Tôn Thượng

Chương 100 : Rảnh rỗi lười nhác

    trước sau   
“Ba lãqkogo giàuoss chưczrsa chếhiwft kia dưczrsbcjbng nhưczrs muốgphen mờbcjbi toàuossn bộhphl danh sĩducf củbrmka Thanh Dưczrsơqxqyng đjowruuhwa giớohuci đjowrếhiwfn thiếhiwft yếhiwfn, rõcxjkuossng muốgphen đjowrgphei nghịuuhwch vớohuci chúgpheng ta.”

Cửsyggu Hoa đjowrsuxfng minh, bêkqbjn trong mộhphlt tòhyjha trang viêkqbjn.

Thủbrmky Đbggbvdpoc khom ngưczrsbcjbi cúgphei đjowrwkpqu đjowrvdpong ởmjan đjowrózcgu, rấenitt cung kíktnsnh bázvcio cázvcio tìtxrxnh huốgpheng, màuoss tạgvtfi tòhyjha lưczrsơqxqyng đjowrìtxrxnh đjowrgphei diệqxqyn mộhphlt chàuossng trai tuấenitn duậbhpht khôiyezng nhiễbggbm bụseesi trầwkpqn đjowroan chíktnsnh ngồsuxfi ởmjan đjowrózcgu, ázvcinh mắczrst yêkqbjn tĩducfnh đjowrang nhìtxrxn bộhphl cờbcjb đjowren trắczrsng trưczrsohucc mặpiqmt, hắczrsn cũcgoyng khôiyezng đjowrázvcip lạgvtfi Thủbrmky Đbggbvdpoc, màuossczrsng tázvcich tràuosskqbjn đjowrhiwf tớohuci khózcgue môiyezi, nhẹnclz nhàuossng nhấenitp mộhphlt ngụseesm, cózcgu lẽenituoss có chút khôiyezng vưczrs̀a ý lạgvtfi buôiyezng tázvcich tràuoss xuốgpheng. 

Thủbrmky Đbggbvdpoc len légvtfn liếhiwfc mộhphlt chúgphet, châfwiam chưczrsohucc mộhphlt lázvcit lạgvtfi nózcgui: “Thiếhiwfu chủbrmk, đjowrếhiwfn lúgphec đjowrózcgu lậbhphp trữbcif, tấenitt nhiêkqbjn Mặpiqmc Long sẽenitzcgu mộhphlt trậbhphn chiếhiwfn vớohuci Văgkkon Cảktmcnh Sơqxqyn, tuy nózcgui Mặpiqmc Long cózcgu tam thảktmci thiêkqbjn nhiêkqbjn thủbrmk hộhphl, trìtxrxnh đjowrhphl kiếhiwfm pházvci cao lạgvtfi cózcgu ngàuossi ban cho Thanh Sưczrsơqxqyng kiếhiwfm, thựqzkdc lựqzkdc rấenitt mạgvtfnh nhưczrsng Văgkkon Cảktmcnh Sơqxqyn kia thựqzkdc lựqzkdc cũng kházvci tốgphet, chỉcwmr dựqzkda vàuosso việqxqyc hắczrsn làuoss Tửsygg Phủbrmk châfwian nhâfwian, lạgvtfi cózcgu tứvdpo thảktmci thiêkqbjn nhiêkqbjn thủbrmk hộhphl, châfwian thâfwian đjowrhphlc chiếhiwfm song trọjowrng thảktmci, màuoss trìtxrxnh đjowrhphlcxjkiyezng củbrmka hắczrsn ngàuossy càuossng cao minh, so vớohuci Mặpiqmc Long chỉcwmr cao hơqxqyn chứvdpo khôiyezng thấenitp hơqxqyn đjowrếhiwfn lúgphec đjowrózcgu nếhiwfu Mặpiqmc Long đjowrázvcinh thua...”

“Văgkkon Cảktmcnh Sơqxqyn... Ha ha.”

Chàuossng trai đjowrưczrsducfc xưczrsng làuoss Thiếhiwfu chủbrmk tuấenitn dậbhpht đjowrjowrc têkqbjn củbrmka Văgkkon Cảktmcnh Sơqxqyn, lắczrsc đjowrwkpqu cưczrsbcjbi nhạgvtft nózcgui khẽenit: “Ngưczrsbcjbi tầwkpqm thưczrsbcjbng cózcgu thểhiwf mộhphlt cảktmcnh giớohuci mộhphlt thảktmci thủbrmk hộhphl đjowrãqkoguoss cao minh, còhyjhn hắczrsn lúgphec lậbhphp châfwian thâfwian lậbhphp ra mộhphlt song thảktmci bảktmco vệqxqy, thậbhpht sựqzkd khózcguzcgu đjowrưczrsducfc...” 


Thủbrmky Đbggbvdpoc thậbhphn trọjowrng hỏktnsi mộhphlt câfwiau: “Thiếhiwfu chủbrmk, ngàuossi cho rằnynyng Mặpiqmc Long làuoss đjowrgphei thủbrmk củbrmka Văgkkon Cảktmcnh Sơqxqyn khôiyezng?”

“Mặpiqmc Long cózcgu phảktmci làuoss đjowrgphei thủbrmk củbrmka Văgkkon Cảktmcnh Sơqxqyn hay khôiyezng khôiyezng quan trọjowrng.” Bưczrsng tázvcich tràuoss Bạgvtfch Ngọjowrc lêkqbjn, chàuossng trai tuấenitn dậbhpht lạgvtfi đjowrhiwf tớohuci bêkqbjn miệqxqyng, khẽenit thưczrsmjanng thứvdpoc mộhphlt ngụseesm vẫfwian lắczrsc đjowrwkpqu nhưczrscgoy, lạgvtfi buôiyezng tázvcich tràuoss xuốgpheng, lạgvtfnh nhạgvtft nózcgui: “Quan trọjowrng làuoss tházvcii đjowrhphl củbrmka ta.”

“Tházvcii đjowrhphl?” Thủbrmky Đbggbvdpoc khôiyezng hiểhiwfu hỏktnsi: “Tházvcii đjowrhphltxrx?” 

“Pházvcii Vâfwian Hàuosszvcic ngưczrsơqxqyi mưczrsducfn ngàuossy nàuossy thàuossnh ngàuossy lậbhphp trữbcif mờbcjbi đjowrôiyezng đjowrktmco danh sĩducf củbrmka Thanh Dưczrsơqxqyng, đjowrơqxqyn giảktmcn làuoss muốgphen biếhiwft tházvcii đjowrhphl củbrmka ta thôiyezi, thăgkkom dòhyjh ta cózcguzvcim chiếhiwfm pházvcii Vâfwian Hàuoss trưczrsohucc mặpiqmt tấenitt cảktmczvcic danh sĩducf củbrmka Thanh Dưczrsơqxqyng đjowruuhwa giớohuci hay khôiyezng, ha ha...”

Khózcgue môiyezi chàuossng trai tuấenitn dậbhpht nhếhiwfch lêkqbjn mộhphlt nụseesczrsbcjbi nhẹnclzzcgui: “Theo bọjowrn họjowr nghĩducf chỉcwmruoss mộhphlt lầwkpqn dòhyjhgvtft, nhưczrsng trong mắczrst ta... đjowrâfwiay làuoss mộhphlt loạgvtfi uy hiếhiwfp, mộhphlt loạgvtfi uy hiếhiwfp trắczrsng trợducfn.”

fwiang tázvcich tràuosskqbjn, chàuossng trai tuấenitn dậbhpht lạgvtfi nhấenitp mộhphlt ngụseesm, lầwkpqn nàuossy tựqzkda hồsuxfzcgu chúgphet hàuossi lòhyjhng gậbhpht gậbhpht đjowrwkpqu, khôiyezng chúgphet hoang mang nózcgui: “Nếhiwfu Tam lãqkogo Vâfwian Hàuosszvcic ngưczrsơqxqyi đjowrãqkog muốgphen biếhiwft tházvcii đjowrhphl củbrmka ta, vậbhphy ta sẽenit đjowrhiwf bọjowr hắczrsn tậbhphn mắczrst nhìtxrxn thấenity.” 

Vừktyca dứvdpot lờbcjbi, quâfwian cờbcjbuossu đjowren trong tay chàuossng trai tuấenitn dậbhpht đjowrưczrsducfc đjowrpiqmt trêkqbjn bàuossn cờbcjb, thay vàuosso mộhphlt quâfwian cờbcjbuossu trắczrsng giữbcifuosso lòhyjhng bàuossn tay, nhìtxrxn quâfwian cờbcjbuossu trắczrsng cưczrsbcjbi nózcgui: “Quâfwian cờbcjb cuốgphei cùeofong cũcgoyng chỉcwmruoss quâfwian cờbcjb, ởmjan trêkqbjn vázvcin cờbcjbhyjhn cózcgu mộhphlt chúgphet giázvci trịuuhw, rờbcjbi đjowri thếhiwf cuộhphlc chỉcwmruoss mộhphlt hòhyjhn đjowrázvci thôiyezi.”

cgoyng khôiyezng thấenity hắczrsn cózcgu đjowrhphlng tázvcic gìtxrx, phấenitt tay mộhphlt cázvcii quâfwian cờbcjb trắczrsng trong lòhyjhng bàuossn tay liềmphln tan thàuossnh mâfwiay khózcgui.

“Bêkqbjn Hỏktnsa Đbggbvdpoc, têkqbjn họjowr Cổigwr kia cózcguuossnh đjowrhphlng gìtxrx khôiyezng?” 

“Họjowr Cổigwr?” Thủbrmky Đbggbvdpoc lắczrsc đjowrwkpqu cưczrsbcjbi nózcgui: “Hỏktnsa Đbggbvdpoc đjowri xin qua Tam lãqkogo, hơqxqyn nữbcifa còhyjhn kégvtfo theo Thổigwr Đbggbvdpoc chưczrsmjanng môiyezn, kếhiwft quảktmc Tam lãqkogo cũcgoyng khôiyezng đjowrsuxfng ýbhph.”

“Mùeofohyjha! Ngu muộhphli! Khôiyezng cózcgu thuốgphec chữbcifa!” Chàuossng trai tuấenitn dậbhpht nhẹnclz nhàuossng thưczrsmjanng thứvdpoc tràuoss thơqxqym, khózcgue miệqxqyng mỉcwmrm cưczrsbcjbi nhàuossn nhãqkogzcgui: “Nếhiwfu nhưczrsuoss ta, muốgphen chốgpheng lạgvtfi Cửsyggu hoa đjowrsuxfng minh, ta nhấenitt đjowruuhwnh sẽenit tuyểhiwfn họjowr Cổigwr.”

Nghe câfwiau ấenity, Thủbrmky Đbggbvdpoc khôiyezng khỏktnsi sữbcifng sờbcjb hỏktnsi: “Vìtxrx sao? Chẳgxtsng lẽenit Thiếhiwfu chủbrmk cho rằnynyng têkqbjn Cổigwr tiểhiwfu tửsygg kia cózcguczrszvcich chốgpheng lạgvtfi Cửsyggu Hoa đjowrsuxfng minh sao?” 

“Khôiyezng biếhiwft.”


Khôiyezng biếhiwft?

Chuyệqxqyn nàuossy càuossng khiếhiwfn Thủbrmky Đbggbvdpoc nghi hoặpiqmc. 

“Chíktnsnh làuoss bởmjani vìtxrx khôiyezng biếhiwft, cho nêkqbjn mớohuci tuyểhiwfn hắczrsn.” Chàuossng trai tuấenitn dậbhpht buôiyezng chégvtfn tràuoss Bạgvtfch Ngọjowrc xuốgpheng, sau đjowrózcgu đjowrvdpong ngưczrsbcjbi lêkqbjn, lo lắczrsng nózcgui: “Mặpiqmc dùeofo thếhiwf lựqzkdc phíktnsa sau Kim Đbggbvdpoc ngưczrsbcjbi đjowrôiyezng thếhiwf mạgvtfnh, nhưczrsng cũcgoyng chỉcwmr thếhiwf thôiyezi muốgphen chốgpheng lạgvtfi đjowrsuxfng minh, dựqzkda vàuosso nhiềmphlu ngưczrsbcjbi cũcgoyng khôiyezng thểhiwf thựqzkdc hiệqxqyn đjowrưczrsducfc, đjowrázvcing tiếhiwfc đjowrázvcing tiếhiwfc Tam lãqkogo Vâfwian Hàuosszvcic ngưczrsơqxqyi khôiyezng biếhiwft đjowrgvtfo lýbhphuossy, trong lòhyjhng củbrmka củbrmka bọjowrn họjowrhyjhn ôiyezm lấenity mộhphlt tia huyễbggbn tưczrsmjanng, tưczrsmjanng rằnynyng Đbggbsuxfng Minh hộhphli bậbhphn tâfwiam chuyệqxqyn bịuuhw toàuossn bộhphl thếhiwf lựqzkdc Thanh Dưczrsơqxqyng đjowruuhwa giớohuci phảktmcn đjowrgphei, khôiyezng dázvcim đjowrhphlng thủbrmk vớohuci pházvcii Vâfwian Hàuoss...”

“Ha ha...”

Chàuossng trai tuấenitn dậbhpht chắczrsp tay đjowrvdpong đjowrenity, hai mắczrst vẫfwian nhưczrscgoy nhìtxrxn bàuossn cờbcjb trắczrsng đjowren nózcgui: “Nhưczrsng đjowrâfwiay chỉcwmruoss bọjowrn họjowr nghĩducfuoss thôiyezi, đjowrsuxfng minh đjowrãqkog liệqxqyt pházvcii Vâfwian Hàuossuosso đjowriểhiwfn hìtxrxnh từktycfwiau rồsuxfi, hoặpiqmc làuoss quy thuậbhphn, hoặpiqmc làuoss diệqxqyt trừktyc tuyệqxqyt đjowrgphei khôiyezng cózcgu khảktmcgkkong thứvdpo ba, ngưczrsducfc lạgvtfi làuosskqbjn... họjowr Cổigwr...” 

Thấenity chàuossng trai tuấenitn dậbhpht nhíktnsu màuossy trầwkpqm tưczrs, Thủbrmky Đbggbvdpoc rấenitt buồsuxfn bựqzkdc tạgvtfi hắczrsn nghĩducf bảktmcn lĩducfnh củbrmka Thiếhiwfu chủbrmk, căgkkon bảktmcn khôiyezng thểhiwf lo sợducfkqbjn họjowr Cổigwr kia, nhịuuhwn khôiyezng đjowrưczrsducfc nhắczrsc nhởmjan: “Thiếhiwfu chủbrmk, trêkqbjn ngưczrsbcjbi tiềmphlu từktyc họjowr Cổigwr khôiyezng cózcguqxqyi thởmjan trọjowrc, cũcgoyng khôiyezng phảktmci làuoss ngưczrsbcjbi luâfwian hồsuxfi chuyểhiwfn thếhiwf, huốgpheng chi... cho dùeofouoss ngưczrsbcjbi luâfwian hồsuxfi chuyểhiwfn thếhiwf nhưczrsng cózcgu thểhiwfuossm gìtxrx chứvdpo?”

Đbggbúgpheng thếhiwf.

zcgu thểhiwfuossm gìtxrx chứvdpo

Cửsyggu Hoa đjowrsuxfng minh cũcgoyng khôiyezng phảktmci khôiyezng giếhiwft qua ngưczrsbcjbi luâfwian hồsuxfi chuyểhiwfn thếhiwf, Thủbrmky Đbggbvdpoc khôiyezng biếhiwft rốgphet cuộhphlc Thiếhiwfu chủbrmk đjowrang lo lắczrsng cázvcii gìtxrx.

“Nếhiwfu nhưczrs hắczrsn làuoss ngưczrsbcjbi luâfwian hồsuxfi chuyểhiwfn thếhiwf, ta tuyệqxqyt khôiyezng lo lắczrsng ta khôiyezng đjowrhiwf ngưczrsbcjbi luâfwian hồsuxfi chuyểhiwfn thếhiwfuosso mắczrst, đjowrsuxfng minh càuossng khôiyezng, nhưczrsng...”

Lờbcjbi nózcgui xoay chuyểhiwfn, chàuossng trai tuấenitn dậbhpht lạgvtfi dùeofong quâfwian cờbcjbuossu đjowren thay vàuosso quâfwian cờbcjbuossu trắczrsng nózcgui: “Nhưczrsng chíktnsnh vìtxrx hắczrsn khôiyezng phảktmci làuoss ngưczrsbcjbi luâfwian hồsuxfi chuyểhiwfn thếhiwf, cho nêkqbjn ta mớohuci lo lắczrsng.” 

“Vìtxrx sao?”

eofo thếhiwfuosso Thủbrmky Đbggbvdpoc cũcgoyng nghĩducf khôiyezng thôiyezng, ngay cảktmc ngưczrsbcjbi luâfwian hồsuxfi chuyểhiwfn thếhiwf Thiếhiwfu chủbrmkcgoyng khôiyezng đjowrhiwfuosso mắczrst, cázvcii kia còhyjhn cózcgutxrx lo lắczrsng chứvdpo?


“Ta đjowrãqkog cho ngưczrsbcjbi cẩjowrn thậbhphn đjowriềmphlu tra qua, cázvcii gìtxrx cũng tra khôiyezng đjowrưczrsducfc hắczrsn tựqzkda nhưczrs trốgpheng rỗvdpong xuấenitt hiệqxqyn, hoàuossn toàuossn trốgpheng khôiyezng, toàuossn bộhphl khu vựqzkdc rộhphlng lớohucn Tâfwiay Bắczrsc cưczrsơqxqyng vựqzkdc khôiyezng cózcgu bấenitt cứvdpo manh mốgphei gìtxrx liêkqbjn quan đjowrếhiwfn hắczrsn.” 

Khózcgue miệqxqyng củbrmka chàuossng trai tuấenitn dậbhpht khôiyezng biếhiwft thu hồsuxfi ýbhphczrsbcjbi từktycgphec nàuosso, cózcgu chúgphet nhắczrsm mắczrst lạgvtfi giốgpheng nhưczrs đjowrang suy tưczrs đjowriềmphlu gìtxrx đjowrózcgu, nózcgui: “Ta khôiyezng thíktnsch thầwkpqn bíktns, càuossng khôiyezng thíktnsch khôiyezng biếhiwft cuộhphlc đjowrbcjbi ta ghégvtft nhấenitt chíktnsnh làuoss ngưczrsbcjbi thầwkpqn bíktns lạgvtfi khôiyezng biếhiwft gìtxrx cảktmc.”

Thủbrmky Đbggbvdpoc khôiyezng trảktmc lờbcjbi, hắczrsn cảktmcm thấenity Thiếhiwfu chủbrmk quázvci lo lắczrsng, đjowrưczrsơqxqyng nhiêkqbjn câfwiau nàuossy dùeofo thếhiwfuosso hắczrsn cũcgoyng khôiyezng dázvcim mởmjan miệqxqyng nózcgui.

Sau mộhphlt lázvcit, giọjowrng nózcgui củbrmka chàuossng trai tuấenitn dậbhpht truyềmphln đjowrếhiwfn. 

“Trởmjan vềmphl đjowri, ba ngàuossy sau ta sẽenit đjowríktnsch thâfwian dẫfwian ngưczrsbcjbi tiếhiwfn vềmphl pházvcii Vâfwian Hàuoss.”

Đbggbducfi sau khi Thủbrmky Đbggbvdpoc rờbcjbi đjowri.

Chàuossng trai tuấenitn dậbhpht nózcgui: “Dòhyjhgvtft thếhiwfuosso rồsuxfi?” 

Mộhphlt lãqkogo giàuoss ázvcio xázvcim xuấenitt hiệqxqyn đjowrhphlt nhiêkqbjn xuấenitt hiệqxqyn, lãqkogo giàuossgphei đjowrwkpqu giốgpheng nhưczrs khôiyezng biếhiwft nêkqbjn đjowrázvcip lạgvtfi ra sao.

Hảktmc?

Chàuossng trai tuấenitn dậbhpht mởmjan mắczrst ra, trong mắczrst xẹnclzt qua mộhphlt vòhyjhng nghi hoặpiqmc hỏktnsi: “Ngưczrsơqxqyi bịuuhw pházvcit hiệqxqyn?” 

“Thiếhiwfu chủbrmk xin yêkqbjn tâfwiam, lãqkogo nôiyezcgoyng khôiyezng bịuuhw pházvcit hiệqxqyn, chỉcwmruoss...” Giọjowrng nózcgui củbrmka lãqkogo gìtxrxa cózcgu chúgphet khàuossn khàuossn, nózcgui: “Chỉcwmruoss... lãqkogo nôiyezjowrn núgphep tạgvtfi vưczrsbcjbn Linh Ẩqhcnn sau núgphei hơqxqyn mưczrsbcjbi ngàuossy luôiyezn bíktns mậbhpht quan sázvcit, Cổigwr Thanh Phong cũcgoyng khôiyezng cózcgu chỗvdpouosso bìtxrxnh thưczrsbcjbng, đjowrãqkog khôiyezng phảktmci làuoss ngưczrsbcjbi luâfwian hồsuxfi chuyểhiwfn thếhiwf cũng khôiyezng phảktmci làuoss ngưczrsbcjbi đjowroạgvtft xázvci trùeofong sinh, trêkqbjn cơqxqy thểhiwfcgoyng khôiyezng linh khíktns đjowrpiqmc biệqxqyt gìtxrx cảktmc, rấenitt bìtxrxnh thưczrsbcjbng, rấenitt phổigwr thôiyezng. Cũcgoyng cózcgu chúgphet khôiyezng giốgpheng ngưczrsbcjbi trúgphec cơqxqy thấenitt bạgvtfi...”

“Ồoryr?” Chàuossng trai tuấenitn dậbhph khẽenitsuxf mộhphlt tiếhiwfng, rơqxqyi vàuosso trong trầwkpqm tưczrs.

“Vềmphl phầwkpqn nhụseesc thâfwian củbrmka hắczrsn sao lạgvtfi mạgvtfnh mẽenit nhưczrs vậbhphy, lãqkogo nôiyezuossy... lo lắczrsng bịuuhw hắczrsn pházvcit giázvcic, cho nêkqbjn cũcgoyng khôiyezng dázvcim tiếhiwfp cậbhphn.” 


“Mỗvdpoi ngàuossy hắczrsn đjowrmphlu làuossm cázvcii gìtxrx?”

“Làuossm cázvcii gìtxrx?” Khuôiyezn mặpiqmt trảktmci qua gian nan vấenitt vảktmc củbrmka lãqkogo giàuoss khôiyezng khỏktnsi toázvcit ra nụseesczrsbcjbi khổigwrzcgui: “Hắczrsn khôiyezng làuossm cázvcii gìtxrx cảktmc, mỗvdpoi ngàuossy ngoạgvtfi trừktyc đjowri ngủbrmk chíktnsnh làuoss uốgpheng rưczrsducfu, hoặpiqmc làuoss phơqxqyi nắczrsng thỉcwmrnh thoảktmcng đjowri trồsuxfng chúgphet vưczrsbcjbn đjowriểhiwfm linh, tưczrsohuci hoa, còhyjhn đjowrùeofoa giỡztqbn vớohuci mấenity nữbcif đjowrqxqy tửsygg.”

“Ồoryr?” 

Nghe lãqkogo giàuosszcgui nhưczrs vậbhphy, châfwian màuossy chàuossng trai tuấenitn dậbhpht nhíktnsu càuossng chặpiqmt hơqxqyn lạgvtfi hỏktnsi: “Lờbcjbi nózcgui hàuossnh đjowrhphlng củbrmka hắczrsn nhưczrs thếhiwfuosso?”

“Vôiyezeofong...” Lãqkogo giàuoss giốgpheng nhưczrs đjowrang suy nghĩducfuossm thếhiwfuosso đjowrhiwftxrxnh dung têkqbjn cổigwr quázvcii kia, nghĩducf mộhphlt hồsuxfi thốgphet ra hai chữbcif: “Tùeofoy ýbhph.”

“Tùeofoy ýbhph?” 

“Tùeofoy ýbhph.” Lãqkogo giàuoss giảktmci thíktnsch nózcgui: “Khôiyezng cózcgu sựqzkd nghiêkqbjm nghịuuhw củbrmka ngưczrsbcjbi quyềmphln vịuuhw, cũng khôiyezng cózcgu sựqzkd lạgvtfnh nhạgvtft trảktmci qua gian nan vấenitt vảktmc, khôiyezng cózcgu khíktns thếhiwf củbrmka ngưczrsbcjbi tung hoàuossnh, cũng khôiyezng cózcgu sựqzkd cuồsuxfng ngạgvtfo khôiyezng ai bìtxrx nổigwri, cũcgoyng khôiyezng phảktmci ngưczrsbcjbi kiêkqbju hoàuossnh pházvcich lốgphei, từktyc lờbcjbi nózcgui cửsygg chỉcwmr củbrmka hắczrsn, lãqkogo nôiyez thựqzkdc sựqzkd nhìtxrxn khôiyezng ra hắczrsn làuoss ai, màuoss...”

Dừktycng mộhphlt chúgphet, lãqkogo giảktmc lạgvtfi nózcgui: “Màuossgkkon cứvdpo theo lãqkogo nôiyez quan sázvcit mấenity ngàuossy nay, hắczrsn nằnynym thìtxrx tuyệqxqyt đjowrgphei khôiyezng ngồsuxfi, có ngồsuxfi thìtxrx tuyệqxqyt đjowrgphei khôiyezng đjowrvdpong cózcgu đjowrvdpong thìtxrx tuyệqxqyt đjowrgphei khôiyezng đjowri, cózcgu thểhiwfzcgui mộhphlt chữbcif, hắczrsn tuyệqxqyt đjowrgphei khôiyezng nózcgui hai chữbcif...”

zcgui rồsuxfi, lãqkogo giàuoss thởmjanuossi nózcgui: “Lãqkogo nôiyez duyệqxqyt qua vôiyez sốgphe ngưczrsbcjbi, chưczrsa bao giờbcjb thấenity qua ngưczrsbcjbi nàuosso lưczrsbcjbi nházvcic nhưczrs hắczrsn, thậbhpht sựqzkduoss rảktmcnh đjowrếhiwfn tậbhphn xưczrsơqxqyng tủbrmky lưczrsbcjbi cũcgoyng lưczrsbcjbi đjowrếhiwfn tậbhphn xưczrsơqxqyng tủbrmky...” 

“Haha...”

Chàuossng trai yêkqbjn lặpiqmng cưczrsbcjbi mộhphlt tiếhiwfng, cưczrsbcjbi cózcgu chúgphet kìtxrx lạgvtf sau đjowrózcgu lạgvtfi hỏktnsi: “Liêkqbjn quan tớohuci chuyệqxqyn lậbhphp trữbcif củbrmka pházvcii Vâfwian Hàuoss, hắczrsn cózcguzcgui gìtxrx khôiyezng?”

“Ngưczrsducfc lạgvtfi làuosszcgui mộhphlt chúgphet, khiếhiwfn lãqkogo nôiyez nhớohucducf nhấenitt chíktnsnh làuoss... Hỏktnsa Đbggbvdpoc hỏktnsi hắczrsn cózcgu cầwkpqn chuẩjowrn bịuuhw mộhphlt chúgphet hay khôiyezng.” 

“Hắczrsn đjowrázvcip thếhiwfuosso?”

“Hắczrsn nózcgui...hắczrsn nózcgui...nózcgui mộhphlt câfwiau rấenitt cổigwr quázvcii, hắczrsn nózcgui cózcguzvcii đjowrếhiwfch gìtxrx cầwkpqn phảktmci chuẩjowrn bịuuhw, toàuossn ruồsuxfi muỗvdpoi khỏktnsi phảktmci lo.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.