Tinh Tinh

Chương 38 : “Không sao đâu, đừng lo nữa.”

    trước sau   
Khôccpgng phảrqosi mốhahai quan hệwvzs gặummhp mặummht thìlxev chàipqto hỏpfubi, bởigosi vậceccy nêejstn sau khi nhìlxevn thấnkmiy Tầoirxn Phóxxiang cũmpwjng khôccpgng quay đufeioirxu lạpfubi. Nhưrqosng Hoa Đnekcialang thi thoảrqosng lạpfubi đufeiưrqosa mắewcxt nhìlxevn, Tầoirxn Phóxxiang nhờxesfxxia quan hệwvzs vớljmri Hìlxevnh Viêejstm nêejstn mốhahai quan hệwvzs vớljmri Châpphmu Tưrqos Minh cũmpwjng cóxxia chútjmct thay đufeieypki, nhưrqosng Hoa Đnekcialang thìlxev khôccpgng, vẫummhn giữrsvv quan hệwvzs thùdssi đufeizfiich tớljmri thìlxev đufeiálmhgnh đufeiceccp khẩkktdu nghiệwvzsp.

Sau đufeióxxia Tầoirxn Phóxxiang kébhamo tay cậceccu ta, bảrqoso rằnkming: “Đnekclxevng nhìlxevn, ôccpgng cứrzqk quay đufeioirxu lạpfubi làipqtm gìlxev?”

“Nhìlxevn bừlxeva thôccpgi,” Hoa Đnekcialang bảrqoso, “Trôccpgng bọbdyln họbdyl nghiêejstm tútjmcc thếxpqs nhỉokcg, chỉokcg sợbdyllmhgt đufeiálmhgnh nhau.”

Tầoirxn Phóxxiang bảrqoso cậceccu ta: “Ôbpxang xem tròyjqc vui khôccpgng chêejst chuyệwvzsn lớljmrn chứrzqklxev.”

“Cóxxia ai xem tròyjqc vui lạpfubi chêejst chuyệwvzsn lớljmrn đufeiâpphmu,” Hoa Đnekcialang cưrqosxesfi nhạpfubo, “Đnekcálmhgnh mộagprt válmhgn, cóxxia khi tôccpgi còyjqcn đufeipfubp hôccpgi.”

Tầoirxn Phóxxiang lắewcxc đufeioirxu bậcecct cưrqosxesfi: “Chuyệwvzsn qua rồialai đufeilxevng nóxxiai nữrsvva.”


Bầoirxu khôccpgng khíoirxejstn bàipqtn họbdyl đufeiútjmcng làipqt khôccpgng ổeypkn, lútjmcc Tầoirxn Phóxxiang đufeii ngang qua bọbdyln họbdyl, ngoàipqti Châpphmu Tưrqos Minh ra còyjqcn cóxxia hai ngưrqosxesfi nữrsvva, gưrqosơjccfng mặummht ai nấnkmiy đufeigrcbu bìlxevnh tĩbdylnh, álmhgnh mắewcxt cóxxia vẻoirx bấnkmit thiệwvzsn. Cóxxia lẽkbqk Châpphmu Tưrqos Minh lạpfubi gâpphmy phiềgrcbn toálmhgi gìlxev rồialai, nhưrqosng nếxpqsu cóxxia thểzwvv ngồialai xuốhahang dùdssing cơjccfm vớljmri nhau, chắewcxc khôccpgng phảrqosi chuyệwvzsn lớljmrn, chíoirx íoirxt khôccpgng giốhahang nhưrqos sẽkbqk lao đufeioirxu vàipqto đufeiálmhgnh nhau.

Châpphmu Tưrqos Minh thấnkmiy cậceccu đufeii rồialai, hờxesf hữrsvvng buôccpgng tầoirxm mắewcxt.

Tầoirxn Phóxxiang nhoẻoirxn cưrqosxesfi trong lòyjqcng, cóxxiatjmcc cậceccu cảrqosm thấnkmiy con ngưrqosxesfi Châpphmu Tưrqos Minh cũmpwjng rấnkmit hàipqti, cứrzqk nhưrqos cảrqos thếxpqs giớljmri nợbdyl anh ta tálmhgm triệwvzsu khôccpgng bằnkming.

pphmu nàipqty cậceccu phảrqosi nhấnkmit tríoirx quan đufeiiểzwvvm vớljmri Hàipqtn Tiểzwvvu Côccpgng, Hàipqtn Tiểzwvvu Côccpgng nóxxiai trôccpgng Châpphmu Tưrqos Minh cứrzqk nhưrqos ai cũmpwjng nợbdyl anh ta tálmhgm triệwvzsu. Nhưrqosng thựwvcoc tếxpqs anh ta khôccpgng phảrqosi chủbdyl nợbdyl, anh ta mớljmri làipqt con nợbdyl.

“Lắewcxm lútjmcc muốhahan giútjmcp cậceccu ta mộagprt tay,” Hàipqtn Tiểzwvvu Côccpgng vừlxeva dùdssing wechat nóxxiai chuyệwvzsn vớljmri ngưrqosxesfi ta, vừlxeva tròyjqc chuyệwvzsn vớljmri Tầoirxn Phóxxiang, “Nhìlxevn cậceccu ta vãewcx quálmhg. Nhưrqosng kếxpqst quảrqos cuốhahai cùdssing vẫummhn vậceccy, còyjqcn chửqlyki nhau.”

Tầoirxn Phóxxiang khôccpgng lêejstn tiếxpqsng, Tưrqos Đnekciala ngồialai bêejstn cạpfubnh mỉokcgm cưrqosxesfi.

ipqtn Tiểzwvvu Côccpgng nóxxiai: “Đnekclxevng đufeizwvv ýxesf, đufeizwvv ýxesfxxia lạpfubi chửqlyki cậceccu.”

Tầoirxn Phóxxiang cũmpwjng nởigos nụejstrqosxesfi, Tưrqos Đnekciala lắewcxc đufeioirxu, khôccpgng nóxxiai gìlxev.

“Anh ấnkmiy nợbdyl bao nhiêejstu?” Tầoirxn Phóxxiang hỏpfubi Tưrqos Đnekciala.

“Đnekchahai vớljmri cậceccu ấnkmiy màipqtxxiai thìlxev rấnkmit nhiềgrcbu.” Tưrqos Đnekciala khẽkbqkxxiai, “Thựwvcoc ra nợbdyl nầoirxn rấnkmit dồialan nébhamn ngưrqosxesfi ta, hai năejstm qua cậceccu ấnkmiy thay đufeieypki rấnkmit nhiềgrcbu, đufeiútjmcng làipqt álmhgp lựwvcoc quálmhg lớljmrn.”

“Tựwvcorqosljmrc vàipqto thâpphmn màipqt,” Hàipqtn Tiểzwvvu Côccpgng nóxxiai chuyệwvzsn vớljmri ngưrqosxesfi ta xong, đufeiummht đufeiiệwvzsn thoạpfubi xuốhahang, đufeii róxxiat cho mìlxevnh cốhahac nưrqosljmrc, “Thằnkming hâpphmm đufeinkmiy.”

Lờxesfi nàipqty Tưrqos Đnekciala khôccpgng đufeiálmhgp lạpfubi, Tầoirxn Phóxxiang cũmpwjng khôccpgng hỏpfubi nhiềgrcbu.

lxevnh Viêejstm tớljmri phòyjqcng thíoirx nghiệwvzsm xem sốhaha liệwvzsu, lálmhgt nữrsvva mớljmri quay trởigos vềgrcb. Tầoirxn Phóxxiang đufeiãewcx quen ởigos chỗvfce củbdyla Tưrqos Đnekciala, cậceccu thưrqosxesfng xuyêejstn tớljmri đufeiâpphmy, thi thoảrqosng họbdyllmhgn gẫummhu hoặummhc ngồialai lạpfubi xem phim vớljmri nhau, làipqtm gìlxevmpwjng rấnkmit thoảrqosi málmhgi.


Thếxpqs nhưrqosng sắewcxp tớljmri Hàipqtn Tiểzwvvu Côccpgng phảrqosi ra ngoàipqti bàipqtn chuyệwvzsn hợbdylp tálmhgc, chắewcxc phảrqosi mấnkmit mộagprt thờxesfi gian, anh ấnkmiy đufeii rồialai bớljmrt vui hẳnekcn. Anh ấnkmiy bảrqoso Tầoirxn Phóxxiang: “Lútjmcc anh khôccpgng ởigos đufeiâpphmy cậceccu vớljmri anh Viêejstm nhớljmr qua đufeiâpphmy thưrqosxesfng xuyêejstn, đufeiếxpqsn xem xem sứrzqkc khỏpfube cậceccu ta cóxxia vấnkmin đufeigrcblxev khôccpgng.”

“Khôccpgng cầoirxn đufeiâpphmu,” Tưrqos Đnekcialarqosxesfi cưrqosxesfi, “Đnekcếxpqsn lútjmcc đufeióxxia mọbdyli ngưrqosxesfi khôccpgng ởigos đufeiâpphmy, Tưrqos Minh sẽkbqk tớljmri ởigos, cậceccu ấnkmiy thấnkmiy mấnkmiy ngưrqosxesfi phiềgrcbn chứrzqk khôccpgng chêejst anh.”

“Ôbpxang vôccpg hạpfubi quálmhgipqt,” Hàipqtn Tiểzwvvu Côccpgng khẽkbqkrqosxesfi mộagprt tiếxpqsng, “Làipqtnh quálmhg.”

Đnekcgrcbipqti quay mộagprt vòyjqcng lạpfubi trởigos vềgrcb Châpphmu Tưrqos Minh, Tầoirxn Phóxxiang thuậceccn miệwvzsng hỏpfubi, “Anh ấnkmiy nợbdyl tiềgrcbn chữrsvva bệwvzsnh cho ôccpgng nộagpri àipqt.”

“Cũmpwjng gầoirxn nhưrqos vậceccy.” Hàipqtn Tiểzwvvu Côccpgng uốhahang mộagprt ngụejstm nưrqosljmrc, sau đufeióxxiarqosxesfi giễguefu, “Tiềgrcbn bồialai thưrqosxesfng bốhaha mẹqlyk cậceccu ta, ôccpgng ta đufeiem đufeii chia cho mấnkmiy đufeirzqka con khálmhgc, cuốhahai cùdssing ôccpgng ta bịzfii bệwvzsnh con cálmhgi khôccpgng bỏpfub tiềgrcbn ra, thằnkming Chu hâpphmm chẳnekcng hiểzwvvu giởigos chứrzqkng giởigos gióxxialxev, dựwvcoa vàipqto chútjmct málmhgu mủbdylipqty màipqt vay tiềgrcbn chạpfuby chữrsvva cho ôccpgng ta. Cảrqosm trờxesfi đufeiagprng đufeinkmit chưrqosa?”

Tầoirxn Phóxxiang nghe xong hơjccfi ngạpfubc nhiêejstn, đufeiiềgrcbu nàipqty khálmhgc vớljmri Châpphmu Tưrqos Minh trong ấnkmin tưrqosbdylng củbdyla cậceccu, cảrqosm thấnkmiy đufeiâpphmy khôccpgng giốhahang chuyệwvzsn anh ta cóxxia thểzwvvipqtm.

“Côccpg nhi thìlxevipqtm gìlxevxxialmhgu mủbdyl chứrzqk, nghĩbdyllxev vậceccy trờxesfi..” Hàipqtn Tiểzwvvu Côccpgng lạpfubi “Haizzz” mộagprt tiếxpqsng, ngồialai trêejstn tay vịzfiin sofa, cálmhgi châpphmn đufeiong đufeiưrqosa qua lạpfubi, “Lútjmcc ngưrqosxesfi ta đufeiálmhgnh gầoirxn chếxpqst thìlxev chẳnekcng cóxxia ngưrqosxesfi thâpphmn nàipqto tớljmri bảrqoso lãewcxnh, đufeiếxpqsn khi sắewcxp chếxpqst rồialai mớljmri nhớljmr ra cóxxia đufeirzqka chálmhgu nàipqty.”

ipqtn Tiểzwvvu Côccpgng tràipqto phútjmcng, Tưrqos Đnekcialampwjng khôccpgng phảrqosn bálmhgc, Tầoirxn Phóxxiang khôccpgng tiếxpqsp lờxesfi, cậceccu hoàipqtn toàipqtn khôccpgng biếxpqst vềgrcb nhữrsvvng đufeiiềgrcbu nàipqty. Nhữrsvvng đufeiiềgrcbu nàipqty thựwvcoc sựwvco phálmhg bỏpfublmhgch nhìlxevn nhậceccn củbdyla cậceccu vềgrcb Châpphmu Tưrqos Minh, qua hồialai lâpphmu Tầoirxn Phóxxiang mớljmri mởigos miệwvzsng, bảrqoso rằnkming: “Em rấnkmit bấnkmit ngờxesf đufeinkmiy..”

“Ai màipqt chẳnekcng bấnkmit ngờxesf,” Hàipqtn Tiểzwvvu Côccpgng nhẹqlyk nhàipqtng nhịzfiip châpphmn lêejstn sofa, trong mắewcxt hếxpqst sứrzqkc xem thưrqosxesfng, “Đnekcếxpqsn giờxesf anh vẫummhn nghĩbdyl cậceccu ta đufeiejstn rồialai.”

Anh ta cóxxia đufeiejstn hay khôccpgng Tầoirxn Phóxxiang khôccpgng biếxpqst, đufeióxxia giờxesf cậceccu khôccpgng phálmhgn xébhamt sựwvco lựwvcoa chọbdyln củbdyla ngưrqosxesfi khálmhgc, dùdssi sao đufeióxxiampwjng làipqt cuộagprc đufeixesfi củbdyla họbdyl. Cóxxia lẽkbqk vớljmri chuyệwvzsn nàipqty Hàipqtn Tiểzwvvu Côccpgng cóxxia lậceccp trưrqosxesfng đufeiálmhgnh giálmhgjccfn, bởigosi họbdyldssing nhau lớljmrn lêejstn, họbdyl cộagprng sinh trong cùdssing mộagprt hoàipqtn cảrqosnh.

Nhưrqosng thếxpqsipqt Tầoirxn Phóxxiang cảrqosm thấnkmiy cậceccu cóxxia thểzwvv hiểzwvvu đufeiưrqosbdylc mộagprt chútjmct, tuy rằnkming cậceccu chưrqosa từlxevng đufeirzqkng ởigos lậceccp trưrqosxesfng củbdyla Châpphmu Tưrqos Minh.

xxia lẽkbqk chỉokcg muốhahan bấnkmiu víoirxu chútjmct liêejstn quan cuốhahai cùdssing vớljmri thếxpqs giớljmri nàipqty, âpphmu cũmpwjng còyjqcn cóxxia hy vọbdylng.

Từlxevlmhgi lầoirxn khôccpgng hiểzwvvu sao lạpfubi vềgrcb nhàipqt họbdyl Giảrqosn come out, đufeiếxpqsn giờxesf Tầoirxn Phóxxiang vẫummhn chưrqosa quay trởigos lạpfubi. Thựwvcoc sựwvco khôccpgng cóxxiapphmm trạpfubng muốhahan quay trởigos lạpfubi, Giảrqosn Mộagprc Dưrqosơjccfng biếxpqst cậceccu cóxxiapphmu thuẫummhn vớljmri ba, nêejstn khoảrqosng thờxesfi gian nàipqty cũmpwjng khôccpgng giụejstc cậceccu vềgrcb nhàipqt.


Nhưrqosng khôccpgng thểzwvv khôccpgng gặummhp em trai, qua thờxesfi gian dàipqti trẻoirx con sẽkbqk cảrqosm thấnkmiy mìlxevnh bịzfii quêejstn lãewcxng. Tầoirxn Phóxxiang ởigos trêejstn wechat hỏpfubi tuầoirxn nàipqty Giảrqosn Mộagprc Dưrqosơjccfng cóxxia cầoirxn đufeii họbdylc thêejstm khôccpgng, nếxpqsu khôccpgng họbdylc thêejstm cậceccu cóxxia thểzwvv dẫummhn thằnkming bébham ra ngoàipqti chơjccfi. Giảrqosn Mộagprc Dưrqosơjccfng đufeiialang ýxesf ngay tắewcxp lựwvco, thằnkming bébhamxxia vẻoirx vui lắewcxm.

Tầoirxn Phóxxiang gửqlyki tin nhắewcxn cho em trai xong tiệwvzsn thểzwvv hẹqlykn Hìlxevnh Viêejstm, hỏpfubi anh cóxxia đufeii đufeiưrqosbdylc khôccpgng.

lxevnh Viêejstm nóxxiai đufeii đufeiưrqosbdylc.

Trưrqosljmrc đufeiâpphmy mấnkmiy chuyệwvzsn nhưrqos vậceccy cậceccu đufeigrcbu tìlxevm Hoa Đnekcialang, thựwvcoc ra Hoa Đnekcialang rấnkmit ham chơjccfi, dùdssiipqt chơjccfi cálmhgi gìlxev. Vềgrcb mặummht nàipqty cậceccu ấnkmiy lạpfubi khálmhgc vớljmri vẻoirx bềgrcb ngoàipqti củbdyla cậceccu ấnkmiy, chíoirxnh cậceccu ấnkmiy cũmpwjng bảrqoso mìlxevnh mãewcxi mãewcxi chỉokcgipqt mộagprt đufeirzqka trẻoirx.

Nhưrqosng Hìlxevnh Viêejstm thìlxev lạpfubi khálmhgc, anh ấnkmiy khôccpgng mêejst chơjccfi tròyjqc chơjccfi trẻoirx con, Tầoirxn Phóxxiang cũmpwjng gầoirxn nhưrqos vậceccy. Bởigosi vậceccy nêejstn hai ngưrqosxesfi chỉokcg đufeiơjccfn thuầoirxn xem Giảrqosn Mộagprc Dưrqosơjccfng chơjccfi, cho thằnkming bébham đufeiiala uốhahang, cậceccu nhóxxiac chơjccfi xong hai ngưrqosxesfi lạpfubi xếxpqsp hàipqtng mua vébham cho cậceccu nhóxxiac.

Tầoirxn Phóxxiang hỏpfubi Hìlxevnh Viêejstm: “Anh Viêejstm cóxxia thíoirxch chơjccfi khôccpgng em xếxpqsp hàipqtng cho anh.”

lxevnh Viêejstm nóxxiai: “Anh xếxpqsp hàipqtng cho em.”

Tầoirxn Phóxxiang nhoẻoirxn cưrqosxesfi, bảrqoso rằnkming: “Hồialai nhỏpfub em thíoirxch chơjccfi mấnkmiy cálmhgi nàipqty lắewcxm, chơjccfi bao nhiêejstu cũmpwjng khôccpgng đufeiãewcx.”

“Từlxev nhỏpfub anh đufeiãewcx khôccpgng thíoirxch rồialai,” Hìlxevnh Viêejstm đufeiútjmct tay trong tútjmci, từlxev từlxev đufeirzqkng xếxpqsp hàipqtng, “Ngồialai trêejstn đufeióxxia hai vòyjqcng xong đufeii xuốhahang, chálmhgn bỏpfub xừlxev.”

“Ừkaqem,” Tầoirxn Phóxxiang cưrqosxesfi gậcecct đufeioirxu, “Anh chỉokcg thíoirxch ngồialai motor thôccpgi.”

pphmy giờxesf trờxesfi lạpfubnh, hai ngưrqosxesfi họbdyl hầoirxu nhưrqosdssing mặummhc álmhgo jacket, quầoirxn jean, đufeii giàipqty thểzwvv thao, nhìlxevn từlxev đufeinkming sau đufeiútjmcng làipqt khôccpgng phâpphmn biệwvzst đufeiưrqosbdylc ai vớljmri ai. Giảrqosn Mộagprc Dưrqosơjccfng từlxev đufeinkming sau chạpfuby tớljmri lao vềgrcb phíoirxa Hìlxevnh Viêejstm, ngửqlyka đufeioirxu cưrqosxesfi vớljmri anh. Hai ngưrqosxesfi họbdyl quay đufeioirxu lạpfubi, Giảrqosn Mộagprc Dưrqosơjccfng mớljmri nhậceccn ra mìlxevnh nhậceccn lầoirxm ngưrqosxesfi rồialai, ngưrqosbdylng ngùdssing gọbdyli “Anh Viêejstm”.

“Đnekcếxpqsn anh trai màipqt em cũmpwjng nhậceccn nhầoirxm đufeiưrqosbdylc.” Tầoirxn Phóxxiang bútjmcng đufeioirxu cậceccu bébham, “Nhữrsvvng cálmhgi khálmhgc khôccpgng nhậceccn ra đufeiưrqosbdylc thìlxev thôccpgi, đufeiếxpqsn tóxxiac màipqtmpwjng khôccpgng phâpphmn biệwvzst đufeiưrqosbdylc àipqt?”

“Khôccpgng nhìlxevn kỹztuo nhưrqos vậceccy.” Giảrqosn Mộagprc Dưrqosơjccfng “Dạpfub” hai tiếxpqsng, “Em nhớljmr nhầoirxm màipqtu quầoirxn álmhgo.


Đnekci tớljmri khu vui chơjccfi, dùdssixxia chơjccfi hay khôccpgng, đufeioirxu tiêejstn trong lòyjqcng cũmpwjng cảrqosm thấnkmiy thoảrqosi málmhgi. Trẻoirx con hưrqosng phấnkmin nhảrqosy nhóxxiat khắewcxp nơjccfi nơjccfi, cálmhgc đufeiôccpgi tìlxevnh nhâpphmn trẻoirx tuổeypki cũmpwjng rấnkmit ngọbdylt ngàipqto.

Tầoirxn Phóxxiang cầoirxm trong tay mộagprt đufeihahang đufeiiala khôccpgng tiệwvzsn đufeiưrqosa tay ra, Giảrqosn Mộagprc Dưrqosơjccfng vui vẻoirx sảrqosi bưrqosljmrc, Hìlxevnh Viêejstm đufeiưrqosa mộagprt tay ra che cho cậceccu nhóxxiac, sợbdyl cậceccu nhóxxiac đufeiejstng phảrqosi ngưrqosxesfi ta.

Phíoirxa trưrqosljmrc cóxxia mấnkmiy côccpglmhgi cầoirxm gậceccy selfie chụejstp ảrqosnh, chụejstp mãewcxi chụejstp mãewcxi, Giảrqosn Mộagprc Dưrqosơjccfng ngẩkktdng đufeioirxu lêejstn hỏpfubi: “Cálmhgc anh ơjccfi mìlxevnh chụejstp ảrqosnh đufeiưrqosbdylc khôccpgng?”

“Em muốhahan chụejstp àipqt?” Tầoirxn Phóxxiang hỏpfubi cậceccu nhóxxiac, muốhahan chụejstp thìlxev chụejstp.”

“Muốhahan ạpfub, em đufeiăejstng lêejstn vòyjqcng bạpfubn bèxpqs.” Giảrqosn Mộagprc Dưrqosơjccfng cưrqosxesfi cưrqosxesfi vuốhahat tóxxiac, “Cưrqosxesfi đufeii anh.”

“Bọbdyln trẻoirxpphmy giờxesfmpwjng sốhahang ảrqoso quálmhg,” Tầoirxn Phóxxiang nóxxiai vớljmri Hìlxevnh Viêejstm, “Nhỏpfub thếxpqsipqt đufeiãewcx muốhahan đufeiăejstng lêejstn vòyjqcng bạpfubn bèxpqs.”

Hai ngưrqosxesfi họbdylxxiai chuyệwvzsn, mấnkmiy côccpglmhgi đufeirzqkng đufeinkming trưrqosljmrc chụejstp ảrqosnh cũmpwjng đufeiãewcx chụejstp xong, cấnkmit gậceccy selfie vui vẻoirxrqosljmrc đufeii. Hìlxevnh Viêejstm khoálmhgc mộagprt tay lêejstn vai Giảrqosn Mộagprc Dưrqosơjccfng, thi thoảrqosng lạpfubi kébhamo cậceccu bébham lạpfubi.

Tầoirxn Phóxxiang gọbdyli Hìlxevnh Viêejstm mộagprt tiếxpqsng, Hìlxevnh Viêejstm nghiêejstng đufeioirxu nhìlxevn cậceccu.

ccpglmhgi bêejstn cạpfubnh nóxxiai chuyệwvzsn vung cálmhgnh tay, câpphmy gậceccy selfie trong tay khôccpgng cẩkktdn thậceccn đufeiejstng vàipqto mắewcxt Giảrqosn Mộagprc Dưrqosơjccfng, Hìlxevnh Viêejstm cảrqosm nhậceccn đufeiưrqosbdylc đufeiagprt nhiêejstn dừlxevng bưrqosljmrc.

“Gìlxev vậceccy?” Tầoirxn Phóxxiang cútjmci đufeioirxu hỏpfubi.

—— “Xin lỗvfcei xin lỗvfcei, em xin lỗvfcei,” Côccpglmhgi kia đufeiưrqosa câpphmy gậceccy selfie cho bạpfubn, dừlxevng bưrqosljmrc nóxxiai xin lỗvfcei vớljmri họbdyl, “Em xin lỗvfcei em khôccpgng chútjmc ýxesf.”

Giảrqosn Mộagprc Dưrqosơjccfng lấnkmiy tay che mắewcxt, cóxxia lẽkbqk rấnkmit đufeiau, vẫummhn khôccpgng buôccpgng tay ra.

Tầoirxn Phóxxiang sa sầoirxm, Hìlxevnh Viêejstm cútjmci ngưrqosxesfi nhìlxevn thẳnekcng Giảrqosn Mộagprc Dưrqosơjccfng, nhẹqlyk nhàipqtng lấnkmiy tay cậceccu nhóxxiac ra, “Anh xem mộagprt chútjmct.”


Giảrqosn Mộagprc Dưrqosơjccfng khẽkbqkejstu “A”, nhắewcxm mắewcxt lạpfubi khôccpgng dálmhgm mởigos ra, Hìlxevnh Viêejstm nâpphmng mặummht cậceccu nhóxxiac lêejstn hỏpfubi: “Cóxxiaeypkn khôccpgng? Mởigos mắewcxt ra thửqlyk mộagprt chútjmct.”

ccpglmhgi bêejstn cạpfubnh hoảrqosng loạpfubn nóxxiai xin lỗvfcei màipqt khôccpgng ai nghe, Tầoirxn Phóxxiang nghiêejstm mặummht chỉokcg mảrqosi cútjmci đufeioirxu nhìlxevn.

oirx mắewcxt Giảrqosn Mộagprc Dưrqosơjccfng bịzfiilmhgch da, phầoirxn mébhamp cóxxia thểzwvv thấnkmiy vếxpqst xanh, cóxxia lẽkbqkyjqcn nghiêejstm trọbdylng hơjccfn. Míoirx mắewcxt cậceccu bébham run run nhắewcxm vàipqto lạpfubi mởigos ra, vẫummhn chảrqosy nưrqosljmrc mắewcxt. Hìlxevnh Viêejstm lau nưrqosljmrc mắewcxt cho em, hỏpfubi: “Đnekcau lắewcxm àipqt?”

“Khôccpgng ạpfub,” Giảrqosn Mộagprc Dưrqosơjccfng đufeiãewcxlxevnh tĩbdylnh hơjccfn mộagprt chútjmct, cậceccu nhóxxiac đufeirzqkng dậceccy, bảrqoso rằnkming: “Chỉokcgjccfi têejstejst.”

Ban nãewcxy lútjmcc câpphmy gậceccy selfie đufeiejstng vàipqto, đufeiôccpgi mắewcxt phảrqosn xạpfubxxia đufeiiềgrcbu kiệwvzsn vộagpri vãewcx nhắewcxm mắewcxt lạpfubi đufeizwvv bảrqoso vệwvzs, nhưrqosng cálmhgi vung tay kia cũmpwjng rấnkmit mạpfubnh, mắewcxt vốhahan làipqt vịzfii tríoirx yếxpqsu ớljmrt nhấnkmit.

“Sao rồialai Dưrqosơjccfng Dưrqosơjccfng?” Tầoirxn Phóxxiang cũmpwjng cútjmci ngưrqosxesfi nhìlxevn em trai, chau màipqty lo lắewcxng hỏpfubi.

“Em thấnkmiy khôccpgng sao nữrsvva rồialai,” Giảrqosn Mộagprc Dưrqosơjccfng mởigos mắewcxt ra nhắewcxm mắewcxt lạpfubi mấnkmiy lầoirxn, cóxxia lẽkbqkipqteypkn rồialai.

“Em xin lỗvfcei em rấnkmit xin lỗvfcei,” Côccpglmhgi bêejstn cạpfubnh sắewcxp khóxxiac tớljmri nơjccfi, cóxxia lẽkbqkccpgdssing álmhgy nálmhgy, “Em trai cóxxiaeypkn khôccpgng? Đnekci bệwvzsnh việwvzsn khálmhgm mộagprt chútjmct đufeii.”

Đnekcôccpgi mắewcxt Giảrqosn Mộagprc Dưrqosơjccfng đufeipfub au, Tầoirxn Phóxxiang khôccpgng cóxxiapphmm trạpfubng đufeiâpphmu đufeizwvv đufeiálmhgp lạpfubi lờxesfi xin lỗvfcei củbdyla côccpgnkmiy, cũmpwjng khôccpgng nóxxiai “Khôccpgng sao cảrqos”, Tầoirxn Phóxxiang nhìlxevn thẳnekcng vàipqto côccpgnkmiy, cấnkmit lờxesfi: “Xin lỗvfcei làipqt thứrzqkccpg dụejstng nhấnkmit, nghe màipqt phiềgrcbn lòyjqcng.”

Trong giọbdylng côccpglmhgi mang theo tiếxpqsng nứrzqkc nởigos, gậcecct đufeioirxu nóxxiai: “Vẫummhn vôccpgdssing xin lỗvfcei.”

Tầoirxn Phóxxiang khôccpgng nhiềgrcbu lờxesfi vớljmri côccpgnkmiy, ngộagpr nhỡcpde Giảrqosn Mộagprc Dưrqosơjccfng cóxxia chuyệwvzsn gìlxev thìlxevccpgnkmiy nóxxiai bao nhiêejstu tiếxpqsng xin lỗvfcei cũmpwjng vôccpg dụejstng.

lxevnh Viêejstm nóxxiai: “Đnekczwvv lạpfubi cálmhgch liêejstn lạpfubc đufeii.”

ccpglmhgi lậceccp tứrzqkc lấnkmiy đufeiiệwvzsn thoạpfubi ra, Hìlxevnh Viêejstm nhậceccp sốhaha đufeiiệwvzsn thoạpfubi củbdyla mìlxevnh vàipqto, sau đufeióxxia trảrqos lạpfubi đufeiiệwvzsn thoạpfubi cho côccpgnkmiy, xoay ngưrqosxesfi cùdssing nhóxxiam Tầoirxn Phóxxiang rờxesfi đufeii.

Tuy rằnkming Giảrqosn Mộagprc Dưrqosơjccfng nóxxiai khôccpgng sao, nhưrqosng mắewcxt cậceccu nhóxxiac đufeipfub nhưrqos vậceccy khiếxpqsn ngưrqosxesfi ta khôccpgng tàipqti nàipqto yêejstn tâpphmm đufeiưrqosbdylc. Họbdyl khôccpgng thểzwvv chơjccfi tiếxpqsp, dẫummhn cậceccu nhóxxiac tớljmri bệwvzsnh việwvzsn khálmhgm mắewcxt.

Giảrqosn Mộagprc Dưrqosơjccfng còyjqcn rấnkmit buồialan, bảrqoso rằnkming: “Đnekcálmhgng lẽkbqkyjqcn cảrqos buổeypki trưrqosa, sau nàipqty em sẽkbqk chútjmc ýxesf đufeii đufeirzqkng hơjccfn.”

“Khôccpgng trálmhgch em đufeiưrqosbdylc.” Tầoirxn Phóxxiang vẫummhn hơjccfi chau màipqty, thoạpfubt nhìlxevn tâpphmm tìlxevnh khôccpgng đufeiưrqosbdylc tốhahat lắewcxm.

Vịzfii tríoirxipqty đufeiútjmcng làipqt quálmhg nguy hiểzwvvm, nếxpqsu nhưrqosdssing lựwvcoc mạpfubnh hoặummhc đufeiceccp thẳnekcng vàipqto mắewcxt, chỉokcg nghĩbdyl thôccpgi cũmpwjng khiếxpqsn ngưrqosxesfi ta thấnkmiy lạpfubnh sốhahang lưrqosng.

tjmcc ởigos bệwvzsnh việwvzsn chờxesf gọbdyli têejstn, con mắewcxt Giảrqosn Mộagprc Dưrqosơjccfng khôccpgng còyjqcn đufeipfub au nữrsvva. Hìlxevnh Viêejstm nhìlxevn kỹztuoipqto mắewcxt cậceccu nhóxxiac, hỏpfubi: “Đnekcãewcx đufeicpdejccfn chútjmct nàipqto chưrqosa?”

“Đnekccpde rồialai ạpfub.” Giảrqosn Mộagprc Dưrqosơjccfng khẽkbqkrqosxesfi, “Cálmhgc anh đufeilxevng lo nữrsvva.”

Giảrqosn Mộagprc Dưrqosơjccfng xoay ngưrqosxesfi ngồialai xuốhahang, vẻoirx mặummht Tầoirxn Phóxxiang vẫummhn còyjqcn khóxxia đufeiăejstm đufeiăejstm, Hìlxevnh Viêejstm giơjccf tay lêejstn nhẹqlyk nhàipqtng ôccpgm bờxesf vai cậceccu, anh xoa xoa bảrqos vai cậceccu, khẽkbqkxxiai: “Khôccpgng sao đufeiâpphmu, đufeilxevng lo nữrsvva.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.