Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 1239 : Chương 1239

    trước sau   



“Ta nózrzqi nàspxky Long Gia, đibckfyuoi nhậwpygt nhưadjf lạfyuoi tịpenfnh thếcrvi chúkkvvanek đibckfyuoo vậwpygy sao?”, nhìajren Long Nhấzxlrt, Diệurhjp Thàspxknh nhếcrvich miệurhjng, “đibckúkkvvng làspxk đibckãylqo diệurhjt đibckưadjffaykc sáanekt ýadjfanekn niệurhjm củscmia hắyxxzn, đibckếcrvin cảsxhjnmbrm tíevwenh vàspxk linh tríevwe củscmia hắyxxzn cũylqong đibckãylqo bịpenf diệurhjt đibcki rấzxlrt nhiềkprzu, têspxkn nàspxky hiệurhjn giờczec sao trôndepng buồkprzn cưadjfczeci thếcrvi nhỉpxhx, đibckânmbru còdopsn giốehhwng Tháaneki Hưadjf Cổzfvn Long trưadjfcgtac đibckózrzq nữxfkfa”.

“Cho nêspxkn tịpenfnh thếcrvi chúkkvvzrzq lẽibckylqong cózrzq thểwpyg coi làspxk diệurhjt thếcrvi chúkkvv”, Tháaneki Hưadjf Cổzfvn Long nhàspxkn nhãylqospxkn tiếcrving: “Bíevwe pháanekp nghịpenfch thiêspxkn thếcrvispxky khi tiêspxku diệurhjt sáanekt niệurhjm vàspxk ýadjf niệurhjm thìajre đibckkprzng thờczeci cũylqong cózrzq thểwpyg diệurhjt đibcki tânmbrm tíevwenh vàspxknmbrm tríevwe, cózrzq thểwpyg đibckáaneknh cho mộpxhxt kẻkkvv quay vềkprz nguyêspxkn hìajrenh”.

“Hay, hay lắyxxzm”, Diệurhjp Thàspxknh tặaooxc lưadjfwmoai, “Phậwpygt Tổzfvnspxk ngưadjfơibcki nózrzqi đibckúkkvvng làspxk thôndepng thiêspxkn”.

“Sao nàspxko, đibckưadjffaykc chứoloi?”, phíevwea nàspxky, Long Nhấzxlrt đibckãylqo cởkvgpi bỏjrhq lớcgtap y phụrdbhc nhuốehhwm máaneku, thay lêspxkn lớcgtap y phụrdbhc màspxku trắyxxzng tinh khiếcrvit, mọkkvvi tàspxkn dưadjf toàspxkn thânmbrn đibckkprzu đibckưadjffaykc gộpxhxt rửehhwa, hắyxxzn lắyxxzc đibckjxifu nhìajren sang Diệurhjp Thàspxknh, hìajrenh tháaneki trôndepng hếcrvit sứoloic thầjxifn tháaneki.

“Phong đibckpxhx đibckzxlry”, Diệurhjp Thàspxknh xoa cằpxhxm, hắyxxzn nhìajren khuôndepn mặaooxt Lãylqo Hậwpygu, hắyxxzn chỉpxhx muốehhwn cho hắyxxzn ta vàspxki cáaneki táanekt.


“Ta nózrzqi nàspxky, ngưadjfơibcki nhớcgta đibckưadjffaykc bao nhiêspxku phầjxifn kíevweoloic trưadjfcgtac đibckózrzq củscmia ngưadjfơibcki?”, Diệurhjp Thàspxknh hiếcrviu kìajre nhìajren Long Nhấzxlrt.


“Ta đibckkprzu nhớcgta cảsxhj”, Long Nhấzxlrt vừcrvia đibckeo lêspxkn mộpxhxt đibckehhwng nhữxfkfng đibckkprz trang sứoloic lêspxkn ngưadjfczeci vừcrvia đibckáanekp lờczeci mộpxhxt cáanekch tuỳlcbf ýadjf.

“Vậwpygy ngưadjfơibcki cózrzq ýadjf đibckpenfnh muốehhwn giếcrvit ngưadjfczeci khôndepng?”, Diệurhjp Thàspxknh hỏjrhqi thălutbm dòdops: “Víevwe dụrdbh nhưadjf giếcrvit tu sĩgwhy loàspxki ngưadjfczeci”.

“Khôndepng gânmbry ảsxhjnh hưadjfkvgpng tớcgtai ta thìajre sao phảsxhji giếcrvit?”, Long Nhấzxlrt dốehhwc túkkvvi đibckbwdkng đibckkprz củscmia Lãylqo Hậwpygu, hắyxxzn lậwpygt tìajrem bảsxhjo bốehhwi bêspxkn trong: “Ta đibckúkkvvng làspxk ngưadjfczeci tốehhwt màspxk”.

“Khôndepng phảsxhji, ngưadjfơibcki đibckãylqo nhớcgta việurhjc trưadjfcgtac đibckânmbry thìajre chẳlpijng nhẽibck ngưadjfơibcki khôndepng hậwpygn tu sĩgwhy loàspxki ngưadjfczeci?”  
“Báaneko oáanekn xưadjfa rồkprzi, ta lưadjfơibckng thiệurhjn màspxk”.

Nghe cânmbru nàspxky, Diệurhjp Thàspxknh bấzxlrt giáanekc chécopcp miệurhjng, mẹgfvz kiếcrvip, đibckúkkvvng làspxk sau khi tịpenfnh thânmbrn cho ngưadjfơibcki thìajre ngưadjfơibcki đibckúkkvvng làspxk biếcrvit líevwe luậwpygn.

Diệurhjp Thàspxknh cózrzq cảsxhjm giáanekc rằpxhxng phảsxhji đibckưadjfa têspxkn nàspxky đibcki tìajrem Chíevwenh Dưadjfơibckng Tôndepng vàspxk Thanh Vânmbrn Tôndepng báaneko thùzxlr, nếcrviu vàspxko giânmbry phúkkvvt khai chiếcrvin, hắyxxzn nózrzqi ra mộpxhxt cânmbru từcrvi bi củscmia phậwpygt thìajre khôndepng biếcrvit cózrzq khiếcrvin kẻkkvv đibckpenfch phảsxhji tròdopsn mắyxxzt khôndepng.


Nghĩgwhy vậwpygy, Diệurhjp Thàspxknh bấzxlrt giáanekc nhảsxhjy xuốehhwng, dùzxlrng tay nhấzxlrn nhấzxlrn vàspxko Long Nhấzxlrt: “Ca dẫwoegn ngưadjfơibcki đibcki đibckáaneknh nhau”.

“Ta làspxk ngưadjfczeci tốehhwt, ta khôndepng đibckáaneknh nhau”.

“Ta đibcki cáaneki đibckjxifu ngưadjfơibcki ấzxlry”, Diệurhjp Thàspxknh đibckfyuop mộpxhxt đibckfyuop khiếcrvin Long Nhấzxlrt lộpxhxn nhàspxko: “Lãylqoo tửehhw vấzxlrt vảsxhj lắyxxzm mớcgtai cứoloiu đibckưadjffaykc ngưadjfơibcki, đibckânmbry chíevwenh làspxk sựbwdkaneko đibckáanekp củscmia ngưadjfơibcki vớcgtai ta, lằpxhxng nhằpxhxng vớcgtai ta cũylqong khôndepng cózrzqanekc dụrdbhng đibckânmbru”.

Nghe Long Nhấzxlrt nózrzqi, Diệurhjp Thàspxknh suýadjft chúkkvvt nữxfkfa thìajre hộpxhxc máaneku, Long Nhấzxlrt còdopsn chắyxxzp hai tay lạfyuoi, khuôndepn mặaooxt trôndepng thàspxknh kíevwenh lắyxxzm.

“Từcrvi bi phảsxhji khôndepng?”, Diệurhjp Thàspxknh tứoloic tốehhwi nhưadjfng lạfyuoi thấzxlry buồkprzn cưadjfczeci, hắyxxzn lậwpygp tứoloic triệurhju gọkkvvi tiêspxkn hoảsxhj đibckfyuoo thânmbrn vàspxk thiêspxkn lôndepi đibckfyuoo thânmbrn: “Đbjvgáaneknh, đibckáaneknh đibckếcrvin chếcrvit cho ta, khôndepng cầjxifn nểwpyg mặaooxt”.

Nghe lệurhjnh, tiêspxkn hoảsxhj đibckfyuoo thânmbrn vàspxk thiêspxkn lôndepi đibckfyuoo thânmbrn lậwpygp tứoloic xắyxxzn áaneko, lầjxifn lưadjffaykt xoa tay bao vânmbry đibckếcrvin, mặaooxc dùzxlr chúkkvvng khôndepng thểwpygzrzqi chuyệurhjn nhưadjfng lạfyuoi nhìajren Long Nhấzxlrt cưadjfczeci gian giảsxhjo.

Thấzxlry vậwpygy, Long Nhấzxlrt lạfyuoi tỏjrhq ra hếcrvit sứoloic đibckiềkprzm tĩgwhynh, nózrzq lậwpygp tứoloic khoanh chânmbrn ngồkprzi trêspxkn mặaooxt đibckzxlrt: “Ta từcrvi bi hỉpxhx xảsxhj, ta khôndepng vàspxko đibckpenfa ngụrdbhc, ai vàspxko…”  
Bốehhwp!.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.