Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 213 : Xin đừng rời khỏi lâu đài

    trước sau   
tjyum Hi Hi lẳycwcng lặlndung nghe, ápwuunh mắzeckt lưbchdu luyếdowbn nhìszcmn ra phílndua cửgyeva.

“Cóulkv chuyệnhvvn gìszcm xảswcfy ra sao?”

“Xem nhưbchd gặlndup chuyệnhvvn khônczbng may đehbli.” Colin đehblơmejyn giảswcfn nóulkvi mộbbeet câtjyuu, cúbbeei ngưbchdoeuwi mỉfypxm cưbchdoeuwi đehblùrbqta giỡddlhn vớgvbhi đehblozrsa nhỏffjd trong nônczbi, “Anh cảswcf đehbli bắzeckt ngưbchdoeuwi xấfffbu... Đqinmozrsa nhỏffjdbbeey thựgjakc đehblápwuung yêkpbpu, Lâtjyum, nóulkv rấfffbt giốolumng cônczb.”

tjyum Hi Hi ngẩkxlfn ra, lúbbeec nàbbeey mớgvbhi phápwuut hiệnhvvn cụddlhc cưbchdng thựgjakc đehblãpwuu tỉfypxnh, đehblang đehblùrbqta giỡddlhn ngóulkvn tay củqzpqa Colin, ápwuunh mắzeckt lạoyuoi vẫpdlsn nhìszcmn Lâtjyum Hi Hi khônczbng nhúbbeec nhílnduch, cápwuunh mônczbi phấfffbn nộbbeen khẽmhgu ngápwuup mộbbeet cápwuui.

tjyum Hi Hi dỗdtrhbbeenh cụddlhc cưbchdng vừwlhoa mớgvbhi tỉfypxnh dậvingy, trong lòrbqtng đehblãpwuuulkv mộbbeet chúbbeet cătaupng thẳycwcng.

“Bruce làbbee ai?” Nàbbeeng đehblbbeet nhiêkpbpn nhẹxddv giọrsgbng hỏffjdi.


Colin khônczbng khỏffjdi ngạoyuoc nhiêkpbpn ngẩkxlfng đehblbhlmu nhìszcmn nàbbeeng, trong mắzeckt cóulkv mộbbeet tia sửgyevng sốolumt, “Cônczb khônczbng biếdowbt hắzeckn ta?”

tjyum Hi Hi lắzeckc lắzeckc đehblbhlmu. Trêkpbpn thựgjakc tếdowb trưbchdgvbhc kia nàbbeeng nghe đehblưbchddliwc cápwuui têkpbpn nàbbeey trong tin tứozrsc thờoeuwi sựgjak, cũznlong đehblãpwuu nghe Lan phu nhâtjyun nóulkvi qua, nàbbeeng vẫpdlsn đehbldliwu cảswcfm thấfffby thựgjakc khóulkv hiểvtjfu, làbbee bởgjaki vìszcm trong lòrbqtng nàbbeeng vẫpdlsn luônczbn bàbbeei xílnduch, cũznlong khônczbng cảswcfm thấfffby Anh chílndunh làbbee mộbbeet nơmejyi nàbbeeng cóulkv thểvtjf dừwlhong châtjyun lạoyuoi quápwuutjyuu, cho nêkpbpn cătaupn bảswcfn làbbee khônczbng cóulkv đehblvtjf ýqinm.

Thếdowb giớgvbhi củqzpqa hắzeckn, hìszcmnh thùrbqt nhưbchd thếdowbbbeeo nàbbeeng thựgjakc xa lạoyuo.

bbeec nàbbeey Colin mớgvbhi dừwlhong chơmejyi đehblùrbqta vớgvbhi cụddlhc cưbchdng, nghiêkpbpm mặlndut đehblozrsng dậvingy, hắzeckn cho rằjpvnng ởgjak Trung Quốolumc đehblãpwuu xảswcfy ra ngầbhlmn ấfffby chuyệnhvvn, thìszcmtjyum ílndut nhiềdliwu cũznlong phảswcfi biếdowbt mộbbeet chúbbeet chứozrs, lạoyuoi khônczbng ngờoeuw đehblếdowbn anh trai ngay cảswcf mộbbeet đehbliểvtjfm nhỏffjd nhưbchd đehblbhlmu đehblinh cũznlong khônczbng nóulkvi cho nàbbeeng biếdowbt.

Bấfffbt quápwuu, cũznlong đehblúbbeeng thônczbi.

Colin cưbchdoeuwi khổolum mộbbeet tiếdowbng, đehblâtjyuy cũznlong làbbee nguyêkpbpn nhâtjyun khiếdowbn hắzeckn buồznlon bựgjakc, tílndunh cápwuuch củqzpqa anh trai đehblúbbeeng làbbeepwuu đehbloyuoo, hắzeckn đehblem tấfffbt cảswcf nhữszcmng ngưbchdoeuwi hắzeckn đehblvtjf ýqinm tớgvbhi giấfffbu ởgjakmejyi sâtjyuu nhấfffbt, khônczbng chỉfypxbbee bảswcfo vệnhvv bọrsgbn họrsgb, cho dùrbqtbbeeulkv nguy hiểvtjfm cũznlong khônczbng đehblvtjf cho bọrsgbn họrsgb biếdowbt cóulkv sựgjak nguy hiểvtjfm nàbbeey tồznlon tạoyuoi, hắzeckn thâtjyun làbbeenczbng tưbchdgvbhc màbbee lạoyuoi tựgjakszcmnh đehbli chỉfypx đehbloyuoo, cũznlong khônczbng chịdowbu đehblvtjf cho em trai chílndunh mìszcmnh đehbli cùrbqtng.

Hắzeckn đehblưbchdơmejyng nhiêkpbpn biếdowbt, anh trai làbbee đehblang bảswcfo vệnhvv hắzeckn

Ngay cảswcf đehblolumi hắzeckn đehbldliwu nhưbchd thếdowb, lạoyuoi khônczbng cầbhlmn phảswcfi nóulkvi đehblếdowbn ngưbchdoeuwi con gápwuui màbbee anh ấfffby yêkpbpu sâtjyuu đehblvingm đehblếdowbn tậvingn xưbchdơmejyng tủqzpqy.

“Lâtjyum, khi cônczbrbqtn ởgjak Trung Quốolumc, cóulkv phảswcfi cóulkv mộbbeet buổolumi tốolumi cônczb đehblãpwuu bịdowb tậvingp kílnduch?” Colin nhẹxddv giọrsgbng hỏffjdi nàbbeeng.

Hoảswcfng hốolumt mộbbeet chúbbeet, Lâtjyum Hi Hi nhớgvbh tớgvbhi mộbbeet buổolumi tốolumi kia.

Tai nạoyuon xe cộbbee, giếdowbt ngưbchdoeuwi, còrbqtn cóulkvpwuuc ngưbchdoeuwi chếdowbt ởgjakkpbpn cạoyuonh mìszcmnh...

Đqinmbhlmu ngóulkvn tay hơmejyi hơmejyi tápwuui nhợdliwt, nàbbeeng đehblưbchdơmejyng nhiêkpbpn cóulkv thểvtjf nhớgvbh lạoyuoi ngàbbeey nàbbeeo đehblóulkv, bấfffbt quápwuubbee bởgjaki vìszcm gặlndup lạoyuoi Tầbhlmn Dịdowbch Dưbchdơmejyng, nguyệnhvvn vọrsgbng củqzpqa nàbbeeng đehblãpwuu thổolumi bay tấfffbt cảswcf, cătaupn bảswcfn làbbee khônczbng cóulkv hỏffjdi, buổolumi tốolumi hônczbm đehblóulkv đehblãpwuu xảswcfy ra chuyệnhvvn gìszcm.

bbeeng gậvingt gậvingt đehblbhlmu, đehblônczbi mắzeckt trong veo cóulkv mộbbeet tia mong mỏffjdi.


“Đqinmóulkv chílndunh làbbeepwuut thủqzpq do Bruce an bàbbeei.” Colin nhúbbeen vai, nhílnduu màbbeey nóulkvi, bấfffbt quápwuunczbi nghe nóulkvi cônczb thựgjakc dũznlong cảswcfm, Lâtjyum cônczbbchd nhiêkpbpn cóulkv thểvtjf giằjpvnng co đehbluổolumi bắzeckt trêkpbpn xe vớgvbhi bọrsgbn chúbbeeng, bêkpbpn cạoyuonh còrbqtn cóulkv mộbbeet xápwuuc ngưbchdoeuwi chếdowbt nằjpvnm đehblóulkv, cônczbznlong khônczbng thấfffby sợdliwpwuui sao?”

Chuyệnhvvn đehblóulkv khônczbng phảswcfi trọrsgbng đehbliểvtjfm.

Khuônczbn mặlndut nhỏffjd nhắzeckn củqzpqa Lâtjyum Hi Hi héddlh ra chúbbeet tápwuui nhợdliwt, nhữszcmng gìszcmbbeeng muốolumn nghe khônczbng phảswcfi nhữszcmng đehbliềdliwu nàbbeey.

Colin tựgjak nhiêkpbpn cũznlong cóulkv thểvtjf hiểvtjfu đehblưbchddliwc sựgjakkpbp man cùrbqtng mờoeuw mịdowbt củqzpqa nàbbeeng, nhẹxddv nhàbbeeng hấfffbp mộbbeet hơmejyi, chậvingm rãpwuui nóulkvi: “Cônczb thựgjakc ra cũznlong khônczbng yêkpbpu anh trai giốolumng nhưbchd anh ấfffby yêkpbpu cônczb.”

nczbt câtjyuu nàbbeey làbbeem cho tiểvtjfu nữszcm nhâtjyun trưbchdgvbhc mắzeckt hoàbbeen toàbbeen choápwuung vápwuung, Colin nhìszcmn nàbbeeng tiếdowbp tụddlhc nóulkvi.

“Bruce chílndunh làbbee con trai cảswcf trong gia tộbbeec chúbbeeng tônczbi, cũznlong làbbee con trai củqzpqa anh trai cônczbng tưbchdgvbhc tiềdliwn nhiệnhvvm, màbbee vềdliw Vinson, tônczbi nghĩjnwcnczbznlong khônczbng biếdowbt, mẹxddv củqzpqa anh ấfffby cũznlong khônczbng phảswcfi làbbee Lan phu nhâtjyun, màbbeebbee mộbbeet ngưbchdoeuwi phụddlh nữszcm Trung Quốolumc. Nătaupm đehblóulkvnczbng tưbchdgvbhc rấfffbt sủqzpqng ápwuui ngưbchdoeuwi phụddlh nữszcmbbeey, nhưbchdng làbbee hẳycwcn cônczbznlong biếdowbt đehblfffby.” Lônczbng mi tuyệnhvvt đehblxddvp củqzpqa hắzeckn nhílnduu lạoyuoi mộbbeet chúbbeet, “Tựgjaka nhưbchdnczbbbee Lily hiệnhvvn tạoyuoi vậvingy, hoàbbeen cảswcfnh củqzpqa bọrsgbn cônczb thựgjakc giốolumng nhau, lúbbeec đehblóulkv mẹxddv củqzpqa Vinson đehblãpwuu sinh anh ấfffby rồznloi, nhưbchdng bởgjaki vìszcm mộbbeet nguyêkpbpn nhâtjyun nàbbeeo đehblóulkv, bàbbeefffby rờoeuwi khỏffjdi Anh, khônczbng rõrbqt tung tílnduch, màbbee phu nhâtjyun lạoyuoi tiếdowbn hàbbeenh cuộbbeec hônczbn nhâtjyun hợdliwp phápwuup vớgvbhi cônczbng tưbchdgvbhc.

“Nếdowbu nhưbchd đehblozrsng vềdliw phílndua ngưbchdoeuwi Trung Quốolumc cápwuuc cônczbbbeeulkvi, anh trai cũznlong chỉfypxbbee mộbbeet đehblozrsa con riêkpbpng màbbee thônczbi.”

“Từwlho trưbchdgvbhc khi cuộbbeec tham tuyểvtjfn chílndunh thứozrsc bắzeckt đehblbhlmu, Lan phu nhâtjyun, cũznlong chílndunh làbbee mẹxddvnczbi, vẫpdlsn luônczbn luônczbn giúbbeep đehblddlh anh ấfffby, đehblưbchdơmejyng nhiêkpbpn, nguyêkpbpn nhâtjyun cũznlong làbbee bởgjaki vìszcmnczbi chơmejyi bờoeuwi lêkpbpu lổolumng khônczbng chuyệnhvvn ápwuuc nàbbeeo khônczbng làbbeem, cho nêkpbpn ‘mẫpdlsu thâtjyun đehbloyuoi nhâtjyun’ cũznlong khônczbng cóulkv ýqinm đehbldowbnh đehblvtjf cho tônczbi kếdowb vịdowb.” Colin cưbchdoeuwi cưbchdoeuwi nóulkvi mộbbeet câtjyuu trêkpbpu chọrsgbc, “Nhưbchdng làbbee Bruce cũznlong khônczbng thểvtjfbbeem đehblưbchddliwc nhữszcmng gìszcm hắzeckn muốolumn, hắzeckn cũznlong khônczbng đehblưbchddliwc coi làbbee ngưbchdoeuwi thừwlhoa kếdowb chílndunh thấfffbt trong cơmejy thểvtjf hắzeckn cũznlong chảswcfy hai dòrbqtng mápwuuu, hắzeckn cũznlong cóulkvbchdpwuuch tham tuyểvtjfn, màbbee con ngưbchdoeuwi nàbbeey, cũznlong chílndunh làbbee đehblolumi thủqzpq nặlndung kýqinm nhấfffbt củqzpqa anh trai, nhưbchdnczb đehblãpwuu chứozrsng kiếdowbn đehblưbchddliwc đehblfffby, hắzeckn chuyệnhvvn gìszcmznlong cóulkv thểvtjfbbeem ra, thậvingt khônczbng biếdowbt sựgjakpwuuu lạoyuonh hắzeckn thừwlhoa kếdowbgjak đehblâtjyuu màbbeeulkv, may mắzeckn chílndunh làbbee hắzeckn chưbchda thểvtjf thưbchdơmejyng tổolumn đehblưbchddliwc cônczbbbee con củqzpqa cônczb...”

“Lâtjyum, cônczbpwuuy tin tônczbi, chỉfypxulkv trong tòrbqta lâtjyuu đehblàbbeei nàbbeey cônczb mớgvbhi thựgjakc sựgjak an toàbbeen, Bruce từwlhomejyn nửgyeva nătaupm trưbchdgvbhc đehblãpwuu đehblvtjf mắzeckt đehblếdowbn cônczb, anh trai chỉfypxulkv thểvtjf bỏffjd mặlnduc cônczb mớgvbhi cóulkv thểvtjfbbeem tan biếdowbn đehbli sựgjaktaupn khoătaupn củqzpqa anh ấfffby, nhưbchdng làbbee thựgjakc rõrbqtbbeeng, anh ấfffby khônczbng thểvtjf tiếdowbp tụddlhc bỏffjd mặlnduc cônczb đehblưbchddliwc nữszcma, lòrbqtng củqzpqa phụddlh nữszcm thựgjakc yếdowbu ớgvbht, khônczbng thểvtjf chịdowbu đehblgjakng đehblưbchddliwc hiểvtjfu lầbhlmm lớgvbhn nhưbchd vậvingy, chílndunh làbbee xin cônczbpwuuy tin tưbchdgjakng, anh trai thựgjakc yêkpbpu cônczb, vẫpdlsn luônczbn luônczbn yêkpbpu.”

Con mắzeckt trong veo củqzpqa Lâtjyum Hi Hi đehblbhlmy kinh ngạoyuoc vàbbee sửgyevng sốolumt.

“Vìszcm sao?” Nàbbeeng cảswcfm thấfffby khônczbng thểvtjf hiểvtjfu nổolumi: “Vìszcm sao? Anh ấfffby khônczbng giảswcfi thílnduch cho tônczbi nghe?”

Colin nhúbbeen vai, “Đqinmâtjyuy làbbee nguyêkpbpn tắzeckc củqzpqa anh ấfffby, anh ấfffby cảswcfm thấfffby rấfffbt cóulkv lỗdtrhi vớgvbhi cônczb, mặlnduc kệnhvvbbee xuấfffbt phápwuut từwlho nguyêkpbpn nhâtjyun gìszcm, nhữszcmng thưbchdơmejyng tổolumn màbbee anh ấfffby đehblãpwuutjyuy ra cho cônczb, giảswcfi thílnduch chílndunh làbbee Phưbchdơmejyng phápwuup bùrbqt đehblzeckp hèszcmn mọrsgbn nhấfffbt, việnhvvc nàbbeey sẽmhguulkv mộbbeet nàbbeey cônczb hiểvtjfu tấfffbt cảswcf, màbbee muốolumn cho cônczb mộbbeet lầbhlmn nữszcma tin tưbchdgjakng anh ấfffby, cũznlong chỉfypxulkv thểvtjfrbqtng di đehblbbeeng đehblvtjfulkvi cho cônczb biếdowbt.”

“Lâtjyum, tônczbi chỉfypxulkv thểvtjfulkvi nhữszcmng lờoeuwi nàbbeey, đehblolumi vớgvbhi thưbchdơmejyng tổolumn tônczbi đehblãpwuu từwlhong gâtjyuy ra cho cônczb, tônczbi thàbbeenh thựgjakc xin lỗdtrhi.” Colin châtjyun thàbbeenh nóulkvi.


tjyum Hi Hi khônczbng cóulkv phảswcfn ứozrsng gìszcm, ápwuunh mắzeckt tràbbeen đehblbhlmy nghi hoặlnduc.

Colin nhílnduu mi mộbbeet cápwuui, tiếdowbp tụddlhc mởgjak miệnhvvng thừwlhoa nhậvingn: “Thờoeuwi đehbliểvtjfm kia, khi tônczbi đehblếdowbn Trung Quốolumc, mụddlhc đehblílnduch cũznlong chỉfypxbbee cho cônczb rờoeuwi khỏffjdi anh ấfffby, trừwlhonczb ra, anh ấfffby sẽmhgu khônczbng còrbqtn uy hiếdowbp nàbbeeo nữszcma, khi tham tuyểvtjfn sẽmhgu khônczbng phảswcfi kiêkpbpng dèszcmpwuui gìszcm... Lâtjyum, thựgjakc cóulkv lỗdtrhi.”

Nhữszcmng chuyệnhvvn nàbbeey, tựgjaka hồznlobbeeng khônczbng biếdowbt gìszcm cảswcf.

bbeeng cóulkv chúbbeet mờoeuw mịdowbt nhẹxddv nhàbbeeng lắzeckc đehblbhlmu, lúbbeec nàbbeey mớgvbhi phápwuut hiệnhvvn nguyêkpbpn lai mưbchda gióulkvpwuuo bùrbqtng bêkpbpn ngoàbbeei nàbbeeng mộbbeet mựgjakc khônczbng biếdowbt, nàbbeeng thủqzpqy chung vẫpdlsn nằjpvnm trong sựgjak che chởgjak củqzpqa hắzeckn, trong thếdowb giớgvbhi màbbee hắzeckn khônczbng cóulkv rờoeuwi đehbli, làbbee nhưbchd vậvingy đehblúbbeeng khônczbng?

bbeeng hồznloi tưbchdgjakng lạoyuoi buổolumi đehblêkpbpm khuya kia, gióulkv lạoyuonh lạoyuonh thấfffbu xưbchdơmejyng, mộbbeet ngưbchdoeuwi mápwuuu me nằjpvnm trong xe, bêkpbpn ngoàbbeei xe tiếdowbng súbbeeng khônczb khốolumc khiếdowbn ngưbchdoeuwi ta run rẩkxlfy, nhápwuuy mắzeckt khi cửgyeva xe mởgjak ra nàbbeeng nghĩjnwc đehblếdowbn mìszcmnh đehblãpwuu phảswcfi tìszcmm đehblếdowbn cápwuui chếdowbt, nhưbchdng hắzeckn lạoyuoi đehblem nàbbeeng từwlho trong xe ônczbm ra, thu tiếdowbn vàbbeeo trong lồznlong ngựgjakc.

Trêkpbpn tay hắzeckn còrbqtn đehblrsgbng mùrbqti mápwuuu tanh, chílndunh làbbeepwuui ônczbm ấfffbp kia, ấfffbm ápwuup nhưbchdrbqta xuâtjyun.

“Lâtjyum, cônczbulkv việnhvvc gìszcm sao?” Colin nhílnduu mi, nhẹxddv giọrsgbng hỏffjdi.

tjyum Hi Hi từwlho trong suy tưbchd hoàbbeen hồznlon lạoyuoi, thanh ảswcfnh mảswcfnh mai nhẹxddv nhàbbeeng quỳlndu xuốolumng nềdliwn nhàbbee, đehblxddvp tao nhãpwuu nhưbchd mộbbeet nữszcm thầbhlmn.

bbeeng nhẹxddv nhàbbeeng lắzeckc đehblbhlmu: “Tônczbi khônczbng sao.”

pwuunh mi thậvingt dàbbeei rung đehblbbeeng dưbchdgvbhi nắzeckng chiềdliwu, nàbbeeng gian nan hỏffjdi: “Vừwlhoa mớgvbhi, anh ấfffby phảswcfi đehbli làbbeem gìszcm vậvingy?”

“Anh ấfffby...”

“Colin!” trợdliw thủqzpq Leo xuấfffbt hiệnhvvn ởgjak ngoàbbeei cửgyeva, sắzeckc mặlndut hơmejyi cătaupng thẳycwcng, “Phu nhâtjyun tìszcmm cậvingu, qua mau thônczbi.”

Ngưbchdoeuwi đehblàbbeen ônczbng tóulkvc vàbbeeng mắzeckt xanh cũznlong vộbbeei vàbbeeng đehblozrsng dậvingy tílndunh toápwuun rờoeuwi đehbli, rồznloi lạoyuoi xoay ngưbchdoeuwi, hưbchdgvbhng nàbbeeng cưbchdoeuwi cưbchdoeuwi: “Lầbhlmn sau sẽmhgu lạoyuoi nóulkvi vớgvbhi cônczb, anh trai lầbhlmn nàbbeey khônczbng biếdowbt cóulkv gặlndup nguy hiểvtjfm gìszcm khônczbng, nhưbchdng làbbee, cônczb... nhấfffbt... đehbldowbnh đehblwlhong cóulkv ngốolumc nghếdowbch rờoeuwi khỏffjdi lâtjyuu đehblàbbeei đehblfffby, nhớgvbh kỹfffb rồznloi chứozrs?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.