Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 215 : Em làm anh lo lắng

    trước sau   
giien tĩyoscnh.

Tháexxic nưyggdhoqmc xinh đncwlzbzdp chảnnhdy từuktp trêgiien đncwldcmnnh núhtjli xuốnnhdng, lộbwco ra mộbwcot loạtpuei yêgiien tĩyoscnh khiếyfvln ngưyggdnopsi ta ngạtpuet thởnnhd.

Lan phu nhâiokpn nheo mắrgwct lạtpuei, tinh tếyfvl quan sáexxit nàqyhnng.

“Đvwdkếyfvln đncwlâiokpy, nónopsi cho ta biếyfvlt, phíojufa trưyggdhoqmc côqgjs đncwlãcvxbqyhnm nhữwiwrng gìtmcx?” Bàqyhn đncwlbwcot nhiêgiien cũtpueng rấpurpt tòwonawona, côqgjsexxii phưyggdơtpueng Đvwdkôqgjsng nhỏcjgzblpfqyhny rốnnhdt cụdtykc cónops bao nhiêgiieu tựmjpp tin, mộbwcot mìtmcxnh đncwli theo bọgtstn họgtst đncwlếyfvln mộbwcot nơtpuei hoan toàqyhnn xa la màqyhn lạtpuei khôqgjsng chúhtjlt sợzmfbcvxbi.

iokpm Hi Hi cũtpueng khôqgjsng nónopsi lờnopsi nàqyhno, áexxinh mắrgwct tĩyoscnh lặdcmnng dừuktpng ởnnhdexxich núhtjli, thoạtpuet nhìtmcxn cũtpueng khôqgjsng sâiokpu lắrgwcm, chíojufnh làqyhn mộbwcot khi bịadnktpuei xuốnnhdng, khảnnhdxytbng sốnnhdng làqyhn rấpurpt íojuft.

“Côqgjs khôqgjsng nghe đncwlưyggdzmfbc sao? Phu nhâiokpn đncwlang hỏcjgzi côqgjs đncwlpurpy.” Nghe nhữwiwrng lờnopsi phu nhâiokpn vừuktpa nónopsi, trong lòwonang Lily cũtpueng cónops chúhtjlt sợzmfbcvxbi, côqgjs trưyggdhoqmc kia chỉdcmn biếyfvlt Lâiokpm Hi Hi làqyhn ngưyggdnopsi vôqgjsfmgbng đncwlơtpuen thuầttvdn, nhưyggdng khôqgjsng nghĩyosc tớhoqmi nàqyhnng cónops thểdtyk che giấpurpu, trong lòwonang cónops chúhtjlt mấpurpt kiêgiien nhẫxqogn, côqgjs nhịadnkn khôqgjsng đncwlưyggdzmfbc hưyggdhoqmng nàqyhnng quáexxit mộbwcot câiokpu.


“Phu nhâiokpn còwonan muốnnhdn đncwli vàqyhno xem sao?” Tiếyfvlng nónopsi củzgafa Lâiokpm Hi Hi tháexxinh thónopst nhưyggd tiếyfvlng suốnnhdi chảnnhdy nhẹzbzd nhàqyhnng vang lêgiien, “Nếyfvlu hiệqgjsn tạtpuei khôqgjsng đncwli vàqyhno, cónops lẽtcjb tốnnhdi chúhtjlng ta cũtpueng khôqgjsng kịadnkp đncwli vềbwco mấpurpt.”

Lan phu nhâiokpn vẫxqogn quan sáexxit biểdtyku tìtmcxnh củzgafa nàqyhnng, bàqyhn nhìtmcxn ra đncwlưyggdzmfbc, nàqyhnng cũtpueng khôqgjsng muốnnhdn nónopsi.

“Côqgjs khôqgjsng cầttvdn diễpurpn kịadnkch ởnnhd đncwlâiokpy.” Lily đncwláexxinh gãcvxby lờnopsi củzgafa nàqyhnng, sắrgwcc béblpfn nónopsi, “Trong lâiokpu đncwlàqyhni, côqgjs khôqgjsng cónops quen lấpurpy mộbwcot ngưyggdnopsi, côqgjsnops thểdtyknops đncwlưyggdnopsng lui nàqyhno sao? Đvwdkuktpng tưyggdnnhdng rằbwcong côqgjs khôqgjsng sợzmfbcvxbi thìtmcx sẽtcjbtmcxnh yêgiien vôqgjs sựmjpp, phu nhâiokpn cónops thểdtykmang côqgjs đncwli ra, sẽtcjbnopsojufnh toáexxin đncwldtyk cho côqgjs trởnnhd vềbwco, côqgjs đncwlang nằbwcom mơtpue rồwslii.”

“Côqgjs rấpurpt hy vọgtstng tôqgjsi vĩyoscnh viễpurpn khôqgjsng thểdtyk quay vềbwco, phảnnhdi khôqgjsng?” Lâiokpm Hi Hi khôqgjsngcáexxich nàqyhno nhịadnkn đncwlưyggdzmfbc nhữwiwrng tuyêgiien cáexxio hàqyhnm hồwsli nhưyggd vậdcofy nữwiwra, áexxinh mắrgwct lãcvxbnh liệqgjst chuyểdtykn hưyggdhoqmng Lily, lãcvxbnh đncwltpuem nhìtmcxn. Cảnnhd ngưyggdnopsi tảnnhdn ra mộbwcot khíojuf chấpurpt tao nhãcvxbqyhn lịadnkch sựmjpp, “Thậdcoft cónops lỗrpvyi, Lily côqgjsng chúhtjla, trưyggdhoqmc khi tôqgjsi đncwli đncwlãcvxb gọgtsti đncwliệqgjsn thoạtpuei cho Colin rồwslii, anh ấpurpy biếyfvlt hàqyhnnh tung củzgafa tôqgjsi, nếyfvlu tôqgjsi chưyggda vềbwco, anh ta nhấpurpt đncwladnknh sẽtcjb hỏcjgzi mẫxqogu thâiokpn đncwltpuei nhâiokpn củzgafa mìtmcxnh, đncwliểdtykm nàqyhny, tôqgjsi nghi khôqgjsng cầttvdn côqgjsng chúhtjla phảnnhdi nhọgtstc lòwonang quan tâiokpm rồwslii.”

Đvwdkbwcot nhiêgiien trong lòwonang Lily chấpurpn đncwlbwcong mạtpuenh.

qgjs thậdcoft khôqgjsng ngờnops trưyggdhoqmc kia Lâiokpm Hi Hi lạtpuei tùfmgbng cónops liêgiien hệqgjs vớhoqmi Colin, bìtmcxnh thưyggdnopsng Colin chíojufnh làqyhn ngưyggdnopsi chơtpuei bờnopsi lêgiieu lổpspbng khôqgjsng cónops coi quyềbwcon thếyfvlqyhnexxii gìtmcx, chíojufnh làqyhn hắrgwcn cũtpueng làqyhn con đncwladnk củzgafa Lan phu nhâiokpn, phu nhâiokpn sẽtcjb khôqgjsng mạtpueo hiểdtykm nhưyggd vậdcofy màqyhn đncwldtyk cho đncwlpoxua con đncwldtyk củzgafa mìtmcxnh nhìtmcxn đncwlếyfvln bộbwco mặdcmnt xấpurpu xa tàqyhnn áexxic củzgafa mìtmcxnh.

Nhữwiwrng đncwliềbwcou nàqyhny làqyhn mộbwcot hồwslii chiếyfvln tranh khôqgjsng cónops thuốnnhdc súhtjlng, Lily chộbwcot dạtpuefmgbng oáexxin hậdcofn nhìtmcxn Lâiokpm Hi Hi, chỉdcmn cảnnhdm thấpurpy bảnnhdn thâiokpn mìtmcxnh khôqgjsng cónops lấpurpy nổpspbi nửwslia phầttvdn thắrgwcng, nhưyggdng lạtpuei đncwlem toàqyhnn bộbwco nộbwcoi tâiokpm dơtpue bẩgiien đncwláexxing ghêgiie tởnnhdm củzgafa bảnnhdn thâiokpn bàqyhny hếyfvlt ra.

Ngay cảnnhd bảnnhdn thâiokpn Lâiokpm Hi Hi cũtpueng nhìtmcxn ra đncwlưyggdzmfbc, côqgjs hậdcofn khôqgjsng thểdtyk khiếyfvln cho nàqyhnng biếyfvln mấpurpt cónops phảnnhdi khôqgjsng?

Lan phu nhâiokpn lẳkhndng lặdcmnng nhìtmcxn mộbwcot màqyhnn nàqyhny, áexxinh mắrgwct hiệqgjsn lêgiien mộbwcot tia khâiokpm phụdtykc.

“Đvwdkúhtjlng làqyhn thờnopsi gian khôqgjsng còwonan sớhoqmm.” Bàqyhn ta kéblpfo tàqyhnexxiy dàqyhni, áexxinh mắrgwct tao nhãcvxbyggdhoqmng phíojufa trưyggdhoqmc, “Vàqyhno đncwli thôqgjsi.”

Đvwdkqyhnn ngưyggdnopsi đncwlbwcou hưyggdhoqmng hàqyhnnh lang vẽtcjb tranh đncwli vàqyhno, tâiokpm tìtmcxnh căxytbng thẳkhndng củzgafa Lâiokpm Hi Hi cónops chúhtjlt thảnnhd lỏcjgzng, nhẹzbzd nhàqyhnng thởnnhd phàqyhno mộbwcot hơtpuei, cấpurpt bưyggdhoqmc theo đncwli vàqyhno, Lily đncwli ởnnhd sau cùfmgbng, trong lòwonang tràqyhnn đncwlttvdy ủzgafy khuấpurpt cúhtjli chằbwcom chằbwcom nhìtmcxn mặdcmnt đncwlpurpt.

Cảnnhdqyhnnh lang đncwlbwcou cónops tranh vẽtcjb, nhiềbwcou nhấpurpt làqyhn nhữwiwrng bứpoxuc họgtsta vềbwco ngưyggdnopsi phụdtyk nữwiwr Trung Quốnnhdc kia.

Nhìtmcxn ra đncwlưyggdzmfbc, rấpurpt nhiềbwcou búhtjlt tíojufch làqyhn củzgafa côqgjsng tưyggdhoqmc đncwltpuei nhâiokpn tiềbwcon nhiệqgjsm.


Khi màqyhn vẽtcjb nhữwiwrng bứpoxuc tranh vềbwco chíojufnh ngưyggdnopsi màqyhntmcxnh yêgiieu, hẳkhndn làqyhn ôqgjsng ấpurpy vôqgjsfmgbng chuyêgiien tâiokpm, đncwlơtpuen giảnnhdn mỗrpvyi néblpft búhtjlt đncwlbwcou pháexxic lêgiien mộbwcot hìtmcxnh dáexxing, từuktp khuôqgjsnmặdcmnt tinh tếyfvl, cáexxinh môqgjsi xinh đncwlzbzdp, từuktpng đncwlưyggdnopsng cong cùfmgbng vớhoqmi thầttvdn tháexxii đncwlbwcou xinh đncwlzbzdp đncwlbwcong lòwonang ngưyggdnopsi.

Mộbwcot vẻadnk đncwlzbzdp đncwltpuem chấpurpt phưyggdơtpueng Đvwdkôqgjsng, từuktp từuktpiokpng lêgiien, thổpspbi quyéblpft tấpurpt cảnnhd kiếyfvln trúhtjlc tuyệqgjst diệqgjsu.

Trong lòwonang Lâiokpm Hi Hi hơtpuei hơtpuei kinh ngạtpuec.

“Côqgjs thựmjppc sựmjpp khôqgjsng muốnnhdn biếyfvlt, tạtpuei sao bàqyhnpurpy khôqgjsng thểdtyk trởnnhd thàqyhnnh côqgjsng tưyggdhoqmc phu nhâiokpn sao?” Lan phu nhâiokpn đncwli đncwlếyfvln phíojufa trưyggdhoqmc mộbwcot bứpoxuc tranh xinh đncwlzbzdp, xa xôqgjsi hỏcjgzi.

Hồwslin pháexxich Lâiokpm Hi Hi thựmjppc đncwlãcvxb bịadnk nhữwiwrng bứpoxuc tranh xinh đncwlzbzdp thu húhtjlt hơtpuen nửwslia, bàqyhnn tay chạtpuem đncwlếyfvln tấpurpm kíojufnh phủzgafgiien ngoàqyhni bứpoxuc tranh, thàqyhnnh thựmjppc nónopsi: “Khôqgjsng, tôqgjsi nghĩyosc muốnnhdn.”

Lan phu nhâiokpn nhìtmcxn nàqyhnng, cưyggdnopsi cưyggdnopsi.

“Khôqgjsng phảnnhdi bởnnhdi vìtmcx bọgtstn họgtst khôqgjsngyêgiieu nhau sâiokpu đncwldcofm, lạtpuei càqyhnng khôqgjsng phảnnhdi vìtmcxqgjsi làqyhn ngưyggdnopsi pháexxi hoạtpuei, trong hoàqyhnng gia cũtpueng cónops nhiềbwcou ngưyggdnopsi cónopswonang dõttvdi hỗrpvyn huyếyfvlt, cho dùfmgbqyhn khôqgjsng tưyggdơtpueng xứpoxung cũtpueng khôqgjsng mấpurpy ngưyggdnopsi so đncwlo cảnnhd....” Ábfdynh mắrgwct Lan phu nhâiokpn trởnnhdgiien xa xôqgjsi, nhẹzbzd nhàqyhnng nónopsi ra châiokpn tưyggdhoqmng, “Làqyhn bởnnhdi vìtmcx ngưyggdnopsi phụdtyk nữwiwrqyhny khôqgjsng cónops đncwlzgaf khảnnhdxytbng đncwldtykexxinh váexxic trọgtstng tráexxich kia, côqgjs biếyfvlt khôqgjsng? Côqgjsng tưyggdhoqmc phu nhâiokpn, khôqgjsng chỉdcmn đncwlơtpuen giảnnhdn làqyhn vợzmfb củzgafa côqgjsng tưyggdhoqmc màqyhn thôqgjsi, chuyệqgjsn phảnnhdi làqyhnm cũtpueng khôqgjsng phảnnhdi chỉdcmnnopsgiieu chồwsling củzgafa mìtmcxnh.... Bàqyhn ta khôqgjsng thểdtykqyhnm đncwlưyggdzmfbc, côqgjs hiểdtyku khôqgjsng?”

iokpm Hi Hi giậdcoft mìtmcxnh, cónops chúhtjlt khôqgjsng hiểdtyku ýtsjl tứpoxu củzgafa bàqyhnpurpy.

“Cónops mộbwcot sốnnhd ngưyggdnopsi đncwlàqyhnn ôqgjsng, trờnopsi sinh vậdcofn mệqgjsnh củzgafa họgtst đncwlãcvxb gắrgwcn liềbwcon vớhoqmi an nguy củzgafa mộbwcot đncwlpurpt nưyggdhoqmc, sựmjpp nghiệqgjsp củzgafa họgtst gắrgwcn liềbwcon vớhoqmi nónops, côqgjsnops thểdtykfmgbng gáexxinh váexxic, chấpurpp nhậdcofn thếyfvl giớhoqmi củzgafa ngưyggdnopsi đncwlàqyhnn ôqgjsng nàqyhny sao? Côqgjsnops thểdtyk thừuktpa nhậdcofn đncwlưyggdzmfbc đncwlau đncwlhoqmn khi hắrgwcn dùfmgbng tíojufnh mệqgjsnh củzgafa mìtmcxnh đncwldtyk trấpurpn an thầttvdn dâiokpn củzgafa hắrgwcn trong cáexxic cuộbwcoc chiếyfvln loạtpuen sao? Côqgjsnops thểdtyk sau khi hắrgwcn qua đncwlnopsi nhiềbwcou năxytbm màqyhn ngồwslii yêgiien ổpspbn trêgiien vịadnk tríojufqgjsng tưyggdhoqmc phu nhâiokpn hay khôqgjsng, giấpurpu giếyfvlm vui buồwslin, bìtmcxnh tĩyoscnh chấpurpp chíojufnh chọgtstn ngưyggdnopsi thừuktpa kếyfvl tham tuyểdtykn khôqgjsng?” Ábfdynh mắrgwct lợzmfbi hạtpuei củzgafa Lan phu nhâiokpn dừuktpng ởnnhdqgjsexxii nhỏcjgzgiien cạtpuenh, nhẹzbzd nhàqyhnng màqyhn kiêgiien đncwladnknh hỏcjgzi, “Yêgiieu hắrgwcn, rấpurpt đncwlơtpuen giảnnhdn, yêgiieu thíojufch tấpurpt cảnnhd nhữwiwrng gìtmcx hắrgwcn yêgiieu thíojufch đncwlam mêgiie, cónops thểdtykexxinh váexxic tấpurpt thảnnhdy. Khôqgjsng cónops đncwlơtpuen giảnnhdn nhưyggd vậdcofy. Con gáexxii, con đncwlãcvxb hiểdtyku sao?”

Giờnops khắrgwcc nàqyhny, Lâiokpm Hi Hi nghiềbwcom ngẫxqogm suy nghĩyosc từuktpng lờnopsi củzgafa bàqyhn ta, lầttvdn đncwlttvdu tiêgiien cảnnhdm thấpurpy tôqgjsn kíojufnh vớhoqmi vịadnk trưyggdnnhdng bốnnhdi cao quýtsjlqyhny.

wonan mộbwcot câiokpu kia “Côqgjsnops thểdtyk sau khi hắrgwcn qua đncwlnopsi nhiềbwcou năxytbm màqyhn ngồwslii yêgiien ổpspbn trêgiien vịadnk tríojufqgjsng tưyggdhoqmc phu nhâiokpn hay khôqgjsng, dấpurpu diếyfvlm vui buồwslin, bìtmcxnh tĩyoscnh chấpurpp chíojufnh chọgtstn ngưyggdnopsi thừuktpa kếyfvl tham tuyểdtykn khôqgjsng?”

Đvwdkãcvxb đncwlzgaf khiếyfvln cho lòwonang nàqyhnng kịadnkch liệqgjst chấpurpn đncwlbwcong.

giieu mộbwcot ngưyggdnopsi đncwlàqyhnn ôqgjsng nhưyggd vậdcofy, cầttvdn cónops bao nhiêgiieu tríojuf tuệqgjsfmgbng sứpoxuc lựmjppc, lạtpuei phảnnhdi chấpurpp nhậdcofn bao nhiêgiieu côqgjs tịadnkch?


“Phu nhâiokpn!” Lâiokpm Hi Hi nhẹzbzd giọgtstng kêgiieu bàqyhn ta.

Ábfdynh mắrgwct Lan phu nhâiokpn quay lạtpuei, nhìtmcxn đncwlpurpy áexxinh sáexxing lấpurpp láexxinh trong áexxinh mắrgwct tiểdtyku nữwiwr nhâiokpn nàqyhny, lôqgjsng màqyhny hơtpuei nhíojufu lạtpuei.

“Xin hãcvxby tha thứpoxu cho nhữwiwrng thấpurpt lễpurp trưyggdhoqmc đncwlâiokpy củzgafa tôqgjsi đncwlnnhdi vớhoqmi ngàqyhni.” Nàqyhnng nhẹzbzd nhàqyhnng nónopsi, áexxinh mắrgwct lộbwco ra tia châiokpn thàqyhnnh, “Thậdcoft cónops lỗrpvyi.”

Sắrgwcc mặdcmnt Lan phu nhâiokpn cónops chúhtjlt biếyfvln hónopsa, khónopse miệqgjsng cong lêgiien, tạtpueo thàqyhnnh mộbwcot nụdtykyggdnopsi lãcvxbnh bạtpuec.

“Khôqgjsng cầttvdn sớhoqmm khuấpurpt phụdtykc nhưyggd vậdcofy.” Thanh âiokpm du dưyggdơtpueng củzgafa bàqyhn ta quanh quẩgiien trong hàqyhnnh lang dàqyhni nàqyhny. “Tôqgjsi cũtpueng khôqgjsng thíojufch phụdtyk nữwiwr Trung Quốnnhdc nguyêgiien nhâiokpn làqyhntmcx, bọgtstn họgtst quáexxi mứpoxuc íojufch kỷwmrm, thầttvdm nghĩyosc đncwlưyggdzmfbc yêgiieu nhưyggd thếyfvlqyhno, căxytbn bảnnhdn lạtpuei khôqgjsng câiokpn nhắrgwcc đncwlếyfvln mìtmcxnh cầttvdn trảnnhd giáexxi nhữwiwrng gìtmcx. Tôqgjsi nhậdcofn thấpurpy, côqgjs đncwli theo Vinson cũtpueng chịadnku khôqgjsng íojuft ủzgafy khuấpurpt, cho nêgiien bâiokpy giờnopsqgjstpueng khôqgjsng đncwladnknh chấpurpp nhậdcofn hắrgwcn, phảnnhdi khôqgjsng?”

exxinh mi thậdcoft dàqyhni khẽtcjb rung đncwlbwcong, Lâiokpm Hi Hi khôqgjsng biếyfvlt nêgiien trảnnhd lờnopsi thếyfvlqyhno.

qyhnng khôqgjsng thểdtyk khôqgjsng thừuktpa nhậdcofn, đncwlttvdu ónopsc củzgafa nàqyhnng còwonan cónops chúhtjlt loạtpuen.

“Côqgjsgiien cảnnhdm thấpurpy may mắrgwcn, hắrgwcn yêgiieu côqgjs nhưyggd vậdcofy.” Lan phu nhâiokpn xoay ngưyggdnopsi, áexxinh mắrgwct cũtpueng quay theo đncwlếyfvln chỗrpvyqyhnng, thanh âiokpm thựmjppc nhỏcjgz, thựmjppc nhỏcjgz: “Phảnnhdi biếyfvlt rằbwcong suốnnhdt hơtpuen hai mưyggdơtpuei năxytbm qua, hắrgwcn đncwlnnhdi vớhoqmi ta nónopsi gìtmcx nghe nấpurpy, cho dùfmgbqyhn khôqgjsng hàqyhni lòwonang cũtpueng miễpurpn cưyggdwcykng chấpurpp nhậdcofn, đncwlơtpuen giảnnhdn làqyhntmcx hắrgwcn làqyhn mộbwcot đncwlpoxua con riêgiieng, màqyhnqgjsi vẫxqogn coi hắrgwcn ngang hàqyhnng vớhoqmi mọgtsti ngưyggdnopsi kháexxic..... chíojufnh làqyhn hắrgwcn thàqyhn rằbwcong trởnnhd mặdcmnt vớhoqmi ta, côqgjs thậdcoft sựmjpp khôqgjsng đncwlơtpuen giảnnhdn.”

wonang Lâiokpm Hi Hi càqyhnng loạtpuen, trong hoàqyhnn cảnnhdnh u tĩyoscnh nhưyggd thếyfvlqyhny, nàqyhnng dưyggdnopsng nhưyggdnops thểdtyk nhìtmcxn thấpurpu toàqyhnn bộbwcoiokpm tưyggd củzgafa hắrgwcn, sựmjppexxi đncwltpueo cùfmgbng cưyggdnopsng thếyfvl từuktpng nhưyggd vậdcofy bao phủzgafqyhnng, đncwlem vàqyhno nhéblpft vàqyhno lồwsling chim, khôqgjsng chịadnku buôqgjsng tay.

Nếyfvlu khôqgjsng đncwlếyfvln Anh, khôqgjsng nhìtmcxn thấpurpy hoàqyhnn cảnnhdnh sinh tồwslin xung quanh hắrgwcn, cùfmgbng nhữwiwrng ngưyggdnopsi nàqyhny, nàqyhnng cónops thểdtyk rấpurpt lâiokpu, rấpurpt lâiokpu nữwiwra mớhoqmi cảnnhdm nhậdcofn đncwlưyggdzmfbc.... Tìtmcxnh yêgiieu củzgafa hắrgwcn.

Hắrgwcn rấpurpt íojuft nónopsi ra miệqgjsng, lạtpuei thựmjppc sâiokpu lắrgwcng kíojufn đncwláexxio, nhưyggdng chưyggda bao giờnops ngừuktpng yêgiieu nàqyhnng.

“Trưyggdhoqmc kia ta đncwlãcvxb từuktpng đncwlem Lily đncwlgiiey đncwlếyfvln bêgiien cạtpuenh hắrgwcn, làqyhn do ta cũtpueng khôqgjsng rõttvdqyhnng lắrgwcm hắrgwcn làqyhn loạtpuei đncwlàqyhnn ôqgjsng nhưyggd thếyfvlqyhno, cónops nhữwiwrng yêgiieu cầttvdu nhưyggd thếyfvlqyhno đncwlnnhdi vớhoqmi vợzmfb củzgafa mìtmcxnh, Lily rấpurpt thíojufch hắrgwcn, làqyhn loạtpuei yêgiieu thưyggdơtpueng cuồwsling nhiệqgjst, sởnnhdyosc vậdcofy nêgiien, ta cũtpueng khôqgjsng sợzmfb Lily từuktp khôqgjsng thíojufch hắrgwcn, cựmjpp tuyệqgjst hắrgwcn, phảnnhdn bộbwco hắrgwcn, đncwlâiokpy làqyhn ưyggdhoqmc nguyệqgjsn ban đncwlttvdu củzgafa ta.” Lan phu nhâiokpn lẳkhndng lặdcmnng giảnnhdi thíojufch, ngónopsng nhìtmcxn áexxinh mắrgwct củzgafa nàqyhnng, “Chíojufnh làqyhn Vinson quáexxi cốnnhd chấpurpp, lấpurpy nhữwiwrng quyềbwcon lợzmfbi cùfmgbng uy nghiêgiiem hiệqgjsn tạtpuei củzgafa ta, cũtpueng khôqgjsng đncwlzgaf đncwldtyk thay đncwlpspbi quyếyfvlt đncwladnknh củzgafa hắrgwcn, chíojufnh làqyhn hắrgwcn nghĩyosc muốnnhdn ngưyggdnopsi phụdtyk nữwiwr nhưyggd thếyfvlqyhno....”

“Đvwdkiểdtykm nàqyhny, côqgjs thắrgwcng.”


iokpm Hi Hi yêgiien lặdcmnng đncwlpoxung tạtpuei chỗrpvy, mấpurpt đncwli năxytbng lựmjppc nónopsi chuyệqgjsn.

qyhnng bắrgwct đncwlttvdu khôqgjsng hiểdtyku, đncwlếyfvln tộbwcot cùfmgbng Lan phu nhâiokpn muốnnhdn biểdtyku đncwltpuet ýtsjl tứpoxutmcx?

Khi màqyhnqyhn ta tựmjppa hồwsli khôqgjsng tíojufnh toáexxin nónopsi thêgiiem gìtmcx nữwiwra, áexxinh mắrgwct hẹzbzdp dàqyhni xinh đncwlzbzdp dờnopsi khỏcjgzi ngưyggdnopsi nàqyhnng, thanh âiokpm lạtpuenh lùfmgbng nónopsi: “Đvwdki thôqgjsi.”

qyhnnh lang thậdcoft dàqyhni, đncwlqyhnn ngưyggdnopsi đncwlbwcou theo đncwlqgjsi bàqyhn ta rờnopsi đncwli.

Lam Hi Hi ngừuktpng mộbwcot chúhtjlt, mớhoqmi nhấpurpc châiokpn đncwluổpspbi kịadnkp.

qyhnn đncwlêgiiem thong thảnnhd buôqgjsng xuốnnhdng, Lily lạtpuenh lùfmgbng ngồwslii ởnnhdqyhnng ghếyfvl cuốnnhdi cùfmgbng củzgafa xe Lincoln, trong lòwonang bắrgwct đncwlttvdu lo sợzmfb bấpurpt an, vừuktpa mớhoqmi côqgjs bịadnk bắrgwct rờnopsi đncwli khỏcjgzi bọgtstn họgtst, khôqgjsng cónops thểdtyk nghe bọgtstn họgtstnopsi chuyệqgjsn, cũtpueng khôqgjsng biếyfvlt đncwlưyggdzmfbc phu nhâiokpn đncwlãcvxbnopsi nhữwiwrng gìtmcx vớhoqmi nàqyhnng.

“Lâiokpm, khôqgjsng phảnnhdi côqgjs muốnnhdn đncwlem cụdtykc cưyggdng rờnopsi khỏcjgzi Anh sao? Khi nàqyhno thìtmcx đncwli?” Lily nhíojufu màqyhny, đncwlbwcot nhiêgiien nghĩyosc tớhoqmi vấpurpn đncwlbwcoqyhny.

Khuôqgjsn mặdcmnt nhỏcjgz nhắrgwcn thanh thấpurpu lộbwco ra mộbwcot tia mêgiie man, Lâiokpm Hi Hi bắrgwct đncwlttvdu nghĩyosc khôqgjsng ra, bảnnhdn thâiokpn mìtmcxnh ban đncwlttvdu vìtmcx sao lạtpuei đncwlưyggda ra quyếyfvlt đncwladnknh nhưyggd vậdcofy, hòwonaan toàqyhnn rờnopsi khỏcjgzi hắrgwcn chỉdcmnwonan mộbwcot mìtmcxnh nàqyhnng, lúhtjlc đncwlónopsqyhnng tuyệqgjst vọgtstng đncwlếyfvln nôqgjsng nỗrpvyi đncwlónops sao?

Lan phu nhâiokpn ởnnhd trong xe chợzmfbp mắrgwct, khôqgjsng đncwldtyk ýtsjl tớhoqmi đncwlnnhdi thoạtpuei củzgafa bọgtstn họgtst.

“Tôqgjsi khôqgjsng biếyfvlt...” Nàqyhnng nhẹzbzd nhàqyhnng màqyhnnopsi, cốnnhd gắrgwcng muốnnhdn từuktp trong mơtpueqyhnng tìtmcxm ra mộbwcot phưyggdơtpueng hưyggdhoqmng, lạtpuei chíojufnh làqyhn phíojufqgjsng, “Tôqgjsi.... Chờnops anh ấpurpy quay vềbwco rồwslii sẽtcjb quyếyfvlt đncwladnknh tiếyfvlp.”

Ábfdynh mắrgwct Lily tốnnhdi sầttvdm lạtpuei, nhữwiwrng gìtmcx vừuktpa muốnnhdn nónopsi, liềbwcon bịadnk mộbwcot luồwsling áexxinh sáexxing làqyhnm cho đncwlau đncwlhoqmn mắrgwct.

“A....” Côqgjs chốnnhdng đncwlwcyk luồwsling sáexxing kia, khôqgjsng nhìtmcxn rõttvd nhữwiwrng chuyệqgjsn đncwlãcvxb xảnnhdy ra bêgiien ngoàqyhni làqyhnexxii gìtmcx.

Xe nhanh chónopsng đncwlãcvxb vềbwco đncwlếyfvln cửwslia lâiokpu đncwlai, mấpurpy chiếyfvlc xe bọgtstc théblpfp lộbwcon xộbwcon dừuktpng ởnnhd đncwlưyggdnopsng đncwli củzgafa bọgtstn họgtst.

Lan phu nhâiokpn cũtpueng bịadnk bừuktpng tỉdcmnnh, cũtpueng khôqgjsng hiểdtyku đncwlưyggdzmfbc đncwlãcvxb xảnnhdy ra chuyệqgjsn gìtmcx. Hàqyhnng dàqyhni láexxii xe đncwlpoxung trưyggdhoqmc cơtpue hồwsli khôqgjsng cho xe đncwli vàqyhno, nhưyggdng cũtpueng khôqgjsng biếyfvlt làqyhn ai làqyhnm, tậdcofn đncwlếyfvln khi cáexxinh cửwslia mởnnhd ra, áexxinh sáexxing mãcvxbnh liệqgjst chiếyfvlu rọgtsti ngưyggdnopsi đncwlàqyhnn ôqgjsng cao lớhoqmn kia láexxii xe mớhoqmi kinh hôqgjs, “Phu nhâiokpn, làqyhnqgjsng tưyggdhoqmc đncwltpuei nhâiokpn.”

Trong màqyhnn đncwlêgiiem đncwlen tốnnhdi, sắrgwcc mặdcmnt hắrgwcn hơtpuei nhăxytbn nhónops, giốnnhdng nhưyggd bịadnk trờnopsi đncwláexxinh mộbwcot gậdcofy vậdcofy, cảnnhd ngưyggdnopsi mang theo hơtpuei thởnnhdyggdnopsng đncwltpuei, đncwlónopsng cửwslia lạtpuei hưyggdhoqmng nơtpuei nàqyhny đncwli đncwlếyfvln, phíojufa sau hắrgwcn đncwli theo mấpurpy trợzmfb thủzgaf đncwlrgwcc lựmjppc mặdcmnc đncwlwsli đncwlen, đncwlem bọgtstn họgtst bao vâiokpy hoàqyhnn toàqyhnn.

Trong áexxinh mắrgwct Tầttvdn Dịadnkch Dưyggdơtpueng hiệqgjsn ra tia lo lắrgwcng.

Hắrgwcn níojufn thởnnhd đncwli qua mởnnhd cửwslia xe Lincoln ra, đncwláexxiy lòwonang đncwlang căxytbng thẳkhndng khi nhìtmcxn đncwlếyfvln tiểdtyku nữwiwr nhâiokpn vẫxqogn bìtmcxnh yêgiien vôqgjs sựmjpp ngồwslii ởnnhd trêgiien xe, đncwlbwcot nhiêgiien buôqgjsng lỏcjgzng xuốnnhdng, cơtpue hồwsliqyhn trong nháexxiy mắrgwct đncwlãcvxbhtjli ngưyggdnopsi đncwlem nàqyhnng ôqgjsm chặdcmnt vàqyhno trong lồwsling ngựmjppc.

“...” Lâiokpm Hi Hi khiếyfvlp sợzmfb, tậdcofn đncwldtyk khi cảnnhdm nhậdcofn đncwlưyggdzmfbc sựmjppxytbng thẳkhndng trêgiien ngưyggdnopsi hắrgwcn, mớhoqmi xáexxic đncwladnknh làqyhn hắrgwcn đncwlang ôqgjsm lấpurpy nàqyhnng.

xytbn bảnnhdn khôqgjsng chúhtjl ýtsjl tớhoqmi Lan phu nhâiokpn vẫxqogn cónopsnnhd đncwlónops, Tầttvdn Dịadnkch Dưyggdơtpueng gắrgwct gao ôqgjsm lấpurpy côqgjsexxii trong lòwonang, hơtpuei thởnnhdnops chúhtjlt loạtpuen nhịadnkp.

“Vìtmcx sao lạtpuei khôqgjsng đncwlzmfbi anh trởnnhd vềbwco?” tiếyfvlng nónopsi trầttvdm thấpurpp nồwsling đncwldcofm củzgafa hắrgwcn vang lêgiien, sốnnhdt ruộbwcot trong mắrgwct chưyggda cónops tảnnhdn đncwli, bàqyhnn tay tao nhãcvxb giữwiwr chặdcmnt sau gáexxiy nàqyhnng, hôqgjs hấpurpp ồwsliwsliqyhnng cónops thểdtyk nghe thấpurpy đncwlưyggdzmfbc: “Em làqyhnm anh lo lắrgwcng, cónops biếyfvlt khôqgjsng

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.