Tôn Thượng

Chương 55 : Không nghe lời lão nhân nói

    trước sau   
Mộjrxo Tửpkis Bạotihch từoqdp từoqdp mởlglj cửpkisa đxxrjákxxj ra, hìukcmnh nhưonca vẫwtdfn chưoncaa kíorvgch đxxrjjrxong bấeevxt kỳltvyqdzj quan nàulnqo cũng khôftgbng cóizcu bấeevxt kỳltvy đxxrjiềoriou gìukcm khákxxjc thưoncacmbung, hắwdcmn vừoqdpa đxxrjavfjy cửpkisa vừoqdpa thảoqdpn nhiêslrnn nóizcui: “Thanh Nịfpmgnh, bâkokzy giờcmbu ngưoncaơqdzji đxxrjãrvjm tin ta chưoncaa nếrfwfu thậavfjt sựjgvnizcuqdzj quan gìukcm thìukcmizcu đxxrjãrvjmorvgch đxxrjjrxong từoqdp sớqdzjm, àulnq... còjgvnn cơqdzj quan cắwdcmn nuốfcyct Vâkokzn Hảoqdpi gìukcmukcm nữqiqfa. Thậavfjt sựjgvnulnq buồqdzjn cưoncacmbui màulnq.”

Hảoqdp?

Thanh Nịfpmgnh hơqdzji nhíorvgu màulnqy, cẩavfjn thậavfjn dòjgvnqxtyt mộjrxot hồqdzji hìukcmnh nhưonca thậavfjt sựjgvn khôftgbng cóizcu đxxrjiềoriou gìukcm khákxxjc thưoncacmbung cảoqdp, nhưoncang vàulnqo đxxrjúzeacng lúzeacc nàulnqy dịfpmg biếrfwfn xảoqdpy ra, trêslrnn mặjepnt đxxrjeevxt đxxrjjrxot nhiêslrnn xuấeevxt hiệotihn mộjrxot cákxxji hoa văjtann thầxxrjn bíorvg sau đxxrjóizcu hoa văjtann liềorion phákxxjt sákxxjng.

“Khôftgbng đxxrjưoncabecac! Cẩavfjn thậavfjn!”

Thanh Nịfpmgnh hoảoqdpng sợbeca, màulnq Mộjrxo Tửpkis Bạotihch cũng giậavfjt nảoqdpy mìukcmnh hai ngưoncacmbui nghiêslrnng mìukcmnh rúzeact lui nhưoncang vẫwtdfn khôftgbng kịfpmgp, ákxxjnh sákxxjng chợbecat lóizcue lêslrnn nhákxxjy mắwdcmt bao phủzmrn tấeevxt cảoqdp, ngay sau đxxrjóizcu mộjrxot luồqdzjng uy thếrfwf khổztvtng lồqdzj cuốfcycn đxxrjếrfwfn éqxtyp cho hai ngưoncacmbui khôftgbng thởlglj nổztvti.

ulnq thậavfjt!




Thậavfjt sựjgvnizcuqdzj quan!

Giốfcycng nhưonca đxxrjãrvjmqdzji vàulnqo biểmvukn sâkokzu hoặjepnc vũrvjmng bùeqxyn vậavfjy.

Thanh Nịfpmgnh khôftgbng nghĩlglj đxxrjếrfwfn, Mộjrxo Tửpkis Bạotihch càulnqng khôftgbng nghĩlglj đxxrjếrfwfn giờcmbu phúzeact nàulnqy hai ngưoncacmbui cũrvjmng khôftgbng kịfpmgp suy nghĩlglj quákxxj nhiềoriou, đxxrjxxrju tiêslrnn làulnq vậavfjn chuyểmvukn linh lựjgvnc trong cơqdzj thểmvuk trưoncaqdzjc chuẩavfjn bịfpmg đxxrjjrxot phákxxj ra ngoàulnqi mộjrxot cákxxjch mạotihnh bạotiho, thếrfwf nhưoncang sau khi bọjtann họjtan vậavfjn chuyểmvukn linh lựjgvnc thìukcmnh lìukcmnh phákxxjt hiệotihn uy thếrfwfulnqng mạotihnh hơqdzjn, bọjtann họjtanulnqng vậavfjn chuyểmvukn linh lựjgvnc uy thếrfwf lạotihi càulnqng mạotihnh, càulnqng giãrvjmy dụeqxya càulnqng tan vỡeqxy, lúzeacc mớqdzji bắwdcmt đxxrjxxrju còjgvnn cóizcu thểmvuk đxxrjjrxong đxxrjavfjy, sau khi bọjtann họjtan vậavfjn chuyểmvukn linh lựjgvnc ngay cảoqdpkxxjnh tay cũrvjmng khôftgbng nâkokzng lêslrnn đxxrjưoncabecac nữqiqfa.

Trong đxxrjotihi sảoqdpnh, Cổztvt Thanh Phong nhìukcmn hai ngưoncacmbui đxxrjãrvjmqdzji vàulnqo trong cơqdzj quan cạotihm bẫwtdfy lắwdcmc đxxrjxxrju, thởlgljulnqi vớqdzji vẻjgvn bấeevxt đxxrjwdcmc dĩlglj rồqdzji nóizcui: “Đwtdfoqdpng vậavfjn chuyểmvukn linh lựjgvnc, đxxrjoqdpng giãrvjmy dụeqxya đxxrjoqdpng làulnqm bấeevxt kỳltvy đxxrjjrxong tákxxjc gìukcm, nếrfwfu khôftgbng thìukcm chỉebiwulnqng lúzeacn càulnqng sâkokzu thôftgbi, cứuasa đxxrjuasang đxxrjóizcu đxxrjoqdpng đxxrjjrxong đxxrjavfjy khôftgbng cầxxrjn làulnqm gìukcm cảoqdp cứuasa giữqiqfukcmnh tĩlgljnh.”

Thanh Nịfpmgnh thửpkis ngừoqdpng vậavfjn chuyểmvukn linh lựjgvnc, thửpkis khôftgbng giãrvjmy dụeqxya nữqiqfa quảoqdp nhiêslrnn... uy thếrfwf dầxxrjn yếrfwfu đxxrji.

Mộjrxo Tửpkis Bạotihch vẫwtdfn còjgvnn đxxrjang giãrvjmy dụeqxya, đxxrjslrnn cuồqdzjng giãrvjmy dụeqxya cóizcu lẽukcmulnq do quákxxj sợbeca chếrfwft nêslrnn hắwdcmn căjtann bảoqdpn khôftgbng thểmvuk khôftgbng giãrvjmy dụeqxya, chỉebiwulnq hắwdcmn càulnqng giãrvjmy dụeqxya thìukcm uy thếrfwf lạotihi càulnqng lớqdzjn hắwdcmn cảoqdpm thấeevxy mìukcmnh sắwdcmp chếrfwft.

Cổztvt Thanh Phong giơqdzj tay bắwdcmn ra, mộjrxot luồqdzjng linh quyếrfwft đxxrjákxxjnh đxxrjếrfwfn, bịfpmgch mộjrxot tiếrfwfng ákxxjnh sákxxjng tiêslrnu tákxxjn cơqdzj quan.

Thanh Nịfpmgnh nhưonca trúzeact đxxrjưoncabecac gákxxjnh nặjepnng, nhưoncang nàulnqng cũrvjmng bịfpmgeqxy đxxrjếrfwfn mứuasac sắwdcmc mặjepnt đxxrjãrvjm trởlgljslrnn trắwdcmng bệotihch, màulnq cảoqdp ngưoncacmbui củzmrna Mộjrxo Tửpkis Bạotihch đxxrjãrvjmslrn liệotiht ởlglj chỗgbbv đxxrjóizcu, giốfcycng nhưonca mộjrxot con chóizcu chếrfwft nằulnqm bòjgvn trêslrnn mặjepnt đxxrjeevxt híorvgt thởlglj liêslrnn tụeqxyc.

“Chỗgbbvulnqy khôftgbng phảoqdpi làulnq chỗgbbvulnqkxxjc ngưoncaơqdzji nêslrnn đxxrjếrfwfn, nghỉebiw ngơqdzji mộjrxot lákxxjt rồqdzji nhanh chóizcung rờcmbui khỏjuoyi đxxrjâkokzy thôftgbi.”

Sau khi nóizcui xong, Cổztvt Thanh Phong liềorion mởlglj mộjrxot cákxxjnh cửpkisa đxxrjákxxj khákxxjc ra rồqdzji đxxrji vàulnqo, vừoqdpa đxxrji còjgvnn vừoqdpa cảoqdpm thákxxjn cảoqdpm thákxxjn ngưoncacmbui trẻjgvn tuổztvti bâkokzy giờcmbu thựjgvnc sựjgvn khôftgbng biếrfwft tựjgvnoncabecang sứuasac mìukcmnh, chưoncaa tinh thôftgbng cơqdzj quan trậavfjn phákxxjp đxxrjãrvjmkxxjm xôftgbng vàulnqo đxxrjjrxong phủzmrn, chuyệotihn nàulnqy vàulnq chuyệotihn đxxrji tìukcmm chếrfwft chẳpkisng cóizcuukcm khákxxjc nhau cảoqdp.

Chỉebiwizcu đxxrjiềoriou suy nghĩlglj kỹrdly lạotihi thìukcmjtanm đxxrjóizcu bảoqdpn thâkokzn hắwdcmn cũrvjmng giốfcycng vậavfjy màulnq thôftgbi.

jtanm đxxrjóizcu khai quậavfjt đxxrjjrxong phủzmrn, khôftgbng biếrfwft đxxrjãrvjm gặjepnp đxxrjưoncabecac bao nhiêslrnu nguy hiểmvukm cũrvjmng may năjtanm đxxrjóizcu luôftgbn cóizcu mộjrxot vịfpmg quýlahj nhâkokzn giúzeacp đxxrjơqdzj̃ ởlgljslrnn cạotihnh, nếrfwfu khôftgbng thìukcm... khôftgbng biếrfwft đxxrjãrvjm chếrfwft bao nhiêslrnu lầxxrjn.

Trong đxxrjotihi sảoqdpnh, thấeevxy Cổztvt Thanh Phong rờcmbui khỏjuoyi vốfcycn Thanh Nịfpmgnh đxxrjfpmgnh đxxrjuasang lêslrnn nóizcui lờcmbui cảoqdpm ơqdzjn, thếrfwf nhưoncang cảoqdp ngưoncacmbui lạotihi chẳpkisng còjgvnn sứuasac lựjgvnc gìukcmulnqng nhanh chóizcung lấeevxy hai viêslrnn Nguyêslrnn Khíorvg Đwtdfan ra, đxxrjưoncaa cho Mộjrxo Tửpkis Bạotihch mộjrxot viêslrnn, mìukcmnh lạotihi ăjtann mộjrxot viêslrnn.


zeacc nãrvjmy mặjepnc dùeqxy đxxrjãrvjm cửpkisu tửpkis nhấeevxt sinh, chỉebiwizcu đxxrjiềoriou hai ngưoncacmbui cũrvjmng khôftgbng bịfpmg thưoncaơqdzjng gìukcm chỉebiw bịfpmg tổztvtn thưoncaơqdzjng nguyêslrnn khíorvgulnq thôftgbi, đxxrjiềoriou tứuasac mộjrxot lákxxjt liềorion có thêslrn̉ khôftgbi phụeqxyc.

Vừoqdpa đxxrjiềoriou tứuasac Thanh Nịfpmgnh vừoqdpa suy tưonca.

ulnqng thựjgvnc sựjgvn rấeevxt hiếrfwfu kìukcm, rốfcyct cuộjrxoc thìukcmkxxji têslrnn lúzeacc nãrvjmy làulnq ai, chẳpkisng nhữqiqfng cóizcu thểmvukjgvnqxtyt nhữqiqfng thứuasaulnqulnqng khôftgbng dòjgvnqxtyt đxxrjưoncabecac, hìukcmnh nhưoncajgvnn hiểmvuku rấeevxt rõtkvpqdzj quan thuậavfjt hắwdcmn chỉebiweqxyy ýlahj nhìukcmn thoákxxjng qua, liềorion biếrfwft trêslrnn cửpkisa đxxrjákxxjjgvnn ẩavfjn nákxxju mộjrxot cơqdzj quan hơqdzjn nữqiqfa còjgvnn có thêslrn̉ nhìukcmn ra làulnqqdzj quan gìukcm, đxxrjiềoriou làulnqm Thanh Nịfpmgnh cảoqdpm thấeevxy kinh ngạotihc nhấeevxt chíorvgnh làulnqukcmnh nhưonca hắwdcmn đxxrjãrvjm đxxrjákxxjnh ra mộjrxot luồqdzjng linh quyếrfwft, sau đxxrjóizcu... sau đxxrjóizcuqdzj quan liềorion biếrfwfn mấeevxt?

Sao hắwdcmn cóizcu thểmvukulnqm đxxrjưoncabecac?

Khôftgbng hiểmvuku!

Cho dùeqxy tu vi củzmrna nàulnqng đxxrjãrvjm lậavfjp đxxrjưoncabecac châkokzn thâkokzn, cóizcuslrnn củzmrna châkokzn nhâkokzn thếrfwf nhưoncang nàulnqng khôftgbng hiểmvuku vềorio loạotihi tiêslrnn đxxrjotiho íorvgt gặjepnp nhưoncaqdzj quan.

Mộjrxot lákxxjt sau, trảoqdpi qua việotihc đxxrjiềoriou tứuasac nguyêslrnn khíorvg củzmrna Thanh Nịfpmgnh bắwdcmt đxxrjxxrju khôftgbi phụeqxyc dầxxrjn, sắwdcmc mặjepnt cũrvjmng khákxxjqdzjn rấeevxt nhiềoriou, Mộjrxo Tửpkis Bạotihch ởlgljslrnn cạotihnh cũrvjmng vậavfjy cho dùeqxy vẫwtdfn chưoncaa khôftgbi phụeqxyc triệotiht đxxrjmvuk nhưoncang đxxrjãrvjmizcu thểmvukulnqnh đxxrjjrxong tựjgvn nhiêslrnn.

“Mộjrxo Tửpkis Bạotihch ngưoncaơqdzji sao rồqdzji?”

Mộjrxo Tửpkis Bạotihch ngồqdzji xếrfwfp bằulnqng, tiếrfwfp tụeqxyc đxxrjiềoriou tứuasac híorvgt sâkokzu mộjrxot hơqdzji rồqdzji lắwdcmc đxxrjxxrju đxxrjákxxjp lạotihi: “Ta khôftgbng sao.”

“Àpkisi! Ta đxxrjãrvjmizcui làulnq phảoqdpi làulnqm việotihc cho cẩavfjn thậavfjn, ngưoncaơqdzji cứuasa khăjtanng khăjtanng khôftgbng nghe nếrfwfu chúzeacng ta chịfpmgu nghe hắwdcmn thìukcm khôftgbng xảoqdpy ra chuyệotihn gìukcm rồqdzji.” Thanh Nịfpmgnh càulnqng nghĩlgljulnqng thấeevxy sợbecaizcui: “Lúzeacc nãrvjmy nếrfwfu khôftgbng phảoqdpi hắwdcmn ra tay, hôftgbm nay chúzeacng ta đxxrjãrvjm chếrfwft ởlglj đxxrjâkokzy.”

“Hừoqdp!”

Mộjrxo Tửpkis Bạotihch làulnq mộjrxot ngưoncacmbui cao ngạotiho, cũrvjmng làulnq mộjrxot ngưoncacmbui cóizcujgvnng tựjgvn trọjtanng vôftgbeqxyng mạotihnh, trảoqdpi qua chuyệotihn lúzeacc nãrvjmy hắwdcmn chẳpkisng nhữqiqfng khôftgbng cóizcu cảoqdpm xúzeacc biếrfwft ơqdzjn trákxxji lạotihi còjgvnn cảoqdpm thấeevxy danh dựjgvn củzmrna mìukcmnh đxxrjãrvjm bịfpmg sỉebiw nhụeqxyc, cũrvjmng cảoqdpm thấeevxy mấeevxt mặjepnt trưoncaqdzjc Thanh Nịfpmgnh chuyệotihn nàulnqy làulnqm cho hắwdcmn khôftgbng thểmvuk chịfpmgu đxxrjjgvnng đxxrjưoncabecac.

Sau khi đxxrjiềoriou tứuasac xong Thanh Nịfpmgnh đxxrjuasang lêslrnn nóizcui: “Hẳpkisn làulnq hắwdcmn đxxrjang ởlglj phíorvga trưoncaqdzjc, chúzeacng ta qua đxxrjóizcuukcmm hắwdcmn đxxrji.”


“Tìukcmm hắwdcmn làulnqm gìukcm?”

izcu lẽukcmulnq cảoqdpm thấeevxy mấeevxt mặjepnt Mộjrxo Tửpkis Bạotihch cũrvjmng khôftgbng tiếrfwfp tụeqxyc làulnqm vịfpmgftgbng tửpkis tuấeevxn túzeac nhãrvjm nhặjepnn lúzeacc trưoncaqdzjc nữqiqfa màulnq đxxrjãrvjm trởlgljslrnn âkokzm u.

“Mộjrxo Tửpkis Bạotihch, sao ngưoncaơqdzji cóizcu thểmvuk nhưonca vậavfjy lúzeacc nãrvjmy ngưoncacmbui ta đxxrjãrvjm cứuasau chúzeacng ta, íorvgt nhấeevxt chúzeacng ta cũrvjmng phảoqdpi cảoqdpm ơqdzjn ngưoncacmbui ta mộjrxot cákxxjch trịfpmgnh trọjtanng chứuasa? Hơqdzjn nữqiqfa hắwdcmn đxxrjãrvjm cứuasau hai ta lầxxrjn.”

Thanh Nịfpmgnh làulnq ngưoncacmbui củzmrna Cửpkisu Hoa đxxrjqdzjng minh, thâkokzn phậavfjn cao quýlahj íorvgt nhấeevxt thìukcm cao quýlahjqdzjn thâkokzn phậavfjn Thủzmrn tịfpmgch củzmrna mưoncacmbui hai việotihn trong phákxxji Vâkokzn Hàulnq nhiềoriou, thấeevxy Thanh Nịfpmgnh đxxrji vềorio phíorvga cákxxjnh cửpkisa đxxrjákxxj đxxrjóizcu, cho dùeqxy trong lòjgvnng Mộjrxo Tửpkis Bạotihch vôftgbeqxyng khôftgbng muốfcycn cũrvjmng khôftgbng thểmvuk khôftgbng đxxrji theo.

jtanng qua hai cákxxjnh cửpkisa đxxrjákxxj, rốfcyct cụeqxyc đxxrjãrvjm gặjepnp đxxrjưoncabecac Cổztvt Thanh Phong.

Giờcmbu phúzeact nàulnqy, Cổztvt Thanh Phong đxxrjang trôftgbng coi bêslrnn cạotihnh cái mắwdcmt trậavfjn cuôftgb́i cùng, cẩavfjn thậavfjn nhặjepnt mảoqdpnh vỡeqxy Tửpkis Kim Thiêslrnn chiếrfwfu tinh từoqdpng li từoqdpng tíorvg, dùeqxy sao thìukcm thứuasaulnqy cũrvjmng làulnq Tửpkis Kim Thiêslrnn chiếrfwfu tinh, bêslrnn trong ẩavfjn chứuasaa Thákxxji Dưoncaơqdzjng chi linh, đxxrjâkokzy chíorvgnh làulnq mộjrxot loạotihi linh lựjgvnc vôftgbeqxyng cuồqdzjng bạotiho.

Nếrfwfu làulnq cảoqdp mộjrxot khốfcyci Tửpkis Kim Thiêslrnn chiếrfwfu tinh thìukcm khôftgbng cóizcuukcm, nhưoncang bâkokzy giờcmbuizcu lạotihi biếrfwfn thàulnqnh mộjrxot đxxrjfcycng mảoqdpnh vỡeqxy tinh thạotihch, dẫwtdfn đxxrjếrfwfn Thákxxji Dưoncaơqdzjng chi linh ởlgljslrnn trong trởlgljslrnn vôftgbeqxyng khôftgbng ổztvtn đxxrjfpmgnh thứuasaulnqy xem nhưoncaftgbeqxyng nguy hiểmvukm, khôftgbng cẩavfjn thậavfjn mộjrxot chúzeact thôftgbi thìukcmizcu sẽukcm nổztvt tung, mộjrxot khi thứuasaulnqy nổztvt tung, uy lựjgvnc củzmrna nóizcu sẽukcmftgbeqxyng kinh khủzmrnng.

Hai ngưoncacmbui vừoqdpa mớqdzji đxxrjếrfwfn đxxrjâkokzy, lậavfjp tứuasac bịfpmg nhữqiqfng mảoqdpnh vỡeqxy tửpkis kim sắwdcmc nàulnqy hấeevxp dẫwtdfn, nhấeevxt làulnq Mộjrxo Tửpkis Bạotihch mặjepnc dùeqxy hắwdcmn khôftgbng biếrfwft nhữqiqfng mảoqdpnh vỡeqxyulnqy làulnqkxxji gìukcm, nhưoncang lạotihi có thêslrn̉ cảoqdpm nhậavfjn đxxrjưoncabecac hơqdzji thởlglj mạotihnh mẽukcm do nhữqiqfng mảoqdpnh vỡeqxy tinh thạotihch nàulnqy tỏjuoya ra, hắwdcmn chưoncaa bao giờcmbu thấeevxy mảoqdpnh vỡeqxy tinh thạotihch ẩavfjn chứuasaa hơqdzji thởlglj linh lựjgvnc cưoncacmbung đxxrjotihi nhưonca thếrfwf.

Hắwdcmn làulnq nhưonca vậavfjy Thanh Nịfpmgnh cũrvjmng nhưonca vậavfjy, nàulnqng cũrvjmng khôftgbng biếrfwft nhữqiqfng mảoqdpnh vỡeqxy tinh thạotihch nàulnqy làulnqkxxji gìukcm, nhưoncang cũrvjmng có thêslrn̉ nhậavfjn ra hơqdzji thởlglj linh lựjgvnc mạotihnh mẽukcm đxxrjưoncabecac tỏjuoya ra từoqdp nhữqiqfng mảoqdpnh vỡeqxyulnqy, nàulnqng cũrvjmng chưoncaa từoqdpng nhìukcmn thấeevxy mảoqdpnh vỡeqxy tinh thạotihch ẩavfjn chứuasaa hơqdzji thởlglj linh lựjgvnc cưoncacmbung đxxrjotihi nhưonca thếrfwf.

“Sao hảoqdp? Ta vừoqdpa mớqdzji cứuasau cákxxji mạotihng nhỏjuoy củzmrna cákxxjc ngưoncaơqdzji, chưoncaa đxxrjưoncabecac bao lâkokzu cákxxjc ngưoncaơqdzji đxxrjãrvjm muốfcycn cưoncaqdzjp đxxrjqdzj củzmrna ta rồqdzji?”

Cổztvt Thanh Phong đxxrjuasang cạotihnh đxxrjàulnqi cao, nhìukcmn hai ngưoncacmbui lạotihi cúzeaci đxxrjxxrju rồqdzji cẩavfjn thậavfjn nhặjepnt mảoqdpnh vỡeqxy.

“Vịfpmg đxxrjotiho hữqiqfu nàulnqy, ngưoncaơqdzji hiểmvuku lầxxrjm rồqdzji. Chúzeacng ta... chúzeacng ta muốfcycn cảoqdpm ơqdzjn âkokzn cứuasau mạotihng củzmrna ngưoncaơqdzji, mong đxxrjotiho hữqiqfu bákxxjo têslrnn.”

Thanh Nịfpmgnh còjgvnn chưoncaa nóizcui xong, Cổztvt Thanh Phong đxxrjãrvjm khôftgbng cóizcu hứuasang thúzeac nghe tiếrfwfp đxxrjákxxjp lạotihi: “Cảoqdpm ơqdzjn thìukcm khôftgbng cầxxrjn, khôftgbng muốfcycn chếrfwft thìukcm nhanh chóizcung rờcmbui khỏjuoyi chỗgbbvulnqy đxxrji.”

“Đwtdfotiho hữqiqfu...”

Thanh Nịfpmgnh muốfcycn nóizcui đxxrjiềoriou gìukcm nữqiqfa, lạotihi bịfpmg Cổztvt Thanh Phong cắwdcmt ngang: “Vẫwtdfn chưoncaa chịfpmgu dừoqdpng àulnq? Cúzeact đxxrji!”

“Ngưoncaơqdzji... Sao ngưoncaơqdzji cóizcu thểmvuk nhưonca vậavfjy chứuasa!”

Sốfcycng lớqdzjn nhưonca vậavfjy rồqdzji, đxxrjếrfwfn bâkokzy giờcmbu Thanh Nịfpmgnh vẫwtdfn chưoncaa bịfpmg ai mắwdcmng câkokzu cúzeact đxxrji, nàulnqng chỉebiwulnqo Cổztvt Thanh Phong khôftgbng vui nóizcui: “Ta biêslrńt ngưoncaơqdzji đxxrjang lo lắwdcmng đxxrjiềoriou gìukcm chỉebiwizcu đxxrjiềoriou ngưoncaơqdzji cứuasaslrnn tâkokzm, chúzeacng ta sẽukcm khôftgbng cưoncaqdzjp nhữqiqfng mảoqdpnh vỡeqxyulnqy củzmrna ngưoncaơqdzji, Thanh Nịfpmgnh ta khôftgbng phảoqdpi làulnq hạotihng ngưoncacmbui nàulnqy huốfcycng chi ngưoncaơqdzji đxxrjãrvjm cứuasau hai ta lầxxrjn.”

Dứuasat lờcmbui, Thanh Nịfpmgnh nóizcui vớqdzji Mộjrxo Tửpkis Bạotihch ởlgljslrnn cạotihnh: “Chúzeacng ta đxxrji thôftgbi.”

Mộjrxo Tửpkis Bạotihch khôftgbng hềorio đxxrjjrxong đxxrjavfjy, khôftgbng hềorio di chuyểmvukn hắwdcmn nhìukcmn chăjtanm chúzeaculnqo nhữqiqfng mảoqdpnh vỡeqxy phákxxjt ra màulnqu tửpkis kim sắwdcmc đxxrjóizcu, hai mắwdcmt hiệotihn ra ákxxjnh sákxxjng.

“Mộjrxo Tửpkis Bạotihch, ngưoncaơqdzji đxxrjang nhìukcmn cákxxji gìukcm?”

“Thanh Nịfpmgnh, trưoncaqdzjc đxxrjóizcu chúzeacng ta đxxrjãrvjmizcui, nếrfwfu tìukcmm đxxrjưoncabecac tàulnqi nguyêslrnn trong đxxrjjrxong phủzmrn mọjtani ngưoncacmbui nhấeevxt đxxrjfpmgnh phảoqdpi chia đxxrjoriou đxxrjâkokzy làulnq quy củzmrn.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.