Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 206 : Hung hăng tát một bạt tai

    trước sau   
Mộidkrt tiếzzuong kêouhbu nàzcfey, khiếzzuon cho khôvsdxng khíybti cảlnmq phòhujtng khábkxnch đfonpgwxnu trởoigdouhbn căyamxng thẳcycsng.

Lạfonpc Thàzcfenh đfonpang đfonpblvrng cạfonpnh ngưybtizvdui đfonpàzcfen ôvsdxng kia, quay lưybting vềgwxn phíybtia nàzcfeng, chậhbjnm rãgnlwi xoay ngưybtizvdui, trong đfonpôvsdxi mắkrkdt trong veo củcioia nàzcfeng hiệbacqn lêouhbn hìktwznh ảlnmqnh quen thuộidkrc, mộidkrt khuôvsdxn mặnuett gójxtec cạfonpnh rõuhsxzcfeng, cójxte khíybti phábkxnch mịskae hoặnuetc lòhujtng ngưybtizvdui, nàzcfeng dừhjbrng lạfonpi, giốcycsng nhưybti mộidkrt đfonpójxtea hoa bábkxnch hợdigap nởoigd rộidkr, chỉeguqzcfe đfonpblvrng ởoigd rấhpuat xa màzcfe nhìktwzn, cũdzxjng khôvsdxng cójxte đfonpi tớeodti.

Khuôvsdxn mặnuett nhỏdzxj nhắkrkdn vẫmbyqn còhujtn tábkxni nhợdigat, lạfonpi mềgwxnm mạfonpi nhu thuậhbjnn, trong sábkxnng nhưybti pha lêouhb.

Tầbacqn Dịskaech Dưybtiơowming nhấhpuac châcuexn hưybtieodtng nàzcfeng đfonpi qua, trong nhábkxny mắkrkdt kia, cảlnmq ngưybtizvdui Lâcuexm Hi Hi run lêouhbn, ábkxnnh mắkrkdt trong veo cójxte mộidkrt tia đfonpgwxn phòhujtng, lùskaei vềgwxn phíybtia sau.

Sắkrkdc mặnuett ngưybting trọblvrng củcioia Tầbacqn Dịskaech Dưybtiơowming chùskaeng xuốcycsng mộidkrt chúeguqt, con ngưybtiơowmii xẹzvdut qua mộidkrt tia đfonpau xójxtet, tiếzzuop tụvnyhc đfonpi đfonpếzzuon trưybtieodtc mặnuett nàzcfeng.

“Tỉeguqnh rồcuexi?” Thanh âcuexm củcioia hắkrkdn khàzcfen khàzcfen, giơowmi tay chạfonpm vàzcfeo mặnuett nàzcfeng: “Cójxtehujtn đfonpau khôvsdxng?”




cuexm Hi Hi ngâcuexy ngưybtizvdui khôvsdxng cójxte phảlnmqn ứblvrng lạfonpi, tậhbjnn tớeodti khi nhiệbacqt đfonpidkrhpuam nójxteng từhjbrzcfen tay hắkrkdn bao trùskaem nửdfyxa khuôvsdxn mặnuett nàzcfeng, thâcuexn thểzzuo củcioia nàzcfeng tớeodti khi đfonpójxte mớeodti đfonpidkrt nhiêouhbn cójxte phảlnmqn ứblvrng, run rẩdgkpy néojcs trábkxnnh, nàzcfeng chợdigat nhớeodt tớeodti chuyệbacqn tốcycsi qua, lòhujtng vẫmbyqn còhujtn rấhpuat sợdigagnlwi.

zcfen tay ưybtiu nhãgnlwowmii giữuahka khôvsdxng trung, khẽpezo nắkrkdm lạfonpi, buôvsdxng xuốcycsng.

“Con tôvsdxi đfonpâcuexu?” Tiếzzuong nójxtei củcioia nàzcfeng trởoigdouhbn khàzcfen khàzcfen, run rẩdgkpy hưybtieodtng hắkrkdn thốcycst ra câcuexu hỏdzxji đfonpbacqu tiêouhbn.

zcfeng khôvsdxng cójxte quêouhbn mụvnyhc đfonpíybtich mìktwznh đfonpếzzuon tìktwzm hắkrkdn, khôvsdxng cójxte quêouhbn hiệbacqn tạfonpi mốcycsi liêouhbn hệbacq duy nhấhpuat giữuahka nàzcfeng vàzcfe hắkrkdn làzcfebkxni gìktwz. Đnmvwau đfonpeodtn hơowmin mộidkrt thábkxnng trưybtieodtc, nàzcfeng chịskaeu đfonpếzzuon bâcuexy giờzvdu, rốcycst cuộidkrc cũdzxjng cójxte thểzzuo nhìktwzn thấhpuay khuôvsdxn mặnuett hắkrkdn, cójxte thểzzuoybtieodtng hắkrkdn đfonpòhujti vềgwxn cốcycst nhụvnyhc củcioia nàzcfeng.

“Đnmvwang ởoigdouhbn Anh!” trong ábkxnnh mắkrkdt sâcuexu thẳcycsm củcioia Tầbacqn Dịskaech Dưybtiơowming toàzcfen làzcfejxteng dábkxnng nàzcfeng, ôvsdxn nhu màzcfe chăyamxm chúeguq nhìktwzn, mộidkrt cábkxni chớeodtp mắkrkdt cũdzxjng khôvsdxng rờzvdui.

Quảlnmq nhiêouhbn làzcfeybtieodtc Anh.

ybtieodtc mắkrkdt Lâcuexm Hi Hi tràzcfen ra, nàzcfeng càzcfeo càzcfeo mábkxni tójxtec, cũdzxjng khôvsdxng tíybtinh hỏdzxji hắkrkdn xem rốcycst cụvnyhc Anh Quốcycsc cábkxnch nàzcfeng cójxte xa lắkrkdm khôvsdxng? Nàzcfeng muốcycsn dùskaeng hai châcuexn đfonpi đfonpếzzuon bao giờzvdu mớeodti tớeodti nơowmii?

“....... Trảlnmq lạfonpi cho tôvsdxi!” Làzcfen môvsdxi anh đfonpàzcfeo củcioia nàzcfeng run rẩdgkpy, đfonpèbcztojcsn nưybtieodtc mắkrkdt: “Anh đfonpem con trảlnmq lạfonpi cho tôvsdxi.”

“Hi Hi......” Hắkrkdn nhấhpuac châcuexn hưybtieodtng nàzcfeng đfonpi đfonpếzzuon.

“Anh đfonpblvrng ởoigd đfonpójxte, đfonphjbrng cójxte cửdfyx đfonpidkrng!” Cảlnmq ngưybtizvdui Lâcuexm Hi Hi đfonpgwxnu run rẩdgkpy, hai mắkrkdt toàzcfen lệbacqjxteng hưybtieodtng hắkrkdn héojcst, đfonpúeguqng vậhbjny, nàzcfeng khôvsdxng nhịskaen đfonpưybtidigac, cảlnmq nửdfyxa năyamxm thốcycsng khổlnmqskaeng giãgnlwy giụvnyha, kiêouhbn nhẫmbyqn củcioia nàzcfeng đfonpãgnlw muốcycsn mấhpuat? “Tầbacqn Dịskaech Dưybtiơowming, anh cójxte biếzzuot tôvsdxi hậhbjnn anh đfonpếzzuon mứblvrc nàzcfeo khôvsdxng? Anh cójxte thểzzuo vứblvrt bỏdzxjvsdxi, khôvsdxng cầbacqn tôvsdxi, cójxte thểzzuo coi nhưybti cảlnmq đfonpzvdui nàzcfey chưybtia từhjbrng gặnuetp qua tôvsdxi, khôvsdxng sao cảlnmq. Chíybtinh làzcfe anh dựmbyqa vàzcfeo cábkxni gìktwzzcfeybtieodtp đfonpi con củcioia tôvsdxi? Nójxte vừhjbra mớeodti đfonpưybtidigac sinh ra, ngay cảlnmq nhìktwzn tôvsdxi cũdzxjng chưybtia kịskaep, anh dựmbyqa vàzcfeo đfonpâcuexu màzcfe mang nójxte đfonpi?”

Ngàzcfey đfonpójxte, trong phòhujtng bệbacqnh, sinh nởoigd đfonpau đfonpeodtn đfonpãgnlweguqt hếzzuot sứblvrc lựmbyqc củcioia nàzcfeng, nàzcfeng khôvsdxng biếzzuot bảlnmqn thâcuexn mìktwznh chảlnmqy bao nhiêouhbu mábkxnu, chỉeguq biếzzuot làzcfe tấhpuat cảlnmq hộidkrzcfe trong phòhujtng sinh đfonpgwxnu la hoảlnmqng lêouhbn, miệbacqng ghéojcszcfeo bêouhbn ngưybtizvdui nàzcfeng hôvsdx: ‘côvsdx ơowmii cốcycs gắkrkdng tỉeguqnh lạfonpi, xin đfonphjbrng hôvsdxn mêouhb’, vìktwz vậhbjny nàzcfeng chỉeguqjxte thểzzuo tỉeguqnh lạfonpi, trậhbjnn sinh nởoigdzcfey nàzcfeng trảlnmqi nghiệbacqm sựmbyq bạfonpc bẽpezoo củcioia cuộidkrc đfonpzvdui, nàzcfeng nhớeodtuhsx từhjbrng chi tiếzzuot khi hắkrkdn xoay ngưybtizvdui rờzvdui đfonpi, đfonpau đfonpếzzuon thấhpuau xưybtiơowming, vàzcfeo thờzvdui khắkrkdc cấhpuap cứblvru đfonpójxte, giốcycsng nhưybti ai oábkxnn dàzcfey vòhujt trábkxni tim.

Chẳcycsng qua làzcfeeguqc nàzcfeng thanh tỉeguqnh, con củcioia nàzcfeng đfonpãgnlw khôvsdxng thấhpuay, nàzcfeng cầbacqm di đfonpidkrng nghe đfonpưybtidigac rõuhsxzcfeng phíybtia bêouhbn kia tiếzzuong mábkxny bay cấhpuat cábkxnnh gầbacqm rúeguq, từhjbrng phúeguqt từhjbrng phúeguqt mộidkrt giốcycsng nhưybti đfonpem mábkxnu thịskaet củcioia nàzcfeng cắkrkdt xéojcs.

“Hi Hi...” Hắkrkdn biếzzuot hiệbacqn tạfonpi tâcuexm tìktwznh nàzcfeng cójxte bao nhiêouhbu kíybtich đfonpidkrng, cảlnmqm xúeguqc củcioia nàzcfeng khôvsdxng thểzzuo khốcycsng chếzzuo đfonpếzzuon mứblvrc nàzcfeo, chỉeguqjxte thểzzuo nghiêouhbm khuôvsdxn mặnuett tábkxni nhợdigat đfonpèbcztojcsn mọblvri ábkxnp lựmbyqc đfonpau đfonpeodtn trong lòhujtng tiếzzuon lêouhbn ôvsdxm lấhpuay nàzcfeng. Khôvsdxng cho phéojcsp nàzcfeng lùskaei vềgwxn phíybtia sau.




Ôqdxim ấhpuap củcioia hắkrkdn làzcfe cạfonpm bẫmbyqy nguy hiểzzuom nhấhpuat.

cuexm Hi Hi theo bảlnmqn năyamxng lùskaei vềgwxn phíybtia sau, khôvsdxng muốcycsn đfonpvnyhng tớeodti thâcuexn thểzzuo hắkrkdn, khôvsdxng muốcycsn nghe đfonpếzzuon thanh âcuexm củcioia hắkrkdn. Đnmvwãgnlw khôvsdxng íybtit lầbacqn, nàzcfeng chíybtinh làzcfe bịskae thanh âcuexm cùskaeng vớeodti sựmbyq ôvsdxn nhu nàzcfey mêouhb hoặnuetc, chẳcycsng qua làzcfe hiệbacqn tạfonpi, mỗyglji bưybtieodtc hắkrkdn tớeodti gầbacqn, lòhujtng củcioia nàzcfeng nhưybti bịskaeojcsbkxnch thàzcfenh mảlnmqnh vụvnyhn.

“Buôvsdxng.... Tầbacqn Dịskaech Dưybtiơowming anh buôvsdxng tôvsdxi ra.” Nàzcfeng héojcst lêouhbn têouhbbkxni, nghĩzcfe muốcycsn đfonpdgkpy lồcuexng ngựmbyqc hắkrkdn ra.

“Hi Hi...” Tầbacqn Dịskaech Dưybtiơowming khàzcfen giọblvrng khójxte khăyamxn nójxtei, ábkxnnh mắkrkdt thâcuexm thúeguqy cụvnyhp xuốcycsng khôvsdxng rõuhsx cảlnmqm xúeguqc, muốcycsn khốcycsng chếzzuo đfonpidkrng tábkxnc kịskaech liệbacqt củcioia nàzcfeng khôvsdxng cho nàzcfeng tựmbyq thưybtiơowming tổlnmqn chíybtinh mìktwznh, rồcuexi lạfonpi sợdigahujtng tay quábkxn chặnuett càzcfeng khiếzzuon trong lòhujtng nàzcfeng càzcfeng hậhbjnn..... Trong lòhujtng đfonpau đfonpeodtn xéojcsbkxnt, hắkrkdn nhắkrkdm mắkrkdt, tiếzzuong nójxtei tựmbyqa nhưybti “Hãgnlwy nghe anh nójxtei, khôvsdxng nêouhbn nhưybti vậhbjny...”

ouhbn ngoàzcfei phòhujtng, Lạfonpc Thàzcfenh nghe đfonpưybtidigac đfonpidkrng tĩzcfenh bêouhbn trong, sau mắkrkdt kíybtinh hiệbacqn lêouhbn mộidkrt tia phứblvrc tạfonpp, biếzzuot đfonpiềgwxnu xoay ngưybtizvdui rờzvdui đfonpi.

Kịskaech liệbacqt giãgnlwy giụvnyha, căyamxn bảlnmqn nàzcfeng khôvsdxng thểzzuo đfonpblvrng vữuahkng, bịskae gụvnyhc xuốcycsng mộidkrt đfonpcycsng dàzcfey đfonpbacqm trêouhbn giưybtizvdung, trêouhbn thâcuexn thểzzuo nhữuahkng vếzzuot thưybtiơowming nhỏdzxj vụvnyhn bịskaeojcsbkxnch, nàzcfeng kêouhbu nhỏdzxj mộidkrt tiếzzuong, cảlnmq ngưybtizvdui đfonpau đfonpếzzuon run rẩdgkpy.

“Hi Hi!” Tầbacqn Dịskaech Dưybtiơowming cúeguqi ngưybtizvdui, đfonpem đfonpqdxi phíybtia sau lưybting nâcuexng nàzcfeng lêouhbn, ábkxnnh mắkrkdt thâcuexm thúeguqy hiệbacqn lêouhbn mộidkrt tia đfonpau xójxtet tábkxni nhợdigat, chăyamxm chúeguq nhìktwzn nàzcfeng thậhbjnt lâcuexu.

myduy khuấhpuat cùskaeng chua xójxtet trong lòhujtng Lâcuexm Hi Hi dâcuexng tràzcfeo, chốcycsng khủcioii tay đfonpqdxi thâcuexn thểzzuo, vung bàzcfen tay hung hăyamxng tábkxnt vàzcfeo mặnuett hắkrkdn “Ba!” Mộidkrt tiếzzuong giòhujtn vang. Trong đfonpôvsdxi mắkrkdt nàzcfeng tràzcfen đfonpbacqy nưybtieodtc mắkrkdt đfonpau đfonpeodtn cùskaeng oábkxnn hậhbjnn thấhpuau xưybtiơowming, nưybtieodtc mắkrkdt khôvsdxng ngừhjbrng run rẩdgkpy tuôvsdxn tràzcfeo.

Sắkrkdc mặnuett Tầbacqn Dịskaech Dưybtiơowming méojcso sệbacqch, quay sang mộidkrt bêouhbn.

Khôvsdxng khíybtiouhbn lặnuetng lạfonpi bao trùskaem.

Mộidkrt ngọblvrn giójxte nhẹzvdu nhàzcfeng lay đfonpidkrng rèbcztm cửdfyxa trắkrkdng muốcycst, còhujtn cójxte khuôvsdxn mặnuett tuấhpuan lãgnlwng củcioia ngưybtizvdui đfonpàzcfen ôvsdxng cùskaeng hai tay vịskaen bêouhbn thàzcfenh giưybtizvdung, giọblvrng nójxtei mang theo đfonpau đfonpeodtn nhưybting nhẹzvdu nhàzcfeng buôvsdxng xuốcycsng “Hi Hi, đfonphjbrng khójxtec... Anh sẽpezo đfonpem con trảlnmq lạfonpi cho em, em muốcycsn gìktwz anh đfonpgwxnu cójxte thểzzuo cho.... Làzcfe anh khôvsdxng đfonpúeguqng, đfonphjbrng khójxtec, đfonpưybtidigac khôvsdxng?”

Tạfonpi nơowmii đfonpâcuexy trong nhábkxny mắkrkdt, Tầbacqn Dịskaech Dưybtiơowming chịskaeu đfonpmbyqng cábkxni tábkxnt đfonpau đfonpeodtn bỏdzxjng rábkxnt từhjbrzcfen tay nhỏdzxjojcs củcioia nàzcfeng, đfonpem nàzcfeng ôvsdxm vàzcfeo trong ngựmbyqc, giờzvdu phúeguqt nàzcfey hắkrkdn mớeodti biếzzuot đfonpưybtidigac đfonpau lòhujtng cũdzxjng cójxte thểzzuoybtidigat xa tấhpuat thảlnmqy, nghe nàzcfeng khójxtec, hắkrkdn hậhbjnn rằgnlwng khôvsdxng thểzzuo đfonpem cảlnmq thếzzuo giớeodti nàzcfey đfonpgwxnn bùskae cho nàzcfeng, đfonplnmqi đfonpếzzuon cho nàzcfeng khôvsdxng còhujtn thưybtiơowming tâcuexm.

ktwznh yêouhbu củcioia anh, anh thựmbyqc cójxte lỗyglji, đfonpãgnlw khiếzzuon em đfonpau đfonpeodtn lâcuexu nhưybti vậhbjny.

Trong đfonpêouhbm tốcycsi yêouhbn tĩzcfenh, sắkrkdc mặnuett tábkxni nhợdigat củcioia Tầbacqn Dịskaech Dưybtiơowming hiệbacqn lêouhbn sựmbyq đfonpèbcztojcsn đfonpau đfonpeodtn, đfonpem thâcuexn thểzzuo nhu nhưybtidigac củcioia nàzcfeng ôvsdxm vàzcfeo trong lòhujtng, ởoigd giâcuexy phúeguqt sau khi xa cábkxnch nửdfyxa năyamxm, dùskaeng cábkxnnh môvsdxi bao trùskaem vàzcfenh tai lạfonpnh giábkxn củcioia nàzcfeng, hơowmii thởoigd mong manh nójxtei: “Hi Hi.... Anh yêouhbu em!”

Chỉeguq ba chữuahk, ábkxnnh mắkrkdt đfonpbacqy tơowmibkxnu củcioia hắkrkdn trởoigdouhbn ưybtieodtt ábkxnt.

***

Lily mộidkrt mạfonpch đfonpi tớeodti, cũdzxjng khôvsdxng đfonpzzuo ýhqhb tớeodti nữuahk hầbacqu hưybtieodtng mìktwznh khom ngưybtizvdui hàzcfenh lễpezo, lậhbjnp tứblvrc hưybtieodtng tớeodti căyamxn phòhujtng yêouhbn tĩzcfenh trêouhbn cửdfyxa khắkrkdc hoa màzcfeu đfonpdzxj đfonpi tớeodti, côvsdx đfonpdgkpy cửdfyxa ra, khôvsdxng cójxte nhìktwzn thấhpuay thâcuexn ảlnmqnh màzcfektwznh muốcycsn tìktwzm, lạfonpi thấhpuay cábkxni nôvsdxi kia trong phòhujtng.

“Lily côvsdxng chúeguqa, phu nhâcuexn khôvsdxng cójxteoigd đfonpâcuexy, ngưybtizvdui cójxte việbacqc gìktwz khôvsdxng?” Nữuahk hầbacqu tiếzzuon lêouhbn hỏdzxji.

Áidkrnh mắkrkdt Lily vưybtiơowming vấhpuan chỗyglj đfonpnuett cábkxni nôvsdxi, khuôvsdxn mặnuett xinh đfonpzvdup cùskaeng biểzzuou tìktwznh nhanh nhẹzvdun hưybtieodtng nơowmii đfonpójxte hỏdzxji:

“Đnmvwâcuexy làzcfe con trai củcioia Côvsdxng Tưybtieodtc đfonpfonpi nhâcuexn sao?”

Nữuahk hầbacqu ngẩdgkpn ra, giơowmi mộidkrt ngójxten tay lêouhbn miệbacqng ởoigdouhbn cạfonpnh nôvsdxi nójxtei: “Suỵxgryt, côvsdxng chúeguqa nójxtei nhỏdzxj thôvsdxi, tiểzzuou vưybtiơowming tửdfyx vừhjbra mớeodti ngủcioi thôvsdxi.”

Lily suýhqhbt nữuahka bậhbjnt cưybtizvdui, ngójxten tay đfonpùskaea vỡqdxin mấhpuay lọblvrn tójxtec quăyamxn trêouhbn gábkxny, lạfonpnh lùskaeng liếzzuoc liếzzuoc mộidkrt cábkxni nữuahk hầbacqu kia; “Cábkxni gìktwz tiểzzuou vưybtiơowming tửdfyx? Ngưybtiơowmii ngu ngốcycsc khôvsdxng biếzzuot, nếzzuou côvsdxng tưybtieodtc đfonpfonpi nhâcuexn khôvsdxng cójxteybtieodti mẹzvdujxtezcfem Côvsdxng Tưybtieodtc phu nhâcuexn, nhưybti vậhbjny cábkxni đfonpblvra béojcs trong giỏdzxj kia cùskaeng lắkrkdm cũdzxjng chỉeguqzcfe con riêouhbng màzcfe thôvsdxi. Ngưybtiơowmii ởoigd hoàzcfeng gia làzcfem việbacqc đfonpưybtidigac bao nhiêouhbu năyamxm? Ngay cảlnmq bằgnlwng ấhpuay quy củcioidzxjng đfonpgwxnu khôvsdxng hiểzzuou?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.