Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 223 : Cho cô một cơ hội cuối cùng

    trước sau   
Chẳuhxkng qua làtvsmftug khôftugng thểygsn ngờarnl tớkqjbi, Tầvgutn Dịwggmch Dưviupơlfnmng rõbgrrtvsmng đcvicãrxmxvmfxi xe đcvici ra ngoàtvsmi, thếduaj nhưviupng chưviupa đcvicếduajn hơlfnmn mưviuparnli phúvgutt liềdrsan đcvicãrxmx trởtkls lạalcgi, chiếduajc xe màtvsmu đcvicen cókqjbkiqsm che kia sávmfxng lạalcgng trong tiếduajt trờarnli âqdjxm u, đcvicâqdjxm xuyêgpfhn qua cửalcga sắbgrrt vọmzsrt tớkqjbi đcvicâqdjxy, cảhycu ngưviuparnli Lily run rẩgtksy chạalcgy nhanh trávmfxnh néuufm, thếduaj nhưviupng chiếduajc xe kia lạalcgi “Kéuufmt” mộspaet tiếduajng, dừnxdsng lạalcgi ngay bêgpfhn cạalcgnh ngưviuparnli côftug.

Trong xe, thâqdjxn ảhycunh Tầvgutn Dịwggmch Dưviupơlfnmng giốspaeng nhưviup thầvgutn chếduajt, làtvsmm cho tim ngưviuparnli ta sợkqjb run rẩgtksy.

Lily ngâqdjxy dạalcgi, ávmfxnh mắbgrrt trợkqjbn to, khôftugng biếduajt hắbgrrn bịwggmtvsmm sao, tim lạalcgi ávmfxp lựygsnc đcvicvpxrp cuồqtysng loạalcgn nhưviup trưviupkqjbc, run giọmzsrng nókqjbi: “Vinson, tạalcgi sao anh đcvicãrxmx trởtkls lạalcgi....”

Tầvgutn Dịwggmch Dưviupơlfnmng thảhycun nhiêgpfhn xuốspaeng xe, thâqdjxn ảhycunh cao lớkqjbn nhưviup mộspaet ngọmzsrn núvguti ávmfxp bứliymc đcvici tớkqjbi, Lily cốspae gắbgrrng kiêgpfhn trìwggm nhìwggmn hắbgrrn, buộspaec bảhycun thâqdjxn khôftugng đcvicưviupkqjbc sợkqjbrxmxi, nhưviupng làtvsm sốspaeng lưviupng vẫabzsn làtvsmlfnmi chùdknqng xuốspaeng mộspaet chúvgutt, suýqtyst nữnxdsa lảhycuo đcvichycuo ngãrxmx xuốspaeng trưviupkqjbc mặvcglt hắbgrrn.

vmfxnh tay Tầvgutn Dịwggmch Dưviupơlfnmng giơlfnm ra đcvicmjll lấmbjqy côftug khôftugng cho côftug ngãrxmx xuốspaeng, hung hătvsmn kéuufmo côftug ta đcvicliymng thẳuhxkng trưviupkqjbc mặvcglt mìwggmnh.

Cổeixb tay Lily bịwggm xiếduajt chặvcglt tựygsna nhưviuptvsm hai gọmzsrng kìwggmm.


Lily đcvicau tớkqjbi mứliymc mặvcglt nhătvsmn nhókqjb lạalcgi, hísfovt sâqdjxu, lạalcgi hísfovt sâqdjxu, đcvicdrsau khôftugng cókqjb biệvpxrn phávmfxp giảhycum đcvici đcvicau đcvickqjbn đcvicếduajn návmfxt xưviupơlfnmng trêgpfhn cổeixb tay.

“Côftug đcvicãrxmxtvsmm gìwggm?” Hắbgrrn nâqdjxng lêgpfhn ávmfxnh mắbgrrt lợkqjbi hạalcgi cókqjb tia huyếduajt sắbgrrc, thảhycun nhiêgpfhn hỏygsni.

Tầvgutn Dịwggmch Dưviupơlfnmng nhìwggmn chằvmfxm chằvmfxm côftug mộspaet hồqtysi, cưviuparnli lạalcgnh mộspaet tiếduajng kéuufmo côftugvmfxt lạalcgi gầvgutn, hơlfnmi thởtkls mong manh, “Côftugkqjb biếduajt hay khôftugng, cătvsmn bảhycun làtvsmftug khôftugng biếduajt nókqjbi dốspaei? Mộspaet khi nókqjbi dốspaei cũftugng chỉplgqkqjb thểygsnkqjbi đcvicưviupkqjbc vàtvsmi câqdjxu nhưviup vậvpxry làtvsm sẽdknq bịwggm phávmfxt hiệvpxrn? Lily, tôftugi cho côftug mộspaet cơlfnm hộspaei cuốspaei cùdknqng, nókqjbi cho tôftugi biếduajt rốspaet cụrqllc côftug đcvicãrxmxtvsmm cávmfxi gìwggm....?”

Họmzsrng súvgutng đcvicen ngòqtysm xuyêgpfhn qua làtvsmn tókqjbc củbhepa côftug, tìwggmm đcvicếduajn sau gávmfxy côftug.

Lily hấmbjqp mộspaet ngụrqllm khísfov, cảhycum giávmfxc đcvicưviupkqjbc cávmfxi chếduajt đcvicang đcvicếduajn gầvgutn.

“Hi Hi ởtkls đcvicâqdjxu?” Thanh âqdjxm củbhepa Tầvgutn Dịwggmch Dưviupơlfnmng trởtklsgpfhn khàtvsmn khàtvsmn “Mưviuparnli giâqdjxy, đcvicbhep cho côftug suy nghĩlumo chứliym? Tôftugi vẫabzsn luôftugn cảhycum thấmbjqy côftug nghe vàtvsm hiểygsnu đcvicưviupkqjbc nhữnxdsng lờarnli tôftugi nókqjbi, cókqjb thểygsn hiểygsnu đcvicưviupkqjbc ýqtys tứliym củbhepa tôftugi, thếduaj nhưviupng côftug đcvicãrxmx biếduajt màtvsmqtysn dávmfxm làtvsmm, Lily, côftug thựygsnc làtvsmm tôftugi thấmbjqt vọmzsrng.”

“Cạalcgch” Mộspaet tiếduajng giòqtysn vang, tiếduajng lêgpfhn đcvicalcgn, dísfov thậvpxrt mạalcgnh, mộspaet phávmfxt súvgutng làtvsmkqjb thểygsn nổeixb tung đcvicvgutu củbhepa côftug ta

“Vinson...” Lily bịwggm dọmzsra đcvicếduajn khókqjbc khôftugng ra tiếduajng, sắbgrrc mặvcglt trắbgrrng bệvpxrch nhưviup tờarnl giấmbjqy.

kqjb chuyệvpxrn gìwggm đcvicau lòqtysng hơlfnmn thếduajtvsmy nữnxdsa, ngưviuparnli đcvicàtvsmn ôftugng màtvsmftuggpfhu suốspaet mưviuparnli nătvsmm, ôftugm côftugtvsmo ngựygsnc, cũftugng lấmbjqy cávmfxi chếduajt đcvicygsn bứliymc côftug, bắbgrrt côftug phảhycui nókqjbi thựygsnc.

“Vìwggm sao anh lạalcgi cho làtvsm em làtvsmm. Cávmfxi gìwggm em cũftugng khôftugng cókqjbtvsmm, cávmfxi gìwggmftugng đcvicdrsau khôftugng cókqjbtvsmm Vinson, khôftugng cầvgutn tìwggmm, em yêgpfhu anh nhưviup vậvpxry tạalcgi sao anh lạalcgi khôftugng thểygsn chấmbjqp nhậvpxrn em, em yêgpfhu anh màtvsm...” Côftug nhìwggmn đcvicếduajn sắbgrrc mặvcglt khôftugng thểygsn khốspaeng chếduaj củbhepa hắbgrrn, mặvcglt hoa khókqjbc nókqjbc, chẳuhxkng qua làtvsm trong khoảhycunh khắbgrrc nàtvsmy, côftug cầvgutm tay hắbgrrn, túvgutm lấmbjqy Tâqdjxy trang củbhepa hắbgrrn, run rẩgtksy giốspaeng nhưviupvmfxqdjxy sắbgrrp rụrqllng.

“Còqtysn nătvsmm giâqdjxy…” Cávmfxnh môftugi távmfxi nhợkqjbt củbhepa hắbgrrn phun ra mấmbjqy chữnxds, càtvsmng lúvgutc càtvsmng mísfovm chặvcglt.

Lily héuufmt chókqjbi tai, trốspaen khôftugng thoávmfxt kìwggmm kẹokxap củbhepa hắbgrrn, rõbgrrtvsmng bịwggm ngưviuparnli đcvicàtvsmn ôftugng màtvsmwggmnh yêgpfhu thísfovch nhấmbjqt bứliymc đcvicếduajn đcvicưviuparnlng chếduajt.

“Kìwggma Vinson, cậvpxru đcvicang làtvsmm gìwggm?” Lan Phu nhâqdjxn từnxds trong đcvicalcgi sảhycunh đcvici ra, nhìwggmn thấmbjqy đcvicôftugi nam nữnxds đcvicang dâqdjxy dưviupa ngoàtvsmi cửalcga lớkqjbn, nhìwggmn cávmfxi tưviup thếduaj kia làtvsm biếduajt bọmzsrn họmzsr đcvicang làtvsmm cávmfxi gìwggm, Lan phu nhâqdjxn cũftugng sợkqjb tớkqjbi mặvcglt távmfxi nhợkqjbt, cho tớkqjbi bâqdjxy giờarnltvsm vẫabzsn biếduajt Vinson khôftugng thísfovch Lily, nhưviupng màtvsmftugng khôftugng đcvicếduajn mứliymc hậvpxrn côftug ta nhưviup vậvpxry chứliym.


“Phu nhâqdjxn.... Phu nhâqdjxn cứliymu cứliymu tôftugi! Tôftugi khôftugng muốspaen chếduajt. Tôftugi khôftugng muốspaen chếduajt a, Lily khókqjbc théuufmt lêgpfhn, ởtkls trong ngựygsnc Tầvgutn Dịwggmch Dưviupơlfnmng giãrxmxy giụrqlla, miệvpxrng bịwggm ngưviuparnli ta ngătvsmn chặvcgln, sau gávmfxy lạalcgi làtvsm nguy hiểygsnm rìwggmnh rậvpxrp.

Lan Phu nhâqdjxn đcvici lêgpfhn phísfova trưviupkqjbc, cũftugng khôftugng dávmfxm dùdknqng hàtvsmnh đcvicspaeng đcvicygsn ngătvsmn cảhycun, chỉplgqkqjb thểygsn lớkqjbn tiếduajng quávmfxt lớkqjbn: “Vinson, buôftugng ra!”

Tầvgutn Dịwggmch Dưviupơlfnmng ngoảhycunh mặvcglt làtvsmm ngơlfnm, cưviuparnli lạalcgnh mộspaet tiếduajng, trựygsnc tiếduajp bókqjbp còqtysvgutng.

Họmzsrng súvgutng dávmfxn chặvcglt da đcvicvgutu, Lily rõbgrr rằvmfxng nghe đcvicưviupkqjbc thanh âqdjxm ” Bùdknqm” Mộspaet tiếduajng đcvicalcgn bùdknqng nổeixbgpfhn tai.

Sắbgrrc mặvcglt Lan phu nhâqdjxn nhávmfxy mắbgrrt đcvicãrxmx trắbgrrng bệvpxrch, màtvsm nữnxds hầvgutu phísfova sau bàtvsm đcvicdrsau héuufmt ầvgutm lêgpfhn, bịwggm cảhycunh tưviupkqjbng kia dọmzsra đcvicếduajn sắbgrrp xụrqlli lơlfnm, thậvpxrm chísfovkqjb ngưviuparnli đcvicãrxmx sợkqjb tớkqjbi mứliymc chạalcgy loạalcgn lêgpfhn, bêgpfhn trong tòqtysa lâqdjxu đcvicàtvsmi mộspaet mảhycung tĩlumonh mịwggmch, lạalcgi mộspaet mảhycung hỗviupn loạalcgn.

Lily kêgpfhu thảhycum thiếduajt mộspaet tiếduajng, nhắbgrrm lạalcgi mắbgrrt tựygsna nhưviup sắbgrrp ngấmbjqt đcvici, sắbgrrc mặvcglt trắbgrrng bệvpxrch nhưviup tờarnl giấmbjqy, mồqtysftugi lạalcgnh chảhycuy ròqtysng ròqtysng.

ftug ngâqdjxy ngốspaec, ngẩgtksn ngưviuparnli, khôftugng thểygsn đcvicspaeng đcvicvpxry.

Sau mộspaet lúvgutc lâqdjxu côftug mớkqjbi rõbgrrtvsmng bảhycun thâqdjxn khôftugng cókqjb bịwggm thưviupơlfnmng, côftugqtysn cókqjb thểygsn thấmbjqy ngókqjbn tay távmfxi nhợkqjbt củbhepa mìwggmnh, còqtysn cókqjb thểygsn cảhycum nhậvpxrn đcvicưviupkqjbc nhiệvpxrt đcvicspae lạalcgnh nhưviuptvsmng củbhepa ngưviuparnli đcvicàtvsmn ôftugng trưviupkqjbc mặvcglt, côftug.... Côftug chưviupa chếduajt!

lfnmi nưviupkqjbc còqtysn đcvicmzsrng bêgpfhn tai, lúvgutc nãrxmxy Tầvgutn Dịwggmch Dưviupơlfnmng lệvpxrch đcvici mộspaet chúvgutt gókqjbc, viêgpfhn đcvicalcgn xuyêgpfhn qua tókqjbc côftug chạalcgy xẹokxat bêgpfhn tai bay ra ngoàtvsmi, lỗviup tai Lily nókqjbng lêgpfhn, mávmfxu tưviupơlfnmi ồqtysqtys toávmfxt ra....

ftug giơlfnm tay kêgpfhn sờarnl thửalcg, nửalcga đcvicvgutu đcvicdrsau ong ong đcvicau đcvickqjbn, trêgpfhn tay đcvicvguty mávmfxu....

“Mộspaet cơlfnm hộspaei cuốspaei cùdknqng… ” Tầvgutn Dịwggmch Dưviupơlfnmng lêgpfhn đcvicalcgn mộspaet lầvgutn nữnxdsa, lúvgutc nàtvsmy đcvicabzs ávmfxp sávmfxt thávmfxi dưviupơlfnmng củbhepa côftug, ”Cókqjb tin tôftugi dávmfxm nổeixbvgutng khôftugng? Tôftugi hỏygsni côftug mộspaet câqdjxu, côftugmbjqy ởtkls đcvicâqdjxu?”

Mộspaet bêgpfhn, Lan phu nhâqdjxn cũftugng sửalcgng sốspaet đcvicếduajn chôftugn châqdjxn mộspaet chỗviup, khôftugng thểygsn đcvicspaeng đcvicvpxry.

Lily biếduajt ngay lúvgutc nàtvsmy nếduaju côftug khôftugng mởtkls miệvpxrng, thìwggm viêgpfhn đcvicalcgn sẽdknq xuyêgpfhn qua thávmfxi dưviupơlfnmng củbhepa côftug, mang theo mộspaet ísfovt dịwggmch nãrxmxo dísfovnh ởtkls đcvicókqjb

ftugvmfx mồqtysm, toàtvsmn bộspae nhữnxdsng gìwggm sợkqjbrxmxi nhấmbjqt trêgpfhn thếduaj giớkqjbi nàtvsmy đcvicdrsau ngưviupng tụrqll trong con mắbgrrt đcvicang mởtkls lớkqjbn củbhepa côftug, cávmfxnh môftugi run rẩgtksy, gắbgrrt gao nắbgrrm chặvcglt quầvgutn ávmfxo Tầvgutn Dịwggmch Dưviupơlfnmng, nhưviupng Tầvgutn Dịwggmch Dưviupơlfnmng chỉplgq đcvickqjbi cókqjbtvsmi giâqdjxy, côftugftugng khôftugng nókqjbi gìwggm, hắbgrrn lạalcgi cưviuparnli lạalcgnh, chuẩgtksn bịwggmkqjbp còqtysvgutng.

“.... Tôftugi nókqjbi!!!!!!!” Đinaaspaet nhiêgpfhn mộspaet tiếduajng la bùdknqng nổeixb vang vọmzsrng trong lâqdjxu đcvicàtvsmi. Lily cảhycum giávmfxc đcvicưviupkqjbc giọmzsrng nókqjbi củbhepa mìwggmnh phávmfxt ra cókqjb thểygsn phávmfx tan cảhycu sốspaeng chếduajt, nỗviupi kinh hãrxmxi bêgpfhn bờarnl vựygsnc tuyệvpxrt vọmzsrng, kísfovch thísfovch màtvsmng nhĩlumo củbhepa mọmzsri ngưviuparnli.

“Côftug ta đcvicãrxmx chếduajt... Côftug ta từnxds trêgpfhn vávmfxch núvguti nhảhycuy xuốspaeng, côftug ta đcvicãrxmx chếduajt!!!!!” Rốspaet cụrqllc cókqjb thểygsn rốspaeng ra bísfov mậvpxrt đcvicèkiqs nặvcglng trong đcvicávmfxy lòqtysng chísfovnh mìwggmnh, Lily đcvicem tấmbjqt cảhycu tộspaei ávmfxc củbhepa mìwggmnh phơlfnmi bàtvsmy trưviupkqjbc mặvcglt mọmzsri ngưviuparnli, khiếduajn tấmbjqt cảhycu nhữnxdsng ai nghe đcvicưviupkqjbc đcvicdrsau sửalcgng sốspaet, ngay cảhycu Lan phu nhâqdjxn, sắbgrrc mặvcglt bàtvsmvmfxi nhợkqjbt suýqtyst nữnxdsa ngấmbjqt đcvici, cókqjb chếduajt cũftugng khôftugng muốspaen nghe đcvicếduajn loạalcgi tin nhưviup vậvpxry.

Tầvgutn Dịwggmch Dưviupơlfnmng đcvicygsn họmzsrng súvgutng ávmfxp sávmfxt ởtkls thávmfxi dưviupơlfnmng củbhepa côftug, nhưviuptvsm bịwggmuufmt đcvicávmfxnh ngang tai, sắbgrrc mặvcglt lạalcgnh lùdknqng bỗviupng chốspaec trởtklsgpfhn khiếduajp sợkqjbvmfxi nhợkqjbt, cávmfxnh môftugi khẽdknq mởtkls, khàtvsmn khàtvsmn hỏygsni: “Côftugkqjbi cávmfxi gìwggm?”

“Tôftugi muốspaen côftug ta chếduajt... Làtvsmftugi muốspaen cho côftug ta chếduajt, tôftugi bứliymc côftug ta từnxds trêgpfhn đcvicókqjb nhảhycuy xuốspaeng dưviupkqjbi.” Lily ôftugm mặvcglt khókqjbc rốspaeng lêgpfhn, thanh âqdjxm run rẩgtksy hôftug “Vinson, côftug ta đcvicãrxmx chếduajt, côftug ta thựygsnc đcvicãrxmx chếduajt, anh khôftugng nêgpfhn tiếduajp tụrqllc yêgpfhu côftug ta, khôftugng nêgpfhn yêgpfhu côftug ta… “

vgutng trong tay Tầvgutn Dịwggmch Dưviupơlfnmng rơlfnmi xuốspaeng, khuôftugn mặvcglt tuấmbjqn túvgut khôftugng còqtysn chúvgutt huyếduajt sắbgrrc, lùdknqi vềdrsa sau mấmbjqy bưviupkqjbc nhìwggmn từnxdsng cửalcg chỉplgq củbhepa Lily.

Hi Hi củbhepa hắbgrrn....

tvsmng mạalcgo hiểygsnm đcvici ra khỏygsni lâqdjxu đcvicàtvsmi lúvgutc trờarnli mưviupa lớkqjbn, từnxds trêgpfhn vávmfxch núvguti cao ngấmbjqt nhảhycuy xuốspaeng, phảhycui khôftugng?

Tầvgutn Dịwggmch Dưviupơlfnmng gian nan tựygsn hỏygsni vếduajt thưviupơlfnmng trêgpfhn mặvcglt cụrqllc cưviupng làtvsm do đcvicâqdjxu tạalcgo thàtvsmnh, dùdknqng hếduajt khísfov lựygsnc cuốspaei cùdknqng đcvicygsn cẩgtksn thậvpxrn suy xéuufmt hếduajt thảhycuy… Đinaaau quávmfx, đcvicau đcvicếduajn trávmfxi tim nhưviup ngừnxdsng đcvicvpxrp, nhưviup ngừnxdsng thởtkls

vmfxch núvguti cao nhưviup vậvpxry, nàtvsmng cứliym nhưviup thếduaj mộspaet mìwggmnh nhảhycuy xuốspaeng!!!!!

“Hi Hi....” Tầvgutn Dịwggmch Dưviupơlfnmng mờarnl mịwggmt kêgpfhu lêgpfhn mộspaet tiếduajng, tựygsna nhưviup ngưviuparnli đcvicgpfhn nhằvmfxm phísfova chiếduajc xe, mởtkls cửalcga xe, nổeixbvmfxy, đcvicgpfhn cuồqtysng màtvsmviupkqjbng vávmfxch núvguti kia lao tớkqjbi. Toàtvsmn bộspae trong đcvicvgutu hắbgrrn làtvsmwggmnh ảhycunh cảhycu ngưviuparnli nàtvsmng ưviupkqjbt sũftugng rơlfnmi xuốspaeng vựygsnc sâqdjxu

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.