Thanh Vâ
hhrgn Sơ
vtnon, Thô
vjenng Thiê
tpqon Phong.
Hư
tfnhơ
vtnong trà ngào ngạt, tư
tfnh̀ nơ
vtnoi miê
tpqọng chén trà màu xanh tinh khiê
tpqót kô
vjenng ngư
tfnh̀ng bô
vjeńc lê
tpqon, nư
tfnhơ
vtnóc trà vư
tfnh̀a pha xong bô
vjeńc hơ
vtnoi nghi ngút, tản mát khă
psuźp nơ
vtnoi trong phòng.
Khi â
hhrǵy ơ
vtnỏ mô
vjeṇt gian phòng vă
psuźng vẻ yê
tpqon ô
vjen̉n bê
tpqon trong hâ
hhrg̣u đ
sopuư
tfnhơ
vtnòng của Ngọc Thanh Đ
mziciê
tpqọn, ba vị cao nhâ
hhrgn mang danh cao nhâ
hhrǵt và quyê
tpqòn thê
tpqó nhâ
hhrǵt thuô
vjeṇc chánh đ
sopuạo hiê
tpqọn thơ
vtnòI đ
sopuê
tpqòu tụ tâ
hhrg̣p tạI nơ
vtnoi că
psuzn phòng này, thâ
hhrg̀ tình tư
tfnḥa như
tfnh thư
tfnhơ
vtnỏng trà đ
sopuàm đ
sopuạo.
Tê
tpqon đ
sopuê
tpqọ tư
tfnh̉ Thanh Vâ
hhrgn Mô
vjenn vô
vjeńn đ
sopuư
tfnh́ng bê
tpqon châ
hhrgm trà bư
tfnhng nư
tfnhơ
vtnóc, khô
vjenng biê
tpqót tư
tfnh̀ lúc nào đ
sopuã lă
psuẓng lẽ thô
vjeńI lui, bê
tpqon trong toà nhà chỉ còn lạI Đ
mzicạo Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn, Phô
vjen̉ Hoă
psuz̀ng thư
tfnhơ
vtnọng nhâ
hhrgn và Vâ
hhrgn Dịch Lam ba vị.
Đ
mzicạo Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn mơ
vtnỏ lơ
vtnòI đ
sopuâ
hhrg̀u tiê
tpqon, mỉm cư
tfnhơ
vtnòI nói: “trà này là đ
sopuă
psuẓc sản vùng phụ câ
hhrg̣n Thanh Vâ
hhrgn Sơ
vtnon, tuy khô
vjenng phảI là thư
tfnh́ kỳ trâ
hhrgn khó kiê
tpqóm song cũng là loạI thơ
vtnom ngon thư
tfnhơ
vtnọng phâ
hhrg̉m, mơ
vtnòI hai vị uô
vjeńng thư
tfnh̉ xem thê
tpqó nào?”.
Vâ
hhrgn Dịch Lam đ
sopuê
tpqỏ chén trà trong tay xuô
vjeńng, gâ
hhrg̣t đ
sopuâ
hhrg̀u nói: “Hư
tfnhơ
vtnong thơ
vtnom đ
sopuư
tfnhơ
vtnọm nơ
vtnoi cô
vjen̉, tư
tfnh̀ nơ
vtnoi cư
tfnh̉a miê
tpqọng đ
sopui thă
psuz̉ng vào bụng, quả nhiê
tpqon là trà ngon”.
Đ
mzicạo Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn cư
tfnhơ
vtnòI nói: “Vâ
hhrgn sư
tfnh huynh nê
tpqóu như
tfnh thâ
hhrǵy thích thì sau khi giảI xong trâ
hhrg̣n hạo kiê
tpqóp yê
tpqou thú này, hãy mang lâ
hhrǵy mô
vjeṇt ít vê
tpqò Phâ
hhrg̀n Hư
tfnhơ
vtnong Cô
vjeńc”.
Vâ
hhrgn Dịch Lam mỉm cư
tfnhơ
vtnòI gâ
hhrg̣t đ
sopuâ
hhrg̀u, nói: “Như
tfnh thê
tpqó càng tô
vjeńt, châ
hhrgn nhâ
hhrgn, ngư
tfnhơ
vtnòI tơ
vtnóI lúc đ
sopuó khô
vjenng thê
tpqỏ thoái thác đ
sopuư
tfnhơ
vtnọc nư
tfnh̃a nhá”.
Hai ngư
tfnhơ
vtnòI nhìn nhau cư
tfnhơ
vtnòI, Phô
vjen̉ Hoă
psuz̀ng thư
tfnhơ
vtnọng nhâ
hhrgn ơ
vtnỏ bê
tpqon câ
hhrǵt tiê
tpqóng niê
tpqọm phâ
hhrg̣t hiê
tpqọu. Đ
mzicạo Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn hư
tfnhơ
vtnóng nhìn vê
tpqò thư
tfnhơ
vtnọng nhâ
hhrgn, nói: “Đ
mzicạI sư
tfnh thâ
hhrǵy thê
tpqó nào?”.
Phô
vjen̉ Hoă
psuz̀ng thư
tfnhơ
vtnọng nhâ
hhrgn thơ
vtnỏ dài: “Thâ
hhrg̣t ra bâ
hhrg̀n tă
psuzng cũng biê
tpqót trư
tfnhơ
vtnóc mă
psuźt lâ
hhrgm vào đ
sopuạI kiê
tpqóp thê
tpqó này, câ
hhrg̀n nê
tpqon giư
tfnh̃ gìn trâ
hhrǵn đ
sopuịnh tâ
hhrgm trạng, chỉ có thê
tpqó mơ
vtnóI ư
tfnh́ng phó đ
sopuư
tfnhơ
vtnọc. Chỉ là Phâ
hhrg̣t gia ô
vjenm lòng tư
tfnh̀ bi, lão nạp mô
vjeṇt khi nghĩ đ
sopuê
tpqón thê
tpqó gian tră
psuzm họ giơ
vtnò đ
sopuâ
hhrgy đ
sopuang trong nư
tfnhơ
vtnóc sâ
hhrgu lư
tfnh̉a nóng, nhâ
hhrǵt thơ
vtnòI khô
vjenng câ
hhrg̀m đ
sopuư
tfnhơ
vtnọc lòng nóng như
tfnh lư
tfnh̉a đ
sopuô
vjeńt, quê
tpqon mình trong mô
vjeṇt lúc, xin hai vị tha thư
tfnh́ cho”.
Vâ
hhrgn Dịch Lam mă
psuẓt hơ
vtnoi biê
tpqón să
psuźc, nơ
vtnoi ánh mă
psuźt Đ
mzicạo Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn cũng loé lê
tpqon mô
vjeṇt tia sáng, song gư
tfnhơ
vtnong mă
psuẓt lâ
hhrg̣p tư
tfnh́c trơ
vtnỏ nê
tpqon cung kính trang nghiê
tpqom.
Nhìn qua Phô
vjen̉ Hoă
psuz̀ng thư
tfnhơ
vtnọng nhâ
hhrgn, Đ
mzicạo Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn châ
hhrg̣m rãi nói: “Đ
mzicạI sư
tfnh nói râ
hhrǵt phảI, bâ
hhrg̀n đ
sopuạo thư
tfnhơ
vtnòng xư
tfnhng mình là chánh đ
sopuạo, tư
tfnḥ nhiê
tpqon coi chúng sinh thiê
tpqon hạ như
tfnh mình, bâ
hhrg̀n đ
sopuạo vư
tfnh̀a rô
vjeǹI đ
sopuã thâ
hhrǵt lê
tpqõ”.
Phô
vjen̉ Hoă
psuz̀ng thư
tfnhơ
vtnọng nhâ
hhrgn châ
hhrǵp tay lă
psuźc đ
sopuâ
hhrg̀u, thâ
hhrǵp giọng nói: “Châ
hhrgn nhâ
hhrgn sao lạI nói thê
tpqó, vư
tfnh̀a rô
vjeǹI lão nạp tuyê
tpqọt khô
vjenng có ý trách châ
hhrgn nhâ
hhrgn”.
Vâ
hhrgn Dịch Lam lúc này đ
sopuã sơ
vtnóm lâ
hhrǵy lạI să
psuźc diê
tpqọn bình thư
tfnhơ
vtnòng, nghe hai ngư
tfnhơ
vtnòI kia nói, hơ
vtnoi mỉm cư
tfnhơ
vtnòI, nói: “Đ
mzicư
tfnhơ
vtnọc rô
vjeǹI, đ
sopuư
tfnhơ
vtnọc rô
vjeǹI, nhìn bô
vjeṇ dạng râ
hhrg̀y rà của hai ngư
tfnhơ
vtnòI, khô
vjenng phảI là làm ngư
tfnhơ
vtnòI ta khó chịu sao? Chúng ta khô
vjenng câ
hhrg̀n nói như
tfnh̃ng lơ
vtnòI dư
tfnh thư
tfnh̀a nư
tfnh̃a, nê
tpqon mau trơ
vtnỏ lạI vâ
hhrǵn đ
sopuê
tpqò chính thô
vjeni”.
Đ
mzicạo Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn cùng Phô
vjen̉ Hoă
psuz̀ng thư
tfnhơ
vtnọng nhâ
hhrgn đ
sopuô
vjeǹng thơ
vtnòI nhìn nhau cư
tfnhơ
vtnòI, Đ
mzicạo Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn gâ
hhrg̣t gâ
hhrg̣t đ
sopuâ
hhrg̀u nói: “Vâ
hhrgn sư
tfnh huynh bảo đ
sopuúng lă
psuźm. Kỳ thâ
hhrg̣t hô
vjenm nay mơ
vtnòI hai vị đ
sopuê
tpqón đ
sopuê
tpqỏ bàn bạc, đ
sopuích xác là trư
tfnhơ
vtnòng hạo kiê
tpqóp yê
tpqou thú ơ
vtnỏ trư
tfnhơ
vtnóc mă
psuẓt tư
tfnḥa hô
vjeǹ như
tfnh có thay đ
sopuô
vjen̉I mô
vjeṇt cách kỳ quái”.
Vâ
hhrgn Dịch Lam và Phô
vjen̉ Hoă
psuz̀ng thư
tfnhơ
vtnọng nhâ
hhrgn đ
sopuê
tpqòu rúng đ
sopuô
vjeṇng, Vâ
hhrgn Dịch Lam hỏI: “Biê
tpqón hoá ra sao? Xin châ
hhrgn nhâ
hhrgn hãy nói”.
Đ
mzicạo Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn să
psuźc mă
psuẓt ngư
tfnhng trọng, đ
sopuáp: “Mâ
hhrǵy ngày trư
tfnhơ
vtnóc bâ
hhrg̀n đ
sopuạo có đ
sopuiê
tpqòu phái mô
vjenn hạ Tiê
tpqou Dâ
hhrg̣t Tài, Lâ
hhrgm Kinh Vũ xuâ
hhrǵt chúng đ
sopuê
tpqọ tư
tfnh̉ đ
sopui thám xét tình hình của yê
tpqou thú, kê
tpqót quả là bọn họ vư
tfnh̀a mơ
vtnóI vê
tpqò đ
sopuê
tpqón chiê
tpqòu hô
vjenm qua, liê
tpqòn đ
sopuê
tpqón bâ
hhrg̀n đ
sopuạo bâ
hhrg̉m cáo mô
vjeṇt sư
tfnḥ kiê
tpqọn tuyê
tpqọt khô
vjenng bình thư
tfnhơ
vtnòng”.
Phô
vjen̉ Hoă
psuz̀ng thư
tfnhơ
vtnọng nhâ
hhrgn nhìn să
psuźc mă
psuẓt nghiê
tpqom túc của Đ
mzicạo Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn, thâ
hhrg̀n tình như
tfnh có chô
vjeñ nghi hoă
psuẓc, khô
vjenng nhịn đ
sopuư
tfnhơ
vtnọc liê
tpqòn hỏI: “Đ
mzicã xảy ra chuyê
tpqọn gì?”.
Đ
mzicạo Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn dư
tfnh̀ng lạI mô
vjeṇt lúc, mơ
vtnóI nói tiê
tpqóp: “Theo Dâ
hhrg̣t Tài bâ
hhrg̉m báo, vô
vjen sô
vjeń yê
tpqou thú vô
vjeńn tư
tfnh̀ phư
tfnhơ
vtnong nam giê
tpqót chóc tiê
tpqón vào Trung thô
vjen̉, mô
vjeṇt mư
tfnḥc đ
sopuê
tpqòu thă
psuz̉ng hư
tfnhơ
vtnóng bă
psuźc mà tiê
tpqón, chém giê
tpqót mô
vjeṇt đ
sopuư
tfnhơ
vtnòng. Thê
tpqó như
tfnhng gâ
hhrg̀n đ
sopuâ
hhrgy khô
vjenng biê
tpqót vì sao, đ
sopuô
vjeṇt nhiê
tpqon có mô
vjeṇt nhóm lơ
vtnón yê
tpqou thú ngư
tfnh̀ng tiê
tpqón lê
tpqon hư
tfnhơ
vtnóng bă
psuźc, rô
vjeńI rít hư
tfnhơ
vtnóng vê
tpqò phía Tâ
hhrgy Nam mà đ
sopui, xem ra sô
vjeń lư
tfnhơ
vtnọng yê
tpqou thú tiê
tpqóp tục tiê
tpqón tơ
vtnóI hư
tfnhơ
vtnóng Bă
psuźc nơ
vtnoi chúng ta thì chỉ còn chư
tfnh̀ng bô
vjeńn phâ
hhrg̀n mà thô
vjeni”.
Vâ
hhrgn Dịch Lam trâ
hhrg̀m ngâ
hhrgm giâ
hhrgy lát, nói: “Hư
tfnhơ
vtnóng Tâ
hhrgy Nam, đ
sopuó khô
vjenng phảI là nơ
vtnoi mà Ma Giáo tung hoành hay sao?”.
Đ
mzicao Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn gâ
hhrg̣t đ
sopuâ
hhrg̀u đ
sopuáp: “Khô
vjenng sai, như
tfnh nay nô
vjeṇI bô
vjeṇ Ma Giáo chia ra ba phái, Vạn Đ
mzicô
vjeṇc Mô
vjenn, Quỷ Vư
tfnhơ
vtnong Tô
vjenng cùng Hơ
vtnọp Hoan Phái tranh đ
sopuâ
hhrǵu khô
vjenng ngư
tfnh̀ng, tuy nhiê
tpqon chúng ta khô
vjenng biê
tpqót tô
vjen̉ng đ
sopuư
tfnhơ
vtnòng ơ
vtnỏ đ
sopuâ
hhrgu, song theo dâ
hhrǵu tích mà xem thì tô
vjen̉ng đ
sopuư
tfnhơ
vtnòng của ba đ
sopuạI phái này đ
sopuê
tpqòu ơ
vtnỏ hư
tfnhơ
vtnóng Tâ
hhrgy nam, cho nê
tpqon nơ
vtnoi đ
sopuó là chô
vjeñ thê
tpqó lư
tfnḥc của Ma Giáo. Thê
tpqó như
tfnhng phâ
hhrg̀n đ
sopuô
vjenng sô
vjeń yê
tpqou thú â
hhrǵy lạI đ
sopuô
vjeṇt nhiê
tpqon hư
tfnhơ
vtnóng vê
tpqò nơ
vtnoi đ
sopuó mà đ
sopui, khô
vjenng biê
tpqót rô
vjeńt cuô
vjeṇc là vì chuyê
tpqọn gì!”.
Phô
vjen̉ Hoă
psuz̀ng thư
tfnhơ
vtnọng nhâ
hhrgn cau mày nói: “Trư
tfnh̀ phi yê
tpqou thú đ
sopuã cùng Ma Giáo xung đ
sopuô
vjeṇt vơ
vtnóI nhau, hơ
vtnon nư
tfnh̃a lạI chịu thiê
tpqọt, do đ
sopuó phâ
hhrg̀n lơ
vtnón yê
tpqou thú đ
sopui đ
sopuê
tpqón trơ
vtnọ giúp?”
Đ
mzicạo Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn să
psuźc mă
psuẓt thâ
hhrgm trâ
hhrg̀m, nói: “Trư
tfnhơ
vtnóc mă
psuźt vâ
hhrg̃n chư
tfnha rõ, như
tfnhng nê
tpqóu thâ
hhrg̣t như
tfnh thê
tpqó thì quá tô
vjeńt, yê
tpqou thú cùng Ma giáo đ
sopuê
tpqòu là đ
sopuạI hoạ, bă
psuz̀ng như
tfnh tàn sát lâ
hhrg̃n nhau thì đ
sopuúng là may mă
psuźn cho chúng sanh thiê
tpqon hạ lă
psuźm thay”.
Vâ
hhrgn Dịch Lam lúc â
hhrǵy dô
vjeṇt nhiê
tpqon lă
psuźc đ
sopuâ
hhrg̀u, nói: “Hai vị chư
tfnhơ
vtnỏng mô
vjenn, Vâ
hhrgn mô
vjeñ thâ
hhrǵy bê
tpqon trong khô
vjenng phảI là đ
sopuơ
vtnon giản như
tfnh vâ
hhrg̣y!”.
Đ
mzicạo Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn nhìn qua lão mô
vjeṇt cái, nói: “Vâ
hhrg̣y, xin Vâ
hhrgn cô
vjeńc chủ chỉ bảo”.
Vâ
hhrgn Dịch Lam nói: “Chư
tfnhơ
vtnỏng mô
vjenn cùng mô
vjeñ quá rành ngư
tfnhơ
vtnòI trong Ma giáo mô
vjeṇt mư
tfnḥc tư
tfnḥ tư
tfnh tư
tfnḥ lơ
vtnọI, muô
vjeńn nói bọn họ vì chúng sanh thiê
tpqon hạ mà đ
sopuư
tfnh́ng lê
tpqon chô
vjeńng lạI yê
tpqou thú, chuyê
tpqọn này mô
vjeñ xem ra khô
vjenng có khả nă
psuzng”.
Nhìn Đ
mzicạo Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn cùng Phô
vjen̉ Hoă
psuz̀ng thư
tfnhơ
vtnọng nhâ
hhrgn đ
sopuô
vjenng thơ
vtnòI đ
sopuê
tpqòu gâ
hhrg̣t đ
sopuâ
hhrg̀u nhè nhẹ, coi đ
sopuô
vjeṇ đ
sopuô
vjeǹng ý, Vâ
hhrgn Dịch Lam mỉm cư
tfnhơ
vtnòI, lạI nói: “Trái lạI, theo mô
vjeñ chỉ có mô
vjeṇt cách giảI thích vê
tpqò viê
tpqọc làm của Ma giáo, bọn chúng thâ
hhrǵy đ
sopuám yê
tpqou thú ngày nay thê
tpqó mạnh dư
tfnhơ
vtnòng â
hhrǵy, khô
vjenng câ
hhrg̀n nói cùng yê
tpqou thú đ
sopuô
vjeńI đ
sopuịch, dù là bị thú yê
tpqou vô
vjen ý đ
sopuánh bị thư
tfnhơ
vtnong đ
sopui nư
tfnh̃a, chỉ sơ
vtnọ bọn chúng cũng că
psuźn ră
psuzng nhịn nhục mà thô
vjeńI lui đ
sopuê
tpqỏ như
tfnhơ
vtnòng cho chánh đ
sopuạo chúng ta đ
sopuư
tfnhơ
vtnong đ
sopuâ
hhrg̀u đ
sopuô
vjeńI phó vơ
vtnóI đ
sopuám thú yê
tpqou cùng hung cư
tfnḥc ác â
hhrǵy”.
Đ
mzicạo Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn gâ
hhrg̣t đ
sopuâ
hhrg̀u nói: “Khô
vjenng sai, Vâ
hhrgn cô
vjeńc chủ nói râ
hhrǵt có lý, như
tfnhng nay thú yê
tpqou lạI quả thâ
hhrg̣t là mang phâ
hhrg̀n lơ
vtnón nhâ
hhrgn mã hư
tfnhơ
vtnóng phía Tâ
hhrgy nam mà đ
sopui, theo cao kiê
tpqón của cô
vjeńc chủ, sư
tfnḥ â
hhrǵy là sao?”
Vâ
hhrgn Dịch Lam im lă
psuẓng giâ
hhrgy lát, trâ
hhrg̀m giọng nói: “trong như
tfnh̃ng ngày qua coi bô
vjeṇ đ
sopuám yeu thú tiê
tpqón vào trung thô
vjen̉ theo đ
sopuư
tfnhơ
vtnòng nhỏ, bọn chúng tịnh khô
vjenng có mục tiê
tpqou nhâ
hhrǵt đ
sopuịnh, đ
sopuê
tpqòu là chém giê
tpqót ơ
vtnỏ dọc đ
sopuư
tfnhơ
vtnòng, cư
tfnh́ thă
psuz̉ng phía bă
psuźc mà đ
sopui. Sơ
vtnỏ dĩ lâ
hhrg̀n này phâ
hhrg̀n lơ
vtnón đ
sopuô
vjeṇt nhiê
tpqon chuyê
tpqỏn hư
tfnhơ
vtnóng, bê
tpqon trong tâ
hhrǵt có chuyê
tpqọn cô
vjen̉ quái, có lẽ chính là vì bọn yê
tpqou thú â
hhrǵy khi đ
sopuê
tpqón gâ
hhrg̀n vùng Tâ
hhrgy nam đ
sopuã gă
psuẓp phảI chuyê
tpqọn gì, do đ
sopuó tê
tpqon yê
tpqou nghiê
tpqọt thú thâ
hhrg̀n nọ mơ
vtnóI đ
sopuiê
tpqòu đ
sopuô
vjeṇng mô
vjeṇt lư
tfnhơ
vtnọng lơ
vtnón nhâ
hhrgn mã vê
tpqò phía Tâ
hhrgy Nam như
tfnh thê
tpqó. Thê
tpqó như
tfnhng ơ
vtnỏ vùng Tâ
hhrgy nam mô
vjeṇt cõi, trư
tfnh̀ ngư
tfnhơ
vtnòI của Ma giáo ra tuyê
tpqọt khô
vjenng còn nhâ
hhrgn vâ
hhrg̣t nào có thê
tpqó lư
tfnḥc lơ
vtnón cả, do đ
sopuó theo mô
vjeñ thâ
hhrǵy, chỉ sơ
vtnọ là trong Ma giáo có phát sinh biê
tpqón đ
sopuô
vjeṇng gì chă
psuzng?”.
Phô
vjen̉ Hoă
psuz̀ng thư
tfnhơ
vtnọng nhâ
hhrgn cau đ
sopuô
vjeni mày tră
psuźng lạI, nói: “Dị đ
sopuô
vjeṇng! cô
vjeńc chủ muô
vjeńn chỉ chuyê
tpqọn gì?”
Vâ
hhrgn Dịch Lam cư
tfnhơ
vtnòI ha hả, nói: “Cái đ
sopuó mô
vjeñ lạI khô
vjenng thê
tpqỏ biê
tpqót đ
sopuư
tfnhơ
vtnọc”.
Phô
vjen̉ Hoă
psuz̀ng thư
tfnhơ
vtnọng nhâ
hhrgn khô
vjenng khỏI mỉm cư
tfnhơ
vtnòI, lă
psuźc đ
sopuâ
hhrg̀u nói: “Như
tfnh vâ
hhrg̣y nói hơ
vtnon nư
tfnh̉a buô
vjen̉I rô
vjeǹI, Vâ
hhrgn thì chủ ngư
tfnhơ
vtnòI khô
vjenng phảI là chỉ nói chơ
vtnoi thô
vjeni chư
tfnh́?”.
Nhâ
hhrǵt thơ
vtnòI ba ngư
tfnhơ
vtnòI đ
sopuê
tpqòu cư
tfnhơ
vtnòI, song chỉ lát sau Đ
mzicạo Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn trâ
hhrg̀m ngâ
hhrgm nói: “Kỳ thâ
hhrg̣t theo bâ
hhrg̀n đ
sopuạo thâ
hhrǵy, như
tfnh̃ng gì Vâ
hhrgn sư
tfnh huynh nói chư
tfnha chă
psuźc là vô
vjen lý, khô
vjenng câ
hhrg̀n biê
tpqót thê
tpqó nào, bâ
hhrgy giơ
vtnò phâ
hhrg̀n lơ
vtnón sô
vjeń yê
tpqou thú đ
sopui vê
tpqò hư
tfnhơ
vtnóng Tâ
hhrgy nam, áp lư
tfnḥc trư
tfnhơ
vtnóc mă
psuẓt chúng ta giảm đ
sopui khô
vjenng nhỏ, ít ra thì chúng ta có thê
tpqỏ tranh thủ thê
tpqom ít nhiê
tpqòu thơ
vtnòI gian. Như
tfnh nay thư
tfnhơ
vtnong sinh thiê
tpqon hạ đ
sopuô
vjeńI vơ
vtnóI chúng ta mô
vjeṇt lòng mong ngóng lo lă
psuźng, chúng ta cũng nê
tpqon làm mô
vjeṇt chút gì đ
sopuó cho họ thâ
hhrǵy”.
Vâ
hhrgn Dịch Lam nhìn Đ
mzicạo Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn mô
vjeṇt cái, nói: “À, châ
hhrgn nhâ
hhrgn có phảI là nhâ
hhrgn lúc đ
sopuám yê
tpqou thú mâ
hhrǵt đ
sopui chủ lư
tfnḥc, xuô
vjeńng núi đ
sopuánh cho chúng mọt trâ
hhrg̣n?”.
Đ
mzicạo Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn nghiê
tpqom nghị đ
sopuáp: “Khô
vjenng sai, trư
tfnh̀ bơ
vtnót đ
sopui mô
vjeṇt phâ
hhrg̀n yê
tpqou thú thì ngư
tfnhơ
vtnòI đ
sopuơ
vtnòI sẽ giảm đ
sopui mô
vjeṇt phâ
hhrg̀n khô
vjen̉ sơ
vtnỏ, trách nhiê
tpqọm như
tfnh thê
tpqó tư
tfnḥ nhiê
tpqon là chánh đ
sopuạo chúng ta phảI gánh lâ
hhrǵy”.
Phô
vjen̉ Hoă
psuz̀ng thư
tfnhơ
vtnọng nhâ
hhrgn thâ
hhrǵp giọng niê
tpqọm mô
vjeṇt câ
hhrgu phâ
hhrg̣t hiê
tpqọu, trong mă
psuźt Vâ
hhrgn Dịch Lam lă
psuẓng lẽ loé lê
tpqon mô
vjeṇt tia trào phúng như
tfnhng sau đ
sopuó nghiê
tpqom chỉnh nói: “Châ
hhrgn nhâ
hhrgn nói râ
hhrǵt đ
sopuúng, vâ
hhrg̣y thì nhâ
hhrǵt thiê
tpqót đ
sopuê
tpqòu theo sư
tfnḥ an bài của châ
hhrgn nhâ
hhrgn, Phâ
hhrg̀n Hư
tfnhơ
vtnong Cô
vjeńc bọn mô
vjeñ xin nguyê
tpqọn đ
sopui đ
sopuâ
hhrg̀u”.
Đ
mzicạo Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn mỉm cư
tfnhơ
vtnòI: “Có phâ
hhrg̀n tâ
hhrgm ý này của Vâ
hhrgn cô
vjeńc chủ, còn lo gì yê
tpqou thú khô
vjenng bạI! Bâ
hhrǵt quá nơ
vtnoi cõi Tâ
hhrgy nam đ
sopuó, bâ
hhrg̀n đ
sopuạo suy nghĩ chuyê
tpqọn này đ
sopuã lâ
hhrgu, cảm thâ
hhrǵy viê
tpqọc này có huyê
tpqòn cơ
vtno, chúng ta khô
vjenng thê
tpqỏ vô
vjeṇI vàng hành đ
sopuô
vjeṇng đ
sopuư
tfnhơ
vtnọc, thê
tpqó như
tfnhng nê
tpqóu bỏ qua khô
vjenng ngó ngàng tơ
vtnóI thì cũng khô
vjenng thoả đ
sopuáng lă
psuźm”.
Phô
vjen̉ Hoă
psuz̀ng thư
tfnhơ
vtnọng nhâ
hhrgn gâ
hhrg̣t đ
sopuâ
hhrg̀u nói: “Đ
mzicúng vâ
hhrg̣y, ý tư
tfnh́ của lão nạp cũng thê
tpqó, bâ
hhrǵt kê
tpqỏ thú yê
tpqou đ
sopuạI kiê
tpqóp, hoạ hạI chúng sinh, nơ
vtnoi phía Tâ
hhrgy nam có phát sinh chuyê
tpqọn gì đ
sopui nư
tfnh̃a, ít ra trong lòng chúng ta cũng phảI biê
tpqót đ
sopuạI khái”.
Vâ
hhrgn Dịch Lam nói: “Nê
tpqóu đ
sopuã như
tfnh vâ
hhrg̣y, tô
vjeńt nhâ
hhrǵt chúng ta nê
tpqon phái mâ
hhrǵy tê
tpqon đ
sopuê
tpqọ tư
tfnh̉ đ
sopuạo hạnh cao cư
tfnhơ
vtnòng â
hhrgm thâ
hhrg̀m theo dõi đ
sopuiê
tpqòu tra xem”.
Đ
mzicạo Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn gâ
hhrg̣t gù bảo: “Tô
vjeńt, thê
tpqó thì quyê
tpqót đ
sopuịnh vâ
hhrg̣y đ
sopui”.
Lúc â
hhrǵy, Vâ
hhrg Dịch Lam tư
tfnḥa hô
vjeǹ như
tfnh nhơ
vtnó ra chuyê
tpqọn gì, bô
vjeñng xoay qua Đ
mzicạo Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn nói: “À, còn mô
vjeṇt viê
tpqọc, câ
hhrg̀n phảI câ
hhrg̀u cạnh châ
hhrgn nhâ
hhrgn”.
Đ
mzicạo Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn giâ
hhrg̣t mình, hỏI: “Vâ
hhrgn cô
vjeńc chủ quá khách sáo rô
vjeǹI, là chuyê
tpqọn gì vâ
hhrg̣y? Có gì mà khô
vjenng thê
tpqỏ nói?”.
Vâ
hhrgn Dịch Lam mỉm cư
tfnhơ
vtnòI đ
sopuáp: “Nghe nói đ
sopuê
tpqọ tư
tfnh̉ Lục Tuyê
tpqót Kỳ thuô
vjeṇc mạch Tiê
tpqỏu Trúc Phong của quý phái gâ
hhrg̀n đ
sopuâ
hhrgy luô
vjenn bị trách phạt phảI diê
tpqọn bích ơ
vtnỏ Tiê
tpqỏu Trúc Phong Vọng Nguyê
tpqọt Đ
mzicài, tạI hạ tư
tfnh̀ khi nghe chuyê
tpqọn đ
sopuó, trong lòng thâ
hhrǵy thâ
hhrg̣t bâ
hhrǵt an, hơ
vtnon nư
tfnh̃a….”.
Lão cư
tfnhơ
vtnòI cư
tfnhơ
vtnòI, nói: “Tê
tpqon đ
sopuô
vjeǹ đ
sopuê
tpqọ kém hèn của tạI hạ trong mâ
hhrǵy ngày qua hâ
hhrg̀u như
tfnh ngày nào cũng đ
sopuê
tpqón câ
hhrg̀u tạI hạ, nói khô
vjenng thê
tpqỏ vì chúng ta mà liê
tpqon luỵ đ
sopuê
tpqón Lục cô
vjen nư
tfnhơ
vtnong phảI chịu trư
tfnh̀ng phạt. LạI nói bâ
hhrgy giơ
vtnò yê
tpqou thú gâ
hhrgy hạI thiê
tpqon hạ, đ
sopuúng là lúc câ
hhrg̀n dùng ngư
tfnhơ
vtnòI, Lục cô
vjen nư
tfnhơ
vtnong lạI là đ
sopuê
tpqọ tư
tfnh̉ xuâ
hhrǵt să
psuźc của Thanh Vâ
hhrgn Mô
vjenn, dám mong châ
hhrgn nhâ
hhrgn nê
tpqỏ mă
psuẓt tạI hạ mà tạm thơ
vtnòI miê
tpqõn trách phạt Lục cô
vjen nư
tfnhơ
vtnong”.
Đ
mzicạo Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn thơ
vtnỏ dài, nói: “Đ
mzicê
tpqòu do bâ
hhrg̀n đ
sopuạo ră
psuzn dạy khô
vjenng tô
vjeńt, đ
sopuê
tpqỏ cô
vjeńc chủ phảI cư
tfnhơ
vtnòI chê
tpqo”.
Vâ
hhrgn Dịch Lam mỉm cư
tfnhơ
vtnòI nói: “Châ
hhrgn nhâ
hhrgn quá lơ
vtnòI rô
vjeǹI, chỉ là nghịch đ
sopuô
vjeǹ si tâ
hhrgm vọng tư
tfnhơ
vtnỏng, hơ
vtnon nư
tfnh̃a đ
sopuâ
hhrgy là chuyê
tpqọn của đ
sopuám tiê
tpqỏu bô
vjeńI, chúng ta sau này cũng khô
vjenng câ
hhrg̀n lo tơ
vtnóI, khỏI phảI chuô
vjeńc phiê
tpqòn muô
vjeṇn”. Nói dư
tfnh́t liê
tpqòn ha hả cư
tfnhơ
vtnòI lơ
vtnón.
Đ
mzicạo Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn im lă
psuẓng giâ
hhrgy lát, nót: “Vâ
hhrgn cô
vjeńc chủ đ
sopuã đ
sopuích thâ
hhrgn xin tha cho Tuyê
tpqót Kỳ, vơ
vtnóI danh vọng đ
sopuó bâ
hhrg̀n đ
sopuạo đ
sopuư
tfnhơ
vtnong nhiê
tpqon khô
vjenng thê
tpqỏ khô
vjenng nê
tpqỏ mă
psuẓt. Vâ
hhrg̣y đ
sopui, bâ
hhrg̀n đ
sopuạo lâ
hhrg̣p tư
tfnh́c tha cho Tuyê
tpqót Kỳ trơ
vtnỏ lạI, đ
sopuô
vjeǹng thơ
vtnòI lạI chọn mâ
hhrǵy tê
tpqon đ
sopuê
tpqọ tư
tfnh̉, cùng Tuyê
tpqót Kỳ đ
sopui vê
tpqò phía Tâ
hhrgy nam tra xét, cũng coi như
tfnh là đ
sopuái tô
vjeṇI lâ
hhrg̣p cô
vjenng vâ
hhrg̣y!”.
Vâ
hhrgn Dịch Lam lô
vjeṇ mô
vjeṇt nụ cư
tfnhơ
vtnòI nơ
vtnoi khoé miê
tpqọng, nói: “À! Khô
vjenng ngơ
vtnò lạI tâ
hhrǵu xảo như
tfnh vâ
hhrg̣y, tạI hạ cũng vư
tfnh̀a nghĩ tơ
vtnóI kê
tpqou nghịch đ
sopuô
vjeǹ Lý Tuâ
hhrgn đ
sopui vê
tpqò phía Tâ
hhrgy nam đ
sopuê
tpqỏ lâ
hhrǵy thê
tpqom chút kiê
tpqón thư
tfnh́c”.
Đ
mzicạo Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn nhìn lão mô
vjeṇt cái, tư
tfnh̀ tư
tfnh̀ nói: “Vâ
hhrg̣y thì cùng đ
sopui mô
vjeṇt lư
tfnhơ
vtnọt!”.
Vâ
hhrgn Dịch Lam cư
tfnhơ
vtnòI lơ
vtnón, châ
hhrǵp tay nói: “Thê
tpqó thì tạI hạ thay mă
psuẓt nghich đ
sopuô
vjeǹ cám ơ
vtnon châ
hhrgn nhâ
hhrgn trư
tfnhơ
vtnóc”.
Đ
mzicạo Huyê
tpqòn châ
hhrgn nhâ
hhrgn thu hô
vjeǹI ánh mă
psuźt, câ
hhrg̀m lâ
hhrǵy chén trà ơ
vtnỏ trê
tpqon bàn trư
tfnhơ
vtnóc mă
psuẓt, tư
tfnh̀ tư
tfnh̀ uô
vjeńng mô
vjeṇt hơ
vtnóp, thâ
hhrg̀n să
psuźc trong mă
psuźt biê
tpqón đ
sopuô
vjen̉I bâ
hhrǵt thư
tfnhơ
vtnòng, tư
tfnh̀ tư
tfnh̀ nói: “Cô
vjeńc chủ quá khách khí rô
vjeǹI”.
* * * * * *
Tâ
hhrgy Nam Đ
mzicô
vjeṇc Xà Cô
vjeńc.
Bao bọc quanh sơ
vtnon cô
vjeńc rô
vjeṇng lơ
vtnón đ
sopuó đ
sopuê
tpqòu là rư
tfnh̀ng già dày đ
sopuă
psuẓc, hâ
hhrg̀u hê
tpqót thơ
vtnòI gian trong nă
psuzm, lúc bình minh và hoàng hô
vjenn, trong rư
tfnh̀ng đ
sopuê
tpqòu có chư
tfnhơ
vtnóng khí và sư
tfnhơ
vtnong đ
sopuô
vjeṇc bô
vjeńc lê
tpqon, như
tfnh̃ng thư
tfnh́ đ
sopuó kỳ thâ
hhrg̣t đ
sopuê
tpqòu là đ
sopuô
vjeṇc khí tích hơ
vtnọp của vô
vjen sô
vjeń ră
psuźn đ
sopuô
vjeṇc cư
tfnh trú trong sơ
vtnon cô
vjeńc này.
Khô
vjenng ai rõ ră
psuz̀ng vì sao ơ
vtnỏ trong sơ
vtnon cô
vjeńc này lai có nhiê
tpqòu ră
psuźn đ
sopuô
vjeṇc cư
tfnh trú, sô
vjeń lư
tfnhơ
vtnọng râ
hhrǵt nhiê
tpqòu, thâ
hhrg̣m chí tư
tfnh̀ dư
tfnhơ
vtnóI đ
sopuâ
hhrǵt cho đ
sopuê
tpqón trê
tpqon câ
hhrgy chô
vjeñ nào cũng có. Trong sơ
vtnon cô
vjeńc chỉ có mô
vjeṇt dãy nhà cư
tfnh̉a thuô
vjeṇc vê
tpqò Vạn Đ
mzicô
vjeṇc Mô
vjenn, nhâ
hhrgn vì mâ
hhrg̣t pháp của Vạn Đ
mzicô
vjeṇc Mô
vjenn nê
tpqon đ
sopuám đ
sopuô
vjeṇc trùng đ
sopuó khô
vjenng dám đ
sopuê
tpqón gâ
hhrg̀n.
Do đ
sopuó đ
sopuám ră
psuźn đ
sopuô
vjeṇc dày đ
sopuă
psuẓc khă
psuźp núi rư
tfnh̀ng trơ
vtnỏ thành màn chă
psuźn thiê
tpqon nhiê
tpqon cùng bảo khô
vjeń đ
sopuô
vjeṇc dư
tfnhơ
vtnọc vô
vjen tâ
hhrg̣n cho Vạn Đ
mzicô
vjeṇc Mô
vjenn.
Bâ
hhrgy giơ
vtnò, chính là vào lúc mă
psuẓt trơ
vtnòI mọc, tư
tfnh̀u Đ
mzicô
vjeṇc Xà Cô
vjeńc ben trong khu rư
tfnh̀ng dày đ
sopuă
psuẓc, có thê
tpqỏ mơ
vtnò mơ
vtnò thâ
hhrǵy như
tfnh̃ng làn sư
tfnhơ
vtnong nhạt bô
vjeńc lê
tpqon, nhìn giô
vjeńng nhue là sư
tfnhơ
vtnong mù buô
vjen̉I sáng. Như
tfnhng nê
tpqóu như
tfnh sau khi có kẻ vô
vjen tri đ
sopuê
tpqón gâ
hhrgn, khô
vjenng câ
hhrg̀n đ
sopuê
tpqón giâ
hhrgy lát lâ
hhrg̣p tư
tfnh́c bị trúng châ
hhrǵt kịch đ
sopuô
vjeṇc này đ
sopuê
tpqón thâ
hhrǵt khiê
tpqóu lư
tfnhu huyê
tpqót mà chê
tpqót, cuô
vjeńI cùng táng thâ
hhrgn vào miê
tpqọng ră
psuźn.
Thê
tpqó như
tfnhng thư
tfnhơ
vtnòng ngày, trư
tfnh̀ đ
sopuám ră
psuźn đ
sopuô
vjeṇc này bảo vê
tpqọ vòng ngoài sơ
vtnon cô
vjeńc, Vạn Đ
mzicô
vjeṇc Mô
vjenn vâ
hhrg̃n luô
vjenn có đ
sopuê
tpqọ tư
tfnh̉ canh tuâ
hhrg̀n, phòng bị ngoạI đ
sopuịch. Chỉ là mâ
hhrǵy ngày nay khô
vjenng biê
tpqót vì sao, mâ
hhrǵy tê
tpqon đ
sopuê
tpqọ tư
tfnh̉ giơ
vtnóI bị này toàn bô
vjeṇ đ
sopuê
tpqòu khô
vjenng thâ
hhrǵy ra vào canh chư
tfnh̀ng, coi bô
vjeṇ chuyê
tpqọn tranh châ
hhrǵp phái hê
tpqọ trong Vạn Đ
mzicô
vjeṇc Mô
vjenn đ
sopuã sơ
vtnóm đ
sopuê
tpqón hô
vjeǹI kịch liê
tpqọt.
“Cạch”, mô
vjeṇt â
hhrgm thanh nho nhỏ vang lê
tpqon, mô
vjeṇt hòn đ
sopuá nhỏ lă
psuzn qua, long lóc tung lê
tpqon hai cái trê
tpqon con đ
sopuư
tfnhơ
vtnòng duy nhâ
hhrǵt cỏ bụI mọc đ
sopuâ
hhrg̀y, đ
sopuã bị tàn phá gâ
hhrg̀n như
tfnh hư
tfnh hỏng hoàn toàn ơ
vtnỏ bê
tpqon ngoài Đ
mzicô
vjeṇc Xà Cô
vjeńc, rô
vjeǹI lă
psuzn vào bụI râ
hhrg̣m ven đ
sopuư
tfnhơ
vtnòng, biê
tpqón mâ
hhrǵt khô
vjenng còn tă
psuzm tích.
Theo sau đ
sopuó là tiê
tpqóng bư
tfnhơ
vtnóc châ
hhrgn nhè nhẹ, có ba con dã thú to lơ
vtnón như
tfnhng kỳ quái xuâ
hhrǵt hiê
tpqọn ơ
vtnỏ trê
tpqon đ
sopuư
tfnhơ
vtnòng, đ
sopuê
tpqòu là đ
sopuâ
hhrg̀u sói hung ác, thâ
hhrgn hình lạI giô
vjeńng như
tfnh hô
vjen̉ báo bình thư
tfnhơ
vtnòng, trô
vjenng vô
vjen cùng quái dị.
Chỉ thâ
hhrǵy ba con quái thú ra vẻ câ
hhrg̉n thâ
hhrg̣n vô
vjen cùng, mũi chúng khô
vjenng ngư
tfnh̀ng nhê
tpqóch đ
sopuô
vjeṇng, đ
sopuánh hơ
vtnoi trong khô
vjenng khí, tư
tfnh̀ tư
tfnh̀ tiê
tpqóp câ
hhrg̣n Đ
mzicô
vjeṇc Xà Cô
vjeńc. Trong sơ
vtnon cô
vjeńc mô
vjeṇt màn yê
tpqon tĩnh tư
tfnḥa hô
vjeǹ như
tfnh đ
sopuô
vjeńI vơ
vtnóI ba vị khách khô
vjenng mơ
vtnòI mà tơ
vtnóI hoàn toàn khô
vjenng chút giơ
vtnóI bị.
Bô
vjeñng nhiê
tpqon, con quái thú đ
sopuâ
hhrg̀u sói ơ
vtnỏ giư
tfnh̃a rung lê
tpqon, tư
tfnḥa như
tfnh phát hiê
tpqọn chuyê
tpqọn gì, kê
tpqó đ
sopuó phát ra tiê
tpqóng tru nhỏ, hai con quái thú kia đ
sopuê
tpqòu lâ
hhrg̣p tư
tfnh́c dư
tfnh̀ng bư
tfnhơ
vtnóc lạI, nhìn con quái to lơ
vtnón hùng mạnh đ
sopuang đ
sopuư
tfnh́ng giư
tfnh̃a.
Quái thú đ
sopuâ
hhrg̀u sói lâ
hhrǵp loé hung quang nơ
vtnoi ánh mă
psuźt, mũi khô
vjenng ngư
tfnh̀ng đ
sopuánh hơ
vtnoi, song lạI khô
vjenng đ
sopui vê
tpqò hư
tfnhơ
vtnóng Đ
mzicô
vjeṇc Xà Cô
vjeńc mà lạI châ
hhrg̀m châ
hhrg̣m đ
sopui vê
tpqò hư
tfnhơ
vtnóng các bụI cỏ râ
hhrg̣m rạp ven lê
tpqò cô
vjen̉ đ
sopuạo, mô
vjeṇt làn hơ
vtnoi máu tanh tư
tfnh̀ nơ
vtnoi lùm cỏ tư
tfnh̀ tư
tfnh̀ lan ra.
Quái thú gâ
hhrg̀m lê
tpqon mô
vjeṇt tiê
tpqóng nhỏ, châ
hhrgn bư
tfnhơ
vtnóc vào trong bụI cỏ, tư
tfnh̀ ngoài nhìn xem, chỉ thâ
hhrǵy thâ
hhrgn hình quái thú khô
vjenng ngư
tfnh̀ng di đ
sopuô
vjeṇng, dư
tfnhơ
vtnòng như
tfnh tìm kiê
tpqóm thư
tfnh́ gì.
Phút chô
vjeńc sau, bụI cỏ lay đ
sopuô
vjeṇng lâ
hhrg̀n nư
tfnh̃a, con quái thú hùng mạnh nọ tư
tfnh̀ lùm cỏ phóng ra, nhảy vê
tpqò trê
tpqon con đ
sopuư
tfnhơ
vtnòng mòn cũ kĩ, nơ
vtnoi miê
tpqọng của nó, că
psuźn giư
tfnh̃ mô
vjeṇt vâ
hhrg̣t quái lạ.
Vâ
hhrg̣t nọ nhìn mư
tfnhơ
vtnòng tư
tfnhơ
vtnọng như
tfnh mô
vjeṇt sơ
vtnọI roi, lạI dư
tfnhơ
vtnòng như
tfnh là đ
sopuuô
vjeni của con quái vâ
hhrg̣t nào đ
sopuó, lô
vjenng da nơ
vtnoi bê
tpqò mă
psuẓt đ
sopuã bă
psuźt đ
sopuâ
hhrg̀u rư
tfnh̃a nát, màu să
psuźc nhơ
vtnọt nhạt, mùi máu tanh bô
vjeńc ra tư
tfnh̀ chô
vjeñ đ
sopuó.
Hai con quái thú bê
tpqon cạnh đ
sopuô
vjeńng thơ
vtnòI tru rô
vjeńng, hiê
tpqỏn nhiê
tpqon là vư
tfnh̀a kinh vư
tfnh̀a giâ
hhrg̣n, hung quang lâ
hhrǵp lánh nơ
vtnoi mă
psuźt.
Con quái thú â
hhrǵy cụp đ
sopuuô
vjeni bỏ vâ
hhrg̣t đ
sopuó xuô
vjeńng mă
psuzt đ
sopuư
tfnhơ
vtnòng, đ
sopuô
vjeṇt nhiê
tpqon nghê
tpqỏn đ
sopuâ
hhrg̀u câ
hhrǵt lê
tpqon mô
vjeṇt tiê
tpqóng kê
tpqou dài, â
hhrgm thanh nọ giô
vjeńng như
tfnh tiê
tpqóng sói tru, lanh lãnh thê
tpqo lư
tfnhơ
vtnong, vút tâ
hhrg̣n trơ
vtnòI cao.
Giâ
hhrgy lát sau, con quái thú nọ liê
tpqòn vê
tpqỏnh đ
sopuuô
vjeni, cũng khô
vjenng lý đ
sopuê
tpqón hai con quái thú bê
tpqon cạnh, bô
vjeńn châ
hhrgn như
tfnh bay, nhanh chóng chạy ngư
tfnhơ
vtnọc vê
tpqò phía sau, rơ
vtnòI xa Đ
mzicô
vjeṇc Xà Cô
vjeńc.
Còn hai con quái thú kia sau khi tru lê
tpqon mâ
hhrǵy tiê
tpqóng, đ
sopuô
vjeṇt nhiê
tpqon ra sư
tfnh́c, cùng hư
tfnhơ
vtnóng vê
tpqò Đ
mzicô
vjeṇc Xà Cô
vjeńc tiê
tpqón tơ
vtnóI, tiê
tpqón sâ
hhrgu vào bê
tpqon trong Đ
mzicô
vjeṇc Xà Cô
vjeńc, chỉ thâ
hhrǵy cô
vjen̉ đ
sopuạo càng thê
tpqom khúc khư
tfnh̉u nhỏ hẹp, uô
vjeńn khúc trảI dài vê
tpqò phía trư
tfnhơ
vtnóc, hai bê
tpqon rư
tfnh̀ng câ
hhrgy gai guô
vjeńc dày đ
sopuă
psuẓc, bê
tpqon trong mô
vjeṇt dãy sư
tfnhơ
vtnong mỏng phiê
tpqou đ
sopuãng như
tfnh có như
tfnh khô
vjenng.
Quái thú cư
tfnh́ thă
psuz̉ng tiê
tpqóng vê
tpqò phía trư
tfnhơ
vtnóc, nhìn bô
vjeṇ dạng nghiê
tpqón ră
psuzng nghiê
tpqón lơ
vtnọI của bọn chúng, nê
tpqóu như
tfnh lúc này có ngư
tfnhơ
vtnòI xuâ
hhrǵt hiê
tpqọn trư
tfnhơ
vtnóc mă
psuẓt chúng, chỉ sơ
vtnọ là bị chúng lâ
hhrg̣p tư
tfnh́c xé thành muô
vjenn mảnh.
Làn sư
tfnhơ
vtnong mỏng nhè nhẹ trô
vjeǹI lãng đ
sopuãng, ơ
vtnỏ giư
tfnh̃a rùng tư
tfnh̀ tư
tfnh̀ họp lạI bô
vjeńc lê
tpqon, hai con quái thú cư
tfnh́ kê
tpqou rô
vjeńng liê
tpqon hô
vjeǹI, nhìn đ
sopuê
tpqòu khô
vjenng nhìn, cư
tfnh́ tiê
tpqóp tục thă
psuz̉ng tiê
tpqón. Bă
psuźt đ
sopuâ
hhrg̀u đ
sopuã khô
vjenng còn kê
tpqỏ đ
sopuê
tpqón dị trạng nư
tfnh̃a, như
tfnhng hai con quái thú đ
sopuó khô
vjenng biê
tpqót làm sao, tiê
tpqóng tru dâ
hhrg̀n dâ
hhrg̀n thâ
hhrǵp xuô
vjeńng, càng chạy càng châ
hhrg̣m, giâ
hhrgy lát sau toàn thâ
hhrgn bă
psuźt đ
sopuâ
hhrg̀u run râ
hhrg̉y.
Dư
tfnhơ
vtnòng như
tfnh biê
tpqót là khô
vjenng ô
vjen̉n, hai con quái thú ngư
tfnh̀ng châ
hhrgn lạI, khó khă
psuzn quay đ
sopuâ
hhrg̀u lạI, tư
tfnhơ
vtnỏng muô
vjeńn rơ
vtnòI khỏI khu rư
tfnh̀ng này, thê
tpqó như
tfnhng chúng bư
tfnhơ
vtnóc đ
sopui chư
tfnha đ
sopuư
tfnhơ
vtnọc mâ
hhrǵy bư
tfnhơ
vtnóc, đ
sopuã thâ
hhrǵt vọng ngã xuô
vjeńng, trong phút chô
vjeńc thâ
hhrǵt khiê
tpqóu chảy máu, sơ
vtnóm khô
vjenng còn sô
vjeńng nư
tfnh̃a.
Bê
tpqon trong rư
tfnh̀ng câ
hhrgy, xa gâ
hhrg̀n đ
sopuô
vjeǹng thơ
vtnòI vang lê
tpqon tiê
tpqóng “sì sì sì sì” khiê
tpqón ngư
tfnhơ
vtnòI khiê
tpqóp sơ
vtnọ, lâ
hhrg̀n lư
tfnhơ
vtnọt tràn vê
tpqò phía này. Chư
tfnha đ
sopuâ
hhrg̀y mô
vjeṇt khă
psuźc thơ
vtnòI gian, tư
tfnh̀ lùm câ
hhrgy cho đ
sopuê
tpqón bụI cỏ, xuâ
hhrǵt hiê
tpqọn vô
vjen sô
vjeń đ
sopuâ
hhrg̀u ră
psuźn, phát ra tiê
tpqóng sì sì, tư
tfnh̀ng cuô
vjeṇn tư
tfnh̀ng cuô
vjeṇn, hoă
psuẓc lơ
vtnón hoă
psuẓc nhỏ toàn bô
vjeṇ ră
psuźn đ
sopuô
vjeṇc đ
sopuê
tpqòu bò qua.
Vào lúc đ
sopuám ră
psuźn đ
sopuô
vjeṇc â
hhrǵy đ
sopuang cao hư
tfnh́ng tô
vjeṇt đ
sopuô
vjeṇ tranh nhau giành giư
tfnḥt miê
tpqóng mô
vjeǹI thì đ
sopuô
vjeṇt nhiê
tpqon có mô
vjeṇt sô
vjeń đ
sopuô
vjenng ră
psuźn đ
sopuô
vjeṇc bô
vjeñng ngư
tfnh̀ng hă
psuz̉n lạI, câ
hhrǵt đ
sopuâ
hhrg̀u lê
tpqon cảnh giác, sau đ
sopuó lâ
hhrg̀n lư
tfnhơ
vtnọt chuyê
tpqỏn hư
tfnhơ
vtnóng vê
tpqò phía đ
sopuư
tfnhơ
vtnòng vào Đ
mzicô
vjeṇc Xà Cô
vjeńc.
Ơ
onwỏ xa nơ
vtnoi con đ
sopuư
tfnhơ
vtnòng mòn quạnh que đ
sopuó, phảng phâ
hhrǵt như
tfnh có tiê
tpqóng trô
vjeńng trâ
hhrg̣n trâ
hhrg̀m trâ
hhrg̀m vang vọng, nguyê
tpqon cả mảnh đ
sopuâ
hhrǵt bă
psuźt đ
sopuâ
hhrg̀u tư
tfnh̀ tư
tfnh̀ rung đ
sopuô
vjeṇng nhè nhẹ, thanh â
hhrgm quái dị như
tfnh thiê
tpqon quâ
hhrgn vạn mã đ
sopuô
vjeǹng loạt tiê
tpqón tơ
vtnóI, tư
tfnh̀ phư
tfnhơ
vtnong xa vô
vjen tâ
hhrg̣n truyê
tpqòn lại.
* * * * * *
Buô
vjen̉I sơ
vtnóm mai trong sơ
vtnon cô
vjeńc, đ
sopuô
vjeṇt nhiê
tpqon chìm lă
psuźng vào trong mô
vjeṇt màn yê
tpqon lă
psuẓng.
“Hù!”.
Mô
vjeṇt hơ
vtnoi dài ác khí xuâ
hhrǵt ra, tê
tpqon đ
sopuạI đ
sopuê
tpqọ tư
tfnh̉ Đ
mzicô
vjeṇc Thâ
hhrg̀n thu nhâ
hhrg̣n thuơ
vtnỏ sanh tiê
tpqòn là Phạm Hùng đ
sopuang hung tơ
vtnọn vung tay, quă
psuzng thi thê
tpqỏ tê
tpqon đ
sopuê
tpqọ tư
tfnh̉ Vạn Đ
mzicô
vjeṇc Mô
vjenn bị hă
psuźn bóp nát đ
sopuâ
hhrg̀u qua mô
vjeṇt bê
tpqon. Thi thê
tpqỏ bay qua giư
tfnh̃a khoảng khô
vjenng, bịch mô
vjeṇt tiê
tpqóng rơ
vtnoi đ
sopuâ
hhrg̣p lê
tpqon trê
tpqon bàn thơ
vtnò trư
tfnhơ
vtnóc linh đ
sopuư
tfnhơ
vtnòng, rô
vjeǹI rơ
vtnót xuô
vjeńng đ
sopuâ
hhrǵt.
Dư
tfnhơ
vtnòng như
tfnh trong cõi mơ
vtnò mịt có tiê
tpqóng ác ma cư
tfnhơ
vtnòI nhạo, lạI hă
psuẓc giả muô
vjeńn cho Đ
mzicô
vjeṇc Thâ
hhrg̀n mô
vjeṇt vị Ma giáo mô
vjenn chủ lúc còn sô
vjeńng giê
tpqót ngư
tfnhơ
vtnòI như
tfnh ngoé mô
vjeṇt món lê
tpqõ tê
tpqó, ơ
vtnỏ trong ngoài linh đ
sopuư
tfnhơ
vtnòng nơ
vtnoi đ
sopuê
tpqỏ linh cư
tfnh̃u của Đ
mzicô
vjeṇc Thâ
hhrg̀n, lúc này máu đ
sopuã sơ
vtnóm chảy thành sô
vjenng, nhìn quanh đ
sopuê
tpqòu là thi thê
tpqỏ của Vạn Đ
mzicô
vjeṇc Mô
vjenn đ
sopuê
tpqọ tư
tfnh̉.
Mùi máu ngư
tfnhơ
vtnòI tanh nô
vjeǹng nă
psuẓc, bay khă
psuźp nơ
vtnoi trong khô
vjenng khí.
Giơ
vtnò đ
sopuâ
hhrgy, ba tê
tpqon đ
sopuạI đ
sopuê
tpqọ tư
tfnh̉ của Đ
mzicô
vjeṇc Thâ
hhrg̀n là Phạm Hùng, Trình Vô
vjen Nha và Đ
mzicoạn Như
tfnh Sơ
vtnon, thê
tpqó lư
tfnḥc ba bê
tpqon đ
sopuã chém giê
tpqót lâ
hhrg̃n nhau mâ
hhrǵy ngày qua, trư
tfnh̀ mô
vjeṇt vài kẻ thủ lĩnh đ
sopuạo hạnh cao thâ
hhrgm đ
sopuư
tfnh́ng đ
sopuâ
hhrg̀u, đ
sopuê
tpqọ tư
tfnh̉ thô
vjenng thư
tfnhơ
vtnòng của Vạn Đ
mzicô
vjeṇc Mô
vjenn đ
sopuã sơ
vtnóm tư
tfnh̉ thư
tfnhơ
vtnong hơ
vtnon nư
tfnh̉a, như
tfnh̃ng kẻ tranh đ
sopuâ
hhrǵu quyê
tpqòn lư
tfnḥc tư
tfnh̀ ba hê
tpqọ phái trong mâ
hhrǵy ngày qua ánh mă
psuźt đ
sopuã đ
sopuỏ sọc, gâ
hhrg̀n như
tfnh đ
sopuã trơ
vtnỏ nê
tpqon đ
sopuiê
tpqon cuô
vjeǹng.
Trê
tpqon bàn thơ
vtnò nơ
vtnoi linh đ
sopuư
tfnhơ
vtnòng, chiê
tpqóc hô
vjeṇp đ
sopuư
tfnḥng mô
vjenn chủ â
hhrǵn tín vâ
hhrg̃n lă
psuẓng lẽ nă
psuz̀m đ
sopuó, lạnh lùng nhìn mọI thư
tfnh́.
Dư
tfnhơ
vtnòng như
tfnh đ
sopuã chém giê
tpqót mỏI mê
tpqọt, các cuô
vjeṇc tranh đ
sopuâ
hhrǵu trong ngoài linh đ
sopuư
tfnhơ
vtnòng tư
tfnh̀ tư
tfnh̀ giảm đ
sopui, như
tfnhng trong bâ
hhrg̀u khô
vjenng khí khâ
hhrg̉n trư
tfnhơ
vtnong lúc kiê
tpqóm rút cung giư
tfnhơ
vtnong này, ngư
tfnhơ
vtnọc lạI càng thê
tpqom khâ
hhrg̉n trư
tfnhơ
vtnong hơ
vtnon.
Lão tam Đ
mzicoạn Như
tfnh Sơ
vtnon ơ
vtnỏ giư
tfnh̃a bô
vjeńn lão già mă
psuẓt mày kỳ dị, hai mă
psuźt lâ
hhrǵp loé hung quang, nhìn vê
tpqò Phạm Hùng và Trình Vô
vjen Nha đ
sopuư
tfnh́ng phâ
hhrgn lâ
hhrg̣p ơ
vtnỏ phía trư
tfnhơ
vtnóc mă
psuẓt, cư
tfnhơ
vtnòI lạnh nói: “Đ
mzicê
tpqọ nói hai vị sư
tfnh huynh, hai vị vâ
hhrg̃n còn khô
vjenng chịu rút tay ư
tfnh, hiê
tpqọn tạI trư
tfnh̀ mâ
hhrǵy lão hô
vjeǹ đ
sopuô
vjeǹ bê
tpqon cạnh, còn ai có thê
tpqỏ ra tay nư
tfnh̃a?”.
Phạm Hùng cùng Trình Vô
vjen Nha đ
sopuô
vjeńI mă
psuẓt nhìn nhau, tư
tfnh̀ nơ
vtnoi ánh mă
psuźt đ
sopuỏ ngâ
hhrg̀u cảu hai ngư
tfnhơ
vtnòI đ
sopuê
tpqòu lô
vjeṇ ra mô
vjeṇt tia tuyê
tpqọt vọng, tư
tfnh̀ buô
vjen̉I chiê
tpqòu trong ngày thâ
hhrǵt đ
sopuâ
hhrg̀u tiê
tpqon của Đ
mzicô
vjeṇc Thâ
hhrg̀n, trong linh đ
sopuư
tfnhơ
vtnòng đ
sopuô
vjeṇt nhiê
tpqon phát xuâ
hhrǵt dị thanh, ba hê
tpqọ phái tư
tfnh̀ lâ
hhrgu đ
sopuã giơ
vtnóI bị lâ
hhrg̃n nhau lâ
hhrg̣p tư
tfnh́c đ
sopuạI cư
tfnh̉ sát nhâ
hhrg̣p linh đ
sopuư
tfnhơ
vtnòng, sơ
vtnọ ră
psuz̀ng châ
hhrg̣m đ
sopui mô
vjeṇt bư
tfnhơ
vtnóc thì mô
vjenn chủ â
hhrǵn tín sẽ bị ngư
tfnhơ
vtnòI khác đ
sopuoạt mâ
hhrǵt.
Trong tình huô
vjeńn hô
vjeñn loạn đ
sopuó, vô
vjen sô
vjeń ngư
tfnhơ
vtnòI xô
vjenng vào linh đ
sopuư
tfnhơ
vtnòng, tư
tfnḥ nhiê
tpqon đ
sopuê
tpqòu cho là đ
sopuô
vjeńI phư
tfnhơ
vtnong sơ
vtnóm toan tính muô
vjeńn xâ
hhrgm phạm hiê
tpqọp nghị mà đ
sopuê
tpqón đ
sopuoạt mô
vjenn chủ â
hhrǵn tín, trong vài lơ
vtnòI đ
sopuã quâ
hhrg̀n nhau chém giê
tpqót.
Cho đ
sopuê
tpqón bâ
hhrgy giơ
vtnò, kê
tpqót quả ba hê
tpqọ phái hô
vjeñn chiê
tpqón, cuô
vjeńI cùng tư
tfnh̀ tư
tfnh̀ rõ ra, lão tam Đ
mzicoạn Như
tfnh Sơ
vtnon trư
tfnhơ
vtnóc giơ
vtnò đ
sopuạo hạnh yê
tpqóu kém, lạI bă
psuz̀ng vào thư
tfnḥc lư
tfnḥc hùng hâ
hhrg̣u trong tay, tư
tfnh̀ tư
tfnh̀ áp đ
sopuảo Phạm Hùng và Trình Vô
vjen Nha.
Lúc này, trư
tfnh̀ ba lão đ
sopuư
tfnh́ng đ
sopuă
psuz̀ng sau hai ngư
tfnhơ
vtnòI là Bách Đ
mzicô
vjeṇc Tư
tfnh̉, Hâ
hhrǵp Huyê
tpqót lão yê
tpqou, Đ
mzicoan Mô
vjeṇc lão tô
vjen̉ vâ
hhrg̃n chư
tfnha đ
sopuê
tpqón mư
tfnhơ
vtnòI ngư
tfnhơ
vtnòI, trong tay họ đ
sopuã khô
vjenng còn ai nư
tfnh̃a.
So vơ
vtnóI Đ
mzicoạn Như
tfnh Sơ
vtnon bê
tpqon mình khô
vjeng chỉ có “Đ
mzicô
vjeṇc Mô
vjenn Tư
tfnh́ Lão” hô
vjeṇ vê
tpqọ, trong tô
vjeńI ngoài sáng ít nhâ
hhrǵt cũng còn hơ
vtnon tră
psuzm ngư
tfnhơ
vtnòI, trong đ
sopuó cao thủ vô
vjen sô
vjeń, thư
tfnḥc lư
tfnḥc hùng hâ
hhrg̣u của Vạn Đ
mzicô
vjenc Mô
vjenn trư
tfnhơ
vtnóc giơ
vtnò, khô
vjenng ngơ
vtnò có sáu phâ
hhrg̀n đ
sopuê
tpqòu nă
psuz̀m hê
tpqót trong tay Đ
mzicoạn Như
tfnh Sơ
vtnon, so vơ
vtnóI trư
tfnhơ
vtnóc khi khai chiê
tpqón còn nhiê
tpqòu hơ
vtnon, quả thâ
hhrg̣t là ngoài dư
tfnḥ liê
tpqọu của bọn họ.
Mă
psuźt nhìn thâ
hhrǵy bạI cuô
vjeṇc đ
sopuã đ
sopuịnh, Phạm Hùng cùng Trình Vô
vjen Nha tràn ngâ
hhrg̣p vẻ bâ
hhrǵt cam trong mă
psuźt, như
tfnhng chung quy khô
vjenng còn gì đ
sopuê
tpqỏ nói. Nhìn bô
vjeṇ dạng của hai vị sư
tfnh huynh, Đ
mzicoạn Như
tfnh Sơ
vtnon khô
vjenng nhịn đ
sopuư
tfnhơ
vtnọc cư
tfnhơ
vtnòI lơ
vtnón ha hả, trư
tfnhơ
vtnóc giơ
vtnò trê
tpqon đ
sopuâ
hhrg̀u hă
psuźn có hai vị sư
tfnh huynh bá đ
sopuạo, ơ
vtnỏ dư
tfnhơ
vtnóI lạI là tê
tpqon Tâ
hhrg̀n Vô
vjen Viê
tpqom mà sư
tfnh phụ Đ
mzicô
vjeṇc Thâ
hhrg̀n hê
tpqót mư
tfnḥc thư
tfnhơ
vtnong yê
tpqou, hă
psuźn trư
tfnhơ
vtnóc giơ
vtnò chỉ bị ngư
tfnhơ
vtnòI coi thư
tfnhơ
vtnòng, chịu đ
sopuư
tfnḥng như
tfnh thê
tpqó nhiê
tpqòu nă
psuzm, cuô
vjeńI cùng cũng có thê
tpqỏ ngóc đ
sopuâ
hhrg̀u dâ
hhrg̣y, như
tfnh thê
tpqó thư
tfnh̉ hỏI sao hă
psuźn khô
vjenng mư
tfnh̀ng như
tfnh đ
sopuiê
tpqon đ
sopuư
tfnhơ
vtnọc.
Đ
mzicoạn Như
tfnh Sơ
vtnon kiê
tpqou ngạo tiê
tpqón vê
tpqò phía trư
tfnhơ
vtnóc, Đ
mzicô
vjeṇc Mô
vjenn Tư
tfnh́ Lão bảo vê
tpqọ xung quanh hă
psuźn. Phạm Hùng và Trình Vô
vjen Nha to mă
psuźt nhìn hă
psuźn bư
tfnhơ
vtnóc đ
sopuê
tpqón cái bàn thơ
vtnò ơ
vtnỏ đ
sopuă
psuz̀ng trư
tfnhơ
vtnóc, đ
sopuư
tfnh́ng trư
tfnhơ
vtnóc chiê
tpqóc hô
vjeṇp nọ, hai ngư
tfnhơ
vtnòi tay nă
psuźm chă
psuẓt thành quyê
tpqòn, nghiê
tpqón ră
psuzng kèn kẹt, rõ ràng là phâ
hhrg̃n hâ
hhrg̣n cùng cư
tfnḥc.
Bâ
hhrǵt quá lúc này, sư
tfnḥ phâ
hhrg̃n nô
vjeṇ của họ trong mă
psuźt Đ
mzicoạn Như
tfnh Sơ
vtnon, rõ ràng là hình ảnh mà kẻ chiê
tpqón thă
psuźng ư
tfnha thích nhâ
hhrǵt, hă
psuźn thâ
hhrg̣m chí cảm thâ
hhrǵy ră
psuz̀ng có lúc thô
vjeńng trị mọI ngư
tfnhơ
vtnòI mơ
vtnóI khô
vjenng uô
vjen̉ng cô
vjenng mô
vjeṇt đ
sopuơ
vtnòI hă
psuźn.
Đ
mzicoạn Như
tfnh Sơ
vtnon ha hả cư
tfnhơ
vtnòI lơ
vtnón, thái đ
sopuô
vjeṇ kiê
tpqou cuô
vjeǹng, vạn phâ
hhrg̀n đ
sopuă
psuźc ý vư
tfnhơ
vtnon tay ra, câ
hhrg̀m lâ
hhrǵy chiê
tpqóc hô
vjeṇp màu xanh nọ.
Phạm Hùng và Trình Vô
vjen Nha phát ra mô
vjeṇt tiê
tpqóng gâ
hhrg̀m nhỏ, bư
tfnhơ
vtnóc tơ
vtnóI mô
vjeṇt bư
tfnhơ
vtnóc, như
tfnhng Đ
mzicô
vjeṇc Mô
vjenn Tư
tfnh́ Lão tư
tfnh́c khă
psuźc chuyê
tpqỏn mình nhìn qua bọn họ, đ
sopuô
vjeǹng thơ
vtnòI thủ hạ xung quanh Đ
mzicoạn Như
tfnh Sơ
vtnon hô
vjen lê
tpqon mô
vjeṇt lư
tfnhơ
vtnọt tràn qua, bao vâ
hhrgy bọn họ, trong mă
psuźt hai ngư
tfnhơ
vtnòI như
tfnh bô
vjeńc lư
tfnh̉a, xa xa trư
tfnh̀ng mă
psuźt nhìn chiê
tpqóc hô
vjeṇp trong tay Đ
mzicoạn Như
tfnh Sơ
vtnon.
Tiê
tpqóng cư
tfnhơ
vtnòI Đ
mzicoạn Như
tfnh Sơ
vtnon càng thê
tpqom đ
sopuă
psuźc ý, thoả mãn xoay tay mơ
vtnỏ khoá, mơ
vtnỏ bung chiê
tpqóc hô
vjeṇp ra, thâ
hhrǵy mă
psuẓt đ
sopuáy hô
vjeṇp phủ mô
vjeṇt lơ
vtnóp lụa vàng, trê
tpqon đ
sopuă
psuẓt chiê
tpqóc â
hhrǵn nhỏ màu nâ
hhrgu đ
sopuâ
hhrg̣m, trê
tpqon â
hhrǵn đ
sopuiê
tpqou khă
psuźc mô
vjeṇt con ră
psuźn nhỏ trô
vjenng như
tfnh thâ
hhrg̣t, mă
psuẓc dù kkhô
vjenng xoay lạI, như
tfnhng tâ
hhrǵt cả mọI ngư
tfnhơ
vtnòI tạI đ
sopuư
tfnhơ
vtnong trư
tfnhơ
vtnòng bao gô
vjeǹm cả Đ
mzicoạn Như
tfnh Sơ
vtnon, đ
sopuê
tpqòu biê
tpqót bê
tpqon dư
tfnhơ
vtnóI tiê
tpqỏu â
hhrǵn nọ có khă
psuźc bô
vjeńn chư
tfnh̃:
Vạn Đ
mzicô
vjeṇc Thâ
hhrg̀n Â
onwón
Đ
mzicoạn Như
tfnh Sơ
vtnon ngạo mạn nhìn quanh, ánh mă
psuźt dư
tfnh̀ng lạI trê
tpqon mă
psuẓt Phạm Hùng và Trình Vô
vjen Nha mô
vjeṇt chút, sau khi hư
tfnhơ
vtnỏng thụ cảm giác sung sư
tfnhơ
vtnóng của kẻ chiê
tpqón thă
psuźng, Đ
mzicoạn Như
tfnh Sơ
vtnon mỉm cư
tfnhơ
vtnòI, tuy nhiê
tpqon máu tư
tfnhơ
vtnoi dính trê
tpqon gư
tfnhơ
vtnong mă
psuẓt làm cho nụ cư
tfnhơ
vtnòI của hă
psuźn trơ
vtnỏ nê
tpqon nguỵ dị và hung ác, hă
psuźn câ
hhrg̀m lâ
hhrǵy chiê
tpqóc Vạn Đ
mzicô
vjeṇc Thâ
hhrg̀n Â
onwón â
hhrǵy đ
sopuư
tfnha lê
tpqon, xoay qua xoay lại. Hă
psuźn muô
vjeńn kỹ kỹ càng càng nhìn xem cái vâ
hhrg̣t tư
tfnhơ
vtnọng trư
tfnhng cho quyê
tpqòn lư
tfnḥc tô
vjeńI cao trong Vạn Đ
mzicô
vjeṇc Mô
vjenn.
Mô
vjeṇt khă
psuźc đ
sopuó, trê
tpqon linh đ
sopuư
tfnhơ
vtnòng trư
tfnh̀ tiê
tpqóng hít thơ
vtnỏ đ
sopuâ
hhrg̀y phâ
hhrg̃n nô
vjeṇ của Phạm Hùng và Trình Vô
vjen Nha ra, tuyê
tpqọt khô
vjenng có mô
vjeṇt tiê
tpqóng đ
sopuô
vjeṇng nào khác, mă
psuźt nhìn xem, mô
vjeṇt đ
sopuơ
vtnòI mô
vjenn chủ mơ
vtnóI của Vạn Đ
mzicô
vjeṇc Mô
vjenn să
psuźp đ
sopuă
psuzng quang.
Đ
mzicô
vjeṇt nhiê
tpqon, đ
sopuúng trong lúc mọI ngư
tfnhơ
vtnòI đ
sopuư
tfnhơ
vtnong nín thơ
vtnỏ chơ
vtnò đ
sopuơ
vtnọI, Đ
mzicoạn Như
tfnh Sơ
vtnon thình lình rú lê
tpqon mô
vjeṇt tiê
tpqóng vô
vjen cùng đ
sopuau đ
sopuơ
vtnón, chiê
tpqóc hô
vjeṇp và Vạn Đ
mzicô
vjeṇc Thâ
hhrg̀n Â
onwón tô
vjeńI quan trọng kia bô
vjeñng rơ
vtnoi xuô
vjeńng đ
sopuâ
hhrǵt tư
tfnh̀ trong tay hă
psuźn.
MọI ngư
tfnhơ
vtnòI sư
tfnh̉ng sô
vjeńt, đ
sopuô
vjeǹng loạt nhìn vê
tpqò phía hă
psuźn, giâ
hhrgy lát sau còn chư
tfnha hê
tpqót bàng hoàng.
Chỉ thâ
hhrǵy Đ
mzicoạn Như
tfnh Sơ
vtnon vư
tfnh̀a rô
vjeǹI còn ngạo mạn nhâ
hhrǵt đ
sopuơ
vtnòI, giơ
vtnò đ
sopuâ
hhrgy toàn thâ
hhrgn đ
sopuê
tpqòu run râ
hhrg̉y, cả gư
tfnhơ
vtnong mă
psuẓt khô
vjenng còn chút huyê
tpqót să
psuźc, đ
sopuă
psuẓc biê
tpqọt là đ
sopuô
vjeni tay, chỉ trong chơ
vtnóp mă
psuźt đ
sopuã biê
tpqón thành đ
sopuen sâ
hhrg̣m đ
sopuê
tpqón vô
vjen cùng quỷ dị.
Lát sau, tư
tfnh̀ trong tay hă
psuźn vang lê
tpqon tiê
tpqóng đ
sopuâ
hhrg̣p cánh nho nhỏ, có mô
vjeṇt con phi trùng quái dị tư
tfnh̀ kẽ ngón tay hă
psuźn bay lê
tpqon.
TạI đ
sopuư
tfnhơ
vtnong trư
tfnhơ
vtnòng ai cũng là nhâ
hhrgn vâ
hhrg̣t cao thâ
hhrgm trong Vạn Đ
mzicô
vjeṇc Mô
vjenn, tuy ră
psuz̀ng con quái trùng đ
sopuó bay vơ
vtnóI tô
vjeńc đ
sopuô
vjeṇ râ
hhrǵt nhanh, như
tfnhng hâ
hhrg̀u như
tfnh ai cũng đ
sopuã thâ
hhrǵy rõ nó, Bách Đ
mzicô
vjeṇc Tư
tfnh̉ la lê
tpqon thâ
hhrǵt thanh trư
tfnhơ
vtnóc nhâ
hhrǵt: “Thâ
hhrǵt Vĩ Ngô
vjen Cô
vjenng, đ
sopuó là Thâ
hhrǵt Vĩ Ngô
vjen Cô
vjenng!”.
Â
onwom thanh áy như
tfnh tiê
tpqóng kê
tpqou châ
hhrǵn đ
sopuô
vjeṇng tâ
hhrgm phách, làm mọI ngư
tfnhơ
vtnòI sư
tfnh̉ng sô
vjeńt, tâ
hhrǵt cả đ
sopuô
vjeǹng lư
tfnhơ
vtnọt hư
tfnhơ
vtnóng vê
tpqò Đ
mzicoạn Như
tfnh Sơ
vtnon nhìn xem, chỉ thâ
hhrǵy toàn thâ
hhrgn hă
psuź run râ
hhrg̉y càng lúc càng dư
tfnh̃ dô
vjeṇI, mô
vjeṇt lão già bê
tpqon cạnh vư
tfnh̀a duô
vjeñI tay ra nă
psuźm như
tfnhng chỉ vư
tfnh̀a đ
sopuụng nhẹ vào áo hă
psuźn, bô
vjeñng than hình rung đ
sopuô
vjeṇng, hét to mô
vjeṇt tiê
tpqóng rô
vjeǹI nhảy lùi ra sau, trong tích tă
psuźc tay phảI đ
sopuã bị đ
sopuen hê
tpqót mô
vjeṇt khoảng.
Đ
mzicư
tfnh́ng tư
tfnh̀ xa, tròng mă
psuźt Hâ
hhrǵp Huyê
tpqót Lão Yê
tpqou thu nhỏ lạI, nói dư
tfnh́t khoát: “Hủ Nhục Đ
mzicài….”.
Lão già bị trúng đ
sopuô
vjeṇc nọ lơ
vtnón tiê
tpqóng kê
tpqou hô
vjen, mô
vjeṇt lão già khác bê
tpqon cạnh khô
vjenng ngơ
vtnò rô
vjeńng lơ
vtnón mô
vjeṇt tiê
tpqóng, chụp lâ
hhrǵy chiê
tpqóc ghê
tpqó nă
psuz̀m bê
tpqon cạnh. bẻ lâ
hhrǵy mô
vjeṇt châ
hhrgn, hư
tfnhơ
vtnóng vê
tpqò tay phảI của lão già đ
sopuó bô
vjen̉ xuô
vjeńng. Dư
tfnhơ
vtnóI đ
sopuạo hạnh cao thâ
hhrgm của lão, châ
hhrgn ghê
tpqó nọ như
tfnh dao să
psuźc bén, cư
tfnh́ng ră
psuźn nhă
psuz̀m tay phảI lão già bị trúng đ
sopuô
vjeṇc chém xuô
vjeńng, sau đ
sopuó lão liê
tpqòn ném châ
hhrgn ghê
tpqó đ
sopui, hô
vjeǹ như
tfnh sơ
vtnọ ră
psuz̀ng câ
hhrg̀m lâ
hhrgu mô
vjeṇt chút thì tay lã cũng có cùng mô
vjeṇt kê
tpqót cục.
Châ
hhrgn ghê
tpqó bay trong khô
vjenng trung, mọI ngư
tfnhơ
vtnòI đ
sopuê
tpqòu nhanh chóng né tránh.
Lúc này toàn mă
psuẓt Đ
mzicoạn Như
tfnh Sư
tfnhơ
vtnong dĩ nhiê
tpqon phủ đ
sopuâ
hhrg̀y hă
psuźc khí, ai nâ
hhrǵy đ
sopuê
tpqòu thâ
hhrǵy rõ ràng, hai tay hă
psuźn hoàn toàn đ
sopuen óng, phụp mô
vjeṇt tiê
tpqóng tư
tfnh̀ vơ
vtnõ da phá ra, khô
vjenng ngơ
vtnò máu chảy ra cũng đ
sopuã thành màu đ
sopuen.
Trong giâ
hhrgy lát, như
tfnh̃ng tiê
tpqóng “phụp, bụp, phọt” vang lê
tpqon khô
vjenng ngư
tfnh̀ng khiê
tpqón ngư
tfnhơ
vtnòI nhe rơ
vtnõn óc, Đ
mzicoạn Như
tfnh Sơ
vtnon thâ
hhrgn trúng hai loạI đ
sopuô
vjeṇng vâ
hhrg̣t tô
vjeńI đ
sopuô
vjeṇc trong thiê
tpqon hạ, toàn thâ
hhrgn da thịt tan nát, máu đ
sopuen bă
psuźn ra khă
psuźp nơ
vtnoi, rơ
vtnoi rơ
vtnót trê
tpqon đ
sopuâ
hhrǵt, sau giâ
hhrgy lát lă
psuzn lô
vjeṇn, cuô
vjeńI cùng thì nă
psuz̀m im khô
vjenng đ
sopuô
vjeṇng đ
sopuâ
hhrg̣y.
Phạm Hùng ngâ
hhrgy ra nhìn cảnh man rơ
vtnọ khô
vjenng ngư
tfnh̀ng ơ
vtnỏ trư
tfnhơ
vtnóc mă
psuźt trong nhâ
hhrǵt khă
psuźc, hiê
tpqọn tạI là sư
tfnh đ
sopuê
tpqọ đ
sopuã sơ
vtnóm mâ
hhrǵt mạng, bâ
hhrǵt chơ
vtnọt quay đ
sopuâ
hhrg̀u hét lơ
vtnón: “Tâ
hhrg̀n Vô
vjen Viê
tpqom, tê
tpqon súc sinh gian trá ngư
tfnhơ
vtnoi, hãy ra đ
sopuâ
hhrgy cho ta!”.
MọI ngư
tfnhơ
vtnòI liê
tpqòn tỉnh ngô
vjeṇ, “Hủ Nhục Đ
mzicài” đ
sopuô
vjeṇc tính hung mãnh ác đ
sopuô
vjeṇc, là vâ
hhrg̣t tô
vjeńI ác đ
sopuô
vjeṇc trong thiê
tpqon hạ, trong Vạn Đ
mzicô
vjeṇc Mô
vjenn mà nói, trư
tfnhơ
vtnóc giơ
vtnò chỉ có mô
vjeñI Đ
mzicô
vjeṇc Thâ
hhrg̀n có thê
tpqỏ sư
tfnh̉ dụng, Phạm Hùng, Trình Vô
vjen Nha, Đ
mzicoạn Như
tfnh Sơ
vtnon ba ngư
tfnhơ
vtnòI tu hành giơ
vtnóI hạn đ
sopuê
tpqòu khô
vjenng thê
tpqỏ sư
tfnh̉ dụng đ
sopuư
tfnhơ
vtnọc.
Hơ
vtnon nư
tfnh̃a Thâ
hhrǵt Vĩ Ngô
vjen Cô
vjenng là vâ
hhrg̣t kỳ trâ
hhrgn tuyê
tpqọt đ
sopuô
vjeṇc, trư
tfnhơ
vtnóc giơ
vtnò chỉ có Đ
mzicô
vjeṇc Thâ
hhrg̀n câ
hhrǵt giư
tfnh̃ bê
tpqon mình, lâ
hhrg̀n này cả hai loạI kịch đ
sopuô
vjeṇc đ
sopuô
vjeǹng thơ
vtnòI xuâ
hhrǵt hiê
tpqọn, lạI ơ
vtnỏ trong hô
vjeṇp đ
sopuư
tfnḥng Vạn Đ
mzicô
vjeṇc Thâ
hhrg̀n Â
onwón, khô
vjenng nói cũng biê
tpqót, rõ ràng là Tâ
hhrg̀n Vô
vjen Viê
tpqom lư
tfnhơ
vtnòng gạt mọI ngư
tfnhơ
vtnòI, lét lút hạ đ
sopuô
vjeṇc.
Trong nhâ
hhrǵt thơ
vtnòI, trê
tpqon linh đ
sopuư
tfnhơ
vtnòng ai nâ
hhrǵy đ
sopuê
tpqòu lo ngạI, ngư
tfnhơ
vtnòI ngư
tfnhơ
vtnòI đ
sopuê
tpqòu tư
tfnḥ mình câ
hhrg̉n thâ
hhrg̣n nhìn quanh bô
vjeń phía, chỉ sơ
vtnọ Tâ
hhrg̀n Vô
vjen Viê
tpqom bô
vjeñng nhiê
tpqon hiê
tpqọn ra bê
tpqon cạnh. Cái chê
tpqót của Đ
mzicoạn Như
tfnh Sơ
vtnon quả thâ
hhrg̣t đ
sopuáng sơ
vtnọ, khô
vjenng ai khô
vjenng bị kinh sơ
vtnọ châ
hhrǵn đ
sopuô
vjeṇng.
Trong giâ
hhrgy phút này, mô
vjeṇt bâ
hhrg̀u khô
vjenng khí u ám bao trùm linh đ
sopuư
tfnhơ
vtnòng, khô
vjenng ai dám lê
tpqon tiê
tpqóng. Chỉ có tư
tfnh̀ thi tê
tpqỏ Đ
mzicoạn Như
tfnh Sơ
vtnon, tư
tfnh̀ng giọt máu đ
sopuen tư
tfnh̀ tư
tfnh̀ rỉ xuô
vjeńng, khi chạm mă
psuẓt đ
sopuâ
hhrǵt, phát ra tiê
tpqóng sì sì, khoét cháy mô
vjeṇt lô
vjeñ nhỏ. Trong nháy mă
psuźt, xung quanh thi thê
tpqỏ đ
sopuê
tpqòu có như
tfnh̃ng lô
vjeñ nhỏ, có thê
tpqỏ thâ
hhrǵy đ
sopuư
tfnhơ
vtnọc đ
sopuô
vjeṇc tính vô
vjen cùng dư
tfnh̃ dô
vjeṇi.
“Hà hà, thê
tpqó nào rô
vjeǹI, hai vị sư
tfnh huynh, các vị trư
tfnhơ
vtnỏng lão cung phụng? Chúng ta chỉ mơ
vtnóI mâ
hhrǵt ngày khô
vjenng gă
psuẓp, khó nhơ
vtnò lạI đ
sopuư
tfnhơ
vtnọc các đ
sopuạI gia mong tư
tfnhơ
vtnỏng đ
sopuê
tpqón thê
tpqó này!”. Mô
vjeṇt thanh â
hhrgm nhẹ nhàng đ
sopuiê
tpqòm tĩnh, chơ
vtnọt truyê
tpqòn vào tư
tfnh̀ ngoài linh đ
sopuư
tfnhơ
vtnòng, mọI ngư
tfnhơ
vtnòI châ
hhrǵn đ
sopuô
vjeṇng, nhìn ra bê
tpqon ngoài, chỉ thâ
hhrǵy Tâ
hhrg̀n Vô
vjen Viê
tpqom đ
sopuã thay đ
sopuô
vjen̉I y sam, cơ
vtnỏI bỏ ma y hiê
tpqóu phục, mă
psuẓc vào bô
vjeṇ y phục thư
tfnhơ
vtnòng ngày, trê
tpqon mă
psuẓt hiê
tpqỏn lô
vjeṇ nụ cư
tfnhơ
vtnòI, tư
tfnh̀ tư
tfnh̀ đ
sopui tơ
vtnói. Ngư
tfnhơ
vtnòI tinh mă
psuźt đ
sopuã sơ
vtnóm nhìn thâ
hhrǵy, trê
tpqon vai hă
psuźn, mô
vjeṇt con quái trùng nho nhỏ đ
sopuâ
hhrg̣u ơ
vtnỏ đ
sopuó, chính là Thâ
hhrǵt Vĩ Ngô
vjen Cô
vjenng.
Phạm Hùng că
psuzm hơ
vtnòn nói: “Là ngư
tfnhơ
vtnoi hạ đ
sopuô
vjeṇc?”.
Tâ
hhrg̀n Vô
vjen Viê
tpqom lúc này tư
tfnḥa hô
vjeǹ như
tfnh khô
vjenng nhìn thâ
hhrǵy mọI ngư
tfnhơ
vtnòI, thă
psuz̉ng ư
tfnhơ
vtnõn ngư
tfnḥc bư
tfnhơ
vtnóc đ
sopui vê
tpqò phía trư
tfnhơ
vtnóc, đ
sopuê
tpqón bê
tpqon thi thê
tpqỏ Đ
mzicoạn Như
tfnh Sơ
vtnon, dư
tfnhơ
vtnóI ánh mă
psuźt của mọI ngư
tfnhơ
vtnòI, thò tay nhă
psuẓt lâ
hhrǵy Vạn Đ
mzicô
vjeṇc Thâ
hhrg̀n Â
onwón tư
tfnh̀ trong châ
hhrǵt kịch đ
sopuô
vjeṇc vô
vjen cùng kia.
Đ
mzicô
vjeni mă
psuźt Phạm Hùng và Trình Vô
vjen Nha co lạI, Trình Vô
vjen Nha cư
tfnhơ
vtnòI nhạt nói: “GiỏI ghê
tpqo a! Tiê
tpqỏu sư
tfnh đ
sopuê
tpqọ, ba ngư
tfnhơ
vtnòI chúng ta đ
sopuê
tpqòu thâ
hhrg̣t quá coi thư
tfnhơ
vtnòng đ
sopuê
tpqọ rô
vjeǹI”.
Tâ
hhrg̀n Vô
vjen Viê
tpqom cư
tfnhơ
vtnòI nói: “Nhị sư
tfnh huynh nói chơ
vtnoi rô
vjeǹI, kỳ thâ
hhrg̣t vơ
vtnóI thư
tfnḥc lư
tfnḥc của ba vị sư
tfnh huynh, muô
vjeńn lâ
hhrǵy tính mê
tpqọnh của tiê
tpqỏu đ
sopuê
tpqọ quả thâ
hhrg̣t dê
tpqõ như
tfnh trơ
vtnỏ bàn tay, tiê
tpqỏu đ
sopuê
tpqọ vô
vjeńn khô
vjenng dám phản kháng. Chỉ là trư
tfnhơ
vtnóc lúc lâ
hhrgm chung sư
tfnh phụ nhă
psuźc nhơ
vtnỏ dă
psuẓn dò ră
psuz̀ng, nói như
tfnh ngày nay Quỷ Vư
tfnhơ
vtnong Tô
vjenng, Hơ
vtnọp Hoan Phái đ
sopuê
tpqòu như
tfnh hô
vjen̉ rình mô
vjeǹI, ba vị sư
tfnh huynh sư
tfnh́c lư
tfnḥc khô
vjenng đ
sopuủ, nhâ
hhrǵt đ
sopuịnh phảI đ
sopuê
tpqỏ đ
sopuê
tpqọ tiê
tpqóp thụ chư
tfnh́c vị mô
vjenn chủ. Tiê
tpqỏu đ
sopuê
tpqọ tư
tfnh̀ nhỏ đ
sopuư
tfnhơ
vtnọc sư
tfnh phụ nuô
vjeni dư
tfnhơ
vtnõng tơ
vtnóI lơ
vtnón, sư
tfnh â
hhrgn thâ
hhrgm trọng, khô
vjenng dám khô
vjenng theo, do đ
sopuó mơ
vtnóI thi triê
tpqỏn chút kê
tpqó mọn, đ
sopuã làm cho ba vị sư
tfnh huynh phảI chịu khô
vjen̉ rô
vjeǹI!”.
Phạm Hùng giâ
hhrg̣n giư
tfnh̃ nói: “Phí lơ
vtnòI, ngư
tfnhơ
vtnoi nghĩ hiê
tpqọn giơ
vtnò ngư
tfnhơ
vtnòI thă
psuźng chă
psuźc rô
vjeǹI sao, nói ngư
tfnhơ
vtnoi biê
tpqót, ngư
tfnhơ
vtnòI mà lão tư
tfnh̉ muô
vjeńn giê
tpqót trư
tfnhơ
vtnóc nhâ
hhrǵt là ngư
tfnhơ
vtnoi!”. Nói đ
sopuoạn, hă
psuźn xoay đ
sopuâ
hhrg̀u đ
sopuô
vjeńI vơ
vtnóI Trình Vô
vjen Nhai kê
tpqou ră
psuz̀ng: “Lão nhị, tiê
tpqỏu tư
tfnh̉ này quá sư
tfnh́c tàn đ
sopuô
vjeṇc, chúng ta hơ
vtnọp lư
tfnḥc giê
tpqót hă
psuźn đ
sopui, sau đ
sopuó cúng ta chia đ
sopuô
vjeni thiê
tpqon hạ”.
Trình Vô
vjen Nha lâ
hhrg̣p tư
tfnh́c đ
sopuáp: “Đ
mzicư
tfnhơ
vtnọc, chúng ta lê
tpqon!”
Trong tiê
tpqóng quát tháo, chỉ thâ
hhrǵy hai ngư
tfnhơ
vtnòI họ chuâ
hhrg̉n bị xô
vjenng lê
tpqon, theo sau là Bách Đ
mzicô
vjeṇc Tư
tfnh̉, Hâ
hhrǵp Huyê
tpqót lão yê
tpqou trong lúc mâ
hhrǵy ngư
tfnhơ
vtnòI đ
sopuó coi bô
vjeṇ cũng să
psuźp xô
vjenng lê
tpqon theo. Tâ
hhrg̀n Vô
vjen Viê
tpqom nhạt nhoẽ nói: “Mâ
hhrǵy vị trư
tfnhơ
vtnỏng lão, các vị cũng đ
sopuã thâ
hhrǵy, mâ
hhrǵy vị sư
tfnh huynh của ta thâ
hhrg̣t khô
vjenng nê
tpqon trò trô
vjeńng gì, các vị muô
vjeńn tiê
tpqón qua giê
tpqót ta, bỏ qua chuyê
tpqọn ta có Thâ
hhrǵt Vĩ Ngô
vjen Cô
vjenng và Hủ Nhục Đ
mzicài, các vị có thê
tpqỏ nào thă
psuźng đ
sopuư
tfnhơ
vtnọc ta chă
psuzng? Cho là các vị hơ
vtnọp lư
tfnḥc giê
tpqót đ
sopuư
tfnhơ
vtnọc ta, đ
sopui theo hai phê
tpqó vâ
hhrg̣t này, như
tfnh̃ng ngày sau này của các vị có đ
sopuư
tfnhơ
vtnọc tô
vjeńt đ
sopuẹp chă
psuzng, có thă
psuźng nô
vjen̉I Quỷ Vư
tfnhơ
vtnong Tô
vjenng và Hơ
vtnọp Hoan Phái chă
psuzng? Có thê
tpqỏ nào tư
tfnh̀ trong vòng vâ
hhrgy của mâ
hhrǵy kẻ chánh đ
sopuạo mà thoát đ
sopuư
tfnhơ
vtnọc chă
psuzng?”
Bách Đ
mzicô
vjeṇc Tư
tfnh̉ và Hâ
hhrǵp Huyê
tpqót lão yê
tpqou, Đ
mzicoan Mô
vjeṇc lão tô
vjen̉ mâ
hhrǵy ngư
tfnhơ
vtnòI ngạc nhiê
tpqon ngư
tfnh̀ng bư
tfnhơ
vtnóc, Tâ
hhrg̀n Vô
vjen Viê
tpqom mơ
vtnóI vư
tfnh̀a sư
tfnh̉ dụng hai đ
sopuạI kịch đ
sopuô
vjeṇc trê
tpqon ngư
tfnhơ
vtnòI Đ
mzicoạn Như
tfnh Sơ
vtnon, phảI là kẻ lãnh ngô
vjeṇ sâ
hhrgu xa đ
sopuư
tfnhơ
vtnọc châ
hhrgn truyê
tpqòn tư
tfnh̀ Vạn Đ
mzicô
vjeṇc Mô
vjenn đ
sopuô
vjeṇc kinh tuyê
tpqọt mơ
vtnóI có thê
tpqỏ sư
tfnh̉ dụng. Bọn họ tuy ơ
vtnỏ Vạn Đ
mzicô
vjeṇc Mô
vjenn nhiê
tpqòu nă
psuzm, song vâ
hhrg̃n khô
vjenng cách nào tiê
tpqón đ
sopuê
tpqón cảnh giơ
vtnóI đ
sopuó, đ
sopuô
vjeńI vơ
vtnóI Tâ
hhrg̀n Vô
vjen Viê
tpqom mô
vjeṇ tê
tpqon trẻ tuô
vjen̉I này trong lòng râ
hhrǵt e ngại. Nay nghe Tâ
hhrg̀n Vô
vjen Viê
tpqom nói mâ
hhrǵy câ
hhrgu đ
sopuó, nhâ
hhrǵt thơ
vtnòI lư
tfnhơ
vtnõng lư
tfnḥ trong lòg, đ
sopuê
tpqòu khô
vjenng tiê
tpqón lê
tpqon nư
tfnh̃a.
Sô
vjeń đ
sopuô
vjenng như
tfnhũng kẻ đ
sopui theo Đ
mzicoạn Như
tfnh Sơ
vtnon, trư
tfnhơ
vtnóc tiê
tpqon khô
vjenng nghe theo mê
tpqọnh lê
tpqọnh của Phạm Hùng và Trình Vô
vjen Nha, lúc này cũng hơ
vtnon phâ
hhrgn nư
tfnh̉a nhìn nhau, khô
vjenng biê
tpqót làm sao. Tâ
hhrg̀n Vô
vjen Viê
tpqom nhìn mọI ngư
tfnhơ
vtnòI, cư
tfnhơ
vtnòI nói: “Chư
tfnh vị, tạI hạ bảo chư
tfnh́ng, chỉ câ
hhrg̀n tạI hạ tiê
tpqóp chư
tfnhơ
vtnỏng chư
tfnh́c vị mô
vjenn chủ, nhâ
hhrǵt đ
sopuịnh khô
vjenng kê
tpqỏ thù cũ, các vị vô
vjeńn ơ
vtnỏ trong mô
vjenn thê
tpqó nào, tạI hạ nhâ
hhrǵt đ
sopuịnh đ
sopuô
vjeńI đ
sopuãi như
tfnh thê
tpqó”.
Trong ánh mă
psuźt phâ
hhrg̃n nô
vjeṇ và lo ngạI của Phạm Hùng cùng Trình Vô
vjen Nha, mọI ngư
tfnhơ
vtnòI nhìn nhau mô
vjeṇt lúc lâ
hhrgu, sau đ
sopuó Bách Đ
mzicô
vjeṇc Tư
tfnh̉ thô
vjeńI lui trư
tfnhơ
vtnóc hê
tpqót, lát sau, Hâ
hhrǵp Huyê
tpqót lão yê
tpqou, Đ
mzicoan Mô
vjeṇc lão tô
vjen̉ cùng Đ
mzicô
vjeṇc Mô
vjenn tư
tfnh́ lão máy ngư
tfnhơ
vtnòI cũng tư
tfnh̀ tư
tfnh̀ bư
tfnhơ
vtnóc qua mô
vjeṇt bê
tpqon, chỉ đ
sopuê
tpqỏ lạI Tâ
hhrg̀n Vô
vjen Viê
tpqom cùng Phạm Hùng, Trình Vô
vjen Nha ba vị sư
tfnh huynh đ
sopuê
tpqọ đ
sopuư
tfnh́ng ơ
vtnỏ giư
tfnh̃a hiê
tpqọn trư
tfnhơ
vtnòng.
Trê
tpqon mă
psuẓt Phạm Hùng lô
vjeṇ ra thâ
hhrg̀n să
psuźc tuyê
tpqọt vọng, biê
tpqót ră
psuz̀ng thê
tpqó mạnh đ
sopuã mâ
hhrǵt, Trình Vô
vjen Nha mă
psuẓt xám như
tfnh tro.
Trê
tpqon mă
psuẓt Tâ
hhrg̀n Vô
vjen Viê
tpqom vâ
hhrg̃n còn lư
tfnhu giư
tfnh̃ nét cư
tfnhơ
vtnòI nhàn nhạt, như
tfnhng trong lòng lạI phâ
hhrg̃n hâ
hhrg̣n khó giảI, hă
psuźn lúc này hâ
hhrg̣n khô
vjenng phảI là hai vị sư
tfnh huynh đ
sopuang vùng vâ
hhrg̃y chơ
vtnò chê
tpqót ơ
vtnỏ trư
tfnhơ
vtnóc mă
psuẓt, mà là Thư
tfnhơ
vtnong Tùng đ
sopuạo nhâ
hhrgn. Hă
psuźn vô
vjeńn đ
sopuã sơ
vtnóm đ
sopuịnh kê
tpqó sách tô
vjeńt, đ
sopuê
tpqỏ ba vị sư
tfnh huynh
tư
tfnḥ chém giê
tpqót nhau, như
tfnhng tuyê
tpqọt khô
vjenng phảI là mô
vjeṇt trư
tfnhơ
vtnòng đ
sopuánh nhau lơ
vtnón lao thê
tpqó này, chỉ muô
vjeńn trư
tfnh̀ đ
sopui ba vị sư
tfnh huynh, hă
psuźn tư
tfnḥ nhiê
tpqon có thê
tpqỏ nă
psuźm lâ
hhrǵy đ
sopuạI quyê
tpqòn trong Vạn Đ
mzicô
vjeṇc Mô
vjenn.
Nào ngơ
vtnò Thư
tfnhơ
vtnong Tùng đ
sopuạo nhâ
hhrgn tô
vjeńI hô
vjenm đ
sopuó đ
sopuô
vjeṇt nhiê
tpqon đ
sopuê
tpqón nhúng tay vào, đ
sopuem sư
tfnḥ phâ
hhrgn tranh của ba hê
tpqọ phái biê
tpqón thành mô
vjeṇt trâ
hhrg̣n đ
sopuạI hô
vjeñn chiê
tpqón, làm thư
tfnḥc lư
tfnḥc vô
vjeńn thâ
hhrgm hâ
hhrg̣u của Vạn Đ
mzicô
vjeṇc Mô
vjenn tan biê
tpqón đ
sopui trong cuô
vjeṇc nô
vjeṇI chiê
tpqón. Tâ
hhrg̀n Vô
vjen Viê
tpqom lúc này vư
tfnh̀a phâ
hhrg̃n nô
vjeṇ lạI vư
tfnh̀a thư
tfnhơ
vtnong tâ
hhrgm nuô
vjeńI tiê
tpqóc, thâ
hhrg̣t hâ
hhrg̣n khô
vjenng đ
sopuem Thư
tfnhơ
vtnong Tùng đ
sopuạo nhâ
hhrgn xé làm hai mảnh cho hả. Bâ
hhrǵt quá nghĩ lạI, hình bóng Thư
tfnhơ
vtnong Tùng đ
sopuạo nhâ
hhrgn lúc này khô
vjenng thâ
hhrǵy đ
sopuâ
hhrgu cả, Tâ
hhrg̀n Vô
vjen Viê
tpqom chỉ còn nư
tfnhơ
vtnóc dă
psuz̀n cơ
vtnon giâ
hhrg̣n xuô
vjeńng.
Như
tfnhng khô
vjenng câ
hhrg̀n biê
tpqót thê
tpqó nào, lúc này Tâ
hhrg̀n Vô
vjen Viê
tpqom đ
sopuã câ
hhrg̀m chă
psuźc thă
psuźng lơ
vtnọI, hă
psuźn đ
sopueo mô
vjeṇt nụ cư
tfnhơ
vtnòI chiê
tpqón thă
psuźng, nhìn vê
tpqò phía hai vị sư
tfnh huynh, thảnh thơ
vtnoi nói: “Hai vị sư
tfnh huynh, hai ngư
tfnhơ
vtnòI còn khô
vjenng mau tạ tô
vjeṇI trư
tfnhơ
vtnóc linh vị của sư
tfnh phụ ư
tfnh…”
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.