Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình

Chương 87 : Nam Liệt máu lạnh

    trước sau   
Nam Liệjpqat chậpbfvm rãpjjwi nófvefi ra sựpgde thậpbfvt củsfbfa đrelaêqcdsm hôhamxm đrelaófvef.

Mạrelanh Khang càvgvdng nghe Nam Liệjpqat nófvefi, sắdwetc mặnrhrt anh càvgvdng támgqdi xanh.

Anh sửyrgkng sờevxh mộxysat chúfwdht rồeezui nhìlsvwn Nam Liệjpqat nófvefi.

“Màvgvdy muốlrfen gạrelat ai, rõpgdevgvdng....rõpgdevgvdng ngưscgrevxhi phụrhgb nữlrky đrelaêqcdsm hôhamxm đrelaófvefvgvd... làvgvd Kiềgogsu Nhi.”

Mạrelanh Khang nófvefi năfnqhng lắdwetp bắdwetp, anh cốlrfe kiềgogsm chếefxn cảyyzym xúfwdhc củsfbfa mìlsvwnh.

Nam Liệjpqat khôhamxng thèoigum biệjpqat bạrelach cho lờevxhi nófvefi củsfbfa mìlsvwnh, anh ngang tàvgvdng quăfnqhng cámgqdi USB màvgvdu đrelaen xuốlrfeng mặnrhrt đrelafveft bêqcdsn cạrelanh Mạrelanh Khang.


“Toàvgvdn bộxysa cảyyzynh Mạrelanh Khang màvgvdy đreladwetm chìlsvwm trong khoámgqdi lạrelac, đrelaiềgogsu đrelaưscgrsxopc thuộxysac hạrela củsfbfa tao quay lạrelai.

vgvdy muốlrfen tao mởpszpfvefqcdsn cho tấfveft cảyyzy mộxysai ngưscgrevxhi cófvef mặnrhrt ởpszp đrelaâogvky, thưscgrpszpng thứyawzc mộxysat chúfwdht tàvgvdi diễeqwgn xuấfveft củsfbfa màvgvdy khôhamxng?”

Mạrelanh Khang vừlsxsa nghe Nam Liệjpqat nófvefi vậpbfvy, trong lòogvkng nổwqxoi đrelaqcdsn lêqcdsn.

Cặnrhrp mắdwett hung tợsxopn giờevxh đrelaãpjjw hiệjpqan lêqcdsn nhữlrkyng tia mámgqdu màvgvdu đrelauios, làvgvdm Kiềgogsu Nhi nhìlsvwn vàvgvdo cảyyzym thấfvefy run sợsxop.

Từlsxs trưscgrekrgc tớekrgi giờevxh Kiềgogsu Nhi chưscgra từlsxsng thấfvefy Mạrelanh Khang vớekrgi néxvdot mặnrhrt ma quỷevxhvgvdy.

Cặnrhrp mắdwett Mạrelanh Khang nhìlsvwn chung quanh, anh thấfvefy thuộxysac hạrela củsfbfa mìlsvwnh vàvgvdvgvd Chấfvefn Đefxneezung đrelagogsu bịnrhr thuộxysac hạrela củsfbfa Mạrelanh Hùwgcrng vàvgvd Nam Liệjpqat chếefxn ngựpgde.

Mạrelanh Khang biếefxnt hôhamxm ngay mộxysat làvgvd anh giếefxnt chếefxnt Mạrelanh Hùwgcrng, còogvkn khôhamxng thìlsvw anh sẽmaeb chếefxnt.

Mạrelanh Khang xôhamxng tớekrgi cầpvppm lấfvefy con dao cắdwett bámgqdnh, đrelanrhrt trêqcdsn bàvgvdn cámgqdch anh khôhamxng xa.

Mạrelanh Khang bổwqxo nhàvgvdo vàvgvdo nguờevxhi củsfbfa Kiềgogsu Nhi, lúfwdhc nàvgvdy đrelaang đrelayawzng trưscgrekrgc mặnrhrt anh.

vgvdn tay to lớekrgn củsfbfa Mạrelanh Khang dùwgcrng hếefxnt sứyawzc, cầpvppm con dao đrelaếefxnn nỗjpqai nhữlrkyng cộxysang gâogvkn xanh đrelaqcdsu nổwqxoi lêqcdsn thậpbfvt đrelaámgqdng sợsxop.

vgvdnh đrelaxysang đrelaxysat ngộxysat củsfbfa Mạrelanh Khang, làvgvdm cho tấfveft cảyyzy mọgogsi ngưscgrevxhi đrelaiềgogsu khôhamxng kịnrhrp phảyyzyi ứyawzng.

Con dao sắdwetc béxvdon đrelaâogvkm mạrelanh xuốlrfeng khôhamxng chúfwdht lưscgru tìlsvwnh.

Kiềgogsu Nhi nhìlsvwn thấfvefy đrelapvppu mũtqhci dao chuẩwqxon bịnrhr ghim sâogvku vàvgvdo trong trámgqdi tim côhamx.


Thìlsvw đrelaxysat nhiêqcdsn cófvef ngưscgrevxhi xoay Kiềgogsu Nhi mộxysat cámgqdi, thâogvkn thểxjiu to lớekrgn vạrelam vỡhamx củsfbfa Mạrelanh Hùwgcrng chặnrhrn trưscgrekrgc mặnrhrt củsfbfa Kiềgogsu Nhi.

ogvky dao sắdwetc béxvdon ghim sâogvku vàvgvdo vai củsfbfa Mạrelanh Hùwgcrng, mámgqdu chảyyzyy theo con dao thấfvefm ưscgrekrgt cảyyzy phầpvppn sau âogvku phụrhgbc màvgvdu trắdwetng nhưscgr tuyếefxnt củsfbfa anh.

Mạrelanh Khang cốlrfewgcrng hếefxnt sứyawzc lựpgdec củsfbfa mìlsvwnh đrelaxjiufwdht lạrelai con dao, anh đrelanrhrnh liềgogsu mạrelang đrelaâogvkm thêqcdsm mộxysat nhámgqdt.

Trong lúfwdhc hoảyyzyng loạrelan tiếefxnng théxvdot vìlsvw khiếefxnp sợsxop củsfbfa tấfveft cảyyzy mộxysai nguờevxhi làvgvdm cho cảyyzy đrelarelai sảyyzynh trởpszpqcdsn ồeezun àvgvdo đrelaếefxnn khófvef tảyyzy.

“Pằbswwng......”

Mộxysat tiếefxnng súfwdhng vang lêqcdsn, làvgvdm thấfveft cảyyzy mọgogsi ngưscgrevxhi đrelaiềgogsu im bặnrhrt.

“Ahhhhhhhhhhh.”

Mạrelanh Khang đrelaau đrelaekrgn rêqcdsn lêqcdsn, câogvky dao nằbswwm trong tay phảyyzyi củsfbfa Mạrelanh Khang lậpbfvp tứyawzc rơyyzzi xuốlrfeng mặnrhrt đrelafveft.

Tay trámgqdi củsfbfa Mạrelanh Khang dịnrhrnh lấfvefy tay phảyyzyi củsfbfa anh.

Mạrelanh Khang ngưscgrekrgc cặnrhrp mắdwett thâogvkm đrelaxysac củsfbfa mìlsvwnh lêqcdsn nhìlsvwn vàvgvdo khuôhamxn mặnrhrt lạrelanh lùwgcrng củsfbfa Nam Liệjpqat.

Nam Liệjpqat chậpbfvm rãpjjwi bưscgrekrgc tớekrgi bêqcdsn cạrelanh Mạrelanh Khang, khuôhamxn mặnrhrt khôhamxng cảyyzym xúfwdhc lạrelanh lùwgcrng nhưscgr ma quỷevxh vớekrgi ámgqdnh mắdwett đrelaxysac ámgqdc củsfbfa Nam Liệjpqat nhìlsvwn chăfnqhm chăfnqhm vàvgvdo Mạrelanh Khang.

Toàvgvdn thâogvkn Mạrelanh Khang run rẩwqxoy, tay anh bấfveft giámgqdc toámgqdt mồeezuhamxi lạrelanh.

Anh sợsxop sệjpqat lui vềgogs phígclka sau vàvgvdi bưscgrekrgc, cặnrhrp mắdwett lo lắdwetng nhìlsvwn theo bàvgvdn tay đrelaang cầpvppm khẩwqxou súfwdhng lụrhgbc củsfbfa Nam Liệjpqat.


Kiềgogsu Nhi đrelaau đrelaekrgn ôhamxm Mạrelanh Hùwgcrng vàvgvdo lòogvkng, cảyyzym giámgqdc đrelaâogvku đrelaếefxnn chếefxnt đrelai sốlrfeng lạrelai càvgvdn quéxvdot trámgqdi tim nhỏuiosxvdo củsfbfa Kiềgogsu Nhi.

vgvdn tay trắdwetng nhưscgr tuyếefxnt củsfbfa Kiềgogsu Nhi, giờevxh đrelaãpjjw bịnrhrmgqdu tưscgrơyyzzi củsfbfa Mạrelanh Hùwgcrng nhuộxysam thàvgvdnh màvgvdu đrelauios.

Nhữlrkyng giọgogst nưscgrekrgc mắdwett cứyawz khôhamxng nghe lờevxhi, lầpvppn lưscgrsxopt chảyyzyy xuốlrfeng khuôhamxn mặnrhrt khôhamxng còogvkn huyếefxnt sắdwetc củsfbfa Kiềgogsu Nhi.

Chỉkzdt cầpvppn Mạrelanh Hùwgcrng bịnrhr chúfwdht tổwqxon thưscgrơyyzzng gìlsvw, thìlsvwogvkng củsfbfa Kiềgogsu Nhi bịnrhr đrelaau nhưscgr dao cắdwett.

Mạrelanh Hùwgcrng dựpgdea đrelapvppu vàvgvdo lòogvkng ngựpgdec củsfbfa Kiềgogsu Nhi, lúfwdhc nàvgvdy đrelaang phậpbfvp phòogvkng lêqcdsn xuốlrfeng, vìlsvw sựpgdegclkt thởpszp nặnrhrng nềgogs củsfbfa côhamx.

Anh mỉkzdtm cưscgrevxhi vưscgrơyyzzn bàvgvdn tay to lớekrgn ấfvefm ámgqdp củsfbfa mìlsvwnh lêqcdsn, lau đrelai nhữlrkyng giọgogst nưscgrekrgc mắdwett củsfbfa Kiềgogsu Nhi vìlsvw anh màvgvdyyzzi xuốlrfeng.

“Anh khôhamxng sao, em khôhamxng cầpvppn lo.”

fvefi xong anh nhìlsvwn Nam Liệjpqat, Nam Liệjpqat liềgogsn hiểxjiuu ýnnyq.

Nam Liệjpqat nhígclkch môhamxi cưscgrevxhi gian tàvgvd, ngófvefn tay anh nhẹpxla nhàvgvdng lưscgrekrgc qua khẩwqxou súfwdhng trêqcdsn tay.

Nam Liệjpqat nhìlsvwn Ngôhamx Đefxnyawzc nófvefi,

“Đefxnưscgra cho tôhamxi khẩwqxou súfwdhng Truy Hồeezun.”

Giọgogsng nófvefi âogvkm lãpjjwnh củsfbfa Nam Liệjpqat, làvgvdm cho tấfveft cảyyzy mọgogsi ngưscgrevxhi đrelaiềgogsu lạrelanh cảyyzy sốlrfeng lưscgrng.

Mạrelanh Khang nghe Nam Liệjpqat nófvefi vậpbfvy, liềgogsn lùwgcri mìlsvwnh sámgqdt vàvgvdo bứyawzc tưscgrevxhng phígclka sau.


Ngôhamx Đefxnyawzc đrelaưscgra cho Nam Liệjpqat khẩwqxou súfwdhng mớekrgi màvgvd họgogs vừlsxsa mớekrgi tiếefxnn hàvgvdnh giao dịnrhrch vớekrgi Hàvgvdn Mạrelac.

Khẩwqxou súfwdhng đrelaưscgrsxopc Mạrelanh Hùwgcrng đrelanrhrc têqcdsn làvgvd Truy Hồeezun.

lsvwfvef y nhưscgr ma quỷevxh, mộxysat khi đrelaưscgrsxopc bắdwetng ra thìlsvw sẽmaeb đrelaoạrelat lấfvefy tígclknh mạrelang củsfbfa đrelalrfei phưscgrơyyzzng.

fwdhc nàvgvdy néxvdot mặnrhrt củsfbfa Nam Liệjpqat nhìlsvwn vàvgvdo còogvkn tàvgvdn khófvefc hơyyzzn cảyyzy Mạrelanh Hùwgcrng vàvgvdhamxi Lạrelac Thiêqcdsn.

Trong mắdwett Nam Liệjpqat khôhamxng cófvef sựpgdescgru tìlsvwnh hay ámgqdi nấfvefy.

Chỉkzdtfvef duy nhấfveft làvgvd sựpgde thâogvkm đrelagogsc củsfbfa mộxysat kẻekrgmgqdu lạrelanh.

Nam Liệjpqat vưscgrơyyzzn súfwdhng lêqcdsn nhắdwetm vàvgvdo đrelaùwgcri trámgqdi củsfbfa Mạrelanh Khang màvgvd bắdwetn.

“Pằbswwng......”

“Ahhhhhhhhhh..”

Mạrelanh Khang đrelaâogvku đrelaekrgn kêqcdsu lêqcdsn.

Nam Liệjpqat nhìlsvwn Mạrelanh Khang đrelaau đrelaekrgn nằbswwm dưscgrekrgi mặnrhrt đrelafveft, anh đrelaxysat nhiêqcdsn cưscgrevxhi mộxysat cámgqdch vôhamxogvkm.

“Màvgvdy cảyyzym thấfvefy mùwgcri vịnrhrvgvdy ra sao?”

Giọgogsng nófvefi lãpjjwnh khốlrfec củsfbfa Nam Liệjpqat làvgvdm toàvgvdn thâogvkn Mạrelanh Khang run sợsxop.

Cặnrhrp mắdwett chứyawza đrelapgdeng sựpgde cầpvppu xin vàvgvd tha thứyawz củsfbfa Mạrelanh Khang, liềgogsn nhìlsvwn vàvgvdo khuôhamxn mặnrhrt giàvgvd nua củsfbfa Mạrelanh Quốlrfec.

“Bâogvky giờevxhvgvdy mớekrgi biếefxnt hốlrfei hậpbfvn, thìlsvw đrelaãpjjw muộxysan rồeezui.”

Mạrelanh Quốlrfec nófvefi xong, ôhamxng kêqcdsu ngưscgrevxhi giúfwdhp việjpqac đrelaưscgra ôhamxng lêqcdsn lầpvppu.

Ôwujang khôhamxng muốlrfen nhìlsvwn tiếefxnp sựpgde trảyyzy thùwgcr củsfbfa Mạrelanh Hùwgcrng nữlrkya.

Ôwujang đrelaãpjjw giàvgvd, khôhamxng thểxjiu xem mộxysat màvgvdng trảyyzy thùwgcr đrelapvppy kịch tígclknh nàvgvdy, trámgqdi tim củsfbfa ôhamxng sẽmaeb khôhamxng chịnrhru nổwqxoi.

Mạrelanh Khang thấfveft vôhamxng ngãpjjw quỵyyzy xuốlrfeng mặnrhrt đrelafveft, hy vọgogsng duy nhấfveft củsfbfa anh cũtqhcng tan thàvgvdnh mâogvky khófvefi.

fwdhc nàvgvdy Mạrelanh Hùwgcrng mớekrgi từlsxs từlsxs đrelayawzng lêqcdsn, anh đrelaxjiu Kiềgogsu Nhi dìlsvwu mìlsvwnh đrelai đrelaếefxnn trưscgrekrgc mặnrhrt củsfbfa Mạrelanh Khang.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.