Tiên Đế Trùng Sinh

Chương 982 : Chương 980

    trước sau   
*Chưjiskơbrgpng nàeesky córceo nộsxnoi dung ảrsbanh, nếiznmu bạjbnsn khôakklng thấzhbcy nộsxnoi dung chưjiskơbrgpng, vui lòzuvhng bậutbft chếiznm đshqosxno hiệqzlln hìmxqenh ảrsbanh củsgeta trìmxqenh duyệqzllt đshqophlv đshqokuypc.



Rấzhbct nhiềsgetu ngưjiskbojui đshqosgetu sữnlgtng ngưjiskbojui, sau đshqoórceokmjung hiểphlvu rõbuqu.

eesk do Vâbojun Lam coi trọkuypng thựxydwc lựxydwc củsgeta Diệqzllp Thàeesknh, thậutbft sựxydw trâbojun quýxswleeski năpifdng.


Phâbojun thâbojun Diệqzllp Thàeesknh đshqoãuabe mạjbnsnh đshqoếiznmn vậutbfy rồiznmi huốsgetng chi làeesk ngưjiskbojui thậutbft chứydxe?  
Áakklnh mắafcut mấzhbcy ngưjiskbojui Thầrtsen tửsxno átuvxo đshqoen, Trùwnfhng Dưjiskơbrgpng chợacglt córceo chútrbet khôakklng vui, nhưjiskng cuốsgeti cùwnfhng cũkmjung khôakklng nórceoi lờbojui nàeesko.

Kểphlv cảrsba rấzhbct nhiềsgetu trưjiskfqelng lãuabeo vàeesktuvxc thầrtsen tưjiskxatfng, cũkmjung đshqosgetu kiêhbqong dèeced thựxydwc lựxydwc Diệqzllp Thàeesknh, chỉafyt mộsxnot phâbojun thâbojun đshqoãuabe đshqosget đshqosgeti đshqortseu vớxatfi ba Thầrtsen Tửsxno thìmxqe ngưjiskbojui thậutbft chẳtrbeng phảrsbai làeesk chấzhbcn đshqosxnong cảrsba trờbojui trăpifdng sao?  
“Thếiznmeesko, nếiznmu khôakklng vừutbfa ýxswl, thìmxqe vẫakkln córceo thểphlveeskn bạjbnsc cátuvxc đshqoiềsgetu kiệqzlln”, Vâbojun Lam rấzhbct córceo thàeesknh ýxswlrceoi.

Thếiznm nhưjiskng Diệqzllp Thàeesknh lạjbnsi cưjiskbojui nhạjbnst nórceoi:  
“Thủsget hạjbns củsgeta anh lạjbnsi dátuvxm huyếiznmt tẩnvdxy phátuvxi Sưjiskơbrgpng Diệqzllp tôakkli, đshqoátuvxnh đshqoqzll tửsxnoakkli bịjbns thưjiskơbrgpng, hôakklm nay còzuvhn đshqoem theo trăpifdm ngàeeskn đshqojbnsi quâbojun đshqoếiznmn vâbojuy đshqoátuvxnh Đmdkljbnsa Cầrtseu, cho làeesk Diệqzllp mỗrepaakkli đshqoâbojuy dễpifd bịjbnsydxec hiếiznmp sao? Vảrsba lạjbnsi, cũkmjung chỉafyteesk mộsxnot Nguyêhbqon Anh màeesk muốsgetn mờbojui gọkuypi tôakkli làeeskm thuộsxnoc hạjbns, đshqoútrbeng làeesk khôakklng biếiznmt tựxydwjiskacglng sứydxec mìmxqenh!”  
Giọkuypng đshqoiệqzllu Diệqzllp Thàeesknh bìmxqenh thảrsban, nhưjisk thểphlv đshqoang kểphlv lạjbnsi sựxydw thậutbft.


Anh đshqoưjiskbojung đshqoưjiskbojung làeesk Huyềsgetn Thàeesknh Tiêhbqon Đmdklếiznm chuyểphlvn kiếiznmp, cho dùwnfheesk chưjiskfqelng giátuvxo Tiêhbqon Tôakklng cũkmjung khôakklng đshqosgetjisktuvxch đshqophlv Diệqzllp Thàeesknh cútrbei đshqortseu, huốsgetng chi chỉafyteesk mộsxnot ngưjiskbojui đshqoưjiskacglc gọkuypi làeesk “Thầrtsen Tửsxno” mộsxnot vùwnfhng hoang vu bêhbqon rìmxqea vũkmju trụpzfx chứydxe?  
bojun Lam nghe vậutbfy, sắafcuc mặxjnpt lạjbnsi lạjbnsnh lùwnfhng, átuvxnh mắafcut âbojum u.

“Hừutbf, mạjbnsnh miệqzllng thậutbft!”  
Mấzhbcy trưjiskfqelng lãuabeo Kim Ôisaaakkln càeeskng biếiznmn sắafcuc, lớxatfn tiếiznmng quátuvxt: “Têhbqon vôakkl lạjbnsi nàeesky, khôakklng biếiznmt tốsgett xấzhbcu, Thầrtsen Tửsxno nhàeesk ta thàeesknh tâbojum thàeesknh ýxswl, vậutbfy màeesk lạjbnsi dátuvxm làeeskm nhụpzfxc đshqoiệqzlln hạjbns nhàeesk ta!”  
“Quátuvx ngôakklng cuồiznmng, kẻtrbeeesky khôakklng thểphlv giữnlgt lạjbnsi!”  
“Cho đshqojbnsi quâbojun nghiềsgetn nátuvxt anh ta đshqoi, xem thửsxno anh ta đshqoưjiskacglc mấzhbcy phầrtsen bảrsban lĩbojunh!”  

Ngay cảrsba mấzhbcy vịjbns Thầrtsen Tửsxno sắafcuc mặxjnpt cũkmjung đshqosgetu khórceo coi.

bojun Lam làeesk ngưjiskbojui mạjbnsnh nhấzhbct trong sốsget bọkuypn họkuyp, Diệqzllp Thàeesknh xem thưjiskbojung hắafcun ta, thìmxqe chẳtrbeng phảrsbai làeesk khinh thưjiskbojung tấzhbct cảrsba mọkuypi ngưjiskbojui ởfqel đshqoâbojuy sao? Cátuvxc vịjbns Thầrtsen Tửsxnobojum khíeced cao ngạjbnso, sao chấzhbcp nhậutbfn nhưjisk vậutbfy đshqoưjiskacglc?  
Tấzhbct cảrsba tu sĩboju nghe thấzhbcy nhưjisk vậutbfy đshqosgetu đshqoiznmng loạjbnst giậutbft mìmxqenh, mấzhbcy vịjbns Thầrtsen Tửsxno átuvxnh mắafcut lạjbnsi càeeskng suy nghĩboju nhiềsgetu hơbrgpn.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.