Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 542 : Cô tại sao muốn tự sát?

    trước sau   
duwl trong vũivqgng nưyhzdynjbc tốduwli đtrdeen màtrde muốduwln tìgsxnm đtrdeưyhzdbezqc mộiphqt ngưyhzdonlgi, khôiulvng nghi ngờonlggsxn nữonlga, nófllw khófllw khăfsjln hơcftcn ởhpzo trêduwln bờonlg rấbrlft nhiềcnkku! Đkifqâpbaoy cũivqgng làtrde nguyêduwln nhâpbaon, ngưyhzdonlgi khábanuc rơcftci xuốduwlng đtrdeiphqng băfsjlng, thìgsxn ngưyhzdonlgi ởhpzoduwln trêduwln rấbrlft khófllwqhiyng cứqhiyu.
iulvi căfsjln bảfdsfn khôiulvng cábanuch nàtrdeo xábanuc đtrdewhyjnh đtrdeưyhzdbezqc vịwhyj tríqbxj củtkuja Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh! Nhưyhzdng màtrde nhờonlgfllwiulvi cófllw dịwhyjfsjlng, cho nêduwln mớynjbi cófllw thểssap nhìgsxnn rõshdn mọkifqi vậqzevt, Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh đtrdeújygang làtrde đtrdeang dữonlg nhiềcnkku làtrdenh íqbxjt!
Mặztomc dùjnpq khi nưyhzdynjbc đtrdeang chảfdsfy xiếwcfnt màtrde mờonlg mắkaeft thìgsxn khôiulvng phảfdsfi làtrde đtrdeiềcnkku tốduwlt, thếwcfn nhưyhzdng tôiulvi cũivqgng khôiulvng phảfdsfi làtrde ngưyhzdonlgi bìgsxnnh thưyhzdonlgng, màtrde chỉshdn trong mộiphqt lábanut đtrdeãshdnfllw thểssap thíqbxjch ứqhiyng đtrdeưyhzdbezqc, vàtrde nhìgsxnn rõshdn vạtpbmn vậqzevt!
iulvi nhìgsxnn khắkaefp nơcftci, cũivqgng khôiulvng phábanut hiệmknen ra thâpbaon ảfdsfnh củtkuja Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh! Đkifqiềcnkku nàtrdey làtrdem cho tôiulvi bốduwli rốduwli, chỉshdn mớynjbi cófllw mấbrlfy giâpbaoy, tạtpbmi sao nàtrdeng cófllw thểssap biếwcfnn mấbrlft nhanh nhưyhzd vậqzevy đtrdeưyhzdbezqc?
Tuyệmknet đtrdeduwli khôiulvng cófllw khảfdsffsjlng! Nghĩodhq tớynjbi đtrdeâpbaoy, tôiulvi tĩodhqnh tâpbaom lạtpbmi, quan sábanut đtrdewhyja hìgsxnnh xung quanh, thìgsxn chợbezqt phábanut hiệmknen gầuhtkn đtrdebrlfy cófllw nhữonlgng đtrdeábanum cỏjyga, màtrde gầuhtkn đtrdeábanum cỏjyga lạtpbmi làtrde mộiphqt đtrdeábanum san hôiulvtrdeu trắkaefng!
trde Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh lújygac nàtrdey đtrdeang bịwhyj kẹhybet ởhpzo đtrdeábanum san hôiulvtrdey, cófllw thểssap thấbrlfy đtrdeưyhzdbezqc hai vai trắkaefng nhưyhzd ngọkifqc củtkuja nàtrdeng. Bạtpbmn đtrdeang đtrdekifqc truyệmknen tạtpbmi TruyenTienHiep
fllwa ra làtrde nhưyhzd vậqzevy! Làtrden da củtkuja Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh vốduwln trắkaefng, màtrdejygac trưyhzdynjbc tôiulvi đtrdeãshdn cởhpzoi sạtpbmch ábanuo củtkuja nàtrdeng, cho nêduwln bịwhyj lẫawvwn vàtrdeo đtrdeábanum san hôiulvtrdeu trắkaefng, nêduwln khófllwfllw thểssap phábanut hiệmknen!
Thấbrlfy đtrdeưyhzdbezqc mụizkac tiêduwlu, tôiulvi vộiphqi vàtrdeng nhanh chófllwng bơcftci qua đtrdeófllw, muốduwln kéjjkbo Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh lêduwln, thếwcfn nhưyhzdng tôiulvi kéjjkbo vàtrdei cábanui, mớynjbi phábanut hiệmknen, cábanui quầuhtkn củtkuja Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh bịwhyj mắkaefc vàtrdeo đtrdeábanum san hôiulv!
yhzdynjbi tìgsxnnh thẻivqg cấbrlfp bábanuch- tôiulvi đtrdeâpbaou cògerxn suy nghĩodhq nhiềcnkku làtrdem gìgsxn, trựqhiyc tiếwcfnp dùjnpqng lựqhiyc mộiphqt cábanui. chi nghe "xoẹhybet" mộiphqt tiêduwlng- cábanui quábanun củtkuja Ngõshdn Huỳynegnh Huỳynegnh vĩodhqnh viêduwln lưyhzdu lạtpbmi trêduwln đtrdeábanum san hôiulv!
Rấbrlft nhiềcnkku năfsjlm sau nàtrdey, cófllw nhữonlgng khoa họkifqc gia tớynjbi hồynjb nghiêduwln cứqhiyu, lạtpbmi đtrdeztomt ra nghi vấbrlfn, tạtpbmi sao trong hồynjbfllw quầuhtkn? Chẳlaohng lẽbqco đtrdeâpbaoy chíqbxjnh làtrde nhâpbaon ngưyhzdtrde ngưyhzdonlgi khábanuc vẫawvwn nófllwi tớynjbi hay sao?
Khi tôiulvi ôiulvm đtrdeưyhzdbezqc Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh lêduwln sơcftcn đtrdeiphqng, thìgsxn cảfdsf ngưyhzdonlgi Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh lújygac nàtrdey nhưyhzd mộiphqt con dêduwl trắkaefng, chỉshdngerxn cábanui nộiphqi khốduwltrdeu trắkaefng.
Bởhpzoi vìgsxnjnpqa hèqzev, cho nêduwln nộiphqi khốduwl củtkuja nàtrdeng cũivqgng tưyhzdơcftcng đtrdeduwli mỏjygang, nhìgsxnn nhưyhzd trong suốduwlt, mơcftc hồynjb nhìgsxnn thấbrlfy lơcftccftctrdei cọkifqng cỏjyga thơcftcm!
jygac nàtrdey Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh cũivqgng khôiulvng hôiulvn mêduwl, màtrde lạtpbmi vôiulvjnpqng tỉshdnnh tábanuo.
Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh cũivqgng khôiulvng ngạtpbmi ábanunh mắkaeft củtkuja tôiulvi đtrdeang ngâpbaoy đtrdetpbmi nhìgsxnn vàtrdeo nơcftci đtrdeófllw. Tôiulvi nhìgsxnn nàtrdeng, vừnndya tứqhiyc lạtpbmi vừnndya yêduwlu thưyhzdơcftcng. Ai, côiulv khôiulvng cófllw chuyệmknen gìgsxntrdem, cũivqgng đtrdenndyng nghĩodhq tớynjbi tựqhiybanut chứqhiy!
Mộiphqt lábanut sau, Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh chậqzevm rãshdni ngồynjbi xổuwotm bêduwln đtrdeduwlng lửborpa, khófllwc ògerxa lêduwln. Tôiulvi vẫawvwn luôiulvn làtrde nhưyhzd vậqzevy, hơcftcn nữonlga đtrdeãshdnfllwi rồynjbi, tôiulvi sợbezq nhấbrlft chíqbxjnh làtrdeyhzdynjbc mắkaeft củtkuja nữonlg
nhâpbaon!
Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh khófllwc rấbrlft làtrde thưyhzdơcftcng tâpbaom, nhưyhzdng màtrde lầuhtkn nàtrdey lạtpbmi khôiulvng cófllwtrdenh đtrdeiphqng gìgsxn đtrdeưyhzdbezqc cho làtrde quábanu khíqbxjch, nàtrdeng chỉshdn ngồynjbi yêduwln nơcftci đtrdeófllw, thâpbaon thểssap mềcnkkm mạtpbmi khôiulvng ngừnndyng run lêduwln.
iulvi thởhpzotrdei đtrdei tớynjbi bêduwln cạtpbmnh nàtrdeng, vỗegwh nhẹhybetrdeo bờonlg vai nàtrdeng, nhẹhybe giọkifqng nófllwi:
kifqnndyng khófllwc! Tôiulvi đtrdeâpbaou phảfdsfi cófllw ývkhh đtrdeófllw, nếwcfnu nhưyhzdiulv tứqhiyc giậqzevn. Thìgsxn cứqhiy trújygat lêduwln ngưyhzdonlgi tôiulvi làtrde đtrdeưyhzdbezqc rồynjbi, tạtpbmi sao phảfdsfi đtrdei tựqhiybanut cơcftc chứqhiy!"
pbaou nàtrdey củtkuja tôiulvi thựqhiyc chấbrlft làtrde mộiphqt câpbaou nófllwi khíqbxjch, đtrdeiềcnkku nàtrdey lạtpbmi làtrdem cho Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh kíqbxjch đtrdeiphqng:
"Tôiulvi tựqhiybanut? Hừnndy, cògerxn khôiulvng phảfdsfi bởhpzoi vìgsxn anh hay sao... ôiulv ôiulv... Nếwcfnu nhưyhzd khôiulvng phảfdsfi anh muốduwln tựqhiybanut, thìgsxn sao cófllw thểssap xuấbrlft hiệmknen nhiềcnkku chuyệmknen nhưyhzd vậqzevy, bâpbaoy giờonlg lạtpbmi cògerxn trábanuch tôiulvi... Tạtpbmi sao anh lạtpbmi khôiulvng cófllwyhzdơcftcng tâpbaom nhu vậqzevy... ôiulv ôiulv!"
iulvi muốduwln tựqhiybanut lújygac nàtrdeo? Tôiulvi khôiulvng hiểssapu, hỏjygai lạtpbmi:
"Côiulvfllwi cábanui gìgsxn? Côiulvfllwi tôiulvi muốduwln tựqhiybanut?"
"Hừnndy, thếwcfntrdeo, anh cògerxn khôiulvng chịwhyju nhậqzevn hay sao, tuy tôiulvi hôiulvn mêduwl, nhưyhzdng khôiulvng mấbrlft tríqbxj nhớynjb, cho nêduwln chuyệmknen lújygac trưyhzdynjbc tôiulvi biếwcfnt rấbrlft rõshdntrdeng!"
Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh nghe xong lờonlgi củtkuja tôiulvi, đtrdeãshdn quêduwln mấbrlft cảfdsf thưyhzdơcftcng tâpbaom, phẫawvwn nộiphqfllwi.
"Tôiulvi đtrdeâpbaou cófllw biếwcfnt, lújygac đtrdeófllwtrdeiulvtrdem tôiulvi sợbezq, nêduwln tôiulvi mớynjbi néjjkbm côiulv xuốduwlng vábanuch nújygai, sao cófllw thểssap đtrdeuwot hếwcfnt mọkifqi chuyềcnkkn lêduwln đtrdeuhtku tôiulvi chứqhiy?"
iulvi càtrdeng nghe càtrdeng kỳyneg quábanui Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh khôiulvng phảfdsfi làtrde sợbezq quábanufllwa hồynjb đtrdeynjb đtrdeófllw chứqhiy?
"Tôiulvi làtrdem anh sợbezqjygac nàtrdeo? Anh nófllwi cábanui gìgsxn đtrdeófllw? Lẽbqcotrdeo vìgsxn anh nhảfdsfy xuốduwlng nưyhzdynjbc lầuhtkn thứqhiy hai nêduwln đtrdeãshdnfllwa hồynjb đtrdeynjb rồynjbi?"
Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh tỉshdn mỉshdn nhìgsxnn tôiulvi:
"Anh khôiulvng nhớynjbshdn? Lújygac đtrdeófllw anh đtrdeqhiyng cạtpbmnh vábanuch nújygai, thâpbaon hìgsxnnh cứqhiy đtrdeonlg ra, trong miệmkneng cògerxn lẩypaem bẩypaem, rõshdntrdeng làtrde muốduwln tựqhiybanut, tôiulvi hảfdsfo tâpbaom đtrdei tớynjbi an ủtkuji anh vàtrdei câpbaou, khôiulvng ngờonlggerxn chưyhzda kịwhyjp nófllwi đtrdeãshdn bịwhyj anh quăfsjlng xuốduwlng vábanuch nújygai! Anh đtrdenndyng cófllwtrde chốduwli nữonlga nha."
"Tôiulvi tựqhiybanut?"
iulvi nghe xong Ngộiphq Huỳynegnh Huỳynegnh giảfdsfi thíqbxjch, khôiulvng biếwcfnt làtrdeduwln khófllwc hay nêduwln cưyhzdonlgi! Hiểssapu lầuhtkm, rấbrlft hófllwa ra làtrde hiểssapu lầuhtkm:
"Tôiulvi đtrdeâpbaou cófllw muốduwln tựqhiybanut, tôiulvi tớynjbi nơcftci nàtrdey, làtrdegsxnfllw mộiphqt chuyệmknen rấbrlft trọkifqng yếwcfnu, lújygac đtrdeófllwiulvi đtrdeang quan sábanut đtrdewhyja hìgsxnnh, thìgsxn bịwhyj ngưyhzdonlgi ta vỗegwh mộiphqt cábanui, tôiulvi cho làtrdefllw ngưyhzdonlgi muốduwln hạtpbmi tôiulvi, cho nêduwln mớynjbi néjjkbm xuốduwlng dưyhzdynjbi."
"A?"
Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh nghe xong hábanu to miệmkneng:
"Cábanui gìgsxn? Anh khôiulvng phảfdsfi muốduwln tựqhiybanut?"
"Nófllwi nhảfdsfm, tôiulvi đtrdeang sốduwlng tốduwlt, tựqhiybanut làtrdem cábanui rắkaefm gìgsxn, tôiulvi xin côiulv, Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh đtrdetpbmi tiểssapu thưyhzd, ngưyhzdonlgi đtrdeqhiyng bêduwln bờonlg biểssapn nhiềcnkku nhưyhzd vậqzevy, ai cũivqgng muốduwln tựqhiybanut hay sao?"
"Sao cófllw thểssap vậqzevy!"
Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh tứqhiyc giậqzevn đtrdeqhiyng dậqzevy chỉshdntrdeo ngưyhzdonlgi củtkuja tôiulvi hổuwotn hểssapn kêduwlu lêduwln:
"Anh cófllw ývkhhgsxn! Tôiulvi cófllw ývkhh tốduwlt tớynjbi khuyêduwln anh, tạtpbmi sao anh cófllw thểssapfllwi nhưyhzd vậqzevy chứqhiy! Hơcftcn nữonlga, lújygac đtrdeófllwiulvi đtrdeâpbaou biếwcfnt làtrde anh, trong lògerxng tôiulvi chỉshdn nghĩodhq, mìgsxnnh thấbrlfy chếwcfnt màtrde khôiulvng cứqhiyu thìgsxn sao đtrdeưyhzdbezqc! Cha tôiulvi từnndy nhỏjyga đtrdeãshdn dạtpbmy tôiulvi vàtrde em trai, phảfdsfi tíqbxjch cựqhiyc làtrdem việmknec nghĩodhqa, cứqhiyu ngưyhzdonlgi!"
qbxjch cựqhiyc làtrdem việmknec nghĩodhqa, cứqhiyu ngưyhzdonlgi? Khôiulvng hổuwottrde con cábanui trong gia đtrdeìgsxnnh quâpbaon nhâpbaon! Nghe xong câpbaou nófllwi củtkuja nàtrdeng làtrdem cho tôiulvi muốduwln bậqzevt cưyhzdonlgi, hai chịwhyj em nhàtrdetrdey thựqhiyc đtrdeújygang làtrde...!
Ngôiulv mậqzevp mạtpbmp nghe theo cha hắkaefn, tíqbxjch cựqhiyc làtrdem việmknec nghĩodhqa, tớynjbi mứqhiyc ẩypaeu đtrdefdsf vớynjbi cảfdsf ngưyhzdonlgi ngoạtpbmi quốduwlc!
Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh muốduwln cứqhiyu ngưyhzdonlgi, nhưyhzdng màtrdeiulvi đtrdeâpbaou cófllw muốduwln chếwcfnt!
Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh đtrdeqhiyng dậqzevy, toàtrden thâpbaon lậqzevp tứqhiyc hiệmknen ra trưyhzdynjbc mắkaeft củtkuja tôiulvi, màtrde giờonlg khắkaefc nàtrdey tôiulvi đtrdeang ngồynjbi xổuwotm trêduwln mặztomt đtrdebrlft, Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh lạtpbmi đtrdeqhiyng, cho nêduwln tam giábanuc thầuhtkn bíqbxj kia vừnndya vặztomn ởhpzo trưyhzdynjbc mặztomt củtkuja tôiulvi, tôiulvi ngẩypaeng đtrdeuhtku nhìgsxnn lêduwln, thìgsxn thấbrlfy hai ngọkifqn nújygai cao chófllwt vófllwt!
ivqgng khôiulvng biếwcfnt làtrde nha đtrdeuhtku nàtrdey cófllw thầuhtkn kinh hay khôiulvng cứqhiy thảfdsf lỏjygang ngưyhzdonlgi nhưyhzd thếwcfntrdey, dụizkac hỏjygaa củtkuja tôiulvi khôiulvng bạtpbmo phábanut mớynjbi làtrde lạtpbm!
kifqưyhzdbezqc rồynjbi, đtrdenndyng nófllwng giậqzevn, chuyệmknen nàtrdey đtrdecnkku tạtpbmi tôiulvi đtrdeưyhzdbezqc chưyhzda, tôiulvi nhậqzevn sai!"
iulvi khuyêduwln giảfdsfi nófllwi:
"Côiulv xem, côiulvtrde mộiphqt côiulvbanui, cửborp đtrdeqhiyng trưyhzdynjbc mặztomt nam nhâpbaon nhưyhzd vậqzevy, sẽbqco tạtpbmo nêduwln ảfdsfnh hưyhzdhpzong khôiulvng tốduwlt!"
"Ảssapnh hưyhzdhpzong?"
iulvi nófllwi câpbaou nàtrdey, đtrdeújygang làtrde chạtpbmm vàtrdeo nỗegwhi đtrdeau củtkuja Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh, vừnndya mớynjbi níqbxjn khófllwc thìgsxn lạtpbmi lậqzevp tứqhiyc khófllwc nhưyhzdivqg đtrdeábanui lêduwl hoa:
"Tôiulvi thìgsxn sợbezqgsxnfdsfnh hưyhzdhpzong? Hôiulvn thìgsxnivqgng bịwhyjiulvn rồynjbi, sờonlgivqgng bịwhyj sờonlg rồynjbi, dùjnpq sao anh cũivqgng đtrdeâpbaou cófllw ývkhh đtrdewhyjnh chịwhyju trábanuch nhiệmknem, tôiulvi giờonlg chỉshdntrde mộiphqt bôiulvng hoa tàtrden, anh cứqhiyjnpqy tiệmknen màtrde xem đtrdei, tôiulvi chẳlaohng thèqzevm đtrdessap ývkhh!"
fllwi xong, nàtrdeng cògerxn cốduwl ývkhh ưyhzdjnpqn ngựqhiyc!
Đkifqiphqng tábanuc ưyhzdjnpqn ngựqhiyc củtkuja nàtrdeng khôiulvng quan trọkifqng, màtrdetrdebanui giảfdsfi đtrdebrlft kia lạtpbmi vừnndya vặztomn đtrdeưyhzda tớynjbi trưyhzdynjbc mặztomt củtkuja tôiulvi!
duwl khoảfdsfng cábanuch gầuhtkn nhưyhzd vậqzevy, tôiulvi thậqzevm chíqbxjfllw thểssap ngửborpi đtrdeưyhzdbezqc mùjnpqi hưyhzdơcftcng xửborp nữonlg củtkuja Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh, đtrdeâpbaoy đtrdeújygang làtrde loạtpbmi hoocmon kíqbxjch thíqbxjch dụizkac hỏjygaa củtkuja nam nhâpbaon nhấbrlft!
iulvi thựqhiyc sựqhiy muôiulvn thưyhzdhpzong thứqhiyc mộiphqt chújygat nhưyhzdng màtrdevkhh tríqbxj cho tôiulvi biếwcfnt, nếwcfnu làtrdem nhưyhzd vậqzevy, thìgsxn khẳlaohng đtrdewhyjnh tôiulvi sẽbqco chếwcfnt!
Đkifqâpbaoy khôiulvng phảfdsfi thờonlgi gian ve vãshdnn, nếwcfnu nhưyhzdiulvi chỉshdn chạtpbmm môiulvi vàtrdeo mộiphqt cábanui, thìgsxn chắkaefc chắkaefn nữonlg bạtpbmo long nàtrdey sẽbqcojnpqng phábanut!
jygac mớynjbi đtrdeuhtku, Ngôiulv Huynh Huỳynegnh khôiulvng nhậqzevn thứqhiyc đtrdeưyhzdbezqc, đtrdeiphqng tábanuc củtkuja nàtrdeng làtrde siêduwlu cấbrlfp YY trong truyềcnkkn thuyếwcfnt, nhưyhzdng khi bịwhyjcftci thởhpzofllwng hổuwoti củtkuja tôiulvi phảfdsftrdeo, nha đtrdeuhtku kia rốduwlt cụizkac cũivqgng ývkhh thứqhiyc đtrdeưyhzdbezqc mìgsxnnh làtrdem đtrdeiphqng tábanuc nhưyhzd vậqzevy mậqzevp mờonlg tớynjbi mứqhiyc nàtrdeo!
jygac nãshdny Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh bịwhyj lửborpa giậqzevn che khuấbrlft, nêduwln khôiulvng quan tâpbaom đtrdeiềcnkku gìgsxn cảfdsf, thếwcfn nhưyhzdng bâpbaoy giờonlg, Ngôiulv Huỳynegnh Huỳynegnh đtrdeãshdngsxnnh tĩodhqnh hơcftcn, khuôiulvn mặztomt nhỏjyga nhăfsjln đtrdejygaduwln, vộiphqi vãshdn ngồynjbi xổuwotm xuốduwlng, dùjnpqng hai đtrdeuhtku gốduwli che ngựqhiyc mìgsxnnh lạtpbmi.
Nhưyhzdng màtrdeyhzd thếwcfn nhưyhzd vậqzevy, lạtpbmi thựqhiyc sựqhiytrde mộiphqt đtrdeiphqng tábanuc mêduwl ngưyhzdonlgi!


Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.