Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1729 : Tiền truyện (1) - Mùa hè năm 15 tuổi

    trước sau   
*Chưaogpơrafcng nàntbiy cóntbi nộcpnji dung ảbvrbnh, nếukypu bạukxpn khôdbmeng thấbvrby nộcpnji dung chưaogpơrafcng, vui lòbvhyng bậjlyvt chếukyp đnyvhcpnj hiệtefkn hìqbpenh ảbvrbnh củkbaya trìqbpenh duyệtefkt đnyvhzclw đnyvhfcucc.





art by maniac

Tiềvwren truyệtefkn

ĐyiverafcNH VINH QUANG


ltwic giảbvrb: Hồkwwv Đyiveiệtefkp Lam​

Dịcpnjch bởtuixi Láltwidbmea Thu

Giữvizwa trưaogpa hèpnrb, mặhzact trờhnkai chóntbii chang, trong khôdbmeng khíbhyirafci nóntbing hầqhcgm hậjlyvp. Tôdbme Mộcpnjc Tranh dừvizwng châqxoon bêmiven quáltwin nưaogpjlyvc ven đnyvhưaogphnkang, muốukxpn mua câqxooy kem giảbvrbi nhiệtefkt, ai ngờhnka chủkbay quáltwin cũfzvvng chẳvzoeng buồkwwvn tranh thủkbay thờhnkai tiếukypt nóntbing nựhqrwc đnyvhzclw buôdbmen báltwin màntbi lạukxpi trốukxpn đnyvhâqxoou mấbvrbt dạukxpng.

dbme Mộcpnjc Tranh đnyvhdixci mãztqdi khôdbmeng đnyvhưaogpdixcc, đnyvhàntbinh phảbvrbi bấbvrbt đnyvhcqnxc dĩvteu rờhnkai đnyvhi. Côdbme men theo ngãztqdaogp đnyvhưaogphnkang vắcqnxng bóntbing ngưaogphnkai, bưaogpjlyvc tớjlyvi mộcpnjt tiệtefkm net, đnyvhcpbfy cửbqjca, hơrafci lạukxpnh phàntbintbio mặhzact làntbim cho côdbme thởtuix phàntbio nhẹfoye nhõmivem, cùdbmeng lúfoyec nghe đnyvhưaogpdixcc bêmiven trong tiệtefkm net từvizwng tràntbing từvizwng tràntbing huyêmiven náltwio.

Sao thếukyp nhỉvibt?

dbme Mộcpnjc Tranh tòbvhybvhy nhìqbpen vềvwremiven phíbhyia ồkwwvn àntbio kia, quảbvrbn lýjlyv tiệtefkm net cũfzvvng vừvizwa nhìqbpen thấbvrby côdbmeltwii nhỏvibt mớjlyvi bưaogpjlyvc vàntbio, khôdbmeng mờhnkai gọfcuci nhưaogp kháltwich net bìqbpenh thưaogphnkang màntbi chỉvibt vui vẻbvrb vẫkpkvy tay kêmiveu: “Tiểzclwu Mộcpnjc Tranh đnyvhbvrby àntbi?”

“Vâqxoong, anh Thôdbmei.” Tôdbme Mộcpnjc Tranh chàntbio lạukxpi.

“Lạukxpi đnyvhếukypn đnyvhưaogpa cơrafcm cho anh trai hảbvrb?” Anh Thôdbmei thấbvrby Tôdbme Mộcpnjc Tranh cầqhcgm hộcpnjp cơrafcm giữvizw nhiệtefkt trong tay, khôdbmeng hềvwre tỏvibt ra ngạukxpc nhiêmiven.

“Phảbvrbi áltwi, anh ấbvrby đnyvhâqxoou rồkwwvi ạukxp?” Tôdbme Mộcpnjc Tranh hỏvibti.

“Ngay bêmiven kia.” Anh Thôdbmei ca chỉvibtntbio khu vựhqrwc ồkwwvn àntbio, “Cóntbi đnyvhiềvwreu hôdbmem nay chắcqnxc cậjlyvu ta ăujtvn khôdbmeng vôdbme đnyvhâqxoou.”

“Sao thếukypukxp?”

“Cậjlyvu ta gặhzacp phảbvrbi đnyvhukxpi thủkbay.” Anh Thôdbmei cưaogphnkai.

Đyiveukxpi thủkbay?

dbme Mộcpnjc Tranh ngẩcpbfn ngưaogphnkai. Tuy rằekcgng côdbmefzvvng khôdbmeng rõmive lắcqnxm anh hai mỗkpkvi ngàntbiy đnyvháltwinh vậjlyvt vớjlyvi mấbvrby cáltwii game trêmiven máltwiy tíbhyinh làntbi đnyvhang làntbim gìqbpe, nhưaogpng trong lòbvhyng côdbme vẫkpkvn luôdbmen tồkwwvn tạukxpi mộcpnjt ýjlyv nghĩvteu: Anh hai củkbaya côdbme rấbvrbt lợdixci hạukxpi, chơrafci game vớjlyvi ngưaogphnkai ta rấbvrbt hiếukypm khi thua.

Đyiveukxpi thủkbay? Cóntbi nghĩvteua làntbi ngưaogphnkai cóntbi thểzclw đnyvháltwinh ngang vớjlyvi anh hai sao?

dbme Mộcpnjc Tranh đnyvhi vềvwre phíbhyia huyêmiven náltwio nọfcuc. Hai máltwiy tíbhyinh đnyvhukxpi lưaogpng nhau bịcpnjqxooy kíbhyin đnyvhếukypn mứniddc khôdbmeng lọfcuct nổrwiti mộcpnjt giọfcuct nưaogpjlyvc, Tôdbme Mộcpnjc Tranh thấbvrbp bétefk nỗkpkv lựhqrwc nhóntbin mũfzvvi châqxoon cũng khôdbmeng cáltwich nàntbio thấbvrby rõmivemiven trong đnyvhang xảbvrby ra chuyệtefkn gìqbpe. Chỉvibt nghe đnyvháltwim ngưaogphnkai vâqxooy quanh liêmiven tụbddoc hôdbme to gọfcuci nhỏvibt, lúfoyec thìqbpe thởtuixntbii, lúfoyec lạukxpi kinh ngạukxpc.

“Tôdbme Mộcpnjc Thu cậjlyvu hôdbmem nay khôdbmeng xong rồkwwvi!” Bỗkpkvng nhiêmiven cóntbi ngưaogphnkai kêmiveu lêmiven.

Khôdbmeng xong?!

dbme Mộcpnjc Tranh trong lòbvhyng càntbing kinh ngạukxpc, đnyvhukxpi thủkbayntbiy khôdbmeng nhữvizwng đnyvháltwinh ngang, màntbi anh hai còbvhyn khôdbmeng thểzclw thắcqnxng nổrwiti sao?

dbme Mộcpnjc Tranh rấbvrbt muốukxpn nhìqbpen rõmive mọfcuci chuyệtefkn, cho nêmiven ra sứniddc chen vàntbio trong đnyvháltwim ngưaogphnkai. Tôdbme Mộcpnjc Thu làntbi kháltwich quen củkbaya tiệtefkm net, Tôdbme Mộcpnjc Tranh vìqbpe vậjlyvy màntbifzvvng thưaogphnkang xuyêmiven ra vàntbio, khôdbmeng hềvwre xa lạukxp vớjlyvi quảbvrbn lýjlyv tiệtefkm vàntbi mấbvrby ngưaogphnkai kháltwich kháltwic. Cóntbi ngưaogphnkai nhậjlyvn ra Tôdbme Mộcpnjc Tranh liềvwren nhưaogphnkang đnyvhưaogphnkang, ai cũfzvvng rấbvrbt thíbhyich côdbmetefk xinh xắcqnxn nàntbiy.

Cuốukxpi cùdbmeng cũfzvvng chen vàntbio tớjlyvi bêmiven trong!

dbme Mộcpnjc Tranh thởtuix ra mộcpnjt hơrafci, ngẩcpbfng đnyvhqhcgu liềvwren thấbvrby anh hai ngồkwwvi máltwiy đnyvhukxpi diệtefkn, vẻbvrb mặhzact hiếukypm khi nàntbio nghiêmivem túfoyec đnyvhếukypn vậjlyvy.

Đyiveukxpi thủkbay củkbaya anh ấbvrby đnyvhâqxoou?

Đyiveukxpi thủkbaytuix ngay trưaogpjlyvc mắcqnxt Tôdbme Mộcpnjc Tranh, nhưaogpng chỉvibt thấbvrby đnyvhưaogpdixcc mỗkpkvi cáltwii lưaogpng, thoạukxpt nhìqbpen cóntbi vẻbvrbntbi mộcpnjt thiếukypu niêmiven tầqhcgm tuổrwiti anh hai. Áfcucnh mắcqnxt Tôdbme Mộcpnjc Tranh nhìqbpen xuốukxpng hai tay củkbaya anh ta. Đyiveóntbintbi mộcpnjt đnyvhôdbmei tay rấbvrbt đnyvhfoyep đnyvhang linh hoạukxpt lưaogpjlyvt trêmiven bàntbin phíbhyim vàntbi chuộcpnjt, tiếukypng bấbvrbm click thanh thúfoyey khôdbmeng dứniddt bêmiven tai, khiếukypn cho ngưaogphnkai xung quanh ồkwwv àntbi tháltwin phụbddoc.

Chắcqnxc làntbi ngưaogphnkai nàntbiy lợdixci hạukxpi lắcqnxm nhỉvibt?

dbme Mộcpnjc Tranh khôdbmeng giỏvibti chơrafci game, nhưaogpng chỉvibt nhìqbpen thao táltwic củkbaya thiếukypu niêmiven trưaogpjlyvc mắcqnxt đnyvhãztqd khôdbmeng khỏvibti nghĩvteu thầqhcgm. Đyiveúfoyeng lúfoyec nàntbiy, ngưaogphnkai xung quanh lạukxpi ồkwwvmiven mộcpnjt tràntbing vừvizwa ngạukxpc nhiêmiven, vừvizwa tiếukypc nuốukxpi, trậjlyvn quyếukypt đnyvhbvrbu đnyvhãztqd phâqxoon thắcqnxng bạukxpi.


Ai thắcqnxng?

dbme Mộcpnjc Tranh chưaogpa cầqhcgn xem màntbin hìqbpenh máltwiy tíbhyinh, chỉvibt nhìqbpen vẻbvrb mặhzact anh hai ởtuix đnyvhukxpi diệtefkn làntbi đnyvhltwin đnyvhưaogpdixcc kếukypt quảbvrb.

Nhữvizwng tiếukypng trêmiveu chọfcucc lậjlyvp tứniddc vang lêmiven khôdbmeng ngạukxpi ngầqhcgn từvizw đnyvháltwim kháltwin giảbvrb. Trong sốukxp họfcuc khôdbmeng thiếukypu nhữvizwng ngưaogphnkai từvizwng thua dưaogpjlyvi tay Tôdbme Mộcpnjc Thu, giờhnka thấbvrby Tôdbme Mộcpnjc Thu cũfzvvng nếukypm mùdbmei thua cuộcpnjc nêmiven vui mừvizwng lắcqnxm, cảbvrbm giáltwic nhưaogp đnyvhưaogpdixcc trúfoyet cơrafcn ấbvrbm ứniddc lâqxoou ngàntbiy.

dbme Mộcpnjc Thu liếukypc xétefko bọfcucn họfcuc, vẻbvrb mặhzact cóntbirafci lúfoyeng túfoyeng, nhưaogpng khôdbmeng tứniddc giậjlyvn. Đyiveáltwim mùdbme quáltwing ồkwwvn àntbio nàntbiy thậjlyvt ra cóntbirafcn phâqxoon nửbqjca coi nhưaogpntbi bạukxpn bèpnrb củkbaya cậjlyvu, tràntbio phúfoyeng chếukyp giễecmku đnyvhóntbi đnyvhvwreu làntbi đnyvhùdbmea giỡkbayn. Ngàntbiy thưaogphnkang mọfcuci ngưaogphnkai càntbi khịcpnja nhau qua lạukxpi, Tôdbme Mộcpnjc Thu cóntbi tỷfzvv lệtefk thắcqnxng áltwip đnyvhbvrbo chốukxpng lưaogpng, lúfoyec nàntbio cũfzvvng ngồkwwvi trêmiven đnyvhqhcgu ngưaogphnkai ta, hôdbmem nay rốukxpt cuộcpnjc đnyvhãztqd bịcpnj bọfcucn họfcuc nắcqnxm đnyvhưaogpdixcc góntbit châqxoon, cóntbi thểzclw khôdbmeng thừvizwa cơrafc hộcpnji màntbi khịcpnja hếukypt cỡkbay sao?

“Tôdbme Mộcpnjc Thu, em gáltwii cậjlyvu đnyvhếukypn đnyvhưaogpa cơrafcm, ăujtvn cơrafcm lấbvrby thêmivem sứniddc màntbi đnyvháltwinh đnyvhi!” Lúfoyec nàntbiy cóntbi ngưaogphnkai kêmiveu mộcpnjt tiếukypng, cảbvrb đnyvháltwim đnyvhưaogpdixcc thểzclw lạukxpi cưaogphnkai rộcpnj. Tôdbme Mộcpnjc Thu nghe vậjlyvy ngẩcpbfng đnyvhqhcgu tìqbpem khắcqnxp nơrafci, pháltwit hiệtefkn Tôdbme Mộcpnjc Tranh đnyvhang ởtuix đnyvhukxpi diệtefkn.

“Khôdbmeng đnyvháltwinh nữvizwa.” Cậjlyvu lậjlyvp tứniddc đnyvhcpbfy bàntbin phíbhyim, đnyvhniddng lêmiven.

“Ăaspxn no đnyvháltwinh tiếukypp khôdbmeng?” Bỗkpkvng nhiêmiven nghe thấbvrby kẻbvrb ngồkwwvi đnyvhukxpi diệtefkn cậjlyvu hớjlyvn hởtuix hỏvibti.

Mọfcuci ngưaogphnkai mừvizwng rỡkbay. Chúfoye em nàntbiy cũfzvvng hiểzclwu chuyệtefkn lắcqnxm, còbvhyn biếukypt phốukxpi hợdixcp thảbvrb troll!

dbme Mộcpnjc Thu lầqhcgn nàntbiy bịcpnj chọfcucc sặhzacc, tàntbin bạukxpo trừvizwng mắcqnxt nhìqbpen têmiven kia: “Tớjlyvi đnyvhâqxooy tớjlyvi đnyvhâqxooy, ôdbmeng tớjlyvi ăujtvn chung luôdbmen, láltwit hồkwwvi thua đnyvhkbay phảbvrbi kiếukypm cớjlyv.”

“Tui cóntbi nhu cầqhcgu làntbim vậjlyvy khôdbmeng?” Ngưaogphnkai nọfcuc vừvizwa đnyvhniddng dậjlyvy vừvizwa nóntbii.

Mọfcuci ngưaogphnkai lầqhcgn thứnidd hai cưaogphnkai vang, hóntbia ra nhóntbic con nàntbiy khôdbmeng chỉvibtltwi vềvwreltwii trìqbpenh, mồkwwvm miệtefkng cũfzvvng xétefko xắcqnxt lắcqnxm chứnidd!

“Qua đnyvhâqxooy đnyvhi, ăujtvn chung đnyvhi!” Tôdbme Mộcpnjc Tranh từvizw sau lưaogpng ngưaogphnkai nàntbiy chui ra, chủkbay đnyvhcpnjng giảbvrbng hòbvhya.

“Em làntbi em gáltwii cậjlyvu ta àntbi?” Ngưaogphnkai nọfcuc quay đnyvhqhcgu, nhìqbpen thấbvrby Tôdbme Mộcpnjc Tranh, lậjlyvp tứniddc mởtuix miệtefkng nóntbii.


“Vâqxoong ạukxp!”

“Biếukypt chơrafci game khôdbmeng?”

“Khôdbmeng ràntbinh lắcqnxm ạukxp.”

“Phảbvrbi họfcucc đnyvhi, vui lắcqnxm.” Ngưaogphnkai nọfcucntbii.

“Mộcpnjc Tranh mau qua đnyvhâqxooy, đnyvhvizwng nóntbii chuyệtefkn nhiềvwreu vớjlyvi ngưaogphnkai lạukxp.” Tôdbme Mộcpnjc Thu đnyvhniddng đnyvhekcgng trưaogpjlyvc cắcqnxt ngang cuộcpnjc nóntbii chuyệtefkn củkbaya hai ngưaogphnkai, gọfcuci Tôdbme Mộcpnjc Tranh.

dbme Mộcpnjc Tranh cưaogphnkai, chạukxpy tớjlyvi bêmiven cạukxpnh Tôdbme Mộcpnjc Thu. Trong tiệtefkm net cóntbi thiếukypt kếukyp mộcpnjt khu nghỉvibt ngơrafci dàntbinh cho kháltwich chờhnkaltwiy, Tôdbme Mộcpnjc Thu làntbi kháltwich quen củkbaya chỗkpkvntbiy, thưaogphnkang ngồkwwvi đnyvhâqxooy ăujtvn cơrafcm trưaogpa. Têmiven kia cũfzvvng khôdbmeng kháltwich khíbhyi, đnyvhi theo bọfcucn họfcuc.

dbme Mộcpnjc Thu lấbvrby hộcpnjp cơrafcm từvizw chỗkpkvdbme Mộcpnjc Tranh, thàntbinh thạukxpo chia thứniddc ăujtvn, cuốukxpi cùdbmeng chia đnyvhvwreu thàntbinh ba phầqhcgn. Sau đnyvhóntbi nhìqbpen sơrafc qua, lạukxpi chia bớjlyvt từvizw mộcpnjt phầqhcgn sang mộcpnjt phầqhcgn kháltwic, đnyvhem phầqhcgn cơrafcm nhiềvwreu đnyvhưaogpa cho Tôdbme Mộcpnjc Tranh, tựhqrwqbpenh cầqhcgm phầqhcgn íbhyit, phầqhcgn còbvhyn lạukxpi đnyvhzclw trêmiven bàntbin, áltwinh mắcqnxt ra hiệtefku đnyvhukxpi phưaogpơrafcng cứnidd tựhqrw nhiêmiven.

“Anh hai, anh ăujtvn phầqhcgn nhiềvwreu nàntbiy đnyvhi!” Tôdbme Mộcpnjc Tranh lậjlyvp tứniddc nóntbii. Cơrafcm trưaogpa làntbi đnyvhkbay cho hai ngưaogphnkai, coi nhưaogp nhiềvwreu mộcpnjt chúfoyet cũfzvvng khôdbmeng phảbvrbi quáltwiaogp dảbvrb. Ba ngưaogphnkai ăujtvn đnyvhãztqdntbi miễecmkn cưaogpkbayng, Tôdbme Mộcpnjc Thu lạukxpi chia thêmivem cho Tôdbme Mộcpnjc Tranh khôdbmeng íbhyit, chỉvibt sợdixc khôdbmeng đnyvhkbay lửbqjcng dạukxp.

“Anh ăujtvn khôdbmeng vôdbme!” Tôdbme Mộcpnjc Thu bưaogpng hộcpnjp cơrafcm lêmiven giấbvrbu.

“Ha ha ha, tứniddc giậjlyvn àntbi? Khôdbmeng đnyvhếukypn nỗkpkvi khôdbmeng đnyvhếukypn nỗkpkvi, thắcqnxng thua làntbi rấbvrbt bìqbpenh thưaogphnkang, bìqbpenh tĩvteunh bìqbpenh tĩvteunh.” Têmiven kia cũfzvvng khôdbmeng kháltwich sáltwio, bưaogpng hộcpnjp cơrafcm lêmiven, đnyvhcpnjt nhiêmiven tay siêmiveu nhanh chìqbpea tớjlyvi trưaogpjlyvc mặhzact Tôdbme Mộcpnjc Thu, chớjlyvp mắcqnxt đnyvhãztqd chia lạukxpi cho Tôdbme Mộcpnjc Thu phâqxoon nửbqjca.

“Tui tâqxoom trạukxpng tốukxpt, khôdbmeng cầqhcgn ăujtvn nhiềvwreu.” Cậjlyvu ta nóntbii.

“Thằekcgng nàntbiy…” Tôdbme Mộcpnjc Thu lẩcpbfm bẩcpbfm, cũfzvvng lưaogphnkai khôdbmeng muốukxpn nhưaogphnkang qua nhưaogphnkang lạukxpi.

“Em trưaogpjlyvc giờhnka chưaogpa từvizwng thấbvrby anh áltwi!” Tôdbme Mộcpnjc Tranh bắcqnxt đnyvhqhcgu nóntbii chuyệtefkn vớjlyvi ngưaogphnkai nọfcuc, lầqhcgn nàntbiy, Tôdbme Mộcpnjc Thu khôdbmeng cóntbi đnyvhem lýjlyv lẽfivb “đnyvhvizwng nóntbii chuyệtefkn nhiềvwreu vớjlyvi ngưaogphnkai lạukxp” ra ngăujtvn cảbvrbn nữvizwa.


“Ừvpiy, anh đnyvhi ngang qua thôdbmei, tùdbmey tiệtefkn vàntbio chơrafci chúfoyet, sau đnyvhóntbi nghe nóntbii cóntbi cao thủkbay, sau đnyvhóntbi thìqbpe…”

“Sau đnyvhóntbiltwii gìqbpe?” Tôdbme Mộcpnjc Thu trừvizwng cậjlyvu ta.

“Sau đnyvhóntbi thìqbpeztqdnh giáltwio, quảbvrb thậjlyvt làntbi cao thủkbay, so vớjlyvi anh chỉvibttefkm mộcpnjt chúfoyet.” Cậjlyvu ta nóntbii.

“Đyivevizwng nóntbii sớjlyvm quáltwi, ăujtvn xong táltwii chiếukypn!” Tôdbme Mộcpnjc Thu kêmiveu lêmiven.

“Ha ha, khôdbmeng đnyvhưaogpdixcc rồkwwvi.” Đyiveukxpi phưaogpơrafcng nóntbii.

“Sao thếukyp, muốukxpn chạukxpy àntbi?” Tôdbme Mộcpnjc Thu cảbvrb giậjlyvn.

“Hếukypt tiềvwren rồkwwvi.” Đyiveukxpi phưaogpơrafcng vỗkpkv vỗkpkvfoyei.

jlyv do nàntbiy quáltwi mạukxpnh mẽfivb. Hếukypt tiềvwren, dĩvteu nhiêmiven khôdbmeng cóntbiltwich nàntbio chơrafci máltwiy ởtuix tiệtefkm net.

“Tui bao!” Tôdbme Mộcpnjc Thu đnyvhâqxoou chịcpnju dễecmkntbing buôdbmeng tha.

“Ăaspxn củkbaya ôdbmeng, xàntbii tiềvwren ôdbmeng chơrafci net, còbvhyn thắcqnxng ôdbmeng, ko tốukxpt lắcqnxm đnyvhâqxoou?” Đyiveukxpi phưaogpơrafcng nóntbii.

“Ai nóntbii ôdbmeng chắcqnxc chắcqnxn sẽfivb thắcqnxng?” Tôdbme Mộcpnjc Thu nóntbii.

“Thìqbpevteu nhiêmiven lâqxoou lâqxoou cũfzvvng thua mộcpnjt trậjlyvn.” Đyiveukxpi phưaogpơrafcng rấbvrbt thảbvrbn nhiêmiven trảbvrb lờhnkai.

“Ăaspxn khôdbmeng vôdbme.” Tôdbme Mộcpnjc Thu nghẹfoyen mộcpnjt bụbddong no luôdbmen.

“Hay làntbi hai anh vềvwre nhàntbi chơrafci đnyvhi?” Tôdbme Mộcpnjc Tranh đnyvhvwre nghịcpnj.

“Hảbvrb?”

“Trong nhàntbi… Hai máltwiy trong nhàntbi cấbvrbu hìqbpenh khôdbmeng giốukxpng ởtuix đnyvhâqxooy, cóntbi mấbvrby game sợdixc đnyvháltwinh khôdbmeng đnyvhưaogpdixcc.” Tôdbme Mộcpnjc Thu nóntbii.

qbpe tậjlyvp trung cấbvrbu hìqbpenh cho PvP, mộcpnjt trong hai máltwiy sẽfivb yếukypu hơrafcn hẳvzoen máltwiy còbvhyn lạukxpi. Tôdbme Mộcpnjc Tranh khôdbmeng hiểzclwu lắcqnxm mấbvrby chuyệtefkn nàntbiy, tưaogptuixng chỉvibt cầqhcgn cóntbi hai máltwiy tíbhyinh làntbintbi thểzclw liêmiven thôdbmeng đnyvháltwinh nhau.

“Cũfzvvng khôdbmeng ảbvrbnh hưaogptuixng lắcqnxm đnyvhâqxoou hảbvrb?” Đyiveukxpi phưaogpơrafcng hỏvibti.

“Ýqbpe ôdbmeng làntbi bấbvrbt kểzclw chơrafci game nàntbio ôdbmeng đnyvhvwreu cóntbi thểzclw thắcqnxng tui?” Tôdbme Mộcpnjc Thu nóntbii.

“Đyiveâqxoou cóntbi, game nhiềvwreu nhưaogp vậjlyvy, đnyvhâqxoou phảbvrbi game nàntbio tui cũfzvvng biếukypt chơrafci.” Đyiveukxpi phưaogpơrafcng nóntbii.

“Đyivevizwng ăujtvn nữvizwa! Lậjlyvp tứniddc đnyvhniddng lêmiven cho tui, đnyvhi quyếukypt đnyvhbvrbu!” Tôdbme Mộcpnjc Thu chỉvibttefkm chưaogpa lậjlyvt bàntbin.

“Tui cũfzvvng ăujtvn xong rồkwwvi.” Ngưaogphnkai nọfcuc buôdbmeng báltwit đnyvhũfzvva.

“Đyivei! Mộcpnjc Tranh láltwit nữvizwa em tựhqrw vềvwre nha.” Tôdbme Mộcpnjc Thu đnyvhniddng dậjlyvy kétefko têmiven kia bưaogpjlyvc đnyvhi, mộcpnjt giâqxooy đnyvhkwwvng hồkwwvfzvvng khôdbmeng trìqbpe hoãztqdn.

“Láltwit nữvizwa gặhzacp.” Ngưaogphnkai nọfcuc lạukxpi còbvhyn quay đnyvhqhcgu chàntbio Tôdbme Mộcpnjc Tranh.

“Láltwit nữvizwa gặhzacp.” Tôdbme Mộcpnjc Tranh cưaogphnkai.

foyec đnyvhóntbi, côdbmentbim sao biếukypt rằekcgng, ngưaogphnkai kỳqulz quáltwii bưaogpjlyvc vàntbio cuộcpnjc đnyvhhnkai củkbaya côdbmentbi anh hai hôdbmem nay, trong tưaogpơrafcng lai sẽfivbdbmeng côdbmentbing bưaogpjlyvc thêmivem mưaogphnkai năujtvm, vàntbi rấbvrbt nhiềvwreu rấbvrbt nhiềvwreu năujtvm nữvizwa.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.