Tiên Đế Trùng Sinh

Chương 1093 : Chẳng Phải Diệp Chân Tiên Thua Rồi Sao

    trước sau   



rpning Tiêkqzau Châslbzn Tiêkqzan sợifty run cảfbng ngưooblqysci.

Hắhyaln muốgfpdn kévzdno kẻccgn mạejphnh nàqvqry ra khỏzslbi thâslbzn thểxlan Diệpmnwp Thàqvqrnh, xem nhưooblqvqrfbngo giámyybc, mộcpdft loạejphi ảfbngo thuậzikrt.

Nhưooblng khíxwhn thếzggw quanh thâslbzn củnpsja ngưooblqysci mạejphnh nàqvqry khiếzggwn hắhyaln khiếzggwp sợifty từpyme đwkcatchpu đwkcaếzggwn châslbzn, ngay cảfbng mộcpdft ngópmppn tay cũcjzing khôpmppng thểxlan nhấdwphc lêkqzan.


rpning Tiêkqzau chỉzwse cảfbngm thấdwphy, ởwkca trưooblfxscc mặsckgt vịekyw Tiêkqzan Vưooblơyvqfng Hỗohxvn Đdfjtcpdfn thâslbzn cao tỉzwsevzdnt, châslbzn đwkcaejphp Tinh Hàqvqrqvqry, bảfbngn thâslbzn mìxhaknh lạejphi giốgfpdng nhưooblpmppc còrlaxn nhỏzslb lầtchpn đwkcatchpu tiêkqzan đwkcaưoobliftyc tiếzggwp xúpmppc vớfxsci ngưooblqysci tu tiêkqzan vậzikry.

pmppc nàqvqry cảfbngm giámyybc củnpsja Lărpning Tiêkqzau Châslbzn Tiêkqzan giốgfpdng nhưoobl tu đwkcaejpho chưoobla trưooblwkcang thàqvqrnh đwkcagfpdi mặsckgt vớfxsci sưoobl phụmyyb cao cao tạejphi thưoobliftyng, phámyybp lựdftbc cao thâslbzm khôpmppng lưooblqyscng đwkcaưoobliftyc, cărpnin bảfbngn khôpmppng cámyybch nàqvqro phảfbngn khámyybng, cũcjzing khôpmppng thểxlan phảfbngn khámyybng.


“Nhưooblng sao cópmpp thểxlan đwkcaưoobliftyc, ta đwkcaưooblqyscng đwkcaưooblqyscng làqvqr Châslbzn Tiêkqzan, Hợiftyp Đdfjtejpho Châslbzn Tiêkqzan, Quâslbzn Lâslbzm tồbzcnn tạejphi cảfbng vạejphn nărpnim ởwkca tinh vựdftbc, loạejphi ngưooblqysci gìxhakqvqr sau khi lộcpdf mặsckgt cũcjzing khôpmppng thi triểxlann phámyybp lựdftbc màqvqr chỉzwse dựdftba vàqvqro khíxwhn thếzggwpmpp thểxlanpyme dọyhxna đwkcaưoobliftyc tôpmppi chứoobl, tôpmppi khôpmppng phụmyybc!”  
rpning Tiêkqzau trong lòrlaxng đwkcakqzan cuồbzcnng thévzdnt gàqvqro, xung quanh hắhyaln làqvqr khíxwhn thếzggw thầtchpn thámyybnh vôpmpppymeng đwkcakqzan cuồbzcnng đwkcaang dâslbzng tràqvqro, bêkqzan ngoàqvqri toàqvqrn thâslbzn giốgfpdng nhưooblooblfxscc sôpmppi sùpymeng sụmyybc dâslbzng tràqvqro mạejphnh mẽohxv.

Chíxwhnn dòrlaxng sôpmppng lớfxscn Hoàqvqrng Tuyềlfdxn mãumftnh liệpmnwt dâslbzng lêkqzan trong vòrlaxng trărpnim mévzdnt xung quanh Lărpning Tiêkqzau hoámyyb thàqvqrnh chíxwhnn sợiftyi dâslbzy xíxwhnch màqvqru vàqvqrng, tạejpho ra tiếzggwng kêkqzau leng keng, phámyyb vỡawgkoobl khôpmppng.

m thanh khiếzggwn khôpmppng gian xung quanh vỡawgk vụmyybn.


Nhưooblng cho dùpymepmpp nhưoobl vậzikry thìxhak trưooblfxscc mặsckgt Diệpmnwp Thàqvqrnh vẫpmnwn nhỏzslbvzdn nhưoobl hạejpht bụmyybi.

So sámyybnh vớfxsci bêkqzan dưooblfxsci, nhữtkydng tu sĩbzcn khámyybc trong hệpmnw Thámyybi Dưooblơyvqfng, cũcjzing giốgfpdng nhưoobl nhữtkydng Támyybn Tu củnpsja Tinh Hảfbngi đwkcaang quan sámyybt, nhiềlfdxu tu sĩbzcn ngoạejphi vựdftbc đwkcai theo nhiềlfdxu ngôpmppi sao đwkcaếzggwn tụmyyb tậzikrp, cùpymeng vớfxsci nhữtkydng ngưooblqysci bảfbngn đwkcaekywa trêkqzan Đdfjtekywa Cầtchpu vàqvqr đwkcapmnw tửdjjsooblơyvqfng Diệpmnwp Phámyybi lúpmppc nàqvqry đwkcaãumft khôpmppng còrlaxn kinh ngạejphc màqvqrqvqr kinh sợifty!  
Bọyhxnn họyhxncjzing giốgfpdng nhưooblrpning Tiêkqzau Châslbzn Tiêkqzan, đwkcalfdxu khôpmppng chúpmppt đwkcalfdx phòrlaxng đwkcaãumft bịekyw vịekyw mạejphnh nhấdwpht nàqvqry đwkcacpdft nhiêkqzan xuấdwpht hiệpmnwn trong khôpmppng trung làqvqrm cho khiếzggwp sợifty.

Tiêkqzan nhâslbzn đwkcaưoobliftyc bao phủnpsj trong Hỗohxvn Đdfjtcpdfn đwkcaópmpp, khíxwhn thếzggw quanh ngưooblqysci chấdwphn đwkcacpdfng cảfbng trờqysci trărpning, quévzdnt hếzggwt cảfbng hệpmnw Thámyybi Dưooblơyvqfng, trong khi anh híxwhnt vàqvqro mộcpdft hơyvqfi thôpmppi cũcjzing đwkcaãumft hấdwphp thụmyyb rấdwpht nhiềlfdxu tinh nguyêkqzan củnpsja ngôpmppi sao, giốgfpdng nhưooblpmpp thểxlan nuốgfpdt cảfbng ngôpmppi sao vàqvqro trong, khiếzggwn hàqvqro quang củnpsja hệpmnw Thámyybi Dưooblơyvqfng cũcjzing tốgfpdi mờqysc đwkcai đwkcaôpmppi chúpmppt.

“Đdfjtâslbzy, đwkcaâslbzy làqvqr ai? Huyềlfdxn Thàqvqrnh… Tiêkqzan Đdfjtếzggw? Trưooblfxscc giờqysc chưoobla từpymeng nghe nópmppi đwkcaếzggwn bao giờqysc!”  
“Đdfjtúpmppng vậzikry, sao anh ấdwphy lạejphi xuấdwpht hiệpmnwn? Tạejphi sao vẻccgn ngoàqvqri lạejphi giốgfpdng vớfxsci Diệpmnwp Thàqvqrnh nhưoobl vậzikry? Chẳdwphng phảfbngi Diệpmnwp Châslbzn Tiêkqzan thua rồbzcni sao? Sao đwkcacpdft nhiêkqzan lạejphi xuấdwpht hiệpmnwn mộcpdft ngưooblqysci mạejphnh nhưoobl vậzikry.

pmppqvqr phámyybp tưooblfxscng hay làqvqr ngưooblqysci thậzikrt đwkcaâslbzy!”  
“Huyềlfdxn Thàqvqrnh Tiêkqzan Đdfjtếzggw, chẳdwphng lẽohxv đwkcaâslbzy mớfxsci làqvqr lai lịekywch thâslbzn phậzikrn thậzikrt sựdftb củnpsja Diệpmnwp Châslbzn Tiêkqzan sao?”  

Rấdwpht nhiềlfdxu ngưooblqysci kinh sợifty trong lòrlaxng, thờqysci khôpmppng trong cảfbng hệpmnw Thámyybi Dưooblơyvqfng giốgfpdng nhưoobl bịekyw ngưooblng đwkcayhxnng thàqvqrnh mộcpdft bứooblc tranh.

Huyềlfdxn Thàqvqrnh Tiêkqzan Đdfjtếzggw ngạejpho nghễjnyc đwkcaooblng ngay chíxwhnnh giữtkyda bứooblc tranh, sứooblc lựdftbc củnpsja anh dùpyme chỉzwse đwkcaơyvqfn giảfbngn làqvqr đwkcaooblng đwkcaópmpp nhưooblng đwkcalfdxu khiếzggwn cảfbng thờqysci khôpmppng đwkcalfdxu ngưooblng đwkcayhxnng.

Mặsckgc dùpyme rấdwpht nhiềlfdxu ngưooblqysci khôpmppng thểxlan đwkcacpdfng đwkcazikry, ngay cảfbng mộcpdft ngópmppn tay cũcjzing khôpmppng thểxlan nhấdwphc nổzymni, con ngưooblơyvqfi cũcjzing chỉzwsepmpp thểxlan chuyểxlann đwkcacpdfng nhẹzatl, trong lòrlaxng lạejphi càqvqrng bịekyw ámyybp lựdftbc kinh khủnpsjng đwkcaếzggwn cựdftbc đwkcaiểxlanm, gầtchpn nhưooblqvqr tốgfpdi thưoobliftyng nàqvqry đwkcaèkqza ámyybp mạejphnh mẽohxv, nhưooblng cuốgfpdi cùpymeng cũcjzing khôpmppng trámyybnh khỏzslbi suy nghĩbzcn trong lòrlaxng.

Nhấdwpht làqvqr mộcpdft vàqvqri ngưooblqysci hiểxlanu biếzggwt nhiềlfdxu, trong lòrlaxng lạejphi càqvqrng run sợiftyyvqfn.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.