Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 500 : Công ty Mạng Trương Dương (2)

    trước sau   
"Cậzvrlu cứgixe thoảhdabi máusjhi."
Mạdppwnh Thạdppwnh Thạdppwnh đhwotãfhbm quyếnaupt đhwotwirhnh hủksbwy bỏisyv vớtfxni ngưawyblwzui kháusjhc hàttvtng nàttvty. Tuy rằgixeng côfocmng ty Mạdppwng Trưawybơbjrhng Dưawybơbjrhng làttvtfocmng ty Mạdppwng lớtfxnn nhấxeaft cảhdabawybtfxnc, nếnaupu nhưawybsqai thểqvuw duy trìekff thìekff sẽzefrsqai lợclgni nhưawybng khôfocmng phảhdabi vìekff vậzvrly màttvtttvtng phảhdabi ủksbwy khuấxeaft mìekffnh.
"Côfocm tớtfxni lúbrznc đhwotósqai đhwotksbwng hốhdabi hậzvrln, hắcjnvc hắcjnvc, Côfocmng ty củksbwa chúbrznng tôfocmi nămvedm nay chuẩburcn bịwirh mởgrca 12 đhwotdppwi lýcefz, đhwotylgzng thờlwzui mua thêcebom 6000 máusjhy típinfnh!"
Trưawybơbjrhng Minh đhwotcjnvc ýcefzsqaii:
"Nếnaupu nhưawybhwoty giờlwzufocm cầsgyju xin tôfocmi, đhwotylgzng ýcefzttvtm bạdppwn gáusjhi củksbwa tôfocmi, thìekff chuyệcjykn cũiswg bỏisyv qua!"
"Cậzvrlu nằgixem mơbjrh đhwoti!"
Mạdppwnh Thanh Thanh hừksbw lạdppwnh mộlwzut tiếnaupng chui vàttvto trong xe, tôfocmi nhìekffn Trưawybơbjrhng Minh, ngưawyblwzui
ttvty làttvt củksbwa Côfocmng ty Mạdppwng Trưawybơbjrhng Dưawybơbjrhng?
Sau khi chúbrznng tôfocmi đhwoti, Trưawybơbjrhng Minh lấxeafy đhwotiệcjykn thoạdppwi ra gọqjxpi mộlwzut cuộlwzuc:
"Cha, con tiệcjykn nhâhwotn Mạdppwnh Thanh Thanh kia đhwotburcy xe củksbwa con xuốhdabng suốhdabi!"
"Cáusjhi gi? Con nósqaii cáusjhi gìekff? Nósqaiusjhm đhwotburcy xe củksbwa con xuốhdabng suốhdabi? Nósqaisqai khi lựetekc lớtfxnn nhưawyb
vậzvrly sao?"

Trưawybơbjrhng Dưawybơbjrhng kỳcwgg quáusjhi hỏisyvi.
"Làttvtekffnh nhâhwotn củksbwa ảhdab nhưawybng con mặfocmc kệcjyk, con muốhdabn chấxeafm dứgixet hợclgnp đhwotylgzng vớtfxni côfocmng ty đhwotósqai, Tậzvrlp đhwotttvtn Tâhwotn Thiêcebon chẳksbwng phảhdabi làttvt tậzvrlp đhwotttvtn đhwotdppwi diệcjykn cấxeafp tinh củksbwa Tậzvrlp đhwotttvtn Áclgnnh Rạdppwng Ðôfocmng hay sạdppwo, chúbrznng tôfocmi hợclgnp táusjhc vớtfxni họqjxpttvt đhwotưawybclgnc!"
Trưawybơbjrhng Minh thầsgyjm nghĩzvrl, đhwotơbjrhn đhwotfocmt hàttvtng mấxeafy ngàttvtn vạdppwn, Xem Mạdppwnh Thạdppwnh Thạdppwnh hốhdabi hậzvrln
nhưawyb thếnaupttvto!
"Ðúbrznng vậzvrly, quảhdabn lýcefz củksbwa bọqjxpn họqjxp 2 ngàttvty trưawybtfxnc đhwotãfhbm tiếnaupp xúbrznc vớtfxni cha, ưawybu đhwotãfhbmi hơbjrhn côfocmng ty Thanh Mộlwzung nhiềsgyju! Mộlwzut láusjht nữkitha cha sẽzefr cho ngưawyblwzui liêcebon hệcjyk, đhwotưawybclgnc rồylgzi, cósqai cầsgyjn sai ngưawyblwzui giáusjho huấxeafn con tiệcjykn nhâhwotn nàttvty khôfocmng?"
Trưawybơbjrhng Dưawybơbjrhng nósqaii.
"Chuyệcjykn nàttvty cha khôfocmng cầsgyjn quan tâhwotm, con tựetek biếnaupt xửtgticefz!"
Trưawybơbjrhng Minh phẫvfgkn hậzvrln nósqaii.
"Chúbrzn Triệcjyku, chúbrzn lậzvrlp tứgixec pháusjht đhwoti mộlwzut thôfocmng báusjho, toàttvtn diệcjykn chấxeafm dứgixet tấxeaft cảhdabusjhc mặfocmt hợclgnp táusjhc vớtfxni Côfocmng ty Mạdppwng Trưawybơbjrhng Dưawybơbjrhng."focmi quay đhwotiệcjykn thoạdppwi nhâhwotn nhạdppwt nósqaii.
"Anh vừksbwa gọqjxpi đhwotiệcjykn thoạdppwi cho ai vậzvrly" Thạdppwnh Thanh hỏisyvi.
"Mộlwzut ngưawyblwzui bạdppwn"focmi đhwotáusjhp.
"Chúbrzn Triệcjyku? Khôfocmng phảhdabi làttvt tổclgnng giáusjhm đhwothdabc củksbwa Tậzvrlp đhwotttvtn Áclgnnh Rạdppwng Ðôfocmng đhwotósqai chứgixe?"
Mạdppwnh Thạdppwnh Thạdppwnh thấxeafy tôfocmi trảhdab lờlwzui suy đhwotusjhn ra đhwotdppwi kháusjhi.
"Ðúbrznng, em rấxeaft thôfocmng minh."focmi cũiswgng khôfocmng dấxeafu Mạdppwnh Thanh Thanh.
"Tạdppwi sao anh lạdppwi quan ôfocmng ta?"
Thạdppwnh Thanh cósqai chúbrznt quáusjhi, nàttvtng vẫvfgkn cảhdabm thấxeafy tôfocmi rấxeaft thầsgyjn bípinf, trêcebon ngưawyblwzui dưawyblwzung nhưawybsqai nhiềsgyju bípinf mậzvrlt khôfocmng muốhdabn ngưawyblwzui biếnaupt.
"Ha ha, bởgrcai vìekff ôfocmng làttvtttvt cha củksbwa Triệcjyku Nhan Nghiêcebon."
Tộlwzui cưawyblwzui cưawyblwzui nósqaii.
"Triệcjykn Nhạdppwn Nghiêcebon? Em cósqai nghe nósqaii đhwotâhwoty làttvt Hoạdppw hậzvrlu giảhdabng đhwotưawyblwzung, vàttvtiswgng làttvt mộlwzut trong nhữkithng bạdppwn gáusjhi củksbwa anh"
Mạdppwnh Thanh Thanh chua xósqait nósqaii, cộlwzu ýcefz đhwotem hai chữkith "mộlwzut trong"mvedng thêcebom ngữkith khípinf.
"Thếnaupttvto, em ghen a?"
Tộlwzui nhìekffn Mạdppwnh Thanh Thạdppwnh, đhwotwirhnh đhwotusjhn xem nàttvtng đhwotang suy nghĩzvrlekff.
"Muốhdabn ghen cũiswgng chẳksbwng đhwotưawybclgnc! Nhưawybng em rấxeaft kỳcwgg quáusjhi, dưawyblwzung nhưawyb gia thếnaup mỗmpsxi bạdppwn gáusjhi anh đhwotsgyju khôfocmng giốhdabng nhau, vậzvrly thìekff tạdppwi sao họqjxp lạdppwi đhwotsgyju yêcebou anh? Lạdppwi còfocmn cam tâhwotm tìekffnh nguyệcjykn chia sẻtfxn ngưawyblwzui yêcebou cơbjrh chứgixe?"
Mạdppwnh Thanh Thanh khósqai hiểqvuwu hỏisyvi:
"Lẽzefrttvto cha mẹsadqusjhc nàttvtng cũiswgng đhwotylgzng ýcefz?"
"Trưawybtfxnc khi em hỏisyvi vấxeafn đhwotsgyjttvty thìekff nghĩzvrl lạdppwi bảhdabn thâhwotn em sẽzefr ra đhwotáusjhp áusjhn. Hơbjrhn nữkitha chẳksbwng phảhdabi cha em đhwotlwzung ýcefz hay sao"'
Tộlwzui cưawyblwzui cưawyblwzui:
"Hơbjrhn nữkitha đhwotylgzng ýcefzsqai chúbrznt quáusjh đhwotáusjhng làttvtm cho anh bâhwoty giờlwzu dụoftfc típinfnh vẫvfgkn còfocmn đhwotsgyjy tràttvtn nàttvty."
"Ðáusjhng ghénjeqt, cósqai thểqvuwsqaii chuyệcjykn nghiêcebom túbrznc mộlwzut chúbrznt hay khôfocmng!"
Thanh Thạdppwnh phìekffsqaii:
"Cha em thìekff kháusjhc, cha mẹsadq biếnaupt anh làttvt cháusjhu củksbwa Lưawybu Chấxeafn Hảhdabi do đhwotósqai mớtfxni nhưawyb vậzvrly, theo
em đhwotưawybclgnc biếnaupt thìekffmvedm nay Lưawybu Chẩburcn Hảhdabi mớtfxni tìekffm đhwotưawybclgnc mộlwzut ngưawyblwzui cháusjhu nhưawyb anh màttvt? Anh
đhwotksbwng nósqaii vớtfxni em làttvt Triệcjyku Nhan Nghiêcebon thípinfch anh cũiswgng ởgrca đhwotiểqvuwm nàttvty!"

focmi chậzvrlm rãfhbmi lắcjnvc đhwotsgyju, chuyệcjykn củksbwa tôfocmi vàttvt Nhan Nghiêcebon khôfocmng thểqvuwsqaii ba câhwotu làttvtjgkn, hơbjrhn nữkitha tìekffnh cảhdabm củksbwa làttvt thuầsgyjn túbrzny, khôfocmng cósqai bấxeaft kỳcwgg đhwotiềsgyju kiệcjykn nàttvto bêcebon trong cảhdab.
"Ðừksbwng làttvtm mọqjxpi chuyệcjykn phứgixec tạdppwp lêcebon nhưawyb vậzvrly, chẳksbwng lẽzefr em ởgrca vớtfxni anh cũiswgng làttvtekff gia thếnaup củksbwa anh? Trưawybtfxnc hôfocmm qua, em cămvedn bảhdabn khôfocmng biếnaupt anh làttvt ai đhwotúbrznng khôfocmng?"
focmi than thởgrca.
"Ðúbrznng thếnaup, nhưawybng bâhwoty giờlwzuttvtn đhwotếnaupn vấxeafn đhwotsgyj giảhdabi quyếnaupt! Ðưawybclgnc rồylgzi, nếnaupu anh làttvt cháusjhu củksbwa
awybu Chấxeafn Hảhdabi, lạdppwi làttvtfocmn phu củksbwa Lưawybu Duyệcjykt, vậzvrly thìekff sao còfocmn tớtfxni Tậzvrlp đhwotoảhdabn Thếnaup Kỷbjrh Mớtfxni làttvtm
focmng?"

Mạdppwnh Thanh Thanh cósqai chúbrznt nghi hoặfocmc:
"Lẽzefrttvto củksbwa Lưawybu gia còfocmn chưawyba đhwotksbw cho anh xửtgticefz hay khôfocmng?"
"Nếnaupu nhưawyb anh nósqaii Tậzvrlp đhwotttvtn Thếnaup Kỷbjrh Mớtfxni làttvt củksbwa anh, em cósqai tin khôfocmng?" _
Nếnaupu Mạdppwnh Thanh Thanh đhwotãfhbm thàttvtnh ngưawyblwzui củksbwa tôfocmi, nhữkithng chuyệcjykn nàttvty cho nàttvtng biếnaupt cũiswgng
khôfocmng sao.
"Củksbwa anh?"
Mạdppwnh Thanh Thanh sửtgting sốhdabt, bừksbwng tỉbrzjnh đhwotdppwi ngộlwzusqaii:
"Tráusjhch khôfocmng đhwotưawybclgnc, hósqaia ra làttvt nhưawyb vậzvrly, giờlwzu thìekff em đhwotãfhbm hiểqvuwu, khi em tớtfxni tậzvrlp đhwotttvtn củksbwa anh trộlwzum,
thìekff Sởgrca Cao lạdppwi nghe ýcefz kiếnaupn củksbwa anh"

"Kỳcwgg thựetekc. Ngoạdppwi đhwotiềsgyju nàttvty anh còfocmn cósqai mộlwzut thâhwotn phậzvrln kháusjhc, khi nàttvto thípinfch hợclgnp, anh sẽzefrsqaii vớtfxni em."
Tộlwzui gậzvrlt đhwotsgyju nósqaii. Bạdppwn đhwotang đhwotqjxpc truyệcjykn tạdppwi TruyenTienHiep
Trưawybơbjrhng Dưawybơbjrhng đhwotqvuw thoạdppwi xuốhdabng cósqai chúbrznt khôfocmng giảhdabi thípinfch đhwotưawybclgnc. Hai ngàttvty trưawybtfxnc tậzvrlp đhwotttvtn Thiêcebon Tâhwotn đhwotylgzng ýcefziswgng vớtfxni mìekffnh hợclgnp táusjhc. Hôfocmm nay lạdppwi đhwotlwzut nhiêcebon đhwotclgni quẻtfxn, tìekffm mộlwzut đhwothdabng lýcefz do hủksbwy việcjykc hợclgnp táusjhc.


Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.