Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời

Chương 152 :

    trước sau   
mikjc trởrblk lạqkwfi tòrcdma thàrblknh, sao trêfoyln trờidaji cũmpyvng đauupãnqrx giămpyvng đauuprpliy.

Mạqkwfch Khêfoyl vừjjsga đauupưijcogyohc ămpyvn mộuxlyt bữesrza ‘đauupqkwfi tiệqkwfc’ vôuxlyfoylng thỏmcxoa mãnqrxn. Ởjmgnuxlyng ty, Apple luôuxlyn luôuxlyn giáewlfm sáewlft kĩgpzv thựpzxqc đauupơokvgn củlxaqa côuxly, thậapeom chínivy cảisdf đauupidaj uốfkhlng côuxlympyvng khôuxlyng dáewlfm uốfkhlng thoảisdfi máewlfi. Chỉqrni khi ởrblkfoyln cạqkwfnh Lôuxlyi Dậapeon, côuxly mớuwnji dáewlfm thảisdf lỏmcxong màrblk tha hồidaj ămpyvn uốfkhlng. Đhqpvfkhli vớuwnji mặchqct nàrblky, Lôuxlyi Dậapeon chưijcoa bao giờidaj hạqkwfn chếosziuxly ămpyvn thứixccmikj cảisdf, thậapeom chínivy sau mỗrqhsi bữesrza, hắpeoln còrcdmn sai ngưijcoidaji chuẩfkhln bịmcxo cho côuxly mộuxlyt phầrplin đauupidaj ngọkkrwt. Quảisdf thựpzxqc hắpeoln đauupãnqrx nhưijco con giun trong bụupdxng côuxly rồidaji!

cefv đauupiềxtxyu, cũmpyvng may Mạqkwfch Khêfoylrblk đauupiểchqcn hìmikjnh củlxaqa kiểchqcu phụupdx nữesrz ămpyvn nhiềxtxyu màrblk khôuxlyng bérblko, bằchqcng khôuxlyng vớuwnji cáewlfch ămpyvn uốfkhlng nàrblky, côuxly đauupãnqrx sớuwnjm bịmcxo Apple pháewlft hiệqkwfn ra đauupiểchqcm kháewlfc thưijcoidajng rồidaji.

Nhócefvm ngưijcoidaji làrblkm sau khi phụupdxc vụupdx xong xuôuxlyi rồidaji thìmikjmpyvng lui xuốfkhlng.

_______________

“Làrblkm sao vậapeoy? Cảisdf đauupêfoylm đauupxtxyu muốfkhln nócefvi lạqkwfi thôuxlyi. Em nócefvi đauupi.” Cho đauupếoszin lúmikjc gầrplin vàrblko giấskxhc ngủlxaq, Lôuxlyi Dậapeon mớuwnji ôuxlym Mạqkwfch Khêfoyl đauupang mệqkwft chếoszit lêfoyln giưijcoidajng, chuẩfkhln bịmcxo chămpyvn nệqkwfm tốfkhlt cho côuxly, thỏmcxoa mãnqrxn ôuxlym thâjzpmn thểchqc đauupãnqrx sớuwnjm mềxtxym nhũmpyvn củlxaqa Mạqkwfch Khêfoylrblko lòrcdmng, nócefvi.




Mạqkwfch Khêfoyl mấskxht hếoszit sứixccc lựpzxqc nằchqcm úmikjp sấskxhp tựpzxqa vàrblko lồidajng ngựpzxqc rộuxlyng lớuwnjn củlxaqa hắpeoln. Nhìmikjn khuôuxlyn mặchqct còrcdmn chưijcoa táewlfn ‘vẻydza xuâjzpmn’, khuôuxlyn mặchqct nhỏmcxo nhắpeoln khôuxlyng khỏmcxoi đauupmcxofoyln…

foyln đauupàrblkn ôuxlyng nàrblky thậapeot đauupáewlfng ghérblkt, càrblkng ngàrblky càrblkng trởrblkfoyln tham ămpyvn, thậapeom chínivymikjc đauupi tắpeolm cũmpyvng khôuxlyng buôuxlyng tha cho côuxly. Hếoszit lầrplin nàrblky tớuwnji lầrplin kháewlfc tra tấskxhn Mạqkwfch Khêfoyl đauupếoszin mộuxlyt chúmikjt khínivy lựpzxqc cũmpyvng khôuxlyng còrcdmn, đauupàrblknh phảisdfi mặchqcc kệqkwf hắpeoln tắpeolm cho côuxly mớuwnji thỏmcxoa mãnqrxn.

uxlyi Dậapeon thấskxhy khuôuxlyn mặchqct côuxlyrqhsng đauupmcxofoyln thìmikjijcoidaji cưijcoidaji, tiệqkwfn đauupàrblk xoay ngưijcoidaji côuxly lạqkwfi, nócefvi mộuxlyt cáewlfch mờidaj áewlfm khôuxlyng chịmcxou nổpvpmi: “Sao? Mớuwnji mộuxlyt lầrplin màrblk đauupãnqrx khôuxlyng đauupưijcogyohc hảisdf? Vừjjsga rồidaji mớuwnji làrblk trong phòrcdmng tắpeolm thôuxlyi đauupskxhy, trêfoyln giưijcoidajng mớuwnji đauupưijcogyohc coi làrblk bữesrza chínivynh…”

“Dậapeon…Đhqpvjjsgng làrblkm loạqkwfn nữesrza.” Mạqkwfch Khêfoyl đauupưijcoơokvgng nhiêfoyln hiểchqcu hắpeoln muốfkhln làrblkm mộuxlyt bữesrza đauupqkwfi tiệqkwfc liềxtxyn đauupfkhly đauupfkhly hắpeoln ra, “Chàrblko thua, thậapeot sựpzxq quáewlf mệqkwft mỏmcxoi. Sao anh cócefv thểchqc nhưijco vậapeoy nhỉqrni? Anh còrcdmn bậapeon hơokvgn em, côuxlyng việqkwfc mỗrqhsi ngàrblky đauupxtxyu lu bùfoyl cảisdffoyln, sao còrcdmn cócefv thểchqcijco sứixccc nhưijco vậapeoy hảisdf?”

“Bởrblki vìmikj...anh làrblk mộuxlyt con sócefvi!” Lôuxlyi Dậapeon cưijcoidaji xấskxhu xa, ra vẻydza nhưijco mộuxlyt con hổpvpm đauupócefvi vồidaj mồidaji màrblk trựpzxqc tiếoszip tấskxhn côuxlyng Mạqkwfch Khêfoyl.

Mạqkwfch Khêfoylijcoidaji khôuxlyng nổpvpmi, liêfoyln tụupdxc trốfkhln tráewlfnh nhưijcong vẫewlfn bịmcxouxlyi Dậapeon ôuxlym vàrblko lòrcdmng, “Dậapeon, Dậapeon…chờidaj mộuxlyt chúmikjt, ngưijcoidaji ta thậapeot sựpzxqcefv chuyệqkwfn quan trọkkrwng."

uxlyi Dậapeon nghe vậapeoy mớuwnji chịmcxou buôuxlyng tha cho côuxly, lạqkwfi kérblko côuxly ngồidaji trựpzxqc tiếoszip lêfoyln vòrcdmng hôuxlyng tinh tráewlfng củlxaqa mìmikjnh, còrcdmn hắpeoln ngồidaji dựpzxqa vàrblko đauuprpliu giưijcoidajng, si mêfoyl ngắpeolm nhìmikjn bộuxlyewlfng thẹeszcn thùfoylng củlxaqa Mạqkwfch Khêfoyl.

“Nhưijco thếoszirblky thìmikjrblkm sao màrblk em nócefvi đauupưijcogyohc nha?” Mạqkwfch Khêfoyl khôuxlyng thuậapeon theo, tim lạqkwfi đauupapeop liêfoyln hồidaji. Chắpeolc chắpeoln làrblk hắpeoln cốfkhl ýrpli, thậapeom chínivyuxlyrcdmn cảisdfm nhậapeon rõixccrblkng đauupưijcogyohc ‘ngưijcoidaji anh em’ củlxaqa hắpeoln lạqkwfi đauupang tỉqrninh thứixccc. Têfoyln nàrblky, thậapeot bạqkwfi hoạqkwfi!

“Nhưijco thếoszirblky thìmikjrblkm sao màrblk khôuxlyng thểchqccefvi?” Bêfoyln môuxlyi Lôuxlyi Dậapeon nổpvpmi lêfoyln ýrpliijcoidaji xấskxhu xa, bàrblkn tay hắpeoln khẽrqhs vuốfkhlt bêfoyln hôuxlyng côuxly, nhắpeolm trúmikjng đauupiểchqcm cócefvewlfu buồidajn củlxaqa côuxly.

“Dậapeon..." Mạqkwfch Khêfoyl ghérblkrblko lồidajng ngựpzxqc hắpeoln, cầrplim hai tay khôuxlyng an phậapeon củlxaqa hắpeoln kérblko đauupếoszin trưijcouwnjc ngựpzxqc mìmikjnh, “Anh màrblkrcdmn hưijco hỏmcxong nhưijco vậapeoy, em sẽrqhs khôuxlyng đauupchqc ýrpli đauupếoszin anh nữesrza.”

“Chuyệqkwfn đauupócefv…thôuxlyi đauupưijcogyohc rồidaji.” Lôuxlyi Dậapeon thếoszirblk lạqkwfi nghe lờidaji, cũmpyvng khôuxlyng giãnqrxy khỏmcxoi bàrblkn tay côuxly.

Mạqkwfch Khêfoyl vừjjsga lòrcdmng cưijcoidaji, ngay sau đauupócefv lạqkwfi cảisdfm thấskxhy trêfoyln ngựpzxqc mìmikjnh bịmcxo che lạqkwfi, sau đauupócefv…đauupang đauupưijcogyohc vuốfkhlt ve nhẹeszc nhàrblkng…

“Đhqpváewlfng ghérblkt!” Côuxly giơokvgrblkn tay trắpeolng mịmcxon lêfoyln đauupáewlfnh hắpeoln mộuxlyt cáewlfi.


uxlyi Dậapeon nhínivyu màrblky lạqkwfi, “Đhqpvâjzpmy làrblk do em kérblko tay anh đauupếoszin cơokvgrblk.”

“Anh..." Mạqkwfch Khêfoyl khôuxlyng nócefvi lạqkwfi nổpvpmi, phụupdxng phịmcxou, “Đhqpvqkwfi sắpeolc lang!”

uxlyi Dậapeon ha ha cưijcoidaji, “Đhqpvàrblkn ôuxlyng màrblk, đauupínivych xáewlfc đauupxtxyu làrblk sắpeolc lang cảisdf! Cócefv đauupiềxtxyu phảisdfi xem têfoyln đauupócefv nhỏmcxo hay vẫewlfn làrblk... to?” Ánqrxnh mắpeolt hắpeoln xấskxhu xa, giọkkrwng nócefvi hắpeoln xấskxhu xa, ngay cảisdf lờidaji nócefvi cũmpyvng vôuxlyfoylng xấskxhu xa! (Jins: cócefv ai ko hiểchqcu chỗrqhsrblky thìmikj giơokvg tay ngay nháewlf:”>)

Mạqkwfch Khêfoyl vốfkhln đauupơokvgn thuầrplin nêfoyln nhấskxht thờidaji khôuxlyng cócefv phảisdfn ứixccng lạqkwfi vớuwnji hàrblkm ýrpli trong lờidaji nócefvi củlxaqa hắpeoln. Tớuwnji khi chạqkwfm đauupếoszin áewlfnh mắpeolt xấskxhu xa mờidaj áewlfm kia, khuôuxlyn mặchqct nhỏmcxo xinh đauupãnqrx đauupmcxo khôuxlyng thểchqc đauupmcxookvgn đauupưijcogyohc nữesrza!

“Anh lạqkwfi khôuxlyng đauupixccng đauuppeoln nhưijconqrxy, em đauupi ngủlxaq, khôuxlyng thèdbilm đauupchqc ýrpli đauupếoszin anh nữesrza.” Côuxly giậapeon dỗrqhsi đauupmcxonh nằchqcm xuốfkhlng.

uxlyi Dậapeon vộuxlyi vàrblkng ôuxlym lấskxhy cảisdf ngưijcoidaji côuxly, “Đhqpvưijcogyohc đauupưijcogyohc đauupưijcogyohc, bérblk con, anh khôuxlyng trêfoylu em nữesrza. Chúmikjng ta nócefvi chuyệqkwfn quan trọkkrwng còrcdmn khôuxlyng đauupưijcogyohc sao?”

Mạqkwfch Khêfoyl nghe vậapeoy, thấskxhy hắpeoln khôuxlyng cócefv ýrpli đauupùfoyla nữesrza thìmikj mớuwnji gậapeot gậapeot đauuprpliu. Dưijcoidajng nhưijco lạqkwfi nghĩgpzv đauupếoszin đauupiềxtxyu gìmikj đauupócefv, côuxly liềxtxyn nhắpeolc mộuxlyt câjzpmu, “Cócefv đauupiềxtxyu kiệqkwfn tiêfoyln quyếoszit! Khôuxlyng cho phérblkp tứixccc giậapeon.”

“Đhqpvưijcogyohc.”

Mạqkwfch Khêfoyl liếoszim liếoszim môuxlyi, hínivyt sâjzpmu mộuxlyt hơokvgi nócefvi: “Vìmikj sao cuốfkhli cùfoylng anh lạqkwfi đauupidajng ýrplirblki háewlft kia?” Nócefvi xong, côuxlycefv chúmikjt cẩfkhln thậapeon nhìmikjn ngưijcoidaji đauupàrblkn ôuxlyng bêfoyln dưijcouwnji mìmikjnh.

Ngưijcoidaji đauupàrblkn ôuxlyng nàrblky vốfkhln luôuxlyn ămpyvn trêfoyln ngồidaji trưijcouwnjc, tuy rằchqcng lúmikjc nàrblky côuxly đauupang ngồidaji trêfoyln ngưijcoidaji hắpeoln nhưijcong quyềxtxyn uy củlxaqa hắpeoln thìmikj vẫewlfn khôuxlyng thểchqc bỏmcxo qua. Mỗrqhsi lầrplin nhắpeolc đauupếoszin ca khúmikjc kia hắpeoln đauupxtxyu khôuxlyng vui, khôuxlyng biếoszit hôuxlym nay sẽrqhs nhưijco thếoszirblko.

Ai ngờidaj, Lôuxlyi Dậapeon nghe vậapeoy, chẳyjoxng nhữesrzng khôuxlyng tứixccc giậapeon màrblk trêfoyln tráewlfn còrcdmn thoáewlfng cócefv vẻydza tựpzxq hỏmcxoi, lúmikjc hắpeoln nhìmikjn Mạqkwfch Khêfoyl thìmikj áewlfnh mắpeolt rấskxht kiêfoyln đauupmcxonh, “Khêfoyl nhi, trưijcouwnjc kia khôuxlyng phảisdfi em vẫewlfn cho rằchqcng bàrblki háewlft đauupócefvrblk do mẹeszc em đauupãnqrxewlfng táewlfc cho em sao?”

“Đhqpvúmikjng vậapeoy…Chẳyjoxng lẽrqhs khôuxlyng đauupúmikjng sao?” Mạqkwfch Khêfoyl trảisdf lờidaji cócefv đauupiểchqcm chầrplin chừjjsg, cảisdfm giáewlfc mơokvg hồidaj lạqkwfi dâjzpmng lêfoyln.

“Anh đauupang nghi ngờidaj, bàrblki háewlft kia khôuxlyng phảisdfi do Bạqkwfc Tuyếoszit sáewlfng táewlfc.” Lôuxlyi Dậapeon thảisdfn nhiêfoyln nócefvi.


“Hảisdf?” Mạqkwfch Khêfoyl thiếosziu chúmikjt nữesrza thìmikj cắpeoln phảisdfi đauuprpliu lưijcouwnji.

uxlyi Dậapeon nhìmikjn côuxly, ‘trảisdfm đauupinh tiệqkwft thiếoszit’ nócefvi: “Bạqkwfc Tuyếoszit làrblk ngưijcoidaji mẫewlfu, theo anh biếoszit, chịmcxoskxhy khôuxlyng mấskxhy hứixccng thúmikj vớuwnji âjzpmm nhạqkwfc, sáewlfng táewlfc thìmikj lạqkwfi càrblkng miễrgqdn bàrblkn. Íbffbt nhấskxht, anh vớuwnji chịmcxoskxhy cũmpyvng ởrblkfoylng mộuxlyt chỗrqhs đauupếoszin mấskxhy nămpyvm, cho tớuwnji bâjzpmy giờidajmpyvng chưijcoa nghe qua Bạqkwfc Tuyếoszit đauupãnqrx từjjsgng sáewlfng táewlfc bàrblki háewlft nàrblko.”

“Nhưijcong màrblk, nhưijcong màrblk ngộuxly nhỡuwnj mẹeszc thậapeot sựpzxqewlfng táewlfc vìmikj em thìmikj sao? Anh còrcdmn nhớuwnj việqkwfn trưijcorblkng Khâjzpmu Cáewlft khôuxlyng? Ôviswng ấskxhy nócefvi mẹeszc từjjsgng đauupếoszin đauupócefvijco vấskxhn. Nếosziu bàrblkmpyvng nghe theo lờidaji khuyêfoyln củlxaqa ôuxlyng ấskxhy, thìmikjcefv thểchqcrblkewlfng táewlfc trong thờidaji gian mang thai em thìmikj sao?” Mạqkwfch Khêfoylmikjm mộuxlyt lýrpli do gưijcogyohng gạqkwfo.

“Khêfoyl nhi…” Lôuxlyi Dậapeon đauupau lòrcdmng nhìmikjn côuxly. Hắpeoln ôuxlym côuxlyrblko lòrcdmng, trìmikju mếoszin màrblk nhẹeszc nhàrblkng vuốfkhlt máewlfi tócefvc côuxly, “Anh biếoszit em rấskxht muốfkhln lưijcou lạqkwfi thứixccmikj đauupócefv mẹeszc đauupchqc lạqkwfi cho em. Cócefv đauupiềxtxyu, sựpzxq thậapeot làrblkmikj thìmikj chúmikjng ta nhấskxht đauupmcxonh phảisdfi tìmikjm cho rõixccrblkng. Cócefv phảisdfi Đhqpvàrblkm Trửrqhs Quâjzpmn nócefvi vớuwnji em vềxtxy việqkwfc anh ta nghe đauupưijcogyohc bàrblki háewlft đauupócefv thếoszirblko khôuxlyng?”

“Ừgpzvm.” Mạqkwfch Khêfoyl rầrpliu rĩgpzv gậapeot đauuprpliu.

“Anh ta nócefvi nhưijco thếoszirblko, em còrcdmn nhớuwnjixcc khôuxlyng?” Lôuxlyi Dậapeon nhẹeszc giọkkrwng hỏmcxoi.

Mạqkwfch Khêfoyl cắpeoln môuxlyi, cẩfkhln thậapeon nhớuwnj lạqkwfi…

“Khi đauupócefvuxlyi chẳyjoxng phảisdfi làrblk nhạqkwfc sĩgpzvmikj cảisdf, chỉqrni chơokvgi dưijcoơokvgng cầrplim kiêfoylm thêfoylm côuxlyng việqkwfc nhạqkwfc côuxlyng. Mộuxlyt hôuxlym, cócefv mộuxlyt ngưijcoidaji phụupdx nữesrz đauupếoszin. Hìmikjnh nhưijcouxlyskxhy đauupang muốfkhln tìmikjm mộuxlyt câjzpmy đauupàrblkn dưijcoơokvgng cầrplim chấskxht lưijcogyohng tốfkhlt. Ôviswng chủlxaq củlxaqa tôuxlyi hìmikjnh nhưijcompyvng rấskxht quen côuxlyskxhy, đauupãnqrx giớuwnji thiệqkwfu cho côuxlyskxhy mộuxlyt câjzpmy đauupàrblkn đauupưijcogyohc làrblkm từjjsg đauupqkwfi danh sưijco. Sau đauupócefv, côuxlyskxhy nhấskxhn thửrqhsrblki phínivym rồidaji chơokvgi nửrqhsa bảisdfn nhạqkwfc.”

“Mộuxlyt nửrqhsa bảisdfn nhạqkwfc?” Mạqkwfch Khêfoyl kinh ngạqkwfc, “Vìmikj sao lạqkwfi chỉqrnicefv mộuxlyt nửrqhsa? Màrblk đauupócefvrblk ca khúmikjc nàrblko?”

“Chínivynh làrblk cấskxhm khúmikjc côuxlycefvi.”

Đhqpvàrblkm Trửrqhs Quâjzpmn kiêfoyln đauupmcxonh nócefvi, “Lúmikjc ấskxhy ca khúmikjc nàrblky cũmpyvng chỉqrnicefv mộuxlyt nửrqhsa. Ngưijcoidaji phụupdx nữesrzskxhy khi đauupàrblkn đauupếoszin mộuxlyt nửrqhsa thìmikj dừjjsgng lạqkwfi. Ôviswng chủlxaqrcdmn khen ngợgyohi ca khúmikjc nàrblky rấskxht êfoylm tai. Tôuxlyi nghe thấskxhy côuxlyskxhy nócefvi, ‘Khúmikjc ca nàrblky tôuxlyi viếoszit cho cụupdxc cưijcong trong bụupdxng, chờidaj đauupixcca nhỏmcxo ra đauupidaji, tôuxlyi sẽrqhs hoàrblkn thàrblknh xong ca khúmikjc nàrblky’. Bởrblki vìmikj vớuwnji âjzpmm nhạqkwfc, tôuxlyi luôuxlyn rấskxht nhạqkwfy cảisdfm, thếoszifoyln liềxtxyn nhớuwnj rấskxht rõixccrblki háewlft đauupócefv. Côuxlyskxhy cuốfkhli cùfoylng chọkkrwn đauupưijcogyohc mộuxlyt câjzpmy dưijcoơokvgng cầrplim. Mấskxhy tháewlfng sau, tôuxlyi vẫewlfn khôuxlyng nhậapeon đauupưijcogyohc danh sáewlfch đauupiềxtxyu âjzpmm, vìmikj thếoszi khi nócefvi chuyệqkwfn vớuwnji ôuxlyng chủlxaq vềxtxy chuyệqkwfn ngưijcoidaji phụupdx nữesrzskxhy, khôuxlyng ngờidaj ôuxlyng chủlxaq lạqkwfi nócefvi, côuxlyskxhy đauupãnqrx chếoszit, trong ngàrblky sinh, vìmikj sinh khócefvrblk qua đauupidaji.”

Từjjsgng lờidaji nócefvi vang lêfoyln trong đauuprpliu Mạqkwfch Khêfoyl, thậapeot rõixccrblkng, thậapeom chínivy cảisdf vẻydza mặchqct Đhqpvàrblkm Trửrqhs Quâjzpmn lúmikjc nócefvi chuyệqkwfn côuxlympyvng nhớuwnjixcc! Bỗrqhsng dưijcong, Mạqkwfch Khêfoyl nhưijcorblk pháewlft hiệqkwfn đauupưijcogyohc mộuxlyt vấskxhn đauupxtxy mấskxhu chốfkhlt! Rồidaji đauupuxlyt nhiêfoyln côuxly mởrblk to hai mắpeolt nhìmikjn!

“Khôuxlyng đauupúmikjng!” Côuxlyuxly lựpzxqc nócefvi…


“Anh cócefv nhớuwnj anh ấskxhy đauupãnqrx từjjsgng viếoszit mộuxlyt ca khúmikjc cho em khôuxlyng? Têfoyln làrblk ‘Duyêfoyln lệqkwfch’!” Mạqkwfch Khêfoyl vộuxlyi vàrblkng nócefvi. [1]

uxlyi Dậapeon gậapeot đauuprpliu. Ca khúmikjc đauupócefv thậapeot làrblk đauupchqcc biệqkwft, khiếoszin hắpeoln nhớuwnjnqrxi khôuxlyng quêfoyln. (FY: hợgyohp quáewlfrblk, quêfoyln thếoszirblko đauupưijcogyohc =)))

“Lờidaji thơokvg trong bàrblki háewlft đauupócefv đauupãnqrx từjjsgng xuấskxht hiệqkwfn trong nhậapeot kýrpli củlxaqa mẹeszc em. Lờidaji thơokvg đauupócefv mặchqcc dùfoyl rấskxht nhiềxtxyu ngưijcoidaji thínivych, nhưijcong màrblk, trêfoyln đauupidaji nàrblky sao lạqkwfi cócefv chuyệqkwfn trùfoylng hợgyohp nhưijco vậapeoy đauupưijcogyohc? Ca từjjsg anh ấskxhy viếoszit giốfkhlng hệqkwft nhưijco trong nhậapeot kínivy củlxaqa mẹeszc!” Mạqkwfch Khêfoyl nghĩgpzv thếoszirblko đauupi chămpyvng nữesrza cũmpyvng cảisdfm thấskxhy khócefv hiểchqcu.

uxlyi Dậapeon nghe vậapeoy, nhẹeszc nhàrblkng lắpeolc đauuprpliu, “Trong mắpeolt anh, đauupâjzpmy càrblkng giốfkhlng làrblk trùfoylng hợgyohp. Lờidaji thơokvg đauupócefv chẳyjoxng cócefv chỗrqhsrblko đauupchqcc biệqkwft, nếosziu đauupchqccefvi đauupiểchqcm đauupchqcc biệqkwft, chắpeolc cũmpyvng chỉqrnirblk cảisdfm nhậapeon thựpzxqc tếoszi củlxaqa ngưijcoidaji viếoszit.”

“Cảisdfm nhậapeon thựpzxqc tếoszi củlxaqa ngưijcoidaji viếoszit? Làrblkcefv ýrplimikj?” Mạqkwfch Khêfoylrblkng nghe càrblkng hồidaj đauupidaj, cócefv đauupiềxtxyu, Lôuxlyi Dậapeon luôuxlyn khôuxlyng dễrgqdrblkng đauupưijcoa ra mộuxlyt kếoszit luậapeon. Mộuxlyt khi đauupãnqrxmikjt ra kếoszit luậapeon, chứixccng tỏmcxo hắpeoln đauupãnqrx suy nghĩgpzv cặchqcn kẽrqhs rấskxht lâjzpmu rồidaji.

uxlyi Dậapeon gậapeot đauuprpliu, lạqkwfi hừjjsg lạqkwfnh mộuxlyt chúmikjt, trựpzxqc tiếoszip nócefvi, “Đhqpvàrblkm Trửrqhs Quâjzpmn thínivych mẹeszc anh!”

“Hảisdf?” Mạqkwfch Khêfoyl lạqkwfi kinh hãnqrxi. Trong mộuxlyt thờidaji gian ngắpeoln ngủlxaqi màrblkuxly đauupãnqrx bịmcxo lờidaji củlxaqa Lôuxlyi Dậapeon dọkkrwa vàrblki lầrplin. Côuxly khôuxlyng nghe nhầrplim chứixcc? Anh cảisdfuxly thínivych…Lôuxlyi phu nhâjzpmn? Sao cócefv thểchqc?

Biểchqcu cảisdfm củlxaqa Lôuxlyi Dậapeon nhìmikjn qua cócefv vẻydza tràrblko phúmikjng, suy nghĩgpzvmpyvng làrblk nhằchqcm thẳyjoxng vàrblko Đhqpvàrblkm Trửrqhs Quâjzpmn, “Còrcdmn nhớuwnjixcc vẻydza mặchqct củlxaqa anh ta lúmikjc nhắpeolc đauupếoszin mẹeszc anh khôuxlyng? Anh ta nócefvi, bàrblkrblk mộuxlyt ngưijcoidaji phụupdx nữesrz rấskxht đauupeszcp. Hôuxlym nay, lúmikjc anh hỏmcxoi lạqkwfi anh ta câjzpmu nàrblky, anh ta cũmpyvng thẳyjoxng thắpeoln nócefvi vớuwnji anh rằchqcng bàrblkskxhy rấskxht đauupeszcp. Nếosziu chỉqrnirblk lờidaji táewlfn thưijcorblkng củlxaqa mộuxlyt ngưijcoidaji đauupàrblkn ôuxlyng vớuwnji mộuxlyt ngưijcoidaji phụupdx nữesrz thìmikj chẳyjoxng cócefvmikjrblk kỳxdas quáewlfi cảisdf. Lạqkwfrblk áewlfnh mắpeolt anh ta rấskxht mơokvg hồidaj, nhưijco đauupang hoàrblki niệqkwfm lạqkwfi kínivyixccc vậapeoy. Ánqrxnh mắpeolt anh ta cũmpyvng rấskxht lạqkwf, nhưijcorblk áewlfnh mắpeolt củlxaqa mộuxlyt ngưijcoidaji yêfoylu thầrplim rấskxht lâjzpmu. Lâjzpmu lâjzpmu hoàrblki niệqkwfm cũmpyvng làrblkm cho anh ta nhớuwnj lạqkwfi hồidaji ứixccc củlxaqa anh ta, cócefv lẽrqhsrblkmikjc còrcdmn thanh niêfoyln, việqkwfc áewlfi mộuxly mộuxlyt ngưijcoidaji phụupdx nữesrz trưijcorblkng thàrblknh cũmpyvng làrblk chuyệqkwfn bìmikjnh thưijcoidajng thôuxlyi. Nhưijco vậapeoy, lờidaji bàrblki háewlft kia trêfoyln thựpzxqc tếoszirblk anh ta mưijcogyohn đauupchqccefvi thay lòrcdmng mìmikjnh màrblk thôuxlyi.”

Mạqkwfch Khêfoyl kinh ngạqkwfc, miệqkwfng gầrplin nhưijcompyvng mởrblk hếoszit cỡuwnj

Nếosziu dựpzxqa theo kiểchqcu phâjzpmn tínivych nàrblky, thậapeot sựpzxqrblk rấskxht cócefvrpli!

“Dậapeon…Nếosziu nócefvi anh cảisdf em chỉqrnirblk ngoàrblki ýrpli muốfkhln nhưijco vậapeoy, thìmikj mẹeszc em vớuwnji Lôuxlyi phu nhâjzpmn thìmikj sao? Giữesrza hai ngưijcoidaji họkkrw đauupếoszin tộuxlyt cùfoylng làrblkcefv quan hệqkwfmikj? Mẹeszc em rấskxht quan tâjzpmm đauupếoszin an nguy củlxaqa Lôuxlyi phu nhâjzpmn, nócefvi khôuxlyng chừjjsgng, cảisdf hai ngưijcoidaji làrblk...” Nócefvi đauupếoszin đauupâjzpmy, Mạqkwfch Khêfoyl đauupuxlyt nhiêfoyln nhưijcorblk nghĩgpzv đauupếoszin đauupiềxtxyu gìmikj đauupócefv, khuôuxlyn mặchqct nhỏmcxo nhắpeoln chợgyoht táewlfi đauupi. Khi nhìmikjn vềxtxy phínivya Lôuxlyi Dậapeon, đauupôuxlyi mắpeolt đauupeszcp cũmpyvng rõixccrblkng hiệqkwfn lêfoyln vẻydza lo lắpeolng!

uxlyi Dậapeon nhịmcxon khôuxlyng đauupưijcogyohc liềxtxyn cưijcoidaji khẽrqhs, vỗrqhs nhẹeszcfoyln đauuprpliu côuxly, rồidaji lạqkwfi hôuxlyn lêfoyln môuxlyi côuxly mộuxlyt cáewlfi mớuwnji thấskxhp giọkkrwng nócefvi: “Yêfoyln tâjzpmm đauupi, sẽrqhs khôuxlyng nhưijco em tưijcorblkng tưijcogyohng đauupâjzpmu. Tuy rằchqcng anh chưijcoa từjjsgng gặchqcp mẹeszc nhưijcong vớuwnji chuyệqkwfn củlxaqa bàrblkskxhy thìmikj anh cũmpyvng đauupãnqrx tra đauupưijcogyohc ínivyt nhiềxtxyu rồidaji. Bàrblkskxhy khôuxlyng cócefv chịmcxo em hay họkkrwrblkng nàrblko cảisdf. Bạqkwfc Tuyếoszit sẽrqhs khôuxlyng cócefv quan hệqkwf huyếoszit thốfkhlng gìmikj vớuwnji mẹeszc anh đauupâjzpmu.”

Mạqkwfch Khêfoyl bịmcxo hắpeoln liếoszic mắpeolt mộuxlyt cáewlfi đauupãnqrx nhìmikjn thấskxhu tâjzpmm tưijco thìmikj ngưijcogyohng ngùfoylng cưijcoidaji, sau đauupócefvrblkp vàrblko ngựpzxqc hắpeoln, làrblkm nũmpyvng nócefvi: “Ngưijcoidaji ta chỉqrnirblk rấskxht sợgyohrblk thôuxlyi…”


“Khờidaj quáewlf!” Lôuxlyi Dậapeon cúmikji đauuprpliu cưijcoidaji, ôuxlym chặchqct lấskxhy côuxly.

“Đhqpvúmikjng rồidaji, còrcdmn cócefv mộuxlyt chuyệqkwfn em muốfkhln hỏmcxoi anh.” Mạqkwfch Khêfoyl bỗrqhsng nhớuwnj đauupếoszin mộuxlyt chuyệqkwfn, nâjzpmng tầrplim mắpeolt nhìmikjn hắpeoln, “Vẫewlfn làrblk chuyệqkwfn liêfoyln quan đauupếoszin Bạqkwfc Cơokvg!”

uxlyi Dậapeon ngơokvg ngáewlfc run sợgyoh mộuxlyt chúmikjt, thấskxhy đauupôuxlyi mắpeolt côuxlycefve lêfoyln tia sáewlfng, khôuxlyng đauupgyohi côuxly mởrblk miệqkwfng liềxtxyn vộuxlyi vàrblkng giảisdfi thínivych: “Khêfoyl nhi, em đauupãnqrx gặchqcp Bạqkwfc Cơokvg rồidaji, hẳyjoxn làrblkmpyvng biếoszit anh vớuwnji côuxlyskxhy bâjzpmy giờidaj khôuxlyng cócefv quan hệqkwfmikj cảisdf, em ngàrblkn vạqkwfn lầrplin đauupjjsgng hiểchqcu lầrplim anh.”

Mạqkwfch Khêfoyl thấskxhy vẻydza mặchqct hắpeoln đauuprpliy lo lắpeolng, trong lòrcdmng cũmpyvng cócefv ínivyt nhiềxtxyu chuyểchqcn biếoszin tốfkhlt đauupeszcp. Đhqpvuxlyt nhiêfoyln côuxly muốfkhln trêfoylu hắpeoln mộuxlyt chúmikjt, cốfkhlmikjnh xụupdx mặchqct xuốfkhlng, “Đhqpvúmikjng hay sai vậapeoy? Em cũmpyvng biếoszit trưijcouwnjc kia anh đauupãnqrx từjjsgng trọkkrwng Bạqkwfc Cơokvg đauupếoszin mứixccc nàrblko. Hừjjsg!”

“Khêfoyl nhi…Anh biếoszit anh cócefvcefvi thếoszirblko thìmikj em cũmpyvng khôuxlyng tin. Nhưijcong anh vớuwnji côuxlyskxhy thậapeot sựpzxq khôuxlyng cócefvmikjnh yêfoylu. Em cũmpyvng biếoszit làrblk anh…anh chưijcoa từjjsgng yêfoylu lầrplin nàrblko. Anh…anh chỉqrnifoylu mộuxlyt mìmikjnh em…”

“Dừjjsgng dừjjsgng dừjjsgng!” Mộuxlyt cáewlfi đauuprpliu Mạqkwfch Khêfoyl khôuxlyng nghe đauupưijcogyohc nhiềxtxyu chuyệqkwfn nhưijco vậapeoy, “Rốfkhlt cụupdxc anh đauupang nócefvi gìmikj đauupâjzpmy? Loạqkwfn thấskxht báewlft tao (ýrpli chỉqrni nhữesrzng chuyệqkwfn lộuxlyn xộuxlyn)?”

uxlyi Dậapeon hínivyt sâjzpmu mộuxlyt hơokvgi, cócefv trờidaji mớuwnji biếoszit từjjsg trưijcouwnjc đauupếoszin nàrblky hắpeoln khôuxlyng đauupi giảisdfi thínivych đauupiềxtxyu gìmikj. Lầrplin nàrblky chỉqrnimikj muốfkhln Mạqkwfch Khêfoyl khôuxlyng hiểchqcu lầrplim, hắpeoln khôuxlyng muốfkhln thìmikjmpyvng phảisdfi giảisdfi thínivych. Cho đauupếoszin giờidaj hắpeoln mớuwnji hoàrblkn toàrblkn hiểchqcu mìmikjnh, khôuxlyng phảisdfi hắpeoln khôuxlyng muốfkhln giảisdfi thínivych, màrblkrblk hắpeoln khôuxlyng biếoszit cáewlfch giảisdfi thínivych.

“Nhưijco thếoszirblky nàrblky, anh nócefvi rõixcc cho em nghe đauupưijcogyohc khôuxlyng. Bạqkwfc Cơokvg đauupfkhli vớuwnji anh chẳyjoxng qua chỉqrnirblk thỏmcxoa mãnqrxn nhu cầrpliu sinh lýrpli. Mỗrqhsi lầrplin qua đauupi, trong lòrcdmng đauupxtxyu trốfkhlng khôuxlyng, khôuxlyng cócefv chúmikjt thỏmcxoa mãnqrxn nàrblko cảisdf. Chỉqrnirblk, từjjsg khi em ởrblkfoyln cạqkwfnh anh, anh liềxtxyn cảisdfm thấskxhy thựpzxqc đauuprpliy đauuplxaq, làrblk cảisdfm giáewlfc viêfoyln mãnqrxn chưijcoa từjjsgng cócefv. Em khôuxlyng giốfkhlng Bạqkwfc Cơokvg, em làrblk ngưijcoidaji phụupdx nữesrz anh yêfoylu, làrblk ngưijcoidaji phụupdx nữesrz anh muốfkhln sốfkhlng cùfoylng cảisdf đauupidaji. Em hiểchqcu chưijcoa?”

“Àaahz…Cũmpyvng hiểchqcu hiểchqcu đauupưijcogyohc chúmikjt rồidaji áewlf.” Mạqkwfch Khêfoyl cốfkhl ýrpli chầrplin chờidaj mớuwnji gậapeot đauuprpliu, trong lòrcdmng lạqkwfi bịmcxo bộuxlyewlfng củlxaqa hắpeoln làrblkm cho cưijcoidaji trộuxlym khôuxlyng ngừjjsgng. Thìmikj ra ngưijcoidaji đauupàrblkn ôuxlyng nàrblky cũmpyvng cócefvmikjc biếoszit sốfkhlt ruộuxlyt nha!

“Từjjsg sau khi em bỏmcxo đauupi, anh cócefv đauupếoszin tìmikjm Bạqkwfc Cơokvg khôuxlyng?”

“Cócefv.” Lôuxlyi Dậapeon vôuxlyfoylng thàrblknh thậapeot trảisdf lờidaji côuxly, thấskxhy châjzpmn màrblky côuxly nhínivyu lạqkwfi thìmikj vộuxlyi vàrblkng giảisdfi thínivych: “Làrblk nhưijco thếoszirblky, Khêfoyl nhi, em đauupjjsgng hiểchqcu nhầrplim. Sau khi em đauupi đauupúmikjng làrblk anh cócefv đauupếoszin tìmikjm côuxlyskxhy nhưijcong màrblk khôuxlyng phảisdfi đauupchqcrblkm chuyệqkwfn nhưijco em tưijcorblkng tưijcogyohng đauupâjzpmu. Anh chỉqrni đauupếoszin cho côuxlyskxhy mộuxlyt sốfkhl tiềxtxyn, mấskxhy chỗrqhs bấskxht đauupuxlyng sảisdfn. Dùfoyl sao Bạqkwfc Cơokvgmpyvng theo anh nhiềxtxyu nămpyvm, hơokvgn nữesrza…đauupúmikjng làrblk anh chủlxaq đauupuxlyng tiếoszip cậapeon côuxlyskxhy*. Phụupdx nữesrz, dùfoyl sao cũmpyvng cầrplin cócefvewlfi gìmikj đauupócefv đauupchqc sốfkhlng.”

* Ýyynd chúmikjuxlyi làrblk chúmikj đauupãnqrx tiếoszip cậapeon Bạqkwfc Cơokvg, cho Bạqkwfc Cơokvgrblkm phẫewlfu thuậapeot thẫewlfm mỹrcdm giốfkhlng Bạqkwfc Tuyếoszit, rồidaji mớuwnji đauupfkhly Bạqkwfc Cơokvg đauupếoszin sựpzxqmikjnh ngàrblky hôuxlym nay.

“Nghe ra cócefv vẻydza anh cũmpyvng rấskxht biếoszit suy nghĩgpzv cho ngưijcoidaji kháewlfc.” Mạqkwfch Khêfoyl nghiêfoylng nghiêfoylng đauuprpliu nhìmikjn hắpeoln, ýrpliijcoidaji bêfoyln môuxlyi thậapeot thâjzpmm trưijcoidajng (trínivych từjjsg ‘ýrpli vịmcxo thâjzpmm trưijcoidajng’, chỉqrni sựpzxqjzpmu xa).

“Khêfoyl nhi, em... giậapeon sao?” Lôuxlyi Dậapeon thấskxhy mìmikjnh càrblkng nócefvi càrblkng sai nêfoyln cócefv chúmikjt nócefvng vộuxlyi. Hắpeoln thấskxhy chínivynh mìmikjnh giảisdfi thínivych cũmpyvng rấskxht kháewlf, sao Mạqkwfch Khêfoyl lạqkwfi biểchqcu cảisdfm nhưijco vậapeoy?

Mạqkwfch Khêfoyl dịmcxoch thâjzpmn mìmikjnh, bộuxly dạqkwfng uểchqc oảisdfi: “Thếoszi... lúmikjc trưijcouwnjc khi anh khôuxlyng quay vềxtxyrcdma thàrblknh đauupãnqrx gọkkrwi luậapeot sưijco đauupếoszin cho em nhiềxtxyu bấskxht đauupuxlyng sảisdfn vàrblk cổpvpm phầrplin nhưijco vậapeoy, cócefv phảisdfi cũmpyvng xuấskxht pháewlft từjjsg loạqkwfi tâjzpmm lýrplirblky khôuxlyng?”

“Khôuxlyng phảisdfi!” Lôuxlyi Dậapeon lạqkwfi ôuxlym chặchqct lấskxhy côuxly, chỉqrni sợgyohuxly mấskxht hứixccng liềxtxyn ra khỏmcxoi phòrcdmng, đauupchqc lạqkwfi hắpeoln mộuxlyt mìmikjnh trôuxlyng phòrcdmng cảisdf đauupêfoylm. “Lúmikjc trưijcouwnjc nếosziu anh khôuxlyng chủlxaq đauupuxlyng rờidaji đauupi, nhấskxht đauupmcxonh em còrcdmn cócefv thểchqcrblkm chuyệqkwfn đauupfoyln rồidaj nữesrza. Lòrcdmng anh thưijcoơokvgng em, lạqkwfi sợgyoh cuộuxlyc sốfkhlng củlxaqa em khôuxlyng tốfkhlt cho nêfoyln mớuwnji làrblkm nhưijco vậapeoy. Đhqpvjjsgng nócefvi đauupếoszin cổpvpm phầrplin Lôuxlyi thịmcxo, lúmikjc đauupócefv nếosziu em muốfkhln cảisdfuxlyi thịmcxo, chỉqrni cầrplin em vui vẻydza, anh sẽrqhs tặchqcng cảisdf vịmcxo trínivy quảisdfn lýrpli cho em luôuxlyn. Khêfoyl nhi, em tin anh đauupi, anh thậapeot sựpzxq…thậapeot sựpzxqrblk...”

“Đhqpvưijcogyohc rồidaji, khôuxlyng cầrplin giảisdfi thínivych nữesrza.” Mạqkwfch Khêfoyl ôuxlym lấskxhy cổpvpm hắpeoln, hạqkwfnh phúmikjc nơokvgi đauupáewlfy lòrcdmng đauupãnqrx tràrblkn đauupếoszin tậapeon mắpeolt, “Xem anh kìmikja, mộuxlyt ngưijcoidaji đauupàrblkn ôuxlyng giảisdfi thínivych chuyệqkwfn nàrblky khôuxlyng cócefvnivy logic nàrblko cảisdf, nghe xong đauuprpliu ócefvc em cũmpyvng choáewlfng váewlfng luôuxlyn. Ngưijcoidaji ta tin anh, Bạqkwfc Cơokvgmpyvng đauupxtxyu nócefvi vớuwnji em chuyệqkwfn nàrblky rồidaji. Em chỉqrni muốfkhln đauupùfoyla anh tínivy thôuxlyi màrblk.”

uxlyi Dậapeon thởrblkrblki nhẹeszc nhõixccm mộuxlyt hơokvgi, ôuxlym côuxlyrblko lòrcdmng chặchqct hơokvgn, khuôuxlyn mặchqct anh tuấskxhn hãnqrxm sâjzpmu vàrblko máewlfi tócefvc côuxly, “Khêfoyl nhi, đauupjjsgng tráewlfch anh, khôuxlyng phảisdfi anh khôuxlyng muốfkhln nócefvi vớuwnji em chuyệqkwfn nàrblky, chỉqrnirblk anh sợgyohcefvi khôuxlyng tốfkhlt sẽrqhs khiếoszin em hiểchqcu lầrplim. Anh khôuxlyng thểchqc lạqkwfi mấskxht em đauupưijcogyohc, khôuxlyng thểchqc.”

Mạqkwfch Khêfoylrblkng thêfoylm nghẹeszcn ngàrblko, cáewlfnh tay ôuxlym hắpeoln càrblkng chặchqct hơokvgn. Cho tớuwnji bâjzpmy giờidajuxlympyvng chưijcoa từjjsgng cảisdfm kínivych ôuxlyng trờidaji đauupếoszin nhưijco vậapeoy. Côuxly đauupưijcogyohc mộuxlyt ngưijcoidaji đauupàrblkn ôuxlyng nhưijco vậapeoy yêfoylu thưijcoơokvgng; cócefv đauupôuxlyi khi, côuxlympyvng tựpzxq hỏmcxoi chínivynh mìmikjnh cócefv phúmikjc gìmikjrblk lạqkwfi cócefv thểchqc đauupưijcogyohc Lôuxlyi Dậapeon chúmikj ýrpli, quyếoszin luyếoszin, yêfoylu thưijcoơokvgng. Chínivynh làrblk ôuxlyng trờidaji đauupãnqrx cho họkkrw đauupưijcogyohc yêfoylu nhau nhưijco vậapeoy, yêfoylu đauupếoszin khắpeolc cốfkhlt ghi tâjzpmm…

Thấskxhy dáewlfng vẻydza cẩfkhln thậapeon đauupócefv củlxaqa Lôuxlyi Dậapeon, Mạqkwfch Khêfoyl lạqkwfi nghĩgpzv đauupếoszin ba nămpyvm ròrcdmng đauupfkhli vớuwnji hắpeoln hẳyjoxn làrblkmikj đauupisdfnivych quáewlf lớuwnjn, trong lòrcdmng côuxly khôuxlyng khỏmcxoi đauupau đauupuwnjn. Nếosziu cócefv thểchqc sớuwnjm thấskxhy rõixcc đauupưijcogyohc tìmikjnh cảisdfm củlxaqa mìmikjnh, cócefv phảisdfi làrblk cảisdf hai sẽrqhscefv nhiềxtxyu thờidaji gian đauupchqcfoylu nhau, bêfoyln nhau nhiềxtxyu hơokvgn hay khôuxlyng?

[1]: Nguyêfoyln vămpyvn trong convert làrblk: “Quâjzpmn sinh ta chưijcoa sinh” nhưijcong bọkkrwn mìmikjnh đauuppvpmi thàrblknh ‘Duyêfoyln lệqkwfch’ từjjsg

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.