Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 142 : Ngoại lệ động thủ với đàn bà

    trước sau   
iwnlng mi cong đrdbnkkmrp củvekna Lâgltim Hi Hi cụfeidp xuốplijng, thựqwfjc đrdbnãvbhh khôiwnlng còsyypn tâgltim tìxorjnh đrdbnngfp ăkkmrn cơobtqm.

Trong phòsyypng khákzcmch lớsyypn nhưguev vậkanhy, hai côiwnlkzcmi xinh đrdbnkkmrp nhưguevng bấqkrjt đrdbnacckng ngồaccki đrdbnpliji diệfeidn nhau cákzcmch mộvbhht chiếnrbic bàmsuon, mộvbhht luồacckng khiêdaivu khílhqcch rấqkrjt nhỏlhqc nhưguevng lạhqpzi tràmsuon ngậkanhp khôiwnlng khílhqc.

iwnlkzcmi Phưguevơobtqng Đsazaôiwnlng nhỏlhqcrdbn yếnrbiu ớsyypt tựqwfja nhưguev khôiwnlng xưguevơobtqng ákzcmnh mắijwct trong veo, hai tay chậkanhm rãvbhhi đrdbncqokt ởnsye trêdaivn bàmsuon, tựqwfja nhưguev đrdbnang suy xérdbnt đrdbniềpfkju gìxorj.

“Khôiwnlng, tôiwnli khôiwnlng thílhqcch đrdbnkzcmn đrdbnákzcmp ákzcmn.” Tiếnrbing nótddgi nhu hòsyypa củvekna Lâgltim Hi Hi vang lêdaivn trong phòsyypng khákzcmch, môiwnli hồacckng răkkmrng trắijwcng, từqkrjng chữguevtddgi: “Chúlhqcng ta trựqwfjc tiếnrbip hỏlhqci đrdbnưguevrrhhc khôiwnlng? Trựqwfjc tiếnrbip hỏlhqci anh ấqkrjy sẽcqok nhanh đrdbnếnrbin đrdbnílhqcch hơobtqn.”

Khuôiwnln mặcqokt vừqkrja mớsyypi còsyypn sákzcmng lạhqpzng củvekna Lily đrdbnvbhht nhiêdaivn biếnrbin sắijwcc, khôiwnlng biếnrbit nàmsuong đrdbnang muốplijn làmsuom cákzcmi gìxorj.

Bờtddg vai nhỏlhqcrdbn yếnrbiu ớsyypt tựqwfja vàmsuoo trêdaivn ghếnrbi, nàmsuong nhẹkkmr giọvzzsng phâgltin phótddg chịzdfx Tuệfeid, “Phiềpfkjn chịzdfx giúlhqcp tôiwnli gọvzzsi mộvbhht cuộvbhhc đrdbniệfeidn thoạhqpzi cho tiêdaivn sinh, đrdbnưguevrrhhc chứsaza?”


Ngưguevtddgi hầgltiu bêdaivn cạhqpznh khom ngưguevtddgi đrdbnákzcmp: “Vâglting, phu nhâgltin.”

tddgi xong ngưguevtddgi hầgltiu thựqwfjc sựqwfjguevsyypng phílhqca đrdbniệfeidn thoạhqpzi ởnsye phòsyypng khákzcmch đrdbni đrdbnếnrbin, bấqkrjm dãvbhhy sốplij củvekna Tầgltin Dịzdfxch Dưguevơobtqng.

Việfeidc nàmsuoy khiếnrbin Lily hoàmsuon toàmsuon luốplijng cuốplijng, côiwnlobtq hồacckmsuo nhảbbvpy dựqwfjng lêdaivn, nhảbbvpy khỏlhqci ghếnrbi chạhqpzy đrdbnếnrbin trưguevsyypc mặcqokt ngưguevtddgi hầgltiu, trựqwfjc tiếnrbip cắijwct đrdbnsazat cuộvbhhc gọvzzsi, lạhqpzi đrdbnoạhqpzt lấqkrjy đrdbniệfeidn thoạhqpzi dậkanhp xuốplijng, ákzcmnh mắijwct phẫjaahn nộvbhh nhìxorjn nàmsuong.

“Côiwnl ta bảbbvpo chịzdfx gọvzzsi chịzdfx liềpfkjn gọvzzsi hảbbvp? Chịzdfx chỉojbr biếnrbit làmsuom thôiwnli àmsuo?” Côiwnl thởnsye gấqkrjp quákzcmt lêdaivn.

Ngưguevtddgi hầgltiu nhìxorjn đrdbnvbhhng tákzcmc vôiwnlopmd củvekna côiwnl, bìxorjnh thảbbvpn màmsuo ung dung: “Đsazaótddgmsuo đrdbniềpfkju đrdbnưguevơobtqng nhiêdaivn, Lily tiểngfpu thưguev, ởnsye đrdbnâgltiy trong cákzcmi nhàmsuomsuoy, trừqkrj bỏlhqc phâgltin phótddg củvekna tiêdaivn sinh, chúlhqcng tôiwnli chỉojbrtddg thểngfp nghe lờtddgi phu nhâgltin nữgueva thôiwnli.”

Sắijwcc mặcqokt Lily lúlhqcc đrdbnlhqclhqcc trắijwcng, hung hăkkmrng trừqkrjng mắijwct nhìxorjn nàmsuong liếnrbic mắijwct mộvbhht cákzcmi.

“Côiwnl ta sẽcqok khôiwnlng phảbbvpi làmsuo Tầgltin phu nhâgltin vĩbijsnh viễmqjbn, lậkanhp tứsazac côiwnl ta sẽcqok khôiwnlng phảbbvpi nữgueva.” Bỏlhqc lạhqpzi mộvbhht câgltiu nhưguev vậkanhy, Lily lạhqpzi lầgltin nữgueva ngồaccki vàmsuoo trưguevsyypc bàmsuon ăkkmrn.

gltim Hi Hi yêdaivn tĩbijsnh chăkkmrm chúlhqc quan sákzcmt tìxorjnh cảbbvpnh nàmsuoy, khuôiwnln mặcqokt nhỏlhqc nhắijwcn thanh thấqkrju xinh đrdbnkkmrp mêdaivsyypng ngưguevtddgi.

Đsazaâgltiy tựqwfja nhưguevmsuo mộvbhht cuộvbhhc chiếnrbin tranh, nàmsuong vôiwnlxorjnh màmsuo bịzdfx cuốplijn vàmsuoo, chẳzdfxng qua làmsuo Lily nhấqkrjt đrdbnzdfxnh cứsaza muốplijn đrdbnmrlyy nàmsuong xuốplijng nưguevsyypc, vậkanhy nêdaivn nàmsuong khôiwnlng cótddgopmd do gìxorj đrdbnngfp khôiwnlng phảbbvpn khákzcmng cảbbvp, dùgcrx sao từqkrj đrdbngltiu đrdbnếnrbin cuốpliji luôiwnln bịzdfx ngưguevtddgi khákzcmc châgltim chọvzzsc, cảbbvpm giákzcmc cũkbleng khôiwnlng mấqkrjy làmsuo dễmqjb chịzdfxu gìxorj.

“Côiwnl đrdbnãvbhh nghe rõkbdm lờtddgi nótddgi củvekna tôiwnli chứsaza? Côiwnl lậkanhp tứsazac sẽcqok khôiwnlng còsyypn làmsuo Tầgltin phu nhâgltin nữgueva, cho nêdaivn cốplij gắijwcng màmsuo quýopmd trọvzzsng mộvbhht hai ngàmsuoy nàmsuoy đrdbni. Đsazarrhhi cho Vinson xửyjunopmd xong côiwnlng việfeidc ởnsyeobtqi nàmsuoy trởnsye vềpfkjguevsyypc, côiwnlkbleng quay vềpfkj thâgltin phậkanhn bầgltin cùgcrxng trưguevsyypc đrdbnâgltiy củvekna mìxorjnh thôiwnli.” Lily nhílhqcu màmsuoy nótddgi.

Thựqwfjc ầgltim ĩbijs.

Ngay cảbbvp ăkkmrn mộvbhht bữgueva cơobtqm cũkbleng ầgltim ĩbijs nhưguev vậkanhy.

“Tôiwnli ăkkmrn no rồaccki.” Lôiwnlng mi thậkanht dàmsuoi củvekna nàmsuong khẽcqok chớsyypp, nhẹkkmr nhàmsuong rờtddgi khỏlhqci ghếnrbi dựqwfja, lịzdfxch sựqwfjtddgi: “Côiwnl cứsaza từqkrj từqkrjgcrxng.”


tddgi xong nàmsuong đrdbnsazang dậkanhy hưguevsyypng phílhqca bêdaivn ngoàmsuoi đrdbni ra.

So vớsyypi việfeidc ởnsye trong phòsyypng màmsuo bịzdfx chèifdjn érdbnp khôiwnlng bằyjunng đrdbni ra ngoàmsuoi hílhqct thởnsye khôiwnlng khílhqc, còsyypn tiếnrbip tụfeidc nhưguev vậkanhy nữgueva nàmsuong thậkanht sựqwfj sẽcqok khôiwnlng chịzdfxu nổzvayi đrdbnưguevrrhhc nữgueva.

Lily nhìxorjn thấqkrjy thâgltin ảbbvpnh tinh tếnrbi khôiwnlng đrdbnkzcmi hoàmsuoi đrdbnếnrbin hơobtqn thua củvekna nàmsuong, gắijwct gao cắijwcn môiwnli ởnsye trong lòsyypng đrdbnãvbhh dựqwfjlhqcnh xong mộvbhht kếnrbi hoặcqokch, rấqkrjt to gan vàmsuo mạhqpzo hiểngfpm, nhưguevng màmsuoxorj chịzdfxu khôiwnlng đrdbnưguevrrhhc nêdaivn côiwnl muốplijn làmsuom nhưguev vậkanhy, ghen tỵvekn thựqwfjc sựqwfj đrdbnãvbhh khiếnrbin côiwnl mấqkrjt đrdbni lýopmd trílhqc, côiwnl khôiwnlng ngạhqpzi mạhqpzo hiểngfpm mộvbhht lầgltin, hy vọvzzsng dựqwfj đrdbnkzcmn củvekna côiwnl đrdbnúlhqcng, Vinson chỉojbrmsuo hứsazang thúlhqc nhấqkrjt thờtddgi, qua khoảbbvpng thờtddgi gian nàmsuoy sẽcqok khôiwnlng còsyypn việfeidc gìxorj nữgueva, cho dùgcrxiwnl ta cótddg thựqwfjc sựqwfj biếnrbin mấqkrjt, Vinson cũkbleng khôiwnlng đrdbnngfp ýopmd tớsyypi, phảbbvpi khôiwnlng?

tddgng đrdbnêdaivm buôiwnlng xuốplijng, mộvbhht chiếnrbic Ferrari màmsuou đrdbnen tiếnrbin vàmsuoo trong biệfeidt thựqwfj, quay mộvbhht đrdbnưguevtddgng cong đrdbnkkmrp mắijwct sau đrdbnótddg chậkanhm rãvbhhi dừqkrjng lạhqpzi, màmsuo Lily vẫjaahn chờtddgnsye cửyjuna phòsyypng khákzcmch liềpfkjn vộvbhhi vàmsuong chạhqpzy ra, nhàmsuoo vàmsuoo lồacckng ngựqwfjc củvekna ngưguevtddgi đrdbnàmsuon ôiwnlng vừqkrja mớsyypi xuốplijng xe, thâgltin ảbbvpnh cao ngấqkrjt thon dàmsuoi củvekna ngưguevtddgi đrdbnàmsuon ôiwnlng kia trong màmsuon đrdbnêdaivm lạhqpzi càmsuong cótddg vẻeuzu chótddgi mắijwct bứsazac ngưguevtddgi, cảbbvp ngưguevtddgi tảbbvpn ra hơobtqi thởnsye mạhqpznh mẽcqok.

Lily ôiwnlm lấqkrjy thắijwct lưguevng hắijwcn, khuôiwnln mặcqokt nhỏlhqc nhắijwcn bi thưguevơobtqng cótddg nồacckng đrdbnkanhm mong nhớsyypgcrxng ákzcmi mộvbhh khôiwnlng chúlhqct nàmsuoo che giấqkrju đrdbni, kiễmqjbng châgltin ghérdbnmsuoo lỗmgmj tai hắijwcn nótddgi cákzcmi gìxorj đrdbnótddg, tựqwfja nhưguevmsuom nũkbleng thâgltin thểngfp cứsaza cọvzzs tớsyypi cọvzzs lui.

Tầgltin Dịzdfxch Dưguevơobtqng ấqkrjn xuốplijng núlhqct trong lòsyypng bàmsuon tay khótddga lạhqpzi cửyjuna xe, lúlhqcc nàmsuoy mớsyypi lạhqpznh nhạhqpzt màmsuo nhìxorjn ngưguevtddgi trong lồacckng ngựqwfjc mìxorjnh.

Lily trợrrhhn lớsyypn mắijwct bàmsuoy ra vẻeuzu đrdbniềpfkjm đrdbnhqpzm đrdbnákzcmng yêdaivu, thậkanht dèifdj dặcqokt màmsuotddgi ra nỗmgmji lòsyypng vớsyypi hắijwcn, cắijwcn cắijwcn càmsuo-vạhqpzt củvekna hắijwcn, tỏlhqc vẻeuzu khiêdaivu khílhqcch. Trong màmsuon đrdbnêdaivm đrdbnen nghịzdfxt nhưguev vậkanhy, côiwnlgcrxng loạhqpzi nưguevsyypc hoa khiêdaivu khílhqcch tìxorjnh dụfeidc, cũkbleng khôiwnlng tin hắijwcn khôiwnlng đrdbnvbhhng tâgltim.

guevsyypc hoa kia, thựqwfjc mịzdfx hoặcqokc lòsyypng ngưguevtddgi.

Chótddgp mũkblei Tầgltin Dịzdfxch Dưguevơobtqng ngửyjuni đrdbnưguevrrhhc, cótddg thểngfp nhạhqpzy cảbbvpm phákzcmt hiệfeidn ra ýopmd đrdbnacck củvekna côiwnl ta.

Hai cákzcmnh tay tăkkmrng lựqwfjc màmsuotddgp chặcqokt lấqkrjy eo côiwnl ta, thong thảbbvpgcrxng sứsazac, nhu hòsyypa màmsuo kiêdaivn đrdbnzdfxnh đrdbnem côiwnlkzcmi đrdbnang dákzcmn trêdaivn ngưguevtddgi mìxorjnh nhưguev bạhqpzch tuộvbhhc đrdbnmrlyy ra, ákzcmnh mắijwct thâgltim thúlhqcy cótddg tia lãvbhhnh ýopmd nhìxorjn côiwnl.

“Em gọvzzsi đrdbniệfeidn thoạhqpzi cho Lan phu nhâgltin, nótddgi cho bàmsuoqkrjy biếnrbit tin tôiwnli đrdbnãvbhh kếnrbit hôiwnln, đrdbnúlhqcng khôiwnlng?” Ngữguev đrdbniệfeidu củvekna hắijwcn thựqwfjc bìxorjnh thảbbvpn, tựqwfja nhưguevmsuo đrdbnang hỏlhqci mộvbhht chuyệfeidn rấqkrjt bìxorjnh thưguevtddgng.

Thâgltin thểngfp Lily kịzdfxch liệfeidt run rẩmrlyy, khuôiwnln mặcqokt nhỏlhqc nhắijwcn trắijwcng mérdbnt.

“Em …. Em khôiwnlng cótddg gọvzzsi đrdbniệfeidn thoạhqpzi riêdaivng cho bàmsuoqkrjy, làmsuo do phu nhâgltin từqkrjdaivn Anh gọvzzsi tớsyypi cho em, hỏlhqci em mộvbhht việfeidc, em chỉojbrtddgi chi tiếnrbit cho bàmsuoqkrjy thôiwnli, anh biếnrbit màmsuo, em luôiwnln luôiwnln khôiwnlng dákzcmm trákzcmi lờtddgi bàmsuoqkrjy.” Côiwnl ta tậkanhn lựqwfjc bàmsuoy ra bộvbhhkzcmng thoạhqpzt nhìxorjn thậkanht vôiwnl tộvbhhi.


Tầgltin Dịzdfxch Dưguevơobtqng nhìxorjn chằyjunm chằyjunm côiwnlmsuoi giâgltiy, khótddge miệfeidng gợrrhhi lêdaivn mộvbhht nụfeidguevtddgi ákzcmi muộvbhhi nhưguevguev khôiwnlng, thựqwfjc lãvbhhnh đrdbnhqpzm, rấqkrjt lãvbhhnh khốplijc, hai tay đrdbnmrlyy eo củvekna côiwnl ra, vâgltin vêdaivtddgc củvekna côiwnl, cảbbvp ngưguevtddgi lạhqpzi mang theo lãvbhhnh liệfeidt củvekna ban đrdbnêdaivm, Lily bịzdfx hắijwcn đrdbnmrlyy ra đrdbnsazang yêdaivn tạhqpzi chỗmgmj, tim đrdbnkanhp loạhqpzn ìxorjnh ìxorjnh.

iwnl hung hăkkmrng ákzcmp chếnrbi mọvzzsi sợrrhhvbhhi cùgcrxng khẩmrlyn trưguevơobtqng, đrdbni theo phílhqca sau hắijwcn đrdbni vàmsuoo trong, thậkanhm chílhqcsyypn lớsyypn mậkanht màmsuo ôiwnlm lấqkrjy cákzcmnh tay hắijwcn, côiwnl biếnrbit Lâgltim Hi Hi đrdbnang ngắijwcm cảbbvpnh trêdaivn ban côiwnlng lầgltiu 2, cho nêdaivn mộvbhht màmsuon nàmsuoy nhấqkrjt đrdbnzdfxnh nàmsuong sẽcqok nhìxorjn thấqkrjy, vừqkrja mớsyypi hếnrbit thảbbvpy, côiwnlmsuo cốplij ýopmd đrdbnngfp cho nàmsuong nhìxorjn thấqkrjy.

“Côiwnlqkrjy đrdbnâgltiu?” Vừqkrja vàmsuoo đrdbnếnrbin phòsyypng khákzcmch, Tầgltin Dịzdfxch Dưguevơobtqng dùgcrxng thanh âgltim trầgltim thấqkrjp hỏlhqci.

“Tiêdaivn sinh đrdbnãvbhh vềpfkj, phu nhâgltin ởnsye trêdaivn lầgltiu.”

“Hìxorjnh nhưgueviwnl ta đrdbnãvbhh đrdbni ngủvekn sớsyypm rồaccki. Đsazaúlhqcng làmsuo ngưguevtddgi đrdbnàmsuon bàmsuo khôiwnlng biếnrbit chừqkrjng mựqwfjc.” Lily vộvbhhi vàmsuong đrdbnfeidm vàmsuoo, mộvbhht lầgltin nữgueva bòsyypdaivn thắijwct lưguevng hắijwcn, nhỏlhqc giọvzzsng nótddgi: “Đsazaêdaivm nay em cùgcrxng anh đrdbnưguevrrhhc khôiwnlng? Em đrdbnãvbhh rấqkrjt lâgltiu rồaccki khôiwnlng cótddggcrxng anh.”

Chúlhqct tâgltim tìxorjnh tốplijt cũkbleng bịzdfx phákzcmguev, Tầgltin Dịzdfxch Dưguevơobtqng chỉojbr cảbbvpm thấqkrjy hắijwcn đrdbnãvbhh rấqkrjt lâgltiu rồaccki khôiwnlng cótddgvbhhnh khốplijc nhưguev vậkanhy.

msuon tay chếnrbi trụfeid cổzvay tay củvekna côiwnl, hung hăkkmrng ngăkkmrn lạhqpzi. Áhqpznh mắijwct lợrrhhi hạhqpzi củvekna Tầgltin Dịzdfxch Dưguevơobtqng nhìxorjn thẳzdfxng vàmsuoo trong đrdbnákzcmy mắijwct côiwnl, ởnsye giâgltiy phúlhqct côiwnl khôiwnlng nérdbnn đrdbnưguevrrhhc đrdbnau màmsuodaivu lêdaivn mộvbhht tiếnrbing kérdbno côiwnlkzcmt lạhqpzi gầgltin mặcqokt chílhqcnh mìxorjnh, gầgltin gũkblei màmsuoxorjnh côiwnl đrdbnau đrdbnếnrbin mứsazac mérdbno sệfeidch mặcqokt mũkblei.

“Trưguevsyypc đrdbnâgltiy tôiwnli chưgueva từqkrjng đrdbnvbhhng thủvekn vớsyypi đrdbnàmsuon bàmsuo, phảbbvpi khôiwnlng?” hắijwcn thảbbvpn nhiêdaivn hỏlhqci côiwnl, tựqwfja nhưguev tửyjun thầgltin đrdbnzdfxa ngụfeidc.

Lily đrdbnau đrdbnếnrbin mứsazac chảbbvpy cảbbvpguevsyypc mắijwct, côiwnl khôiwnlng biếnrbit nêdaivn trảbbvp lờtddgi thếnrbimsuoo, mởnsye miệfeidng bảbbvpo hắijwcn giảbbvpm bớsyypt lựqwfjc đrdbnhqpzo cũkbleng khôiwnlng thểngfp, chỉojbrtddg thểngfp run rẩmrlyy toàmsuon thâgltin, đrdbnsazat quãvbhhng nótddgi: “Khôiwnlng, khôiwnlng cótddg …. Em sai rồaccki …. Vinson ….. Anh …. Đsazaqkrjng nhưguev vậkanhy ….”

Ngọvzzsn lửyjuna phẫjaahn nộvbhh mộvbhht khi đrdbnãvbhh bịzdfx khơobtqi màmsuoo thìxorj khôiwnlng thểngfp dậkanhp tắijwct.

Tầgltin Dịzdfxch Dưguevơobtqng lạhqpznh lùgcrxng cưguevtddgi, từqkrjng chữguev từqkrjng chữguevmsuon nhẫjaahn màmsuo phun ra từqkrj miệfeidng hắijwcn: “Hôiwnlm nay làmsuo ngoạhqpzi lệfeid.”

Trong phòsyypng trêdaivn lầgltiu, Lâgltim Hi Hi đrdbnang miêdaivn man.

Áhqpznh trăkkmrng nhu hòsyypa bao phủveknguevtddgn mặcqokt trầgltim tĩbijsnh củvekna nàmsuong, tấqkrjm chăkkmrn tuyếnrbit trắijwcng đrdbnijwcp trêdaivn ngưguevtddgi nàmsuong, lộvbhh ra mộvbhht mảbbvpng nhỏlhqc bờtddg vai vàmsuogcrxng ngựqwfjc tuyếnrbit trắijwcng, giótddgobtqn man trêdaivn mặcqokt nàmsuong, vôiwnlgcrxng diễmqjbm lệfeid.

msuong bịzdfx mộvbhht tiếnrbing hérdbnt thảbbvpm làmsuom thứsazac giấqkrjc, trong đrdbnêdaivm tốpliji mùgcrx mịzdfxt nhưguev vậkanhy, nàmsuong lậkanhp tứsazac bậkanht dậkanhy.

kbdmmsuong làmsuomsuong nghe đrdbnưguevrrhhc, hìxorjnh nhưguev thanh âgltim làmsuo từqkrjguevsyypi lầgltiu truyềpfkjn đrdbnếnrbin.

Ýoaoq thứsazac vừqkrja mớsyypi còsyypn đrdbnijwcm chìxorjm trong mơobtqmsuong giờtddg đrdbnãvbhh bịzdfx đrdbnákzcmnh thứsazac, cảbbvp ngưguevtddgi Lâgltim Hi Hi tựqwfja nhưguevmsuo bịzdfx đrdbniệfeidn giậkanht, cảbbvp ngưguevtddgi đrdbnpfkju nổzvayi gai ốplijc, khôiwnlng khílhqcmsuonh lạhqpznh xâgltim nhậkanhp vàmsuoo da thịzdfxt củvekna nàmsuong, nàmsuong đrdbnsazang dậkanhy, tấqkrjm chăkkmrn mỏlhqcng rơobtqi trêdaivn mặcqokt đrdbnqkrjt, nàmsuong bưguevsyypc châgltin đrdbni vàmsuoo, xuyêdaivn qua căkkmrn phòsyypng, đrdbni vàmsuoo lan can đrdbnhqpzi sảbbvpnh lầgltiu hai.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.