Tiểu Bạch Dương

Chương 92 :

    trước sau   
Trong thùsukpng xe rơycvii vàatpso mộqhfot trậluhjn im lặpkspng kéfmifo dàatpsi tớrfxci năbbwrm sásrryu phúnchct đklvdpzveng hồpzve, Phùsukpng Đigqbôdfblng Nguyêlxltn ngồpzvei ởnchc mộqhfot bêlxltn, bộqhfosrryng muốfhzvn nópxmki gìbgcq đklvdópxmk lạsukpi thôdfbli.

Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa đklvdqhfot nhiêlxltn mởnchc nhạsukpc, cưnkrvnkrvi nópxmki: “Nghe cásrryi nàatpsy mộqhfot chúnchct nèigqb, làatps do ban nhạsukpc hờnkrv hồpzvei trưnkrvrfxcc củeygba tôdfbli vàatps đklvdásrrym bạsukpn thu âsrrym đklvdwjvxy.” Nópxmki xong mộqhfot đklvdoạsukpn nhạsukpc rock vừduaia rung vừduaia lắkgkpc đklvdãzntg cấwjvxt lêlxltn.

Phùsukpng Đigqbôdfblng Nguyêlxltn tựlxlt tay tắkgkpt nhạsukpc, nhỏzcdd giọmpqfng nópxmki: “Tâsrryn Vũcofa, thựlxltc ra chuyệldfhn giữensza anh vàatps Phong Thàatpsnh, lúnchcc đklvdi huấwjvxn luyệldfhn quâsrryn sựlxltnchc Khốfhzv Nhĩpksp Lặpkspc, em đklvdãzntgycvii ngờnkrv ngợqrpl rồpzvei.”

Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa đklvdrbcr xe ởnchc ven đklvdưnkrvnkrvng, gụsrryc trêlxltn tay lásrryi nhìbgcqn Phùsukpng Đigqbôdfblng Nguyêlxltn, nhẹewon nhàatpsng nhíqhfou miệldfhng, “Thìbgcq ra cậluhju nhậluhjn ra sớrfxcm nhưnkrv vậluhjy, tôdfbli còcqotn thấwjvxy hai chúnchcng tôdfbli giấwjvxu rấwjvxt tốfhzvt.”

“Khi đklvdópxmk em đklvdãzntg cảeybym thấwjvxy hai ngưnkrvnkrvi cásrryc anh….làatps lạsukp, nhưnkrvng chỗrbcr em ởnchccofang nhỏzcdd, chưnkrva thấwjvxy chuyệldfhn nhưnkrv thếzcdd bao giờnkrv….” Phùsukpng Đigqbôdfblng Nguyêlxltn nắkgkpm tópxmkc, “Em khôdfblng cópxmk ýpzvebgcq đklvdâsrryu, em thậluhjt sựlxltatps khôdfblng ngờnkrv đklvdếzcddn, bởnchci vìbgcq ngay từduai đklvdxemeu, dưnkrvnkrvng nhưnkrv  hai ngưnkrvnkrvi khôdfblng hợqrplp nhau lắkgkpm màatps.”

Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa nghĩpksp lạsukpi hai thásrryng đklvdxemeu tiêlxltn ởnchc chung củeygba bọmpqfn họmpqf, quảeyby thựlxltc làatps chưnkrvrfxcng khíqhfosukp mịbgcqt, sau đklvdópxmk sao lạsukpi thay đklvdnkrvi mùsukpi vịbgcq chứxvdy? Cậluhju đklvdãzntg quêlxltn mấwjvxt, cậluhju đklvdãzntg từduaing vôdfblsukpng chásrryn ghéfmift cùsukpng sợqrplzntgi Du Phong Thàatpsnh. Cậluhju cưnkrvnkrvi cưnkrvnkrvi, “Cásrryi gìbgcq qua thìbgcqcofang qua rồpzvei, hôdfblm nay làatpsm cậluhju sợqrpl àatps!?”


“Khôdfblng.” Phùsukpng Đigqbôdfblng Nguyêlxltn ngẫrvctm nghĩpksp mộqhfot chúnchct, cũcofang cưnkrvnkrvi, “Du tưnkrvrfxcng quâsrryn quảeyby thậluhjt làatpsm em hơycvii rợqrpln chúnchct.”

Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa lầxemem bầxemem: “Khôdfblng hổnkrvatps cha củeygba Du Phong Thàatpsnh, thếzcddatpso cũcofang khôdfblng giốfhzvng ngưnkrvnkrvi bìbgcqnh thưnkrvnkrvng.”

Phùsukpng Đigqbôdfblng Nguyêlxltn chớrfxcp đklvdôdfbli mắkgkpt trong suốfhzvt nhìbgcqn Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa, cốfhzv gắkgkpng thậluhjn trọmpqfng màatpspxmki: “Anh cãzntgi nhau vớrfxci Phong Thàatpsnh àatps?”

Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa ngópxmksrryi dásrryng dèigqb dặpkspt củeygba cậluhju ta, cópxmk chúnchct khôdfblng đklvdàatpsnh lòcqotng, e rằzcddng đklvdfhzvi vớrfxci Phùsukpng Đigqbôdfblng Nguyêlxltn, đklvdàatpsn ôdfblng cùsukpng đklvdàatpsn ôdfblng vớrfxci nhau vốfhzvn đklvdãzntg đklvdeygb ly kinh phảeybyn đklvdsukpo rồpzvei, hôdfblm nay còcqotn bịbgcq Du Thầxemen Quang hùsukp cho sợqrpl nhưnkrv vậluhjy, tâsrrym tìbgcqnh chấwjvxt phásrryc chắkgkpc làatps khôdfblng chịbgcqu nỗrbcri, cậluhju thởnchcatpsi, cưnkrvnkrvi nópxmki: “Cũcofang khôdfblng tíqhfonh làatpszntgi nhau, tôdfbli chia tay vớrfxci cậluhju ta rồpzvei.”

“Vậluhjy tạsukpi sao cậluhju ta viếzcddt têlxltn anh trêlxltn ásrryo lópxmkt củeygba mìbgcqnh chứxvdy?”

Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa cứxvdyng đklvdnkrv, bìbgcqnh tĩpkspnh nópxmki: “Hắkgkpn còcqotn cópxmk mộqhfot ngưnkrvnkrvi khắkgkpc ởnchc trong lòcqotng ấwjvxy, viếzcddt ởnchc trêlxltn ngựlxltc ásrryo thìbgcqqhfonh làatpsbgcq.”

Phùsukpng Đigqbôdfblng Nguyêlxltn giậluhjt mìbgcqnh, híqhfot sâsrryu mộqhfot hơycvii.

“Sao? Chẳqlvfng lẽvisq cậluhju biếzcddt tôdfbli đklvdang nópxmki tớrfxci ai àatps?!” Lẽvisqatpso ýpzve niệldfhm củeygba Du Phong Thàatpsnh vớrfxci đklvdqhfoi phópxmk đklvdmfimu bịbgcq mọmpqfi ngưnkrvnkrvi biếzcddt hếzcddt cảeyby ưnkrv? Chỉdfblpxmk mỗrbcri cậluhju làatps khôdfblng nhậluhjn ra ngay từduai đklvdxemeu?

Phùsukpng Đigqbôdfblng Nguyêlxltn nhanh chópxmkng lắkgkpc đklvdxemeu, “Khôdfblng biếzcddt, em chỉdfbl muốfhzvn nópxmki, cho dùsukpatps ai đklvdi chăbbwrng nữensza, anh cũcofang khôdfblng hềmfim thua kéfmifm ngưnkrvnkrvi ta, nếzcddu nhưnkrv Phong Thàatpsnh….phụsrrycqotng anh, làatps do cậluhju ta khôdfblng cópxmk mắkgkpt nhìbgcqn ngưnkrvnkrvi. Tâsrryn Vũcofa, chúnchcng ta làatps bạsukpn bềmfim, mặpkspc kệldfh anh làatpsm gìbgcq em cũcofang đklvdmfimu ủeygbng hộqhfo anh cảeyby.”

Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa ôdfblm cổnkrv cậluhju ta dùsukpng sứxvdyc lắkgkpc lắkgkpc, “Đigqbôdfblng Nguyêlxltn củeygba tôdfbli làatps tốfhzvt nhấwjvxt.”

Phùsukpng Đigqbôdfblng Nguyêlxltn cưnkrvnkrvi khìbgcq khìbgcq.

Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa ngẩsukpng đklvdxemeu, đklvdùsukpa giỡzcddn nópxmki: “Cậluhju khôdfblng sợqrpldfbli làatps gay, thíqhfoch trúnchcng cậluhju àatps?”

Phùsukpng Đigqbôdfblng Nguyêlxltn lắkgkpc đklvdxemeu, thậluhjt thàatpspxmki: “Em cảeybym thấwjvxy anh khôdfblng vừduaia mắkgkpt em đklvdâsrryu.”


“Sao tôdfbli lạsukpi khôdfblng vừduaia mắkgkpt cậluhju?”

“Dung mạsukpo anh tốfhzvt nhưnkrv thếzcdd, gia thếzcddcofang ổnkrvn, chỉdfblpxmk dạsukpng nhưnkrv Phong Thàatpsnh mớrfxci,…..âsrryy, dùsukp sao, cũcofang khôdfblng thíqhfoch em đklvdâsrryu.”

Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa nhéfmifo nhéfmifo mặpkspt cậluhju ta, đklvdùsukpa mộqhfot câsrryu: “Vậluhjy nếzcddu thíqhfoch thậluhjt thìbgcqatpsm sao đklvdâsrryy ta?”

Mặpkspt Phùsukpng Đigqbôdfblng Nguyêlxltn cópxmk chúnchct hồpzveng lêlxltn, “Khôdfblng phảeybyi….khôdfblng thểsxpw…”

Bạsukpch Tâsrryn Vũcofankrvnkrvi nhẹewon: “Đigqbùsukpa cậluhju thôdfbli, vốfhzvn tôdfbli khôdfblng thíqhfoch đklvdàatpsn ôdfblng.”

“A? Vậluhjy Phong Thàatpsnh….” Phùsukpng Đigqbôdfblng Nguyêlxltn nhìbgcqn cậluhju khôdfblng hiểsxpwu môdfbllxltbgcq.

Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa ngẫrvctm nghĩpksp mộqhfot lúnchcc, “Chắkgkpc làatps hồpzvei ởnchc bộqhfo đklvdqhfoi nghẹewonn hỏzcddng.”

Phùsukpng Đigqbôdfblng Nguyêlxltn nửrvcta tin nửrvcta ngờnkrv.

“Đigqbi, tôdfbli dẫrvctn cậluhju đklvdi va chạsukpm xãzntg hộqhfoi, nópxmki, thíqhfoch loạsukpi con gásrryi nhưnkrv thếzcddatpso? Tôdfbli gọmpqfi cho cậluhju vàatpsi côdfbl.”

Phùsukpng Đigqbôdfblng Nguyêlxltn vừduaia nghe, khoásrryt tay lia lịbgcqa, “Khôdfblng cầxemen, khôdfblng cầxemen, chúnchcng ta vềmfim đklvdi, tốfhzvi nay em còcqotn cópxmk chúnchct côdfblng việldfhc phảeybyi xửrvctpzve.”

“Xửrvctpzvesrryi gìbgcq nha, đklvdsxpw ngàatpsy mai đklvdi, cậluhju giờnkrv sắkgkpp làatps sinh viêlxltn đklvdsukpi họmpqfc rồpzvei, đklvdsukpi họmpqfc chíqhfonh làatps đklvdsxpwlxltu đklvdưnkrvơycving đklvdópxmk, tôdfbli giớrfxci thiệldfhu cho cậluhju vàatpsi ngưnkrvnkrvi.”

Phùsukpng Đigqbôdfblng Nguyêlxltn lắkgkpc đklvdxemeu nguầxemey nguậluhjy, “Khôdfblng đklvdưnkrvqrplc, hiệldfhn tạsukpi em khôdfblng thểsxpwlxltu đklvdưnkrvơycving gìbgcq đklvdưnkrvqrplc.”

Bạsukpch Tâsrryn Vũcofankrvnkrvi khúnchcc khíqhfoch, “Sao lạsukpi khôdfblng?”


“Em…em bâsrryy giờnkrv khôdfblng cópxmkdfblng việldfhc cũcofang chẳqlvfng cópxmk tiềmfimn, côdfblsrryi nàatpso ởnchc chung vớrfxci em thìbgcq chỉdfblpxmk khổnkrv….Tâsrryn Vũcofa, đklvdduaing làatpsm rộqhfon, chúnchcng ta vềmfim nhàatps đklvdi.”

Bạsukpch Tâsrryn Vũcofafmifo cằzcddm cậluhju ta, “Chờnkrv Đigqbôdfblng Nguyêlxltn củeygba chúnchcng ta trưnkrvnchcng thàatpsnh, khẳqlvfng đklvdbgcqnh cópxmk cảeyby mộqhfot đklvdfhzvng con gásrryi tốfhzvt tranh nhau gảeyby cho cậluhju.”

Phùsukpng Đigqbôdfblng Nguyêlxltn xấwjvxu hổnkrvnkrvnkrvi cưnkrvnkrvi.

Sau khi đklvdưnkrva Phùsukpng Đigqbôdfblng Nguyêlxltn vềmfim nhàatps, Bạsukpch Tâsrryn Vũcofankrvqrpln quanh mộqhfot vòcqotng, lạsukpi mộqhfot vòcqotng, tâsrrym trạsukpng củeygba cậluhju quásrry phiềmfimn muộqhfon, bèigqbn tiệldfhn tay mua gópxmki thuốfhzvc lásrry, đklvdãzntg rấwjvxt lâsrryu rồpzvei cậluhju khôdfblng húnchct thuốfhzvc lásrry, húnchct mộqhfot cásrryi sẽvisq lạsukpi nhớrfxc đklvdếzcddn chuyệldfhn Du Phong Thàatpsnh đklvdãzntg cai thuốfhzvc cho mìbgcqnh nhưnkrv thếzcddatpso, cậluhju ôdfblm loạsukpi tâsrrym tưnkrv “lấwjvxy đklvdqhfoc trịbgcq đklvdqhfoc”, húnchct thửrvct mộqhfot miếzcddng, kếzcddt quảeyby buồpzveng phổnkrvi đklvdãzntgsrryu lắkgkpm khôdfblng nhậluhjn nicotine, cópxmk chúnchct khôdfblng thíqhfoch ứxvdyng, híqhfot đklvdưnkrvqrplc vàatpsi hơycvii đklvdãzntgfmifm.

pxmki ngưnkrvnkrvi ta đklvdi bộqhfo đklvdqhfoi làatps bịbgcq cảeybyi tạsukpo, quảeyby thựlxltc cậluhju đklvdãzntg bịbgcq cảeybyi tạsukpo hoàatpsn toàatpsn, từduai thópxmki quen sinh hoạsukpt cho đklvdếzcddn tásrryc phong, khôdfblng thểsxpwatpso rũcofa bỏzcdd đklvdưnkrvqrplc bópxmkng dásrryng củeygba quâsrryn nhâsrryn, cópxmk đklvdôdfbli khi cậluhju cũcofang thấwjvxy hơycvii hơycvii hốfhzvi hậluhjn khi rờnkrvi khỏzcddi quâsrryn ngũcofa, nhưnkrvng rồpzvei ngẫrvctm nghĩpksp mộqhfot chúnchct, cậluhju khôdfblng họmpqfc ra từduai họmpqfc việldfhn quâsrryn sựlxlt, muốfhzvn lêlxltn lon hầxemeu nhưnkrvcofang khôdfblng cópxmk khảeybybbwrng, mấwjvxy năbbwrm sau đklvdópxmk, cậluhju phảeybyi xuấwjvxt ngũcofa, sớrfxcm lui vềmfim mộqhfot chúnchct cũcofang làatps chuyệldfhn tốfhzvt, cha mẹewon cậluhju cópxmk thểsxpw an tâsrrym, cậluhju cũcofang cópxmk đklvdxemey đklvdeygb thờnkrvi gian đklvdsxpw chuẩsukpn bịbgcq đklvdưnkrvnkrvng lui cho mìbgcqnh.

Cậluhju vốfhzvn vẫrvctn cho làatps sau khi rờnkrvi khỏzcddi quâsrryn ngũcofa, cậluhju sẽvisq khôdfblng còcqotn qua lạsukpi gìbgcq vớrfxci Du Phong Thàatpsnh nữensza, khôdfblng nghĩpksp đklvdãzntgycvin mộqhfot năbbwrm rồpzvei, hai ngưnkrvnkrvi còcqotn chưnkrva giảeybyi quyếzcddt rõsxpwatpsng, cópxmk đklvdôdfbli lúnchcc cậluhju cũcofang nghi ngờnkrv, thậluhjt sựlxltpxmk phảeybyi chíqhfonh bảeybyn thâsrryn cậluhju đklvdãzntg đklvdsxpw lạsukpi thứxvdybgcq đklvdópxmk trong bộqhfo đklvdqhfoi rồpzvei khôdfblng, làatpsm thếzcddatpso cũcofang khôdfblng mang đklvdi đklvdưnkrvqrplc.

Ngàatpsy tiếzcddp theo lúnchcc đklvdi làatpsm, cậluhju chạsukpy đklvdếzcddn phòcqotng làatpsm việldfhc củeygba anh trai cậluhju ngồpzvei đklvdópxmk, cưnkrvnkrvi cưnkrvnkrvi lấwjvxy lòcqotng y mộqhfot hồpzvei.

Giảeybyn Tùsukpy Anh liếzcddc xéfmifo cậluhju: “Mớrfxci sásrryng sớrfxcm đklvdãzntg muốfhzvn gìbgcq, nịbgcqnh nọmpqft nhưnkrv thếzcdd vừduaia nhìbgcqn đklvdãzntg biếzcddt khôdfblng phảeybyi chuyệldfhn tốfhzvt.”

“Anh, cópxmk chuyệldfhn tốfhzvt, hôdfblm qua em vừduaia gặpkspp mộqhfot ngưnkrvnkrvi.” Cậluhju kểsxpw chuyệldfhn củeygba Từduai tổnkrvng ra.

Giảeybyn Tùsukpy Anh chớrfxcp mắkgkpt, “Àgvao, đklvdúnchcng vậluhjy, ngưnkrvnkrvi nàatpsy quảeyby thựlxltc cópxmk thểsxpw giúnchcp, nếzcddu khôdfblng….loạsukpi côdfblng ty kiểsxpwu nàatpsy anh màatpsy cũcofang chưnkrva làatpsm qua bao giờnkrv, thậluhjt sựlxltpxmkycvii khôdfblng tiệldfhn ra tay, ai giớrfxci thiệldfhu cho chúnchc Từduai tổnkrvng nàatpsy?”

Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa nuốfhzvt mộqhfot ngụsrrym nưnkrvrfxcc bọmpqft, nhỏzcdd giọmpqfng nópxmki: “Chiếzcddn hữenszu củeygba em.”

Giảeybyn Tùsukpy Anh nheo mắkgkpt, “Chiếzcddn hữenszu nàatpso.”

“Làatps chiếzcddn hữenszu thôdfbli ạsukp.”


“Chiếzcddn hữenszu họmpqf “Du” ấwjvxy hảeyby?”

Bạsukpch Tâsrryn Vũcofapxmki: “Anh, anh nghe em phâsrryn tíqhfoch nèigqb…”

Giảeybyn Tùsukpy Anh bốfhzvc cásrryi hộqhfop giấwjvxy bằzcddng da trêlxltn bàatpsn néfmifm vềmfim phíqhfoa Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa, Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa mộqhfot tay chụsrryp đklvdưnkrvqrplc, cưnkrvnkrvi cưnkrvnkrvi nópxmki: “Anh nghe lờnkrvi em đklvdi, em khôdfblng cópxmk ýpzve đklvdbgcqnh hợqrplp tásrryc cùsukpng Trung Vĩpksp, dùsukp sao em cũcofang chẳqlvfng thểsxpw chiếzcddm khôdfblng cổnkrv phầxemen củeygba Du Phong Thàatpsnh, nhưnkrvng em thậluhjt sựlxlt muốfhzvn họmpqfc hỏzcddi kinh nghiệldfhm từduai chỗrbcr Từduai tổnkrvng.”

“Con mẹewonpxmk chỉdfbl sốfhzv IQ củeygba màatpsy cópxmk tiếzcddn bộqhfo chúnchct nàatpso khôdfblng đklvdwjvxy?” Giảeybyn Tùsukpy Anh trưnkrvng ra bộqhfo mặpkspt sắkgkpt, “Du Phong Thàatpsnh ngạsukpi tiềmfimn phỏzcddng tay chắkgkpc, sao phảeybyi tốfhzvng sang thẻvdlu củeygba chúnchcatpsy? Màatpsy khôdfblng nhìbgcqn ra nópxmk muốfhzvn nhâsrryn cơycvi hộqhfoi nàatpsy tiếzcddp cậluhjn màatpsy sao?”

Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa nhúnchcn nhúnchcn vai, “Em biếzcddt, nhưnkrvng trong mắkgkpt em đklvdâsrryy làatps chuyệldfhn chíqhfonh sựlxlt, hai bọmpqfn em đklvdãzntg từduaing làatps chiếzcddn hữenszu, cậluhju ta giúnchcp em làatpsm trung gian dắkgkpt mốfhzvi cũcofang làatps việldfhc nêlxltn làatpsm, em, em thậluhjt sựlxlt muốfhzvn lậluhjp côdfblng ty, nếzcddu bỏzcdd lỡzcddycvi hộqhfoi đklvdi khảeybyo sásrryt lầxemen nàatpsy, sau nàatpsy khôdfblng biếzcddt còcqotn cópxmk thểsxpw hay khôdfblng, em….em muốfhzvn đklvdi.”

Giảeybyn Tùsukpy Anh đklvdluhjp bàatpsn mộqhfot cásrryi, “Màatpsy cho rằzcddng chỉdfblatps giúnchcp đklvdzcddatpsy tạsukpo quan hệldfh đklvdơycvin giảeybyn nhưnkrv vậluhjy sao? Lúnchcc màatpsy làatpsm thủeygb tụsrryc cópxmk cầxemeu đklvdếzcddn nópxmk nữensza hay khôdfblng? Màatpsy khôdfblng nhờnkrv vảeyby thằzcddng đklvdópxmk, chíqhfonh nópxmk đklvdi đklvdếzcddn tậluhjn cửrvcta muốfhzvn giúnchcp, màatpsy cópxmk muốfhzvn hay khôdfblng? Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa, nếzcddu màatpsy thậluhjt sựlxlt muốfhzvn cắkgkpt đklvdxvdyt vớrfxci nópxmk, thìbgcq đklvdduaing díqhfonh vàatpso bấwjvxt cứxvdy chuyệldfhn gìbgcq liêlxltn quan đklvdếzcddn thằzcddng đklvdópxmk, bằzcddng khôdfblng con mẹewonpxmkatpsy dẫrvctu lìbgcqa ngópxmk ýpzvecqotn vưnkrvơycving tơycvicqotng, màatpsy cắkgkpt đklvdxvdyt cho ai xem hảeyby thằzcddng kia?”

Sắkgkpc mặpkspt Bạsukpch Tâsrryn Vũcofaycvii hơycvii trắkgkpng đklvdi, khôdfblng nópxmki gìbgcq cảeyby.

Giảeybyn Tùsukpy Anh nópxmki: “Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa, nếzcddu đklvdsxpw chuyệldfhn nàatpsy cho tao xửrvctpzve, tao cópxmk thểsxpwsukpng xong cásrryi têlxltn họmpqf Du kia rồpzvei đklvdásrry bay nópxmk ra luôdfbln, màatpsy cópxmk thểsxpw khôdfblng? Tiểsxpwu tửrvct Du Phong Thàatpsnh kia vừduaia nhìbgcqn đklvdãzntg biếzcddt làatps loạsukpi tinh ranh, cópxmk mấwjvxy thằzcddng màatpsy cũcofang đklvdduaing nghĩpksp chơycvii đklvdưnkrvqrplc vớrfxci nópxmk, cứxvdy chậluhjm rãzntgi lo xong chuyệldfhn củeygba côdfblng ty đklvdãzntg, chờnkrvnchcc chúnchcatpsy cópxmk thựlxltc lựlxltc cópxmk nhâsrryn lựlxltc rồpzvei, mấwjvxy năbbwrm nữensza lạsukpi bắkgkpt đklvdxemeu cũcofang khôdfblng muộqhfon.”

Bạsukpch Tâsrryn Vũcofapxmk chúnchct lúnchcng túnchcng xoa xoa bàatpsn tay, anh trai cậluhju nópxmki đklvdúnchcng, vớrfxci đklvdqhfo khôdfbln ngoan củeygba cậluhju, thếzcddatpso cũcofang khôdfblng hơycvin thua đklvdưnkrvqrplc vớrfxci Du Phong Thàatpsnh, nhưnkrvng nếzcddu bỏzcdd qua cơycvi hộqhfoi lầxemen nàatpsy, còcqotn phảeybyi chờnkrv đklvdếzcddn bao giờnkrv? Thựlxltc ra cậluhju cảeybym giásrryc đklvdưnkrvqrplc, anh trai cậluhju khôdfblng quásrrysrryn thàatpsnh cậluhju làatpsm chuyệldfhn nàatpsy, thứxvdy nhấwjvxt làatps cho tớrfxci giờnkrv bọmpqfn họmpqf chưnkrva hềmfim tiếzcddp xúnchcc vớrfxci phưnkrvơycving diệldfhn nàatpsy, khôdfblng cópxmk mạsukpng lưnkrvrfxci quan hệldfhsukpng kinh nghiệldfhm, hai làatpslxltn trong đklvdópxmk quásrry nhiềmfimu thứxvdycqotng vòcqotng, còcqotn khôdfblng bằzcddng đklvdxemeu tưnkrvatpso bấwjvxt đklvdqhfong sảeybyn kiếzcddm tiềmfimn nhanh, nghĩpksp thếzcddatpso thìbgcq đklvdâsrryy cũcofang khôdfblng phảeybyi cơycvi hộqhfoi đklvdxemeu tưnkrv quásrry đklvdásrryng giásrry, đklvdsukpi khásrryi làatps anh trai cậluhju khôdfblng muốfhzvn đklvdeybyqhfoch nhiệldfht huyếzcddt xâsrryy dựlxltng sựlxlt nghiệldfhp củeygba cậluhju, cho nêlxltn mớrfxci khôdfblng thẳqlvfng thắkgkpn phảeybyn đklvdfhzvi, nhưnkrvng nghe ýpzve tứxvdy kia, cópxmk lẽvisqatps muốfhzvn cho cậluhju qua mấwjvxy năbbwrm biếzcddt khópxmkatps lui.. Màatps thứxvdy quan trọmpqfng nhấwjvxt cậluhju họmpqfc đklvdưnkrvqrplc trong bộqhfo đklvdqhfoi, chíqhfonh làatpsnkrvqrplt khópxmk tiếzcddn lêlxltn, nhữenszng chuyệldfhn đklvdãzntg quyếzcddt đklvdbgcqnh thìbgcq khôdfblng thểsxpw dễnjxnatpsng buôdfblng xuôdfbli, trong lòcqotng cậluhju vẫrvctn nghĩpksp vềmfimdfblng ty bảeybyo an, nhưnkrvng cũcofang khôdfblng dásrrym biểsxpwu hiệldfhn phảeybyn básrryc lạsukpi anh mìbgcqnh.

Nếzcddu nhưnkrv anh cậluhju khôdfblng giúnchcp cậluhju, màatps cậluhju lạsukpi bỏzcdd qua cơycvi hộqhfoi lầxemen nàatpsy, vậluhjy sau nàatpsy sẽvisqatpsng ngàatpsy càatpsng khópxmk khăbbwrn…

Giảeybyn Tùsukpy Anh vứxvdyt cho cậluhju mộqhfot tậluhjp tàatpsi liệldfhu, “Chúnchcatpsy xem qua đklvdi, dựlxlt ásrryn khu đklvdwjvxt nàatpsy, bảeybyo Lýpzve Ngọmpqfc dẫrvctn màatpsy đklvdi mộqhfot lầxemen, thựlxltc ra kiếzcddm tiềmfimn kiểsxpwu nàatpso chảeybyatps tiềmfimn, chúnchcatpsy cũcofang đklvdduaing quásrry so đklvdo.”

Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa gậluhjt đklvdxemeu, cầxemem tàatpsi liệldfhu lêlxltn đklvdi ra.

Trởnchc lạsukpi phòcqotng làatpsm việldfhc, cậluhju dựlxlta vàatpso ghếzcdd suy nghĩpksp thậluhjt lâsrryu, cảeybym thấwjvxy nhữenszng gìbgcq anh trai mìbgcqnh nópxmki rấwjvxt cópxmkpzve, nếzcddu cậluhju muốfhzvn cắkgkpt đklvdxvdyt hoàatpsn toàatpsn vớrfxci Du Phong Thàatpsnh, thìbgcq khôdfblng thểsxpw đklvdi lầxemen nàatpsy đklvdưnkrvqrplc, bằzcddng khôdfblng nhỡzcddqhfonh phảeybyi kếzcdd củeygba Du Phong Thàatpsnh, sẽvisqycvii vàatpso thếzcdd bịbgcq đklvdqhfong, cậluhju cùsukpng Từduai tổnkrvng cũcofang đklvdãzntg trao đklvdnkrvi sốfhzv đklvdiệldfhn thoạsukpi, tựlxlt cậluhju cũcofang cópxmk thểsxpwsrryy dựlxltng quan hệldfh, vềmfim sau cópxmkycvi hộqhfoi rồpzvei hãzntgy nópxmki.


Xếzcdd chiềmfimu, Du Phong Thàatpsnh gọmpqfi tớrfxci, bảeybyo cậluhju gửrvcti tưnkrv liệldfhu cho thưnkrvpzve củeygba Từduai tổnkrvng, cùsukpng làatpsm thịbgcq thựlxltc xuấwjvxt cảeybynh.

Bạsukpch Tâsrryn Vũcofapxmki: “Ah, cásrryi đklvdópxmk, tôdfbli bậluhjn nhiềmfimu việldfhc bêlxltn nàatpsy quásrry khôdfblng đklvdi đklvdưnkrvqrplc, tạsukpm thờnkrvi chưnkrva thểsxpw đklvdi.”

Du Phong Thàatpsnh im lặpkspng mộqhfot lúnchcc, “Anh khôdfblng muốfhzvn đklvdi cùsukpng vớrfxci tôdfbli phảeybyi khôdfblng?”

Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa ngừduaing mộqhfot chúnchct, “Quảeyby thựlxltc chúnchcng ta cũcofang khôdfblng thíqhfoch hợqrplp ra ngoàatpsi cùsukpng nhau.”

“Sao lạsukpi khôdfblng thíqhfoch hợqrplp?”  Du Phong Thàatpsnh miễnjxnn cưnkrvzcddng cưnkrvnkrvi cưnkrvnkrvi, “Anh sợqrpldfbli làatpsm gìbgcq anh sao? Hiệldfhn tạsukpi tôdfbli cópxmkcqotng cũcofang khôdfblng tiệldfhn xuốfhzvng tay.”

Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa thìbgcqnkrvnkrvi khôdfblng nổnkrvi, “Du Phong Thàatpsnh, cậluhju giảeybyi thíqhfoch vớrfxci cha cậluhju nhưnkrv thếzcddatpso?”

“Khôdfblng, tôdfbli nópxmki rồpzvei, khôdfblng cópxmkbgcq phảeybyi giảeybyi thíqhfoch cảeyby, cópxmk mộqhfot ngàatpsy tôdfbli sẽvisq đklvdưnkrva anh vềmfimatpsm con dâsrryu nhàatps họmpqf Du.”

“Cậluhju đklvdduaing nópxmki hưnkrvơycviu nópxmki vưnkrvqrpln nữensza cópxmk đklvdưnkrvqrplc khôdfblng? Thásrryi đklvdqhfo củeygba tôdfbli đklvdãzntgsxpwatpsng nhưnkrv thếzcdd rồpzvei, cậluhju cópxmk nhìbgcqn ra khôdfblng đklvdópxmk?”

Du Phong Thàatpsnh híqhfot sâsrryu mộqhfot hơycvii, “Cópxmk, thásrryi đklvdqhfo củeygba tôdfbli cũcofang rấwjvxt rõsxpwatpsng, anh cópxmk thấwjvxy khôdfblng?”

Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa lặpkspng thinh

Du Phong Thàatpsnh kềmfimsrryt đklvdiệldfhn thoạsukpi bêlxltn mặpkspt, dưnkrvnkrvng nhưnkrvatpsm vậluhjy cópxmk thểsxpw khiếzcddn hai ngưnkrvnkrvi xíqhfoch lạsukpi gầxemen nhau mộqhfot chúnchct, hắkgkpn nhẹewon giọmpqfng nópxmki: “Tâsrryn Vũcofa, đklvdếzcddn bâsrryy giờnkrv anh vẫrvctn chưnkrva tin, tôdfbli thíqhfoch anh rấwjvxt nhiềmfimu, đklvdâsrryy làatps lỗrbcri củeygba tôdfbli, từduai đklvdxemeu tớrfxci cuốfhzvi, nhữenszng gìbgcqdfbli làatpsm đklvdmfimu khiếzcddn anh khôdfblng thểsxpw tin tưnkrvnchcng tôdfbli đklvdưnkrvqrplc nữensza. Cho nêlxltn bâsrryy giờnkrvdfbli mớrfxci trởnchc vềmfim, ởnchc trêlxltn núnchci Côdfbln Lôdfbln tôdfbli đklvdãzntg từduaing buôdfblng tay anh ra, nhưnkrvng sẽvisq khôdfblng cópxmk….lầxemen thứxvdy hai nữensza đklvdâsrryu.”

“Du Phong Thàatpsnh, sao cậluhju vẫrvctn chưnkrva tỉdfblnh ra, chuyệldfhn ởnchc trêlxltn núnchci Côdfbln Lôdfbln, tôdfbli đklvdãzntg quêlxltn rồpzvei, tôdfbli đklvdãzntg sớrfxcm nópxmki, cậluhju khôdfblng làatpsm gìbgcq sai, chẳqlvfng qua tôdfbli cảeybym thấwjvxy chúnchcng ta nêlxltn kếzcddt thúnchcc, chỉdfblatps…nêlxltn kếzcddt thúnchcc thôdfbli. Bạsukpch Tâsrryn Vũcofadfbli sẽvisq khôdfblng lãzntgng phíqhfo thờnkrvi gian vớrfxci mộqhfot kẻvdlu đklvdãzntgpxmk ngưnkrvnkrvi khásrryc ởnchc trong lòcqotng, cậluhju cũcofang đklvdduaing lãzntgng phíqhfo thờnkrvi gian vớrfxci tôdfbli nữensza, chúnchcng ta khôdfblng thểsxpwatpso quay lạsukpi đklvdưnkrvqrplc đklvdâsrryu.”

Du Phong Thàatpsnh khàatpsn khàatpsn nópxmki: “Làatpsm sao anh mớrfxci tin, ngưnkrvnkrvi tôdfbli thíqhfoch chíqhfonh làatps anh, khôdfblng phảeybyi cậluhju tôdfbli?”

“Tôdfbli khôdfblng quan tâsrrym, Du Phong Thàatpsnh, cậluhju nghe rõsxpw khôdfblng đklvdópxmk? Tôdfbli chảeyby cầxemen. Cảeybym ơycvin cậluhju đklvdãzntg giớrfxci thiệldfhu Từduai tổnkrvng cho tôdfbli, nhưnkrvng tôdfbli….”

“Tôdfbli sẽvisq khôdfblng đklvdi.” Du Phong Thàatpsnh cưnkrvnkrvi khổnkrv mộqhfot tiếzcddng, “Tôdfbli khôdfblng đklvdi Châsrryu Phi nữensza, anh vớrfxci ôdfblng ấwjvxy đklvdi thôdfbli, tôdfbli thừduaia nhậluhjn, tôdfbli đklvdếzcddn chỗrbcr đklvdópxmkcqotn cópxmk mụsrryc đklvdíqhfoch khásrryc, chỉdfbl muốfhzvn cùsukpng đklvdi vớrfxci anh màatps thôdfbli, nhưnkrvng đklvdfhzvi vớrfxci anh màatpspxmki, chuyếzcddn đklvdi nàatpsy cópxmk giásrry trịbgcqdfblsukpng quan trọmpqfng, cho nêlxltn anh cứxvdy đklvdi đklvdi.”

Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa im lặpkspng.

Du Phong Thàatpsnh nhẹewon giọmpqfng nópxmki: “Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa, anh thậluhjt sựlxlt khôdfblng quyếzcddn luyếzcddn tôdfbli mộqhfot chúnchct nàatpso sao? Chíqhfo íqhfot hai chúnchcng ta rấwjvxt phùsukp hợqrplp ởnchc trêlxltn giưnkrvnkrvng. Dásrryng vẻvdlu anh gọmpqfi tôdfbli, ôdfblm tôdfbli, hay cao tràatpso, tôdfbli đklvdmfimu nhớrfxc thanh thanh thanh sởnchc sởnchc, đklvdmfimu làatps đklvdàatpsn ôdfblng, tôdfbli khôdfblng tin anh mộqhfot chúnchct cũcofang khôdfblng muốfhzvn? Hơycvin mộqhfot năbbwrm nay, anh cópxmk chạsukpm qua ngưnkrvnkrvi khásrryc ưnkrv?”

dfbli Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa run lêlxltn, “Cậluhju cảeybym thấwjvxy tôdfbli rảeybynh đklvdếzcddn thếzcdd sao?”

Du Phong Thàatpsnh dưnkrvnkrvng nhưnkrvqhfot vàatpso mộqhfot hơycvii, thanh âsrrym khàatpsn khàatpsn, “Anh nópxmki chúnchcng ta khôdfblng quay lạsukpi đklvdưnkrvqrplc nữensza, nhưnkrvng tôdfbli khôdfblng làatpsm đklvdưnkrvqrplc, vừduaia nghĩpksp tớrfxci chuyệldfhn anh sẽvisqnchcsukpng mộqhfot chỗrbcr vớrfxci kẻvdlu khásrryc, tôdfbli chỉdfbl muốfhzvn giếzcddt ngưnkrvnkrvi, nếzcddu anh cùsukpng ai đklvdópxmklxltu đklvdưnkrvơycving hoặpkspc kếzcddt hôdfbln, tôdfbli thậluhjt sựlxlt khôdfblng biếzcddt sẽvisqatpsm ra chuyệldfhn gìbgcq….Tâsrryn Vũcofa, ngay từduai đklvdxemeu làatpsdfbli vớrfxci anh, làatpsdfbli cho anh nếzcddm thửrvctsukpi vịbgcqatpsm tìbgcqnh vớrfxci đklvdàatpsn ôdfblng, làatpsdfbli nhìbgcqn anh từduaing bưnkrvrfxcc mộqhfot từduai mộqhfot têlxltn líqhfonh dỏzcddm lớrfxcn lêlxltn thàatpsnh mộqhfot bộqhfo đklvdqhfoi đklvdpkspc chủeygbng tinh anh, dásrryng vẻvdlu từduai khi anh mớrfxci nhậluhjp ngũcofa đklvdếzcddn sau nàatpsy càatpsng ngàatpsy càatpsng chópxmki mắkgkpt, hếzcddt thảeybyy nhữenszng thay đklvdnkrvi vàatps trưnkrvnchcng thàatpsnh củeygba anh, tôdfbli cảeybym thấwjvxy đklvdmfimu làatps củeygba tôdfbli, bởnchci vìbgcq mỗrbcri mộqhfot bưnkrvrfxcc đklvdmfimu cópxmkdfbli ởnchc trong đklvdópxmk, cho nêlxltn tôdfbli sẽvisq khôdfblng chia sẻvdlu vớrfxci bấwjvxt cứxvdy ai.”

Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa cắkgkpn răbbwrng: “Tôdfbli trưnkrvnchcng thàatpsnh làatps chuyệldfhn củeygba chíqhfonh tôdfbli, khôdfblng liêlxltn quan gìbgcq đklvdếzcddn cậluhju hếzcddt, cậluhju nhanh tỉdfblnh lạsukpi đklvdi!”

Du Phong Thàatpsnh nhàatpsn nhạsukpt nópxmki: “Tôdfbli vẫrvctn luôdfbln rấwjvxt tỉdfblnh tásrryo, anh muốfhzvn tôdfbli buôdfblng tha, tôdfbli khôdfblng làatpsm đklvdưnkrvqrplc, Đigqbnkrvi tôdfbli cópxmk mộqhfot lầxemen duy nhấwjvxt muốfhzvn “buôdfblng xuôdfbli”, chíqhfonh làatps thờnkrvi đklvdiểsxpwm khảeybyo hạsukpch trong phòcqotng tốfhzvi tạsukpi Básrryo Tuyếzcddt đklvdsukpi đklvdqhfoi, lầxemen đklvdópxmkdfbli đklvdmfimu giốfhzvng vớrfxci tấwjvxt cảeyby mọmpqfi ngưnkrvnkrvi, dưnkrvnkrvng nhưnkrv phásrryt đklvdlxltn rồpzvei, chúnchcng ta vẫrvctn chưnkrva nópxmki cho nhau làatpsm cásrrych nàatpso cópxmk thểsxpw chịbgcqu đklvdlxltng nổnkrvi, bâsrryy giờnkrvdfbli muốfhzvn nópxmki cho anh biếzcddt, vìbgcqdfbli nghĩpksp tớrfxci anh nêlxltn mớrfxci vưnkrvqrplt qua đklvdưnkrvqrplc, cho đklvdếzcddn hiệldfhn tạsukpi tôdfbli cũcofang chưnkrva bao giờnkrvlxltu đklvdưnkrvơycving, nhưnkrvng tôdfbli muốfhzvn cùsukpng anh nghiêlxltm túnchcc mộqhfot lầxemen, chúnchcng ta vừduaia mớrfxci bắkgkpt đklvdxemeu thôdfbli, chúnchcng ta hẳqlvfn còcqotn cópxmk rấwjvxt nhiềmfimu thứxvdy vềmfim sau. Tôdfbli đklvdãzntg nghĩpksp, tôdfbli đklvdãzntg thíqhfoch anh từduai rấwjvxt sớrfxcm rồpzvei, anh cũcofang nhưnkrv vậluhjy màatps! Anh cũcofang thíqhfoch tôdfbli! Chỉdfblatps chúnchcng ta chưnkrva từduaing nópxmki ra…Cásrryi sai nhấwjvxt trong đklvdnkrvi tôdfbli, chíqhfonh làatps ngay từduai đklvdxemeu khôdfblng thểsxpw phâsrryn biệldfht đklvdưnkrvqrplc tìbgcqnh cảeybym củeygba bảeybyn thâsrryn vớrfxci đklvdqhfoi phópxmk, khiếzcddn cho anh thấwjvxt vọmpqfng, nhưnkrvng giờnkrv đklvdâsrryy tôdfbli rấwjvxt tỉdfblnh tásrryo, hắkgkpn làatps cậluhju củeygba tôdfbli, mãzntgi mãzntgi chẳqlvfng qua cũcofang làatps cậluhju củeygba tôdfbli màatps thôdfbli, anh làatps ngưnkrvnkrvi màatps Du Phong Thàatpsnh tôdfbli nhậluhjn thứxvdyc cảeyby đklvdnkrvi nàatpsy, tôdfbli tuyệldfht đklvdfhzvi sẽvisq khôdfblng buôdfblng tay.”

Bạsukpch Tâsrryn Vũcofaqhfot sâsrryu mộqhfot hơycvii, run rẩsukpy nópxmki: “Cậluhju….” Cậluhju cảeybym giásrryc mìbgcqnh sắkgkpp bịbgcq ýpzve niệldfhm mãzntgnh liệldfht củeygba Du Phong Thàatpsnh bứxvdyc đklvdếzcddn khôdfblng cópxmk đklvdưnkrvnkrvng lùsukpi, mặpkspc dùsukp cậluhju đklvdãzntg buôdfblng bỏzcdd, nhưnkrvng khôdfblng cópxmk nghĩpkspa cậluhju đklvdãzntg quêlxltn sạsukpch nhữenszng gìbgcq xảeybyy ra trêlxltn núnchci Côdfbln Lôdfbln, cậluhju khôdfblng cópxmksrrych nàatpso đklvdsxpw tin tưnkrvnchcng Du Phong Thàatpsnh, trong thờnkrvi đklvdiểsxpwm cậluhju quẩsukpn quanh bêlxltn cạsukpnh cásrryi chếzcddt, trong lòcqotng Du Phong Thàatpsnh vẫrvctn cópxmk đklvdqhfoi phópxmk, chuyệldfhn nàatpsy đklvdãzntg khắkgkpc sâsrryu vàatpso đklvdxemeu cậluhju, lòcqotng tin đklvdãzntg sớrfxcm sụsrryp đklvdnkrvatpso lúnchcc ấwjvxy, quyếzcddt đklvdbgcqnh củeygba cậluhju vàatpso lúnchcc ấwjvxy, cũcofang làatps kiêlxltn đklvdbgcqnh chưnkrva từduaing cópxmk trong đklvdnkrvi cậluhju, mặpkspc kệldfh Du Phong Thàatpsnh cópxmk ngon ngọmpqft thếzcddatpso đklvdi nữensza, cậluhju cũcofang khôdfblng thểsxpw tin, cậluhju khôdfblng thểsxpw đklvdeo theo hoàatpsi nghi vôdfbl tậluhjn màatps sốfhzvng hếzcddt đklvdnkrvi vớrfxci mộqhfot ngưnkrvnkrvi, cũcofang khôdfblng muốfhzvn vềmfim sau màatpspxmk gặpkspp lạsukpi đklvdqhfoi phópxmk, cho dùsukpatps nhìbgcqn bọmpqfn họmpqfpxmki chuyệldfhn vớrfxci nhau thôdfbli cũcofang chẳqlvfng thểsxpw thoảeybyi másrryi, làatpsm sao cậluhju cópxmk thểsxpw khiếzcddn mìbgcqnh uấwjvxt ứxvdyc nhưnkrv vậluhjy chứxvdy.

Du Phong Thàatpsnh dịbgcqu dàatpsng nópxmki: “Tâsrryn Vũcofa, anh cứxvdy đklvdi Châsrryu Phi vớrfxci Từduai tổnkrvng đklvdi. Anh vìbgcqdfbli bịbgcq thưnkrvơycving nêlxltn mớrfxci rờnkrvi khỏzcddi Básrryo Tuyếzcddt đklvdsukpi đklvdqhfoi, vìbgcqdfbli, nêlxltn mớrfxci khôdfblng thểsxpw tiếzcddp tụsrryc dùsukpng súnchcng, khôdfblng thểsxpw trởnchc thàatpsnh mộqhfot tay súnchcng bắkgkpn tỉdfbla, tôdfbli khôdfblng thểsxpwatpso thay anh chịbgcqu vếzcddt thưnkrvơycving trêlxltn vai kia, nhưnkrvng tôdfbli hy vọmpqfng cópxmk thểsxpw bồpzvei thưnkrvnkrvng cho anh nhữenszng thứxvdy khásrryc, cho nêlxltn anh muốfhzvn gìbgcq, tôdfbli sẽvisq đklvdmfimu đklvdem tớrfxci trưnkrvrfxcc mặpkspt anh, anh muốfhzvn làatpsm gìbgcq, tôdfbli sẽvisq dốfhzvc hếzcddt toàatpsn lựlxltc ra giúnchcp anh, anh khôdfblng cầxemen lo lắkgkpng thiếzcddu nợqrpl ơycvin nghĩpkspa vớrfxci tôdfbli, tôdfbli thiếzcddu anh còcqotn nhiềmfimu hơycvin, tôdfbli làatpsm tấwjvxt cảeybybgcq anh, đklvdmfimu làatpslxltn nhưnkrv vậluhjy.”

srryi tay đklvdang cầxemem đklvdiệldfhn thoạsukpi củeygba Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa đklvdãzntg đklvdxemey mồpzvedfbli, trong đklvdxemeu cậluhju loạsukpn thàatpsnh mộqhfot đklvdatpsn, cậluhju trờnkrvi sinh đklvdãzntg khôdfblng phảeybyi làatps mộqhfot ngưnkrvnkrvi dứxvdyt khoásrryt, chỉdfblpxmk mộqhfot quyếzcddt đklvdbgcqnh cứxvdyng rắkgkpn nhấwjvxt, thìbgcq Du Phong Thàatpsnh lạsukpi cứxvdy lầxemen lưnkrvqrplt làatpsm nópxmk lung lay, rốfhzvt cuộqhfoc cậluhju đklvdúnchcng, hay sai? Cậluhju nópxmki giọmpqfng khàatpsn khàatpsn, “Cho tôdfbli….suy nghĩpksp mộqhfot chúnchct.”

Du Phong Thàatpsnh bìbgcqnh tĩpkspnh nópxmki: “Nếzcddu anh muốfhzvn, tôdfbli sẽvisq dốfhzvc toàatpsn lựlxltc giúnchcp anh thựlxltc hiệldfhn, cho nêlxltn hãzntgy cho tôdfbli mộqhfot cơycvi hộqhfoi, lầxemen nàatpsy tôdfbli sẽvisq khôdfblng đklvdsxpw anh thấwjvxt vọmpqfng.”

Bạsukpch Tâsrryn Vũcofa cảeybym thấwjvxy cổnkrv họmpqfng mìbgcqnh nhưnkrv bịbgcq mộqhfot bàatpsn tay vôdfblbgcqnh siếzcddt lạsukpi, cậluhju nhẹewon nhàatpsng cúnchcp đklvdiệldfhn thoạsukpi, ôdfblm lấwjvxy đklvdxemeu, thâsrryn thểsxpwnkrvnkrvng nhưnkrv muốfhzvn nổnkrv tung.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.