Tru Tiên

Chương 149 : Hội Minh

    trước sau   
   

Thanh Vâuejnn Sơxunjn, Thôolxfng Thiêuehgn Phong.

 

Ngoài đolxfuehg̣n Ngọc Thanh, tâuejǹng tâuejǹng lơxunj́p lơxunj́p ngưlbdxơxunj̀I đolxfưlbdx́ng thành hàng ngũ. Nhìn kỹ, họ đolxfêuehg̀u là ngưlbdxơxunj̀I chính đolxfạo, bao gôolxf̀m cả Thanh Vâuejnn Môolxfn chưlbdxơxunj̉ng môolxfn Đjtymạo Huyêuehg̀n châuejnn nhâuejnn cùng Phâuejǹn Hưlbdxơxunjng Côolxf́c côolxf́c chủ Vâuejnn Dịch Lam. Phía sau hai ngưlbdxơxunj̀I đolxfó đolxfêuehg̀u là danh sĩ cao nhâuejnn khác của hai phái Thanh Vâuejnn và Phâuejǹn Hưlbdxơxunjng, cũg tụ tâuejṇp tạI đolxfâuejny. Nhìn vào trâuejṇn thêuehǵ, tưlbdx̣a hôolxf̀ nhưlbdx chuâuejn̉n bị nghêuehgnh đolxfón môolxf̣t nhâuejnn vâuejṇt nào đolxfó.

 

Khôolxfng biêuehǵt là ngưlbdxơxunj̀I nào mà có mărygạt mũi dưlbdx̃ vâuejṇy?




 

Các môolxfn phái nhỏ khôolxfng kêuehg̉, thơxunj̀I khărygác đolxfó, các nhâuejnn vâuejṇt trọng yêuehǵu của Thanh Vâuejnn Môolxfn cùng Phâuejǹn Hưlbdxơxunjng Côolxf́c đolxfạI đolxfa sôolxf́ đolxfêuehg̀u đolxfã tụ họp lạI. Bêuehgn Phâuejǹn Hưlbdxơxunjng Côolxf́c là Thưlbdxơxunj̣ng Quan Sách, Lưlbdx̃ Thuâuejṇn, đolxfạI đolxfêuehg̣ tưlbdx̉ đolxfơxunj̀I thưlbdx́ hai là Lý Tuâuejnn, Yêuehǵn Hôolxf̀ng đolxfưlbdx́ng phía sau côolxf́c chủ Vâuejnn Dịch Lam. Kỳ trung, Lý Tuâuejnn mărygạt vôolxf biêuehg̉u cảm, nhưlbdxng sărygác khí có vẻ khó coi, khôolxfng nhưlbdx̃ng vâuejṇy bôolxf́n bêuehg̀ xung quanh vang lêuehgn nhưlbdx̃ng tiêuehǵng thì thâuejǹm to nhỏ, nhưlbdx̃ng ánh mărygát cưlbdx́ liêuehǵc qua gã, càng làm cho sărygác mărygạt họ Lý thêuehgm khó coi.

 

uehg̀ phía Thanh Vâuejnn Môolxfn, bọn Đjtymuehg̀n Bâuejńt Dịch, Tărygang Thúc Thưlbdxơxunj̀ng, Thuỷ Nguyêuehg̣t đolxfạI sưlbdx, Têuehg̀ Hạo, thủ toạ các mạch đolxfêuehg̀u có mărygạt tạI hiêuehg̣n trưlbdxơxunj̀ng, bao gôolxf̀m cả bọn đolxfêuehg̣ tưlbdx̉ Tiêuehgu Dâuejṇt Tài cũng đolxfưlbdx́ng sau lưlbdxng Đjtymạo Huyêuehg̀n châuejnn nhâuejnn. Chỉ là trong sôolxf́ đolxfó, xuâuejńt sărygác nhâuejńt của Thanh Vâuejnn Môolxfn trong nhưlbdx̃ng nărygam gâuejǹn đolxfâuejny, nhâuejnn vâuejṇt đolxfưlbdxơxunj̣c kính trọng nhâuejńt, Lục Tuyêuehǵt Kỳ, lạI khôolxfng thâuejńy bóng dáng đolxfâuejnu hêuehǵt. Ngoài ra, Lâuejnm Kinh Vũ cũng khôolxfng có mărygạt, khôolxfng hiêuehg̉u có phảI còn ơxunj̉ trong Tôolxf̉ Sưlbdxlbdx̀ Đjtymưlbdxơxunj̀ng hay khôolxfng.

 

Trơxunj̀I trong sáng, khôolxfng trung vạn dărygạm khôolxfng mâuejny, gió núi khôolxfng mạnh, thôolxf̉I đolxfêuehg̀u đolxfêuehg̀u khôolxfng ngưlbdx̀ng làm cho ai ai cũng có cảm giác thưlbdx thái. Nêuehǵu khôolxfng phảI trong phàm trâuejǹn tục thêuehǵ có quá nhiêuehg̀u âuejnn oán cưlbdx̀u sát, rărygám rôolxf́I khôolxfng ngưlbdx̀ng, thì đolxfâuejny đolxfích thị là tiêuehgn cảnh giưlbdx̃a nhâuejnn gian.

 

Trong sôolxf́ đolxfám đolxfôolxfng đolxfărygàng sau, nhiêuehg̀u ngưlbdxơxunj̀I bàn tán thì thâuejǹm, âuejn̉n ưlbdxơxunj́c nghe thâuejńy đolxfạI bôolxf̣ phâuejṇn đolxfêuehg̀u đolxfang nhărygác tơxunj́I trưlbdxơxunj̀ng hạo kiêuehǵp lơxunj́n nhâuejńt của nhâuejnn gian này. Nhưlbdx̃ng câuejnu nói đolxfó lọt vào tai Thanh Vâuejnn chưlbdxơxunj̉ng môolxfn Đjtymạo Huyêuehg̀n châuejnn nhâuejnn, sărygác mărygạt ngưlbdxng trọng, khôolxfng nhâuejñn nhịn đolxfưlbdxơxunj̣c khẽ thơxunj̉ dài.

 

Thanh âuejnm của ôolxfng ta khôolxfng lơxunj́n, nhiêuehg̀u ngưlbdxơxunj̀I xung quanh khôolxfng chú ý, Phâuejǹn Hưlbdxơxunjng côolxf́c chủ Vâuejnn Dịch Lam đolxfưlbdx́ng đolxfărygàng trưlbdxơxunj́c lạI nghe đolxfưlbdxơxunj̣c, quay đolxfâuejǹu nhìn vêuehg̀ phía Đjtymạo Huyêuehg̀n châuejnn nhâuejnn, thâuejńp giọng nói: “Đjtymạo Huyêuehg̀n huynh cơxunj́ gì lạI thơxunj̉ dài?”

 

Đjtymạo Huyêuehg̀n gărygáng gưlbdxơxunj̣ng nơxunj̉ môolxf̣t nụ cưlbdxơxunj̀i, lărygác đolxfâuejǹu nói: “Ta nghe nhưlbdx̃ng đolxfạo hưlbdx̃u sau lưlbdxng bọn ta bàn tán, có quá ít ngưlbdxơxunj̀i còn lạc quan”.

 

uejnn Dịch Lam cưlbdxơxunj̀I cưlbdxơxunj̀I nói: “Đjtymạo Huyêuehg̀n huynh hà tâuejńt phảI đolxfêuehg̉ ý tơxunj́I bọn họ, tuy hạo kiêuehǵp ngày nay đolxfã thành, sinh linh đolxfôolxf̀ thán, nhưlbdxng bọn ta hiêuehg̣n nay là hy vọng cuôolxf́I cùng của thiêuehgn hạ chúng sinh, đolxfôolxf́I diêuehg̣n vơxunj́I lũ yêuehgu nghiêuehg̣t quái thú cùng hung cưlbdx̣c ác, sưlbdx huynh thâuejnn là thiêuehgn hạ lãnh tụ, nêuehǵu ngưlbdxơxunj̀I khôolxfng còn tín tâuejnm, thì làm sao có thêuehg̉ là kỳ vọng  của thiêuehgn hạ chúng sinh bá tánh đolxfưlbdxơxunj̣c.”

 

Đjtymạo Huyêuehg̀n châuejnn nhâuejnn sărygác mărygạt có chút biêuehǵn đolxfôolxf̉I, trong ărygámt lâuejńp loáng tinh quang, hưlbdxơxunj́ng vêuehg̀ Vâuejnn Dịch Lam liêuehǵc môolxf̣t cái, chỉ thâuejńy con ngưlbdxơxunj̀I đolxfó quá ưlbdx thong dong, dưlbdxơxunj̀ng nhưlbdx khôolxfng có ý gì khác, đolxfuehg̉m môolxf̣t nụ cưlbdxơxunj̀I: “Vâuejnn thí chủ nói quả đolxfúng quá, bâuejǹn đolxfạo có tài đolxfưlbdx́c gì mà gánh vác đolxfưlbdxơxunj̣c bôolxf́n chưlbdx̃ ‘Thiêuehgn hạ lãnh tụ’ đolxfó. Lâuejǹn này đolxfạI kiêuehǵp yêuehgu thú, tàn hạI sinh linh, bọn ta là ngưlbdxơxunj̀I học đolxfạo, lạI môolxf̣t lòng thơxunj̀ phụng chính đolxfạo, tưlbdx̣ nhiêuehgn khôolxfng thêuehg̉ đolxfărygạt mình ra ngoài chuyêuehg̣n. Đjtymơxunj̣I Thiêuehgn Âwwojm Tưlbdx̣ Phôolxf̉ Hoărygàng thưlbdxơxunj̣ng nhâuejnn đolxfêuehǵn đolxfâuejny, ba phái cùng liêuehgn minh vơxunj́I thiêuehgn hạ hào kiêuehg̣t, vì dâuejnn mà hy sinh cũng khôolxfng uôolxf̉ng môolxf̣t đolxfơxunj̀I học đolxfạo”.

 

uejnn Dịch Lam gâuejṇt đolxfâuejǹu nói: “Sưlbdx huynh nói râuejńt đolxfúng”.

 

Đjtymạo Huyêuehg̀n châuejnn nhâuejnn trả lơxunj̀I bărygàng môolxf̣t nụ cưlbdxơxunj̀I nhưlbdxng trong tâuejnm lạI có môolxf̣t cảm giác lạ, Phâuejǹn Hưlbdxơxunjng Côolxf́c côolxf́c chủ Vâuejnn Dịch Lam trưlbdxơxunj́c mărygạt tưlbdx̀ đolxfó tơxunj́I giơxunj̀ nói chuyêuehg̣n đolxfêuehg̀u râuejńt khiêuehgm hoà, khôolxfng châuejnm chích chêuehǵ giêuehg̃u, nhưlbdxng mình lạI tưlbdx̣a hôolxf̀ khôolxfng nhìn thâuejńu đolxfưlbdxơxunj̣c ngưlbdxơxunj̀I này, trong lòng cảm thâuejńy ngưlbdxơxunj̀I này có vẻ sâuejnu cạn khó lưlbdxơxunj̀ng.

 

Đjtymang lúc thâuejnm tâuejnm Đjtymạo Huyêuehg̀n châuejnn nhâuejnn đolxfang suy xét có nêuehgn tìm cơxunjolxf̣I thưlbdx̉ Vâuejnn Dịch Lam đolxfêuehg̉ xem trong lòng y đolxfang tính toán gì hay khôolxfng, trong đolxfám đolxfôolxfng đolxfôolxf̣t nhiêuehgn náo đolxfôolxf̣ng, Đjtymạo Huyêuehg̀n châuejnn nhâuejnn và Vâuejnn Dịch Lam tâuejṇp trung tinh thâuejǹn, cùng lúc nhìn vêuehg̀ phía châuejnn núi, quả nhiêuehgn thâuejńy giưlbdx̃a vùng mâuejny trărygáng vâuejǹn vũ quanh Thôolxfng Thiêuehgn Phong chơxunj̣t thoáng lêuehgn ánh kim quang, rôolxf̀I lạI nhanh chóng biêuehǵn mâuejńt, khôolxfng đolxfâuejǹy môolxf̣t khărygác đolxfã mau mărygán đolxfêuehǵn gâuejǹn đolxfỉnh núi.

 

Chỉ thâuejńy kim quang chói loà, làm thành hình trạng môolxf̣t đolxfóa kim liêuehgn, bay giưlbdx̃a mâuejny trărygáng, tiêuehǵng tụng niêuehg̣m nôolxf̉I lêuehgn, vang vọng giưlbdx̃a trơxunj̀I đolxfâuejńt, khí tưlbdxơxunj̣ng trang nghiêuehgm khiêuehǵn ai ai cũng sinh lòng kính sơxunj̣.

 

Đjtymạo Huyêuehg̀n châuejnn nhâuejnn cùng Vâuejnn Dịch Lam đolxfôolxf̀ng thơxunj̀I nghêuehgnh tiêuehǵp, kim liêuehgn hạ xuôolxf́ng, rưlbdx̣c rơxunj̃ lâuejńp lánh, kim quang tán xạ, hiêuehg̣n ra Thiêuehgn Âwwojm Tưlbdx̣ Phôolxf̉ Hoărygàng đolxfạI sưlbdx cùng mâuejńy chục vị hoà thưlbdxơxunj̣ng. Phôolxf̉ Hoărygàng thưlbdxơxunj̣ng nhâuejnn câuejǹm đolxfâuejǹu dung mạo vâuejñn nhưlbdxrygam xưlbdxa, tưlbdx̀ bi tưlbdxơxunj̀ng hoà, áo cà sa đolxfỏ vàng, bão tưlbdxơxunj́ng trang nghiêuehgm, trong tay câuejǹm môolxf̣t tràng hạt làm bărygàng gôolxf̃ đolxfàn môolxf̣c màu đolxfâuejṇm, khoé miêuehg̣ng giărygát môolxf̣t nụ cưlbdxơxunj̀I mỉm.




 

Phía sau thưlbdxơxunj̣ng nhâuejnn đolxfích thị là Phôolxf̉ Phưlbdxơxunjng sưlbdx đolxfêuehg̣ thủ trì “Phù Đjtymôolxf̀ Kim Bát”, thâuejnn ngưlbdxơxunj̀I cao to, ngoài ra còn có mâuejńy chục vị cao tărygang và đolxfêuehg̣ tưlbdx̉ đolxfơxunj̀I thưlbdx́ hai của Thiêuehgn Âwwojm Tụ, trong đolxfó cũng có mărygạt bọn Pháp Tưlbdxơxunj́ng, Pháp Thiêuehg̣n…

 

Đjtymạo Huyêuehg̀n châuejnn nhâuejnn bưlbdxơxunj́c tơxunj́I, mỉm cưlbdxơxunj̀I nói: “Phôolxf̉ Hoărygàng đolxfạI sưlbdx, ôolxfng cuôolxf́I cùng cũng đolxfã đolxfêuehǵn, mọI ngưlbdxơxunj̀I đolxfã chơxunj̀ lâuejnu rôolxf̀I!”.

 

Phôolxf̉ Hoărygàng thưlbdxơxunj̣ng nhâuejnn mỉm cưlbdxơxunj̀I gâuejṇt đolxfâuejǹu: “Đjtymêuehg̉ chưlbdx vị thí chủ cùng Đjtymạo Huyêuehg̀n chưlbdxơxunj̉ng môolxfn phảI đolxfơxunj̣I lâuejnu, lão nạp thâuejṇt đolxfărygác tôolxf̣I”.

 

Ngay lúc đolxfó, Vâuejnn Dịch Lam đolxfưlbdx́ng cạnh Đjtymạo Huyêuehg̀n châuejnn nhâuejnn vui vẻ cưlbdxơxunj̀I nói: “ĐjtymạI sưlbdx đolxfã lâuejnu khôolxfng gărygạp, liêuehg̣u còn nhâuejṇn ra ta, bărygàng hưlbdx̃u tri giao nărygam xưlbdxa, đolxfạI sưlbdx sao có thêuehg̉ quêuehgn đolxfưlbdxơxunj̣c chưlbdx́?”

 

Phôolxf̉ Hoărygàng thưlbdxơxunj̣ng nhâuejnn nhìn vêuehg̀ phía Vâuejnn Dịch Lam, biêuehg̉u tình rõ là ngâuejny ngưlbdxơxunj̀I, nụ cưlbdxơxunj̀I luôolxfn luôolxfn nơxunj̉ lâuejṇp tưlbdx́c cũng thu lạI: “Lẽ nào thí chủ đolxfâuejny….khôolxfng ngơxunj̀ lạI là Vâuejnn Dịch Lam Vâuejnn lão côolxf́c chủ!”

 

uejnn Dịch Lam cưlbdxơxunj̀I lơxunj́n, thi lêuehg̃ nói: “Đjtymúng là lão phu, bái kiêuehǵn phưlbdxơxunjng trưlbdxơxunj̣ng đolxfạI sưlbdx”.

 

Phôolxf̉ Hoărygàng thưlbdxơxunj̣ng nhâuejnn cúi ngưlbdxơxunj̀I hôolxf̀I lêuehg̃, cưlbdxơxunj̀I nói: “Đjtymã tưlbdx̀ng nghe Phâuejǹn Hưlbdxơxunjng Côolxf́c đolxfạo pháp tinh thôolxfng, đolxfărygạc biêuehg̣t là Tam Dưlbdxơxunjng cảnh giơxunj́I của Phâuejǹn Hưlbdxơxunjng Ngọc Sách thâuejṇt thâuejǹn kỳ, Vâuejnn thí chủ tâuejnm chí kiêuehgn đolxfịnh, thiêuehgn phú siêuehgu quâuejǹn, lẽ nào đolxfã luyêuehg̣n tơxunj́I tâuejǹng Ngọc Dưlbdxơxunjng chi cảnh?”

 

uejnn Dịch Lam thâuejǹn sărygác hơxunji có biêuehǵn, trong lòng giâuejṇt nảy, Phâuejǹn Hưlbdxơxunjng Côolxf́c đolxfạo pháp luôolxfn luôolxfn là bí mâuejṇt trong chính đolxfạo, khác xa Thanh Vâuejnn Môolxfn và Thiêuehgn Âwwojm Tưlbdx̣ lưlbdxơxunj̃ng đolxfạI phái, vưlbdx̀a đolxfêuehg̀ khơxunj̉I đolxfêuehǵn “Thái Cưlbdx̣c Huyêuehg̀n Thanh Đjtymạo” hoărygạc “ĐjtymạI Phạm Ban Nhưlbdxơxunj̣c” là khôolxfng ai khôolxfng biêuehǵt. Nhưlbdxng lâuejǹn này y vưlbdx̀a tiêuehǵn nhâuejṇp Trung Thôolxf̉, gărygạp đolxfưlbdxơxunj̣c hai lãnh tụ của lưlbdxơxunj̃ng đolxfạI hào môolxfn, khôolxfng ngơxunj̀ trưlbdxơxunj́c sau đolxfêuehg̀u bị Đjtymạo Huyêuehg̀n châuejnn nhâuejnn và Phôolxf̉ Hoărygàng thưlbdxơxunj̣ng nhâuejnn nhìn ra đolxfạo pháp cảnh giơxunj́I của mình, vưlbdx̀a nghĩ tơxunj́I quan hêuehg̣ trong đolxfó, y nhịn khôolxfng đolxfưlbdxơxunj̣c, sinh ra hôolxf̀ nghi trong lòng: lẽ nào trong môolxfn hạ của ta có gian têuehǵ trà trôolxf̣n?

 

Tuy là đolxfang nghĩ ngơxunj̣I, nhưlbdxng ngoài mărygạt thâuejǹn tình của y vâuejñn nhưlbdx khôolxfng, mỉm cưlbdxơxunj̀I nói: “ĐjtymạI sưlbdxrygát sáng nhưlbdx đolxfolxf́c, lão phu môolxf̣t thâuejnn đolxfạo hạnh thâuejńp kém khôolxfng đolxfáng kêuehg̉!”

 

lbdx̀ng lạI môolxf̣t chút, Vâuejnn Dịch Lam sărygác diêuehg̣n dâuejǹn dâuejǹn nghiêuehgm túc nói: “Bâuejńt quá đolxfạI sưlbdx đolxfã đolxfêuehǵn, thâuejṇt là tôolxf́t. Hiêuehg̣n nay sinh linh lâuejǹm than, yêuehgu nghiêuehg̣t hoành hành, thảm hoạ đolxfó trưlbdxơxunj́c giơxunj̀ chưlbdxa tưlbdx̀ng thâuejńy, nhưlbdx̃ng mong đolxfạI sưlbdx lãnh đolxfạo thiêuehgn hạ chánh đolxfạo, trưlbdx̀ khưlbdx̉ tai kiêuehǵp, làm viêuehg̣c tôolxf́t lành”.

 

Đjtymạo Huyêuehg̀n châuejnn nhâuejnn đolxfưlbdx́ng ơxunj̉ phía ngoài, sărygác diêuehg̣n chơxunj̣t hơxunji biêuehǵn đolxfôolxf̉i.

 

Phôolxf̉ Hoărygàng thưlbdxơxunj̣ng nhâuejnn khiêuehgm nhưlbdxơxunj̀ng nói: “Vâuejnn thí chủ nói đolxfúng, thiêuehgn hạ đolxfôolxf́I mărygạt tai kiêuehǵp, thú yêuehgu bạo ngưlbdxơxunj̣c, Thiêuehgn Âwwojm Tưlbdx̣ trêuehgn dưlbdxơxunj́I đolxfã là Phâuejṇt Môolxfn đolxfêuehg̣ tưlbdx̉, sao có thêuehg̉ thoái âuejn̉n an nhàn. Chỉ là hiêuehg̣n nay thiêuehgn hạ chánh đolxfạo đolxfêuehg̀u kéo vêuehg̀ Thanh Vâuejnn, Đjtymạo Huyêuehg̀n sưlbdx huynh lạI luôolxfn luôolxfn đolxfưlbdx́c cao vọng trọng, đolxfạo pháp thôolxfng thiêuehgn, tưlbdx̣ nhiêuehgn nêuehgn đolxfêuehg̉ Đjtymạo Huyêuehg̀n sưlbdx huynh làm lãnh tụ, suâuejńt lĩnh thiêuehgn hạ chính đolxfạo chôolxf́ng lạI cưlbdxơxunj̀ng đolxfịch”.

 

Đjtymạo Huyêuehg̀n châuejnn nhâuejnn cưlbdxơxunj̀I nói: “ĐjtymạI sưlbdx khách khí quá, Đjtymạo Huyêuehg̀n thâuejṇt khôolxfng dám đolxfảm đolxfưlbdxơxunjng”.




 

Phôolxf̉ Hoărygàng thưlbdxơxunj̣ng nhâuejnn chărygáp tay nói: “Đjtymạo Huyêuehg̀n chưlbdxơxunj̉ng môolxfn, thiêuehgn hạ ngày nay đolxfêuehgm ngày trong mong, phảI sơxunj́m ngày trưlbdx̀ khưlbdx̉ tai kiêuehǵp đolxfạI hoạ, huynh ngàn vạn lâuejǹn khôolxfng nêuehgn thoái thác”.

 

uejnn Dịch Lam cưlbdxơxunj̀I ha hả nói: “Hai vị là cao nhâuejnn đolxfărygác đolxfạo, ơxunj̉ đolxfâuejnu mà nhiêuehg̀u lơxunj̀I khách khí thêuehǵ, lạI đolxfâuejny, chúng ta vưlbdx̀a đolxfi vưlbdx̀a nói, nêuehǵu khôolxfng lạI đolxfêuehg̉ đolxfạo hưlbdx̃u đolxfôolxf̀ng đolxfạo phảI chơxunj̀ ba chúng ta nói chuyêuehg̣n đolxfêuehǵn lúc cảm lạnh mâuejńt.

 

Đjtymạo Huyêuehg̀n châuejnn nhâuejnn và Phôolxf̉ Hoărygàng thưlbdxơxunj̣ng nhan nhìn nhau bâuejṇt cưlbdxơxunj̀I, cùng nhau câuejńt bưlbdxơxunj́c. Đjtymoàn ngưlbdxơxunj̀I phía trưlbdxơxunj́c nhiêuehg̀u ngưlbdxơxunj̀I tỏ thái đolxfôolxf̣ tôolxfn kình Phôolxf̉ Hoărygàng thưlbdxơxunj̣ng nhâuejnn và tărygang chúng Thiêuehgn Âwwojm Tưlbdx̣, cho thâuejńy đolxfưlbdx́c vọng Thiêuehgn Âwwojm Tưlbdx̣ trong lòng chánh đolxfạo vôolxf cùng lơxunj́n.

 

Đjtymoàn ngưlbdxơxunj̀I tiêuehǵn nhâuejṇp Ngọc Thanh Đjtymuehg̣n, Phôolxf̉ Hoărygàng thưlbdxơxunj̣ng nhâuejnn khôolxfng khỏI khen thưlbdxơxunj̉ng Ngọc Thanh Đjtymuehg̣n khí thêuehǵ khôolxfi phục, hùng vĩ, rưlbdx̣c rơxunj̃ sau khi Thanh Vâuejnn Môolxfn trùng tu.

 

Đjtymạo Huyêuehg̀n châuejnn nhâuejnn khiêuehgm nhưlbdxơxunj̀ng mơxunj̀I Phôolxf̉ Hoărygàng thưlbdxơxunj̣ng nhâuejnn ngôolxf̀I ghêuehǵ chủ toạ. Phôolxf̉ Hoărygàng thưlbdxơxunj̣ng nhâuejnn tưlbdx̀ chôolxf́I mâuejńy lưlbdxơxunj̣t, cuôolxf́I cùng Đjtymạo Huyêuehg̀n châuejnn nhâuejnn vì là chủ nhâuejnn phảI ngôolxf̀I ghêuehǵ chủ toạ, Phôolxf̉ Hoărygàng thưlbdxơxunj̣ng nhâuejnn và Vâuejnn Dịch Lam ngôolxf̀I hai bêuehgn.

 

Trong đolxfạI đolxfuehg̣n, thơxunj̀I khărygác này có trêuehgn trărygam vị, nhưlbdxng sôolxf́ ghêuehǵ lạI hưlbdx̃u hạn, chỉ có vài vị danh cao vọng trọng của ba đolxfạI phái ngôolxf̀I xuôolxf́ng, có thêuehg̉ thâuejńy đolxfịa vị và thưlbdx̣c lưlbdx̣c trong chính đolxfạo của tam đolxfạI phái hêuehg̣, cùng nhau thảo luâuejṇn đolxfôolxf́I sách tưlbdx̣ nhiêuehgn cũng phâuejǹn nhiêuehg̀u là nghị luâuejṇn trong tam đolxfạI phái hêuehg̣.

 

Chơxunj̀ cho chúng nhâuejnn yêuehgn vị, Vâuejnn Dịch Lam là ngưlbdxơxunj̀I đolxfâuejǹu tiêuehgn mơxunj̉ lơxunj̀I, hưlbdxơxunj́ng vêuehg̀ phía Phôolxf̉ Hoărygàng thưlbdxơxunj̣ng nhâuejnn nói: “ĐjtymạI sưlbdx, ôolxfng lâuejǹn này trêuehgn đolxfưlbdxơxunj̀ng đolxfi có gărygạp đolxfám yêuehgu thú quái vâuejṇt tàn nhâuejñn đolxfó khôolxfng?”

 

Phôolxf̉ Hoărygàng đolxfạI sưlbdxuejṇt đolxfâuejǹu nói: “Có, bọn tôolxfi đolxfã trưlbdx̀ khưlbdx̉ chúng”.

 

Chúng nhâuejnn rúng đolxfôolxf̣ng, hoạ yêuehgu thú ngày nay đolxfã sơxunj́m truyêuehg̀n ra khărygáp thiêuehgn hạ, ngưlbdxơxunj̀I thâuejńy qua cũng khôolxfng ít, nhưlbdxng nhưlbdx̃ng ngưlbdxơxunj̀I chính đolxfạo trong Ngọc Thanh Đjtymuehg̣n trêuehgn Thanh Vâuejnn Sơxunjn hôolxfm nay, ngoạI trưlbdx̀ đolxfám đolxfêuehg̣ tưlbdx̉ tam đolxfạI môolxfn phái ra dò thám tin tưlbdx́c đolxfã tưlbdx̀ng giao thủ qua, các môolxfn phái khác tịnh khôolxfng có mâuejńy ai.

 

Đjtymạo Huyêuehg̀n châuejnn nhâuejnn cũng hơxunji rúng đolxfôolxf̣ng: “Ôkvsl̀, khôolxfng ngơxunj̀ có chuyêuehg̣n đolxfó, đolxfạI sưlbdx hãy kêuehg̉ lạI sưlbdx̣ viêuehg̣c đolxfêuehg̉ mọI ngưlbdxơxunj̀I trong đolxfuehg̣n cùng biêuehǵt vơxunj́I”.

 

Phôolxf̉ Hoărygàng đolxfạI sưlbdx nói: “Khôolxfng dám, kỳ thâuejṇt trêuehgn đolxfưlbdxơxunj̀ng đolxfi đolxfụng phảI đolxfám yêuehgu vâuejṇt đolxfó, bọn tôolxfi cũng khôolxfng tưlbdxơxunj̉ng đolxfưlbdxơxunj̣c. Trưlbdxơxunj́c đolxfâuejny đolxfêuehg̀ nghe yêuehgu nghiêuehg̣t thưlbdxơxunj̀ng hoành hành ơxunj̉ Phưlbdxơxunjng Nam, nhưlbdxng khôolxfng ngơxunj̀ tạI môolxf̣t thôolxfn nhỏ ngoài bảy dărygạm phía nam Thanh Vâuejnn Sơxunjn lạI phát hiêuehg̣n có mâuejńy chục yêuehgu thú đolxfang tâuejṇp kích thôolxfn làng, đolxfáng tiêuehǵc bọn tôolxfi đolxfêuehǵn quá trêuehg̃, thôolxfn dâuejnn toàn bôolxf̣ đolxfã ngôolxf̣ hại.

 

“A!”, Đjtymạo Huyêuehg̀n châuejnn nhâuejnn và Vâuejnn Dịch Lam đolxfêuehg̀u thâuejńt kinh thơxunj̉ dài, phía nam Thanh vâuejnn Môolxfn bảy trărygam dărygạm tuy khôolxfng gâuejǹn nhưlbdxng cũng khôolxfng phảI là quá xa. Chúng tărygang Thiêuehgn Âwwojm Tưlbdx̣ đolxfưlbdx́ng sau lưlbdxng Phôolxf̉ Hoărygàng đolxfạI sưlbdx đolxfa sôolxf́ trêuehgn mărygạt lôolxf̣ biêuehg̉u tình bâuejńt nhâuejńt, vài tărygang nhâuejnn chărygáp tay niêuehg̣m phâuejṇt, thiêuehǵt nghĩ cảnh tưlbdxơxunj̣ng lúc đolxfó chărygác thâuejṇp phâuejǹn thảm liêuehg̣t, đolxfã lưlbdxu lạI âuejńn tưlbdxơxunj̣ng sâuejnu trong lòng nhưlbdx̃ng tărygang nhâuejnn đolxfó.

 

Phôolxf̉ Hoărygàng đolxfạI sưlbdx thơxunj̉ dài, trêuehgn mărygạt cũng thoáng qua biêuehg̉u tình bâuejńt nhâuejñn: “Nhưlbdx̃ng quái vâuejṇt này quả nhiêuehgn nhưlbdxxunj̀I trong truyêuehg̀n thuyêuehǵt, bôolxf̣ dạng là nhưlbdx̃ng mãnh thú Nam Cưlbdxơxunjng biêuehǵn thành, hơxunjn nưlbdx̃a tính cách tàn nhâuejñn hiêuehǵu sát, bá tánh trong thôolxfn khôolxfng ai sôolxf́ng sót. Gărygạp yêuehgu nghiêuehg̣t nhưlbdxuejṇy, dù phảI phá sát giơxunj́I, tu hành tôolxf̉n hại, cũng khôolxfng thêuehg̉ khôolxfng vì dâuejnn mà trưlbdx̀ hạI, bọn tôolxfi liêuehg̀n hạ thủ trưlbdx̀ khưlbdx̉ chúng”.

 

Đjtymạo Huyêuehg̀n châuejnn nhâuejnn vòng tay nói: “ĐjtymạI sưlbdx thêuehǵ thiêuehgn hành đolxfạo, súc tích côolxfng đolxfưlbdx́c, tịnh khôolxfng phảI là tôolxf̣I nghiêuehg̣t sát sinh, đolxfạI sưlbdxuejńt tâuejńt phảI thâuejńy khó chịu”.

 

Phôolxf̉ Hoărygàng thưlbdxơxunj̣ng nhâuejnn thơxunj̉ dài môolxf̣t tiêuehǵng, gâuejṇt gâuejṇt đolxfâuejǹu, Vâuejnn Dịch Lam bêuehgn cạnh nhíu mày, trong lòng quan tâuejnm đolxfêuehǵn môolxf̣t vâuejńn đolxfêuehg̀ khác: “Phưlbdxơxunjng trưlbdxơxunj̣ng đolxfạI sưlbdx, ta có đolxfuehg̀u muôolxf́n thỉnh giáo”.

 

Phôolxf̉ Hoărygàng thưlbdxơxunj̣ng nhâuejnn nói: “Vâuejnn côolxf́c chủ xin cưlbdx́ nói”.

 

uejǹn này Vâuejnn Dịch Lam nói: “Trưlbdxơxunj́c đolxfâuejny bọn ta chưlbdxa tưlbdx̀ng nghe nói bâuejǹy yêuehgu nghiêuehg̣t đolxfó đolxfã đolxfêuehǵn đolxfâuejny, lâuejǹn này đolxfạI sưlbdx đolxfã đolxfụng phảI, nghĩ tâuejńt yêuehgu thú râuejnt mau chóng sẽ đolxfêuehǵn vùng phụ câuejṇn Thanh Vâuejnn Sơxunjn. Khôolxfng biêuehǵt trêuehgn đolxfưlbdxơxunj̀ng đolxfi, ngoạI trưlbdx̀ cái thôolxfn đolxfó ra, đolxfạI sưlbdx có phát hiêuehg̣n thú yêuehgu khôolxfng?”

 

Phôolxf̉ Hoărygàng thưlbdxơxunj̣ng nhâuejnn lărygác đolxfâuejǹu đolxfáp: “Cái đolxfó thì khôolxfng, ngoạI trưlbdx̀ ngôolxfi làng đolxfó, các nơxunji khác đolxfêuehg̀u bình thưlbdxơxunj̀ng, có khả nărygang đolxfâuejny là môolxf̣t bôolxf̣ phâuejṇn nhỏ yêuehgu nghiêuehg̣t đolxfi nhanh quá, tình cơxunj̀ bị bọn tôolxfi bărygát gărygạp”.

 

Đjtymạo Huyêuehg̀n châuejnn nhâuejnn thơxunj̉ dài nói: “Đjtymó cũng đolxfáng cho bọn chúng gărygạp xui, tiêuehǵc là cưlbdx́u khôolxfng đolxfưlbdxơxunj̣c nhưlbdx̃ng thôolxfn dâuejnn”.

 

Quâuejǹn tărygang nghe thâuejńy lơxunj̀I nói đolxfó cùng nhau chărygáp tay niêuehg̣m phâuejṇt hiêuehg̣u.

 

uejnn Dịch Lam gâuejṇt đolxfâuejǹu nhè nhẹ: “ĐjtymạI sưlbdx, ngài đolxfã chưlbdx́ng kiêuehǵn yêuehgu thú cùng các cao tărygang Thiêuehgn Âwwojm Tưlbdx̣ giao thủ, chiêuehǵn lưlbdxơxunj̣c của chúng thêuehǵ nào?”

 

Phôolxf̉ Hoărygàng thưlbdxơxunj̣ng nhâuejnn trâuejǹm ngâuejnm rôolxf̀I nói: “Bâuejǹy yêuehgu nghiêuehg̣t đolxfó hơxunjn phâuejǹn nưlbdx̉a đolxfêuehg̀u là quái vâuejṇt bình thưlbdxơxunj̀ng, chỉ bâuejńt quá móng vuôolxf́t cưlbdx́ng mạnh, hung hãn tàn bạo, nêuehǵu thâuejṇt sưlbdx̣ phảI so sánh thì đolxfạo hạnh tu hành bình thưlbdxơxunj̀ng trong sôolxf́ nhưlbdx̃ng ngưlbdxơxunj̀I tu đolxfạo bọn ta cũng đolxfủ đolxfêuehg̉ thărygáng đolxfưlbdxơxunj̣c chúng”.

 

uejnn Dịch Lam gâuejṇt đolxfâuejǹu nói: “Xem ra đolxfám quái vâuejṇt này đolxfa phâuejǹn là yêuehgu thú phôolxf̉ thôolxfng tâuejn̉u tán tách lìa đolxfám đolxfôolxf̀ng bọn”. Nói xong, y ngưlbdx̀ng môolxf̣t chút, quay đolxfâuejǹu nhìn Lý Tuâuejnn sau lưlbdxng: “Tuâuejnn nhi, gâuejǹn đolxfâuejny bản môolxfn đolxfuehg̀u tra đolxfưlbdxơxunj̣c tin tưlbdx́c gì, hãy báo cáo cho Phôolxf̉ Hoărygàng đolxfạI sưlbdx biêuehǵt”.

 

Lý Tuâuejnn “dạ” môolxf̣t tiêuehǵng, bưlbdxơxunj́c ra, hưlbdxơxunj́ng Phôolxf̉ Hoărygàng thưlbdxơxunj̣ng nhâuejnn cung kính hành lêuehg̃, Phôolxf̉ Hoărygàng thưlbdxơxunj̣ng nhâuejnn mỉm cưlbdxơxunj̀I nói: “Lý hiêuehg̀n đolxfuehg̣t bâuejńt tâuejńt phảI đolxfa lêuehg̃, xin cưlbdx́ nói”.

 

Lý Tuâuejnn nói: “Bâuejn̉m báo đolxfạI sưlbdx, tưlbdx̀ ngày bọn tôolxfi nhiêuehg̀u lâuejǹn phái xuâuejńt đolxfôolxf̀ng đolxfạo đolxfi vêuehg̀ phía nam đolxfuehg̀u tra thám thính cho tơxunj́I nay, phát hiêuehg̣n đolxfạI kiêuehǵp thú yêuehgu lâuejǹn này hoạ hoạn thâuejṇt là thảm liêuehg̣t, có ba nguyêuehgn nhâuejnn chủ yêuehǵu. Thưlbdx́ nhâuejńt: thú yêuehgu quái vâuejṇt tâuejǹm thưlbdxơxunj̀ng đolxfạI bôolxf̣ phâuejṇn là mãnh thú biêuehǵn dạng, tuy bọn tôolxfi khôolxfng biêuehǵt thâuejṇt ra làm sao mà di biêuehǵn, nhưlbdxng đolxfám quái vâuejṇt đolxfó đolxfích xác là mãnh thú biêuehǵn hình, hung mãnh hơxunjn, tàn nhâuejñn hơxunjn, ngưlbdxơxunj̀I tâuejǹm thưlbdxơxunj̀ng chărygác chărygán vôolxf phưlbdxơxunjng chôolxf́ng cưlbdx̣.Thưlbdx́ nhì: yêuehgu thú dị tôolxf̣c tưlbdx̀ phưlbdxơxunjng nam đolxfi ra lâuejǹn này, sôolxf́ lưlbdxơxunj̣ng khôolxfng ngơxunj̀ khôolxfng đolxfêuehǵm xuêuehg̉, đolxfêuehg̣ tưlbdx̉ bọn tôolxfi phái đolxfi nhiêuehg̀u lâuejǹn tưlbdx̀ trêuehgn trơxunj̀I nhìn thâuejńy vôolxfolxf́ yêuehgu thú lũ lưlbdxơxunj̣t kéo nhau đolxfi, sôolxf́ lưlbdxơxunj̣ng ít nhâuejńt cũng trêuehgn môolxf̣t vạn, dưlbdxơxunj́I tình huôolxf́ng đolxfó, cho dù mình có đolxfạo hạnh cao e rărygàng cũng khôolxfng giảI quyêuehǵt đolxfưlbdxơxunj̣c. Thưlbdx́ ba: trong sôolxf́ yêuehgu thú phôolxf̉ thôolxfng kia, tưlbdx̣a hôolxf̀ còn có vôolxfolxf́ yêuehgu thú đolxfărygạc thù khong rõ lai lịch, nhưlbdx̃ng yêuehgu thú đolxfó tuyêuehg̣t nhiêuehgn khác biêuehg̣t vơxunj́I đolxfám quái vâuejṇt phôolxf̉ thôolxfng, yêuehgu pháp cao cưlbdxơxunj̀ng, hơxunjn nưlbdx̃a cho tơxunj́I nay, ai mà khôolxfng nghe qua truyêuehg̀n thuyêuehǵt “Thú Thâuejǹn”, cũng khôolxfng biêuehǵt y là nhâuejnn vâuejṇt ra sao, nhưlbdxng y có thêuehg̉ thao túng vôolxfolxf́ yêuehgu vâuejṇt, sơxunj̣ rărygàng cũng là môolxf̣t nhâuejnn vâuejṇt cưlbdx̣c đolxfoan cao cưlbdxơxunj̀ng.

 

Phôolxf̉ Hoărygàng thưlbdxơxunj̣ng nhâuejnn lôolxfng mày trărygáng xoá nhíu lạI, chúng tărygang nhâuejnn Thiêuehgn Âwwojm Tưlbdx̣ đolxfưlbdxa mărygát nhìn nhau. ĐjtymạI kiêuehǵp yêuehgu thú lâuejǹn này sưlbdx̣ ác liêuehg̣t hiêuehg̉n nhiêuehgn chưlbdxa tưlbdx̀ng thâuejńy, nhìn thâuejǹn tình của Lý Tuâuejnn lúc kêuehg̉ chuyêuehg̣n cùng biêuehg̉u tình ngưlbdxng trọng của các nhâuejnn vâuejṇt trong Thanh Vâuejnn Môolxfn, Phâuejǹn Hưlbdxơxunjng Côolxf́c, hiêuehg̉n nhiêuehgn chúng nhâuejnn cũng tâuejnm tình trâuejǹm trọng.

 

ĐjtymạI đolxfuehg̣n tạm thơxunj̀I hãm nhâuejṇp khôolxfng khí trâuejǹm mărygạc, môolxf̣t hôolxf̀I sau, Vâuejnn Dịch Lam thơxunj̉ dài môolxf̣t hơxunji, cưlbdxơxunj̀I nói: “Quái vâuejṇt nêuehǵu nhưlbdx khôolxfng lơxunj̣I hạI, làm sao là thiêuehgn côolxf̉ đolxfạI kiêuehǵp! Sưlbdx̣ viêuehg̣c đolxfêuehǵn nưlbdxơxunj́c này, nghĩ nhiêuehg̀u cũng vôolxf dụng, chi bărygàng chúng ta hãy thưlbdxơxunjng lưlbdxơxunj̣ng tìm phưlbdxơxunjng cách chôolxf́ng lạI yêuehgu nghiêuehg̣t”.

 

Đjtymạo Huyêuehg̀n châuejnn nhâuejnn gâuejṇt đolxfâuejǹu nói: “Vâuejnn côolxf́c chủ nói râuejńt đolxfúng. Tiêuehg̣n đolxfâuejny, lão phu có thu thâuejṇp loạI trà lâuejnu nărygam, mơxunj̀I hai vị vào nôolxf̣I đolxfưlbdxơxunj̀ng uôolxf́ng trà trong lúc nói chuyêuehg̣n”.

 

Phôolxf̉ Hoărygàng thưlbdxơxunj̣ng nhâuejnn và Vâuejnn Dịch Lam đolxfêuehg̀u đolxfưlbdx́ng dâuejṇy, nhărygác nhơxunj̉ môolxfn hạ vài đolxfuehg̀u, rôolxf̀I theo châuejnn Đjtymạo Huyêuehg̀n châuejnn nhâuejnn tiêuehǵn vào trong nôolxf̣I đolxfưlbdxơxunj̀ng, ba vị đolxfạI nhâuejnn vâuejṇt đolxfưlbdx́c cao vọng trọng vưlbdx̀a đolxfi, khôolxfng khí trêuehgn Ngọc Thanh Đjtymuehg̣n dâuejǹn dâuejǹn lơxunji lỏng. Bọn Tiêuehgu Dâuejṇt Tài, Têuehg̀ Hạo, Lý Tuâuejnn cùng Thiêuehgn Âwwojm Tưlbdx̣ Pháp Tưlbdxơxunj́ng, Pháp Thiêuehg̣n vôolxf́n là nhưlbdx̃ng ngưlbdxơxunj̀I quen cũ, họ liêuehg̀n tụ tâuejṇp đolxfàm luâuejṇn. Gărygạp dịp, Tiêuehgu Dâuejṇt Tài đolxfêuehg̀ nghị Pháp Tưlbdxơxunj́ng, Pháp Thiêuehg̣n đolxfi xem cảnh sărygác Thôolxfng Thiêuehgn Phong, Pháp Tưlbdxơxunj́ng lâuejṇp tưlbdx́c đolxfáp ưlbdx́ng, Lý Tuâuejnn cũng chărygảng có viêuehg̣c gì làm, cũng theo châuejnn Tiêuehgu Dâuejṇt Tài.

 

Thơxunj̀I tiêuehǵt đolxfã vào hạ, khí hâuejṇu trơxunj̉ nêuehgn nóng bưlbdx́c, nhưlbdxng trêuehgn Thôolxfng Thiêuehgn Phong, mâuejny mù che phủ, lạI vâuejñn mát mẻ vôolxf bì. Đjtymi đolxfêuehǵn môolxf̣t nơxunji trêuehgn huyêuehg̀n nhai có lan can, tưlbdx̣a lan can mà nhìn, chỉ thâuejńy biêuehg̉n mâuejny mêuehgnh môolxfng, trơxunj̀I xanh bêuehgn trêuehgn khiêuehǵn ai ai cũng khôolxfng khó thả hôolxf̀n xuâuejńt thêuehg̉.

 

Pháp Tưlbdxơxunj́ng thơxunj̉ dài nói: “Đjtymã tưlbdx̀ng nghe Thanh Vâuejnn Môolxfn khôolxfng khác gì tiêuehgn cảnh, mưlbdxơxunj̀I nărygam trưlbdxơxunj́c đolxfâuejny bâuejǹn tărygang đolxfưlbdxơxunj̣c mơxunj̉ rôolxf̣ng tâuejǹm mărygát môolxf̣t lâuejǹn, lâuejǹn này gărygạp lạI, vâuejñn tráng quan nhưlbdxlbdxa, châuejńn đolxfôolxf̣ng nhâuejnn tâuejnm, thâuejṇt là môolxf̣t kỳ quan của trơxunj̀I đolxfâuejńt”.

 

Tiêuehgu Dâuejṇt Tài cưlbdxơxunj̀I nói: “Pháp Tưlbdxơxunj́ng huynh lạI khách khí, nói vêuehg̀ cảnh sărygác, ‘Vôolxflbdx̣ Ngọc Bích’ và ‘Tu Di Đjtymạo, Giơxunj́ Tưlbdx̉ Sơxunjn’ của Thiêuehgn Âwwojm Tưlbdx̣ trêuehgn Tu Di Sơxunjn khôolxfng phảI là danh đolxfôolxf̣ng thiêuehgn hạ sao?”

 

Pháp Tưlbdxơxunj́ng cưlbdxơxunj̀I nói: “Đjtymó chỉ là nhưlbdx̃ng nơxunji cảnh sărygác tâuejǹm thưlbdxơxunj̀ng, làm sao có thêuehg̉ so sánh vơxunj́I cảnh tưlbdxơxunj̣ng tráng quan trêuehgn Thanh Vâuejnn Sơxunjn”.

 

Nhãn quang chuyêuehg̉n đolxfôolxf̣ng, đolxfôolxf̣t nhiêuehgn phát hiêuehg̣n phía sau là hai ngưlbdxơxunj̀I Lý Tuâuejnn và Yêuehǵn Hôolxf̀ng. Yêuehǵn Hôolxf̀ng thì khôolxfng viêuehg̣c gì, nhưlbdxng Lý Tuâuejnn thì tỏ ra bâuejńt phục, chỉ là khôolxfng phảI nhưlbdxrygam xưlbdxa, y ngày nay cũng đolxfã có mâuejńy phâuejǹn hàm dưlbdxơxunj̃ng, khôolxfng biêuehg̉u đolxfạt ra.

 

Pháp Tưlbdxơxunj́ng tâuejnm tưlbdx tinh têuehǵ, trêuehgn mărygạt cũng khôolxfng có thâuejǹn tình biêuehǵn hoá gì, cưlbdx́ tưlbdx̣ nhiêuehgn nói tiêuehǵp: “Bâuejńt quá thâuejṇt ra nêuehǵu nói vêuehg̀ cảnh sărygác, trêuehgn trơxunj̀I dưlbdxơxunj́I đolxfâuejńt cũng phảI nói đolxfêuehǵn Huyêuehg̀n Hoả Nhiêuehgn Thiêuehgn của Phâuejǹn Hưlbdxơxunjng Côolxf́c của Lý sưlbdx huynh mơxunj́I đolxfưlbdxơxunj̣c. Có đolxfúng khôolxfng Lý sưlbdx huynh?”

 

Lý Tuâuejnn ngâuejn̉n ngưlbdxơxunj̀I, trêuehgn mărygạt lôolxf̣ ra môolxf̣t nụ cưlbdxơxunj̀I, nhưlbdxng miêuehg̣ng vâuejñn khiêuehgm tôolxf́n: “Pháp Tưlbdxơxunj́ng sưlbdx huynh quá lơxunj̀I”, khuôolxfn mărygạt biêuehg̉u lọ môolxf̣t niêuehg̀m vui, nhưlbdxng vâuejñn tưlbdx̀ chôolxf́I nói: “Pháp Tưlbdxơxunj́ng sưlbdx huynh đolxfã nói quá, Phâuejǹn Hưlbdxơxunjng Côolxf́c nhỏ nhărygán, lạI tuôolxf́t xa hẻo lánh, khôolxfng dám đolxfen so bì vơxunj́I phong vâuejṇt Trung Thôolxf̉”.

 

Tiêuehgu Dâuejṇt Tài trong mărygát hàm chưlbdx́a thâuejnm ý nhìn Pháp Tưlbdxơxunj́ng, khoé môolxfi xuâuejńt hiêuehg̣n môolxf̣t nụ cưlbdxơxunj̀I hàm ý, liêuehg̀n nói: “Đjtymưlbdxơxunj̣c, đolxfưlbdxơxunj̣c, mọI ngưlbdxơxunj̀I cũng khôolxfng câuejǹn phảI nói đolxfi nói lạI, môolxf̃I nơxunji đolxfêuehg̀u có vẻ đolxfẹp riêuehgng, thêuehǵ gian thâuejṇt bao la rôolxf̣ng lơxunj́n, khôolxfng biêuehǵt cả đolxfơxunj̀I này bọn ta có thêuehg̉ biêuehǵt đolxfêuehǵn hêuehǵt khôolxfng?”

 

Chúng nhâuejnn nhâuejńt thơxunj̀I đolxfêuehg̀u chung cảm xúc, đolxfôolxf̀ng thanh nói: “Chính phảI”, rôolxf̀I bâuejṇt cưlbdxơxunj̀i.

 

Chúng nhâuejnn cưlbdxơxunj̀I nói môolxf̣t hôolxf̀I, Lý Tuâuejnn tưlbdx̣a hôolxf̀ nhơxunj́ tơxunj́I đolxfuehg̀u gì đolxfó, châuejǹm châuejṇm đolxfêuehǵn bêuehgn cạnh Tiêuehgu Dâuejṇt Tàì, nhâuejnn lúc khôolxfng ai đolxfêuehg̉ ý, nói nhỏ: “Tiêuehgu sưlbdx huynh, xin hỏI môolxf̣t đolxfuehg̀u”.

 

Tiêuehgu Dâuejṇt Tài giâuejṇt mình: “Lý sưlbdx huynh xin cưlbdx́ nói”.

 

Lý Tuâuejnn do dưlbdx̣ môolxf̣t hôolxf̀I, chung quy khôolxfng nhâuejñn nạI đolxfưlbdxơxunj̣c nói: “Mâuejńy ngày…mâuejńy ngày nay…đolxfărygạc biêuehg̣t là ngày trọng yêuehǵu nhưlbdxolxfm nay, sao lạI khôolxfng thâuejńy Lục Tuyêuehǵt Kỳ sưlbdx muôolxf̣I của Tiêuehg̉u Trúc Phong xuâuejńt hiêuehg̣n vâuejṇy?”

 

Tiêuehgu Dâuejṇt Tài thâuejǹn sărygác có chút thay đolxfôolxf̉I, nhìn Lý Tuâuejnn, hạ giọng đolxfáp: “Lý sưlbdx huynh, Lục sưlbdx muôolxf̣I nhâuejnn vì lâuejǹn trưlbdxơxunj́c trêuehgn Ngọc Thanh Đjtymuehg̣n cãi lạI âuejnn sưlbdx của ta Đjtymạo Huyêuehg̀n chưlbdxơxunj̉ng môolxfn, hiêuehg̣n tạI bị giam giưlbdx̃ tạI Tiêuehg̉u Trúc Phong sám hôolxf́I đolxfã đolxfưlbdxơxunj̣c mâuejńy ngày rôolxf̀I”.

 

Lý Tuâuejnn trong miêuehg̣ng “a” lêuehgn môolxf̣t tiêuehǵng, thâuejǹn tình phưlbdx́c tạp, tưlbdx̣a hôolxf̀ khó chịu, lạI giôolxf́ng nhưlbdxolxf̉ thẹn, tưlbdx́c giâuejṇn trong lòng, môolxf̣t lúc lâuejnu mơxunj́I lêuehgn tiêuehǵng, hưlbdxơxunj́ng vêuehg̀ Tiêuehgu Dâuejṇt Tài cưlbdxơxunj̀I khôolxf̉ nói: “Đjtyma tạ Tiêuehgu sưlbdx huynh đolxfã cho biêuehǵt, tạI hạ vôolxf cùng cảm kích, sau này tôolxfi sẽ khâuejn̉n câuejǹu gia sưlbdx đolxfi nói chuyêuehg̣n khuyêuehgn can Đjtymạo Huyêuehg̀n sưlbdx bá, ôolxfi, cũng coi nhưlbdx là tôolxfi đolxfã tâuejṇn tâuejnm lưlbdx̣c”.

 

Tiêuehgu Dâuejṇt Tài gâuejṇt gâuejṇt đolxfâuejǹu, khôolxfng nói gì nưlbdx̃a chỉ đolxfưlbdxa tay ra vôolxf̃ vai Lý Tuâuejnn.

 

Trong đolxfám ngưlbdxơxunj̀I đolxfưlbdx́ng tưlbdx̀ xa nhìn quang cảnh đolxfẹp tuyêuehg̣t giưlbdx̃a đolxfâuejńt trơxunj̀I, Pháp Tưlbdxơxunj́ng tưlbdx̀ tưlbdx̀ thu hôolxf̀I ánh mărygát khỏI lưlbdxng hai ngưlbdxơxunj̀I đolxfang thì thâuejǹm to nhỏ, chơxunj̣t nghe có ngưlbdxơxunj̀I hạ giọng hỏI bêuehgn cạnh: “ĐjtymạI sưlbdx có biêuehǵt chuyêuehg̣n Lý sưlbdx huynh thâuejnn cùng Lục Tuyêuehǵt Kỳ sưlbdx muôolxf̣I chărygang?”

 

Pháp Tưlbdxơxunj́ng mỉm cưlbdxơxunj̀I, nhìn Têuehg̀ Hạo đolxfang đolxfưlbdx́ng bêuehgn cạnh, nói: “Có nghe sơxunj qua”.

 

uehg̀ Hạo gâuejṇt gù, khôolxfng nói gì thêuehgm, Pháp Tưlbdxơxunj́ng lạI bâuejńt chơxunj̣t thơxunj̉ dài môolxf̣t tiêuehǵng, bêuehgn trong pha lâuejñn mâuejńy phâuejǹn câuejn̉m khái. Têuehg̀ Hạo cảm thâuejńy lạ, nói: “Pháp Tưlbdxơxunj́ng huynh, sao lạI thơxunj̉ dài nhưlbdx thêuehǵ?”.

 

Pháp Tưlbdxơxunj́ng cưlbdxơxunj̀I nhạt, khôolxfi phục lạI thâuejǹn sărygác vôolxf́n có, nói: “Khôolxfng có gì, chỉ là đolxfôolxf̣t nhiêuehgn nghĩ đolxfêuehǵn môolxf̣t ngưlbdxơxunj̀I bạn cũ thôolxfi”.

 

uehg̀ Hạo lâuejńy làm lạ: “Côolxf́ nhâuejnn? Côolxf́ nhâuejnn nào vâuejṇy?”

 

Pháp Tưlbdxơxunj́ng bình thản nói: “Môolxf̣t ngưlbdxơxunj̀I đolxfã tưlbdx̀ng cùng chúng ta vào sinh ra tưlbdx̉, môolxf̣t côolxf́ nhâuejnn cùng chúng ta, và vị Lục côolxflbdxơxunjng đolxfó có quan hêuehg̣ sâuejnu xa…a…”.

 

uehg̀ Hạo trâuejǹm lărygạng đolxfi, môolxf̣t lúc lâuejnu sau, cũng nărygạng nêuehg̀ thơxunj̉ dài môolxf̣t tiêuehǵng, trong tiêuehǵng thơxunj̉ dài, còn có mâuejńy phâuejǹn thêuehǵ sưlbdx̣ tang thưlbdxơxunjng, cảm khái vâuejṇt còn ngưlbdxơxunj̀I mâuejńt.

 

* * * * * *

 

olxf̉ng đolxfàn Vạn Đjtymôolxf̣c Môolxfn Ma Giáo hưlbdxơxunj́ng tâuejny nam Trung thôolxf̉ nơxunji gọI là “Đjtymôolxf̣c Xà Côolxf́c”. Chiêuehǵu theo vị trí đolxfịa lý mà nói, Đjtymôolxf̣c Xà Côolxf́c cùng Quỷ Vưlbdxơxunjng Tôolxfng ơxunj̉ Hôolxf̀ Kỳ Sơxunjn và Hơxunj̣p Hoan Phái ơxunj̉ Tiêuehgu Diêuehgu Giản, xảo hơxunj̣p thành môolxf̣t hình tam giác lơxunj́n, kiêuehg̀m chêuehǵ lâuejñn nhau, vưlbdx̀a tưlbdxơxunjng trơxunj̣ vưlbdx̀a đolxfôolxf́I nhau, tạo thành thêuehǵ lưlbdx̣c tưlbdxơxunjng đolxfưlbdxơxunjng bêuehg̀n chărygạt trong Ma Giáo ơxunj̉ Trung Nguyêuehgn hiêuehg̣n nay.

 

Nhưlbdxng tình huôolxf́ng hiêuehg̣n tạI, thêuehǵ quâuejnn bình đolxfó đolxfã lâuejnm vào cục diêuehg̣n nguy ngâuejṇp, đolxfărygạc biêuehg̣t là phâuejǹn lơxunj́n thêuehǵ lưlbdx̣c Ma giáo vôolxf́n nărygàm nơxunji Vạn Đjtymôolxf̣c Môolxfn, cùng vơxunj́I viêuehg̣c lão môolxfn chủ Đjtymôolxf̣c Thâuejǹn lão nhâuejnn mâuejńt đolxfi, vâuejny quanh vâuejńn đolxfêuehg̀ quyêuehg̀n thưlbdx̀a kêuehǵ tâuejnn môolxfn chủ, bêuehgn trong Vạn Đjtymôolxf̣c Môolxfn đolxfã rôolxf́I tung cả lêuehgn rôolxf̀I, tôolxf̉ng đolxfàn ơxunj̉ Đjtymôolxf̣c Xà Côolxf́c cũng đolxfã vào thêuehǵ kiêuehǵm tuôolxf́t cung giưlbdxơxunjng, tình thêuehǵ đolxfôolxf̣ng đolxfêuehǵn là nôolxf̉.

 

Theo trêuehgn danh nghĩa mà nói, nhâuejṇn di mêuehg̣nh lâuejnm chung của Đjtymôolxf̣c Thâuejǹn, ngưlbdxơxunj̀I chính thưlbdx́c đolxfưlbdxơxunj̣c ké thưlbdx̀a đolxfịa vị là Tâuejǹn Vôolxf Viêuehgm đolxfêuehg̣ tưlbdx̉ quan môolxfn của Đjtymôolxf̣c Thâuejǹn. Nhưlbdxng râuejńt khôolxfng may là ơxunj̉ trong Ma giáo, đolxfărygạc biêuehg̣t là trong Vạn Đjtymôolxf̣c Môolxfn, nơxunji lâuejńy võ lâuejṇp côolxfng làm đolxfâuejǹu, thì chỉ dưlbdx̣a vào di mêuehg̣nh của Đjtymôolxf̣c Thâuejǹn là vôolxf dụng.

 

Ngay lúc Đjtymôolxf̣c Thâuejǹn mơxunj́I mâuejńt khôolxfng lâuejnu, mâuejńy têuehgn đolxfêuehg̣ tưlbdx̉ bêuehgn ngoài của lão liêuehg̀n kéo nhau gâuejńp vêuehg̀ Đjtymôolxf̣c Xà Côolxf́c, thêuehǵ đolxfêuehǵn râuejǹm rôolxf̣, lôolxf̣ rõ thái đolxfôolxf̣ muôolxf́n tranh đolxfoạt chưlbdx́c vị môolxfn chủ. Tâuejǹn Vôolxf Viêuehgm tuy đolxfưlbdxơxunj̣c châuejnn truyêuehg̀n thâuejnm sâuejnu, môolxf̣t thâuejnn bản lãnh vưlbdxơxunj̣t xa mâuejńy vị sưlbdx huynh, nhưlbdxng môolxf̣t là hărygán khôolxfng có kinh nghiêuehg̣m lâuejnu đolxfơxunj̀I ơxunj̉ Vạn Đjtymôolxf̣c Môolxfn, mâuejńy tay cao thủ trọng yêuehǵu đolxfưlbdxơxunj̣c cung phụng trong môolxfn lâuejǹn này cơxunjolxf̀ toàn bôolxf̣ đolxfưlbdx́ng bêuehgn phía mâuejńy vị sưlbdx huynh của hărygán. Hai là lâuejǹn trưlbdxơxunj́c ơxunj̉ trong Tưlbdx̉ Trạch, hărygán bâuejńt câuejn̉n bị Huyêuehǵt côolxfng tưlbdx̉ Quỷ Lêuehg̣ ơxunj̉ Quỷ Vưlbdxơxunjng Tôolxfng phục kích, thâuejnn bị trọng thưlbdxơxunjng, mărygạc dù giơxunj̀ đolxfâuejny đolxfã gâuejǹn bình phục, nhưlbdxng pháp bảo Phêuehg̣ Huyêuehǵt Châuejnu chí hung chí tà ơxunj̉ trong tay Quỷ Lêuehg̣ quả thâuejṇt làm cho hărygán chịu hêuehǵt đolxfau khôolxf̉ cùng cưlbdx̣c, môolxf̣t côolxf̃ phêuehg̣ huyêuehǵt yêuehgu lưlbdx̣c đolxfó khôolxfng ngơxunj̀ nhưlbdx giòi bám trêuehgn xưlbdxơxunjng môolxf̣t mưlbdx̣c kiêuehgm quyêuehǵt hút thụ khí mạch trong thâuejnn thêuehg̉ hărygán, khiêuehǵn tu vị hărygán hao tôolxf̉n râuejńt nhiêuehg̀u, tạo nêuehgn cơxunjolxf̣I cho kẻ khác thưlbdx̀a dịp tranh lâuejńy bảo toạ.

 

Có đolxfuehg̀u, may mărygán là vào lúc nguy câuejńp, Tâuejǹn Vôolxf Viêuehgm cuôolxf́I cùng cũng dưlbdx̣a vào đolxfạo pháp kỳ dị châuejnn truyêuehg̀n của Đjtymôolxf̣c Thâuejǹn, thêuehgm vào nărygam loạI kịch đolxfôolxf̣c bao gôolxf̀m cả Thâuejńt Vĩ Ngôolxfolxfng phôolxf́I hơxunj̣p sưlbdx̉ dụng đolxfâuejn̉y hêuehǵt lưlbdxơxunj̣ng vu huyêuehǵt có yêuehgu lưlbdx̣c kỳ dị đolxfó thanh trưlbdx̀ khỏI cơxunj thêuehg̉. Có đolxfuehg̀u chuyêuehg̣n có quan hêuehg̣ trọng đolxfạI này chỉ mơxunj́I xảy ra trưlbdxơxunj́c đolxfâuejny mâuejńy ngày, Tâuejǹn Vôolxf Viêuehgm tâuejnm cơxunj thâuejnm trâuejǹm, môolxf̣t mưlbdx̣c giưlbdx̃ kín bí mâuejṇt này. Gã biêuehǵt giơxunj̀ đolxfâuejny mình đolxfã là cái đolxfích của vạn ngưlbdxơxunj̀I ngărygám đolxfêuehǵn, vì vâuejṇy mơxunj́i can tâuejnm âuejn̉n nhâuejñn.

 

lbdx̣ nhâuejñn nạI của gã nhanh chóng đolxfưlbdxơxunj̣c hôolxf̀I báo, ba vị sưlbdx huynh Phạm Hùng, Trình Vôolxf Nha, Đjtymoạn Nhưlbdxxunjn vôolxf́n râuejńt đolxfôolxf̀ng tâuejnm hiêuehg̣p lưlbdx̣c, kêuehǵt thành liêuehgn minh đolxfêuehg̉ đolxfoạt lâuejńy ngôolxfi vị môolxfn chủ, khi phát hiêuehg̣n gã tiêuehg̉u sưlbdx đolxfêuehg̣ mà trưlbdxơxunj́c đolxfâuejny bọn họ uý kị đolxfã nôolxf̣I thưlbdxơxunjng thành tâuejṇt, bán thâuejnn bâuejńt toạI, hơxunjn nưlbdx̃a còn hêuehǵt sưlbdx́c thành khâuejn̉n thưlbdx̀a nhâuejṇn sưlbdx phụ trưlbdxơxunj́c khi lâuejnm chung đolxfích thưlbdx̣c đolxfã truyêuehg̀n lạI ngôolxfi vị chưlbdxơxunj̉ng môolxfn cho gã, song gã lạI hâuejṇn mình khôolxfng có phúc ngôolxf̀I lêuehgn ngôolxfi vị đolxfó, đolxfôolxf̀ng thơxunj̀I giao lạI âuejńn tín chưlbdxơxunj̉ng môolxfn ngay tạI đolxfưlbdxơxunjng trưlbdxơxunj̀ng, đolxfărygạt trưlbdxơxunj́c linh vị Đjtymôolxf̣c Thâuejǹn, nói rõ là nhưlbdxơxunj̣ng lạI cho ngưlbdxơxunj̀I hưlbdx̃u nărygang, liêuehgn minh của ba vị sưlbdx huynh gã lâuejṇp tưlbdx́c tan rã nhưlbdxrygám cát khôolxf.

 

Các cao thủ và đolxfêuehg̣ tưlbdx̉ trong Vạn Đjtymôolxf̣c Môolxfn giơxunj̀ đolxfâuejny chia làm ba bè phái. Bè phái do Bách Đjtymôolxf̣c Tưlbdx̉ dâuejñn đolxfâuejǹu đolxfưlbdx́ng vêuehg̀ phía đolxfạI sưlbdx huynh Phạm Hùng, còn kẻ nărygam xưlbdxa có hâuejṇn giêuehǵt chêuehǵt đolxfôolxf̀ nhi vơxunj́I Trưlbdxơxunjng Tiêuehg̉u Phàm là Hâuejńp Huyêuehǵt Lão Yêuehgu và hảo hưlbdx̃u Đjtymoan Môolxf̣c Lão Tôolxf̉ của y thì đolxfưlbdx́ng sau lưlbdxng lão nhị Trình Vôolxf Nha, còn lão tam Đjtymoạn Nhưlbdxxunjn, tuy rărygàng đolxfạo hành thâuejńp nhâuejńt trong sôolxf́ bôolxf́n đolxfêuehg̣ tưlbdx̉ của Đjtymôolxf̣c Thâuejǹn, song ngưlbdxơxunj̀I này râuejńt giỏI dụng tâuejnm kêuehǵ, sơxunj́m đolxfã thâuejǹm kêuehǵt bè kêuehǵt cánh, vì vâuejṇy mà thêuehǵ lưlbdx̣c hiêuehg̣n giơxunj̀ mạnh nhâuejńt, có râuejńt nhiêuehg̀u lão yêuehgu lâuejnu ngày khôolxfng xuâuejńt thêuehǵ của Vạn Đjtymôolxf̣c Môolxfn cũng bị y lôolxfi kéo, còn các môolxfn hạ đolxfêuehg̣ tưlbdx̉ thì quá nưlbdx̉a đolxfã đolxfưlbdx́ng vêuehg̀ phía y rôolxf̀i.

 

olxfm nay là ngày cuôolxf́I cùng trong bảy ngày têuehǵ lêuehg̃ Đjtymôolxf̣c Thâuejǹn trong Vạn Đjtymôolxf̣c Côolxf́c. Tin tưlbdx́c vêuehg̀ cái chêuehǵt của Đjtymôolxf̣c Thâuejǹn đolxfã truyêuehg̀n ra khărygáp nơxunji, trêuehgn linh đolxfưlbdxơxunj̀ng phưlbdxơxunj́n trărygáng nhiêuehg̀u vôolxfuehg̉, nhưlbdxng lạI hiêuehǵm khi nghe thâuejńy đolxfưlbdxơxunj̣c môolxf̣t tiêuehǵng khóc nào. ĐjtymạI đolxfa sôolxf́ đolxfêuehg̣ tưlbdx̉ đolxfôolxf̣c môolxfn tuy đolxfêuehg̀u chít khărygan trărygáng, mărygạc áo xôolxf gai, nhưlbdxng trêuehgn mărygạt thì khôolxfng hêuehg̀ có chút biêuehg̉u tình đolxfau xót, tiêuehǵc thưlbdxơxunjng, mà ngưlbdxơxunj̣c lạI còn có râuejńt nhiêuehg̀u kẻ cưlbdx́ trưlbdx̀ng trưlbdx̀ng tưlbdx́c giâuejṇn muôolxf́n ărygan tưlbdxơxunji nuôolxf́t sôolxf́ng nhưlbdx̃ng kẻ thuôolxf̣c phe phái đolxfôolxf́I đolxfịch.

 

uehǵu khôolxfng phảI vì côolxf́ kỵ môolxf̣t chút thêuehg̉ diêuehg̣n trưlbdxơxunj́c linh đolxfưlbdxơxunj̀ng, chỉ e nơxunji này sơxunj́m đolxfã biêuehǵn thành võ đolxfưlbdxơxunj̀ng tưlbdx̀ lâuejnu rôolxf̀i.

 

olxf́n đolxfêuehg̣ tưlbdx̉ của Đjtymôolxf̣c Thâuejǹn ngưlbdxơxunj̀I nào cũng mărygạc hiêuehǵu phục, quỳ trưlbdxơxunj́c chúng nhâuejnn, nhưlbdxng ngoạI trưlbdx̀ Tâuejǹn Vôolxf Viêuehgm ra, ba ngưlbdxơxunj̀I còn lạI đolxfêuehg̀u chỉ đolxfâuejṇp đolxfâuejǹu môolxf̣t cái rôolxf̀I đolxfưlbdx́ng dâuejṇy, đolxfưlbdx́ng sang môolxf̣t bêuehgn. Sau lưlbdxng môolxf̃I ngưlbdxơxunj̀I lạI là môolxf̣t đolxfám thuôolxf̣c hạ thâuejnn tín, mục quang tâuejṇp vôolxf ý hưlbdx̃u đolxfêuehg̀u tâuejṇp trung cả vào chiêuehǵc hôolxf̣p nhỏ màu xanh lục bêuehgn trêuehgn chiêuehǵc bán nhỏ đolxfărygạt trưlbdxơxunj́c quan tài Đjtymôolxf̣c Thâuejǹn.

 

Trêuehgn hôolxf̣p có viêuehǵt bôolxf́n chưlbdx̃:          Vạn Đjtymôolxf̣c Thâuejǹn Âwwoj́n

 

Đjtymâuejny chính là âuejńn tín tưlbdx̀ ngàn đolxfơxunj̀I nay chỉ có môolxfn chủ mơxunj́I đolxfưlbdxơxunj̣c quyêuehg̀n giưlbdx̃ gìn của Vạn Đjtymôolxf̣c Môolxfn.

 

Trêuehgn bàn còn có hoa quả và tam sinh ( dêuehg, bò, lơxunj̣n), trưlbdxơxunj́c bàn đolxfărygạt môolxf̣t chiêuehǵc châuejṇu đolxfôolxf̀ng, lưlbdx̉a cháy phưlbdx̀ng phưlbdx̀ng. Tâuejǹn Vôolxf Viêuehgm đolxfâuejṇp đolxfâuejǹu lạy vong linh sưlbdx phụ xong, lărygạng lẽ đolxfêuehǵn bêuehgn cạnh châuejṇu đolxfôolxf̀ng, lâuejńy tưlbdx̀ng tơxunj̀ giâuejńy tiêuehg̀n vàng cho vào đolxfôolxf́t cho ngưlbdxơxunj̀I chêuehǵt. Còn ba vị sưlbdx huynh của gã đolxfêuehg̀u khôolxfng thèm liêuehǵc mărygát tơxunj́I, bơxunj̉I cả ba đolxfêuehg̀u hiêuehg̀u rõ, vôolxf luâuejṇn là sau này ai làm môolxfn chủ, têuehgn phêuehǵ nhâuejnn nhưlbdx gã cũng khôolxfng thêuehg̉ nào thoát khỏI sôolxf́ mạng bị đolxfâuejǹu đolxfôolxf̣c chêuehǵt.

 

Toàn bôolxf̣ chú ý của họ đolxfêuehg̀u tâuejṇp trung cả vào chiêuehǵc hôolxf̣p nhỏ.

 

lbdxơxunjng mărygạt vàng vọt của Phạm Hùng khôolxfng chút biêuehg̉u tình, chỉ hưlbdx̀ lạnh môolxf̣t tiêuehǵng, bưlbdxơxunj́c lêuehgn môolxf̣t bưlbdxơxunj́c vêuehg̀ phía chiêuehǵc bàn, nhưlbdxng Trình Vôolxf Nha và Đjtymoạn Nhưlbdxxunjn cũng đolxfã có dưlbdx̣ phòng tưlbdx̀ trưlbdxơxunj́c, hâuejǹu nhưlbdx cùng môolxf̣t lúc vọt ngưlbdxơxunj̀I lêuehgn. Đjtymoạn Nhưlbdxxunjn cưlbdxơxunj̀I lạnh nói: “ĐjtymạI sưlbdx huynh, sưlbdx phụ mơxunj́I chêuehǵt chưlbdxa đolxfưlbdxơxunj̣c bảy ngày huynh đolxfã muôolxf́n làm gì đolxfó?”

 

Phạm Hùng trưlbdx̀ng hai mărygát, trêuehgn mărygạt loé hiêuehg̣n hung quang, nói: “Ta là đolxfạI sưlbdx huynh, chôolxf̃ này đolxfưlbdxơxunjng nhiêuehgn là do ta kêuehǵ thưlbdx̀a”.

 

Trình Vôolxf Nha hưlbdx̀ môolxf̣t tiêuehǵng, nói: “Huynh dưlbdx̣a vào đolxfâuejnu mà nói cái chôolxf̃ này là do huynh ngôolxf̀I?”

 

Đjtymoạn Nhưlbdxxunjn cũng cưlbdxơxunj̀I mâuejńy tiêuehǵng, nói: “Huynh muôolxf́n nói vêuehg̀ quy lêuehg̣ lơxunj́n nhỏ à, nêuehǵu thâuejṇt muôolxf́n nói vêuehg̀ quy củ, sưlbdx phụ lâuejnm chung cũng đolxfã truyêuehg̀n vị cho tiêuehg̉u sưlbdx đolxfêuehg̣ rôolxf̀I, đolxfâuejnu đolxfêuehǵn lưlbdxơxunj̣t huynh chưlbdx́?”

 

Phạm Hùng lâuejńp loé hung quang trong mărygát, thình lình xoay đolxfâuejǹu nhìn vêuehg̀ hưlbdxơxunj́ng Tâuejǹn Vôolxf Viêuehgm, Tâuejǹn Vôolxf Viêuehgm đolxfâuejǹu cũng khôolxfng ngâuejn̉ng, giọng nói nghe vang nhưlbdxng trung khí khôolxfng đolxfủ, ho môolxf̣t tiêuehǵng, ngâuejṇp ngưlbdx̀ng nói: “Ba vị sưlbdx huynh, lúc mâuejńy huynh…khărygạc, khărygạc, khărygạc… vưlbdx̀a trơxunj̉ vêuehg̀, đolxfêuehg̣ đolxfã lâuejṇp tưlbdx́c đolxfem âuejńn tín giao ra, và nói rõ là đolxfêuehg̣ khôolxfng có hưlbdx́ng thú vơxunj́I vị trí đolxfó. Các huynh…khărygạc…khărygạc…các huynh nhâuejṇp môolxfn trưlbdxơxunj́c đolxfêuehg̣, uy tín cũng cao hơxunjn đolxfêuehg̣, tưlbdx̣ nhiêuehgn phảI đolxfêuehg̉ các huynh ngôolxf̀I ơxunj̉ vị trí đolxfó, sưlbdx phụ đolxfã lơxunj́n tuôolxf̉I rôolxf̀I, nghĩ cũng đolxfêuehǵn lúc có chôolxf̃ hôolxf̀ đolxfôolxf̀, cho nêuehgn nói bâuejṇy bạ. Cuôolxf́I cùng thì ai ngôolxf̀I vị trí đolxfó, các huynh hãy quyêuehǵt đolxfịnh đolxfi, xin đolxfưlbdx̀ng lôolxfi kéo đolxfêuehg̣ vào nưlbdx̃a”.

 

Ngưlbdx̃ khí trong lơxunj̀I nói của hărygán, thâuejńp trâuejǹm run râuejn̉y, tưlbdx̣a hôolxf̀ còn có chút chuyêuehg̣n xâuejńu hôolxf̉ trong lòng nêuehgn sinh sơxunj̣ hãi, bôolxf̣ dạng khôolxfng còn khoa trưlbdxơxunjng thâuejnm trâuejǹm nhưlbdx trưlbdxơxunj́c. Phạm Hùng cưlbdxơxunj̀I lạnh môolxf̣t tiêuehǵng, khinh khỉnh quay đolxfâuejǹu lạI, khôolxfng thèm nhìn hărygán nưlbdx̃a, nói: “Các ngưlbdxơxunji rôolxf́t cuôolxf̣c muôolxf́n tính thêuehǵ nào đolxfâuejny?”

 

Đjtymoạn Nhưlbdxxunjn ha hả cưlbdxơxunj̀I lạnh, nói: “Khôolxfng câuejǹn nói nhiêuehg̀u, vâuejñn là theo ưlbdxơxunj́c đolxfịnh giưlbdx̃a chúng ta, qua cái thâuejńt đolxfâuejǹu tiêuehgn của sưlbdx phụ, đolxfêuehg̉ sau khi lão nhâuejnn gia đolxfi rôolxf̀I, chúng ta ngày tơxunj́I ơxunj̉ tạI linh đolxfưlbdxơxunj̀ng này lạI quyêuehǵt đolxfịnh xem cuôolxf́I cùng ai là ngưlbdxơxunj̀I ngôolxf̀I lêuehgn vị trí này!”

 

Phạm Hùng hung tơxunj̣n trưlbdx̀ng mărygát nhìn Đjtymoạn Nhưlbdxxunjn và Trình Vôolxf Nha, hai ngưlbdxơxunj̀I sưlbdx đolxfêuehg̣ hărygán nhìn nhãn sărygác của hărygán cũng khôolxfng gărygạp chút thiêuehg̣n ý nào. Môolxf̣t lát sau, Phạm Hùng chơxunj̣t chuyêuehg̉n ngưlbdxơxunj̀I, bưlbdxơxunj́c dài ra khỏI linh đolxfưlbdxơxunj̀ng, môolxf̣t đolxfám ngưlbdxơxunj̀I cũng liêuehg̀n theo sau hărygán đolxfi ra. Trình Vôolxf Nha và Đjtymoạn Nhưlbdxxunjn sau đolxfó cũng đolxfêuehg̀u mang theo nhâuejnn mã rút lui. Trêuehgn linh đolxfưlbdxơxunj̀ng, nhanh chóng chỉ còn lạI Tâuejǹn Vôolxf Viêuehgm môolxf̣t thâuejnn lărygảng lărygạng quỳ trêuehgn đolxfâuejńt thủ hôolxf̣ linh cưlbdx̃u.

 

Cũng khôolxfng biêuehǵt trảI qua bao lâuejnu, xâuejńp tiêuehg̀n giâuejńy trong tay Tâuejǹn Vôolxf Viêuehgm đolxfêuehg̀u thả vào châuejṇu đolxfôolxf̀ng thiêuehgu đolxfôolxf́t hêuehǵt sạch sẽ, hărygán mơxunj́I tưlbdx̀ tưlbdx̀ ngưlbdxơxunj́c đolxfâuejǹu lêuehgn, ánh mărygát của hărygán bêuehgn dưlbdxơxunj́I làn lụa trărygáng, lạnh lẽo khôolxfng chút màu sărygác.

 

“Sưlbdx phụ…”, thanh âuejnm hărygán nhỏ đolxfêuehǵn mưlbdx́c chỉ chính hărygán nghe lọt, “Su phu..!Ngưlbdxơxunj̀I thâuejńy rôolxf̀I chưlbdx́, mâuejńy kẻ đolxfó chính là đolxfôolxf̀ đolxfẹ của ngưlbdxơxunj̀I, thủ hạ của ngưlbdxơxunj̀i….”

 

Góc miêuehg̣ng lạnh lùng của Tâuejǹn Vôolxf Viêuehgm, châuejǹm châuejṇm nôolxf̉I lêuehgn môolxf̣t nụ cưlbdxơxunj̀I lạnh, lạnh lẽo và khôolxfng mang theo môolxf̣t chút cảm tình nào.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.