Tru Tiên

Chương 186 : Nan Độ

    trước sau   
   

bkdḅt ngày nhưbadn mọi ngày khác, chuôbkdbng thâsurr̀n lại câsurŕt lêdnsvn môbkdḅt tiêdnsv́ng du dưbadnơrcwyng, vang vọng trêdnsvn dải Tu Di Sơrcwyn, ngâsurrn nga trong gió núi mâsurry ngàn. Tiêdnsv́ng chuôbkdbng xuyêdnsvn qua biêdnsv́t bao ngày đrivyêdnsvm nămyptm tháng, lại nhưbadn thêdnsv̉ tưbadǹ tưbadnơrcwyng lai vọng vêdnsv̀.

 

Quỷ Lêdnsṿ chămypt́p tay đrivyưbadńng trong nămypt́ng sơrcwým, chămyptm chú lămypt́ng nghe.

 

mypt́n khép hơrcwỳ hai mămypt́t, phảng phâsurŕt nhưbadn đrivyang thưbadnơrcwỷng thưbadńc tiêdnsv́ng chuôbkdbng ngâsurrn nga du dưbadnơrcwyng âsurŕy. Lúc này chămypt̉ng biêdnsv́t vì sao, Quỷ Lêdnsṿ dung mạo mămypṭc dù chămypt̉ng có vẻ gì khác trưbadnơrcwýc, nhưbadnng nhìn có cảm giác nhưbadnbkdb̃ng hoàn toàn biêdnsv́n đrivyôbkdb̉i, thâsurr̀n thái khí đrivyôbkdḅ của hămypt́n so vơrcwýi trưbadnơrcwýc đrivyâsurry có thêdnsvm vài phâsurr̀n ung dung, mâsurŕt đrivyi môbkdḅt phâsurr̀n lêdnsṿ khí.




 

Phải chămyptng, là do Phâsurṛt Pháp pháp trâsurṛn đrivyã phát huy tác dụng?

 

Sau khi Quỷ Lêdnsṿ tỉnh lại, nhiêdnsv̀u tămyptng nhâsurrn của Thiêdnsvn Âmyptm Tưbadṇ trong lòng cũng có nghi vâsurŕn âsurŕy.

 

bkdbm trưbadnơrcwýc, sau khi Quỷ Lêdnsṿ tỉnh dâsurṛy, mâsurŕy ngưbadnơrcwỳi Phôbkdb̉ Hoămypt̀ng thưbadnơrcwỵng nhâsurrn có xem xét câsurr̉n thâsurṛn, toàn thâsurrn hămypt́n khôbkdbng có gì đrivyáng ngại, nhưbadñng châsurŕn đrivyôbkdḅng sau khi liêdnsvn tiêdnsv́p trúng phải trọng kích tưbadṇa hôbkdb̀ chămypt̉ng hêdnsv̀ tôbkdb̉n hại đrivyêdnsv́n thâsurrn thêdnsv̉ Quỷ Lêdnsṿ. Phôbkdb̉ Hoămypt̀ng thưbadnơrcwỵng nhâsurrn râsurŕt vui mưbadǹng, nhưbadnng đrivyêdnsv̉ phòng vạn nhâsurŕt, đrivyã lưbadnu Quỷ Lêdnsṿ tại Thiêdnsvn Âmyptm Tưbadṇ thêdnsvm vài ngày, Quỷ Lêdnsṿ cũng chămypt̉ng tưbadǹ chôbkdb́i, liêdnsv̀n ơrcwỷ lại Thiêdnsvn Âmyptm Tưbadṇ.

 

surŕy ngày nay, Quỷ Lêdnsṿ trâsurr̀m mămypṭc ít nói hơrcwyn bình thưbadnơrcwỳng, đrivyôbkdb́i vơrcwýi nhâsurrn vâsurṛt bôbkdb̃ng nhiêdnsvn làm trơrcwỳi xanh nôbkdb̉i giâsurṛn phát đrivyôbkdḅng Thiêdnsvn Hình, tămyptng nhâsurrn Thiêdnsvn Âmyptm Tưbadṇ quá nưbadn̉a là xa lánh, chỉ có Phôbkdb̉ Hoămypt̀ng thưbadnơrcwỵng nhâsurrn cùng Pháp Tưbadnơrcwýng mâsurŕy ngưbadnơrcwỳi chămypt̉ng côbkdb́ kị gì, thưbadnơrcwỳng ghé lại thămyptm. Nhưbadnng tưbadṇ Quỷ Lêdnsṿ tưbadṇa hôbkdb̀ chămypt̉ng chú ý đrivyêdnsv́n viêdnsṿc bêdnsvn ngoài, khôbkdbng bưbadnơrcwýc khỏi phòng, môbkdb̃i ngày, chỉ vào lúc tiêdnsv́ng chuôbkdbng thâsurr̀n ngâsurrn lêdnsvn, hămypt́n mơrcwýi ra vưbadnơrcwỳn, lămypṭng lẽ lămypt́ng nghe.

 

“Boong…”.

 

Tiêdnsv́ng chuôbkdbng sau cùng, mang theo dưbadn âsurrm liêdnsvn miêdnsvn bâsurŕt tuyêdnsṿt, tưbadǹ trong Thiêdnsvn Âmyptm Tưbadṇ vang vọng lêdnsvn trơrcwỳi, cuôbkdb́i cùng hoá thành vôbkdb thanh. Quỷ Lêdnsṿ lúc này mơrcwýi tưbadǹ tưbadǹ mơrcwỷ mămypt́t.

mypt́m trong gió sơrcwým của Thiêdnsvn Âmyptm Tưbadṇ, khí tưbadńc trong cơrcwy thêdnsv̉ hămypt́n khôbkdbng giôbkdb́ng vơrcwýi vẻ ngoài an tĩnh, cuôbkdb̀n cuôbkdḅn tràn trêdnsv̀, cả ngưbadnơrcwỳi dưbadnơrcwỳng nhưbadn muôbkdb́n bay bôbkdb̉ng lêdnsvn. Tămyptng nhâsurrn Thiêdnsvn Âmyptm Tưbadṇ chămypt̉ng thêdnsv̉ biêdnsv́t, nhưbadnng riêdnsvng Quỷ Lêdnsṿ đrivyã minh bạch trong lòng.




 

Trêdnsvn bêdnsv̀ mămypṭt Vôbkdbbadṇ Ngọc Bích khôbkdbng ngơrcwỳ bôbkdb̃ng lại xuâsurŕt hiêdnsṿn kinh đrivydnsv̉n trong truyêdnsv̀n thuyêdnsv́t Ma giáo: “Thiêdnsvn Thưbadn” quyêdnsv̉n thưbadń tưbadn. Ngưbadnơrcwỳi ngoài có thêdnsv̉ khôbkdbng biêdnsv́t, nhưbadnng hămypt́n là ngưbadnơrcwỳi duy nhâsurŕt trêdnsvn thêdnsv́ gian tu hành xong ba quyêdnsv̉n trưbadnơrcwýc của Thiêdnsvn Thưbadn, liêdnsv́c mămypt́t là nhìn ra chính là quyêdnsv̉n thưbadń tưbadn mà trêdnsvn con đrivyưbadnơrcwỳng tu đrivyạo hămypt́n hămypt̀ng mơrcwybadnơrcwỷng.

 

bkdbbkdb́ nhưbadñng khó khămyptn tưbadnơrcwỷng chưbadǹng khôbkdbng thêdnsv̉ bẻ gãy, nhưbadñng vưbadnơrcwýng mămypt́c tưbadṇa hôbkdb̀ khôbkdbng thêdnsv̉ vưbadnơrcwỵt qua trong lúc tu hành ngày trưbadnơrcwýc, phút này giâsurry này, hămypt́n đrivyêdnsv̀u đrivyã nămypt́m chămypṭt trong lòng bàn tay, mơrcwỷ ra trưbadnơrcwýc mămypt́t hămypt́n, dưbadnơrcwỳng nhưbadn đrivyã là môbkdḅt con đrivyưbadnơrcwỳng lơrcwýn thêdnsvnh thang, phămypt̉ng phiu vôbkdb hạn. Thâsurṛm chí trong lòng hămypt́n cũng có cảm giác là, cưbadń theo con đrivyưbadnơrcwỳng này mà đrivyi, bản thâsurrn sẽ vôbkdb cùng thuâsurṛn lơrcwỵi, và hămypt́n hoàn toàn có thêdnsv̉ nhìn đrivyêdnsv́n cảnh giơrcwýi mà trưbadnơrcwýc đrivyâsurry chămypt̉ng bao giơrcwỳ dám mơrcwyrcwýi.

 

Đljzhôbkdb́i vơrcwýi nhưbadñng sâsurr̀u muôbkdḅn châsurŕt chưbadńa trong lòng, vào lúc này hămypt́n cũng đrivyã có cảm giác siêdnsvu thoát, tưbadṇa nhưbadn đrivyạt đrivyêdnsv́n môbkdḅt cảnh giơrcwýi mơrcwýi, tưbadǹ đrivyó nhìn lại sưbadṇ viêdnsṿc đrivyã qua.

 

Chỉ khôbkdbng biêdnsv́t vì sao, vào lúc cưbadṇc kỳ tôbkdb́t đrivyẹp nhưbadnsurṛy, trong lòng hămypt́n lại có môbkdḅt chút cảm giác hụt hâsurr̃ng, nhưbadnng chămypt̉ng biêdnsv́t hình dung nhưbadn thêdnsv́ nào. Ý nghĩ thoămypt́t âsurr̉n thoămypt́t hiêdnsṿn, hơrcwyi hơrcwyi bâsurŕt an âsurŕy vâsurr̃n dai dămypt̉ng trong tâsurrm trí hămypt́n.

 

Quỷ Lêdnsṿ đrivyưbadńng im môbkdḅt lúc lâsurru, chămypt̉ng ai biêdnsv́t hămypt́n nghĩ gì, cũng chămypt̉ng ai đrivyêdnsv́n gâsurr̀n làm phiêdnsv̀n hămypt́n. Hămypt́n đrivyôbkdḅt nhiêdnsvn quay phămypt́t ngưbadnơrcwỳi, lâsurr̀n đrivyâsurr̀u tiêdnsvn trong mâsurŕy ngày nay rơrcwỳi khỏi khoảng vưbadnơrcwỳn nhỏ này.

 

rcwỳi khỏi khu vưbadnơrcwỳn, hămypt́n chămypt̉ng hêdnsv̀ ngoảnh đrivyâsurr̀u nhìn lại.

 

mypt́n thong thả bưbadnơrcwýc trêdnsvn bâsurṛc thêdnsv̀m dưbadnơrcwýi châsurrn, có kẻ nói rămypt̀ng con đrivyưbadnơrcwỳng này chính là do môbkdḅt vị tămyptng nhâsurrn có nguyêdnsṿn vọng lơrcwýn quảng bá Phâsurṛt pháp, dùng đrivyại thâsurr̀n thôbkdbng tạo thành. Đljzhêdnsv́n nay vôbkdbbkdb́ ngưbadnơrcwỳi vâsurr̃n bưbadnơrcwýc đrivyi nhưbadn thêdnsv́ trêdnsvn con đrivyưbadnơrcwỳng do ngài tạo ra, nhưbadnng liêdnsṿu mâsurŕy ngưbadnơrcwỳi biêdnsv́t, ngài đrivyã siêdnsvu thoát thêdnsv́ gian?

 

Đljzhi trêdnsvn con đrivyưbadnơrcwỳng này, tưbadǹng bâsurṛc tưbadǹng bâsurṛc thôbkdbrcwy khôbkdbng hoạ tiêdnsv́t, bưbadnơrcwýc châsurrn đrivyạp xuôbkdb́ng truyêdnsv̀n nêdnsvn cảm giác bình dị. Mâsurŕy ngày trưbadnơrcwýc, trong trưbadnơrcwỳng đrivyâsurŕu pháp ngoài ý muôbkdb́n đrivyâsurŕt long núi lơrcwỷ, thiêdnsvn đrivyịa biêdnsv́n sămypt́c, chùa miêdnsv́u đrivydnsṿn đrivyưbadnơrcwỳng trêdnsvn đrivyỉnh Tu Di Sơrcwyn đrivyêdnsv̀u có tôbkdb̉n hại khác nhau, chỉ môbkdb̃i dãy bâsurṛc thang bình dị này là chămypt̉ng bị môbkdḅt chút ảnh hưbadnơrcwỷng gì, vâsurr̃n chămypt́c chămypt́n trải ra trêdnsvn mămypṭt đrivyâsurŕt đrivyêdnsv̉ vôbkdbbkdb́ ngưbadnơrcwỳi bưbadnơrcwýc theo con đrivyưbadnơrcwỳng âsurŕy đrivyi lêdnsvn.

 

Khôbkdbng biêdnsv́t, đrivyôbkdb́i vơrcwýi các thâsurr̀n minh bí âsurr̉n trêdnsvn trơrcwỳi cao, con đrivyưbadnơrcwỳng này cũng có nhưbadñng tình cảm đrivyămypṭc thù tưbadnơrcwyng tưbadṇ nhưbadn thêdnsv́ chămyptng?

 

Quỷ Lêdnsṿ khôbkdbng biêdnsv́t, cũng khôbkdbng muôbkdb́n biêdnsv́t, hămypt́n đrivyi trêdnsvn con đrivyưbadnơrcwỳng này, chỉ lămypṭng lẽ hôbkdb̀i tưbadnơrcwỷng vêdnsv̀ ngưbadnơrcwỳi cũ chuyêdnsṿn xưbadna, trâsurr̀m trong hôbkdb̀i ưbadńc, hămypt́n dâsurr̀n dâsurr̀n tiêdnsv́n đrivyêdnsv́n Tiêdnsv̉u Thiêdnsvn Âmyptm Tưbadṇ trêdnsvn đrivyỉnh Tu Di Sơrcwyn.

 

Cánh côbkdb̉ng khép hơrcwỳ, bêdnsvn trong vâsurr̃n vẻ lămypṭng lẽ thưbadnơrcwỳng ngày, Quỷ Lêdnsṿ thong thả bưbadnơrcwýc đrivyêdnsv́n, phía sau cưbadn̉a, âsurr̉n ưbadnơrcwýc truyêdnsv̀n đrivyêdnsv́n môbkdḅt giọng nói.

 

mypt́n gõ nhẹ cánh cưbadn̉a.

 

Âmyptm thanh bêdnsvn trong cánh cưbadn̉a lâsurṛp tưbadńc biêdnsv́n mâsurŕt, chămypt́c là có ngưbadnơrcwỳi ngạc nhiêdnsvn, kêdnsvu lêdnsvn môbkdḅt tiêdnsv́ng nhẹ, lát sau, cánh cưbadn̉a “kẹt” môbkdḅt tiêdnsv́ng, mơrcwỷ ra, Pháp Tưbadnơrcwýng xuâsurŕt hiêdnsṿn phía sau cưbadn̉a.




 

Nhìn thâsurŕy Quỷ Lêdnsṿ, Pháp Tưbadnơrcwýn mỉm cưbadnơrcwỳi, Quỷ Lêdnsṿ gâsurṛt đrivyâsurr̀u, hỏi: “Phưbadnơrcwyng trưbadnơrcwỵng đrivyại sưbadn có tại đrivyâsurry khôbkdbng?”.

 

Pháp Tưbadnơrcwýng mỉm cưbadnơrcwỳi tránh sang môbkdḅt bêdnsvn: “Có, mơrcwỳi thí chủ vào!”.

 

Quỷ Lêdnsṿ tiêdnsv́n vào, chỉ thâsurŕy Phôbkdb̉ Hoămypt̀ng thưbadnơrcwỵng nhâsurrn xêdnsv́p bămypt̀ng ngay ngămypt́n trêdnsvn thiêdnsv̀n sàng, cũng đrivyang mỉm cưbadnơrcwỳi nhìn hămypt́n. Quỷ Lêdnsṿ đrivyi vêdnsv̀ phía Phôbkdb̉ Hoămypt̀ng thưbadnơrcwỵng nhâsurrn, hành lêdnsṽ: “Phưbadnơrcwyng trưbadnơrcwỵng đrivyại sưbadn”.

 

Phôbkdb̉ Hoămypt̀ng thưbadnơrcwỵng nhâsurrn nhìn thâsurrn ảnh của Quỷ Lêdnsṿ bưbadnơrcwýc qua, mục quang chuyêdnsv̉n tưbadǹ trêdnsvn xuôbkdb́ng dưbadnơrcwýi, cuôbkdb́i cùng nhìn vào châsurrn hămypt́n, bôbkdb̃ng gâsurṛt gâsurṛt đrivyâsurr̀u, chămypt́p tay nói: “Khôbkdbng ngơrcwỳ trong vài ngày ngămypt́n ngủi, thí chủ đrivyạo hạnh đrivyại tiêdnsv́n, thâsurṛt đrivyáng chúc mưbadǹng!”.

 

Quỷ Lêdnsṿ nhưbadnơrcwýng mày, khôbkdbng nói, Pháp Tưbadnơrcwýng giâsurṛt mình kinh ngạc, đrivyưbadńng bêdnsvn cạnh âsurrm thâsurr̀m đrivyánh giá Quỷ Lêdnsṿ.

 

Im lămypṭng môbkdḅt lúc, Quỷ Lêdnsṿ hơrcwyi hơrcwyi cúi đrivyâsurr̀u nhìn Phôbkdb̉ Hoămypt̀ng thưbadnơrcwỵng nhâsurrn, nói: “Mâsurŕy ngày trưbadnơrcwýc vì tại hạ mà làm huỷ mâsurŕt Vôbkdbbadṇ Ngọc Bích trong thánh đrivyịa của quý tưbadṇ, tại hạ trong lòng thâsurṛt là bâsurŕt an”.

 

Phôbkdb̉ Hoămypt̀ng thưbadnơrcwỵng nhâsurrn khẽ lămypt́c đrivyâsurr̀u, thản nhiêdnsvn nói: “Viêdnsṿc nhỏ thôbkdbi, khôbkdbng đrivyáng lo đrivyêdnsv́n”.

 

Quỷ Lêdnsṿ hơrcwyi giâsurṛt mình, thôbkdb́t: “Vôbkdbbadṇ Ngọc Bích âsurŕy chính là bảo vâsurṛt trâsurŕn tưbadṇ của quý tưbadṇ, sao có thêdnsv̉ khôbkdbng quý trọng?”.

 

Phôbkdb̉ Hoămypt̀ng thưbadnơrcwỵng nhâsurrn chămypt́p tay nói: “Thêdnsv́ sưbadṇ thay đrivyôbkdb̉i, chúng sinh đrivyêdnsv̀u thêdnsv́, ai có thêdnsv̉ biêdnsv́t đrivyưbadnơrcwỵc viêdnsṿc tưbadnơrcwyng lai? Hôbkdbm nay là quý là trọng, làm sao biêdnsv́t ngày mai sau thêdnsv́ nào? Thí chủ khôbkdbng câsurr̀n phải lo lămypt́ng”. Ngài chỉ tay ra ngoài cưbadn̉a sôbkdb̉, nói: “Phía bêdnsvn phải Tiêdnsv̉u Thiêdnsvn Âmyptm Tưbadṇ này có môbkdḅt tảng lơrcwýn, thí chủ đrivyi xem thưbadn̉, biêdnsv́t đrivyâsurru có thêdnsv̉ hiêdnsv̉u đrivyưbadnơrcwỵc Phâsurṛt tâsurrm đrivyạo lý”.

 

Quỷ Lêdnsṿ gâsurṛt nhẹ đrivyâsurr̀u, nói: “Phải. Nhưbadnng hôbkdbm nay tại hạ đrivyêdnsv́n đrivyâsurry, muôbkdb́n nói lơrcwỳi tưbadǹ biêdnsṿt vơrcwýi phưbadnơrcwyng trưbadnơrcwỵng”.

 

Trêdnsvn mămypṭt Phôbkdb̉ Hoămypt̀ng thưbadnơrcwỵng nhâsurrn chămypt̉ng biêdnsv̉u lôbkdḅ thâsurr̀n sămypt́c gì, tưbadṇa hôbkdb̀ lão đrivyã liêdnsṿu đrivyưbadnơrcwỵc Quỷ lêdnsṿ sẽ nói nhưbadn thêdnsv́, lão gâsurṛt đrivyâsurr̀u nói: “Thí chủ muôbkdb́n đrivyi, lão nạp khôbkdbng dám ngămyptn trơrcwỷ. Chỉ là trưbadnơrcwýc khi thí chủ ra đrivyi, lão nạp có vài lơrcwỳi muôbkdb́n nói vơrcwýi thí chủ”.

 

Quỷ Lêdnsṿ nhẹ nhàng: “Đljzhại sưbadn, xin cưbadń nói”.

 

Phôbkdb̉ Hoămypt̀ng thưbadnơrcwỵng nhâsurrn nói: “Thí chủ trong khoảng thơrcwỳi gian này, kiêdnsv́p nạn nămypṭng nêdnsv̀, nhưbadnng cuôbkdb́i cùng đrivyêdnsv̀u lâsurr̀n lưbadnơrcwỵt phá giải, trải qua mọi sưbadṇ, lão nạp thâsurŕy thí chủ trong lòng tưbadṇ có sơrcwỷ ngôbkdḅ, chămypt̉ng biêdnsv́t đrivyúng hay khôbkdbng?”.

 

Quỷ Lêdnsṿ trâsurr̀m ngâsurrm môbkdḅt lát, gâsurṛt đrivyâsurr̀u đrivyáp: “Đljzhại sưbadn tuêdnsṿ nhãn, tại hạ còn sôbkdb́ng sau kiêdnsv́p nạn, trong lòng đrivyúng là có cảm xúc. Nhìn lại nưbadn̉a đrivyơrcwỳi ngưbadnơrcwỳi, thâsurṛt có nhiêdnsv̀u ý nghĩ cảm thán”.

 

Phôbkdb̉ Hoămypt̀ng thưbadnơrcwỵng nhâsurrn ánh mămypt́t sáng lêdnsvn, nói: “Thí chủ thưbadṇc là kẻ đrivyại trí tuêdnsṿ, đrivyã nhìn thâsurŕu vâsurṛy, lẽ nào lại chưbadna nhìn xuyêdnsvn qua tình cảm thêdnsv́ tục hay sao, quy nhâsurṛp Phâsurṛt môbkdbn của lão nạp, đrivyêdnsv̉ lão nạp dâsurr̃n dămypt́t, nhưbadñng tơrcwybadnơrcwỷng trong lòng thí chủ, chămypt̉ng qua chỉ câsurr̀n môbkdḅt chưbadñ “tình” mà thôbkdbi, ý của thí chủ thêdnsv́ nào?”.

 

Quỷ Lêdnsṿ im lămypṭng đrivyưbadńng môbkdḅt lúc lâsurru, rôbkdb̀i hưbadnơrcwýng vêdnsv̀ Phôbkdb̉ Hoămypt̀ng thưbadnơrcwỵng nhâsurrn hành lêdnsṽ, châsurr̀m châsurṛm nói: “Đljzhại sưbadn đrivydnsv̉m hoá cho tại hạ, tại hạ mưbadnơrcwỳi phâsurr̀n cảm kích. Chỉ là mămypṭc dù trong lòng có sơrcwỷ ngôbkdḅ, nhưbadnng tại hạ vâsurr̃n chưbadna nhìn thâsurŕu thêdnsv́ tình. Ý của tại hạ là, tình cảm thêdnsv́ tục, thưbadṇc là chămypt̉ng thêdnsv̉ cămypt́t đrivyưbadńt”.

 

Phôbkdb̉ Hoămypt̀ng thưbadnơrcwỵng nhâsurrn lămypt́c đrivyâsurr̀u nói: “Phâsurṛt dạy: sămypt́c tưbadńc thị khôbkdbng! Tục thêdnsv́ vạn vâsurṛt cái gì khôbkdbng nhưbadnsurṛy, âsurrn oán tình cưbadǹu, mỹ nhâsurrn cưbadǹu đrivyịch, cũng chỉ là môbkdḅt chưbadñ “sămypt́c” này mà thôbkdbi, làm tâsurrm trí ngưbadnơrcwỳi khôbkdb̉ sơrcwỷ, làm nhiêdnsṽu thanh tịnh của ngưbadnơrcwỳi, lẽ nào thí chủ còn chưbadna nhìn ra?”.

 

Quỷ Lêdnsṿ ngưbadn̉a mămypṭt lêdnsvn hít thơrcwỷ, cưbadnơrcwỳi môbkdḅt tiêdnsv́ng lơrcwýn, quay ngưbadnơrcwỳi rơrcwỳi đrivyi, vưbadǹa đrivyi vưbadǹa đrivyáp: “Đljzhại sưbadn sai rôbkdb̀i! Sămypt́c tưbadńc thị khôbkdbng, nhưbadnng khôbkdbng âsurŕy cũng là sămypt́c. Đljzhại sưbadn muôbkdb́n tại hạ nhìn thâsurŕu thêdnsv́ tình, nhưbadnng chămypt̉ng biêdnsv́t làm cách nào đrivyêdnsv̉ nhìn thâsurŕu đrivyưbadnơrcwỵc? Tại hạ thâsurrn ơrcwỷ giưbadña trơrcwỳi đrivyâsurŕt, âsurrn oán tình cưbadǹu, chính là cảnh ngôbkdḅ môbkdḅt đrivyơrcwỳi này của tại hạ. Đljzhại sưbadn muôbkdb́n tại hạ tĩnh lămypṭng nhìn thâsurŕu, nhưbadnng có biêdnsv́t đrivyưbadnơrcwỵc, khi đrivyã nhìn xuyêdnsvn qua rôbkdb̀i, có còn là tại hạ nưbadña khôbkdbng?”.

 

Tiêdnsv́ng nói càng lúc càng nhỏ, cuôbkdb́i cùng mâsurŕt hút, nam tưbadn̉ âsurŕy đrivyã rơrcwỳi xa thiêdnsv̀n phòng.

 

Pháp Tưbadnơrcwýng im lămypṭng môbkdḅt lúc lâsurru, rôbkdb̀i hưbadnơrcwýng vêdnsv̀ Phôbkdb̉ Hoămypt̀ng thưbadnơrcwỵng nhâsurrn nói: “Sưbadn phụ, ngưbadnơrcwỳi ba lâsurr̀n bảy lưbadnơrcwỵt đrivydnsv̉m hoá cho hămypt́n, đrivyáng tiêdnsv́c…”.

 

Phôbkdb̉ Hoămypt̀ng thưbadnơrcwỵng nhâsurrn châsurr̀m châsurṛm đrivyáp: “Hămypt́n ngôbkdḅ thôbkdbng đrivyạo pháp tu hành, tưbadnơrcwyng lai chỉ sơrcwỵ chính là đrivyêdnsṿ nhâsurŕt nhâsurrn vâsurṛt trêdnsvn thêdnsv́ gian. Nhưbadnng nhâsurrn vâsurṛt nhưbadnsurṛy, lại khôbkdbng nhìn thâsurŕu đrivyưbadnơrcwỵc tâsurrm ma của mình, ngày sau, phải trôbkdbng vào tạo hoá của chính bản thâsurrn hămypt́n vâsurṛy”.

 

Pháp Tưbadnơrcwýng cúi đrivyâsurr̀u, chămypt́p tay niêdnsṿm phâsurṛt, khôbkdbng nói gì nưbadña.

 

* * * * * *

 

Quỷ Lêdnsṿ rơrcwỳi khỏi Tiêdnsv̉u Thiêdnsvn Âmyptm Tưbadṇ, lúc ra khỏi côbkdb̉ng tưbadṇ, bôbkdb̃ng nhiêdnsvn dưbadǹng châsurrn, rôbkdb̀i hưbadnơrcwýng vêdnsv̀ bêdnsvn phải bưbadnơrcwýc tơrcwýi vài bưbadnơrcwýc, quả nhiêdnsvn nhìn thâsurŕy môbkdḅt khôbkdb́i đrivyá lơrcwýn cao hơrcwyn nưbadn̉a ngưbadnơrcwỳi nămypt̀m trêdnsvn mămypṭt đrivyâsurŕt.

mypt́n tiêdnsv́n đrivyêdnsv́n trưbadnơrcwýc khôbkdb́i đrivyá nhìn qua môbkdḅt lưbadnơrcwỵt, chỉ thâsurŕy tưbadǹ trêdnsvn xuôbkdb́ng dưbadnơrcwýi chămypt̀ng chịt vêdnsv̀ hămypt̀n, chămypt̉ng có môbkdḅt câsurru chưbadñ nào, cũng chămypt̉ng có dâsurŕu vêdnsv́t gì của con ngưbadnơrcwỳi tạc khămypt́c, nhưbadnng khôbkdbng biêdnsv́t tảng đrivyá này chưbadńa đrivyưbadṇng huyêdnsv̀n cơrcwy gì.

 

Quỷ Lêdnsṿ nhíu mày, trâsurr̀m ngâsurrm môbkdḅt lát, bôbkdb̃ng nhiêdnsvn mục quang dưbadǹng lại, chính là bị đrivyỉnh của đrivyại thạch hâsurŕp dâsurr̃n.

 

Đljzhại thạch này toàn thâsurrn loang lôbkdb̉, hiêdnsv̉n nhiêdnsvn trong bao nhiêdnsvu nămyptm tháng đrivyá chămypt̉ng biêdnsv́t chịu bao phong đrivyao sưbadnơrcwyng kiêdnsv́m, vêdnsv́t trâsurr̀y xưbadnơrcwýc chămypt̀ng chịt, nhưbadnng tại nơrcwyi đrivyó, lại có vẻ nhìn giôbkdb́ng nhưbadn hình dạng môbkdḅt đrivyôbkdb̀ án. Chỉ là qua quá nhiêdnsv̀u nămyptm tháng, chămypt̉ng dêdnsṽ nhâsurṛn ra.

 

Quỷ Lêdnsṿ bưbadnơrcwýc tơrcwýi, nhè nhẹ phủi đrivyi lơrcwýp bụi trêdnsvn đrivyỉnh tảng đrivyá, xem xét câsurr̉n thâsurṛn, môbkdḅt lúc lâsurru sau mơrcwýi nhâsurṛn ra nguyêdnsvn là môbkdḅt cái vỏ sò, chỉ bâsurŕt quá qua nhiêdnsv̀u nămyptm tháng, đrivyã hoá thạch, hoà vơrcwýi tảng đrivyá lơrcwýn này thành môbkdḅt thêdnsv̉. Sau đrivyó Quỷ Lêdnsṿ lại xem kỹ đrivyại thạch, nhưbadnng cũng chămypt̉ng tìm ra đrivyưbadnơrcwỵc đrivydnsv̉m kỳ lạ nào.

 

Ánh mămypt́t hămypt́n lại nhìn vào cái vỏ sò kia, chămypt̉ng lẽ thưbadń Phôbkdb̉ Hoămypt̀ng thưbadnơrcwỵng nhâsurrn muôbkdb́n hămypt́n xem lại là cái vỏ sò bình thưbadnơrcwỳng này, bêdnsvn trong đrivyó có bí mâsurṛt gì?

 

Trong đrivyâsurr̀u hămypt́n nhơrcwý lại môbkdḅt lưbadnơrcwỵt nhưbadñng lơrcwỳi Phôbkdb̉ Hoămypt̀ng thưbadnơrcwỵng nhâsurrn đrivyã nói, ánh mămypt́t nhìn vào vỏ sò kia, dâsurr̀n dâsurr̀n hiêdnsv̉u ra. Tu Di Sơrcwyn núi cao chót vót, trong vòng ngàn dămypṭm, chămypt̉ng hêdnsv̀ có biêdnsv̉n rôbkdḅng sôbkdbng sâsurru, nhưbadnng tảng đrivyá này rõ ràng là vâsurṛt trêdnsvn đrivyỉnh Tu Di Sơrcwyn, ngàn vạn nămyptm trưbadnơrcwýc, nơrcwyi này có lẽ là biêdnsv̉n sâsurru sóng cả, thưbadṇc chămypt̉ng thêdnsv̉ biêdnsv́t đrivyưbadnơrcwỵc.

 

Cuôbkdḅc đrivyơrcwỳi con ngưbadnơrcwỳi so vơrcwýi thiêdnsvn đrivyịa luâsurrn chuyêdnsv̉n, thêdnsv́ gian thưbadnơrcwyng tang chỉ nhưbadn hạt cát giưbadña biêdnsv̉n xanh, hạt bụi trêdnsvn núi Tu Di.

 

mypt́n im lămypṭng khôbkdbng nói, quay ngưbadnơrcwỳi hưbadnơrcwýng vêdnsv̀ ngôbkdbi chùa nhỏ yêdnsvn tĩnh hành lêdnsṽ, lúc quay đrivyâsurr̀u lại, trêdnsvn mămypṭt đrivyã lâsurŕy lại vẻ thản nhiêdnsvn.

 

Y phục khẽ đrivyôbkdḅng, môbkdḅt đrivyạo bạch quang nhàn nhạt bôbkdb́c lêdnsvn, thâsurrn ảnh của hămypt́n hoá thành môbkdḅt luôbkdb̀ng sáng, bay vụt lêdnsvn, dâsurr̀n dâsurr̀n biêdnsv́n mâsurŕt giưbadña trơrcwỳi xanh.

 

Nhìn thâsurŕu!

Ai nhìn thâsurŕu đrivyưbadnơrcwỵc?

Thêdnsv́ sưbadṇ thưbadnơrcwyng tang, sao hơrcwyn đrivyưbadnơrcwỵc nháy mămypt́t trong lòng ngưbadnơrcwỳi, tia sáng loé lêdnsvn trong khoảnh khămypt́c âsurŕy.

 

* * * * * *

 

Thanh Vâsurrn Sơrcwyn, Đljzhại Trúc Phong.

 

Trâsurṛn chiêdnsv́n Thanh Vâsurrn Sơrcwyn đrivyã qua nhiêdnsv̀u ngày, sau đrivyó, vì chuyêdnsṿn Tru Tiêdnsvn Côbkdb̉ Kiêdnsv́m, Đljzhạo Huyêdnsv̀n châsurrn nhâsurrn giám sát ngưbadnơrcwỳi của Đljzhại Trúc Phong môbkdḅt khoảng thơrcwỳi gian, nhưbadnng gâsurr̀n đrivyâsurry, có vẻ nhưbadn do đrivyêdnsṿ tưbadn̉ Đljzhại Trúc Phong mưbadnơrcwỳi phâsurr̀n thành thâsurṛt, chưbadnơrcwỷng môbkdbn cũng lơrcwyi lỏng bơrcwýt. Tâsurŕt nhiêdnsvn! Trong lòng đrivyêdnsṿ tưbadn̉ Đljzhại Trúc Phong, mămypṭc dù sưbadṇ viêdnsṿc lâsurr̀n này trọng đrivyại, chưbadnơrcwỷng môbkdbn Đljzhạo Huyêdnsv̀n châsurrn nhâsurrn hành sưbadṇ cũng thưbadṇc có vài phâsurr̀n quá đrivyáng.

 

Nhưbadnng dù có nói thêdnsv́ nào, sau môbkdḅt thơrcwỳi gian khá lâsurru khôbkdbng bị lùng sục, Đljzhại Trúc Phong cũng dâsurr̀n dâsurr̀n hôbkdb̀i phục vẻ bình tĩnh khi xưbadna. Thưbadnơrcwyng thêdnsv́ của hai ngưbadnơrcwỳi Ngôbkdb Đljzhại Nghĩa và Hà Đljzhại Trí cũng dâsurr̀n dâsurr̀n hôbkdb̀i phục, theo nhưbadnbkdb Nhưbadn xem xét thì đrivyã tôbkdb́t hơrcwyn khá nhiêdnsv̀u. Hai ngưbadnơrcwỳi đrivyã có thêdnsv̉ tưbadṇ do đrivyi lại, chỉ chưbadna thêdnsv̉ làm viêdnsṿc nămypṭng.

 

Theo lêdnsṿ cũ, khi quét dọn phòng ôbkdb́c của mọi ngưbadnơrcwỳi, cũng đrivyôbkdb̀ng thơrcwỳi lĩnh nhiêdnsṿm vụ quét dọn cămyptn phòng yêdnsvn tĩnh trong góc của ngưbadnơrcwỳi tiêdnsv̉u sưbadn đrivyêdnsṿ đrivyã bỏ đrivyi âsurŕy. Hôbkdbm nay, Tôbkdb́ng Đljzhại Nhâsurrn cùng Đljzhôbkdb̃ Tâsurŕt Thưbadn hai ngưbadnơrcwỳi lại hưbadnơrcwýng vêdnsv̀ cămyptn phòng đrivyó.

 

Hai ngưbadnơrcwỳi cưbadnơrcwỳi cưbadnơrcwỳi nói nói, cũng nhưbadnbkdbbkdb́ nhưbadñng lâsurr̀n trưbadnơrcwýc đrivyâsurry, bưbadnơrcwýc vào khoảng vưbadnơrcwỳn nhỏ.

 

Nhưbadnng lúc này, môbkdḅt bóng xám bôbkdb̃ng loáng qua nơrcwyi khu vưbadnơrcwỳn nhỏ vôbkdb́n yêdnsvn tĩnh kia.

 

Bóng xám âsurŕy tôbkdb́c đrivyôbkdḅ cưbadṇc nhanh, nhưbadnng Tôbkdb́ng Đljzhại Nhâsurrn và Đljzhôbkdb̃ Tâsurŕt Thưbadnbadnơrcwỳng nhưbadn cùng lúc nhìn thâsurŕy, hai ngưbadnơrcwỳi kinh ngạc, lâsurṛp tưbadńc đrivyưbadna tay gạt chưbadnơrcwýng ngại vâsurṛt, bưbadnơrcwýc nhanh lêdnsvn. Chỉ thâsurŕy bóng xám nháy mămypt́t đrivyã khôbkdbng còn đrivyâsurru nưbadña, hai ngưbadnơrcwỳi tìm khămypt́p cả khu vưbadnơrcwỳn, cả trêdnsvn nóc nhà cũng tìm qua, nhưbadnng chămypt̉ng phát hiêdnsṿn dâsurŕu vêdnsv́t gì.

 

Đljzhưbadńng trong vưbadnơrcwỳn, Tôbkdb́ng Đljzhại Nhâsurrn cùng Đljzhôbkdb̃ Tâsurŕt Thưbadn quay mămypṭt nhìn nhau, Tôbkdb́ng Đljzhại Nhâsurrn nhíu mày nói: “Có lẽ nào chúng ta nhìn lâsurr̀m?”.

 

Đljzhôbkdb̃ Tâsurŕt Thưbadn cúi đrivyâsurr̀u suy nghĩ, vưbadǹa đrivyịnh nói, bôbkdb̃ng giâsurṛt mình, kêdnsvu nhỏ: “Đljzhại sưbadn huynh, ngưbadnơrcwỳi nhìn bêdnsvn kia”. Nói xong, chỉ tay vêdnsv̀ phía sau lưbadnng Tôbkdb́ng Đljzhại Nhâsurrn.

 

bkdb́ng Đljzhại Nhâsurrn lâsurṛp tưbadńc quay ngưbadnơrcwỳi nhìn lại, thì thâsurŕy theo hưbadnơrcwýng chỉ tay của Đljzhôbkdb̃ Tâsurŕt Thưbadn nguyêdnsvn là phòng ngủ của tiêdnsv̉u sưbadn đrivyêdnsṿ, cánh cưbadn̉a đrivyóng chămypṭt, nhưbadnng trêdnsvn cưbadn̉a sôbkdb̉ bêdnsvn cạnh đrivyó, chămypt̉ng biêdnsv́t tưbadǹ lúc nào lại hé mơrcwỷ môbkdḅt bêdnsvn. Trưbadnơrcwýc đrivyâsurry, nơrcwyi này khôbkdbng ai cưbadn ngụ, cưbadn̉a sôbkdb̉ luôbkdbn đrivyưbadnơrcwỵc đrivyóng kín.

 

bkdb́ng Đljzhại Nhâsurrn cùng Đljzhôbkdb̃ Tâsurŕt Thưbadn đrivyưbadna mămypt́t nhìn nhau, đrivyêdnsv̀u thâsurŕy mămypt́t ngưbadnơrcwỳi kia ngạc nhiêdnsvn bâsurŕt đrivyịnh. Tôbkdb́ng Đljzhại Nhâsurrn đrivyịnh thâsurr̀n lại, trâsurr̀m giọng nói: “Chúng ta đrivyêdnsv́n xem sao”.

 

Đljzhôbkdb̃ Tâsurŕt Thưbadn chămypt̉ng hiêdnsv̉u vì sao lại hơrcwyi khâsurr̉n trưbadnơrcwyng, vưbadǹa gâsurṛt đrivyâsurr̀u, lại vưbadǹa khôbkdbng nhịn đrivyưbadnơrcwỵc hạ giọng nói vơrcwýi Tôbkdb́ng Đljzhại Nhâsurrn: “Đljzhại sưbadn huynh, có khi nào lại là… lại là tiêdnsv̉u sưbadn đrivyêdnsṿ…hămypt́n…”.

 

Khoé mămypt́t Tôbkdb́ng Đljzhại Nhâsurrn khẽ giâsurṛt, hiêdnsv̉n nhiêdnsvn trong lòng y cũng khôbkdbng nghĩ khác Đljzhôbkdb̃ Tâsurŕt Thưbadn bao nhiêdnsvu, nhưbadnng suy nghĩ này cũng làm y lo lămypt́n, nêdnsv́u thưbadṇc bâsurry giơrcwỳ gămypṭp lại vị tiêdnsv̉u sưbadn đrivyêdnsṿ đrivyã trơrcwỷ nêdnsvn xa lạ này, y cũng chămypt̉ng biêdnsv́t nêdnsvn đrivyôbkdb́i mămypṭt ra sao!

 

Tay vưbadǹa chạm vào cánh cưbadn̉a, Tôbkdb́ng Đljzhại Nhâsurrn cùng Đljzhôbkdb̃ Tâsurŕt Thưbadn lại nhìn nhau, liêdnsv̀n đrivyó, tưbadṇa nhưbadnsurŕy lại quyêdnsv́t tâsurrm, Tôbkdb́ng Đljzhại Nhâsurrn nghiêdnsv́n rămyptng, quát lêdnsvn môbkdḅt tiêdnsv́ng, hỏi lơrcwýn: “Là ai?”. Cùng lúc, y đrivyâsurr̉y tung cánh cưbadn̉a.

 

badnơrcwỳng nhưbadn cùng lúc cưbadn̉a phòng bâsurṛt mơrcwỷ, bóng xám trong phòng loáng lêdnsvn, có lẽ bị kinh đrivyôbkdḅng, tưbadǹ trêdnsvn bàn phóng lêdnsvn trêdnsvn giưbadnơrcwỳng, đrivyôbkdb̀ng thơrcwỳi quay ngưbadnơrcwỳi lại, hai đrivyạo nhãn tình loang loáng chuyêdnsv̉n đrivyôbkdḅng, nhìn hai ngưbadnơrcwỳi đrivyang trơrcwỵn mămypt́t há miêdnsṿng đrivyưbadńng đrivyôbkdb́i diêdnsṿn ơrcwỷ cưbadn̉a phòng, kêdnsvu “chi chi chi chi”.

 

“Tiêdnsv̉u Hôbkdbi!”.

 

bkdb́ng Đljzhại Nhâsurrn cùng Đljzhôbkdb̃ Tâsurŕt Thưbadn đrivyôbkdb̀ng thơrcwỳi la lêdnsvn.

 

* * * * * *

 

“Rôbkdḅp”.

 

Tiêdnsv̉u Hôbkdbi nuôbkdb́t đrivyánh ưbadṇc trái câsurry trong miêdnsṿng, câsurr̀m môbkdḅt quả dại ơrcwỷ bêdnsvn cạnh mình, cămypt́n môbkdḅt miêdnsv́ng hêdnsv́t nưbadn̉a, ămyptn râsurŕt ngon lành. Trong Thủ Tĩnh Đljzhưbadnơrcwỳng Đljzhại Trúc phong, lúc này lămyptn lóc hạt trái câsurry do Tiêdnsv̉u Hôbkdbi vưbadńt ra, chôbkdb̃ nào cũng có, khác vơrcwýi vẻ trang nghiêdnsvm đrivyáng kính thưbadnơrcwỳng ngày, có đrivyôbkdbi chút hoạt kêdnsv.

 

Lúc này bao nhiêdnsvu ngưbadnơrcwỳi trêdnsvn Đljzhại Trúc Phong đrivyêdnsv̀u tụ tâsurṛp tại đrivyâsurry, hưbadnơrcwýng vêdnsv̀ Đljzhdnsv̀n Bâsurŕt Dịch đrivyang khôbkdb̉ sơrcwỷ nhìn hiêdnsṿn trưbadnơrcwỳng, nhưbadnng chỉ thâsurŕy lão nhíu mày, khôbkdbng nôbkdb̉i giâsurṛn, sămypt́c mămypṭt bình tĩnh, cũng chămypt̉ng biêdnsv́t đrivyang nghĩ gì.

 

badnơrcwỳi nămyptm nay, ai cũng biêdnsv́t, Tiêdnsv̉u Hôbkdbi lúc nào cũng ơrcwỷ bêdnsvn cạnh kẻ âsurŕy, chưbadna tưbadǹng rơrcwỳi xa, lúc này Tiêdnsv̉u Hôbkdbi lại ơrcwỷ đrivyâsurry, còn kẻ kia thì sao?

 

Ngày âsurŕy trưbadnơrcwýc cưbadn̉a Ảo Nguyêdnsṿt Đljzhôbkdḅng Phủ trêdnsvn Thôbkdbng Thiêdnsvn Phong của Thanh Vâsurrn Sơrcwyn, Tôbkdb́ng Đljzhại Nhâsurrn mâsurŕy ngưbadnơrcwỳi đrivyích thâsurrn nhìn thâsurŕy Quỷ Lêdnsṿ, cũng tâsurṛn mămypt́t thâsurŕy cảnh kẻ tưbadǹng là tiêdnsv̉u sưbadn đrivyêdnsṿ bị Tru Tiêdnsvn côbkdb̉ kiêdnsv́m đrivyánh trọng thưbadnơrcwyng, sau đrivyó vì vôbkdbbkdb́ ngưbadnơrcwỳi đrivybkdb̉i theo, tuy nhiêdnsvn tưbadǹ đrivyó đrivyêdnsv́n giơrcwỳ, chămypt̉ng hêdnsv̀ có chút tin tưbadńc gì của hămypt́n, nghe phong thanh rămypt̀ng hămypt́n đrivyã đrivyưbadnơrcwỵc đrivyôbkdb̀ng đrivyảng cưbadńu.

 

Nhưbadnng mà Tiêdnsv̉u Hôbkdbi tại sao lại xuâsurŕt hiêdnsṿn ơrcwỷ đrivyâsurry?

 

Tiêdnsv̉u Hôbkdbi xuâsurŕt hiêdnsṿn rôbkdb̀i, kẻ âsurŕy hiêdnsṿn ơrcwỷ đrivyâsurru?

 

Mọi ngưbadnơrcwỳi đrivyêdnsv̀u bị nghi vâsurŕn giôbkdb́ng nhau vưbadnơrcwyng kín trong đrivyâsurr̀u, làm lòng ngưbadnơrcwỳi trâsurr̀m xuôbkdb́ng. Trêdnsvn Thủ Tĩnh Đljzhưbadnơrcwỳng chỉ môbkdb̃i Tiêdnsv̉u Hôbkdbi chămypt̉ng lo lămypt́ng gì nhôbkdb̀m nhoàm ămyptn trái câsurry, ngoài nó ra, còn môbkdḅt kẻ râsurŕt là cao hưbadńng, khác hămypt̉n mọi ngưbadnơrcwỳi xung quanh.

 

Đljzhại Hoàng.

 

Con chó to lúc này râsurŕt hưbadnng phâsurŕn, cămyptn bản chămypt̉ng thâsurŕy vẻ mămypṭt âsurrm trâsurr̀m của chủ nhâsurrn, miêdnsṿng sủa oang oang khôbkdbng dưbadńt, liêdnsvn tục chạy vòng quanh cái bàn mà Tiêdnsv̉u Hôbkdbi đrivyàn nămypt̀m, cái đrivybkdbi linh hoạt của Đljzhại Hoàng ve vâsurr̉y liêdnsvn hôbkdb̀i, vui mưbadǹng vôbkdb hạn. Bôbkdb̃ng nhiêdnsvn Đljzhại Hoàng gác hai châsurrn trưbadnơrcwýc lêdnsvn bàn, mũi nó hít hà thâsurrn ngưbadnơrcwỳi Tiêdnsv̉u Hôbkdbi, lâsurru lâsurru lại thè lưbadnơrcwỹi liêdnsv́m Tiêdnsv̉u Hôbkdbi mâsurŕy cái.

 

Tiêdnsv̉u Hôbkdbi nhe rămyptng cưbadnơrcwỳi, gãi gãi đrivyâsurr̀u, thuâsurṛn tay câsurr̀m quả táo bêdnsvn cạnh, lămypt́c qua lămypt́c lại trưbadnơrcwýc mămypṭt Đljzhại Hoàng, liêdnsv̀n đrivyó ném ra ngoài Thủ Tĩnh Đljzhưbadnơrcwỳng. Đljzhại Hoàng sủa oang môbkdḅt tiêdnsv́ng lơrcwýn, tưbadńc thì nhảy xuôbkdb́ng, bôbkdb́n châsurrn vọt ra khỏi Thủ Tĩnh Đljzhưbadnơrcwỳng, mọi ngưbadnơrcwỳi nhâsurŕt thơrcwỳi kinh ngạc, đrivyêdnsv̀u nhìn ra ngoài, chỉ thâsurŕy Đljzhại Hoàng bôbkdb̃ng nhiêdnsvn đrivyón tại nơrcwyi quả táo rơrcwyi xuôbkdb́ng, ngoạm lâsurŕy khi nó còn ơrcwỷ trêdnsvn khôbkdbng, rôbkdb̀i lâsurṛp tưbadńc chạy trơrcwỷ vêdnsv̀, chôbkdb̀m lêdnsvn bàn, miêdnsṿng nhả ra, quả táo rơrcwyi trêdnsvn mămypṭt bàn, lămyptn long lóc.

 

Mọi ngưbadnơrcwỳi đrivyêdnsv̀u bâsurṛt cưbadnơrcwỳi, Đljzhdnsv̀n Bâsurŕt Dịch hưbadǹ môbkdḅt tiêdnsv́ng.

 

Còn môbkdb̃i Tiêdnsv̉u Hôbkdbi cưbadnơrcwỳi “chi chi chi chi” liêdnsvn tục, hiêdnsv̉n nhiêdnsvn gămypṭp lại bạn cũ là con chó này, tâsurrm tình thâsurṛt tôbkdb́t, đrivybkdbi khỉ quâsurŕn lại, nhảy tưbadǹ trêdnsvn bàn xuôbkdb́ng bơrcwỳ vai vạm vơrcwỹ của Đljzhại Hoàng, tay ôbkdbm chămypṭt lâsurŕy thâsurrn của Đljzhại Hoàng.

 

Đljzhại Hoàng sủa oang oang oang khôbkdbng ngưbadǹng, ngâsurr̉ng đrivyâsurr̀u ưbadnơrcwỹn ngưbadṇc phóng đrivyi, chămypt̉ng biêdnsv́t môbkdḅt chó môbkdḅt khỉ lại muôbkdb́n đrivyi đrivyâsurru rong chơrcwyi nưbadña.

 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.