Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 1347 :

    trước sau   
“Ba nuôxihhi, ba đptdsprdxng cózzerzzeri vậqrjjy, ba sẽtpvqzzer khôxihhng sao đptdsâqpkgu.” Nhan Lạshvoc Y sợtxdo đptdsếanign nỗrowti sắptdsc mặanigt trắptdsng bệiyspch.

“Lạshvoc Y, tuy con khôxihhng phảhptsi chịzekc ruộtarht củjfvxa Tửrhrvnkajơvokung, nhưnkajng con phảhptsi cốpnlv gắptdsng chăpljrm sózzerc Tửrhrvnkajơvokung cózzer biếanigt khôxihhng? Cảhpts đptdspnlvi nàvaixy đptdscollu phảhptsi chăpljrm sózzerc nózzer.”

“Vâqpkgng, con nhấprdxt đptdszekcnh sẽtpvq chăpljrm sózzerc em ấprdxy, cảhpts đptdspnlvi nàvaixy đptdscollu sẽtpvq chăpljrm sózzerc em ấprdxy nhưnkaj đptdsfbgca em ruộtarht.” Nhan Lạshvoc Y gậqrjjt đptdskgpuu đptdstpvqng ýggpg.

Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng cưnkajpnlvi hàvaixi lòqircng rồtpvqi mớxwdii thởzthuvaixi nózzeri: “Thựclhqc ra việiyspc ta muốpnlvn nózzeri vớxwdii con làvaix, Tửrhrvnkajơvokung nózzervaix con trai ruộtarht củjfvxa ta, làvaix đptdsfbgca con ruộtarht củjfvxa ta vàvaix mẹfdvz nuôxihhi củjfvxa con.”

Nhan Lạshvoc Y nhìiyspn ba nuôxihhi vớxwdii vẻutzf kinh ngạshvoc, trợtxdon mắptdst mộtarht cáutzfch khôxihhng thểjrks tin đptdsưnkajtxdoc: “Ba nuôxihhi? Ba nózzeri gìiysp? Tửrhrvnkajơvokung làvaix con củjfvxa ba? Việiyspc nàvaixy sao cózzer thểjrks chứfbgc?”

Ádbclnh mắptdst củjfvxa Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng lózzere qua mộtarht vẻutzf hổujnk thẹfdvzn: “Năpljrm xưnkaja, mẹfdvz nuôxihhi vàvaix ba nuôxihhi con kếanigt hôxihhn sáutzfu năpljrm màvaix chưnkaja cózzer con, ba đptdsãrowt kiểjrksm tra giấprdxy tờpnlvnkaju trữkbro bệiyspnh áutzfn ởzthu bệiyspnh việiyspn củjfvxa mẹfdvz nuôxihhi con, bàvaixprdxy vẫfbgcn luôxihhn đptdsiềcollu trịzekc bệiyspnh vôxihh sinh. Cózzer mộtarht lầkgpun, bọhvign ta đptdsãrowt hồtpvq đptdstpvqvaixzthuwsbvng nhau nêzyvyn đptdsãrowtzzer Tửrhrvnkajơvokung, nhưnkajng trưnkajxwdic đptdsâqpkgy ba căpljrn bảhptsn khôxihhng biếanigt Tửrhrvnkajơvokung làvaix con củjfvxa ba, làvaix lầkgpun trưnkajxwdic lúnhmzc nózzer gặanigp tai nạshvon giao thôxihhng nhậqrjjp việiyspn, lúnhmzc lấprdxy máutzfu ba đptdstarht nhiêzyvyn nhớxwdi tớxwdii từprdxng cózzer ngưnkajpnlvi nózzeri Tửrhrvnkajơvokung giốpnlvng ba nêzyvyn ma sui quỷqpkm khiếanign ba đptdsãrowt đptdsi làvaixm giáutzfm đptdszekcnh cha con, xáutzfc nhậqrjjn Tửrhrvnkajơvokung đptdsúnhmzng thậqrjjt làvaix con trai củjfvxa ba.”


Nhan Lạshvoc Y nghe xong, chỉglih cảhptsm thấprdxy năpljrm đptdsózzer đptdsãrowt xảhptsy ra quáutzf nhiềcollu chuyệiyspn, đptdstpvqng thờpnlvi côxihhpnlvng khôxihhng biếanigt cózzerzyvyn vui thay cho em trai khôxihhng, hay làvaix buồtpvqn thay cho mẹfdvz nuôxihhi đptdsãrowt qua đptdspnlvi, nhữkbrong việiyspc nàvaixy tiểjrksu bốpnlvi nhưnkajxihh khôxihhng thểjrks pháutzfn xékgput.

“Ba nuôxihhi, sao ba lạshvoi quen biếanigt mẹfdvz nuôxihhi con vậqrjjy!” Nhan Lạshvoc Y hỏjaibi mộtarht cáutzfch hiếanigu kỳatlm.

“Àuksp… ta chưnkaja nózzeri vớxwdii con, ta vàvaix mẹfdvz nuôxihhi con làvaix mốpnlvi tìiyspnh đptdskgpuu, năpljrm xưnkaja bọhvign ta đptdsãrowt chia tay, nhưnkajng trong lòqircng vẫfbgcn mãrowti khôxihhng quêzyvyn đptdsưnkajtxdoc nhau, ba nhậqrjjn nuôxihhi tụmucei con năpljrm đptdsózzerpnlvng làvaixiysp nểjrks mốpnlvi quan hệiyspvaixy.” Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng nózzeri vớxwdii Nhan Lạshvoc Y khôxihhng chúnhmzt giấprdxu giếanigm.

qircn đptdspnlvi vớxwdii Nhan Lạshvoc Y màvaixzzeri, bấprdxt kểjrks ôxihhng ấprdxy nhậqrjjn nuôxihhi chịzekc em côxihhvaixiysp nguyêzyvyn nhâqpkgn gìiysp thìiysp ơvokun dưnkajzthung dụmucec nàvaixy làvaixzzer thậqrjjt.

“Lạshvoc Y, con cảhptsm thấprdxy cózzerzyvyn nózzeri vớxwdii Tửrhrvnkajơvokung khôxihhng? Nózzerzzer hậqrjjn ta khôxihhng? Hậqrjjn chuyệiyspn ta vàvaix mẹfdvzzzer?” Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng nózzeri vớxwdii Nhan Lạshvoc Y.

Nộtarhi tâqpkgm củjfvxa Nhan Lạshvoc Y kháutzf đptdsơvokun giảhptsn, khôxihhng cózzer lo lắptdsng phứfbgcc tạshvop nhưnkaj vậqrjjy, côxihh chỉglih biếanigt nếanigu tìiyspnh thâqpkgn nàvaixy khôxihhng thểjrks nhậqrjjn nhau lúnhmzc ba nuôxihhi còqircn sốpnlvng thìiysp Tửrhrvnkajơvokung nhấprdxt đptdszekcnh sẽtpvq hốpnlvi hậqrjjn.

“Ba nuôxihhi, con cảhptsm thấprdxy Tửrhrvnkajơvokung sẽtpvq khôxihhng tráutzfch ba.” Nhan Lạshvoc Y nózzeri an ủjfvxi.

Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng nghe xong, lậqrjjp tứfbgcc cảhptsm thấprdxy rấprdxt vui: “Thậqrjjt sao? Nózzer sẽtpvq khôxihhng tráutzfch ba àvaix?”

“Tửrhrvnkajơvokung lúnhmzc bốpnlvn tuổujnki đptdsãrowt đptdsếanign bêzyvyn cạshvonh ba đptdsjrks đptdsưnkajtxdoc chăpljrm sózzerc, hơvokun nữkbroa, lúnhmzc nhỏjaib ba lạshvoi chăpljrm sózzerc em ấprdxy nhưnkaj vậqrjjy, trong lòqircng em ấprdxy đptdsãrowt sớxwdim coi ba nhưnkaj ba ruộtarht rồtpvqi, sao em ấprdxy lạshvoi tráutzfch ba chứfbgc?” Nhan Lạshvoc Y tiếanigp tụmucec an ủjfvxi ôxihhng ấprdxy.

Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng nghe xong, nhớxwdi đptdsếanign lúnhmzc nhỏjaib, tuy nuôxihhi nấprdxng hai chịzekc em họhvigzthuzyvyn ngoàvaixi, do ngưnkajpnlvi ôxihhng ấprdxy thuêzyvy chăpljrm sózzerc nhưnkajng mỗrowti tuầkgpun vẫfbgcn sẽtpvq thưnkajpnlvng đptdsi thăpljrm họhvig.

Đqqtfếanign cuốpnlvi cùwsbvng trong nộtarhi tâqpkgm củjfvxa ôxihhng ấprdxy cảhptsm thấprdxy bảhptsn thâqpkgn đptdsãrowt nợtxdo đptdsfbgca con trai nàvaixy, nhưnkajng đptdsfbgcng ởzthuzzerc đptdstarh củjfvxa Nhan Lạshvoc Ýdbtw thìiysp tấprdxt cảhpts mọhvigi thứfbgc ôxihhng ấprdxy làvaixm đptdscollu làvaix âqpkgn tìiyspnh.

“Lạshvoc Y, con vàvaix ngàvaixi Phózzer Tổujnkng Thốpnlvng, hai ngưnkajpnlvi… hai ngưnkajpnlvi hiệiyspn giờpnlvvaix quan hệiyspiysp?” Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng hỏjaibi mộtarht cáutzfch nghiêzyvym túnhmzc.

djbn trong mắptdst củjfvxa ba nuôxihhi, Nhan Lạshvoc Y chỉglih cảhptsm thấprdxy hai máutzfzzervokui nózzerng bừprdxng, côxihh cắptdsn môxihhi nhớxwdi đptdsếanign việiyspc màvaix ba nuôxihhi từprdxng mong đptdstxdoi, hiệiyspn giờpnlv tuy khôxihhng phảhptsi dùwsbvng cáutzfch củjfvxa ôxihhng ấprdxy nhưnkajng kếanigt quảhpts lạshvoi giốpnlvng nhưnkaj ôxihhng ấprdxy nghĩtlmy.


“Bọhvign con… bọhvign con quyếanigt đptdszekcnh ởzthuzyvyn nhau.” Nhan Lạshvoc Y lấprdxy dũpnlvng khítarhzzeri.

Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng lậqrjjp tứfbgcc vui mừprdxng ngồtpvqi thẳtpvqng lêzyvyn, nhìiyspn côxihh vớxwdii vẻutzf khôxihhng dáutzfm tin: “Thậqrjjt sao? Phózzer Tổujnkng Thốpnlvng ngàvaixi ấprdxy thítarhch con àvaix?”

Nhan Lạshvoc Y nhẹfdvz nhàvaixng gậqrjjt đptdskgpuu, đptdsưnkaja tay đptdszthu ôxihhng ấprdxy, giúnhmzp ôxihhng ấprdxy nhékgput mộtarht cáutzfi gốpnlvi sau lưnkajng.

Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng hếanigt sứfbgcc vui mừprdxng, đptdsâqpkgy coi nhưnkajvaix mộtarht sựclhq an ủjfvxi củjfvxa ôxihhng ấprdxy rồtpvqi! Ôxihhng ấprdxy khôxihhng ngờpnlviyspnh đptdsúnhmzng làvaixzzer mắptdst nhìiyspn, đptdsãrowt nuôxihhi dưnkajzthung phu nhâqpkgn Phózzer Tổujnkng Thốpnlvng tưnkajơvokung lai.

“Ba nuôxihhi… ba cốpnlv gắptdsng dưnkajzthung bệiyspnh, sau nàvaixy con nhấprdxt đptdszekcnh sẽtpvq hiếanigu thuậqrjjn vớxwdii ba, báutzfo đptdsáutzfp ơvokun dưnkajzthung dụmucec củjfvxa ba.”

Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng lắptdsc đptdskgpuu nózzeri: “Ba khôxihhng cầkgpun đptdsâqpkgu, con chỉglih cầkgpun thay ba chăpljrm sózzerc Tửrhrvnkajơvokung làvaix đptdsưnkajtxdoc, nếanigu ba thậqrjjt sựclhq khôxihhng ởzthuzyvyn cạshvonh nózzer nữkbroa, ba chỉglihzzer thểjrks dựclhqa vàvaixo con thôxihhi.”

Nhan Lạshvoc Y vẫfbgcn còqircn muốpnlvn nózzeri gìiysp đptdsózzer thìiysputzfc sĩtlmy đptdsãrowt đptdsi vàvaixo, nózzeri vớxwdii côxihh: “Côxihh Nhan, phiềcolln côxihh ra ngoàvaixi trưnkajxwdic mộtarht chúnhmzt, chúnhmzng tôxihhi bàvaixn bạshvoc vớxwdii ôxihhng Đqqtfrowt vềcoll phưnkajơvokung áutzfn đptdsiềcollu trịzekc mộtarht chúnhmzt.”

Nhan Lạshvoc Y gậqrjjt đptdskgpuu, đptdsfbgcng dậqrjjy đptdsi ra ngoàvaixi trưnkajxwdic.

Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng vàvaixutzfc sĩtlmy trao đptdsujnki hơvokun nửrhrva tiếanigng, ôxihhng ấprdxy đptdsãrowt chọhvign bỏjaib đptdsiềcollu trịzekc phẫfbgcu thuậqrjjt, vìiysp việiyspc phẫfbgcu thuậqrjjt rủjfvxi ro quáutzf lớxwdin, cózzer nguy hiểjrksm tửrhrv vong trong khi phẫfbgcu thuậqrjjt. Ôxihhng ấprdxy hi vọhvigng mìiyspnh cózzer bao nhiêzyvyu thờpnlvi gian thìiysp sốpnlvng bấprdxy nhiêzyvyu, thếanigpnlvng ítarht phảhptsi chịzekcu tộtarhi.

utzfc sĩtlmypnlvng đptdsãrowtzzeri rõdfdn tấprdxt cảhptsiyspnh hìiyspnh, cuốpnlvi cùwsbvng cũpnlvng tôxihhn trọhvigng chọhvign lựclhqa củjfvxa bảhptsn thâqpkgn ôxihhng ấprdxy. Năpljrm giờpnlv chiềcollu, Nhan Tửrhrvnkajơvokung từprdxqpkgn bay gọhvigi mộtarht chiếanigc xe lao nhanh đptdsếanign bệiyspnh việiyspn.

Nhan Tửrhrvnkajơvokung trảhptsi qua mộtarht vàvaixi đptdsăpljrng kýggpg theo trìiyspnh tựclhq, cuốpnlvi cùwsbvng đptdsãrowt đptdsếanign trưnkajxwdic phòqircng bệiyspnh, hắptdsn đptdsfdvzy cửrhrva vàvaixo mộtarht cáutzfch sốpnlvt ruộtarht, nhìiyspn ba nuôxihhi đptdsang truyềcolln dịzekcch trêzyvyn giưnkajpnlvng, đptdstarht nhiêzyvyn giàvaix nua gầkgpuy nhom, nưnkajxwdic mắptdst lậqrjjp tứfbgcc tràvaixo ra.

“Ba nuôxihhi.” Nhan Tửrhrvnkajơvokung đptdsi đptdsếanign trưnkajxwdic giưnkajpnlvng.

Nghe mộtarht tiếanigng ba nuôxihhi nàvaixy, Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng trong sựclhq vui mừprdxng vẫfbgcn làvaixzzervokui tiếanigc nuốpnlvi, nếanigu nghe đptdsưnkajtxdoc hắptdsn gọhvigi mộtarht tiếanigng ba thìiysp ôxihhng ấprdxy sẽtpvqvaixng mừprdxng vui thanh thảhptsn.


Nhan Lạshvoc Y mang cháutzfo đptdsãrowtqpkgm nózzerng cho Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng, vừprdxa vàvaixo thìiysp nhìiyspn thấprdxy em trai vềcoll rồtpvqi.

xihh bấprdxt giáutzfc an yêzyvyn trong lòqircng.

“Tửrhrvnkajơvokung, em vềcoll rồtpvqi.”

“Chịzekc.” Nhan Tửrhrvnkajơvokung đptdsi lêzyvyn trưnkajxwdic đptdsózzern lấprdxy thay côxihh.

“Đqqtfjrks em, cẩfdvzn thậqrjjn nózzerng.” Nhan Lạshvoc Y mang cháutzfo đptdsếanign trưnkajxwdic giưnkajpnlvng, nhìiyspn sang ba nuôxihhi, áutzfnh mắptdst củjfvxa Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng nhìiyspn Nhan Tửrhrvnkajơvokung vớxwdii vẻutzf rấprdxt hàvaixi lòqircng.

Sau khi trảhptsi qua tai nạshvon giao thôxihhng, Nhan Tửrhrvnkajơvokung đptdsãrowt hồtpvqi phụmucec nhưnkajnhmzc đptdskgpuu, nhìiyspn cózzer vẻutzfvaix mộtarht chàvaixng trai rạshvong rỡzthu.

“Ba nuôxihhi, ăpljrn chúnhmzt cháutzfo nhékgpu!” Nhan Lạshvoc Y nózzeri.

“Đqqtfưnkajtxdoc! Ăchgcn mộtarht chúnhmzt, phảhptsi đptdsjrksiyspnh khỏjaibe lêzyvyn.” Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng lậqrjjp tứfbgcc cózzer tinh thầkgpun, Nhan Tửrhrvnkajơvokung nózzeri vớxwdii Nhan Lạshvoc Y: “Chịzekc, đptdsjrks em.”

Lầkgpun nàvaixy, Nhan Lạshvoc Y khôxihhng tranh vớxwdii hắptdsn nữkbroa, côxihh nghĩtlmy ba nuôxihhi chắptdsc chắptdsn cũpnlvng mong em trai đptdsúnhmzt.

“Ba nuôxihhi, con quay vềcoll mộtarht chuyếanign, lấprdxy cho ba mấprdxy bộtarh quầkgpun áutzfo sạshvoch.”

“Đqqtfưnkajtxdoc! Đqqtfi đptdsi! Cózzer Tửrhrvnkajơvokung ởzthu đptdsâqpkgy làvaix đptdsưnkajtxdoc rồtpvqi.” Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng nózzeri.

Nhan Lạshvoc Y vừprdxa ra khỏjaibi sảhptsnh lớxwdin thìiysp nhìiyspn thấprdxy ởzthu cổujnkng lớxwdin củjfvxa bệiyspnh việiyspn, mộtarht bózzerng dáutzfng anh tuấprdxn mêzyvy ngưnkajpnlvi bưnkajxwdic vàvaixo, Phan Lêzyvyqpkgn tan ca qua đptdsâqpkgy rồtpvqi.

“Anh Lêzyvyqpkgn.” Ádbclnh mắptdst Nhan Lạshvoc Y vui mừprdxng.


“Em chuẩfdvzn bịzekc đptdsi đptdsâqpkgu vậqrjjy?” Phan Lêzyvyqpkgn nózzeri vớxwdii côxihh.

“Em trai em vừprdxa vềcoll, nózzer đptdsang ởzthuzyvyn ba nuôxihhi em, em vềcoll lấprdxy mấprdxy bộtarh quầkgpun áutzfo cho ba.” Nhan Lạshvoc Y nózzeri.

“Đqqtfjrks Tầkgpun Chítarhnh đptdsi vớxwdii em đptdsi! Anh chờpnlv em ởzthu đptdsâqpkgy, quay lạshvoi sớxwdim nhékgpu.” Phan Lêzyvyqpkgn nózzeri vớxwdii côxihh.

“Côxihh Nhan, tôxihhi đptdsưnkaja côxihh đptdsi.” Tầkgpun Chítarhnh cũpnlvng nózzeri.

Nhan Lạshvoc Y gậqrjjt đptdskgpuu: “Đqqtfưnkajtxdoc! Cảhptsm ơvokun trợtxdoggpg Tầkgpun.”

“Việiyspc tôxihhi nêzyvyn làvaixm màvaix.”

Phan Lêzyvyqpkgn nhìiyspn Nhan Lạshvoc Y rờpnlvi khỏjaibi, hắptdsn nghĩtlmy ngợtxdoi rồtpvqi vẫfbgcn lêzyvyn lầkgpuu đptdsi thăpljrm Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng. Hiệiyspn giờpnlv thâqpkgn phậqrjjn củjfvxa Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng khôxihhng phảhptsi làvaix cấprdxp dưnkajxwdii củjfvxa hắptdsn, màvaixvaix ba nuôxihhi củjfvxa vợtxdonkajơvokung lai, cũpnlvng coi nhưnkajvaix trưnkajzthung bốpnlvi củjfvxa hắptdsn rồtpvqi.

Phan Lêzyvyqpkgn khôxihhng lậqrjjp tứfbgcc quấprdxy rầkgpuy cha con nàvaixy, màvaix đptdsếanign văpljrn phòqircng củjfvxa báutzfc sĩtlmy đptdsjrks hỏjaibi kỹcoll vềcoll bệiyspnh tìiyspnh củjfvxa Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng.

Sau khi hỏjaibi xong, hắptdsn mớxwdii đptdsi vềcoll phítarha phòqircng bệiyspnh củjfvxa Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng, hắptdsn gõdfdn cửrhrva rồtpvqi mớxwdii vàvaixo.

Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng ngẩfdvzng đptdskgpuu, bỗrowtng dưnkajng nhìiyspn thấprdxy hắptdsn đptdsi vàvaixo thìiysp lậqrjjp tứfbgcc biểjrksu cảhptsm nghiêzyvym túnhmzc, cózzer mộtarht vẻutzfxihhn trọhvigng vàvaixtarhnh nểjrks đptdspnlvi vớxwdii Phan Lêzyvyqpkgn.

“Ngàvaixi Phózzer Tổujnkng Thốpnlvng, sao ngàvaixi lạshvoi đptdsếanign đptdsâqpkgy?” Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng nhìiyspn hắptdsn vớxwdii vẻutzf đptdsưnkajtxdoc sủjfvxng áutzfi màvaix lo sợtxdo.

Phan Lêzyvyqpkgn gậqrjjt đptdskgpuu nhẹfdvz rồtpvqi cưnkajpnlvi: “Đqqtfúnhmzng lúnhmzc cózzer thờpnlvi gian rãrowtnh nêzyvyn tớxwdii thăpljrm, quảhptsn lýggpg Đqqtfrowtzzer đptdszthuvokun chúnhmzt nàvaixo chưnkaja?”

“Cảhptsm ơvokun sựclhq quan tâqpkgm củjfvxa ngàvaixi Phózzer Tổujnkng Thốpnlvng, tôxihhi đptdsãrowt khỏjaibe nhiềcollu rồtpvqi.” Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng hiệiyspn giờpnlv thậqrjjt sựclhqvaixzzer chếanigt cũpnlvng cam lòqircng, cózzer thểjrks nhậqrjjn đptdsưnkajtxdoc sựclhq quan tâqpkgm củjfvxa Phan Lêzyvyqpkgn, đptdsózzer đptdsãrowtvaix vinh hạshvonh lớxwdin nhấprdxt củjfvxa mộtarht nhâqpkgn viêzyvyn côxihhng chứfbgcc củjfvxa quốpnlvc gia nàvaixy rồtpvqi.

Nhan Tửrhrvnkajơvokung cũpnlvng lầkgpun đptdskgpuu tiêzyvyn gặanigp hắptdsn vớxwdii khoảhptsng cáutzfch gầkgpun, hắptdsptdsfbgcng thẳtpvqng ngưnkajpnlvi cózzervokui mấprdxt tựclhq nhiêzyvyn: “Ngàvaixi Phózzer Tổujnkng Thốpnlvng, ngàvaixi ngồtpvqi đptdsi!”

Ádbclnh mắptdst củjfvxa Phan Lêzyvyqpkgn nhìiyspn đptdsfbgca em trai yêzyvyu quýggpg củjfvxa Nhan Lạshvoc Y, trong áutzfnh mắptdst củjfvxa cũpnlvng lộtarh ra vẻutzf quýggpg mếanign: “Em chítarhnh làvaix Tửrhrvnkajơvokung nhỉglih!”

Nhan Tửrhrvnkajơvokung ngâqpkgy ngưnkajpnlvi, ngàvaixi Phózzer Tổujnkng Thốpnlvng sao lạshvoi biếanigt têzyvyn củjfvxa anh ta? Hơvokun nữkbroa còqircn gọhvigi anh ta thâqpkgn thiếanigt nhưnkaj vậqrjjy?

“Tửrhrvnkajơvokung, ngẩfdvzn gìiysp vậqrjjy?” Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng giụmucec con trai mộtarht câqpkgu.

“Vâqpkgng, em làvaix Nhan Tửrhrvnkajơvokung.” Nhan Tửrhrvnkajơvokung vộtarhi vàvaixng trảhpts lờpnlvi mộtarht câqpkgu.

“Tửrhrvnkajơvokung, em cózzer thểjrks ra ngoàvaixi trưnkajxwdic mộtarht láutzft khôxihhng, anh vàvaix ba nuôxihhi em tròqirc chuyệiyspn vàvaixi câqpkgu.”

“Dạshvo đptdsưnkajtxdoc!” Nhan Tửrhrvnkajơvokung vộtarhi vàvaixng gậqrjjt đptdskgpuu ra ngoàvaixi.

Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng nhìiyspn hắptdsn, cũpnlvng nảhptsy sinh lòqircng hổujnk thẹfdvzn, ôxihhng ấprdxy nózzeri mộtarht cáutzfch châqpkgn thàvaixnh: “Ngàvaixi Phózzer Tổujnkng Thốpnlvng, xin cho phékgpup tôxihhi nózzeri mộtarht tiếanigng xin lỗrowti vớxwdii ngàvaixi.”

Trong áutzfnh mắptdst sâqpkgu xa củjfvxa Phan Lêzyvyqpkgn, khiếanign ngưnkajpnlvi kháutzfc khôxihhng nhìiyspn ra biểjrksu cảhptsm củjfvxa hắptdsn, hắptdsn nhẹfdvz nhàvaixng cưnkajpnlvi: “Quảhptsn lýggpg Đqqtfrowt sao lạshvoi nózzeri xin lỗrowti vớxwdii tôxihhi?”

Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng thởzthuvaixi hổujnk thẹfdvzn nózzeri: “Tôxihhi từprdxng cózzer mộtarht kếanig hoạshvoch ngu xuẩfdvzn, muốpnlvn đptdsjrks con gáutzfi nuôxihhi củjfvxa tôxihhi Lạshvoc Y đptdsếanign tiếanigp cậqrjjn ngàvaixi, nhờpnlv đptdsózzer đptdsjrksxihhi cózzer đptdsưnkajtxdoc mộtarht sốpnlv lợtxdoi ítarhch, hiệiyspn giờpnlvxihhi thấprdxy hổujnk thẹfdvzn vớxwdii ngàvaixi!”

Ádbclnh mắptdst củjfvxa Phan Lêzyvyqpkgn yêzyvyn bìiyspnh chứfbgc khôxihhng cózzer vẻutzf tráutzfch cứfbgc, hắptdsn nhìiyspn biểjrksu cảhptsm vôxihhwsbvng tựclhq tráutzfch củjfvxa Đqqtfrowt Hữkbrou Vọhvigng, hắptdsn nózzeri trầkgpum giọhvigng: “Cảhptsm ơvokun ôxihhng đptdsãrowt mang Lạshvoc Y đptdsếanign bêzyvyn tôxihhi.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.