Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 198 : Anh nhìn thấy Hi Hi không?

    trước sau   
“Thậqiavt cókzae lỗrdzfi, Hi Hi làjtafaunwi nókzaei sai.” Ngưamtqscici đvqfwàjtafn ôaunwng nhẹrrns giọeboing giảxkrci thícwmxch.

aunwng mi Lâesgim Hi Hi khẽerct rung đvqfwtxttng, nhìyzgmn chăemqyn đvqfwơtpeen màjtafu trắymfpng trêmkpsn ngưamtqscici, nghẹrrnsn giọeboing hỏamtqi: “Khi nàjtafo thìyzgmaunwi cókzae thểhvug xuấmuort việcresn?”

amtqng ngưamtqscici đvqfwàjtafn ôaunwng khẽerct cứbxnang đvqfwscic.

“Hi Hi, thâesgin thểhvugaunw sau khi sinh khôaunwi phụipfec khôaunwng tốohkzt lắymfpm, nếfrwuu cókzae thểhvug, vẫmuorn nêmkpsn ởmrkd bệcresnh việcresn nghỉqfjf ngơtpeei vàjtaf phụipfec hồdfyhi mộtxttt thờscici gian sẽerct tốohkzt hơtpeen.” Ngưamtqscici đvqfwàjtafn ôaunwng vộtxtti vãggcokzaei mộtxttt câesgiu, cókzae chúuicqt do dựufpdjtafamtqơtpeen tay đvqfwwjwzt lêmkpsn vai nàjtafng, nhẹrrns giọeboing nókzaei: “Côaunwkzae muốohkzn đvqfwi ra ngoàjtafi mộtxttt chúuicqt hay khôaunwng? Cókzae cảxkrcm thấmuory trong phòipfeng quáipfe bứbxnac bốohkzi, buồdfyhn tẻdqyo hay khôaunwng?”

Hồdfyhi lâesgiu chưamtqa từoxymng cókzae đvqfwipfeng chạrrnsm vớtpeei ngưamtqscici kháipfec giớtpeei từoxym khi rờscici xa hắymfpn, Lâesgim Hi Hi mẫmuorn cảxkrcm cókzae thểhvug nhậqiavn thấmuory bàjtafn tay ấmuorm áipfep cókzae thểhvug khiếfrwun cho ngưamtqscici ta an lòipfeng củhcdka hắymfpn. Tuy vậqiavy nàjtafng vẫmuorn khôaunwng cókzae thókzaei quen.

“Cáipfem ơtpeen, khôaunwng cầrgscn.” Nàjtafng nhẹrrns giọeboing nókzaei lờscici cảxkrcm ơtpeen, thanh âesgim nhẹrrns nhưamtqaunwng chim.


Ngưamtqscici đvqfwàjtafn ôaunwng nhẹrrns nhàjtafng thởmrkdjtafi mộtxttt hơtpeei, ôaunwn nhu nókzaei, “Hi Hi, tôaunwi khôaunwng biếfrwut côaunw đvqfwãggco phảxkrci trảxkrci qua nhữbpzvng gìyzgm, nhưamtqng làjtafaunwi cókzae thểhvug hiểhvugu đvqfwưamtqjhgvc tâesgim tìyzgmnh bâesgiy giờscic củhcdka côaunw, nếfrwuu cầrgscn tôaunwi giúuicqp đvqfwbtgvaunw cứbxna việcresc nókzaei ra, chỉqfjf cầrgscn nằuicfm trong khảxkrcemqyng củhcdka tôaunwi, tôaunwi sẽerct dốohkzc lòipfeng giúuicqp côaunw. Khôaunwng cầrgscn cho rằuicfng khôaunwng cókzae hy vọeboing, trêmkpsn thếfrwu giớtpeei nàjtafy còipfen rấmuort nhiềmkpsu chuyệcresn tốohkzt đvqfwrrnsp đvqfwang chờscicaunw, khôaunwng cókzaeyzgm đvqfwáipfeng ngạrrnsi cảxkrc.”

esgim Hi Hi lẳbmkcng lặwjwzng nghe, hévdfv ra khuôaunwn mặwjwzt nhỏamtq nhắymfpn đvqfwơtpeen thuầrgscn mỹohkz lệcres, lạrrnsi lộtxtt ra mộtxttt chúuicqt yếfrwuu ớtpeet màjtaf đvqfwrrnsp đvqfwtxttng lòipfeng ngưamtqscici.

jtafng im lặwjwzng hồdfyhi lâesgiu, kiêmkpsn nhẫmuorn củhcdka ngưamtqscici đvqfwàjtafn ôaunwng cũaqecng cạrrnsn kiệcrest, thựufpdc lo lắymfpng tìyzgmnh hìyzgmnh củhcdka nàjtafng, khôaunwng biếfrwut giờscic phúuicqt nàjtafy đvqfwếfrwun tộtxttt cùbmkcng làjtafjtafng đvqfwang suy nghĩniwdipfei gìyzgm.

“Báipfec sĩniwd Chu.” Nàjtafng đvqfwtxttt nhiêmkpsn nhẹrrns giọeboing hỏamtqi: “Đmkulbxnaa nhỏamtq mộtxttt tháipfeng đvqfwmkpsu phảxkrci nuôaunwi bằuicfng sữbpzva mẹrrns đvqfwúuicqng khôaunwng?”

ipfec sĩniwd Chu bịvqfw gọeboii khẽerct sửcwmxng sốohkzt mộtxttt chúuicqt, gậqiavt gậqiavt đvqfwrgscu: “Đmkulúuicqng vậqiavy.”

Đmkulôaunwi bàjtafn tay mềmkpsm mạrrnsi củhcdka Lâesgim Hi Hi khẽerct nắymfpm chặwjwzt nệcresm giưamtqscicng, khôaunwng thểhvugamtqmrkdng tưamtqjhgvng ra bộtxttipfeng củhcdka cụipfec cưamtqng lúuicqc nàjtafy, ởmrkd London nưamtqtpeec Anh xa xôaunwi, tạrrnsi tòipfea lâesgiu đvqfwàjtafi gọeboii làjtaf hoàjtafng gia màjtafjtafng khôaunwng hềmkps biếfrwut tớtpeei, con nàjtafng đvqfwang sốohkzng thếfrwujtafo.

Mộtxttt tháipfeng, nỗrdzfi đvqfwau nhưamtq cắymfpt cho đvqfwếfrwun bâesgiy giờscic chỉqfjf dịvqfwu đvqfwi chứbxna khôaunwng thểhvug khévdfvp lạrrnsi.

esging mắymfpt nhìyzgmn ngoàjtafi cửcwmxa sổcres, từoxymmkps man đvqfwếfrwun thanh tỉqfjfnh, nàjtafng mộtxttt thâesgin suy yếfrwuu đvqfwmkpsu rõqiavjtafng, chícwmxnh làjtaf mi tâesgim đvqfwãggcokzae tia kiêmkpsn đvqfwvqfwnh, nàjtafng chậqiavm rãggcoi đvqfwtxttng thâesgin thểhvug ngồdfyhi dậqiavy.

ipfec sĩniwd Chu vộtxtti vàjtafng tiếfrwun lêmkpsn đvqfwbtgv lấmuory nàjtafng, nháipfey mắymfpt khi cầrgscm lấmuory cáipfenh tay củhcdka chícwmxnh nàjtafng cảxkrcm thấmuory đvqfwưamtqjhgvc sứbxnac lựufpdc củhcdka nàjtafng nhỏamtqvdfv đvqfwếfrwun nhưamtqscicng nàjtafo.

“Cókzaeyzgm ăemqyn khôaunwng?” Nàjtafng nhẹrrns giọeboing hỏamtqi.

Ngưamtqscici đvqfwàjtafn ôaunwng bêmkpsn cạrrnsnh cuốohkzi cùbmkcng cũaqecng nởmrkd mộtxttt nụipfeamtqscici, cúuicqi đvqfwrgscu ghévdfvipfet vàjtafo nàjtafng hỏamtqi: “Rốohkzt cụipfec cũaqecng thấmuory đvqfwókzaei rồdfyhi sao? Mộtxttt tháipfeng qua côaunw đvqfwmkpsu khôaunwng cókzae chúuicqesgim nếfrwum qua cáipfei gìyzgm, hiệcresn tạrrnsi tâesgim tìyzgmnh tốohkzt chúuicqt rồdfyhi sao?”

esgim Hi Hi cũaqecng khôaunwng nókzaei gìyzgm, khuôaunwn mặwjwzt nhỏamtq nhắymfpn táipfei nhợjhgvt màjtaf vẫmuorn thanh thuầrgscn mỹohkz lệcres, cáipfenh mi thậqiavt dàjtafi che giấmuoru mọeboii cảxkrcm xúuicqc củhcdka bảxkrcn thâesgin.

jtafng nhưamtq vậqiavy, sựufpd mỹohkz lệcres củhcdka nàjtafng đvqfwưamtqjhgvc đvqfwan xen bởmrkdi thanh thuầrgscn vàjtaf kiêmkpsu sa.


ipfec sĩniwd Chu nhìyzgmn hai mắymfpt nàjtafng, nhẹrrns giọeboing dặwjwzn nàjtafng phảxkrci nghỉqfjf ngơtpeei cho tốohkzt, đvqfwi ra ngoàjtafi giúuicqp nàjtafng gọeboii cơtpeem.

eere cửcwmxa gặwjwzp Lam Đmkulipfe, hắymfpn kinh ngạrrnsc, “Côaunw đvqfwãggco sớtpeem tớtpeei đvqfwâesgiy sao? Vậqiavy sao lạrrnsi khôaunwng cókzaejtafo?”

Lam Đmkulókzaea nhìyzgmn tìyzgmnh huốohkzng củhcdka Lâesgim Hi Hi lạrrnsi liếfrwuc nhìyzgmn hắymfpn mộtxttt cáipfei: “Tạrrnso cơtpee hộtxtti cho anh nha, tôaunwi rấmuort muốohkzn đvqfwi xem Hi Hi, chícwmxnh làjtaf nhìyzgmn anh cùbmkcng côaunwmuory cũaqecng tốohkzt lắymfpm, côaunwmuory cũaqecng khôaunwng cókzaejtafi xícwmxch anh, tôaunwi liềmkpsn cấmuorp cho hai ngưamtqscici mộtxttt chúuicqt thờscici gian riêmkpsng tưamtq. Hơtpeen nữbpzva gầrgscn đvqfwâesgiy tinh thầrgscn côaunwmuory cũaqecng khôaunwng tốohkzt, anh rảxkrcnh thìyzgmkzae thểhvug giúuicqp tôaunwi khuyêmkpsn bảxkrco côaunwmuory mộtxttt chúuicqt.”

ipfec sĩniwd Chu nghĩniwd đvqfwếfrwun đvqfwâesgiy trong lòipfeng cókzae mộtxttt tia vui mừoxymng, nhìyzgmn đvqfwdfyhng hồdfyh: “Côaunwmuory đvqfwókzaei bụipfeng muốohkzn ăemqyn gìyzgm đvqfwókzae, tôaunwi đvqfwi gọeboii cơtpeem, lậqiavp tứbxnac mang tớtpeei đvqfwâesgiy.”

Lam Đmkulókzaea ngẩacmcn ra, ngẫmuorm lạrrnsi thấmuory tin nàjtafy quảxkrcjtaf đvqfwáipfeng mừoxymng, nókzaei nhưamtq vậqiavy Hi Hi khôaunwng còipfen bókzae buộtxttc bảxkrcn thâesgin nữbpzva.

aunw gậqiavt gậqiavt đvqfwrgscu vớtpeei hắymfpn, chạrrnsy nhanh đvqfwi vàjtafo, còipfen chưamtqa cókzae mởmrkd miệcresng kêmkpsu nàjtafng, lạrrnsi pháipfet hiệcresn nàjtafng đvqfwãggco xuốohkzng khỏamtqi giưamtqscicng, đvqfwi tớtpeei bêmkpsn cửcwmxa sổcres. Ngoàjtafi cửcwmxa sổcres áipfenh mặwjwzt trờscici nhỏamtq vụipfen chiếfrwuu hắymfpt xuốohkzng, chiếfrwuu rọeboii nàjtafng tựufpda nhưamtq thiêmkpsn sứbxna vậqiavy.

Ngókzaen tay mảxkrcnh khảxkrcnh tháipfeo mộtxttt chiếfrwuc vòipfeng cổcreskzae áipfenh sáipfeng màjtafu ngọeboic bícwmxch, Lâesgim Hi Hi nhìyzgmn thoáipfeng qua chữbpzv “Hi” trêmkpsn mặwjwzt vòipfeng, névdfvt chạrrnsm trổcres tinh xảxkrco khévdfvo lévdfvo làjtafm tim ngưamtqscici ta loạrrnsn nhịvqfwp, nàjtafng nhớtpee tớtpeei khoảxkrcng thờscici gian kia, hắymfpn ôaunwm lấmuory nàjtafng, sủhcdkng nịvqfwnh ôaunwn nhu màjtaf hỏamtqi: ‘Thícwmxch khôaunwng?’ Khi đvqfwókzaejtafng quảxkrc thựufpdc rấmuort thícwmxch.

Chícwmxnh làjtaf tiếfrwup theo, nàjtafng chậqiavm rãggcoi vưamtqơtpeeng tay, ngókzaen tay thon dàjtafi cókzae chúuicqt táipfei nhợjhgvt, cókzae áipfenh nắymfpng chiếfrwuu rọeboii lêmkpsn ngókzaen tay nàjtafng.

Buôaunwng lỏamtqng bàjtafn tay, vòipfeng cổcres từoxym trêmkpsn tầrgscng cao rơtpeei xuốohkzng khoảxkrcng khôaunwng.

“Kìyzgma...” Lam Đmkulókzaea cảxkrc kinh, khôaunwng dáipfem hévdfvt lớtpeen, lạrrnsi thậqiavt hoảxkrcng loạrrnsn sợjhgvjtafng pháipfet hiệcresn ra, cho dùbmkcjtaf thờscici đvqfwiểhvugm màjtaf bọeboin họeboi ly hôaunwn, nửcwmxa năemqym sau Hi Hi sốohkzng cùbmkcng vớtpeei côaunw, cho tớtpeei bâesgiy giờscic đvqfwmkpsu chưamtqa từoxymng tháipfeo xuốohkzng chiếfrwuc vòipfeng cổcresjtafy, chícwmxnh làjtaf hiệcresn tạrrnsi....

Ánkkanh mặwjwzt trờscici xuyêmkpsn qua cửcwmxa sổcres chiếfrwuu vàjtafo, nàjtafng xanh xao mặwjwzc bộtxtt y phụipfec bệcresnh nhâesgin màjtafu trắymfpng lạrrnsi càjtafng thêmkpsm suy yếfrwuu.

Khuôaunwn mặwjwzt nhỏamtq nhắymfpn táipfei nhợjhgvt màjtaf trơtpeen láipfeng kia cókzae sựufpdniwdnh lặwjwzng từoxymamtqa còipfen thêmkpsm cảxkrc tia lạrrnsnh nhạrrnst.

“Hi Hi.” Lam Đmkulókzaea liềmkpsu mạrrnsng vuốohkzt ngựufpdc trấmuorn tĩniwdnh nhịvqfwp tim củhcdka mìyzgmnh, dèmrkd dặwjwzt đvqfwi vàjtafo, ởmrkd phícwmxa sau lưamtqng nàjtafng nhẹrrns giọeboing kêmkpsu, “Cậqiavu, cậqiavu ởmrkd đvqfwâesgiy làjtafm gìyzgm vậqiavy, đvqfwâesgiy chícwmxnh làjtaf lầrgscu 7, đvqfwáipfenh rơtpeei đvqfwdfyh vậqiavt rấmuort khókzaekzae thểhvug lấmuory trởmrkd vềmkps nha.”


esgim Hi Hi nghe đvqfwưamtqjhgvc tiếfrwung đvqfwtxttng, nhẹrrns nhàjtafng xoay ngưamtqscici, nhìyzgmn thấmuory Lam Đmkulókzaea.

Khuôaunwn mặwjwzt nàjtafng vẫmuorn táipfei nhợjhgvt nhưamtq trưamtqtpeec, bấmuort quáipfe cuốohkzi cùbmkcng cũaqecng mởmrkd miệcresng, cáipfenh môaunwi nhưamtq đvqfwókzaea hoa anh đvqfwàjtafo mởmrkd ra, nhẹrrns giọeboing hỏamtqi: “Hôaunwm nay cậqiavu khôaunwng đvqfwi làjtafm sao? Bâesgiy giờscic sao lạrrnsi ởmrkd đvqfwâesgiy?”

jtafng nhớtpeeqiav mỗrdzfi ngàjtafy Lam Đmkulókzaea đvqfwmkpsu cókzae đvqfwếfrwun, nhưamtqng bìyzgmnh thưamtqscicng sẽerct khôaunwng phảxkrci làjtaf thờscici gian nàjtafy.

Lam Đmkulókzaea ngâesgiy ngưamtqscici nhìyzgmn vẻdqyo mặwjwzt củhcdka nàjtafng, nghe đvqfwưamtqjhgvc câesgiu hỏamtqi củhcdka nàjtafng mớtpeei phảxkrcn ứbxnang lạrrnsi, “Àhkoj, mìyzgmnh từoxym chứbxnac rồdfyhi.”

esgim Hi Hi hơtpeei hơtpeei nhícwmxu màjtafy, áipfenh mắymfpt trong veo cókzae mộtxttt tia nghi hoặwjwzc.

Lam Đmkulókzaea cókzae đvqfwiểhvugm chộtxttt dạrrns, đvqfwi lêmkpsn phícwmxa trưamtqtpeec nhẹrrns nhàjtafng ôaunwm lấmuory nàjtafng, cằuicfm nhẹrrns nhàjtafng dựufpda vàjtafo vai nàjtafng nókzaei: “Thựufpdc xin lỗrdzfi, Hi Hi, mìyzgmnh vẫmuorn khôaunwng cókzaekzaei cho cậqiavu biếfrwut, Tầrgscn Dịvqfwch Dưamtqơtpeeng vàjtaf bọeboin họeboi vẫmuorn đvqfwmkpsu biếfrwut cậqiavu ởmrkd chỗrdzfyzgmnh, cho nêmkpsn kỳwjjf thậqiavt nửcwmxa năemqym nay, khôaunwng phảxkrci cáipfei gìyzgm hắymfpn cũaqecng khôaunwng quan tâesgim, hắymfpn vẫmuorn đvqfwmkpsu gửcwmxi tiềmkpsn vàjtafo tàjtafi khoảxkrcn củhcdka mìyzgmnh.... Cậqiavu yêmkpsn tâesgim đvqfwi, mìyzgmnh chia ra đvqfwmkpsu khôaunwng cókzae đvqfwtxttng đvqfwếfrwun, mìyzgmnh biếfrwut đvqfwókzaejtaf củhcdka cậqiavu cùbmkcng cụipfec cưamtqng. Chícwmxnh làjtaf xem ra hiệcresn tạrrnsi, nókzae khôaunwng còipfen ícwmxch lợjhgvi gìyzgm, ngưamtqscici đvqfwàjtafn ôaunwng nàjtafy quảxkrcjtafggconh khốohkzc vôaunwyzgmnh, mộtxttt chúuicqt tìyzgmnh cảxkrcm cũaqecng khôaunwng cókzae.... Nhưamtqng làjtaf Hi Hi, thựufpdc xin lỗrdzfi, muộtxttn nhưamtq vậqiavy mìyzgmnh mớtpeei nókzaei cho cậqiavu biếfrwut, bấmuort quáipfe nhưamtqyzgmnh vừoxyma nókzaei, mìyzgmnh từoxym chứbxnac rồdfyhi, từoxym nay mìyzgmnh vàjtaf bọeboin họeboi khôaunwng còipfen nửcwmxa đvqfwiểhvugm quan hệcres.”

aunwipfei dáipfen tạrrnsi ngay sau lưamtqng mìyzgmnh, làjtaf ngưamtqscici đvqfwãggcoamtqu mang nàjtafng tạrrnsi thờscici đvqfwiểhvugm nàjtafng tuyệcrest vọeboing nhấmuort.

esgim Hi Hi hơtpeei hơtpeei quay mặwjwzt giơtpee tay vỗrdzf vỗrdzf mặwjwzt củhcdka côaunw, ôaunwn nhu nókzaei: “Khôaunwng liêmkpsn quan.”

Thếfrwujtafy nàjtafng mớtpeei biếfrwut, vìyzgm sao màjtaf đvqfwbxnaa nhỏamtq củhcdka nàjtafng vừoxyma mớtpeei sinh ra khôaunwng đvqfwếfrwun mộtxttt tiếfrwung Lạrrnsc Thàjtafnh vàjtaf bọeboin họeboi đvqfwãggco chạrrnsy tớtpeei.

Hắymfpn ởmrkdamtqtpeec Anh xa xôaunwi cũaqecng sẽerctmkpsn tâesgim nhưamtq vậqiavy, biếfrwut nàjtafng vẫmuorn ởmrkdtpeei nàjtafy khôaunwng cókzae rờscici đvqfwi. Tạrrnsi đvqfwâesgiy, thàjtafnh phốohkz C nàjtafy nơtpeei bọeboin họeboikzae nhữbpzvng kỷqtrx niệcresm, hắymfpn đvqfwi rồdfyhi, nàjtafng nêmkpsn mộtxttt mựufpdc ởmrkd đvqfwâesgiy chờscic đvqfwjhgvi đvqfwúuicqng khôaunwng?

Ánkkanh mặwjwzt trờscici hạrrns xuốohkzng, côaunwipfei xinh đvqfwrrnsp nởmrkd mộtxttt nụipfeamtqscici mịvqfw hoặwjwzc lòipfeng ngưamtqscici.

“Hi Hi, cậqiavu đvqfwbxnang vậqiavy cókzae mệcrest hay khôaunwng? Mìyzgmnh dìyzgmu cậqiavu đvqfwếfrwun bêmkpsn giưamtqscicng nghỉqfjf ngơtpeei nhévdfv?” Lam Đmkulókzaea cókzae chúuicqt lo lắymfpng, thâesgin thểhvugjtafng khôaunwng tốohkzt, hôaunwm nay khôaunwng biếfrwut vìyzgm sao lạrrnsi hoạrrnst đvqfwtxttng nhiềmkpsu nhưamtq vậqiavy.

esgim Hi Hi lắymfpc lắymfpc đvqfwrgscu, nhẹrrns giọeboing nókzaei: “Mìyzgmnh nghỉqfjf ngơtpeei quáipfe nhiềmkpsu rồdfyhi, muốohkzn đvqfwbxnang mộtxttt lúuicqc.”


“Àhkoj... Vậqiavy mìyzgmnh cùbmkcng cậqiavu.” Lam Đmkulókzaea cũaqecng liềmkpsn khôaunwng lêmkpsn tiếfrwung, ngoan ngoãggcon đvqfwbxnang phícwmxa sau ôaunwm nàjtafng, cùbmkcng nàjtafng.

aunw biếfrwut, côaunwipfei nàjtafy hiệcresn tạrrnsi coi nhưamtq hai bàjtafn tay trắymfpng, sứbxnac lựufpdc củhcdka bọeboin họeboi nhỏamtqvdfv nhưamtq vậqiavy, đvqfwohkzi vớtpeei ngưamtqscici đvqfwang ởmrkdipfech xa ngàjtafn dặwjwzm kia cókzae thểhvugjtafm cáipfei gìyzgm? Cho dùbmkc trong lòipfeng Hi Hi cókzae giậqiavn, cókzae đvqfwau, cókzae khôaunwng cam lòipfeng, cũaqecng khôaunwng thểhvug chạrrnsy tớtpeei nưamtqtpeec Anh, chạrrnsy tớtpeei tòipfea lâesgiu đvqfwàjtafi kia, đvqfwòipfei vềmkps đvqfwbxnaa nhỏamtq củhcdka nàjtafng.

“Hi Hi, vòipfeng cổcres củhcdka cậqiavu... Từoxym bỏamtq sao?” Lam Đmkulókzaea do dựufpd mộtxttt láipfet, vẫmuorn làjtaf nhỏamtq giọeboing hỏamtqi.

aunw vừoxyma mớtpeei tậqiavn mắymfpt chứbxnang kiếfrwun thấmuory, chiếfrwuc vòipfeng cổcres kia rơtpeei xuốohkzng rồdfyhi.

esgim Hi Hi gậqiavt gậqiavt đvqfwrgscu, bịvqfw áipfenh mặwjwzt trờscici ngoàjtafi cửcwmxa sổcres chiếfrwuu rọeboii hơtpeei hơtpeei nheo mắymfpt lạrrnsi, mơtpeejtafng nókzaei: “Từoxym bỏamtq.”

Ngay cảxkrccwmxn vậqiavt cùbmkcng mốohkzi liêmkpsn hệcres cuốohkzi cùbmkcng nàjtafng cũaqecng khôaunwng muốohkzn nữbpzva.

Lam Đmkulókzaea càjtafng thêmkpsm ôaunwm chặwjwzt nàjtafng, bởmrkdi vìyzgm nhìyzgmn bộtxttipfeng củhcdka nàjtafng cảxkrcm thấmuory cókzae đvqfwiểhvugm đvqfwáipfeng sợjhgv, trưamtqtpeec kia nàjtafng trầrgscm luâesgin, thưamtqơtpeeng tâesgim, khévdfvp kícwmxn chícwmxnh mìyzgmnh, nhưamtqng ícwmxt nhấmuort vẫmuorn cókzae thểhvug nhìyzgmn ra nàjtafng đvqfwang suy nghĩniwdipfei gìyzgm, màjtaf hiệcresn tạrrnsi căemqyn bảxkrcn làjtaf khôaunwng thểhvug đvqfwipfen ra suy nghĩniwd trong lòipfeng nàjtafng.

“Đmkulókzaea Đmkulókzaea trong khoảxkrcng thờscici gian nàjtafy thựufpdc sựufpdjtaf đvqfwãggco phiềmkpsn tớtpeei cậqiavu.” Lâesgim Hi Hi quay đvqfwrgscu nhẹrrns nhàjtafng nókzaei, cáipfenh môaunwi anh đvqfwàjtafo táipfei nhợjhgvt cókzae mộtxttt tia huyếfrwut sắymfpc, cảxkrc ngưamtqscici đvqfwmkpsu tảxkrcn ra mộtxttt tầrgscng sáipfeng, đvqfwrrnsp đvqfwếfrwun kinh đvqfwtxttng lòipfeng ngưamtqscici, “Cũaqecng cáipfem ơtpeen cậqiavu vẫmuorn luôaunwn cùbmkcng mìyzgmnh, chícwmxnh làjtafyzgmnh khôaunwng nghĩniwd muốohkzn tiếfrwup tụipfec nhưamtq vậqiavy nữbpzva, mìyzgmnh nghĩniwd đvqfwãggco đvqfwếfrwun lúuicqc mìyzgmnh phảxkrci kiêmkpsn cưamtqscicng đvqfwtxttc lậqiavp rồdfyhi, cụipfec cưamtqng cũaqecng khôaunwng ởmrkd...”

ipfeng Lam Đmkulókzaea đvqfwau xókzaet: “Hi Hi cậqiavu đvqfwoxymng nókzaei nhưamtq vậqiavy, trưamtqtpeec kia làjtaf do tòipfeipfeyzgmnh mớtpeei đvqfwem cậqiavu ởmrkd lạrrnsi nhàjtafyzgmnh, chícwmxnh làjtaf sau nàjtafy mìyzgmnh thựufpdc sựufpd muốohkzn chăemqym sókzaec cậqiavu, chúuicqng mìyzgmnh làjtaf bạrrnsn tốohkzt, đvqfwoxymng nókzaei nhữbpzvng lờscici nàjtafy vớtpeei mìyzgmnh, đvqfwưamtqjhgvc khôaunwng?”

esgim Hi Hi nhìyzgmn côaunwipfei đvqfwáipfeng yêmkpsu nhưamtq trẻdqyo nhỏamtq trưamtqtpeec mặwjwzt, áipfenh mắymfpt hiệcresn lêmkpsn mộtxttt tia nhu hòipfea, gậqiavt gậqiavt đvqfwrgscu.

Sau buổcresi trưamtqa, hai côaunwipfei ôaunwm nhau đvqfwbxnang ởmrkd cửcwmxa sổcres tắymfpm áipfenh nắymfpng mặwjwzt trờscici ấmuorm áipfep, Lam Đmkulókzaea nhìyzgmn thấmuory áipfenh mắymfpt khôaunwng ngừoxymng thay đvqfwcresi củhcdka nàjtafng từoxym trong mêmkps mang thốohkzt lêmkpsn hỏamtqi: “Hi Hi, cậqiavu đvqfwang suy nghĩniwdyzgm thếfrwu?”

aunw đvqfwtxttt nhiêmkpsn cảxkrcm thấmuory lo lắymfpng vềmkpsjtafng.

esgim Hi Hi cưamtqscici cưamtqscici, lắymfpc lắymfpc đvqfwrgscu nókzaei: “Suy nghĩniwd, đvqfwi mộtxttt nơtpeei xa.”


Lam Đmkulókzaea thềmkps rằuicfng ngay khi màjtafaunw nghe đvqfwưamtqjhgvc Hi Hi nókzaei nhưamtq vậqiavy còipfen tưamtqmrkdng nàjtafng làjtaf đvqfwang nókzaei giỡbtgvn.

Ngàjtafy thứbxna 7 sau khi mấmuort việcresc, côaunwemqyng qua đvqfwưamtqscicng lớtpeen mua mókzaen cháipfeo màjtaf Hi Hi thícwmxch, mộtxttt đvqfwưamtqscicng chạrrnsy thẳbmkcng thang máipfey đvqfwi đvqfwếfrwun.

TV củhcdka thang máipfey đvqfwang chiếfrwuu tin tứbxnac, côaunw ngừoxymng bưamtqtpeec, nhìyzgmn thấmuory ba chữbpzv ‘hoàjtafng gia Anh’ trong lòipfeng mộtxttt cơtpeen révdfvt run, mặwjwzt khôaunwng chúuicqt thay đvqfwcresi trừoxymng mắymfpt nhìyzgmn mộtxttt lưamtqjhgvt, cũaqecng khôaunwng quảxkrcn bêmkpsn trong đvqfwang nókzaei đvqfwếfrwun nộtxtti dung gìyzgm, trựufpdc tiếfrwup đvqfwi vàjtafo thang máipfey.

Lầrgscu bảxkrcy.

aunwqiav cửcwmxa phòipfeng bệcresnh, “Hi Hi, mìyzgmnh vềmkps rồdfyhi đvqfwâesgiy.”

Ba phúuicqt sau, côaunw cảxkrcm thấmuory kìyzgm quáipfei chạrrnsy đvqfwếfrwun hộtxttniwd chuyêmkpsn tráipfech, “Tiểhvugu thưamtq, xin hỏamtqi côaunwkzae nhìyzgmn thấmuory bệcresnh nhâesgin ởmrkd phòipfeng 708 đvqfwi đvqfwâesgiu khôaunwng?”

amtqscici phúuicqt sau, côaunw thởmrkd hồdfyhng hộtxttc chạrrnsy đvqfwếfrwun phòipfeng báipfec sĩniwd Chu: “Anh cókzae thấmuory Hi Hi đvqfwâesgiu khôaunwng?” Báipfec sĩniwd Chu ngẩacmcn ra, “Làjtafm sao vậqiavy? Buổcresi sáipfeng tôaunwi còipfen thấmuory côaunwmuory ởmrkd đvqfwókzaejtaf.”

“Khôaunwng thấmuory côaunwmuory!” Lam Đmkulókzaea nhícwmxu mi nókzaei.

Trong lòipfeng báipfec sĩniwd Chu căemqyng thẳbmkcng, lạrrnsi vẫmuorn duy trìyzgm trấmuorn đvqfwvqfwnh nhưamtq trưamtqtpeec, “Từoxym từoxym, Lam Đmkulókzaea trưamtqtpeec mắymfpt côaunw đvqfwoxymng vộtxtti, cókzae phảxkrci tạrrnsm thờscici côaunwmuory đvqfwếfrwun phòipfeng bệcresnh kháipfec hay khôaunwng, hoặwjwzc làjtafmrkd hoa viêmkpsn dưamtqtpeei lầrgscu? Chúuicqng ta đvqfwi đvqfwếfrwun đvqfwókzaeyzgmm trưamtqtpeec xem thếfrwujtafo, đvqfwưamtqjhgvc khôaunwng?”

Lam Đmkulókzaea cắymfpn môaunwi, gậqiavt gậqiavt đvqfwrgscu.

Hai ngưamtqscici mộtxttt nam mộtxttt nữbpzvmrkd trong bệcresnh việcresn tìyzgmm kiếfrwum, lúuicqc trưamtqtpeec Lam Đmkulókzaea đvqfwãggco gọeboii cho nàjtafng mộtxttt cuộtxttc di đvqfwtxttng, nókzaei cho nàjtafng làjtafmrkd bệcresnh việcresn nếfrwuu cókzae chuyệcresn gìyzgm thìyzgm gọeboii cho côaunw, chícwmxnh làjtafesgiy giờscicaunw mộtxttt lầrgscn lạrrnsi mộtxttt lầrgscn gọeboii vàjtafo dãggcoy sốohkz quen thuộtxttc kia nhưamtqng kếfrwut quảxkrcjtaf đvqfwãggco tắymfpt máipfey.

ipfeng côaunw thựufpdc sựufpd bắymfpt đvqfwrgscu lo lắymfpng, quanh quẩacmcn mấmuory vòipfeng ởmrkd hoa viêmkpsn bệcresnh việcresn vẫmuorn khôaunwng cókzaeyzgmm thấmuory ngưamtqscici.

Hai ngưamtqscici thởmrkd hồdfyhng hộtxttc gặwjwzp nhau tạrrnsi đvqfwrrnsi sảxkrcnh.

“Khôaunwng cókzae, tôaunwi tìyzgmm khắymfpp nơtpeei, ngay cảxkrc WC tầrgscng trệcrest cũaqecng đvqfwãggco chạrrnsy tớtpeei, đvqfwmkpsu khôaunwng cókzae.” Mặwjwzt Lam Đmkulókzaea trắymfpng bệcresch nhìyzgmn báipfec sĩniwd Chu nókzaei.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.