Tru Tiên

Chương 227 : Trùng Phùng

    trước sau   
   

Niêjfxòn Bâzcph́t Dịch thơknyp̉ nhẹ môiylọt hơknypi, trêjfxon măiqrṣt hiêjfxọn nét cưppgdơknyp̀i.

Chỉ là Lục Tuyêjfxót Kỳ cuôiylói cùng vâzcph̃n là ngưppgdơknyp̀i tâzcphm têjfxó câzcph̉n thâzcpḥn, hơknypi chút trâzcph̀m ngâzcphm, do dưppgḍ nhìn Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch, hỏi: “Đismijfxòn sưppgd thúc, ý của ngưppgdơknyp̀i nhưppgd thêjfxó, có phải nói hăiqrśn vâzcph̃n có thêjfxỏ vêjfxò lại Thanh Vâzcphn?”

Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch thơknyp̉ dài nói: "Mưppgdơknyp̀i năiqrśm trưppgdơknyṕc trêjfxon Thanh Vâzcphn Sơknypn châzcphn tưppgdơknyṕng phơknypi bày, lão Thâzcph́t ra đomsdi, vêjfxò sau ta mâzcph́y lâzcph̀n xem xét lại…"

"… Chỉ thâzcph́y răiqrs̀ng ơknyp̉ đomsdâzcphy vôiylón khôiylong có chút gì là lôiylõi của lão Thâzcph́t, hăiqrśn chưppgda tưppgd̀ng phạm phải sai lâzcph̀m gì, chỉ là trong cảnh âzcphm dưppgdơknypng lâzcph̃n lôiylọn, khôiylong thêjfxỏ giải bày mà rơknyp̀i bỏ Thanh Vâzcphn. Lão phu môiylọt đomsdơknyp̀i thu nhâzcpḥn cũng chỉ bảy đomsdôiylò đomsdêjfxọ, môiylõi đomsdưppgd́a tuy chăiqrs̉ng nêjfxon gì, nhưppgdng nêjfxóu nói ta tùy tùy tiêjfxọn tiêjfxọn xem nhưppgd khôiylong có chuyêjfxọn, đomsdôiylói vơknyṕi viêjfxọc môiylõi đomsdưppgd́a mà xuôiyloi tay chăiqrs̉ng quản, ta quyêjfxót khôiylong có khả năiqrsng đomsdó.”

Lục Tuyêjfxót Kỳ nhưppgd ngưppgdơknyp̀i trong bóng tôiylói lâzcphu ngày, đomsdôiylọt nhiêjfxon nhìn thâzcph́y phía trưppgdơknyṕc lóe lêjfxon môiylọt tia sáng, lúc này vưppgd̀a ngạc nhiêjfxon vưppgd̀a vui mưppgd̀ng.




Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch lại nói: "Ta cũng biêjfxót nêjfxóu sưppgḍ viêjfxọc phơknypi bày, chỉ sơknyp̣ còn có nhiêjfxòu đomsdjfxòu lăiqrśt léo, nêjfxon mưppgdơknyp̀i năiqrsm nay ta trưppgdơknyṕc sau vâzcph̃n lưppgdu ý lão Thâzcph́t, thâzcph́y hăiqrśn vâzcph̃n còn giưppgd̃ đomsdưppgdơknyp̣c thiêjfxon lưppgdơknypng, chưppgda tưppgd̀ng nghe phạm phải môiylọt viêjfxọc thưppgdơknypng thiêjfxon hại lý nào."

Lục Tuyêjfxót Kỳ nói vôiylọi: "Khôiylong sai, con cũng tưppgd̀ng có lưppgdu ý, nhưppgdng vêjfxò sau nghe nói hăiqrśn gia nhâzcpḥp Ma giáo, khôiylong có tin tưppgd́c gì…". Càng nói tiêjfxóp, nàng phát hiêjfxọn Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch đomsdang nhìn vẻ nưppgd̉a cưppgdơknyp̀i nưppgd̉a khôiylong, măiqrṣt cảm thâzcph́y nóng bưppgd̀ng, thanh âzcphm dâzcph̀n dâzcph̀n nhỏ xuôiylóng.

Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch gâzcpḥt đomsdâzcph̀u nói: "Con cũng kêjfxỏ là ngưppgdơknyp̀i có tâzcphm, mưppgdơknyp̀i năiqrsm đomsdăiqrs̀ng đomsdăiqrs̃ng, tưppgdơknyp̉ng cũng khôiylong phải dêjfxõ chịu gì."

Lục Tuyêjfxót Kỳ lăiqrṣng yêjfxon.

Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch ho vài tiêjfxóng khó nhọc, đomsdoạn nói tiêjfxóp: "Nói cho cùng, nêjfxóu hăiqrs̃n vâzcph̃n còn xem ta là sưppgd phụ, viêjfxọc của hăiqrśn, khôiylong…". Lão đomsdưppgda măiqrśt nhìn Lục Tuyêjfxót Kỳ cưppgdơknyp̀i tiêjfxóp: "…viêjfxọc của các ngưppgdơknypi, ta càng khôiylong thêjfxỏ khôiylong lý đomsdêjfxón."

Lục Tuyêjfxót Kỳ căiqrśn nhẹ môiyloi, khăiqrśc sau, hơknypi cúi đomsdâzcph̀u xuôiylóng, nói nhỏ: “Đismiêjfxọ tưppgd̉ đomsda tạ sưppgd thúc.”

Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch gâzcpḥt gâzcpḥt đomsdâzcph̀u, lại khôiylong kìm đomsdưppgdơknyp̣c thơknyp̉ dài môiylọt hơknypi, tưppgḍa hôiylò lúc nãy đomsdôiylọt nhiêjfxon đomsdàm thoại, tuy có chút cao hưppgd́ng, nhưppgdng lại có vẻ trơknyp̉ nêjfxon mỏi mêjfxọt vài phâzcph̀n, trêjfxon măiqrṣt âzcph̉n hiêjfxọn lơknyp̀ mơknyp̀ môiylọt làn hăiqrśc khí, xem chưppgd̀ng càng trâzcph̀m trọng hơknypn.

Lục Tuyêjfxót Kỳ khôiylong kìm đomsdưppgdơknyp̣c lo lăiqrśng mà nói: "Đismijfxòn sưppgd thúc, ngưppgdơknyp̀i hiêjfxọn tại hãy khoan nói chuyêjfxọn, mà đomsdjfxòu dưppgdơknyp̃ng môiylọt lát.”

Đismiang nói, nàng ngâzcph̉ng đomsdâzcph̀u nhìn săiqrśc trơknyp̀i, lại tiêjfxóp: "Con xem săiqrśc trơknyp̀i này, tôiylói đomsda cũng chỉ hai canh giơknyp̀ nưppgd̃a là trơknyp̀i sáng, cũng là lúc ta nêjfxon trơknyp̉ vêjfxò Thanh Vâzcphn Sơknypn, thôiylong báo vơknyṕi sưppgd phụ và Tôiylo Nhưppgdppgd thúc."

Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch gâzcpḥt đomsdâzcph̀u, rôiylòi lại khép măiqrśt lại.

Lục Tuyêjfxót Kỳ thơknyp̉ dài, tưppgḍa hôiylò đomsdêjfxỏ nhưppgd̃ng sưppgḍ náo đomsdôiylọng hoảng loạn trong lòng bình ôiylỏn dâzcph̀n xuôiylóng, nàng cũng nhăiqrśm măiqrśt, chỉ là đomsdôiylòng thơknyp̀i nơknypi khóe môiyloi, phảng phâzcph́t âzcph̉n hiêjfxọn môiylọt niêjfxòm hạnh phúc nhẹ nhàng.

iylọt niêjfxòm hạnh phúc nhỏ nhoi, chỉ của riêjfxong mình nàng mà thôiyloi.

knypi châzcphn trơknyp̀i xa, có môiylọt vì sao lâzcph́p lánh âzcph̉n hiêjfxọn sau nhưppgd̃ng đomsdám mâzcphy, nhưppgd cái nhìn ngâzcphy thơknyp của thiêjfxóu nưppgd̃, lát sau, gió thôiylỏi tơknyṕi, môiylọt đomsdám mâzcphy đomsden trôiyloi qua, lại môiylọt lâzcph̀n che đomsdi mâzcph́t.




jfxon dưppgdơknyṕi áng mâzcphy, âzcph̉n âzcph̉n có hai đomsdạo quang ảnh vưppgdơknyp̣t qua bâzcph̀u trơknyp̀i, hưppgdơknyṕng vêjfxò phưppgdơknypng này bay tơknyṕi.

 

 

 

 

 

                                       * * * * * *

Chu Nhâzcph́t Tiêjfxon đomsdưppgda Tiêjfxỏu Hoàn và Dã Câzcph̉u Đismiạo Nhâzcphn gâzcph́p rút rơknyp̀i khỏi nghĩa trang hoang phêjfxó nơknypi mà bọn họ khôiylong hêjfxò muôiylón ơknyp̉ lại chút nào, thăiqrs̉ng hưppgdơknyṕng đomsdưppgdơknyp̀ng lơknyṕn mà đomsdi. Chu Nhâzcph́t Tiêjfxon măiqrṣc dù đomsdã già, lúc này cưppgdơknyṕc bôiylọ lại bâzcph́t ngơknyp̀ nhanh nhẹn khôiylong kém nhưppgd̃ng kẻ trai trẻ, Tiêjfxỏu Hoàn và Dã Câzcph̉u Đismiạo Nhâzcphn tưppgḍ nhiêjfxon là phải câzcpḥt lưppgḍc bám theo.

Thâzcph́y đomsdã đomsdi đomsdưppgdơknyp̣c khá lâzcphu, phía trưppgdơknyṕc đomsdại đomsdạo cũng dâzcph̀n thâzcph́y bóng dáng, Tiêjfxỏu Hoàn vưppgd̀a đomsdi vưppgd̀a thơknyp̉ khôiylong ra hơknypi, nôiylỏi giâzcpḥn nói: “Gia gia, ngưppgdơknyp̀i khôiylong biêjfxót mêjfxọt à, sao mà chạy nhanh nhưppgd thêjfxó chưppgd́?"

Chu Nhâzcph́t Tiêjfxon nhìn vêjfxò phía đomsdại đomsdạo khôiylong còn xa phía trưppgdơknyṕc, rôiylòi lại quay đomsdâzcph̀u nhìn vêjfxò phía nghĩa trang sơknyṕm đomsdã khôiylong còn bóng dáng, thơknyp̉ nhẹ môiylọt hơknypi, ngưppgdng cưppgdơknyṕc bôiylọ lại nói: "Ngưppgdơknypi phải côiyló lêjfxon, chúng ta đomsdúng là phúc lơknyṕn mêjfxọnh lơknyṕn, đomsdào sinh tưppgd̀ cõi chêjfxót, nêjfxóu còn khôiylong biêjfxót tôiylót xâzcph́u, chạy cho xa nghĩa trang đomsdó, trưppgd̀ phi tưppgḍ muôiylón chuôiylóc họa lêjfxon đomsdâzcph̀u."

Tiêjfxỏu Hoàn hôiylòi tâzcphm lại, nhơknyṕ lại nhưppgd̃ng đomsdjfxòu đomsdã trải qua ơknyp̉ trong nghĩa trang, lại nhơknyṕ đomsdêjfxón lúc sau của thâzcph̀n bí yêjfxou nhâzcphn đomsdó, quả nhiêjfxon vâzcph̃n còn đomsdâzcph̀y sơknyp̣ hãi, lăiqrśc lăiqrśc đomsdâzcph̀u mà nói: "Thâzcpḥt khôiylong nghĩ ra ơknyp̉ dưppgdơknyṕi châzcphn Thanh Vâzcphn Sơknypn, lại có thêjfxỏ có tà đomsdạo yêjfxou nhâzcphn lơknyp̣i hại đomsdêjfxón thêjfxó.”

Chu Nhâzcph́t Tiêjfxon chơknyp̣t cưppgdơknyp̀i khan môiylọt tiêjfxóng, nói: "Nêjfxóu mà khôiylong phải ơknyp̉ dưppgdơknyṕi Thanh Vâzcphn Sơknypn, ta cũng khó mà găiqrṣp đomsdưppgdơknyp̣c!”

Tiêjfxỏu Hoàn và Dã Câzcph̉u Đismiạo Nhâzcphn lâzcpḥp tưppgd́c cùng đomsdưppgd́ng lại, thôiylót: “Cái gì?"




Chu Nhâzcph́t Tiêjfxon chau mày, nhơknyṕ lại vưppgd̀a rôiylòi chăiqrs̉ng biêjfxót làm sao lại lơknyp̃ lơknyp̀i, vơknyp̀ đomsdưppgda măiqrśt nhìn hai bêjfxon rôiylòi khoát tay bảo: "Tôiylót rôiylòi, chúng ta nhanh chóng rơknyp̀i khỏi đomsdâzcphy, mau vào thành, đomsdêjfxón đomsdưppgdơknyp̣c nơknypi đomsdôiylong ngưppgdơknyp̀i thì chăiqrs̉ng còn lo nưppgd̃a."

Tiêjfxỏu Hoàn chăiqrs̀m chăiqrs̀m nhìn Chu Nhâzcph́t Tiêjfxon môiylọt cách kỳ quái, lão khôiylong lý đomsdêjfxón nàng, đomsdi lêjfxon phía trưppgdơknyṕc, Tiêjfxỏu Hoàn bưppgdơknyṕc vôiylọi mâzcph́y bưppgdơknyṕc, đomsdêjfxón bêjfxon cạnh Chu Nhâzcph́t Tiêjfxon, đomsdang muôiylón hỏi rõ, khôiylong ngơknyp̀ Chu Nhâzcph́t Tiêjfxon hăiqrśng giọng, rôiylòi ngưppgd̉a đomsdâzcph̀u nhìn trơknyp̀i, nói: "Tiêjfxỏu Hoàn, ngưppgdơknypi xem săiqrśc trơknyp̀i đomsdêjfxom nay tôiylói khôiylong?"

Tiêjfxỏu Hoàn lui sau lão môiylọt bưppgdơknyṕc, nói: "Đismiêjfxom nay gió dưppgd̃ trăiqrsng mơknyp̀, âzcphm khí cuôiylòn cuôiylọn, còn có thêjfxỏ nói là tôiylót hay sao?"

Chu Nhâzcph́t Tiêjfxon cưppgdơknyp̀i nhạt hai tiêjfxóng, lại bưppgdơknyṕc vôiylọi mâzcph́y bưppgdơknyṕc vêjfxò phía trưppgdơknyṕc, Tiêjfxỏu Hoàn trong măiqrśt đomsdâzcph̀y vẻ hôiylò nghi nhìn bóng dáng của gia gia, chỉ cảm thâzcph́y Chu Nhâzcph́t Tiêjfxon hiêjfxỏn nhiêjfxon có vài phâzcph̀n âzcph̉n ý khôiylong nói rõ.

Ba ngưppgdơknyp̀i bọn họ đomsdang đomsdi, đomsdôiylọt nhiêjfxon phía sau có môiylọt trâzcpḥn gió cuôiylón tơknyṕi, môiylọt đomsdạo hăiqrśc ảnh nhăiqrs̀m phía sau bọn họ đomsdiylỏi đomsdêjfxón.

Đismiã đomsdiylỏi đomsdêjfxón rôiylòi!

Chu Nhâzcph́t Tiêjfxon và Tiêjfxỏu Hoàn, Dã Câzcph̉u Đismiạo Nhâzcphn ba ngưppgdơknyp̀i đomsdêjfxòu thâzcph́y giâzcpḥt mình, nhâzcph́t thơknyp̀i trong lòng cùng dâzcph́y lêjfxon môiylọt ý niêjfxọm: thơknyp̀i gian vưppgd̀a rôiylòi cũng khôiylong nói là ngăiqrśn, ma đomsdâzcph̀u âzcph́y lại đomsdã đomsdiylỏi đomsdêjfxón rôiylòi sao?

Ba ngưppgdơknyp̀i đomsdưppgda măiqrśt nhìn lại, cảm thâzcph́y yêjfxon tâzcphm, ngưppgdơknyp̀i đomsdêjfxón tuy toàn thâzcphn hăiqrśc y, nhưppgdng tuyêjfxọt khôiylong phải là yêjfxou nhâzcphn vơknyṕi môiylọt thâzcphn hăiqrśc khí thâzcph̀n bí quỷ dị, mà là hăiqrśc y nhâzcphn Vu Yêjfxou đomsdã tưppgd̀ng găiqrṣp qua lúc trưppgdơknyṕc.

Vu Yêjfxou đomsdjfxòm nhiêjfxon nhìn qua ba ngưppgdơknyp̀i già trẻ bọn họ, chỉ là gã khôiylong có ý gì, lưppgdơknyṕt qua tôiylóc đomsdôiylọ khôiylong hêjfxò châzcpḥm lại, hiêjfxỏn nhiêjfxon muôiylón sơknyṕm rơknyp̀i khỏi nơknypi này. Chỉ là vào lúc gã lưppgdơknyṕt qua, đomsdôiylọt nhiêjfxon đomsdăiqrs̀ng sau truyêjfxòn lại môiylọt âzcphm thanh nưppgd̃ tưppgd̉, gọi đomsdêjfxón: “Khoan đomsdã."

Vu Yêjfxou dưppgd̀ng lại, thâzcphn hình trêjfxon khôiylong xoay lại, dưppgd̀ng bưppgdơknyṕc quay đomsdâzcph̀u nhìn lại, chỉ thâzcph́y trong ba ngưppgdơknyp̀i có hai ngưppgdơknyp̀i đomsdàn ôiylong đomsdang tròn măiqrśt ngạc nhiêjfxon, nhìn vào thiêjfxóu nưppgd̃ ơknyp̉ giưppgd̃a, tưppgḍa nhưppgd khôiylong ngơknyp̀ thiêjfxóu nưppgd̃ âzcph́y lại kêjfxou gã, nhâzcph́t thơknyp̀i khôiylong nói môiylọt tiêjfxóng nào.

Vu Yêjfxou nhìn khăiqrśp môiylọt lưppgdơknyp̣t trêjfxon dưppgdơknyṕi Tiêjfxỏu Hoàn, hỏi: "Côiyloppgdơknypng, là côiylo gọi ta chăiqrsng?”

Tiêjfxỏu Hoàn hơknypi chút do dưppgḍ, thôiylót: "Đismiúng.”

Vu Yêjfxou hỏi: "Có chuyêjfxọn gì chăiqrsng?”




Tiêjfxỏu Hoàn hơknypi lúng túng, lúc nãy đomsdôiylọt nhiêjfxon lêjfxon tiêjfxóng gọi hăiqrśc y nhâzcphn này dưppgd̀ng lại, khôiylong biêjfxót vì sao, chỉ là trong ý thưppgd́c có cảm giác trêjfxon thâzcphn ngưppgdơknyp̀i này có nét tưppgdơknypng đomsdôiylòng vơknyṕi thâzcph̀n bí sưppgd phụ mà chỉ găiqrṣp qua hai lâzcph̀n, nêjfxóu khôiylong phải khí tưppgd́c trêjfxon thâzcphn hai ngưppgdơknyp̀i có chút khác biêjfxọt, Vu Yêjfxou lại khôiylong có đomsdưppgdơknyp̣c thưppgd́ quỷ khí âzcphm trâzcph̀m đomsdôiylọc hưppgd̃u nơknypi quỷ tiêjfxon sinh, chỉ e đomsdã tưppgḍ thôiylót ra môiylọt tiêjfxóng sưppgd phụ rôiylòi.

Chỉ là lúc này nhìn lại Vu Yêjfxou, Tiêjfxỏu Hoàn nhâzcph́t thơknyp̀i khôiylong biêjfxót băiqrśt đomsdâzcph̀u thêjfxó nào, châzcph̀n chưppgd́ môiylọt lát, rôiylòi lúng túng hỏi nhỏ: "Cái này… xin hỏi tiêjfxon sinh, ngài có biêjfxót răiqrs̀ng, có ngưppgdơknyp̀i mang cùng môiylọt dáng vẻ nhưppgd ngài khôiylong?"

Vu Yêjfxou ngạc nhiêjfxon, lăiqrśc đomsdâzcph̀u đomsdáp: “Khôiylong biêjfxót!”

Tiêjfxỏu Hoàn chau mày, còn muôiylón nói tiêjfxóp, bêjfxon cạnh Chu Nhâzcph́t Tiêjfxon kéo nàng môiylọt cái, rôiylòi lại kéo ra sau lưppgdng, hưppgdơknyṕng hăiqrśc y nhâzcphn Vu Yêjfxou cưppgdơknyp̀i cưppgdơknyp̀i nói: "Thưppgda tiêjfxon sinh, tiêjfxỏu côiyloppgdơknypng khôiylong biêjfxót chuyêjfxọn, ngài đomsdưppgd̀ng đomsdêjfxỏ ý.”

Đismiang nói, lại trơknyp̣n măiqrśt nhìn Tiêjfxỏu Hoàn môiylọt cái, kéo nàng cùng đomsdi, Dã Câzcph̉u Đismiạo Nhâzcphn thâzcph́y bọn họ đomsdi, cũng vôiylọi chạy theo, Tiêjfxỏu Hoàn thâzcph̉n săiqrśc có vài phâzcph̀n lúng túng, nhưppgdng vâzcph̃n mạnh miêjfxọng hỏi: "Gia gia, sao ngưppgdơknyp̀i ngăiqrsn con?"

Chu Nhâzcph́t Tiêjfxon cưppgdơknyp̀i lạnh môiylọt tiêjfxóng: "Ngưppgdơknypi muôiylón tìm răiqrśc rôiylòi à?"

Thanh âzcphm Tiêjfxỏu Hoàn dâzcph̀n dâzcph̀n nhỏ xuôiylóng, len lén quay đomsdâzcph̀u nhìn Vu Yêjfxou môiylọt cái, chỉ thâzcph́y hăiqrśc y nhâzcphn vâzcph̃n còn đomsdưppgd́ng nguyêjfxon chôiylõ cũ, lại khôiylong kêjfxòm đomsdưppgdơknyp̣c hỏi nhỏ Chu Nhâzcph́t Tiêjfxon: "Nhưppgdng mà bọn họ thâzcpḥt sưppgḍ thâzcph́y giôiylóng mà?"

Chu Nhâzcph́t Tiêjfxon khôiylong thèm lý đomsdêjfxón, lại năiqrśm chăiqrṣt tay nàng, bưppgdơknyṕc nhanh hưppgdơknyṕng vêjfxò đomsdưppgdơknyp̀ng lơknyṕn phía xa. Nhìn môiylọt nhà già trẻ ba ngưppgdơknyp̀i bọn họ đomsdã đomsdi xa, trong gió tưppgḍa hôiylò văiqrs̉ng lại mâzcph́y câzcphu rơknyp̀i rạc của Tiêjfxỏu Hoàn, Vu Yêjfxou nhâzcph́t thơknyp̀i cảm giác có vài phâzcph̀n kỳ lạ khôiylon cùng, lát sau, gã tưppgḍ mình cưppgdơknyp̀i khôiylỏ môiylọt tiêjfxóng, lăiqrśc lăiqrśc đomsdâzcph̀u, xoay ngưppgdơknyp̀i rơknyp̀i đomsdi.

Chỉ là vào lúc gã chuyêjfxỏn mình, chơknyp̣t quay lại, hưppgdơknyṕng măiqrṣt vêjfxò phía nghĩa trang hoang phêjfxó, tinh quang chơknyṕp hiêjfxọn trong đomsdôiyloi măiqrśt, tròng măiqrśt xoay chuyêjfxỏn khôiylong ngưppgd̀ng.

Theo hưppgdơknyṕng cái nhìn của gã, nơknypi châzcphn trơknyp̀i xa, âzcph̉n hiêjfxọn có thêjfxỏ nhìn ra hai đomsdạo nhâzcphn ảnh môiylọt trưppgdơknyṕc môiylọt sau theo đomsdiylỏi, chính nhăiqrs̀m nơknypi nghĩa trang hoang phêjfxó phóng đomsdêjfxón.

Vu Yêjfxou do dưppgḍ giâzcphy lát, cuôiylói cùng dưppgd́t bỏ tâzcphm hiêjfxóu kỳ, lại lăiqrśc đomsdâzcph̀u, quay ngưppgdơknyp̀i rơknyp̀i đomsdi xa.

Trong trưppgḍc giác của gã, nơknypi nghĩa trang hoang phêjfxó đomsdó quyêjfxót khôiylong phải là chôiylõ đomsdêjfxón tôiylót lành gì, nhưppgdng mà vâzcph̃n có cảm giác râzcph́t vi diêjfxọu.

  * * * * * *


Vào lúc này tại nơknypi nghĩa trang, môiylọt bâzcph̀u khôiylong khí trâzcph̀m tịch bao phủ, Lục Tuyêjfxót Kỳ châzcph̀m châzcpḥm mơknyp̉ măiqrśt, lưppgdơknyṕt nhìn môiylọt lưppgdơknyp̣t khăiqrśp bôiylón phía, thâzcph́y bôiylón bêjfxò môiylọt bâzcph̀u yêjfxon tĩnh khôiylong có gì lạ, cảm thâzcph́y lòng nhẹ nhõm.

Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch vâzcph̃n còn giưppgd̃ nguyêjfxon bôiylọ dạng cũ, nhăiqrśm măiqrśt đomsdả tọa trêjfxon măiqrṣt đomsdá, thi thoảng vài cơknypn gió nhẹ thôiylỏi qua, nhưppgdng khôiylong biêjfxót thêjfxó nào, thủy chung vâzcph̃n khôiylong lay đomsdôiylọng môiylọt chéo áo, có vẻ nhưppgd các cơknypn gió đomsdêjfxòu đomsdi vòng qua thâzcphn ngưppgdơknyp̀i lão.

Lục Tuyêjfxót Kỳ trong lòng châzcph́n đomsdôiylọng, trâzcph̀m ngâzcphm suy nghĩ, lại càng cảm thâzcph́y kỳ quái, đomsdâzcph̀u mày chuyêjfxỏn đomsdôiylọng khôiylong ngưppgd̀ng, ánh măiqrśt chăiqrsm chú trêjfxon thâzcphn Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch. Càng nhìn lâzcphu, trong măiqrśt hiêjfxọn rõ săiqrśc nghi hoăiqrṣc, càng lúc càng nhiêjfxòu hơknypn.

jfxỏ tưppgd̀ sau khi cưppgd́u Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch ra tưppgd̀ trong côiylõ quan tài câzcph̀m côiyló, Lục Tuyêjfxót Kỳ phát giác vị Đismijfxòn sưppgd thúc Đismiại Trúc Phong đomsdã lâzcphu khôiylong găiqrṣp so vơknyṕi hình dạng trong ký ưppgd́c của mình, cũng đomsdã mâzcpḥp lêjfxon nhiêjfxòu, xem ngoài nét măiqrṣt vâzcph̃n thêjfxó, còn vơknyṕi thâzcphn hình lùn mâzcpḥp này, cũng to lơknyṕn hơknypn trưppgdơknyṕc, lúc này nhìn lại, y phục trêjfxon ngưppgdơknyp̀i ôiylong nhưppgd đomsdã châzcpḥt muôiylón rách rôiylòi.

Chỉ là, khôiylong hiêjfxỏu vì sao, măiqrṣc dù Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch tưppgdơknyp̉ng nhưppgdzcpḥp lêjfxon, Lục Tuyêjfxót Kỳ vâzcph̃n luôiylon nghĩ viêjfxọc mâzcpḥp lêjfxon của Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch có vài chôiylõ khôiylong đomsdúng, nhưppgdng nhâzcph́t thơknyp̀i vâzcph̃n khôiylong nhìn ra đomsdưppgdơknyp̣c là do đomsdâzcphu, trong lòng nàng đomsdôiylọt nhiêjfxon dâzcpḥy lêjfxon đomsdôiyloi chút lo lăiqrśng. Măiqrṣc dù nàng sưppgd̉ dụng đomsdạo pháp thâzcph̀n thôiylong lĩnh hôiylọi tưppgd̀ thiêjfxon thưppgd, phá đomsdưppgdơknyp̣c câzcph́m chêjfxó của quan tài, nhưppgdng vào lúc xuâzcph́t thủ, luôiylòng yêjfxou lưppgḍc quỷ dị câzcph́m chêjfxó Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch chăiqrs̉ng ngơknyp̀ khôiylong nhỏ, yêjfxou lưppgḍc mạnh mẽ này, trưppgdơknyṕc nay nàng chưppgda tưppgd̀ng thâzcph́y qua.

Nghĩ đomsdêjfxón đomsdâzcphy, Lục Tuyêjfxót Kỳ cảm thâzcph́y nêjfxon hỏi rõ Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch, hạ quyêjfxót tâzcphm, liêjfxòn chuyêjfxỏn thâzcphn qua, đomsdang muôiylón khai khâzcph̉u, khôiylong ngơknyp̀ vào lúc đomsdó, Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch đomsdưppgdơknypng bêjfxó mục dưppgdơknyp̃ng thâzcph̀n đomsdôiylọt nhiêjfxon mơknyp̉ măiqrśt, song mục phát xạ tinh quang, khôiylong hêjfxò nhìn qua Lục Tuyêjfxót Kỳ bêjfxon cạnh, trêjfxon măiqrṣt đomsdâzcph̀y nét đomsdăiqrśn đomsdo, nhìn chăiqrs̀m chăiqrs̀m vào bâzcph̀u trơknyp̀i đomsdêjfxom đomsden nhưppgdppgḍc.

Lục Tuyêjfxót Kỳ trong lòng chơknyp̣t lạnh, quay ngưppgdơknyp̀i lại, đomsdưppgda măiqrśt nhìn lêjfxon, chỉ lát sau, thâzcphn ngưppgdơknyp̀i nàng liêjfxòn rúng đomsdôiylọng.

ppgd̀ trêjfxon bâzcph̀u trơknyp̀i đomsden, môiylọt đomsdạo hăiqrśc ảnh nhưppgd gió lay chơknyṕp giâzcpḥt phóng đomsdêjfxón, toàn thâzcphn phủ môiylọt làn hăiqrśc khí, ngưppgdơknyp̀i tuy chưppgda đomsdêjfxón nơknypi, mà môiylọt luôiylòng yêjfxou lưppgḍc cuôiylòn cuôiylọn đomsdã hung mãnh lan tơknyṕi.

Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch châzcpḥm chạp đomsdưppgd́ng dâzcpḥy.

Lục Tuyêjfxót Kỳ cảm thâzcph́y trong họng khôiylo khôiylóc, hạ giọng hỏi: "Phải ôiylong ta khôiylong?"

Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch tưppgd̀ tưppgd̀ gâzcpḥt đomsdâzcph̀u, trâzcph̀m giọng đomsdáp: "Đismiúng là ôiylong ta."

Lục Tuyêjfxót Kỳ mục quang lưppgdơknyṕt qua bóng đomsden đomsdó, chỉ thâzcph́y hơknypi thơknyp̉ trơknyp̉ nêjfxon nhẹ hâzcph̃ng, khôiylong còn nói gì nưppgd̃a. Thiêjfxon Gia năiqrśm trong tay, dâzcph̀n lóe sáng lêjfxon nhưppgd̃ng luôiylòng quang mang lưppgdu chuyêjfxỏn.

"Hôiylo!"

iylọt tiêjfxóng hét vang trong gió, đomsdạo hăiqrśc ảnh tưppgd̀ trêjfxon trơknyp̀i phóng xuôiylóng, hạ giưppgd̃a nghĩa trang, liêjfxòn nhìn đomsdêjfxón Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch cùng Lục Tuyêjfxót Kỳ đomsdưppgd́ng tại cưppgd̉a tòa phêjfxó ôiylóc, vôiylón đomsdã bưppgdơknyṕc tơknyṕi môiylọt bưppgdơknyṕc, tịnh khôiylong có môiylọt chút e sơknyp̣ lo lăiqrśng nào, liêjfxòn phát ra môiylọt tràng cưppgdơknyp̀i hăiqrs̀ng hăiqrṣc quái dị.

Lục Tuyêjfxót Kỳ đomsdịnh nhãn nhìn tơknyṕi, chỉ thâzcph́y toàn thâzcphn ngưppgdơknyp̀i này đomsdưppgdơknyp̣c bao phủ bơknyp̉i môiylọt luôiylòng hăiqrśc khí hùng hâzcpḥu, hoàn toàn khôiylong thêjfxỏ nhìn ra thâzcphn hình dung mạo, nhưppgdng dưppgḍa vào mâzcph́y tiêjfxóng cưppgdơknyp̀i vưppgd̀a phát ra lúc nãy, nàng có thêjfxỏ nhâzcpḥn ra âzcphm thanh đomsdã nghe môiylọt lâzcph̀n khó quêjfxon của vị chưppgdơknyp̉ng môiylon sưppgd bá vôiylón râzcph́t mưppgḍc hòa ái.

Thâzcph̀n bí nhâzcphn đomsdưppgda măiqrśt nhìn Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch và Lục Tuyêjfxót Kỳ môiylọt lưppgdơknyp̣t, cuôiylói cùng hạ măiqrśt nơknypi Lục Tuyêjfxót Kỳ trong tay năiqrśm Thiêjfxon Gia, chơknyp̣t thôiylót: "Là nó cưppgd́u ngưppgdơknypi ra?"

Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch cưppgdơknyp̀i lạnh môiylọt tiêjfxóng, khôiylong hêjfxò trả lơknyp̀i, chăiqrs̀m chăiqrs̀m nhìn vào luôiylòng hăiqrśc khí cuôiylòn cuôiylọn trêjfxon ngưppgdơknyp̀i thâzcph̀n bí nhâzcphn, trong măiqrśt hiêjfxọn vẻ vôiylo cùng phâzcph̃n nôiylọ, khôiylong kêjfxòm đomsdưppgdơknyp̣c dâzcph́n lêjfxon môiylọt bưppgdơknyṕc.

Lục Tuyêjfxót Kỳ trêjfxon măiqrṣt khôiylong hiêjfxọn chút biêjfxỏu tình, lại cũng bưppgdơknyṕc vêjfxò phía khác hai bưppgdơknyṕc, nhâzcph́t thơknyp̀i cùng vơknyṕi Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch tạo thành thêjfxó tam giác, đomsdôiylói chọi vơknyṕi thâzcph̀n bí nhâzcphn.

Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch môiylọt thâzcphn đomsdạo hành đomsdã khôiylong câzcph̀n phải nói nhiêjfxòu, đomsdêjfxón nhưppgd Lục Tuyêjfxót Kỳ, vơknyṕi đomsdạo hành của nàng lúc này, nhìn khăiqrśp thiêjfxon hạ cũng khôiylong câzcph̀n tưppgḍ khoe, chỉ là thâzcph̀n bí nhâzcphn cưppgḍc kỳ cuôiylòng vọng, vôiylón khôiylong xem bọn họ vào đomsdâzcphu, lại cưppgdơknyp̀i lêjfxon hăiqrśc hăiqrśc, tiêjfxóng cưppgdơknyp̀i khàn khàn trâzcph̀m đomsdục, trong đomsdêjfxom yêjfxon tĩnh khôiylong ngưppgdơknyp̀i, vang lêjfxon tại nghĩa trang hoang phêjfxó lâzcphu năiqrs, chăiqrs̉ng khác gì sói gào quỷ khóc.

ismijfxòn Bâzcph́t Dịch, ngưppgdơknypi còn dám đomsdôiylọng thủ vơknyṕi ta sao?”

Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch thản nhiêjfxon đomsdáp: "Ngưppgdơknypi nhâzcpḥp ma đomsdã sâzcphu, ta chỉ còn môiylọt đomsdưppgdơknyp̀ng đomsdôiylọng thủ mà thôiyloi."

Kẻ đomsdó cưppgdơknyp̀i lạnh vài tiêjfxóng, nói: "Ngưppgdơknypi nói ta nhâzcpḥp ma, chăiqrs̉ng lẽ tưppgḍ ngưppgdơknypi nhìn ra?"

Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch hưppgd̃u thủ lay đomsdôiylọng, tưppgd́c thơknyp̀i chỉ thâzcph́y **** lưppgdu chuyêjfxỏn, pháp bảo Xích Diêjfxõm của lão đomsdã vào tay, rưppgd̀ng rưppgḍc nhưppgdiylọt ngọn hỏa diêjfxõm trêjfxon lòng bàn tay, nghe lão thôiylót tưppgd̀ng tiêjfxóng môiylọt: "Ngưppgdơknypi vơknyṕi môiylọt thâzcphn ‘Huyêjfxòn âzcphm quỷ khí’ đomsdã hại khôiylong ít tính mêjfxọnh lâzcph̃n u hôiylòn côiylo khôiylỏ, còn có gì đomsdêjfxỏ nói?”

"Huyêjfxòn âzcphm quỷ khí" bôiylón chưppgd̃ truyêjfxòn vào tai Lục Tuyêjfxót Kỳ, nàng tưppgd́c thơknyp̀i biêjfxón săiqrśc, trêjfxon măiqrṣt hiêjfxọn vẻ thâzcpḥp phâzcph̀n kinh dị. Vơknyṕi kiêjfxón thưppgd́c của nàng, tà pháp quỷ dị mang têjfxon Huyêjfxòn âzcphm quỷ khí này tịnh khôiylong phải pháp thuâzcpḥt Ma giáo, mà là Quỷ đomsdạo dị thuâzcpḥt đomsdã thâzcph́t truyêjfxòn nhiêjfxòu năiqrsm, thưppgd́ yêjfxou thuâzcpḥt nuôiylót tinh khí ngưppgdơknyp̀i sôiylóng lâzcph̃n u hôiylòn quỷ khí mà thành, có thêjfxỏ tưppgdơknyp̉ng tưppgdơknyp̣ng đomsdưppgdơknyp̣c mưppgd́c âzcphm đomsdôiylọc của nó.

Có đomsdjfxòu yêjfxou pháp quái dị nhưppgd thêjfxó lại bâzcph́t ngơknyp̀ hiêjfxọn tại trêjfxon thâzcphn của kẻ trưppgdơknyṕc măiqrṣt này, thâzcpḥt khôiylong thêjfxỏ nghĩ ra đomsdưppgdơknyp̣c.

iqrśc khí trêjfxon thâzcphn thâzcph̀n bí nhâzcphn chuyêjfxỏn đomsdôiylọng cuôiylòn cuôiylọn, tưppgd̀ bêjfxon trong lại truyêjfxòn ra vài tiêjfxóng cưppgdơknyp̀i lạnh lùng, tưppgḍa hôiylò muôiylón nói ra đomsdjfxòu gì đomsdó, lại ngưppgdng ngay lại, hơknypi chuyêjfxỏn thâzcphn mình, nhìn lêjfxon hưppgdơknyṕng bâzcph̀u trơknyp̀i phía sau.

Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch cùng Lục Tuyêjfxót Kỳ cùng có cảm giác, đomsdêjfxòu nhìn vêjfxò phía đomsdó, thâzcph̀n săiqrśc cùng biêjfxón chuyêjfxỏn.

ppgd̀ giưppgd̃a khôiylong trung, môiylọt đomsdạo nhâzcphn ảnh tưppgd̀ trêjfxon cao phóng thăiqrs̉ng xuôiylóng, uy thêjfxó nhưppgdiyloi, ngưppgdơknyp̀i đomsdêjfxón nhưppgd cuôiylòng phong, măiqrṣt đomsdâzcph́t có môiylọt vài khôiylói đomsdá đomsdã tưppgd̀ tưppgd̀ chuyêjfxỏn đomsdôiylọng, kỳ uy nhưppgd thêjfxó, ngưppgdơknyp̀i đomsdêjfxón tu hành cao thâzcphm thêjfxó nào có thêjfxỏ tưppgdơknyp̉ng tưppgdơknyp̣ng.

Đismiêjfxom nay, trong nghĩa trang quả nhiêjfxon phong vâzcphn hôiylọi tụ, cao nhâzcphn đomsdêjfxòu ghé đomsdêjfxón đomsdâzcphy.

Chỉ là nhâzcphn sinh vôiyloiyló, lại có nhiêjfxòu sưppgḍ xảo hơknyp̣p lạ kỳ…

Ngưppgdơknyp̀i này khôiylong giôiylóng vơknyṕi thâzcph̀n bí nhâzcphn, dù thêjfxó đomsdêjfxón cùng hung hãn trâzcph̀m trọng, nhưppgdng ngưppgdơknyp̀i đomsdêjfxón sau khi hạ xuôiylóng đomsdâzcph́t lại có vẻ râzcph́t nhẹ nhàng, duy có trong khôiylong trung phát ra môiylọt tiêjfxóng hôiylo phá tan bâzcph̀u yêjfxon tĩnh, lại nhẹ nhàng xoay nưppgd̉a vòng khi hạ xuôiylóng, khôiylong môiylọt tiêjfxóng đomsdôiylọng đomsdưppgd́ng yêjfxon trêjfxon măiqrṣt đomsdâzcph́t, xoay đomsdâzcph̀u nhìn khăiqrśp xung quanh.

Chỉ môiylọt khăiqrśc sau, hăiqrśn đomsdã đomsdưppgd́ng sưppgd̃ng lại.

Lục Tuyêjfxót Kỳ cũng sưppgd̃ng sơknyp̀.

Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch lại cũng sưppgd̃ng ngưppgdơknyp̀i ra.

ppgḍa nhưppgd có môiylọt luôiylòng nhiêjfxọt huyêjfxót nóng hôiylỏi, mãnh liêjfxọt bùng cháy tưppgd̀ trong lôiylòng ngưppgḍc, thâzcphn hình Quỷ Lêjfxọ khôiylong tưppgḍ chủ đomsdưppgdơknyp̣c mà rung rung. Ơovrỉ phía trưppgdơknyṕc hăiqrśn, ơknyp̉ nơknypi mà cách hăiqrśn khôiylong đomsdâzcph̀y môiylọt trưppgdơknyp̣ng, môiylọt bóng dáng to béo thâzcph́p lùn đomsdang đomsdưppgd́ng đomsdó, măiqrṣc dù thâzcph̀n săiqrśc của ôiylong có vài phâzcph̀n xanh xám, thâzcphn hình có vài nét kỳ quái, nhưppgdng dù nhâzcphn dạng thêjfxó nào, Quỷ Lêjfxọ ngay tưppgd̀ cái nhìn đomsdâzcph̀u tiêjfxon vâzcph̃n nhâzcpḥn ra đomsdâzcph́y là ai.

Là ngưppgdơknyp̀i nuôiyloi dưppgdơknyp̃ng hăiqrśn khôiylon lơknyṕn, ngưppgdơknyp̀i truyêjfxòn côiylong thụ nghiêjfxọp, lại chính là vị âzcphn sưppgd mà hăiqrśn tưppgd̀ nhỏ đomsdêjfxón lơknyṕn vâzcph̃n hăiqrs̀ng tôiylon kính.

iqrśn khẽ mơknyp̉ miêjfxọng, nhưppgdng mà khôiylong có âzcphm thanh nào phát ra, đomsdã mưppgdơknyp̀i năiqrsm, tưppgdơknyp̉ng nhưppgd có thiêjfxon ngôiylon vạn ngưppgd̃ trong lòng, vào lúc này đomsdâzcphy, lại nhưppgd đomsdã hóa thành lăiqrṣng câzcphm.

Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch chăiqrsm chú nhìn Quỷ Lêjfxọ, khôiylong, ai có gọi hăiqrśn là Quỷ Lêjfxọ, lão nhìn ngưppgdơknyp̀i đomsdó, cũng chỉ là đomsdưppgd́a đomsdôiylò đomsdêjfxọ chưppgda nêjfxon ngưppgdơknyp̀i ngày trưppgdơknyṕc, chính thị Trưppgdơknypng Tiêjfxỏu Phàm.

Đismiã mưppgdơknyp̀i năiqrsm khôiylong găiqrṣp, đomsdưppgd́a thiêjfxóu niêjfxon ngày xưppgda tâzcph́t cũng khôiylong còn nhỏ tuôiylỏi, thâzcpḥm chí đomsdêjfxón đomsdôiyloi bêjfxon mái tóc âzcph̉n ưppgdơknyṕc có thâzcph́y vài sơknyp̣i bạc, có thêjfxỏ biêjfxót mưppgdơknyp̀i năiqrsm âzcph́y, nhâzcph́t đomsdịnh đomsdã chịu nhiêjfxòu đomsdau khôiylỏ đomsdăiqrśng cay. Đismijfxòn Bâzcph́t Dịch vôiylõn vâzcph̃n tưppgdơknyp̉ng có cơknypiylọi găiqrṣp lại đomsdưppgd́a đomsdêjfxọ tưppgd̉ đomsdã rơknyp̀i khỏi Thanh Vâzcphn, lão thâzcpḥm chí còn nghĩ đomsdêjfxón viêjfxọc nhìn măiqrṣt mà quơknyp̉ trách đomsdôiyloi chút, rôiylòi có thêjfxỏ dạy dôiylõ đomsdúng sai, mong hăiqrśn có thêjfxỏ quay đomsdâzcph̀u.

Chỉ là vào lúc này đomsdâzcphy, trưppgdơknyṕc măiqrṣt đomsdúng là lão thâzcph́t, nhưppgd̃ng lơknyp̀i giáo huâzcph́n tưppgd̀ng nghĩ đomsdêjfxón, lão môiylọt câzcphu cũng khôiylong thêjfxỏ nói ra, sau môiylọt hôiylòi run râzcph̉y khóe miêjfxọng, lại trơknyp̉ thành môiylọt nụ cưppgdơknyp̀i mỉm, đomsdoạn kêjfxou lêjfxon môiylọt tiêjfxóng: "Lão thâzcph́t!"

Trong tâzcphm trí Quỷ Lêjfxọ đomsdôiylọt nhiêjfxon lóe sáng, hai chưppgd̃ vôiylo cùng giản đomsdơknypn này, nhưppgd chơknyṕp măiqrśt đomsdánh thăiqrs̀ng vào trong tâzcphm tưppgdơknyp̉ng, nhưppgd̃ng viêjfxọc ngày xưppgda hiêjfxỏn hiêjfxọn trưppgdơknyṕc măiqrśt, vẻ xanh mưppgdơknyṕi mỹ lêjfxọ nơknypi Đismiại Trúc Phong, lại rì rào tiêjfxóng đomsdàn trúc dôiylòn dâzcpḥp văiqrs̉ng đomsdêjfxón.

iqrśn kinh ngạc, đomsdưppgd́ng trâzcphn ra, thâzcphn hình run nhè nhẹ, đomsdêjfxón con khỉ Tiêjfxỏu Hôiyloi vâzcph̃n theo sát bêjfxon mình cũng khôiylong phát ra môiylọt tiêjfxóng nào. Trong côiylỏ hăiqrśn nhưppgd có cảm giác thiêjfxou đomsdôiylót, có dưppgd vị âzcph́m áp của nhiêjfxòu năiqrsm găiqrṣp lại, đomsdã tưppgd̀ bao lâzcphu, hăiqrśn vâzcph̃n coi đomsdó là nhưppgd̃ng hôiylòi ưppgd́c vôiylo cùng quý giá.

Vào thơknyp̀i khăiqrśc này, con ngưppgdơknyp̀i âzcph́y, đomsdang đomsdưppgd́ng ơknyp̉ kia mà kêjfxou gọi hăiqrśn…

"Sưppgd phụ!"

ppgd́c khăiqrśc, hăiqrśn nhưppgd trơknyp̉ vêjfxò ngày tháng âzcph́y, là môiylọt thiêjfxóu niêjfxon bình phàm chưppgda biêjfxót chuyêjfxọn, nhưppgd có môiylọt ngọn lưppgd̉a thiêjfxou đomsdôiylót kích đomsdôiylọng trong côiylỏ họng, khiêjfxón hăiqrśn phải thôiylót ra.

Khóe măiqrśt có ánh lêjfxọ quang.

Lóe sáng trong lăiqrṣng yêjfxon.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.