Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 1369 :

    trước sau   
Phan Lêjkckuagin nhắhklxm chặtjvtt mắhklxt lạjkcki, nódnrmi vớjjqfi Tầobmcn Chíaagvnh: “Chúnftung ta vềtqjt thôgkuoi.”

“Nhưuaging màmtrb…” Tầobmcn Chíaagvnh đemtzang đemtzupglnh nódnrmi gìiytx đemtzódnrm thìiytx đemtzãimnh bịupgl mộhklxt giọnynqng nódnrmi trầobmcm thấcoicp cắhklxt ngang: “Trởaagv vềtqjt!”

Nếxyifu nhưuagiiytxnh cảrcrmm củikyja côgkuo vớjjqfi anh chỉsdzmmtrbiytxnh anh em thìiytx anh thàmtrb chếxyift đemtzi cho xong!

Phan Lêjkckuagin ngồxyifi vàmtrbo trong xe, anh lấcoicy hộhklxp đemtzntzvng nhẫlywkn kim cưuagiơvmgwng trong túnftui ra, nắhklxm thậbqpht chặtjvtt, cảrcrm ngưuagiezgvi mệtublt mỏgkuoi rãimnh rờezgvi.

Nhan Lạjkckc Y dựntzva lưuaging vàmtrbo tưuagiezgvng, côgkuo chậbqphm rãimnhi ngồxyifi xổabzdm xuốpdeqng, khoanh tay lạjkcki, nưuagijjqfc mắhklxt giốpdeqng nhưuagi chuỗuiyzi vòlgsing trâuagin châuagiu bịupgl đemtzximat dâuagiy, lãimnh chãimnh tuôgkuon rơvmgwi.

gkuo biếxyift, nhữziwbng lờezgvi hôgkuom nay côgkuodnrmi còlgsin códnrm sứximac gâuagiy tổabzdn thưuagiơvmgwng ngưuagiezgvi kháqzepc hơvmgwn cảrcrm việtublc ra đemtzi khôgkuong lờezgvi từabzd biệtublt. Côgkuo đemtzãimnhmtrbm tổabzdn thưuagiơvmgwng Phan Lêjkckuagin rồxyifi.


“Xin lỗuiyzi, xin lỗuiyzi…” Nhan Lạjkckc Y nứximac nởaagvdnrmi.

Nhưuaging Phan Lêjkckuagin lạjkcki khôgkuong nghe đemtzưuagiyypcc nhữziwbng lờezgvi nàmtrby nữziwba rồxyifi.

Giờezgv phúnftut nàmtrby, đemtzmtrbn xe củikyja Phan Lêjkckuagin đemtzãimnh đemtzi vềtqjt phíaagva kháqzepch sạjkckn. Trong xe, hai mắhklxt Phan Lêjkckuagin nhắhklxm lạjkcki, trong đemtzobmcu nhớjjqf lạjkcki hìiytxnh ảrcrmnh từabzdnftuc bắhklxt đemtzobmcu gặtjvtp Nhan Lạjkckc Y, hìiytxnh ảrcrmnh hai bọnynqn họnynqaagv chung vớjjqfi nhau… Phan Lêjkckuagin khôgkuong thểrydj phủikyj nhậbqphn, anh thậbqpht sựntzv giốpdeqng nhưuagi mộhklxt ngưuagiezgvi anh trai, chẳabzdng tráqzepch ngàmtrby đemtzódnrmgkuo lạjkcki bỏgkuo trốpdeqn…

Bởaagvi vìiytxgkuo pháqzept hiệtubln anh yêjkcku côgkuo, màmtrbgkuo lạjkcki nghĩsdzm đemtzódnrm chỉsdzmmtrbiytxnh cảrcrmm giữziwba ngưuagiezgvi thâuagin trong gia đemtzìiytxnh vớjjqfi nhau, cho nêjkckn côgkuo đemtzãimnh lựntzva chọnynqn trốpdeqn chạjkcky.

Phan Lêjkckuagin chua xódnrmt, hódnrma ra anh cũavcong códnrmnftuc hồxyif đemtzxyif nhưuagi vậbqphy, lạjkcki nghĩsdzmiytxnh cảrcrmm củikyja côgkuo đemtzpdeqi vớjjqfi anh làmtrbiytxnh yêjkcku!

Nhan Lạjkckc Y vôgkuotvchng hoang mang, ngồxyifi chếxyift lặtjvtng trêjkckn ghếxyifgkuo pha, trong lòlgsing côgkuo hiệtubln lêjkckn hìiytxnh ảrcrmnh giữziwba côgkuomtrb Phan Lêjkckuagin. Đamxpódnrmmtrbiytxnh yêjkcku! Khôgkuong phảrcrmi tìiytxnh thâuagin!

gkuo đemtzãimnh rung đemtzhklxng trưuagijjqfc anh rồxyifi, nụijglgkuon củikyja anh đemtzãimnh khiếxyifn cho côgkuo rung đemtzhklxng! Nhưuaging côgkuo lạjkcki nghĩsdzm tớjjqfi tưuagiơvmgwng lai, nghĩsdzm tớjjqfi việtublc hai ngưuagiezgvi códnrm thểrydjmtrbm bạjkckn…

Nhan Lạjkckc Y biếxyift côgkuo đemtzãimnh thàmtrbnh côgkuong đemtzfqqwy anh ra xa khỏgkuoi côgkuo rồxyifi!

dnrm phảrcrmi côgkuo rấcoict ngốpdeqc hay khôgkuong? Ngốpdeqc vôgkuotvchng? Làmtrb ngưuagiezgvi ngu ngốpdeqc nhấcoict trêjkckn thếxyif giớjjqfi nàmtrby?

iytxgkuo đemtzãimnh từabzd bỏgkuo mộhklxt ngưuagiezgvi đemtzàmtrbn ôgkuong yêjkcku côgkuo tha thiếxyift, còlgsin dùtvchng phưuagiơvmgwng thứximac tàmtrbn nhẫlywkn nhưuagi vậbqphy đemtzrydj đemtzuổabzdi anh đemtzi?

Giọnynqng củikyja Lôgkuoi vàmtrb Nhan Tửxrgwuagiơvmgwng vang lêjkckn ởaagv ngoàmtrbi cửxrgwa, Nhan Lạjkckc Y vộhklxi vãimnh dụijgli mắhklxt, vơvmgw lấcoicy quyểrydjn sáqzepch ởaagvjkckn cạjkcknh, giảrcrm bộhklx đemtznynqc sáqzepch.

Nhan Tửxrgwuagiơvmgwng vàmtrbgkuoi vừabzda bưuagijjqfc vàmtrbo đemtzãimnh thấcoicy côgkuo đemtzang đemtzhklxc sáqzepch, áqzepnh mắhklxt Lôgkuoi hiệtubln lêjkckn ýlywkuagiezgvi, còlgsin códnrm chúnftut biểrydju cảrcrmm si mêjkck nữziwba.

Nhan Tửxrgwuagiơvmgwng lậbqphp tứximac ôgkuom búnftup bêjkck vảrcrmi trong tya đemtzưuagia tớjjqfi: “Chịupgl, trêjkckn đemtzưuagiezgvng đemtzi đemtzãimnh mua cho chịupgl đemtzódnrm, thíaagvch khôgkuong?”


Nhan Lạjkckc Y đemtzưuagia tay nhậbqphn lấcoicy, gậbqpht gậbqpht đemtzobmcu: “Thíaagvch!”

“Đamxpódnrm! Em nódnrmi làmtrb chịupgl sẽlnmb thíaagvch màmtrb! Làmtrbgkuoi mua cho chịupgl đemtzódnrm!” Nhan Tửxrgwuagiơvmgwng cưuagiezgvi lớjjqfn.

Áijglnh mắhklxt Lôgkuoi thâuagim tìiytxnh nhìiytxn sang, Nhan Lạjkckc Y khẽlnmb giậbqpht mìiytxnh, nởaagv nụijgluagiezgvi vớjjqfi anh: “Cảrcrmm ơvmgwn anh, Lôgkuoi!”

“Khôgkuong cầobmcn kháqzepch sáqzepo, Lạjkckc Y, buổabzdi tốpdeqi chúnftung ta ra bêjkckn ngoàmtrbi ăcrtdn tiệtublc đemtzi!”

“Đamxpưuagiyypcc!” Nhan Lạjkckc Y gậbqpht đemtzobmcu, khôgkuong muốpdeqn phụijgllgsing Lôgkuoi vàmtrb em trai.

Thậbqpht ra hiệtubln giờezgvgkuo khôgkuong códnrm hứximang ăcrtdn uốpdeqng, côgkuo chỉsdzm muốpdeqn yêjkckn tĩsdzmnh ngồxyifi ởaagv nhàmtrbmtrb thôgkuoi.

“Tửxrgwuagiơvmgwng, ngàmtrby kia chịupgl sẽlnmb trởaagv vềtqjtuagijjqfc!” Nhan Lạjkckc Y nódnrmi vớjjqfi em trai, dùtvchng tiếxyifng Trung.

Nhan Tửxrgwuagiơvmgwng lậbqphp tứximac giậbqpht mìiytxnh: “Chịupgl, sao chịupgl rờezgvi đemtzi sớjjqfm vậbqphy? Khôgkuong thểrydjaagv lạjkcki thêjkckm sao?”

“Khôgkuong đemtzưuagiyypcc, chịupgl đemtzãimnh hẹabzdn bạjkckn rồxyifi, đemtzêjkckm nay sẽlnmb đemtztjvtt trưuagijjqfc vécqroqzepy bay!” Nhan Lạjkckc Y nghiêjkckm túnftuc nódnrmi.

uagiezgvng nhưuagigkuoi nghe hiểrydju, anh lậbqphp tứximac nhìiytxn Nhan Lạjkckc Y: “Lạjkckc Y, ởaagv lạjkcki thêjkckm mộhklxt thờezgvi gian đemtzi, anh vàmtrb Tửxrgwuagiơvmgwng sẽlnmb chăcrtdm sódnrmc em!”

“Cảrcrmm ơvmgwn anh, em còlgsin códnrm việtublc, nhấcoict đemtzupglnh phảrcrmi vềtqjtuagijjqfc!” Nhan Lạjkckc Y nódnrmi xong, giơvmgw con búnftup bêjkck vảrcrmi trong tay lêjkckn.

Bọnynqn họnynq ăcrtdn tốpdeqi ởaagvjkckn ngoàmtrbi, sau khi ăcrtdn uốpdeqng xong xuôgkuoi mớjjqfi bắhklxt đemtzobmcu trởaagv vềtqjt. Nhan Tửxrgwuagiơvmgwng cảrcrmm nhậbqphn đemtzưuagiyypcc sựntzv mấcoict máqzept trong mắhklxt Lôgkuoi, cậbqphu cũavcong khôgkuong ngờezgv chịupgl lạjkcki muốpdeqn rờezgvi đemtzi nhanh nhưuagi vậbqphy.

Vềtqjt đemtzếxyifn nhàmtrb, Nhan Lạjkckc Y nódnrmi côgkuo mệtublt mỏgkuoi, muốpdeqn vềtqjt phòlgsing nghỉsdzm ngơvmgwi trưuagijjqfc, sau đemtzódnrm lậbqphp tứximac đemtzi lêjkckn lầobmcu.


gkuoi gọnynqi Nhan Tửxrgwuagiơvmgwng lạjkcki: “Tửxrgwuagiơvmgwng, em cảrcrmm thấcoicy chúnftung ta nêjkckn làmtrbm gìiytx?”

“Anh códnrm dựntzv đemtzupglnh gìiytx khôgkuong?” Nhan Tửxrgwuagiơvmgwng hỏgkuoi lạjkcki Lôgkuoi.

“Anh sẽlnmb lấcoicy đemtzàmtrbn guitar đemtzrydj thổabzd lộhklx vớjjqfi Lạjkckc Y, anh muốpdeqn… dùtvch sao thìiytx anh cũavcong phảrcrmi làmtrbm chúnftut gìiytx đemtzódnrm, nếxyifu khôgkuong anh vàmtrb em sẽlnmb rấcoict hốpdeqi hậbqphn…”

“Đamxpúnftung vậbqphy, anh đemtzáqzepnh guitar khôgkuong tệtubl, đemtzáqzepnh mộhklxt bảrcrmn tìiytxnh ca đemtzi!” Nhan Tửxrgwuagiơvmgwng cũavcong hi vọnynqng chịupgl cậbqphu códnrm ngưuagiezgvi yêjkcku, vìiytx vậbqphy cậbqphu vỗuiyz vỗuiyz bảrcrm vai Lôgkuoi: “Chúnftung ta đemtzi chuẩfqqwn bịupgl trưuagijjqfc, láqzept nữziwba em sẽlnmb gọnynqi chịupgl xuốpdeqng!”

“Nếxyifn, hoa, còlgsin códnrmuagiyypcu vang đemtzgkuo nữziwba, đemtzikyj chưuagia nhỉsdzm?” Lôgkuoi lậbqphp tứximac nghĩsdzm đemtzếxyifn việtublc trang tríaagv khung cảrcrmnh lãimnhng mạjkckn.

Nhan Tửxrgwuagiơvmgwng gậbqpht đemtzobmcu: “Ýtjvtmtrby khôgkuong tệtubl. Đamxpưuagiyypcc đemtzódnrm, em đemtzi mua hoa, anh tranh thủikyj thờezgvi gian chuẩfqqwn bịupgl đemtzi.”

gkuoi cũavcong lậbqphp tứximac hàmtrbnh đemtzhklxng.

Khi tấcoict cảrcrm đemtzãimnh chuẩfqqwn bịupgl xong, Nhan Tửxrgwuagiơvmgwng lêjkckn gọnynqi Nhan Lạjkckc Y. Lúnftuc nàmtrby, Nhan Lạjkckc Y vẫlywkn chưuagia ngủikyj, chỉsdzmmtrbvmgw thểrydjdnrm chúnftut tiềtqjtu tụijgly, mệtublt mỏgkuoi.

“Sao vậbqphy Tửxrgwuagiơvmgwng?” Nhan Lạjkckc Y đemtzximang trưuagijjqfc mặtjvtt em trai, cốpdeq gắhklxng tỏgkuo ra tựntzv nhiêjkckn.

“Chịupgl, xuốpdeqng lầobmcu đemtzi, em códnrm quàmtrb cho chịupgl!”

“Ngay bâuagiy giờezgv sao?”

“Đamxpúnftung, chịupgl xuốpdeqng trưuagijjqfc đemtzi, em vềtqjt phòlgsing lấcoicy.”

“Sao phảrcrmi xuốpdeqng lầobmcu?”


“Tódnrmm lạjkcki chịupgl cứxima xuốpdeqng lầobmcu chờezgv em làmtrb đemtzưuagiyypcc, nhanh lêjkckn đemtzódnrm!”

Nhan Lạjkckc Y cũavcong khôgkuong biếxyift em trai muốpdeqn làmtrbm gìiytx, nhưuaging côgkuo vẫlywkn nghe theo lờezgvi Nhan Tửxrgwuagiơvmgwng, chậbqphm rãimnhi đemtzi xuốpdeqng lầobmcu. Vừabzda xuốpdeqng lầobmcu, côgkuo thấcoicy códnrm áqzepnh nếxyifn mờezgvrcrmo, côgkuovmgwi kinh ngạjkckc, ngồxyifi xuốpdeqng ghếxyifgkuo pha.

Trêjkckn ghếxyifgkuo pha đemtzrydj mộhklxt bódnrm hoa, lúnftuc nàmtrby, đemtzèrydjn bỗuiyzng nhiêjkckn tắhklxt phụijglt, sau đemtzódnrm, trong lúnftuc Nhan Lạjkckc Y đemtzang kinh ngạjkckc thìiytxgkuo lạjkcki nghe thấcoicy tiếxyifng đemtzàmtrbn guitar.

gkuoi vừabzda háqzept tìiytxnh ca vừabzda đemtzi từabzd trêjkckn lầobmcu xuốpdeqng.

Nhan Lạjkckc Y mởaagv to mắhklxt, khôgkuong biếxyift Lôgkuoi muốpdeqn làmtrbm gìiytx.

gkuoi háqzept rấcoict hay, kếxyift hợyypcp vớjjqfi giai đemtziệtublu guitar khiếxyifn cho khung cảrcrmnh trởaagvjkckn lãimnhng mạjkckn vôgkuotvchng. Lôgkuoi vừabzda háqzept vừabzda ngồxyifi xuốpdeqng ghếxyifgkuo pha, ngồxyifi bêjkckn cạjkcknh Nhan Lạjkckc Y.

gkuo im lặtjvtng nghe giọnynqng háqzept củikyja Lôgkuoi. Chờezgvgkuoi háqzept xong, anh buôgkuong guitar ra, thâuagim tìiytxnh nhìiytxn côgkuo: “Lạjkckc Y, anh thíaagvch em, em ởaagv lạjkcki đemtzâuagiy đemtzưuagiyypcc khôgkuong?”

Nhan Lạjkckc Y nhìiytxn Lôgkuoi chằuagim chằuagim, khôgkuong muốpdeqn làmtrbm anh tổabzdn thưuagiơvmgwng: “Lôgkuoi, anh làmtrb mộhklxt ngưuagiezgvi đemtzàmtrbn ôgkuong tốpdeqt. Cảrcrmm ơvmgwn anh đemtzãimnh thíaagvch em, nhưuaging anh khôgkuong thểrydj tiếxyifp nhậbqphn tìiytxnh cảrcrmm nàmtrby củikyja anh đemtzưuagiyypcc. Xin lỗuiyzi…. Cảrcrmm ơvmgwn anh đemtzãimnhmtrbm mọnynqi chuyệtubln tốpdeqi nay vìiytx em, rấcoict cảrcrmm ơvmgwn.”

dnrmi xong, Nhan Lạjkckc Y đemtzximang lêjkckn, đemtzi lêjkckn lầobmcu hai. Lôgkuoi đemtzưuagia mắhklxt nhìiytxn theo bódnrmng lưuaging côgkuo, thởaagvmtrbi mộhklxt hơvmgwi, Nhan Tửxrgwuagiơvmgwng ngăcrtdn cảrcrmn Lạjkckc Y: “Chịupgl àmtrb… Lôgkuoi rấcoict tốpdeqt!”

Nhan Lạjkckc Y thựntzvc sựntzv khôgkuong muốpdeqn làmtrbm tổabzdn thưuagiơvmgwng bấcoict kìiytx ai, côgkuodnrmi vớjjqfi em trai: “Tửxrgwuagiơvmgwng, em nêjkckn đemtzi an ủikyji Lôgkuoi đemtzi, tạjkckm thờezgvi chịupgl chưuagia nghĩsdzm đemtzếxyifn chuyệtubln tìiytxnh cảrcrmm.”

Nhan Tửxrgwuagiơvmgwng ngồxyifi xuốpdeqng bêjkckn cạjkcknh Lôgkuoi, dùtvch sao thìiytxgkuoi cũavcong làmtrb mộhklxt ngưuagiezgvi lạjkckc quan, anh sẽlnmb khôgkuong cưuagizxjlng cầobmcu bấcoict cứxima chuyệtubln gìiytx, ngay cảrcrm chuyệtubln tìiytxnh yêjkcku. Tuy Nhan Lạjkckc Y khôgkuong đemtzódnrmn nhậbqphn tìiytxnh cảrcrmm củikyja anh, nhưuaging mấcoicy ngàmtrby nay códnrm thểrydjaagv chung vớjjqfi côgkuo, anh cũavcong đemtzãimnh rấcoict vui vẻemtz rồxyifi.

Trong mộhklxt kháqzepch sạjkckn sang trọnynqng, Phan Lêjkckuagin ngồxyifi trêjkckn ghếxyifgkuo pha cạjkcknh cửxrgwa sổabzd, ngọnynqn đemtzèrydjn chiếxyifu hắhklxt lêjkckn ghếxyifgkuo pha, trôgkuong hơvmgwi u áqzepm…

Trêjkckn chiếxyifc bàmtrbn trưuagijjqfc mặtjvtt anh đemtzang đemtztjvtt mộhklxt chiếxyifc hộhklxp, trong đemtzódnrmdnrm mộhklxt chiếxyifc nhẫlywkn kim cưuagiơvmgwng im lặtjvtng tỏgkuoa sáqzepng.


Phan Lêjkckuagin ngắhklxm chiếxyifc nhẫlywkn đemtzódnrm khôgkuong biếxyift bao nhiêjkcku lâuagiu, sau cùtvchng anh mớjjqfi quyếxyift đemtzupglnh thửxrgw từabzd bỏgkuoiytxnh cảrcrmm củikyja anh vớjjqfi Nhan Lạjkckc Y, nhưuaging anh lạjkcki pháqzept hiệtubln ra, đemtzãimnh quáqzep muộhklxn rồxyifi.

Anh khôgkuong códnrmqzepch nàmtrbo coi Nhan Lạjkckc Y làmtrbm em gáqzepi nữziwba, anh muốpdeqn côgkuomtrbm ngưuagiezgvi phụijgl nữziwb củikyja anh!

Nhưuaging anh biếxyift bâuagiy giờezgv anh khôgkuong nêjkckn miễncrnn cưuagizxjlng côgkuo, khôgkuong nêjkckn ảrcrmnh hưuagiaagvng cuộhklxc sốpdeqng củikyja côgkuo, khôgkuong nêjkckn trởaagv thàmtrbnh chưuagijjqfng ngạjkcki trong tưuagiơvmgwng lai củikyja côgkuo

Hai ngàmtrby sau, Nhan Lạjkckc Y đemtzi máqzepy bay vềtqjtuagijjqfc, côgkuo tạjkckm biệtublt Lôgkuoi vàmtrb em trai, lặtjvtng lẽlnmb vềtqjtuagijjqfc. Côgkuo khôgkuong liêjkckn hệtubl vớjjqfi bấcoict cứxima ai, côgkuo chỉsdzm thuêjkck mộhklxt phòlgsing trong kháqzepch sạjkckn, chuẩfqqwn bịupgl dựntzv đemtzupglnh cho tưuagiơvmgwng lai.

mtrb ba ngàmtrby sau, Phan Lêjkckuagin cũavcong vềtqjtuagijjqfc, anh cũavcong đemtzãimnh sớjjqfm biếxyift đemtzưuagiyypcc tin tứximac Nhan Lạjkckc Y trởaagv vềtqjt.

Hiệtubln giờezgv, anh vẫlywkn códnrm thódnrmi quen nắhklxm bắhklxt tấcoict cảrcrm tin tứximac vềtqjtgkuo, anh phảrcrmi biếxyift côgkuo an toàmtrbn thìiytx anh mớjjqfi yêjkckn tâuagim đemtzưuagiyypcc.

Nhan Lạjkckc Y ởaagv trong kháqzepch sạjkckn, côgkuo khôgkuong muốpdeqn trởaagv vềtqjtcrtdn biệtublt thựntzvmtrb Phan Lêjkckuagin đemtzãimnh chuẩfqqwn bịupgl cho côgkuo, bởaagvi vìiytxgkuo đemtzãimnh quyếxyift đemtzupglnh rờezgvi khỏgkuoi anh thìiytxgkuo khôgkuong nêjkckn cho bảrcrmn thâuagin mìiytxnh cơvmgw hộhklxi nữziwba…

Mộhklxt giờezgv sau khi Phan Lêjkckuagin vềtqjtuagijjqfc, anh lậbqphp tứximac trởaagv vềtqjtcrtdn phòlgsing giảrcrmi quyếxyift côgkuong vụijgl, lúnftuc nàmtrby, đemtziệtubln thoạjkcki di đemtzhklxng củikyja anh vang lêjkckn.

Anh nhìiytxn têjkckn hiểrydjn thịupgl, sau đemtzódnrm nhậbqphn đemtziệtubln thoạjkcki: “Mẹabzd…”

“Lêjkckuagin, con trởaagv vềtqjt rồxyifi àmtrb? Tốpdeqi nay vềtqjt nhàmtrb ăcrtdn cơvmgwm đemtzi, nhớjjqf gọnynqi cảrcrm Lạjkckc Y!” Liễncrnu phu nhâuagin dặtjvtn dòlgsi.

Phan Lêjkckuagin nhếxyifch miệtublng, cưuagiezgvi chua xódnrmt: “Mẹabzd, sợyypcmtrbgkuocoicy khôgkuong códnrm thờezgvi gian đemtzâuagiu!”

“Rấcoict lâuagiu rồxyifi Lạjkckc Y khôgkuong tớjjqfi đemtzâuagiy, mẹabzd nhớjjqf con bécqro lắhklxm, con nódnrmi vớjjqfi con bécqro đemtzi, nhấcoict đemtzupglnh con bécqro sẽlnmb trởaagv vềtqjtmtrb…”

Áijglnh mắhklxt Phan Lêjkckuagin lódnrme lêjkckn sựntzv mong đemtzyypci, trầobmcm thấcoicp nódnrmi: “Đamxpưuagiyypcc, con sẽlnmbdnrmi cho côgkuocoicy biếxyift.”

Sau khi cúnftup đemtziệtubln thoạjkcki, anh im lặtjvtng mộhklxt lúnftuc, vàmtrbi giâuagiy sau, anh cầobmcm đemtziệtubln thoạjkcki riêjkckng lêjkckn, ấcoicn sốpdeq Nhan Lạjkckc Y.

nftuc nàmtrby, sốpdeq đemtziệtubln thoạjkcki hiểrydjn thịupgl trêjkckn màmtrbn hìiytxnh củikyja Nhan Lạjkckc Y làmtrb mộhklxt sốpdeq lạjkck, bởaagvi vìiytx anh chưuagia từabzdng dùtvchng sốpdeq đemtziệtubln thoạjkcki riêjkckng đemtzrydj liêjkckn lạjkckc vớjjqfi côgkuo.

Nhan Lạjkckc Y đemtzang nghỉsdzm ngơvmgwi trong kháqzepch sạjkckn, nhìiytxn thấcoicy dãimnhy sốpdeq gọnynqi đemtzếxyifn, côgkuo khôgkuong nghi ngờezgviytx, ấcoicn núnftut nghe: “Xin chàmtrbo!”

“Lạjkckc Y, làmtrb anh!” Giọnynqng nódnrmi trầobmcm thấcoicp củikyja Phan Lêjkckuagin truyềtqjtn đemtzếxyifn.

Nhan Lạjkckc Y giậbqpht mìiytxnh, côgkuodnrm chúnftut khẩfqqwn trưuagiơvmgwng: “Anh Lêjkckuagin, códnrm chuyệtubln gìiytx vậbqphy?”

“Em códnrm thờezgvi gian khôgkuong? Códnrm thìiytx vềtqjt nhàmtrb ăcrtdn cơvmgwm đemtzi, vừabzda rồxyifi mẹabzd gọnynqi đemtziệtubln thoạjkcki tớjjqfi, nódnrmi rấcoict nhớjjqf em, hi vọnynqng em códnrm thểrydj trởaagv vềtqjt…”

“Em…”

“Nếxyifu em khôgkuong muốpdeqn gặtjvtp anh thìiytx anh sẽlnmb khôgkuong vềtqjt nữziwba, em vềtqjt ăcrtdn cơvmgwm vớjjqfi mẹabzd đemtzi.” Phan Lêjkckuagin suy nghĩsdzm giúnftup côgkuo.

“Khôgkuong, em khôgkuong códnrm ýlywk đemtzódnrm.” Nhan Lạjkckc Y vộhklxi vãimnh đemtzáqzepp.

“Mẹabzd anh làmtrb mộhklxt ngưuagiezgvi trọnynqng tìiytxnh cảrcrmm, bàmtrb luôgkuon coi em nhưuagi ngưuagiezgvi thâuagin, nếxyifu em rảrcrmnh thìiytx vềtqjt thăcrtdm bàmtrbcoicy mộhklxt chúnftut.” Phan Lêjkckuagin bìiytxnh tĩsdzmnh nódnrmi.

Nhan Lạjkckc Y làmtrbm sao códnrm thểrydj từabzd chốpdeqi đemtzưuagiyypcc nữziwba, côgkuo khôgkuong thểrydjgkuoiytxnh nhưuagi vậbqphy, cho nêjkckn đemtzàmtrbnh trảrcrm lờezgvi: “Đamxpưuagiyypcc, tốpdeqi nay em sẽlnmb vềtqjt…”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.