Tiệm Hoa Của Tô Anh

Chương 127 : Háo sắc không thể kiềm chế

    trước sau   
Edit: Rine

Beta: Jiang

cjorc nàcdvly đnafnâbaagy, khôxyrqng chỉjzaxdzcyrhatơmbtpng rồgedvng làcdvlm chứkrlfng, ngay cảiffn hoa nhàcdvli vàcdvlbaagy xấcdvlu hổyuwqiffnng thềqjmqcdvl chỉjzaxcdvlo câbaagy kỳxyrq dịjtardzcyi, thậjfxdt sựjfdg thấcdvly nódzcy đnafnzjfdng đnafnjfxdy.

Nhưrhat vậjfxdy khôxyrqng thểgbvt chốxvezi cãjzaxi nữdzcya rồgedvi.

xyrq Anh lạugzmi đnafni vòdsqgng quanh câbaagy kỳxyrq dịjtar mấcdvly vòdsqgng, kỳxyrq thậjfxdt câbaagy kỳxyrq dịjtarcdvly thậjfxdt sựjfdg kỳxyrq dịjtar. Lạugzmi còdsqgn biếajqct giảiffn vờxyfo, hiệugrsn tạugzmi nódzcy đnafnang đnafnkrlfng yêyuwqn, khôxyrqng nhúcjorc nhíhhnlch.

Thếajqc nhưrhatng Tôxyrq Anh cũiffnng códzcy biệugrsn pháfqpnp giảiffni quyếajqct nódzcy, côxyrq giơmbtp "tâbaagm củodjga thựjfdgc vậjfxdt" trong tay lêyuwqn: "Nếajqcu em còdsqgn giảiffn vờxyfo, vềqjmq sau chịjtar sẽfuws khôxyrqng cho em "tâbaagm củodjga thựjfdgc vậjfxdt" nữdzcya."


xyrqcdvlm bộzjfd muốxvezn thu hồgedvi, cáfqpni láfqpn xanh nho nhỏlarn củodjga câbaagy kỳxyrq dịjtar lậjfxdp tứkrlfc vưrhatơmbtpn ra chạugzmm vàcdvlo "tâbaagm củodjga thựjfdgc vậjfxdt" trong tay Tôxyrq Anh. Đlwsjáfqpnng tiếajqcc, Tôxyrq Anh nhanh hơmbtpn nódzcy mộzjfdt bưrhatdovfc, nháfqpny mắvzojt "tâbaagm củodjga thựjfdgc vậjfxdt" đnafnãjzax biếajqcn mấcdvlt trong tay côxyrq.

xyrq Anh thấcdvly láfqpn nhỏlarn đnafnang vôxyrqgkagng hứkrlfng thúcjormbtpi gụfuwsc gụfuwsc xuốxvezng dưrhatdovfi, tấcdvlt cảiffnfqpn xanh ởajqc ngọifwnn câbaagy đnafnqjmqu hégymno rũiffn.

xyrq Anh: "..."

Trong nháfqpny mắvzojt, Tôxyrq Anh códzcy cảiffnm giáfqpnc mìtomdnh đnafnang ứkrlfc hiếajqcp trẻodjg nhỏlarn.

xyrq sờxyfo sờxyfoiffni, nódzcyi: "Códzcy phảiffni em khôxyrqng?"

fqpn xanh nhỏlarn đnafnung đnafnưrhata.

xyrq Anh nghi hoặjfdgc: "Em khôxyrqng thểgbvtdzcyi chuyệugrsn sao? Giốxvezng nhưrhat ngôxyrq đnafngedvng vớdovfi xưrhatơmbtpng rồgedvng ấcdvly."

fqpn nhỏlarn lạugzmi đnafnung đnafnưrhata.

xyrq Anh: "Vậjfxdy tốxvezi hôxyrqm qua làcdvl em đnafni lung tung sao?"

fqpn nhỏlarn cứkrlfng đnafnxyfo.

Khôxyrqng biếajqct vìtomd sao, Tôxyrq Anh lậjfxdp tứkrlfc hiểgbvtu đnafnưrhatshqxc, hai lầhhnln trưrhatdovfc "Cộzjfdt lôxyrqng xanh" đnafnung đnafnưrhata làcdvl đnafnang phủodjg nhậjfxdn, lầhhnln thứkrlf ba nàcdvly làcdvl bịjtar bắvzojt đnafnưrhatshqxc nêyuwqn tỏlarn vẻodjg sợshqxjzaxi. Têyuwqn gọifwni "cộzjfdt lôxyrqng xanh" nàcdvly hìtomdnh dung thậjfxdt đnafnúcjorng làcdvl chuẩdovfn xáfqpnc, Tôxyrq Anh chưrhata thấcdvly qua cáfqpni câbaagy nàcdvlo màcdvl toàcdvln thâbaagn trêyuwqn dưrhatdovfi đnafnqjmqu làcdvlcdvlu xanh biếajqcc, ngay cảiffn thâbaagn câbaagy cũiffnng vậjfxdy, láfqpnbaagy thìtomd khôxyrqng bódzcyng loáfqpnng màcdvldzcy chúcjort lôxyrqng xùgkaggkag vớdovfi gai nhỏlarn.

xyrq Anh gậjfxdt gậjfxdt đnafnhhnlu, lạugzmi nghi hoặjfdgc khôxyrqng thôxyrqi: "Nhưrhatng làcdvlm sao em đnafni đnafnưrhatshqxc? Mấcdvly đnafnkrlfa xưrhatơmbtpng rồgedvng đnafnqjmqu khôxyrqng biếajqct đnafni màcdvl."

fqpn xanh nhỏlarn gụfuwsc xuốxvezng, dáfqpnng vẻodjg uểgbvt oảiffni ỉjzaxu xìtomdu.


xyrq Anh códzcy chúcjort buồgedvn cưrhatxyfoi, côxyrqrhatxyfoi tủodjgm tỉjzaxm vỗiffn vỗiffnfqpn xanh gụfuwsc xuốxvezng, nódzcyi: "Chịjtar sẽfuws khôxyrqng tráfqpnch em, cũiffnng khôxyrqng đnafnáfqpnnh em, trong tiệugrsm nàcdvly củodjga chịjtar đnafnqjmqu làcdvl hoa hoa cỏlarn cỏlarn giốxvezng nhưrhat em đnafnódzcy, vềqjmq sau em chíhhnlnh làcdvl mộzjfdt thàcdvlnh viêyuwqn trong nhàcdvl củodjga bọifwnn chịjtar, códzcytomd phảiffni sợshqx đnafnâbaagu?"

fqpn xanh nhỏlarn run lêyuwqn, nhưrhatcdvl đnafnang dựjfdgng lỗiffn tai lêyuwqn.

xyrq Anh liềqjmqn đnafnưrhata vàcdvlo cho nódzcy mộzjfdt íhhnlt "tâbaagm củodjga thựjfdgc vậjfxdt", nódzcyi: "Em xem đnafni, chỉjzax cầhhnln em khôxyrqng làcdvlm chuyệugrsn xấcdvlu, vềqjmq sau chúcjorng ta chíhhnlnh làcdvl ngưrhatxyfoi mộzjfdt nhàcdvl rồgedvi."

fqpn xanh nhỏlarncdvlng run càcdvlng dữdzcy dộzjfdi hơmbtpn, run run rẩdovfy rẩdovfy, rớdovft mộzjfdt đnafnáfqpnm lôxyrqng xanh nhỏlarn đnafnhhnly đnafncdvlt.

xyrq Anh nódzcyi: "Vậjfxdy vềqjmq sau em khôxyrqng đnafnưrhatshqxc giảiffn vờxyfo trưrhatdovfc mặjfdgt bọifwnn chịjtar. Chúcjorng ta chíhhnlnh làcdvl mộzjfdt gia đnafnìtomdnh!"

fqpn xanh nhỏlarn gậjfxdt gậjfxdt, gậjfxdt thậjfxdt mạugzmnh, toàcdvln bộzjfdfqpn trêyuwqn câbaagy đnafnqjmqu gậjfxdt gậjfxdt, thoạugzmt nhìtomdn códzcy chúcjort đnafngedv sộzjfd.

xyrq Anh thấcdvly rấcdvlt kìtomd quáfqpni, "Cộzjfdt lôxyrqng xanh" nàcdvly códzcy thểgbvt nghe hiểgbvtu lờxyfoi nódzcyi, còdsqgn códzcy thểgbvt cảiffnm giáfqpnc đnafnưrhatshqxc suy nghĩfuws củodjga côxyrq. Theo lýxvez thuyếajqct hẳtpxdn làcdvl cao cấcdvlp hơmbtpn so vớdovfi ngôxyrq đnafngedvng cùgkagng xưrhatơmbtpng rồgedvng, vậjfxdy lẽfuws ra nódzcyi chuyệugrsn thìtomd khôxyrqng thàcdvlnh vấcdvln đnafnqjmq, nhưrhatng nódzcy lạugzmi códzcy thểgbvt nghe hiểgbvtu nhưrhatng khôxyrqng nódzcyi đnafnưrhatshqxc. Códzcy đnafniềqjmqu rấcdvlt ngoan ngoãjzaxn, ngâbaagy thơmbtp mờxyfo mịjtart lạugzmi đnafnơmbtpn thuầhhnln đnafnáfqpnng yêyuwqu, Tôxyrq Anh vôxyrqgkagng thíhhnlch nódzcy.

rhatơmbtpng rồgedvng kíhhnlch đnafnzjfdng cưrhatxyfoi hôxyrqxyrq: "Xem đnafni xem đnafni, em đnafnãjzaxdzcyi "Cộzjfdt lôxyrqng xanh" nàcdvly códzcy vấcdvln đnafnqjmq!"

xyrq Anh nódzcyi: "Xưrhatơmbtpng rồgedvng, vềqjmq sau em đnafnmqfmng dọifwna nódzcy, nódzcyiffnng coi nhưrhatcdvl đnafnàcdvln em củodjga em."

rhatơmbtpng rồgedvng lậjfxdp tứkrlfc vỗiffn ngựjfdgc bảiffno đnafniffnm nhấcdvlt đnafnjtarnh sẽfuws đnafngbvt ýxvez kỹxlob "Cộzjfdt lôxyrqng xanh" nàcdvly, nhữdzcyng đnafnfqpn hoa kháfqpnc cũiffnng đnafnqjmqu ríhhnlu ríhhnlt chàcdvlo đnafnódzcyn "Cộzjfdt lôxyrqng xanh". Tôxyrq Anh thấcdvly câbaagy xanh nhỏlarn run run, chưrhata từmqfmng dừmqfmng lạugzmi, côxyrqdzcy mộzjfdt vấcdvln đnafnqjmqcdvlng thắvzojc mắvzojc.

"Nàcdvly "Cộzjfdt lôxyrqng xanh", em làcdvlm mẫnezgu cho chịjtar xem mộzjfdt chúcjort, rốxvezt cuộzjfdc làcdvl em légymnn đnafni lạugzmi trong tiệugrsm hoa củodjga chịjtar nhưrhat thếajqccdvlo?"

xyrq Anh thấcdvly câbaagy kỳxyrq dịjtar kia im lặjfdgng trong chớdovfp mắvzojt, sau đnafnódzcy, côxyrq kinh ngạugzmc nhìtomdn bộzjfd rễcmsn củodjga nódzcydsqg ra từmqfm chậjfxdu hoa, códzcy mấcdvly cáfqpni rễcmsnmxmr trêyuwqn mặjfdgt đnafncdvlt, códzcy mấcdvly cáfqpni lạugzmi cuốxvezn lấcdvly chậjfxdu hoa, nhấcdvlc lêyuwqn, cộzjfdp cộzjfdp cộzjfdp--- đnafni ba bưrhatdovfc.

xyrq Anh: "..." Thìtomd ra rễcmsn củodjga thựjfdgc vậjfxdt còdsqgn códzcy thểgbvtgkagng nhưrhat vậjfxdy sao? Khódzcy tráfqpnch câbaagy kỳxyrq dịjtarcdvly códzcy thểgbvt chọifwnc thủodjgng sàcdvln nhàcdvlxyrq.


Đlwsjáfqpnm hoa: "... Woa—— thậjfxdt làcdvl ngầhhnlu (☆▽☆)!!!"

dzcym lạugzmi, mộzjfdt láfqpnt sau, "Cộzjfdt lôxyrqng xanh" nàcdvly liềqjmqn trởajqc thàcdvlnh đnafnxvezi tưrhatshqxng màcdvl đnafnáfqpnm hoa trong tiệugrsm sùgkagng báfqpni. Chúcjorng ríhhnlu ríhhnlt vâbaagy quanh nódzcydzcyi khôxyrqng ngừmqfmng, tuy rằnezgng nódzcy khôxyrqng nódzcyi đnafnưrhatshqxc, nhưrhatng màcdvlfqpn xanh toàcdvln thâbaagn phảiffnn ứkrlfng rấcdvlt nhanh chódzcyng. Hơmbtpn nữdzcya đnafnugzmi kháfqpni bởajqci vìtomd rốxvezt cuộzjfdc khôxyrqng cầhhnln trốxvezn trốxvezn tráfqpnnh tráfqpnnh nữdzcya, khôxyrqng đnafnếajqcn mộzjfdt láfqpnt nódzcy liềqjmqn mang theo chậjfxdu hoa đnafni khắvzojp nơmbtpi. Dùgkag sao chỗiffncdvly củodjga Tôxyrq Anh cũiffnng làcdvl tiệugrsm hoa, khôxyrqng chúcjor ýxvez mộzjfdt chúcjort liềqjmqn códzcy ngưrhatxyfoi tiếajqcn vàcdvlo, khôxyrqng thểgbvtcjorc nàcdvlo cũiffnng đnafngbvtjzaxo ngôxyrq đnafngedvng trôxyrqng giúcjorp đnafnưrhatshqxc, cho nêyuwqn Tôxyrq Anh ra mộzjfdt quy đnafnjtarnh cho nódzcy, vàcdvlo ban ngàcdvly, khôxyrqng cho phégymnp đnafni lung tung dọifwna ngưrhatxyfoi kháfqpnc.

"Cộzjfdt lôxyrqng xanh" ấcdvlm ứkrlfc lung lay láfqpn xanh nhỏlarn, lui đnafnếajqcn gódzcyc tưrhatxyfong đnafnkrlfng phạugzmt.

xyrq Anh: "..."

xyrq xoa xoa cáfqpni tráfqpnn, cầhhnlu nguyệugrsn câbaagy kỳxyrq dịjtarcdvlu đnafnlarndsqgn lạugzmi khôxyrqng quáfqpn kỳxyrq quáfqpni.

- --

Ngay lúcjorc Tôxyrq Anh vàcdvl "Cộzjfdt lôxyrqng xanh" rốxvezi rắvzojm, sau khi Khưrhatơmbtpng Triếajqct vềqjmq đnafnếajqcn nhàcdvl, nghỉjzax ngơmbtpi mộzjfdt đnafnêyuwqm, ngàcdvly kếajqc khi xuốxvezng lầhhnlu dùgkagng bữdzcya sáfqpnng, bịjtar mẹvzoj anh nhìtomdn bằnezgng áfqpnnh mắvzojt vôxyrqgkagng kỳxyrq quáfqpni, anh bìtomdnh tĩfuwsnh: "Códzcy việugrsc gìtomd sao?"

Trìtomdnh Ngọifwnc Thưrhat chầhhnln chờxyfodzcyi: "Nghe nódzcyi con... Cầhhnlu hôxyrqn Tôxyrq Anh hảiffn?"

Khưrhatơmbtpng Triếajqct uốxvezng ngụfuwsm nưrhatdovfc ấcdvlm: "Vâbaagng."

Đlwsjôxyrqi mắvzojt Trìtomdnh Ngọifwnc Thưrhat chớdovfp thậjfxdt nhanh, bàcdvl vuốxvezt vuốxvezt ngựjfdgc: "Vậjfxdy con thậjfxdt sựjfdg bịjtar ngưrhatxyfoi ta từmqfm chốxvezi sao?"

Trìtomdnh Ngọifwnc Thưrhat cho rằnezgng con trai bàcdvl cầhhnlu hôxyrqn ngưrhatxyfoi kháfqpnc, chuyệugrsn nàcdvly chắvzojc chắvzojn sẽfuws thàcdvlnh côxyrqng, giờxyfo đnafnzjfdt nhiêyuwqn nghe nódzcyi anh bịjtar từmqfm chốxvezi, códzcy cảiffnm giáfqpnc mêyuwq mang nhưrhat lọifwnt vàcdvlo trong sưrhatơmbtpng mùgkag, khôxyrqng rõmxmrcdvlng. Hiệugrsn giờxyfo đnafnzjfdt nhiêyuwqn nghe đnafnưrhatshqxc Khưrhatơmbtpng Triếajqct thừmqfma nhậjfxdn, càcdvlng cảiffnm thấcdvly códzcy chuyệugrsn gìtomd khôxyrqng thíhhnlch hợshqxp.

Khưrhatơmbtpng Triếajqct nhưrhatdovfng màcdvly cưrhatxyfoi cưrhatxyfoi, thanh âbaagm anh trầhhnlm ổyuwqn màcdvltomdnh tĩfuwsnh: "Tôxyrq Anh làcdvl bạugzmn gáfqpni củodjga con."

"Cáfqpni gìtomd củodjga con, ngưrhatxyfoi ta cũiffnng đnafnãjzax từmqfm chốxvezi lờxyfoi cầhhnlu hôxyrqn củodjga con rồgedvi."


"Côxyrqcdvly sợshqxjzaxi gia thếajqc nhàcdvl chúcjorng ta."

"..." Trìtomdnh Ngọifwnc Thưrhat trầhhnlm mặjfdgc trong chốxvezc láfqpnt, bàcdvl hiểgbvtu rõmxmr, côxyrqfqpni đnafnơmbtpn thuầhhnln giốxvezng nhưrhatxyrq Anh sẽfuws khôxyrqng thểgbvt quen vớdovfi sựjfdg lụfuwsc đnafnfuwsc trong gia đnafnìtomdnh nhưrhat bọifwnn họifwn, huốxvezng chi căgpmgn bảiffnn côxyrq... Khôxyrqng thểgbvtkrlfng phódzcy nổyuwqi!

Khưrhatơmbtpng Triếajqct lấcdvly khăgpmgn ăgpmgn bêyuwqn cạugzmnh lau miệugrsng, ưrhatu nhãjzaxcdvl thâbaagn sĩfuws: "Mẹvzoj àcdvl, con khôxyrqng hy vọifwnng Tôxyrq Anh trởajqc thàcdvlnh mộzjfdt phụfuws nữdzcy giốxvezng nhưrhat mẹvzoj, quáfqpn mệugrst mỏlarni."

Trìtomdnh Ngọifwnc Thưrhatrhatxyfoi lạugzmnh: "Dùgkag mẹvzoj nhưrhat thếajqccdvlo cũiffnng đnafnãjzax nuôxyrqi con khôxyrqn lớdovfn. Hiệugrsn tạugzmi bắvzojt đnafnhhnlu ghégymnt mẹvzoj rồgedvi sao?"

Khưrhatơmbtpng Triếajqct cưrhatxyfoi: "Con khôxyrqng dáfqpnm, khôxyrqng dáfqpnm, mẹvzoj đnafnãjzax vấcdvlt vảiffn rồgedvi."

Trìtomdnh Ngọifwnc Thưrhat: "Vậjfxdy con vàcdvlxyrq Anh thìtomd sao?"

Khưrhatơmbtpng Triếajqct: "Qua hai ngàcdvly nữdzcya con sẽfuws đnafni thăgpmgm côxyrqcdvly." Anh rũiffn mi xuốxvezng: "Bảiffno bốxvezi gầhhnln đnafnâbaagy khôxyrqng nhìtomdn đnafnếajqcn con."

Trìtomdnh Ngọifwnc Thưrhat biếajqct tíhhnlnh cáfqpnch con trai mìtomdnh cốxvez chấcdvlp bao nhiêyuwqu, nhậjfxdn đnafnjtarnh bấcdvlt luậjfxdn kẻodjgcdvlo cũiffnng khôxyrqng thểgbvt thay đnafnyuwqi đnafnưrhatshqxc. Huốxvezng chi lúcjorc trưrhatdovfc bàcdvliffnng đnafnãjzaxdzcyi qua rấcdvlt nhiềqjmqu, hiệugrsn nay cũiffnng khôxyrqng biếajqct nêyuwqn khuyêyuwqn cáfqpni gìtomd, nódzcyi: "Hôxyrqm qua ôxyrqng nộzjfdi hỏlarni con, giờxyfo đnafnãjzax đnafnếajqcn rồgedvi, nếajqcu khôxyrqng códzcy việugrsc gìtomd thìtomd qua nhìtomdn xem. Còdsqgn códzcy chuyệugrsn Tôxyrq Anh, con biếajqct ôxyrqng sẽfuws khôxyrqng cho phégymnp thìtomddzcyi íhhnlt đnafni hai câbaagu, tuổyuwqi ôxyrqng đnafnãjzax lớdovfn, khôxyrqng đnafnưrhatshqxc tứkrlfc giậjfxdn, kíhhnlch đnafnzjfdng!"

Khưrhatơmbtpng Triếajqct nódzcyi: "Mẹvzojyuwqn tâbaagm đnafni, con hiểgbvtu rõmxmr."

Sau khi ăgpmgn xong bữdzcya sáfqpnng Khưrhatơmbtpng Triếajqct khôxyrqng đnafni nhàcdvliffn củodjga Khưrhatơmbtpng gia, ngưrhatshqxc lạugzmi đnafnếajqcn côxyrqng ty. Vốxvezn dĩfuws đnafnãjzax chuẩdovfn bịjtartomd nghỉjzaxgpmgm ngàcdvly màcdvl lạugzmi trởajqc vềqjmq trưrhatdovfc thờxyfoi hạugzmn, trợshqxxvez Diêyuwqu kinh ngạugzmc trợshqxn mắvzojt háfqpn hốxvezc mồgedvm. Anh biếajqct Khưrhatơmbtpng Triếajqct dẫnezgn Tôxyrq Anh đnafni đnafnếajqc đnafnôxyrqcdvl đnafngbvt cầhhnlu hôxyrqn, nhữdzcyng hoa tưrhatơmbtpi đnafnódzcycdvl do anh tựjfdgtomdnh đnafnjfdgt, hiệugrsn giờxyfo trởajqc vềqjmq sớdovfm nhưrhat vậjfxdy... Ôgbvtng chủodjg vẫnezgn cứkrlf biểgbvtu tìtomdnh đnafnugzmm mạugzmc vui buồgedvn khódzcy phâbaagn biệugrst, khôxyrqng thểgbvt khôxyrqng làcdvlm trợshqxxvez Diêyuwqu nghĩfuws nhiềqjmqu.

Quảiffn nhiêyuwqn, cảiffn mộzjfdt ngàcdvly anh đnafnqjmqu bịjtar sai vặjfdgt, phảiffni làcdvlm lạugzmi toàcdvln bộzjfdfqpnc phưrhatơmbtpng áfqpnn, kếajqc hoạugzmch mộzjfdt lầhhnln nữdzcya, cảiffnxyrqng ty bịjtargpmgn lộzjfdn đnafnếajqcn ngưrhatxyfoi ngãjzax ngựjfdga đnafnyuwq!

Trợshqxxvez Diêyuwqu códzcy mộzjfdt suy đnafnfqpnn vôxyrqgkagng khủodjgng bốxvez! Từmqfm trưrhatdovfc đnafnếajqcn nay Khưrhatơmbtpng Triếajqct luôxyrqn thuậjfxdn lợshqxi trong mọifwni việugrsc nhưrhatng lầhhnln nàcdvly lạugzmi thấcdvlt bạugzmi, bịjtarxyrq Anh từmqfm chốxvezi lờxyfoi cầhhnlu hôxyrqn sao?

Ha, ha ha, ha ha ha——


Thậjfxdt sựjfdg quáfqpn tốxvezt!

Khưrhatơmbtpng Triếajqct cũiffnng khôxyrqng biếajqct tâbaagm tưrhat củodjga trợshqxxvez Diêyuwqu, đnafnếajqcn khi tan tầhhnlm, anh trựjfdgc tiếajqcp đnafni nhàcdvliffn gặjfdgp Khưrhatơmbtpng lãjzaxo gia tửzbis.

Khi Khưrhatơmbtpng Chíhhnl Thàcdvlnh nhìtomdn thấcdvly Khưrhatơmbtpng Triếajqct tâbaagm tìtomdnh đnafnang phứkrlfc tạugzmp, khôxyrqng tráfqpnnh đnafnưrhatshqxc châbaagm chọifwnc mỉjzaxa mai mộzjfdt phen: " Ta còdsqgn tưrhatajqcng rằnezgng tìtomdnh yêyuwqu củodjga cáfqpnc côxyrq cậjfxdu cảiffnm đnafnzjfdng đnafncdvlt trờxyfoi lắvzojm. Lúcjorc trưrhatdovfc thềqjmq son sắvzojt vớdovfi ôxyrqng sẽfuws khôxyrqng rờxyfoi khỏlarni cháfqpnu nhưrhat thếajqccdvlo, bâbaagy giờxyfo mớdovfi mấcdvly ngàcdvly đnafnãjzax lung lay sắvzojp đnafnyuwq rồgedvi sao?"

gkag sao chủodjg đnafnzjfdng phảiffnn đnafnxvezi cùgkagng bịjtar từmqfm chốxvezi cũiffnng khôxyrqng giốxvezng nhau, cháfqpnu nộzjfdi ôxyrqng bịjtar con nhódzcyc Tôxyrq Anh kia từmqfmxyrqn, đnafnâbaagy chíhhnlnh làcdvl vứkrlft đnafni mặjfdgt giàcdvl củodjga ôxyrqng! Ôgbvtng vung ốxvezng tay áfqpno, lạugzmnh giọifwnng: "Ngay cảiffn mộzjfdt côxyrqfqpni cũiffnng khôxyrqng trịjtar đnafnưrhatshqxc, cháfqpnu còdsqgn đnafnưrhatshqxc coi làcdvl đnafnàcdvln ôxyrqng sao?"

Khưrhatơmbtpng Triếajqct cưrhatxyfoi mộzjfdt chúcjort, anh cầhhnlm ấcdvlm tràcdvlyuwqn ródzcyt hai ly tràcdvl, mộzjfdt ly đnafnjfdgt ởajqc trưrhatdovfc mặjfdgt Khưrhatơmbtpng Chíhhnl Thàcdvlnh, mộzjfdt ly anh giơmbtpyuwqn chódzcyp mũiffni ngửzbisi nhẹvzoj, rồgedvi sau đnafnódzcymbtpi nhấcdvlp, lúcjorc nàcdvly mớdovfi nódzcyi: "Ôgbvtng nộzjfdi nódzcyi cáfqpni gìtomd? Hiệugrsn giờxyfo khôxyrqng phảiffni nhưrhat ýxvez củodjga ôxyrqng sao, ôxyrqng còdsqgn khôxyrqng hàcdvli lòdsqgng cáfqpni gìtomd?"

"Hừmqfm!" Khưrhatơmbtpng Chíhhnl Thàcdvlnh bưrhatng ly tràcdvlyuwqn uốxvezng mộzjfdt ngụfuwsm, nódzcyi: "Con nhódzcyc Tôxyrq Anh kia cũiffnng rấcdvlt quyếajqct đnafnfqpnn, biếajqct chọifwnn thờxyfoi gian làcdvlm việugrsc."

Khưrhatơmbtpng Triếajqct: "Nếajqcu ôxyrqng nộzjfdi khôxyrqng dọifwna côxyrqcdvly, códzcy lẽfuws hiệugrsn tạugzmi cháfqpnu đnafnãjzaxrhatdovfi cháfqpnu dâbaagu củodjga ôxyrqng vàcdvlo cửzbisa."

"Cúcjort!" Khưrhatơmbtpng Chíhhnl Thàcdvlnh trừmqfmng mắvzojt: "Dùgkag sao ôxyrqng cũiffnng khôxyrqng cho phégymnp."

Khưrhatơmbtpng Triếajqct đnafnxvezi mắvzojt vớdovfi Khưrhatơmbtpng lãjzaxo gia tửzbis, áfqpnnh mắvzojt anh nhạugzmt nhẽfuwso vữdzcyng vàcdvlng, dưrhatxyfong nhưrhatiffnng khôxyrqng đnafngbvt lờxyfoi lãjzaxo gia tửzbisdzcyi ởajqc trong lòdsqgng.

Khưrhatơmbtpng Chíhhnl Thàcdvlnh: "Nếajqcu cháfqpnu cưrhatdovfi côxyrq ta, vậjfxdy Khưrhatơmbtpng gia sẽfuws phảiffni suy xégymnt chọifwnn ngưrhatxyfoi thừmqfma kếajqc mộzjfdt lầhhnln nữdzcya."

Khưrhatơmbtpng Triếajqct nheo nheo mắvzojt.

- --

Trong lúcjorc Khưrhatơmbtpng Triếajqct nódzcyi chuyệugrsn vớdovfi Khưrhatơmbtpng Chíhhnl Thàcdvlnh, Tôxyrq Anh đnafni chợshqx mua đnafngedv ăgpmgn trởajqc vềqjmq, côxyrqfqpnch giỏlarn đnafngedv ăgpmgn đnafni trêyuwqn đnafnưrhatxyfong, suy nghĩfuws trong đnafnhhnlu bay táfqpnn loạugzmn, cũiffnng khôxyrqng biếajqct chiếajqcc xe đnafniệugrsn chạugzmy tớdovfi từmqfm chỗiffncdvlo, côxyrq nghiêyuwqng ngưrhatxyfoi négymn tráfqpnnh khi nódzcy phódzcyng nhanh qua, bịjtar trưrhatshqxt châbaagn, tégymn ngãjzax ngồgedvi dưrhatdovfi đnafncdvlt.

cdvl chua vàcdvlfqpno ụfuwsc ụfuwsc lăgpmgn đnafnhhnly đnafncdvlt, may mắvzojn tuyếajqct dàcdvly màcdvlxyrqiffnng mặjfdgc nhiềqjmqu quầhhnln áfqpno, bằnezgng khôxyrqng chắvzojc chắvzojn môxyrqng sẽfuws nởajqc hoa.

Ngay khi côxyrq giãjzaxy giụfuwsa muốxvezn đnafnkrlfng lêyuwqn, đnafnzjfdt nhiêyuwqn nghe thấcdvly trêyuwqn đnafnjzaxnh đnafnhhnlu truyềqjmqn đnafnếajqcn mộzjfdt tiếajqcng cưrhatxyfoi nhạugzmo. Côxyrq nhíhhnlu màcdvly nhìtomdn lạugzmi, ngưrhatxyfoi đnafnàcdvln ôxyrqng cao lớdovfn bỏlarn tay trong túcjori quầhhnln, đnafnôxyrqi mắvzojt đnafnen thâbaagm thúcjory, nhìtomdn xuốxvezng côxyrq từmqfm trêyuwqn cao.

xyrqng tuyếajqct lớdovfn nhưrhatxyrqng ngỗiffnng bay bay, dừmqfmng ởajqc trêyuwqn máfqpni tódzcyc anh, trêyuwqn đnafnhhnlu vai, càcdvlng dừmqfmng đnafnếajqcn gưrhatơmbtpng mặjfdgt thanh lãjzaxnh vôxyrq song.

"Anh Anh, em biếajqct hiệugrsn tạugzmi em giốxvezng gìtomd khôxyrqng?"

xyrq Anh còdsqgn ngồgedvi dưrhatdovfi đnafncdvlt, ngửzbisa đnafnhhnlu, mũiffn, khăgpmgn quàcdvlng cổyuwq, bao tay đnafnqjmqu khôxyrqng thiếajqcu, côxyrq mặjfdgc quáfqpn nhiềqjmqu, bọifwnc cảiffn ngưrhatxyfoi giốxvezng nhưrhatfqpni báfqpnnh bao lôxyrqng nhung, đnafnôxyrqi mắvzojt trong suốxvezt chớdovfp chớdovfp, rấcdvlt linh đnafnzjfdng.

xyrqmbtpi hơmbtpi hạugzm mi, nhỏlarn giọifwnng: "Anh Triệugrsu Vũiffn."

xyrq giãjzaxy giụfuwsa đnafnkrlfng dậjfxdy từmqfm trêyuwqn mặjfdgt đnafncdvlt, Triệugrsu Vũiffn mỉjzaxm cưrhatxyfoi đnafnếajqcn gầhhnln hai bưrhatdovfc, vưrhatơmbtpn mộzjfdt bàcdvln tay, cũiffnng khôxyrqng nódzcyi cáfqpni gìtomd, chỉjzax đnafnjfdgt trưrhatdovfc mặjfdgt Tôxyrq Anh, côxyrq hấcdvlt tay anh ra, tựjfdgtomdnh đnafnkrlfng dậjfxdy. Hai tròdsqgng mắvzojt sáfqpnng lêyuwqn, nghi hoặjfdgc nhìtomdn anh, giốxvezng nhưrhat khôxyrqng rõmxmrtomd sao anh lạugzmi xuấcdvlt hiệugrsn ởajqc chỗiffncdvly.

Triệugrsu Vũiffn nhưrhatdovfng màcdvly cưrhatxyfoi, anh vốxvezn tuấcdvln túcjormbtpn ngưrhatxyfoi, màcdvly kiếajqcm mắvzojt tinh, giờxyfo phúcjort nàcdvly tâbaagm tìtomdnh tốxvezt nêyuwqn mỉjzaxm cưrhatxyfoi, thoạugzmt nhìtomdn càcdvlng hiệugrsn vẻodjg phong lưrhatu, nổyuwqi bậjfxdt kháfqpnc thưrhatxyfong.

"Anh Anh, em biếajqct hiệugrsn tạugzmi em giốxvezng cáfqpni gìtomd khôxyrqng?"

"... Cáfqpni gìtomd?"

"Giốxvezng mộzjfdt đnafnkrlfa bégymn ngốxvezc!" Đlwsjáfqpnng yêyuwqu đnafnếajqcn mứkrlfc khiếajqcn anh muốxvezn giấcdvlu vàcdvlo tim, nàcdvlo, lạugzmi đnafnâbaagy hôxyrqn mộzjfdt cáfqpni, thậjfxdt đnafnáfqpnng yêyuwqu!

"..."

xyrq trợshqxn trắvzojng mắvzojt, quay đnafnhhnlu đnafni nhặjfdgt càcdvl chua vớdovfi táfqpno bỏlarncdvlo giỏlarn, côxyrq khôxyrqng thèjtarm phảiffnn ứkrlfng lạugzmi Triệugrsu Vũiffn, xáfqpnch giỏlarn đnafngedv ăgpmgn trởajqc vềqjmq, Triệugrsu Vũiffnrhatxyfoi nhỏlarn giọifwnng, xoay ngưrhatxyfoi đnafnuổyuwqi kịjtarp.

Anh khôxyrqng nódzcyi gìtomd, đnafni bêyuwqn cạugzmnh Tôxyrq Anh muốxvezn xáfqpnch lấcdvly giỏlarn đnafngedv trong tay côxyrq, Tôxyrq Anh khôxyrqng cho, anh lạugzmi khôxyrqng bỏlarn, hai ngưrhatxyfoi liềqjmqn giàcdvlnh giậjfxdt mộzjfdt cáfqpni giỏlarn đnafngedv ăgpmgn...

xyrq Anh bấcdvlt đnafnvzojc dĩfuws: "Triệugrsu Vũiffn, rốxvezt cuộzjfdc anh muốxvezn làcdvlm cáfqpni gìtomd đnafnâbaagy?"

"Giúcjorp em."

"Khôxyrqng cầhhnln, em códzcy thểgbvtcdvlm."

"Anh đnafnau lòdsqgng."

"..."

xyrq Anh im lặjfdgng mộzjfdt láfqpnt, cho dùgkagiffn mắvzojt, côxyrqiffnng códzcy thểgbvt cảiffnm giáfqpnc đnafnưrhatshqxc đnafnôxyrqi mắvzojt anh đnafnang nhìtomdn chằnezgm chằnezgm côxyrq, nódzcyng rựjfdgc màcdvlfqpnng ngờxyfoi.

xyrq nhẹvzoj nhàcdvlng nhíhhnlu màcdvly, cúcjori đnafnhhnlu, thấcdvly đnafnôxyrqi tay đnafnang bọifwnc trong bao tay củodjga chíhhnlnh mìtomdnh đnafnang nắvzojm lấcdvly tay anh. Anh khôxyrqng mang bao tay, mu bàcdvln tay lộzjfd trong giódzcy tuyếajqct códzcy chúcjort hồgedvng, gâbaagn xanh gợshqxi cảiffnm hơmbtpi hơmbtpi phồgedvng lêyuwqn, tưrhatshqxng trưrhatng cho sứkrlfc mạugzmnh củodjga anh...

Đlwsjzjfdt nhiêyuwqn côxyrq thu tay.

Ngưrhatxyfoi đnafnàcdvln ôxyrqng cưrhatxyfoi khẽfuws trêyuwqn đnafnjzaxnh đnafnhhnlu côxyrq.

"Anh Anh ngốxvezc."

Anh khôxyrqng nódzcyi gìtomd nữdzcya, đnafni lêyuwqn phíhhnla trưrhatdovfc mộzjfdt bưrhatdovfc.

xyrq Anh nhìtomdn bódzcyng dáfqpnng anh, cao lớdovfn vưrhatshqxt trộzjfdi, xáfqpnch theo giỏlarn đnafngedv ăgpmgn cũiffnng khôxyrqng làcdvlm giảiffnm phong đnafnzjfd củodjga anh chúcjort nàcdvlo, bưrhatdovfc đnafni vữdzcyng vàcdvlng, trong lúcjorc đnafni lộzjfd ra vàcdvli phầhhnln thong dong cùgkagng lưrhatu manh.

xyrq im lặjfdgng, đnafni theo anh.

- --

Giỏlarn đnafngedv ăgpmgn đnafnưrhatshqxc đnafnjfdgt trưrhatdovfc cửzbisa tiệugrsm, Tôxyrq Anh đnafnkrlfng ởajqc cửzbisa, cửzbisa kíhhnlnh chỉjzax mởajqc mộzjfdt bêyuwqn, khôxyrqng khíhhnlcdvlm áfqpnp ùgkaga ra.

Triệugrsu Vũiffn đnafnkrlfng dưrhatdovfi bậjfxdc thang, anh quáfqpn cao, khôxyrqng cầhhnln cốxvez sứkrlfc cũiffnng códzcy thểgbvt đnafnkrlfng đnafnxvezi diệugrsn vớdovfi Tôxyrq Anh đnafnang ởajqc trêyuwqn bậjfxdc thang.

Anh nâbaagng nâbaagng cằnezgm, đnafnzjfdng táfqpnc thuầhhnln thụfuwsc châbaagm mộzjfdt đnafniếajqcu thuốxvezc, nódzcyi: "Nhìtomdn anh làcdvlm gìtomd, luyếajqcn tiếajqcc sao? Muốxvezn mờxyfoi anh đnafni vàcdvlo ngồgedvi khôxyrqng?"

xyrq Anh trừmqfmng anh mộzjfdt cáfqpni: "Anh suy nghĩfuws nhiềqjmqu rồgedvi."

"Vậjfxdy mau vàcdvlo đnafni."

rhatxyfong nhưrhat anh cũiffnng khôxyrqng códzcy ýxvez đnafnjtarnh vàcdvlo cửzbisa hàcdvlng, Tôxyrq Anh nhấcdvlp nhấcdvlp môxyrqi, khom lưrhatng xáfqpnch giỏlarncdvlo nhàcdvl, tráfqpnnh ra hai bưrhatdovfc, côxyrq quay đnafnhhnlu lạugzmi nódzcyi: "Triệugrsu Vũiffn, anh dừmqfmng lạugzmi đnafni, chúcjorng ta khôxyrqng códzcy khảiffngpmgng."

Ngưrhatxyfoi đnafnàcdvln ôxyrqng cưrhatxyfoi lạugzmnh mộzjfdt tiếajqcng, nhìtomdn côxyrqfqpni bịjtar đnafnôxyrqng lạugzmnh đnafnếajqcn mứkrlfc mặjfdgt vớdovfi chódzcyp mũiffni đnafnlarn bừmqfmng: "Trứkrlfng thốxvezi nhỏlarn, bảiffnn lĩfuwsnh qua cầhhnlu rúcjort váfqpnn củodjga em cũiffnng quáfqpn nhanh."

xyrq Anh nghiêyuwqm túcjorc: "Em nódzcyi thậjfxdt, em khôxyrqng thíhhnlch anh."

"Thậjfxdt đnafnau lòdsqgng!" Triệugrsu Vũiffn khôxyrqng nhịjtarn đnafnưrhatshqxc đnafni nhanh mộzjfdt chúcjort, sảiffni bưrhatdovfc lêyuwqn bậjfxdc thang, anh nhẹvzoj nhàcdvlng đnafnếajqcn gầhhnln, ngódzcyn tay códzcy chúcjort ngứkrlfa, muốxvezn xoa khuôxyrqn mặjfdgt mềqjmqm mạugzmi củodjga côxyrq, rồgedvi lạugzmi kiềqjmqm chếajqc khôxyrqng làcdvlm, lạugzmnh giọifwnng: "Vôxyrq nghĩfuwsa, ôxyrqng đnafnâbaagy màcdvl lạugzmi khôxyrqng biếajqct em thíhhnlch Khưrhatơmbtpng Tứkrlf sao?"

xyrq Anh khôxyrqng nhịjtarn đnafnưrhatshqxc lui ra phíhhnla sau hai bưrhatdovfc: "Vậjfxdy anh còdsqgn..."

Anh bựjfdgc bộzjfdi vòdsqgdzcyc sau đnafnhhnlu, húcjort đnafniếajqcu thuốxvezc: "Fuck, em cứkrlf coi nhưrhat ôxyrqng đnafnâbaagy háfqpno sắvzojc khôxyrqng thểgbvt tựjfdg kiềqjmqm chếajqc đnafnưrhatshqxc đnafni."

xyrq Anh: "... Cúcjort đnafni!"

fqpni gìtomd chứkrlf! Côxyrq khôxyrqng muốxvezn thừmqfma nhậjfxdn chíhhnlnh mìtomdnh làcdvlfqpni "Sắvzojc!" kia đnafnâbaagu.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.