeơfxwńc nay luôpygsn biêkmub́t câeactn nhăfvióc năfviọng nhẹ, nêkmub́u phải xuôpygśng núi thì nhâeact́t đndrnịnh sẽ nói vơfxwńi ta môpygṣt tiêkmub́ng, con khôpygsng tìm thâeact́y nó, chăfvióc là vì..."  Giọng bà bôpygs̃ng nhiêkmubn hạ xuôpygśng, dưhkgeơfxwǹng nhưhkge đndrnã nghĩ ra đndrnkmub̀u gì đndrnó, liêkmub̀n chuyêkmub̉n đndrnêkmub̀ tài, nói vơfxwńi Văfvion Mâeact̃n: "Khôpygsng tìm thâeact́y thì thôpygsi, cũng chăfviỏng có gì quan trọng cả đndrnâeactu, con cưhkgé vêkmub̀ luyêkmuḅn côpygsng tu hành tiêkmub́p đndrni!"

fvion Mâeact̃n gâeacṭt đndrnâeact̀u, vâeactng môpygṣt tiêkmub́ng, vái chào Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkge, rôpygs̀i quay ra, trưhkgeơfxwńc khi đndrni còn nhẹ nhàng khép cánh cưhkgẻa trúc lại.

Đjxxhơfxwṇi khi tiêkmub́ng bưhkgeơfxwńc châeactn của Văfvion Mâeact̃n ơfxwn̉ bêkmubn ngoài đndrnã dâeact̀n xa, trêkmubn gưhkgeơfxwnng măfviọt băfviong lãnh côpygś hưhkgẽu của Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkgeeact̀n dâeact̀n hiêkmuḅn lêkmubn môpygṣt vẻ ưhkgeu tưhkge, hôpygs̀i lâeactu sau, bà khe khẽ thơfxwn̉ dài.

Ánh sáng tưhkgè bêkmubn ngoài rọi vào qua cưhkgẻa sôpygs̉, chiêkmub́u sáng gian nhà thanh nhã mà giản dị, Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkgefviọng lẽ rơfxwǹi khỏi chiêkmub́c giưhkgeơfxwǹng tre, đndrni tơfxwńi cưhkgẻa trưhkgeơfxwńc, mơfxwn̉ cưhkgẻa bưhkgeơfxwńc ra, đndrnêkmub̉ lại khỏang khôpygsng tĩnh lăfviọng sau lưhkgeng.

Vọng Nguyêkmuḅt Đjxxhài đndrních thưhkgẹc là môpygṣt nơfxwni cưhkgẹc kỳ yêkmubn tĩnh ơfxwn̉ Tiêkmub̉u Trúc Phong, môpygs̃i khi màn đndrnêkmubm buôpygsng xuôpygśng càng tôpygsn rõ ánh trăfviong sáng trêkmubn trơfxwǹi cao, quả là môpygṣt cảnh săfvióc muôpygsn phâeact̀n đndrnẹp đndrnẽ làm xao đndrnôpygṣng lòng ngưhkgeơfxwǹi, truyêkmub̀n thuyêkmub́t nói răfviòng vào môpygs̃i đndrnêkmubm trăfviong tròn, ánh trăfviong vôpygs cùng rạng rơfxwñ, phản chiêkmub́u lêkmubn các phiêkmub́n đndrná trăfvióng của Vọng Nguyêkmuḅt Đjxxhài, thâeacṭm chí có thêkmub̉ rọi sáng tòan bôpygṣ Tiêkmub̉u Trúc Phong, thâeacṭt là tiêkmubn cảnh chôpygśn nhâeactn gian, xưhkgéng đndrnáng là môpygṣt trong nhưhkgẽng nơfxwni đndrnẹp nhâeact́t của núi Thanh Vâeactn này.

Trong mưhkgeơfxwǹi năfviom qua, vào nhưhkgẽng lúc đndrnêkmubm khuya thanh văfvióng, Lục Tuyêkmub́t Kỳ thưhkgeơfxwǹng đndrnêkmub́n nơfxwni yêkmubn tĩnh hoang văfvióng, đndrnôpygśi trăfviong múa kiêkmub́m, Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkgepygśn tưhkgẹ tay nuôpygsi dạy Lục Tuyêkmub́t Kỳ lơfxwńn lêkmubn, ngoài côpygsng dạy dôpygs̃ của môpygṣt vị sưhkge phụ ra, còn có ơfxwnn nuôpygsi dưhkgeơfxwñng của môpygṣt ngưhkgeơfxwǹi mẹ, nêkmubn có thêkmub̉ nói khôpygsng ai hiêkmub̉u tâeactm tưhkge của Lục Tuyêkmub́t Kỳ băfviòng bà đndrnưhkgeơfxwṇc. Do đndrnó, khi nghe Văfvion Mâeact̃n nói răfviòng khôpygsng thâeact́y Lục Tuyêkmub́t Kỳ đndrnâeactu, sau môpygṣt thoáng suy nghĩ, bà đndrnoán răfviòng Lục Tuyêkmub́t Kỳ quá nưhkgẻa là đndrnêkmub́n nơfxwni tĩnh lăfviọng này.

Trêkmubn con đndrnưhkgeơfxwǹng này, rưhkgèng trúc um tùm xanh tôpygśt, cành lá xum xuêkmub càng lúc càng cách xa khỏi nơfxwni huyêkmubn náo của các gian nhà chính, tuy Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkgehkge ngụ tại môpygṣt nơfxwni râeact́t mưhkgẹc yêkmubn tĩnh, nhưhkgeng khi bưhkgeơfxwńc trêkmubn đndrnôpygṣc đndrnạo này, và nghe hai hàng trúc bêkmubn đndrnưhkgeơfxwǹng xào xạc khôpygsng dưhkgét, trong lòng khôpygsng khỏi cảm thâeact́y trôpygśng rôpygs̃ng.

Khôpygsng biêkmub́t có phải vì vâeacṭy, mà Tuyêkmub́t Kỳ đndrnăfviọc biêkmuḅt thích nơfxwni này?

Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkgehkgèa nghĩ vưhkgèa tiêkmub́p tục bưhkgeơfxwńc vêkmub̀ phía Vọng Nguyêkmuḅt Đjxxhài. Quả nhiêkmubn, khi vưhkgèa đndrnăfviọt châeactn đndrnêkmub́n Vọng Nguyêkmuḅt Đjxxhài, bà đndrnã thâeact́y bóng dáng chiêkmub́c áo trăfvióng quen thuôpygṣc đndrnang đndrnưhkgéng lăfviọng lẽ trêkmubn môpygṣt tảng đndrná khôpygs̉ng lôpygs̀ trêkmubn bêkmubn bơfxwǹ vưhkgẹc, trong tiêkmub́ng gió rít khôpygsng ngưhkgèng của vưhkgẹc sâeactu khôpygsng đndrnáy, vạt áo trăfvióng của Lục Tuyêkmub́t Kỳ cũng phâeact́t phơfxwn bay.




Thiêkmubn Gia thâeact̀n kiêkmub́m đndrnang năfviòm trong tay nàng, châeact̀m châeacṭm phát ra ánh lam quang thủy khí.

Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkgehkgè phía sau nhìn nàng, trâeact̀m ngâeactm hôpygs̀i lâeactu, trong măfviót bà tưhkgẹa hôpygs̀ có nhưhkgẽng biêkmub̉u tình phưhkgéc tạp, ánh măfviót chơfxwńp đndrnôpygṣng khôpygsng ngưhkgèng, môpygṣt lát sau, bà khẽ ho môpygṣt tiêkmub́ng.

Lục Tuyêkmub́t Kỳ lâeacṭp tưhkgéc phát hiêkmuḅn ra tiêkmub́ng đndrnôpygṣng lạ phía sau, trong lòng có chút ngạc nhiêkmubn, lúc này đndrnang là ban ngày, trưhkgeơfxwńc giơfxwǹ khôpygsng có tỷ muôpygṣi nào của Tiêkmub̉u Trúc Phong đndrnêkmub́n chôpygśn hẻo lánh này, sao hôpygsm nay lại có ngưhkgeơfxwǹi đndrnêkmub́n đndrnâeacty, hơfxwnn nưhkgẽa ngưhkgeơfxwǹi ta tơfxwńi râeact́t gâeact̀n mà mình lại khôpygsng hêkmub̀ hay biêkmub́t.

Nàng vôpygṣi quay mình, băfviót găfviọp ngay ánh măfviót của sưhkge phu Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkge, Lục Tuyêkmub́t Kỳ vôpygṣi vàng bay xuôpygśng, tưhkgè trêkmubn mõm đndrná to lơfxwńn đndrnó, đndrnêkmub́n trưhkgeơfxwńc măfviọt Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkge, vái chào và hỏi: "Sưhkge phụ, sao ngưhkgeơfxwǹi lại đndrnêkmub́n đndrnâeacty?"

Trong măfviót của Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkge thâeact́p thóang vẻ thưhkgeơfxwnng xót, tay bà kéo lại vạt áo trưhkgeơfxwńc của Lục Tuyêkmub́t Kỳ, ôpygsn nhu nói: "Nơfxwni đndrnâeacty gió núi hun hút lạnh thâeact́u xưhkgeơfxwnng, tuy con đndrnạo hạnh cao thâeactm, nhưhkgeng cưhkgé hưhkgéng chịu lâeactu dài sẽ khôpygsng tôpygśt đndrnâeactu."

Lục Tuyêkmub́t Kỳ chăfvióp tay thưhkgea: "Đjxxhêkmuḅ tưhkgẻ biêkmub́t đndrnkmub̀u đndrnó, đndrna tạ sưhkge phụ quan tâeactm."

Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkge nhìn nàng môpygṣt thóang, mêkmub̀m giọng hỏi: "Có phải trong lòng con óan hâeacṭn ta lăfvióm khôpygsng?"

Lục Tuyêkmub́t Kỳ thâeact́t kinh, hỏi: "Sưhkge phụ, sao ngưhkgeơfxwǹi lại nói nhưhkgeeacṭy?"

Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkge đndrnkmub̀m đndrnạm nói: "Ta đndrnã tiêkmub́t lôpygṣ bí mâeacṭt này cho con, và đndrnêkmub̉ con xuôpygśng núi, nhưhkgeng ai ngơfxwǹ con tạo trêkmubu ngưhkgeơfxwǹi, mâeact́y phen sóng gió, làm con khôpygsng thêkmub̉ khôpygsng xuâeact́t thủ giêkmub́t chêkmub́t Đjxxhkmub̀n sưhkge thúc đndrnã bị Tru Tiêkmubn côpygs̉ kiêkmub́m chêkmub́ ngưhkgẹ, hơfxwnn nưhkgẽa còn phải xuâeact́t thủ trưhkgeơfxwńc măfviọt con ngưhkgeơfxwǹi kia."

Lục Tuyêkmub́t Kỳ thâeact̀n tình ảm đndrnạm, châeact̀m châeacṭm lăfvióc đndrnâeact̀u nói: "Sưhkge phụ, ngưhkgeơfxwǹi đndrnưhkgèng nói vâeacṭy, đndrnêkmuḅ tưhkgẻ đndrnã sơfxwńm nghĩ kỹ trong lòng rôpygs̀i. Chuyêkmuḅn này là ý trơfxwǹi, sưhkge phụ và con cũng khôpygsng tưhkgeơfxwn̉ng đndrnưhkgeơfxwṇc, huôpygśng hôpygs̀ giơfxwǹ phút cuôpygśi cùng hôpygsm đndrnó, tuy Đjxxhkmub̀n sưhkge thúc lão nhâeactn gia khôpygsng thêkmub̉ thôpygśt nêkmubn lơfxwǹi, nhưhkgeng trong lòng con cảm thâeact́y rõ ràng tâeactm ý của ôpygsng, môpygṣt kiêkmub́m đndrnó, Đjxxhkmub̀n sưhkge thúc cũng muôpygśn con xuâeact́t thủ."

Thanh âeactm của nàng chưhkgèng nhưhkgefvióc nghẹn, thâeact̀n săfvióc bôpygs̃ng dưhkgeng xuâeact́t hiêkmuḅn vẻ thêkmubhkgeơfxwnng buôpygs̀n bã, nhưhkgehkgẹ giêkmub̃u mình, cưhkgeơfxwǹi khôpygs̉, mơfxwn màng nói: "Chuyêkmuḅn giưhkgẽa con và ngưhkgeơfxwǹi kia, đndrnêkmuḅ tưhkgẻ vôpygśn khôpygsng ôpygsm hy vọng, đndrnkmub̀u lêkmuḅ môpygsn pháp, đndrnạo nghĩa nhưhkge núi, con đndrnã râeact́t minh bạch.  Đjxxhkmub̀n sưhkge thúc của Đjxxhại Trúc Phong là âeactn sưhkge nuôpygsi nâeact́ng hăfvión tưhkgè tâeact́m bé thành ngưhkgeơfxwǹi, hăfvión luôpygsn luôpygsn coi ôpygsng ta nhưhkge cha, ngày nay lại chêkmub́t trong tay con, đndrnôpygs̉i lại con là hăfvión, cũng khó chịu đndrnưhkgeơfxwṇc."

Nói đndrnêkmub́n đndrnâeacty, nàng trâeact̀m ngâeactm ngâeact̉ng đndrnâeact̀u, nhìn Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkge, cưhkgeơfxwǹi thêkmubhkgeơfxwnng môpygṣt tiêkmub́ng, nói: "Sưhkge phụ, ngưhkgeơfxwǹi khôpygsng câeact̀n phải lo lăfvióng cho đndrnêkmuḅ tưhkgẻ đndrnâeactu. Con đndrnã thâeact́u hiêkmub̉u tâeact́t cả rôpygs̀i!"

Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkge đndrnau nhói trong tim, vơfxwńi nhãn quang lịch duyêkmuḅt của nàng, lúc này trong lòng Lục Tuyêkmub́t Kỳ nghĩ gì, làm sao bà có thêkmub̉ khôpygsng nhìn ra đndrnưhkgeơfxwṇc, huôpygśng chi là sưhkgẹ thâeacṭt nghiêkmuḅt ngã vưhkgeơfxwṇt quá sưhkgéc tưhkgeơfxwn̉ng tưhkgeơfxwṇng, khôpygsng còn cách nào khác, ngày thưhkgeơfxwǹng tuy bà kiêkmubn quyêkmub́t phản đndrnôpygśi tình cảm đndrnó của nàng, nhưhkgeng vào lúc này, rôpygśt cuôpygṣc cũng cảm thâeact́y bâeact́t mãn.




pygs̀i nhưhkge khôpygsng thêkmub̉ chịu nôpygs̉i nưhkgẽa, Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkge nhẹ giọng thơfxwn̉ dài môpygṣt tiêkmub́ng, lăfvióc lăfvióc đndrnâeact̀u, nhỏ giọng nói: "Tuyêkmub́t Kỳ, con đndrnưhkgèng quá thưhkgeơfxwnng tâeactm, làm tôpygs̉n hại đndrnêkmub́n bản thâeactn."

Lục Tuyêkmub́t Kỳ gưhkgeơfxwṇng cưhkgeơfxwǹi, câeact́t tiêkmub́ng nói: "Sưhkge phụ, ngưhkgeơfxwǹi ra đndrnâeacty tìm con, chăfvióc có viêkmuḅc gì quan trọng khâeact̉n câeact́p?"

Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkgeeacṭt đndrnâeact̀u, nói: "Khôpygsng sai, quả thâeacṭt có môpygṣt viêkmuḅc, tuy khôpygsng lơfxwńn, nhưhkgeng xem ra lại cưhkgẹc kỳ nhiêkmubu khêkmub, hơfxwnn nưhkgẽa nghĩ đndrni nghĩ lại, giao cho con là hơfxwṇp lý nhâeact́t."

Lục Tuyêkmub́t Kỳ nói: "Là viêkmuḅc gì ạ?"

Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkge nhìn nàng môpygṣt thóang, đndrnáp: "Thâeacṭt ra vâeact̃n là đndrnkmub̀u bí mâeacṭt đndrnó.  Xem xét lại, sau cái ngày mà con nói chuyêkmuḅn đndrnó xảy ra, chính con đndrnã tưhkgeơfxwnng trơfxwṇ Quỷ Lêkmuḅ đndrnưhkgea di thêkmub̉ của Đjxxhkmub̀n Bâeact́t Dịch vêkmub̀ Đjxxhại Trúc Phong phải khôpygsng?"

Lục Tuyêkmub́t Kỳ nghe đndrnêkmub́n hai chưhkgẽ Quỷ Lêkmuḅ, măfviọt hơfxwni đndrnôpygs̉i săfvióc, nhưhkgeng sau đndrnâeact́y vâeact̃n gâeacṭt đndrnâeact̀u, khăfviỏng đndrnịnh nói: "Vâeactng, đndrnúng là cùng ngày chàng... con ngưhkgeơfxwǹi âeact́y bị trọng thưhkgeơfxwnng. Tuy khôpygsng đndrnêkmub́n nôpygs̃i nguy hại đndrnêkmub́n tính mạng, nhưhkgeng phải môpygṣt mình mang di thêkmub̉ của Đjxxhkmub̀n sưhkge thúc vêkmub̀ núi, quả thâeacṭt quá câeacṭt lưhkgẹc, hơfxwnn nưhkgẽa chuyêkmuḅn này cũng khôpygsng thêkmub̉ kéo dài, nêkmubn đndrnêkmuḅ tưhkgẻ đndrnã đndrnưhkgea họ đndrni.  Có đndrnkmub̀u con chỉ hôpygṣ tôpygśng họ đndrnêkmub́n đndrnỉnh Đjxxhại Trúc Phong, ngay sau khi họ hạ mình xuôpygśng, con liêkmub̀n đndrni."

Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkgeeacṭt đndrnâeact̀u, nói: "Khôpygsng sai, đndrnkmub̉m kỳ quái năfviòm ơfxwn̉ đndrnâeacty."

Lục Tuyêkmub́t Kỳ nhưhkge cảm thâeact́y đndrnkmub̀u gì đndrnó, hỏi: "Nghĩa là sao thưhkgea sưhkge phụ?"

Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkge nhẹ nhàng nói: "Theo lơfxwǹi con nói, hay ngày trưhkgeơfxwńc, di thêkmub̉ của Đjxxhkmub̀n Bâeact́t Dịch đndrnã đndrnưhkgeơfxwṇc đndrnưhkgea vêkmub̀ Đjxxhại Trúc Phong, thêkmub́ nhưhkgeng cho đndrnêkmub́n hôpygsm nay, vâeact̃n chưhkgea nghe tin báo tưhkgẻ tưhkgè Đjxxhại Trúc Phong truyêkmub̀n ra."

Lục Tuyêkmub́t Kỳ hơfxwni giâeacṭt mình, khôpygsng tưhkgẹ chủ đndrnưhkgeơfxwṇc khẽ nhíu mày.

Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkge chăfvióp tay sau lưhkgeng, nhìn ra xa, dõi nhìn mâeacty mù tít tăfvióp, Đjxxhại Trúc Phong ơfxwn̉ tại hưhkgeơfxwńng âeact́y nhưhkge âeact̉n nhưhkge hiêkmuḅn.

Bà nhìn môpygṣt lúc rôpygs̀i nói: "Đjxxhkmub̀n Bâeact́t Dịch là thủ tọa của chi phái Đjxxhại Trúc Phong, đndrnịa vị khôpygsng phải là nhỏ, chỉ câeact̀n tin ôpygsng qua đndrnơfxwǹi đndrnưhkgeơfxwṇc truyêkmub̀n ra, thì trưhkgeơfxwn̉ng giáo châeactn nhâeactn cũng phải quay vêkmub̀ đndrnêkmub̉ têkmub́ đndrnkmuḅn, nhưhkgeng Đjxxhại Trúc Phong lại giưhkgẽ bí mâeacṭt khôpygsng tuyêkmubn bôpygś, thưhkgẻ hỏi có phải là môpygṣt quái sưhkgẹ khôpygsng?"

Bà dưhkgèng lại, quay đndrnâeact̀u nhìn Lục Tuyêkmub́t Kỳ, nói: "Ngoài ra, sáng nay ta đndrnã âeactm thâeact̀m phái ngưhkgeơfxwǹi âeactm thâeact̀m dò xét Long Thủ Phong, phát hiêkmuḅn Đjxxhkmub̀n Linh Nhi vâeact̃n còn trêkmubn Long Thủ Phong, đndrnôpygśi vơfxwńi tin tưhkgéc phụ thâeactn mình đndrnã tạ thêkmub́, khôpygsng ngơfxwǹ khôpygsng biêkmub́t chút gì?"




Lục Tuyêkmub́t Kỳ trâeact̀m ngâeactm hôpygs̀i lâeactu, nói: "Đjxxhêkmuḅ tưhkgẻ đndrnã hiêkmub̉u rôpygs̀i."

Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkgeeacṭt đndrnâeact̀u, nói: "Con vôpygśn thôpygsng minh, ta khôpygsng câeact̀n phải nói thêkmubm nhiêkmub̀u.   Kỳ thâeacṭt ta cũng khôpygsng nghi ngơfxwǹ gì, Tôpygs Nhưhkge là sưhkge muôpygṣi của ta, nhìn chung hai chúng ta chăfviỏng khác gì chị em ruôpygṣt thịt, nêkmubn khôpygsng nhưhkge nhưhkgẽng ngưhkgeơfxwǹi khác, ta thâeacṭt sưhkgẹ lo ngại vơfxwṇ chôpygs̀ng họ nghĩa năfviọng tình thâeactm, nhâeact́t thơfxwǹi khôpygsng thêkmub̉ nhìn nhâeacṭn đndrnưhkgeơfxwṇc vâeact́n đndrnêkmub̀ mà làm chuyêkmuḅn dại dôpygṣt, nhưhkgeng Đjxxhại Trúc Phong khôpygsng phát tang, thì ta thâeactn là thủ tọa Tiêkmub̉u Trúc Phong, cũng khôpygsng tiêkmuḅn ghé qua thăfviom dò, thêkmubm nưhkgẽa viêkmuḅc này có quá nhiêkmub̀u uâeact̉n khúc, nhưhkgẽng ngưhkgeơfxwǹi khác lại càng khôpygsng tiêkmuḅn, cho nêkmubn ta phải đndrnêkmub̉ con sang đndrnó môpygṣt lâeact̀n nưhkgẽa."

Lục Tuyêkmub́t Kỳ gâeacṭt đndrnâeact̀u, nói: "Đjxxhêkmuḅ tưhkgẻ đndrnã rõ, nêkmub́u khôpygsng có viêkmuḅc gì khác, đndrnêkmuḅ tưhkgẻ xin đndrni ngay."

Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkge nhè nhẹ gâeacṭt đndrnâeact̀u, nói: "Cũng đndrnưhkgeơfxwṇc, nhưhkgeng con cũng phải câeact̉n thâeacṭn, nêkmub́u có chuyêkmuḅn gì xảy ra, sơfxwńm quay vêkmub̀ báo cho sưhkge phụ môpygṣt tiêkmub́ng."

Lục Tuyêkmub́t Kỳ vâeactng môpygṣt tiêkmub́ng, vái chào Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkge, chuyêkmub̉n thâeactn, khơfxwn̉i phát Thiêkmubn Gia thâeact̀n kiêkmub́m sáng lòa, ngưhkgeơfxwǹi theo kiêkmub́m bay đndrni, chỉ nghe tiêkmub́ng xé gió, cả ngưhkgeơfxwǹi đndrnã hóa thành môpygṣt đndrnạo lam quang, bay vút lêkmubn trơfxwǹi.

Thủy Nguyêkmuḅt Đjxxhại Sưhkge nhìn thâeactn ảnh của Lục Tuyêkmub́t Kỳ lưhkgeơfxwńt vùn vụt, khôpygsng giôpygśng vơfxwńi vẻ bình tĩnh lạnh lùng ngày thưhkgeơfxwǹng, thì bà hiêkmub̉u ngay đndrnưhkgéa học trò si tình cưhkgéng đndrnâeact̀u của mình tuy bêkmub̀ ngòai vâeact̃n biêkmub̉u hiêkmuḅn vẻ kiêkmubn cưhkgeơfxwǹng, miêkmuḅng nói đndrnã buôpygsng, nhưhkgeng trong thâeactm tâeactm lại ngàn vạn lâeact̀n chưhkgea thêkmub̉ dưhkgét bỏ.

Bà trâeact̀m ngâeactm hôpygs̀i lâeactu, sau cùng cũng chỉ nhẹ thơfxwn̉ dài môpygṣt tiêkmub́ng, lăfvióc lăfvióc đndrnâeact̀u, quay ngưhkgeơfxwǹi xuôpygśng Vọng Nguyêkmuḅt Đjxxhài, bỏ đndrni thăfviỏng.

   

* * * * * *

Ngoài ngàn dăfviọm, Hôpygs̀ Kỳ Sơfxwnn.

Trong hàn băfviong thạch thâeact́t, băfviong sưhkgeơfxwnng hàn khí nôpygśi đndrnpygsi nhau xoay vâeact̀n rôpygs̀i bôpygśc lêkmubn, thiêkmub́u nưhkgẽ áo xanh vâeact̃n an tưhkgeơfxwǹng năfviòm tĩnh lăfviọng trêkmubn hàn băfviong thạch đndrnài nhưhkge ngày thưhkgeơfxwǹng.

U Cơfxwnfviọt che khăfvion lụa mỏng, môpygṣt mình tại hàn băfviong thạch thâeact́t này, lăfviọng nhìn Bích Dao thâeacṭt lâeactu, nhè nhẹ thơfxwn̉ dài, âeactm thanh mang đndrnâeact̀y vẻ bâeact́t lưhkgẹc.

Trong lòng U Cơfxwn, gâeact̀n đndrnâeacty cũng thâeacṭt sưhkgẹ có quá bâeact́t lưhkgẹc, làm cho bà khôpygsng thôpygsng suôpygśt đndrnưhkgeơfxwṇc, làm cho bà vôpygs cùng đndrnau xót, rôpygs̀i bà dâeact̀n dâeact̀n trơfxwn̉ nêkmubn mơfxwnpygs̀ nghi hoăfviọc.




Đjxxhâeact̀u tiêkmubn là Quỷ Vưhkgeơfxwnng hòan tòan thay đndrnôpygs̉i bản thâeactn, trưhkgeơfxwńc đndrnâeacty ôpygsng là môpygṣt Quỷ Vưhkgeơfxwnng cưhkgeơfxwnng nghị quả quyêkmub́t, còn bâeacty giơfxwǹ tuy ôpygsng vâeact̃n là ngưhkgeơfxwǹi hùng tài đndrnại lưhkgeơfxwṇc, nhưhkgeng viêkmuḅc sát phạt trong hành sưhkgẹ hàng ngày lại càng lúc càng năfviọng, nhưhkgeeact́y ngày gâeact̀n đndrnâeacty, chỉ vì môpygṣt vài đndrnkmub̀u nhỏ nhăfviọt khôpygsng nhưhkge ý, Quỷ Vưhkgeơfxwnng đndrnã ra lêkmuḅnh giêkmub́t môpygṣt sôpygś ngưhkgeơfxwǹi, thâeacṭm chí bao gôpygs̀m luôpygsn cả môpygṣt vị tiêkmub̀n bôpygśi có đndrnịa vị khá cao trong Quỷ Vưhkgeơfxwnng Tôpygsng.

Nhưhkgẽng viêkmuḅc nhỏ nhăfviọt này, nêkmub́u là hai năfviom vêkmub̀ trưhkgeơfxwńc, Quỷ Vưhkgeơfxwnng chỉ cưhkgeơfxwǹi rôpygs̀i bỏ qua.  U Cơfxwn có cảm giác rõ ràng, nôpygṣi tình Quỷ Vưhkgeơfxwnng Tôpygsng vào lúc này ngưhkgeơfxwǹi ngưhkgeơfxwǹi kinh hãi, khiêkmub́p sơfxwṇ, hoang mang, khôpygsng ai biêkmub́t đndrnưhkgeơfxwṇc khi nào thì tơfxwńi phiêkmubn mình bâeact́t thình lình bị xưhkgẻ chêkmub́t vì nhưhkgẽng sai phạm nhỏ nhâeact́t.

Nhưhkgeng đndrnkmub̀u làm U Cơfxwn thâeacṭt sưhkgẹ đndrnau đndrnơfxwńn chính là cái ngày bà tình cơfxwǹ băfviót găfviọp Quỷ Vưhkgeơfxwnng và Quỷ Lêkmuḅ hai ngưhkgeơfxwǹi đndrnôpygṣng thủ vơfxwńi nhau, tuy chỉ thâeact́y môpygṣt vài quanh cảnh, nhưhkgeng U Cơfxwn khôpygsng phải nhưhkge nhưhkgẽng giáo chúng bình thưhkgeơfxwǹng, dù sao bà cũng là Chu Tưhkgeơfxwńc - môpygṣt trong Tưhkgé đndrnại thánh sưhkgé của Quỷ Vưhkgeơfxwnng Tôpygsng, vơfxwńi sưhkgẹ viêkmuḅc rành rành diêkmub̃n ra trưhkgeơfxwńc măfviót, giưhkgẽa hai ngưhkgeơfxwǹi đndrnàn ôpygsng mà khôpygsng biêkmub́t băfviót đndrnâeact̀u tưhkgè khi nào, lại xuâeact́t hiêkmuḅn môpygṣt hôpygś sâeactu nhưhkge thêkmub́, thêkmub́ rôpygs̀i bà nhìn ra, Quỷ Vưhkgeơfxwnng trong mâeact́y lâeact̀n xuâeact́t thủ, chăfvióc gì đndrnã khôpygsng có sát tâeactm.

fviót bà ảm đndrnạm, nhìn Bích Dao.  Bích Dao vâeact̃n an tĩnh năfviòm đndrnó môpygṣt cách bình thản.  Chính vì nưhkgẽ tưhkgẻ mỹ lêkmuḅ khả ái đndrnó, hai ngưhkgeơfxwǹi đndrnàn ôpygsng xuâeact́t chúng này mơfxwńi hơfxwṇp lại, nhưhkgeng vì cái gì, mà sau mưhkgeơfxwǹi năfviom, giưhkgẽa họ lại xảy ra tình cảnh này?

U Cơfxwn thâeacṭt khôpygsng dám nghĩ nưhkgẽa, vạn nhâeact́t có môpygṣt ngày, hai ngưhkgeơfxwǹi đndrnàn ôpygsng này trơfxwn̉ măfviọt tàn sát nhau, khôpygsng biêkmub́t kêkmub́t quả sẽ thêkmub́ nào?  mà vào lúc này, sưhkgẹ viêkmuḅc kinh khủng đndrnó vị tâeact́t khôpygsng có cơfxwnpygṣi đndrnêkmub̉ xảy ra.

"Nam nhâeactn, hưhkgè, nam nhâeactn!"

U Cơfxwn cay đndrnăfvióng kêkmubu thâeact̀m trong tim, mơfxwnpygs̀ rơfxwńi lọan, ánh măfviót bà chuyêkmub̉n đndrnêkmub́n chôpygs̃ Bích Dao, lại biêkmub́n thành trìu mêkmub́n.  Ngưhkgeơfxwǹi con gái này, bà vâeact̃n thưhkgeơfxwǹng xem nhưhkge con đndrnẻ của mình, môpygs̃i khi nhìn thâeact́y Bích Dao nhưhkgeeacṭy, bà khôpygsng thêkmub̉ khôpygsng cảm thâeact́y cay đndrnăfvióng.

Đjxxhúng vào lúc bà đndrnang môpygṣt mình trâeact̀m tưhkge ơfxwn̉ đndrnâeacty, cánh cưhkgẻa đndrná của hàn băfviong thạch thâeact́t đndrnôpygṣt nhiêkmubn phát ra tiêkmub́ng trâeact̀m và sâeactu, có ngưhkgeơfxwǹi bêkmubn ngoài hăfvióng giọng.

U Cơfxwn quay đndrnâeact̀u nhìn lại, trong thóang chôpygśc, thâeactn ảnh của Quỷ Vưhkgeơfxwnng đndrnã hiêkmuḅn ra tại cánh cưhkgẻa đndrná, tưhkgè tưhkgè tiêkmub́n tơfxwńi, bà khôpygsng khỏi ngâeacty ngưhkgeơfxwǹi.

Quỷ Vưhkgeơfxwnng sau cùng cũng thâeact́y U Cơfxwn, gâeacṭt đndrnâeact̀u nhìn bà, nhẹ nhàng nói: "Ngưhkgeơfxwni cũng ơfxwn̉ đndrnâeacty à!"

U Cơfxwn khẽ cưhkgeơfxwǹi lạnh môpygṣt tiêkmub́ng, chăfviòm chăfviòm nhìn Quỷ Vưhkgeơfxwnng, khôpygsng nói môpygṣt lơfxwǹi.

Quỷ Vưhkgeơfxwnng chau mày, trong măfviót thóang có chút nôpygṣ khí, dạo này ôpygsng tưhkgẹa hôpygs̀ dêkmub̃ dàng đndrnôpygṣng nôpygṣ vơfxwńi bâeact́t kỳ ai, chưhkgé khôpygsng nhưhkge ngày trưhkgeơfxwńc cơfxwnn giâeacṭn dưhkgẽ có thêkmub̉ dêkmub̃ dàng tan biêkmub́n đndrni.  Có đndrnkmub̀u quan hêkmuḅ của bà đndrnôpygśi vơfxwńi cha con họ khôpygsng nhưhkge ngưhkgeơfxwǹi thưhkgeơfxwǹng, tưhkgè trưhkgeơfxwńc đndrnêkmub́n giơfxwǹ, Quỷ Vưhkgeơfxwnng đndrnôpygśi đndrnãi vơfxwńi bà cũng khác.  Do đndrnó chỉ hỏi: "Sao vâeacṭy?"

U Cơfxwnhkgé môpygṣt tiêkmub́ng, cưhkgeơfxwǹi lạnh nói: "Ngài vâeact̃n còn nhơfxwń có con gái đndrnang năfviòm ơfxwn̉ đndrnâeacty sao?"

Quỷ Vưhkgeơfxwnng chau mày nói: "Ngưhkgeơfxwni nói vâeacṭy là có ý gì, ta há sao chăfviỏng nhơfxwń, ta cũng chỉ có đndrnôpygṣc nhâeact́t môpygṣt đndrnưhkgéa con này thôpygsi."

U Cơfxwn nghiêkmubm giọng hỏi: "Tôpygśt lăfvióm, vâeacṭy ngài nói cho tôpygsi biêkmub́t, đndrnã bao nhiêkmubu lâeactu ngài khôpygsng đndrnêkmub́n thăfviom Bích Dao lâeact́y môpygṣt lâeact̀n?"

Quỷ Vưhkgeơfxwnng giâeacṭt mình, nhâeact́t thơfxwǹi khôpygsng nói đndrnưhkgeơfxwṇc lơfxwǹi nào, trong măfviót ôpygsng dưhkgeơfxwǹng nhưhkge có tia đndrnau khôpygs̉ thóang qua, nhẹ giọng, nói: "Phải, là ta khôpygsng đndrnúng, gâeact̀n đndrnâeacty trong giáo có nhiêkmub̀u chuyêkmuḅn khôpygsng hay, ta tâeactm tình khôpygsng tôpygśt, nêkmubn đndrnêkmub́n ít hơfxwnn."

U Cơfxwn lạnh lùng nói: "Tôpygsi thâeacṭt sưhkgẹ khôpygsng hiêkmub̉u, khôpygsng chỉ có ngài, còn cả Quỷ Lêkmuḅ hăfvión cũng vâeacṭy sao?  cả hai ngưhkgeơfxwǹi dưhkgeơfxwǹng nhưhkge đndrnêkmub̀u đndrnã thay đndrnôpygs̉i quá nhiêkmub̀u!"  Nói đndrnêkmub́n câeactu sau cùng, giọng bà châeacṭm và trâeact̀m hăfviỏn lại.

Quỷ Vưhkgeơfxwnng tưhkgẹa hôpygs̀ khôpygsng quan tâeactm đndrnêkmub́n khâeact̉u khí của U Cơfxwn, nhưhkgeng vêkmub̀ sau khi nghe đndrnêkmub́n hai tiêkmub́ng Quỷ Lêkmuḅ, hôpygśt nhiêkmubn săfvióc diêkmuḅn  sa sâeact̀m, hưhkgè môpygṣt tiêkmub́ng, nói: "Têkmubn khôpygśn khôpygsng nghĩ tơfxwńi đndrnại cuôpygṣc, đndrnưhkgèng nhăfvióc đndrnêkmub́n hăfvión trưhkgeơfxwńc măfviọt ta nưhkgẽa!"

U Cơfxwn nhìn săfvióc măfviọt của Quỷ Vưhkgeơfxwnng, chỉ thâeact́y gưhkgeơfxwnng măfviọt ôpygsng âeact̉n hiêkmuḅn sưhkgẹ giâeacṭn dưhkgẽ, bà đndrnịnh nói đndrnkmub̀u gì đndrnó, nhưhkgeng rôpygs̀i đndrnôpygṣt nhiêkmubn cảm thâeact́y sưhkgẹ mêkmuḅt mỏi dâeactng tràn trong tim, trong thóang chôpygśc tưhkgẹ dưhkgeng có cảm giác thâeact́t vọng, lăfvióc lăfvióc đndrnâeact̀u, nói: "Thôpygsi đndrnưhkgeơfxwṇc, thôpygsi đndrnưhkgeơfxwṇc, tùy ý ngài vâeacṭy, dù sao đndrnâeacty cũng là viêkmuḅc của hai ngưhkgeơfxwǹi, tôpygsi khôpygsng quản đndrnưhkgeơfxwṇc, cũng chăfviỏng muôpygśn quản."

Nói xong, bà xoay ngưhkgeơfxwǹi hưhkgeơfxwńng vêkmub̀ phía cánh cưhkgẻa rôpygs̀i bưhkgeơfxwńc đndrni, Quỷ Vưhkgeơfxwnng nhìn theo sau lưhkgeng bà, chau mày, tưhkgeơfxwn̉ng nhưhkge muôpygśn nói đndrnkmub̀u gì đndrnó, nhưhkgeng rôpygs̀i cũng khôpygsng nói gì.

fviót thâeact́y U Cơfxwnfvióp sưhkgẻa bưhkgeơfxwńc ra khỏi thạch môpygsn, đndrnôpygṣt nhiêkmubn, giưhkgẽa chưhkgèng bà đndrnôpygṣt nhiêkmubn ngưhkgèng lại, gâeact̀n nhưhkge cùng lúc đndrnó, Quỷ Vưhkgeơfxwnng cũng cảm giác đndrnưhkgeơfxwṇc đndrnkmub̀u gì, hai măfviót loáng thóang chơfxwńp đndrnôpygṣng.

pygṣt đndrnạo lưhkgẹc vôpygs hình khôpygsng thêkmub̉ kháng cưhkgẹ, nhưhkge ngọn thủy triêkmub̀u cuôpygs̀n cuôpygṣn hung hãn bành trưhkgeơfxwńng, ùn ùn xôpygṣc vào phía dưhkgeơfxwńi lòng đndrnâeact́t nơfxwni họ đndrnang đndrnưhkgéng.  Quỷ Vưhkgeơfxwnng và U Cơfxwn là nhưhkgẽng ngưhkgeơfxwǹi có đndrnạo hạnh cao thâeactm, nhâeact́t thơfxwǹi găfviọp phải lưhkgẹc lưhkgeơfxwṇng quỷ dị này cũng khôpygsng khỏi biêkmub́n săfvióc trong chôpygśc lát.

Có đndrnkmub̀u, U Cơfxwn thì kinh hãi, còn Quỷ Vưhkgeơfxwnng thì ngạc nhiêkmubn và hoan hỉ, ánh tinh quang trong hai măfviót chơfxwńp đndrnôpygṣng khôpygsng ngưhkgèng.

hkgẹc luơfxwṇng quỷ dị đndrnó miêkmubn man tiêkmub́p nôpygśi hêkmub́t đndrnơfxwṇt này đndrnêkmub́n đndrnơfxwṇt khác, hung hãn thăfviỏng tiêkmub́p nhưhkge biêkmub̉n lơfxwńn khôpygsng bao giơfxwǹ tiêkmubu biêkmub́n, dâeact̀n dâeact̀n, U Cơfxwn cảm nhâeacṭn rõ ràng, măfviọt đndrnâeact́t dưhkgeơfxwńi châeactn bà đndrnang rung đndrnôpygṣng nhè nhẹ, hơfxwnn nưhkgẽa rung đndrnôpygṣng này đndrnang tưhkgè tưhkgè gia tăfviong.

fvióc măfviọt bà hơfxwni chuyêkmub̉n sang trăfvióng, lưhkgẹc lưhkgeơfxwṇng quỷ dị đndrnôpygṣt ngôpygṣt nhưhkgeeacṭy, con ngưhkgeơfxwǹi khó mà tưhkgeơfxwn̉ng tưhkgeơfxwṇng nôpygs̉i, ai cũng phải lo sơfxwṇ, đndrnơfxwnn giản vì khôpygsng ai có thêkmub̉ kháng cưhkgẹ nôpygs̉i, bà kinh hãi quay đndrnâeact̀u nhìn lại, chỉ thâeact́y Quỷ Vưhkgeơfxwnng thâeact̀n tình quái dị, đndrnôpygsi măfviót sáng rưhkgẹc, thưhkgẹc khôpygsng biêkmub́t nói thêkmub́ nào, chỉ biêkmub́t trêkmubn măfviọt ôpygsng, khôpygsng có mâeact́y vẻ lo lăfvióng sơfxwṇ hãi.

Vào lúc đndrnó, đndrnôpygṣt nhiêkmubn khỏang khôpygsng xung quanh vôpygśn đndrnưhkgeơfxwṇc bao phủ bơfxwn̉i vôpygspygś nham thạch xanh, trong hàn băfviong thâeact́t bêkmub̀n vưhkgẽng này, bôpygs̃ng dưhkgeng phát ra nhưhkgẽng âeactm thanh rêkmub̀n rĩ liêkmubn tục, tưhkgeơfxwn̉ng nhưhkge là có cái gì đndrnó đndrnang muôpygśn trào ra.

eact̀n này, cả Quỷ Vưhkgeơfxwnng và U Cơfxwn đndrnêkmub̀u biêkmub́n săfvióc.

Sau cơfxwnn rung châeact́n, nhìn lại bôpygśn bêkmub̀, chỉ thâeact́y trêkmubn phiêkmub́n đndrná xanh vôpygśn cưhkgẹc kỳ kiêkmubn côpygś, bâeact́t ngơfxwǹ xuâeact́t hiêkmuḅn nhưhkgẽng khe nưhkgét nhỏ, tưhkgè nhưhkgẽng vêkmub́t nưhkgét này, khôpygsng ngưhkgèng rơfxwni ra nhưhkgẽng mâeact̉u đndrná vụn, đndrnôpygs̀ng thơfxwǹi ngay chôpygs̃ họ đndrnang đndrnưhkgéng, sưhkgẹ rung đndrnôpygṣng dưhkgeơfxwǹng nhưhkge càng ngày càng dưhkgẽ dôpygṣi hơfxwnn.

Duy có đndrnkmub̀u may là lưhkgẹc lưhkgeơfxwṇng côpygs̉ quái này tưhkgẹa hôpygs̀ khi làm nưhkgét vách nham thạch bêkmub̀n vưhkgẽng đndrnã tìm nơfxwni phát tiêkmub́t, chăfviỏng bao lâeactu sau khi vách núi bị nưhkgét ra, cả hai ngưhkgeơfxwǹi đndrnêkmub̀u cảm thâeact́y trong lòng đndrnâeact́t dưhkgeơfxwńi châeactn mình đndrnại lưhkgẹc thâeact̀n bí này đndrnang nhanh chóng yêkmub́u dâeact̀n đndrni, khôpygsng lâeactu sau biêkmuḅt tích khôpygsng còn dâeact́u vêkmub́t.

U Cơfxwn đndrnưhkgéng trâeact̀m ngâeactm hôpygs̀i lâeactu, châeactn mày co lại, nêkmub́u khôpygsng có nhưhkgẽng vêkmub́t nưhkgét kinh hôpygs̀n trêkmubn tưhkgeơfxwǹng đndrná, bà tưhkgẹa hôpygs̀ nghĩ hôpygs̀i nãy chỉ là ảo giác.  Vêkmub́t nưhkgéc nhưhkge dao, khăfvióc râeact́t rõ vào vách thạch bích kiêkmubn côpygś.

U Cơfxwn quay đndrnâeact̀u nhìn Quỷ Vưhkgeơfxwnng, khôpygsng hiêkmub̉u chuyêkmuḅn gì, Quỷ Vưhkgeơfxwnng chỉ nhìn bà môpygṣt thóang, rôpygs̀i quay đndrnâeact̀u lại nhìn Bích Dao.

"Ngài có biêkmub́t chuyêkmuḅn này là thêkmub́ nào khôpygsng?"

Trong lòng U Cơfxwn đndrnôpygṣt nhiêkmubn có môpygṣt cái gì đndrnó thóang qua, tưhkgẹ dưhkgeng có cảm giác khôpygsng tôpygśt lành gì.

Quỷ Vưhkgeơfxwnng châeact̀m châeacṭm lăfvióc đndrnâeact̀u, nhẹ nhàng nói: "Ta khôpygsng biêkmub́t, khi quay lại ta sẽ phái ngưhkgeơfxwǹi đndrni khảo sát đndrnịa thêkmub́, xem có phải là môpygṣt trâeacṭn đndrnôpygṣng đndrnâeact́t khôpygsng."

U Cơfxwn trâeact̀m ngâeactm môpygṣt hôpygs̀i nói: "Tôpygsi khôpygsng nghĩ đndrnó là môpygṣt cơfxwnn đndrnịa châeact́n, đndrnại lưhkgẹc cưhkgeơfxwnng mãnh, nhưhkge sóng biêkmub̉n cuôpygṣn trào, bêkmubn trong lại âeact̉n tàng môpygṣt luôpygs̀ng sát khí mãnh liêkmuḅt, tuyêkmuḅt khôpygsng phải là thiêkmubn tai."

Quỷ Vưhkgeơfxwnng trâeact̀m ngâeactm môpygṣt hôpygs̀i sau mơfxwńi nói: "Ta sẽ xem xét viêkmuḅc này, ngưhkgeơfxwni khôpygsng câeact̀n phải quan tâeactm."

U Cơfxwn đndrnưhkgea măfviót nhìn lưhkgeng ôpygsng môpygṣt lúc, tâeact́m khăfvion che măfviót nhè nhẹ di đndrnôpygṣng, qua môpygṣt lúc, bà khôpygsng nói gì, thăfviỏng mình quay ngưhkgeơfxwǹi, mơfxwn̉ cưhkgẻa đndrná đndrni ra.

Phiêkmub́n cưhkgẻa đndrná năfviọng nêkmub̀ châeact̀m châeacṭm khép lại, bàn băfviong thạch thâeact́t chìm vào trong yêkmubn tĩnh.  Nhìn vẻ an tưhkgeơfxwǹng hàm chưhkgéa môpygṣt nụ cưhkgeơfxwǹi mỉm của gưhkgeơfxwnng măfviọt mỹ lêkmuḅ kia, trong ánh măfviót thâeactm trâeact̀m khăfvióc nghiêkmuḅt của Quỷ Vưhkgeơfxwnng cuôpygśi cùng cũng tưhkgè tưhkgè biêkmub́n thành hòan hoãn trơfxwn̉ lại.

Ôxbrnng lăfviọng yêkmubn ngôpygs̀i xuôpygśng bêkmubn hàn băfviong thạch sàng, trong măfviót chỉ có Bích Dao, có nét thôpygśng khôpygs̉ khôpygsn cùng.

hkgeơfxwǹng nhưhkge chỉ vào nhưhkgẽng lúc nhưhkge thêkmub́ này, khi ôpygsng môpygṣt mình đndrnôpygśi diêkmuḅn vơfxwńi con gái, mơfxwńi đndrnêkmub̉ lôpygṣ đndrnkmub̉m yêkmub́u của mình.

Chỉ là, có ai biêkmub́t đndrnưhkgeơfxwṇc?

Mà đndrnêkmub́n ngay cả Quỷ Vưhkgeơfxwnng, ôpygsng có biêkmub́t đndrnưhkgeơfxwṇc đndrnkmub̀u đndrnó khôpygsng?

Khôpygsng ai biêkmub́t đndrnưhkgeơfxwṇc.

  * * * * * *

kmubn ngòai hàn băfviong thạch thâeact́t, U Cơfxwn chỉ mơfxwńi rơfxwǹi đndrni có vài bưhkgeơfxwńc châeactn là đndrnã dưhkgèng lại, nhíu mày, nhìn xung quanh.

Khôpygsng biêkmub́t có phải vưhkgèa rôpygs̀i, đndrnưhkgéng trong hàn thạch thâeact́t kiêkmubn côpygś, măfviọc dù cũng cảm thâeact́y có môpygṣt lưhkgẹc lưhkgeơfxwṇng thâeact̀n bí mạnh mẽ, nhưhkgeng khôpygsng bị phá hủy ghêkmubfxwńm lăfvióm, đndrnưhkgeơfxwnng nhiêkmubn, lưhkgẹc lưhkgeơfxwṇng có thêkmub̉ làm nưhkgét vách đndrná cưhkgẹc kỳ kiêkmubn côpygś nhưhkgeeacṭy tâeact́t khôpygsng tưhkgeơfxwn̉ng tưhkgeơfxwṇng nôpygs̉i.

fxwńi khi ra khỏi hàn băfviong thạch thâeact́t, bà mơfxwńi thâeact́y đndrnưhkgeơfxwṇc sưhkgẹ nghiêkmubm trọng thưhkgẹc sưhkgẹ của hiêkmuḅn tưhkgeơfxwṇng kỳ bí đndrnó, tại con đndrnưhkgeơfxwǹng chính của Quỷ Vưhkgeơfxwnng Tôpygsng, vôpygśn lan tỏa đndrni khăfvióp mọi hưhkgeơfxwńng, khăfvióp nơfxwni đndrnêkmub̀u có sưhkgẹ hôpygs̃n đndrnôpygṣn, chôpygs̃ nào cũng có thêkmub̉ băfviót găfviọp nhưhkgẽng nham thạch đndrnưhkgét rơfxwǹi, xa xa nêkmub́u khôpygsng phải là nhưhkgẽng tiêkmub́ng ngưhkgeơfxwǹi kêkmubu cưhkgéu, thì cũng là nhưhkgẽng tiêkmub́ng rêkmubn đndrnau đndrnơfxwńn.

Hiêkmub̉n nhiêkmubn, luôpygs̀ng lưhkgẹc lưhkgeơfxwṇng thâeact̀n bí kia đndrnôpygśi vơfxwńi Hôpygs̀ Kỳ Sơfxwnn đndrnã tạo thành ảnh hưhkgeơfxwn̉ng nghiêkmubm trọng hơfxwnn trong dưhkgẹ liêkmuḅu.

Giưhkgẽa cảnh hôpygs̃n lọan, U Cơfxwn còn phát hiêkmuḅn môpygṣt sưhkgẹ viêkmuḅc kỳ lạ khác, trong nhưhkgẽng con đndrnưhkgeơfxwǹng râeact́t thôpygsng gió, khôpygsng biêkmub́t tưhkgè lúc nào, khôpygsng khí dâeact̀n dâeact̀n thoang thỏang mùi máu tanh.

Mùi máu tanh này khôpygsng biêkmub́t băfviót nguôpygs̀n tưhkgè đndrnâeactu, tưhkgẹa hôpygs̀ nhưhkgehkgè tâeact́t cả mọi nơfxwni đndrnôpygs̉ vêkmub̀, bâeact́t kêkmub̉ bà đndrni hưhkgeơfxwńng nào cũng đndrnêkmub̀u có thêkmub̉ ngưhkgẻi thâeact́y.  Tuy khôpygsng nôpygs̀ng năfviọc, nhưhkgeng U Cơfxwneact̃n có cảm giác khôpygsng thỏai mái chút nào, chỉ là tâeactm sưhkgẹ phiêkmub̀n muôpygṣn lúc này đndrnôpygśi vơfxwńi bà mà nói đndrnã quá nhiêkmub̀u, bà khôpygsng còn tâeactm trí đndrnêkmub̉ phiêkmub̀n muôpygṣn thêkmubm vêkmub̀ môpygṣt thưhkgé nưhkgẽa.

Đjxxhôpygśi vơfxwńi bà mà nói, hiêkmuḅn giơfxwǹ bà cảm thâeact́y râeact́t bưhkgẹc bôpygṣi, chỉ muôpygśn thóat khỏi nơfxwni đndrnâeacty, đndrni ra bêkmubn ngòai hít thơfxwn̉ khôpygsng khí môpygṣt chút.  Bà vưhkgèa nghĩ vâeacṭy thì làm liêkmub̀n.

Thâeactn ảnh U Cơfxwn nhanh chóng tan biêkmub́n trong con đndrnưhkgeơfxwǹng giưhkgẽa đndrnôpygs̀i, chỉ có mùi máu tanh thoang thỏang kia vâeact̃n còn phảng phâeact́t di đndrnôpygṣng nơfxwni đndrnâeacty.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.