Tôn Thượng

Chương 92 : Tâm sự

    trước sau   
Trong lòqopfng Hỏffova Đhvzmxfyec hơmhnri hồybtdi hộhjmzp, khôcqoang nhịgvngn đaiqfưwrnfbubgc màvgev run ngưwrnfexiqi, sau đaiqfóaiqf xoay ngưwrnfexiqi trưwrnfng ra vẻjxcf mặfoudt tưwrnfơmhnri cưwrnfexiqi nóaiqfi:

“Ôkcvmi, tổlglccqoang đaiqfãtcaf nghỉchwc ngơmhnri chưwrnfa?”

aiqfi thìunmgaiqfi, Hỏffova Đhvzmxfyec vừgwfea róaiqft rưwrnfbubgu ngon cho Cổlglc Thanh Phong, vừgwfea nhálrdxy mắkqyit vớemlai Phíybtd Khuêiehd ra hiệkxjgu hắkqyin đaiqfi đaiqfi. 

Phíybtd Khuêiehd gậchwct gậchwct đaiqfxnehu, biếoockt lãtcafo gia tửlglc muốduusn mìunmgnh rờexiqi đaiqfi, hắkqyin cẩqopfn thậchwcn chàvgevo mộhjmzt tiếoockng lúhjmzc Cổlglc Thanh Phong đaiqfang nằtmoom ngửlglca trêiehdn xíybtdch đaiqfu khoálrdxt khoálrdxt tay, Phíybtd Khuêiehd đaiqfãtcaf vắkqyit châcildn lêiehdn cổlglcvgev chạsygry nhanh nhưwrnf mộhjmzt làvgevn khóaiqfi sợbubg lạsygri bịgvng gọousqi vềqopf.

“Hỏffova Đhvzmxfyec nàvgevy.”

Cổlglc Thanh Phong vắkqyit chékqyio châcildn, khôcqoang mởswop mắkqyit màvgev hỏffovi: “Ngưwrnfơmhnri nóaiqfi xem con ngưwrnfexiqi ta nhưwrnf thếoockvgevo? Cóaiqf đaiqfưwrnfbubgc xem làvgev ngưwrnfexiqi tốduust khôcqoang?” 


Sắkqyic mặfoudt Hỏffova Đhvzmxfyec khẽmxjn giậchwct mìunmgnh, nhưwrnf thểzkkb khôcqoang thểzkkbvgevo nghĩxneh tớemlai Cổlglc Thanh Phong đaiqfhjmzt nhiêiehdn lạsygri hỏffovi vấxnehn đaiqfqopf quálrdxi lạsygrvgevy.

aiqf đaiqfưwrnfbubgc xem làvgev ngưwrnfexiqi tốduust khôcqoang?

Ta thèkxjgm vàvgevo! 

Nếoocku ngưwrnfơmhnri làvgev ngưwrnfexiqi tốduust, vậchwcy trêiehdn đaiqfexiqi nàvgevy khôcqoang cóaiqf ngưwrnfexiqi xấxnehu.

Đhvzmưwrnfơmhnrng nhiêiehdn, nhữlihsng lờexiqi nàvgevy chỉchwclrdxm đaiqfzkkb trong lòqopfng màvgev suy nghĩxneh Hỏffova Đhvzmxfyec nàvgevo dálrdxm nóaiqfi ra, íybtdt nhấxneht lúhjmzc nàvgevy đaiqfduusi mặfoudt vớemlai tâcildm trạsygrng khóaiqf chịgvngu củchwca Cổlglc Thanh Phong, ôcqoang khôcqoang dálrdxm nóaiqfi ra sựznlf thậchwct.

“Cổlglc tiểzkkbu tửlglc, lờexiqi nàvgevy còqopfn phảiehdi nóaiqfi nữlihsa sao? Tiểzkkbu tửlglc ngưwrnfexiqi làvgev ngưwrnfexiqi vôcqoarbxbng vôcqoarbxbng tốduust.” 

“Ha ha…”

Hỏffova Đhvzmxfyec lắkqyic đaiqfxnehu cưwrnfexiqi cưwrnfexiqi, lúhjmzc nàvgevy mớemlai mởswop mắkqyit ra ngồybtdi xuốduusng, bưwrnfng mộhjmzt chékqyin rưwrnfbubgu ngon uốduusng mộhjmzt hớemlap nhỏffov, khôcqoang nặfoudng khôcqoang nhẹgvngaiqfi: “Chuyệkxjgn lêiehdn quan đaiqfếoockn Thíybtd Luyệkxjgn Trưwrnfexiqng...”

“Nêiehdn giếoockt!” 

Cổlglc Thanh Phong vừgwfea nóaiqfi, Hỏffova Đhvzmxfyec đaiqfãtcaf nhanh mộhjmzt bưwrnfemlac nóaiqfi: “Giếoockt hay lắkqyim, lãtcafo phu đaiqfãtcaf muốduusn làvgevm thịgvngt đaiqfálrdxm ranh con kia từgwfecildu rồybtdi, hừgwfe! Cálrdxi thứxfye khôcqoang biếoockt sốduusng chếoockt, làvgev sựznlf bạsygri hoạsygri củchwca phálrdxi Vâcildn Hàvgev, nêiehdn giếoockt!”

“Ha!”

Cổlglc Thanh Phong khôcqoang nhịgvngn đaiqfưwrnfbubgc màvgevwrnfexiqi, nhìunmgn khuôcqoan mặfoudt giậchwcn dữlihs củchwca Hỏffova Đhvzmxfyec, hắkqyin khoálrdxt khoálrdxt tay nóaiqfi: “Đhvzmưwrnfbubgc rồybtdi, cũwrnfng khôcqoang phảiehdi ởswop đaiqfâcildy vờexiq vịgvngt, ta biếoockt trong ôcqoang chắkqyic chắkqyin đaiqfang chửlglci cha mẹgvng ta rồybtdi.” 

Hỏffova Đhvzmxfyec lậchwcp tứxfyec lắkqyic đaiqfxnehu phủchwc nhậchwcn: “Tổlglccqoang ơmhnri, nàvgevo dálrdxm đaiqfâcildu! Khôcqoang cóaiqf! Tuyệkxjgt đaiqfduusi khôcqoang cóaiqf! Nếoocku màvgev trong lòqopfng ta mắkqying ngưwrnfexiqi, chíybtdnh làvgev con rùrbxba.”


“Nếoocku câcildu nóaiqfi nàvgevy màvgev thàvgevnh sựznlf thậchwct, ôcqoang đaiqfãtcaf thàvgevnh con rùrbxba giàvgev từgwfefoudm trăfoudm năfoudm trưwrnfemlac rồybtdi.”

“Ta…” 

“Đhvzmưwrnfbubgc rồybtdi.” Cóaiqf vẻjxcf nhưwrnf nằtmoom cóaiqf chúhjmzt mệkxjgt, Cổlglc Thanh Phong đaiqfxfyeng dậchwcy duỗmffji cálrdxi lưwrnfng mỏffovi nhừgwfe, xưwrnfơmhnrng cốduust toàvgevn thâcildn vang lêiehdn âcildm thanh rắkqyic rắkqyic giòqopfn tan nóaiqfi: “Ta biếoockt phíybtda sau Mộhjmzc Đhvzmxfyec, Quảiehdng Nguyêiehdn, Phi Tuyếoockt đaiqfqopfu cóaiqf gia tộhjmzc bang phálrdxi ủchwcng hộhjmz, cho dùrbxbvgevvgevm bịgvng thưwrnfơmhnrng bọousqn họousq hay giếoockt chếoockt bọousqn họousq, sẽmxjnvgev mộhjmzt tổlglcn thấxneht đaiqfduusi vớemlai phálrdxi Vâcildn Hàvgev vềqopf kinh tếoock, vềqopfvgevi nguyêiehdn, vềqopf nhâcildn mạsygrch, màvgev nhữlihsng thứxfyevgevy làvgev do phálrdxi Vâcildn Hàvgev khổlglc cựznlfc phálrdxt triểzkkbn, trong thờexiqi gian ngắkqyin cũwrnfng khôcqoang thểzkkbvgevo tíybtdch góaiqfp đaiqfưwrnfbubgc.

Hảiehd?

Hỏffova Đhvzmxfyec khôcqoang nghĩxneh tớemlai đaiqfhjmzt nhiêiehdn Cổlglc Thanh Phong lạsygri nóaiqfi nhữlihsng đaiqfiềqopfu nàvgevy, nhấxneht thờexiqi khiếoockn ôcqoang ta khôcqoang đaiqflrdxn ra. 

“Ta biếoockt ôcqoang cốduus khiếoockn ta làvgevm việkxjgc theo luậchwct lệkxjg, thứxfye nhấxneht làvgev khôcqoang muốduusn tổlglcn thấxneht nhữlihsng lợbubgi íybtdch phứxfyec tạsygrp củchwca phálrdxi Vâcildn Hàvgev, thứxfye hai cũwrnfng làvgev suy nghĩxneh cho ta, cóaiqf phảiehdi ngưwrnfơmhnri vẫnskvn lo lắkqying vềqopf thâcildn phậchwcn củchwca ta sẽmxjn bịgvng lộhjmz ra ngoàvgevi álrdxnh sálrdxng, đaiqfếoockn lúhjmzc đaiqfóaiqfaiqf thểzkkb sẽmxjn dẫnskvn ngưwrnfexiqi củchwca tiêiehdn triềqopfu đaiqfếoockn.”

“Cổlglc tiểzkkbu tửlglc, ngưwrnfơmhnri…”

Hỏffova Đhvzmxfyec hơmhnri ngạsygrc nhiêiehdn, nóaiqfi thậchwct Cổlglc Thanh Phong nóaiqfi khôcqoang sai, Hỏffova Đhvzmxfyec luôcqoan đaiqfzkkb hắkqyin ta làvgevm việkxjgc dựznlfa trêiehdn luậchwct lệkxjg, cóaiqf lẽmxjnvgev khôcqoang muốduusn làvgevm tổlglcn thấxneht nhữlihsng lợbubgi íybtdch phứxfyec tạsygrp củchwca phálrdxi Vâcildn Hàvgev, nhưwrnfng quan trọousqng hơmhnrn làvgev lo lắkqying thâcildn phậchwcn củchwca Cổlglc Thanh Phong bịgvng phơmhnri ra ngoàvgevi álrdxnh sálrdxng, đaiqfếoockn khi ấxnehy thìunmg xem nhưwrnf khôcqoang xong rồybtdi. 

“Ta cũwrnfng khôcqoang phảiehdi làvgev ngưwrnfexiqi khôcqoang biếoockt gìunmg, sao lạsygri khôcqoang nhìunmgn rõejzj đaiqfiềqopfu ẩqopfn giấxnehu trong chuyệkxjgn nàvgevy. Cổlglc Thanh Phong vuốduust vuốduust cổlglc ngửlglca đaiqfxnehu lêiehdn nhìunmgn lêiehdn trờexiqi, nóaiqfi: “Nhưwrnfng màvgev, lo lắkqying củchwca ôcqoang làvgev thừgwfea rồybtdi, mấxnehy năfoudm nay thâcildn thểzkkb củchwca ta bịgvng thưwrnfơmhnrng thìunmgwrnfng đaiqfãtcaf bịgvng thưwrnfơmhnrng, chếoockt cũwrnfng chếoockt rồybtdi, bỏffov đaiqfi cũwrnfng đaiqfãtcaf bỏffov đaiqfi, thâcildn thểzkkbwrnfng cảiehdi tạsygro lạsygri mưwrnfexiqi mấxnehy lầxnehn, đaiqfếoockn sốduus lầxnehn tôcqoai luyệkxjgn lạsygri cũwrnfng vôcqoa sốduus khôcqoang thểzkkb đaiqfếoockm hếoockt, trong trờexiqi đaiqfxneht nàvgevy nếoocku ta khôcqoang nóaiqfi, khôcqoang ai cóaiqf thểzkkb biếoockt ta làvgev ai.”

“Ngưwrnfơmhnri cóaiqf thểzkkb giấxnehu giếoockm đaiqfưwrnfbubgc ngưwrnfexiqi trong thiêiehdn hạsygr, vậchwcy ngưwrnfơmhnri cóaiqf thểzkkb giấxnehu giếoockm đaiqfưwrnfbubgc thiêiehdn đaiqfsygro khôcqoang? Nếoocku nhưwrnf ôcqoang trờexiqi màvgev biếoockt ngưwrnfơmhnri còqopfn sốduusng, vậchwcy tiểzkkbu tửlglc ngưwrnfơmhnri chẳchwcng phảiehdi làvgev…”

“Nếoocku ôcqoang trờexiqi khôcqoang buôcqoang tha cho ta, ôcqoang cho rằtmoong ta cóaiqf trálrdxnh đaiqfưwrnfbubgc khôcqoang?” Ngồybtdi trởswop lạsygri ghếoock, Cổlglc Thanh Phong róaiqft cho mìunmgnh mộhjmzt chékqyin rưwrnfbubgu, đaiqfưwrnfa tớemlai nóaiqfi: “Sốduus phậchwcn đaiqfãtcaf đaiqfgvngnh, nếoocku ôcqoang trờexiqi khôcqoang buôcqoang tha cho ta, vậchwcy đaiqfzkkbaiqf đaiqfếoockn đaiqfi đaiqfálrdxnh đaiqfưwrnfbubgc thìunmg ta đaiqfálrdxnh, khôcqoang thắkqying đaiqfưwrnfbubgc thìunmg ta chạsygry, chạsygry khôcqoang đaiqfưwrnfbubgc thìunmgybtdnh sau nóaiqfaiqf thểzkkbvgevm gìunmg đaiqfưwrnfbubgc ta?” 

Thấxnehy Hỏffova Đhvzmxfyec trầxnehm mặfoudc, Cổlglc Thanh Phong lạsygri nóaiqfi: “Khôcqoang biếoockt làvgevybtdnh tìunmgnh ngưwrnfơmhnri đaiqfãtcaf giàvgev rồybtdi hay làvgev nhưwrnf thếoock, ta thấxnehy trong lòqopfng ngưwrnfơmhnri ràvgevng buộhjmzc ngàvgevy càvgevng nhiềqopfu, làvgevm gìunmgwrnfng lo sợbubg giốduusng nhưwrnf chuyệkxjgn nàvgevy củchwca phálrdxi Vâcildn Hàvgev, nhữlihsng tàvgevi nguyêiehdn nàvgevy đaiqfqopfu làvgev do tâcildm huyếoockt khổlglc cựznlfc củchwca phálrdxi Vâcildn Hàvgevlrdxc ngưwrnfơmhnri làvgevm ra, cho nêiehdn khôcqoang muốduusn tổlglcn hạsygri.”

“Trong nhàvgev chưwrnfa tỏffov, ngoàvgevi ngõejzj đaiqfãtcafwrnfexiqng, ngưwrnfơmhnri làvgev ngưwrnfexiqi trong cuộhjmzc thìunmgwrnfng phảiehdi rơmhnri vàvgevo đaiqfóaiqf, phálrdxi Vâcildn Hàvgev củchwca cálrdxc ngưwrnfơmhnri đaiqfãtcaf thốduusi nálrdxt từgwfecildu rồybtdi, coi nhưwrnf ta giúhjmzp ngưwrnfơmhnri đaiqfoạsygrt lạsygri chứxfyec trưwrnfswopng trữlihs thìunmg đaiqfãtcaf sao? Phálrdxi Vâcildn Hàvgev vốduusn đaiqfãtcaf thủchwcng cảiehd trăfoudm ngàvgevn chỗmffj vềqopfcildu vềqopfvgevi, sớemlam muộhjmzn gìunmgwrnfng diệkxjgt vong.


“Đhvzmiềqopfu nàvgevy…” 

Cổlglc Thanh Phong khiếoockn Hỏffova Đhvzmxfyec khôcqoang thểzkkbvgevo phảiehdn bálrdxc đaiqfưwrnfbubgc, khôcqoang phảiehdi ôcqoang ta khôcqoang biếoockt vấxnehn đaiqfqopfvgevy, chỉchwcvgev khôcqoang muốduusn thừgwfea nhậchwcn cũwrnfng khôcqoang muốduusn chấxnehp nhậchwcn.

“Khôcqoang phálrdx đaiqfi thìunmg khôcqoang xâcildy lạsygri đaiqfưwrnfbubgc, phálrdx rồybtdi lậchwcp lạsygri đaiqfálrdxng giếoockt thìunmg giếoockt, đaiqfálrdxng chékqyim thìunmg chékqyim, nêiehdn diệkxjgt thìunmg diệkxjgt chỉchwcaiqf nhưwrnf vậchwcy phálrdxi Vâcildn Hàvgevlrdxc ngưwrnfơmhnri mớemlai cóaiqf thểzkkb truyềqopfn thừgwfea đaiqfưwrnfbubgc mãtcafi.”

Hỏffova Đhvzmxfyec bĩxnehu môcqoai nóaiqfi: “Tiểzkkbu tửlglc ngưwrnfơmhnri cóaiqfvgevm đaiqfâcildu màvgev biếoockt cựznlfc khổlglc, giếoockt hếoockt ngưwrnfexiqi rồybtdi lấxnehy ai màvgev truyềqopfn thừgwfea môcqoan phálrdxi? Ai chấxnehp trưwrnfswopng môcqoan phálrdxi? Ai phálrdxt triểzkkbn môcqoan phálrdxi?” 

“Chỉchwcvgev vấxnehn đaiqfqopf thờexiqi gian màvgev thôcqoai, ta đaiqfãtcaf đaiqfybtdng ýjwmz giúhjmzp ngưwrnfơmhnri nhấxneht đaiqfgvngnh trưwrnfemlac khi rờexiqi đaiqfi sẽmxjn giúhjmzp ngưwrnfơmhnri giảiehdi quyếoockt triệkxjgt đaiqfzkkb vấxnehn đaiqfqopfvgevy, đaiqfzkkb giảiehdi trừgwfe nỗmffji lo hậchwcu họousqa cho ngưwrnfơmhnri.”

Bạsygrn bèkxjgswop kiếoockp nàvgevy củchwca Cổlglc Thanh Phong khôcqoang nhiềqopfu, hắkqyin luôcqoan cho rằtmoong Hỏffova Đhvzmxfyec vừgwfea làvgev thầxnehy vừgwfea làvgev bạsygrn hơmhnrn nữlihsa Hỏffova Đhvzmxfyec còqopfn từgwfeng làvgev âcildn nhâcildn cứxfyeu mạsygrng củchwca hắkqyin, hắkqyin cũwrnfng nhìunmgn ra phálrdxi Vâcildn Hàvgevvgev sựznlf rằtmoong buộhjmzc củchwca Hỏffova Đhvzmxfyec, chỉchwcaiqf giúhjmzp ôcqoang ta giảiehdi quyếoockt triệkxjgt đaiqfzkkb chuyệkxjgn nàvgevy Hỏffova Đhvzmxfyec mớemlai cóaiqf thểzkkb thoálrdxt ra đaiqfưwrnfbubgc, nếoocku khôcqoang cảiehd đaiqfexiqi nàvgevy Hỏffova Đhvzmxfyec sẽmxjn bịgvng phálrdxi Vâcildn Hàvgevvgevm cho mệkxjgt chếoockt.

“Ngưwrnfơmhnri nóaiqfi thậchwct dễcyhx nghe, đaiqfếoockn lúhjmzc đaiqfóaiqf tiểzkkbu từgwfe nhàvgev ngưwrnfơmhnri phủchwci môcqoang bỏffov đaiqfi lãtcafo tửlglc đaiqfếoockn khóaiqfc cũwrnfng khôcqoang cóaiqfmhnri màvgev khóaiqfc.” 

“Nếoocku nhưwrnf ôcqoang tin ta, ta sẽmxjn giúhjmzp ôcqoang nếoocku nhưwrnf ôcqoang khôcqoang tin ta, ta cũwrnfng chẳchwcng còqopfn cálrdxch nàvgevo khálrdxc.”

“Ngưwrnfơmhnri…” Hỏffova Đhvzmxfyec nhìunmgn chằtmoom chằtmoom vàvgevo Cổlglc Thanh Phong hơmhnri nghi ngờexiq: “Thậchwct hay giảiehd vậchwcy?”

“Đhvzmưwrnfbubgc rồybtdi, coi nhưwrnf ta chưwrnfa nóaiqfi gìunmg?” 

“Đhvzmgwfeng nhưwrnf vậchwcy chứxfye tổlglccqoang, tin ngưwrnfơmhnri cũwrnfng đaiqfưwrnfbubgc.” Vẻjxcf mặfoudt Hỏffova Đhvzmxfyec cầxnehu xin hỏffovi: “Nếoocku nhưwrnf theo nhữlihsng lờexiqi ngưwrnfơmhnri nóaiqfi màvgevvgevm, vậchwcy chờexiq đaiqfếoockn lúhjmzc Kim Đhvzmxfyec vàvgev Thủchwcy Đhvzmxfyec đaiqfưwrnfa ngưwrnfexiqi đaiqfếoockn, ngưwrnfơmhnri giếoockt hếoockt bọousqn chúhjmzng trong mộhjmzt trậchwcn đaiqfưwrnfbubgc khôcqoang?”

“Kim Đhvzmxfyec vàvgev Thủchwcy Đhvzmxfyec sao?” Cổlglc Thanh Phong lắkqyic đaiqfxnehu nóaiqfi: “Bọousqn chúhjmzng sẽmxjn khôcqoang đaiqfếoockn”

“Tạsygri sao? Sao ngưwrnfơmhnri biếoockt?” 


“Ta tốduust xấxnehu gìunmgwrnfng đaiqfãtcafvgevy ra, Kim Đhvzmxfyec vàvgev Thủchwcy Đhvzmxfyec khôcqoang phảiehdi khôcqoang cóaiqf đaiqfxnehu óaiqfc, sao lạsygri khôcqoang biếoockt rõejzj thâcildn phậchwcn củchwca ta trưwrnfemlac đaiqfâcildy, bọousqn chúhjmzng chắkqyic khôcqoang manh đaiqfhjmzng đaiqfâcildu.”

Hỏffova Đhvzmxfyec cầxnehn thậchwcn nghĩxneh lạsygri, đaiqfduusi vớemlai sựznlf hiểzkkbu biếoockt củchwca ôcqoang ta vềqopf Kim Đhvzmxfyec vàvgev Thủchwcy Đhvzmxfyec, cóaiqf vẻjxcf đaiqfúhjmzng nhưwrnf vậchwcy thậchwct. Cho dùrbxbvgev Kim Đhvzmxfyec hay Thủchwcy Đhvzmxfyec hai ngưwrnfexiqi nàvgevy đaiqfqopfu làvgev ngưwrnfexiqi cẩqopfn thậchwcn, bâcildy giờexiq lạsygri làvgev thờexiqi khắkqyic quan trọousqng, đaiqfhjmzt nhiêiehdn lạsygri xuấxneht hiệkxjgn mộhjmzt Cổlglc Thanh Phong thâcildn phậchwcn thầxnehn bíybtd thựznlfc lựznlfc khiếoockn ngưwrnfexiqi khiếoockp sợbubg, tấxneht nhiêiehdn sẽmxjnlrdxo trộhjmzn kếoock hoạsygrch củchwca hai ngưwrnfexiqi họousq, nghĩxneh đaiqfếoockn đaiqfâcildy dưwrnfexiqng nhưwrnf Hỏffova Đhvzmxfyec nghĩxneh ra đaiqfiềqopfu gìunmg hỏffovi: “Cóaiqf phảiehdi tiểzkkbu tửlglc ngưwrnfơmhnri đaiqfãtcafaiqf kếoock hoạsygrch kĩxnehwrnfwzcwng từgwfecildu rồybtdi khôcqoang? Trêiehdn thíybtd luyệkxjgn hộhjmzi cốduus ýjwmz khiếoockn bọousqn họousq khiếoockp sợbubg.”

Cổlglc Thanh Phong nhúhjmzn vai, khôcqoang trảiehd lờexiqi. 

“Vậchwcy bưwrnfemlac tiếoockp theo nêiehdn làvgevm gìunmg?”

“Nóaiqfi thừgwfea, nhâcildn cơmhnr hộhjmzi nàvgevy nêiehdn đaiqfzkkb cho chưwrnfswopng môcqoan sưwrnf huynh củchwca ôcqoang xuấxneht quan, trựznlfc tiếoockp truyềqopfn lạsygri chưwrnfswopng trữlihs cho ta sau đaiqfóaiqf ta sẽmxjn giúhjmzp ôcqoang làvgevm nhữlihsng việkxjgc cầxnehn làvgevm.”

“Cálrdxi nàvgevy phảiehdi đaiqfbubgi đaiqfếoockn cuốduusi năfoudm mớemlai đaiqfưwrnfbubgc.” 

“Sao lạsygri phảiehdi đaiqfbubgi đaiqfếoockn cuốduusi năfoudm?”

“Cuốduusi năfoudm mớemlai đaiqfếoockn kìunmg hạsygrn trăfoudm năfoudm, ba vịgvngwrnf thúhjmzc củchwca phálrdxi Vâcildn Hàvgev chúhjmzng ta mớemlai xuấxneht quan, chưwrnfswopng trữlihsvgev chuyệkxjgn lớemlan nhưwrnf vậchwcy khôcqoang cóaiqf sựznlf đaiqfybtdng ýjwmz củchwca ba ngưwrnfexiqi nàvgevy thìunmg khóaiqfvgevvgevm đaiqfưwrnfbubgc, tiểzkkbu tửlglc ngưwrnfơmhnri giếoockt ai cũwrnfng đaiqfưwrnfbubgc, nhưwrnfng khôcqoang thểzkkb giếoockt bọousqn họousq, tốduust xấxnehu gìunmg họousqwrnfng làvgevwrnf thúhjmzc củchwca chúhjmzng ta… nếoocku ngưwrnfơmhnri giếoockt chếoockt họousq, vậchwcy chúhjmzng ta làvgevlrdxi loạsygri ngưwrnfexiqi gìunmg? Khi sưwrnf diệkxjgt tổlglc sao? Sẽmxjn bịgvng ngưwrnfexiqi ta đaiqfâcildm thọousqc cho.”

“Ba vịgvngwrnf thúhjmzc củchwca ôcqoang sao?” Lôcqoang màvgevy Cổlglc Thanh Phong nhíybtdu lạsygri hỏffovi: “Ba vịgvngvgevo?” 

“Vâcildn Hàvgev tam lãtcafo…”

“Vâcildn Hàvgev tam lãtcafo sao? Cổlglc Thanh Phong cốduus nghĩxneh lạsygri, cảiehdm thấxnehy cóaiqf chúhjmzt quen tai, nhưwrnfng kiểzkkbu gìunmgwrnfng khôcqoang nhớemla ra.”

“Chíybtdnh làvgev… chíybtdnh làvgev…” Hỏffova Đhvzmxfyec cóaiqf chúhjmzt khóaiqfaiqfi, còqopfn cóaiqf chúhjmzt xấxnehu hổlglc do dựznlf mộhjmzt lálrdxt, mớemlai ngạsygri ngùrbxbng nóaiqfi: “Chíybtdnh làvgevfoudm đaiqfóaiqf… ba vịgvngtcafo gia tửlglcfoudm đaiqfóaiqf quỳoock gốduusi cầxnehu xin ngưwrnfơmhnri tha thứxfye.” 

“Àousq?”

Nghe Hỏffova Đhvzmxfyec nóaiqfi nhưwrnf vậchwcy, lúhjmzc nàvgevy Cổlglc Thanh Phong mớemlai cóaiqf chúhjmzt ấxnehn tưwrnfbubgng cưwrnfexiqi nóaiqfi: “Bọousqn họousqqopfn sốduusng sao?”

“Đhvzmưwrnfbubgc tổlglccqoang ngàvgevi năfoudm ấxnehy khai âcildn thủchwc hạsygrwrnfu tìunmgnh, ba bịgvngtcafo gia tửlglc mớemlai cóaiqf thểzkkb sốduusng đaiqfếoockn bâcildy giờexiq.” 

“Chuyệkxjgn năfoudm đaiqfóaiqf… ta nóaiqfi bọousqn họousqaiqf ngưwrnfexiqi sao? Phálrdxi Vâcildn Hàvgevlrdxc ngưwrnfơmhnri cóaiqf ba ngưwrnfexiqi, còqopfn cóaiqflrdxu ngưwrnfexiqi khálrdxc gọousqi làvgevlrdxi gìunmg nhỉchwc? Cửlglcu đaiqfsygri tôcqoang sưwrnf Thanh Dưwrnfơmhnrng ba vịgvngwrnf thúhjmzc củchwca ôcqoang còqopfn sốduusng, thếoocklrdxu ngưwrnfexiqi khálrdxc đaiqfâcildu đaiqfqopfu khôcqoang vưwrnfbubgt qua thọousq kiếoockp thứxfye nhấxneht sao?”

“Hoàvgevn toàvgevn ngưwrnfbubgc lạsygri, tấxneht cảiehd đaiqfqopfu vưwrnfbubgt qua hiệkxjgn nay ởswop đaiqfgvnga phậchwcn Thanh Dưwrnfơmhnrng đaiqfqopfu cóaiqflrdxc tiềqopfn bốduusi đaiqfxfyec cao trọousqng vọousqng. Hôcqoam nay chúhjmzng ta sẽmxjn đaiqfi gặfoudp mộhjmzt trong nhữlihsng vịgvng đaiqfóaiqf.”

“Ai vậchwcy?” 

“Hồybtdng lãtcafo gia tửlglc…”

“Hồybtdng lãtcafo gia tửlglcvgevo?”

“Hồybtdng Huyềqopfn Châcildn củchwca năfoudm đaiqfóaiqf, chíybtdnh làvgev… năfoudm đaiqfóaiqf… lãtcafo đaiqfxnehu năfoudm đaiqfóaiqf bịgvng ngưwrnfơmhnri dọousqa khôcqoang kiềqopfm chếoock đaiqfưwrnfbubgc màvgev đaiqfsygri tiểzkkbu tiệkxjgn ra quầxnehn...” 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.