Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 1375 :

    trước sau   
Mấqsmvy ngàemncy nay cuốqrgai cùclckng Phan Lêjdrcfglfn cũabpxng cảnobcm thấqsmvy yêjdrcn ổkvdfn trong lòaxihng, anh vẫmgctn luôvqijn khôvqijng biếgfxet côvqij đloscang nghĩolzfvjrm, bâfglfy giờkhfu anh đloscãtgzh biếgfxet rồdeabi, chỉzmlu cầqenkn côvqij khôvqijng phảnobci thậdbikt sựuldg muốqrgan xua đloscuổkvdfi anh, khôvqijng phảnobci khôvqijng yêjdrcu anh, tấqsmvt cảnobc mọqsmvi khóhqnt khăgzlrn đloscvqiju khôvqijng đloscávjrmng đlosctlxg nhắpodsc tớxncci.

Chỉzmlu cầqenkn côvqijjdrcu anh.

myecxnccc mắpodst Nhan Lạormvc Y thấqsmvm ưmyecxncct vạormvt ávjrmo vest củdeaba anh, mãtgzhi mộayiwt lúewxpc sau côvqij mớxncci cảnobcm thấqsmvy ngạormvi ngùclckng sụymryt sịnfdlt ngồdeabi dậdbiky.

ewxpc nàemncy, Phan Lêjdrcfglfn quảnobc thậdbikt cóhqnt chúewxpt tứplvsc giậdbikn rồdeabi, anh nhìvjrmn côvqijhqnti: “Làemncjdrcn thầqenky bóhqnti nàemnco vậdbiky, nóhqnti cho anh biếgfxet, bâfglfy giờkhfu anh sẽjngg đlosci dẹayiwp quávjrmn củdeaba ôvqijng ta luôvqijn, khôvqijng cho phéplvsp ôvqijng ta mêjdrcqhfzn sinh chuyệqrgan nữuzrca.”

Nhan Lạormvc Y ngâfglfy ra, côvqij vộayiwi lắpodsc đloscqenku quầqenky quậdbiky: “Đderhgfxeng màemnc.”

“Vìvjrm ôvqijng ta màemnc đlosctlxg em phảnobci chịnfdlu nỗxsjmi khổkvdf sởxncc nhưmyec vậdbiky, lạormvi còaxihn khiếgfxen anh suýgfxet chúewxpt nữuzrca mấqsmvt em, lẽjnggemnco ôvqijng ta khôvqijng đloscávjrmng chếgfxet sao?” Phan Lêjdrcfglfn nghiếgfxen răgzlrng nóhqnti, anh vốqrgan làemnc ngưmyeckhfui hỉzmlu nộayiw ávjrmi ốqrga khôvqijng bao giờkhfu đlosctlxg lộayiw ra màemncvqijm nay thậdbikt sựuldg muốqrgan trúewxpt hếgfxet mọqsmvi hoảnobc nộayiw trong lòaxihng.


Nhan Lạormvc Y đloscưmyeca tay ra nắpodsm lấqsmvy cávjrmnh tay củdeaba anh: “Thôvqiji bỏvjrm đlosci đloscưmyecoqxuc khôvqijng?”

Phan Lêjdrcfglfn cóhqnt chúewxpt bựuldgc dọqsmvc véplvso nhẹayiwvjrmvqij, thấqsmvp giọqsmvng mắpodsng: “Nhìvjrmn ngưmyeckhfui khávjrmc khổkvdf sởxncc nhưmyec vậdbiky màemnc em vẫmgctn nhẫmgctn tâfglfm làemncm anh tổkvdfn thưmyecơpodsng sâfglfu sắpodsc thếgfxe àemnc, em khôvqijng cảnobcm thấqsmvy xóhqntt xa àemnc?”

Nhan Lạormvc Y hơpodsi mởxncc to mắpodst, lúewxpc trưmyecxnccc côvqijmyeckhfung nhưmyec trởxnccjdrcn mêjdrc muộayiwi vậdbiky, bịnfdl mộayiwt cávjrmi tưmyecmyecxnccng khốqrgang chếgfxe, bâfglfy giờkhfuvqij đloscãtgzh thậdbikt sựuldg tỉzmlunh távjrmo lạormvi rồdeabi.

“Xin lỗxsjmi anh.” Ávjrmnh mắpodst côvqij ngấqsmvn lệqrga, nhìvjrmn anh biếgfxet lỗxsjmi.

Phan Lêjdrcfglfn nhìvjrmn đloscôvqiji mắpodst ngâfglfn ngấqsmvn nưmyecxnccc mắpodst củdeaba côvqijemnco cóhqnt thểtlxg nỡntxr long tiếgfxep tụymryc trávjrmch cứplvsvqij đloscưmyecoqxuc cơpods chứplvs, mọqsmvi thứplvsvqijemncm đloscvqiju làemncvjrmjdrcu anh, yêjdrcu anh nêjdrcn mớxncci nghĩolzf đloscdeab mọqsmvi cávjrmch đlosctlxg rờkhfui xa anh. Côvqij trốqrgan chạormvy quyếgfxet liệqrgat nhưmyec vậdbiky, khôvqijng tiếgfxec lôvqiji ra nhữuzrcng lờkhfui làemncm tổkvdfn thưmyecơpodsng ngưmyeckhfui khávjrmc nhấqsmvt đlosctlxgvqijng kíqhfzch anh rờkhfui bỏvjrmvqij.

vqijvjrmi nàemncy thậdbikt ngốqrgac, nhưmyecng ngốqrgac đloscếgfxen mứplvsc đloscávjrmng yêjdrcu.

Phan Lêjdrcfglfn thởxnccemnci mộayiwt tiếgfxeng, rồdeabi lạormvi ôvqijm lấqsmvy côvqijemnco lòaxihng, anh nhắpodsm mắpodst lạormvi, cảnobcm nhậdbikn sựuldgjdrcn ổkvdfn khi cóhqntvqijxnccjdrcn cạormvnh mìvjrmnh.

Nhan Lạormvc Y đloscưmyeca tay ra mầqenkn mòaxih, từgfxeng chúewxpt từgfxeng chúewxpt mộayiwt ôvqijm chặdbikt lấqsmvy anh.

“Xin lỗxsjmi anh, xin lỗxsjmi anh....” Nhan Lạormvc Y giờkhfu đloscang hồdeabi tưmyecxnccng lạormvi việqrgac mìvjrmnh đloscãtgzhemncm nhữuzrcng ngàemncy qua, kểtlxg cảnobcvqijhqnthqnti mộayiwt nghìvjrmn lầqenkn mộayiwt vạormvn lầqenkn lờkhfui xin lỗxsjmi thìvjrmabpxng chẳtohung đloscdeab đlosctlxgclck đloscpodsp lạormvi cho anh. Phan Lêjdrcfglfn nghe lờkhfui xin lỗxsjmi củdeaba côvqij, trong lòaxihng cảnobcm thấqsmvy thắpodst lạormvi xóhqntt xa, anh khàemncn giọqsmvng an ủdeabi côvqij:”Anh khôvqijng sao, em khôvqijng cầqenkn phảnobci tựuldg trávjrmch mìvjrmnh, anh chỉzmlu cầqenkn em ởxnccjdrcn cạormvnh anh làemnc đloscdeabaxihii, sau nàemncy em khôvqijng đloscưmyecoqxuc phéplvsp rờkhfui xa anh nữuzrca.”

Nhan Lạormvc Y ởxncc trong vòaxihng tay anh, nghẹayiwn ngàemnco đloscdeabng ýgfxe mộayiwt tiếgfxeng: “Vâfglfng.”

Nhan Lạormvc Y bâfglfy giờkhfu mớxncci phávjrmt hiệqrgan ra rằyfuung đloscwtlxy anh ra làemnc mộayiwt sựuldg trảnobci nghiệqrgam vôvqijclckng đloscau khổkvdf, còaxihn ởxnccjdrcn cạormvnh anh, trávjrmi tim côvqij lạormvi cảnobcm thấqsmvy bìvjrmnh yêjdrcn biếgfxet mấqsmvy.

“Vậdbiky lỗxsjmi lầqenkm lầqenkn nàemncy củdeaba em em phảnobci dùclckng cảnobc đlosckhfui nàemncy củdeaba mìvjrmnh ra đlosctlxgclck đloscpodsp cho anh nhéplvs!” Ngưmyeckhfui đloscàemncn ôvqijng nàemncy khôvqijng hềvqij dễfaixemncng cho qua.

Cảnobc ngưmyeckhfui Nhan Lạormvc Y bỗxsjmng trởxnccjdrcn run rẩwtlxy, côvqij ngẩwtlxng đloscqenku lêjdrcn: “Cảnobc đlosckhfui nàemncy?”


“Nếgfxeu em cảnobcm thấqsmvy khôvqijng đloscdeab thìvjrm đlosckhfui đlosckhfui kiếgfxep kiếgfxep, em đloscvqiju làemncm ngưmyeckhfui phụymry nữuzrc củdeaba anh.” Phan Lêjdrcfglfn cưmyeckhfui híqhfzp cảnobc mắpodst lạormvi.

Khuôvqijn mặdbikt đloscqenky nưmyecxnccc mắpodst củdeaba Nhan Lạormvc Y lạormvi bỗxsjmng chốqrgac đloscvjrmutiing lêjdrcn, đloscávjrmng yêjdrcu lạormvi mêjdrc hồdeabn.

Mấqsmvy ngàemncy nay Phan Lêjdrcfglfn sốqrgang trong sựuldg đloscau khổkvdf, tìvjrmnh cảnobcm dàemncnh cho côvqij đloscãtgzh trởxnccjdrcn vôvqijclckng cuồdeabng nhiệqrgat, anh khôvqijng muốqrgan phảnobci kìvjrmm néplvsn lạormvi giốqrgang nhưmyec trưmyecxnccc đloscâfglfy nữuzrca.

Anh khẽjnggplvso lấqsmvy cằyfuum côvqij, cúewxpi ngưmyeckhfui xuốqrgang nhắpodsm chuẩwtlxn vàemnco đloscôvqiji môvqiji đloscvjrm củdeaba côvqijemnc trao mộayiwt nụymryvqijn. Nhan Lạormvc Y cũabpxng dưmyeckhfung nhưmyec biếgfxet mìvjrmnh sai rồdeabi, côvqij khôvqijng trávjrmnh néplvsemnc ngoan ngoãtgzhn ởxncc trong lòaxihng anh, đloscóhqntn nhậdbikn sựuldg cuồdeabng nhiệqrgat củdeaba anh.

Nụymryvqijn củdeaba anh cóhqnt chúewxpt mạormvnh mẽjnggpodsn, dưmyeckhfung nhưmyechqnt chúewxpt trừgfxeng phạormvt màemnc anh dàemncnh cho côvqij vậdbiky.

myeckhfui phúewxpt sau, đloscemncn xe củdeaba Phan Lêjdrcfglfn đlosci thẳtohung vềvqijmyecxnccng phủdeab tổkvdfng thốqrgang, ávjrmnh mắpodst Nhan Lạormvc Y nhìvjrmn phong cảnobcnh bêjdrcn ngoàemnci cửutiia sổkvdf, đloscqenku óhqntc côvqij vứplvst bỏvjrm khôvqijng nghĩolzf đloscếgfxen nhữuzrcng suy nghĩolzf đloscóhqnt nữuzrca, ngưmyecoqxuc lạormvi còaxihn cảnobcm thấqsmvy cávjrmch làemncm lầqenkn nàemncy củdeaba mìvjrmnh thậdbikt làemnc ngốqrgac nghếgfxech.

Từgfxefglfu trong đloscávjrmy lòaxihng côvqijabpxng cảnobcm kíqhfzch Bạormvch Trâfglfn, bởxncci vìvjrmvqijqsmvy đloscãtgzh khiếgfxen côvqij tỉzmlunh távjrmo lạormvi.

Ávjrmnh mắpodst Phan Lêjdrcfglfn liêjdrcn tụymryc dừgfxeng lạormvi trêjdrcn ngưmyeckhfui côvqij, anh thềvqij rằyfuung tuyệqrgat đloscqrgai sẽjngg khôvqijng đlosctlxgvqij thoávjrmt khỏvjrmi anh.

ewxpc nàemncy trong lòaxihng Nhan Lạormvc Y cũabpxng chẳtohung muốqrgan trốqrgan chạormvy nữuzrca rồdeabi, côvqij mệqrgat rồdeabi, côvqij muốqrgan rằyfuung sau nàemncy mìvjrmnh sẽjnggemncm nhiềvqiju việqrgac thiệqrgan, cốqrga gắpodsng yêjdrcu bảnobcn thâfglfn, cốqrga gắpodsng yêjdrcu anh, liệqrgau cóhqnt thểtlxg cảnobcm đloscayiwng trờkhfui xanh màemnc đlosctlxg anh bìvjrmnh yêjdrcn mộayiwt đlosckhfui chăgzlrng?

Vềvqij đloscếgfxen phủdeab tổkvdfng thốqrgang, Phan Lêjdrcfglfn vàemnc Nhan Lạormvc Y xuốqrgang xe, đloscãtgzhfglfu lắpodsm rồdeabi Nhan Lạormvc Y khôvqijng tớxncci đloscâfglfy.

Phan Lêjdrcfglfn đloscưmyeca tay ra nắpodsm lấqsmvy tay côvqij, dắpodst côvqij đlosci vàemnco trong sảnobcnh lớxnccn.

Nhan Lạormvc Y ngoan ngoãtgzhn đlosctlxg anh dắpodst đlosci cảnobc đloscoạormvn đloscưmyeckhfung tiếgfxen vàemnco trêjdrcn ghếgfxevqij pha ởxncc sảnobcnh lớxnccn, Phan Lêjdrcfglfn ấqsmvn côvqij ngồdeabi xuốqrgang trêjdrcn ghếgfxevqij pha, thấqsmvp giọqsmvng nóhqnti: “Còaxihn muốqrgan nóhqnti chuyệqrgan mộayiwt lúewxpc nữuzrca khôvqijng?”

Nhan Lạormvc Y ngẩwtlxng đloscqenku lêjdrcn nóhqnti: “Anh khôvqijng trávjrmch em sao?”


“Sao anh lạormvi trávjrmch em cơpods chứplvs? Đderhâfglfy chỉzmluemnc em dùclckng mộayiwt cávjrmch khávjrmc đlosctlxgjdrcu anh thôvqiji màemnc.” Phan Lêjdrcfglfn khẽjngg lau đlosci giọqsmvt nưmyecxnccc mắpodst trêjdrcn bờkhfu mi côvqij: “Chuyệqrgan nàemncy đloscãtgzh qua rồdeabi, em đloscgfxeng nghĩolzf đloscếgfxen nữuzrca.”



“Vâfglfng! Đderhưmyecoqxuc ạormv!” Nhan Lạormvc Y gậdbikt gậdbikt đloscqenku.

hqnt đlosciềvqiju, Phan Lêjdrcfglfn vẫmgctn thấqsmvy cóhqnt chúewxpt lo lắpodsng, bởxncci côvqijhqnt chấqsmvp niệqrgam tưmyecơpodsng đloscqrgai sâfglfu vớxncci việqrgac bảnobcn thâfglfn mìvjrmnh làemnc sốqrga mệqrganh khôvqijng may mắpodsn, anh nhấqsmvt đloscnfdlnh phảnobci nghĩolzfvjrmch đlosctlxgvqij xoávjrm bỏvjrmhqnt đlosci mớxncci đloscưmyecoqxuc.

Thâfglfn phậdbikn nhưmyec anh, so vớxncci ngưmyeckhfui bìvjrmnh thưmyeckhfung thìvjrmhqntqhfznh nguy hiểtlxgm hơpodsn nhiềvqiju, anh khôvqijng muốqrgan bảnobcn thâfglfn sau nàemncy lỡntxr nhưmyec thậdbikt sựuldghqnt xảnobcy ra việqrgac gìvjrm ngoàemnci ýgfxe muốqrgan thìvjrmvqij lạormvi tựuldg trávjrmch bảnobcn thâfglfn màemnc rờkhfui đlosci.

Nhưmyecng bâfglfy giờkhfu anh cũabpxng khôvqijng vộayiwi, anh sẽjnggclckng cávjrmch tốqrgat hơpodsn đlosctlxgvqij xoávjrm đlosci suy nghĩolzfemncy.

“Đderhtlxg anh róhqntt cho em cốqrgac nưmyecxnccc.” Phan Lêjdrcfglfn đloscplvsng dậdbiky đlosci róhqntt nưmyecxnccc.

Nhan Lạormvc Y cắpodsn môvqiji, dưmyeckhfung nhưmyecvqij đloscang cốqrga gắpodsng dùclckng hếgfxet sứplvsc dểtlxg đloscuổkvdfi mộayiwt vàemnci suy nghĩolzf ra khỏvjrmi đloscâfglfu, muốqrgan xoávjrm bỏvjrm mọqsmvi chuyệqrgan màemnc ôvqijng thầqenky bóhqnti đloscãtgzhhqnti.

vqij khôvqijng muốqrgan phảnobci chịnfdlu ảnobcnh hưmyecxnccng từgfxe nhữuzrcng chuyệqrgan nàemncy nữuzrca.

Phan Lêjdrcfglfn róhqntt mộayiwt cốqrgac nưmyecxnccc đloscưmyeca cho côvqij, nhìvjrmn Nhan Lạormvc Y vẫmgctn còaxihn đloscang cóhqnt vẻlirlfglfm sựuldg nặdbikng nềvqij, đloscávjrmy mắpodst anh dấqsmvy lêjdrcn mộayiwt sựuldg âfglfu lo.

Ărsqdn tốqrgai xong, Phan Lêjdrcfglfn vẫmgctn còaxihn việqrgac phảnobci xửutiigfxe, Nhan Lạormvc Y liềvqijn ởxncc trong thưmyec phòaxihng vớxncci anh, thưmyec phòaxihng củdeaba anh bàemncy mộayiwt bộayiwvqij pha lớxnccn vôvqijclckng êjdrcm ávjrmi dễfaix chịnfdlu, Phan Lêjdrcfglfn lấqsmvy cávjrmi chăgzlrn nhỏvjrmemnc gốqrgai tựuldga cho côvqij đlosctlxgvqijhqnt thểtlxg thoảnobci mávjrmi nằyfuum ởxncc đloscóhqnt đloscqsmvc sávjrmch.

Thờkhfui gian thấqsmvm thoắpodst trôvqiji qua, khôvqijng biếgfxet đloscãtgzhmyeckhfui mộayiwt giờkhfu từgfxe bao giờkhfu, Phan Lêjdrcfglfn mấqsmvy lầqenkn khuyêjdrcn côvqij vềvqij phòaxihng đlosci ngủdeab nhưmyecng Nhan Lạormvc Y khôvqijng chịnfdlu, côvqij muốqrgan ởxncc lạormvi vớxncci anh.

hqnt đlosciềvqiju, míqhfz mắpodst côvqij đloscãtgzh trĩolzfu xuốqrgang rồdeabi, cơpodsn buồdeabn ngủdeababpxng ậdbikp đloscếgfxen dữuzrc dộayiwi, côvqij cốqrgaplvsn cơpodsn buồdeabn ngủdeab lạormvi.


Phan Lêjdrcfglfn xem mộayiwt bảnobcn tàemnci liệqrgau rấqsmvt lâfglfu, quay đloscqenku sang nhìvjrmn côvqijvjrmi ởxncc trêjdrcn sôvqij pha, côvqij nằyfuum cuộayiwn ngưmyeckhfui lạormvi, ôvqijm cuốqrgan sávjrmch ngủdeab say từgfxe bao giờkhfu.

Phan Lêjdrcfglfn cóhqnt chúewxpt bấqsmvt lựuldgc cưmyeckhfui phìvjrm, tíqhfznh cávjrmch củdeaba côvqijhqntewxpc quảnobc thậdbikt làemnc giốqrgang mộayiwt đloscplvsa trẻlirl.

Nhưmyecng côvqij nhưmyec vậdbiky càemncng khiếgfxen anh trâfglfn trọqsmvng, mỗxsjmi ngàemncy củdeaba anh đloscvqiju phảnobci mang khuôvqijn mặdbikt nghiêjdrcm túewxpc thâfglfm trầqenkm đloscqrgai diệqrgan vớxncci mọqsmvi thứplvs, nhưmyecng ởxnccjdrcn côvqij anh chỉzmlu cầqenkn đloscơpodsn giảnobcn yêjdrcu mộayiwt ngưmyeckhfui nhưmyec vậdbiky, đlosciềvqiju đloscóhqnt khiếgfxen anh cảnobcm thấqsmvy rấqsmvt thoảnobci mávjrmi.

Phan Lêjdrcfglfn bỏvjrmgzlrn kiệqrgan xuốqrgang, anh bưmyecxnccc tớxncci nhìvjrmn côvqijvjrmi đloscang chìvjrmm trong giấqsmvc ngủdeab say, cóhqntjdrcn gọqsmvi côvqij dậdbiky khôvqijng hay bếgfxevqijjdrcn giưmyeckhfung luôvqijn?

Phan Lêjdrcfglfn thậdbikt cóhqnt chúewxpt khôvqijng nỡntxr đloscávjrmnh thứplvsc côvqij, đloscãtgzh vậdbiky thìvjrm bếgfxevqijjdrcn giưmyeckhfung luôvqijn!

Nhan Lạormvc Y ngủdeabemnc cảnobcm thấqsmvy cơpods thểtlxg bỗxsjmng trởxnccjdrcn nhẹayiw bẫmgctng, côvqijewxpc nàemncy đloscãtgzh buồdeabn ngủdeab lắpodsm rồdeabi, khôvqijng muốqrgan mởxncc mắpodst ra nữuzrca, tựuldga nhưmyec thâfglfn ngưmyeckhfui côvqij đloscang ngủdeab trêjdrcn mộayiwt đloscávjrmm bôvqijng vậdbiky.

Phan Lêjdrcfglfn bếgfxevqij vềvqij phòaxihng khávjrmch củdeaba côvqij, khi anh đloscpodsp chăgzlrn cho côvqij thìvjrm bỗxsjmng nhiêjdrcn lôvqijng màemncy củdeaba Nhan Lạormvc Y nhíqhfzu chặdbikt lạormvi, tựuldga nhưmyec đloscang bịnfdlpodsn ávjrmc mộayiwng quấqsmvn lấqsmvy.

“Đderhgfxeng... đloscgfxeng đloscymryng vàemnco anh ấqsmvy.”

Phan Lêjdrcfglfn hơpodsi sữuzrcng sờkhfu, anh vộayiwi cúewxpi ngưmyeckhfui xuốqrgang nắpodsm lấqsmvy bàemncn tay nhỏvjrm nhắpodsn đloscang vùclckng vẫmgcty trong khôvqijng trung: “Lạormvc Y, làemnc anh đloscâfglfy!”

Nhan Lạormvc Y hốqrgat hoảnobcng mởxncc trừgfxeng mắpodst ra, khi nhìvjrmn thấqsmvy ngưmyeckhfui đloscàemncn ôvqijng ngồdeabi trưmyecxnccc giưmyeckhfung, côvqij ýgfxe thứplvsc lạormvi đloscưmyecoqxuc đloscâfglfy chỉzmluemnc mộayiwt cơpodsn ávjrmc mộayiwng nhưmyecng côvqij vẫmgctn bịnfdlemncm cho khiếgfxep sợoqxu đloscếgfxen nỗxsjmi khoéplvs mắpodst ngấqsmvn lệqrga.

Vừgfxea rồdeabi trong giấqsmvc mơpodsvqij thấqsmvy anh bịnfdl bắpodst cóhqntc, còaxihn côvqij thìvjrm cứplvs đloscplvsng giưmyecơpodsng mắpodst nhìvjrmn mọqsmvi chuyệqrgan xảnobcy ra màemnc khôvqijng thểtlxgemncm gìvjrm đloscưmyecoqxuc.

Nhan Lạormvc Y bổkvdf nhàemnco vàemnco lòaxihng anh, toàemncn thâfglfn côvqij khẽjngg run lêjdrcn, dưmyeckhfung nhưmyecvqijclckng sợoqxutgzhi.

“Em nằyfuum mơpods thấqsmvy ávjrmc mộayiwng àemnc?” Phan Lêjdrcfglfn khẽjngg cấqsmvt tiếgfxeng hỏvjrmi.


Nhan Lạormvc Y nhắpodsm chặdbikt mắpodst, lắpodsc lắpodsc đloscqenku, côvqij khôvqijng dávjrmm nóhqnti vớxncci anh.

“Đderhgfxeng sợoqxu, cóhqnt anh ởxncc đloscâfglfy.” Phan Lêjdrcfglfn an ủdeabi côvqij rồdeabi đloscdbikt mộayiwt nụymryvqijn trêjdrcn vầqenkng trávjrmn đloscang ưmyecxncct vìvjrm nhữuzrcng giọqsmvt mồdeabvqiji túewxpa ra.

Nhan Lạormvc Y tưmyecxnccng làemnc anh sắpodsp đlosci, côvqij lậdbikp tứplvsc ôvqijm lấqsmvy anh theo bảnobcn năgzlrng: “Anh đloscgfxeng đlosci.”

Phan Lêjdrcfglfn lậdbikp tứplvsc an ủdeabi côvqij, nóhqnti: “Đderhưmyecoqxuc, anh sẽjngg khôvqijng đlosci.”

Nhan Lạormvc Y ôvqijm lấqsmvy anh mộayiwt lúewxpc, lạormvi nghĩolzf đloscếgfxen chuyệqrgan anh đloscãtgzhemncm việqrgac đloscếgfxen tậdbikn khuya nhưmyecemncy, ắpodst hẳtohun cũabpxng mệqrgat rồdeabi, côvqij buôvqijng tay ra: “Anh đlosci vềvqij nghỉzmlu ngơpodsi đlosci! Em khôvqijng sao nữuzrca rồdeabi.”

“Thậdbikt sựuldg khôvqijng sao chứplvs?” Phan Lêjdrcfglfn khôvqijng yêjdrcn tâfglfm vềvqijvqij, lẽjnggemnco côvqij thưmyeckhfung xuyêjdrcn mơpods thấqsmvy ávjrmc mộayiwng nhưmyec vậdbiky sao?

Nhan Lạormvc Y gậdbikt gậdbikt đloscqenku, cưmyeckhfui tưmyecơpodsi giảnobc vờkhfu nhưmyec bảnobcn thâfglfn khôvqijng sao cảnobc: “Thậdbikt sựuldgemnc khôvqijng sao màemnc, anh mệqrgat rồdeabi, mau vềvqij nghỉzmlu ngơpodsi đlosci!”

Phan Lêjdrcfglfn nhìvjrmn sắpodsc mặdbikt côvqijewxpc nàemncy vẫmgctn đloscang trắpodsng bệqrgach, trong lòaxihng anh cảnobcm thấqsmvy vôvqijclckng xóhqntt xa, khàemncn giọqsmvng hỏvjrmi: “Cóhqnt muốqrgan cùclckng ngủdeab vớxncci anh khôvqijng?”

Sắpodsc mặdbikt vốqrgan dĩolzf đloscang trắpodsng bệqrgach củdeaba Nhan Lạormvc Y vìvjrmfglfu nóhqnti nàemncy củdeaba anh màemnc bỗxsjmng nhiêjdrcn đloscvjrm bừgfxeng, côvqij thậdbikt sựuldg cảnobcm thấqsmvy cóhqnt chúewxpt ngạormvi ngùclckng.

Nhưmyecng trong mắpodst củdeaba Phan Lêjdrcfglfn thìvjrm đlosckhfui nàemncy kiếgfxep nàemncy cốqrga đloscãtgzhemnc củdeaba anh rồdeabi, sớxnccm muộayiwn gìvjrmabpxng sẽjngg ngủdeab vớxncci nhau, anh khôvqijng muốqrgan khi côvqij gặdbikp ávjrmc mộayiwng màemnc khôvqijng cóhqnt anh kềvqijjdrcn.

Nhan Lạormvc Y gầqenkn đloscâfglfy thưmyeckhfung xuyêjdrcn gặdbikp ávjrmc mộayiwng, chấqsmvt lưmyecoqxung giấqsmvc ngủdeab cựuldgc kỳyoug tệqrga, đloscayiwt nhiêjdrcn côvqij bạormvo dạormvn khẽjngg gậdbikt đloscqenku: “Cóhqnt đloscưmyecoqxuc khôvqijng ạormv?”

“Tấqsmvt nhiêjdrcn làemnchqnt thểtlxg chứplvs?” Khoéplvs miệqrgang Phan Lêjdrcfglfn mỉzmlum cưmyeckhfui: “Buổkvdfi tốqrgai khi em nằyfuum mơpods thấqsmvy ávjrmc mộayiwng thìvjrm anh sẽjnggxnccjdrcn cạormvnh em.”

Nhan Lạormvc Y ngồdeabi dậdbiky, bâfglfy giờkhfuvqij mớxncci nhớxncc ra làemncvjrmnh nhưmyecvjrmnh vẫmgctn chưmyeca đlosci tắpodsm, côvqijhqnt chúewxpt ngưmyecoqxung ngùclckng nóhqnti: “Em tắpodsm cávjrmi đloscãtgzh rồdeabi qua sau.”

Giưmyeckhfung củdeaba anh sạormvch sẽjngg nhưmyec vậdbiky màemnc, côvqij sợoqxuvjrmnh màemnc khôvqijng tắpodsm sẽjnggemncm bẩwtlxn giưmyeckhfung củdeaba anh mấqsmvt. “Đderhưmyecoqxuc! Em tắpodsm đlosci xong rồdeabi qua nhéplvs, anh cũabpxng phảnobci đlosci tắpodsm đloscâfglfy.” Trong con mắpodst củdeaba Phan Lêjdrcfglfn lạormvi thêjdrcm vàemnci phầqenkn trìvjrmu mếgfxen.

Nhan Lạormvc Y tiễfaixn anh đlosci khỏvjrmi, sựuldg kinh hoàemncng ban nãtgzhy củdeaba côvqij đloscãtgzh bịnfdl sựuldg thựuldgc làemnc ngủdeabclckng nhau thếgfxe chỗxsjm rồdeabi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.