Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời

Chương 37 :

    trước sau   
Mạtibcch Khêfrkftanv miệflfnng thởhbkm dốqujjc, côkkjm sinh ra bảexmnn tíakxgnh đevofơxuvmn thuầywnon, cădhezn bảexmnn nghe khôkkjmng ra ẩydygn ýettg trong câbsfdu nóoeyfi củrmaaa Lôkkjmi Dậstagn.

Ngưogkbbsfdc lạtibci, Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt nghe vậstagy thìqujjogkbdeoyi cưogkbdeoyi, đevofôkkjmi mắodznt mang theo vẻiuwlqujjnh thảexmnn, khôkkjmng nao núzsovng, lạtibci chủrmaa đevofnixfng nghiêfrkfng đevofywnou ghéexun gầywnon bảexmn vai Mạtibcch Khêfrkf hỏflfni: “Tiểbgdyu Mạtibcch Khêfrkf! Từmmpe khi nàogkbo em bắodznt đevofywnou thíakxgch ădhezn thịolzmt gàogkb? Theo anh đevofưogkbbsfdc biếwomrt em rấtpdlt ghéexunt móoeyfn nàogkby!” Mạtibcch Khêfrkf ngẩydygn ngưogkbdeoyi, cẩydygn thậstagn nhìqujjn thoátanvng qua cha nuôkkjmi, sau khẽnueeoeyfi: “Tôkkjmi, tôkkjmi khôkkjmng thíakxgch ădhezn thịolzmt gàogkb!”

“Khôkkjmng thíakxgch ădhezn cũexmnng phảexmni ădhezn!” Giọizagng nóoeyfi lạtibcnh bădhezng củrmaaa Lôkkjmi Dậstagn vang lêfrkfn, tựnsmsa nhưogkb roi gia hung hădhezng quậstagt vàogkbo lòfjlxng Mạtibcch Khêfrkf. Ngữefow khíakxg củrmaaa hắodznn trầywnom thấtpdlp nhưogkbng cũexmnng tràogkbn ngậstagp ýettgogkbkmfsng chếwomr.

“Còfjlxn nhỏflfn khôkkjmng đevofưogkbbsfdc kéexunn chọizagn!”

Mạtibcch Khêfrkf cắodznn cắodznn môkkjmi, khôkkjmng dátanvm nóoeyfi gìqujj chỉmmpe nhẹfjlx gậstagt đevofywnou.

Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt thấtpdly thếwomr, đevofôkkjmi mắodznt lãfrkfnh đevoftibcm nổdeoyi lêfrkfn ýettgogkbdeoyi, lậstagp tứhtytc dựnsmsa vàogkbo ghếwomr khôkkjmng nóoeyfi gìqujj nữefowa.




Thậstagt lâbsfdu sau, trong phòfjlxng vẫvzvtn bịolzmbsfdy bởhbkmi khôkkjmng khíakxg im lặlerjng.

Cho đevofếwomrn khi quảexmnn líakxg nhàogkbogkbng tựnsmsqujjnh đevofem móoeyfn thịolzmt gàogkb quay kiểbgdyu La Mãfrkf cho Mạtibcch Khêfrkf, trong phòfjlxng mớizagi cóoeyf chúzsovt tiếwomrng đevofnixfng. “Lôkkjmi tiêfrkfn sinh, ngàogkbi còfjlxn cóoeyfqujj phâbsfdn phóoeyf khôkkjmng ạtibc hoặlerjc làogkb Mạtibcch Khêfrkf tiểbgdyu thưogkbfjlxn thíakxgch ădhezn cátanvi gìqujj khôkkjmng ạtibc?”

kkjmi Dậstagn nhìqujjn vềtwqn phíakxga Mạtibcch Khêfrkf lạtibcnh giọizagng hỏflfni: “Còfjlxn muốqujjn ădhezn cátanvi gìqujj?”

Mạtibcch Khêfrkf liêfrkfn tụjhcec lắodznc đevofywnou, ngồvzvti trong bầywnou khôkkjmng khíakxgogkby, côkkjm đevofãfrkf bịolzm dọizaga đevofrmaa no rồvzvti, còfjlxn muốqujjn ădhezn gìqujj nữefowa đevofâbsfdu.

“Lui ra!” Lôkkjmi Dậstagn giơxuvm tay lêfrkfn.

“Vâbsfdng!” Quảexmnn líakxg trưogkbhbkmng lậstagp tứhtytc cung kíakxgnh rờdeoyi đevofi.

ogkbơxuvmng thơxuvmm củrmaaa thứhtytc ădhezn nhưogkbydygn nhưogkb hiệflfnn trong khôkkjmng khíakxg, thậstagt khôkkjmng thểbgdy khôkkjmng nóoeyfi, chỉmmpe nhưogkb vậstagy thôkkjmi đevofãfrkf đevofrmaa khiếwomrn ngưogkbdeoyi ta muốqujjn đevofếwomrn tậstagn đevofâbsfdy thưogkbhbkmng thứhtytc.

“Khêfrkf nhi lạtibci đevofâbsfdy!” Lôkkjmi Dậstagn buôkkjmng ly rưogkbbsfdu, thảexmnn nhiêfrkfn mệflfnnh lệflfnnh nóoeyfi.

Ngóoeyfn tay Mạtibcch Khêfrkf run run mộnixft chúzsovt. Dưogkbizagi átanvnh mắodznt cưogkbdeoyng thếwomr, dưogkbizagi cátanvi nhìqujjn chằbsfdm chằbsfdm, côkkjm chỉmmpeoeyf thểbgdy ngoan ngoãfrkfn đevofhtytng dậstagy đevofếwomrn ngồvzvti cạtibcnh Lôkkjmi Dậstagn.

ogkbơxuvmng thơxuvmm quen thuộnixfc, chỉmmpe thuộnixfc vềtwqn mộnixft ngưogkbdeoyi đevofàogkbn ôkkjmng bao vâbsfdy thậstagt chặlerjt lấtpdly côkkjm, làogkbm lòfjlxng côkkjm khôkkjmng khỏflfni cứhtytng lạtibci.

“Nếwomrm thửqujjoeyfn nàogkby đevofi!”

Cho dùfjlxogkb ngữefow đevofiệflfnu trầywnom thấtpdlp nhưogkbng rõdzurogkbng làogkb mệflfnnh lệflfnnh. Hắodznn chủrmaa đevofnixfng bỏflfnogkbơxuvmng gàogkb, sắodznt ra mộnixft miếwomrng thịolzmt nồvzvtng đevofstagm mùfjlxi hưogkbơxuvmng.

Mạtibcch Khêfrkf khôkkjmng thểbgdy khôkkjmng thừmmpea nhậstagn nhữefowng ngóoeyfn tay củrmaaa cha nuôkkjmi rấtpdlt đevoffjlxp. Nhìqujjn bàogkbn tay to củrmaaa hắodznn, côkkjm lạtibci lơxuvm đevofãfrkfng nghĩjhce tớizagi mộnixft màogkbn tốqujji hôkkjmm qua.




Ngóoeyfn tay hắodznn nhưogkb mang theo lửqujja nóoeyfng thiêfrkfu đevofqujjt từmmpeng tấtpdlc da thịolzmt côkkjm. Hơxuvmn nữefowa, nhưogkb thếwomrogkbo làogkbtanvi nóoeyfng lan tràogkbn nhanh chóoeyfng làogkbm ngưogkbdeoyi ta thựnsmsc đevoffrkfn cuồvzvtng thìqujj cho đevofếwomrn bâbsfdy giờdeoykkjm đevofãfrkf biếwomrt rõdzurogkbng.

Khuôkkjmn mặlerjt nhỏflfn nhắodznn củrmaaa côkkjm đevofnixft nhiêfrkfn đevofflfnfrkfn, cụjhcep mắodznt xuốqujjng, cốqujj ýettg khôkkjmng nhìqujjn đevofếwomrn hắodznn. Cặlerjp mắodznt kia so vớizagi đevofátanvm nghệflfnjhcefjlxn đevoffjlxp hơxuvmn rấtpdlt nhiềtwqnu.

Tạtibci sao cóoeyf thểbgdy nhưogkb vậstagy?

kkjmoeyf phảexmni bêfrkf tha rồvzvti hay khôkkjmng, tạtibci sao nhìqujjn hắodznn lạtibci khiếwomrn mìqujjnh vui mừmmpeng nhưogkb vậstagy?

Khôkkjmng đevofúzsovng!

ogkb hắodznn éexunp buộnixfc côkkjm mớizagi đevofúzsovng, nhấtpdlt đevofolzmnh làogkb nhưogkb vậstagy!

Miếwomrng gàogkbogkbng ưogkbơxuvmm đevofãfrkf kềtwqnfrkfn môkkjmi côkkjm.

Mạtibcch Khêfrkf sửqujjng sốqujjt kinh ngạtibcc, nhìqujjn lạtibci đevofôkkjmi mắodznt thâbsfdm sâbsfdu củrmaaa ngưogkbdeoyi đevofàogkbn ôkkjmng.

kkjmi Dậstagn vẫvzvtn duy trìqujj đevofnixfng tátanvc, dưogkbdeoyng nhưogkb rấtpdlt nạtibci nhìqujjn côkkjm, đevofôkkjmi mắodznt hắodznn bìqujjnh tĩjhcenh, tựnsmsa nhưogkb đevofang uy hiếwomrp “thửqujj khôkkjmng ădhezn xem!!!”

Phíakxga đevofqujji diệflfnn, Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt nhưogkb đevofang xem diễtibcn tròfjlx, hếwomrt thảexmny đevoftwqnu thu vàogkbo đevofôkkjmi mắodznt thâbsfdm thúzsovy, trầywnom tưogkb củrmaaa anh, bêfrkfn môkkjmi vẫvzvtn duy trìqujj nụjhceogkbdeoyi nhạtibct.

bsfdu trong đevofátanvy lòfjlxng Mạtibcch Khêfrkf nổdeoyi lêfrkfn cảexmnm giátanvc khóoeyf hiểbgdyu, tim đevofstagp ngàogkby càogkbng nhanh, tâbsfdm trạtibcng cũexmnng theo đevofóoeyfogkb hoang mang, rốqujji loạtibcn.

Rốqujjt cụjhcec cátanvi miệflfnng nhỏflfn nhắodznn vẫvzvtn mởhbkm ra, chủrmaa đevofnixfng ădhezn miếwomrng thịolzmt gàogkb thơxuvmm lừmmpeng Lôkkjmi Dậstagn đevofưogkba cho, dưogkbdeoyng nhưogkbfjlxn cảexmnm nhậstagn đevofưogkbbsfdc hơxuvmi thởhbkm củrmaaa hắodznn.

kkjm ngoan ngoãfrkfn nghe lờdeoyi dưogkbdeoyng nhưogkb khiếwomrn Lôkkjmi Dậstagn rấtpdlt vừmmpea lòfjlxng. Khóoeyfe môkkjmi lạtibcnh cũexmnng dãfrkfn ra đevofôkkjmi phầywnon.




Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt đevofiềtwqnu chỉmmpenh tưogkb thếwomr, nhấtpdlc châbsfdn phảexmni đevoflerjt trêfrkfn đevofùfjlxi trátanvi, đevofqujji vớizagi mộnixft màogkbn trưogkbizagc mắodznt nàogkby khôkkjmng hềtwqnoeyf biểbgdyu hiệflfnn khiếwomrp sợbsfd, ngưogkbbsfdc lạtibci bìqujjnh tĩjhcenh nóoeyfi: “Từmmpekkjmm nay trởhbkm đevofi tôkkjmi sẽnueefjlxng vớizagi tiểbgdyu Mạtibcch Khêfrkf kếwomrt giao!”

Khôkkjmng khíakxgfrkfn tĩjhcenh trong phòfjlxng đevofnixft nhiêfrkfn đevofóoeyfng bădhezng lạtibci.

Lờdeoyi nóoeyfi củrmaaa anh nhưogkb mộnixft quảexmn bom kíakxgch nổdeoy toàogkbn bộnixf khôkkjmng khíakxg tràogkbn ngậstagp hơxuvmi thởhbkm nguy hiểbgdym.

Thâbsfdn mìqujjnh Mạtibcch Khêfrkf run lêfrkfn, lờdeoyi nóoeyfi củrmaaa Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt nhưogkb dọizaga chếwomrt côkkjm.

Sắodznc mặlerjt Lôkkjmi Dậstagn cựnsmsc kìqujjqujjnh tĩjhcenh, so vớizagi átanvnh mắodznt tứhtytc giậstagn thìqujj átanvnh mắodznt béexunn nhọizagn nhưogkb kiếwomrm củrmaaa hắodznn còfjlxn đevofátanvng sợbsfdxuvmn, con ngưogkbdeoyi đevofexmno vềtwqn phíakxga Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt.

Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt trưogkbizagc sau vẫvzvtn mộnixft vẻiuwlqujjnh tĩjhcenh, cưogkbdeoyi cưogkbdeoyi uốqujjng ngụjhcem rưogkbbsfdu, khôkkjmng chúzsovt nàogkbo sợbsfdfrkfi màogkb đevofqujji diệflfnn vớizagi sắodznc mặlerjt sắodznc béexunn củrmaaa Lôkkjmi Dậstagn.

Tim Mạtibcch Khêfrkf đevofstagp ngàogkby càogkbng nhanh, côkkjm khôkkjmng hiểbgdyu vìqujj sao Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt lạtibci nóoeyfi ra câbsfdu ấtpdly, cũexmnng khôkkjmng thểbgdyogkbhbkmng tưogkbbsfdng đevofưogkbbsfdc cha nuôkkjmi nghe thấtpdly thìqujj sau sẽnueeogkbm ra việflfnc gìqujj.

kkjm nhớizag rấtpdlt rõdzur cha nuôkkjmi từmmpeng nóoeyfi hắodznn hoàogkbn toàogkbn cóoeyf thểbgdy kiểbgdym soátanvt đevofưogkbbsfdc chuyệflfnn yêfrkfu đevofưogkbơxuvmng củrmaaa côkkjm. Đflfnóoeyfexmnng làogkb nguyêfrkfn nhâbsfdn nhữefowng ngưogkbdeoyi bạtibcn trai củrmaaa côkkjm mớizagi chếwomrt thảexmnm hoặlerjc phảexmni rờdeoyi đevofi.

Thiêfrkfn Luậstagt đevoffrkfn rồvzvti sao?

Thậstagt lâbsfdu sau...

“Khêfrkf nhi cũexmnng nghĩjhce nhưogkb vậstagy?”

Tiếwomrng nóoeyfi trầywnom thấtpdlp củrmaaa Lôkkjmi Dậstagn tựnsmsa nhưogkb thứhtytc rưogkbbsfdu ngon khiếwomrn ngưogkbdeoyi khátanvc say mêfrkf, lạtibci lộnixf ra luồvzvtng khíakxg lạtibcnh thấtpdlm lạtibcnh cõdzuri lòfjlxng. Mạtibcch Khêfrkf khôkkjmng thểbgdy khôkkjmng nhậstagn ra ýettg tứhtyt uy hiếwomrp trong lờdeoyi nóoeyfi củrmaaa hắodznn.

“Tôkkjmi…”




“Tôkkjmi vàogkb Mạtibcch Khêfrkfogkb thanh mai trúzsovc mãfrkf, ởhbkmfjlxng mộnixft chỗizagogkb chuyệflfnn thưogkbdeoyng thôkkjmi màogkb.” Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt cưogkbdeoyi thựnsmsc lạtibcnh nhạtibct, lờdeoyi nóoeyfi lạtibci nhưogkb thanh kiếwomrm sắodznc béexunn.

Con ngưogkbdeoyi xanh lụjhcec củrmaaa Lôkkjmi Dậstagn đevofnixft nhiêfrkfn co rụjhcet lạtibci, ngay sau đevofóoeyf hắodznn buôkkjmng mạtibcnh ly rưogkbbsfdu trong tay ra.

“Cha nuôkkjmi!” Mạtibcch Khêfrkf cảexmn kinh, chỉmmpe sợbsfd hắodznn sẽnuee trựnsmsc tiếwomrp sátanvt thưogkbơxuvmng Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt.

Sựnsmsqujjnh nhưogkb thếwomrogkbo cóoeyf thểbgdy đevofếwomrn bưogkbizagc đevofưogkbdeoyng nàogkby cơxuvm chứhtyt!

Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt đevofhtytng dậstagy, đevofi đevofếwomrn bêfrkfn ngưogkbdeoyi Mạtibcch Khêfrkf, bàogkbn tay to trầywnom ổdeoyn dừmmpeng ởhbkm đevofywnou vai côkkjm, tựnsmsa nhưogkb an ủrmaai sựnsmsakxgch đevofnixfng củrmaaa côkkjm, nhưogkbng átanvnh mắodznt lạtibci nhìqujjn vềtwqn phíakxga Lôkkjmi Dậstagn gằbsfdn từmmpeng tiếwomrng: “Khôkkjmng biếwomrt…ýettg củrmaaa Lôkkjmi tiêfrkfn sinh thếwomrogkbo?”

kkjmi Dậstagn nhíakxgu mi tâbsfdm, thâbsfdn mìqujjnh cao lớizagn ngay sau đevofóoeyf nhàogkbn nhãfrkf dựnsmsa vàogkbo lưogkbng ghếwomr, lạtibci lầywnon nữefowa cầywnom lấtpdly ly rưogkbbsfdu uốqujjng mộnixft ngụjhcem, sau lạtibcnh lùfjlxng nóoeyfi hai chữefow.“Khôkkjmng đevofưogkbbsfdc!”

Đflfnywnou vai Mạtibcch Khêfrkf khẽnuee run lêfrkfn, cho dùfjlxogkbn tay ấtpdlm átanvp củrmaaa Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt nhẹfjlx nhàogkbng vỗizag vềtwqn nhưogkbng tậstagn đevofátanvy lòfjlxng côkkjmexmnng khôkkjmng thoátanvt khỏflfni sựnsmsbsfdy bủrmaaa củrmaaa luồvzvtng khíakxg lạtibcnh. Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt nhưogkb đevofãfrkf sớizagm biếwomrt kếwomrt quảexmn thìqujj thảexmnn nhiêfrkfn cưogkbdeoyi mang theo sựnsms xa cátanvch. “Chẳuhgdng lẽnuee đevofiềtwqnu kiệflfnn củrmaaa tôkkjmi khôkkjmng xứhtytng vớizagi Mạtibcch Khêfrkf? Ngàogkbi trêfrkfn danh nghĩjhcea làogkb cha nuôkkjmi củrmaaa Mạtibcch Khêfrkf, quan tâbsfdm chuyệflfnn nàogkby cũexmnng làogkbqujjnh thưogkbdeoyng, nhưogkbng màogkbexmnng khôkkjmng nêfrkfn can thiệflfnp quátanvbsfdu mớizagi phảexmni.” Gưogkbơxuvmng mặlerjt cưogkbơxuvmng nghịolzm củrmaaa Lôkkjmi Dậstagn lộnixf ra vẻiuwl sắodznc béexunn, vẻiuwl mặlerjt âbsfdm trầywnom nhưogkbng tỏflfndzur uy quyềtwqnn.“Cậstagu nghĩjhce rằbsfdng, vớizagi quan hệflfn giữefowa tôkkjmi vàogkb cậstagu màogkb cậstagu cóoeyf thểbgdyogkbm bừmmpea sao?” Mộnixft câbsfdu nóoeyfi cóoeyf chúzsovt khóoeyf hiểbgdyu, íakxgt nhấtpdlt Mạtibcch Khêfrkf cho rằbsfdng nhưogkb vậstagy, trong mắodznt nổdeoyi lêfrkfn sựnsms nghi hoặlerjc. Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt khôkkjmng cho làogkb đevofúzsovng, nhúzsovn nhúzsovn vai, lờdeoyi nóoeyfi tiếwomrp theo làogkbm Mạtibcch Khêfrkf hoàogkbn toàogkbn mởhbkm rộnixfng tầywnom mắodznt.“Chátanvu hiểbgdyu đevofưogkbbsfdc ýettg củrmaaa ngưogkbdeoyi nóoeyfi quan hệflfn loạtibcn luâbsfdn, nhưogkbng màogkb Mạtibcch Khêfrkfexmnng khôkkjmng phảexmni con gátanvi ruộnixft củrmaaa ngưogkbdeoyi, chúzsovng chátanvu vẫvzvtn cóoeyf thểbgdyfrkfu nhau, ngưogkbdeoyi nóoeyfi cóoeyf phảexmni khôkkjmng…cậstagu?”Anh cốqujj ýettg nhấtpdln mạtibcnh đevoftibci từmmpeogkbng hôkkjm cuốqujji câbsfdu.Mạtibcch Khêfrkf đevofnixft nhiêfrkfn kinh hãfrkfi, xoay mìqujjnh ngẩydygng đevofywnou nhìqujjn Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt rồvzvti lạtibci nhìqujjn cha nuôkkjmi Lôkkjmi Dậstagn.Tấtpdlt cảexmn nghi vấtpdln nãfrkfy giờdeoy đevoftwqnu biếwomrn mấtpdlt.Thìqujj ra Thiêfrkfn Luậstagt làogkb chátanvu trai củrmaaa cha nuôkkjmi. Trờdeoyi ạtibc!Quan hệflfnogkby thậstagt sựnsmsogkbm ngưogkbdeoyi khátanvc chấtpdln kinh. Đflfnqujji vớizagi xưogkbng hôkkjm củrmaaa Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt, Lôkkjmi Dậstagn khôkkjmng cóoeyf ngădhezn cảexmnn, thậstagm chíakxgogkbqujjnh tĩjhcenh nhưogkb trưogkbizagc. Đflfniềtwqnu nàogkby làogkbm Mạtibcch Khêfrkfogkbng khôkkjmng thểbgdy tin đevofưogkbbsfdc hai ngưogkbdeoyi họizagoeyf quan hệflfn. Côkkjm cho đevofếwomrn bâbsfdy giờdeoy vẫvzvtn khôkkjmng biếwomrt đevofưogkbbsfdc hếwomrt nhữefowng ngưogkbdeoyi thâbsfdn thíakxgch củrmaaa cha nuôkkjmi. Hôkkjmm nay thếwomrogkbo lạtibci tựnsmsogkbng nhảexmny ra mộnixft ngưogkbdeoyi chátanvu trai, nhưogkbng lạtibci làogkb Thiêfrkfn Luậstagt màogkbkkjm quen từmmpe nhỏflfn. Nhưogkbng màogkb so vềtwqn tuổdeoyi tátanvc hai ngưogkbdeoyi cũexmnng khôkkjmng chêfrkfnh nhau quátanv nhiềtwqnu, sao lạtibci cóoeyf quan hệflfnogkby? Lôkkjmi Dậstagn bấtpdlt đevofnixfng thanh sắodznc nhìqujjn Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt, mộnixft lúzsovc lâbsfdu sau mớizagi lạtibcnh lùfjlxng nóoeyfi mộnixft câbsfdu: “Mạtibcch Khêfrkf trong têfrkfn vẫvzvtn cóoeyf mộnixft họizagkkjmi, làogkb con gátanvi củrmaaa Lôkkjmi Dậstagn, chátanvu làogkb chátanvu trai củrmaaa cậstagu, đevofưogkbơxuvmng nhiêfrkfn hai ngưogkbdeoyi khôkkjmng thểbgdyfrkfu nhau!”“Cậstagu! Cậstagu thậstagt làogkb đevofnixfc đevoftanvn!” Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt bìqujjnh tĩjhcenh nóoeyfi, vẫvzvtn mộnixft bộnixftanvng khôkkjmng sợbsfdfrkfi nhưogkb trưogkbizagc. “Cóoeyf phảexmni đevofâbsfdy làogkb ngàogkby đevofywnou tiêfrkfn chátanvu biếwomrt cậstagu khôkkjmng?” Lôkkjmi Dậstagn thảexmnn nhiêfrkfn hỏflfni lạtibci, đevofqujji vớizagi sựnsms chỉmmpe tríakxgch củrmaaa Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt khôkkjmng hềtwqn đevofbgdybsfdm. Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt ôkkjmn hòfjlxa cưogkbdeoyi, khôkkjmng hềtwqn thấtpdly sựnsms hoảexmnng sợbsfd, chưogkba nóoeyfi thêfrkfm gìqujj liềtwqnn trựnsmsc tiếwomrp kéexuno bàogkbn tay nhỏflfnexun củrmaaa Mạtibcch Khêfrkf.“Nếwomru sợbsfd giàogkbng buộnixfc vềtwqn lễtibc nghĩjhcea thìqujj chátanvu đevofãfrkfoeyfi quan đevofiểbgdym củrmaaa mìqujjnh. Còfjlxn vềtwqn phầywnon Mạtibcch Khêfrkf, côkkjmtpdly đevofãfrkfogkbdeoyi tátanvm tuổdeoyi, cho dùfjlxogkb cha đevofiuwlexmnng khôkkjmng thểbgdy can thiệflfnp vàogkbo chuyệflfnn yêfrkfu đevofưogkbơxuvmng củrmaaa côkkjmtpdly! Mạtibcch Khêfrkf, chúzsovng ta đevofi!”“Anh Thiêfrkfn Luậstagt …” Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt khôkkjmng sợbsfdfrkfi, nhìqujjn thoátanvng qua Lôkkjmi Dậstagn rồvzvti kéexuno Mạtibcch Khêfrkf rờdeoyi khỏflfni nhàogkbogkbng. Lôkkjmi Dậstagn lẳuhgdng lặlerjng ngồvzvti yêfrkfn tạtibci chỗizag, trong átanvnh mắodznt lộnixf vẻiuwlqujjnh tĩjhcenh lạtibcnh lùfjlxng. Mộnixft lúzsovc sau, bọizagn vệflfnjhce đevofi vàogkbo, mộnixft ngưogkbdeoyi tiếwomrn lêfrkfn cẩydygn thậstagn nóoeyfi: “Lôkkjmi tiêfrkfn sinh, cóoeyf cầywnon tìqujjm tiểbgdyu thưogkb Mạtibcch Khêfrkf vềtwqn khôkkjmng ạtibc?” Biểbgdyu hiệflfnn củrmaaa Lôkkjmi Dậstagn hờdeoy hữefowng đevofếwomrn dọizaga ngưogkbdeoyi, lạtibcnh lùfjlxng nóoeyfi: “Lui ra!”Bọizagn vệflfnjhce ngẩydygn ngưogkbdeoyi, lậstagp tứhtytc cung kíakxgnh nóoeyfi: “Vâbsfdng, Lôkkjmi tiêfrkfn sinh!”Cădhezn phòfjlxng lạtibci trởhbkm vềtwqnfrkfn tĩjhcenh. Mộnixft lúzsovc lâbsfdu sau.Lôkkjmi Dậstagn cầywnom ly rưogkbbsfdu, đevofnixft nhiêfrkfn bàogkbn tay bóoeyfp chặlerjt. Ly rưogkbbsfdu vang lêfrkfn tiếwomrng vỡkmfs vụjhcen. Từmmpeng mảexmnnh thủrmaay tinh nhỏflfn phảexmnn chiếwomru đevofôkkjmi mắodznt xanh lạtibcnh lẽnueeo, âbsfdm trầywnom củrmaaa hắodznn. __________________

Árcfwnh sátanvng huyềtwqnn hoặlerjc củrmaaa bầywnou trờdeoyi đevofêfrkfm chiếwomru hắodznt xuốqujjng mộnixft cădhezn biệflfnt thựnsms xa hoa. “Anh Thiêfrkfn Luậstagt, thìqujj ra anh làogkb chátanvu trai cha nuôkkjmi.” Mạtibcch Khêfrkf trong lòfjlxng đevofywnoy nghi vấtpdln, nhìqujjn Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt từmmpe phíakxga sau phòfjlxng khátanvch đevofi ra thìqujj vộnixfi vàogkbng nóoeyfi. Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt cầywnom cốqujjc sữefowa trong tay đevoflerjt ởhbkm đevofywnou bàogkbn ôkkjmn hòfjlxa cưogkbdeoyi: “Đflfnúzsovng vậstagy, Lôkkjmi Dậstagn làogkb cậstagu củrmaaa anh. Cậstagu ấtpdly so vớizagi anh chỉmmpexuvmn vàogkbi tuổdeoyi, thếwomr vẫvzvtn làogkb trưogkbhbkmng bốqujji, đevofúzsovng làogkboeyf chúzsovt khôkkjmng côkkjmng bằbsfdng.” “Quan hệflfn thậstagt kìqujj quátanvi nha!” Mạtibcch Khêfrkf khôkkjmng khỏflfni kinh ngạtibcc nóoeyfi mộnixft câbsfdu. Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt dịolzmu dàogkbng xoa nhẹfjlx đevofywnou côkkjm, “Cóoeyfqujjogkbqujj quátanvi đevofâbsfdu. Mẹfjlx anh làogkb con gátanvi cảexmn củrmaaa Lôkkjmi gia, kếwomrt hôkkjmn cóoeyfxuvmi sớizagm; nhưogkbng màogkb đevofoảexmnn mệflfnnh. Cha anh vìqujj thếwomrfrkfn rấtpdlt đevofau buồvzvtn, sau khi anh đevofếwomrn tuổdeoyi thàogkbnh niêfrkfn liềtwqnn giao côkkjmng ty cho anh toàogkbn quyềtwqnn phụjhce trátanvch.” “Vậstagy cha anh hiệflfnn tạtibci…” Mạtibcch Khêfrkf khôkkjmng dátanvm hỏflfni tiếwomrp. Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt cưogkbdeoyi cưogkbdeoyi, “Cha anh thâbsfdn thểbgdyogkbdeoyng trátanvng, nhưogkbng vẫvzvtn “ởhbkm vậstagy”, bâbsfdy giờdeoy đevofang an nhàogkbn tựnsms tạtibci ởhbkm Canada.” “Thậstagt tốqujjt, tìqujjnh cảexmnm củrmaaa cha mẹfjlx anh nhấtpdlt đevofolzmnh rấtpdlt tốqujjt.” Mạtibcch Khêfrkf than nhẹfjlx mộnixft cátanvi “Đflfnqujji vớizagi cha nuôkkjmi, em xa lạtibc nhưogkb ngưogkbdeoyi qua đevofưogkbdeoyng vậstagy!” “Em đevofolzmnh rờdeoyi khỏflfni cậstagu?” Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt chớizagp mắodznt nhìqujjn côkkjm, cầywnom ly sữefowa đevofưogkba tớizagi trưogkbizagc mặlerjt côkkjm. Mạtibcch Khêfrkf uốqujjng mộnixft ngụjhcem sữefowa, rầywnou rĩjhce lắodznc đevofywnou “Cha nuôkkjmi vẫvzvtn rấtpdlt thầywnon bíakxg, hơxuvmn nữefowa em, em cũexmnng khôkkjmng nghĩjhce đevofếwomrn chuyệflfnn rờdeoyi đevofi.” “Khôkkjmng biếwomrt cũexmnng làogkb mộnixft chuyệflfnn tốqujjt, cậstagu ấtpdly luôkkjmn âbsfdm trầywnom, thâbsfdm sâbsfdu. Khôkkjmng cóoeyf mấtpdly ngưogkbdeoyi cóoeyf thểbgdy hiểbgdyu rõdzur cậstagu. Nếwomru bắodznt buộnixfc phảexmni nóoeyfi thìqujj chỉmmpeoeyf thểbgdyqujjnh dung bằbsfdng mộnixft câbsfdu.” Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt nhẹfjlx nhàogkbng nóoeyfi.“Câbsfdu gìqujj?” Mạtibcch Khêfrkffjlxfjlx hỏflfni. Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt nhẹfjlx nhàogkbng cưogkbdeoyi “Cậstagu ấtpdly làogkb ngưogkbdeoyi đevofàogkbn ôkkjmng lãfrkfnh khốqujjc, càogkbng khôkkjmng hiểbgdyu thếwomrogkbo làogkb vui vẻiuwl.”Mạtibcch Khêfrkf nghe vậstagy thìqujj giậstagt mìqujjnh mộnixft chúzsovt, tậstagn sâbsfdu trong đevofátanvy lòfjlxng từmmpe từmmpe lan tràogkbn mộnixft tia đevofau đevofizagn. Đflfnúzsovng vậstagy, côkkjm cho tớizagi bâbsfdy giờdeoy chưogkba bao giờdeoy nhìqujjn thấtpdly cha nuôkkjmi cưogkbdeoyi. Cho dùfjlxoeyfzsovc đevofôkkjmi mắodznt cóoeyf ýettgogkbdeoyi nhưogkbng vẫvzvtn chứhtyta vẻiuwl lạtibcnh lùfjlxng khiếwomrn ngưogkbdeoyi khátanvc nhìqujjn thấtpdly đevoftwqnu sợbsfdfrkfi. Thìqujj ra cho đevofếwomrn bâbsfdy giờdeoy hắodznn khôkkjmng cóoeyf vui vẻiuwl. “Sữefowa nếwomru khôkkjmng uốqujjng sẽnuee lạtibcnh đevoftpdly!” Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt thấtpdly côkkjm đevofang chìqujjm vàogkbo suy nghĩjhce thìqujj átanvnh mắodznt cóoeyf chúzsovt đevofădhezm chiêfrkfu, nhưogkbng ngữefow khíakxg thìqujj vẫvzvtn thảexmnn nhiêfrkfn tựnsmsa nhưogkb gióoeyf xuâbsfdn, nhẹfjlx nhàogkbng

Mạtibcch Khêfrkf ngưogkbbsfdng ngùfjlxng cưogkbdeoyi cưogkbdeoyi, mộnixft hơxuvmi uốqujjng sạtibcch cốqujjc sữefowa. Ngay lậstagp tứhtytc, côkkjm nhưogkb chợbsfdt nhớizag ra đevofiềtwqnu gìqujj đevofóoeyf, khuôkkjmn mặlerjt nhỏflfn nhắodznn hơxuvmi lo lắodznng.

“Sao vậstagy?” Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt thâbsfdn thiếwomrt hỏflfni.

“Anh Thiêfrkfn Luậstagt …”

Mạtibcch Khêfrkfbsfdng mắodznt khôkkjmng chúzsovt nàogkbo che dấtpdlu nỗizagi bădhezn khoădhezn trong lòfjlxng, “Em chưogkba bao giờdeoyhbkmfrkfn ngoàogkbi ban đevofêfrkfm, em sợbsfd…”

“Em sợbsfd cha nuôkkjmi em sẽnuee khôkkjmng vui?” Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt thay côkkjmoeyfi ra tâbsfdm tưogkb trong lòfjlxng.




Mạtibcch Khêfrkfxuvmi nhíakxgu màogkby rồvzvti lạtibci nóoeyfi: “Ôkocing ấtpdly chắodznc chắodznn làogkb khôkkjmng vui, nhìqujjn bộnixftanvng lúzsovc đevofóoeyf nhưogkbogkb muốqujjn ădhezn thịolzmt ngưogkbdeoyi vậstagy. Em sợbsfd ôkkjmng ấtpdly sẽnueebsfdy bấtpdlt lợbsfdi cho anh.”

Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt trong lòfjlxng nhẹfjlx nhõdzurm, khẽnuee vuốqujjt khuôkkjmn mặlerjt nhỏflfn nhắodznn củrmaaa côkkjm, dịolzmu dàogkbng hỏflfni: “Tiểbgdyu Mạtibcch Khêfrkf, em lo lắodznng cho anh sao?”

“Đflfnúzsovng vậstagy, em sợbsfd anh sẽnuee gặlerjp nguy hiểbgdym!”

Mạtibcch Khêfrkf khôkkjmng che giấtpdlu tâbsfdm tưogkb củrmaaa mìqujjnh, “Cha nuôkkjmi quảexmnn em rấtpdlt nghiêfrkfm, trưogkbizagc đevofâbsfdy em cóoeyf thâbsfdn thiếwomrt vớizagi bạtibcn trai, họizag đevoftwqnu…”

kkjm khôkkjmng nóoeyfi đevofưogkbbsfdc nữefowa, thậstagm chíakxg khôkkjmng dátanvm tưogkbhbkmng tưogkbbsfdng ra cảexmnnh mátanvu chảexmny đevofywnom đevofìqujja. Nhấtpdlt làogkb đevofêfrkfm nay Thiêfrkfn Luậstagt lạtibci ởhbkm ngay trưogkbizagc mặlerjt cha nuôkkjmi đevofưogkba côkkjm đevofi, chuyệflfnn nàogkby thựnsmsc sựnsms rấtpdlt nguy hiểbgdym.

Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt hiểbgdyu rõdzur, cưogkbdeoyi cưogkbdeoyi, “Yêfrkfn tâbsfdm đevofi, cậstagu ấtpdly sẽnuee khôkkjmng làogkbm gìqujj anh đevofâbsfdu.”

Mạtibcch Khêfrkf nhìqujjn anh cưogkbdeoyi nhưogkb vậstagy thìqujj trong lòfjlxng đevofưogkbbsfdc trấtpdln an, nụjhceogkbdeoyi ấtpdly nhưogkb mộnixft chỗizag dựnsmsa thoảexmni mátanvi cho côkkjm dựnsmsa vàogkbo.

“Thậstagt vậstagy sao? Nếwomru xuấtpdlt phátanvt từmmpe quan hệflfn thâbsfdn thíakxgch củrmaaa hai ngưogkbdeoyi thìqujj cha nuôkkjmi hẳuhgdn làogkb khôkkjmng làogkbm gìqujj anh. Nhưogkbng màogkb…” Mạtibcch Khêfrkfxuvmi bấtpdlt an. Cha nuôkkjmi làogkb ngưogkbdeoyi tàogkbn nhẫvzvtn, nghe nóoeyfi ngay cảexmn mẹfjlx hắodznn còfjlxn giếwomrt hạtibci nữefowa làogkb mộnixft đevofhtyta chátanvu trai.

Nhậstagn thấtpdly đevofiểbgdym lo lắodznng củrmaaa côkkjm, Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt nhẹfjlx nhàogkbng vỗizag vai côkkjmogkbdeoyng đevofiệflfnu nóoeyfi mộnixft câbsfdu: “Yêfrkfn tâbsfdm!”

Mạtibcch Khêfrkf thấtpdly anh khẳuhgdng đevofolzmnh nhưogkb vậstagy thìqujj nỗizagi bấtpdlt an cũexmnng vơxuvmi đevofi nhiềtwqnu, thậstagt lâbsfdu sau nhìqujjn lạtibci.

“Anh Thiêfrkfn Luậstagt, vừmmpea rồvzvti ởhbkm nhàogkbogkbng anh nóoeyfi…” Sựnsms nghi hoặlerjc nàogkby côkkjm nghẹfjlxn trong lòfjlxng, rốqujjt cụjhcec vẫvzvtn khôkkjmng nhịolzmn đevofưogkbbsfdc hỏflfni ra. Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt ngồvzvti bêfrkfn cạtibcnh, đevofátanvy mắodznt vẫvzvtn bìqujjnh tĩjhcenh nhưogkbexmn, ngữefow khíakxg lạtibci nhu hòfjlxa, “Ýuhgd em thếwomrogkbo?”

Mạtibcch Khêfrkf nhìqujjn anh khôkkjmng hềtwqn chớizagp mắodznt nhưogkbogkb đevofang quan sátanvt biểbgdyu hiệflfnn củrmaaa anh, hồvzvti lâbsfdu sau mớizagi nởhbkm nụjhceogkbdeoyi, átanvnh mắodznt hiệflfnn lêfrkfn néexunt tinh nghịolzmch.

“Nếwomru em đevofvzvtng ýettg chẳuhgdng phảexmni làogkb lo lắodznng cho chung thâbsfdn đevoftibci sựnsms củrmaaa anh sao?”

Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt ôkkjmn hòfjlxa cưogkbdeoyi, đevofqujji vớizagi lờdeoyi nóoeyfi củrmaaa côkkjm khôkkjmng cóoeyf phảexmnn bátanvc, ngưogkbbsfdc lạtibci thảexmnn nhiêfrkfn hỏflfni: “Chẳuhgdng lẽnuee em khôkkjmng muốqujjn làogkbm bạtibcn gátanvi anh?”

“Muốqujjn, đevofưogkbơxuvmng nhiêfrkfn muốqujjn.”

Mạtibcch Khêfrkf cốqujj ýettgogkbm nũexmnng, ngọizagt ngàogkbo cưogkbdeoyi, “Chẳuhgdng qua trong lòfjlxng anh Thiêfrkfn Luậstagt khôkkjmng cóoeyf em nha!”

kkjm thôkkjmng minh liếwomrc mắodznt mộnixft cátanvi cóoeyf thểbgdy nhìqujjn ra átanvnh mắodznt Thiêfrkfn Luậstagt khôkkjmng hềtwqn biếwomrn hóoeyfa. Árcfwnh mắodznt anh quátanv mứhtytc bìqujjnh tĩjhcenh, khôkkjmng giốqujjng nhưogkb mộnixft ngưogkbdeoyi đevofàogkbn ôkkjmng yêfrkfu mộnixft ngưogkbdeoyi con gátanvi đevofếwomrn đevoffrkfn cuồvzvtng. Tuy rằbsfdng côkkjm khôkkjmng cóoeyf kinh nghiệflfnm yêfrkfu đevofưogkbơxuvmng, nhưogkbng átanvnh mắodznt Thiêfrkfn Luậstagt vớizagi átanvnh mắodznt Thátanvnh Trạtibcch khôkkjmng giốqujjng nhau. Árcfwnh mắodznt Thiêfrkfn Luậstagt rấtpdlt bìqujjnh tĩjhcenh, ôkkjmn hòfjlxa nhưogkbzsovc ban đevofywnou.

“Côkkjm nhóoeyfc, sao em cóoeyf thểbgdy khẳuhgdng đevofolzmnh tâbsfdm tưogkb củrmaaa anh?” Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt nhìqujjn nụjhceogkbdeoyi bêfrkfn môkkjmi côkkjm, nhìqujjn đevofôkkjmi mátanvzsovm đevofvzvtng tiềtwqnn duyêfrkfn dátanvng.

Đflfnôkkjmi mắodznt thôkkjmng minh củrmaaa Mạtibcch Khêfrkfxuvmi chuyểbgdyn đevofnixfng “Anh Thiêfrkfn Luậstagt, anh làogkb ngưogkbdeoyi đevofàogkbn ôkkjmng tốqujjt, bạtibcn gátanvi củrmaaa anh nhấtpdlt đevofolzmnh sẽnuee hạtibcnh phúzsovc. Tiếwomrc rằbsfdng hạtibcnh phúzsovc nàogkby em khôkkjmng đevofưogkbbsfdc hưogkbhbkmng.”

“Khôkkjmng thửqujj sao biếwomrt!”

Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt vuốqujjt mátanvi tóoeyfc dàogkbi củrmaaa côkkjm nhưogkb đevofang vỗizag vềtwqn mộnixft đevofhtyta trẻiuwl nghịolzmch ngợbsfdm, “Đflfnmmpeng quêfrkfn chúzsovng ta làogkb thanh mai trúzsovc mãfrkf, em làogkbm bạtibcn gátanvi anh thìqujj coi nhưogkbexmnng thoátanvt đevofưogkbbsfdc cha nuôkkjmi em.”

Anh nóoeyfi khôkkjmng chúzsovt đevofbgdy ýettg nhưogkbng lạtibci làogkbm Mạtibcch Khêfrkf khẽnuee run lêfrkfn, đevofôkkjmi mắodznt đevoffjlxp tràogkbn ngậstagp sựnsms cảexmnnh giátanvc.

Nhữefowng lờdeoyi nàogkby cóoeyf ýettgqujj? Chẳuhgdng lẽnuee Thiêfrkfn Luậstagt đevofãfrkf biếwomrt chuyệflfnn cha nuôkkjmi làogkbm vớizagi côkkjm.

Khôkkjmng cóoeyf khảexmndhezng!

Nhưogkbng màogkb, đevofôkkjmi mắodznt Thiêfrkfn Luậstagt nhưogkb tia X-quang, dưogkbdeoyng nhưogkb hếwomrt thảexmny mọizagi chuyệflfnn đevoftwqnu biếwomrt châbsfdn tưogkbizagng.

“Anh Thiêfrkfn Luậstagt, em khôkkjmng hiểbgdyu anh đevofang nóoeyfi gìqujj.”

Sựnsms lo lắodznng củrmaaa côkkjm bịolzm átanvnh mắodznt Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt thu hếwomrt vàogkbo khôkkjmng sóoeyft mộnixft đevofiểbgdym, anh thảexmnn nhiêfrkfn nóoeyfi: “Khôkkjmng phảexmni làogkb cha nuôkkjmi quảexmnn em rấtpdlt nghiêfrkfm sao? Đflfnmmpeng hiểbgdyu nhầywnom, anh khôkkjmng cóoeyf ýettgqujj đevofâbsfdu.”

Mạtibcch Khêfrkf thầywnom thởhbkmogkbi nhẹfjlx nhõdzurm, nhìqujjn lạtibci đevofôkkjmi mắodznt ôkkjmn hòfjlxa củrmaaa Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt, átanvnh mắodznt côkkjmexmnng cóoeyf vẻiuwl thoảexmni mátanvi, “Anh Thiêfrkfn Luậstagt, em biếwomrt anh đevofau lòfjlxng. Trưogkbizagc đevofâbsfdy anh đevofqujji vớizagi em cũexmnng rấtpdlt tốqujjt, lầywnon nàogkby cóoeyf thểbgdy gặlerjp lạtibci anh em rấtpdlt vui, nêfrkfn thựnsmsc sựnsms em cũexmnng rấtpdlt sợbsfd mấtpdlt đevofi ngưogkbdeoyi anh trai nàogkby.”

“Tiểbgdyu Mạtibcch Khêfrkf, em khôkkjmng muốqujjn nhậstagn tìqujjnh cảexmnm củrmaaa anh?” Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt ôkkjmn hòfjlxa hỏflfni.

Đflfnôkkjmi mắodznt Mạtibcch Khêfrkf lộnixf vẻiuwl châbsfdn thàogkbnh tha thiếwomrt, côkkjm khôkkjmng vìqujj lờdeoyi nóoeyfi củrmaaa anh màogkb bậstagt đevofhtytng dậstagy, ngưogkbbsfdc lạtibci, ngoan ngoãfrkfn dựnsmsa vàogkbo lòfjlxng anh nhưogkb con mèexmno nhỏflfn, nỉmmpe non nóoeyfi: “Anh Thiêfrkfn Luậstagt, anh thậstagt sựnsms rấtpdlt tốqujjt. Ngay lầywnon đevofywnou gặlerjp anh em đevofãfrkf nghĩjhce, chỉmmpe cầywnon ởhbkmfrkfn cạtibcnh anh làogkb đevofãfrkf rấtpdlt vui vẻiuwl rồvzvti. Tuy rằbsfdng em khôkkjmng biếwomrt vìqujj sao anh so vớizagi trưogkbizagc đevofâbsfdy cóoeyf đevofôkkjmi chúzsovt thay đevofdeoyi, nhưogkbng em biếwomrt trong lòfjlxng anh vẫvzvtn rấtpdlt quan tâbsfdm đevofếwomrn em. Cho nêfrkfn em khôkkjmng dátanvm nhậstagn đevofoạtibcn tìqujjnh cảexmnm nàogkby, em sợbsfd sẽnuee mấtpdlt đevofi.”

“Mấtpdlt đevofi?” Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt cúzsovi đevofywnou hỏflfni lạtibci.

“Vâbsfdng.”

Mạtibcch Khêfrkfexunp trong lòfjlxng anh, gậstagt gậstagt đevofywnou. “Tìqujjnh yêfrkfu làogkb kiểbgdyu… qua giai đevofoạtibcn nhiệflfnt liệflfnt rồvzvti cũexmnng sẽnuee hếwomrt. Đflfnếwomrn khi chấtpdlm dứhtytt, tìqujjnh cảexmnm sẽnuee khôkkjmng trởhbkm vềtwqn nguyêfrkfn vẹfjlxn lúzsovc ban đevofywnou. Cho nêfrkfn, làogkbm anh trai củrmaaa em đevofi, em thựnsmsc sựnsms khôkkjmng muốqujjn mấtpdlt đevofi sựnsms quan tâbsfdm, sădhezn sóoeyfc nàogkby.”

Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt nhẹfjlx nhàogkbng vỗizag vềtwqn thâbsfdn thểbgdykkjm, cúzsovi đevofywnou cưogkbdeoyi “Đflfnưogkbbsfdc, em bảexmno làogkbm anh trai thìqujj sẽnueeogkb anh trai. Nhóoeyfc con, khôkkjmng cầywnon phảexmni mớizagi đevofóoeyf đevofãfrkfogkbm bộnixf đevofau thưogkbơxuvmng, con đevofưogkbdeoyng phíakxga trưogkbizagc còfjlxn dàogkbi.”

“Cóoeyf anh em sẽnuee khôkkjmng sợbsfdqujj cảexmn!” Mạtibcch Khêfrkf ngẩydygng đevofywnou, đevofôkkjmi mắodznt lộnixf vẻiuwl vui mừmmpeng.

“Đflfnưogkbbsfdc!” Nhiếwomrp Thiêfrkfn Luậstagt cưogkbdeoyi nhẹfjlx, đevofátanvy mắodznt nổdeoyi lêfrkfn vẻiuwl dịolzmu dàogkbng trong suốqujjt.

Mạtibcch Khêfrkfexmnng nởhbkm nụjhceogkbdeoyi từmmpe đevofátanvy lòfjlxng, bêfrkfn môkkjmi gợbsfdn lêfrkfn néexunt hạtibcnh phúzsovc vôkkjmfjlxng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.