Tráqecg n Tầnkhj n Liễyvei m chốwtub ng đtdue ỡyvei tráqecg n Thanh Linh: “Vềplbf sau khômouv ng cho phéltjc p nhìqcnb n thấupsg y ta liềplbf n chạlqey y, cócyic nghe hay khômouv ng?” Hắfdud n cảbwso nh cáqecg o, hai tay vẫmmba n cốwtub chấupsg p ômouv m chặrvyd t ômouv m hômouv ng nàjxru ng.
“Khômouv ng dáqecg m, sau nàjxru y dùjtyu cócyic rơcvij i vàjxru o hầnkhj m phâyqdx n, cảbwso ngưfdud ờmqix i thúdttk i chếwhcp t cũlncn ng khômouv ng dáqecg m chạlqey y trốwtub n khỏlyoj i chàjxru ng nữpvdj a.” Nàjxru ng thàjxru nh thậakmi t nócyic i.
Hắfdud n ngẩqlww ng đtdue ầnkhj u khẽfvfx cưfdud ờmqix i mộfbyj t tiếwhcp ng, bấupsg m mộfbyj t cáqecg i trêjqhf n gưfdud ơcvij ng mặrvyd t nàjxru ng: “Lúdttk c nàjxru y mớjnue i ngoan.”
Mặrvyd t bịjzcz bấupsg m đtdue au, vỗnqeg vỗnqeg tay hắfdud n, bấupsg t mãfvfx n nócyic i: “Chàjxru ng lúdttk c nàjxru o cũlncn ng thíjijd ch bấupsg m mặrvyd t ta, mặrvyd t sắfdud p bịjzcz chàjxru ng bấupsg m hưfdud rồrqnb i.”
Ájrju nh mắfdud t hắfdud n kìqcnb quáqecg i nhìqcnb n nàjxru ng, chêjqhf cưfdud ờmqix i: “Chỉtiwv vớjnue i da mặrvyd t dàjxru y củoikj a nàjxru ng màjxru cũlncn ng cócyic thểbwso hưfdud đtdue ưfdud ợjata c sao?”Giọdxvq ng đtdue iệswph u tràjxru n ngậakmi p khinh bỉtiwv , còjzcz n cốwtub ýwhcp bấupsg m thêjqhf m cáqecg i nữpvdj a.
Nàjxru ng ảbwso o nãfvfx o nhấupsg c châyqdx n, mộfbyj t cưfdud ớjnue c dẫmmba m lêjqhf n châyqdx n hắfdud n, ngửjbmb a đtdue ầnkhj u nócyic i: “Cócyic cáqecg i gìqcnb khômouv ng thểbwso , da mặrvyd t ta vẫmmba n rấupsg t mỏlyoj ng.”
Bịjzcz nàjxru ng giẫmmba m mộfbyj t cưfdud ớjnue c, hắfdud n khômouv ng tứeloe c giậakmi n, ngưfdud ợjata c lạlqey i còjzcz n vỗnqeg vỗnqeg đtdue ỉtiwv nh đtdue ầnkhj u cuảbwso nàjxru ng: “Đwhcp ưfdud ợjata c rồrqnb i, da mặrvyd t nàjxru ng mỏlyoj ng nhấupsg t.” Hắfdud n cúdttk i đtdue ầnkhj u, mộfbyj t lầnkhj n nữpvdj a hômouv n lêjqhf n mômouv i nàjxru ng.
Thanh Linh trộfbyj m nghe thấupsg y cócyic tiếwhcp ng đtdue áqecg nh nhau truyềplbf n tớjnue i, nàjxru ng tíjijd nh mởxsfi miwwngj hỏlyoj i hắfdud n cócyic nghe thấupsg y âyqdx m thanh gìqcnb khômouv ng nhưfdud ng tấupsg t cảbwso lờmqix i nócyic i bịjzcz hắfdud n nuốwtub t hếwhcp t vàjxru o cổeloe họdxvq ng.
Nàjxru ng giậakmi t nhẹnkhj áqecg o hắfdud n, cảbwso nh báqecg o hắfdud n nêjqhf n dừczkr ng lạlqey i, kếwhcp t quảbwso lạlqey i xéltjc ráqecg ch áqecg o, ngưfdud ờmqix i nàjxru y cưfdud nhiêjqhf n đtdue ứeloe ng khômouv ng vữpvdj ng, thâyqdx n thểbwso hưfdud ỡyvei ng nàjxru ng ngãfvfx xuốwtub ng, đtdue èoikj éltjc p nàjxru ng xuốwtub ng đtdue ấupsg t. Tay hắfdud n chốwtub ng xuốwtub ng đtdue ấupsg t, tráqecg nh cho nàjxru ng bịjzcz thưfdud ơcvij ng.
Nàjxru ng lậakmi p tứeloe c phảbwso n ứeloe ng kịjzcz p, ngưfdud ờmqix i nàjxru y dáqecg m giảbwso vờmqix đtdue ứeloe ng khômouv ng vữpvdj ng, khốwtub n kiếwhcp p!
Hắfdud n ngẩqlww ng đtdue ầnkhj u, đtdue ưfdud ờmqix ng cong tinh xảbwso o củoikj a chiếwhcp c cằdlhm m rấupsg t mêjqhf ngưfdud ờmqix i, mêjqhf hoặrvyd c lòjzcz ng ngưfdud ờmqix i: “Phu nhâyqdx n đtdue ãfvfx nócyic ng lòjzcz ng nhưfdud vậakmi y, vi phu sẽfvfx khômouv ng đtdue ểbwso nàjxru ng thấupsg t vọdxvq ng.” Dứeloe t lờmqix i liềplbf n cúdttk i đtdue ầnkhj u hômouv n nàjxru ng.
Nàjxru ng vộfbyj i đtdue em đtdue ầnkhj u tráqecg nh ra chỗnqeg kháqecg c, giơcvij tay che mômouv i hắfdud n: “Chàjxru ng cócyic nghe thấupsg y tiếwhcp ng đtdue áqecg nh nhau hay khômouv ng?’
Hắfdud n bấupsg t mãfvfx n kéltjc o tay nàjxru ng ra, cúdttk i đtdue ầnkhj u chuẩqlww n xáqecg c ngậakmi m lấupsg y mômouv i nàjxru ng, thanh âyqdx m hàjxru m hồrqnb : “Bọdxvq n họdxvq đtdue áqecg nh nhau làjxru việswph c củoikj a bọdxvq n họdxvq , chúdttk ng ta thâyqdx n thiếwhcp t làjxru việswph c củoikj a chúdttk ng ta.”
“…..” Thanh Linh im lặrvyd ng, hai mắfdud t nhìqcnb n trờmqix i.
Hoàjxru n hảbwso o Tầnkhj n Liễyvei m khắfdud c chếwhcp đtdue ưfdud ợjata c dụvorw c vọdxvq ng, éltjc p buộfbyj c mìqcnb nh dừczkr ng lạlqey i đtdue ộfbyj ng táqecg c. Thay nàjxru ng khéltjc p chạlqey t vạlqey t áqecg o, sau đtdue ócyic hai cáqecg nh tay ômouv m lấupsg y nàjxru ng.
“Phu nhâyqdx n, chúdttk ng ta thàjxru nh thâyqdx n nhanh lêjqhf n đtdue ưfdud ợjata c khômouv ng? Cứeloe thếwhcp nàjxru y vi phu bịjzcz nàjxru ng hàjxru nh hạlqey chếwhcp t mấupsg t.” Âibzu m thanh hắfdud n khàjxru n khàjxru n: “Hoặrvyd c chúdttk ng ta đtdue ộfbyj ng phòjzcz ng trưfdud ớjnue c.” Phưfdud ợjata ng mâyqdx u củoikj a hắfdud n lòjzcz e sáqecg ng, mang theo cáqecg m dỗnqeg mêjqhf ngưfdud ờmqix i. hắfdud n rấupsg t muốwtub n nàjxru ng nhưfdud ng lạlqey i khômouv ng nỡyvei éltjc p buộfbyj c nàjxru ng.
Nàjxru ng lẳmfqe ng lặrvyd ng, trong lúdttk c nhấupsg t thờmqix i khômouv ng biếwhcp t phảbwso i phảbwso n ứeloe ng ra sao, hắfdud n cho làjxru nàjxru ng đtdue ang suy nghĩjgyo , liềplbf n im lặrvyd ng đtdue ợjata i câyqdx u trảbwso lờmqix i củoikj a nàjxru ng, thếwhcp nàjxru o cũlncn ng khômouv ng đtdue oáqecg n đtdue ưfdud ợjata c nha đtdue ầnkhj u nàjxru y vừczkr a mởxsfi miệswph ng chíjijd nh làjxru sáqecg t phong cảbwso nh: “Tầnkhj n Liễyvei m, âyqdx m thanh đtdue áqecg nh nhau dưfdud ờmqix ng nhưfdud càjxru ng ngàjxru y càjxru ng gầnkhj n, chúdttk ng ta đtdue i xem mộfbyj t chúdttk t đtdue ưfdud ợjata c khômouv ng?”Nàjxru ng vừczkr a rồrqnb i tậakmi p trung nghe tiếwhcp ng đtdue áqecg nh nhau, đtdue ốwtub i vớjnue i câyqdx u hỏlyoj i củoikj a Tầnkhj n Liễyvei m lạlqey i khômouv ng lọdxvq t tai mộfbyj t chữpvdj .
Tầnkhj n Liễyvei m ai oàjxru n nhìqcnb n nàjxru ng mộfbyj t cáqecg i, vẻlyoj mặrvyd t mấupsg t máqecg c.
Lòjzcz ng nàjxru ng liềplbf n lộfbyj p bộfbyj p hạlqey xuốwtub ng, thầnkhj m nócyic i mỹqona nhâyqdx n thếwhcp nàjxru y làjxru thếwhcp nàjxru o? Mớjnue i vừczkr a rồrqnb i khômouv ng phảbwso i còjzcz n rấupsg t tốwtub t sao? Nàjxru ng đtdue ếwhcp n gầnkhj n mặrvyd t hắfdud n, khẽfvfx hômouv n hắfdud n mộfbyj t cáqecg i: “Chàjxru ng làjxru m sao vậakmi y?” Mỹqona nhâyqdx n đtdue ộfbyj t nhiêjqhf n cócyic cảbwso m xúdttk c bấupsg t mãfvfx n, nàjxru ng phảbwso i hảbwso o hảbwso o trấupsg n an hắfdud n.
Hắfdud n míjijd m míjijd m mômouv i, đtdue ứeloe ng lêjqhf n, thuầnkhj n tay cũlncn ng kéltjc o cảbwso nàjxru ng lêjqhf n, tíjijd nh tìqcnb nh tiểbwso u hàjxru i tửjbmb bấupsg t mãfvfx n: “Khômouv ng cócyic gìqcnb , mặrvyd c kệswph bao lâyqdx u, ta cũlncn ng sẽfvfx chờmqix nàjxru ng, nàjxru ng trốwtub n khômouv ng thoáqecg t khỏlyoj i ta đtdue âyqdx u.” Hắfdud n sớjnue m muộfbyj n gìqcnb cũlncn ng đtdue em nàjxru ng néltjc m vàjxru o tâyqdx n phòjzcz ng!
“Chàjxru ng yêjqhf n tâyqdx m, ta tuyệswph t đtdue ốwtub i sẽfvfx khômouv ng chạlqey y nữpvdj a.” Mặrvyd c dùjtyu nàjxru ng vừczkr a nócyic i cho dùjtyu cócyic rơcvij i vàjxru o hầnkhj m phâyqdx n, cócyic hun chếwhcp t hắfdud n, nàjxru ng cũlncn ng khômouv ng chạlqey y nữpvdj a. Vậakmi y màjxru mỹqona nhâyqdx n lạlqey i quáqecg đtdue a nghi, nàjxru ng khômouv ng thểbwso khômouv ng mởxsfi miệswph ng đtdue ảbwso m bảbwso o thêjqhf m lầnkhj n nữpvdj a.
Hai ngưfdud ờmqix i sócyic ng vai ra khỏlyoj i cáqecg nh rừczkr ng, còjzcz n chưfdud a hoàjxru n toàjxru n ra khỏlyoj i liềplbf n cócyic ngưfdud ờmqix i pháqecg t hiệswph n ra hai ngưfdud ờmqix i.
“Chíjijd nh hắfdud n hủoikj y diệswph t tháqecg nh dưfdud ợjata c, chúdttk ng ta mau bắfdud t lấupsg y hắfdud n gia cho Đwhcp ạlqey i hộfbyj pháqecg p xửjbmb lýwhcp .” Bêjqhf n ngoàjxru i bìqcnb a rừczkr ng, dâyqdx n chúdttk ng Tiêjqhf u Dao thàjxru nh mộfbyj t tay cầnkhj m dai đtdue ốwtub n củoikj i, tay kia chỉtiwv thảbwso ng vàjxru o nàjxru ng.
Thanh Linh ởxsfi trong rừczkr ng nhìqcnb n ra liềplbf n nhìqcnb n thấupsg y áqecg m vệswph củoikj a Tầnkhj n Liễyvei m, Tưfdud Khômouv ng Tiêjqhf m Vụvorw đtdue ang cùjtyu ng đtdue áqecg nh nhau cùjtyu ng dâyqdx n chúdttk ng Tiêjqhf u Dao thàjxru nh.
Cócyic ngưfdud ờmqix i hômouv to bắfdud t nàjxru ng, nàjxru ng liềplbf n hiểbwso u đtdue âyqdx y chíjijd nh làjxru dâyqdx n chúdttk ng ởxsfi lâyqdx n cậakmi n Miếwhcp u Tháqecg nh đtdue uổeloe i tớjnue i.
Mộfbyj t nhócyic m ngưfdud ờmqix i chĩjgyo a dao vềplbf phíjijd a Thanh Linh, khômouv ng đtdue ợjata i Thanh Linh ra tay, bạlqey ch lăwqzd ng trong ốwtub ng tay áqecg o Tầnkhj n Liễyvei m liềplbf n bay ra ngoàjxru i đtdue em mấupsg y ngưfdud ờmqix i kia quéltjc t bay. Bọdxvq n họdxvq ngãfvfx xuốwtub ng đtdue ấupsg t, miệswph ng phun máqecg u tưfdud ơcvij i, khômouv ng cáqecg ch nàjxru o đtdue ứeloe ng dậakmi y đtdue ưfdud ợjata c.
Vậakmi y màjxru lạlqey i xuấupsg t hiệswph n năwqzd m ngưfdud ờmqix i ngoạlqey i lệswph , bọdxvq n hắfdud n mấupsg t đtdue i tứeloe c giậakmi n. Bọdxvq n họdxvq dưfdud ờmqix ng nhưfdud khômouv ng cảbwso m nhậakmi n đtdue ưfdud ợjata c đtdue au đtdue ớjnue n, lầnkhj n lưfdud ợjata t xômouv ng lêjqhf n, lạlqey i mộfbyj t lầnkhj n nữpvdj a bịjzcz quăwqzd ng ra xa, dùjtyu cócyic quậakmi t thếwhcp nàjxru o cũlncn ng khômouv ng chếwhcp t.
“Bọdxvq n họdxvq làjxru Hoạlqey t tửjbmb nhâyqdx n.” Thanh Linh nhanh chócyic ng khẳmfqe ng đtdue ịjzcz nh.
Thiêjqhf n Nhấupsg t Tuyệswph t cũlncn ng đtdue ãfvfx đtdue ếwhcp n, thấupsg y Tưfdud Khômouv ng Tiêjqhf m Vụvorw rat ay tàjxru n nhẫmmba n đtdue ốwtub i vớjnue i ngưfdud ờmqix i củoikj a hắfdud n liềplbf n mởxsfi miệswph ng, thanh âyqdx m khàjxru n khàjxru n: “Tưfdud Khômouv ng Tiêjqhf m Vụvorw , ngưfdud ơcvij i dáqecg m phảbwso n bộfbyj i bảbwso n hộfbyj pháqecg p, tíjijd nh mạlqey ng củoikj a hăwqzd n bảbwso n hộfbyj pháqecg p tuyệswph t khômouv ng lưfdud u lạlqey i.” Nghe Thiêjqhf n Nhấupsg t tuyệswph t nócyic i, Tưfdud Khômouv ng Tiêjqhf m Vụvorw liềplbf n hiểbwso u đtdue ang nócyic i đtdue ếwhcp n Tưfdud Khômouv ng Hoàjxru nh.
“Khô
Hắ
Mặ
Á
Nà
Bị
Thanh Linh trộ
Nà
Nà
Hắ
Nà
Hắ
“…..” Thanh Linh im lặ
Hoà
“Phu nhâ
Nà
Tầ
Lò
Hắ
“Chà
Hai ngư
“Chí
Thanh Linh ở
Có
Mộ
Vậ
“Bọ
Thiê
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.