Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình

Chương 89 : Mạnh Hùng mất đi lý trí

    trước sau   
Nghe Lôqtaji Lạxdbfc Thiêwukzn nóhjlfi vậbcwfy trong lòvubong Mạxdbfnh Hùfovfng khôqtajng biếpjsgt vìuppl sao lạxdbfi cóhjlf dựxopm cảeuiim bấghmzt lànpibnh.

Anh cũxcdjng biếpjsgt vếpjsgt thưarstơphslng củhueba Kiềtbsfu Nhi khôqtajng nguy hiểzauzm đjmyiếpjsgn títbsfnh mạxdbfng.

Nhưarstng khi nhìuppln thấghmzy sắetjhc mặxopmt củhueba côqtaj,

trong lòvubong anh cảeuiim giátmarc bồahmhn chồahmhn khôqtajng yêwukzn.

Đhanbúizfqng! anh lo sợdsno.

Mạxdbfnh Hùfovfng anh chưarsta từeuiing sợdsno đjmyiiềtbsfu gìuppl.


fovf đjmyiommung trong hoànpibn cảeuiinh mưarsta bơphslm bãqlfto đjmyixdbfn, sắetjhc mặxopmt củhueba Mạxdbfnh Hùfovfng cũxcdjng khôqtajng thay đjmyiilkfi.

Sựxopm trầczlkm tĩpjsgnh quảeuii quyếpjsgt cùfovfng vớilkfi sựxopmtmarng suốupplt củhueba anh khôqtajng hềtbsf lay đjmyisrycng.

Nhưarstng hôqtajm nay, khi đjmyiuppli diệjnkin vớilkfi sắetjhc mặxopmt nhợdsnot nhạxdbft khôqtajng sứommuc sốupplng củhueba Kiềtbsfu Nhi.

Mạxdbfnh Hùfovfng thậbcwft sựxopm sợdsno, anh sợdsno anh sẽdzho mấghmzt đjmyii côqtaj.

Mạxdbfnh Hùfovfng đjmyiommung ngồahmhi khôqtajng yêwukzn, átmarnh mắetjht thâezlmm sâezlmu củhueba anh dátmarn lêwukzn ngọsssen đjmyièyylzn mànpibu đjmyissse trưarstilkfc cửkrfba phòvubong.

Mạxdbfnh Hùfovfng ưarstu sầczlku ngồahmhi xuốupplng ghếpjsg, tay anh bấghmzt lựxopmc luồahmhn vànpibo mátmari tóhjlfc mànpibu rưarstdsnou đjmyissse củhueba mìupplnh.

Phạxdbfm Tuyếpjsgt lo lắetjhng néjmyip vànpibo lòvubong ngựxopmc củhueba Kiềtbsfu Nhấghmzt Phànpibm mànpib khóhjlfc.

npib chỉjhjrhjlf mộsryct đjmyiommua con gátmari nànpiby thôqtaji, Kiềtbsfu Nhi lànpibtbsfn mạxdbfng củhueba bànpibnpib Kiềtbsfu Nhấghmzt Phànpibm.

npib tuyệjnkit đjmyiuppli khôqtajng đjmyizauz Kiềtbsfu Nhi xảeuiiy ra chuyệjnkin đjmyiưarstdsnoc.

izfqc nànpiby Kiềtbsfu Nhấghmzt Phànpibm vànpib Phạxdbfm Tuyếpjsgt đjmyiiềtbsfu nhìuppln vànpibo ngưarstxdbfi thanh niêwukzn, mànpib con gátmari họssse đjmyiãqlft khôqtajng tiếpjsgt dùfovfng mạxdbfng sốupplng củhueba mìupplnh đjmyizauz bảeuiio vệjnki.

Mạxdbfnh Hùfovfng khôqtajng còvubon dátmarng vẻwrhj củhueba mộsryct thủhuebpjsgnh tànpibn khóhjlfc lạxdbfnh lùfovfng, hay mộsryct ngưarstxdbfi tựxopm tin vànpibtmar đjmyixdbfo.

Trưarstilkfc mặxopmt họsssenpib mộsryct ngưarstxdbfi thanh niêwukzn, đjmyiang ngồahmhi chátmarn nảeuiin vớilkfi tâezlmm trạxdbfng buồahmhn phiềtbsfn lo lắetjhng.

Trêwukzn gưarstơphslng mặxopmt anh hiệjnkin lêwukzn sựxopm đjmyiau sóhjlft cùfovfng vớilkfi tựxopm trátmarch.


Đhanbsryct nhiêwukzn cửkrfba phòvubong phẫeynlu thuậbcwft bậbcwft mởliyx ra, Du Tấghmzn vớilkfi néjmyit mặxopmt lo lắetjhng vộsryci vãqlftarstilkfc ra ngoànpibi.

Mạxdbfnh Hùfovfng hoảeuiing hốupplt nắetjhm chặxopmt cátmarnh tay củhueba Du Tấghmzn, giọssseng nóhjlfi run run củhueba Mạxdbfnh Hùfovfng vang lêwukzn.

“Đhanbãqlft xảeuiiy ra chuyệjnkin gìuppl?”

Khôqtajng thấghmzy Du Tấghmzn trảeuii lờxdbfi, Mạxdbfnh Hùfovfng nôqtajn nóhjlfng quátmart lêwukzn.

“Mau nóhjlfi!”

Giọssseng nóhjlfi tứommuc giậbcwfn củhueba Mạxdbfnh Hùfovfng lànpibm Du Tấghmzn phâezlmn vâezlmn.

“Vếpjsgt thưarstơphslng trêwukzn vai củhueba Kiềtbsfu Nhi tôqtaji đjmyiãqlft xửkrfblvgb xong, nhưarstng vìuppl sứommuc khỏsssee củhueba Kiềtbsfu Nhi rấghmzt yếpjsgu vànpib bịxkte mấghmzt mátmaru qua nhiềtbsfu nêwukzn sẽdzhoqtajn mêwukz mộsryct thờxdbfi gian, nhưarstng mànpib......”

hjlfi đjmyiếpjsgn đjmyiâezlmy sắetjhc mặxopmt Du Tấghmzn đjmyisryct nhiêwukzn trầczlkm xuốupplng khôqtajng nóhjlfi gìuppl nữgmwwa.

Nghe Du Tấghmzn nóhjlfi vậbcwfy trong lòvubong củhueba tấghmzt cảeuii mọsssei ngưarstxdbfi mớilkfi thởliyx phànpibo nhẹxopm nhõdvtsm.

Nhưarstng Mạxdbfnh Hùfovfng cảeuiim giátmarc cóhjlf chuyếpjsgn gìuppl đjmyióhjlf khôqtajng ổilkfn.

Anh nhìuppln Du Tấghmzn vớilkfi átmarnh mắetjht muốuppln giếpjsgt ngưarstxdbfi.

“Cóhjlf chuyệjnkin gìuppl, cậbcwfu nóhjlfi mau.”

Mạxdbfnh Hùfovfng giậbcwfn đjmyiếpjsgn xanh cảeuii mặxopmt, cóhjlf chuyệjnkin gìupplnpib Du Tấghmzn lạxdbfi khóhjlf mởliyx miệjnking nhưarst vậbcwfy.


“Tạxdbfi sao cậbcwfu lạxdbfi, đjmyizauz Kiềtbsfu Nhi mang thai?”

Mạxdbfnh Hùfovfng nghe Du Tấghmzn nóhjlfi vậbcwfy, trong lòvubong khôqtajng khỏsssei vui mừeuiing.

Nụhhcmarstxdbfi rạxdbfng rỡxopm chứommua đjmyixopmng biếpjsgt bao hạxdbfnh phúizfqc hiệjnkin trêwukzn mặxopmt củhueba anh.

Trong lòvubong Mạxdbfnh Hùfovfng cảeuiim giátmarc hạxdbfnh phúizfqc vôqtajfovfng.

“Đhanbãqlft bao lâezlmu rồahmhi?”

Giọssseng nóhjlfi trànpibn ngậbcwfp hạxdbfnh phúizfqc củhueba Mạxdbfnh Hùfovfng vang lêwukzn.

Du Tấghmzn nhìuppln thấghmzy Mạxdbfnh Hùfovfng vui vẻwrhj nhưarst vậbcwfy, trong átmarnh mắetjht anh hiệjnkin lêwukzn tia u átmarm.

“Đhanbãqlft đjmyiưarstdsnoc 5 tuầczlkn rồahmhi.”

Du Tấghmzn dùfovfng giọssseng đjmyiczlky khóhjlf xửkrfbhjlfi.

Trìupplnh Lam đjmyiommung bêwukzn cạxdbfnh quan sátmart Mạxdbfnh Hùfovfng vànpib Du Tấghmzn.

qtaj nghe đjmyiưarstdsnoc sựxopm khóhjlf xửkrfb trong lờxdbfi nóhjlfi củhueba Du Tấghmzn.

Mạxdbfnh Hùfovfng vìuppl quátmar vui mừeuiing nêwukzn khôqtajng phátmart hiệjnkin ra sựxopm khátmarc thưarstxdbfng nànpiby.

Du Tấghmzn lấghmzy hếpjsgt dũxcdjng khítbsf củhueba mìupplnh đjmyizauz chấghmzt vấghmzn Mạxdbfnh Hùfovfng.


“Tạxdbfi sao cậbcwfu lạxdbfi đjmyizauz Kiềtbsfu Nhi mang thai, vớilkfi tìupplnh trạxdbfng sứommuc khỏsssee củhueba Kiềtbsfu Nhi hiệjnkin giờxdbf.

qtaji đjmyiãqlft bảeuiio em ấghmzy khôqtajng đjmyiưarstdsnoc mang thai rồahmhi.”

Nghe Du Tấghmzn nóhjlfi vậbcwfy trong lòvubong Mạxdbfnh Hùfovfng chợdsnot lạxdbfnh nhưarstcssgng.

Cặxopmp mắetjht chứommua đjmyixopmng trùfovfng trùfovfng nguy hiểzauzm củhueba Mạxdbfnh Hùfovfng nhìuppln thẳvsefng vànpibo Du Tấghmzn nóhjlfi.

“Ýcvmt củhueba cậbcwfu lànpibuppl?”

Mạxdbfnh Hùfovfng dùfovfng giọssseng băcssgng lãqlftnh hỏsssei Du Tấghmzn.

Du Tấghmzn nhìuppln thấghmzy phảeuiin ứommung củhueba Mạxdbfnh Hùfovfng, liềtbsfn biếpjsgt Kiềtbsfu Nhi chưarsta nóhjlfi vớilkfi anh vềtbsfcssgn bệjnkinh củhueba mìupplnh.

Du Tấghmzn tay đjmyiang đjmyizauzwukzn hôqtajng củhueba mìupplnh chợdsnot nắetjhm chặxopmt lạxdbfi.

“Kiềtbsfu Nhi em hạxdbfi chếpjsgt anh rồahmhi.”

Trong lòvubong Du Tấghmzn thầczlkm nghĩpjsg, chếpjsgt thìuppl chếpjsgt dùfovf sao chuyệjnkin nànpiby cũxcdjng khôqtajng thểzauz giấghmzu Mạxdbfnh Hùfovfng đjmyiưarstdsnoc nữgmwwa.

“Kiềtbsfu Nhi bịxkte bệjnkinh hẹxopmp hỡxopm van tim 2 látmar, tôqtaji đjmyiãqlfthjlfi vớilkfi Kiềtbsfu Nhi lànpib bệjnkinh tìupplnh củhueba em ấghmzy rấghmzt nguy hiểzauzm.

Khôqtajng nêwukzn đjmyizauzupplnh mang thai nếpjsgu khôqtajng, sẽdzho nguy hiểzauzm đjmyiếpjsgn títbsfnh mạxdbfng củhueba em ấghmzy vànpibtbsfnh mạxdbfng củhueba đjmyiommua béjmyi.”

izfqc nànpiby sắetjhc mặxopmt củhueba Mạxdbfnh Hùfovfng còvubon khủhuebng khiếpjsgp hơphsln cảeuii quỷygcz Satan, cặxopmp mắetjht vìuppl phẫeynln nộsrycnpib hiệjnkin lêwukzn nhữgmwwng tia mátmaru đjmyissse nhìuppln vànpibo thậbcwft đjmyiátmarng sợdsno.


Mạxdbfnh Hùfovfng tứommuc đjmyiếpjsgn ngiếpjsgng răcssgng ren kéjmyit, trong lòvubong tấghmzt cảeuii mọsssei nguờxdbfi đjmyiiềtbsfu cóhjlf dựxopm cảeuiim mộsryct trậbcwfn mưarsta to bãqlfto tátmarp sấghmzp ụhhcmp xuốupplng lêwukzn ngưarstxdbfi củhueba Du Tấghmzn.

Quảeuii thậbcwft nhữgmwwng gìuppl họssse nghĩpjsg chẳvsefng sai chúizfqt nànpibo, Mạxdbfnh Hùfovfng đjmyisryct nhiêwukzn xôqtajng tớilkfi đjmyighmzm vànpibo mặxopmt củhueba Du Tấghmzn mộsryct cátmari.

Du Tấghmzn lànpibtmarc sĩpjsg, thểzauz lựxopmc khôqtajng bìuppl đjmyiưarstdsnoc vớilkfi Mạxdbfnh Hùfovfng.

Bịxkte anh đjmyiátmarnh mộsryct cátmari, toànpibn thâezlmn Du Tấghmzn téjmyi nhànpibo xuốupplng mặxopmt đjmyighmzt.

Nam Liệjnkit xôqtajng tớilkfi chếpjsg ngựxopm thâezlmn thểzauz củhueba Mạxdbfnh Hùfovfng, lúizfqc nànpiby anh đjmyiãqlft khôqtajng còvubon lýlvgb trítbsf, nhưarst mộsryct con bátmaro dữgmww hung hăcssgng xôqtajng tớilkfi cắetjhn xéjmyi con mồahmhi củhueba mìupplnh ra thànpibnh từeuiing mảeuiinh.

Đhanbâezlmy lànpib lầczlkn đjmyiczlku tiêwukzn họssse nhìuppln thấghmzy mộsryct ngưarstxdbfi lạxdbfnh lùfovfng trầczlkm tĩpjsgnh sátmarng suốupplt nhưarst Mạxdbfnh Hùfovfng, lạxdbfi mấghmzt đjmyii lýlvgb trítbsf nhưarst vậbcwfy.

qtaji Lạxdbfc Thiêwukzn ôqtajm Trìupplnh Lam đjmyiommung mộsryct bêwukzn, anh hiểzauzu Mạxdbfnh Hùfovfng đjmyiang trảeuiii qua nhữgmwwng gìuppl.

Khi Trìupplnh Lam xảeuiiy ra chuyệjnkin, Lôqtaji Lạxdbfc Thiêwukzn cũxcdjng giốupplng nhưarst Mạxdbfnh Hùfovfng.

Mấghmzt đjmyii lýlvgb trítbsf khôqtajng còvubon tĩpjsgnh tátmaro, cátmari gìupplnpib đjmyisrycc átmarc lạxdbfnh lùfovfng, cátmari gìupplnpib anh minh sátmarng suốupplt.

Đhanbuppli diệjnkin vớilkfi sựxopm sốupplng chếpjsgt củhueba ngưarstxdbfi phụhhcm nữgmwwupplnh yêwukzu thưarstơphslng nhấghmzt, nhữgmwwng thứommu đjmyióhjlf đjmyiiềtbsfu khôqtajng tồahmhn tạxdbfi.

Trànpibn Hạxdbfo chạxdbfy tớilkfi đjmyixopm Du Tấghmzn lêwukzn.

Miệjnking Du Tấghmzn bịxkte Mạxdbfnh Hùfovfng đjmyiátmarnh téjmyit mộsryct đjmyiưarstxdbfng, mátmaru chảeuiiy ra từeuii miệjnking vếpjsgt thưarstơphslng thấghmzm ưarstilkft mộsryct mảeuiinh átmaro blouse mànpibu trắetjhng củhueba Du Tấghmzn.

“Hai ngưarstxdbfi đjmyieuiing ầczlkm ĩpjsg nữgmwwa, bâezlmy giờxdbf đjmyiiềtbsfu quan trọssseng nhấghmzt chítbsfnh lànpib Kiềtbsfu Nhi vànpib đjmyiommua béjmyi.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.