Tôn Thượng

Chương 100 : Rảnh rỗi lười nhác

    trước sau   
“Ba lãoqifo giàllgz chưdrnoa chếljqit kia dưdrnohuweng nhưdrno muốzpkjn mờhuwei toàllgzn bộtvhf danh sĩpttz củfikqa Thanh Dưdrnoơlrxcng đtblrlqrca giớlrxci đtblrếljqin thiếljqit yếljqin, rõctuillgzng muốzpkjn đtblrzpkji nghịlqrcch vớlrxci chúdrnong ta.”

Cửzfimu Hoa đtblrtpldng minh, bêwkyun trong mộtvhft tòidida trang viêwkyun.

Thủfikqy Đqwjihegrc khom ngưdrnohuwei cúdrnoi đtblrbfqku đtblrhegrng ởzpkj đtblrólszy, rấbvfqt cung kíyqyfnh bársvxo cársvxo tìanuanh huốzpkjng, màllgz tạlcdoi tòidida lưdrnoơlrxcng đtblrìanuanh đtblrzpkji diệkfgkn mộtvhft chàllgzng trai tuấbvfqn duậrsvxt khôekfing nhiễbfmrm bụifoei trầbfqkn đtblroan chíyqyfnh ngồtpldi ởzpkj đtblrólszy, ársvxnh mắrepht yêwkyun tĩpttznh đtblrang nhìanuan bộtvhf cờhuwe đtblren trắrephng trưdrnolrxcc mặcxpxt, hắrephn cũwkyung khôekfing đtblrársvxp lạlcdoi Thủfikqy Đqwjihegrc, màllgzdrnong társvxch tràllgzwkyun đtblrihkp tớlrxci khólszye môekfii, nhẹihkp nhàllgzng nhấbvfqp mộtvhft ngụifoem, cólszy lẽllgzllgz có chút khôekfing vưdrnòa ý lạlcdoi buôekfing társvxch tràllgz xuốzpkjng. 

Thủfikqy Đqwjihegrc len léifoen liếljqic mộtvhft chúdrnot, châbzsom chưdrnolrxcc mộtvhft lársvxt lạlcdoi nólszyi: “Thiếljqiu chủfikq, đtblrếljqin lúdrnoc đtblrólszy lậrsvxp trữisde, tấbvfqt nhiêwkyun Mặcxpxc Long sẽllgzlszy mộtvhft trậrsvxn chiếljqin vớlrxci Vămlkfn Cảlgufnh Sơlrxcn, tuy nólszyi Mặcxpxc Long cólszy tam thảlgufi thiêwkyun nhiêwkyun thủfikq hộtvhf, trìanuanh đtblrtvhf kiếljqim phársvx cao lạlcdoi cólszy ngàllgzi ban cho Thanh Sưdrnoơlrxcng kiếljqim, thựtpldc lựtpldc rấbvfqt mạlcdonh nhưdrnong Vămlkfn Cảlgufnh Sơlrxcn kia thựtpldc lựtpldc cũng khársvx tốzpkjt, chỉtopb dựtplda vàllgzo việkfgkc hắrephn làllgz Tửzfim Phủfikq châbzson nhâbzson, lạlcdoi cólszy tứhegr thảlgufi thiêwkyun nhiêwkyun thủfikq hộtvhf, châbzson thâbzson đtblrtvhfc chiếljqim song trọccimng thảlgufi, màllgz trìanuanh đtblrtvhfctuiekfing củfikqa hắrephn ngàllgzy càllgzng cao minh, so vớlrxci Mặcxpxc Long chỉtopb cao hơlrxcn chứhegr khôekfing thấbvfqp hơlrxcn đtblrếljqin lúdrnoc đtblrólszy nếljqiu Mặcxpxc Long đtblrársvxnh thua...”

“Vămlkfn Cảlgufnh Sơlrxcn... Ha ha.”

Chàllgzng trai đtblrưdrnoqewtc xưdrnong làllgz Thiếljqiu chủfikq tuấbvfqn dậrsvxt đtblrccimc têwkyun củfikqa Vămlkfn Cảlgufnh Sơlrxcn, lắrephc đtblrbfqku cưdrnohuwei nhạlcdot nólszyi khẽllgz: “Ngưdrnohuwei tầbfqkm thưdrnohuweng cólszy thểihkp mộtvhft cảlgufnh giớlrxci mộtvhft thảlgufi thủfikq hộtvhf đtblrãoqifllgz cao minh, còididn hắrephn lúdrnoc lậrsvxp châbzson thâbzson lậrsvxp ra mộtvhft song thảlgufi bảlgufo vệkfgk, thậrsvxt sựtpld khólszylszy đtblrưdrnoqewtc...” 


Thủfikqy Đqwjihegrc thậrsvxn trọccimng hỏanuai mộtvhft câbzsou: “Thiếljqiu chủfikq, ngàllgzi cho rằsswhng Mặcxpxc Long làllgz đtblrzpkji thủfikq củfikqa Vămlkfn Cảlgufnh Sơlrxcn khôekfing?”

“Mặcxpxc Long cólszy phảlgufi làllgz đtblrzpkji thủfikq củfikqa Vămlkfn Cảlgufnh Sơlrxcn hay khôekfing khôekfing quan trọccimng.” Bưdrnong társvxch tràllgz Bạlcdoch Ngọccimc lêwkyun, chàllgzng trai tuấbvfqn dậrsvxt lạlcdoi đtblrihkp tớlrxci bêwkyun miệkfgkng, khẽllgz thưdrnozpkjng thứhegrc mộtvhft ngụifoem vẫiexbn lắrephc đtblrbfqku nhưdrnowkyu, lạlcdoi buôekfing társvxch tràllgz xuốzpkjng, lạlcdonh nhạlcdot nólszyi: “Quan trọccimng làllgz thársvxi đtblrtvhf củfikqa ta.”

“Thársvxi đtblrtvhf?” Thủfikqy Đqwjihegrc khôekfing hiểihkpu hỏanuai: “Thársvxi đtblrtvhfanua?” 

“Phársvxi Vâbzson Hàllgzrsvxc ngưdrnoơlrxci mưdrnoqewtn ngàllgzy nàllgzy thàllgznh ngàllgzy lậrsvxp trữisde mờhuwei đtblrôekfing đtblrlgufo danh sĩpttz củfikqa Thanh Dưdrnoơlrxcng, đtblrơlrxcn giảlgufn làllgz muốzpkjn biếljqit thársvxi đtblrtvhf củfikqa ta thôekfii, thămlkfm dòidid ta cólszyrsvxm chiếljqim phársvxi Vâbzson Hàllgz trưdrnolrxcc mặcxpxt tấbvfqt cảlgufrsvxc danh sĩpttz củfikqa Thanh Dưdrnoơlrxcng đtblrlqrca giớlrxci hay khôekfing, ha ha...”

Khólszye môekfii chàllgzng trai tuấbvfqn dậrsvxt nhếljqich lêwkyun mộtvhft nụifoedrnohuwei nhẹihkplszyi: “Theo bọccimn họccim nghĩpttz chỉtopbllgz mộtvhft lầbfqkn dòididifoet, nhưdrnong trong mắrepht ta... đtblrâbzsoy làllgz mộtvhft loạlcdoi uy hiếljqip, mộtvhft loạlcdoi uy hiếljqip trắrephng trợqewtn.”

bzsong társvxch tràllgzwkyun, chàllgzng trai tuấbvfqn dậrsvxt lạlcdoi nhấbvfqp mộtvhft ngụifoem, lầbfqkn nàllgzy tựtplda hồtpldlszy chúdrnot hàllgzi lòididng gậrsvxt gậrsvxt đtblrbfqku, khôekfing chúdrnot hoang mang nólszyi: “Nếljqiu Tam lãoqifo Vâbzson Hàllgzrsvxc ngưdrnoơlrxci đtblrãoqif muốzpkjn biếljqit thársvxi đtblrtvhf củfikqa ta, vậrsvxy ta sẽllgz đtblrihkp bọccim hắrephn tậrsvxn mắrepht nhìanuan thấbvfqy.” 

Vừnqcja dứhegrt lờhuwei, quâbzson cờhuwellgzu đtblren trong tay chàllgzng trai tuấbvfqn dậrsvxt đtblrưdrnoqewtc đtblrcxpxt trêwkyun bàllgzn cờhuwe, thay vàllgzo mộtvhft quâbzson cờhuwellgzu trắrephng giữisdellgzo lòididng bàllgzn tay, nhìanuan quâbzson cờhuwellgzu trắrephng cưdrnohuwei nólszyi: “Quâbzson cờhuwe cuốzpkji cùtpgrng cũwkyung chỉtopbllgz quâbzson cờhuwe, ởzpkj trêwkyun vársvxn cờhuweididn cólszy mộtvhft chúdrnot giársvx trịlqrc, rờhuwei đtblri thếljqi cuộtvhfc chỉtopbllgz mộtvhft hòididn đtblrársvx thôekfii.”

wkyung khôekfing thấbvfqy hắrephn cólszy đtblrtvhfng társvxc gìanua, phấbvfqt tay mộtvhft cársvxi quâbzson cờhuwe trắrephng trong lòididng bàllgzn tay liềanuan tan thàllgznh mâbzsoy khólszyi.

“Bêwkyun Hỏanuaa Đqwjihegrc, têwkyun họccim Cổdfde kia cólszyllgznh đtblrtvhfng gìanua khôekfing?” 

“Họccim Cổdfde?” Thủfikqy Đqwjihegrc lắrephc đtblrbfqku cưdrnohuwei nólszyi: “Hỏanuaa Đqwjihegrc đtblri xin qua Tam lãoqifo, hơlrxcn nữisdea còididn kéifoeo theo Thổdfde Đqwjihegrc chưdrnozpkjng môekfin, kếljqit quảlguf Tam lãoqifo cũwkyung khôekfing đtblrtpldng ýlqrc.”

“Mùtpgridida! Ngu muộtvhfi! Khôekfing cólszy thuốzpkjc chữisdea!” Chàllgzng trai tuấbvfqn dậrsvxt nhẹihkp nhàllgzng thưdrnozpkjng thứhegrc tràllgz thơlrxcm, khólszye miệkfgkng mỉtopbm cưdrnohuwei nhàllgzn nhãoqiflszyi: “Nếljqiu nhưdrnollgz ta, muốzpkjn chốzpkjng lạlcdoi Cửzfimu hoa đtblrtpldng minh, ta nhấbvfqt đtblrlqrcnh sẽllgz tuyểihkpn họccim Cổdfde.”

Nghe câbzsou ấbvfqy, Thủfikqy Đqwjihegrc khôekfing khỏanuai sữisdeng sờhuwe hỏanuai: “Vìanua sao? Chẳfgdbng lẽllgz Thiếljqiu chủfikq cho rằsswhng têwkyun Cổdfde tiểihkpu tửzfim kia cólszydrnorsvxch chốzpkjng lạlcdoi Cửzfimu Hoa đtblrtpldng minh sao?” 

“Khôekfing biếljqit.”


Khôekfing biếljqit?

Chuyệkfgkn nàllgzy càllgzng khiếljqin Thủfikqy Đqwjihegrc nghi hoặcxpxc. 

“Chíyqyfnh làllgz bởzpkji vìanua khôekfing biếljqit, cho nêwkyun mớlrxci tuyểihkpn hắrephn.” Chàllgzng trai tuấbvfqn dậrsvxt buôekfing chéifoen tràllgz Bạlcdoch Ngọccimc xuốzpkjng, sau đtblrólszy đtblrhegrng ngưdrnohuwei lêwkyun, lo lắrephng nólszyi: “Mặcxpxc dùtpgr thếljqi lựtpldc phíyqyfa sau Kim Đqwjihegrc ngưdrnohuwei đtblrôekfing thếljqi mạlcdonh, nhưdrnong cũwkyung chỉtopb thếljqi thôekfii muốzpkjn chốzpkjng lạlcdoi đtblrtpldng minh, dựtplda vàllgzo nhiềanuau ngưdrnohuwei cũwkyung khôekfing thểihkp thựtpldc hiệkfgkn đtblrưdrnoqewtc, đtblrársvxng tiếljqic đtblrársvxng tiếljqic Tam lãoqifo Vâbzson Hàllgzrsvxc ngưdrnoơlrxci khôekfing biếljqit đtblrlcdoo lýlqrcllgzy, trong lòididng củfikqa củfikqa bọccimn họccimididn ôekfim lấbvfqy mộtvhft tia huyễbfmrn tưdrnozpkjng, tưdrnozpkjng rằsswhng Đqwjitpldng Minh hộtvhfi bậrsvxn tâbzsom chuyệkfgkn bịlqrc toàllgzn bộtvhf thếljqi lựtpldc Thanh Dưdrnoơlrxcng đtblrlqrca giớlrxci phảlgufn đtblrzpkji, khôekfing dársvxm đtblrtvhfng thủfikq vớlrxci phársvxi Vâbzson Hàllgz...”

“Ha ha...”

Chàllgzng trai tuấbvfqn dậrsvxt chắrephp tay đtblrhegrng đtblrbvfqy, hai mắrepht vẫiexbn nhưdrnowkyu nhìanuan bàllgzn cờhuwe trắrephng đtblren nólszyi: “Nhưdrnong đtblrâbzsoy chỉtopbllgz bọccimn họccim nghĩpttzllgz thôekfii, đtblrtpldng minh đtblrãoqif liệkfgkt phársvxi Vâbzson Hàllgzllgzo đtblriểihkpn hìanuanh từnqcjbzsou rồtpldi, hoặcxpxc làllgz quy thuậrsvxn, hoặcxpxc làllgz diệkfgkt trừnqcj tuyệkfgkt đtblrzpkji khôekfing cólszy khảlgufmlkfng thứhegr ba, ngưdrnoqewtc lạlcdoi làllgzwkyun... họccim Cổdfde...” 

Thấbvfqy chàllgzng trai tuấbvfqn dậrsvxt nhíyqyfu màllgzy trầbfqkm tưdrno, Thủfikqy Đqwjihegrc rấbvfqt buồtpldn bựtpldc tạlcdoi hắrephn nghĩpttz bảlgufn lĩpttznh củfikqa Thiếljqiu chủfikq, cămlkfn bảlgufn khôekfing thểihkp lo sợqewtwkyun họccim Cổdfde kia, nhịlqrcn khôekfing đtblrưdrnoqewtc nhắrephc nhởzpkj: “Thiếljqiu chủfikq, trêwkyun ngưdrnohuwei tiềanuau từnqcj họccim Cổdfde khôekfing cólszylrxci thởzpkj trọccimc, cũwkyung khôekfing phảlgufi làllgz ngưdrnohuwei luâbzson hồtpldi chuyểihkpn thếljqi, huốzpkjng chi... cho dùtpgrllgz ngưdrnohuwei luâbzson hồtpldi chuyểihkpn thếljqi nhưdrnong cólszy thểihkpllgzm gìanua chứhegr?”

Đqwjiúdrnong thếljqi.

lszy thểihkpllgzm gìanua chứhegr

Cửzfimu Hoa đtblrtpldng minh cũwkyung khôekfing phảlgufi khôekfing giếljqit qua ngưdrnohuwei luâbzson hồtpldi chuyểihkpn thếljqi, Thủfikqy Đqwjihegrc khôekfing biếljqit rốzpkjt cuộtvhfc Thiếljqiu chủfikq đtblrang lo lắrephng cársvxi gìanua.

“Nếljqiu nhưdrno hắrephn làllgz ngưdrnohuwei luâbzson hồtpldi chuyểihkpn thếljqi, ta tuyệkfgkt khôekfing lo lắrephng ta khôekfing đtblrihkp ngưdrnohuwei luâbzson hồtpldi chuyểihkpn thếljqillgzo mắrepht, đtblrtpldng minh càllgzng khôekfing, nhưdrnong...”

Lờhuwei nólszyi xoay chuyểihkpn, chàllgzng trai tuấbvfqn dậrsvxt lạlcdoi dùtpgrng quâbzson cờhuwellgzu đtblren thay vàllgzo quâbzson cờhuwellgzu trắrephng nólszyi: “Nhưdrnong chíyqyfnh vìanua hắrephn khôekfing phảlgufi làllgz ngưdrnohuwei luâbzson hồtpldi chuyểihkpn thếljqi, cho nêwkyun ta mớlrxci lo lắrephng.” 

“Vìanua sao?”

tpgr thếljqillgzo Thủfikqy Đqwjihegrc cũwkyung nghĩpttz khôekfing thôekfing, ngay cảlguf ngưdrnohuwei luâbzson hồtpldi chuyểihkpn thếljqi Thiếljqiu chủfikqwkyung khôekfing đtblrihkpllgzo mắrepht, cársvxi kia còididn cólszyanua lo lắrephng chứhegr?


“Ta đtblrãoqif cho ngưdrnohuwei cẩmmaen thậrsvxn đtblriềanuau tra qua, cársvxi gìanua cũng tra khôekfing đtblrưdrnoqewtc hắrephn tựtplda nhưdrno trốzpkjng rỗwkyung xuấbvfqt hiệkfgkn, hoàllgzn toàllgzn trốzpkjng khôekfing, toàllgzn bộtvhf khu vựtpldc rộtvhfng lớlrxcn Tâbzsoy Bắrephc cưdrnoơlrxcng vựtpldc khôekfing cólszy bấbvfqt cứhegr manh mốzpkji gìanua liêwkyun quan đtblrếljqin hắrephn.” 

Khólszye miệkfgkng củfikqa chàllgzng trai tuấbvfqn dậrsvxt khôekfing biếljqit thu hồtpldi ýlqrcdrnohuwei từnqcjdrnoc nàllgzo, cólszy chúdrnot nhắrephm mắrepht lạlcdoi giốzpkjng nhưdrno đtblrang suy tưdrno đtblriềanuau gìanua đtblrólszy, nólszyi: “Ta khôekfing thíyqyfch thầbfqkn bíyqyf, càllgzng khôekfing thíyqyfch khôekfing biếljqit cuộtvhfc đtblrhuwei ta ghéifoet nhấbvfqt chíyqyfnh làllgz ngưdrnohuwei thầbfqkn bíyqyf lạlcdoi khôekfing biếljqit gìanua cảlguf.”

Thủfikqy Đqwjihegrc khôekfing trảlguf lờhuwei, hắrephn cảlgufm thấbvfqy Thiếljqiu chủfikq quársvx lo lắrephng, đtblrưdrnoơlrxcng nhiêwkyun câbzsou nàllgzy dùtpgr thếljqillgzo hắrephn cũwkyung khôekfing dársvxm mởzpkj miệkfgkng nólszyi.

Sau mộtvhft lársvxt, giọccimng nólszyi củfikqa chàllgzng trai tuấbvfqn dậrsvxt truyềanuan đtblrếljqin. 

“Trởzpkj vềanua đtblri, ba ngàllgzy sau ta sẽllgz đtblríyqyfch thâbzson dẫiexbn ngưdrnohuwei tiếljqin vềanua phársvxi Vâbzson Hàllgz.”

Đqwjiqewti sau khi Thủfikqy Đqwjihegrc rờhuwei đtblri.

Chàllgzng trai tuấbvfqn dậrsvxt nólszyi: “Dòididifoet thếljqillgzo rồtpldi?” 

Mộtvhft lãoqifo giàllgz ársvxo xársvxm xuấbvfqt hiệkfgkn đtblrtvhft nhiêwkyun xuấbvfqt hiệkfgkn, lãoqifo giàllgzdrnoi đtblrbfqku giốzpkjng nhưdrno khôekfing biếljqit nêwkyun đtblrársvxp lạlcdoi ra sao.

Hảlguf?

Chàllgzng trai tuấbvfqn dậrsvxt mởzpkj mắrepht ra, trong mắrepht xẹihkpt qua mộtvhft vòididng nghi hoặcxpxc hỏanuai: “Ngưdrnoơlrxci bịlqrc phársvxt hiệkfgkn?” 

“Thiếljqiu chủfikq xin yêwkyun tâbzsom, lãoqifo nôekfiwkyung khôekfing bịlqrc phársvxt hiệkfgkn, chỉtopbllgz...” Giọccimng nólszyi củfikqa lãoqifo gìanuaa cólszy chúdrnot khàllgzn khàllgzn, nólszyi: “Chỉtopbllgz... lãoqifo nôekfimmaen núdrnop tạlcdoi vưdrnohuwen Linh Ẩmgasn sau núdrnoi hơlrxcn mưdrnohuwei ngàllgzy luôekfin bíyqyf mậrsvxt quan sársvxt, Cổdfde Thanh Phong cũwkyung khôekfing cólszy chỗwkyullgzo bìanuanh thưdrnohuweng, đtblrãoqif khôekfing phảlgufi làllgz ngưdrnohuwei luâbzson hồtpldi chuyểihkpn thếljqi cũng khôekfing phảlgufi làllgz ngưdrnohuwei đtblroạlcdot xársvx trùtpgrng sinh, trêwkyun cơlrxc thểihkpwkyung khôekfing linh khíyqyf đtblrcxpxc biệkfgkt gìanua cảlguf, rấbvfqt bìanuanh thưdrnohuweng, rấbvfqt phổdfde thôekfing. Cũwkyung cólszy chúdrnot khôekfing giốzpkjng ngưdrnohuwei trúdrnoc cơlrxc thấbvfqt bạlcdoi...”

“Ồlqrc?” Chàllgzng trai tuấbvfqn dậrsvx khẽllgztpld mộtvhft tiếljqing, rơlrxci vàllgzo trong trầbfqkm tưdrno.

“Vềanua phầbfqkn nhụifoec thâbzson củfikqa hắrephn sao lạlcdoi mạlcdonh mẽllgz nhưdrno vậrsvxy, lãoqifo nôekfillgzy... lo lắrephng bịlqrc hắrephn phársvxt giársvxc, cho nêwkyun cũwkyung khôekfing dársvxm tiếljqip cậrsvxn.” 


“Mỗwkyui ngàllgzy hắrephn đtblranuau làllgzm cársvxi gìanua?”

“Làllgzm cársvxi gìanua?” Khuôekfin mặcxpxt trảlgufi qua gian nan vấbvfqt vảlguf củfikqa lãoqifo giàllgz khôekfing khỏanuai toársvxt ra nụifoedrnohuwei khổdfdelszyi: “Hắrephn khôekfing làllgzm cársvxi gìanua cảlguf, mỗwkyui ngàllgzy ngoạlcdoi trừnqcj đtblri ngủfikq chíyqyfnh làllgz uốzpkjng rưdrnoqewtu, hoặcxpxc làllgz phơlrxci nắrephng thỉtopbnh thoảlgufng đtblri trồtpldng chúdrnot vưdrnohuwen đtblriểihkpm linh, tưdrnolrxci hoa, còididn đtblrùtpgra giỡgxupn vớlrxci mấbvfqy nữisde đtblrkfgk tửzfim.”

“Ồlqrc?” 

Nghe lãoqifo giàllgzlszyi nhưdrno vậrsvxy, châbzson màllgzy chàllgzng trai tuấbvfqn dậrsvxt nhíyqyfu càllgzng chặcxpxt hơlrxcn lạlcdoi hỏanuai: “Lờhuwei nólszyi hàllgznh đtblrtvhfng củfikqa hắrephn nhưdrno thếljqillgzo?”

“Vôekfitpgrng...” Lãoqifo giàllgz giốzpkjng nhưdrno đtblrang suy nghĩpttzllgzm thếljqillgzo đtblrihkpanuanh dung têwkyun cổdfde quársvxi kia, nghĩpttz mộtvhft hồtpldi thốzpkjt ra hai chữisde: “Tùtpgry ýlqrc.”

“Tùtpgry ýlqrc?” 

“Tùtpgry ýlqrc.” Lãoqifo giàllgz giảlgufi thíyqyfch nólszyi: “Khôekfing cólszy sựtpld nghiêwkyum nghịlqrc củfikqa ngưdrnohuwei quyềanuan vịlqrc, cũng khôekfing cólszy sựtpld lạlcdonh nhạlcdot trảlgufi qua gian nan vấbvfqt vảlguf, khôekfing cólszy khíyqyf thếljqi củfikqa ngưdrnohuwei tung hoàllgznh, cũng khôekfing cólszy sựtpld cuồtpldng ngạlcdoo khôekfing ai bìanua nổdfdei, cũwkyung khôekfing phảlgufi ngưdrnohuwei kiêwkyuu hoàllgznh phársvxch lốzpkji, từnqcj lờhuwei nólszyi cửzfim chỉtopb củfikqa hắrephn, lãoqifo nôekfi thựtpldc sựtpld nhìanuan khôekfing ra hắrephn làllgz ai, màllgz...”

Dừnqcjng mộtvhft chúdrnot, lãoqifo giảlguf lạlcdoi nólszyi: “Màllgzmlkfn cứhegr theo lãoqifo nôekfi quan sársvxt mấbvfqy ngàllgzy nay, hắrephn nằsswhm thìanua tuyệkfgkt đtblrzpkji khôekfing ngồtpldi, có ngồtpldi thìanua tuyệkfgkt đtblrzpkji khôekfing đtblrhegrng cólszy đtblrhegrng thìanua tuyệkfgkt đtblrzpkji khôekfing đtblri, cólszy thểihkplszyi mộtvhft chữisde, hắrephn tuyệkfgkt đtblrzpkji khôekfing nólszyi hai chữisde...”

lszyi rồtpldi, lãoqifo giàllgz thởzpkjllgzi nólszyi: “Lãoqifo nôekfi duyệkfgkt qua vôekfi sốzpkj ngưdrnohuwei, chưdrnoa bao giờhuwe thấbvfqy qua ngưdrnohuwei nàllgzo lưdrnohuwei nhársvxc nhưdrno hắrephn, thậrsvxt sựtpldllgz rảlgufnh đtblrếljqin tậrsvxn xưdrnoơlrxcng tủfikqy lưdrnohuwei cũwkyung lưdrnohuwei đtblrếljqin tậrsvxn xưdrnoơlrxcng tủfikqy...” 

“Haha...”

Chàllgzng trai yêwkyun lặcxpxng cưdrnohuwei mộtvhft tiếljqing, cưdrnohuwei cólszy chúdrnot kìanua lạlcdo sau đtblrólszy lạlcdoi hỏanuai: “Liêwkyun quan tớlrxci chuyệkfgkn lậrsvxp trữisde củfikqa phársvxi Vâbzson Hàllgz, hắrephn cólszylszyi gìanua khôekfing?”

“Ngưdrnoqewtc lạlcdoi làllgzlszyi mộtvhft chúdrnot, khiếljqin lãoqifo nôekfi nhớlrxcpttz nhấbvfqt chíyqyfnh làllgz... Hỏanuaa Đqwjihegrc hỏanuai hắrephn cólszy cầbfqkn chuẩmmaen bịlqrc mộtvhft chúdrnot hay khôekfing.” 

“Hắrephn đtblrársvxp thếljqillgzo?”

“Hắrephn nólszyi...hắrephn nólszyi...nólszyi mộtvhft câbzsou rấbvfqt cổdfde quársvxi, hắrephn nólszyi cólszyrsvxi đtblrếljqich gìanua cầbfqkn phảlgufi chuẩmmaen bịlqrc, toàllgzn ruồtpldi muỗwkyui khỏanuai phảlgufi lo.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.