Nhữzsfsng táonsin tu biểkfgtn sao đmenzềxwvfu khôfazwng hẹjztwn màkfgt cùfazwng xôfazwng lêfbtin, bao gồrlnxm cảakel Aokawa Sakura, Lâdokxm Cửdspgu Nhi đmenzềxwvfu muốbbzcn thửdspg sứfzhwc, muốbbzcn vung kiếwdpym chécrmjm vềxwvf phíonsia thanh niêfbtin áonsio đmenzen, nhưnguxng lúbwlqc ấlkzqy Diệiesup Thàkfgtnh lạvtvqi lêfbtin tiếwdpyng.
Anh nhíonsiu chặbbzct màkfgty, áonsinh mắvsyct vôfazw cùfazwng chăjjvwm chúbwlq:
“Lăjjvwng Tiêfbtiu?”
Diệiesup Thàkfgtnh hỏslzpi, nhưnguxng lạvtvqi dùfazwng ngữzsfs khíonsi vôfazw cùfazwng chắvsycc chắvsycn.
Anh bìjwwdnh tĩhjhhnh nhìjwwdn thanh niêfbtin áonsio đmenzen, trong mắvsyct chỉbwlq còfazwn lạvtvqi ýjztw chíonsi chiếwdpyn đmenzấlkzqu, tópjtpc dàkfgti đmenzằtmqyng sau lưnguxng tung bay, áonsio bay phầiesun phậyakjt nhưngux cờxwvf chiếwdpyn.
“Lăjjvwng Tiêfbtiu? Lăjjvwng Tiêfbtiu gìjwwd?”
Mọfzhwi ngưnguxờxwvfi ngẩwxmbn ra.
Lúbwlqc nàkfgty, mấlkzqy tu sĩhjhh ngoạvtvqi vựqmtdc đmenzềxwvfu đmenzãyakj biếwdpyn sắvsycc, ngẩwxmbng đmenzầiesuu nhìjwwdn Thầiesun Tửdspg Lăjjvwng Tiêfbtiu, giốbbzcng nhưngux nhìjwwdn thấlkzqy ma quỷccva.
“Ýkfgt… Ýkfgt củfzhwa Diệiesup Châdokxn Tiêfbtin, khôfazwng… khôfazwng phảakeli… làkfgt Lăjjvwng… Lăjjvwng Tiêfbtiu Châdokxn Tiêfbtin đmenzấlkzqy chứfzhw?”
Quáonsin Vâdokxn tiêfbtin tửdspg đmenzộofoft nhiêfbtin nghĩhjhh tớrvwoi mộofoft đmenziềxwvfu, lắvsycp bắvsycp nópjtpi.
Bàkfgt ta vừorsqa dứfzhwt lờxwvfi, tấlkzqt cảakel mọfzhwi ngưnguxờxwvfi đmenzềxwvfu đmenzổzsfsi sắvsycc mặbbzct.
Lúbwlqc bọfzhwn họfzhw đmenzang đmenzịfmctnh mởfazw miệiesung quởfazw mắvsycng, thanh niêfbtin áonsio đmenzen đmenzãyakj ra tay.
Đyakjốbbzci mặbbzct vớrvwoi nhữzsfsng táonsin tu ởfazw biểkfgtn sao cùfazwng xôfazwng lêfbtin, hắvsycn chỉbwlq bưnguxớrvwoc ra mộofoft bưnguxớrvwoc.
“Ầlkzqm!”
Khoảakelnh khắvsycc đmenzópjtp, khíonsi tứfzhwc đmenzáonsing sợtvhw khôfazwng thểkfgt tưnguxởfazwng tưnguxợtvhwng cuốbbzcn qua toàkfgtn bộofof tinh vựqmtdc.
Lúbwlqc nàkfgty, tấlkzqt cảakel sinh vậyakjt trêfbtin Đyakjịfmcta Cầiesuu cho đmenzếwdpyn hệiesu Mặbbzct Trờxwvfi đmenzềxwvfu sợtvhw đmenzếwdpyn mứfzhwc ruộofoft gan nứfzhwt toáonsic, hồrlnxn pháonsich vỡggwy tan, cảakelm giáonsic nhưngux cópjtp mộofoft vịfmct thầiesun linh mạvtvqnh mẽrkte khôfazwng thểkfgt hìjwwdnh dung, khôfazwng thểkfgt miêfbtiu tảakel đmenzang dầiesun dầiesun hiệiesun lêfbtin trong tinh vựqmtdc, ngay cảakel áonsinh trăjjvwng dưnguxớrvwoi châdokxn hắvsycn cũbhgmng hópjtpa thàkfgtnh viêfbtin bi trong suốbbzct.
Hắvsycn gáonsinh nhậyakjt nguyệiesut trêfbtin lưnguxng, sáonsinh vai vớrvwoi mặbbzct trờxwvfi, cao hàkfgtng tỷccva trưnguxợtvhwng.
Sôfazwng U Minh lưnguxợtvhwn vòfazwng quanh ngưnguxờxwvfi, chíonsin con sôfazwng Hoàkfgtng Tuyềxwvfn nhưngux chảakely xuôfazwi trêfbtin khôfazwng trung, uốbbzcn lưnguxợtvhwn bêfbtin ngưnguxờxwvfi hắvsycn.
Thanh niêfbtin áonsio đmenzen đmenzộofofi mũbhgm Bìjwwdnh thiêfbtin trêfbtin đmenzầiesuu, mặbbzcc áonsio bàkfgto màkfgtu đmenzen hoa văjjvwn bạvtvqc, giốbbzcng nhưngux thầiesun linh từorsq trêfbtin trờxwvfi cao giáonsing xuốbbzcng, mộofoft châdokxn đmenzạvtvqp trờxwvfi xanh, chúbwlqng sinh run rẩwxmby sợtvhw hãyakji dưnguxớrvwoi châdokxn hắvsycn.
“Ầlkzqm!”
Thầiesun linh áonsio đmenzen kia chỉbwlq nhẹjztw nhàkfgtng nhấlkzqc tay lêfbtin, ấlkzqn mộofoft chưnguxởfazwng xuốbbzcng.
“Ầlkzqm ầiesum!”
Tựqmtda nhưngux sấlkzqm đmenzáonsinh vang dộofofi, hưngux khôfazwng mấlkzqy vạvtvqn dặbbzcm xung quanh đmenzềxwvfu bùfazwng nổzsfs.
Hàkfgtng nghìjwwdn táonsin tu biểkfgtn sao, bấlkzqt kểkfgt làkfgt Kim Đyakjan hay làkfgt Nguyêfbtin Anh, bấlkzqt kểkfgt làkfgt táonsin tu đmenzộofofc hàkfgtnh hay làkfgt trưnguxởfazwng lãyakjo đmenzạvtvqi tôfazwng đmenzềxwvfu hópjtpa thàkfgtnh cáonsit bụrmzdi dưnguxớrvwoi mộofoft chưnguxởfazwng nàkfgty.
Thậyakjm chíonsi chưnguxởfazwng lựqmtdc còfazwn chưnguxa tớrvwoi, cảakel ngưnguxờxwvfi bọfzhwn họfzhw kèvbanm pháonsip bảakelo vàkfgt xáonsic thịfmctt đmenzãyakj nổzsfs tung, hópjtpa thàkfgtnh đmenzáonsim sưnguxơdspgng máonsiu.
“Khôfazwng hay!”.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.