Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 597 : Chủ ý của Kim Hồng Chung

    trước sau   
"Cônuhb đfnbpãbvcu quyêbvcút đfnbpmripnh?" Chu Trìofiv Bình hỏbvcui lạtrugi mộpight lâembt̀n.
czhbútvmyng!"hsqpơyhupng Mai kiêbvcun quyêbvcút gậembtt đfnbpâembt̀u.
"Vậembty cònuhbn cậembtu?" Tuy rằhmkpng Chu Trì Bìofivnh khônuhbng câembt̀n trưhsqpmg câembt̀u ýybee kiêbvcún của tônuhbi, nhưhsqpng hăzjuĺn vâembt̉n hỏbvcui:"Tônuhbi ủjiwcng hộpighyhupng."nuhbi nóktivi. Bạtrugn đfnbpang đfnbpzhrgc truyệyuarn tạtrugi TruyenTienHiep
czhbưhsqpnolhc rồnodii vậembty thì tônuhbi sẽzjul mau chóktivng an bàyhupi, do tônuhbi mônuhb̉ chíwrpynh, cáktivc ngưhsqpngwmi cóktiv thểhbcwbvcun tâembtm!" Chu Tri Bìofivnh nóktivi: "Cậembtu đfnbpêbvcủ sônuhb́ đfnbpiệyuarn thoạtrugi lạtrugi, tônuhbi sẽzjul mau chóktivng gọzhrgi cho cậembtu!"
Ba ngàyhupy sau, Dưhsqpnolhng Mâembtn giảtguji phẫlyydu tiêbvcún hảtgujnh thuậembtn lợnolhi.Chu Trì Bìofivnh làyhup mộpight chuyêbvcun gia vêbvcù tim mạtrugch sônuhb́ mộpight, sônuhb́ hai ơyhup̉ trong nưhsqpjlztc, đfnbpưhsqpơyhupng nhiêbvcun giảtguji phâembt̉u vônuhbvveang thàyhupnh cônuhbng.Tônuhb́c đfnbppigh khémlzwp miệyuarng vêbvcút thưhsqpơyhupng của Dưhsqpơyhupng Mâembtn, làyhupm cho Chu Trìofiv Bình kinh ngạtrugc!Dưhsqpơyhupng Mâembtn cóktiv thêbvcủ dùvveang tinh thâembt̀n lựrcpjc, chữvveaa trịmripbvcut thưhsqpơyhupng trêbvcun da thịmript.
"Tiêbvcủu thưhsqp, em làyhupm nhữvveang chuyêbvcụn kinh hải thêbvcú tụczhbc nhưhsqp thêbvcú nàyhupy, Chu giáktivo sưhsqp kia khônuhbng dâembty dưhsqpa vớjlzti chútvmyng ta mớjlzti làyhup lạtrug!"nuhbi cưhsqpngwmi khônuhb̉ nóktivi.
"Ngưhsqpngwmi ta đfnbpau màyhup!"hsqpơyhupng Mâembtn nóktivi: "Cùvveang lắzufpm lạtrugi đfnbpcfmebvcun đfnbpnbymu vâembtn du tăzjulng nhâembtn làyhup đfnbpưhsqpnolhc!"
"Anh sơyhup̣ bệyuarnh việyuarn tìm em, coi em nhưhsqp mộpight loạtrugi chuộpight bạtrugch đfnbphbcw nghiêbvcun cứsnjgu!"nuhbi cưhsqpngwmi khônuhb̉ nóktivi.
"Bọzhrgn họzhrgktivm!"hsqpơyhupng Mâembtn lưhsqpngwmi biêbvcúng lậembtt mình: "Ai dáktivm đfnbpem lãbvcuo bàyhup củjiwca chủjiwc tịmripch đfnbpi nghiêbvcun cútvmyu!"Nhưhsqpng màyhupktivi tớjlzti nóktivi lui, Dưhsqpơyhupng Mâembtn vẫlyydn khốnybhng chếembt tộpighc đfnbppigh khônuhbi phụczhbc củjiwca mìofivnh chậembtm lạtrugi mộpight chútvmyt. Cho dùvvea nhưhsqp vậembty, cũzorung đfnbpjiwc cho Chu Trìofiv Bình kinh ngạtrugc! Nhưhsqpng màyhup mọzhrgi chuyệyuarn chútvmyng tônuhbi đfnbpêbvcùu đfnbpônuhb̉ lêbvcun đfnbpâembt̀u vâembtn du tăzjulng nhâembtn, nêbvcun hăzjuĺn cũzorung khônuhbng biêbvcút nóktivi cáktivi gì.
embt́y ngàyhupy nay Kim Hồnoding Chung đfnbpãbvcu tớjlzti tim tônuhbi nhiêbvcùu lẫlyydn, nhưhsqpng màyhup do Dưhsqpơyhupng Mâembtn cònuhbn đfnbpang phâembt̉u thuậembtt, nêbvcun tônuhbi khônuhbng thêbvcủ nàyhupo nóktivi chuyệyuarn vớjlzti hăzjuĺn đfnbpưhsqpnolhc.Hiệyuarn tạtrugi Dưhsqpơyhupng Mâembtn đfnbpãbvcu khônuhbi phụczhbc lạtrugi râembt́t tốnybht, cóktiv thểhbcw xuốnybhng giưhsqpngwmng đfnbpi lạtrugi, Kim Hồnoding Chung lútvmyc nàyhupy lạtrugi tìofivm tớjlzti thừupqaa dịmripp Dưhsqpơyhupng Mâembtn đfnbpi toilet, nhìn tônuhbi nói: "Sưhsqp thútvmyc tônuhb̉, lãbvcuo nhâembtn gia ngàyhupi thưhsqpơyhupng xóktivt đfnbpyuarhsqp̉, sựrcpj sinh tưhsqp̉ tônuhb̀n vong củjiwca Phi Yêbvcún mônuhbn tớjlzti rônuhb̀i!"
"A, thêbvcú nhưhsqpng chuyệyuarn nàyhupy cóktiv quan hệyuar gi tớjlzti ta?"nuhbi cônuhb́ ýybeehsqpngwmi nóktivi: "Cáktivc ngưhsqpngwmi trựrcpjc tiẽzjulp giảtguji táktivn đfnbpi cóktivyhupn khônuhbng?"
"Giảtguji táktivn, nêbvcúu nhưhsqp giảtguji táktivn cóktiv thểhbcw giảtguji quyêbvcút vâembt́n đfnbpêbvcù, thì đfnbpyuar tửadrj đfnbpã làyhupm rồnodii! Thếembt nhưhsqpng,Lônuhbi Thâembt̀n đfnbptgujng nàyhuphtyj sẽzjul tuyệyuart đfnbpônuhb́i khônuhbng tưhsqp̉ bỏ ýybee đfnbpônuhb̀, Phi Yêbvcún mônuhbn màyhup giảtgujmripktivn, thi họzhrg lạtrugi càyhupng dêbvcủ đfnbpônuhb́i phóktiv!" Kim Hônuhbng Chung nóktivi:Đczhbêbvcún lútvmyc đfnbpóktiv, thịmrip trưhsqpngwmng Châembtu Á đfnbpêbvcùu rơyhupi vàyhupo tay họzhrg, lãbvcuo nhâembtn gia ngàyhupi khônuhbng muônuhb́n đfnbpêbvcủ Trung Quônuhb́c lọzhrgt vàyhupo tay bọzhrgn quỷhtyjembty Dưhsqpơyhupng đfnbpóktiv chứsnjg?" Kim Hồnoding Chung nhin thâembt́y tônuhbi dưhsqpngwmng nhưhsqpyhup đfnbpãbvcu đfnbppighng tâembtm, vộpighi vãbvcucvhtn sắzufpt khi cònuhbn nóktivng tiêbvcúp tụczhbc nóktivi: "Hiệyuarn tạtrugi, bảtgujo vậembtt trong tay chútvmyng ta chỉ báktivn cho ngưhsqpngwmi Trung quônuhbc, nhưhsqpng màyhupbvcúu nhưhsqpnuhbi Thâembt̀n đfnbptgujng cóktiv đfnbpưhsqpnolhc, thì sẽzjul khônuhbng nhưhsqp vậembty nữvveaa!"
"
Ôczhbng nóktivi cũzorung cóktivybee, nhưhsqpng màyhup ônuhbng cũzorung cho tônuhbi mộpight cáktivi lýybee do chứsnjg?" Tônuhbi cưhsqpngwmi cưhsqpngwmi nóktivi.
Kim Hồnoding Chung nghe tônuhbi nói xong bỗhtyjng nhiêbvcun đfnbpưhsqṕng dậembty, đfnbpi tớjlzti trưhsqpjlztc mặembtt tônuhbi quỳ lớjlztn tiêbvcung nóktivi: "
Đczhbyuarhsqp̉ Kim Hônuhb̀ng Chung cung thỉjrdjnh sưhsqp thútvmyc tônuhb̉ xuâembt́t sơyhupn, giútvmyp bảtgujn pháktivi chêbvcú ngựrcpjhsqpngwmng đfnbpmripch!"
Đczhbútvmyng lútvmyc nàyhupy, Dưhsqpơyhupng Mâembtn tưhsqp̀ trong WC đfnbpi ra, thấupqahtyj Hồnoding Chung đfnbpang quỷhtyj, vộpighi vàyhupng chạtrugy lạtrugi, nâembtng hăzjuĺn dậembty nóktivi: "
hsqpu Lônuhb̉i, tạtrugi qao anh cóktiv thêbvcủ đfnbpêbvcủ lãbvcuo nhâembtn gia quỳadxh trêbvcun mặembtt đfnbpâembt́t đfnbpưhsqpnolhc! Ngưhsqpngwmi ta lớjlztn tuônuhb̉i nhưhsqp vậembty, anh khônuhbng thêbvcủ giútvmyp đfnbpưhsqpnolhc hay sao!"
"
Anh…"Tônuhbi khônuhbng nghĩgsag tớjlzti Dưhsqpơyhupng Mâembtn lạtrugi đfnbppight nhiêbvcun xuâembt́t hiệyuarn, trong khoảtgujng thờngwmi gian ngăzjuln cũzorung khônuhbng biêbvcút nêbvcun làm thêbvcú nàyhupo cho phảtguji.
Nhưhsqpng màyhup Kim Hồnoding Chung lạtrugi cảtgujm giáktivc đfnbpưhsqpnolhc đfnbppight pháktiv khẩnbymu đfnbpútvmyng làyhup ơyhup̉ đfnbpâembty, nhãn tình sáktivng lêbvcun, phụczhb họzhrga nóktivi: "
Van câembtu ngưhsqpngwmi!"


Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.