Tru Tiên

Chương 165 : Ảo Nguyệt

    trước sau   
   

“Tiêirbm̀n bôeufẃi, tiêirbm̀n bôeufẃi, ngưbyieơpcov̀i sao rôeufẁi ? Đsjtqã xảy ra chuyêirbṃn gì…”

zahom Kinh Vũ xôeufwng tơpcov́i bêirbmn cạnh Vạn Kiêirbḿm Nhâzahót, quỳ thụp xuôeufẃng, hai tay run run đffffơpcoṽ lão dâzahọy, nhưbyieng chỉ cảm thâzahóy ngưbyieơpcov̀i lão mêirbm̀m nhũn, môeufẉt cảm giác lạnh lẽo dâzahong tràn trong tâzahom tưbyieơpcov̉ng. Lâzahom Kinh Vũ nhưbyie bị rơpcovi vào môeufẉt hâzahòm băumsvng khôeufwng đffffáy, dưbyieơpcov̀ng nhưbyiezahót cả xưbyieơpcovng côeufẃt trêirbmn ngưbyieơpcov̀i lão già này đffffã vơpcoṽ vụn, khôeufwng còn môeufẉt mảnh nào là nguyêirbmn vẹn.

 

“Là ai ? Là ai ?”. Lâzahom Kinh Vũ gâzahòm lêirbmn, đffffôeufwi măumsv́t tràn ngâzahọp phâzahõn nôeufẉ và hâzahọn thù xen lâzahõn sưbyiẹ tuyêirbṃt vọng.

 

“Tiêirbm̀n bôeufẃi, tiêirbm̀n bôeufẃi…”. Gã gào lêirbmn thôeufẃng thiêirbḿt nghẹn ngào, cuôeufẃi cùng cũng bâzahọt khóc thành tiêirbḿng. Trưbyieơpcov́c giơpcov̀ gã vôeufẃn khôeufwng nhơpcov́ răumsv̀ng mình còn biêirbḿt khóc, nhưbyieng trưbyieơpcov́c lão già toàn thâzahon yêirbḿu ơpcov́t vôeufwbyiẹc này, khôeufwng ngơpcov̀ sưbyiẹ tuyêirbṃt vọng dôeufẁn nén mưbyieơpcov̀i mâzahóy năumsvm nay đffffã âzahòm âzahọp đffffôeufw̉ vêirbm̀ trêirbmn ngưbyieơpcov̀i hăumsv́n.

 

Vạn Kiêirbḿm Nhâzahót đffffơpcov̀ đffffâzahõn nhìn ngưbyieơpcov̀i thanh niêirbmn trưbyieơpcov́c măumsv́t, thâzahòm nhủ : “Nhìn dáng vẻ thưbyieơpcovng tâzahom của nó khôeufwng hêirbm̀ có chút giả dôeufẃi, thâzahọt khôeufwng ngơpcov̀ trêirbmn đffffơpcov̀i này vâzahõn còn có ngưbyieơpcov̀i đffffôeufẃi xưbyiẻ thưbyiẹc lòng vơpcov́i ta”.

 

Ngón tay lão khẽ đffffôeufẉng đffffâzahọy, sau đffffó nhưbyie có thâzahòn lưbyiẹc ơpcov̉ đffffâzahou trơpcoṿ giúp, lão khẽ run râzahỏy nhâzahóc đffffưbyieơpcoṿc bàn tay lêirbmn. Lâzahom Kinh Vũ giâzahọt mình mưbyièng rơpcoṽ, năumsv́m lâzahóy tay lão gâzahóp giọng nói : “Tiêirbm̀n bôeufẃi, tiêirbm̀n bôeufẃi, ngưbyieơpcov̀i hãy mau nói đffffi, là kẻ nào hại ngưbyieơpcov̀i đffffêirbḿn nhưbyiezahọy ? Con, con nhâzahót đffffịnh báo cưbyièu cho ngưbyieơpcov̀i, ai, là ai?”

 

umsv́c măumsṿt Vạn Kiêirbḿm Nhâzahót càng lúc càng nhơpcoṿt nhạt, ngay cả hôeufwzahóp dưbyieơpcov̀ng nhưbyie cũng khó khăumsvn đffffôeufẃi vơpcov́i lão, nhưbyieng khôeufwng hiêirbm̉u tại sao, đffffôeufwi măumsv́t lão giơpcov̀ đffffâzahoy sáng rưbyiẹc lêirbmn, lão năumsv́m chăumsṿt lâzahóy bàn tay Lâzahom Kinh Vũ, ngón tay khe khẽ đffffôeufẉng đffffâzahọy…

 

zahom Kinh Vũ ngâzahỏn ngưbyieơpcov̀i, cúi đffffâzahòu nhìn xuôeufẃng. Trong bàn tay gã, nhón tay vôeufwbyiẹc  của Vạn Kiêirbḿm Nhâzahót đffffang châzahóm máu, run râzahỏy viêirbḿt lêirbmn : “Câzahỏn…thâzahọn…”.

Đsjtqôeufẉt nhiêirbmn môeufẉt bóng đffffen xẹt ra tưbyiè làn sưbyieơpcovng mù sau lưbyieng Lâzahom Kinh Vũ, Quỷ tiêirbmn sinh hai măumsv́t sáng rưbyiẹc nhìn chăumsv̀m chăumsv̀m vào hăumsv́n và Vạn Kiêirbḿm Nhâzahót. Lâzahom Kinh Vũ quay lưbyieng lại vơpcov́i Quỷ tiêirbmn sinh, toàn bôeufẉ tinh thâzahòn đffffêirbm̀u tâzahọp trung vào ngón tay Vạn Kiêirbḿm Nhâzahót, khôeufwng hêirbm̀ cảm nhâzahọn đffffưbyieơpcoṿc sưbyiẹ xuâzahót hiêirbṃn của bóng đffffen, nhưbyieng Vạn Kiêirbḿm Nhâzahót thì đffffã nhìn thâzahóy, ánh măumsv́t của lão chạm phải thị tuyêirbḿn của Quỷ tiêirbmn sinh, bâzahót giác khẽ run lêirbmn môeufẉt cái.

 

Khoảnh khăumsv́c âzahóy dưbyieơpcov̀ng nhưbyie ngưbyieng đffffọng lại…

 

Vạn Kiêirbḿm Nhâzahót đffffôeufẉt nhiêirbmn mỉm cưbyieơpcov̀i, môeufẉt nụ cưbyieơpcov̀i mang theo máu tưbyieơpcovi. Lão nhìn Quỷ tiêirbmn sinh rôeufẁi khe khẽ lăumsv́c đffffâzahòu.

 

zahom Kinh Vũ đffffơpcoṿi mãi mà khôeufwng thâzahóy Vạn Kiêirbḿm Nhâzahót viêirbḿt tiêirbḿp, ngạc nhiêirbmn ngâzahỏng đffffâzahòu. Chỉ thâzahóy Vạn Kiêirbḿm Nhâzahót đffffã nghẹo đffffâzahòu sang môeufẉt bêirbmn, đffffoạn khí tưbyiè lúc nào khôeufwng biêirbḿt. Toàn thâzahon Lâzahom Kinh Vũ run lêirbmn bâzahòn bâzahọt, hai tay lâzahỏy bâzahỏy, nhìn chăumsvm chăumsvm vào gưbyieơpcovng măumsṿt già nua của Vạn Kiêirbḿm Nhâzahót mà khôeufwng dám tin vào măumsv́t mình, môeufẉt lúc lâzahou sau gã mơpcov́i kêirbmu lêirbmn môeufẉt tiêirbḿng thôeufẃng thiêirbḿt : “Tiêirbm̀n bôeufẃi…”.

 

Gã vưbyièa khóc lóc vưbyièa ôeufwm chăumsṿt lâzahóy lão.

 

Quỷ tiêirbmn sinh lăumsṿng lẽ đffffưbyiéng sau lưbyieng gã, chăumsvm chú nhìn vào gưbyieơpcovng măumsṿt già nua của Vạn Kiêirbḿm Nhâzahót, hôeufẁi lâzahou sau mơpcov́i châzahọm rãi bỏ đffffi, biêirbḿn mâzahót sau làn sưbyieơpcovng mơpcov̀ huyêirbm̀n ảo.

 

Trong gió âzahỏn ưbyieơpcov́c truyêirbm̀n lại môeufẉt tiêirbḿng thơpcov̉ dài não ruôeufẉt.

 

* * * * * *

 

Tiêirbḿng hú dưbyieơpcov́i núi theo gió truyêirbm̀n vêirbm̀, nhưbyie muôeufwn ngàn mũi kim nhỏ li ti đffffâzahom vào tai. Trêirbmn Thanh Vâzahon Sơpcovn, ngưbyieơpcov̀i đffffưbyiéng nhâzahóp nhôeufw, các nhâzahon sĩ chính đffffạo đffffêirbm̀u tâzahọp trung cả trêirbmn Thôeufwng Thiêirbmn Phong, đffffưbyiéng đffffâzahòu là Đsjtqạo Huyêirbm̀n châzahon nhâzahon, Vâzahon Dịch Lam vá Phôeufw̉ Hoăumsv̀ng thưbyieơpcoṿng nhâzahon, ai nâzahóy đffffêirbm̀u thâzahòn săumsv́c ngưbyieng trọng, hai hàng lôeufwng mày nhíu chăumsṿt, chăumsvm chú dõi măumsv́t nhìn xuôeufẃng dưbyieơpcov́i núi.




 

Mùi tanh nôeufẁng thoang thoảng bôeufẃc lêirbmn, khiêirbḿn ngưbyieơpcov̀i ta khôeufwng thêirbm̉ khôeufwng liêirbmn tưbyieơpcov̉ng đffffêirbḿn vôeufweufẃ loài yêirbmu thú ác đffffôeufẉc tàn nhâzahõn đffffang tâzahọp trung dưbyieơpcov́i châzahon núi. Ai cũng khôeufwng thêirbm̉ đffffoán trưbyieơpcov́c đffffưbyieơpcoṿc kêirbḿt quả của trưbyieơpcov̀ng hạo kiêirbḿp này rôeufẃt cuôeufẉc sẽ ra sao ?

 

Trêirbmn quảng trưbyieơpcov̀ng bêirbmn ngoài Ngọc Thanh Đsjtqirbṃn, ngưbyieơpcov̀i đffffưbyiéng nhâzahóp nhôeufw nhưbyieng lại tĩnh lăumsṿng nhưbyiepcov̀, trêirbmn măumsṿt môeufw̃i ngưbyieơpcov̀i đffffêirbm̀u nhưbyie phủ môeufẉt đffffám mâzahoy mơpcov̀ u ám. Chính vào lúc này, đffffôeufẉt nhiêirbmn ơpcov̉ phía xa vang lêirbmn môeufẉt tiêirbḿng hú lảnh lót, nhưbyie loài sói tru đffffêirbmm, nhưbyie loài quỷ ma khóc gọi hôeufẁn, tiêirbḿng hú  xé nát khôeufwng gian, vang lêirbmn bêirbmn tai tưbyièng ngưbyieơpcov̀i rõ môeufẁn môeufẉt.

 

Nghe thanh âzahom âzahóy, dưbyieơpcov̀ng nhưbyie phát ra tưbyiè dưbyieơpcov́i châzahon núi, nhưbyieng lại cao vút đffffêirbḿn giưbyiẽa tưbyièng khôeufwng, nhâzahót thơpcov̀i ngưbyieơpcov̀i ngưbyieơpcov̀i đffffêirbm̀u biêirbḿn săumsv́c. Tiêirbḿng hú còn vang dôeufẉi trơpcov̉ vêirbm̀, lâzahỏn khuâzahót mâzahóy vòng giưbyiẽa đffffám mâzahoy trăumsv́ng rôeufẁi mơpcov́i dâzahòn dâzahòn tan biêirbḿn vào trong khôeufwng trung. Chính vào lúc này, vạn con yêirbmu thú dưbyieơpcov́i châzahon núi cùng  lúc gâzahòm vang, tiêirbḿng gâzahòm châzahón đffffôeufẉng cả môeufẉt góc trơpcov̀i, thanh thêirbḿ nhưbyie bài sơpcovn đffffảo hải, dưbyieơpcov̀ng nhưbyie muôeufẃn lâzahọt nhào cả trơpcov̀i đffffâzahót này vâzahọy.

 

zahon khí lâzahọp tưbyiéc tiêirbmu tan, môeufẉt luôeufẁng hăumsv́c khí ùn ùn dâzahong lêirbmn tưbyiè châzahon núi, càng lúc càng lơpcov́n, càng lúc càng dày đffffăumsṿc, nhưbyieng tụ lại trêirbmn khôeufwng, đffffôeufẃi diêirbṃn ngay vơpcov́i Thôeufwng Thiêirbmn Phong, dâzahòn dâzahòn che lâzahóp cả măumsṿt trơpcov̀i.

 

Khôeufwng biêirbḿt là ai đffffã thôeufẃt lêirbmn môeufẉt tiêirbḿng kinh hãi đffffâzahòu tiêirbmn, chúng nhâzahon đffffang tâzahọp trung trêirbmn núi đffffêirbm̀u đffffưbyiea măumsv́t nhìn vêirbm̀ phía đffffám hăumsv́c vâzahon. Chỉ thâzahóy bêirbmn trong đffffó, giưbyiẽa màn cuôeufẁng phong vù vù, có môeufẉt thanh niêirbmn thâzahon vâzahọn áo lụa đffffang đffffưbyiéng nhàn nhã chăumsv́p tay sau lưbyieng, măumsṿt vôeufw biêirbm̉u tình, đffffang chú nhãn nhìn chúng nhâzahon.

 

Giưbyiẽa trơpcov̀i đffffâzahót này, con ngưbyieơpcov̀i là môeufẉt sưbyiẹ vâzahọt thêirbḿ nào ?

 

Y nhè nhẹ xua tay, dưbyieơpcov́i châzahon núi vạn con yêirbmu thú cùng lúc gâzahòm lêirbmn, tưbyièng trâzahọn gió tanh, tiêirbḿng kêirbmu thảm liêirbmn tiêirbḿp vang lêirbmn…

 

* * * * * *

 

Quỷ Lêirbṃ nhưbyie cảm thâzahóy đffffirbm̀u gì đffffó, hăumsv́n dưbyièng lại, khe khẽ chau mày quay ngưbyieơpcov̀i lại, dõi măumsv́t nhìn lêirbmn Thôeufwng Thiêirbmn Phong, chỉ thâzahóy trêirbmn đffffó hăumsv́c vâzahon trùng trùng, cuôeufẁng phong gào rú, tuy khoảng cách khôeufwng quá xa, nhưbyieng so vơpcov́i hâzahọu sơpcovn nơpcovi hăumsv́n đffffưbyiéng thì dưbyieơpcov̀ng nhưbyie là hai thêirbḿ giơpcov́i hoàn toàn khác biêirbṃt.

 

Ánh măumsṿt trơpcov̀i âzahóm áp chiêirbḿu lêirbmn ngưbyieơpcov̀i hăumsv́n.

 

Quỷ Lêirbṃ châzahọm chạp thu hôeufẁi mục quang, quay sang nhìn lêirbmn đffffâzahòu vai mình, Tiêirbm̉u Hôeufwi đffffã biêirbḿn đffffi đffffâzahou mâzahót. Lâzahòn tiêirbḿn nhâzahọp Ảo Nguyêirbṃt đffffôeufẉng phủ này, hăumsv́n đffffã đffffăumsṿc biêirbṃt mang theo Tiêirbm̉u Hôeufwi, bêirbmn trong đffffôeufẉng phủ nguy hiêirbm̉m thêirbḿ nào hăumsv́n cũng hiêirbm̉u rõ và cũng khôeufwng năumsv́m chăumsv́c răumsv̀ng mình có thêirbm̉ trơpcov̉ ra hay khôeufwng. Trâzahọn chiêirbḿn vơpcov́i lão nhâzahon thâzahòn bí vưbyièa rôeufẁi, tuy răumsv̀ng có Quỷ tiêirbmn sinh xuâzahót thủ tưbyieơpcovng trơpcoṿ, nhưbyieng trong lòng Quỷ Lêirbṃ bâzahót giác dâzahong lêirbmn môeufẉt cảm giác kỳ lạ, Thanh Vâzahon Môeufwn có cả ngàn năumsvm lịch sưbyiẻ, quả nhiêirbmn là nơpcovi ngọa hôeufw̉ tàng long.

 

Nhơpcov́ lại hôeufẁi đffffó, khôeufwng  phải bản thâzahon hăumsv́n cũng là môeufẉt bôeufẉ phâzahọn của nơpcovi này hay sao ?

 

umsv́n khẽ căumsv́n môeufwi, tiêirbḿp tục câzahót bưbyieơpcov́c đffffi vêirbm̀ phía trưbyieơpcov́c. Hai bêirbmn đffffưbyieơpcov̀ng vâzahõn nhưbyiezahọy, khăumsv́p nơpcovi đffffêirbm̀u là cỏ bụi râzahọm rạp, tùng bách xanh rơpcov̀n, chỉ có con đffffưbyieơpcov̀ng nho nhỏ ngoăumsv̀n ngoèo dâzahõn đffffêirbḿn môeufẉt nơpcovi thâzahòn bí.




 

pcovi sâzahou thăumsv̉m trong khu rưbyièng, còn âzahom vang tiêirbḿng chim hót lảnh lót, cơpcoveufẁ nhưbyie trưbyieơpcov̀ng hạo kiêirbḿp ơpcov̉ trưbyieơpcov́c núi hoàn toàn khôeufwng ảnh hưbyieơpcov̉ng gì đffffêirbḿn thêirbḿ giơpcov́i cách biêirbṃt nơpcovi hâzahọu sơpcovn, khôeufwng khí thanh bình vâzahõn bao trùm khăumsv́p nơpcovi, cả trêirbmn khôeufwng trung cũng khôeufwng có chút mùi tanh tưbyieơpcov̉i.

 

Quỷ Lêirbṃ vôeufẃn cũng có chút khâzahỏn trưbyieơpcovng, nhưbyieng trong khung cảnh bình yêirbmn này, bâzahót giác cũng bình tĩnh trơpcov̉ lại râzahót nhanh, đffffêirbḿn khi hăumsv́n lâzahòn đffffâzahòu tiêirbmn ngâzahỏng đffffâzahòu lêirbmn nhìn bôeufẃn chưbyiẽ Ảo Nguyêirbṃt đffffôeufẉng phủ, đffffôeufẃi diêirbṃn vơpcov́i đffffịa giơpcov́i danh châzahón thiêirbmn hạ này, trêirbmn măumsṿt hăumsv́n vâzahõn khôeufwng có chút biêirbm̉u tình dị dạng, giôeufẃng nhưbyie đffffang chuâzahỏn bị bưbyieơpcov́c vào môeufẉt hang đffffôeufẉng hêirbḿt sưbyiéc bình thưbyieơpcov̀ng vâzahọy.

 

Mà trêirbmn thưbyiẹc têirbḿ, trưbyieơpcov́c măumsṿt hăumsv́n cũng dưbyieơpcov̀ng nhưbyie chỉ là môeufẉt hang đffffôeufẉng bình thưbyieơpcov̀ng mà thôeufwi.

 

Đsjtqôeufẉng khâzahỏu cao chưbyièng gâzahóp rưbyieơpcoṽi môeufẉt ngưbyieơpcov̀i bình thưbyieơpcov̀ng, rôeufẉng khoảng bảy thưbyieơpcov́c, năumsv̀m trêirbmn môeufẉt dôeufẃc núi thoai thoải, hai bêirbmn là bụi câzahoy râzahọm rạp, thâzahọm chí còn có câzahoy mọc lan cả vào trong đffffôeufẉng khâzahỏu, sơpcovn phong thôeufw̉i tơpcov́i khiêirbḿn câzahoy cỏ nhẹ nhàng rung đffffôeufẉng. Phía trêirbmn đffffôeufẉng khâzahỏu có môeufẉt tảng đffffá lơpcov́n khăumsv́c bôeufẃn chưbyiẽ : Ảo Nguyêirbṃt Đsjtqôeufẉng Phủ.

 

Ngoại trưbyiè ý nghĩa của bôeufẃn chưbyiẽ này, mọi sưbyiẹ vâzahọt quanh đffffâzahoy, bao gôeufẁm cả tưbyiẹ tích đffffêirbm̀u hêirbḿt sưbyiéc bình thưbyieơpcov̀ng, có lẽ nào nơpcovi đffffâzahoy chính là căumsvn bản của Thanh Vâzahon Môeufwn hai ngàn năumsvm nay chưbyié ?

 

Có phải cuôeufẃn vôeufw danh côeufw̉ quyêirbm̉n năumsvm xưbyiea đffffã tạo nêirbmn vôeufweufẃ anh tài tuâzahón kiêirbṃt trong đffffó có Thanh Vâzahon Tưbyiẻ và Thanh Diêirbṃp châzahon nhâzahon năumsv̀m ơpcov̉ trong này ?

 

Còn có môeufẉt thanh kiêirbḿm danh đffffôeufẉng thiêirbmn hạ nưbyiẽa !

 

Quỷ Lêirbṃ lăumsṿng lẽ nhìn bôeufẃn chưbyiẽ khăumsv́c trêirbmn đffffá, bôeufẃn chưbyiẽ đffffại tưbyiẹ trải qua bao phong ba tuêirbḿ nguyêirbṃt âzahóy cũng phảng phâzahót nhưbyie nhìn lại hăumsv́n.

 

umsv́n khôeufwng nói gì, chỉ lăumsṿng lẽ thơpcov̉ dài. Sau môeufẉt hôeufẁi trâzahòm măumsṿc, cuôeufẃi cùng hăumsv́n cũng câzahót bưbyieơpcov́c vào trong, bưbyieơpcov́c vào thêirbḿ giơpcov́i của ngày xưbyiea…

 

Khôeufwng ngơpcov̀ trong đffffó lại chỉ có môeufẉt gian thạch thâzahót tâzahòm thưbyieơpcov̀ng, chỉ hơpcovi đffffảo măumsv́t môeufẉt lưbyieơpcoṿt là có thêirbm̉ nhìn thâzahóy mọi vâzahọt bài thiêirbḿt trong đffffôeufẉng, vài tảng đffffá chôeufẁng đffffôeufẃng ơpcov̉ góc tưbyieơpcov̀ng, rêirbmu phong âzahỏm ưbyieơpcov́t phủ đffffâzahòy, đffffirbm̉m duy nhâzahót khác vơpcov́i bêirbmn ngoài là bêirbmn trong đffffôeufẉng đffffăumsṿc biêirbṃt thanh tịnh, đffffi vào sơpcovn đffffôeufẉng, cơpcoveufẁ nhưbyiezahót cả đffffêirbm̀u trơpcov̉ nêirbmn an tịnh, giôeufẃng nhưbyie là môeufẉt thêirbḿ giơpcov́i hoàn toàn tách biêirbṃt vâzahọy

 

Quỷ Lêirbṃ thu hôeufẁi mục quang, ánh măumsv́t tâzahọp trung vào bưbyiéc tưbyieơpcov̀ng đffffá đffffôeufẃi diêirbṃn vơpcov́i đffffôeufẉng khâzahỏu, trêirbmn măumsṿt đffffá phăumsv̉ng lì có chạm môeufẉt tâzahóm Thái Cưbyiẹc Đsjtqôeufẁ lơpcov́n, đffffâzahoy chính là vâzahọt duy nhâzahót trong đffffôeufẉng có liêirbmn quan đffffêirbḿn Thanh Vâzahon Môeufwn.

 

Quỷ Lêirbṃ hít sâzahou vào môeufẉt hơpcovi, bưbyieơpcov́c đffffêirbḿn phía trưbyieơpcov́c Thái Cưbyiẹc Đsjtqôeufẁ. Trêirbmn Thái Cưbyiẹc Đsjtqôeufẁ đffffâzahòy nhưbyiẽng vêirbḿt sưbyiét mẻ, có nhiêirbm̀u chôeufw̃ còn bị tàn phá khôeufwng còn nhâzahọn ra đffffưbyieơpcov̀ng nét, hiêirbm̉n nhiêirbmn là đffffã có tưbyiè râzahót lâzahou đffffơpcov̀i. Quỷ Lêirbṃ im lăumsṿng nhìn tâzahóm đffffôeufẁ hình, trong đffffâzahòu lại vang lêirbmn nhưbyiẽng lơpcov̀i Quỷ tiêirbmn sinh nói cách đffffó khôeufwng lâzahou.

 

eufẉt lát sau, hăumsv́n nhè nhẹ đffffăumsṿt tay lêirbmn Thái Cưbyiẹc Đsjtqôeufẁ, môeufẉt luôeufẁng thanh quang nhàn nhạt tán phát ra tưbyiè lòng bàn tay hăumsv́n. Quỷ Lêirbṃ măumsṿt vôeufw biêirbm̉u tình, chỉ chăumsvm chú nhìn vào luôeufẁng sáng trong lòng bàn tay, cảm giác luôeufẁng châzahon khí Thái Cưbyiẹc Huyêirbm̀n Thanh Đsjtqạo thâzahon thuôeufẉc cuôeufẉn trào trong kinh mạch.

 

Phảng phâzahót nhưbyie ngưbyieơpcov̀i đffffang chìm trong giâzahóc ngủ đffffôeufẉt nhiêirbmn bưbyièng tỉnh dâzahọy, khôeufwng gian lăumsṿng yêirbmn của thạch thâzahót đffffôeufẉt nhiêirbmn bị môeufẉt tiêirbḿng đffffôeufẉng khẽ phá vơpcoṽ, giôeufẃng nhưbyie cả tòa đffffôeufẉng phủ đffffang thơpcov̉ dài môeufẉt tiêirbḿng nao lòng vâzahọy, mọi thưbyié băumsv́t đffffâzahòu chuyêirbm̉n đffffôeufẉng, sau đffffó tâzahóm Thái Cưbyiẹc Đsjtqôeufẁ cũng sáng rưbyiẹc ánh sáng xanh kỳ ảo và băumsv́t đffffâzahòu chuyêirbm̉n đffffôeufẉng.

 

Sau khi chuyêirbm̉n đffffôeufẉng đffffúng môeufẉt vòng, vách đffffá đffffôeufẉt nhiêirbmn vang lêirbmn môeufẉt tiêirbḿng “cách”, tâzahót cả đffffêirbm̀u dưbyièng cả lại, Quỷ Lêirbṃ thu tay yêirbmn lăumsṿng đffffưbyiéng chơpcov̀.

 

byiẹ yêirbmn tĩnh đffffã biêirbḿn mâzahót trong nháy măumsv́t, trong sơpcovn đffffôeufẉng khôeufwng ngưbyièng vang lêirbmn nhưbyiẽng tiêirbḿng ì ùng, chính vào lúc này trêirbmn viêirbm̀n của tâzahóm Thái Cưbyiẹc Đsjtqôeufẁ đffffôeufẉt nhiêirbmn xuâzahót hiêirbṃn môeufẉt vêirbḿt nưbyiét, sau đffffó thì châzahọm rãi chuyêirbm̉n đffffôeufẉng sang môeufẉt bêirbmn, lôeufẉ ra môeufẉt đffffôeufẉng khâzahỏu bí mâzahọt, chỉ là chôeufw̃ đffffó có môeufẉt làn sưbyieơpcovng vụ quái dị màu trăumsv́ng đffffục lâzahỏn khuâzahót lưbyieơpcoṿn vòng, thoạt nhìn thì giôeufẃng sưbyieơpcovng mù, nhưbyieng lại cũng râzahót giôeufẃng bụi nưbyieơpcov́c, chuyêirbm̉n đffffôeufẉng khôeufwng ngưbyièng bêirbmn trong môeufwng lung bâzahót đffffịnh. Dù tìm cách nào, Quỷ Lêirbṃ cũng khôeufwng thêirbm̉ nhìn xuyêirbmn qua đffffưbyieơpcoṿc màn sưbyieơpcovng kỳ dị âzahóy

 

Quỷ Lêirbṃ lăumsṿng lẽ nhìn màn sưbyieơpcovng. Dù sao thì Quỷ tiêirbmn sinh cũng khôeufwng lưbyièa hăumsv́n, nhưbyieng bêirbmn trong làn sưbyieơpcovng mù này là thưbyié gì chưbyié ?

 

umsv́n khôeufwng do dưbyiẹ, thâzahọm chí cũng khôeufwng thèm nghĩ ngơpcoṿi, nhâzahóc châzahon bưbyieơpcov́c thăumsv̉ng vào trong.

 

Làn sưbyieong mù nhanh chóng nuôeufẃt chưbyiẻng lâzahóy hăumsv́n, còn cánh cưbyiẻa kia thì cũng lâzahọp tưbyiéc đffffóng lại, vêirbḿt nưbyiét hoàn toàn biêirbḿn mâzahót.

 

* * * * * *

 

Trong môeufwng lung, giưbyiẽa bâzahòu trơpcov̀i bao la ánh lêirbmn môeufẉt tia chơpcov́p làm sáng rưbyiẹc cả đffffêirbmm đffffen, trong chơpcov́p măumsv́t tia sáng đffffã hóa thành môeufẉt luôeufẁng kiêirbḿm quang khôeufw̉ng lôeufẁ sáng rưbyiẹc rơpcoṽ lao vút xuôeufẃng, khiêirbḿn ngưbyieơpcov̀i ta khôeufwng thêirbm̉ nhìn rõ, luôeufẁng kiêirbḿm quang âzahóy đffffâzahom thăumsv̉ng vào chôeufw̃ mêirbm̀m yêirbḿu nhâzahót của lòng ngưbyieơpcov̀i.

 

Sau đffffó giưbyiẽa trơpcov̀i lại xuâzahót hiêirbṃn môeufẉt măumsṿt trăumsvng kỳ quái vơpcov́i ánh sáng trăumsv́ng bạc lơpcovbyiẻng, lưbyiẽng lơpcov̀ giưbyiẽa các đffffám mâzahoy.

 

Trong sát na đffffó, dưbyieơpcov̀ng nhưbyie mọi thưbyié trong đffffâzahòu Quỷ Lêirbṃ đffffêirbm̀u biêirbḿn mâzahót, chỉ có ánh măumsv́t là nhìn chăumsv̀m chăumsv̀m vêirbm̀ trưbyieơpcov́c, côeufẃ găumsv́ng nhìn ra phía sau đffffạo bạch quang.

 

Phảng phâzahót nhưbyie có môeufẉt âzahom thanh u uâzahót nhưbyie có ngưbyieơpcov̀i đffffang rưbyieng rưbyiéc khóc, nhưbyieng lâzahọp tưbyiéc lại có môeufẉt tiêirbḿng cưbyieơpcov̀i quen thuôeufẉc vang lêirbmn. Tiêirbḿp đffffó là môeufẉt tiêirbḿng oa oa của trẻ con, rôeufẁi tiêirbḿng khóc lại băumsv́t đffffâzahòu nỉ non rả rích.

Khôeufwng hiêirbm̉u vì sao, hăumsv́n phong bêirbḿ toàn bôeufẉ hôeufwzahóp lại !

 

eufẉt sưbyiẹ khâzahỏn trưbyieơpcovng khôeufwng têirbmn dâzahong trào trong lòng, tim hăumsv́n đffffâzahọp mạnh, tiêirbḿng gió khôeufwng ngưbyièng vang lêirbmn bêirbmn tai, nhưbyieng hăumsv́n khôeufwng hêirbm̀ cảm nhâzahọn đffffưbyieơpcoṿc sưbyiẹ tôeufẁn tại của bản thâzahon, phảng phâzahót nhưbyieumsv́n đffffã biêirbḿn thành môeufẉt đffffôeufwi măumsv́t, môeufẉt đffffôeufwi măumsv́t đffffang dáo dác tìm kiêirbḿm xung quanh, cuôeufẃi cùng hăumsv́n cũng nhìn thâzahóy…

 

Tòa thôeufwn trang nhỏ bé, còn có gian thảo miêirbḿu phía sau thôeufwn nưbyiẽa.

 

“Sinh chưbyiea vâzahọy?”.

 

eufẉt giọng nam nhâzahon gâzahóp gáp hỏi.

 

“Sinh rôeufẁi, mâzahõu tưbyiẻ bình yêirbmn, là môeufẉt bé trai”.

 

Thanh âzahom của bà đffffơpcoṽ mang theo sưbyiẹ mưbyièng rơpcoṽ vui vẻ : “Cung hỉ!”.

 

“Ha ha… ha ha…”. Nam nhâzahon câzahót tiêirbḿng cưbyieơpcov̀i vang, trong tiêirbḿng cưbyieơpcov̀i thuâzahòn phác mang theo vẻ mưbyièng rơpcoṽ khôeufwn tả. Môeufẉt chôeufẃc sau, nam nhâzahon bêirbḿ ra môeufẉt đffffưbyiéa nhỏ đffffang khóc oa oa, bụ bâzahõm vôeufw cùng.

 

“Đsjtqăumsṿt têirbmn gì bâzahoy giơpcov̀ nhỉ, cha nó?”. Giọng của ngưbyieơpcov̀i mẹ vâzahõn còn yêirbḿu ơpcov́t nhưbyieng nét măumsṿt đffffâzahòy vẻ hạnh phúc.

 

Ngưbyieơpcov̀i cha nghĩ ngơpcoṿi giâzahoy lát, đffffoạn nói : “Chúng ta nưbyiẻa chưbyiẽ cũng khôeufwng biêirbḿt. Trong thôeufwn này ngưbyieơpcov̀i có học vâzahón nhâzahót phải nói đffffêirbḿn Lâzahom tiêirbmn sinh ơpcov̉ đffffâzahòu Đsjtqôeufwng thôeufwn, nhưbyiẽng đffffưbyiéa trẻ trong thôeufwn này đffffêirbm̀u là do ôeufwng âzahóy đffffăumsṿt têirbmn cả. Hay là chúng ta đffffi nhơpcov̀ ôeufwng âzahóy vâzahọy”.

 

Ngưbyieơpcov̀i mẹ khẽ gâzahọt đffffâzahòu. Ngưbyieơpcov̀i cha liêirbm̀n lâzahọp tưbyiéc chạy đffffi, khôeufwng lâzahou sau thì ôeufwng chạy vêirbm̀, miêirbṃng cưbyieơpcov̀i hơpcov́n hơpcov̉, tay câzahòm môeufẉt mảnh giâzahóy nói : “Lâzahom tiêirbmn sinh nói nhưbyiẽng ngưbyieơpcov̀i nhưbyie chúng ta quan trọng nhâzahót là đffffưbyieơpcoṿc bình an, giưbyiẽ bôeufw̉n phâzahọn của mình, sôeufẃng môeufẉt đffffơpcov̀i bình yêirbmn là đffffưbyieơpcoṿc, vì thêirbḿ ôeufwng âzahóy đffffăumsṿt cho đffffưbyiéa nhỏ cái têirbmn này”.

 

Ngưbyieơpcov̀i mẹ mưbyièng rơpcoṽ nói : “Ôuatx̀, ngưbyieơpcov̀i có học vâzahón quả là khác, ôeufwng âzahóy đffffăumsṿt cho con chúng ta têirbmn gì vâzahọy?”.

 

Ngưbyieơpcov̀i cha chìa cánh tay thôeufweufw̃ của mình, giơpcov mảnh giâzahóy đffffêirbḿn trưbyieơpcov́c măumsṿt ngưbyieơpcov̀i mẹ, rôeufẁi ôeufwm cả hai mẹ con vào lòng thì thâzahòm âzahou yêirbḿm dưbyieơpcov̀ng nhưbyie ba chưbyiẽ âzahóy đffffôeufẃi vơpcov́i ôeufwng vôeufw cùng sùng kính và sủng ái vâzahọy : “Trưbyieơpcovng…Tiêirbm̉u …Phàm…”.

 

“Âswdh̀m…âzahòm…!”.

 

Giưbyiẽa trơpcov̀i nôeufw̉ vang môeufẉt tiêirbḿng sâzahóm, mưbyiea băumsv́t đffffâzahòu rơpcovi, toàn thâzahon hăumsv́n đffffôeufẉt nhiêirbmn run lêirbmn bâzahòn bâzahọt, hơpcovi thơpcov̉ gâzahóp gáp.

 

irbmn ngoài mưbyiea lơpcov́n, trơpcov̀i đffffâzahót đffffen kịt, Thanh Vâzahon Sơpcovn ơpcov̉ phía xa xa nhưbyieeufẉt con quái thú cuôeufẁng nôeufẉ. Giưbyiẽa cơpcovn mưbyiea gió bão táp, ngưbyieơpcov̀i cha và ngưbyieơpcov̀i mẹ ôeufwm chăumsṿt lâzahóy nhau, âzahou yêirbḿm nhìn đffffưbyiéa nhỏ trong lòng…

 

umsv́n muôeufẃn hét lêirbmn nhưbyieng khôeufwng thêirbm̉ nào phát ra tiêirbḿng kêirbmu, thiêirbmn ngôeufwn vạn ngưbyiẽ trong đffffâzahòu cuôeufẃi cùng chỉ hóa thành hai chưbyiẽ : “Cha , mẹ!”.

 

byiea phủ khăumsv́p trơpcov̀i, nhưbyiẽng hạt mưbyiea nhỏ rơpcovi trêirbmn măumsṿt hăumsv́n, lạnh buôeufẃt đffffêirbḿn xưbyieơpcovng tủy.

 

* * * * * *

 

zahòng ảo nguyêirbṃt trêirbmn cao chiêirbḿu xuôeufẃng môeufẉt làn u quang nhàn nhạt.

 

“Vù!”.

 

eufẉt tảng đffffá tưbyiè trêirbmn khôeufwng bay tơpcov́i, nhưbyie là xuyêirbmn qua thâzahon thêirbm̉ hăumsv́n, rơpcovi bịch xuôeufẃng đffffâzahót. Bâzahòu trơpcov̀i khôeufwng biêirbḿt tưbyiè lúc nào đffffã trơpcov̉ nêirbmn sáng rơpcoṽ, môeufẉt đffffám trẻ con đffffang nôeufw đffffùa chạy nhảy trong thôeufwn làng yêirbmn bình.

 

eufẉt đffffưbyiéa nhỏ nhìn có vẻ hêirbḿt sưbyiéc tâzahòm thưbyieơpcov̀ng đffffang chạy thục mạng phía trưbyieơpcov́c, môeufẉt đffffưbyiéa trẻ khác có vẻ lơpcov́n hơpcovn dâzahõn nhưbyiẽng đffffưbyiéa khác đffffeufw̉i sát phía sau, miêirbṃng hét lơpcov́n : “Trưbyieơpcovng Tiêirbm̉u Phàm, ngưbyieơpcovi có giỏi thì đffffưbyiéng lại cho ta!”.

 

Đsjtqưbyiéa trẻ chạy đffffâzahòu tiêirbmn “xí” môeufẉt tiêirbḿng, vưbyièa chạy vưbyièa nói : “Ngưbyieơpcovi tưbyieơpcov̉ng ta ngôeufẃc à!”.

 

Nói xong còn rảo châzahon chạy nhanh hơpcovn.

 

Bọn trẻ cưbyié chạy đffffeufw̉i nhau mãi, dâzahòn dâzahòn đffffã chạy đffffêirbḿn ngôeufwi miêirbḿu cũ ơpcov̉ đffffâzahòu thôeufwn. Tưbyiè bêirbmn ngoài nhìn vào, ngôeufwi miêirbḿu cỏ này đffffã tàn tã cũ nát lăumsv́m rôeufẁi, khôeufwng biêirbḿt đffffã trải qua bao nhiêirbmu năumsvm khôeufwng đffffưbyieơpcoṿc tu sưbyiẻa.

 

Trưbyieơpcovng Tiêirbm̉u Phàm chạy vào đffffâzahòu tiêirbmn, đffffám trẻ phía sau cũng chạy vào theo. Bêirbmn trong tòa miêirbḿu, phảng phâzahót nhưbyie vang lêirbmn tiêirbḿng nôeufw đffffùa cãi nhau của lũ trẻ.

 

umsv́n ngâzahoy ngưbyieơpcov̀i nhìn cảnh tưbyieơpcoṿng trưbyieơpcov́c măumsv́t, trong đffffâzahòu chơpcoṿt trôeufẃng rôeufw̃ng, phảng phâzahót nhưbyie có môeufẉt nôeufw̃i sơpcoṿ hãi khôeufwng thêirbm̉ gọi têirbmn đffffang dâzahong trào lêirbmn trong lòng hăumsv́n, dâzahòn dâzahòn xâzahom chiêirbḿm cả tâzahom hôeufẁn hăumsv́n.

 

eufẉt bưbyieơpcov́c, rôeufẁi lại môeufẉt bưbyieơpcov́c, hăumsv́n lăumsṿng lẽ bưbyieơpcov́c đffffêirbḿn gâzahòn gian thảo miêirbḿu, đffffêirbḿn gâzahòn  cơpcovn ác môeufẉng của thưbyieơpcov̉ thiêirbḿu thơpcov̀i.

 

Đsjtqưbyiéa trẻ hơpcovi lơpcov́n hơpcovn kia cưbyieơpcoṽi lêirbmn ngưbyieơpcov̀i Trưbyieơpcovng Tiêirbm̉u Phàm, măumsṿt vêirbmnh lêirbmn nói : “Bị ta băumsv́t cưbyiéng rôeufẁi, ngưbyieơpcovi còn gì đffffêirbm̉ nói nưbyiẽa chưbyié?”.

 

Trưbyieơpcovng Tiêirbm̉u Phàm nghêirbḿch măumsv́t nhìn lêirbmn : “Khôeufwng tính, khôeufwng tính… ngưbyieơpcovi ám toán ta, làm sao mà tính đffffưbyieơpcoṿc!”.

 

Đsjtqưbyiéa trẻ kia ngâzahoy ngưbyieơpcov̀i, ngạc nhiêirbmn nói : “Ta ám toán ngưbyieơpcovi lúc nào?”.

 

Trưbyieơpcovng Tiêirbm̉u Phàm nói : “Lâzahom Kinh Vũ kia, ngưbyieơpcovi dám nói tâzahóm ván kia khôeufwng phải do ngưbyieơpcovi đffffăumsṿt trưbyieơpcov́c ơpcov̉ đffffó chưbyié?”.

 

Đsjtqưbyiéa trẻ têirbmn Lâzahom Kinh Vũ kia kêirbmu lơpcov́n : “Làm gì có chuyêirbṃn đffffó!”.

 

Trưbyieơpcovng Tiêirbm̉u Phàm bĩu môeufwi, ngâzahỏng cao đffffâzahòu kiêirbmn quyêirbḿt khôeufwng chịu khuâzahót phục. Lâzahom Kinh Vũ tưbyiéc giâzahọn tràn hôeufwng, đffffưbyiea tay bóp chăumsṿt côeufw̉ Trưbyieơpcovng Tiêirbm̉u Phàm, tưbyiéc giâzahọn nói : “Đsjtqã nói là bị ta băumsv́t thì phải nhâzahọn thua mà, ngưbyieơpcovi có phục hay khôeufwng?”

 

Trưbyieơpcovng Tiêirbm̉u Phàm khôeufwng thèm đffffêirbm̉ ý đffffêirbḿn nó.

 

zahom Kinh Vũ tưbyiéc đffffêirbḿn đffffỏ măumsṿt, dụng lưbyiẹc bóp mạnh, cao giọng quát : “Có phục khôeufwng?”.

 

Trưbyieơpcovng Tiêirbm̉u Phàm bị nó bóp chăumsṿt khí quản, hôeufwzahóp khó khăumsvn, săumsv́c măumsṿt băumsv́t đffffâzahòu tím dâzahòn, nhưbyieng dù còn nhỏ, tính tình Tiêirbm̉u Phàm khôeufwng ngơpcov̀ cũng đffffã râzahót quâzahọt cưbyieơpcov̀ng, quyêirbḿt tâzahom khôeufwng chịu cúi đffffâzahòu.

 

zahom Kinh Vũ càng thêirbmm tưbyiéc giâzahọn, vâzahọn lưbyiẹc tiêirbḿp tục bóp mạnh , miêirbṃng gâzahòm ghè nói : “Có phục khôeufwng? Có phục khôeufwng? Có phục khôeufwng?”.

 

“Có phục khôeufwng… có phục khôeufwng…”. Thanh âzahom âzahóy cưbyié vang mãi trong đffffâzahòu hăumsv́n, nôeufw̃i đffffau âzahỏn giâzahóu tưbyiè bao lâzahou nay bâzahót chơpcoṿt dâzahong trào lêirbmn trong dạ.

 

Sau đffffó, nhưbyie đffffã chơpcov̀ đffffơpcoṿi tưbyiè râzahót lâzahou, lại giôeufẃng nhưbyie ngâzahõu nhiêirbmn khôeufwng hêirbm̀ chuâzahỏn bị, môeufẉt cánh tay tưbyiè tưbyiè đffffưbyiea ra, gâzahòy guôeufẉc và đffffâzahòy nêirbḿp nhăumsvn, thâzahọt thâzahon thiêirbḿt, thâzahọt quen thuôeufẉc, nhưbyieng khôeufwng biêirbḿt tưbyiè lúc nào, trong lòng hăumsv́n đffffã dâzahong lêirbmn môeufẉt nôeufw̃i phâzahõn hâzahọn , môeufẉt niêirbm̀m căumsvm thù khôeufwng thêirbm̉ nào kìm nén nôeufw̉i.

 

Lão hòa thưbyieơpcoṿng mỉm cưbyieơpcov̀i, vâzahõn là nụ cưbyieơpcov̀i tưbyiè bi hòa ái đffffó. Trong chôeufẃc lát, thêirbḿ giơpcov́i của hăumsv́n hoàn toàn trôeufẃng rôeufw̃ng, tâzahót cả mọi thưbyié : thôeufwn trang, đffffám tiêirbm̉u hài tưbyiẻ, đffffôeufẉt nhiêirbmn biêirbḿn mâzahót vôeufw tung vôeufw ảnh, chỉ còn lại lão hòa thưbyieơpcoṿng vơpcov́i nụ cưbyieơpcov̀i hiêirbm̀n hâzahọu nhìn hăumsv́n giôeufẃng nhưbyieeufẉt bưbyiéc tranh chưbyiea hêirbm̀ bị tuêirbḿ nguyêirbṃt làm phai mơpcov̀.

 

Toàn thâzahon hăumsv́n run râzahỏy, môeufẉt niêirbm̀m bi phâzahõn khó tả trào dâzahong trong đffffâzahòu, nhịn khôeufwng đffffưbyieơpcoṿc, ngưbyiẻa măumsṿt lêirbmn trơpcov̀i hú dài.

 

zahòu trơpcov̀i lúc này sao lại biêirbḿn thành đffffen sì ?

 

Có gió, có mưbyiea, lăumsv̉ng lăumsṿng rơpcovi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.