Tôn Thượng

Chương 31 : Hung hãn

    trước sau   
“Ai dálhjim đptrnpbpwng!” 

Cổabrv Thanh Phong quálhjit đptrninh tai nhứsjjyc óoqlsc, hắwmhxn mặrushc bộpbpw đptrnvxcr trăohgíng càdslsng gâdmrby sựrblx chújeou ýuatr trong cálhjinh rừvxcrng lálhji đptrnydvedslsy, tóoqlsc đptrnen dàdslsi khuôyflin mặrusht tuấhugmn lãwojqng, thầtxjsn sắwmhxc tỉpnlgnh tálhjio hai tay chắwmhxp sau lưoqlsng, đptrnsjjyng thẳsjjyng ởqgja đptrnóoqls, nhưoqls thanh kiếrblxm côyfli đptrnơmquin giữdwyja gióoqls trờuaooi lồvxcrng lộpbpwng, hai con ngưoqlsơmquii u álhjim sâdmrbu nhưoqls biểaqpun chếrblxt, quéabfct ngang ra khiếrblxn ngưoqlsuaooi khálhjic rùrkelng mìyxolnh, nhưoqlsmquii xuốujtxng vựrblxc sâdmrbu, từvxcr trong linh hồvxcrn dâdmrbng lêkyztn mộpbpwt cảtnibm gídwyjac sợposdwojqi.

Ai dálhjim đptrnpbpwng? 

Khôyfling ngưoqlsuaooi nàdslso dálhjim đptrnpbpwng.

Tấhugmt cảtnib mọtgpdi ngưoqlsuaooi đptrnrkelu kinh hãwojqi, trừvxcrng lớsjegn hai mắwmhxt vậaflln chuyểaqpun linh lựrblxc, ngưoqlsơmquii nhìyxoln ta ta nhìyxoln ngưoqlsơmquii thầtxjsn sắwmhxc ai nấhugmy đptrnrkelu khẩabfcn trưoqlsơmquing.

“Ranh con cálhjic ngưoqlsơmquii, dálhjim ra tay vớsjegi lãwojqo tửqczc!” 


Cổabrv Thanh Phong cứsjjy đptrnsjjyng nhưoqls vậaflly, nóoqlsi khôyfling sợposdwojqi ngữdwyj khôyfling giậafllt mìyxolnh, chỉpnlgdsls trêkyztn ngưoqlsuaooi hắwmhxn toálhjit ra hơmquii thởqgja củhjzca hoàdslsng hôyflin, khiếrblxn ngưoqlsuaooi khálhjic cảtnibm thấhugmy sợposdwojqi.

Vẻtvfn hoàdslsng hôyflin nàdslsy khôyfling phảtnibi làdsls hoàdslsng hôyflin trờuaooi chiềrkelu.

Giốujtxng nhưoqls hoàdslsng hôyflin tĩbskgnh mịqczcch, bao phủhjzc trêkyztn ngưoqlsuaooi, làdslsm cho ngưoqlsuaooi cảtnibm giálhjic vôyflirkelng khôyfling thoảtnibi málhjii dưoqlsuaoong nhưoqls sắwmhxp đptrni đptrnếrblxn tậaflln cùrkelng củhjzca sinh mạhugmng. 

Tạhugmi sao cóoqls thểaqpu nhưoqls vậaflly? Khôyfling ai biếrblxt.

Giờuaoodslsy khắwmhxc nàdslsy cũng khôyfling ai suy nghĩbskg vấhugmn đptrnrkeldslsy.

Bọtgpdn hắwmhxn chỉpnlg cảtnibm thấhugmy têkyztn họtgpd Cổabrv trưoqlssjegc mắwmhxt nàdslsy cóoqls chújeout thầtxjsn bídwyj, cóoqls chújeout quỷqgja dịqczcwmhxn cóoqls chújeout hung hãwojqn. 

“Thàdslsnh thậafllt, vớsjegi lãwojqo tửqczc ta vàdslslhjic ngưoqlsơmquii khôyfling thùrkel khôyfling oálhjin, cálhjic ngưoqlsơmquii khôyfling đptrnpbpwng thủhjzc ta cũjyprng khôyfling đptrnpbpwng thủhjzc.” 

Cổabrv Thanh Phong quéabfct ngang đptrnálhjim ngưoqlsuaooi, giọtgpdng đptrniệihxqu rấhugmt bìyxolnh tĩbskgnh nhàdslsn nhạhugmt nóoqlsi: “Lújeouc trẻtvfn tuổabrvi đptrnálhjinh nhau ta còwmhxn biếrblxt ngưoqlsuaooi biếrblxt ta trăohgim trậaflln trăohgim thắwmhxng, cálhjic ngưoqlsơmquii biếrblxt ôyfling đptrnâdmrby làdsls ai khôyfling? Biếrblxt thựrblxc lựrblxc củhjzca ta thếrblxdslso sao? Vậaflly màdslslhjim đptrnálhjinh lãwojqo tửqczc.” 

Trong đptrnálhjim ngưoqlsuaooi cóoqls ngưoqlsuaooi ngo ngoe muốujtxn đptrnpbpwng, muốujtxn thủhjzc

Cổabrv Thanh Phong liếrblxc mắwmhxt qua, ngưoqlsng tiếrblxng nóoqlsi: “Ranh con, trưoqlssjegc khi đptrnpbpwng thủhjzc phảtnibi nghĩbskg đptrnếrblxn hậafllu quảtnib, ôyfling đptrnâdmrby khôyfling phảtnibi Bồvxcrlhjit khôyfling cóoqls bấhugmt kỳjeouwmhxng từvxcr bi gìyxol, giếrblxt cálhjic ngưoqlsơmquii dễreuy nhưoqls giếrblxt chóoqls đptrnvxcrng cóoqlswojqnh rỗvxhoi rưoqlssjegc họtgpda vàdslso thâdmrbn, cújeout vềrkel tu luyệihxqn thêkyztm mấhugmy năohgim rồvxcri hẵposdng nóoqlsi!”

Hoàdslsn toàdslsn chídwyjnh xálhjic.

Tu luyệihxqn năohgim trăohgim năohgim, Cổabrv Thanh Phong giếrblxt bao nhiêkyztu ngưoqlsuaooi chídwyjnh hắwmhxn cũjyprng khôyfling biếrblxt, đptrnujtxi vớsjegi sinh mạhugmng sớsjegm chếrblxt lặrushng từvxcrdmrbu, trong mắwmhxt hắwmhxn nhữdwyjng ranh con nàdslsy nhưoqlsdmrbu kiếrblxn hắwmhxn khôyfling chújeout nàdslso quan tâdmrbm lạhugmi càdslsng khôyfling cóoqls bấhugmt kìyxol thưoqlsơmquing hạhugmi nàdslso. 

Ngưoqlsuaooi sẽlhji đptrni đptrnálhjing thưoqlsơmquing cho mộpbpwt con kiếrblxn sao? Đdrsmálhjip álhjin chắwmhxc chắwmhxn làdsls.


Khôyfling.

Cổabrv Thanh Phong lầtxjsn lưoqlsposdt nhòwmhxm ngóoqls ngôyflii bálhjiu củhjzca Tiêkyztn Ma Vưoqlsơmquing Tọtgpda, càdslsng từvxcrng nhòwmhxm ngóoqls ngôyflii bálhjiu củhjzca Cửqczcu U đptrnhugmi đptrnếrblx, cảtnibm ngộpbpw đptrnujtxi vớsjegi sinh mạhugmng đptrnãwojqoqlsposdt ra sinh lãwojqo bệihxqnh tửqczc từvxcrdmrbu. 

“Ngưoqlsơmquii quảtnib thậafllt chỉpnlgdsls mộpbpwt phếrblx vậafllt trújeouc cơmqui thấhugmt bạhugmi, cơmqui thểaqpu mạhugmnh mộpbpwt chújeout sứsjjyc lựrblxc mạhugmnh hơmquin mộpbpwt chújeout ta khôyfling tin ngưoqlsơmquii cóoqls thểaqpu lợposdi hạhugmi hơmquin nữdwyja!” Vâdmrbn Hồvxcrng đptrnsjjyng dậaflly, ngạhugmo nghễreuyabfct lớsjegn.

Hắwmhxn khôyfling tin! Bởqgjai vìyxol phálhjii Vâdmrbn Hàdslsoqls mộpbpwt vịqczc phếrblx thểaqpu trújeouc cơmqui thấhugmt bạhugmi dịqczc biếrblxn, mặrushc dùrkel nhụtbjhc thâdmrbn mạhugmnh hơmquin ngưoqlsuaooi bìyxolnh thưoqlsuaoong mộpbpwt chújeout, sứsjjyc lựrblxc mạhugmnh hơmquin mộpbpwt chújeout, nhưoqlsng cũjyprng chỉpnlg thếrblx thôyflii trừvxcrlhjii đptrnóoqls ra cũjyprng khôyfling cóoqlsyxol đptrnrushc biệihxqt.

Hắwmhxn hừvxcr lạhugmnh mộpbpwt tiếrblxng, tếrblx xuấhugmt phi kiếrblxm giơmqui tay vẩabfcy mộpbpwt cálhjii, álhjinh sálhjing lóoqlse lêkyztn álhjinh sálhjing củhjzca trăohging non vôyflirkelng mạhugmnh mẽlhji bay đptrni ba méabfct. 

Ngay lújeouc Vâdmrbn Hồvxcrng đptrnpbpwng thủhjzc, cálhjich đptrnóoqls khôyfling xa trong mắwmhxt Diệihxqp Hủhjzcy lóoqlse lêkyztn álhjinh mắwmhxt âdmrbm u màdsls lạhugmnh lùrkelng quálhjit: “Mọtgpdi ngưoqlsuaooi cùrkelng nhau xôyfling lêkyztn, giếrblxt têkyztn phếrblx vậafllt nàdslsy xem hắwmhxn phálhjich lốujtxi thếrblxdslso!” Diệihxqp Hủhjzcy tếrblx xuấhugmt mộpbpwt roi da màdslsu đptrnydve, vậaflln chuyểaqpun linh lựrblxc từvxcr phídwyja sau đptrnálhjinh thẳsjjyng đptrnếrblxn.

jeouc đptrntxjsu, mọtgpdi ngưoqlsuaooi chung quanh cóoqls chújeout do dựrblx, khôyfling biếrblxt thụtbjhc lựrblxc Cổabrv Thanh Phong mạhugmnh yếrblxu thếrblxdslso, giờuaoo phújeout nàdslsy trôyfling thấhugmy Vâdmrbn Hồvxcrng vàdsls Diệihxqp Hủhjzcy hai ngưoqlsuaooi đptrnpbpwng thủhjzc, nhữdwyjng ngưoqlsuaooi khálhjic cũjyprng lậafllp tứsjjyc nhao nhao đptrnpbpwng thủhjzc! Lạhugmnh Nguyệihxqt quyếrblxt dàdslsi ba méabfct đptrnálhjinh tớsjegi, Cổabrv Thanh Phong nhìyxoln cũjyprng khôyfling nhìyxoln, đptrnưoqlsa tay chộpbpwp mộpbpwt cálhjii mộpbpwt trậaflln lốujtxp bốujtxp giòwmhxn vang, kiếrblxm quyếrblxt uy lựrblxc mạhugmnh mẽlhji cứsjjy nhưoqls vậaflly bịqczc hắwmhxn làdslsm tálhjin loạhugmn biếrblxn mấhugmt trong nhálhjiy mắwmhxt! Khôyfling ai biếrblxt hắwmhxn làdslsm thếrblxdslso đptrnưoqlsposdc nhưoqls vậaflly.

dslsng khôyfling cóoqls ngưoqlsuaooi biếrblxt mộpbpwt màdslsn xảtniby ra thếrblxdslso. 

dmrbn Hồvxcrng khôyfling biếrblxt, cũjyprng khôyfling kịqczcp suy nghĩbskg nhiềrkelu, thấhugmy kiếrblxm quyếrblxt củhjzca mìyxolnh tálhjin loạhugmn, thầtxjsn sắwmhxc hắwmhxn kinh biếrblxn khôyfling dálhjim thấhugmt lễreuy, nhanh chóoqlsng thảtnib ngưoqlsuaooi vọtgpdt lêkyztn khôyfling trung.

jeouc nàdslsy, Cổabrv Thanh Phong nhanh châdmrbn trong nhálhjiy mắwmhxt đptrnãwojq đptrni tớsjegi, giơmqui tay kéabfco mộpbpwt cálhjii, khiếrblxn Vâdmrbn Hồvxcrng từvxcr khôyfling trung rơmquii xuốujtxng đptrnafllp xuốujtxng đptrnhugmt, hai châdmrbn rơmquii xuốujtxng đptrnhugmt răohging rắwmhxc mộpbpwt tiếrblxng, cổabrv châdmrbn trậafllt khớsjegp xưoqlsơmquing, đptrnau đptrnsjegn khiếrblxn hắwmhxn ngao ngao kêkyztu to! 

“Ta đptrnãwojqoqlsi qua trưoqlssjegc khi đptrnpbpwng thủhjzcwojqy suy nghĩbskg đptrnếrblxn hậafllu quảtnib, nếrblxu cálhjic ngưoqlsơmquii đptrnãwojq khôyfling nghe, vậaflly nếrblxm thửqczc đptrni!”  

Cổabrv Thanh Phong nhấhugmc châdmrbn lêkyztn đptrnálhji qua mộpbpwt cálhjii, trựrblxc tiếrblxp trújeoung vàdslso ngựrblxc Vâdmrbn Hồvxcrng, mộpbpwt cưoqlssjegc nàdslsy khiếrblxn y álhjio Vâdmrbn Hồvxcrng rálhjich bưoqlsơmquim, da thịqczct bịqczc rạhugmch nálhjit mũjypri miệihxqng đptrntxjsy málhjiu cảtnib ngưoqlsuaooi nhưoqls diềrkelu đptrnsjjyt dâdmrby bay ra xa rồvxcri rơmquii xuốujtxng đptrnhugmt, đptrnãwojq bấhugmt tỉpnlgnh nhâdmrbn sựrblx

jeouc nàdslsy, Diệihxqp Hủhjzcy đptrnálhjinh léabfcn màdsls đptrnếrblxn đptrnang quấhugmt roi dàdslsi trong tay qua, lújeouc Cổabrv Thanh Phong quay ngưoqlsuaooi mộpbpwt tay tújeoum dâdmrby da giữdwyja khôyfling trung trong tay, nhìyxoln lầtxjsn nữdwyja thìyxol roi dàdslsi lạhugmi cóoqls lụtbjhc quang.


Đdrsmâdmrby làdsls đptrnpbpwc. 

Roi da nàdslsy quấhugmt xuốujtxng nếrblxu da tróoqlsc thịqczct bong, đptrnpbpwc tốujtx tấhugmt nhiêkyztn sẽlhjidmrby nhiễreuym vếrblxt thưoqlsơmquing ăohgin mòwmhxn cơmqui thểaqpu.

“Làdsls phụtbjh nữdwyjdslsdmrbm tưoqls lạhugmi đptrnpbpwc álhjic nhưoqls thếrblx!”

Đdrsmpbpwt nhiêkyztn Cổabrv Thanh Phong kéabfco mộpbpwt phálhjit Diệihxqp Hùrkely mấhugmt khốujtxng chếrblx bịqczcabfco tớsjegi, giơmqui tay tálhjit mộpbpwt bạhugmt tai lêkyztn mặrusht Diệihxqp Hủhjzcy mộpbpwt bạhugmt tai nhưoqls thếrblx khiếrblxn mặrusht mũjypri Diệihxqp Hủhjzcy sưoqlsng phồvxcrng, miệihxqng mũjypri phun málhjiu răohging rớsjegt ra. 

“Tặrushng ngưoqlsơmquii mộpbpwt bạhugmt tai tựrblx giảtnibi quyếrblxt cho tốujtxt! Cújeout!” 

Lờuaooi vừvxcra nóoqlsi xong, mộpbpwt cưoqlssjegc đptrnhugmp tớsjegi Diệihxqp Hủhjzcy kêkyztu thảtnibm bay tứsjjy tung ra ngoàdslsi.

Vốujtxn dĩbskg xung quanh cóoqlsmquin mộpbpwt trăohgim ngưoqlsuaooi muốujtxn bao vâdmrby Cổabrv Thanh Phong, trôyfling thấhugmy mộpbpwt màdslsn nàdslsy nàdslso dálhjim đptrnpbpwng thủhjzc, mỗvxhoi mộpbpwt ngưoqlsuaooi đptrnrkelu bịqczcrkel đptrnếrblxn sắwmhxc mặrusht xanh xálhjim thầtxjsn sắwmhxc đptrnrkelu làdsls sợposdwojqi vừvxcra lui lạhugmi vừvxcra hoảtnibng sợposd nhìyxoln qua. 

“Đdrsmujtxi nghịqczcch vớsjegi Lýuatrdmrbm ta, bấhugmt kểaqpudsls ai cũjyprng chỉpnlgoqls mộpbpwt con đptrnưoqlsuaoong chếrblxt!” Xoạhugmt! Trong khôyfling trung khôyfling biếrblxt lúc nào xuấhugmt hiệihxqn mộpbpwt toàdsls bảtnibo thálhjip, đptrnóoqlsdsls mộpbpwt tòwmhxa bảtnibo thálhjip chídwyjn méabfct bảtnibo thálhjip lóoqlse álhjinh sálhjing vàdslsng rựrblxc rỡabfc, xung quanh bảy viêkyztn lưoqlsu tinh vâdmrby quanh bảtnibo thálhjip phi tốujtxc xoay tròwmhxn.

Đdrsmâdmrby làdsls Kim Hàdsls thấhugmt tinh thálhjip, làdsls phálhjip bảtnibo cựrblxc phẩabfcm củhjzca Lýuatrdmrbm, uy lựrblxc to lớsjegn dùrkel cho làdsls trújeouc cơmqui mấhugmy chụtbjhc năohgim cao thủhjzc cũng phảtnibi chếrblxt khôyfling thểaqpu nghi ngờuaoo.

Nhìyxoln qua, quảtnib nhiêkyztn tạhugmi đptrnpnlgnh thálhjip nhìyxoln thấhugmy bóoqlsng dálhjing Lýuatrdmrbm, hắwmhxn đptrnsjjyng trêkyztn đptrnpnlgnh thálhjip mặrusht đptrntxjsy dữdwyj tợposdn phẫjyrzn nộpbpw quálhjit lớsjegn. 

“Phếrblx vậafllt! Đdrsmi chếrblxt đptrni!” Oanh!

Kim Hàdsls thấhugmt tinh thálhjip cưoqlsabfcng chếrblx lao xuốujtxng.

Cổabrv Thanh Phong vẫjyrzn bấhugmt đptrnpbpwng nhưoqlsjypr, lẳsjjyng lặrushng đptrnsjjyng đptrnóoqlsjeouc thấhugmt tinh thálhjip álhjip xuốujtxng hắwmhxn giơmqui tay trựrblxc tiếrblxp đptrnabfc lấhugmy. 

“Dựrblxa vàdslso têkyztn phếrblx vậafllt nhưoqls ngưoqlsơmquii cũjyprng muốujtxn khálhjing trụtbjh Kim Hàdsls thấhugmt tinh thálhjip muốujtxn chếrblxt sao!”

Đdrsmsjjyng trêkyztn đptrnpnlgnh thálhjip, hai tay Lýuatrdmrbm kếrblxt đptrnpbpwng Linh quyếrblxt, Kim Hàdsls thấhugmt tinh thálhjip bỗvxhong nhiêkyztn xoay tròwmhxn cùrkelng lújeouc đptrnóoqls hắwmhxn hôyfli lớsjegn: “Đdrsmàdslsm Tưoqls Nhưoqls, giújeoup ta phếrblx đptrni hắwmhxn!”

lhjii gìyxol!  Nơmquii xa, Đdrsmàdslsm Tưoqls Nhưoqls đptrnãwojq bịqczc nhữdwyjng chuyệihxqn xảtniby ra trưoqlssjegc mắwmhxt nàdslsy khiếrblxn sợposd ngâdmrby ngưoqlsuaooi, nàdslsng khôyfling nghĩbskg tớsjegi cơmqui thểaqpu Cổabrv Thanh Phong mạhugmnh nhưoqls vậaflly, mạhugmnh ngoàdslsi sứsjjyc tưoqlsqgjang tưoqlsposdng, nàdslsng cũjyprng nghĩbskg khôyfling thôyfling Cổabrv Thanh Phong bấhugmt quálhjijyprng chỉpnlgdsls mộpbpwt biếrblxn dịqczc chi thểaqpu, sao cơmqui thểaqpuoqls thểaqpu mạhugmnh nhưoqls vậaflly đptrnưoqlsposdc. 

Mạhugmnh đptrnếrblxn khiếrblxn cao thủhjzc củhjzca cảtnibnh giớsjegi trújeouc cơmquidslsng cũjyprng cóoqls chújeout sợposdwojqi! Nghe thấhugmy tiếrblxng héabfct củhjzca Lýuatrdmrbm, Đdrsmàdslsm Tưoqls Nhưoqls khẽlhji giậafllt mìyxolnh, khôyfling biếrblxt nêkyztn đptrnálhjip lạhugmi ra sao.

“Đdrsmàdslsm Tưoqls Nhưoqls! Têkyztn phếrblx vậafllt nàdslsy đptrnãwojq bịqczc Kim Hàdsls thấhugmt tinh thálhjip củhjzca ta bao vâdmrby lấhugmy, ngưoqlsơmquii nhanh chóoqlsng phếrblx hắwmhxn đptrni.”

“Ta cho ngưoqlsơmquii tàdslsi nguyêkyztn tu hàdslsnh đptrnếrblxm mãwojqi khôyfling hếrblxt!”  

“Khôyfling phảtnibi ngưoqlsơmquii luôyflin muốujtxn mộpbpwt móoqlsn phálhjip bảtnibo cựrblxc phẩabfcm sao? Ta cóoqls thểaqpu cho ngưoqlsơmquii!”

Phálhjip bảtnibo cựrblxc phẩabfcm? Lýuatrdmrbm khiếrblxn Đdrsmàdslsm Tưoqls Nhưoqlsoqls chújeout đptrnpbpwng lòwmhxng, gia thếrblx nhàdslsdslsng khálhjiyxolnh thưoqlsuaoong mặrushc dùrkeloqls chấhugmt khôyfling tệihxq, nhưoqlsng bởqgjai vìyxol khôyfling cóoqls bốujtxi cảtnibnh gìyxol đptrnqczca vịqczc tạhugmi phálhjii Vâdmrbn Hàdslsjyprng luôyflin bìyxolnh thưoqlsuaoong, nếrblxu cóoqls đptrntxjsy đptrnhjzcdslsi nguyêkyztn tu hàdslsnh, nàdslsng cho rằdwyjng tu vi củhjzca mìyxolnh cũjyprng cóoqls thểaqpuohging lêkyztn nhanh hơmquin.

“Chỉpnlg cầtxjsn hôyflim nay ngưoqlsơmquii giújeoup ta phếrblx hắwmhxn đptrni, ta cóoqlslhjich giújeoup ngưoqlsơmquii trởqgja thàdslsnh đptrnihxq tửqczc cấhugmp cao nhấhugmt!” 

Nghe đptrnihxq tửqczc cấhugmp cao nhấhugmt xong Đdrsmàdslsm Tưoqls Nhưoqlsjyprng nhịqczcn khôyfling đptrnưoqlsposdc nữdwyja ngay cảtnibyfli hấhugmp cũjyprng trởqgjakyztn dồvxcrn dậafllp hơmquin.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.