Tru Tiên

Chương 151 : Kịch Độc

    trước sau   
   

Thanh Vâhhrgn Sơvtnon, Thôvjenng Thiêtpqon Phong.

 

tfnhơvtnong trà ngào ngạt, tưtfnh̀ nơvtnoi miêtpqọng chén trà màu xanh tinh khiêtpqót kôvjenng ngưtfnh̀ng bôvjeńc lêtpqon, nưtfnhơvtnóc trà vưtfnh̀a pha xong bôvjeńc hơvtnoi nghi ngút, tản mát khăpsuźp nơvtnoi trong phòng.

 

Khi âhhrǵy ơvtnỏ môvjeṇt gian phòng văpsuźng vẻ yêtpqon ôvjen̉n bêtpqon trong hâhhrg̣u đsopuưtfnhơvtnòng của Ngọc Thanh Đmzictpqọn, ba vị cao nhâhhrgn mang danh cao nhâhhrǵt và quyêtpqòn thêtpqó nhâhhrǵt thuôvjeṇc chánh đsopuạo hiêtpqọn thơvtnòI đsopuêtpqòu tụ tâhhrg̣p tạI nơvtnoi căpsuzn phòng này, thâhhrg̀ tình tưtfnḥa nhưtfnh thưtfnhơvtnỏng trà đsopuàm đsopuạo.




 

tpqon đsopuêtpqọ tưtfnh̉ Thanh Vâhhrgn Môvjenn vôvjeńn đsopuưtfnh́ng bêtpqon châhhrgm trà bưtfnhng nưtfnhơvtnóc, khôvjenng biêtpqót tưtfnh̀ lúc nào đsopuã lăpsuẓng lẽ thôvjeńI lui, bêtpqon trong toà nhà chỉ còn lạI Đmzicạo Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn, Phôvjen̉ Hoăpsuz̀ng thưtfnhơvtnọng nhâhhrgn và Vâhhrgn Dịch Lam ba vị.

 

Đmzicạo Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn mơvtnỏ lơvtnòI đsopuâhhrg̀u tiêtpqon, mỉm cưtfnhơvtnòI nói: “trà này là đsopuăpsuẓc sản vùng phụ câhhrg̣n Thanh Vâhhrgn Sơvtnon, tuy khôvjenng phảI là thưtfnh́ kỳ trâhhrgn khó kiêtpqóm song cũng là loạI thơvtnom ngon thưtfnhơvtnọng phâhhrg̉m, mơvtnòI hai vị uôvjeńng thưtfnh̉ xem thêtpqó nào?”.

 

hhrgn Dịch Lam đsopuêtpqỏ chén trà trong tay xuôvjeńng, gâhhrg̣t đsopuâhhrg̀u nói: “Hưtfnhơvtnong thơvtnom đsopuưtfnhơvtnọm nơvtnoi côvjen̉, tưtfnh̀ nơvtnoi cưtfnh̉a miêtpqọng đsopui thăpsuz̉ng vào bụng, quả nhiêtpqon là trà ngon”.

 

Đmzicạo Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn cưtfnhơvtnòI nói: “Vâhhrgn sưtfnh huynh nêtpqóu nhưtfnh thâhhrǵy thích thì sau khi giảI xong trâhhrg̣n hạo kiêtpqóp yêtpqou thú này, hãy mang lâhhrǵy môvjeṇt ít vêtpqò Phâhhrg̀n Hưtfnhơvtnong Côvjeńc”.

 

hhrgn Dịch Lam mỉm cưtfnhơvtnòI gâhhrg̣t đsopuâhhrg̀u, nói: “Nhưtfnh thêtpqó càng tôvjeńt, châhhrgn nhâhhrgn, ngưtfnhơvtnòI tơvtnóI lúc đsopuó khôvjenng thêtpqỏ thoái thác đsopuưtfnhơvtnọc nưtfnh̃a nhá”.

 

Hai ngưtfnhơvtnòI nhìn nhau cưtfnhơvtnòI, Phôvjen̉ Hoăpsuz̀ng thưtfnhơvtnọng nhâhhrgn ơvtnỏ bêtpqon câhhrǵt tiêtpqóng niêtpqọm phâhhrg̣t hiêtpqọu. Đmzicạo Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn hưtfnhơvtnóng nhìn vêtpqò thưtfnhơvtnọng nhâhhrgn, nói: “ĐmzicạI sưtfnh thâhhrǵy thêtpqó nào?”.

 

Phôvjen̉ Hoăpsuz̀ng thưtfnhơvtnọng nhâhhrgn thơvtnỏ dài: “Thâhhrg̣t ra bâhhrg̀n tăpsuzng cũng biêtpqót trưtfnhơvtnóc măpsuźt lâhhrgm vào đsopuạI kiêtpqóp thêtpqó này, câhhrg̀n nêtpqon giưtfnh̃ gìn trâhhrǵn đsopuịnh tâhhrgm trạng, chỉ có thêtpqó mơvtnóI ưtfnh́ng phó đsopuưtfnhơvtnọc. Chỉ là Phâhhrg̣t gia ôvjenm lòng tưtfnh̀ bi, lão nạp môvjeṇt khi nghĩ đsopuêtpqón thêtpqó gian trăpsuzm họ giơvtnò đsopuâhhrgy đsopuang trong nưtfnhơvtnóc sâhhrgu lưtfnh̉a nóng, nhâhhrǵt thơvtnòI khôvjenng câhhrg̀m đsopuưtfnhơvtnọc lòng nóng nhưtfnhtfnh̉a đsopuôvjeńt, quêtpqon mình trong môvjeṇt lúc, xin hai vị tha thưtfnh́ cho”.

 

hhrgn Dịch Lam măpsuẓt hơvtnoi biêtpqón săpsuźc, nơvtnoi ánh măpsuźt Đmzicạo Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn cũng loé lêtpqon môvjeṇt tia sáng, song gưtfnhơvtnong măpsuẓt lâhhrg̣p tưtfnh́c trơvtnỏ nêtpqon cung kính trang nghiêtpqom.

 

Nhìn qua Phôvjen̉ Hoăpsuz̀ng thưtfnhơvtnọng nhâhhrgn, Đmzicạo Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn châhhrg̣m rãi nói: “ĐmzicạI sưtfnh nói râhhrǵt phảI, bâhhrg̀n đsopuạo thưtfnhơvtnòng xưtfnhng mình là chánh đsopuạo, tưtfnḥ nhiêtpqon coi chúng sinh thiêtpqon hạ nhưtfnh mình, bâhhrg̀n đsopuạo vưtfnh̀a rôvjeǹI đsopuã thâhhrǵt lêtpqõ”.

 

Phôvjen̉ Hoăpsuz̀ng thưtfnhơvtnọng nhâhhrgn châhhrǵp tay lăpsuźc đsopuâhhrg̀u, thâhhrǵp giọng nói: “Châhhrgn nhâhhrgn sao lạI nói thêtpqó, vưtfnh̀a rôvjeǹI lão nạp tuyêtpqọt khôvjenng có ý trách châhhrgn nhâhhrgn”.

 

hhrgn Dịch Lam lúc này đsopuã sơvtnóm lâhhrǵy lạI săpsuźc diêtpqọn bình thưtfnhơvtnòng, nghe hai ngưtfnhơvtnòI kia nói, hơvtnoi mỉm cưtfnhơvtnòI, nói: “Đmzicưtfnhơvtnọc rôvjeǹI, đsopuưtfnhơvtnọc rôvjeǹI, nhìn bôvjeṇ dạng râhhrg̀y rà của hai ngưtfnhơvtnòI, khôvjenng phảI là làm ngưtfnhơvtnòI ta khó chịu sao? Chúng ta khôvjenng câhhrg̀n nói nhưtfnh̃ng lơvtnòI dưtfnh thưtfnh̀a nưtfnh̃a, nêtpqon mau trơvtnỏ lạI vâhhrǵn đsopuêtpqò chính thôvjeni”.

 

Đmzicạo Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn cùng Phôvjen̉ Hoăpsuz̀ng thưtfnhơvtnọng nhâhhrgn đsopuôvjeǹng thơvtnòI nhìn nhau cưtfnhơvtnòI, Đmzicạo Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn gâhhrg̣t gâhhrg̣t đsopuâhhrg̀u nói: “Vâhhrgn sưtfnh huynh bảo đsopuúng lăpsuźm. Kỳ thâhhrg̣t hôvjenm nay mơvtnòI hai vị đsopuêtpqón đsopuêtpqỏ bàn bạc, đsopuích xác là trưtfnhơvtnòng hạo kiêtpqóp yêtpqou thú ơvtnỏ trưtfnhơvtnóc măpsuẓt tưtfnḥa hôvjeǹ nhưtfnh có thay đsopuôvjen̉I môvjeṇt cách kỳ quái”.

 

hhrgn Dịch Lam và Phôvjen̉ Hoăpsuz̀ng thưtfnhơvtnọng nhâhhrgn đsopuêtpqòu rúng đsopuôvjeṇng, Vâhhrgn Dịch Lam hỏI: “Biêtpqón hoá ra sao? Xin châhhrgn nhâhhrgn hãy nói”.




 

Đmzicạo Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn săpsuźc măpsuẓt ngưtfnhng trọng, đsopuáp: “Mâhhrǵy ngày trưtfnhơvtnóc bâhhrg̀n đsopuạo có đsoputpqòu phái môvjenn hạ Tiêtpqou Dâhhrg̣t Tài, Lâhhrgm Kinh Vũ xuâhhrǵt chúng đsopuêtpqọ tưtfnh̉ đsopui thám xét tình hình của yêtpqou thú, kêtpqót quả là bọn họ vưtfnh̀a mơvtnóI vêtpqò đsopuêtpqón chiêtpqòu hôvjenm qua, liêtpqòn đsopuêtpqón bâhhrg̀n đsopuạo bâhhrg̉m cáo môvjeṇt sưtfnḥ kiêtpqọn tuyêtpqọt khôvjenng bình thưtfnhơvtnòng”.

 

Phôvjen̉ Hoăpsuz̀ng thưtfnhơvtnọng nhâhhrgn nhìn săpsuźc măpsuẓt nghiêtpqom túc của Đmzicạo Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn, thâhhrg̀n tình nhưtfnh có chôvjeñ nghi hoăpsuẓc, khôvjenng nhịn đsopuưtfnhơvtnọc liêtpqòn hỏI: “Đmzicã xảy ra chuyêtpqọn gì?”.

 

Đmzicạo Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn dưtfnh̀ng lạI môvjeṇt lúc, mơvtnóI nói tiêtpqóp: “Theo Dâhhrg̣t Tài bâhhrg̉m báo, vôvjenvjeń yêtpqou thú vôvjeńn tưtfnh̀ phưtfnhơvtnong nam giêtpqót chóc tiêtpqón vào Trung thôvjen̉, môvjeṇt mưtfnḥc đsopuêtpqòu thăpsuz̉ng hưtfnhơvtnóng băpsuźc mà tiêtpqón, chém giêtpqót môvjeṇt đsopuưtfnhơvtnòng. Thêtpqó nhưtfnhng gâhhrg̀n đsopuâhhrgy khôvjenng biêtpqót vì sao, đsopuôvjeṇt nhiêtpqon có môvjeṇt nhóm lơvtnón yêtpqou thú ngưtfnh̀ng tiêtpqón lêtpqon hưtfnhơvtnóng băpsuźc, rôvjeńI rít hưtfnhơvtnóng vêtpqò phía Tâhhrgy Nam mà đsopui, xem ra sôvjeń lưtfnhơvtnọng yêtpqou thú tiêtpqóp tục tiêtpqón tơvtnóI hưtfnhơvtnóng Băpsuźc nơvtnoi chúng ta thì chỉ còn chưtfnh̀ng bôvjeńn phâhhrg̀n mà thôvjeni”.

 

hhrgn Dịch Lam trâhhrg̀m ngâhhrgm giâhhrgy lát, nói: “Hưtfnhơvtnóng Tâhhrgy Nam, đsopuó khôvjenng phảI là nơvtnoi mà Ma Giáo tung hoành hay sao?”.

 

Đmzicao Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn gâhhrg̣t đsopuâhhrg̀u đsopuáp: “Khôvjenng sai, nhưtfnh nay nôvjeṇI bôvjeṇ Ma Giáo chia ra ba phái, Vạn Đmzicôvjeṇc Môvjenn, Quỷ Vưtfnhơvtnong Tôvjenng cùng Hơvtnọp Hoan Phái tranh đsopuâhhrǵu khôvjenng ngưtfnh̀ng, tuy nhiêtpqon chúng ta khôvjenng biêtpqót tôvjen̉ng đsopuưtfnhơvtnòng ơvtnỏ đsopuâhhrgu, song theo dâhhrǵu tích mà xem thì tôvjen̉ng đsopuưtfnhơvtnòng của ba đsopuạI phái này đsopuêtpqòu ơvtnỏ hưtfnhơvtnóng Tâhhrgy nam, cho nêtpqon nơvtnoi đsopuó là chôvjeñ thêtpqó lưtfnḥc của Ma Giáo. Thêtpqó nhưtfnhng phâhhrg̀n đsopuôvjenng sôvjeń yêtpqou thú âhhrǵy lạI đsopuôvjeṇt nhiêtpqon hưtfnhơvtnóng vêtpqò nơvtnoi đsopuó mà đsopui, khôvjenng biêtpqót rôvjeńt cuôvjeṇc là vì chuyêtpqọn gì!”.

 

Phôvjen̉ Hoăpsuz̀ng thưtfnhơvtnọng nhâhhrgn cau mày nói: “Trưtfnh̀ phi yêtpqou thú đsopuã cùng Ma Giáo xung đsopuôvjeṇt vơvtnóI nhau, hơvtnon nưtfnh̃a lạI chịu thiêtpqọt, do đsopuó phâhhrg̀n lơvtnón yêtpqou thú đsopui đsopuêtpqón trơvtnọ giúp?”

 

Đmzicạo Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn săpsuźc măpsuẓt thâhhrgm trâhhrg̀m, nói: “Trưtfnhơvtnóc măpsuźt vâhhrg̃n chưtfnha rõ, nhưtfnhng nêtpqóu thâhhrg̣t nhưtfnh thêtpqó thì quá tôvjeńt, yêtpqou thú cùng Ma giáo đsopuêtpqòu là đsopuạI hoạ, băpsuz̀ng nhưtfnh tàn sát lâhhrg̃n nhau thì đsopuúng là may măpsuźn cho chúng sanh thiêtpqon hạ lăpsuźm thay”.

 

hhrgn Dịch Lam lúc âhhrǵy dôvjeṇt nhiêtpqon lăpsuźc đsopuâhhrg̀u, nói: “Hai vị chưtfnhơvtnỏng môvjenn, Vâhhrgn môvjeñ thâhhrǵy bêtpqon trong khôvjenng phảI là đsopuơvtnon giản nhưtfnhhhrg̣y!”.

 

Đmzicạo Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn nhìn qua lão môvjeṇt cái, nói: “Vâhhrg̣y, xin Vâhhrgn côvjeńc chủ chỉ bảo”.

 

hhrgn Dịch Lam nói: “Chưtfnhơvtnỏng môvjenn cùng môvjeñ quá rành ngưtfnhơvtnòI trong Ma giáo môvjeṇt mưtfnḥc tưtfnḥ tưtfnhtfnḥ lơvtnọI, muôvjeńn nói bọn họ vì chúng sanh thiêtpqon hạ mà đsopuưtfnh́ng lêtpqon chôvjeńng lạI yêtpqou thú, chuyêtpqọn này môvjeñ xem ra khôvjenng có khả năpsuzng”.

 

Nhìn Đmzicạo Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn cùng Phôvjen̉ Hoăpsuz̀ng thưtfnhơvtnọng nhâhhrgn đsopuôvjenng thơvtnòI đsopuêtpqòu gâhhrg̣t đsopuâhhrg̀u nhè nhẹ, coi đsopuôvjeṇ đsopuôvjeǹng ý, Vâhhrgn Dịch Lam mỉm cưtfnhơvtnòI, lạI nói: “Trái lạI, theo môvjeñ chỉ có môvjeṇt cách giảI thích vêtpqò viêtpqọc làm của Ma giáo, bọn chúng thâhhrǵy đsopuám yêtpqou thú ngày nay thêtpqó mạnh dưtfnhơvtnòng âhhrǵy, khôvjenng câhhrg̀n nói cùng yêtpqou thú đsopuôvjeńI đsopuịch, dù là bị thú yêtpqou vôvjen ý đsopuánh bị thưtfnhơvtnong đsopui nưtfnh̃a, chỉ sơvtnọ bọn chúng cũng căpsuźn răpsuzng nhịn nhục mà thôvjeńI lui đsopuêtpqỏ nhưtfnhơvtnòng cho chánh đsopuạo chúng ta đsopuưtfnhơvtnong đsopuâhhrg̀u đsopuôvjeńI phó vơvtnóI đsopuám thú yêtpqou cùng hung cưtfnḥc ác âhhrǵy”.

 

 

Đmzicạo Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn gâhhrg̣t đsopuâhhrg̀u nói: “Khôvjenng sai, Vâhhrgn côvjeńc chủ nói râhhrǵt có lý, nhưtfnhng nay thú yêtpqou lạI quả thâhhrg̣t là mang phâhhrg̀n lơvtnón nhâhhrgn mã hưtfnhơvtnóng phía Tâhhrgy nam mà đsopui, theo cao kiêtpqón của côvjeńc chủ, sưtfnḥ âhhrǵy là sao?”

 

hhrgn Dịch Lam im lăpsuẓng giâhhrgy lát, trâhhrg̀m giọng nói: “trong nhưtfnh̃ng ngày qua coi bôvjeṇ đsopuám yeu thú tiêtpqón vào trung thôvjen̉ theo đsopuưtfnhơvtnòng nhỏ, bọn chúng tịnh khôvjenng có mục tiêtpqou nhâhhrǵt đsopuịnh, đsopuêtpqòu là chém giêtpqót ơvtnỏ dọc đsopuưtfnhơvtnòng, cưtfnh́ thăpsuz̉ng phía băpsuźc mà đsopui. Sơvtnỏ dĩ lâhhrg̀n này phâhhrg̀n lơvtnón đsopuôvjeṇt nhiêtpqon chuyêtpqỏn hưtfnhơvtnóng, bêtpqon trong tâhhrǵt có chuyêtpqọn côvjen̉ quái, có lẽ chính là vì bọn yêtpqou thú âhhrǵy khi đsopuêtpqón gâhhrg̀n vùng Tâhhrgy nam đsopuã găpsuẓp phảI chuyêtpqọn gì, do đsopuó têtpqon yêtpqou nghiêtpqọt thú thâhhrg̀n nọ mơvtnóI đsoputpqòu đsopuôvjeṇng môvjeṇt lưtfnhơvtnọng lơvtnón nhâhhrgn mã vêtpqò phía Tâhhrgy Nam nhưtfnh thêtpqó. Thêtpqó nhưtfnhng ơvtnỏ vùng Tâhhrgy nam môvjeṇt cõi, trưtfnh̀ ngưtfnhơvtnòI của Ma giáo ra tuyêtpqọt khôvjenng còn nhâhhrgn vâhhrg̣t nào có thêtpqó lưtfnḥc lơvtnón cả, do đsopuó theo môvjeñ thâhhrǵy, chỉ sơvtnọ là trong Ma giáo có phát sinh biêtpqón đsopuôvjeṇng gì chăpsuzng?”.

 

Phôvjen̉ Hoăpsuz̀ng thưtfnhơvtnọng nhâhhrgn cau đsopuôvjeni mày trăpsuźng lạI, nói: “Dị đsopuôvjeṇng! côvjeńc chủ muôvjeńn chỉ chuyêtpqọn gì?”

 

hhrgn Dịch Lam cưtfnhơvtnòI ha hả, nói: “Cái đsopuó môvjeñ lạI khôvjenng thêtpqỏ biêtpqót đsopuưtfnhơvtnọc”.

 

Phôvjen̉ Hoăpsuz̀ng thưtfnhơvtnọng nhâhhrgn khôvjenng khỏI mỉm cưtfnhơvtnòI, lăpsuźc đsopuâhhrg̀u nói: “Nhưtfnhhhrg̣y nói hơvtnon nưtfnh̉a buôvjen̉I rôvjeǹI, Vâhhrgn thì chủ ngưtfnhơvtnòI khôvjenng phảI là chỉ nói chơvtnoi thôvjeni chưtfnh́?”.

 

Nhâhhrǵt thơvtnòI ba ngưtfnhơvtnòI đsopuêtpqòu cưtfnhơvtnòI, song chỉ lát sau Đmzicạo Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn trâhhrg̀m ngâhhrgm nói: “Kỳ thâhhrg̣t theo bâhhrg̀n đsopuạo thâhhrǵy, nhưtfnh̃ng gì Vâhhrgn sưtfnh huynh nói chưtfnha chăpsuźc là vôvjen lý, khôvjenng câhhrg̀n biêtpqót thêtpqó nào, bâhhrgy giơvtnò phâhhrg̀n lơvtnón sôvjeń yêtpqou thú đsopui vêtpqò hưtfnhơvtnóng Tâhhrgy nam, áp lưtfnḥc trưtfnhơvtnóc măpsuẓt chúng ta giảm đsopui khôvjenng nhỏ, ít ra thì chúng ta có thêtpqỏ tranh thủ thêtpqom ít nhiêtpqòu thơvtnòI gian. Nhưtfnh nay thưtfnhơvtnong sinh thiêtpqon hạ đsopuôvjeńI vơvtnóI chúng ta môvjeṇt lòng mong ngóng lo lăpsuźng, chúng ta cũng nêtpqon làm môvjeṇt chút gì đsopuó cho họ thâhhrǵy”.

 

hhrgn Dịch Lam nhìn Đmzicạo Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn môvjeṇt cái, nói: “À, châhhrgn nhâhhrgn có phảI là nhâhhrgn lúc đsopuám yêtpqou thú mâhhrǵt đsopui chủ lưtfnḥc, xuôvjeńng núi đsopuánh cho chúng mọt trâhhrg̣n?”.

 

Đmzicạo Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn nghiêtpqom nghị đsopuáp: “Khôvjenng sai, trưtfnh̀ bơvtnót đsopui môvjeṇt phâhhrg̀n yêtpqou thú thì ngưtfnhơvtnòI đsopuơvtnòI sẽ giảm đsopui môvjeṇt phâhhrg̀n khôvjen̉ sơvtnỏ, trách nhiêtpqọm nhưtfnh thêtpqó tưtfnḥ nhiêtpqon là chánh đsopuạo chúng ta phảI gánh lâhhrǵy”.

 

Phôvjen̉ Hoăpsuz̀ng thưtfnhơvtnọng nhâhhrgn thâhhrǵp giọng niêtpqọm môvjeṇt câhhrgu phâhhrg̣t hiêtpqọu, trong măpsuźt Vâhhrgn Dịch Lam lăpsuẓng lẽ loé lêtpqon môvjeṇt tia trào phúng nhưtfnhng sau đsopuó nghiêtpqom chỉnh nói: “Châhhrgn nhâhhrgn nói râhhrǵt đsopuúng, vâhhrg̣y thì nhâhhrǵt thiêtpqót đsopuêtpqòu theo sưtfnḥ an bài của châhhrgn nhâhhrgn, Phâhhrg̀n Hưtfnhơvtnong Côvjeńc bọn môvjeñ xin nguyêtpqọn đsopui đsopuâhhrg̀u”.

 

Đmzicạo Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn mỉm cưtfnhơvtnòI: “Có phâhhrg̀n tâhhrgm ý này của Vâhhrgn côvjeńc chủ, còn lo gì yêtpqou thú khôvjenng bạI! Bâhhrǵt quá nơvtnoi cõi Tâhhrgy nam đsopuó, bâhhrg̀n đsopuạo suy nghĩ chuyêtpqọn này đsopuã lâhhrgu, cảm thâhhrǵy viêtpqọc này có huyêtpqòn cơvtno, chúng ta khôvjenng thêtpqỏ vôvjeṇI vàng hành đsopuôvjeṇng đsopuưtfnhơvtnọc, thêtpqó nhưtfnhng nêtpqóu bỏ qua khôvjenng ngó ngàng tơvtnóI thì cũng khôvjenng thoả đsopuáng lăpsuźm”.

 

Phôvjen̉ Hoăpsuz̀ng thưtfnhơvtnọng nhâhhrgn gâhhrg̣t đsopuâhhrg̀u nói: “Đmzicúng vâhhrg̣y, ý tưtfnh́ của lão nạp cũng thêtpqó, bâhhrǵt kêtpqỏ thú yêtpqou đsopuạI kiêtpqóp, hoạ hạI chúng sinh, nơvtnoi phía Tâhhrgy nam có phát sinh chuyêtpqọn gì đsopui nưtfnh̃a, ít ra trong lòng chúng ta cũng phảI biêtpqót đsopuạI khái”.

 

 Vâhhrgn Dịch Lam nói: “Nêtpqóu đsopuã nhưtfnhhhrg̣y, tôvjeńt nhâhhrǵt chúng ta nêtpqon phái mâhhrǵy têtpqon đsopuêtpqọ tưtfnh̉ đsopuạo hạnh cao cưtfnhơvtnòng âhhrgm thâhhrg̀m theo dõi đsoputpqòu tra xem”.

 

Đmzicạo Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn gâhhrg̣t gù bảo: “Tôvjeńt, thêtpqó thì quyêtpqót đsopuịnh vâhhrg̣y đsopui”.

 

Lúc âhhrǵy, Vâhhrg Dịch Lam tưtfnḥa hôvjeǹ nhưtfnh nhơvtnó ra chuyêtpqọn gì, bôvjeñng xoay qua Đmzicạo Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn nói: “À, còn môvjeṇt viêtpqọc, câhhrg̀n phảI câhhrg̀u cạnh châhhrgn nhâhhrgn”.

 

Đmzicạo Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn giâhhrg̣t mình, hỏI: “Vâhhrgn côvjeńc chủ quá khách sáo rôvjeǹI, là chuyêtpqọn gì vâhhrg̣y? Có gì mà khôvjenng thêtpqỏ nói?”.

 

hhrgn Dịch Lam mỉm cưtfnhơvtnòI đsopuáp: “Nghe nói đsopuêtpqọ tưtfnh̉ Lục Tuyêtpqót Kỳ thuôvjeṇc mạch Tiêtpqỏu Trúc Phong của quý phái gâhhrg̀n đsopuâhhrgy luôvjenn bị trách phạt phảI diêtpqọn bích ơvtnỏ Tiêtpqỏu Trúc Phong Vọng Nguyêtpqọt Đmzicài, tạI hạ tưtfnh̀ khi nghe chuyêtpqọn đsopuó, trong lòng thâhhrǵy thâhhrg̣t bâhhrǵt an, hơvtnon nưtfnh̃a….”.

 

Lão cưtfnhơvtnòI cưtfnhơvtnòI, nói: “Têtpqon đsopuôvjeǹ đsopuêtpqọ kém hèn của tạI hạ trong mâhhrǵy ngày qua hâhhrg̀u nhưtfnh ngày nào cũng đsopuêtpqón câhhrg̀u tạI hạ, nói khôvjenng thêtpqỏ vì chúng ta mà liêtpqon luỵ đsopuêtpqón Lục côvjentfnhơvtnong phảI chịu trưtfnh̀ng phạt. LạI nói bâhhrgy giơvtnò yêtpqou thú gâhhrgy hạI thiêtpqon hạ, đsopuúng là lúc câhhrg̀n dùng ngưtfnhơvtnòI, Lục côvjentfnhơvtnong lạI là đsopuêtpqọ tưtfnh̉ xuâhhrǵt săpsuźc của Thanh Vâhhrgn Môvjenn, dám mong châhhrgn nhâhhrgn nêtpqỏ măpsuẓt tạI hạ mà tạm thơvtnòI miêtpqõn trách phạt Lục côvjentfnhơvtnong”.

 

Đmzicạo Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn thơvtnỏ dài, nói: “Đmzicêtpqòu do bâhhrg̀n đsopuạo răpsuzn dạy khôvjenng tôvjeńt, đsopuêtpqỏ côvjeńc chủ phảI cưtfnhơvtnòI chêtpqo”.

 

hhrgn Dịch Lam mỉm cưtfnhơvtnòI nói: “Châhhrgn nhâhhrgn quá lơvtnòI rôvjeǹI, chỉ là nghịch đsopuôvjeǹ si tâhhrgm vọng tưtfnhơvtnỏng, hơvtnon nưtfnh̃a đsopuâhhrgy là chuyêtpqọn của đsopuám tiêtpqỏu bôvjeńI, chúng ta sau này cũng khôvjenng câhhrg̀n lo tơvtnóI, khỏI phảI chuôvjeńc phiêtpqòn muôvjeṇn”. Nói dưtfnh́t liêtpqòn ha hả cưtfnhơvtnòI lơvtnón.

 

Đmzicạo Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn im lăpsuẓng giâhhrgy lát, nót: “Vâhhrgn côvjeńc chủ đsopuã đsopuích thâhhrgn xin tha cho Tuyêtpqót Kỳ, vơvtnóI danh vọng đsopuó bâhhrg̀n đsopuạo đsopuưtfnhơvtnong nhiêtpqon khôvjenng thêtpqỏ khôvjenng nêtpqỏ măpsuẓt. Vâhhrg̣y đsopui, bâhhrg̀n đsopuạo lâhhrg̣p tưtfnh́c tha cho Tuyêtpqót Kỳ trơvtnỏ lạI, đsopuôvjeǹng thơvtnòI lạI chọn mâhhrǵy têtpqon đsopuêtpqọ tưtfnh̉, cùng Tuyêtpqót Kỳ đsopui vêtpqò phía Tâhhrgy nam tra xét, cũng coi nhưtfnh là đsopuái tôvjeṇI lâhhrg̣p côvjenng vâhhrg̣y!”.

 

hhrgn Dịch Lam lôvjeṇ môvjeṇt nụ cưtfnhơvtnòI nơvtnoi khoé miêtpqọng, nói: “À! Khôvjenng ngơvtnò lạI tâhhrǵu xảo nhưtfnhhhrg̣y, tạI hạ cũng vưtfnh̀a nghĩ tơvtnóI kêtpqou nghịch đsopuôvjeǹ Lý Tuâhhrgn đsopui vêtpqò phía Tâhhrgy nam đsopuêtpqỏ lâhhrǵy thêtpqom chút kiêtpqón thưtfnh́c”.

 

Đmzicạo Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn nhìn lão môvjeṇt cái, tưtfnh̀ tưtfnh̀ nói: “Vâhhrg̣y thì cùng đsopui môvjeṇt lưtfnhơvtnọt!”.

 

hhrgn Dịch Lam cưtfnhơvtnòI lơvtnón, châhhrǵp tay nói: “Thêtpqó thì tạI hạ thay măpsuẓt nghich đsopuôvjeǹ cám ơvtnon châhhrgn nhâhhrgn trưtfnhơvtnóc”.

 

Đmzicạo Huyêtpqòn châhhrgn nhâhhrgn thu hôvjeǹI ánh măpsuźt, câhhrg̀m lâhhrǵy chén trà ơvtnỏ trêtpqon bàn trưtfnhơvtnóc măpsuẓt, tưtfnh̀ tưtfnh̀ uôvjeńng môvjeṇt hơvtnóp, thâhhrg̀n săpsuźc trong măpsuźt biêtpqón đsopuôvjen̉I bâhhrǵt thưtfnhơvtnòng, tưtfnh̀ tưtfnh̀ nói: “Côvjeńc chủ quá khách khí rôvjeǹI”.

 

* * * * * *

 

hhrgy Nam Đmzicôvjeṇc Xà Côvjeńc.

 

Bao bọc quanh sơvtnon côvjeńc rôvjeṇng lơvtnón đsopuó đsopuêtpqòu là rưtfnh̀ng già dày đsopuăpsuẓc, hâhhrg̀u hêtpqót thơvtnòI gian trong năpsuzm, lúc bình minh và hoàng hôvjenn, trong rưtfnh̀ng đsopuêtpqòu có chưtfnhơvtnóng khí và sưtfnhơvtnong đsopuôvjeṇc bôvjeńc lêtpqon, nhưtfnh̃ng thưtfnh́ đsopuó kỳ thâhhrg̣t đsopuêtpqòu là đsopuôvjeṇc khí tích hơvtnọp của vôvjenvjeń răpsuźn đsopuôvjeṇc cưtfnh trú trong sơvtnon côvjeńc này.

 

Khôvjenng ai rõ răpsuz̀ng vì sao ơvtnỏ trong sơvtnon côvjeńc này lai có nhiêtpqòu răpsuźn đsopuôvjeṇc cưtfnh trú, sôvjeń lưtfnhơvtnọng râhhrǵt nhiêtpqòu, thâhhrg̣m chí tưtfnh̀ dưtfnhơvtnóI đsopuâhhrǵt cho đsopuêtpqón trêtpqon câhhrgy chôvjeñ nào cũng có. Trong sơvtnon côvjeńc chỉ có môvjeṇt dãy nhà cưtfnh̉a thuôvjeṇc vêtpqò Vạn Đmzicôvjeṇc Môvjenn, nhâhhrgn vì mâhhrg̣t pháp của Vạn Đmzicôvjeṇc Môvjenn nêtpqon đsopuám đsopuôvjeṇc trùng đsopuó khôvjenng dám đsopuêtpqón gâhhrg̀n.

 

Do đsopuó đsopuám răpsuźn đsopuôvjeṇc dày đsopuăpsuẓc khăpsuźp núi rưtfnh̀ng trơvtnỏ thành màn chăpsuźn thiêtpqon nhiêtpqon cùng bảo khôvjeń đsopuôvjeṇc dưtfnhơvtnọc vôvjenhhrg̣n cho Vạn Đmzicôvjeṇc Môvjenn.

 

hhrgy giơvtnò, chính là vào lúc măpsuẓt trơvtnòI mọc, tưtfnh̀u Đmzicôvjeṇc Xà Côvjeńc ben trong khu rưtfnh̀ng dày đsopuăpsuẓc, có thêtpqỏ mơvtnò mơvtnò thâhhrǵy nhưtfnh̃ng làn sưtfnhơvtnong nhạt bôvjeńc lêtpqon, nhìn giôvjeńng nhue là sưtfnhơvtnong mù buôvjen̉I sáng. Nhưtfnhng nêtpqóu nhưtfnh sau khi có kẻ vôvjen tri đsopuêtpqón gâhhrgn, khôvjenng câhhrg̀n đsopuêtpqón giâhhrgy lát lâhhrg̣p tưtfnh́c bị trúng châhhrǵt kịch đsopuôvjeṇc này đsopuêtpqón thâhhrǵt khiêtpqóu lưtfnhu huyêtpqót mà chêtpqót, cuôvjeńI cùng táng thâhhrgn vào miêtpqọng răpsuźn.

 

Thêtpqó nhưtfnhng thưtfnhơvtnòng ngày, trưtfnh̀ đsopuám răpsuźn đsopuôvjeṇc này bảo vêtpqọ vòng ngoài sơvtnon côvjeńc, Vạn Đmzicôvjeṇc Môvjenn vâhhrg̃n luôvjenn có đsopuêtpqọ tưtfnh̉ canh tuâhhrg̀n, phòng bị ngoạI đsopuịch. Chỉ là mâhhrǵy ngày nay khôvjenng biêtpqót vì sao, mâhhrǵy têtpqon đsopuêtpqọ tưtfnh̉ giơvtnóI bị này toàn bôvjeṇ đsopuêtpqòu khôvjenng thâhhrǵy ra vào canh chưtfnh̀ng, coi bôvjeṇ chuyêtpqọn tranh châhhrǵp phái hêtpqọ trong Vạn Đmzicôvjeṇc Môvjenn đsopuã sơvtnóm đsopuêtpqón hôvjeǹI kịch liêtpqọt.

 

“Cạch”, môvjeṇt âhhrgm thanh nho nhỏ vang lêtpqon, môvjeṇt hòn đsopuá nhỏ lăpsuzn qua, long lóc tung lêtpqon hai cái trêtpqon con đsopuưtfnhơvtnòng duy nhâhhrǵt cỏ bụI mọc đsopuâhhrg̀y, đsopuã bị tàn phá gâhhrg̀n nhưtfnhtfnh hỏng hoàn toàn ơvtnỏ bêtpqon ngoài Đmzicôvjeṇc Xà Côvjeńc, rôvjeǹI lăpsuzn vào bụI râhhrg̣m ven đsopuưtfnhơvtnòng, biêtpqón mâhhrǵt khôvjenng còn tăpsuzm tích.

 

Theo sau đsopuó là tiêtpqóng bưtfnhơvtnóc châhhrgn nhè nhẹ, có ba con dã thú to lơvtnón nhưtfnhng kỳ quái xuâhhrǵt hiêtpqọn ơvtnỏ trêtpqon đsopuưtfnhơvtnòng, đsopuêtpqòu là đsopuâhhrg̀u sói hung ác, thâhhrgn hình lạI giôvjeńng nhưtfnhvjen̉ báo bình thưtfnhơvtnòng, trôvjenng vôvjen cùng quái dị.

 

Chỉ thâhhrǵy ba con quái thú ra vẻ câhhrg̉n thâhhrg̣n vôvjen cùng, mũi chúng khôvjenng ngưtfnh̀ng nhêtpqóch đsopuôvjeṇng, đsopuánh hơvtnoi trong khôvjenng khí, tưtfnh̀ tưtfnh̀ tiêtpqóp câhhrg̣n Đmzicôvjeṇc Xà Côvjeńc. Trong sơvtnon côvjeńc môvjeṇt màn yêtpqon tĩnh tưtfnḥa hôvjeǹ nhưtfnh đsopuôvjeńI vơvtnóI ba vị khách khôvjenng mơvtnòI mà tơvtnóI hoàn toàn khôvjenng chút giơvtnóI bị.

 

vjeñng nhiêtpqon, con quái thú đsopuâhhrg̀u sói ơvtnỏ giưtfnh̃a rung lêtpqon, tưtfnḥa nhưtfnh phát hiêtpqọn chuyêtpqọn gì, kêtpqó đsopuó phát ra tiêtpqóng tru nhỏ, hai con quái thú kia đsopuêtpqòu lâhhrg̣p tưtfnh́c dưtfnh̀ng bưtfnhơvtnóc lạI, nhìn con quái to lơvtnón hùng mạnh đsopuang đsopuưtfnh́ng giưtfnh̃a.

 

Quái thú đsopuâhhrg̀u sói lâhhrǵp loé hung quang nơvtnoi ánh măpsuźt, mũi khôvjenng ngưtfnh̀ng đsopuánh hơvtnoi, song lạI khôvjenng đsopui vêtpqò hưtfnhơvtnóng Đmzicôvjeṇc Xà Côvjeńc mà lạI châhhrg̀m châhhrg̣m đsopui vêtpqò hưtfnhơvtnóng các bụI cỏ râhhrg̣m rạp ven lêtpqò côvjen̉ đsopuạo, môvjeṇt làn hơvtnoi máu tanh tưtfnh̀ nơvtnoi lùm cỏ tưtfnh̀ tưtfnh̀ lan ra.

 

Quái thú gâhhrg̀m lêtpqon môvjeṇt tiêtpqóng nhỏ, châhhrgn bưtfnhơvtnóc vào trong bụI cỏ, tưtfnh̀ ngoài nhìn xem, chỉ thâhhrǵy thâhhrgn hình quái thú khôvjenng ngưtfnh̀ng di đsopuôvjeṇng, dưtfnhơvtnòng nhưtfnh tìm kiêtpqóm thưtfnh́ gì.

 

Phút chôvjeńc sau, bụI cỏ lay đsopuôvjeṇng lâhhrg̀n nưtfnh̃a, con quái thú hùng mạnh nọ tưtfnh̀ lùm cỏ phóng ra, nhảy vêtpqò trêtpqon con đsopuưtfnhơvtnòng mòn cũ kĩ, nơvtnoi miêtpqọng của nó, căpsuźn giưtfnh̃ môvjeṇt vâhhrg̣t quái lạ.

 

hhrg̣t nọ nhìn mưtfnhơvtnòng tưtfnhơvtnọng nhưtfnhvjeṇt sơvtnọI roi, lạI dưtfnhơvtnòng nhưtfnh là đsopuvjeni của con quái vâhhrg̣t nào đsopuó, lôvjenng da nơvtnoi bêtpqò măpsuẓt đsopuã băpsuźt đsopuâhhrg̀u rưtfnh̃a nát, màu săpsuźc nhơvtnọt nhạt, mùi máu tanh bôvjeńc ra tưtfnh̀ chôvjeñ đsopuó.

 

Hai con quái thú bêtpqon cạnh đsopuôvjeńng thơvtnòI tru rôvjeńng, hiêtpqỏn nhiêtpqon là vưtfnh̀a kinh vưtfnh̀a giâhhrg̣n, hung quang lâhhrǵp lánh nơvtnoi măpsuźt.

 

Con quái thú âhhrǵy cụp đsopuvjeni bỏ vâhhrg̣t đsopuó xuôvjeńng măpsuzt đsopuưtfnhơvtnòng, đsopuôvjeṇt nhiêtpqon nghêtpqỏn đsopuâhhrg̀u câhhrǵt lêtpqon môvjeṇt tiêtpqóng kêtpqou dài, âhhrgm thanh nọ giôvjeńng nhưtfnh tiêtpqóng sói tru, lanh lãnh thêtpqotfnhơvtnong, vút tâhhrg̣n trơvtnòI cao.

 

Giâhhrgy lát sau, con quái thú nọ liêtpqòn vêtpqỏnh đsopuvjeni, cũng khôvjenng lý đsopuêtpqón hai con quái thú bêtpqon cạnh, bôvjeńn châhhrgn nhưtfnh bay, nhanh chóng chạy ngưtfnhơvtnọc vêtpqò phía sau, rơvtnòI xa Đmzicôvjeṇc Xà Côvjeńc.

 

Còn hai con quái thú kia sau khi tru lêtpqon mâhhrǵy tiêtpqóng, đsopuôvjeṇt nhiêtpqon ra sưtfnh́c, cùng hưtfnhơvtnóng vêtpqò Đmzicôvjeṇc Xà Côvjeńc tiêtpqón tơvtnóI, tiêtpqón sâhhrgu vào bêtpqon trong Đmzicôvjeṇc Xà Côvjeńc, chỉ thâhhrǵy côvjen̉ đsopuạo càng thêtpqom khúc khưtfnh̉u nhỏ hẹp, uôvjeńn khúc trảI dài vêtpqò phía trưtfnhơvtnóc, hai bêtpqon rưtfnh̀ng câhhrgy gai guôvjeńc dày đsopuăpsuẓc, bêtpqon trong môvjeṇt dãy sưtfnhơvtnong mỏng phiêtpqou đsopuãng nhưtfnh có nhưtfnh khôvjenng.

 

Quái thú cưtfnh́ thăpsuz̉ng tiêtpqóng vêtpqò phía trưtfnhơvtnóc, nhìn bôvjeṇ dạng nghiêtpqón răpsuzng nghiêtpqón lơvtnọI của bọn chúng, nêtpqóu nhưtfnh lúc này có ngưtfnhơvtnòI xuâhhrǵt hiêtpqọn trưtfnhơvtnóc măpsuẓt chúng, chỉ sơvtnọ là bị chúng lâhhrg̣p tưtfnh́c xé thành muôvjenn mảnh.

 

Làn sưtfnhơvtnong mỏng nhè nhẹ trôvjeǹI lãng đsopuãng, ơvtnỏ giưtfnh̃a rùng tưtfnh̀ tưtfnh̀ họp lạI bôvjeńc lêtpqon, hai con quái thú cưtfnh́ kêtpqou rôvjeńng liêtpqon hôvjeǹI, nhìn đsopuêtpqòu khôvjenng nhìn, cưtfnh́ tiêtpqóp tục thăpsuz̉ng tiêtpqón. Băpsuźt đsopuâhhrg̀u đsopuã khôvjenng còn kêtpqỏ đsopuêtpqón dị trạng nưtfnh̃a, nhưtfnhng hai con quái thú đsopuó khôvjenng biêtpqót làm sao, tiêtpqóng tru dâhhrg̀n dâhhrg̀n thâhhrǵp xuôvjeńng, càng chạy càng châhhrg̣m, giâhhrgy lát sau toàn thâhhrgn băpsuźt đsopuâhhrg̀u run râhhrg̉y.

 

tfnhơvtnòng nhưtfnh biêtpqót là khôvjenng ôvjen̉n, hai con quái thú ngưtfnh̀ng châhhrgn lạI, khó khăpsuzn quay đsopuâhhrg̀u lạI, tưtfnhơvtnỏng muôvjeńn rơvtnòI khỏI khu rưtfnh̀ng này, thêtpqó nhưtfnhng chúng bưtfnhơvtnóc đsopui chưtfnha đsopuưtfnhơvtnọc mâhhrǵy bưtfnhơvtnóc, đsopuã thâhhrǵt vọng ngã xuôvjeńng, trong phút chôvjeńc thâhhrǵt khiêtpqóu chảy máu, sơvtnóm khôvjenng còn sôvjeńng nưtfnh̃a.

 

tpqon trong rưtfnh̀ng câhhrgy, xa gâhhrg̀n đsopuôvjeǹng thơvtnòI vang lêtpqon tiêtpqóng “sì sì sì sì” khiêtpqón ngưtfnhơvtnòI khiêtpqóp sơvtnọ, lâhhrg̀n lưtfnhơvtnọt tràn vêtpqò phía này. Chưtfnha đsopuâhhrg̀y môvjeṇt khăpsuźc thơvtnòI gian, tưtfnh̀ lùm câhhrgy cho đsopuêtpqón bụI cỏ, xuâhhrǵt hiêtpqọn vôvjenvjeń đsopuâhhrg̀u răpsuźn, phát ra tiêtpqóng sì sì, tưtfnh̀ng cuôvjeṇn tưtfnh̀ng cuôvjeṇn, hoăpsuẓc lơvtnón hoăpsuẓc nhỏ toàn bôvjeṇ răpsuźn đsopuôvjeṇc đsopuêtpqòu bò qua.

 

Vào lúc đsopuám răpsuźn đsopuôvjeṇc âhhrǵy đsopuang cao hưtfnh́ng tôvjeṇt đsopuôvjeṇ tranh nhau giành giưtfnḥt miêtpqóng môvjeǹI thì đsopuôvjeṇt nhiêtpqon có môvjeṇt sôvjeń đsopuôvjenng răpsuźn đsopuôvjeṇc bôvjeñng ngưtfnh̀ng hăpsuz̉n lạI, câhhrǵt đsopuâhhrg̀u lêtpqon cảnh giác, sau đsopuó lâhhrg̀n lưtfnhơvtnọt chuyêtpqỏn hưtfnhơvtnóng vêtpqò phía đsopuưtfnhơvtnòng vào Đmzicôvjeṇc Xà Côvjeńc.

 

Ơonwỏ xa nơvtnoi con đsopuưtfnhơvtnòng mòn quạnh que đsopuó, phảng phâhhrǵt nhưtfnh có tiêtpqóng trôvjeńng trâhhrg̣n trâhhrg̀m trâhhrg̀m vang vọng, nguyêtpqon cả mảnh đsopuâhhrǵt băpsuźt đsopuâhhrg̀u tưtfnh̀ tưtfnh̀ rung đsopuôvjeṇng nhè nhẹ, thanh âhhrgm quái dị nhưtfnh thiêtpqon quâhhrgn vạn mã đsopuôvjeǹng loạt tiêtpqón tơvtnóI, tưtfnh̀ phưtfnhơvtnong xa vôvjenhhrg̣n truyêtpqòn lại.

 

* * * * * *

 

Buôvjen̉I sơvtnóm mai trong sơvtnon côvjeńc, đsopuôvjeṇt nhiêtpqon chìm lăpsuźng vào trong môvjeṇt màn yêtpqon lăpsuẓng.

 

“Hù!”.

 

vjeṇt hơvtnoi dài ác khí xuâhhrǵt ra, têtpqon đsopuạI đsopuêtpqọ tưtfnh̉ Đmzicôvjeṇc Thâhhrg̀n thu nhâhhrg̣n thuơvtnỏ sanh tiêtpqòn là Phạm Hùng đsopuang hung tơvtnọn vung tay, quăpsuzng thi thêtpqỏ têtpqon đsopuêtpqọ tưtfnh̉ Vạn Đmzicôvjeṇc Môvjenn bị hăpsuźn bóp nát đsopuâhhrg̀u qua môvjeṇt bêtpqon. Thi thêtpqỏ bay qua giưtfnh̃a khoảng khôvjenng, bịch môvjeṇt tiêtpqóng rơvtnoi đsopuâhhrg̣p lêtpqon trêtpqon bàn thơvtnò trưtfnhơvtnóc linh đsopuưtfnhơvtnòng, rôvjeǹI rơvtnót xuôvjeńng đsopuâhhrǵt.

 

tfnhơvtnòng nhưtfnh trong cõi mơvtnò mịt có tiêtpqóng ác ma cưtfnhơvtnòI nhạo, lạI hăpsuẓc giả muôvjeńn cho Đmzicôvjeṇc Thâhhrg̀n môvjeṇt vị Ma giáo môvjenn chủ lúc còn sôvjeńng giêtpqót ngưtfnhơvtnòI nhưtfnh ngoé môvjeṇt món lêtpqõ têtpqó, ơvtnỏ trong ngoài linh đsopuưtfnhơvtnòng nơvtnoi đsopuêtpqỏ linh cưtfnh̃u của Đmzicôvjeṇc Thâhhrg̀n, lúc này máu đsopuã sơvtnóm chảy thành sôvjenng, nhìn quanh đsopuêtpqòu là thi thêtpqỏ của Vạn Đmzicôvjeṇc Môvjenn đsopuêtpqọ tưtfnh̉.

 

Mùi máu ngưtfnhơvtnòI tanh nôvjeǹng năpsuẓc, bay khăpsuźp nơvtnoi trong khôvjenng khí.

 

Giơvtnò đsopuâhhrgy, ba têtpqon đsopuạI đsopuêtpqọ tưtfnh̉ của Đmzicôvjeṇc Thâhhrg̀n là Phạm Hùng, Trình Vôvjen Nha và Đmzicoạn Nhưtfnhvtnon, thêtpqó lưtfnḥc ba bêtpqon đsopuã chém giêtpqót lâhhrg̃n nhau mâhhrǵy ngày qua, trưtfnh̀ môvjeṇt vài kẻ thủ lĩnh đsopuạo hạnh cao thâhhrgm đsopuưtfnh́ng đsopuâhhrg̀u, đsopuêtpqọ tưtfnh̉ thôvjenng thưtfnhơvtnòng của Vạn Đmzicôvjeṇc Môvjenn đsopuã sơvtnóm tưtfnh̉ thưtfnhơvtnong hơvtnon nưtfnh̉a, nhưtfnh̃ng kẻ tranh đsopuâhhrǵu quyêtpqòn lưtfnḥc tưtfnh̀ ba hêtpqọ phái trong mâhhrǵy ngày qua ánh măpsuźt đsopuã đsopuỏ sọc, gâhhrg̀n nhưtfnh đsopuã trơvtnỏ nêtpqon đsoputpqon cuôvjeǹng.

 

Trêtpqon bàn thơvtnò nơvtnoi linh đsopuưtfnhơvtnòng, chiêtpqóc hôvjeṇp đsopuưtfnḥng môvjenn chủ âhhrǵn tín vâhhrg̃n lăpsuẓng lẽ năpsuz̀m đsopuó, lạnh lùng nhìn mọI thưtfnh́.

 

tfnhơvtnòng nhưtfnh đsopuã chém giêtpqót mỏI mêtpqọt, các cuôvjeṇc tranh đsopuâhhrǵu trong ngoài linh đsopuưtfnhơvtnòng tưtfnh̀ tưtfnh̀ giảm đsopui, nhưtfnhng trong bâhhrg̀u khôvjenng khí khâhhrg̉n trưtfnhơvtnong lúc kiêtpqóm rút cung giưtfnhơvtnong này, ngưtfnhơvtnọc lạI càng thêtpqom khâhhrg̉n trưtfnhơvtnong hơvtnon.

 

Lão tam Đmzicoạn Nhưtfnhvtnon ơvtnỏ giưtfnh̃a bôvjeńn lão già măpsuẓt mày kỳ dị, hai măpsuźt lâhhrǵp loé hung quang, nhìn vêtpqò Phạm Hùng và Trình Vôvjen Nha đsopuưtfnh́ng phâhhrgn lâhhrg̣p ơvtnỏ phía trưtfnhơvtnóc măpsuẓt, cưtfnhơvtnòI lạnh nói: “Đmzicêtpqọ nói hai vị sưtfnh huynh, hai vị vâhhrg̃n còn khôvjenng chịu rút tay ưtfnh, hiêtpqọn tạI trưtfnh̀ mâhhrǵy lão hôvjeǹ đsopuôvjeǹ bêtpqon cạnh, còn ai có thêtpqỏ ra tay nưtfnh̃a?”.

 

Phạm Hùng cùng Trình Vôvjen Nha đsopuôvjeńI măpsuẓt nhìn nhau, tưtfnh̀ nơvtnoi ánh măpsuźt đsopuỏ ngâhhrg̀u cảu hai ngưtfnhơvtnòI đsopuêtpqòu lôvjeṇ ra môvjeṇt tia tuyêtpqọt vọng, tưtfnh̀ buôvjen̉I chiêtpqòu trong ngày thâhhrǵt đsopuâhhrg̀u tiêtpqon của Đmzicôvjeṇc Thâhhrg̀n, trong linh đsopuưtfnhơvtnòng đsopuôvjeṇt nhiêtpqon phát xuâhhrǵt dị thanh, ba hêtpqọ phái tưtfnh̀ lâhhrgu đsopuã giơvtnóI bị lâhhrg̃n nhau lâhhrg̣p tưtfnh́c đsopuạI cưtfnh̉ sát nhâhhrg̣p linh đsopuưtfnhơvtnòng, sơvtnọ răpsuz̀ng châhhrg̣m đsopui môvjeṇt bưtfnhơvtnóc thì môvjenn chủ âhhrǵn tín sẽ bị ngưtfnhơvtnòI khác đsopuoạt mâhhrǵt.

 

Trong tình huôvjeńn hôvjeñn loạn đsopuó, vôvjenvjeń ngưtfnhơvtnòI xôvjenng vào linh đsopuưtfnhơvtnòng, tưtfnḥ nhiêtpqon đsopuêtpqòu cho là đsopuôvjeńI phưtfnhơvtnong sơvtnóm toan tính muôvjeńn xâhhrgm phạm hiêtpqọp nghị mà đsopuêtpqón đsopuoạt môvjenn chủ âhhrǵn tín, trong vài lơvtnòI đsopuã quâhhrg̀n nhau chém giêtpqót.

 

Cho đsopuêtpqón bâhhrgy giơvtnò, kêtpqót quả ba hêtpqọ phái hôvjeñn chiêtpqón, cuôvjeńI cùng tưtfnh̀ tưtfnh̀ rõ ra, lão tam Đmzicoạn Nhưtfnhvtnon trưtfnhơvtnóc giơvtnò đsopuạo hạnh yêtpqóu kém, lạI băpsuz̀ng vào thưtfnḥc lưtfnḥc hùng hâhhrg̣u trong tay, tưtfnh̀ tưtfnh̀ áp đsopuảo Phạm Hùng và Trình Vôvjen Nha.

 

Lúc này, trưtfnh̀ ba lão đsopuưtfnh́ng đsopuăpsuz̀ng sau hai ngưtfnhơvtnòI là Bách Đmzicôvjeṇc Tưtfnh̉, Hâhhrǵp Huyêtpqót lão yêtpqou, Đmzicoan Môvjeṇc lão tôvjen̉ vâhhrg̃n chưtfnha đsopuêtpqón mưtfnhơvtnòI ngưtfnhơvtnòI, trong tay họ đsopuã khôvjenng còn ai nưtfnh̃a.

 

So vơvtnóI Đmzicoạn Nhưtfnhvtnon bêtpqon mình khôvjeng chỉ có “Đmzicôvjeṇc Môvjenn Tưtfnh́ Lão” hôvjeṇ vêtpqọ, trong tôvjeńI ngoài sáng ít nhâhhrǵt cũng còn hơvtnon trăpsuzm ngưtfnhơvtnòI, trong đsopuó cao thủ vôvjenvjeń, thưtfnḥc lưtfnḥc hùng hâhhrg̣u của Vạn Đmzicôvjenc Môvjenn trưtfnhơvtnóc giơvtnò, khôvjenng ngơvtnò có sáu phâhhrg̀n đsopuêtpqòu năpsuz̀m hêtpqót trong tay Đmzicoạn Nhưtfnhvtnon, so vơvtnóI trưtfnhơvtnóc khi khai chiêtpqón còn nhiêtpqòu hơvtnon, quả thâhhrg̣t là ngoài dưtfnḥ liêtpqọu của bọn họ.

 

psuźt nhìn thâhhrǵy bạI cuôvjeṇc đsopuã đsopuịnh, Phạm Hùng cùng Trình Vôvjen Nha tràn ngâhhrg̣p vẻ bâhhrǵt cam trong măpsuźt, nhưtfnhng chung quy khôvjenng còn gì đsopuêtpqỏ nói. Nhìn bôvjeṇ dạng của hai vị sưtfnh huynh, Đmzicoạn Nhưtfnhvtnon khôvjenng nhịn đsopuưtfnhơvtnọc cưtfnhơvtnòI lơvtnón ha hả, trưtfnhơvtnóc giơvtnò trêtpqon đsopuâhhrg̀u hăpsuźn có hai vị sưtfnh huynh bá đsopuạo, ơvtnỏ dưtfnhơvtnóI lạI là têtpqon Tâhhrg̀n Vôvjen Viêtpqom mà sưtfnh phụ Đmzicôvjeṇc Thâhhrg̀n hêtpqót mưtfnḥc thưtfnhơvtnong yêtpqou, hăpsuźn trưtfnhơvtnóc giơvtnò chỉ bị ngưtfnhơvtnòI coi thưtfnhơvtnòng, chịu đsopuưtfnḥng nhưtfnh thêtpqó nhiêtpqòu năpsuzm, cuôvjeńI cùng cũng có thêtpqỏ ngóc đsopuâhhrg̀u dâhhrg̣y, nhưtfnh thêtpqó thưtfnh̉ hỏI sao hăpsuźn khôvjenng mưtfnh̀ng nhưtfnh đsoputpqon đsopuưtfnhơvtnọc.

 

Đmzicoạn Nhưtfnhvtnon kiêtpqou ngạo tiêtpqón vêtpqò phía trưtfnhơvtnóc, Đmzicôvjeṇc Môvjenn Tưtfnh́ Lão bảo vêtpqọ xung quanh hăpsuźn. Phạm Hùng và Trình Vôvjen Nha to măpsuźt nhìn hăpsuźn bưtfnhơvtnóc đsopuêtpqón cái bàn thơvtnò ơvtnỏ đsopuăpsuz̀ng trưtfnhơvtnóc, đsopuưtfnh́ng trưtfnhơvtnóc chiêtpqóc hôvjeṇp nọ, hai ngưtfnhơvtnòi tay năpsuźm chăpsuẓt thành quyêtpqòn, nghiêtpqón răpsuzng kèn kẹt, rõ ràng là phâhhrg̃n hâhhrg̣n cùng cưtfnḥc.

 

hhrǵt quá lúc này, sưtfnḥ phâhhrg̃n nôvjeṇ của họ trong măpsuźt Đmzicoạn Nhưtfnhvtnon, rõ ràng là hình ảnh mà kẻ chiêtpqón thăpsuźng ưtfnha thích nhâhhrǵt, hăpsuźn thâhhrg̣m chí cảm thâhhrǵy răpsuz̀ng có lúc thôvjeńng trị mọI ngưtfnhơvtnòI mơvtnóI khôvjenng uôvjen̉ng côvjenng môvjeṇt đsopuơvtnòI hăpsuźn.

 

Đmzicoạn Nhưtfnhvtnon ha hả cưtfnhơvtnòI lơvtnón, thái đsopuôvjeṇ kiêtpqou cuôvjeǹng, vạn phâhhrg̀n đsopuăpsuźc ý vưtfnhơvtnon tay ra, câhhrg̀m lâhhrǵy chiêtpqóc hôvjeṇp màu xanh nọ.

 

Phạm Hùng và Trình Vôvjen Nha phát ra môvjeṇt tiêtpqóng gâhhrg̀m nhỏ, bưtfnhơvtnóc tơvtnóI môvjeṇt bưtfnhơvtnóc, nhưtfnhng Đmzicôvjeṇc Môvjenn Tưtfnh́ Lão tưtfnh́c khăpsuźc chuyêtpqỏn mình nhìn qua bọn họ, đsopuôvjeǹng thơvtnòI thủ hạ xung quanh Đmzicoạn Nhưtfnhvtnon hôvjentpqon môvjeṇt lưtfnhơvtnọt tràn qua, bao vâhhrgy bọn họ, trong măpsuźt hai ngưtfnhơvtnòI nhưtfnhvjeńc lưtfnh̉a, xa xa trưtfnh̀ng măpsuźt nhìn chiêtpqóc hôvjeṇp trong tay Đmzicoạn Nhưtfnhvtnon.

 

Tiêtpqóng cưtfnhơvtnòI Đmzicoạn Nhưtfnhvtnon càng thêtpqom đsopuăpsuźc ý, thoả mãn xoay tay mơvtnỏ khoá, mơvtnỏ bung chiêtpqóc hôvjeṇp ra, thâhhrǵy măpsuẓt đsopuáy hôvjeṇp phủ môvjeṇt lơvtnóp lụa vàng, trêtpqon đsopuăpsuẓt chiêtpqóc âhhrǵn nhỏ màu nâhhrgu đsopuâhhrg̣m, trêtpqon âhhrǵn đsoputpqou khăpsuźc môvjeṇt con răpsuźn nhỏ trôvjenng nhưtfnh thâhhrg̣t, măpsuẓc dù kkhôvjenng xoay lạI, nhưtfnhng tâhhrǵt cả mọI ngưtfnhơvtnòI tạI đsopuưtfnhơvtnong trưtfnhơvtnòng bao gôvjeǹm cả Đmzicoạn Nhưtfnhvtnon, đsopuêtpqòu biêtpqót bêtpqon dưtfnhơvtnóI tiêtpqỏu âhhrǵn nọ có khăpsuźc bôvjeńn chưtfnh̃:

 

Vạn Đmzicôvjeṇc Thâhhrg̀n Âonwón

 

Đmzicoạn Nhưtfnhvtnon ngạo mạn nhìn quanh, ánh măpsuźt dưtfnh̀ng lạI trêtpqon măpsuẓt Phạm Hùng và Trình Vôvjen Nha môvjeṇt chút, sau khi hưtfnhơvtnỏng thụ cảm giác sung sưtfnhơvtnóng của kẻ chiêtpqón thăpsuźng, Đmzicoạn Nhưtfnhvtnon mỉm cưtfnhơvtnòI, tuy nhiêtpqon máu tưtfnhơvtnoi dính trêtpqon gưtfnhơvtnong măpsuẓt làm cho nụ cưtfnhơvtnòI của hăpsuźn trơvtnỏ nêtpqon nguỵ dị và hung ác, hăpsuźn câhhrg̀m lâhhrǵy chiêtpqóc Vạn Đmzicôvjeṇc Thâhhrg̀n Âonwón âhhrǵy đsopuưtfnha lêtpqon, xoay qua xoay lại. Hăpsuźn muôvjeńn kỹ kỹ càng càng nhìn xem cái vâhhrg̣t tưtfnhơvtnọng trưtfnhng cho quyêtpqòn lưtfnḥc tôvjeńI cao trong Vạn Đmzicôvjeṇc Môvjenn.

 

vjeṇt khăpsuźc đsopuó, trêtpqon linh đsopuưtfnhơvtnòng trưtfnh̀ tiêtpqóng hít thơvtnỏ đsopuâhhrg̀y phâhhrg̃n nôvjeṇ của Phạm Hùng và Trình Vôvjen Nha ra, tuyêtpqọt khôvjenng có môvjeṇt tiêtpqóng đsopuôvjeṇng nào khác, măpsuźt nhìn xem, môvjeṇt đsopuơvtnòI môvjenn chủ mơvtnóI của Vạn Đmzicôvjeṇc Môvjenn săpsuźp đsopuăpsuzng quang.

 

Đmzicôvjeṇt nhiêtpqon, đsopuúng trong lúc mọI ngưtfnhơvtnòI đsopuưtfnhơvtnong nín thơvtnỏ chơvtnò đsopuơvtnọI, Đmzicoạn Nhưtfnhvtnon thình lình rú lêtpqon môvjeṇt tiêtpqóng vôvjen cùng đsopuau đsopuơvtnón, chiêtpqóc hôvjeṇp và Vạn Đmzicôvjeṇc Thâhhrg̀n Âonwón tôvjeńI quan trọng kia bôvjeñng rơvtnoi xuôvjeńng đsopuâhhrǵt tưtfnh̀ trong tay hăpsuźn.

 

MọI ngưtfnhơvtnòI sưtfnh̉ng sôvjeńt, đsopuôvjeǹng loạt nhìn vêtpqò phía hăpsuźn, giâhhrgy lát sau còn chưtfnha hêtpqót bàng hoàng.

 

Chỉ thâhhrǵy Đmzicoạn Nhưtfnhvtnon vưtfnh̀a rôvjeǹI còn ngạo mạn nhâhhrǵt đsopuơvtnòI, giơvtnò đsopuâhhrgy toàn thâhhrgn đsopuêtpqòu run râhhrg̉y, cả gưtfnhơvtnong măpsuẓt khôvjenng còn chút huyêtpqót săpsuźc, đsopuăpsuẓc biêtpqọt là đsopuôvjeni tay, chỉ trong chơvtnóp măpsuźt đsopuã biêtpqón thành đsopuen sâhhrg̣m đsopuêtpqón vôvjen cùng quỷ dị.

 

Lát sau, tưtfnh̀ trong tay hăpsuźn vang lêtpqon tiêtpqóng đsopuâhhrg̣p cánh nho nhỏ, có môvjeṇt con phi trùng quái dị tưtfnh̀ kẽ ngón tay hăpsuźn bay lêtpqon.

 

TạI đsopuưtfnhơvtnong trưtfnhơvtnòng ai cũng là nhâhhrgn vâhhrg̣t cao thâhhrgm trong Vạn Đmzicôvjeṇc Môvjenn, tuy răpsuz̀ng con quái trùng đsopuó bay vơvtnóI tôvjeńc đsopuôvjeṇ râhhrǵt nhanh, nhưtfnhng hâhhrg̀u nhưtfnh ai cũng đsopuã thâhhrǵy rõ nó, Bách Đmzicôvjeṇc Tưtfnh̉ la lêtpqon thâhhrǵt thanh trưtfnhơvtnóc nhâhhrǵt: “Thâhhrǵt Vĩ Ngôvjenvjenng, đsopuó là Thâhhrǵt Vĩ Ngôvjenvjenng!”.

 

Âonwom thanh áy nhưtfnh tiêtpqóng kêtpqou châhhrǵn đsopuôvjeṇng tâhhrgm phách, làm mọI ngưtfnhơvtnòI sưtfnh̉ng sôvjeńt, tâhhrǵt cả đsopuôvjeǹng lưtfnhơvtnọt hưtfnhơvtnóng vêtpqò Đmzicoạn Nhưtfnhvtnon nhìn xem, chỉ thâhhrǵy toàn thâhhrgn hăpsuź run râhhrg̉y càng lúc càng dưtfnh̃ dôvjeṇI, môvjeṇt lão già bêtpqon cạnh vưtfnh̀a duôvjeñI tay ra năpsuźm nhưtfnhng chỉ vưtfnh̀a đsopuụng nhẹ vào áo hăpsuźn, bôvjeñng than hình rung đsopuôvjeṇng, hét to môvjeṇt tiêtpqóng rôvjeǹI nhảy lùi ra sau, trong tích tăpsuźc tay phảI đsopuã bị đsopuen hêtpqót môvjeṇt khoảng.

 

Đmzicưtfnh́ng tưtfnh̀ xa, tròng măpsuźt Hâhhrǵp Huyêtpqót Lão Yêtpqou thu nhỏ lạI, nói dưtfnh́t khoát: “Hủ Nhục Đmzicài….”.

 

Lão già bị trúng đsopuôvjeṇc nọ lơvtnón tiêtpqóng kêtpqou hôvjen, môvjeṇt lão già khác bêtpqon cạnh khôvjenng ngơvtnò rôvjeńng lơvtnón môvjeṇt tiêtpqóng, chụp lâhhrǵy chiêtpqóc ghêtpqó năpsuz̀m bêtpqon cạnh. bẻ lâhhrǵy môvjeṇt châhhrgn, hưtfnhơvtnóng vêtpqò tay phảI của lão già đsopuó bôvjen̉ xuôvjeńng. DưtfnhơvtnóI đsopuạo hạnh cao thâhhrgm của lão, châhhrgn ghêtpqó nọ nhưtfnh dao săpsuźc bén, cưtfnh́ng răpsuźn nhăpsuz̀m tay phảI lão già bị trúng đsopuôvjeṇc chém xuôvjeńng, sau đsopuó lão liêtpqòn ném châhhrgn ghêtpqó đsopui, hôvjeǹ nhưtfnhvtnọ răpsuz̀ng câhhrg̀m lâhhrgu môvjeṇt chút thì tay lã cũng có cùng môvjeṇt kêtpqót cục.

 

Châhhrgn ghêtpqó bay trong khôvjenng trung, mọI ngưtfnhơvtnòI đsopuêtpqòu nhanh chóng né tránh.

 

Lúc này toàn măpsuẓt Đmzicoạn Nhưtfnhtfnhơvtnong dĩ nhiêtpqon phủ đsopuâhhrg̀y hăpsuźc khí, ai nâhhrǵy đsopuêtpqòu thâhhrǵy rõ ràng, hai tay hăpsuźn hoàn toàn đsopuen óng, phụp môvjeṇt tiêtpqóng tưtfnh̀ vơvtnõ da phá ra, khôvjenng ngơvtnò máu chảy ra cũng đsopuã thành màu đsopuen.

 

Trong giâhhrgy lát, nhưtfnh̃ng tiêtpqóng “phụp, bụp, phọt” vang lêtpqon khôvjenng ngưtfnh̀ng khiêtpqón ngưtfnhơvtnòI nhe rơvtnõn óc, Đmzicoạn Nhưtfnhvtnon thâhhrgn trúng hai loạI đsopuôvjeṇng vâhhrg̣t tôvjeńI đsopuôvjeṇc trong thiêtpqon hạ, toàn thâhhrgn da thịt tan nát, máu đsopuen băpsuźn ra khăpsuźp nơvtnoi, rơvtnoi rơvtnót trêtpqon đsopuâhhrǵt, sau giâhhrgy lát lăpsuzn lôvjeṇn, cuôvjeńI cùng thì năpsuz̀m im khôvjenng đsopuôvjeṇng đsopuâhhrg̣y.

 

Phạm Hùng ngâhhrgy ra nhìn cảnh man rơvtnọ khôvjenng ngưtfnh̀ng ơvtnỏ trưtfnhơvtnóc măpsuźt trong nhâhhrǵt khăpsuźc, hiêtpqọn tạI là sưtfnh đsopuêtpqọ đsopuã sơvtnóm mâhhrǵt mạng, bâhhrǵt chơvtnọt quay đsopuâhhrg̀u hét lơvtnón: “Tâhhrg̀n Vôvjen Viêtpqom, têtpqon súc sinh gian trá ngưtfnhơvtnoi, hãy ra đsopuâhhrgy cho ta!”.

 

MọI ngưtfnhơvtnòI liêtpqòn tỉnh ngôvjeṇ, “Hủ Nhục Đmzicài” đsopuôvjeṇc tính hung mãnh ác đsopuôvjeṇc, là vâhhrg̣t tôvjeńI ác đsopuôvjeṇc trong thiêtpqon hạ, trong Vạn Đmzicôvjeṇc Môvjenn mà nói, trưtfnhơvtnóc giơvtnò chỉ có môvjeñI Đmzicôvjeṇc Thâhhrg̀n có thêtpqỏ sưtfnh̉ dụng, Phạm Hùng, Trình Vôvjen Nha, Đmzicoạn Nhưtfnhvtnon ba ngưtfnhơvtnòI tu hành giơvtnóI hạn đsopuêtpqòu khôvjenng thêtpqỏ sưtfnh̉ dụng đsopuưtfnhơvtnọc.

 

vtnon nưtfnh̃a Thâhhrǵt Vĩ Ngôvjenvjenng là vâhhrg̣t kỳ trâhhrgn tuyêtpqọt đsopuôvjeṇc, trưtfnhơvtnóc giơvtnò chỉ có Đmzicôvjeṇc Thâhhrg̀n câhhrǵt giưtfnh̃ bêtpqon mình, lâhhrg̀n này cả hai loạI kịch đsopuôvjeṇc đsopuôvjeǹng thơvtnòI xuâhhrǵt hiêtpqọn, lạI ơvtnỏ trong hôvjeṇp đsopuưtfnḥng Vạn Đmzicôvjeṇc Thâhhrg̀n Âonwón, khôvjenng nói cũng biêtpqót, rõ ràng là Tâhhrg̀n Vôvjen Viêtpqom lưtfnhơvtnòng gạt mọI ngưtfnhơvtnòI, lét lút hạ đsopuôvjeṇc.

 

Trong nhâhhrǵt thơvtnòI, trêtpqon linh đsopuưtfnhơvtnòng ai nâhhrǵy đsopuêtpqòu lo ngạI, ngưtfnhơvtnòI ngưtfnhơvtnòI đsopuêtpqòu tưtfnḥ mình câhhrg̉n thâhhrg̣n nhìn quanh bôvjeń phía, chỉ sơvtnọ Tâhhrg̀n Vôvjen Viêtpqom bôvjeñng nhiêtpqon hiêtpqọn ra bêtpqon cạnh. Cái chêtpqót của Đmzicoạn Nhưtfnhvtnon quả thâhhrg̣t đsopuáng sơvtnọ, khôvjenng ai khôvjenng bị kinh sơvtnọ châhhrǵn đsopuôvjeṇng.

 

Trong giâhhrgy phút này, môvjeṇt bâhhrg̀u khôvjenng khí u ám bao trùm linh đsopuưtfnhơvtnòng, khôvjenng ai dám lêtpqon tiêtpqóng. Chỉ có tưtfnh̀ thi têtpqỏ Đmzicoạn Nhưtfnhvtnon, tưtfnh̀ng giọt máu đsopuen tưtfnh̀ tưtfnh̀ rỉ xuôvjeńng, khi chạm măpsuẓt đsopuâhhrǵt, phát ra tiêtpqóng sì sì, khoét cháy môvjeṇt lôvjeñ nhỏ. Trong nháy măpsuźt, xung quanh thi thêtpqỏ đsopuêtpqòu có nhưtfnh̃ng lôvjeñ nhỏ, có thêtpqỏ thâhhrǵy đsopuưtfnhơvtnọc đsopuôvjeṇc tính vôvjen cùng dưtfnh̃ dôvjeṇi.

 

“Hà hà, thêtpqó nào rôvjeǹI, hai vị sưtfnh huynh, các vị trưtfnhơvtnỏng lão cung phụng? Chúng ta chỉ mơvtnóI mâhhrǵt ngày khôvjenng găpsuẓp, khó nhơvtnò lạI đsopuưtfnhơvtnọc các đsopuạI gia mong tưtfnhơvtnỏng đsopuêtpqón thêtpqó này!”. Môvjeṇt thanh âhhrgm nhẹ nhàng đsoputpqòm tĩnh, chơvtnọt truyêtpqòn vào tưtfnh̀ ngoài linh đsopuưtfnhơvtnòng, mọI ngưtfnhơvtnòI châhhrǵn đsopuôvjeṇng, nhìn ra bêtpqon ngoài, chỉ thâhhrǵy Tâhhrg̀n Vôvjen Viêtpqom đsopuã thay đsopuôvjen̉I y sam, cơvtnỏI bỏ ma y hiêtpqóu phục, măpsuẓc vào bôvjeṇ y phục thưtfnhơvtnòng ngày, trêtpqon măpsuẓt hiêtpqỏn lôvjeṇ nụ cưtfnhơvtnòI, tưtfnh̀ tưtfnh̀ đsopui tơvtnói. NgưtfnhơvtnòI tinh măpsuźt đsopuã sơvtnóm nhìn thâhhrǵy, trêtpqon vai hăpsuźn, môvjeṇt con quái trùng nho nhỏ đsopuâhhrg̣u ơvtnỏ đsopuó, chính là Thâhhrǵt Vĩ Ngôvjenvjenng.

 

Phạm Hùng căpsuzm hơvtnòn nói: “Là ngưtfnhơvtnoi hạ đsopuôvjeṇc?”.

 

hhrg̀n Vôvjen Viêtpqom lúc này tưtfnḥa hôvjeǹ nhưtfnh khôvjenng nhìn thâhhrǵy mọI ngưtfnhơvtnòI, thăpsuz̉ng ưtfnhơvtnõn ngưtfnḥc bưtfnhơvtnóc đsopui vêtpqò phía trưtfnhơvtnóc, đsopuêtpqón bêtpqon thi thêtpqỏ Đmzicoạn Nhưtfnhvtnon, dưtfnhơvtnóI ánh măpsuźt của mọI ngưtfnhơvtnòI, thò tay nhăpsuẓt lâhhrǵy Vạn Đmzicôvjeṇc Thâhhrg̀n Âonwón  tưtfnh̀ trong châhhrǵt kịch đsopuôvjeṇc vôvjen cùng kia.

 

Đmzicôvjeni măpsuźt Phạm Hùng và Trình Vôvjen Nha co lạI, Trình Vôvjen Nha cưtfnhơvtnòI nhạt nói: “GiỏI ghêtpqo a! Tiêtpqỏu sưtfnh đsopuêtpqọ, ba ngưtfnhơvtnòI chúng ta đsopuêtpqòu thâhhrg̣t quá coi thưtfnhơvtnòng đsopuêtpqọ rôvjeǹI”.

 

hhrg̀n Vôvjen Viêtpqom cưtfnhơvtnòI nói: “Nhị sưtfnh huynh nói chơvtnoi rôvjeǹI, kỳ thâhhrg̣t vơvtnóI thưtfnḥc lưtfnḥc của ba vị sưtfnh huynh, muôvjeńn lâhhrǵy tính mêtpqọnh của tiêtpqỏu đsopuêtpqọ quả thâhhrg̣t dêtpqõ nhưtfnh trơvtnỏ bàn tay, tiêtpqỏu đsopuêtpqọ vôvjeńn khôvjenng dám phản kháng. Chỉ là trưtfnhơvtnóc lúc lâhhrgm chung sưtfnh phụ nhăpsuźc nhơvtnỏ dăpsuẓn dò răpsuz̀ng, nói nhưtfnh ngày nay Quỷ Vưtfnhơvtnong Tôvjenng, Hơvtnọp Hoan Phái đsopuêtpqòu nhưtfnhvjen̉ rình môvjeǹI, ba vị sưtfnh huynh sưtfnh́c lưtfnḥc khôvjenng đsopuủ, nhâhhrǵt đsopuịnh phảI đsopuêtpqỏ đsopuêtpqọ tiêtpqóp thụ chưtfnh́c vị môvjenn chủ. Tiêtpqỏu đsopuêtpqọ tưtfnh̀ nhỏ đsopuưtfnhơvtnọc sưtfnh phụ nuôvjeni dưtfnhơvtnõng tơvtnóI lơvtnón, sưtfnh âhhrgn thâhhrgm trọng, khôvjenng dám khôvjenng theo, do đsopuó mơvtnóI thi triêtpqỏn chút kêtpqó mọn, đsopuã làm cho ba vị sưtfnh huynh phảI chịu khôvjen̉ rôvjeǹI!”.

 

Phạm Hùng giâhhrg̣n giưtfnh̃ nói: “Phí lơvtnòI, ngưtfnhơvtnoi nghĩ hiêtpqọn giơvtnò ngưtfnhơvtnòI thăpsuźng chăpsuźc rôvjeǹI sao, nói ngưtfnhơvtnoi biêtpqót, ngưtfnhơvtnòI mà lão tưtfnh̉ muôvjeńn giêtpqót trưtfnhơvtnóc nhâhhrǵt là ngưtfnhơvtnoi!”. Nói đsopuoạn, hăpsuźn xoay đsopuâhhrg̀u đsopuôvjeńI vơvtnóI Trình Vôvjen Nhai kêtpqou răpsuz̀ng: “Lão nhị, tiêtpqỏu tưtfnh̉ này quá sưtfnh́c tàn đsopuôvjeṇc, chúng ta hơvtnọp lưtfnḥc giêtpqót hăpsuźn đsopui, sau đsopuó cúng ta chia đsopuôvjeni thiêtpqon hạ”.

 

Trình Vôvjen Nha lâhhrg̣p tưtfnh́c đsopuáp: “Đmzicưtfnhơvtnọc, chúng ta lêtpqon!”

 

Trong tiêtpqóng quát tháo, chỉ thâhhrǵy hai ngưtfnhơvtnòI họ chuâhhrg̉n bị xôvjenng lêtpqon, theo sau là Bách Đmzicôvjeṇc Tưtfnh̉, Hâhhrǵp Huyêtpqót lão yêtpqou trong lúc mâhhrǵy ngưtfnhơvtnòI đsopuó coi bôvjeṇ cũng săpsuźp xôvjenng lêtpqon theo. Tâhhrg̀n Vôvjen Viêtpqom nhạt nhoẽ nói: “Mâhhrǵy vị trưtfnhơvtnỏng lão, các vị cũng đsopuã thâhhrǵy, mâhhrǵy vị sưtfnh huynh của ta thâhhrg̣t khôvjenng nêtpqon trò trôvjeńng gì, các vị muôvjeńn tiêtpqón qua giêtpqót ta, bỏ qua chuyêtpqọn ta có Thâhhrǵt Vĩ Ngôvjenvjenng và Hủ Nhục Đmzicài, các vị có thêtpqỏ nào thăpsuźng đsopuưtfnhơvtnọc ta chăpsuzng? Cho là các vị hơvtnọp lưtfnḥc giêtpqót đsopuưtfnhơvtnọc ta, đsopui theo hai phêtpqó vâhhrg̣t này, nhưtfnh̃ng ngày sau này của các vị có đsopuưtfnhơvtnọc tôvjeńt đsopuẹp chăpsuzng, có thăpsuźng nôvjen̉I Quỷ Vưtfnhơvtnong Tôvjenng và Hơvtnọp Hoan Phái chăpsuzng? Có thêtpqỏ nào tưtfnh̀ trong vòng vâhhrgy của mâhhrǵy kẻ chánh đsopuạo mà thoát đsopuưtfnhơvtnọc chăpsuzng?”

 

Bách Đmzicôvjeṇc Tưtfnh̉ và Hâhhrǵp Huyêtpqót lão yêtpqou, Đmzicoan Môvjeṇc lão tôvjen̉ mâhhrǵy ngưtfnhơvtnòI ngạc nhiêtpqon ngưtfnh̀ng bưtfnhơvtnóc, Tâhhrg̀n Vôvjen Viêtpqom mơvtnóI vưtfnh̀a sưtfnh̉ dụng hai đsopuạI kịch đsopuôvjeṇc trêtpqon ngưtfnhơvtnòI Đmzicoạn Nhưtfnhvtnon, phảI là kẻ lãnh ngôvjeṇ sâhhrgu xa đsopuưtfnhơvtnọc châhhrgn truyêtpqòn  tưtfnh̀ Vạn Đmzicôvjeṇc Môvjenn đsopuôvjeṇc kinh tuyêtpqọt mơvtnóI có thêtpqỏ sưtfnh̉ dụng. Bọn họ tuy ơvtnỏ Vạn Đmzicôvjeṇc Môvjenn nhiêtpqòu năpsuzm, song vâhhrg̃n khôvjenng cách nào tiêtpqón đsopuêtpqón cảnh giơvtnóI đsopuó, đsopuôvjeńI vơvtnóI Tâhhrg̀n Vôvjen Viêtpqom  môvjeṇ têtpqon trẻ tuôvjen̉I này trong lòng râhhrǵt e ngại. Nay nghe Tâhhrg̀n Vôvjen Viêtpqom nói mâhhrǵy câhhrgu đsopuó, nhâhhrǵt thơvtnòI lưtfnhơvtnõng lưtfnḥ trong lòg, đsopuêtpqòu khôvjenng tiêtpqón lêtpqon nưtfnh̃a.

 

vjeń đsopuôvjenng nhưtfnhũng kẻ đsopui theo Đmzicoạn Nhưtfnhvtnon, trưtfnhơvtnóc tiêtpqon khôvjenng nghe theo mêtpqọnh lêtpqọnh của Phạm Hùng và Trình Vôvjen Nha, lúc này cũng hơvtnon phâhhrgn nưtfnh̉a nhìn nhau, khôvjenng biêtpqót làm sao. Tâhhrg̀n Vôvjen Viêtpqom nhìn mọI ngưtfnhơvtnòI, cưtfnhơvtnòI nói: “Chưtfnh vị, tạI hạ bảo chưtfnh́ng, chỉ câhhrg̀n tạI hạ tiêtpqóp chưtfnhơvtnỏng chưtfnh́c vị môvjenn chủ, nhâhhrǵt đsopuịnh khôvjenng kêtpqỏ thù cũ, các vị vôvjeńn ơvtnỏ trong môvjenn thêtpqó nào, tạI hạ nhâhhrǵt đsopuịnh đsopuôvjeńI đsopuãi nhưtfnh thêtpqó”.

 

Trong ánh măpsuźt phâhhrg̃n nôvjeṇ và lo ngạI của Phạm Hùng cùng Trình Vôvjen Nha, mọI ngưtfnhơvtnòI nhìn nhau môvjeṇt lúc lâhhrgu, sau đsopuó Bách Đmzicôvjeṇc Tưtfnh̉ thôvjeńI lui trưtfnhơvtnóc hêtpqót, lát sau, Hâhhrǵp Huyêtpqót lão yêtpqou, Đmzicoan Môvjeṇc lão tôvjen̉ cùng Đmzicôvjeṇc Môvjenn tưtfnh́ lão máy ngưtfnhơvtnòI cũng tưtfnh̀ tưtfnh̀ bưtfnhơvtnóc qua môvjeṇt bêtpqon, chỉ đsopuêtpqỏ lạI Tâhhrg̀n Vôvjen Viêtpqom cùng Phạm Hùng, Trình Vôvjen Nha ba vị sưtfnh huynh đsopuêtpqọ đsopuưtfnh́ng ơvtnỏ giưtfnh̃a hiêtpqọn trưtfnhơvtnòng.

 

Trêtpqon măpsuẓt Phạm Hùng lôvjeṇ ra thâhhrg̀n săpsuźc tuyêtpqọt vọng, biêtpqót răpsuz̀ng thêtpqó mạnh đsopuã mâhhrǵt, Trình Vôvjen Nha măpsuẓt xám nhưtfnh tro.

 

Trêtpqon măpsuẓt Tâhhrg̀n Vôvjen Viêtpqom vâhhrg̃n còn lưtfnhu giưtfnh̃ nét cưtfnhơvtnòI nhàn nhạt, nhưtfnhng trong lòng lạI phâhhrg̃n hâhhrg̣n khó giảI, hăpsuźn lúc này hâhhrg̣n khôvjenng phảI là hai vị sưtfnh huynh đsopuang vùng vâhhrg̃y chơvtnò chêtpqót ơvtnỏ trưtfnhơvtnóc măpsuẓt, mà là Thưtfnhơvtnong Tùng đsopuạo nhâhhrgn. Hăpsuźn vôvjeńn đsopuã sơvtnóm đsopuịnh kêtpqó sách tôvjeńt, đsopuêtpqỏ ba vị sưtfnh huynh

tfnḥ chém giêtpqót nhau, nhưtfnhng tuyêtpqọt khôvjenng phảI là môvjeṇt trưtfnhơvtnòng đsopuánh nhau lơvtnón lao thêtpqó này, chỉ muôvjeńn trưtfnh̀ đsopui ba vị sưtfnh huynh, hăpsuźn tưtfnḥ nhiêtpqon có thêtpqỏ năpsuźm lâhhrǵy đsopuạI quyêtpqòn trong Vạn Đmzicôvjeṇc Môvjenn.

 

Nào ngơvtnò Thưtfnhơvtnong Tùng đsopuạo nhâhhrgn tôvjeńI hôvjenm đsopuó đsopuôvjeṇt nhiêtpqon đsopuêtpqón nhúng tay vào, đsopuem sưtfnḥ phâhhrgn tranh của ba hêtpqọ phái biêtpqón thành môvjeṇt trâhhrg̣n đsopuạI hôvjeñn chiêtpqón, làm thưtfnḥc lưtfnḥc vôvjeńn thâhhrgm hâhhrg̣u của Vạn Đmzicôvjeṇc Môvjenn tan biêtpqón đsopui trong cuôvjeṇc nôvjeṇI chiêtpqón. Tâhhrg̀n Vôvjen Viêtpqom lúc này vưtfnh̀a phâhhrg̃n nôvjeṇ lạI vưtfnh̀a thưtfnhơvtnong tâhhrgm nuôvjeńI tiêtpqóc, thâhhrg̣t hâhhrg̣n khôvjenng đsopuem Thưtfnhơvtnong Tùng đsopuạo nhâhhrgn xé làm hai mảnh cho hả. Bâhhrǵt quá nghĩ lạI, hình bóng Thưtfnhơvtnong Tùng đsopuạo nhâhhrgn lúc này khôvjenng thâhhrǵy đsopuâhhrgu cả, Tâhhrg̀n Vôvjen Viêtpqom chỉ còn nưtfnhơvtnóc dăpsuz̀n cơvtnon giâhhrg̣n xuôvjeńng.

 

Nhưtfnhng khôvjenng câhhrg̀n biêtpqót thêtpqó nào, lúc này Tâhhrg̀n Vôvjen Viêtpqom đsopuã câhhrg̀m chăpsuźc thăpsuźng lơvtnọI, hăpsuźn đsopueo môvjeṇt nụ cưtfnhơvtnòI chiêtpqón thăpsuźng, nhìn vêtpqò phía hai vị sưtfnh huynh, thảnh thơvtnoi nói: “Hai vị sưtfnh huynh, hai ngưtfnhơvtnòI còn khôvjenng mau tạ tôvjeṇI trưtfnhơvtnóc linh vị của sưtfnh phụ ưtfnh…”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.