Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 152 : Không nên chủ động nói về hiệp nghị với hắn

    trước sau   
Đgoukếrdopn chiềkernu, cóqyai cảxxqrnh sáouzet đgoukếrdopn đgoukiềkernu tra tìdbxenh hìdbxenh.

vvdpm Hi Hi thếrdop mớoyqqi biếrdopt Tầbmtzn Dịommqch Dưlurwơjmmong đgoukãxnsl sớoyqqm liêitvyn hệwzjo vớoyqqi cảxxqrnh sáouzet, so vớoyqqi lúljsbc trưlurwoyqqc thìdbxevvdpy giờnbvmblyunh vi cốlccd ýpgxs giếrdopt ngưlurwnbvmi khôrbnong thàblyunh củnbvma Nhạbbvwc Phong cóqyai vẻmqyf đgoukưlurwrdopc coi trọkccmng hơjmmon, tấxkzdt nhiêitvyn làblyu sau khi mộxxqrt vụpflz áouzen giếrdopt ngưlurwnbvmi xảxxqry ra tớoyqqi ba lầbmtzn liêitvyn tụpflzc khóqyaiqyai thểpriqqyaii rằjmmong ngưlurwnbvmi nàblyuy còpwuwn trong sạbbvwch đgoukưlurwrdopc, màblyuxxqrng lúljsbc đgoukóqyai, vụpflz áouzen giếrdopt ngưlurwnbvmi nàblyuy cũtmwlng đgoukãxnsl đgoukưlurwrdopc âvvdpm thầbmtzm đgoukiềkernu tra lạbbvwi, truyềkernn thôrbnong khôrbnong cóqyai mộxxqrt chúljsbt tin tứlccdc đgoukưlurwrdopc tung ra, màblyu cha mẹlmub Nhạbbvwc Phong cũtmwlng khôrbnong thểpriq đgouklccdng ởmlmi sau lưlurwng màblyu giúljsbp hắlduln nữkjbza.

“Lâvvdpm tiểpriqu thưlurw, vềkern vụpflz áouzen mưlurwu sáouzet nàblyuy vềkernjmmo bảxxqrn chúljsbng tôrbnoi đgoukãxnsl nắldulm rõxkzddbxenh hìdbxenh, vềkern hai vụpflz áouzen phíyeuga trưlurwoyqqc, tuy rằjmmong tòpwuwa áouzen đgoukãxnslqyai pháouzen quyếrdopt, nhưlurwng làblyu nếrdopu nhưlurwrbnopwuwn muốlccdn lậvujht lạbbvwi bảxxqrn áouzen hẳjrqtn làblyu khôrbnong phảxxqri khôrbnong cóqyai khảxxqrxluung côrbnoqyai thểpriqblyunh đgoukưlurwrdopc kếrdopt quảxxqr nhưlurw mong đgoukrdopi.” Cảxxqrnh sáouzet nâvvdpng tầbmtzm mắldult, dừpflzng ởmlmirbnoouzei thanh nhãxnsl đgoukxxqrng lòpwuwng ngưlurwnbvmi trưlurwoyqqc mặdbxet.

vvdpm Hi Hi cóqyai chúljsbt trầbmtzm tưlurw, đgoukáouzey lòpwuwng dâvvdpng lêitvyn mộxxqrt chúljsbt mềkernm mạbbvwi.

Việwzjoc đgoukiềkernu tra vụpflz áouzen mưlurwu sáouzet nàblyuy đgoukkernu do Tầbmtzn Dịommqch Dưlurwơjmmong đgouklccdng phíyeuga sau sắldulp đgoukdbxet, chỉmlmi sợrdop rằjmmong trong vàblyui ngàblyuy tớoyqqi kếrdop hoặdbxech thu mua Nhạbbvwc Thịommqtmwlng sẽntmw hoàblyun tấxkzdt, dùxxqr sao Nhạbbvwc Phong xảxxqry ra chuyệwzjon lớoyqqn nhưlurw vậvujhy, nhữkjbzng cổlurw đgoukôrbnong bo bo ôrbnom chặdbxet cổlurw phầbmtzn nhấxkzdt đgoukommqnh sẽntmwouzen tháouzeo ra ngoàblyui, màblyu cho dùxxqr hiệwzjon tạbbvwi Báouzec Viễkccmn vẫkczun chưlurwa ấxkzdn đgoukommqnh giáouze gốlccdc đgoukpriq thu mua Nhạbbvwc Thịommq, bọkccmn họkccm chỉmlmi sợrdop sựrbns việwzjoc càblyung lúljsbc càblyung nghiêitvym trọkccmng nêitvyn cựrbnsc kìdbxe hoảxxqrng loạbbvwn.

Ngàblyuy hôrbnom nay trôrbnoi qua cựrbnsc nhanh làblyum cho nàblyung cảxxqrm thấxkzdy hơjmmoi ngâvvdpy ngưlurwnbvmi.


Nhưlurw vậvujhy hiệwzjop nghịommqtmwlng đgoukãxnsl xong sao?

blyung bỗvujhng nhiêitvyn nhớoyqq tớoyqqi trong tay Mụpflzc Thanh Ngôrbnon còpwuwn cầbmtzm mộxxqrt phầbmtzn hiệwzjop ưlurwoyqqc. Chấxkzdm dứlccdt thu mua Nhạbbvwc Thịommq, hiệwzjop ưlurwoyqqc sẽntmw chấxkzdm dứlccdt.

xkzdblyung làblyu sau buổlurwi trưlurwa mặdbxet trờnbvmi thựrbnsc ấxkzdm áouzep, thếrdop nhưlurwng nàblyung lạbbvwi rùxxqrng mìdbxenh mộxxqrt cáouzei.

“Lâvvdpm tiểpriqu thưlurw?” Cảxxqrnh sáouzet quan sáouzet khuôrbnon mặdbxet táouzei nhợrdopt củnbvma nàblyung, nhẹlmub giọkccmng kêitvyu lêitvyn: “Lâvvdpm tiểpriqu thưlurw.”

vvdpm Hi Hi hồsnqai phụpflzc lạbbvwi tinh thầbmtzn, nhẹlmub giọkccmng giảxxqri thíyeugch: “Ngạbbvwi quáouze, làblyurbnoi khôrbnong đgoukpriq ýpgxs lờnbvmi anh nóqyaii.”

“Khôrbnong sao cảxxqr, bảxxqrn thâvvdpn tôrbnoi chỉmlmiblyupwuwpwuwblyu thôrbnoi, nếrdopu lúljsbc nàblyuy đgoukâvvdpy Lâvvdpm tiểpriqu thưlurw khởmlmii tốlccd, côrbno muốlccdn kếrdopt quảxxqr nhưlurw thếrdopblyuo, Nhạbbvwc Phong cóqyai thểpriq sẽntmw bịommq pháouzen tộxxqri tửpwuwdbxenh, đgoukâvvdpy làblyu do khôrbnong cóqyai thếrdop lựrbnsc bêitvyn ngoàblyui trợrdop giúljsbp hắlduln.” Cảxxqrnh sáouzet lýpgxs tríyeug phâvvdpn tíyeugch mộxxqrt chúljsbt.

Tửpwuwdbxenh.

ljsbc trưlurwoyqqc khi chuyệwzjon củnbvma Việwzjon Y xảxxqry ra, hắlduln vốlccdn đgoukãxnsl phảxxqri chếrdopt.

blyung nhớoyqqxkzd nỗvujhi đgoukau táouzei têitvy khi màblyu Việwzjon Y đgouklccdng ởmlmi trêitvyn tầbmtzng thưlurwrdopng muốlccdn tựrbnsouzet, nhớoyqqxkzdblyung đgoukôrbnoi mắldult sau khi bịommq thiêitvyu cháouzey cũtmwlng khôrbnong chịommqu nhắldulm lạbbvwi, cũtmwlng nhớoyqq tớoyqqi ngòpwuwi búljsbt máouzey đgoukãxnsl hung hăxluung hưlurwoyqqng Tầbmtzn Dịommqch Dưlurwơjmmong đgoukâvvdpm tớoyqqi.

Nhẹlmub nhàblyung màblyu dựrbnsa vàblyuo sofa, ôrbnom lấxkzdy bảxxqr vai chíyeugnh mìdbxenh, Lâvvdpm Hi Hi lắldulc lắldulc đgoukbmtzu: “Tôrbnoi khôrbnong biếrdopt …. Tùxxqry anh ấxkzdy quyếrdopt đgoukommqnh đgouki.”

Ngưlurwnbvmi đgoukàblyun ôrbnong kia, bâvvdpy giờnbvmpwuwn cóqyai thểpriq coi hắlduln làblyu chồsnqang củnbvma nàblyung.

blyung thựrbnsc đgoukãxnsl quáouzedbxe lạbbvwi vàblyuo hắlduln, thậvujhm chíyeugblyuitvyu hắlduln, tuy rằjmmong nàblyung đgoukãxnsl thựrbnsc đgoukãxnsl biếrdopt trưlurwoyqqc đgoukưlurwrdopc kếrdopt thúljsbc tàblyun nhẫkczun củnbvma cuộxxqrc hôrbnon nhâvvdpn nàblyuy.

Pháouzeo hoa sau thờnbvmi khắldulc nởmlmi rộxxqr đgouklmubp nhấxkzdt nhấxkzdt đgoukommqnh sẽntmw biếrdopn mấxkzdt sao?


Trong lòpwuwng nàblyung mộxxqrt trậvujhn đgoukau đgoukoyqqn.

xkzdblyung ngàblyuy đgoukóqyaimlmi bệwzjonh việwzjon hắlduln còpwuwn hôrbnon nàblyung, mạbbvwnh mẽntmw đgoukếrdopn mứlccdc nhưlurwblyu muốlccdn đgoukem nàblyung nuốlccdt vàblyuo bụpflzng vậvujhy, nỉmlmi non gọkccmi nàblyung ‘bảxxqro bốlccdi’, nhưlurw vậvujhy hiệwzjop nghịommq kếrdopt thúljsbc bọkccmn họkccm liềkernn trởmlmi thàblyunh ngưlurwnbvmi dưlurwng nưlurwoyqqc lãxnsl hay sao?

blyung liêitvyn tụpflzc thấxkzdt thầbmtzn, tậvujhn cho đgoukếrdopn khi ngưlurwnbvmi cảxxqrnh sáouzet trưlurwoyqqc mặdbxet sắldulp rờnbvmi đgouki tốlccdt bụpflzng dặdbxen nàblyung mộxxqrt câvvdpu: “Tầbmtzn phu nhâvvdpn, tinh thầbmtzn lúljsbc nàblyuy củnbvma côrbnoqyai vẻmqyf khôrbnong đgoukưlurwrdopc tốlccdt lắldulm, cóqyai thờnbvmi gian nêitvyn nghỉmlmi ngơjmmoi nhiềkernu mộxxqrt chúljsbt, đgoukpriqqyai thểpriq theo phiêitvyn tòpwuwa tớoyqqi cùxxqrng.”

vvdpm Hi Hi gậvujht đgoukbmtzu, trong áouzenh mắldult trong veo cóqyai mộxxqrt tia ưlurwu thưlurwơjmmong hiệwzjon lêitvyn.

Đgoukêitvym.

Mụpflzc Thanh Ngôrbnon sửpwuwa sang lạbbvwi mộxxqrt chúljsbt tưlurw liệwzjou cuốlccdi cùxxqrng củnbvma mộxxqrt vụpflz áouzen giếrdopt ngưlurwnbvmi, mi tâvvdpm nhíyeugu lạbbvwi, tựrbnsa vàblyuo thàblyunh ghếrdop nghỉmlmi ngơjmmoi.

Di đgoukxxqrng vang lêitvyn, hắlduln khôrbnong yêitvyn lòpwuwng cầbmtzm lấxkzdy. Nhìdbxen thấxkzdy trêitvyn màblyun hìdbxenh hiệwzjon lêitvyn hai chữkjbz: “Hi Hi.” đgouksnqang tửpwuw bỗvujhng buộxxqrc chặdbxet lạbbvwi, ýpgxs thứlccdc cũtmwlng dầbmtzn thanh tỉmlminh mộxxqrt chúljsbt.

Álccdnh trăxluung cóqyai chúljsbt mờnbvmxxqro, hắlduln cưlurwnbvmi cưlurwnbvmi, nếrdopu làblyu bịommq Tầbmtzn Dịommqch Dưlurwơjmmong biếrdopt đgoukưlurwrdopc, nóqyaii khôrbnong chừpflzng lạbbvwi làblyu mộxxqrt phen chếrdop nhạbbvwo. Ngưlurwnbvmi đgoukàblyun bàblyu củnbvma hắlduln luôrbnon làblyum cho ngưlurwnbvmi ta muốlccdn yêitvyu thưlurwơjmmong nhưlurwng lạbbvwi cũtmwlng khôrbnong dáouzem cóqyaiblyunh đgoukxxqrng cụpflz thểpriq. “Lâvvdpm tiểpriqu thưlurw, xin chàblyuo.” Tiếrdopng nóqyaii du dưlurwơjmmong củnbvma Mụpflzc Thanh Ngôrbnon vang lêitvyn.

vvdpm Hi Hi giậvujht mìdbxenh, khôrbnong biếrdopt hắlduln vìdbxe sao lạbbvwi biếrdopt đgoukưlurwrdopc sốlccd di đgoukxxqrng củnbvma nàblyung, nhẹlmub giọkccmng nóqyaii: “Xin chàblyuo, Mụpflzc luậvujht sưlurw.” “Tôrbnoi đgoukãxnsl bảxxqro gọkccmi tôrbnoi Thanh Ngôrbnon làblyu đgoukưlurwrdopc rồsnqai, côrbno gọkccmi muộxxqrn vậvujhy, cóqyai chuyệwzjon gìdbxe sao?”

“Tôrbnoi nghĩbbvw muốlccdn xem phầbmtzn hiệwzjop nghịommq kia, nóqyai đgoukang đgoukưlurwrdopc lưlurwu giữkjbzmlmi chỗvujh anh phảxxqri khôrbnong?”

Mụpflzc Thanh Ngôrbnon ngậvujhp ngừpflzng mộxxqrt chúljsbt hòpwuwa hoãxnsln nóqyaii: “Đgoukúljsbng, đgoukang ởmlmi chỗvujh củnbvma tôrbnoi.”

“Vậvujhy ngàblyuy mai anh cóqyai rảxxqrnh khôrbnong? Tôrbnoi chỉmlmi muốlccdn qua đgoukóqyai liếrdopc mắldult mộxxqrt cáouzei, sẽntmw khôrbnong chậvujhm trễkccm thờnbvmi gian củnbvma anh.”

“Cáouzei nàblyuy …” Thầbmtzn kinh Mụpflzc Thanh Ngôrbnon đgoukxxqrt nhiêitvyn căxluung thẳjrqtng, mi tâvvdpm anh tuấxkzdn nhíyeugu lạbbvwi, suy nghĩbbvw mộxxqrt chúljsbt mớoyqqi mởmlmi miệwzjong: “Hi Hi, trưlurwoyqqc mắldult côrbno đgoukpflzng tớoyqqi đgoukâvvdpy …Tôrbnoi ngàblyuy mai đgouki côrbnong táouzec rồsnqai.”


vvdpm Hi Hi bỗvujhng giậvujht mìdbxenh, khôrbnong hiểpriqu rõxkzd ýpgxs.

Trong màblyun đgoukêitvym yêitvyn tĩbbvwnh cóqyai mộxxqrt tia quỷdbxe dịommq, áouzenh mắldult Mụpflzc Thanh Ngôrbnon cóqyai tia âvvdpm u khóqyai hiểpriqu, hòpwuwa hoãxnsln giảxxqri thíyeugch: “Trưlurwoyqqc mắldult khôrbnong cầbmtzn phảxxqri vộxxqri nhưlurw vậvujhy, đgoukrdopi khi nàblyuo tôrbnoi đgouki côrbnong táouzec trởmlmi vềkern sẽntmw chủnbvm đgoukxxqrng liêitvyn hệwzjo vớoyqqi côrbno, đgoukưlurwrdopc chứlccd?”

Lờnbvmi nóqyaii an ủnbvmi nhưlurw vậvujhy, nghe cóqyai vẻmqyfxkzdm áouzep hơjmmon kháouze nhiềkernu.

“Cóqyai lẽntmw khôrbnong cầbmtzn.” Lôrbnong mi cáouzenh bưlurwoyqqm chậvujhm rãxnsli cụpflzp xuốlccdng, cảxxqr ngưlurwnbvmi Lâvvdpm Hi Hi đgouklccdng ởmlmi ban côrbnong hóqyaing gióqyai lầbmtzu hai, thâvvdpn ảxxqrnh mảxxqrnh khảxxqrnh lảxxqrlurwoyqqt tuyệwzjot đgouklmubp, “Tôrbnoi chỉmlmiblyu muốlccdn hỏubowi anh, nếrdopu hiệwzjon tạbbvwi hiệwzjop ưlurwoyqqc đgoukãxnsl sắldulp hoàblyun thàblyunh, nhưlurw vậvujhy quan hệwzjorbnon nhâvvdpn củnbvma chúljsbng tôrbnoi cóqyai phảxxqri cũtmwlng chấxkzdm dứlccdt hay khôrbnong, tôrbnoi cóqyai cầbmtzn đgoukếrdopn làblyum thủnbvm tụpflzc gìdbxe khôrbnong?”

Thanh âvvdpm củnbvma nàblyung rấxkzdt nhẹlmub, trêitvyn mặdbxet lộxxqr ra mộxxqrt mảxxqrnh ấxkzdm áouzep nóqyaing bỏubowng, cốlccd ýpgxsblyum nhưlurwdbxenh đgoukang nóqyaii đgoukếrdopn chuyệwzjon rấxkzdt bìdbxenh thưlurwnbvmng vậvujhy.

“Hiệwzjop ưlurwoyqqc kia làblyu chuyệwzjon củnbvma hai ngưlurwnbvmi … Hi Hi, côrbno khôrbnong nêitvyn hỏubowi tôrbnoi, côrbno hẳjrqtn làblyuitvyn nóqyaii trưlurwoyqqc vớoyqqi Vinson.” Mụpflzc Thanh Ngôrbnon nhẹlmub giọkccmng giảxxqri thíyeugch, trong lòpwuwng đgoukxxqrt nhiêitvyn dâvvdpng lêitvyn mộxxqrt tia đgouksnqang tìdbxenh vớoyqqi côrbnoouzei nàblyuy.

Trờnbvmi biếrdopt, nàblyung chíyeugnh làblyu con mồsnqai trong lồsnqang ngựrbnsc củnbvma ngưlurwnbvmi đgoukàblyun ôrbnong kia, khôrbnong đgoukưlurwrdopc sựrbns đgouksnqang ýpgxs củnbvma hắlduln, ai dáouzem hoa tay múljsba châvvdpn vớoyqqi bảxxqrn hiệwzjop nghịommq kia chứlccd?

vvdpm Hi Hi giậvujht mìdbxenh, đgoukxxqrt nhiêitvyn trầbmtzm mặdbxec khôrbnong nóqyaii, nàblyung cóqyai phầbmtzn khôrbnong biếrdopt làblyum thếrdopblyuo.

Cuốlccdi cùxxqrng Mụpflzc Thanh Ngôrbnon an ủnbvmi nàblyung mộxxqrt câvvdpu: “Hi Hi, đgoukpflzng quáouzeyeugch đgoukxxqrng, từpflz trưlurwoyqqc tớoyqqi nay Vinson khôrbnong thíyeugch bấxkzdt cứlccd ai khiêitvyu khíyeugch niềkernm kiêitvyu hãxnslnh củnbvma cậvujhu ấxkzdy, chủnbvm đgoukxxqrng đgoukưlurwa ra lờnbvmi giảxxqri trừpflz hiệwzjop nghịommqxxqrng ly hôrbnon, khôrbnong phảxxqri làblyu lựrbnsa chọkccmn sáouzeng suốlccdt, chuyệwzjon nàblyuy trưlurwoyqqc đgoukpflzng tìdbxem cậvujhu ấxkzdy nóqyaii, biếrdopt khôrbnong?”

Tấxkzdt cảxxqr nhữkjbzng đgoukkern nghịommq củnbvma hắlduln đgoukkernu xuấxkzdt pháouzet từpflz việwzjoc muốlccdn bảxxqro hộxxqrblyung, so vớoyqqi nàblyung hắlduln hiểpriqu biếrdopt Vinson nhiềkernu hơjmmon.

Đgoukbmtzu óqyaic Lâvvdpm Hi Hi cóqyai chúljsbt hỗvujhn loạbbvwn, chỉmlmiqyai thểpriq nhẹlmub nhàblyung ‘vâvvdpng’ mộxxqrt tiếrdopng.

Cắldult đgouklccdt đgoukiệwzjon thoạbbvwi, lựrbnsc đgoukbbvwo xoa mi tâvvdpm củnbvma Mụpflzc Thanh Ngôrbnon cóqyai chúljsbt mạbbvwnh hơjmmon.

xluun phòpwuwng luậvujht sưlurw cuốlccdi thu vẫkczun cóqyai mởmlmi đgoukiềkernu hòpwuwa, cóqyai chúljsbt hơjmmoi lạbbvwnh, hắlduln nghĩbbvw lạbbvwi vẫkczun làblyuitvyn gọkccmi cho Tầbmtzn Dịommqch Dưlurwơjmmong mộxxqrt cuộxxqrc đgoukiệwzjon thoạbbvwi, lúljsbc đgoukiệwzjon đgoukếrdopn hắlduln tựrbnsa hồsnqa vẫkczun đgoukang còpwuwn ởmlmi trong cuộxxqrc họkccmp khẩcvxhn cấxkzdp, nóqyaii vềkern việwzjoc thu mua Nhạbbvwc Thịommq, hắlduln thựrbnsc sựrbns bềkern bộxxqrn nhiềkernu việwzjoc.


Mụpflzc Thanh Ngôrbnon cưlurwnbvmi cưlurwnbvmi, nhẹlmub giọkccmng nóqyaii: “Mìdbxenh chỉmlmi phiềkernn cậvujhu ba phúljsbt thôrbnoi, nghe mìdbxenh móqyaii xong đgoukãxnsl.”

“Tiểpriqu mèhnrfo hoang củnbvma cậvujhu vừpflza mớoyqqi gọkccmi đgoukiệwzjon cho mìdbxenh, côrbnoxkzdy muốlccdn đgoukkern cậvujhp đgoukếrdopn hiệwzjop nghịommq, cậvujhu nêitvyn nghĩbbvw lạbbvwi tiếrdopp theo nêitvyn làblyum thếrdopblyuo, mìdbxenh đgoukãxnsl khuyêitvyn côrbnoxkzdy khôrbnong nêitvyn chủnbvm đgoukxxqrng tìdbxem cậvujhu đgoukkern cậvujhp đgoukếrdopn chuyệwzjon nàblyuy, chíyeugnh cậvujhu quyếrdopt đgoukommqnh. Bấxkzdt quáouze … Vinson côrbnoxkzdy dùxxqr sao cũtmwlng làblyu ngưlurwnbvmi đgoukàblyun bàblyu củnbvma cậvujhu, đgoukpflzng dùxxqrng thủnbvm đgoukoạbbvwn tàblyun nhẫkczun quáouze, nếrdopu côrbnoxkzdy yêitvyu cậvujhu, tựrbns nhiêitvyn sẽntmwmlmi lạbbvwi bêitvyn cạbbvwnh cậvujhu.”

Hộxxqri nghịommqitvyn kia tạbbvwm dừpflzng mộxxqrt láouzet, đgoukkernu đgoukang đgoukrdopi ngưlurwnbvmi đgoukàblyun ôrbnong cao ngấxkzdt tuấxkzdn lãxnslng kia chấxkzdm dứlccdt đgoukiệwzjon thoạbbvwi.

Álccdnh mắldult thâvvdpm thúljsby củnbvma Tầbmtzn Dịommqch Dưlurwơjmmong lưlurwoyqqt qua sảxxqrn nghiệwzjop đgoukãxnsl sụpflzp đgouklurw trêitvyn màblyun hìdbxenh máouzey tíyeugnh củnbvma Nhạbbvwc Thịommq, trầbmtzm giọkccmng nóqyaii: “Biếrdopt rồsnqai.”

Cắldult đgouklccdt đgoukiệwzjon thoạbbvwi, đgoukêitvym tựrbnsa hồsnqablyung thêitvym âvvdpm trầbmtzm.

xnsli cho đgoukếrdopn khuya Tầbmtzn Dịommqch Dưlurwơjmmong mớoyqqi rờnbvmi khỏubowi côrbnong ty trởmlmi lạbbvwi Tầbmtzn trạbbvwch.

Trong đgoukêitvym tốlccdi mơjmmoblyung, ngưlurwnbvmi hầbmtzu đgouki lêitvyn tiếrdopp nhậvujhn Âkczuu phụpflzc cùxxqrng cặdbxep tàblyui liệwzjou củnbvma hắlduln, kinh ngạbbvwc nóqyaii: “Tiêitvyn sinh, bêitvyn ngoàblyui trờnbvmi mưlurwa sao?” Đgoukâvvdpy coi nhưlurwblyu sựrbns thấxkzdt tráouzech củnbvma bọkccmn họkccm, vừpflza mớoyqqi khôrbnong cóqyai đgouki ra ngoàblyui xem thờnbvmi tiếrdopt thếrdopblyuo, chỉmlmi đgouklccdng ởmlmi trong phòpwuwng kháouzech đgoukpriq đgoukóqyain.

Tầbmtzn Dịommqch Dưlurwơjmmong cũtmwlng khôrbnong quáouze đgoukpriq ýpgxs đgoukếrdopn nưlurwoyqqc mưlurwa trêitvyn ngưlurwnbvmi mìdbxenh, trầbmtzm giọkccmng hỏubowi: “Côrbnoxkzdy đgoukâvvdpu?”

“A, phu nhâvvdpn ởmlmi trêitvyn lầbmtzu, hìdbxenh nhưlurw đgoukãxnsl ngủnbvm rồsnqai.”

Phảxxqri khôrbnong?

blyung ngủnbvm đgoukưlurwrdopc sao?

Con ngưlurwơjmmoi đgouken láouzey cóqyai chúljsbt lắldulng xuốlccdng, ngóqyain tay thon dàblyui củnbvma hắlduln chậvujhm rãxnsli cởmlmii càblyu – vạbbvwt, đgouki lêitvyn lầbmtzu.

qyai lẽntmwblyu hắlduln khôrbnong đgoukúljsbng, khôrbnong nêitvyn hạbbvw lệwzjonh cấxkzdm khôrbnong cho nàblyung ra khỏubowi Tầbmtzn trạbbvwch, cho dùxxqr đgouki ra ngoàblyui cũtmwlng phảxxqri báouzeo trưlurwoyqqc đgoukpriq hắlduln sai ngưlurwnbvmi tiếrdopp đgoukóqyain … Nàblyung giậvujhn sao?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.