Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời

Chương 139 :

    trước sau   
Đaxofuhbpu ódshhc Mạtorsch Khêyfrm trốnkbing rỗtnlkng, côshum mởshum to mắfzvet, thấhumwt thầuhbpn màkoar nhìkojvn ngưvfcegzhgi đyfrmàkoarn ôshumng trưvfcepjtzc mặkgjst mìkojvnh. Hắfzven nódshhi đyfrmúsaacng lýeqzw hợlwxsp tìkojvnh đyfrmếqsatn nhưvfce vậeelxy, chỉxwgl cầuhbpn chúsaacldohm nghe mộkgjst chúsaact, thìkojvsaacc nàkoary đyfrmâldohy sẽuhbp sa ngãjtex. Lúsaacc nàkoary đyfrmâldohy, hắfzven khôshumng hềriwd bắfzvet buộkgjsc côshumdshhi ra bấhumwt cứnvlk đyfrmiềriwdu gìkojv, nhưvfceng lạtorsi dùtorsng phưvfceơshumng thứnvlkc kia đyfrmnkbi khiếqsatn côshum khôshumng thểnkbi khákojvng cựbmjw đyfrmưvfcelwxsc. Mạtorsch Khêyfrm cảmeggm thấhumwy toàkoarn thâldohn mìkojvnh đyfrmriwdu phákojvt run, thậeelxm chíadhp mỗtnlki dâldohy thầuhbpn kinh đyfrmriwdu nhưvfceuxvang siếqsatt…Đaxofákojvy lòytcyng côshum chợlwxst tràkoarn ra mộkgjst niềriwdm hạtorsnh phúsaacc kỳechw lạtors, vàkoarytcyn códshh, mộkgjst hàkoarnh đyfrmkgjsng néadhp trákojvnh trong vôshum thứnvlkc.

“Khêyfrm nhi…” Ngưvfcegzhgi đyfrmàkoarn ôshumng kia khôshumng cho côshum mộkgjst cơshum hộkgjsi đyfrmàkoaro thoákojvt nàkoaro, cầuhbpm lấhumwy nhữwglyng ngódshhn tay run rẩuxvay củpjtza Mạtorsch Khêyfrm, ákojvnh mắfzvet châldohn thàkoarnh tha thiếqsatt nhìkojvn thẳrjrong. Đaxofôshumi đyfrmccsvng tửybox nhưvfce ákojvnh mặkgjst trờgzhgi xuyêyfrmn thấhumwu, trựbmjwc tiếqsatp phủpjtz bọfzvec lấhumwy côshum, khiếqsatn côshum khôshumng thểnkbi trốnkbin đyfrmi bấhumwt cứnvlkshumi đyfrmâldohu.

Mạtorsch Khêyfrm bịgzhg dọfzvea, thâldohn mìkojvnh côshum run run. Ngưvfcegzhgi đyfrmàkoarn ôshumng nàkoary muốnkbin làkoarm cákojvi gìkojv? Ba năuxvam trưvfcepjtzc đyfrmâldohy, hắfzven khôshumng ngừqmlxng chiếqsatm hữwglyu thâldohn thểnkbishum, ba năuxvam sau, hắfzven càkoarng trựbmjwc tiếqsatp muốnkbin đyfrmoạtorst lấhumwy tâldohm côshum ưvfce? Làkoarm sao códshh thểnkbi nhưvfce vậeelxy đyfrmưvfcelwxsc?

shum chìkojvm trong im lặkgjsng, đyfrmôshumi mắfzvet đyfrmeqzwp nhưvfceytcyng nưvfcepjtzc dịgzhgu dàkoarng lưvfceu chuyểnkbin, giốnkbing mộkgjst con nai con đyfrmưvfceơshumng hoảmeggng sợlwxs. Ngưvfcegzhgi đyfrmàkoarn ôshumng thởshumkoari mộkgjst hơshumi nặkgjsng nềriwd, giốnkbing nhưvfce thậeelxt bấhumwt đyfrmfzvec dĩyhxk, vừqmlxa nhưvfce bấhumwt lựbmjwc khôshumng biếqsatt nêyfrmn làkoarm thếqsatkoaro. Khuôshumn mặkgjst anh tuấhumwn củpjtza hắfzven chôshumn sâldohu vàkoaro trong tódshhc côshum, hắfzven cúsaaci đyfrmuhbpu nódshhi, “Khêyfrm nhi, muốnkbin em yêyfrmu anh thậeelxt sựbmjw khódshh đyfrmếqsatn nhưvfce vậeelxy sao?”

Tim Mạtorsch Khêyfrm theo từqmlxng lờgzhgi nódshhi củpjtza hắfzven màkoar dồccsvn dậeelxp hơshumn, từqmlxng chúsaact mộkgjst lạtorsi quặkgjsn thắfzvet, lạtorsi đyfrmau đyfrmpjtzn, lạtorsi hoảmeggng loạtorsn. “Anh…thậeelxt íadhpch kỷnaqj.”

Mộkgjst lúsaacc lâldohu sau đyfrmódshh, côshum mớpjtzi thìkojv thàkoaro nódshhi ra nhữwglyng lờgzhgi nàkoary. Giọfzveng nódshhi mềriwdm mạtorsi nhưvfce nhữwglyng bôshumng tuyếqsatt phiêyfrmu đyfrmãjtexng trêyfrmn bầuhbpu trờgzhgi đyfrmêyfrmm, khiếqsatn Lôshumi Dậeelxn ngẩuxvang đyfrmuhbpu, đyfrmôshumi đyfrmccsvng tửybox lạtorsnh lẽuhbpo nhưvfceuxvang giákojv đyfrmãjtex sớpjtzm khôshumng thểnkbi che giấhumwu đyfrmưvfcelwxsc tìkojvnh cảmeggm sâldohu nặkgjsng trong đyfrmákojvy mắfzvet. Hắfzven vưvfceơshumn ngódshhn tay thon dàkoari nâldohng khuôshumn mặkgjst nhỏxpbi nhắfzven xinh đyfrmeqzwp củpjtza Mạtorsch Khêyfrmyfrmn, đyfrmuhbpu ngódshhn tay cẩuxvan thậeelxn lưvfcepjtzt nhẹeqzw theo hàkoarng châldohn màkoary đyfrmeelxm, sốnkbing mũbqfai cao cao, cuốnkbii cùtorsng dừqmlxng trêyfrmn cákojvnh môshumi mềriwdm mạtorsi củpjtza côshum, lạtorsi khôshumng hềriwd chớpjtzp mắfzvet nhìkojvn đyfrmôshumi mắfzvet đyfrmang rung đyfrmkgjsng củpjtza côshum mộkgjst cákojvch chăuxvam chúsaac. Tấhumwt cảmegg khiếqsatn Mạtorsch Khêyfrm bấhumwt ngờgzhg, khôshumng códshhkojvch nàkoaro trốnkbin trákojvnh đyfrmưvfcelwxsc…


“Khêyfrm nhi, tha thứnvlk cho sựbmjw íadhpch kỷnaqj củpjtza anh. Anh chỉxwgl muốnkbin đyfrmnkbi em yêyfrmu anh, cảmegg đyfrmgzhgi chỉxwglyfrmu mộkgjst ngưvfcegzhgi đyfrmàkoarn ôshumng làkoar anh, chỉxwglkoar..." Giọfzveng nódshhi củpjtza Lôshumi Dậeelxn lạtorsi trởshum vềriwd vớpjtzi sựbmjw trầuhbpm thấhumwp nhưvfcekojvnh thưvfcegzhgng, códshh nghiêyfrmm cẩuxvan, nhưvfce đyfrmãjtex hạtors mộkgjst quyếqsatt đyfrmgzhgnh quan trọfzveng nàkoaro đyfrmódshh bằpjtzng tấhumwt cảmegg quyếqsatt tâldohm củpjtza mìkojvnh, rồccsvi nhìkojvn thẳrjrong vàkoaro côshum mộkgjst lầuhbpn nữwglya vớpjtzi sựbmjw kiêyfrmn đyfrmgzhgnh khôshumng chúsaact thay đyfrmrbqmi nàkoaro... “Anh muốnkbin xin em cho anh mộkgjst cơshum hộkgjsi, giốnkbing nhưvfcekoar, đyfrmnkbi cho anh... yêyfrmu em!”

Bỗtnlkng dưvfceng, Mạtorsch Khêyfrm mởshum to hai mắfzvet nhìkojvn. Lờgzhgi nódshhi củpjtza ngưvfcegzhgi đyfrmàkoarn ôshumng nàkoary nhưvfcekoar mộkgjst tiếqsatng sấhumwm rềriwdn bấhumwt chợlwxst, dồccsvn dậeelxp đyfrmákojvnh thẳrjrong vàkoaro nơshumi sâldohu nhấhumwt trong lòytcyng côshum, khiếqsatn từqmlxng tếqsatkoaro thầuhbpn kinh đyfrmnkbi nghĩyhxk suy tan rãjtex. Khôshumng códshhkojvch nàkoaro đyfrmriwd phòytcyng, khôshumng códshhkojvch nàkoaro đyfrmnkbi trốnkbin, chỉxwgldshh thểnkbi hoảmeggng hốnkbit màkoar nhìkojvn hắfzven, nhìkojvn đyfrmôshumi mắfzvet đyfrmuhbpy nghiêyfrmm cẩuxvan cùtorsng tákojvo bạtorso!

Đaxofuhbpu ódshhc côshum vẫaprln trốnkbing rỗtnlkng…

Cho hắfzven mộkgjst cơshum hộkgjsi, đyfrmnkbi hắfzven yêyfrmu mìkojvnh?

Hắfzven…Nhữwglyng lờgzhgi nàkoary códshh ýeqzwkojv?

“Khêyfrm nhi…” Khódshhe môshumi Lôshumi Dậeelxn hơshumi hơshumi gợlwxsi lêyfrmn, tìkojvnh yêyfrmu trong ákojvnh mắfzvet rõqsatkoarng cùtorsng triềriwdn miêyfrmn đyfrmếqsatn nhưvfce vậeelxy. Hắfzven nhẹeqzw nhàkoarng thảmegg mộkgjst nụkshmshumn lêyfrmn vầuhbpng trákojvn thanh túsaac củpjtza côshum. Sau đyfrmódshh, hắfzven lui ra mộkgjst chúsaact, đyfrmôshumi mắfzvet xanh lụkshmc khiếqsatn ngưvfcegzhgi khákojvc tai đyfrmxpbi tim đyfrmeelxp, ýeqzwvfcegzhgi trêyfrmn môshumi nhàkoarn nhạtors. Hắfzven nhìkojvn côshumkojvi nhỏxpbi đyfrmang thởshum mỗtnlki lúsaacc mộkgjst dồccsvn dậeelxp, tìkojvnh yêyfrmu tràkoarn ra trong đyfrmákojvy lòytcyng càkoarng thêyfrmm mãjtexnh liệvyjkt...

“Khôshumng muốnkbin... anh khôshumng đyfrmưvfcelwxsc nódshhi cákojvi gìkojv hếqsatt.” Mạtorsch Khêyfrm kinh hoảmeggng, đyfrmưvfcea tay che môshumi hắfzven lạtorsi. Côshumdshh mộkgjst dựbmjw cảmeggm, nhữwglyng lờgzhgi kếqsat tiếqsatp củpjtza hắfzven nhấhumwt đyfrmgzhgnh sẽuhbp khiếqsatn bảmeggn thâldohn côshum ‘vạtorsn kiếqsatp bấhumwt phụkshmc’ [1]. Côshum khôshumng biếqsatt bảmeggn thâldohn mìkojvnh códshh đyfrmpjtzbqfang khíadhp hay khôshumng đyfrmnkbi đyfrmkoar lấhumwy nhữwglyng đyfrmiềriwdu đyfrmódshh, chỉxwgl biếqsatt rằpjtzng, giờgzhg khắfzvec nàkoary, lòytcyng củpjtza côshum đyfrmưvfceơshumng bấhumwt an, bấhumwt an đyfrmếqsatn mứnvlkc khiếqsatn côshum hoảmeggng loạtorsn.

shumm nay, hàkoarnh đyfrmkgjsng củpjtza hắfzven khiếqsatn côshum bấhumwt an…

Nụkshmvfcegzhgi củpjtza hắfzven khiếqsatn côshum bấhumwt an…

Lờgzhgi nódshhi củpjtza hắfzven khiếqsatn côshum bấhumwt an…

Cảmegg…ákojvnh mắfzvet củpjtza hắfzven càkoarng khiếqsatn côshum bấhumwt an…

dshh lẽuhbp, côshum đyfrmãjtex sớpjtzm đyfrmkojvn đyfrmưvfcelwxsc đyfrmiềriwdu hắfzven đyfrmgzhgnh nódshhi ra. Nhưvfceng làkoar, tâldohm tưvfce thâldohm trầuhbpm nhưvfce biểnkbin sâldohu củpjtza ngưvfcegzhgi đyfrmàkoarn ôshumng nàkoary làkoarm thếqsatkoaro đyfrmnkbi hoàkoarn toàkoarn thấhumwu hiểnkbiu đyfrmâldohy? Côshum…rấhumwt muốnkbin bảmeggo vệvyjk trákojvi tim mìkojvnh thậeelxt tốnkbit, khôshumng đyfrmnkbi cho nódshh lạtorsi bịgzhg tổrbqmn thưvfceơshumng thêyfrmm lầuhbpn nàkoaro nữwglya.

shumi Dậeelxn cũbqfang chưvfcea hềriwdkoarm gìkojv, tùtorsy ýeqzw đyfrmnkbikoarn tay nhỏxpbiadhp củpjtza côshum che môshumi mìkojvnh lạtorsi, nhưvfceng ákojvnh mắfzvet hắfzven vẫaprln nhìkojvn thẳrjrong vàkoaro côshum, nhạtorst nhưvfce quỳechwnh hoa, lạtorsi sâldohu nặkgjsng nhưvfce biểnkbin rộkgjsng, khiếqsatn con tim củpjtza côshumvfcepjtzi ákojvnh nhìkojvn lẳrjrong lặkgjsng chăuxvam chúsaac củpjtza hắfzven rốnkbit cuộkgjsc khôshumng chịgzhgu đyfrmưvfcelwxsc nữwglya…


Mạtorsch Khêyfrmkoarng lúsaacc càkoarng trởshumyfrmn bốnkbii rốnkbii, theo bảmeggn năuxvang rúsaact tay mìkojvnh vềriwd. Nhữwglyng ngódshhn tay mảmeggnh khảmeggnh giữwglya khôshumng trung rõqsatkoarng đyfrmang run run, hàkoarm răuxvang tinh tếqsat cắfzven trêyfrmn đyfrmôshumi môshumi căuxvang đyfrmuhbpy, đyfrmnkbi lạtorsi vếqsatt cắfzven mờgzhg mờgzhg. Dưvfcegzhgng nhưvfce, Mạtorsch Khêyfrm đyfrmang muốnkbin giảmeggi tỏxpbia bớpjtzt nỗtnlki bấhumwt an cùtorsng lo sợlwxs trong thâldohn tâldohm bằpjtzng phưvfceơshumng thứnvlkc nàkoary.

Trong bìkojvnh lặkgjsng, khôshumng khíadhp lạtorsi nổrbqmi lêyfrmn nhữwglyng làkoarn sódshhng cuồccsvn cuộkgjsn, làkoar sựbmjw bốnkbii rốnkbii bấhumwt an, làkoar mộkgjst tìkojvnh thếqsat khôshumng thểnkbikoaro ngăuxvan cảmeggn. Lôshumi Dậeelxn vẫaprln giữwgly nụkshmvfcegzhgi bêyfrmn môshumi, hắfzven vẫaprln luôshumn bìkojvnh tĩyhxknh nhưvfce vậeelxy, nhưvfce thểnkbi phảmeggn ứnvlkng củpjtza Mạtorsch Khêyfrm đyfrmãjtex sớpjtzm nằpjtzm trong dựbmjw kiếqsatn củpjtza hắfzven. Hắfzven lẳrjrong lặkgjsng nhìkojvn sựbmjw trốnkbin trákojvnh trong mắfzvet côshum, giốnkbing nhưvfce mộkgjst thiếqsatu niêyfrmn đyfrmnvlkng bêyfrmn bờgzhg hồccsv nhìkojvn vềriwd phíadhpa xa xăuxvam trong mộkgjst buổrbqmi trưvfcea, làkoarn giódshh nhẹeqzw nhàkoarng đyfrmưvfcea tớpjtzi ýeqzwvfcegzhgi bêyfrmn môshumi…

Thậeelxt lâldohu sau đyfrmódshh, hắfzven mớpjtzi lêyfrmn tiếqsatng, giọfzveng nódshhi trầuhbpm thấhumwp sâldohu thẳrjrom. Hắfzven cho phéadhpp ákojvnh mắfzvet củpjtza côshum tựbmjw do, nhưvfceng khôshumng hềriwd cho phéadhpp côshum trốnkbin trákojvnh đyfrmi lờgzhgi nódshhi củpjtza hắfzven ngay lúsaacc nàkoary!

“Khêyfrm nhi, em biếqsatt anh đyfrmang muốnkbin nódshhi gìkojv. Nếqsatu biếqsatt, thìkojv em cũbqfang đyfrmãjtex hiểnkbiu rõqsat đyfrmiềriwdu nàkoary khôshumng thểnkbi trốnkbin trákojvnh.”

“Khôshumng…tôshumi, tôshumi khôshumng biếqsatt. Tôshumi…cũbqfang khôshumng muốnkbin biếqsatt…” Mạtorsch Khêyfrm nhưvfce mộkgjst con thúsaac nhỏxpbi đyfrmuhbpy sợlwxsjtexi đyfrmưvfceơshumng cốnkbi giãjtexy giụkshma, nhưvfceng khôshumng cákojvch nàkoaro trákojvnh thoákojvt ákojvnh mắfzvet nódshhng rựbmjwc kia. Giờgzhg khắfzvec nàkoary, côshumdshh cảmeggm giákojvc mọfzvei tâldohm tưvfce củpjtza bảmeggn thâldohn đyfrmriwdu bịgzhg ngưvfcegzhgi đyfrmàkoarn ôshumng vớpjtzi đyfrmôshumi mắfzvet sắfzvec béadhpn kia nhìkojvn thấhumwu.

“Nếqsatu khôshumng biếqsatt, thìkojv anh sẽuhbp cho em biếqsatt…”

“Khôshumng! Xin anh, khôshumng đyfrmưvfcelwxsc nódshhi, khôshumng đyfrmưvfcelwxsc nódshhi gìkojv nữwglya! Tôshumi, tôshumi khôshumng muốnkbin nghe!”

“Em muốnkbin nghe, hơshumn nữwglya, nhấhumwt đyfrmgzhgnh phảmeggi nghe rõqsatkoarng cho anh!” Thákojvi đyfrmkgjsshumi Dậeelxn đyfrmkgjst nhiêyfrmn trởshumyfrmn cưvfcegzhgng ngạtorsnh, giốnkbing nhưvfcekojvc phong vốnkbin códshh trưvfcepjtzc đyfrmâldohy. Hai bàkoarn tay nhưvfce hai gọfzveng kìkojvm sắfzvet giữwgly lấhumwy vai côshum, đyfrmnkbishum khôshumng códshhshum hộkgjsi trốnkbin trákojvnh nàkoaro nữwglya, giọfzveng nódshhi hắfzven đyfrmkgjst nhiêyfrmn cao lêyfrmn, mang theo sựbmjw kiêyfrmn quyếqsatt hếqsatt sứnvlkc rõqsatkoarng.

Sựbmjw nghiêyfrmm túsaacc củpjtza hắfzven khiếqsatn Mạtorsch Khêyfrm kinh sợlwxs, đyfrmôshumi môshumi run run, tròytcyng mắfzvet lưvfceu ly đyfrmãjtex long lanh hơshumi nưvfcepjtzc, lạtorsi chỉxwgldshh thểnkbi bấhumwt đyfrmkgjsng, khôshumng hềriwd chớpjtzp mắfzvet đyfrmódshhn nhậeelxn ákojvnh mắfzvet củpjtza hắfzven. Đaxofôshumi mắfzvet đyfrmódshh, mạtorsnh mẽuhbp nhưvfce vậeelxy, thầuhbpn thákojvi kiêyfrmn quyếqsatt nhưvfce vậeelxy, côshum khôshumng thểnkbi rờgzhgi khỏxpbii đyfrmưvfcelwxsc.

Nhữwglyng đyfrmưvfcegzhgng néadhpt anh tuấhumwn cưvfceơshumng nghịgzhg củpjtza ngưvfcegzhgi đyfrmàkoarn ôshumng kia sau khi nhìkojvn thấhumwy ákojvnh mắfzvet hoảmeggng sợlwxs đyfrmuhbpy bấhumwt an củpjtza côshumkojvi nhỏxpbi chợlwxst mềriwdm mạtorsi hơshumn. Hắfzven đyfrmưvfcea tay lau đyfrmi mồccsvshumi rịgzhgn trêyfrmn trákojvn, trêyfrmn vai côshum, ảmeggo nãjtexo khi phákojvt hiệvyjkn, vìkojvsaacc nãjtexy mìkojvnh siếqsatt vai côshum quákojv nhanh màkoar đyfrmnkbi lạtorsi nhữwglyng dấhumwu hồccsvng nhàkoarn nhạtorst. Sựbmjw nghiêyfrmm túsaacc trong đyfrmákojvy mắfzvet cũbqfang hódshha thàkoarnh dịgzhgu dàkoarng, con sódshhng tìkojvnh cảmeggm nơshumi đyfrmákojvy lòytcyng cũbqfang khôshumng còytcyn códshhkojvch nàkoaro giữwgly lạtorsi đyfrmưvfcelwxsc. Thậeelxt nghiêyfrmm cẩuxvan, thậeelxt nghiêyfrmm cẩuxvan, hắfzven nhìkojvn côshumdshhi...

“Khêyfrm nhi, anh yêyfrmu em. Đaxofâldohy làkoar sựbmjw thậeelxt khôshumng códshhkojvch nàkoaro thay đyfrmrbqmi đyfrmưvfcelwxsc!”

ldohm tưvfce vốnkbin đyfrmang bấhumwt an lạtorsi bịgzhg mộkgjst tảmeggng đyfrmákojv lớpjtzn đyfrmeelxp mạtorsnh xuốnkbing, khiếqsatn Mạtorsch Khêyfrm trong mộkgjst thoảmeggng khôshumng thểnkbiadhpt thởshum đyfrmưvfcelwxsc! Nhìkojvn tìkojvnh cảmeggm sâldohu nặkgjsng khôshumng hềriwd che giấhumwu, vàkoarbqfang khôshumng códshhkojvch nàkoaro che giấhumwu trong đyfrmôshumi mắfzvet hắfzven, côshumbqfang códshh thểnkbi đyfrmkojvn đyfrmưvfcelwxsc chuyệvyjkn sắfzvep xảmeggy ra. Nhưvfceng làkoar, côshum thậeelxt sựbmjw khôshumng nghĩyhxk tớpjtzi việvyjkc hắfzven sẽuhbp trựbmjwc tiếqsatp đyfrmếqsatn thếqsat, lớpjtzn mậeelxt nódshhi ra nhữwglyng lờgzhgi thếqsatkoary.

shum hoàkoarn toàkoarn khôshumng códshh sựbmjw chuẩuxvan bịgzhgldohm lýeqzw!


Bởshumi vìkojv hắfzven nódshhi làkoar... yêyfrmu côshum? Cho tớpjtzi bâldohy giờgzhg, ngưvfcegzhgi đyfrmàkoarn ôshumng khôshumng hiểnkbiu yêyfrmu làkoar thếqsatkoaro làkoarm sao códshh thểnkbidshhi ra nhữwglyng lờgzhgi nàkoary? Trong nhấhumwt thờgzhgi, tâldohm Mạtorsch Khêyfrm trởshumyfrmn hỗtnlkn loạtorsn, rốnkbii nhưvfceshumytcy, côshum khôshumng thểnkbi nghĩyhxk suy đyfrmưvfcelwxsc gìkojv, cũbqfang khôshumng thểnkbi nhìkojvn thấhumwy gìkojvqsatkoarng…

Khôshumng sai, giốnkbing mộkgjst đyfrmnvlka trẻqmlx!

Giờgzhg khắfzvec nàkoary, Mạtorsch Khêyfrm chỉxwgldshh thểnkbitorsng nhữwglyng lờgzhgi nàkoary đyfrmnkbikojvnh dung bảmeggn thâldohn mìkojvnh! Lôshumi Dậeelxn cứnvlk nhưvfce vậeelxy, trựbmjwc tiếqsatp nódshhi ra tìkojvnh cảmeggm bảmeggn thâldohn, hắfzven yêyfrmu côshum! Đaxofâldohy làkoar đyfrmiềriwdu hoàkoarn toàkoarn vưvfcelwxst xa khỏxpbii tríadhpvfceshumng tưvfcelwxsng củpjtza Mạtorsch Khêyfrm. Chỉxwgl trong mộkgjst thờgzhgi gian rấhumwt ngắfzven, mọfzvei lo lắfzveng, đyfrmau đyfrmpjtzn, bàkoari xíadhpch đyfrmriwdu va vàkoaro nhau, lôshumi kéadhpo, cắfzven xéadhp

“Tôshumi, tôshumi khôshumng biếqsatt anh đyfrmang nódshhi cákojvi gìkojv. Anh, anh khôshumng đyfrmưvfcelwxsc nódshhi bậeelxy…” Côshum đyfrmuxvay bàkoarn tay to lớpjtzn củpjtza hắfzven ra, bốnkbii rốnkbii khôshumng biếqsatt nêyfrmn nódshhi đyfrmiềriwdu gìkojvldohy giờgzhg, trong lòytcyng chỉxwgl toàkoarn làkoar hoảmeggng loạtorsn cùtorsng rốnkbii bờgzhgi.

“Anh khôshumng códshhdshhi bậeelxy!” Lôshumi Dậeelxn mộkgjst khi bưvfcepjtzng bỉxwglnh lêyfrmn thìkojvytcyn giốnkbing mộkgjst đyfrmnvlka con níadhpt hơshumn so vớpjtzi Mạtorsch Khêyfrm, “Nhìkojvn anh, khôshumng cho phéadhpp trốnkbin anh!”

“Anh..."

“Mạtorsch Khêyfrm! Anh yêyfrmu em! Kểnkbi cảmegg ngay bâldohy giờgzhg em khôshumng yêyfrmu anh, cũbqfang khôshumng thểnkbi ngăuxvan cảmeggn đyfrmưvfcelwxsc chuyệvyjkn anh yêyfrmu em! Quyềriwdn lợlwxsi nàkoary nằpjtzm trong tay anh, em chỉxwgldshh thểnkbi khôshumng nhậeelxn, chỉxwgldshh thểnkbi cựbmjw tuyệvyjkt!” Ngay cảmegg trong tìkojvnh huốnkbing nàkoary, Lôshumi Dậeelxn vẫaprln luôshumn bákojv đyfrmtorso nhưvfce trưvfcepjtzc, tâldohm tưvfce đyfrmãjtexqsatkoarng khiếqsatn hắfzven ngàkoary càkoarng kiêyfrmn quyếqsatt cưvfcegzhgng ngạtorsnh, “Bâldohy giờgzhg em khôshumng thưvfceơshumng anh cũbqfang khôshumng códshh vấhumwn đyfrmriwdkojv. Mộkgjst ngàkoary nàkoaro đyfrmódshh em sẽuhbpyfrmu anh, cam tâldohm tìkojvnh nguyệvyjkn yêyfrmu anh, anh sẽuhbp chờgzhg!”

Mạtorsch Khêyfrm lắfzvec lắfzvec đyfrmuhbpu, thâldohn mìkojvnh theo bảmeggn năuxvang lui vềriwd phíadhpa sau, “Khôshumng, anh khôshumng thểnkbi nhưvfce vậeelxy…Khôshumng thểnkbi.” Hắfzven thậeelxt đyfrmákojvng sợlwxs, làkoarm sao códshh thểnkbi ‘tứnvlkshum kịgzhg đyfrmtorsn’ (đyfrmtorsi ýeqzw: phódshhng túsaacng khôshumng kiêyfrmng sợlwxs) nódshhi ra nhữwglyng lờgzhgi nàkoary, hơshumn nữwglya lạtorsi còytcyn códshh thểnkbi kiêyfrmn đyfrmgzhgnh tâldohm tưvfce bảmeggn thâldohn mìkojvnh nhưvfce thếqsat? Khôshumng nêyfrmn nhưvfce thếqsatkoary…khôshumng nêyfrmn…

“Vìkojv sao khôshumng thểnkbi?” Giọfzveng nódshhi Lôshumi Dậeelxn cao lêyfrmn, códshh chúsaact khíadhp thếqsattorsng thákojvi đyfrmkgjs bứnvlkc ngưvfcegzhgi.

Mạtorsch Khêyfrm giốnkbing nhưvfce mộkgjst con chim họfzvea mi hoảmeggng sợlwxs, đyfrmôshumi mắfzvet to hiệvyjkn lêyfrmn sựbmjw bốnkbii rốnkbii. Côshum cốnkbi nuốnkbit nưvfcepjtzc miếqsatng xuốnkbing, giọfzveng nódshhi run run, “Tôshumi…anh khôshumng thểnkbi nhưvfce vậeelxy đyfrmưvfcelwxsc…Làkoar…cha nuôshumi củpjtza tôshumi…tôshumi…chúsaacng ta khôshumng thểnkbi…”

“Ai quy đyfrmgzhgnh cha nuôshumi cùtorsng con gákojvi nuôshumi khôshumng thểnkbiyfrmu nhau đyfrmưvfcelwxsc?” Lôshumi Dậeelxn khôshumng hềriwd cho côshumshum hộkgjsi trốnkbin trákojvnh nàkoaro, cùtorsng vớpjtzi sựbmjw dịgzhgu dàkoarng cùtorsng bákojv đyfrmtorso, hắfzven từqmlx từqmlx éadhpp côshum, vâldohy lấhumwy côshum nhưvfce mộkgjst con sódshhi, giọfzveng nódshhi dùtors trầuhbpm dịgzhgu cũbqfang kiêyfrmn quyếqsatt vôshumtorsng, “Anh cốnkbikojvnh muốnkbin nhưvfce vậeelxy! Càkoarng muốnkbin em làkoar con gákojvi củpjtza anh, vàkoarbqfang làkoar ngưvfcegzhgi phụkshm nữwgly củpjtza anh! Anh yêyfrmu em, trêyfrmn thếqsat giớpjtzi nàkoary, chỉxwgldshh anh mớpjtzi mang lạtorsi cho em hạtorsnh phúsaacc!”

“Khôshumng…” Mạtorsch Khêyfrm vộkgjsi vàkoarng che hai tai lạtorsi, côshum sợlwxsjtexi, vôshumtorsng sợlwxsjtexi. Tìkojvnh cảmeggm Lôshumi Dậeelxn giốnkbing nhưvfce mộkgjst trậeelxn đyfrmtorsi hồccsvng thủpjtzy tràkoarn đyfrmếqsatn, khiếqsatn côshum khôshumng códshhldohm lýeqzw chuẩuxvan bịgzhg, khôshumng thểnkbi chốnkbing đyfrmkoar đyfrmưvfcelwxsc.

Lầuhbpn nàkoary, Lôshumi Dậeelxn khôshumng lậeelxp tứnvlkc kéadhpo bàkoarn tay nhỏxpbiadhp củpjtza côshum ra, chỉxwgl nhìkojvn côshum đyfrmưvfceơshumng dùtorsng bộkgjs dạtorsng ốnkbic sêyfrmn đyfrmnkbi trốnkbin trákojvnh. Hắfzven cứnvlk nhìkojvn chăuxvam chúsaac nhưvfce vậeelxy, toàkoarn thâldohn tảmeggn ra ákojvp lựbmjwc nghẹeqzwt thởshum, đyfrmôshumi môshumi mỏxpbing míadhpm lạtorsi, ‘nhấhumwt châldohm kiếqsatn huyếqsatt’ (đyfrmi thẳrjrong vàkoaro vấhumwn đyfrmriwd) nódshhi, “Kỳechw thựbmjwc, trong lòytcyng em sớpjtzm đyfrmãjtex... yêyfrmu anh, khôshumng phảmeggi sao?”




Hắfzven biếqsatt côshumdshh thểnkbi nghe đyfrmưvfcelwxsc, ngay cảmegg khi bịgzhgt kíadhpn hai tai cũbqfang códshh thểnkbi nghe đyfrmưvfcelwxsc!

Quảmegg nhiêyfrmn, khuôshumn mặkgjst nhỏxpbi nhắfzven củpjtza Mạtorsch Khêyfrm trắfzveng bệvyjkch, rồccsvi chuyểnkbin sang hồccsvng, đyfrmôshumi môshumi anh đyfrmàkoaro run run, ngay cảmegg đyfrmôshumi mắfzvet cũbqfang rúsaacng đyfrmkgjsng.

“Anh, anh…” Côshum khôshumng biếqsatt nêyfrmn nódshhi đyfrmiềriwdu gìkojv, chỉxwgldshh thểnkbi lắfzvep bắfzvep nódshhi mãjtexi mộkgjst chữwgly. Trong mắfzvet hắfzven, côshum vốnkbin làkoar ngưvfcegzhgi đyfrmơshumn thuầuhbpn, chỉxwgl cầuhbpn liếqsatc mắfzvet mộkgjst cákojvi làkoar đyfrmãjtex nhìkojvn thấhumwu. Hắfzven, biếqsatt tấhumwt cảmegg, lạtorsi trựbmjwc tiếqsatp nódshhi thẳrjrong ra.

shumi Dậeelxn nâldohng bàkoarn tay to lớpjtzn củpjtza mìkojvnh lêyfrmn, nhẹeqzw nhàkoarng bọfzvec lấhumwy bờgzhg vai trắfzveng mịgzhgn củpjtza côshum. Sựbmjwhumwm ákojvp khiếqsatn côshumshumi run rẩuxvay mộkgjst chúsaact. Hắfzven nhìkojvn thấhumwy đyfrmưvfcelwxsc, sựbmjw tuyệvyjkt vọfzveng trong đyfrmôshumi mắfzvet ấhumwy. Đaxofưvfceơshumng nhiêyfrmn, đyfrmâldohy làkoar tuyệvyjkt vọfzveng khi bịgzhg ngưvfcegzhgi khákojvc nắfzvem bắfzvet đyfrmưvfcelwxsc tâldohm tưvfcekojvnh cảmeggm củpjtza bảmeggn thâldohn dùtors đyfrmãjtex cốnkbi che giấhumwu bằpjtzng mọfzvei cákojvch.

Hắfzven nởshum nụkshmvfcegzhgi, đyfrmôshumi môshumi mỏxpbing cong lêyfrmn nhiềriwdu hơshumn so vớpjtzi khi xưvfcea, sựbmjw nghiêyfrmm túsaacc trong đyfrmákojvy mắfzvet đyfrmãjtex khôshumng thấhumwy, ‘thủpjtz nhi đyfrmtorsi chi’ (sựbmjw vậeelxt/ngưvfcegzhgi nàkoary thay thếqsat sựbmjw vậeelxt/ngưvfcegzhgi khákojvc) bằpjtzng yêyfrmu chiềriwdu, “Khêyfrm nhi, còytcyn muốnkbin trốnkbin trákojvnh sao? Em đyfrmãjtex sớpjtzm giữwgly anh trong lòytcyng em, bằpjtzng khôshumng, em làkoarm sao lạtorsi cam tâldohm tìkojvnh nguyệvyjkn đyfrmnkbi anh giữwgly lấhumwy?”

“Khôshumng đyfrmưvfcelwxsc nódshhi!”

“Anh muốnkbin nódshhi! Khêyfrm nhi, vậeelxn mệvyjknh nếqsatu đyfrmãjtex sắfzvep xếqsatp cho hai chúsaacng ta gặkgjsp nhau mộkgjst lầuhbpn nữwglya. Nhưvfce vậeelxy, đyfrmiềriwdu nàkoary nhấhumwt đyfrmgzhgnh làkoarkojvnh duyêyfrmn! Anh khôshumng muốnkbin buôshumng tay!”

“Đaxofpjtz rồccsvi!” Mạtorsch Khêyfrm rốnkbit cuộkgjsc nhịgzhgn khôshumng đyfrmưvfcelwxsc, héadhpt lớpjtzn lêyfrmn mộkgjst tiếqsatng. “Soạtorst”, côshum ngồccsvi dậeelxy, dùtorsng tấhumwm chăuxvan mỏxpbing che khuấhumwt cảmeggnh xuâldohn cùtorsng thâldohn thểnkbi, trêyfrmn đyfrmódshh vẫaprln còytcyn dấhumwu vếqsatt Lôshumi Dậeelxn lưvfceu lạtorsi. Côshumshum hấhumwp dồccsvn dậeelxp, nhưvfce thểnkbisaacc nàkoaro cũbqfang ngấhumwt đyfrmi đyfrmưvfcelwxsc, khuôshumn mặkgjst nhỏxpbi nhắfzven tákojvi nhợlwxst...

“Anh muốnkbin thếqsatkoaro? Rốnkbit cuộkgjsc muốnkbin thếqsatkoaro mớpjtzi buôshumng tha? Anh đyfrmãjtex sớpjtzm chiếqsatm đyfrmưvfcelwxsc thâldohn thểnkbikoary, vìkojv sao còytcyn muốnkbin trộkgjsm lấhumwy trákojvi tim tôshumi? Lôshumi Dậeelxn, anh rấhumwt đyfrmákojvng giậeelxn! Anh làkoarm sao códshh thểnkbi…khôshumng mộkgjst chúsaact kiêyfrmng nểnkbikojvadhpt sạtorsch tâldohm tưvfce ngưvfcegzhgi khákojvc? Chẳrjrong lẽuhbp khôshumng thểnkbi cho tôshumi mộkgjst lốnkbii thoákojvt, mộkgjst con đyfrmưvfcegzhgng sốnkbing sao? Chẳrjrong lẽuhbp phảmeggi nhìkojvn thấhumwy tôshumi giốnkbing nhưvfce con thiêyfrmu thâldohn lao đyfrmuhbpu vàkoaro lửyboxa mớpjtzi vừqmlxa ýeqzw?”

“Khêyfrm nhi…”

“Lôshumi Dậeelxn! Anh khôshumng thểnkbi íadhpch kỷnaqj nhưvfce vậeelxy đyfrmưvfcelwxsc! Mọfzvei thứnvlk, tâldohm tưvfce, tìkojvnh cảmeggm đyfrmriwdu đyfrmãjtex đyfrmưvfcelwxsc bảmeggo vệvyjk cẩuxvan thậeelxn…Tôshumi khôshumng muốnkbin yêyfrmu anh, mộkgjst chúsaact cũbqfang khôshumng muốnkbin…” Sau khi gàkoaro lớpjtzn lêyfrmn, Mạtorsch Khêyfrm giốnkbing nhưvfce mộkgjst con diềriwdu đyfrmnvlkt dâldohy, khôshumng còytcyn códshh mộkgjst chúsaact sứnvlkc lựbmjwc nàkoaro nữwglya. Côshum nhìkojvn đyfrmôshumi mắfzvet đyfrmuhbpy tìkojvnh cảmeggm củpjtza hắfzven, nưvfcepjtzc mắfzvet dầuhbpn dầuhbpn dâldohng lêyfrmn che khuấhumwt tầuhbpm nhìkojvn…

“Vìkojv sao anh muốnkbin bứnvlkc tôshumi? Tôshumi cứnvlk muốnkbin im lặkgjsng nhưvfce vậeelxy, muốnkbin trốnkbin trákojvnh tấhumwt cảmeggkojvnh cảmeggm khôshumng nêyfrmn códshh, cứnvlk nhưvfce vậeelxy cảmegg đyfrmgzhgi cũbqfang đyfrmưvfcelwxsc. Tôshumi chỉxwgl muốnkbin cứnvlkyfrmn cạtorsnh anh nhưvfce vậeelxy, khôshumng bao giờgzhg nhìkojvn thẳrjrong vàkoaro tâldohm tưvfce bảmeggn thâldohn, cũbqfang khôshumng bao giờgzhg muốnkbin biếqsatt tâldohm tưvfcekojvnh…bởshumi vìkojv…tôshumi biếqsatt, tìkojvnh yêyfrmu đyfrmnkbii vớpjtzi tôshumi màkoardshhi làkoar hy vọfzveng xa vờgzhgi, làkoarldohu chuyệvyjkn cổrbqmadhpch khôshumng bao giờgzhg chạtorsm tớpjtzi đyfrmưvfcelwxsc, tuy rằpjtzng…tôshumi…tôshumi thựbmjwc sựbmjwyfrmu anh.”

Mộkgjst câldohu cuốnkbii cùtorsng nódshhi ra, giọfzvet nưvfcepjtzc mắfzvet nặkgjsng nềriwdshumi hốnkbic mắfzvet, rốnkbit cuộkgjsc khôshumng thểnkbi chịgzhgu đyfrmưvfcelwxsc chảmeggy xuôshumi, đyfrmfzveng trêyfrmn da thịgzhgt, đyfrmfzveng trêyfrmn môshumi, rồccsvi trưvfcelwxst xuốnkbing…


shum khôshumng biếqsatt chíadhpnh mìkojvnh đyfrmãjtexdshhi đyfrmiềriwdu gìkojv, nhưvfceng khi vôshum thứnvlkc màkoardshhi ra tâldohm tưvfcekojvnh, nưvfcepjtzc mắfzvet rung đyfrmkgjsng rơshumi xuốnkbing, thấhumwm ưvfcepjtzt trêyfrmn tấhumwm chăuxvan.

Thâldohn hìkojvnh cao lớpjtzn cưvfceơshumng nghịgzhg củpjtza Lôshumi Dậeelxn cũbqfang bởshumi mộkgjst câldohu nódshhi cuốnkbii cùtorsng củpjtza côshumkojvi nhỏxpbikoar chấhumwn đyfrmkgjsng. Nưvfcepjtzc mắfzvet củpjtza côshum khiếqsatn hắfzven run rẩuxvay, lờgzhgi củpjtza côshum khiếqsatn tim gan hắfzven chợlwxst tràkoarn ra mộkgjst sựbmjw hạtorsnh phúsaacc cùtorsng vui sưvfcepjtzng to lớpjtzn khôshumng gìkojvvfceshumng tưvfcelwxsng đyfrmưvfcelwxsc!

“Khêyfrm nhi…” Hắfzven thậeelxt cẩuxvan thậeelxn dịgzhgch ngưvfcegzhgi vềriwd phíadhpa trưvfcepjtzc, khôshumng đyfrmnkbi cho côshumdshhshum hộkgjsi trốnkbin trákojvnh nàkoaro, ôshumm côshum thậeelxt chặkgjst vàkoaro lòytcyng. Chặkgjst, rấhumwt chặkgjst, nhưvfce thểnkbi đyfrmãjtexkojvm đyfrmưvfcelwxsc, đyfrmãjtex sởshum hữwglyu đyfrmưvfcelwxsc mộkgjst vậeelxt bákojvu quýeqzw giákojv nhấhumwt trêyfrmn trầuhbpn thếqsatkoary. “Em yêyfrmu anh…Códshh thểnkbi nghe đyfrmưvfcelwxsc em nódshhi ra nhữwglyng lờgzhgi nàkoary, bâldohy giờgzhg anh códshh chếqsatt cũbqfang đyfrmákojvng..."

kojvnh cảmeggm sâldohu nặkgjsng củpjtza hắfzven khiếqsatn tim Mạtorsch Khêyfrm co rúsaact lạtorsi, “Khôshumng thểnkbi…chúsaacng ta khôshumng thểnkbi nhưvfce vậeelxy…”

“Khêyfrm nhi…” Lôshumi Dậeelxn than nhẹeqzw mộkgjst tiếqsatng. Cuộkgjsc đyfrmgzhgi mìkojvnh, lầuhbpn đyfrmuhbpu tiêyfrmn hắfzven mớpjtzi códshh cảmeggm giákojvc lo lắfzveng khi bịgzhg mộkgjst ngưvfcegzhgi cựbmjw tuyệvyjkt. Nhìkojvn đyfrmôshumi mắfzvet đyfrmuhbpy nưvfcepjtzc củpjtza côshum, hắfzven nhẹeqzw nhàkoarng hôshumn lêyfrmn nhữwglyng giọfzvet nưvfcepjtzc tràkoarn trêyfrmn khuôshumn mặkgjst nhỏxpbi. Mặkgjsn chákojvt, đyfrmnkbii vớpjtzi hắfzven bâldohy giờgzhgbqfang trởshum thàkoarnh ngọfzvet ngàkoaro, “Nha đyfrmuhbpu ngốnkbic…yêyfrmu mộkgjst ngưvfcegzhgi khôshumng phảmeggi làkoar chuyệvyjkn códshh tộkgjsi. Anh yêyfrmu em, anh chỉxwgl biếqsatt códshh đyfrmiềriwdu nàkoary. Chuyệvyjkn khákojvc anh khôshumng hềriwd đyfrmnkbi ýeqzw tớpjtzi. Anh chỉxwgl muốnkbin yêyfrmu em, đyfrmơshumn giảmeggn nhưvfce vậeelxy màkoar thôshumi.”

Mạtorsch Khêyfrm cảmeggm thấhumwy sứnvlkc lựbmjwc toàkoarn thâldohn đyfrmriwdu đyfrmãjtex bịgzhgsaact cạtorsn, hơshumi thởshum mong manh. Nếqsatu bọfzven họfzve chỉxwglkoar mộkgjst đyfrmôshumi nam nữwglykojvnh thưvfcegzhgng, côshum tin rằpjtzng bảmeggn thâldohn mìkojvnh đyfrmãjtex sớpjtzm chấhumwp nhậeelxn tìkojvnh cảmeggm nàkoary. Ngưvfcegzhgi đyfrmàkoarn ôshumng kia, trờgzhgi sinh đyfrmãjtexdshh bảmeggn lĩyhxknh khiếqsatn cho phụkshm nữwgly phảmeggi si mêyfrm. Yêyfrmu, tìkojvnh cảmeggm đyfrmódshh từqmlxldohu đyfrmãjtex nhậeelxp vàkoaro cốnkbit tủpjtzy củpjtza côshum…Nhưvfceng, mọfzvei thứnvlk chỉxwglkoar giảmegg thuyếqsatt. Giữwglya hắfzven vàkoarshum, códshh mộkgjst vựbmjwc sâldohu khôshumng cákojvch nàkoaro vưvfcelwxst qua, cho đyfrmếqsatn vĩyhxknh viễrvyzn!

Thậeelxt lâldohu sau đyfrmódshh, côshum ngẩuxvang đyfrmuhbpu, nhữwglyng giọfzvet lệvyjk trong hốnkbic mắfzvet lấhumwp lákojvnh…

“Nhưvfce vậeelxy, mẹeqzw củpjtza tôshumi thìkojv thếqsatkoaro? Anh, đyfrmãjtex từqmlxng nódshhi vớpjtzi bàkoar nhữwglyng lờgzhgi nhưvfce thếqsatkoary hay sao?”

shumkoar mộkgjst đyfrmnvlka ngốnkbic. Mạtorsch Khêyfrm vốnkbin cho bảmeggn thâldohn mìkojvnh làkoar nhưvfce vậeelxy. Côshum rấhumwt khódshhvfceshumng tưvfcelwxsng, mộkgjst khi đyfrmãjtex hỏxpbii ra nhữwglyng lờgzhgi nàkoary, cũbqfang làkoar khi đyfrmnkbii mặkgjst vớpjtzi tìkojvnh cảmeggm củpjtza Lôshumi Dậeelxn, mộkgjst tìkojvnh cảmeggm từqmlx rấhumwt lâldohu vềriwd trưvfcepjtzc. Códshh lẽuhbp, hắfzven đyfrmnkbii vớpjtzi côshum, chỉxwglkoar ‘hảmeggo cảmeggm’, làkoarkojv quan hệvyjk vớpjtzi mẹeqzw, nhưvfcekoar mộkgjst sựbmjweqzw thákojvc tinh thầuhbpn!

shum sợlwxsjtexi…

shum rấhumwt muốnkbin biếqsatt đyfrmiềriwdu nàkoary, muốnkbin biếqsatt rằpjtzng, ởshum trong lòytcyng hắfzven, rốnkbit cuộkgjsc códshh phảmeggi yêyfrmu mẹeqzwshum hay khôshumng. Vàkoar đyfrmâldohy, códshh phảmeggi làkoar mộkgjst tìkojvnh cảmeggm hoang đyfrmưvfcegzhgng nàkoaro đyfrmódshh?

Khôshumng khíadhp, dưvfcegzhgng nhưvfce đyfrmfzveng lạtorsi…

vfcegzhgng nhưvfce đyfrmãjtex khôshumi phụkshmc đyfrmưvfcelwxsc mộkgjst chúsaact, nhưvfceng lạtorsi códshhsaacc cảmeggm khôshumng têyfrmn nàkoaro đyfrmódshh khiếqsatn ngưvfcegzhgi ta khôshumng thểnkbiadhpt thởshum đyfrmưvfcelwxsc…

shumi Dậeelxn hơshumi kéadhpo thâldohn mìkojvnh củpjtza Mạtorsch Khêyfrm ra. Khuôshumn mặkgjst anh tuấhumwn củpjtza hắfzven đyfrmang rấhumwt gầuhbpn, rấhumwt gầuhbpn côshum, gầuhbpn đyfrmếqsatn mứnvlkc côshumdshh thểnkbi cảmeggm nhậeelxn đyfrmưvfcelwxsc tìkojvnh cảmeggm trêyfrmn từqmlxng đyfrmưvfcegzhgng néadhpt cưvfceơshumng nghịgzhg kia…còytcyn códshh cảmegg, mùtorsi xạtorsvfceơshumng chỉxwgl thuộkgjsc vềriwd riêyfrmng hắfzven, nhàkoarn nhạtorst quẩuxvan quanh trong khôshumng khíadhp. Côshum khôshumng biếqsatt rằpjtzng, nếqsatu lạtorsi rờgzhgi khỏxpbii ngưvfcegzhgi đyfrmàkoarn ôshumng nàkoary, bảmeggn thâldohn mìkojvnh còytcyn códshhbqfang khíadhp đyfrmnkbi tiếqsatp tụkshmc mộkgjst cuộkgjsc sốnkbing khákojvc hay khôshumng?

Phụkshm nữwgly, códshh lẽuhbpkoar luôshumn luôshumn mâldohu thuẫaprln nhưvfce vậeelxy! – Vừqmlxa chờgzhg mong yêyfrmu vàkoar đyfrmưvfcelwxsc yêyfrmu, nhưvfceng cũbqfang sợlwxs bịgzhg thưvfceơshumng, đyfrmccsvng thờgzhgi... còytcyn e ngạtorsi ngưvfcegzhgi đyfrmàkoarn ôshumng âldohu yếqsatm mìkojvnh códshh toàkoarn tâldohm toàkoarn ýeqzwyfrmu bảmeggn thâldohn mìkojvnh hay khôshumng! Mạtorsch Khêyfrm rốnkbit cuộkgjsc hiểnkbiu rõqsat, trong tìkojvnh yêyfrmu, phụkshm nữwgly đyfrmriwdu luôshumn íadhpch kỷnaqj. Cho dùtorsyfrmn ngoàkoari cứnvlkng rắfzven đyfrmếqsatn bao nhiêyfrmu, cho dùtors tỏxpbi vẻqmlx khôshumng cầuhbpn đyfrmếqsatn đyfrmâldohu, nhưvfceng làkoar, vẫaprln khôshumng thíadhpch tìkojvnh yêyfrmu củpjtza mìkojvnh bịgzhg đyfrmoạtorst đyfrmi dùtors chỉxwglkoar mộkgjst chúsaact íadhpt…Ngay cảmegg…mẹeqzw ruộkgjst củpjtza mìkojvnh cũbqfang khôshumng thểnkbi đyfrmưvfcelwxsc.

“Khêyfrm nhi, anh khôshumng muốnkbin lừqmlxa dốnkbii em, mộkgjst chúsaact cũbqfang khôshumng muốnkbin lừqmlxa dốnkbii em. Anh biếqsatt em rấhumwt đyfrmnkbi ýeqzw tớpjtzi đyfrmiềriwdu nàkoary. Năuxvam đyfrmódshh, em rờgzhgi đyfrmi màkoar anh khôshumng hềriwd ngăuxvan cảmeggn, bởshumi vìkojv anh... căuxvan bảmeggn khôshumng hiểnkbiu rõqsat đyfrmưvfcelwxsc hai tìkojvnh cảmeggm đyfrmódshh rốnkbit cuộkgjsc làkoar thếqsatkoaro.” Lôshumi Dậeelxn châldohn thàkoarnh tha thiếqsatt nhìkojvn côshum, tiếqsatp tụkshmc nódshhi: “Anh rấhumwt muốnkbin giảmeggi thíadhpch tâldohm tưvfce củpjtza anh cho em hiểnkbiu, nhưvfceng lạtorsi sợlwxs em tứnvlkc giậeelxn. Ba năuxvam, khi anh gặkgjsp lạtorsi em, lúsaacc đyfrmódshh, tìkojvnh cảmeggm nàkoary càkoarng thêyfrmm mãjtexnh liệvyjkt. Tuy rằpjtzng đyfrmếqsatn nay anh còytcyn khôshumng làkoarm rõqsatkoarng tìkojvnh trạtorsng nàkoary, màkoar anh thậeelxt sựbmjw sợlwxs em rờgzhgi khỏxpbii anh. Anh chỉxwgl thầuhbpm muốnkbin yêyfrmu em, cảmegg đyfrmgzhgi ôshumm em, cưvfceng chiềriwdu em…”

“Anh…thậeelxt íadhpch kỷnaqj.” Môshumi Mạtorsch Khêyfrm run run, sắfzvec mặkgjst trắfzveng bệvyjkch.

“Khôshumng, em hiểnkbiu lầuhbpm rồccsvi.” Lôshumi Dậeelxn ôshumm côshum thậeelxt chặkgjst, “Anh thíadhpch Bạtorsc Tuyếqsatt, nhưvfceng anh yêyfrmu em. Vịgzhg tríadhp củpjtza em trong lòytcyng anh thếqsatkoaro, anh rấhumwt rõqsatkoarng. Anh yêyfrmu em, Mạtorsch Khêyfrm, em códshh nghe rõqsat khôshumng?”

dshhi tớpjtzi đyfrmâldohy, hắfzven dừqmlxng lạtorsi mộkgjst chúsaact, nhưvfce thểnkbi sợlwxsshum nghe khôshumng hiểnkbiu, nódshhi chậeelxm rãjtexi, rõqsatkoarng từqmlxng chữwgly mộkgjst...

“Anh, Lôshumi Dậeelxn, yêyfrmu Mạtorsch Khêyfrm. Anh yêyfrmu em, khôshumng phảmeggi làkoarkojvnh cảmeggm củpjtza cha nuôshumi đyfrmnkbii vớpjtzi con gákojvi nuôshumi, màkoarkoarkojvnh yêyfrmu củpjtza mộkgjst ngưvfcegzhgi đyfrmàkoarn ôshumng đyfrmnkbii vớpjtzi mộkgjst ngưvfcegzhgi phụkshm nữwgly.”

Mạtorsch Khêyfrm cắfzven chặkgjst đyfrmôshumi môshumi anh đyfrmàkoaro. Từqmlxng chữwgly trầuhbpm thấhumwp tuyêyfrmn cákojvo dừqmlxng bêyfrmn tai côshum, nhưvfcekoar mộkgjst tảmeggng đyfrmákojv nặkgjsng va chạtorsm vàkoaro tim côshum. Côshum hẳrjron làkoaryfrmn trákojvnh néadhp nhữwglyng lờgzhgi hắfzven nódshhi, nhưvfceng lạtorsi khôshumng tựbmjw chủpjtz đyfrmưvfcelwxsc màkoar trầuhbpm luâldohn. Bàkoarn tay nhỏxpbiadhp siếqsatt chặkgjst lấhumwy tấhumwm ga giưvfcegzhgng, nhữwglyng đyfrmnkbit ngódshhn tay đyfrmriwdu trắfzveng bệvyjkch cảmeggyfrmn...

“Nhưvfceng làkoar, anh đyfrmnkbii vớpjtzi mẹeqzwshumi..."

“Anh nódshhi rồccsvi, làkoar thíadhpch!” Lôshumi Dậeelxn giơshum tay lêyfrmn càkoaro càkoaro tódshhc, thậeelxt dễrvyzkoarng nhìkojvn ra sựbmjw vộkgjsi vàkoarng cùtorsng xákojvo đyfrmkgjsng củpjtza hắfzven. Hắfzven rấhumwt muốnkbin giảmeggi thíadhpch ngay cảmeggm giákojvc trong lòytcyng mìkojvnh, nhưvfceng lạtorsi sợlwxs ýeqzw tứnvlk khôshumng rõqsat sẽuhbp khiếqsatn Mạtorsch Khêyfrm hiểnkbiu lầuhbpm. Ngay sau đyfrmódshh, hắfzven nâldohng khuôshumn mặkgjst củpjtza Mạtorsch Khêyfrmyfrmn, néadhpt mặkgjst nghiêyfrmm cẩuxvan nhìkojvn côshum...

“Khêyfrm nhi, em hãjtexy nghe anh nódshhi! Anh thíadhpch Bạtorsc Tuyếqsatt. Trong lòytcyng anh, côshumhumwy quan trọfzveng, rấhumwt quan trọfzveng. Khôshumng códshh Bạtorsc Tuyếqsatt, anh sẽuhbp giốnkbing nhưvfce mộkgjst con thúsaac hoang khôshumng biếqsatt gìkojv, khôshumng hiểnkbiu gìkojv. Nhữwglyng đyfrmiềriwdu Huyếqsatt Xàkoar dạtorsy cho anh, ngoàkoari giếqsatt chódshhc thìkojv chíadhpnh làkoarkojvu tưvfceơshumi. Nhưvfceng thứnvlk mẹeqzw em dạtorsy cho anh, làkoar mộkgjst hạtorsnh phúsaacc hòytcya tan trong đyfrmákojvy lòytcyng vậeelxy. Anh khôshumng muốnkbin nhìkojvn Bạtorsc Tuyếqsatt khódshhc, mỗtnlki khi nhìkojvn côshumhumwy khódshhc, anh sẽuhbp rấhumwt phẫaprln nộkgjs. Anh cũbqfang khôshumng muốnkbin nhìkojvn côshumhumwy bịgzhg Huyếqsatt Xàkoar khinh thưvfcegzhgng, nhưvfceng khi Bạtorsc Tuyếqsatt cốnkbi ýeqzw rờgzhgi khỏxpbii anh, anh cảmeggm thấhumwy mìkojvnh nhưvfce mộkgjst đyfrmnvlka con níadhpt bấhumwt lựbmjwc, mấhumwt đyfrmi mộkgjst chỗtnlk dựbmjwa vữwglyng chắfzvec. Bởshumi vìkojv anh cảmeggm thấhumwy, chỉxwgl cầuhbpn Bạtorsc Tuyếqsatt ởshum lạtorsi bêyfrmn cạtorsnh anh, anh sẽuhbp vữwglyng vàkoarng, rấhumwt, rấhumwt vữwglyng vàkoarng. Anh thíadhpch Bạtorsc Tuyếqsatt gọfzvei anh làkoar ‘Tiểnkbiu Dậeelxn’, thíadhpch nhìkojvn Bạtorsc Tuyếqsatt giậeelxn dữwgly trákojvch cứnvlk anh, tựbmjwa nhưvfce…tựbmjwa nhưvfce…Anh khôshumng biếqsatt nêyfrmn nódshhi cảmeggm giákojvc nàkoary nhưvfce thếqsatkoaro cho em hiểnkbiu. Nhưvfceng làkoar, cảmeggm giákojvc củpjtza anh đyfrmnkbii vớpjtzi Bạtorsc Tuyếqsatt hoàkoarn toàkoarn khákojvc xa cảmeggm giákojvc đyfrmnkbii vớpjtzi em.”

Mạtorsch Khêyfrm nhẹeqzw nhàkoarng lắfzvec đyfrmuhbpu, “Ngay cảmeggkojvnh cảmeggm đyfrmnkbii vớpjtzi mẹeqzwshumi anh đyfrmriwdu khôshumng rõqsatkoarng, thìkojv sao códshh thểnkbikojvc đyfrmgzhgnh đyfrmnkbii vớpjtzi tôshumi làkoarkojvnh yêyfrmu?”

“Anh códshh thểnkbikojvc đyfrmgzhgnh!” Lờgzhgi nódshhi Lôshumi Dậeelxn đyfrmkgjst nhiêyfrmn lạtorsi trởshumyfrmn kiêyfrmn quyếqsatt, ákojvnh mắfzvet nghiêyfrmm túsaacc, khôshumng mang theo mộkgjst chúsaact do dựbmjwkoaro, “Làkoar Thiêyfrmn Kìkojvnh nódshhi vớpjtzi anh, nếqsatu nhưvfce anh thựbmjwc sựbmjwyfrmu thưvfceơshumng mộkgjst ngưvfcegzhgi nàkoaro đyfrmódshh, anh sẽuhbpkojv cảmeggm xúsaacc củpjtza côshumhumwy dao đyfrmkgjsng màkoar dao đyfrmkgjsng theo. Anh sẽuhbp thậeelxt sựbmjw đyfrmkgjst mìkojvnh vàkoaro hoàkoarn cảmeggnh củpjtza ngưvfcegzhgi đyfrmódshh, vìkojvshumhumwy màkoar suy nghĩyhxk. Em đyfrmnkbii vớpjtzi anh màkoardshhi, chíadhpnh làkoar nhưvfce vậeelxy! Mạtorsch Khêyfrm sữwglyng sờgzhg nhìkojvn hắfzven, ngâldohy ngốnkbic…Ngay cảmeggvfcepjtzc mắfzvet cũbqfang quêyfrmn giữwgly lạtorsi!

shumi Dậeelxn liếqsatm liếqsatm môshumi, thậeelxt sựbmjw nhưvfce thểnkbi đyfrmãjtex chuẩuxvan bịgzhg đyfrmnkbi phâldohn tíadhpch rạtorsch ròytcyi tâldohm tưvfce củpjtza bảmeggn thâldohn mìkojvnh, hai bàkoarn tay ôshumm chặkgjst lấhumwy bờgzhg vai côshum, “Em luôshumn khiếqsatn anh códshh rấhumwt nhiềriwdu lầuhbpn ngoạtorsi lệvyjk! Nhìkojvn thấhumwy em khódshhc, khôshumng hiểnkbiu sao anh lạtorsi lo lắfzveng. Vốnkbin rằpjtzng, anh nghĩyhxkkojvnh chỉxwglyfrm luyếqsatn thâldohn thểnkbi em, nhưvfceng làkoar trong thờgzhgi gian đyfrmódshh, anh rấhumwt muốnkbin biếqsatt cảmeggm nhậeelxn củpjtza em nhưvfce thếqsatkoaro! Khi nhìkojvn em ngãjtex xuốnkbing trong vũbqfang mákojvu, anh nhưvfce ngừqmlxng thởshum. Nhìkojvn em kiêyfrmn quyếqsatt cắfzvet cổrbqm tay tựbmjwkojvt muốnkbin rờgzhgi khỏxpbii anh, ngay cảmegg ýeqzw muốnkbin chếqsatt anh cũbqfang códshh. Anh chỉxwgl muốnkbin dùtorsng quyềriwdn lựbmjwc vàkoar mọfzvei thứnvlkkojvnh códshh đyfrmnkbi giữwgly đyfrmưvfcelwxsc em. Anh chỉxwgl muốnkbin cho em hạtorsnh phúsaacc. Chỉxwgl cầuhbpn em códshh thểnkbi vui vẻqmlx, anh cũbqfang sẽuhbp rấhumwt vui vẻqmlx! Khêyfrm nhi, em biếqsatt khôshumng? Anh rấhumwt thíadhpch, rấhumwt thíadhpch nhìkojvn em tưvfceơshumi cưvfcegzhgi. Em cưvfcegzhgi rấhumwt đyfrmeqzwp, đyfrmeqzwp đyfrmếqsatn mứnvlkc khiếqsatn anh si mêyfrm! Chưvfcea từqmlxng códshh mộkgjst ngưvfcegzhgi con gákojvi nàkoaro khiếqsatn anh đyfrmnkbi ýeqzw nhưvfce vậeelxy, cẩuxvan thậeelxn đyfrmếqsatn nhưvfce vậeelxy, lo đyfrmưvfcelwxsc lo mấhumwt đyfrmếqsatn thếqsat. Dùtorsdshhkoar Bạtorsc Tuyếqsatt cũbqfang khôshumng cho anh cảmeggm giákojvc đyfrmódshh! Anh…anh khôshumng biếqsatt biểnkbiu đyfrmtorst nhưvfce vậeelxy em códshh thểnkbi hiểnkbiu hay khôshumng, nhưvfceng anh muốnkbin cho em biếqsatt rằpjtzng, cákojvch chiếqsatm hữwglyu củpjtza anh đyfrmnkbii vớpjtzi Bạtorsc Tuyếqsatt, hoàkoarn toàkoarn khákojvc xa tìkojvnh cảmeggm chiếqsatm hữwglyu đyfrmnkbii vớpjtzi em. Anh…anh..."

“Khôshumng cầuhbpn hơshumn nữwglya…” Mạtorsch Khêyfrm nhẹeqzw nhàkoarng che môshumi hắfzven lạtorsi. Khôshumng biếqsatt vìkojv sao, giờgzhg khắfzvec nàkoary, hắfzven lạtorsi bốnkbii rốnkbii đyfrmếqsatn nhưvfce thếqsat, giốnkbing nhưvfce mộkgjst đyfrmnvlka trẻqmlx bấhumwt lựbmjwc vậeelxy. Ngay cảmeggkojvch giảmeggi thíadhpch vớpjtzi côshumbqfang lộkgjsn xộkgjsn, bộkgjs dạtorsng bưvfcepjtzng bỉxwglnh thếqsatkoary códshh chúsaact chúsaact đyfrmákojvng yêyfrmu. Trákojvi tim đyfrmau đyfrmpjtzn củpjtza côshumbqfang chậeelxm rãjtexi dịgzhgu xuốnkbing. Đaxofnkbii vớpjtzi hắfzven, ngoạtorsi trừqmlx thưvfceơshumng tiếqsatc vẫaprln làkoar thưvfceơshumng tiếqsatc…

“Kỳechw thựbmjwc…anh códshh phảmeggi muốnkbin nódshhi làkoar, Bạtorsc Tuyếqsatt đyfrmnkbii vớpjtzi anh, tựbmjwa nhưvfce..." Côshum dừqmlxng lạtorsi mộkgjst chúsaact, cưvfcekoarng chếqsat sựbmjw run rẩuxvay trong lòytcyng, thửybox hỏxpbii mộkgjst câldohu, “Giốnkbing nhưvfce mẹeqzw hoặkgjsc làkoar mộkgjst ngưvfcegzhgi chịgzhgkojvi?”

Mộkgjst câldohu nódshhi, khiếqsatn Lôshumi Dậeelxn sửyboxng sốnkbit, giốnkbing nhưvfce đyfrmưvfcelwxsc cảmeggnh tỉxwglnh. Tâldohm tríadhp hắfzven bừqmlxng sákojvng, cảmeggm giákojvc hỗtnlkn đyfrmkgjsn khôshumng rõqsat lậeelxp tứnvlkc đyfrmưvfcelwxsc khai thôshumng, ákojvnh mắfzvet mùtors mờgzhg nhákojvy mắfzvet trởshumyfrmn sákojvng rỡkoar!

“Đaxofúsaacng! Chíadhpnh làkoar nhưvfce vậeelxy! Khêyfrm nhi, chíadhpnh làkoar nhưvfce vậeelxy!” Giọfzveng đyfrmiệvyjku củpjtza hắfzven sung sưvfcepjtzng hẳrjron lêyfrmn, nhưvfcekoar mộkgjst đyfrmnvlka trẻqmlx, ngay cảmegg đyfrmshumi lôshumng màkoary cũbqfang nhưvfce thểnkbi ‘bừqmlxng tỉxwglnh đyfrmtorsi ngộkgjs’ rồccsvi vậeelxy. “Anh cảmeggm thấhumwy, Bạtorsc Tuyếqsatt làkoar củpjtza anh, bởshumi vìkojv Bạtorsc Tuyếqsatt chỉxwgldshh thểnkbi quan tâldohm anh. Anh…anh giốnkbing nhưvfce muốnkbin giữwgly lấhumwy tìkojvnh cảmeggm đyfrmódshh cho mìkojvnh. Nhìkojvn Bạtorsc Tuyếqsatt đyfrmnkbii tốnkbit vớpjtzi ngưvfcegzhgi khákojvc, lòytcyng anh sẽuhbp rấhumwt khódshh chịgzhgu, nhưvfce trốnkbing vắfzveng vậeelxy. Anh íadhpch kỷnaqj muốnkbin Bạtorsc Tuyếqsatt làkoarm vậeelxy, khôshumng ngừqmlxng cho anh cảmeggm giákojvc an toàkoarn! Chíadhpnh làkoar nhưvfce vậeelxy! Bởshumi vìkojv…bởshumi vìkojv anh từqmlx nhỏxpbi đyfrmãjtex khôshumng códshh mẹeqzw, sau nàkoary chịgzhg ruộkgjst lạtorsi qua đyfrmgzhgi. Bâldohy giờgzhg nghĩyhxk lạtorsi, thậeelxt sựbmjw chíadhpnh làkoar nhưvfce vậeelxy.”

“Anh..." Mạtorsch Khêyfrm khôshumng biếqsatt mìkojvnh nêyfrmn mắfzveng hắfzven hay làkoar khen hắfzven mớpjtzi phảmeggi, khuôshumn mặkgjst rưvfceng rưvfceng cũbqfang khôshumng biếqsatt nêyfrmn khódshhc hay làkoarvfcegzhgi thìkojv tốnkbit hơshumn, nhấhumwt làkoar khi nhìkojvn thấhumwy dákojvng vẻqmlx ngâldohy thơshum đyfrmódshh củpjtza hắfzven! Khôshumng đyfrmlwxsi côshum mởshum miệvyjkng, Lôshumi Dậeelxn vộkgjsi vãjtex cắfzvet ngang...

“Khêyfrm nhi, em sẽuhbp khôshumng giốnkbing! Đaxofnkbii vớpjtzi em, anh luôshumn muốnkbin cho em toàkoarn bộkgjskojvnh cảmeggm củpjtza mìkojvnh. Anh thíadhpch nhìkojvn em cưvfcegzhgi, dùtorsng mọfzvei sứnvlkc mạtorsnh củpjtza mìkojvnh cho em hạtorsnh phúsaacc. Anh thậeelxt thíadhpch thay em trảmegg giákojv hếqsatt thảmeggy. Anh muốnkbin yêyfrmu em, cưvfceng chiềriwdu em…”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.